You are on page 1of 6

CHIỀU XUÂN – ANH THƠ

Mưa đổ bụi êm êm trên bến vắng,


Đò biếng lười nằm mặc nước sông trôi;
Quán tranh đứng im lìm trong vắng lặng
Bên chòm xoan hoa tím rụng tơi bời.
Ngoài đường đê cỏ non tràn biếc cỏ,
Đàn sáo đen sà xuống mổ vu vơ
Mấy cánh bướm rập rờn trôi trước gió.
Những trâu bò thong thả cúi ăn mưa.
Trong đồng lúa xanh rờn và ướt lặng
Lũ cò con chốc chốc vụt bay ra,
Làm giật mình một cô nàng yếm thắm.
Cúi cuốc cào cỏ ruộng sắp ra hoa.

TÌM XUÂN - NGUYỄN HIỀN

Lang thang phố ta tìm Xuân đang chín


Ủ men say khắp ngõ kín vườn yêu
Ngại Đông nên vẫn dựa chiều
Ru lòng khao khát phiêu diêu nắng về Hồ Tây ngóng chờ Xuân mê mải hát
Ngả dáng xinh trầm mặc …mắt thương mong
Nhớ ai mùa nên phố xa trông
Dang bờ vai hỏi gió Đông giận hờn…
Sát tai ghé nghe bướm ong thủ thỉ
Thấy Xuân chưa…đêm thầm thĩ hiên nhà
Hương đồng gió nội ngoài xa
Nẩy mầm xanh ngọn về nhà Xuân ơi…
XUÂN - CHẾ LAN VIÊN Có đứa trẻ thơ không biết khóc
Vô tình bỗng nổi tiếng cười ran!
Tôi có chờ đâu, có đợi đâu
Ðem chi xuân lại gợi thêm sầu?
– Với tôi, tất cả như vô nghĩa
NẮNG MÙA HÈ - NGƯ PHẠM
Tất cả không ngoài nghĩa khổ đau!
Ai đâu trở lại mùa thu trước
Chào những chùm hoa nắng
Nhặt lấy cho tôi những lá vàng?
Vương trên mái tóc em
Với của hoa tươi, muôn cánh rã
Đọng trên má em hiền
Về đây, đem chắn nẻo xuân sang!
Tô làn môi em đẹp…
Ai biết hồn tôi say mộng ảo
Long lanh trong ánh mắt
Ý thu góp lại cản tình xuân?
Những giọt nắng mùa hè
Có một người nghèo không biết Tết
Ngân đầy điệp khúc ve
Mang lì chiếc áo độ thu tàn!
Cho một mùa thương nhớ

Chao ôi! Mong nhớ! Ôi mong nhớ!

Một cánh chim thu lạc cuối ngàn.


HẠ NHỚ - PHẠM VĂN Người con gái mang tên loài phượng

HOÀNG vĩ.

Hoa phượng nở gọi ve sầu nắng hạ


Gió ngập ngừng vì những bước chân
SANG THU - HỮU THỈNH
ngâu
Từ xa em thương nhớ thuở ban đầu
Bỗng nhận ra hương ổi
Ngày hai đứa vẫn chung đường
Phả vào trong gió se
chung lối.
Sương chùng chình qua ngõ
Nhành phượng vĩ đâu làm em bối rối
Hình như thu đã về
Những chiều tà trên phố nhỏ yêu
thương Sông được lúc dềnh dàng
Dìu nhau đi cho nắng ngã môi Chim bắt đầu vội vã
hường Có đám mây mùa hạ
Hoa thắm đỏ thướt tha tà áo trắng. Vắt nửa mình sang thu
Hè vẫy gọi trong ta niềm say đắm
Biết bao giờ gặp lại... thuở ngày xưa Vẫn còn bao nhiêu nắng

Cho ta yêu... biết nói mãi sao vừa. Đã vơi dần cơn mưa
Sấm cũng bớt bất ngờ
Trên hàng cây đứng tuổi.
HOÀI NIỆM HÈ - THÁNH TÂM Nay còn sót lại cung ai oán
Thổn thức tim lòng đơn tiếng ve.
Ngày tháng trôi qua nắng hạ về
Âm thanh trỗi khúc nhạc đê mê THU ÂM - NGUYỄN KHUYẾN
Gợi lòng quay lại hè năm cũ
Năm gian nhà cỏ thấp le te,
Ấm áp tình yêu rộn tiếng ve
Ngõ tối đêm sâu đóm lập loè.
Cánh phượng ngày xưa mái tóc thề
Lưng giậu phất phơ màu khói nhạt,
Cài cành hoa thắm giữa chiều quê
Làn ao lóng lánh bóng trăng loe.
Tay nắm đan tay chung hẹn ước
Da trời ai nhuộm mà xanh ngắt?
Sánh bước bên nhau nhuộm nắng
Mắt lão không vầy cũng đỏ hoe.

Rượu tiếng rằng hay, hay chả mấy.
Góc phượng ngày nào đã ước thề
Độ năm ba chén đã say nhè.
Khắc tên hai đứa hẹn phu thê

THU - HUY CẬN Hôm qua thu mới về,


Với một cành hoa gãy.
Sương nặng gieo đầu tre, đưa
Lạnh tràn theo gió đẩy. Em gắng sức chạy xe trên đường
phố
Thu tới trong vườn bên, Thương những bà mẹ tảo tần ngoài
Ngợ ngàng màu cúc mới. ngõ nhỏ
Đêm qua bên láng giềng, Với gánh hàng rong sáng sớm đã
Êm tựa nhàn, thu tới. chào mời
Thương những người chị ở làng quê
Cô gái nhỏ thung dung,
xa xôi
Qua miếng vườn hoa nhỏ.
Tất bật với ruộng đồng chẳng nề hà
Đất nằm im dưới cỏ,
giá lạnh
Hoa tạ màu nhớ nhung.
Và còn nữa, những mảnh đời bất
hạnh
Cơm chẳng đủ no, áo ấm chẳng đủ
ĐÔNG ĐÃ VỀ - ĐÌNH KHẢI che
Mà mới đầu mùa cơn gió đông về
Vừa đi qua những ngày mưa tầm tã
Cái lạnh mùa Đông còn trực chờ
Với biết bao hệ lụy khôn lường
phía trước
Chưa kịp bình tâm trở lại với đời
Chỉ mong sao đồng bào cả nước
thường
Cuộc sống khá dần lên, nghèo khổ
Đông đã đến đem theo cơn gió rét
sẽ di qua
Thương em gái trên đường khép nép
Ước mong sao tất cả mọi nhà
Có lẽ chưa quen thời tiết đã chuyển
Cơm áo đủ đầy đón mùa Đông đã
mùa
đến.
Áo ấm quên mang mà gió rét cứ đẩy

BUỒN ĐÊM ĐÔNG - VŨ HOÀNG CHƯƠNG


Mây bay mờ thấp lối đông sang,
Hồn lạnh tương tư nẻo gió vàng.
Hương cúc mong manh tà áo lụa,
Tình thu dài mãi chút dư vang.
Hoa gầy lây lứt níu cành xương
Cánh nhỏ đêm qua rụng ngập đường
Gối chiếc nằm nghe sầu bốn mặt
Đều đều mưa nhịp ý thê lương.
Rượu cũ hoàng hoa vị đắng rồi,
Men tàn thêm gợi nhớ xa xôi
Hương say nhạt với màu thu úa,
Chén lẻ sầu dâng lạnh thấm môi.
Buồng vắng ơ bờ chăn chiếu đơn,
Phên thưa lọt gió buốt từng cơn,
Ngoài xa bàng bạc lên sương khói
Tuyết phủ chiêm bao mộng chập chờn.

You might also like