Professional Documents
Culture Documents
Phố của ta
Những cây táo nở hoa
Mùa thu đấy
Thân cây đang tróc vỏ
Con đường lát đá
Nghiêng nghiêng trong sương chiều.
Phố của ta
Phố nghèo của ta
Những giọt nước sa
Trên cành thánh thót
Lũ trẻ lên gác thượng
Thổi bay cao bao bong bóng xà phòng.
TỐ HỮU
VỘI VÀNG
XUÂN DIỆU
THƠ TÌNH NGƯỜI LÍNH BIỂN
Anh ra khơi
Mây treo ngang trời những cánh buồm trắng
Phút chia tay, anh dạo trên bến cảng
Biển một bên và em một bên
II. VIẾT ĐOẠN VĂN GHI LẠI CẢM NGHĨ CỦA BẢN THÂN VỀ MỘT BÀI
THƠ TỰ DO
"Những cánh buồm” là một sáng tác thơ nổi tiếng mà tôi vô cùng yêu thích của nhà thơ
Hoàng Trung Thông. Khi đọc bài thơ, tôi thực sự đã rung động trước tình cảm của hai cha con
và sự thích thú khám phá trong tâm hồn trẻ thơ. Ở những câu thơ đầu, nhà thơ đã vẽ nên một
khoảng không gian của biển cả với “ ánh Mặt Trời” rực rỡ trải dài. Hình ảnh hai cha con bước
đi trên cát đã gieo vào lòng tôi một cảm xúc nghẹn ngào với hình ảnh gần gũi mà gắn bó.
“Bóng cha dài lênh khênh” đã gợi ra sự trưởng thành, già dặn. Còn đứa con thì lại trở nên thật
bé bỏng, đáng yêu trong chiếc bóng tròn chắc nịch. Hình ảnh đối lập của bóng cha và bóng
con thật ngộ nghĩnh, dễ thương càng khắc sâu trong tôi sự khác biệt giữa hai thế hệ cha - con.
Cảnh sắc thiên nhiên hiện lên tràn đầy sức sống khiến tôi bỗng chợt cảm thấy vui vẻ và tận
hưởng trong khung cảnh đó. Bãi cát trải dài mịn màng, nước biển trong xanh sau trận mưa
đêm rả rích. Người cha thì đang dắt con đi dưới ánh nắng hồng. Và rồi đứa con đã hỏi cha câu
hỏi bằng một giọng thật ngây thơ. Chẳng thể nào ngăn được sự tò mò của trẻ thơ. Tiếng “Cha
ơi!” vang vọng trong tâm trí tôi trìu mến đến lạ lùng . Câu hỏi tu từ như dội vào lòng người
đọc. Câu trả lời của người cha đã khơi gợi trí tò mò của đứa trẻ về một thế giới mà ngay cả
người lớn như cha của chúng cũng chưa hề đi đến. Với sự khao khát khám phá, đứa trẻ ấy
mong muốn cha mượn cho mình cánh buồm trắng để đi, để được khám phá một miền đất mới.
Người con muốn đi khắp nơi, muốn chinh phục thế giới rộng lớn ngoài kia. Khi lắng nghe lời
đề nghị của con, cha dường như bắt gặp tiếng lòng của chính mình. Và từ đó, tôi cũng thấy
được mong ước của người cha đã có đứa con thực hiện ước mơ thay mình. Như vậy, bài thơ
đã vẽ nên một bức tranh về một người cha cùng sự tự hào khi chứng kiến con mình ấp ủ
những ước mơ cao đẹp. Những hình ảnh của hai cha con rất đỗi giản dị nhưng thực sự đã để
lại dấu ấn sâu sắc trong lòng tôi. Khi nghe cuộc trò chuyện của con với cha, cảm xúc bồi hồi
lại ùa về và bài thơ đã mang đến cho tôi những cảm xúc vô cùng đặc biệt.