Professional Documents
Culture Documents
TRÌNH
C
CƠ BẢN
Tổng quan về con
trỏ
Các phép toán
Con trỏ làm việc với con
trỏ
Sử dụng con trỏ
làm việc với
1. Tổng quan về con trỏ
Các byte nhớ được xác định một cách duy nhất qua một địa chỉ.
• Chương trình dịch sẽ cấp phát cho biến đó một số ô nhớ liên tiếp
đủ để chứa nội dung của biến. Ví dụ một biến số nguyên (int) được
cấp phát 2 byte.
• Địa chỉ của một biến chính là địa chỉ của byte đầu tiên trong số đó.
1. Tổng quan về con trỏ
Ví dụ:
• int i, j;
• i = 3;
• j=i;
1. Tổng quan về con trỏ
Khái niệm:
Con trỏ là một biến mà giá trị của nó là địa chỉ của một vùng nhớ.
Ví dụ:
• int i = 3;
• int *p;
• p = &i;
=> Một con trỏ chỉ có thể trỏ tới một đối tượng cùng kiểu.
1. Tổng quan về con trỏ
Toán tử *: Trả về giá trị chứa trong vùng nhớ được trỏ bởi con trỏ.
Cả hai toán tử * và & có độ ưu tiên cao hơn tất cả các toán tử số học
ngoại trừ toán tử đảo dấu.
Ví dụ:
main() {
int i = 3;
int *p;
p = &i;
printf("*p = %d \n",*p);
}
1. Tổng quan về con trỏ
Biến con trỏ được gán bởi địa chỉ của biến khác
pointer_variable = &variable;
Biến con trỏ được gán bởi một con trỏ khác( tốt nhất là cùng kiểu)
pointer_variable2 = pointer_variable;
Giá trị NULL cũng có thể được gán đến một biến con trỏ bằng số 0:
pointer_variable = 0;
Các biến cũng có thể được gán giá trị thông qua con trỏ của chúng
*pointer_variable = 10;
1. Tổng quan về con trỏ
Trong chương trình chúng ta có thể thao tác đồng thời trên con trỏ p
và *p, nhưng ý nghĩa của chúng là rất khác nhau.
Ví dụ:
main() {
int i = 3, j = 6;
int *p1, *p2;
p1 = &i;
p2 = &j;
*p1 = *p2;
}
1. Tổng quan về con trỏ
Trong chương trình chúng ta có thể thao tác đồng thời trên con trỏ p
và *p, nhưng ý nghĩa của chúng là rất khác nhau.
Ví dụ:
main(){
int i = 3, j = 6;
int *p1, *p2;
p1 = &i;
p2 = &j;
p1 = p2;
}
2. Các phép toán liên quan đến biến con trỏ
2.1 Các phép toán số học có thể thực hiện trên con trỏ là:
Cộng con trỏ với một số nguyên (int, long) và kết quả là một con trỏ cùng
kiểu.
Trừ con trỏ với một số nguyên và kết quả là một con trỏ cùng kiểu.
Trừ hai con trỏ cùng kiểu cho nhau, kết quả là một số nguyên. Kết quả này
nói lên khoảng cách (số phần tử thuộc kiểu dữ liệu của con trỏ) ở giữa hai
con trỏ.
=> phép toán cộng hai con trỏ, và nhân chia, lấy phần dư trên con trỏ là không
hợp lệ.
2. Các phép toán liên quan đến biến con trỏ
Đây là con trỏ đặc biệt, con trỏ không có kiểu, nó có thể nhận giá trị là địa chỉ của một
biếnthuộc bất kỳ kiểu dữ liệu nào.
Con trỏ void được dùng làm đối để nhận bất kỳ địa chỉ nào từ tham số của các lời gọi
hàm.
a chính là một hằng địa chỉ và là địa chỉ của phần tử đầu tiên của
mảng. Với một mảng có tên là a thì a là một địa chỉ và a có giá trị
bằng &a[0].
Ví dụ:
#define N 5
int tab[5] = {1, 2, 6, 0, 7};
main() {
int i;
int *p;
p = tab;
for (i = 0; i < N; i++){
printf(" %d \n",*p);
p++;
}
}
3. Sử dụng con trỏ làm việc với mảng
*(p+i) để chỉ nội dung phần tử thứ i tính từ đầu mảng (trỏ bởi p)
Cụ thể là p[i] có vai trò như *(p+i) và cũng là phần tử thứ i của mảng
được trỏ bởi p.
Lưu ý:
Con trỏ luôn cần phải được khởi tạo, hoặc bằng cách gán cho nó
một địa chỉ nào đó, hoặc qua thao tác cấp phát động bộ nhớ.
Một (tên) mảng là một hằng địa chỉ, nó không bao giờ có thể nằm ở
vế trái của một phép gán như con trỏ, cũng như chấp nhận các
phép toán số học trên nó ví dụ như tab++;
Bài tập
Thanks!
CREDITS: This presentation template was created by Slidesgo,
including icons by Flaticon, infographics & images by Freepik and
illustrations by Stories