Professional Documents
Culture Documents
29
30
100 Năm Tình
(chưa biết)
ĐK:
31
100 Phần Trăm
Vũ Chương
Hoa Biển
ÐK:
Khi em còn trong nôi anh đã lo việc đời,
ôi hai mươi năm u hoài
Ðầu vừa điểm vai, gặp nhau thời duyên may,
ngờ đâu thời duyên đã lỡ rồi
Lỡ tuổi lỡ thời, đôi ta không xứng đôi,
ôi thôi chờ kiếp sau ...
tvmt
Version 1:
It's been 25 years, since the end of the war
Did Vietnam win, who's keep the score?
The wounds have healed, yet the scars remain
Some of us too young, to remember the pain
Now the communist, are in control
The bloody flags are waving, in the bitter cold
No freedom of speech, no right to vote
That's why we left, in our fishing boats
No equality, no human rights
Forced to escape, we lost so many lives
So here we are, in the U.S. of A.
To start a new life, it's a brand new day
Sometimes I wonder. who I am?
Asian, or American?
A lost generation, searching for a home
Eager to be found, like words in a poem
Viet Rap
25 năm trôi qua từ khi chiến tranh chấm dứt
Cộng sản chiếm VietNam quê hương tràn đầy áp bức
Tuy vết thương đã lành nhưng vết thẹo còn vấn vương
có những tuổi trẻ chúng ta đã quên đi những tang thương
giờ cộng sản cầm quyền chà đạp trên xác thây
lá cờ máu phơi bay, Viet Nam muôn ngàn đắng cay
Không tự do ngôn luận, đói khổ triền miên
bỡi thế nên chúng ta, tìm đường vượt biên
Một chế độ độc ác đang chà đạp nhân quyền
hành triệu người ra đi trên những con thuyền
Giờ chúng ta nơi đây, trên xứ lạ quê người
Vẫn giữ mãi câu thề, hẹn một ngày ta trở về
Đôi khi tôi ngồi nghĩ, tôi là ai
tôi là ngừơi Mỹ hay ngừơi Việt Nam
một thế hệ lạc loài đang đi tìm quê nhà
chẳng hiểu nơi nào là quê hương ông bà
Chorus:
Version 2:
Rap:
Our parents had to work, in restaurants
Paint them nails, even mow the lawns
We ate free lunch, in public schools
Looked down upon, cause it was uncool
Made the best, with what wéve got
Just to have something, meant a lot
My parents always say, concentrate on you education
When you get sick, drink your herbal medication
Respect your elders, finish your rice
Take pride in your culture, and always think twice
So here we are, in the U.S. of A.
To start a new life, it's a brand new day
Viet rap
Cha mẹ ta đi làm
nhà hàng hoặc đi bỏ baó
cắt cõ làm vườn để có bữa cơm manh aó
ta ăn trợ cấp khi mới bước chân đến Mỹ
Ta bị trêu ghẹo, bạn Mỹ khinh bỉ
nhưng ta vẫn cố gắng, mặc kệ ai khinh bỉ
Để học được những gì mang nhiều ý nghĩa
Cha mẹ ta thừơng nhắc
"Con phải học giỏi cho tương lai vững chắc
khi con đau ốm, con nhớ uống thuốc Bắc
Luôn tôn trọng ngừơi già và giữ gìn sức khỏe
Hãnh diện vì dân tộc và luôn suy nghĩ cặn kẽ
Giờ chúng ta nơi đây trên đất lạ quê người
Với cuộc sống mới ta cùng nhau bước tới
Version 3:
Rap:
2
Let your heart, lead the way
Look towards tomorrow, not yesterday
So here we are, in the U.S. of A.
To start a new life, it's a brand new day
Sometimes I wonder. who I am?
Asian, or American?
A lost generation, searching for a home
Eager to be found, like words in a poem
Viet rap:
Có ai biết đựơc tương lai sẽ ra sao
muốn đựơc thành công phải bỏ ra công lao
Ta có thễ ngồi nhìn thế giới đi qua
Hay là lừa mình tung cánh bay xa
Hãy vuơn đôi cánh, trong thế giới tự do
Hãy tự tin lòng mình, không nên đắn đo
Hãy thực hiện ứơc mơ mà con tim từng ấp ũ
Hãy mở cửa lòng mình, cho con tim dẫn lối
Giờ chúng ta nơi đây, trên đất lạ quê ngừơi
Quê hương ta đang bàng hoàng ta hãy cùng hát và vươn lên
Đôi khi tôi ngồi nghĩ
tôi là ai, tôi là người Mỹ hay ngừơi ViệtNam
một thế hệ lạc loài đang đi tìm quê nhà
chẳng hiểu nơi nào là quê hương ông bà
Repeat chorus
HaoHoaVisa
3
999 Đóa Hồng
Ngoại Quốc (Trung Hoa)
Đức Huy
Gió mưa ngày qua cho đôi mình thêm xót xa.
Che dấu trong tim nụ cười khô héo bao ngày.
Hắt hiu đèn soi dung nhan chìm trong bóng đêm.
Ôi bóng thân yêu nơi phương nào.
Gió khuya lạnh căm cho tâm hồn thêm giá băng,
Trong giấc mơ xưa kỷ niệm buồn luôn kéo nhau về.
Luyến lưu mà chi duyên xưa đành thôi cách xa,
Đôi khi muốn quên đi mà lòng nào quên.
Gió khuya lạnh căm cho tâm hồn thêm giá băng,
Trong giấc mơ xưa kỷ niệm buồn luôn kéo nhau về.
Luyến lưu mà chi duyên xưa đành thôi cách xa
Đôi khi muốn quên đi mà lòng nào quên….
Twist
ĐK:
Anh bảo em nhớ anh
Nghe như lòng thổn thức
Như hư vô hoang lạnh
Bao nỗi sầu không tên
Bao ngày yêu khó quên
2
Ai Buồn Hơn Ai
Hoàng Thi Thơ
2. Hồi chiêng khua thúc quân, tiếng loa thét lên long trời.
Hùng binh say máu, gầm như sóng, cố tràn tới.
Cờ Nam phất lên oai nghi.
Nhà Nam vẻ vang một thì
Triều Lý, binh hùng ta liều thân sống quyết chiến !
Đồng tiến tuôn giày lên tàn quân Tống.
Thù muôn năm, Liễu Thăng kéo quân tiến qua biên thùy.
ngựa phi như sóng, vượt khe suối, lướt rừng núi.
Ngờ đâu tiếng loa vừa báo
Lê tướng chước thâm tài cao
Đồng ứng phá tan giặc Minh
Hùng anh, múa tít gươm linh
( Lập lại ) Hồi nhớ… vang rền.
Bảo Trần - Midup
Từng buổi chiều buồn qua đây thấy đôi lứa yêu nhau
sao em vẫn u sầu nghe nỗi buồn dâng tê tái bờ môi
...Rap ...
...Rap...
Hoa Biển
tvmt
tvmt
Điệp khúc:
2.
Đêm mai ai đưa em về
Mình em trên hè phố vắng
Đêm mai ai đưa em về
Mắt em lệ ướt long lanh
Tài liệu tham khảo: Nhạc Việt tập 2, NS Trường Hải biên soạn và xuất
bản, 1988.
CN, tvmt, PAD, BaoTran, AnthonyTran, Biển Nhớ
Ai hiểu cho; Đời sống bao nhiêu ngây thơ hồn nhiên
Từng ngày đã chết trong cơn muộn phiền
Sao ai thản nhiên vui chơi trên bao khổ đau
Ngày xưa khi ta còn thơ ta rong chơi tháng năm
Lòng trong trắng không lo buồn chi; Yêu nhau hồn nhiên.
chorus:
Giờ lớn khôn ta biết đời
Được mấy khi bình yên
Hạnh phúc chưa đắm say.. ay.. ay..
đã chợt khóc nào hay.
Dần vắng đi bao tiếng cười
Thời ấu thơ tàn mau
Đời trái ngang chán chê.. ê..ê..
Ai hiểu cho đời này ?...
tuổi thơ đã qua đi như những chiếc lá rụng cuối sân trường;
và cuộc đời đã mở màn của biết bao nhiêu điều đau khổ.
Lê Xuân Trường
ĐK:
Thuở xưa ngày đầu của nhau, hai đứa vang câu tình ca.
Ngày đầu của nhau, anh đón đưa em về nhà
Trăng nước hiền hòa, ngày đầu của nhau
hương sắc tình yêu đậm đà.
Ngày nay mình đành bỏ nhau, canh vắng bơ vơ sầu đau.
Mình đành bỏ nhau, quên phút ta yêu lần đầu.
Trăng nước bạc màu, người đành bỏ người
như sương khói sau chuyến tàu.
Em biết chăng em, anh ngủ nào yên anh thức nào yên.
Nhiều khi cố quên nhưng chỉ thêm chuốc vào lòng
những ưu phiền.
Âu yếm hôm qua không xóa được buồn hôm nay.
Người đời phụ nhau khi đã cạn chén tình say .
Để lại thương sầu, trót yêu nhau rồi
sao nỡ đành làm khổ nhau.
Hy Trần
Ai lên xứ hoa đào đừng quên bước lần theo đường hoa
Hoa bay đến bên người ngại ngần rồi hoa theo chân ai.
Đường trần nhìn hoa bướm rồi lòng trần mơ bướm hoa,
Lâng lâng trong sương khói rồi bàng hoàng theo khói sương,
Lạc dần vào quên lãng rồi đường hoa lặng bước trong lãng quên.
Ôi! màu hoa đào, màu hoa đào chiều xuân nào.
Ôi! màu hoa đào như môi hồng người mình yêu,
Ôi! màu hoa đào đã bao lần vì màu hoa
mà lữ khách lắng hồn thơ dừng chân lãng du.
Buồn chia ly trong tiếc nuối rồi dấu cơn đau mệt
Người ra đi trong ngất ngây còn nhớ hoài chốn đây
Ngoài sóng mãi ký ức tia nắng lên sum vầy
Ngồi đây chốn cũ tâm hồn em
Này gió hãy cuốn theo nỗi buồn
Này gió hãy hát theo biển khơi và mây ơi hãy chở những cánh chim đang
về
Chờ dài sao bóng đêm nghe buồn tênh
Nhờ sóng sóng mãi chẳng ngừng than
Nhờ gió gió bớt cuốn niềm đau
Hình bóng ấy hơi ấm vẫn luôn không rời
Thời gian trôi em cố quên người ơi
Buồn chơi vơi bên biển vắng vẫn nhớ em trong cuộc đời buồn mênh
mang
Quên hởi gió hẹn nhau cùng đến đây, ngọn sóng mãi vút cao cuối nơi
chân trời
Buồn thôi, ngất ngây anh vẫn xa em
Buồn chia ly trong tiếc nuối cơn dấu yêu khi nào
Người ra đi xa chân mây còn nhớ người chốn đây
Ngoài sóng mãi ký ức tia nắng lên, rồi xa anh khuất trong buồn mê
Này gió hãy cuốn theo nỗi buồn, này gió hãy hát theo biển khơi
Và mây ơi hãy chở những cánh chim đang về, chờ ai sao bóng đêm nghe
buồn tênh
Nhờ sóng sóng mãi chẳng ngừng than, nhờ gió gió cuốn đi niềm đau
Hình bóng ấy hơi ấm vẫn luôn không rời
Thời gian trôi em cố quên người ơi
Hoàng Dũng giới thiệu
Như Mai
Tài liệu tham khảo: "Hát Cho Tình Yêu", tuyển tập "Nhạc hay của bạn" số
11, trang 18 - 19 .
Ghi chú: Những chỗ có dấu . . . là những chỗ ngân hoặc ngắt giọng
2
Ai Ra Xứ Huế
Duy Khánh
Ai ra xứ Huế thì ra
Ai về là về núi Ngự
Ai về là về sông Hương
Nước sông Hương còn vướn chưa cạn
Chim núi Ngự tìm bạn bay về
Người tình quê ơi người tình quê thương nhớ lắm chi
Ai ra xứ Huế thì ra
Ai về là về Vỹ Dạ
Ai về là về Nam Dao
À ơi à ơi !
Chứ cầu Tràng Tiền sáu vài mười hai nhịp
Vì thương nhau rồi chớ xin kiếm về mau
À ơi ơi à! Hò ơi!
Kẻo rồi mai tê bóng xế qua cầu
Thì bạn còn thương bạn chứ biết gởi sầu về nơi mô
À ơi ơi à!
Ai ra xứ Huế thì ra
Ai về là về núi Ngự
Ai về là về Vân Lâu
Ai trở về xứ Việt
nhắn giùm ta, người ấy ở trong tù
Nghe đâu đây vang giọng hờn rên xiết
Dài lắm không đằng đẵng mấy mùa thu
Ai đi về xứ Việt
thăm giùm ta, người ấy ở trong tù
Cho ta gởi một mảnh trời xanh biếc
Thay giùm ai, màu trời ngục âm u.
ĐK:
Các bạn ta ơi, bao giờ được thả
Đến bao giờ ăn được bát cơm tươi
Được lắng nghe, tiếng chim cười
Đến bao giờ đến bao giờ
Ai trở về xứ Việt
Mang dùm ta thư này
Nơi quê hướng có mẹ già đơn chiếc
Thư viết rằng ta nhớ mẹ
Ta nhớ mẹ nơi đây
Thơ.
Xa xôi lắm, có ai về xứ Việt
Nhắn hộ rằng ta hận dưới trời Tây
Đâu những giờ yến tiệc
Mẹ mở nồi cơm nóng khói thơm bay
2.
Có ai về xứ Việt
Nhắn hộ ta đôi lời
Nơi phương Tây xa ấy
Ta hận thương biết mấy
Ngâm thơ:
Nhưng còn đâu nữa
Nắng bên ngoài lòng vẫn chớm heo may
Những đêm như đêm nay
Ta muốn lòng ta say thật say
Ai trở về xứ Việt
Xin dừng chân nơi này
Cho ta nhắn một lời khi xa cách
Xin nhắn rằng: "
Ta nhớ mẹ, Ta nhớ mẹ hôm nay"
Tài Liệu tham khảo: Tuyển tâp 10 tình khúc phổ thơ Minh Đức Hoài Trinh -
Thơ Nhớ Ai - Ca Khúc Võ Tá Hân
tvmt
2
Ai Về Quê Tôi
Tiến Đạt
Moderato
3/4
Tài Liệu Tham Khảo: Ai Về Quê Tôi, nhạc và lời Tiến Đạt, Tinh Hoa Huế
xuất bản 1955
Blues
4/4
Ai có về bên bến sông Tương, nhắn người duyên dáng tôi thương, bao
ngày ôm mối tơ vương .
Tháng với ngày mờ, nhuốm đau thương, tâm hồn mơ bóng em luôn,
mong vài lời em ngập hương .
Thu nay về vương áng thê lương, vắng người duyên dáng tôi thương, mối
tình tôi vẫn cô đơn.
Xa muôn trùng lưu luyến nhớ em, mơ hoài hình bóng không quên, hương
tình mộng say dịu êm
Ai có về bên bến sông Tương, nhắn người duyên dáng tôi thương, sao
đành nỡ dứt tơ vương.
Ôi duyên hờ từ nay bơ vơ.
Dây tình tôi nắn cung tơ, rút lòng sầu trách người mơ .
TÀI LIỆU THAM KHẢO: Ai Về Sông Tương, nhạc và lời Thông Đạt, Tinh
Hoa Huế ấn hành lần thứ năm, 1953
tvmt và Phạm Anh Dũng
(1969)
ngothuymien.cjb.net
Tango
2/4
Có ai lạc bước
Mau về đây cùng người ngàn phương
Đời cùng sương gió
Tiếng vó câu ngàn trùng xa đưa
Đêm dần xuống, muôn bóng quân tiến binh
Tan dần mất bao lớp quân chiến chinh
Khúc ca oai hùng vang rừng núi
Mất dần sau chân đồi xa xôi
Có ai về nhắn
Biên thùy xa chờ ngày bình yên
Lòng đừng lưu luyến
Nhớ núi sông bằng nghìn yêu thương
TÀI LIỆU THAM KHẢO: Ai Xuôi Biên Thùy, nhạc và lời Anh Việt, T.H. 142,
Tinh Hoa Huế ấn hành 1951
Phạm Anh Dũng
1988
Espressivo
Tytee
******
2
God shed his grace on thee
Till nobler men
Keep once again
Thy whiter jubilee!
họctrò
3
Ấn Độ Mến Yêu
(chưa biết)
Oh .... ah .. ah ... Nâng cao bao chén nồng say trong men thắm tươi
Đừng ra đi đừng xa nhau và cùng tay xây mộng mơ
Ngọc Dung
ĐK:
Ngày mình yêu nhau hai đứa cũng không giàu sang
Em đâu có ngờ tình yêu chiếc khăn tang
Đường trần đêm đêm mắt buồn trong tủi hờn
Lang thang trên lối mòn vì đời không tô son.
Điệu march
Lời 1:
Bên hàng dừa cao dòng sông mờ soi bóng
Nhớ những chiến binh trồng cây trên má hồng
Điêu tàn nhà hoang đường xưa ngập xương máu
Muôn cây bấp bênh giữa dòng trôi đến đâu
Hôm nay ai nghe có súng gọi hồn về
Ôi bao anh linh khuất bóng trọn lời thề
Vươn lên mây cao khí uất tràn tràn đầy
Nghe dân quân Nam vẫn thét rền nơi đây
ĐK:
Đây An Phú Đông
Ơi An Phú Đông
Ngày nào quân đi reo bao hùng dũng
Đây An Phú Đông
Ơi An Phú Đông
Muôn đời uy linh sống với núi sông
Lời 2:
Sa trường là đây ngàn cây còn vương máu
Tiếng súng vẳng xa từ đâu như thét gào
Con đò dừng đưa đoàn quân qua muôn sông
Hôm nay bến xưa vẫn còn ghi chiến công
Nơi đây dân quê sát cánh cùng thề nguyền
Xung phong đi lên Thát Đát dành tự quyền
Nơi đây chôn thây chiến sĩ dòng lạnh lùng
Im nghe muôn dân hát khúc hờn non sông
Trở lại ĐK
Tham khảo:
1. Giọng ca Khánh Ly trong băng nhạc Nhã Ca 1: Nét đậm tình yêu do
nhạc sĩ Mặc Thế Nhân thực hiện và phát hành trước 1975.
Tran Anthony
Lời Tình K – http://dactrung.net/nhac
Ân Tình
(chưa biết)
Hoàng Hương Trang
Từng mùa trăng sáng, hoa lá trên cành, nở cánh nhung xanh
Từng vì sao đêm, đêm đêm trìu mến, vuốt ve lòng tôi
Hương tóc buồn vương giả, vương vương trên ngàn lá
Mây phiêu du vào đời, cho ân tình lên ngôi
Vòng tay ân ái, khép kín đôi vai, cho ước mơ dài
Mây vương theo gió, đàn chim lướt bay, lòng tôi ngất ngây
Vòng tay ái ân, cho hoa mùa xuân, hôn nét môi gần
Say mê tiếp nối, như ru lòng tôị
Rồi mùa thu đến, cho mắt em sầu, trời đã mưa ngâu
Rồi mùa thu đi, mây pha màu áo, tóc em cài sao
3/4
Lento
Trời hoàng hôn nắng vàng xao xuyến
Kìa làn mây gió quyến xa đưa
Mây trôi lững lờ, hồn ai luống ngẩn ngơ
Chiều lắng lắng xuống dần, lắng lắng gieo buồn, chiều mơ
Andante
Nhìn áng mây chiều
Lòng thao thức tưởng nhớ hình cố nhân
Ngày chia tay thiết tha bao tơ lòng
Mà giờ đây cách xa muôn trùng
2
Anh
Nguyễn Quyết Thắng
Là... là lá la ......
Minh Chiến trình bày
©¿®
Trả lại em cuộc sống yên vui với tiếng cười vời vợi
Trả lại em mộng ước nơi xa đường tương lai rộng phơi phới, bước thong
dong đường em, ấm êm một số phận, anh thật lòng cầu chúc cho em.
****
Nếu yêu em là xa em, anh cũng đành biến mất thôi.
Anh biến mất thôi để trả lại em cuộc sống tự do, để Trả lại em niềm vui
đợi chờ giấc mộng còn xanh mơ.
Ngô Ðồng
tvmt
SOLO:
Chiều nay em đến nhớ cô nhân tình.
Mình chung bước đến bao mùa Xuân
Kề đôi bóng có hai ta cùng dệt mơ.
Tình yêu muôn lối không qua lời nói, nghẹn thoát trong tim
Khi tình yêu đã quyện thắm bên nhau
Xin cùng chia sẻ niềm đau xót chua cay bây giờ cho đến khi bạc đầu
Ngọc Dung
2/4
Tham khảo : Tuyển tập nhạc dân ca 3 miền - nxb Mũi Cà Mau, 2001
2
Anh Chỉ Yêu Em
Kỳ Phát
tvmt
Tango Habanera
[2/4 - A]
ĐK:
Anh cho em mùa xuân, trẻ nô đùa khắp trời
Niềm yêu đời phơi phới
Bàn tay thơm sữa ngọt, giải đất hiền chim hót,
mái nhà xinh kề nhau...
Mưa rơi
Mưa rơi mà chi
Mưa rơi làm gì
Cho tình lạnh giá bờ mi
Mưa rơi
Mưa rơi mà chi
Mưa rơi làm gì
Cho sầu giăng mắt phôi pha
Mưa rơi
Mưa rơi từng đêm
Con tim mù lòa
Sao tình đành nỡ chia xa
Yêu anh mong anh từng đêm
Thương anh thật nhiều
Sao đành phụ rẫy tình em
tvmt
2
Anh Còn Cây Ðàn
Canh Thân
1955
Rumba Bolero
Hư Vô
2
Anh Còn Chờ
Ngọc Trọng
Anh còn nợ em
Công viên ghế đá
Công viên ghế đá
Lá đổ chiều êm
Anh còn nợ em
Dòng xưa bến cũ
Dòng xưa bến cũ
Con sông êm đềm
Anh còn nợ em
Chim về núi nhạn
Trời mờ mưa đêm
Trời mờ mưa đêm
Anh còn nợ em
nụ hôn vội vàng
nụ hôn vội vàng
Nắng chói qua song
Anh còn nợ em
Con tim bối rối
Con tim bối rối
Anh còn nợ em
Và còn nợ em
Cuộc tình đã lỡ
Cuộc tình đã lỡ
Anh còn nợ em
INTRO: Am D7 Em C Am B7 Em Em
Am D7
Giọt nước mưa kia còn rơi rớt nhanh
G Em
Niềm nhớ thương trở về đây với anh
Am B7
Tiếng nói ân tình, mùa Thu lá rơi
Em Em
Ngòai sân cây buồn, áng mây xa vời.
F#dim B7
Em trong ngây ngô như trẻ thơ
Em Em
Tìm đến dĩ vãng trong mộng mơ
D
Đón những chiếc lá Thu còn đây
D7 Gm
Em như sương mai tung mình bay
Em F#dim B7
Còn anh chơi vơi, không ngày mai
Em Em
Tìm mãi bóng dáng duyên tình phai
D
Tình cũ thấp thoáng theo mộng mơ
D7 G
Chờ mãi vẫn thấy em còn thơ
E7 Am
Repeat *
Hmhm…….
Hiền Thục trình bày trong CD "Email Tình Yêu"
Quên
Anh sẽ không tiếc, không tiếc năm tháng hoa gấm ngày nào
Anh sẽ đi mãi không biết khi nào quay về
Bước đi rồi là đi mãi xa mù khơi
Xa muôn trùng, xa tiếng nói, xa tay mềm
Xa hơi ấm, hỡi em yêu.
Anh vẫn biết, vẫn biết đời anh chỉ yêu mình em
Anh vẫn biết, vẫn biết ngoài em chẳng yêu một ai.
Anh vẫn biết, vẫn biết đời anh chỉ yêu mình em
Anh vẫn biết cho dẫu chua xót khi dứt đi những ân ái ngày nào
Anh sẽ căm nín ngăn khóe mắt hoen lệ trào.
Cho tâm hồn tựa cơn nước xuôi bình yên
Trôi êm đềm dẫu xa nhau, dẫu xa nhau.
3/4
Hôm nay trời vào Đông, tình đã chết trong lòng, niềm cô đơn chợt đến
Em đã quên mùa Thu! Em đã quên mùa Thu!
TÀI LIỆU THAM KHẢO: Anh Đã Quên Mùa Thu, Tùng Giang - Nam Lộc,
Khai Sáng phát hành 1974
Chiều xưa ngồi bên anh em nghe như đã xót xa trong tay mình
Một giây hờn lênh đênh môi em thơm ngát đón đưa hương say tình
Anh biết không anh em như bóng mây tìm nơi đổ bến
Đậu bến xa vời mà tình vẫn rơi, mây hoài vẫn trôi
Tuyển tập "Mười Tình Khúc Nguyễn Dũng", Thời Văn xuất bản 1993
Bảo Trần
Thế là người VN viết tình ca hay nhất thế kỷ đã qua đời. Thế là một trái
tim nhân hậu đã ngừng đập, một thân phận mà sự hiến dâng là vô vàn trái
ngọt còn sự hưởng thụ lại hết sức đắng cay... thân phận ấy đã chấm dứt.
Mặc dù đã cố gắng hết sức mình, từ Hà Nội tôi vẫn không thể nào trở về
kịp trong giờ phút lâm chung của anh, để được ngồi bên giường bệnh
cầm tay anh nghe dù chỉ một lời của anh như trước đây hơn mười năm
anh đã làm như vậy khi vợ tôi ra đi. Chợt nghĩ đến cái "Ngày sau sỏi đá
cũng cần có nhau" mà lòng đau vô hạn. Ðôi khi tôi ngồi với anh trong căn
phòng nhỏ ngổn ngang những bức tranh, có lúc hàng giờ đồng hồ chẳng
ai nói với ai tiếng nào, dường như ai cũng đang theo đuổi những ý tưởng
nào đó... Không! Chẳng có ý tưởng nào cả! Vì Sơn có một câu hát mà tôi
rất thích: Ðôi khi một người ngồi trong im lặng, thực ra đang ngồi thảnh
thơi.
Vâng, giờ thì anh đã thảnh thơi, xin anh thật thảnh thơi, đừng mang theo
những nỗi đau còn sót lại trên cuộc đời này làm gì cho vướng bận.
Rồi:
Một buổi sáng mùa xuân
Một đứa bé yên nằm
Bờ môi dường thầm hỏi
Có thiên đàng hay không?
ռbr> Có? Hay không? Thiên đàng hay một chốn nào như vậy xin hãy
đón nhận từ anh một linh hồn trong sáng như trẻ thơ. Tôi nghĩ đó không
chỉ là lời cầu mong của riêng tôi mà có lẽ là của hàng triệu người yêu mến
anh.
ռbr> Trước đây có người nói: Trịnh Công Sơn là phù thủy của ngôn
ngữ để có ý ám chỉ tài năng văn học hay khả năng sử dụng ngôn ngữ của
anh trong ca từ. Tôi không phản đối, về tài năng này của anh thì không ai
sánh kịp, thế nhưng ở anh tài năng lại được nhân lên gấp nhiều lần bởi
chính tâm hồn anh. Quả thật Chữ tâm kia mới bằng ba chữ tài.
Sơn hầu như chưa bao giờ làm cho ai giận, ngược lại đối với những
người có lỗi với anh - có giận mấy anh cũng không bao giờ mất bình tĩnh,
câu phán xét cuối cùng của anh thường là một tiếng tặc lưỡi kèm theo
câu nói: Thôi kệ.
Sự thông thái, tính bao dung, sự từng trải, tính khiêm nhường tạo nên một
Trịnh Công Sơn có phong cách của một nhà hiền triết khổ hạnh, một nhân
cách có cá tính độc đáo nhưng lại hoà đồng, cao siêu vời vợi nhưng lại dễ
gần.
O
Lời Tình K – http://dactrung.net/nhac
Chua xót là để có thể cảm thông được nhưng nỗi đau của kiếp người, con
người tài hoa ấy hầu như phải hứng chịu tất cả những nỗi khổ đau ấy. Tất
nhiên bù lại anh được sự kính trọng yêu mến, đôi khi là sự sùng bái hoà
lẫn với vinh quang. Sự kính trọng và quí mến: anh khiêm nhường đón
nhận và đền đáp, nhưng vinh quang đôi lúc quá nhiều anh cũng ngán
ngẩm: Cũng chỉ là giả mà thôi!
Cho dù vậy, với anh tất cả đều có thể hiểu được, trái tim anh lúc nào cũng
cháy bỏng tình yêu cho dù là đơn phương hay song phương, cho dù là đa
phương hay vô định. Tình yêu đã đầy ắp trái tim thì phải cho, cho mà
chẳng mong nhận lại, trong sáng, cao thượng, hiện hữu nhưng chẳng
phải bao giờ cũng nắm giữ được, đó là tình yêu của Sơn.
Mặt trời, mặt trời đã lên, còn nhìn, còn nhìn thấy con người.
Một ngày tình cờ biết em, là ngày lạ lùng nhất trần gian.
Có đúng là một ngày nào đó Sơn đã gặp một ai đó và anh cảm thấy đó là
một ngày lạ lùng nhất trần gian không? Có thể nhiều người không tin, còn
tôi thì tôi tin vì tôi cũng đã từng gặp được điều đó, chỉ có điều tôi không
nghĩ được ra một bài hát như vậy mà thôi.
Lại nói: Trong đạo làm người đức hy sinh là đức tính cao quý vô cùng,
hiến dâng mà không cần đền đáp, đó là sự cao thượng nhất của đức hi
sinh. Sơn nói:
Sống trên đời sống phải có một tấm lòng, để làm gì em biết không? Ðể
gió cuốn đi!. Anh cũng viết: Tin buồn từ ngày mẹ cho mang nặng kiếp
người, có nghĩa anh biết chấp nhận sự đau khổ của đời sống. Anh thường
nói với tôi là anh tán thành quan điểm Sống chứ không phải tồn tại. Bởi vì
từ lâu bằng một giọng lạc quan, anh đã viết:
Và dù cuộc đời chỉ là ci tạm, anh vẫn phải sống, phải yêu thương, phải hy
vọng ước ao: Tim em người trọ là tôi, mai kia dù có xa xôi cũng đành.
Ôi cái chữ đành này nghe mới thật là lạ, nó tưởng như mềm yếu lại hoá
thành dũng cảm, nó quyết liệt chấp nhận sự đối đầu với định mệnh như
chấp nhận sự bất thành tạm thời của những hy vọng và hoài bão mà vẫn
dấn thân vì như anh đã viết: Cuộc đời có bao lâu mà hững hờ.
2
Quả thật cuộc đời chẳng được bao lâu, trái tim anh đã không bao giờ hờ
hững với cuộc đời, anh đã vắt cạnh tình yêu trong trái tim cho cuộc sống,
cho những thân phận khổ đau. Và cuối cùng nó đã ngừng đập.
Tôi mong anh nhận ở tôi và những người mến mộ yêu quí anh lòng biết
ơn và nỗi tiếc thương vô hạn.
Tôi dừng lại ở đây với một nỗi băn khoăn: không biết đến bao giờ đất
nước chúng ta mới lại có được một nhạc sĩ với cả tài năng, đức độ và sự
nghiệp như anh.
học trò
3
Anh Đâu Em đó
Y Vân
-soul-
Anh ở đâu thì em đó
Lúc núi biếc khi sông hồ
biên thùy kia nào khác chi nhà
vì tình yêu thì có đâu xa
kìa mùa xuân xanh thắm
mùa hè ve ca hát và cùng chia ánh trăng thu
Chỉ còn mùa đông lạnh lùng
thì em đan áo cho chàng
ba ngày một lá thư tình
bảy ngày em gởi tấm hình
dặm trường muôn lối co' em bên mình
tvmt
ETERNALLY
(Đoạn in nghiêng có trong bản nhạc, không thấy có lời tiếng Anh)
(2) Ánh Đèn Mầu, nhạc: Charlie Chaplin, lời Việt: Nguyễn Xuân Mỹ, ấn
bản 1955, An Phú 289
2
Anh Đi Chiến Dịch
Phạm Đình Chương
Anh đi chiến dịch xa vời, lòng súng nhân đạo cứu người lầm than.
Thương dân nghèo ruộng hoang cỏ cháy. Thấy nỗi xót xa của kiếp đoạ
đầy anh đi.
Không quên lời xưa đã ước thề, dâng cả đời trai với sa trường.
Nam nhi cổ lai chinh chiến hề, nào ai ngại gì vì gió sương.
Hôm nay ruộng đồng trong chiến dịch, kìa sáu chốn miền Đồng Nai lên
niềm tin.
Nghe như lúa reo đời sống lành, nghe như đất vui nhịp quân hành.
Anh đi chắc hẳn anh còn nhớ, đôi mắt u uẩn chiều tiễn đưa. Của người
em nhỏ thơ ngây quá, chưa biết cười lên hẹn đợi chờ.
Có những chiều mưa phơn phớt lạnh, đem cả hồn Thu tới lòng người.
Bao nhiêu chàng trai tay xiết mạnh, thầm hẹn ngày về quê Bắc ơi.
Im nghe từ đồng hoang phố phường, còn mênh mang một niềm thương
như trùng dương.
Hôm nay có anh miền chiến dịch, ôm súng mơ ngày về quang vinh
tvmt
nb - Hư Vô
Giọng nam:
Giọng nữ:
Nắng nửa chiều đưa anh nhìn mấy đồi chập chùng
Nhìn sông xanh, nhìn bông lúa, nhìn nương dâu
Tay nắm tay em nhớ lời dặn dò:
"Đừng ngập ngừng buồn lòng ai giết thù"
Tiếng diệt thù đang vang ngoài chiến trường hung tàn
Và xương rơi như núi vì quân tham
Anh anh ơi khi quân cướp còn bạo tàn
Thì người Việt còn chưa thôi chia lìa
Hợp ca:
Tài liệu tham khảo: Những ca khúc một thời vang bóng do nhạc sĩ Văn
Giảng chủ biên, xuất bản tại Saigon 1971.
Biển Nhớ
Lời Tình K – http://dactrung.net/nhac
Anh Đi Rồi
Lê Tín Hương
Mến tặng những người lính Cộng Hòa đi không biết mệt mỏi, tìm lại
những nẻo đường đất nước.
Quan tái : Quan - cửa ải, tái - thành lũy nơi biên cương.
Nghĩa rộng : chốn xa xôi.
Lê Phan
ĐK:
Hư Vô
(lại từ đầu)
Hư Vô
Ngô Đồng
ĐK:
1.
Anh hỡi anh cứ về
Về đây nghe tiếng cố hương
Tiếng thiết tha của người thương (láy.... )
Anh hỡi anh cứ về
Cứ về làng thôn tươi thắm
Mong đón đưa bước chân hồi hương (láy.... )
Anh hỡi anh cứ về
Về đây chung sức đắp xây
Quốc gia đang ngóng chờ bàn tay (láy.... )
Anh hỡi anh cứ về
Có về lập công chiến đấu
Hay sống yên vui bên ruộng nương (láy.... )
Đ. K.:
Anh hỡi anh cứ về
Anh hỡi anh cứ về
Anh nở nào theo giặc cho đành (láy.... )
Anh hỡi anh cứ về
Anh hỡi anh cứ về
Về đây anh hỡi anh cứ về
2.
Anh hỡi anh cứ về
Về đây nghe tiếng nhớ thương
Tiếng chưa quên của người quen (láy.... )
Anh hỡi anh cứ về
Cứ về người xưa yêu dấu.
Đang khát khao anh mau về quê (láy.... )
Anh hỡi anh cứ về
Dù nay mưa cuốn gió bay
Cũng có khi nắng đẹp trời mây (láy.... )
Anh hỡi anh cứ về
Cứ về dù đêm nay tối
Nhưng sớm may vui trên ruộng vui (láy.... )
Rồi em ca lên
Dù sáng hay trong đêm thâu
Giọng ca ngân vang.
Người có hay chăng hỡi anh
Tình em trao anh.
Tươi thắm như muôn đóa hoa
Mãi không phai nhoà .
Rồi em ca lên
Lời hát ru cơn đam mê
Rồi em ca lên
Tình lỡ em mong kiếp sau.
Đời em bơ vơ
Giông tố ơi xin hãy cho
Phút giây mong chờ .
Rồi em ca lên
Dù sáng hay trong đêm thâu.
Giọng ca ngân vang
Người có hay chăng hỡi anh?
Tình em trao anh
Tươi thắm như muôn đoá hoa.
Rồi em yêu ạnh
Rồi em yêu anh
Tình vẫn bên anh ngàn năm.
Rồi em yêu anh
Người hỡi thiên thu không phai.
Và đôi uyên ương
Sẽ yêu mãi nhau muôn đời nhé anh.
AlexTG
2
Anh Hùng Xạ Điêu
Ngoại Quốc (Trung Hoa)
evietonline.com
Anh không chết đâu anh, người anh hùng mủ đỏ tên Đương
Tôi vẫn thấy đêm đêm một bóng dù sáng trên đồi máu
Nghe trong đêm kêu gào từng tiếng súng pháo đếm mau
Và tiếng súng tiếng súng hay nhạc chiêu hồn đưa anh đi anh đi
Anh, anh không chết đâu em, anh chỉ về với mẹ mong con
Anh vẫn sống thênh thang trong lòng muôn người biết thương đời lính
Trong tim cô sinh viên hay buồn thường nhắc nhở những chiến công
Chuyện nước mắt ướt sân trường đại học chuyện anh riêng anh riêng anh
Ôi đất mát trên đồi xanh tình yêu khóc ngất bên cỏ tranh
Đâu cánh dù ôm gió, đây cánh dù ôm kín đời anh
Trong những tiếng reo hò kia lẻ loi tiếng súng anh nhiệm màu
Ôi tiếng súng sau cùng đó, anh còn nghe tầm đạn đi không anh
Không, anh không, anh không chết đâu em anh chỉ vừa bỏ cuộc đêm qua
Tôi thấy mắt anh bên ngọn nến vàng hắt hiu niềm nhớ
Trên khăn tang cô phụ còn lóng lánh dấu ái ân
Giọt nước mắt nóng bây giờ và còn hằng đêm cho anh cho anh ...
tvmt
Slow Surf[4/4 - E]
Em hay trách móc vu vơ
Anh cho em nỗi mong chờ
Và rồi chợt bước đến khi lẻ loi
Yêu em như thế sao
Không như sao khuất trao
Bên em hôm nay, mà mãi chốn nao
Anh không thể quên em, hỡi người tình dấu yêu
Khi ta đã cho nhau những ân tình nồng say mộng ước
Khi sánh bước bên nhau, em nói rằng yêu anh suốt đời
Nhưng em đã đi rồi, để mình anh thương nhớ
Anh không thể quên đi, tháng ngày còn bên nhau
Em đã tung tăng, hát cười hòa theo nhịp sống
Anh say đắm hôn em, như thiên đường tình yêu thuở nào
Đêm đen đã qua rồi, ta thề yêu nhau suốt đời
Tell Me
Music & Lyrics: Cardin Nguyen
Verse 1:
So many nights that you can’t sleep
With the questions burning endlessly
Wondering if I’d ever be
The love forever meant to be
And you’re afraid that someday I may leave
Once I found the pieces of my dream
Well here I am standing next to you
And sing this from my heart
Chorus:
Wherever you go, I’ll be there
There was a world we’re meant to share
Sometimes the words don’t come out right
Maybe I’ll find a way tonight
You’re still the sun in my world
Forever still can’t be enough
Til’ the end of time I’ll always be
A part of you
Verse 2:
I don’t ever want to lose your love
You’re the only one I’m thinking of
I can live without your love
But there’s no meaning left without you
Without you, without you...
(Repeat Chorus)
Verse 3:
Can you tell everytime we've kissed
Just the sweetness of your lips
Baby how can I live without your love
When there’s no meaning left without you
(Repeat Chorus)
Hoài Thương
Lời Tình K – http://dactrung.net/nhac
Anh Là Lẽ Sống Đời Em
(chưa biết)
ĐK:
Giờ đây em như nắng chơi vơi không nguôi những nỗi sầu
Thổn thức nhớ những lúc bên ai đắm đuối
Như cây khô đang mong chờ nắng mùa thu về.....
Đừng để chứa chất những nỗi thương đau người ơi...
Đừng để con tim gầy héo tương tư... úa sầu.....
(Repeat ĐK)
Đời em luôn vì yêu anh dù cho lòng anh sao quên lãng
Hãy nói với em tại sao ?
<font color=pink>Nhạt Nhòa</font> chin rom
Tình yêu như chút nắng trong chiều thu lất lây
Hồn em đang úa theo thu này
Làm sao có anh bên em từng giây
Cho mưa gió vui trên bờ vai gầy.
ÐK:
Anh là tia nắng trong em
Anh là câu hát trong tim, là bình minh rực sáng.
Anh là tia nắng trong em, anh là hạnh phúc đêm đêm
là nhạc khúc êm đềm.
Tìm đến với nhau người nhé hãy cho nhau lời ân ái.
Tìm đến với muôn vần thơ, mãi yêu nhau như ngày xưa
Đời cho cuộc tình đầy mơ ước, hãy trao nhau trái tim hồng
Vòng tay ngặp tràn hạnh phúc, hát đi anh khúc xuân hồng.
(back to ÐK)
ĐK:
Ánh mắt ấy ngắm em thẹn quá
Sáng lóng lánh thoáng sau vòm lá
Một ánh mắt đắm đuối bao điều thiết tha
Thoáng bồi rồi nép sau vòm lá
Tránh ánh mắt ngắm em thẹn quá
Mà đôi mắt vẫn cứ theo hoài như là ....
ĐK:
Ánh mắt ấy ngắm em thẹn quá
Sáng lóng lánh thoáng sau vòm lá
Một ánh mắt đắm đuối bao điều thiết tha
Thoáng bồi rồi nép sau vòm lá
Tránh ánh mắt ngắm em thẹn quá
Mà đôi mắt vẫn cứ theo hoài như là ....
Chorus:
(Repeat chorus)
CN
2
Anh Ở Đây
Thục Vũ
ĐK:
Anh ru em ngủ nhé em (ơi), đừng thức vội
Mơ đi em thời thơ ấu ngọt ngào
A-á ơi, à ơi, à-á ời...
CN
Rumba
4/4
Chim non ca vang tưng bừng đùa vui trong ánh dương
Muôn hoa xinh tươi mơ màng cùng phô sắc hương
Sông xanh bao la êm đềm cuộn trôi như thiết tha
Trên đê reo vang bao lớp người cùng hòa ca
Thôn quê hân hoan tưng bừng đùa vui trong nắng mai
Mong cho tương lai dân Việt được no ấm luôn
Bao cô thôn quê yêu kiều cùng vun bông lúa thơm
Hương quê bao la vang khúc nhạc lòng yêu đời
Ta đi muôn phương trên đường ngập tràn ngập hương lúa thơm
Thôn quê vui trong thanh bình tự do ấm no
Non sông vinh quang tưng bừng chờ mong đây sức dân
Binh Công Nông Thương thề đồng tâm xây nước Nam.
tvmt
[Blues 4/4]
Mây buồn vương khi chiều thu reo lá úa
Tim sắt se khẽ nâng chén rượu từ ly
Xa xa giữa khói mờ chinh phu lặng bước
Dặn dò đừng quên nhé mai đây trở về
ĐK:
ĐK:
Thế gian, nghìn đàn ông giống nhau
Trọn đời anh cũng như đàn ông khác
Vì đã yêu thì dù anh thế nào
Vạn lần em vẫn thứ tha cho người !!!
LV
2
Anh Tiền Tuyến Em Hậu Phương
Minh Kỳ
Boléro
1967
tvmt
tvmt
Ai thương
tvmt & Hư Vô
****
J'ai Envie
J'ai envie de vivre avec toi
J'ai envie de rester avec toi
Toute la vie, de rester avec toi
Toute la vie, toute la vie, toute la vie
J'ai envie de chanter quand tu chantes
J'ai envie de pleurer quand tu pleures
J'ai envie de rire quand tu ris
Quand tu ris, quand tu ris
Mais en lisant ta lettre
Je vois qu'il n'y a plus d'espoir
Je sais que tu ne viendras pas
Au rendez-vous ce soir
J'avais tout préparé
Lời Tình K – http://dactrung.net/nhac
J'avais tout décidé
Mais tu ne viendras pas
Au rendez-vous ce soir
2
Anh Và Em
Lã Văn Cường
Ha há ha hà
Anh vái trời cô chẳng dửng dưng
Hết coi anh là xứ hoang đường
Cho anh còn mời cô đi phố
Dắt cô vào coi cải lương
Đi coi cải lương...
Tài liệu tham khảo: Phạm Duy Tuyển tập 6 - Đôi ta mất hết chỉ còn nhau
[Nhà sách Nam Á -1992]
họctrò
ĐK:
Hạnh phúc lẫn cùng thương đau,
Ngọt ấm lắng vào cay sâu
Gặp gỡ để rồi xa nhau,
Những vui buồn dệt nên khúc tình sầu
Dù biết mãi là chia xa,
Dù biết sẽ tàn như hoa,
Dù biết sẽ thành hư vô
Vẫn nghe tình dâng cao ngút ngàn.
(repeat ĐK)
Lời Tình K – http://dactrung.net/nhac
Quốc Mai
2
Anh Vẫn Biết
Ngoại Quốc
Hoài Loan
Một lần tình với ít nỗi nhớ trong lòng không quên
Một lần tình vơi đi nước mắt chưa được mang tên
Này người tình ơi anh luôn yêu em chỉ yêu mình em riêng em
Một lần tình với cứ ước mơ về dĩ vãng
Một lần tình với chất đắng yêu một tái tê
Này người tình ơi anh luôn yêu em chỉ yêu mình em thôi
Hỡi em........
Từng giọt nắng chiếu lấp lánh giừa cơn mộng tím
Cuộc tình ngàn đời nguyện khép kín
Ngày ấy có nước mắt trên bờ mi xanh ngời
Người tình tuyệt vời hỡi xin đừng quên
Từng giọt nắng chiếu lấp lánh giữa cơn mộng đắng
Cuộc tình dại khờ nay đã lắm
Một sớm đó đã mất đi niềm vui xa rồi
Người đã trót yêu người mãi lên nghẹn lời
họctrò
ĐK:
Anh vẫn mơ một ngày nào anh với em chung tình bạc đầu.
Trên quê hương nghèo. Trong khu rừng già.
Trước mái nhà cờ vàng bay phất phơ.
ĐK:
2
Anh Vẫn Nhớ Em
(chưa biết)
Khi em nghe nói câu mình chia tay nhé thì anh biết em quên anh thật rồi.
Em không lưu luyến chi tình yêu xưa đó.
Lòng băng giá vô tình em đã xa tôi rồi.ngồi nhớ em yêu khi đêm về em ơi
ĐK:
Ánh mắt ấy,đôi môi xinh nay xa xôi hình bóng em.
Nhớ dĩ vãng ta chung đôi khi bên nhau giấc mộng vàng.
Rồi ngày tháng trôi qua mau cho phôi pha dần.
Ước mơ bên nhau nay phai tàn cho anh lòng xót xa ngàn nơi.
Nhớ phút cuối ta chia tay em ra đi mà đắng cay.
Cố nuối tiếc chi thêm đau khi con tim lỗi hẹn rồi.
Dù lòng muốn thôi quên em quên bao ân tình,
dấu yêu xưa nay qua rồi.
Nhưng đêm về vẫn nghe buồn vương khi nhớ về em
Lâm Hùng
Ngọc Dung
2.
Mượt xanh màu lá mạ
Anh vẫn thích mùa hạ
Lấp lánh những cánh diều
Chiều về ngàn gió bay
ĐK:
Tràn ngập nỗi yêu thương
Đưa ta vào giấc ngủ
Anh vẫn thích mùa thu
Vàng rơi với sương mù
3.
Con đường mờ che phủ
Dáng gầy em nghiêng vai
Ngày ơi còn đẹp mãi
Anh vẫn thích đông dài
4.
Bàn tay ngày xưa ấy
Sưởi ấm tình ngây dại
Em nghiêng vào đôi vai
Xuân nghe như trở lại
...........
(Fade Out...)
Xin mời nghe Tiếng hát của Tuấn Khoa từ Viet Nam:
geocities.com/nhatvu2k/nvAnhVanThich.html
NV
Lời Tình K – http://dactrung.net/nhac
Anh Vẫn Yêu Em
Ngoại Quốc (Trung Hoa)
ĐK:
Lòng vẫn luôn thầm nhớ bao ngày tháng xưa còn đó không phai tàn.
Bước đi trong mưa anh gọi tên,sẽ yêu nhau đôi ta mãi không rời.
Người ơi hỡi có biết ân tình đó vẫn cháy mãi trong lòng anh.
Hình bóng thiên thần đó luôn hằn mãi trong trái tim anh bao tháng ngày.
Thiết tha trên đôi môi câu tình yêu,ngắm sao rơi trong đêm thương nhớ
nàng.
Tình yêu đó vẫn mãi luôn nồng cháy với kỷ niệm xưa
anh vẫn yêu
Ngọc Dung
Slow Waltz
3/4
1.
Nhìn vầng trăng lên sáng soi
Khắp trên ngàn nơi, thắm hương duyên đời
Và giòng sông trôi lững lờ
Thời gian xóa mờ, vương vấn đường tơ
2.
Và giòng thời gian đã qua
Biết bao mùa hoa vẫn không phai nhòa
Tình quê hương ôi nhớ thương
Lòng bao vấn vương, mong lúc hồi hương
2
Anh Về Thủ Ðô
Y Vân
Ôi nầy anh !
Áo xanh chiến trường bạc mầu
Mến anh mến từ thuở nào
Người trai tranh đấu
Ôi nầy anh !
Ðã mang đến tình mặn mà
Ðón anh những lời thật thà
Lòng dân mong chờ
Tài liệu tham khảo: Tuyển tập nhạc: Ðường Ði Không Khó
Nhà xuất bản Văn Nghệ Dân tộc.
Cục Tâm-Lý-Chiến ấn hành 1974 .
2
Anh Về Với Em
Trần Thiện Thanh
Bolero
Và tình yêu dành riêng tặng Anh mãi không bao giờ phai
Yêu người cho dù bao đổi thay
Vẫn luôn bên Anh dù bao khó khăn
Em mãi xin nguyện cùng.
( Repeat *- ** )
...Và trong cô đơn hay gian khó mình luôn nhớ nhau
Đến và hát với Em…
( Repeat ** )
giaidieu.net
***
tvmt
tvmt
Mèo Ướt
hoàngthị
2
Áo Cưới Không Nàng Dâu
Dạ Từ
ĐK:
tvmt
Lâm Viên
Ngày mai em đến, xin mặc áo lụa vàng, nghe em hãy nhớ.
Quê hương anh đó, đang cần đến tình người, đang cần đến nụ cười.
Cho tâm hồn nghỉ ngơi.
Ôi ! nắng lụa vàng, nắng lụa vàng nắng ướt môi em.
Ôi ! nắng lụa vàng, nắng lụa vàng quấn quít chân em.
Trên con đường nầy, ngày xưa, ngày xưa
Trên con đường nầy, chiều nay, chiều nay .....
vk
Em nhé, chiều nay mình xa nhau, mùa thu cho áo tím phai màu
Màu tím, tôi yêu như lần đầu, dù cho muôn chùng xa cách nhau
Thôi đừng hẹn yêu nhau, thương nhau mãi như hôm nào
Tôi đi tìm quên lãng, quên em quên màu tím ái ân
tvmt
Đ.K
Tôi vẫn mong dù năm tháng dài
Hoa tím đem cài lên tóc ai.
Cho trọn màu tím tôi yêu
Trọn màu hoa tím năm xưa
Và màu áo tím ngây thơ.
Đ.K.:
Tôi vẫn mong dù năm tháng dài
Hoa tím đem cài lên tóc ai.
Cho trọn màu nhớ không phai
Dù đường đời lắm chông gai
Và ngày tháng trĩu đôi vai.
tvmt
Này em, cô học trò, hồn nhiên giữa phố chợ đông
phất phới cánh chiếc áo trắng,
ánh mắt sáng long lanh mãi nhìn ai
Dường như nỗi tâm tình, còn vương qua màu mắt
vì em thức trong mùa thi, hay là vì mơ nghĩ đến chuyện tình
...........
Hãy đến cho nhau những ân tình những mê say tháng ngày dài
Hãy đến bên nhau chung say mộng mơ
1. Ngày em sinh ra, ở nơi con phố không tên trên trần gian tôi. Đời chưa
nghe vui, từng đêm nghe tiếng gió reo cho lòng nao nao. Mẹ may cho
chiếc áo xanh, mong đời em thơm lành. Ôi, áo xanh như đời, Ôi áo xanh
như đời...
2. Ngủ ngoan em tôi, mồ hôi hay nước mắt rơi của Mẹ tôi rơi. Ngày sau ai
hay, đời em với chiếc áo xanh có nhiều yên vui. Cầu xin cho sớm mai kia
cuộc đời em thơm lành.
Như áo xanh hôm nào (3x)….
Chorus:
Giữ chiếc áo ngày mai sợ sẽ phai màu (sẽ phai màu)
Thế giới hỡi hãy thêm màu xanh áo em.
Xếp chiếc áo từng đêm từng đêm em gối đầu.
Giữ mãi nhé áo xanh mẹ trao ước mơ, oh… oh….
Như áo xanh hôm nào…. Ôi áo xanh như đời….
3. Ngày như thoi đưa, rồi mai như chiếc áo xanh em về nơi đâu. Đời đưa
chân em, còn không hỡi chiếc áo xanh với mộng mơ xưa. Mẹ ơi xin giữ
áo xanh bên mộng xưa thơm lành. Ôi, áo xanh hôm nào. Ôi, áo xanh như
đời, Ôi áo xanh như đời….
Hoài Thương
Dâng về Mar-i-a
Đây những linh hồn đầy ưu tư
Khép nép trong lòng Mẹ, ôi hết ưu phiền
Đàn con xin Mẹ âu yếm nối cho lành duyên.
Hãy ban cho hương đời đã tan vỡ trong ngày qua
Và đưa tới nơi mơ hồ.
Mẹ ôi ! Sancta-a Mar-i-a.
Lòng con run lên vì nghe tiếng chuông xa xa.
Từ xưa thơ ấu, hoa xuân nở trong gió thơ
Tàn kiếp mong linh hồn siêu thoát Thiên Đường kia.
Ave Mar-i-a
Ave Maria!
Jungfrau mild, erhoere einer Jungfrau Flehen
aus diesem Felsen starr und wild soll mein
Gebet zu dir hin wehen
Wir schlafen sicher bis zum Morgen
ob Menschen noch so grausam sind
O Jungfrau, sieh der Jungfrau Sorgen
O Mutter, hoer ein bittend Kind!
Ave Maria!
láxanh
Ave Maria!
Jungfrau mild, erhoere einer Jungfrau Flehen
aus diesem Felsen starr und wild soll mein
Gebet zu dir hin wehen
Wir schlafen sicher bis zum Morgen
ob Menschen noch so grausam sind
O Jungfrau, sieh der Jungfrau Sorgen
O Mutter, hoer ein bittend Kind!
Ave Maria!
2
Ave Maria
Văn Phụng
Andante Expressivo
3/4
TÀI LIỆU THAM KHẢO: Ave Maria, nhạc và lời Văn Phụng, Cơ Sở Ấn
Loát Walter Bros.
Phạm Anh Dũng
- Chào bà chị!
- Dạ, chào chị à!
- Trời ơi! hôm nay đi chợ, mần răng mà gặp được hai o. Vui quá là vui, hỉ?
- Trời ơi! dzui cái gì mà dzui! Rầu thúi ruột chớ... ở đó mà dzui! Người ta
có tiền đi chợ mua cá mua thịt mới dzui, còn mình thì... trời (hức hức)...
- Sao thế? Sao thế?
- (hức hức)... Hai bà coi nè, trong giỏ chỉ có hai cái trứng dzịt với mớ cải
xanh mà cả nhà bảy miệng ăn... mà hai đứa... coi bộ có bao nhiêu đó thì
làm sao mà sống nỗi!!!
- Ôi giời ơi, bà ơi! Trứng vịt luộc giầm nước mắm cải xanh, ăn cũng là tạm
ngon rồi bà chị ạ! Chả bù nhà em đây này...
- Sao?
- Tám nhân-khẩu! Xơi toàn là rau muống chấm tương! Thỉnh thoảng có
đổi món thì lại tương chấm dưa chua với cà-pháo ! Đấy...
- Trời... người ta biểu ăn rưá nó bổ gan bổ tạng. Hai o nì, thịt cá mần cho
cơ thể dễ phát tham sân si, sinh sôi đủ thứ lục dục thất tình...
- Ôi! thì nghèo quá nói bậy cho nó đỡ khổ dzậy chớ... cứ tương chao rau
muối hoài...
- Mình làm thì mình chịu chứ kêu ai ! Lỡ ba cái số ăn mày mờ !...
- Đấy! ăn mày thật đấy bà chị ạ. Nhà em cả vợ lẫn chồng nhá, lại thêm cái
Nhớn, cái Bé, cái Bo Lan, cái Lê, cái Lựu, cái Tĩ, cái Tèo nhá! Cứ làm tắt
mặt từ sáng đến chiều, rồi hồng hộc từ chiều cho đến khuya, lắm khi chưa
đủ còn phải tranh thủ làm đêm nữa đấy! Ôi giời ơi, thế mà vẫn cứ nghèo
cơ chứ lỵ! Quần thì ống cụt ống cao nhá, chả sắm nổi một bộ cánh xem
cho nó ra trò cơ!
- Cửa nhà tôi có khác chi mô! Quần quật quanh năm đủ ba trăm sáu mươi
lăm ngày mà gia sản ông bà để lại cứ rủ nhau lần lượt ra đi gần cạn sạch.
- Đi đâu dzậy? Đi đâu dzậy, hả bà ch ? Hả?
- Ôi giời ơi! buồn nhể? Bàn ghế tủ giường bán đi... thì mình lăn ra đất ngủ,
có chết cái thằng tây nào đâu ! Nhưng có cái ra-dô cát-sét đấy mà ra chợ
giời thì lấy gì mà bà chị nghe cải lương, hở bà chị?
- Thôi thôi đi mấy bà ơi! Già bành tơ không à... hổng lo... ở đó mà lo...
không... không có cái ra-dô cát-sét nghe cải lương. Trời ơi! (hức) tui nói...
(hức) hoàn cảnh cuả tui đây nè (hức) nó khổ lắm...
- Thôi nín đi! O ni răng cứ sụt sùi hoài vậy?
- Chứ hai bà nghĩ coi, hai bà còn có tủ có giường đem cầm đem bán. Còn
tui... đến một miếng cạp đất cũng không có nưã. Túng cùng phải đem
bán...
2
- Bán cái gì đấy?
- Bán cái chi?
- Bán con!
- Úi giời ! úi giời ơi! úi giời ơi!
.... .... .... .... .... .... .... .... .... .... .
(híc híc)
Hò... ớ... ơ
Thì thân không một cắc dính thân,
Cho con đi ở đợ cũng bằng bán con.
- Giời ơi! ở đợ thế mà tôi tưởng chị cho nó vào xe tua chứ ư!
- Thôi! tui đang than-thở mà chị nói gì đâu không hà.
- Nó giữ thằng Út Ráng đó. Đó thấy không (hức) hai bà thấy không
(hức)...
- Ôi cha mẹ bố tôi ơi! Út đâu mà Út lắm thế?
- Kiểu ni sang năm o ráng thêm thằng Út Hết chứ chưa thôi hể?
- Chắc gì đã chịu hết cho đâu! Em tính là bà chị Chín Nam này này ham
vui số một đây. Không khéo thì lại Út Hết rồi lại Út Còn lại Út Thêm, Út
Thừa, Út Sót...
- Thôi thôi thôi, thôi đi bà ơi! Trời ơi thấy người ta khổ hổng thương sao?
còn chọc quê người ta nữa!
- Lo hộ cho bà chứ ai mà sung sướng gì mà chọc quê bà đâu! Cùng một
ruột cả đấy mà! Này nhá, mới tháng trước đây thôi, thấy bố con chúng nó
nhà tương rau dưa hành mãi, người ngợm thì cứ gầy gọc xanh lơ xanh
lác ra, trông mà của đáng tội. Em này, bậm gan, ra chợ cân trăm ram thịt
nhá, về cho bố con nó có chút vi-ta-min đấy mà.
- Trời ơi... sang ơi là sang à... còn có tiền ăn thịt là cha chú lắm rồi!
- Thịt bữa nay nghe đâu tới mười-lăm ngàn đồng một ký đó hai bà.
- Hôm ý thì mới có mười-bốn nghìn thôi! Khốn nỗi bà chị ạ...
3
Uống cho mà đỡ khát rồi cuốc bộ về nhà cũng xong.
4
- Hí hí, phải được năm ly tư hột soàn thì khoẻ biết mấy! hí hí...
- Sư bố cả làng... cả huyện... cả tỉnh con mẹ hàng thịt mất dạy đấy... nó
cắt thịt xong rồi, nó chẳng thèm gói lại... nó quẳng ra như là cho chó ăn
đấy chị ạ... (híc) như là cuả bố-thí không bằng (híc, híc)... em nhặt miếng
thịt mua bằng tiền... (híc) mà có khác nào là em đi ăn xin đấy bà chị ơi
(híc, hấc, hấc, hấc, hấc, hấc)...
- Thôi! nín...
- Đừng khóc nữa, o ơi! Tôi nì, mới hôm qua thôi nì, đi mua tập vở cho xấp
nhỏ nhập-học... bốn đứa, mười-hai cuốn... trong túi chỉ còn có đủ mua
mười cuốn à... ấy là chưa kể hai đứa nhỏ ở mẫu-giáo... một đứa ở nhà-
trẻ... chứ đôi ba năm nưã, phải mua tới hai-mươi-mốt cuốn... mần răng
mà mua nổi, hở trời ?
- Rồi không mua đủ vở thì làm sao cho các cháu nó đi học đây?
- Thì tôi phải cầu-khẩn tỉ-tê với thằng cha cửa hàng Trưởng... xin mua
chịu hai cuốn cho đủ số... chỗ hàng-xóm láng-giềng mà...
- Dzậy là ông cửa hàng Trưởng tử-tế quá ha?
- Trời... tổ mạ nó! (hức)...
- Sao kỳ dzậy?
- Trời... tử-tế chi!...
- Làm sao dzậy ?
- (hức) Trời ơi... hắn cho nợ hai cuốn á... nhưng mà mắng-mỏ mình là...
là... là...
- Mắng làm sao?
- Nó mắng chị làm sao nào?
- Nó mắng rằng... là: "Nghèo... nghèo mà ham vui... đẻ đái cho nhiều để
làm phiền lòng thiên-hạ. "
- Ối giời ơi! cái thằng cha cưả hàng Trưởng mất dạy nhà chị... thế mà chị
im à?... gặp em à, em chỉ cần, nói thật với chị, em tát nó vỡ mồm ra...
- Trời ơi! tát hắn à ?... tát hắn lấy vở sách đâu cho con đi học? Chưa kể
thằng cha nó... nó theo nghề bán thuốc Sơn Đông... võ nghệ đầy mình...
người hắn lại to đùng như cái thùng tô-nô... chỉ cần xì một cái... là hai o
lẫn tôi cũng té bò dài ra...
-Ơ, ơ, ơ, hổng sợ... hổng sợ... võ gì mà đụng nhằm cái võ... "Cẩu Xực Xí
Quách" cũng phải chào thua thôi!
- "Cẩu Xực Xí Quách"?
- Ờ...
- Là răng mà ghê rứa hỉ?
- Trời ơi... hông biết hả? Là dzầy nè...
- Á... !
- Đó... là dzầy đó...
- Trời ơi... tưởng răng... chứ rưá thì tôi cũng một cây xanh rờn... ba xấp
nhỏ ở nhà tôi, hắn ngán tôi... là... cái miếng nớ đó...
- Ối giời ơi! các bà chị ơi! võ cuả các bà chị là xoàng... loại xoàng rồi...
đây này (hì hì) em nhiều món độc-hiểm lắm. Em nói thật với bà chị nhớ,
em chỉ cần chộp lại thôi... đối-thủ chết đứng như Từ Hải ngay thôi...
- Hắn chết, mình ở tù răng?
- Nhưng không... em buông ra thì nó lại sống lại...
5
- Á... hay quá... a Ờ hay quá, hết xẩy, hết xẩy... Dzậy là phải dậy cho tui
học chứ à nghen... chụp người ta chết luôn (hi hi) thiệt tình là tui hổng có
dám... nhưng mà chụp mà người ta chết, buông ra người ta sống lại thì tui
chịu quá chừng à nhe.
- Này này này hai bà chị ơi! nghe em bảo đây nay
- Dạ...
- Nước Việt Nam ta, xưa thì có bà Trưng, bà Triệu, sau này bà Đoàn thị
Điểm rồi thì là bà Bùi thị Xuân... mình thì không sánh được các bà ấy rồi...
- Dạ...
- Nhưng cũng phải có tí võ-nghệ để phòng thân...
- Dạ... răng đường phố lúc ni là ác-ôn giựt-giọc lu-bù:
- Đúng, đúng, đúng! Phải học võ mới được... tôi khoái cái ngón... cái ngón
võ mà bà chụp đó... bà khoe tôi hồi nãy đó... (hí hí hí)...
- Yên chí... yên chí nhớn... yên chí... gì chứ võ là nhất đời rồi... tổ bốn đời
nhà em để lại mà... đây, biểu-riễn cho bà chị xem nhá...
- Dạ...
- Hai bà chị đứng ra xem nhá...
- Dạ...
- Đây...
- Ớ ớ ớ...
- Trời ơi! bà nì... đánh thì đánh cho rồi mà còn cứ biểu-riễn, biểu-riễn...
- Ơ hay, cái bà chị này rõ là vớ-vẩn... em đang bái-tổ đấy bà chị ạ...
- À thế à ?
- Đây... bà chị nghe nhá...
- Dạ...
6
- Tiếng Ăng Lê, có nghĩa là chết đấy !
- Trời ơi, o ơi! o rành cả tiếng Ăng Lê nữa...
- Đấy... tôi là quốc-tế mà...
- O ơi ! rưá chứ xứ mình có cái môn võ chi mà chọi lại cái võ... với cái võ
nớ không hỉ ?
- Có chứ sao hông ! có nhiều nưã là đằng khác nưã... nghe tôi kể cho
nghe à nghe ! Nè, tới tui, bà chị coi tui này nghen...
- Hay quá! Trời ơi, hai o thạo cả võ Tây, võ Ta, võ Tàu. Rưá trình độ hai o
chắc phải thuộc hàng cao thủ à.
- Dạ không ạ, không dám ạ. Chỉ sơ sơ vưà đủ cho người ta mệnh-danh là
"sư-tử Hà Đông" thôi bà chị ạ.
- Đây nè, nói thiệt với hai bà đó nhen... vô-phước cha nào mà đụng tới cái
móng chưn cuả tui đó hả ?... tui cào, tui xé, tui bẻ vụn ra rồi tui chà-chà
dưới đất cho dẹp lép chứ đừng có hòng mà giỡn mặt à...
- Rồi, tôi biêt rồi... tôi ngó lướt qua hai ông chồng cuả hai o... lúc mô cũng
tiêu-điều, cũng bí-xị, là mười phần tôi rõ mười...
- Phải dzậy chứ bà... trời ơi! đàn ông không thể dễ-dãi, lơ-lỏng với họ
được... léng-phéng là phụp liền mới xong...
- Đấy đấy đấy... quá lắm ấy thì... bà chị ơi, nhẹ-nhàng thôi!
- Nhẹ-nhàng là sao ?
- Chỉ xẻo gân nó...
- Trời ơi!
- .... .... .. Ý!!!
- Khất nhượng nó...
- Trời ơi!
- .... .... .. Ý!!!
- Đổ chì vào lỗ-tai nó...
- Hổng được.
- Thế là êm-đềm như mặt nước Hồ Tây thôi.
- Trời ơi, rứa là tôi phải học ở hai o nhiều lắm...
- Hổng dám đâụ... nghe đồn bà chị cũng cao tay giàn trời lắm chứ bộ giỡn
hà...
- Ơi giời ơi, chả thế mà bác giai nhà... nhà chị cứ quanh năm một mực
khép-nép ngoan lành, suốt ngày không dám gì cả...
- Trời ơi, tôi nói thiệt là tôi dễ-dàng lắm...
- Thế à ?
7
- Ừ, tôi chỉ cần là... một nhúm tiêu... một nhúm ớt... là... là tôi quẹt vào
mắt!!!
- Oái ! thôi thôi thôi thôi....
- Cái gì dzậy ? cái gì dzậy ?
- Thôi thôi, mù rồi, tôi mù rồi !
- Sao ?
- Trời ơi, tôi tỉ vụ thế mà.
- À, thế à ? giả vờ thế à ?
- Ừ...
- Ối giời ơi..
- Còn mà tôi nói không nghe nưã đó... là... một đường lưỡi lam cạo râu
lướt vèo qua vành-tai... rưá là mọi chuyện êm-ấm... là... là... là như mặt
nước sông Hương tê...
- Ấy chao ơi! giời đất ơi là giời... ối giời ơi... bà chị nhẹ-nhàng như thế à ?
nhỡ tay... ôi giời ơi... làng nước phải kêu giời lên...
- Ơ... nặng tay chi mệt xác... cùng-cực lắm mình chỉ cần vài giọt át-xít là...
là dứt nọc ngay...
- Trời ơi ! ác chi mà ác dữ dzậy ? Hèn nào ông trời ông phạt bà chị, bắt bà
phải sanh một hơi liền tù-tì bẩy đứa, cho bà chị chạy gạo vắt giò lên cổ,
rồi bà chị già sớm, chết sớm, bởi dzậy tôi nóị..
- Thôi nín đi! miệng o ăn mắm ăn muối... đừng trù-ẻo xui-xẻo hể.
- .... ... .... trời đất ơi! .... .... .... .... .... .... . xui gì đâu xui...
- Tôi đa mang bẩy đứa là do...
- Do cái gì ?
- Bên nhà chồng tôi, những cái đầu óc cổ xưa nói là phải có con trai để
nối dõi tông-đường, mà tôi lại phải sanh con gái... khổ lắm...
- Đấy đấy đấy... thì đấỵ.. năm đứa con-gái sau này là nó giả quả cho bà
chị đấy...
- Thôi im đi! Miêng rắn độc... miệng cá xà...
- Dạ không... miêng em cá hú chứ...
- Trời, mà không chừng o nói đúng... chúng nó đang trả quả cho tôi thiệt
rồi chứ còn chi nưã... (híc) trời ơi, năm bảy đứa con leo-nheo lóc-nhóc,
thiếu ăn thiếu áo, thiếu lu-bù thứ trên đời... chúng thèm một miếng bánh
không dám mua, cần một cái khăn không dám sắm. Chúng nó thấy bè-
bạn rủ đi xem xi-nê, đi nghe ca-nhạc...
8
Vưà nghe, em sắt-se trong lòng,
Như người ta bảo, sách còn ghi: "Phu tử khổ vì... "
Đằng này chị em ta đã cùng nhau bao tháng bao ngày,
Cùng chung oan-trái, khổ-đau vì thân con gái,
Ai sướng cười vui nào hay, để cho tay mình gánh riêng mình
- Híc.... híc...
- Nín đi! Ối giời ơi làm gì mà khóc thế ? Gớm cái mặt cuả bà chị khóc... cứ
như là con lợn-xề đấy bà chị.
- Trời ơi trời, bà nói cái mặt bà giống mặt heo đó..
- Trời ơi hai người cứ chửi tôi thế à? Bây giờ đừng chửi nữa... bây giờ tôi
là bẩy đứa hè... bây giờ bà.... là.... là... bà mấy hè?
- Ối giời ơi! tôi thì ít hơn bà chị nhiều...
- Bao nhiêu?
- Mười-bốn đứa...
- Trời ơi !
- .... .... . Trời ơi! hèn chi...
- Xong rồi là tôi mới hư thai đấy...
- Tầm thường!....
- Nhưng mà có phải tại tôi đâu! tại "ông mãnh" nhà tôi cả đấy... tôi đã bảo:
"Này, bố nó nhé... này, tôi đẻ cứ như... ", ông ấy bảo: "Ư sời ! cứ đẻ thì
đẻ... việc gì mà phải... mẹ mày cứ là vớ-vẩn... ", thế là tôi lại đẻ nữa cơ.
Bà chị ơi tôi khổ lắm... nó cứ đè lên đầu lên cổ tôi cơ !!!...
- Đè thì bà phải vùng lên!
- Vùng lên thế nào?
9
- Bà làm cái gì dzậy ?
- Vùng lên! không... không...
- Bà làm cái gì dzậy?
- Trời ơi ! không nổi, không nổi... bà chị, hai bà thương em một lúc đi... ối
trời ơi, bà chị ơi!... một bà thì bẩy, một bà thì tám, còn em mười-bốn, hai
bà cộng lại mới bằng em... chân em nó run bắn lên cả rồi... không vùng
lên nưã đâu... mới lại thưa bà chị, việc gì mà phải vùng lên vùng xuống...
vùng lên rồi lại con không cha không mẹ, lại khổ nưã... bây giờ mình cứ
lấy kinh-nghiệm bản thân chị em mình đây, khuyên lại các chị em kia. Đây,
các chị em nhá, nhớ mỗi gia-đình chỉ hai con là đẹp lắm, đừng có bắt-
chiếc chúng tôi thế này là xấu lắm... đấy... trông đây này... đây... đấỵ... cứ
như là lợn-xề... mất cả tuổi xuân-xanh rồi... đấy!!!... Bà chị!
- Chi?
- Bà chị có cái cách gì mà không đẻ nữa không?
- Trời ơi ! không biết chi hết!!!
- Dạ...
- Bây giờ không đẻ nữa là đi đặt vòng...
- Đặt vòng hả? vòng cẩm-thạch hay mã-não?
- Trời... bà nì... không biết... vòng nhưạ... vòng hóa-chất...
- Cao-su í à?
- Ừ...
- Bé thế à?
- Ừ...
- Để vào đâu?
- Á!!!
- Để vào lỗ-mũi à ?
- Thôi, đừng vô-duyên... trời ơị... đặt vào nơi không sanh-nở nữa...
- Í.... .... .... .... .... .... .... .... .... .... .... .. hổng được đâu, mắc-cở lắm
- Ơi giời ơi! không được đâu!.... .. trời ơi, cái vòng bé xíu ấy mà để vàọ...
hi hi hi
- Trời ơi! may mà mắc-cở, một bà tám còn một bà mười-bốn... trời ơi,
không mắc-cở chắc là ba-chục quá! Bây giờ không đặt vòng phải không?
- Vâng.
- Không đặt vòng bây giờ là uống thuốc.
- Vâng, cứ đưa thuốc đây, em làm một lúc một vốc, một... một...
- Nhưng mà em cũng ngán uống thuốc lắm rồi!!!
- Không có một vốc đâu. Bây giờ là mỗi ngày tiêu-thụ một viên...
- Ấy! không được, không được bà chị ơi... Em bây giờ đầu óc nó lãng lắm
rồi...
- Lãng sao?
- Giời ơi ! Em quên nhá bẩy ngày em không uống là em đẻ liền một lúc
bẩy đứa nữa thì chết nhà em...
- Thôi, bà đừng có nói gì đâu không à !...
- Trời ơi! đặt vòng không chịu, uống thuốc không chịu... bây giờ còn một
biện-pháp chót...
- Dạ, là sao?
- Thế sao?
10
- Là đi Nhựt...
- Đi Nhựt ?
- Á.... . đi Nhật ?
- Đi Nhựt!
- Bà định mua cái gì ?
- Đi mua bán... đúng rồi, nếu thấy cái gì có lời là...
- Hai bà nói chi ?
- Dạ, đi Nhật.
- Đừng vô duyên quá đi...
- Sao dzậy ?
- Cữ theo Nhựt, cữ theo phương-pháp Ogino.
- Cữ theo Nhật ?
- Dzậy mà tôi tưởng đi Nhựt...
- Cữ theo là mười đầu mười cuối tha-hồ...
- Á.... há há há
- Ố.... .... .... .... .... ô
- Nhưng mà mười ngày giữa là phải cữ...
- Ớ.... . ơi! Thế thì không được rồi bà chị ơi. Gớm, ông xã nhà em ông là
thi-sĩ mà, gớm cứ thơ về, ông chỉ cần là là...
- Thôi thôi thôi thôi! Trời ơi đừng nói bậy-bạ, khổ quá đi! Bây giờ hai bà ơi,
khổ lắm rồi, thôi được rồi, cho hai bà bây giờ vào Sài Gòn.
- Vào trong ý làm gì ạ ?
- Vào ăn-xin !!!
-Ớ?
- Nghèo quá mà, đẻ nhiều quá mà! nhà không đủ ở, cơm không đủ ăn,
bây giờ quần áo... bây giờ khổ quá... bây giờ bịnh-hoạn không thuốc men
chi cả... mà đè quá... bây giờ tôi đi.
- Khoan
- Ấy ấy bà chị ơi, khổ lắm bà chị ơi, đừng giận-dỗi nưã, cho em xin đi...
thưa với bà chị, nói là đuà thế thôi, chứ làm sao mà đẻ được nưã, khổ
thế. Thế thì bây giờ hai chị em chúng em xin chị dắt chúng em đi đặt cái
vòng.
- Bây giờ đi ha ?
- Vâng.
- Chịu đi ha ?
- Đi đặt cái vòng, ờ...
- Ờ, bây giờ nghe tôi nói hè...
11
Mong sao trên đường đi tới không phải lỡ-làng,
Việc non việc nước chu-toàn, việc nhà khang cùng an,
Kế-hoạch dân-số, xin nhớ chấp-hành, bạn ơi!
Chấp-hành bạn ơi!
Bảo Trần
12
Ba Bà Mẹ Chồng
Duy Nhượng
Duy Nhượng
Ngâm:
Tôi nghĩ đến chuyện đời dang-dở kể tự thời ông Bành Tổ về sau,
Con người ta ăn ở với nhau khác nào như thể nàng dâu với mẹ chồng.
Nàng dâu hay kể xấu mẹ chồng, như Nga với Mỹ rõ một lòng thương
nhau.
Nói:
Ngâm:
Còn mẹ-chồng lại tố-khổ nàng dâu, như hai cô ca-sĩ có khen nhau bao
giờ.
Hát:
Nói:
Bà người nam trả-lời: "thì để thủng-thẳng ta nói chứ làm gì mà gấp vậy!"
Hát:
Nàng dâu nhà tôi (ối a) cầm tinh con hợi (ối a), vừa ngu lại vừa dại (ối a),
vừa béo lại vừa đen,
Lời Tình K – http://dactrung.net/nhac
Mắt trắng, môi thâm, lưng bằng cái tủ,
Người hôi như cú, đầu tóc bù-xù, đầu tóc thơm-tho như cái ổ chuột-chù,
Làm chậm như rùa, ăn như ăn cướp,
Nói sau quen trước, ruột để ngoài da,
Suốt ngày tơ-tưởng đến cái cô hàng-quà.
Ới dâu ơi là râu!
Ới dâu ơi là rầu!
Nói:
Bà người nam hỏi: "còn con dâu bà làm sao, bà nói thử nghe coi?"
Bà người trung trả-lời: "dâu tôi nó giống bà, hai đứa cũng rứa giống nhau,
dâu tôi ri!"
Hát:
Cô nàng dâu quí nhà bà (ối da), cô nàng dâu quí nhà bà,
Ấy thế mới gặp nàng dâu tôi, cá-mè một lứa, dâu bà dâu tôi, cá-mè cá-
riếc cũng là một bè như nhau (một bè như nhau).
Nói xấu nàng-dâu (ôi da) chứ không khi nào bây giờ thời tôi nói xấu nàng-
dâu.
Thân tôi là cái thân bá-vạ, bà ơi...i!
Rước con dâu (rước con dâu) về mà thờ.
Trong nhà tôi có mẹ già (ối da), trong nhà tôi có mẹ già,
Ấy thế mới gặp bà con dâu đêm nằm nó ngáy, đêm nào đêm nấy, nó nằm
nó ngáy như là gọi đò sang sông (gọi đò sang sông).
Nó quét chửa xong (ôi da), hễ bảo quét nhà thời bẩy ngày nó quét chửa
xong,
Hễ ăn là nó ăn tem-tép, bà ơi...i, hết nồi trong (hết nồi trong) nồi (nồi)
ngoài.
Nói:
Bà người trung hỏi: "còn con dâu bà ni reng? noi nghe coi!"
Bà người bắc trả-lời: "Hừ...con dâu của tôi thì khác hẳn con dâu của các
bà. Đây này!"
Hát:
Nàng dâu nhà tôi (ối a) cầm tinh con Ngọ (ối a), vừa ngon lại vừa bổ (ối
a), vừa khéo lại vừa khôn,
Mặc giuýp eo thon hay quần khít hẹp,
Cỡi mô-bi-lét chạy khắp Sè-gòn, nhảy-nhót phom-phom như cái kiểu
ngựa lồng.
Nhiều cậu si-tình cay như cay ớt, kéo nhau xúm-xít chầu-chực tòn-ten,
2
Suốt ngày ngơ-ngẩn đứng cái bên cột đèn.
Ới dâu ơi là râu!
Ới dâu ơi là rầu!
Nói:
Hát:
3
Ba Giờ Khuya
Đức Quỳnh
Tham khảo:
1. Giọng hát Trần Văn Trạch trong băng nhạc Tình ca quê hương 1: Đỉnh
sầu tương tư do nhạc sĩ Anh Sơn thực hiện và phát hành trước 1975.
Anthony Trần
2
Bà Mẹ Ô Lý
Trịnh Công Sơn
Một sớm đã về
Dừng chân phố thị
Mẹ ôm trái bí
Mắt còn ngẩn ngơ
(Saigon 1967)
MỞ ĐẦU
Tôi nghe người ta kể chuyện
Xin hát bà con cô bác nghe, cô bác nghe...
họctrò
2
Bà Mẹ Quê (Bà Mẹ Chiến Sĩ)
Phạm Duy
Ballade
Hư Vô
2
Ba Mươi Năm
Võ Tá Hân
Lưu Trần Nguyễn
Hư Vô
"Trong đêm giao thừa năm 1997, Thảo đã thắp 3 ngọn nến cầu nguyện sẽ
sinh con gái. Hình ảnh ấy khiến tôi mơ ước về một gia đình hạnh phúc, vợ
chồng con cái sum vầy cùng ca hát, kể cho nhau nghe những câu chuyện
cổ tích". Ngọc Lễ đã kể như vậy về hoàn cảnh ra đời của "Ba ngọn nến
lung linh", được giới chuyên môn đánh giá là Ca khúc về gia đình hay
nhất.
"Vào khoảng tháng 6/1999, khi bé Na của chúng tôi gần 2 tuổi, nhiều đồng
nghiệp động viên cả ba thành viên trong gia đình tôi thể hiện bài hát trong
chương trình Tuổi thần tiên. Ca khúc này được xem là kỷ niệm đáng nhớ
trong sự nghiệp sáng tác của tôi." (Ngọc Lễ)
tvmt
2
Bà ơi ! Cháu Rất Thương Bà
Nhật Vũ
Ca từ: Bài học thuộc lòng
1.
Bà ơi cháu rất thương bà
Đi đâu bà cũng mua quà về cho
Hôm qua có chiếc bánh bò
Bà chia cho cháu phần to nhất nhà
.................
Đk:
Midi: geocities.com/nhatvu2k/nvChauRatThuongBa.html
Bà Rằng bà Rí
hỡi Rằng bà đi
hỡi đi là đâu
bà di khắp chốn
nối dây tơ hồng
cái duyên ông chồng
làm khổ cái đời tôi
hỡi bà Rí ơi...
bà Rằng...bà Rí ơi!!!!
Chồng gì mà chồng bé
bé tẹo tèo teo
chân đi cà kheo
lúc đi phải cõng
lúc khóc phải bồng
cái duyên ông chồng
làm khổ cái đời tôi
hỡi bà Rí ơi
bà Rằng bà Rí ơi...
Boston
Tặng anh hùng mũ đen Bắc Đẩu Nguyễn Ngọc Bích
tvmt
Bảo Trần
2
Bác Phạm Duy
Phạm Duy (Bài Viết)
Bích Xuân
NT 98, 5/02
Buổi sáng, tôi còn nghiêng nghiêng trên giường, hiện thân của hoang dã
câm lặng, cảm giác đầy đủ sau một đêm ngủ dài no nê, trong cõi mông
lung bất tận lạ kỳ. Hy vọng qua những cơn mơ, tâm linh tôi được lắng
nghe vời vợi, gởi trí tưởng về một phương trời nào hun hút.
Bỗng chuông điện thoại reo vang, lảnh lót đưa tôi về thực tại, không gian
như có thoảng mùi hương ban mai.
Nhìn đồng hồ treo trên tường đúng 8 giờ sáng.
- A lô, ai đó?
Tôi như đang còn trong mơ choáng ngợp bức màn nhung phủ kín che
ánh mặt trời yên ả. Lăn người nằm thẳng, gác chân trên gối, thân thể cười
đùa dưới bộ đồ lụa mỏng, một tay lùa dưới áo đè lên trái tim, một tay ôm
máy nói với giọng lơ lửng trăng vàng khàn đục:
Gác máy, tôi nhắm mắt lại mà thấy những con đường, những hàng cây
bừng lên sức sống, một ngày nhộn nhịp
bắt đầu với mùa xuân Paris, như đang đón đợi khách đến từ phương xa.
Gió gờn gợn dặt dìu nghiêng ngã từ đâu bay ra. Trời lành lạnh nhưng
nắng đầy dưới sân, ngời lên một thứ ánh sáng, lung lay, mủm mỉm, thong
thả. Hôm nay như đã hẹn tôi đến gặp nhạc sĩ Phạm Duy tại nhà chị Thụy
Khuê, bất ngờ nhà văn Nguyễn Huy Thiệp cũng có mặt tại đây.
Bác Phạm Duy và tôi chào nhau theo kiểu Tây phương thân mật với chiếc
hôn trên má. Quay sang bắt tay nhà văn Nguyễn Huy Thiệp, vừa thoáng
nhận xét về nhà văn mà tôi đã từng được đọc tác phẩm của ông.
(Nhà văn nữ Bích Xuân & nhạc sĩ Phạm Duy gặp gỡ tại Paris)
Lời Tình K – http://dactrung.net/nhac
Tôi nhìn Nguyễn Huy Thiệp nghiêng nghiêng mỉm cười. Ông vuốt mái tóc
cười hỏi chuyện thân tình. Những lời của Thiệp là thể hiện sự mực thước,
trơn loáng nhắc tôi nhớ lại một thời tưởng đã quên. Thiệp có sống mũi
thẳng, cặp mắt to, hàng lông mày dài, nước da den.
Người làm văn nghệ dễ thân và dễ thông cảm nhau mặc dù là buổi gặp
gở đầu tiên. Sau một lúc chuyện trò, ba chúng tôi chụp hình kỷ niệm. Tạm
biệt Thiệp để cùng Bác Phạm Duy xuống phố. Trước khi bước ra cửa, tôi
và Thiệp tặng nhau món quà văn nghệ để kỷ niệm buổi sơ ngộ, đó là khăn
chòang cổ, Thiệp mang từ Việt Nam sang, chiếc khăn chòang, ngẫu nhiên
rất hợp với chiếc áo tôi đang mặc hôm ấy. Còn tôi chẳng có gì tặng Thiệp
ngoài tập truyện "Trước khi mùa xuân đến" của tôi đang có sẵn trong
xách, rồi chia tay nhau.
Suốt một buổi, Phạm Duy và tôi lang thang trong thành cổ, cái thành phố
bé nhỏ nhưng rất duyên dáng, bước chân dạo chơi thanh nhã, mang cả
hai đến một thị xã xô bồ, bụi bặm. Chúng tôi bước vào quán, chọn một cái
bàn gần mái hiên ngồi uống cà phệ Ánh sáng nhòe nhọet ngang qua chỗ
ngồi. Sau khi gọi xong cà phê, tôi chống tay trên cằm đôi mắt nheo nheo,
tinh nghịch cất tiếng hỏi Phạm Duy:
- Này bác! Hôm nay nắng rực rỡ quá chừng chừng... Nhờ bác mang nắng
Cali sang đấy!
- Xuân đã qua rồi mà... À mà bác Duy nè, em khó có dịp gặp bác lắm!
Nhân dịp bác qua Paris, trình diễn Minh họa Kiều phần 2, do nhóm trẻ
trong Thư Viện Diên Hồng tổ chức nhân ngày lễ Phục sinh 1/ 4/ 02 cho
cộng đồng người Việt thưởng thức. Tiện đây chỉ có em với bác, em xin hỏi
tí tị về đời bác cho thỏa tính tò mò! Nhưng em vẫn gọi nhạc sĩ bằng bác
đúng lễ nghĩa đấy, phải không ạ?
- Cứ thế...
2
- Thế! có mất mát cái gì đâu! Cho bọn già chúng tôi vui cô à.
- Dạ, da.... Bác Duy nè, ý quên... Anh, anh uống cà phê kẻo nguội.
Một luồng gió thoang thoảng ngang qua, làm lay động nhẹ chiếc khăn trên
bàn, bất chợt, trước mắt tôi như bừng lên một cây cổ thụ đang trổ bông
trong nắng, giữa mùa xuân có một chút gió heo maỵ Tôi nhìn vào mắt
Phạm Duy hình như cũng sáng lên, rực rở như ánh nắng ban mai trên
phố.
Năm nay Phạm Duy đã 81 tuổi, tôi nhìn vào mắt ông cả bầu trời hun hút,
trong đó nổi lên bao sóng gió, một tâm hồn sâu thẳm sôi nổi và khác la..
Với tuổi 81 ông chưa chịu dừng lại mà vẫn còn khát khao giấc mơ, mê
say cuồng nhiệt ngân lên khúc nhạc đời, cũng như khúc nhạc lòng ân ái
trong thế giới rất riêng tư của ông. Tôi nghĩ chẳng có thế lực nào lôi ông
ra khỏi hai thứ đó.
Đôi mắt tôi mở to như muốn tìm hiểụ Với tuổi này ông vẫn choáng ngợp
tình yêụ Ánh sáng vẫn còn hiện hữu trên ngọn đèn nghệ thuật, vĩnh viễn
ông vẫn còn tình yêu, nếu không đời ông chỉ là hư không vô nghĩa.
- Vui đã được về lại quê hương, có cảnh sắc riêng, có vẻ đẹp thiên nhiên.
Buồn đất nước chưa được như ý mình muốn.
- Việt Nam.
- Cuối đời về được nơi sinh rạ Tránh tuyên bố điều nhảm nhí.
- Làm văn nghệ để chơi chơi, nếu có sống được cũng chỉ một thời gian
ngắn thôi.
3
- Người ta chỉ có một thời... Còn anh, trải qua bao thời kỳ? Cảm giác anh
như thế nào, hôm nay!
- Xong Minh họa Kiều, anh thấy nội lực như thế nào?
- Chẳng nghĩ gì cả, còn sống còn thấy khỏe là còn làm nhạc, còn làm
nhạc là còn... yêu.
- Yêu gì?
- Yêu em!
- Vậy à! Em ghi ra đây cái tình yêu huyền bí của anh nhé!
4
- Có phải cuộc đời, với anh, chất liệu sống là sự ngọt ngào của đàn bà, là
nguồn cảm hứng để cho anh tiếp tục Minh họa Kiều phần 3, và 4?
Nghe tôi hỏi đến đây Phạm Duy nổi quạu, khoát tay:
- Vậy mà đòi "yêu" nỗi gì! Mới hỏi một tí mà đã mệt rồi.
- Thì cũng tí ti thôi... Luật trời đất là vậy, âm dương điều hòa mới có thăng
bằng trong cuộc sống, tình yêu nó làm cho con người ta khỏe mạnh, trẻ
trung, cảm thông. Trái tim của người nghệ sĩ có bao giờ già đâu?
- Anh có nhiều nhạc phẩm, anh tâm đắc tác phẩm nào nhất?
- Minh họa Kiều phần 2. Nó tích tụ tất cả những tinh hoa nghệ thuật dân
tộc từ trước đến nay.
- Cảm tưởng của anh về giới trẻ và âm nhạc hiện nay ở hải ngoại?
- Chỉ có hai triệu người Việt tản mát khắp nơi trên thế giới, một số người
không có điều kiện phổ biến rộng rãi để tác phẩm đến với người thưởng
ngoạn. Có quá ít người thưởng ngoạn thì làm sao tác phẩm sống được!
Không sống được thì tác phẩm sẽ chết, nếu không cũng mau trôi vào
quên lãng.
- Anh trở về VN nhiều lần, anh nhìn thấy văn nghệ sĩ sinh hoạt "bên ấy" ra
sao?
- Những người bạn cùng thế hệ, cùng thời trong cuộc cách mạng chống
Pháp với anh, sau những lần anh trở về
VN gặp lại những người bạn đó, hiện giờ họ sống ra sao, và họ đã nghĩ gì
về hôm nay, ngày mai!
Sau khi hỏi xong những điều thắc mắc, tôi và Phạm Duy tiếp tục nói về
chuyện con kinh, con lạch Việt Nam, thoảng như ngửi thấy mùi tôm, cá
nướng, chuyện giàn bầu, giàn mướp, cảnh mái tranh nghèo khó, thôn quê
VN... Tất cả như con nước nhỏ thầm nghe sức hút của đại dương nhưng
không có con đường đi ra, bực bội, tù túng.
5
Ngồi đối diện tôi là một người nghệ sĩ lớn, toàn bộ gương mặt ông, tạo
cho người ta một cảm giác thích thú đặc biệt. Ông đã ở tuổi 81 nhưng
không biết mỏi mệt trong sáng tác, nghệ thuật đã bơm cho ông chất sống,
khiến tôi hết lòng cảm mến, một cảm giác ấp áp, vững vàng, tin cậy đến
với tôi khi được đối diện cùng ông, nó xóa tan những khoảng cách tuổi tác
giữa hai ngườị Tôi mong ông sống trên 100 tuổi, để làm nốt minh họa
nàng Kiều của ông. Trong đôi mắt ông như có một dòng điện chập vào
trong người tôi, vuốt dọc sống lưng lạnh đến ót. Đôi mắt ông còn hấp lực
đến thế sao? Đôi mắt là cửa sổ tâm hồn. Tôi muốn ông nhìn thẳng vào tôi
lần nữa để thương yêu mà thấy ông còn có nhiều cơ hội làm nốt phần 3
hay 4 minh họa nàng Kiều của ông.
Ông sang Paris lần này có vẻ ốm hơn những lần trước, nhưng nhẹ nhàng
và lanh lẹ hơn. Tóc ông trắng như tuyết. Hôm nay ông mặc áo da màu
đen, quần cũng bằng da hơi rộng, có hai sợi dây từ sau lưng kéo ra trước,
đội mũ nỉ đen. (Tôi vẫn thích đàn ông mặc quần da màu đen, bó sát, thấy
khỏe mạnh và gợi cảm hơn).
Tôi và Phạm Duy bước ra khỏi quán, khoan thai đi song song dọc theo
những con đường ngóc ngách, bóng loang hoắc gió thổi tới. Khi qua khúc
quanh hẹp, lưng Phạm Duy hơi cong xuống. Tôi nói đùa:
Phạm Duy cười to, tươi vui. Tôi khóat tay ông đi trên những bậc tam cấp
có hàng cây hai bên láng bóng. Tôi thầm nghĩ chắc trái tim của người
nhạc sĩ đang rộn ràng, bên cạnh tuổi trẻ, con người ông cũng theo đó như
tỏa ra thứ men rượu tình người, càng già, càng ngấm, không bồng bột,
nhưng đằm thắm.
Tôi đi cạnh, ôm chặt lấy cánh tay của ông như đôi tình nhân nghệ sĩ lãng
mạn nhất thế kỷ. Mà thật ra trong tôi, ngoài trừ những lúc đùa giởn, tôi
vẫn xem ông như người bố tinh thần, rất kính yêụ Với ông, tôi có trọn vẹn
tình bạn, tình yêu, tình cha con và hơn thế nữa là "tình nghệ sĩ". Tình
nghệ sĩ là thế! sống bằng những cuộc tình, đủ thứ tình, tình để quên, tình
6
để nhớ, tình nhẹ, tình nặng, chứ để tình nó suông thì chán lắm! Tất cả
quyện lại với nhau, khiến tôi như được tìm về ẩn nấp dưới một tàng cây
vững vàng.
Chúng tôi chia tay và hẹn sẽ đến dự buổi trình diễn Minh họa Kiều 2. Tôi
chìa má để ông hôn tạm biệt, những sợi râu lún phún trên mép ông châm
vào má tôi nghe nhột nhạt, nhưng dễ chịu...
Tôi không thể không ghi lại, hình ảnh người nghệ sĩ trình diễn dưới ánh
đèn sân khấu tại Paris ngày hôm ấy là Phạm Duy, người đã từng kết đọng
những thao thức, những thời khắc, những quyến rủ, những truyền cảm
đam mê, những dấu vết huyền thọai ngày xưa sôi động, phóng túng
buông thả không dè dặt... Dưới ánh đèn sân khấu tràn đầy sinh khí, một
Phạm Duy 81 tuổi vẫn đủ sức hấp dẫn người đến tham dự. Nhìn ông lắc
lư theo điệu nhạc, ông như sống trong men ruợu, giao tình tri kỷ với nàng
Kiềụ Ông thổi vào sinh hoạt văn học VN tại đây một luồng gió nồng nàn,
khiến cho khán giả hôm ấy ngồi im hàng giờ. Ông như thóat ra khỏi cái
"vỏ ốc" đời thường để trở về cùng bản chất sơ khai thuần khiết của một
người nghệ sĩ.
Trong bóng tối, tôi dỏi mắt hóm hỉnh nhìn phong cách trình diễn của Phạm
Duỵ Dáng điệu giang hồ, lãng tử, ông như trở về với những thập niên 40-
50, cả người lắc lư theo nhịp phách cầu kỳ, nhưng rất thanh lịch, ngọt
ngào, cùng với tiếng hát đào nương liên miên tiếp diễn dưới màu sắc và
âm thanh ảo tưởng, làm cho khán giả cũng say sưa nghiêng ngã theo
nàng Kiều của ông. Vậy là nàng Kiều của ông lần này sang Paris đã nói
được hết tình ý của chị em nên "đắt địa" quá xá!
Đèn bật sáng, Phạm Duy nở nụ cuời khoan hòa, chào mọi người với một
niềm tin và lòng biết ơn sự thưởng thức nghiêm túc của khán thính giả.
Ngược lại người tham dự với những tràng pháo tay bất tận, như một phần
thưởng đưa ông về gần với mơ ước hơn, gần với cái hy vọng của ông ôm
ấp từ lâu. Chiều Phục sinh với Minh họa Kiều đã khắc họa được hình ảnh:
Nâng cao tình người trong một xã hội đầy lọc lừa, cạm bẫỵ Tôi mang cảm
giác vui vui, ấm áp trong lòng.
Cái sung sướng, hạnh phúc như vẫn còn đọng lại trong tôi rất lâu. Một nỗi
cảm thông bắt nguồn từ chính sự đồng cảm với con người. Với tôi đó
chính là cuộc sống thật sự.
Trời Paris về khuya khá lạnh, tôi bước đi trong đêm mà như thấy một
ngày của đời sống mới đang được bắt đầu. Cám ơn Phạm Duy: Người
bạn chân thành. Người tình mơ mộng, người bố thân thương kính mến.
Hãy thẳng lưng, đằng trước bước... để con bé Xuân này còn được trêu
chọc bố thêm ít ra là vài chục năm nữa.
Hoài Thương
7
Bắc Sơn
Văn Cao
(1945)
Moderato
2/4
ÐK:
ÐK:
Tài liệu tham khảo: Tập nhạc “ Ca Khúc Văn Cao” NXB Âm Nhạc. Hà Nội
1994
Hư Vô
2
Bạc Tình
(chưa biết)
ĐK:
Nhật Lan
Verse 1 : Chiếu mờ trong sương khói, chập trùng sau núi đồi
Từng đoàn quân hiên ngang cất bước
theo gót chân nhau đến sa trường
Mặt tròi soi bóng nước, vầng trăng treo ánh gươm
Ôi bao nhiêu những hy sinh cho hôm nay những anh hùng
Verse 2 : Kìa những cọc nhọn vẫn vươn mình trong sóng nước
Và bóng mẹ già đứng bên thềm chờ quân đến
Mặt nước hào hùng đã in hình bao chiến sĩ
Cầm giáo vượt ngàn chống quân thù vì đất nước
Chorus : Bạch Đằng Giang - nơi chôn xác bao quân thù
Bạch Đằng Giang - nơi ghi dấu bao anh hùng
Bạch Đằng Giang!
Verse 3 : Hịch truyền vang sông núi, người người dưới bóng cờ
Thề cùng nhau sát cánh dâng hiến xương máu
cho quê hương mãi thanh bình
Bập bùng nghe tiếng trống, và rền vang tiếng chiêng
Bao nhiêu năm đã trôi qua, nhưng âm thanh vẫn vang vọng
Hàng cây cao soi bóng gió cuốn muôn ngàn lau.
Hồn ai đang phảng phất trong gió cảm xiết bao.
Mây nước thiêng liêng còn ghi chép rành
thời liệt oanh của bao người xưa trung chánh
vì yêu nước non vui lòng hiến thân liều mình
ra tay tuốt gươm bao lần.
Nhạc sĩ Võ Đức Thu là một trong những nhạc sĩ đi tiên phong của nền tân
nhạc Việt Nam, đặc biệt là về ngành hoà âm và sáng tác nhạc cổ điển
dành cho dương cầm. Khi tân nhạc mới được thu thanh vào dĩa hát 78
vòng khoảng giữa thập niên 40, ông đã điều khiển ban nhạc dưới tên
Charles Thu đệm cho ca sĩ hát khi thu thanh vào nhiều dĩa hát thịnh hành
vào thời ấy. Thiết tưởng chúng ta cũng không quên công của ông trong
việc góp phần xây dựng cho nền Tân nhạc Việt Nam được đứng vững
sau này. Ngoài ông ra, trong gia đình ông còn có sự tham dự của các
nhạc sĩ Võ Đức Tuyết, Võ Đức Xuân từng chơi cho ban nhạc trên các đài
phát thanh và thu vào dĩa hát 78 vòng thời đó.
----------------------------------------------
BÀI SỐ 2B (1963)
VÕ ĐỨC THU
I – Tôi là một giáo sư dương cầm và cũng là một dương cầm thủ
(pianiste) và phong cầm thủ (accordéonist)
Tôi lại là soạn giả âm nhạc và hội viên hội các Tác giả, Soạn giả và nhà
xuất bản Âm nhạc quốc tế (Société d’Auteurs, de Compositeurs et
d’Editeurs de Musique, gọi tắt là SACEM).
Tôi đã được học hỏi khá nhiều về các loại nhạc Tây phương, từ loại nhạc
cổ điển (musique classique), đến loại nhạc bình dân (populary music) mà
ta thường gọi là nhạc jazz.
II – Tôi bước vào ngành nhạc một phần lớn là do thân sinh tôi. Người xuất
thân tại trường Taberd, được học hỏi về đàn vĩ cầm (violon) và phong cầm
(accordion) với các sư huynh của trường, rồi sau dạy tại trường này và
được trau giồi nghệ thuật thêm. Ngoài giờ dạy học, người thường đi hòa
nhạc chung với các nhạc sĩ ngoại quốc tại Hotel des Nations.
Nhờ người mà tôi được học đàn rất sớm, năm lên bảy, tôi học dương cầm
và theo lớp hàm thu Sinat tại Pháp để học phần lý thuyết. Bài học do thân
sinh tôi giảng giải lại. Năm 1925, năm tôi lên mười, Sài Gòn mới bắt đầu
2
mở trường dạy Âm nhạc dưới sự hướng dẫn của giáo sư ngoại quốc (tức
là École de Musique de Saigon, thường được gọi là Philharmonique, hiện
nay là trường Quốc gia Âm nhạc); tôi được cái hân hạnh là người Việt độc
nhất được theo học lớp dương cầm với các khóa sinh ngoại quốc, mặc
dầu tuổi hãy còn nhỏ. Cũng năm ấy, tôi chiếm được giải danh dự về
dương cầm (Prix d’Honneur de Piano).
Sau đó, tôi ngỏ ý với thân sinh muốn sang Pháp để được tiếp tục học tại
Nhạc viện quốc gia Pháp, nhưng vì gia đình không dư giả mấy, nên tôi
phải ở nhà, tiếp tục học riêng với bà Armande Caron vốn giải nhứt về
dương cầm và hòa âm Nhạc viện quốc gia Pháp. Trong những năm này,
tôi thường được các ban nhạc ngoại quốc, mời đệm dương cầm trong
những buổi hòa nhạc tại nhà Hát lớn Đô thành và tại Philharmonique.
Đến năm tôi hai mươi hai tuổi, tôi bắt đầu dạy dương cầm, số nhạc sinh
của tôi rất đông, gồm có người Việt, người Pháp, người Trung Hoa, người
Ấn Độ, người Nhật Bổn, người Hoa Kỳ, và tôi vui sướng mà thấy trong số
này, có một số người Việt được học hỏi ở nước ngoài, đã thành tài và đã
nổi danh.
Ngoài những giờ dạy nhạc, trong bảy năm liền, vì sinh kế, tôi đã gia nhập
một ban nhạc ngoại quốc để hòa nhạc mỗi buổi chiều tại Hotel Palace, và
đây là một dịp may để tôi học hỏi thêm về nhạc Cổ điển Tây phương, vì
ban nhạc này gồm có những nhạc sĩ có tiếng như Yvonne Leclerc (giải
nhất về violon Nhạc viện Quốc gia Pháp), Renée Bondie (giải nhất về
violon Nhạc viện Toulouse), Becchi (tốt nghiệp Nhạc viện Milan về
violoncello), Charles Roques (giải nhất về bassoon Nhạc viện Quốc gia
Pháp).
Một trong những nỗi vui lớn của tôi là khi thành lập ban nhạc cho hội Đức
trí Thể dục (năm 1940) gồm toàn người Việt và điều khiển ban nhạc hai
chục người này trình diễn vào những buổi lễ, buổi hát do hội tổ chức tại
hội quán và tại nhà Hát lớn Đô thành.
Năm hai mươi sáu tuổi, tôi mới bắt đầu soạn nhạc. Tôi rất chú trọng về
loại nhạc thuần túy, chủ tâm là nâng cao trình độ thưởng thức nhạc của
thính giả Việt, các tác phẩm của tôi đã được các nhà xuất bản trong nước
và ngoại quốc ấn hành như Tinh Hoa, An Phú, Hương Thu, Huỳnh Lâm,
SEMI (tức là Société d’Editions de Musique Internationale, Hội các nhà
xuất bản Quốc tế về Âm nhạc). Riêng các bài sáng tác thuộc các loại hòa
tấu khúc, độc tấu dương cầm, song tấu dương cầm và vĩ cầm đã được
chính tôi trình bày nhiều lần trên sân khấu các nhà hát lớn ở Sài Gòn,
Chợ Lớn, Nam Vang, Huế, Hải Phòng, Hà Nội và lại được Trần Văn Khê,
Võ Đức Lang trình bày ở Pháp. Loại ca khúc được các ban nhạc trình bày
nhiều lần trên làn sóng điện các đài phát thanh trong nước và ngoại quốc
và đã thu thanh vào dĩa thương mại của những hiệu dĩa Oria, Việt Nam,
Philip.
3
Liên tiếp các năm 1948, 1949, 1950, 1951, tôi cùng Lê Thương đưa ‘Xuân
Thu nhạc kịch’ ra mắt khán giả tại các nhà hát lớn ở Thủ đô và tại Nam
Vang. Và trong những năm 1951, 1953, 1954, tôi thường được mời trình
tấu nhạc tại các nhà hát lớn Huế, Hải Phòng, Hà Nội với ban hợp ca
Thăng Long và ban Gió Nam.
Năm 1955, tôi dự Hội Chợ Triển Lãm Quốc Tế tại Nam Vang cùng phái
đoàn Văn nghệ Việt Nam.
Năm 1955, tôi được bầu làm chủ tịch bộ môn Tân nhạc trong Đại hộc Văn
hóa toàn quốc.
Năm 1958, tôi viết nhạc cho hai cuốn phim Việt: ‘Sự tích Trầu Cau’ và ‘Áo
dòng đẫm máu’ do hang Mỹ Vân sản xuất.
Năm 1959, tôi đứng tổ chức một ban nhạc Biệt thể cho đài phát thanh
Quốc gia và đài phát thanh Quân đội.
Từ lúc còn thơ ấu đến nay, tôi chỉ là một nhạc sĩ tự do, lúc nào cũng hoạt
động phụng sự cho Âm nhạc. Nước chúng ta còn nghèo vì thế Âm nhạc
không nuôi sống người nhạc sĩ được, và nhứt là ông bà chúng ta lúc nào
cũng quan niệm rằng ‘xướng ca vô loại’. Cũng vì lẽ đó mà nghề nhạc
không được trọng dụng, cho nên có lúc tôi phải sống rât vất vả, vì sống
nhờ ở tiền thù lao thôi. Ăn hôm nay còn phải lo cho ngày mai….
III -- Nhạc Tây phương dầu có được phổ biến rộng rãi đến đâu đi nữa thì
cũng chỉ có một số người ưa thích chớ không thể nào đi sầu vào đại đa
số quần chúng được. Còn nói về nhạc cổ điển Tây phương thì số người
hiểu lại còn hiếm hoi nữa, không riêng gì ở xứ ta mà ở các nước tiền tiến
trên thế giới cũng thế. Vì lẽ đó mà một soạn giả nhạc cổ điển Tây phương
ít khi được nuôi sống với soạn phẩm của mình. Chỉ 50 hoặc 30 năm sau,
người ta mới hiểu được và ưa thích, nhưng cũng chỉ với số ít thôi, chừng
đó thì tác giả đã ra người thiên cổ rồi, chỉ có nhà xuất bản hay là con cháu
hưởng quyền lợi của tác giả thôi. Đó là chúng ta nói những nước văn
minh và giàu có hơn chúng ta và họ có đủ phương tiện để truyền bá âm
nhạc cổ điển. Hiện nay ở nước chúng ta, quyền tác giả chưa được nhìn
nhận, như thế tác giả làm sao được nuôi sống với tác phẩm mình? Còn
nếu nói về loại ca khúc thì đâu đâu cũng được nhiều người ưa thích hơn.
Chúng ta hãy nhìn sang các nước như Pháp, Mỹ, Đức. Một bài ca thịnh
hành được xuất bản bao nhiêu lần, được thu thanh vào nhiều hiệu dĩa
hát, và được trình bày cả ngày lẫn đêm từ các nhà hát lớn đến các quán
rượu nhỏ, các đài phát thanh trong nước và ngoại quốc. Những bài hát
như J’ai deux amours, Parlez-moi d’amour, Ca c’est Paris Sous le ponds
de Paris, tôi đã nghe hát và đàn từ lúc còn bé mà bây giờ vẫn còn được
ưa thích. Vì lẽ đó soạn giả ngoại quốc có một đời sống dễ dãi hơn chúng
ta và nhờ thế họ có thể tiếp tục soạn thêm những ca khúc hay hơn nữa.
4
IV -- Để cho quần chúng hiểu được và ưa thích âm nhạc, nhạc sĩ cần phải
sống gần gũi với họ, tìm hiểu những gì họ cần để cung cấp cho họ, đem
đến cho họ những tình cảm êm dịu hầu quên bớt những nỗi khổ đau hằng
này của họ. Như thế họ cảm thấy sâu xa tiếng đàn là món ăn tinh thần
của họ và lần lần họ sẽ quen và sẽ ưa thích âm nhạc. Chừng đó chúng ta
sẽ dẫn dắt họ đến những phương trời nghệ thuật cao siêu hơn, vì trên
thực tế đời sống hằng ngày của người dân nghèo còn đòi hỏi những gì
cần thiết hơn, chớ không chỉ ngồi nghe âm nhạc suông.
Cũng như một chánh phủ muốn được lòng dân, muốn được dân ưa
chuộng, nghe theo thì cũng phải tìm đến với dân coi người dân thiếu thốn
những gì để cung cấp cho họ, làm cho lòng dân cảm mến mình, rồi chừng
đó muốn nói gì họ cũng nghe theo và họ sẽ hết sức mến phục vậy.
Một nhạc sĩ muốn trình bày một nhạc phẩm để cho dân chúng nghe cũng
phải tùy ở trình độ hiểu biết âm nhạc của từng lớp thính giả và muốn trình
bày một nhạc phẩm không phải dễ dàng như trình bày một họa phẩm. Một
họa phẩm, người ta nhìn thấy được cái đẹp cái hay của nó và sự tổ chức
trình bày ít phức tạp hơn là tổ chức một buổi hòa nhạc, và phải tùy ở
khiếu thẩm âm của từng lớp thính giả.
V -- Nhạc cổ truyền Việt Nam cũng có cái hay cái đẹp của nó nhưng với
một số bài bản đã có từ xưa, chúng ta cố ghi lại thực trung thành theo ký
âm pháp Tây phương để giúp cho những người muốn nghiên cứu học hỏi
và như thế các nhà soạn nhạc chúng ta sẽ giữ được nét nhạc thuần túy
Việt Nam trong các soạn phẩm của mình.
Ngoài công việc giữ gìn ấy chúng ta cứ tiếp tục sáng tác thêm những ca
khúc vui tươi, hùng mạnh mà hiện nay chúng ta gọi là nhạc cải cách, hay
là tân nhạc. Nếu chúng ta nhìn sang các nước bạn chúng ta, như Nhựt
Bản, Trung Hoa, Ấn Độ, Thái Lan, họ cũng đã làm thế. Không lẽ chúng ta
đem một nhạc khúc cổ truyền ra tấu lên cho một đoàn quân đi ra biên
cương diệt thù, và đến khi họ trở về trong nhịp bước chiến thắng khải
hoàn, hoặc cho những đoàn thể Thanh niên, Thanh nữ Cộng Hòa,
v.v……..
VI – Chúng ta phải thẳng thắn nhìn nhận rằng trong những năm sau này,
nhờ sự khuyến khích sáng nhạc khúc của nhiều cơ quan, như nha Vô
tuyến Truyền thanh, Văn hóa vụ, nha chiến tranh Tâm lý, nha Trung ương
Dân vệ, hiện nay Tân nhạc Việt được phổ biến rất mạnh. Chúng ta hãy
nhìn sự ham mê sáng tác trong giới thanh thiếu niên, sự phổ biến ca nhạc
trong các từng lớp dân chúng, trong các trường trung và tiểu học, trong
các đoàn thể, trong các cơ xưởng, trong các lữ đoàn binh chủng, đâu đâu
cũng có những đoàn văn nghệ được thành lập và những nhạc khúc tình
cảm, vui tươi, hùng mạnh đã được đa số dân chúng ưa thích.
5
Chúng ta hãy so sánh tình hình Tân nhạc trong những năm đầu tiên của
nó 1938, 1939 và sự tiến triển mạnh mẽ trong những năm sau này: 1961,
1962. Những nhạc hội nối tiếp nhau trình diễn trên các sân khấu của
những hý viện từ thành thị đến thôn quê, những số bài được xuất bản và
số người tiêu thụ càng ngày càng tăng thêm nhiều. Chúng ta sẽ nói rằng,
số ‘lượng’ thì nhiều mà số ‘phẩm’ thì ít, nhưng tình trạng đó ở các nước
văn minh hơn chúng ta cũng không thể nào tránh được.
Chúng ta khổng thể đem so sánh nước Việt Nam chúng ta với các nước
đã có một nền văn minh từ lâu, một nền kinh tế dồi dào phát đạt và hiện
nay họ đang hưởng thái bình thịnh vượng. Đất nước chúng ta trong mấy
năm qua đã bị chiến tranh tàn phá, dân ta phải nghèo còn nghèo thêm và
hiện nay nước nhà bị nạn qua phân, tình trạng khẩn cấp được ban hành
khắp nơi và cũng vì đó số người chơi nhạc đã ít mà cũng phải bị lâm vào
cảnh thất nghiệp. Chúng ta được biết hiện nay đã có những trường Quốc
gia để đào tạo thêm nhiều tài năng kịch và nhạc, nhưng nếu tình trạng
chiến tranh vẫn kéo dài thì những cuộc vui chơi giải trí bị cấm ngăn, rồi
đây những tài năng đó sẽ làm gì để tự nuôi sống?
Tôi chỉ ước mong cho nước nhà được sớm thống nhất và thanh bình
được trở lại trên đất nước yêu quý chúng ta. Chừng đó đời sống của
người dân được bớt khốn khổ phần nào, lúc đó họ sẽ đem hết tinh thần
để học hỏi và hiểu biết những gì gọi là nghệ thuật cao siêu hơn.
Như tôi đã nói trên, tôi chỉ là một nhạc sĩ yêu chuộng tự do và lúc nào
cũng có một đời sống hoạt động độc lập, vì thế nên tôi không có những
ước vọng quá xa vời. Tôi chỉ mong mỗi ngày có công việc làm để nuôi
sống gia đình và được sống gần gũi với dân chúng và thiên nhiên để
trong những sáng tác phẩm của mình, được nói lên đời sống thực tại của
xã hội. Nhưng tôi rất hy vọng rằng nhạc Việt nói chung và Tân nhạc nói
riêng sẽ sống mạnh và sẽ được tiến triển nhiều hơn khi nước nhà được
thống nhất và thanh bình trở về với chúng ta.
Người Việt chúng ta vốn đã sẵn có óc thông minh và lúc nào cũng ham
mê tìm tòi học hỏi thì một ngày gần đây, không riêng gì về ngàn Âm nhạc
mà trên các lãnh vực khác, đều sẽ được mạnh tiến.Sài Gòn, ngày 8 tháng
4 năm 1963
Võ Đức Thu
Anthony Trần
6
Bạch Phong Lan
Khả Tú
Chiều tím dần tàn xuống chân đồi lan màu trắng
Có người đang khóc than chuyện xưa
Yêu đơn côi trong chiều tàn nhạt màu
Khói binh về tan tác bao mảnh tình sầu.
ĐK:
Đ.K.
Ở tuổi 20 nghe gió nóng bên vành tai
Theo những chiếc hôn đầu tiên,
Tôi đã yêu người ...
Ở tuổi 20, em như nhánh sông dần xa,
xa như lá phai thềm xưa,
Ngày tôi mơ người ...
(1945)
Lento
4/4
1.
Toán chiến sĩ thủy quân ra khơi hôm nay
Bờ nước Nam gió khơi nồng máu say
Ra đi không vương thê nhi
Miền Bắc núi tuyết rét mướt
Quen vui trong muôn phân ly
Sống trên ngàn trùng sóng
Thân phơi trên Nam Băng Dương
Nước xanh hồn Thái Bình Dương
ÐK:
Xa khơi sóng vang dạt dào
Mênh mông sóng va thân tàu
Nghe âm u … u …. u ….
Át tiếng máy rầm rầm
Quân ca theo trầm trầm, tàu nhấp nhô
Mờ mờ xa mây mù
Dần dần xa mây mù
Ði cho quên bến bờ
Xa khơi trùng dương bát ngát
Ngày về tổ quốc ghi tên
2.
Hướng tới ánh hải đăng soi trong đêm sương
Ðoàn chúng ta chí tang bồng bốn phương
Thi gan trong cơn phong ba
Tàu thét khói lướt gió tiến
Khi trăng trên boong in phơi
Giấc mơ người ngàn ngàn bến
Xông pha chung quên đau thương
Với gia đình lớn Trùng Dương
3.
Quyết chiến thắng thủy binh ngăn quân xâm lăng
Hồn Yết Kiêu, máu sông Ðằng nhớ chăng ?
Say men năm châu tha phương
Lời Tình K – http://dactrung.net/nhac
Ðời khát máu, khát gió mới
Tay tung bao thây yêu thương
Xuống chôn vùi mồ cá !
Hy sinh sao nêu cao gương
Nước Nam miền Thái Bình Dương
Hư Vô
2
Bài Ca Chiến Thắng
Minh Duy
Thủ đô ơi ! Thủ đô !
Ðoàn quân ta về đây
Tiếng reo vang vang dậy một trời
Lớp lớp tinh kỳ bay trong gió
Thủ đô ơi ! Thủ đô !
Ðàn con yêu đã về đây
Ôi bao nhiêu ngày luôn ước mơ
Ngày chiến thắng quay về chốn xưa
Thủ đô ơi ! Thủ đô !
Ðoàn quân ta về đây
Chiến công xin dâng đều người người
Xiết tay trong niềm tin yêu mới
Thủ đô ơi ! Thủ đô !
Ðoàn con yêu đã về đây
Xua bao quân cộng nô nát thây
Ngày chiến thắng bóng cờ tung bay
Tài liệu tham khảo: Tuyển tập nhạc: Ðường Ði Không Khó
NHà xuất bản Văn Nghệ Dân tộc.
Cục Tâm-Lý-Chiến ấn hành 1974 .
Hư Vô
(Như nói...)
Cho em bé chào đời vào buổi sáng
Khóc oa oa giữa tay ấm mẹ hiền
Nơi đất lạ sinh làm dân tị nạn
Hỡi này em đừng quên gốc Rồng Tiên
Đừng quên nhé để mai này tôi kể
Chuyện quê hương với bao nỗi tủi sầu
Dù có khóc có tuôn ngàn ngấn lệ
Cũng muộn rồi nỗi khổ đã in sâu.
(Vào nhịp...)
Tôi sẽ kể chuyện quê hương máu lửa
Mảnh vườn xưa tan nát dấu bom cày
Ôi mẹ hiền ôm con mình trong tay
Dấu đạn nồng oan nghiệt vẫn còn đây
Tôi sẽ kể những chuyến tàu tuyệt vọng
Vượt trùng dương với nỗi chết bên mình
Biển lênh đênh biết đâu là cõi sống
Để chết dần khi nhân loại vẫn làm thinh
Tôi sẽ kể cảnh tù đày khốn khổ
Tiếng xiềng xích khua vang bước chân đi
Ôi dân ta vùng quê hương lặng thinh
30 năm chinh chiến chẳng còn chi
Này em nhỏ sẽ lớn không còn trong tủi nhục
Giữa quê người sẽ được sống ấm no
Nhưng đừng quên dù một giây một phút
Ở quê mình có vạn kẻ đang mong chờ.
Nai 15
2
Bài Ca Của Nàng
Tấn An - Hoài Linh
Cho anh nét đẹp học sinh trong vòng tay trìu mến.
Cho em ước vọng đăng trình nửa vầng trăng thề.
Kể từ ngày anh đi đã lâu
chỉ vì tình quê hương thắm sâu.
Đêm đêm trông trời chuyện buồn vui
Em, anh mãi với hai người thôi.
HyTran
Thế rồi vào đầu năm 90, làn sóng dân chủ dâng lên ở khắp nơi trên thế
giới khiến cho những nước có sự kỳ thị màu da như Nam Phi phải thay
đổi và các chế độ độc tài, độc đảng Châu Âu thì sụp đổ hoàn toàn với bức
tường Bá Linh ô nhục... Biến cố Thiên An Môn ở Bắc Kinh cho thấy chế
độ độc tài ở Á Châu sẽ có ngày phải được thay thế bằng chế độ dân chủ.
Để ''ăn mừng'' sự tiến hoá của nhân loại, tôi đã soạn bài Bài Ca Dân Chủ.
Thế rồi vào đầu năm 90, làn sóng dân chủ dâng lên ở khắp nơi trên thế
giới khiến cho những nước có sự kỳ thị màu da như Nam Phi phải thay
đổi và các chế độ độc tài, độc đảng Châu Âu thì sụp đổ hoàn toàn với bức
tường Bá Linh ô nhục... Biến cố Thiên An Môn ở Bắc Kinh cho thấy chế
độ độc tài ở Á Châu sẽ có ngày phải được thay thế bằng chế độ dân chủ.
Để ''ăn mừng'' sự tiến hoá của nhân loại, tôi đã soạn bài Bài Ca Dân Chủ.
họctrò
2
Bài Ca Dành Cho Những Xác Người
Trịnh Công Sơn
Mùa xuân ơi, xác nuôi thơm cho đất ruộng cày
Việt Nam ơi, xác thêm hơi cho đất ngày mai
Đường đi tới, dù chông gai
Thì quanh đây đã có người
Bản Giốc
ÐK:
ĐK:
Chilli
R & B Ballad
[ 4/4 - C ]
ĐK:
(chưa có)
họctrò
Ngọc Dung
2
Bài Ca Kỷ Niệm
Tú Nhi
*
Hãy hát, hát đi em bài ca mùa thu
Này em ơi hãy hát, hát đi em bài ca mùa thu
**
Này em ơi, em có hay chiều nay
Trời nhiều mây bay, nắng úa trên ngọn cây
Từng cơn gió nhẹ mang theo những chiếc lá rơi
Này em ơi, thu đã đến bên ta rồi
Và mùa thu xưa còn đọng trong ta bài ca
***
Từng mùa thu qua, bao nhớ thương còn đây
Tìm về trong ta, hát đi em bài ca
Về mùa thu ngày xa xưa nhớ mãi trong ta
Này thu ơi, thu nói với ta bao điều
Về tình yêu, này em ơi hãy hát
****
Hãy hát, hát đi em bài ca mùa thu
Này em ơi hãy hát, hát đi em bài ca mùa thu
Này em ơi, thu sang vang trong tim ta câu ca
Mùa thu nhớ thương
2
Bài Ca Thần Chim Lạc
Phó Đức Phương
INTRO: Gm C7 F Dm Gm C7 F ^Bb F
Gm C7 F Dm
Tình yêu như giấc mộng, tình yêu như gió ngàn.
Gm C7 F ^Bb F
Tình êm như tiếng nhạc, ngây ngất khi ta gần nhau.
Tình trong em suốt đời, tình chân mây cuối trời.
Đừng xa nhau nhé em, anh muốn yêu em trọn đời.
F Dm7 Gm Gm
Ngày đó lúc trước, lúc trước ta chưa gặp nhau.
C7 C7 F F
Ngày tháng cô đơn quạnh hiu, những tối sương dâng mịt mù
Dm ^DmM7 Dm7 ^Dm6 Bb Gm
Tình yêu .. như nắng ấm, nắng ấm đến trong mùa Đông.
C7 F ^Bb F
Nắng lên cho tình thêm .. hồng.
Tình cho nhau đón mời, tình lên cao ngút trời.
Tình sâu như biển khơi, dâng sóng khi ta gần nhau.
Trọn con tim ước thề, vòng tay em vẫn chờ.
Cùng riêng em dấu yêu, cho đến mai sau trọn đời.
(Saigon-1961)
họctrò
Hơ hơ ơ ớ ơ .... hơ hơ ....
Đầu trời có sao chiều sao sớm
Đầu núi kia có ớ ơ hai người
Dù đi cùng trời, dù đi khắp núi
Trời chỉ có, chỉ có sao sớm sao chiều
Núi chỉ có hai người, hai người yêu nhau
Hoa Biển
Bạn đời ơi, bạn có nghe hay niềm vui của những người
dọn đến khu nhà mới mà chúng tôi vừa xây xong
Và em thân yêu ơi, ngày mai chúng ta lại lên đường đến những chân trời
mới
Niềm vui của đôi ta
về ngôi nhà thầm mong ước
đã chan hoà trong niềm vui chung như nước sông ra biển lớn... Ơi...
Bạn đời ơi iiiiiiiiiii!
Hãy tin, hãy yêu, và hát cùng chúng tôi
Những người thợ xây, tin yêu cuộc đời mới
Trong khói bom, trong ánh trăng, suốt bốn mùa
Tôi vẫn xây tiếng hát vui
cho chúng tôi, tiếng hát vui
cho các bạn...
Cho ngày nay, cho ngày mai, cho muôn đời sau...
Cho ngày nay, cho ngày mai, cho muôn đời sau...
BBĐ
1965
Tà Áo Xanh
Vòng tay anh buông lơi chơi vơi trái tim đê mê dại khờ
Thời gian trôi đi mau giờ đây cuốn theo niềm đau vuột mất.
Còn bên em đêm nay đâu đây tiếng yêu thương anh nồng say.
Lời anh vang bên tai hôm nao giờ mang về bao sầu nhớ
TCS
Ngạn ngữ Pháp có nói rằng bất cứ cái gì bắt đầu tốt thì sẽ kết thúc tốt. Tôi
không hiểu trong những địa hạt như kinh tế, xã hội, khoa học như thế nào
nhưng trên lĩnh vực văn nghệ đôi khi hoặc nhiều khi nó không hoàn toàn
như thế… Có không ít những trường hợp người nghệ sĩ đã khởi đầu rất
hay và kết thúc rất tệ.
Tôi bước chân vào đất đai của nghệ thuật tương đối sớm. Từ tuổi mười
ba mười bốn tôi đã làm những lưỡi sóng liếm láp mạn thuyền văn nghệ.
Trong huyết quản tôi có thể thời ấy đã luân lưu những lượng máu bất bình
thường.
Sau một vài biến cố lớn của gia đình, tôi bắt đầu một cuộc sống riêng tư
không phẳng lặng.
Có một vài câu hỏi, với tôi, đã trở thành nỗi ám ảnh: Bài hát đầu tiên của
anh là bài gì?
Câu hỏi bụôc tôi phải trở về những năm tháng xa xôi. Nhưng khi về đến
nơi ấy, trong thời điểm ấy, thì vô tình tôi lạc mình về một quá khứ khác xa
xăm hơn nữa. Và rồi tự hỏi: Cái đầu tiên ở nơi nào mà có và điều gì đã
sinh ra cái đầu tiên kia?
Bài hát “Ướt mi” được nhà xuất bản An Phú ấn hành tại Sài Gòn năm
1959, Thanh Thúy hát quanh những phòng trà và nổi tiếng. Thời ấy hình
như Nguyễn Ánh 9 đã có lúc đệm đàn piano cho Thanh Thúy hát. Thanh
Thúy trở thành giọng hát liêu trai. Anh Nguyễn Văn Trung, giáo sư triết
thời ấy ở Văn khoa cũng đã từng có bài viết về một tiếng hát liêu trai
Thanh Thúy.
Thế thì, cố nhớ lại và tôi đã nhớ một lần nào đó, trong phòng trà, năm
1958, tôi thấy Thanh Thúy hát “Giọt mưa thu” và khóc. Bà mẹ Thanh Thúy
dạo ấy lao phổi hằng đêm nằm hát “Giọt mưa thu” chờ Thúy về. Những
giọt nước mắt ấy như một cơn mưa nhỏ trên tâm hồn mỏng mảnh của tôi
đã khiến tôi phải lùi xa hơn nữa về một cõi đời nào còn xa xôi hơn đã
từng làm tôi nhỏ lệ…
Rất nhiều bài hát đã được viết trước bài “Ướt mi” nhưng riêng bài “Ướt
mi” thì tồn tại như số phận của nó và của tôi. Hình như người Nhật rất
thích nó vì dàn nhạc giao hưởng Nhật đã thu bài hát này. Riêng tôi không
thích lắm.
Dù sao thì trong những năm 59-60 trong thành phố này nhiều người đã
thích và hát.
Người ta có nhiều lý do để thích một bài hát đầu tiên của một tác gỉa để
rồi không quên thắc mắc: Thế thì bài hát cuối cùng của anh là bài gì? Sẽ
như thế nào? v.v…
Sự kết thúc của mọi câu chuyện đời đều không giống nhau. Tôi vẫn
thường muốn trầm mình trong cái lẽ vô thủy vô chung nhưng người đời
cứ thích níu kéo tôi về trong cái lề thói hữu hạn.
Trên đường băng chạy có cái đích để mình đến. Trong nghệ thuật thì
khác. Cái cuối cùng có thể là cái vô hạn và biết đâu, nó đã từng có trước
thời hạn mà mình không ngờ.
Tôi không hề có ý định viết bài hát cuối cùng bởi vì tôi nghĩ rằng thời điểm
cuối cùng là điều mà mình không thể nào bắt gặp được. Nếu vì một lý do
nào đó tôi buộc mình phải lên đường để viết những ý nghĩ cuối cùng của
mình trong một ca khúc thì tôi tin rằng vào lúc đó tôi sẽ cố gắng cởi trói
mình thoát khỏi mọi hệ lụy của đời để sống chứ không cần phải nói them
một điều gì nữa.
Bài hát cuối cùng có lẽ sẽ chỉ mãi mãi là một giấc mơ. Một giấc mơ buồn
thảm mà chúng ta cần phải quên đi để mọi thứ biên giới trong cuộc đời trở
thành vô nghĩa và nó sẽ không còn tồn tại như một lời thách thức kiêu
hãnh nữa.
Bài hát đầu tiên và bài hát cuối cùng, ngẫm ra cũng chỉ là những bọt bèo
vô hình vô tướng. Chúng ta vui chơi với nó và chúng ta quên đi. Có kẻ
gieo cầu cho người nhặt được. Kẻ nhặt được không chắc là vui mãi. Kẻ
không được cũng chẳng nên lấy nó làm điều.
2
Hơn ba mươi năm trước có một bài hát đầu tiên, như một trái cầu gieo, có
chắc gì hạnh phúc? Không chắc gì hạnh phúc thì sao lại cần phải có bài
hát cuối cùng?
12-1990
hoctro
3
Bài Hát Học Trò (kính Thưa Thầy)
(chưa biết)
chưa biết
Nguồn :
Phượng Nga 4 : Hát Cho Người Tìm Tự Do, Elvis Phương, 1980
Lời Tình K – http://dactrung.net/nhac
Temely
2
Bài Hát Này
(chưa biết)
evietonline.com
1.
Thương em . . . nhớ em nhiều lắm
Anh thức cả đêm . . . viết lên . . . tâm tình này
Biên cương . . . gió mưa lạnh lẽo
Cây rừng rũ buồn . . . cho lòng người buồn lây
Điệp khúc
Anh . . . quên đi gian khổ
Viết bài . . . ca cho em
Bài thương ca muôn thuở
Cho mình . . . yêu nhau thêm
Gió mưa . . . trong cuộc dời
Vẫn . . . thương nhau hoài
Buồn vui cũng thế mà thôi
2.
Em ơi . . . núi cao biển lớn
Không ví tình em . . . đắm say . . . đôi lòng mình
Anh đi . . . đắp xây hạnh phúc
Cho tình đôi mình . . . thêm đẹp . . . mộng ngày xanh
Ghi chú: Những chỗ có dấu . . . là những chỗ ngân hoặc ngắt giọng
Biển Nhớ
2
Bài Hát Ngày Cưới
Đức Huy
Chilli
Mùa xuân em ra phố chơi, bỏ quên sau lưng tiếng cười, có nghe thánh
giêng mùa xuân hát.
Mùa xuân xanh trong mắt người, giọt mưa rơi rơi trước hiên nhà, mùa
xuân tìm đến bên em.
Ngày mai dù xa khuất nơi chân trời
Giờ đây xuân đã về ngang trước ngõ
Ngày mai dù hạnh phúc hay cô đơn
Và em, em mang mùa xuân đến.
Thôi còn gì cho em, không gian đen giờ đã lên đèn
Thôi còn gì cho em, xa nhau thêm vơi đầy nhung nhớ
Trên sân ga vắng con tàu
Đôi môi hôn đã se sầu
Câu chia ly lắng trong chiều, mắt em sâu
Thôi còn gì cho em, sương mưa đêm lạnh thấm vai mềm
Thôi còn gì cho em, thân xiêu xiêu trên đường hoang tím
Chân đong đưa gót im lìm
Nghe tim băng giá đông chìm
Wellington nối con đường dài thêm ...
Chỉ còn hàng dương trụi lá giữa trời mây trắng căm căm
Chỉ còn biển ôm thành phố
bãi hoang bờ nước im nằm
Chỉ còn mình trên đường phố
Tóc vàng hong gió đông sang
Và đoàn tàu đi lặng lẽ trong hồn
tvmt
Hát nữa đi Hương hát điệu nhạc buồn điệu nhạc quê hương.
Hát nữa đi Hương hát lại bài ca tiễn anh lên đường.
Ngày đao binh chưa biết còn bao lâu,
cuộc phân ly may lắm thì qua maụ
Hát nữa đi Hương hát để đợi chờ.
ĐK :
Hương ơi...sao tiếng hát em,
nghe vẫn dạt dào, nghe vẫn ngọt ngàọ
Dù em ca những lời yêu đương,
hay chuyện tình gãy gánh giữa đường.
Dù em ca nỗi buồn quê hương,
hay mưa giăng thác đổ đêm trường.
Hát chuyện vai em tóc xoả bồng mềm dịu ngọt môi em.
Hát mãi nghe Hương cho hồng làn da kẻo đời chóng già.
Ngày xa xưa em vẫn nằm trong nôi,
mẹ ru em câu hát dài buông lơị
Hát để yêu cha ấm lại ngày già.
Hát nữa đi Hương câu nhạc thành nguồn gợi chuyện đau thương.
Hát kể quê hương núi rừng đầy hoa bỗng thành chiến trường.
Đồng tan hoang nên lúa ngại đơm bông,
thuyền ham đi nên nước còn trông mong.
Khiến cả đêm thâu tiếng em rầu rầụ
ĐK :
Hương ơi...sao tiếng hát em,
nghe vẫn dạt dào, nghe vẫn ngọt ngàọ
Dù em ca những lời yêu đương,
hay chuyện tình gãy gánh giữa đường.
Dù em ca nỗi buồn quê hương,
hay mưa giăng thác đổ đêm trường.
CoBeBo
Này em hỡi
Con đường em đi đó
Con đường em theo đó
Sẽ đưa em sang đâu
Mưa bên chồng, có làm em khóc, có làm em nhớ
Những khi mình mặn nồng.
Này em hỡi
Con đường em đi đó,
Con đường em theo đó
Đúng hay sao em?
Xa nhau rồi
Thiên đường thôi lỡ
Cho thần tiên chấp cánh
Xót đau người tình si
***
2
Bài Không Tên Cuối Cùng Tiếp Nối
Vũ Thành An
Nhớ rất nhiều câu chuyện đó, ngỡ như là ngày hôm qua
Ôi ước ao có một ngày được gặp em, hỏi chuyện em lần cuối cùng
Vẫn con đường con đường cũ
Vẫn ngôi trường ngôi trường xưa, mưa vẫn bay như hôm nào
Người ở đâu mình ở đây bạc mái đầu
tvmt
SVC
Tango
PK 1:
Ngày nào ta còn có nhau
Biết đâu mai sau đẹp xấu
Dòng đời vui buồn trôi mau
Thoáng đây đã bạc mái đầu
Tình nào đã hằn vết đau
Cứa sâu con tim nhỏ máu
Người tình xưa giờ nơi đâu
Bóng kim thăm thẳm rừng sâu
Bridge:
Người đi, người đi !
Để lại ta... cuồng si...
Người đi! Người đi !
Chết trong ta một kỳ...
Giờ đây... sự sống...
Phá tan hoang hoài vọng
Mùa đông gần tới
Còn gì nữa trông mong !!!
PK 2:
Đoạn đường xưa người tiễn ta
Mãi tô in sâu vào nhớ
Nửa đời vẫn còn ngu ngơ
Tóc khô phiêu dạt bến bờ
Còn một nhịp cầu bước qua
Đáy sông sao thăm thẳm quá
Biển đời dẫu còn phong ba
Vẫn ta, vẫn chỉ mình ta ... !
Ngọc Dung
Lệ ứa ra hai hàng
Lệ thương thân đã tràn
Nghìn xót xa cũng muộn
Rồi mai sau nhớ lần đầu
Thôi đó em xa rồi
Nước mắt rơi qua đời
Chìm trong một cơn mê thôi
Chìm trong một cơn mê thôi
1.
Tôi đi xem để thấy những gì yêu dấu Việt Nam
Trên quê hương ta đó cố tìm đâu đây chút tình
Tình là đồng ruộng bao la tình là đình làng cây đa
Thương tiếng ru ai bùi ngùi rót trên đất bồi phù sa .
2.
Bên con sông đưa khách chiếc đò nay vắng người xưa .
Nghe xa xa tiếng hát thoáng buồn vây quanh liếp dừa .
Ngày nào mình còn ngây thơ tình học trò đẹp như mơ .
Ôi khói lam ban chiều là biểu tượng tuyệt vời mến yêu.
Điệp Khúc
Chúng ta thích sống đời hòa bình,
Chúng ta hãy ca ngợi hòa bình,
lời hát thay kinh cầu chứng minh
Ôi vui là vui cho cuộc đời mình
Tài liệu tham khảo: Ấn phẩm tại Saigon năm 1974, giấy phép số
4239/PTUDV ngày 22/10/1973, tác giả tự xuất bản, in lại tại Hoa Kỳ trong
'Tuyển tập 40 “Tình Khúc Quê Hương”', tuyển tập 6, Nhạc Hay Của Bạn,
trang 8 - 9 . Tác giả giữ bản quyền .
Biển Nhớ
Chilli
1.
Tôi làm con gái
Buồn như lá cây
Chút hồn thơ dại
Xanh xao tháng ngày
Một lần qua đây
Rồi không trở lại
Ôi mùa xuân này
ĐK:
Tôi làm con gái
Đời như heo may
Tình bằng cỏ dại
Giận hờn không khoây
2.
Tôi làm con gái
Một lần yêu người
Một lần mãi mãi
Bao giờ cho nguôi
Bao nhiêu tuổi đời
Bấy lần thơ dại
Buồn không ai hay
sophisticated
(Intro : E A F # m E C # m B7 E B7)
Từ ngày có em về,
nhà mình toàn ánh trăng thề.
Giòng nhạc tình đang tắt lâu,
tuôn trào ngọt ngào như giòng suối.
(lần 1)
Giờ mình có nhau rồi,
đời đẹp vì tiếng em cười.
Vượt ngàn trùng qua bể khơi,
dắt dìu cùng về căn nhà mới.
(lần 2)
Giờ mình có nhau rồi,
đời đẹp vì tiếng em cười
Vượt ngàn trùng qua bể khơi,
dắt dìu cùng về căn nhà mới.
2
Bài Tango Cho Em
Hoàng Nguyên
tvmt
peter lam
tvmt
ĐK :
Rồi mùa giá buốt cũng qua mau
Lời hẹn đầu ai nhớ dài lâu
Rồi một chiều áo trắng phai màu
Em qua cầu xác pháo bay sau
Tham khảo:
1-Băng nhạc Đêm hạnh ngộ: tiếng hát Khánh Ly (kỷ niệm đại lễ phong
117 thánh tử đạo Việt Nam tại Roma), Khánh Ly Productions 1989.
CN - TvmT - Anthony Trần
tvmt
C 2/4SlowRock
Một thành phố quanh đồi ngàn thông reo
Một lần đến trọn đời gởi tình yêu.
Yêu sao những áng mây rực sắc hồng
Yêu sao nụ hoa tươi đẹp lối mòn,
Yêu sao kỷ niệm của ngày qua.
©¿®
Mỹ Ngọc
Chậm, buồn
Tài Liệu tham khảo: Tuyển tập 10 Ca khúc Võ Tá Hân - Vu Lan Nhớ Mẹ
tvmt
1.
Ngày nào . . . dừng chân phiêu lãng
Khách tới đây khi hoa đào vương lối đi
Màu hoa in dáng trời
Tình hoa lưu luyến người
Bồi hồi lòng lữ khách thấy chơi vơi
2.
Ngày nào . . . đường xuân phơi phới
Khách ngất ngây thấy hoa nở trên má ai
Rồi yêu hoa trên má
Mà ghi câu luyến nhớ thành bài thơ
Điệp khúc
Ôi! . . . Đà Lạt là mơ . . .
Giấc mơ tiên nữ giáng xuống trần
Tóc mây buông lơi tha thướt bên hồ
Đợi tình quân đến trong giấc mơ
3.
Để lòng . . . lữ khách tê tái
Cất bước đi nhớ hoa đào trên má ai
Màu hoa in trên má
Làm khách lưu luyến mãi Đà Lạt ơi!
TÀI LIỆU THAM KHẢO: Bài Thơ Hoa Đào, nhạc và lời Hoàng Nguyên,
Diên Hồng ấn hành lần thứ hai, 1961
Biển Nhớ, tvmt và PAD
2
Bài Thơ Huế(Le Poème De Huế)
Lê Mộng Nguyên
Huế, 1950
Gracioso
1. Bài thơ Huế: Dệt bằng gấm vàng,
Dệt bằng mắt nàng nhìn đắm trời thương
Dệt bằng con thuyền lững lờ sông Hương,
Có ai qua khúc Trường Tiền
Mỹ Ngọc
Slow Rock
Thơ (1960) - Phạm Anh Dũng phổ nhạc năm 1990
tvmt
tvmt
Với biết bao mộng ước cũng xin chỉ đem tô thắm cho đời làm duyên
Người ngắm trăng êm
người vui bước lãng quên
như áng mây trôi đi khắp phương trời
một mai nếu vì nhau xin hẹn hò ta về với yêu thương
còn đây những mùa xuân cho lòng mình chung dệt gấm thêu hoa
xin còn cánh môi thơm như lần ấy xa xưa
một thời yêu nhau nhung nhớ tình còn gắn bó
Đời là bài hát tình ca mới ngàn năm kỷ niệm
tvmt
Thuyền ai trôi xa
Môi hát tay êm nhẹ mái chèo
Từng vạt rong rêu cuộn mãi theo đời phù du
Lòng em say trăng
Tiếng hát hư vô về chốn nào
Gió ngàn mang về
Những tiếng kinh cầu vỡ tan ...
SC
repeat:
Bài tình ca mùa Đông anh hát giữa đêm trời giá
Tình còn mãi chờ mong thấp thoáng bóng em vợi xa
Hẹn hò sẽ vì nhau qua phong ba
anh cố bước, đôi chân chậm quá!
Tài Liệu tham khảo: Tình Ca Trầm Tử Thiêng - Diễm Xưa - CD Vũ Khanh
- Hạnh Phúc Ta, Hạnh Phúc Người.
tvmt
Alex TG
Thế là lại thêm một người bạn nhạc sĩ nữa ra đi : chỉ trong vòng hai tuần
lễ, Hoàng Thi Thơ và Ngọc Bích rủ nhau cưỡi hạc về trời. Trong đám
người cùng thời và cùng chung kiếp ca nhân với tôi, chỉ còn lại thấp
thoáng vài ba ngôi sao trên vùng trời âm nhạc. Sao đã già và đã mờ cả
rồi... nhưng cũng vẫn là những ngôi sao !
Ðối với tôi, Hoàng Thi Thơ không có nhiều kỷ niệm riêng nhưng với Ngọc
Bích thì chúng tôi có cả một thời gian ba năm sống gần nhau, chia cơm,
sẻ áo, ngủ chung, tắm chung... và nhất là cùng chung đem tiếng đàn
giọng hát tươi trẻ của mình vào cuộc kháng chiến chống thực dân Pháp,
khi chúng tôi mới vừa ngoài hai mươi tuổi.
Tôi không biết nhiều về Ngọc Bích khi nhạc của anh xuất hiện tại Hà Nội,
vì tôi đang sống tại Moncay, Hưng Yên, Bắc Giang hoặc đi theo một gánh
hát rong từ Bắc vào Nam. Trong những năm đầu của thập niên 50, vài ba
nhạc phẩm của anh đã được rất nhiều người ưa thích khi được phóng đi
trên Ðài Phát Thanh Hà Nội như các bài Hương Tình, Trở Về Bến Mơ
v.v... qua giọng ca Tâm Vấn. Thanh niên Hà Nội ưa nhạc Ngọc Bích vì
tính chất jazz của nó, đa số soạn theo nhip swing rất mới mẻ so với
những ca khúc khác. Vào lúc Tân Nhạc vừa phát triển, có ba ca sĩ thành
danh vì chuyên hát nhạc của ba soạn giả : danh ca Minh Trang với nhạc
Dương Thiệu Tước, nữ ca sĩ Thái Thanh với nhạc Phạm Duy còn tài tử
Anh Ngọc, vì chuyên hát nhạc Ngọc Bích mà được nhiều người biết tới.
Nhạc mang tính chất lãng mạn của Ngọc Bích lúc đó có phần ngang ngửa
với nhạc Ðoàn Chuẩn, Từ Linh...
Không là bạn với nhau trước đó, nhưng khi cuộc kháng chiến toàn quốc
xẩy ra vào tháng chạp năm 1946 thì Ngọc Bích là một nhạc sĩ đi theo tôi
trên rất nhiều chặng đường. Trong chặng thứ nhất là chặng Nam Bộ
Kháng Chiến thì không có Ngọc Bích. Trong chặng thứ nhì, khi tôi cùng
Ðoàn Văn Nghệ Giải Phóng đi từ Sơn Tây theo dọc đường sắt lên tới Lào
Kai thì Ngọc Bích đã là một đoàn viên không chính thức của đoàn rồi.
Nghĩa là anh ta có lộ trình riêng, nhưng cũng vẫn chỉ là con đường bộ như
của chúng tôi, ven theo dòng Sông Hồng, từ miền trung du đi lên miền
thượng du. Ngọc Bích sống độc lập và thỉnh thoảng mới tới hát chung với
đoàn Giải Phóng.
Nhưng khi tôi ở lại Lào Kai với Văn Cao thì Ngọc Bích cũng ở lại đó luôn.
Và anh đã hát cùng với tôi tại một cái quán có cái tên đích thực là quán
BIÊN THÙY vốn là nơi tôi soạn ra bài Bên Cầu Biên Giới. Ngọc Bích cũng
Lời Tình K – http://dactrung.net/nhac
soạn ra những bài hát kháng chiến hay những bản nhạc tình và vào lúc
đó hay về sau, anh thường nhờ tôi giúp một tay trong việc sửa lời hay
soạn lời, ví dụ những bài như Bà Già Giết Giặc, Giấc Mơ Ngàn v.v... Thêm
vào các loại nhạc ra đời tại vùng kháng chiến như dân ca mới, hành khúc,
nhạc cảnh, tiểu nhạc kịch... bây giờ với Ngọc Bích, nhạc kháng chiến có
những bài soạn theo nhạc jazz của Hoa Kỳ.
Tôi ở lại Lào Kai với Văn Cao trong ít lâu rồi lại vác ba lô ra đi. Ngọc Bích
cũng đi theo tôi ngay. Anh ta cùng đi với tôi trên chặng đường kháng chiến
thứ ba từ Lào Kai qua Bắc Kạn, đi chặng thứ tư từ Bắc Kạn ghé Thái
Nguyên rồi qua vùng Cao-Bắc-Lạng, đi chặng thứ năm từ Lạng Sơn về
Chợ Ðại Cống Thần và đi chặng thứ sáu từ Khu III vào Thanh-Nghệ-Tĩnh.
Trong chặng đi thứ bẩy là chặng Bình-Trị- Thiên thì không có Ngọc Bích
nhưng lại có em gái của anh tên là Kim Khanh cùng đi với tôi.
Trong chặng Cao-Bắc-Lạng, khi tôi và Ngọc Bích gia nhập đoàn Văn
Nghệ Kháng Chiến Khu 12 (vùng Cao-Bắc-Lạng) của Hoàng Cầm thì gần
đây nhà thơ này đã viết trong cuốn Văn Suôi (nxb Văn Học, Hà Nội 1998)
về chúng tôi vào lúc đó như sau :
... Vào một buổi chiều cuối thu 1947. Trên đường đê sông máng đi từ đập
Tháp Huống có ba người, một quàng ghi ta, một đeo accordeon, một cầm
clarinette, ngơ ngác hỏi thăm chỗ đóng quân của Ðội Văn nghệ tuyên
truyền khu 12. Ðó là anh Phạm Duy, Ngọc Bích, Ngọc Hiền, đang tìm về
với đội văn nghệ của Hoàng Cầm.
. . . . . . . Có thể nói chúng tôi là Ðội Văn công đầu tiên của Quân Ðội, gồm
mười một anh chị em, ba nữ tám nam kể cả một cậu y tá, với túi thuốc
nghèo nàn cứ khăng khăng xin với ông Lê Quảng Ba, chỉ huy trưởng
quân khu, được đi theo đội văn nghệ để trông nom sức khoẻ cho mọi
người. Ðoàn chúng tôi nay đây mai đó, đến với từng trung đội, đại đội Vệ
quốc quân, dân quân, du kích khắp bốn tỉnh Bắc Ninh, BắcGiang, Hải
Ninh, Lạng Sơn để biểu diễn đủ loại kịch ngắn, kịch cương, ngâm thơ, hát
tốp ca, đơn ca, múa vài ba điệu dân dã đã học được của đồng bào miền
xuôi, miền ngược. . . . . . . . .
Hồi đầu ấy, những ''tiết mục'' rất xoàng xĩnh, thậm chí có khi ngô nghê
nữa, mà sao các anh nông dân mặc áo lính còn chưa đọc thông viết thạo
lại say sưa thưởng thức đến thế ! Nửa đêm nay tiểu đội A đi phục kích ư ?
Trung đội C đi quấy rối địch ư ? Chập tối họ vẫn được nghe ngâm thơ
sang sảng...
Ðêm liên hoan, bạn ơi, đêm liên hoan
Ðầu nhấp nhô như sóng biển ngang tàng
Tôi muốn thét cho vỡ tung lồng ngực
Vì say sưa tình thân thiết Vệ quốc đoàn.
(Ðêm Liên Hoan, thơ H.C)
Nhiều khi họ lại ''đồng cá' luôn theo đội văn nghệ :
Ðường ta ta cứ đi
2
Nhà ta ta cứ xây
Ruộng ta ta cứ cầy
Ðợi ngày...
Khi chúng tôi là đội viên thực thụ của đoàn văn nghệ kháng chiến thì xẩy
ra những giao tranh với quân đội Pháp tại vùng biên giới và kết quả là
những chiến thắng đầu tiên của quân kháng chiến. Ngọc Bích và tôi đều
soạn ra những bài hát xưng tụng những chiến công này. Ngọc Bích có
soạn một bài về chiến thắng Sông Lô. Tôi thì soạn một bài cho chiến
thắng đường số 7... nhưng về sau tôi hoàn toàn quên nó và chính Ngọc
Bích còn nhớ lại và hát cho tôi nghe. Ðó là bài Bông Lau :
Bài Ðường Lạng Sơn tôi soạn khi còn đi hát với Ngọc Bích thì có một
đoạn máu me quá cho nên tôi phải sửa lại :
Trái ngược với tôi, trong kháng chiến, Ngọc Bích soạn những bài hát vui
cho Vệ Quốc Quân như bài Bộ Ðội Tập Bò trong đó anh khuyên họ hạ
mông xuống không thì đạn tông vào đít ! Ngoài ra còn những bài như Anh
Nghiện Súng và bài Say Chiến Công. Trong bài Say Chiến Công Ngọc
Bích đưa ra chuyện ba anh bộ đội thi đua lập chiến công và chia nhau mỗi
người hát một đoạn. Tôi phục Ngọc Bích vì dám đem một điệu nhạc Mỹ
vào một bài hát kháng chiến. Ðó là điệu swing. Do đó bài hát có một hành
điệu rất vui :
3
Say vì tiêu diệt một đồn Tây
Hôm nay chúng tôi say
Say vì súng, say vì đạn, say vì chiến công...
Ðơn ca 1 : Tôi bắt được một khẩu Thompson và một đôi giầy...
Ðơn ca 2 : Tôi 5 lựu đạn và một F.M...
Ðơn ca 3 : Còn tôi đen quá, vớ được một sơ mi rách vai...
Nhưng phải nói là bài Bà Già Giết Giặc của Ngọc Bích mới là bài được
dân chúng ưa thích nhất. Trong bài này, Ngọc Bích kể chuyện khi Quân
Pháp tới đóng tại một làng kia thì có một bà già phải nấu cơm cho chúng
ăn. Bà già bèn cho thuốc độc vào nồi cơm khiến cho giặc chết hết. Bài hát
-- nói như Hoàng Cầm -- tuy ngô nghê, nhưng lại có tác dụng tuyên truyền
đối với đa số dân quê. Về sau, danh từ "bà già giết giặc" trở thành một
"thành ngữ" dùng để gọi phái nữ vào tuổi trung niên.
Tinh thần lạc quan của Ngọc Bích còn nổi bật khi, trong kháng chiến, anh
phổ nhạc một bài thơ yết hậu (của vô danh) kể chuyện phòng the của một
đôi vợ chồng :
Khi ông Ngô Ðình Diệm đòi truất phế ông Bảo Ðại thì, cũng như đa số
những thanh niên có cảm tình với nhà Ngô, Ngọc Bích soạn bài Vè Bảo
Ðại :
4
Là quân ăn hại
Theo gót thực dân...
Tích cực hơn nữa, cùng với văn sĩ Thanh Nam, anh còn soạn ra bài Suy
Tôn Ngô Thủ Tướng. Về sau, khi ông Diệm thành công thì bài này mới trở
thành bài Suy Tôn Ngô Tổng Thống với một sửa đổi nho nhỏ trong lời ca :
Những năm 50-60 phải là thời kỳ tốt đẹp nhất của Tân Nhạc. Trong hàng
vạn ca khúc hay, có những bài của Ngọc Bích như :
Hương Tình
Mộng Chiều Xuân
Mơ Về Sông Hương
Khúc Nhạc Chiều Mơ
Trở Về Bến Mơ
Hồn Theo Gió
Mừng Xuân
Bến Ðàn Xuân
Nhớ Xuân
Xuân Nhớ Chiến Sĩ
Bến Nhạc Lòng
Bản Ðàn Xưa
Khúc Nhạc Tương Tư
Con Ðò Ðưa Xác (lời Nguyễn Văn Ðức)
Giấc Mơ Ngàn
Thiếu Nữ Trên Ngàn (haylà Bông Hoa Rừng)
Thuở Trăng Về
Ðôi Chim Giang Hồ
Nhịp Xe Hoàng Hôn
Lời Hẹn Xưa
Dưới Trăng Thề
Ðêm Trăng Xưa
Thu Về
Tiếng Hát Bình Minh
Nắng Mới
Ðón Gió Mới...
Sáng tác gần đây nhất của Ngọc Bích, soạn ra tại hải ngoại vào năm
1981, là bài Khát Vọng Tình Thương...
Nếu chỉ tạm phân tích sơ sơ về sự nghiệp âm nhạc thì Ngọc Bích là một
nhạc sĩ của mơ mộng, của nhớ nhung... vì đa số soạn phẩm của anh là
những giấc mơ, những cơn mộng, những niềm nhung nhớ :
5
Ngày nào một giấc mơ
Ðây những đêm trăng mờ ai ngóng chờ...
(Trở Về Bến Mơ)
Toàn là nhạc buồn, dù tiết tấu nhanh hay chậm, theo điệu blues hay điệu
swing, nhạc Ngọc Bích ở thành phố trong thời bình không vui như nhạc ở
đồng quê trong thời kháng chiến. Có thể cuộc đời của Ngọc Bích đóng
khung trong phòng trà, đời thường không sung túc lắm, đời tình nhiều vất
vả, gia đình thì vắng bóng, bạn bè thì vắng xa, cuối cùng anh đắm mình
vào ma túy... Soạn nhạc cho mùa Xuân mà cũng không phải là nhạc vui :
6
Ngọc Bích là người nằm trong Phòng Tâm Lý Chiến của Quân Ðội, thế
mà khi phải soạn bài hát mùa Xuân cho chiến sĩ, thì đó cũng chỉ là nhạc
buồn mà thôi :
Thản hoặc, có lúc nhớ lại những ngày xa xưa, Ngọc Bích muốn bước lại
những bước giang hồ :
... để được trở về núi rừng Việt Bắc, gặp lại người sơn nữ xa xưa (1) qua
những bài :
Trong vài chục năm qua, nhạc của Ngọc Bích được rất nhiều ca sĩ hát
trên sân khấu, trong phòng trà và thu băng. Tôi còn giữ được khá nhiều
cassettes có nhạc của Ngọc Bích, không những qua các giọng ca của Anh
Ngọc, Thái Thanh, Lệ Thu, Thanh Thúy, Hoàng Oanh, Kim Tước, Mộc
Lan... mà còn có những bài do Lan Ngọc, Mai Lệ Huyền hát... Kể cả một
bài do ca sĩ Yến Vĩ (2), đố ai có được nhiều tài liệu về nhạc sĩ Ngọc Bích
7
như tôi. Có dịp, tôi sẽ tới một Ðài Phát Thanh nào đó để cùng thính giả
tưởng nhớ Ngọc Bích.
Nếu nhạc của Ngọc Bích đã có một thời oanh liệt thì vào cuối 60 qua
những năm 70, nhạc của anh sẽ không còn nổi bật lắm khi cuộc sống ở
miền Nam càng ngày càng trở nên sôi động. Ðối với tuổi trẻ Việt Nam mà
số phận đã an bài : đã là người thanh niên thì phải đi vào cuộc chiến,
những bản Tân Nhạc mới không còn mang tính chất lãng mạn thuần túy
như xưa, không thương mây khóc gió, không mơ mộng hão huyền mà
phải nói lên được những phi lý của cuộc đời : một ngày đi làm lính, một
ngày đi đảo chính, một ngày cho ngòi viết, một ngày đi mà giết... hỡi ôi
thân phận làm người thân phận làm người.
Dù Ngọc Bích có thay đổi chủ đề với những bài hát sinh động hơn trước
như Tiếng Hát Bình Minh, Nắng Mới, Ðón Gió Mới... nhưng con người vốn
dĩ hiền lành, ít nói, thích sống cô đơn như Ngọc Bích, không thể vác đàn
"xuống đường" như những nhạc sĩ trẻ hơn anh được. Anh có kêu gọi :
ánh sáng lên xa xa nơi phương trời, hát vang lời chào mừng ngày mai
tới... trong những bài hát về nắng kể trên, nhưng ánh sáng nào, ngày mai
nào, có ai mà nhìn thấy được, kể cả Ngọc Bích ?
Thế rồi tới lúc một số rất đông người Việt Nam, hơn các bậc cha ông của
mình, biết được vinh nhục của cuộc sống lưu vong. Người nghệ sĩ, bén
nhậy hơn ai hết, biết rõ được mùi ngọt bùi hay cay đắng của cuộc đời lưu
xứ. Cho nên có người còn sáng tác được, có người im lặng luôn.
Ngọc Bích, khi tới Mỹ, cùng với Vũ Huyến trở thành hai ca sĩ trong bộ ba
AVT. Cùng với Lữ Liên, họ được mời đi hát nhiều nơi trên đất Mỹ. Họ còn
được tham gia vào đoàn văn nghệ Hoàng Thi Thơ, đi lưu diễn Châu Âu,
Châu Phi... Ðó là chưa kể, với khả năng đánh bass, kéo accordeon, đánh
keybord, Ngọc Bích luôn luôn có "show" để có tiền thù lao, đủ nuôi sống
anh chàng nghệ sĩ trường kỳ độc thân này. Dù đã đi học nghề với một trợ
cấp của chính phủ, nhưng sau khi tốt nghiệp và được gọi đi làm thì Ngọc
Bích... "làm thinh". Những năm tháng trước đây, Ngọc Bích có lòng ưu ái
cùng nhạc sĩ Nguyễn Hiền, bác sĩ Phạm Gia Cổn và vài bạn nữa, thành
lập một ban nhạc tài tử lấy tên là Saigon Band tới hòa nhạc giúp vui cho
người già ở trong Quận Cam (Orange County) và được mọi người rất
hoan nghênh.
Ngoài ra anh hoàn toàn được sống nhàn nhã để có những thú vui riêng
của mình. Trong nhà anh, không có trang hoàng gì cả nhưng có treo lủng
lẳng hàng trăm cái sườn xe đạp mà anh mua được ở những garage sale.
Nhà anh còn là nơi tụ họp của Sĩ Phú, Vũ Huyến và dăm ba người bạn
thích đi mây về gió. Tôi chưa kịp gia nhập nhóm phi công này thì họ đã
bay theo khói về trời.
8
Ngọc Bích sẽ trở thành tro bụi khi gia đình làm lễ hỏa táng anh tại lò thiêu
ở nghĩa địa Bolsa/Beach. Còn lại trong lòng mọi người là những bài hát
vang lừng một thời đó. Còn lại trong tôi là rất nhiều kỷ niệm đẹp với người
bạn đồng hành, không thân mà cũng không sơ nhưng chắc chắn là không
dửng dưng, không xa lạ.
October 2001
-----------------------------------
(1) Trong thực tế, khi ở Lạng Sơn, tôi và Ngọc Bích đều có những bạn gái
người Tày. Phải đọc bài viết của Hoàng Cầm (mà tôi đã nêu ra trong đoạn
trên) thì mới biết tên của những sơn nữ đó...
Phạm Duy
9
Bailamos
Ngoại Quốc
LV: Nguyễn Phi Hùng
Sao đêm sáng ngời, quấn quýt đôi tim trong đêm rộn ràng
Đời anh trao người, thế giời trong tay em cuồng quay
Lúc biết đã yêu cho vòng tay đã đến với nhau không ngại ngần
Trên vùng say đắm dìu nhau bước
Bailamos, nhạc vương vấn thánh thót quấn bước em yêu cuồng quay
Khi đã yêu thương dâng hết con tim
Bailamos, người dâng hết những nỗi say mê khi anh cần em
Xin chớ băn khoăn, em có hay chăng lòng anh đã yêu
Ngàn muôn sắc màu, cuốn hút đôi ta bay lên ngàn sao
Lặng nghe sóng tráo, lắng nghe con tim nói vang lên lời yêu
Tiếng hát ngất ngây trao người yêu, sẽ mãi vút cao muôn ngàn sau
Trên vùng say đắm dìu nhau bước
Bailamos, nhạc vương vấn thánh thót quấn bước đi tìm tình yêu
Khi đã yêu thương dâng hết con tim
Bailamos, người dâng hiến thế giới đắm đuối lên trong vườn yêu
Xin chớ băn khoăn em có hay chăng lòng anh đã yêu
Ngọc Dung
1994
1
Bạn bè của tôi là nhân chứng cho cả thế hệ này
Mười thằng bạn thân, mười con số trong một kiếp trần
Thằng thì đã khuất bỏ mạng rừng xanh
Thằng thì cụt mất cánh tay của anh
(Đ.K.)
Ai thấu cho oan khiên này
Người có lắng nghe .... Tiếng ai than dài
Thuyền nào cứ trôi dạt ....Để ai khóc trong cười
Ngổn ngang những bóng đời ....Chẳng thiết ngày mai
2.
Bạn bè của tôi đi lây lất trong cuộc sống vô vọng
Từng ngày từng đêm ... Mờ đôi mắt vì một miếng ăn
Thằng thì nghèo tơi gục đầu trần ai
Còn thằng làm oai cũng chỉ loay hoay
Tài Liệu Tham Khảo: Nhạc Tiền Chiến - Kẻ Sĩ xuất bản - Xuân Thu in lại -
Sài Gòn 1970
2
Bạn Hữu
Lam Trường
Đời còn bao ưu tối hai ta bên nhau theo sao sáng hướng lối phía trước
cho ta con đường
Khi tôi cô đơn trong tâm tư ưu hoài anh là tri kỷ
Dù trần gian bão tố phong ba không ngại chông gai đi tới sánh bước phía
trước đời
Ta cùng nhau chung lối
Ta vui bên nhau, ta cùng chung lo âu
Hai ta nương nhau qua gian khó chúng ta vì nhau bạn ơi.
Ngọc Dung
Moderato
3/4
TÀI LIỆU THAM KHẢO: Bạn Lòng, nhạc Hoàng Trọng - lời Hồ Đình
Phương, Diên Hồng xuất bản, niên khóa 1958-1959
Moonlight (2001) và Phạm Anh Dũng (2002)
2
Ban Mai Tình Yêu
Ngoại Quốc (Nhật)
LV: Trung Nghĩa
Em ơi, em ở lại,
có bao giờ em nhớ ra không.
Mưa ơi, mưa nhỏ lại,
trên đường về em tôi.
Tham khảo:
Chép theo CD Tưởng rằng đã quên,
Làng Văn - 1991
Peter Lam
TQ
baotran
Là một thoáng mây bay trong đôi mắt ai một ngày nắng đẹp
Là một thoáng giăng mây trong đôi mắt ai một ngày u ám
Ánh mắt mơ hồ phủ kín hồn tôi
Nghe sao chới với có thế quên người
Mưa chiều nay cho hồn tôi luống bâng khuâng
Là một thoáng mây bay trong đôi mắt ai một ngày nắng đẹp
Là một thoáng giăng mây trong đôi mắt ai một ngày u ám
Ánh mắt mơ hồ phủ kín hồn tôi
Nghe sao chới với có thế quên người
Mưa chiều nay cho hồn tôi luống bâng khuâng
Tuấn Hùng
Nắng gửi gì cho hoa bằng lăng mà đượm màu tím biếc, em đi qua bâng
khuâng chợt tiếc, ôi màu mực tím năm nào.
Nắng gửi gì cánh hoa mỏng manh khe khẻ nắng và xin trời ngừng gió. Em
ngập ngừng ngập ngừng tình phai. Tóc ngang vai tóc ngang vai ai biết ai
đợi chờ. Ép cánh hoa ép cánh hoa trang sách ngẩn ngơ.
Bằng lăng tím chéo khăn, vấn vương thầm lặng. Nắng long lanh hoa tím
bằng lăng. Ôi nhớ màu mực tím ngày thơ.
Chilli
Bằng lòng đi em, dâu làng anh không thiếu bạc tiền
Cườm xanh tay nhẫn rất sang bằng vòng ximen
Đám cưới bà con ngợi khen, dây pháo tả dài nổ rền hén
Bằng lòng đi em qua mùa trăng ta cưới nhau liền
tvmt
Sôi nổi
Còn nhớ... lời em
người em gái... đi xa
mang theo... trong hồn
những bông hoa tím phai màu.....
Cũng như xác lá, người phu quét đường
mang đi ban đêm, những buồn vui sẽ chết
... và biết về đâu tìm........
Hoa Biển
Lâm Viên
2
Bao Giờ Biết Tương Tư
Ngọc Chánh - Phạm Duy
Em quê người ra đi
à ơi bên ấy trời đổ mưa
Hỡi người người có biết
lòng ướt như mưa
Mai theo đoàn lưu dân
Thì xin em buộc vào tương lai
Một trời yêu đương bát ngát
Không biết hẹn hò chỉ là trăm năm
Tham Khảo:
Bài này còn được gọi là "Em Theo Đoàn Lưu Dân"
Khánh Ly trình bày trong "Niệm Khúc Hoa Vàng năm 1990
<font color=pink>Nhạt Nhòa & BaoTran</font>
Mỹ Ngọc
Tưởng rằng anh đến đây như chim trời, mỏi cánh rồi
Tưởng rằng em là ga, ga sau cùng tàu ngừng bến
Nào ngờ anh đến đây nghe nỗi buồn phủ kín một đời
ĐK:
Cuộc tình mình như mây muà Thu, đến với đi nhẹ như tiếng ru
Dấu chân quen chìm trong sương mù
Còn lại chăng những dư âm của ngày xưa
Cuộc tình mình xem như là mơ, đến với đi nhẹ như tiếng thơ
Cớ sao ta còn xót xa hoài
Chiều chiều lê gót lang thang nghe buồn tênh
Tình yêu mãi miết trôi lênh đênh hoài như cánh buồm
Ngàn đời mang khổ đau nhưng sao mình còn tìm đến
Tình yêu như bóng ta không bao giờ ta bắt gặp
Một đời đi tìm nhau nhưng cuối cùng chẳng kiếm được gì.
Vừng trăng lên gối ai đã chia đôi đem phút chia phôi
Thù kia sao nỡ gieo oán muôn nơi bao nước mắt rơi
Sao không nói nên ngàn lời?
trông bóng anh mờ rồi em ước mong ngày về thôi!
Ngày mai tươi sáng em ước mong sao tan hết binh đao
Cờ về muôn lối trong gió lao xao câu hát nao nao.
Rung muôn lá xanh rì rào
Chim véo von thì thào
Bao sướng vui lên dạt dào.
Dù ngày mai đến mưa gió hắt hiu trên mái tranh xiêu
Chỉ làm thêm ấm đôi trái tim non dưới mái cô liêu
Bao niềm tin kia đợi chờ
trên mắt em lặng lờ khi ước mơ rung thành thơ...
Bảo Trần
Lỡ giấc ngủ không đành, từng đêm dài nghe hồn chán
Vòng tay đam mê rã rời, mưa buồn giọt xuống đời
Lệ tím héo hắt hoen môi, mem rượu phiền muộn khóc cười
Một kỷ niệm, vài cuộc tình riêng xa xôi
Tiếng hát nào u hoài, gọi đêm dài vang vọng tới
Đường xưa hôm nao đưa đón, hương ái ân tưởng đã tròn
Lời yêu đương cho nhau mãi, nay đã xa lạ mất rồi
Tình chợt đòi, ngậm ngùi trong lòng đất chôn vuì
Đêm khuya cây thương lá im lìm
Yêu tơ ướt vai mềm
Dĩ vãng mất rồi, đôi mắt em
Hồn muộn phiền lạc loài như mây chiều
Mặn nồng đã trót yêu
Đôi tay níu ân tình vỡ tan theo
Áo trắng lịm thu vàng, đàn than thở cung dở dang
Tình yêu em pha men đắng, men đắng anh đành uống cạn
Rồi mai xa nhau mãi, em nép trong vòng tay người
Chỉ còn lại kỷ niệm sầu mặn chát môi
Ngỗng - Alex
Lucy
(Saigon-1966)
Hai bữa no đầy, một ngày cơm nước
Bát cơm vàng, ôi bát cơm vàng
Mình ăn được là nhờ ai ?
Với bao nhiêu máu đổ
Với bao nhiêu máu đổ
Cùng mồ hôi trên ruộng đồng.
Ăn bát cơm rồi, một đời ghi nhớ
Chớ nghi ngờ, xin chớ nghi ngờ
Mình mắc nợ người dân
Người dân ra sức ngày đêm
Nắng mưa ôi vất vả
Nắng mưa ôi vất vả
Để làm nên cơm gạo này.
họctrò
2.
ĐK:
3.
Viết thư tình
Bắt đàn đom đóm viết thư tình
Hỏi người em nhỏ vẫn trung trinh
Vẫn còn nhớ mãi lời hẹn ước
Ôm ấp tương lai chuyện chúng mình
.............
Midi:
geocities.com/nhatvu2k/nvBatDomDomVietThuTinh.html
NV
Dân ca Nam Bộ
Tham khảo : Tuyển tập nhạc dân ca 3 miền - nxb Mũi Cà Mau, 2001
Lephan41
©¿®
--0o0--
Trần Dương
Hãy bay đi những bụi mưa trên nghìn trùng đời nhau
Hãy bay đi kỷ niêm xưa bên bờ thành phượng cũ
Dòng tiếc nuối xót xa hoa thề
Chiều phố cũ em về ...
Và tiếng hát bỗng dưng thành lời ru lãng quên
Hãy bay đi những bụi mưa chia nghìn đời tình đôi
Hãy bay đi kỷ niêm xưa xanh ngời lệ hờn dỗi
Tình đắm đuối đã chia nhau rồi
Người vĩnh viễn đã chia xa người
Và nước mắt đã bay thành lệ mưa giữa trời
Khi em hát cho đời vui là con tim vỡ nát trong trò chơi
Mà môi vẫn tươi nụ hồng vẩn vơ thôi
Ước mong giữa đêm dài
linh hồn cao vút bay thoát xa xác thân này đang rã rời
tvmt
tvmt
Andantino
Tài Liệu tham khảo: Minh Phát xuất bản ngày 14 tháng 3 năm 1967
1964
Mai đây em đi về
Có ai đưa chân mềm
Hôn làn tóc lưng thềm
Mà từng đêm anh đã trót
TÀI LIỆU THAM KHẢO: Tình Khúc Từ Công Phụng, Tổ Hợp Gió xuất bản
năm 1968 và tái bản 1970, Tác Giả tái xuất bản lại tại Hoa Kỳ 1995 (Phạm
Anh Dũng)
Huyền thoại của người viết lời của ca khúc 2, Bây Giờ Tháng Mấy:
Theo lời nhạc sĩ T.C.P kể lại, điều duy nhất ông biết về tác giả bài thơ qua
lời thuật lại từ một nhân viên của một đài phát thanh: đó là một người con
gái. Cô gái ấy, sau khi nghe nhạc phẩm Bây Giờ Tháng Mấy lần đầu tiên
được phát sóng trên đài, đã cảm tác một bài thơ có cùng tên: Bây Giờ
Tháng Mấy và mang đến đài phát thanh nhờ trao tặng cho N.S Từ Công
Phụng. Từ đó đến nay, T.C.P luôn có ý chờ người con gái đó lộ diện để
biết được tên thật của tác giả, nhưng đã hơn 30 năm trôi qua, chưa hề
một lần nào ông nghe được bất kỳ tin tức gì từ cô gái ấy cả.
Tà Áo Xanh thuật lại
Tà Áo Xanh
2
Bay Lên Cao Ði Anh
Trần Thiện Thanh
Cho chim bằng gãy cánh TRẦN THẾ VINH, anh hùng phi công Việt Nam.
1.
Những vết in trên đầu phi đạo
Vết nào là vết đáp của anh ?
Ôi bao nhiêu chiều, giờ chim bay về tổ
Nghiêng cánh xem núi sông Việt Nam
2.
Những vết in trên đầu phi đạo
Vết nào là vết đáp của anh ?
Ôi con chim hung, một giây kia gẫy cánh
Ðã “đáp” thêm một lần tuyệt vời
3.
Cao bay lên cao bay lên cao đi anh
Như trong kỷ niệm, anh đạp gió xé mây trôi
Cao bay lên cao bay lên cao đi anh
Xin linh hồn anh, lên trời cao bay thật mau
4.
Xin cho cao thêm cho thêm lên cao lên
Cao câu nguyện cầu cho tuổi trẻ sớm đi xa
Xin cho cao lên cho cao lên cao lên
Hãy ngước nhìn không gian Việt Nam cao diệu vợi
5.
Những dấu in trên đầu phi đạo
Dấu nào là dấu đáp của anh ?
Cuốn bụi hồng, ai cất cánh lên không ?
Cơn lốc nào xoáy đều hai mươi năm
6.
Bay lên bay lên cao đi anh
Mang theo hào hùng cho cuồng bão biết xôn xao
Bay lên bay lên cao bay lên cao đi anh
Thế giới chìm sâu anh vừa qua còn mộng du
Lời Tình K – http://dactrung.net/nhac
VIVA
để hết (thật nhanh)
Tài liệu tham khảo: Tuyển tập nhạc: Ðường Ði Không Khó
Nhà xuất bản Văn Nghệ Dân tộc.
Cục Tâm-Lý-Chiến ấn hành 1974 .
Hư Vô
2
Bay Lên Hỡi Vì Sao
(chưa biết)
ĐK:
Bảy ngàn đêm, giấc ngủ chưa tròn, giấc ngủ hao mòn,
cơn mơ thành, mắt lo âu
tvmt
Sáng chủ nhật trời trong, nhưng trong lòng dâng sóng
Chẳng thấy bóng anh sang.
Nên thứ hai thu tàn, nên thứ ba thu vàng
Mùa đông thứ tư sang.
Qua thứ năm nhẹn ngào giận anh đêm thứ sáu
Quyết em, quyết dặn lòng không nói nửa lời,
Dù là ghét anh.
Chiều thứ bảy mưa rơi, ai bảo anh lại tới
Ai bảo anh xin lỗi, ai bảo anh nhiều lời,
Cho mắt em lệ rơi.
Tài Liệu tham khảo: The Best of Nhật Trường - Nhật Trường Production
tvmt
Hoa Biển
*
Con chim nghiêng nghiêng trong nắng
Vỗ cánh bay về ngày xanh thắm
Trưa nay bao nhiêu mây trắng
Đã trôi trên bầu trời trong sáng
Để em về nghe, ngày xưa bé bỏng
Một ô cửa xanh, chập chờn hoa nắng
Để em về nghe, mùa đông phố cổ
Mẹ đang ngồi đan, lặng im đêm gió
**
Bay trên cao xanh mãi mãi
Cánh chim mênh mong ngày tháng
Lâng lâng trôi theo cơn gió,
bóng mây xa xăm miền thương nhớ
ĐK:
Anh hay chăng anh
Khi buồn em cố mong quên nhưng càng thương nhớ thêm.
Hay chăng anh ơi,
Duyên tình em chỉ một người nên đời em lẻ loi.
Em chỉ xin anh đừng mỉa mai gì.
Dù một lời thôi khi nhắc tên em.
Cho phút chia tay không tủi phận người,
còn ở trên môi nụ cười, dù rằng trong giấc mơ thôi.
LV
Moderato
3/4
Đoạn 2:
Vì đâu đôi ta bẽ bàng ?
Vì đâu muôn năm lỡ làng ?
Thật đáng tiếc thay tình xưa !!!
Vì đâu thương kia hết rồi
Vì đâu yêu kia hết rồi
Mà nỡ chóng quên tình xưa !
Đoạn 3:
Tình đôi ta nay lỡ rồi
Lời Tình K – http://dactrung.net/nhac
Đành ôm đau thương suốt đời
Buồn tiếc mối duyên từ xưa
Nhìn mây mây trôi lững lờ !
Nhìn hoa, hoa phai úa mờ,
Âm thầm riêng có bóng ta trong giấc mơ !!!
TÀI LIỆU THAM KHẢO: Bẽ Bàng, nhạc Lê Yên - từ Văn Chung, Tinh Hoa
ấn hành 1951
Ngô Đồng và Phạm Anh Dũng
2
Bẽ Bàng
Hoàng Trọng
(1974)
2
Bé Là Bé Ngoan
(mầm non)
1.
Be Lem ơi , lặng nghe khúc nhạc thánh ngân nửa đêm lạnh vắng.
Không gian ngây ngất tâm linh tôn thờ Chúa Con cực thánh giáng
trần.
Nhắc nhớ đến muôn muôn đời Bê Lem được ánh sáng chói lói.
Đêm hôm nay trần gian hát lời phúc thiêng tỏa xuống muôn người.
2.
Bê Lem ơi, nào ngươi có gì tiến dâng mừng Vua từ áị
Đêm nay sinh xuống nơi đây Chúa Trời hóa nên trẻ bé thợ
Chúa xuống thế không nơi nương nhờ, khó hèn mượn nơi hang đá.
Bê Lem ơi , hiểu chăng tấm lòng Chúa thương trần thế vô ngần.
3.
Ôi đêm nay là đêm nhớ ngày Giágn Sinh , một đêm hồng phúc.
Âm vang ngàn tiếng chuông ngân thúc dục chúng ta cùng đến tôn thờ.
Ánh nến chiếu muôn tia huy hoàng, trên bàn thờ lung linh sáng.
Muôn câu ca hòa vang khúc nhạc chúc khen mừng Chúa ra đời.
oOo
-------------------------------
Words: Phillips Brooks, 1867. Brooks was pastor of the Holy Trinity
Church,
Philadelphia, Pennsylvania.
The words were inspired by his trip to the Holy Land three years earlier,
Which he said was “still singing in my soul.”
Music: “St. Louis”, Lewis Henry Redner, 1868. Redner was Brooks’
organist at
Holy Trinity Church.
The tune came to him on Christmas Eve, and was first sung the next day.
HyTran
2
Bé Lên Ba
(mầm non)
NgọcThanh
2
Bé, Cây Đàn, Ngôi Nhà Xanh. Đồi Cỏ
Phạm Duy
(1974)
Đ.K.:
ĐừngTắmChiềuNay
(Slow Rock)
Tôi đứng bên này đại dương trời bên kia là quê hương là đất nước yêu
dấu Việt Nam
Từ ra đi ngày mất nước nhiều nước mắt rơi nhạt nhòa trên xứ lạ quê
người
Tôi đứng bên này đại dương nhìn bên kia nào thấy bóng mẹ thương yêu
năm tháng chờ mong
Chờ mong con từ phút cuối ngày nước mất con lên đường nay tóc mẹ
bạc sương
Tôi đứng bên này đại dương nhìn bên kia trào nước mắt người thân tôi
đang sống lầm than
Trời quê hương biển chắn lối làm sao tôi hôn được đôi mắt mẹ sầu
thương
(Chép theo cuốn “Nhạc Việt” do Trường Hải biên soạn & xuất bản)
Nhi Nguyễn
lasan
Lento Expressivo
4/4
"Em đến bên tôi một chiều khi nắng phai rồi
Nắng (ư) ngừng bên chiếc cầu biên giới
Xa xa thoáng đàn trầm vô tư
Đâu đây dáng huyền đền duyên mơ
Ôi giấc mơ qua
Mộng đời phiêu lãng giang hồ
Sống trong lòng người đẹp Tô Châu
Hay là chết bên bờ sông Da - nube
Những đêm sáng sao
2
Bên Cầu Ngó Mong
Lý Dũng Liêm
Thơ: Nguyên Thảo
1946
Moderato
Slow
4/4
ĐK:
Còn đâu nữa khi tình yêu dang dở
Hỏi ai không buồn, không nhớ hỡi ai ơi
Tìm đâu thấy bóng người xưa thuở ấy
Hình ảnh còn đây, lời thề theo khói theo mây
Ở đâu và bao giờ cũng vậy, mỗi khi nghe tiếng anh nói cười, tôi đều cảm
thấy một nỗi yên tâm vô cùng... Ồ, Mai hả, có qua không”. Tôi cười... “Em
cũng chưa biết tính sao, để xem đã nghe anh..” Miệng thì nói vậy, sáng
hôm sau tôi đã có mặt ở phi trường. Chuyến bay cất cánh lúc 7 giờ sáng.
Trời lúc đó đã sang tháng 4. Tuyết vẫn phủ trắng xóa 2 bên đường từ phi
trường về nhà. Hình như cái gì vào lúc sắp hết cũng mạnh mẽ thêm, như
ánh lửa, như con nắng, như mùa đông, như tình yêu - rồi mới chịu dứt
hẳn, mới chịu buông tay chấp nhận. Cũng may, tôi chuẩn bị áo lạnh đầy
đủ vậy mà cũng không tránh khỏi những suýt xoa.
Tôi đi thẳng lên lầu, rón rén bước vào phòng. Anh đang ngủ. Giấc ngủ
buổi chiều. Khuôn mặt gầy, xương xương góc cạnh. Cái kính gọng vân
vân như đồi mồi để trên cái bàn nhỏ đầu giường. Anh gầy quá. Tôi bước
lại gần anh hơn. Rất nhẹ nhàng tôi cúi xuống nhìn sát mặt anh. Tôi không
nghe thấy hơi thở của chính mình. Tự dưng tôi muốn hôn lên trán anh. Tôi
không làm thế. Tôi muốn nắm lấy bàn tay rất gầy có những ngón thon dài,
đặt trên ngực. Tôi không làm thế. Và cũng rất nhẹ nhàng như khi bước
vào, tôi ra ngoài phòng khách ngồi nói chuyện với Tâm, Tịnh, và anh
Thích.
Anh bước ra, tay vuốt tóc, tay chỉ tôi... “À, tới rồi à.Tới hồi nào vậy…”
Giọng anh không hề có chút ngạc nhiên, làm như cái chuyện tôi đến, anh
đã biết. Ngày xưa cũng thế. Chúng tôi ôm choàng lấy nhau và đến lúc này
tôi mới cảm nhận rằng chúng tôi thực sự có nhau. Không phải trong một
giấc mơ kéo dài 17 năm. Tất cả chúng tôi ngồi bên nhau. Hình như chưa
bao giờ chúng tôi nói với nhau nhiều dù ở bất cứ một đề tài, một lãnh vực
nào. Hình như chúng tôi có cách nói mà chỉ hai chúng tôi hiểu được. Một
cách nói ở bốn con mắt im lặng. Cũng có lúc, cả hai chúng tôi bị lôi cuốn
vào câu chuyện vui của mọi người. Nhưng đó là những điều hoàn toàn
không dính líu, liên quan đến những điều thực sự chúng tôi muốn nói với
nhau. Tất cả những điều cần nói, chính là những điều không bao giờ nói
ra bằng lời.
Buổi chiều tuyết rơi kín mặt hồ, chúng tôi đi bên cạnh hàng cây đầy hoa.
Hoa tuyết. Nói chuyện bâng quơ, không có gì rõ ràng được đặt ra, không
có gì thắc mắc, không có khoảng cách 17 năm để phải ngó ngàng. Tôi
ngỡ như vừa từ Saigon vào Huế thăm anh. Anh từ Huế vào Saigon.
Chúng tôi uống cafe tại La Pagode. Tôi tưởng sẽ có nhiều điều, để hai
anh em nói với nhau. Nhưng cả hai đều không nói gì cả.
Trong một căn phòng, không phải bên cạnh Sông Hương mà ở ngay giữa
lòng thành phố Montreal. Bên ngoài tuyết rơi, chúng tôi ngồi với nhau,
những người bạn cũ. Hát lại những bài hát ngày xưa. Hoặc những tình ca
mới. Mỗi người một ly rượu, khói thuốc mù mịt, mọi người ngồi sát nhau
trên chiếc thảm, trước lò sưởi... Không ai cảm thấy lạnh. Không chút lạnh
lẽo nào giữa chúng tôi trong căn phòng nhỏ. ...Anh hát đi. Không, Mai hát
đi. Giang hát đi. Mai ngâm thơ đi...
“Mà sao giấc ngủ không dài. Mà đêm không ngắn mà trời cứ mưa. Ở đây
tôi sống như thừa. Có đêm men rượu tạm vừa lòng nhau” (NB)
Cũng mùa đông, một đêm nào đó, 1974 ở nhà anh chị Lễ, ở Huế. Ngôi
biệt thự bên cạnh sông Hương. Ngoài trời cũng tối và lạnh như đêm nay.
Mùa đông ở Huế. Chúng tôi cũng ngồi bên nhau như hôm nay. Lúc đó tôi
vừa 30 tuổi. Tóc vẫn còn xanh. Lòng còn tha thiết yêu đời sống. Một buổi
sáng tôi bỗng thấy mặt trời lên cùng tôi và biển cả. Nước mắt tôi tuôn như
mưa. Tôi nhớ mùa Ðông ở Huế. Mùa đông ở Huế và anh.
17 mùa đông lặng lẽ đi qua, tôi vẫn nhớ những ngày âm u lạnh lẽo của
Huế. Tôi có thể quên nhiều điều, tôi có thể quên tất cả để chỉ nhớ về
những con đường của Saigon - nơi tôi đã ở và đã từ đó ra đi... nhưng
không bao giờ tôi quên được những ngày tháng ngắn ngủi, vội vàng ghé
Huế. Ðến vội vàng. Ði vội vàng mà chẳng thể nào quên được. Một thứ
tình lạ thường đã trói buộc Huế trong trái tim tôi. Một trói buộc mơ hồ
nhưng mạnh mẽ, đằm thắm. Tôi lớn trong hơi thở của Huế. Chính Huế
cho tôi hơi thở.
Bây giờ là cuối Ðông. Những bông tuyết bay trong chiều, đậu trên những
cành cây trụi lá, gầy guộc. Chúng tôi đi bên nhau. Tia nắng dịu dàng đậu
trên những bông hoa nhỏ bé, lấp lánh, tấm thảm dầy trắng tinh, chỉ có vết
chân bé nhỏ của những chú sóc nghịch ngợm chạy tới ăn những hột bắp
rang nở bung mà anh liệng ra để dụ chúng lại gần. Anh cười vui, ánh mắt
long lang theo dõi. Tôi ít thấy anh cười mà cũng không bao giờ thấy anh
tỏ vẻ buồn bã.
Chúng tôi tìm đến một thân cây lớn, một nửa ngập dưới tuyết, ngồi nghỉ
chân. Tuyết vẫn rơi. Chỉ có hai chúng tôi giữa một vùng trắng mênh mông
yên lặng. Chẳng lẽ không có gì để nói, không còn gì đáng nói sau mười
mấy năm vắng nhau? Có chứ. Anh đã nói, không phải với riêng tôi, mà ở
những bài hát. Tôi đã nghe và hiểu từ đó...
2
“Có đường xa mà gió chiều quạnh quẽ. Có hồn ai đang nhẹ nhẹ sầu lên...
Tôi là ai mà còn khi dấu lệ. Tôi là ai mà còn trần gian thế. Tôi là ai. Là ai.
Là ai mà yêu quá đời này...Con diều bay mà linh hồn lạnh lẽo. Con diều
rơi cho vực thẳm buồn theo...”
Tôi bỗng thương anh thêm và càng quý trọng những giây phút bên anh.
Cũng vội vàng, ngắn ngủi như những lần tôi ghé Huế. Tuy nhiên, tôi nghĩ.
Như thế có lẽ tốt hơn. Bởi vì những điều như thế đã cho tôi cái cảm tưởng
là không hề bao giờ, giữa chúng tôi có cái khoảng cách 17 năm. Lá vẫn
rơi trên lối chúng tôi đi. Những khóm hoa nắng vẫn lấp lánh trên đường
chúng tôi đi. Tất cả vẫn rất còn rực rỡ.
Quay về căn phòng nhỏ. Ánh lửa như hồng thêm, ấm áp thêm bên ly
rượu màu hổ phách, cay nồng. Cởi áo lạnh ra, trông anh gầy hơn xưa
nhiều song so với lần gặp nhau ở Paris 1989, anh có vẻ khỏe hơn. Bên
cạnh anh là Hoàng Xuân Giang của quán Văn ngày xưa. Giang đã có vợ,
con gái lớn rồi. Hoàng Xuân Sơn cũng đùm đề một gánh thê nhi nặng trĩu
hai vai. Phạm Nhuận to béo hơn xưa, vui vẻ cười nói ồn ào bên cạnh
Hoàng Xuân Sơn nhỏ nhẹ thư sinh. Hoàng Xuân Giang vạm vỡ khỏe
mạnh như loài cây hoang trong rừng già và anh, anh mong manh và thật
đằm thắm. Nhìn quanh, tôi thấy như mình đang sống trong thần thoại 20
năm là đây. Chỉ ở một buổi chiều cuối Ðông tại thành phố Montreal. Còn
ai nữa nhỉ? Chắc chắn là còn thiếu một vài người. Trong tôi, một thoáng
ngậm ngùi.
Chúng tôi chia tay nhau, dưới ánh đèn đường vàng vọt, trước cửa nhà
anh Quế. Mai gặp lại. Anh và tôi trở về nhà Tâm. Nỗi vui làm tôi khó ngủ
như ngày xưa sau mỗi buổi hát, chúng tôi thường ngồi lại với nhau, chia
cho cạn niềm vui còn sót lại. Nhưng niềm vui không thể để vung vãi, bỏ
phí. Phải uống hết, phải nuốt hết vào lòng. Chúng tôi đã sống bằng những
niềm vui không nhiều trong đời. Tôi tự cho mình là cái bóng của anh và
cũng được hưởng niềm vui đó.
Tôi mở cửa phòng rất nhẹ. Anh đã ngủ yên. Chỗ tôi nằm cách chỗ anh
một sải tay. Tôi khẽ nằm xuống, kéo mền lên, nhắm mắt dỗ giấc ngủ. Tôi
nghĩ lát nữa đây, khi mặt trời lên trên thành phố này, khi tôi thức dậy, tôi
sẽ nhìn thấy anh. Tuyết vẫn bay ngoài cửa sổ nhưng ngày sẽ đẹp.
Anh dậy rất sớm và việc làm đầu tiên trong ngày của anh là ra khỏi nhà.
Tìm đến một quán Cafe, ngồi đó hút thuốc và nhìn người qua lại trên
đường phố... “phải nhìn thấy mọi người, một ngày không thấy ai, buồn dễ
sợ” Tôi nhìn anh cười không nói. Cái nhìn và nụ cười là câu trả lời. Ngày
xưa anh cũng thế. Chúng tôi cùng nhau xuống phố. Vẫn im lặng đi bên
nhau với nỗi hân hoan hạnh phúc không thành tiếng... “Mỗi ngày tôi chọn
đường mình đi. Ðường đến anh em, đường đến bạn bè. Tôi chọn nơi này
cùng nhau ca hát. Ðể thấy tiếng cười rộn rã bay...”
3
Ðó là những điều rất thật thà anh đã nói, đã làm, để sau cùng... “Tôi chợt
biết rằng vì sao tôi sống, vì đất nước này cần một trái tim. Và như thế tôi
đến trong cuộc đời. Và như thế tôi sống vui từng ngày. Ðã yêu cuộc đời
này bằng trái tim của tôi”...
Tôi thấy anh yêu đời thật sự. Anh cười với ông Phạm Duy, ông Trầm Tử
Thiêng, ông Duy Khánh và các bạn qua điện thoại. Anh hát và chỉ cho tôi,
cắt nghĩa cho tôi những bài hát mới... “Nhớ đừng có hát như trả bài
nhé...”. Giọng anh hát khỏe hơn lần gặp ở Paris... “Thôi anh hát đi, anh
hát hay... hơn em”... Anh cười, mắt anh cũng cười... “Anh bao giờ cũng
hát hay hơn Mai”...
Tôi bồi hồi nhớ lại những ngày tháng của năm 1967. Chúng tôi những
người bạn nghèo, đến với nhau, gắn bó không ngờ. Gia đình anh giàu,
gia đình Hoàng Xuân Sơn, Hoàng Xuân Giang cũng giàu, nhưng cá nhân
chúng tôi đều nghèo. Một đĩa cơm chia hai, một điếu thuốc cùng hút, một
ly cafe cùng uống. Chia nhau nằm ngủ trên những tờ báo nhầu nát trải
dưới đất. Tình bạn, tình anh em nảy mầm ở đó. Quán Văn, cái tên quán
dễ nhớ và dễ thương, mọc lên chơ vơ giữa lòng Saigon trăm ngàn màu
sắc. Mái bằng lá, và những tấm ván ép hư bể, được ghép lại, nhỏ hơn cái
bếp ở đây, chỉ dành làm chỗ pha cafe. Mọi người tới tùy tiện tìm chỗ ngồi
trên cái nền xi măng bỏ trống ngổn ngang gạch vụn và cỏ dại. Ðó là nơi
gặp gỡ đẹp đẽ nhất của một thời tôi còn trẻ.
Chúng tôi không hề biết... ngoài đời có gì vui. Chúng tôi không cần biết vì
niềm vui đã có. Rất đơn sơ mà thắm thiết không rời. Ðến với nhau qua sự
run rủi của định mệnh. Không thề thốt, không hứa hẹn. Ðến và ngồi với
nhau. Một lần rồi thì có nghĩa là mãi mãi. Giang đó, Sơn đó, Nhuận đó,
Thảo đó, Anh và tôi... từ những ngày lăn lóc đó cho đến bây giờ vẫn
không dời đổi. Qua những bài hát của anh, sự kết hợp những người trẻ
thật khít khao vừa vặn. Ai đến cũng được, ai đi cũng được...
“Em theo đời cơm áo. Mai ra phố xôn xao. Bao nhiêu ngày yêu dấu tan
theo...”. Tôi có cảm tưởng đó là một lời trách móc anh dành cho tôi. Rất
dịu dàng như bản tính anh. Từ bao nhiêu năm nay, câu hát đó theo tôi
như một vết thương. Ðời cơm áo quả thật đã cho tôi lắm ê chề, khổ đau,
nhưng những ngày yêu dấu bên anh và bạn bè đã chẳng bao giờ tôi
quên... dù đời sống có làm tan vỡ, có làm chìm sâu những mơ ước của
một đời người - thì trong trái tim bầm dập của tôi, những ngày tháng cũ
vẫn là một điểm son, là một bám víu cuối cùng và duy nhất...
Khánh Ly
học trò
4
Bên Đời Hiu Quạnh
Trịnh Công Sơn
Ngọc Dung
Paris, 26-04-1951
Lento
Con moto
Sông Seine, người ta hằng mơ ước
Paris là muôn đời say thái bình
Nơi đây là đất nước tự do
Paris cùng nước non đầy gấm hoa...
Risoluto
Sông Seine, bao giờ ta về nước Nam ?
Ta đem linh hồn muôn người mến yêu tự do
Sông Hương, hôm nào dưới cờ xâm lăng !
Hôm nay xuân về khóc thầm nước non căm hờn !
Hoài Thương
Chiều nay ta sánh vai, trên phố mưa rơi mịt mùng
Hạt mưa trên mắt ai long lanh đắm say
Lắng nghe tiếng nhạc dịu êm trong quán vắng bên nhau không rời
Và em mong được bên anh mỗi khi trời mưa
Mưa nhạt nhào phố vắng, bên anh tình em say đắm
Em mong trời sao mưa mãi, bên nhau quên hết thời gian
Cho em một lần anh nhé, hôn lên bờ môi say đắm
Con tim ngập ngừng muốn nói, yêu anh yêu suốt một đời
tvmt
Khi con tim thế nhân, chưa thờ ơ, chưa lạnh lùng
Thì cùng nhau đêm nay hát lên, lời hát chung
Cho em tôi héo hon, đang ngửa tay xin tình người
Dòng lệ rơi trên đôi má khô trong lẻ loi...
ĐK:
[4/4 - Gm]
*
Tình ơi sao đi mãi nên sông dài mênh mông
Bàn tay ôm nỗi nhớ xôn xao biển rộng
Vì em mất anh mất anh
Mùa xuân đã qua rất nhanh
Còn chăng nỗi đau nỗi đau tuổi xanh
**
Tình anh như cơn lũ cuốn đôi bờ mưa giông
Tình em như sông vắng trong xanh phẳng lặng
Mùa thu đã qua đã qua
Mùa đông đã sang đã sang
Tình đã ra đi vội vàng
***
Khi anh xa em, sóng thôi không xô bờ
Khi em xa anh, đá bơ vơ
Con sông lang thang đã khô nơi đầu nguồn
Bên em bên em, biển đã chết
(Repeat **)
ĐK:
Em đi xa vời em hỡi
Em về có nhớ đến một người
Đêm nay sẽ là đếm cuối rồi
Cho ta hôn lên đôi mắt người
Để còn tìm mãi trong dòng đời
hình bóng người xa khuất trôi
Bolero
4/4
Gió dào dạt thưa rằng một sớm trên bến sông
Em xuống thuyền hoa, pháo vang đưa lướt ngược sóng
Ước nguyện chìm sâu từ ngày ấy xuân úa mầu
Bến duyên giang đầu nơi chôn kín một niềm đau
TÀI LIỆU THAM KHẢO: Bến Giang Đầu (Nắng Chiều 2), nhạc và lời: Lê
Trọng Nguyễn, S.L. 5, Sông Lúa xuất bản 1959
Phạm Anh Dũng
Tham khảo:
1-Tuyển tập nhạc Nửa thế kỷ tình ca III, nxb Trẻ 1998.
Anthony Trần
2
Bên Hồ Gươm
Trần Văn Nhơn
Trần Văn Nhơn
(A.P.N.C.)
Nhịp 3/4, valse
Bảo Trần
La la la la la la . . . . .
Nắm tay cùng đến nơi này cùng hát bài ca sum vầy
Mà quên đau thương .
Sầu không vấn vương
Yêu trong tình say
Em ơi từ đây Mãi mãi yêu em
Mãi mãi thương em tóc xanh vai gầy
Hái hoa nhặt bướm nơi này
Hát chung bài hát sum vầy
Áng môi ngời sáng ân tình
Nắng yêu bờ vai . . .
Ngô Đồng
1997
Tha Thiết
Em vội vã ra đi để lại những cơn mưa lạc loài trong hồn tôi
mưa hay giọt nước mắt khóc cho người đi biền biệt phương trời
Sao em vội đi xuống phố đời bên kia lặng lẽ một mình
Em vội vã ra đi để lại những cơn đau miệt mài trong hồn tôi
Trong đêm dài nhung nhớ bỗng nghe hồn tôi quạnh quẽ bên đời
Sao em vội đi xuống phố đời bên kia lặng lẽ một mình
Người đi sao quá vội bỏ mình tôi hiu hắt buồn người ơi
Tytee
1.
Hoàng hôn đã xuống trên . . . đồi thông . . . xanh xanh mơ
Một đàn chim trắng bay . . . về xa . . . tìm thương nhớ
Thác nước reo . . . thông hòa theo . . . bên lưng đèo
Tiếng vó câu . . . vang từ lâu . . . trong rừng sâu
Là đà . . . bên khe đá . . . lá chen hoa
Gió vi vu . . . êm nhẹ ru . . . bên rừng thu
2.
Một nàng sơn nữ bên . . . đồi thông . . . xanh xanh mơ
Chờ chàng trai tráng đi . . . từ lâu . . . mà thương nhớ
Suối vẫn reo . . . thông ngừng reo . . . bên lưng đèo
Đôi mắt câu . . . thêm cuồng nâu . . . thăm thẳm sâu
Cchép lại từ băng cassette "Tiếng Hát Với Cung Đàn" , Châu Hà hát nhạc
Văn Phụng, băng nhạc Tơ Vàng số 5 do Văn Phụng thực hiện tại Saigon
năm 1971.
Biển Nhớ
evietonline.com
Trời thì bao la ...thuyền ai lướt trên dòng sông nước xanh
Chìm trong sương sa ...Muôn ánh sao huyền lấp lánh
Như cảm thương tình đã lỡ khuất xa
Sóng vàng triền miên
Lắng câu ca hò tình duyên
Vài bóng lau thưa
nhìn sông vắng ôi tiêu điều bến mơ
Đàn ai buông tơ
dưới ánh trăng mờ hơi sương
Trời thu vấn vương
Theo gió mây muôn ngàn lá úa bay
Tháng ngày chờ mong
Bấp bênh con thuyền trên giòng
Tài Liệu Tham Khảo: Bến Nhạc Lòng, Tinh Hoa (Huế) ấn hành lần thứ
nhất 1952.
ĐK:
Đêm chớm ngày tàn, theo tiếng xe về, lăn về viễn phố
Em hỡi sương rơi, ngoài song đêm hạ, ôi buồn phố xá
Hoang liêu về chết tha ma, tiếng chân gõ guốc xa xa
Người xa vắng người, người xa vắng người...
Em có nghe rồn rã bước ai vất vả bóng ai chập chờn?
Hồn ai cô đơn tìm về ấm cúng
Em có nghe bi ai tình ai ấp úng
Thương ai lạc loài, ăn mày xán lạn ngày mai
Đêm ni ai say đất lở, em ơi có nghe rạn vỡ
Vạn mảnh ly tan theo chuỗi cười.
Bên tê thành phố tráng lệ
Giai nhân nằm khoe lõa thể
Bên ni phố vắng ôi lòng ngoại ô.
Valse
3/4
Tài Liệu Tham Khảo: CD Lỡ Chuyến Đò, tiếng hát Mai Hương, bản nhạc
thứ 4 trong CD
Phạm Anh Dũng
thegioiamnhac.com
Tango
2/4
TÀI LIỆU THAM KHẢO: Bên Sông Đưa Người, nhạc: Hoàng Trọng - lời:
Quang Khải, T.H. 185, Tinh Hoa Huế ấn hành lần thứ nhất 1952
Phạm Anh Dũng
Ai mất ai còn
Dòng thời gian
Vẫn trôi âm thầm người ơi
Em ơi hờn nghen
Xoá dấu yêu thương
Tình còn gì ngoài những xót xa mà thôi
2
Bên Trời Phiêu Lãng
Phạm Đình Chương
Hoàng Ngọc Ẩn
Tài liệu tham khảo: Băng nhạc Hoài Bắc 1: Ðôi mắt Người Sơn Tây
Phạm Ðình Chương thực hiện tháng 5/1983
Trung tâm Thanh Lan phát hành tại Hoa Kỳ .
Hư Vô
Giờ cát tăm tối như tóc rối biết nói rõ nên lời
Phải chăng bảo lòng dầy sóng đêm Đông
Đành bỏ nhau người sang sông.
tvmt
**Bến xưa giờ lạnh lùng tình yêu kia như cơn gió qua. Vắng xa một cuộc
tình, bàn chân em cô đơn dưới mưa. Tìm về đâu trong em yêu thương
một thời, chỉ còn trong mơ cô đơn lá rơi. Một lần lời yêu em buông lơi giờ
tan thành niềm đau mãi mãi.
**Bến xưa còn đợi chờ bàn chân anh nay không ghé qua. Vắng anh đời
lạnh lùng niềm đau em không ai sớt chia. Tìm về đâu trong em yêu
thương một thời, chỉ còn trong mơ cô đơn lá rơi. Một lần lời yêu em
buông lơi giờ tan thành niềm đau mãi mãi... hơ....
Ngọc Dung
I.
Nhà tôi bên chiếc cầu soi nước
Em đến tôi một lần
Bao lũ chim rừng hợp đàn trên khắp bến xuân
từng đôi rung cánh trắng ríu rít ca u ú ù u ú
Cành đào hoen nắng chan hoà!
Chim ca thương mến,
Chim ngân xa u ú ù u ú
Hồn mùa ngây ngất trầm vương,
dìu nhau theo dốc mới nơi ven đồi
Còn thấy chim ghen lời âu yếm
Tới đây chân bước cùng ngập ngừng
Mắt em như dáng thuyền soi nước
Tà áo em rung theo gió nhẹ thẹn thùng ngoài bến xuân.
Điệp khúc:
Sương mênh mông che lấp kín non xanh
Ôi cánh buồm nâu còn trên lớp sóng xuân
Ai tha hương nghe ríu rít oanh ca
Cánh nhạn vào mây thiết tha lưu luyến tình vừa qua
II.
Nhà tôi sao vẫn còn ngơ ngác
Em vắng tôi một chiều
Bến nước tiêu điều còn hằn in nét đáng yêu
Từng đôi chim trong nắng khẽ ru u ú ù u ú
Lệ mùa rơi lá chan hoà!
Chim reo thương nhớ,
Chim ngân xa u ú ù u ú
Hồn mùa ngây ngất về đẩu
Người đi theo mưa gió xa muôn trùng
Lần bước phiêu du về bến cũ
Tới đây mây núi đồi chập chùng
Liễu dương tơ tóc vàng trong nắng
Gột áo phong sương du khách còn ngại ngùng nhìn bến xuân
2
Bến Xuân Xanh
Dương Thiệu Tước
Gió dâng trầm hương tinh hoa theo gió bốn phương
Say sưa trong bầu trời
Xuân tưng bừng tràn lan bao sáng tươi
Đây khách du xuân lòng bâng khuâng say nhạc xuân nồng nàn
nghiêng nghiêng lượn sóng vờn vờn
hồn anh chìm theo thuyền mơ,
êm êm lướt trên sông xuân,
ngày đây bến xuân đầy tình thơ,
chơi vơi mây nước mênh màng
nguồn thơ xuân triền miên lai láng lâng lâng nhạt nắng vườn rồi
Tình ngày xuân đầy hương.
Đây trên bến xuân thướt tha, bóng xuân về yêu kiều bên nàng hoa
tô màu thành sắc tươi kìa gió mây gieo niềm âu yếm.
đây trên bến xuân ước mơ,
bóng xuân về yêu kiều những nàng thơ
chờ ngày xanh chứa chan
đầy ánh dương huy hoàng.
Lâm Viên
láxanh
Cũng có khi ào ạt
Như nghiền nát bờ anh
La lúc triều yêu mến
Ngập bến của ngày đêm........
vk
Tình còn đó, đôi môi đam mê còn ấm nhưng nay xa nhau rồi,
Dẫu tiếc nuối cũng đã xa quá xa ...
Tình còn đó, sao ta chia tay vội vã đêm vui nay không còn,
Nghe trong tim dâng lên bao xót xa...
Ngày vui thoáng gió cuốn, còn chăng là những dư âm ngày xưa, về trên
biển vắng sóng vỗ..
Thôi xin buông tay nhau, tiếc nuối cũng thế mà thôi.....
Thiên Kim trình bày
<font color=maroon>Hạt Mưa</font>
Tham khảo: 116 tình khúc "Lời Ru Tình", nxb Đà Nẵng, 1/2002
Trần Dương
ĐK:
Anh ơi duyên tình mình vậy sao
Từ ly không một câu nào
Bàng hoàng như giấc chiêm bao
Gặp nhau mà không nói một câu
Quay mặt thay tiếng chào
Lời tha thiết còn đâu
Cuộc đời nhiều lênh đênh, đời ta lắm phen phong trần
Bao nhiêu danh lợi kia làm ta sẽ xa người mãi
Yêu thương vòng tay cùng nhau nắm lấy hỡi người
Hãy đến nơi bao lời ca trái tim
Bầu trời còn nhiều u ám
Khi lòng người còn gian dối
Cuộc đời còn nhiều đêm tối
Sao người tràn đầy lòng tâm
Bao nhiêu ham muốn kia
Che ngang đôi mắt
Con tim quay gót bỏ lại yêu thương
Biển đời còn lắm con sóng âm thầm lại loại đêm vắng
Lòng người còn nhiều đen trắng ai tự nhìn vào chính mình
Tim ta tuy bé mà thôi nguyện làm ngọn nến
Lung linh sáng chiếu biển đời...
ĐừngTắmChiềuNay
HSHB
Biển lỗi lầm! Để cho con sóng chứa đầy bão dông
Em lỗi lầm! Để con tim anh mang bao đớn đau
Em tiễn anh đi ngày nào
dù biển có sóng, sóng cuốn vào nhau
Em đón anh về lạc nhau con sóng tìm về nơi đâu ...
Tôi thức từng đêm thơ ấu, mà nghe muối pha trong lòng
Mẹ là mẹ Trùng Dương, gào than từ bãi trước ghềnh sau
Tuổi trời qua mau, gió biển mặn nuôi lớn khôn tôi
Nên năm hăm mốt tuổi, tôi đi vào quân đội mà lòng thì chưa hề yêu ai.
ĐK:
Người yêu tôi, tôi mới quen mà thôi
Lúc dừng quân trên vùng vừa tiếp thu
Vùng hoang vu bóng dừa bờ cát dài
Gió lên từng chiều vàng nàng xõa tóc trên biển xanh
Người yêu tôi hay khóc trong chiều mưa
Lúc màu xanh biển mặn đục sắc mây
Bảo yêu anh em muốn chuyện đôi mình
Như màu xanh biển tình trong ngày trời xinh rất xinh.
Tôi đến lại đi, xa vắng đời tôi chiến chinh lâu dài
Miệt mài đời trai, vượt truông dài che khuất biển xanh
Đẹp tựa trong tranh, gót bùn lầy cho lúa thêm xanh
Trong bao lần quân hành, tôi qua vùng khô cặn
Mồ hôi thành biển mặn trên môi.
Tài Liệu tham khảo: The Best of Nhật Trường - 15 Tình Khúc Trần Thiện
Thanh. Nhật Trường Production
Hmmmm...mmm
********
Làn cát mơ ấy
Nằm phơi dưới ánh trăng
trông rất buồn, như muốn khóc
ngọn đồi cao, từ nay đã cách xa
như thời gian, mau thoáng qua
tvmt
2
Biển Mộng
Quốc Dũng
2
Biển Ngày Mưa
Dương Thụ
tvmt
Ngày mai em đi
biển nhớ tên em gọi về
gọi hồn liễu rũ lê thê
gọi bờ cát trắng đêm khuya
Ngày mai em đi
đồi núi nghiêng nghiêng đợi chờ
sỏi đá trông em từng giờ
nghe buồn nhịp chân bơ vơ
Ngày mai em đi
biển nhớ em quay về nguồn
gọi trùng dương gió ngập hồn
bàn tay chắn gió mưa sang
Ngày mai em đi
thành phố mắt đêm đèn mờ
hồn lẻ nghiêng vai gọi buồn
nghe ngoài biển động buồn hơn
Hôm nào em về
bàn tay buông lối ngỏ
đàn lên cung phím chờ
sầu lên đây hoang vu
Ngày mai em đi
biển nhớ tên em gọi về
triều sương ướt đẫm cơn mê
trời cao níu bước sơn khê
Ngày mai em đi
cồn đá rêu phong rủ buồn
đèn phố nghe mưa tủi hờn
nghe ngoài trời giăng mây tuôn
Ngày mai em đi
biển có bâng khuâng gọi thầm
ngày mưa tháng nắng còn buồn
bàn tay nghe ngóng tin sang
Ngày mai em đi
thành phố mắt đêm đèn vàng
Lời Tình K – http://dactrung.net/nhac
nửa bóng xuân qua ngập ngừng
nghe trời gió lộng mà thương .
2
Biển Nỗi Nhớ Và Em
Phú Quang
Hữu Thỉnh
Ngọc Dung
Ngày mà đại dương không sóng, trái đất sẽ không xoay tròn
ngày mà hai ta xa nhau, lời yêu xưa sẽ thành đớn đau
Ngày mà con tim ray rứt, tiếng nói sẽ không nghẹn lời
ngày mà lòng nghe chơi vơi, tình yêu kia sẽ tan thành khói
tvmt
baobatdong
Tôi tìm tôi dưới đáy biển sâu nơi trái tim mù lòa chai đá
Đi về đâu những trái tim mồ côi khi giá băng phủ đầy tâm trí
Tôi tìm tôi cuối trời nơi biển sâu có ai
Tôi tìm tôi giữa đám rong rêu
Đ.Khúc
tvmt
Đời tôi sao mãi là... biển vắng trong hoàng hôn
Hàng cây khô đừng yên ấu sầu chờ mưa đến
Khi... trời chưa nắng... gió lạnh về đầu non...
Khách ơi... dừng bước thăm vài hôm
[4/4 - C]
Tham khảo: 116 tình khúc "Lời Ru Tình", nxb Đà Nẵng, 1/2002
TvmT & CR
******
Flying flying like the winds
Ím drifting on the sea of love
In the darkness, in the daylight sceaming waves from the rocks
How much I miss you like the ocean misses the albatross
In the paranoid I feel like the waves screams Ah Ah Ahh...
Trời vừa bắt đầu mưa khi người không đến nữa
Phố xá như giăng tơ trên con đường nhầy nhụa
Năm tháng vẫn rầu rầu bên cuộc tình bối rối
Bao nhiêu dòng kỷ niệm trôi xiết với cơn mưa
Trời mưa, mưa từng đêm như tình nhân khóc dỗi
Lỡ mỗi lần hẹn hò thêm một đời lận đận
Yêu dấu chỉ tình cờ, chưa chọn kỳ khấn khứa
Đêm đêm một mình về ru giấc nuối đầu mưa
Snth. Boogie
[4/4 - Am]
1. Biển chiều lồng lộng,
hoàng hôn chợt xuống rơi rơi trên phím đàn.
Để nghe miên man, rì rào sóng vỗ, hát đôi câu tình ca.
Nghe sao bâng khuâng,
tiếng hát yêu thương, gửi ai theo gió biển.
Vì sao lấp lánh, đùa trong sóng nước, nghe xao động tim ta
ĐK:
(ĐK...)
Phương Dung
ÐK:
Người thương ơi tìm em nghìn khơi
Sóng đem ta về chân sóng tình vơi
(Ðêm xuống rồi)
Ngọt thơm ơi tìm nhau tận đâu
Hỡi môi xinh về đây nhé quỳ hôn
(Lên tình xưa)
Tình xưa như cát êm bàn chân thêm duyên
Biển đong đưa sát bên (ha!)
Tình xưa như núi xanh trời mây đi quanh
Núi sao giờ đây vắng người
1.
bóng hoàng hôn đi qua
Để lại mãi trong ta ... những mùa thu ân ái
với nụ cườii thật xa
2.
gió hoang vu ngày nào
lay tà áo nắng màu... dịu ngời bay suối tóc
ru tuổi đời chiêm bao
dk:
em mưa bay chênh vênh
vẽ nhịp sóng lênh đênh... khơi phím tình bão nhỏ
đan biển đời mênh mông
……………………..
mong manh những hạ vàng
sỏi đá hoen mi ngàn... bồng bềnh xanh nỗi nhớ
thiết tha đời ngân vang
3.
sóng phôi pha nụ cười
nhạt nhoà kiếp cung mơ... em buồn như bóng nước
từ ký ức giòng khơi
4.
em đến mỗi đêm về
như vẫy gọi lời thề... xoá bờ môi hiu quạnh
nở mặt trời đam mê.
Nốt & Midi
Nhật Vũ
Tôi đã đi, tôi vẫn đi mãi biết bao giờ trở lại
Sàigòn ơi, sao em còn mãi trong tim tôi
Ôi những con đường ngày nào còn nghe lá rơi
Nụ cười còn tươi nét môi
Hay áo mầu phai úa rồi
Tôi đã đi, tôi vẫn đi mãi biết bao giờ trở lại
Hỏi lòng nhau cơn mưa nào xóa đi thương đau
Bao tháng năm dài miệt mài đời như khói sương
Nghìn trùng giòng sông vấn vương
Để nhớ thương lệ mắt buồn
Tôi vẫn tin, tôi vẫn tin mãi sẽ có ngày trở lại
Để cùng em rong chơi tìm những cánh sao rơi
Cho tiếng hát buồn ngày nào nhịp vang phố vui
Nụ cười về trên nét môi
Hạnh phúc tôi, một góc trời
ngothuymien.cjb.net
NSW
ĐK:
Ôi ước mơ nhiều cũng thế thôi
Đời chỉ làm bạn cùng sương gió
Nghe gió đêm từng cơn ru cô đơn
Biết cho trăng đêm nay
Chiến tranh đem thân trai đi ngàn phương
Đời chỉ ân ái với cánh thư hồng ấp yêu.
Khi anh xa em, bên sông hoa rơi cuốn trôi đi bao ngày tháng
Em như chim non hoang vu bay theo những khung trời hoa nắng
Khi anh xa em bên sông hoa rơi xóa tan đi những bờ bến
Cuộc tình giờ còn một mình em lãng quên
Chorus:
Ôi trời xa trời xa
Chim bay vào cõi lạ
Chiều mưa sa, mưa sa
Ý sầu run như lá
tvmt
2
Biệt Khúc
Quốc Vượng
ĐK:
Lòng nhớ mãi phút giây... mình bên nhau lúc này
Kỷ niệm đó không bao giờ quên lãng
Ðừng khóc nữa nhé em, dù ngày mai... cách rời
Tình quyến luyến, chỉ thêm... ngậm ngùi
(ĐK.....)
Hoa Biển
Big Ballad[4/4 - F]
ĐK:
Vẫn mong em bên anh chiều nay, vẫn mong em như ngày nào ta yêu
nhau ta yêu nhau.
Vẫn mong em trao anh một cuộc tình yêu thắm nồng không hè dối gian,
không đắn đo, không tiếc thương.
Một dòng lệ trào dâng khoé mắt, đã khóc ướt nỗi đau trong hồn.
Một cuộc tình giờ đã khuất xa trong tàm tay, bóng hình ai đã chia lìa
chúng ta
Lặng im bên bóng chiều hoàng hôn,
lòng anh đã xót nhớ thương em và thầm trách duyên tình ta
Phương Dung
Hoài Thương
F - Am - Bb - C7
Intro end
2
Biết Nói Gì Đây
Huỳnh Anh
BIỆT QUÊ
2/4
TÀI LIỆU THAM KHẢO: BIỆT QUÊ, nhạc và lời Đan Trường, ẠP. 44, An
Phú ấn hành lần thứ nhất 1953, Copyright 1953 by Đan Trường ở Paris
Phạm Anh Dũng
Đ.K.:
2
Biết Tìm Em Nơi Đâu (chưa Có)
Đoàn Bổng
Bolero
Có người gặp tôi hỏi sao lâu rồi không về thăm quê miền Trung
Dù thương vẫn thương nhưng non nước chưa yên lành,
quê hương còn nghiêng ngả, biết trả lời sao?
Biết trả lời sao cho em ấm đôi vành môi
khi gió mưa trong đời
mang bao ấm êm xa rồi
gieo bao tiếng ca u hoài
Những đêm canh dài, biết trả lời sao?
Nhớ về thần kinh với bao tâm tình gửi về thương thương người em,
Giờ xa vẫn xa đi cho nước non quê nhà
thân trai tình đôi ngả, biết trả lời saỏ
Biết trả lời sao khi chinh chiến đang tràn lan
gieo tóc tang điêu tàn
vai mang chí trai tang bồng
quê hương khắc ghi trong lòng,
Đã thương nhau rồi biết trả lời sao?
Khi biết rằng đời trai chinh chiến không hẹn trở lại
ngày mai chung tình đôi
thì em hỡi em bao nhiêu ước mơ trong đời
như mây chiều trôi nổi
như mộng tàn thôi
Biết trả lời sao đêm đêm núi cao rừng sâu
theo bước chân quân hành
đi cho nước non thành bình
Mai đây có ai thương mình
Lời Tình K – http://dactrung.net/nhac
Chí trai công thành
Xin trả lời sau
Tham khảo : Huế đẹp Huế thơ - Duy Khánh, 12 ca khúc. Hoa Tình
Thương xuất bản, 1989
Lephan41
2
Biết Yêu Ai
(chưa biết)
ĐK:
Với cánh diều ngày ấy, mang bao ước mơ tuổi thơ
Hãy nhớ mãi tuổi thần tiên một thời hát múa hồn nhiên
Rap:
Ta bên nhau, nắng lên cao, ta không hay đã yêu khi nào
Sao quên nhau đến mai sau, nhớ mãi một thời hát múa thần tiên.
Trần Dương
Mẹ cho sự sống ấm no
Mẹ cho hương sắc, mẹ cho mặn nồng
Lòng mẹ như một dòng sông
Con như chiếc lá bềnh bồng nước trôi
Mẹ là vũ trụ bao la
Vòng tay của mẹ thiết tha vô ngần
Nề chi cam khổ gian nan
Mẹ đưa vai gánh phong trần thay con
Mỹ Ngọc
(Saigon-1972)
Này em con chim lười
Nhiều năm chim đau phổi
Buổi sáng vắng tiếng chim cười vui
Này em con chim gầy
Chiều nay chim đứng dậy
Và nó hát líu lo thật dài
Cũng vì Hoà Bình đã về đây (hai lần).
họctrò
2
Bình Minh
Trung Nghĩa
Chờ đợi bình minh, hồn non nước đang âm thầm sống trong gió sương.
Chờ đợi bình minh, hồn hoa thắm đang êm đềm đắm trong giấc hương.
Kìa đàn chim mai xuyến xao trên cành
Kìa vừng mây trông đón đưa tin lành
Khắp nơi mơ màng, khắp nơi vui mừng, chờ đợi ánh dương
Bao nguồn sáng, bao tưng bừng
Đầy mây nước, tiếng vang lừng nhường reo.
Bướm bung bay say nắng trên hoa, hoa đón làn gió cùng nhau múa theo
Khúc thanh âm bình minh tươi sáng, tươi khắp nón sông. Khắp non sông
lan tiếng ca vui mừng reo ánh đông.
http://inthenight.net/maihuong_binhminhccakhuc.ram
Hư Vô
Hãy nói đi em đêm nay lời cuối cho nhau đắm say
Hãy khóc đi em cho vơi nỗi sầu
Ngày mai đời chỉ một người lối
Cuôc tình còn lại giấc mộng thôi
Người yêu hỡi lời nào cho nhau phút chia tay
Lúc trước khi xưa yêu nhau nào biết đêm nay ta mất nhau
Ấm áp đôi tay như giây phút đầu
Dù rằng kỷ niệm tình đã lỡ
Cầu mong sao sớm quên người
Kỷ niệm xưa gió thu bay rơi rụng vàng chết trong lòng
Người đi khi nắng thu đang gọi ngày về
Buồn áng mây bay trôi nặng nề
Người đi xa mãi bao nhớ thương dưng với đầy còn đâu nữa
Tìm đâu thay bóng em yêu như hôm nào
Tình như sóng dâng thét ngào chiều mưa thu vắng
Mưa rơi u hoài một bóng dáng ai
-------------------------
Tình Gian Dối
2
Bình Minh Sẽ Mang Em ĐiHold Me For
A While
Ngoại Quốc (Thụy Điển)
LV: Đàm Vĩnh Hưng
[4/4 - F - Fusion]
ĐK:
Xin.... hãy hôn anh thật lòng
Vì mai... đã xa nhau thật rồi
Anh biết... khi tàn bóng đêm
Bình Minh... rồi sẽ mang em thật xa.....
2
Bình Minh Tình Yêu
Ngoại Quốc (Trung Hoa)
LV: Lý Hải - Hoàng Châu
Song Ca:
Anh đang nghe bài ca ngày xưa em hát
Anh đang nghe mùi hương ngọc lan thơm ngát
Nghe mênh mang trong ta tình yêu thuở nào,
ngày mình bên nhau.
Trong đêm thu, tôi đi bên anh, từng ngón tay đan với nhau
Gió réo rét hơn khi chia tay đếm mùa
Giờ mình chẳng còn gì đển nói
Nguyện lòng tình mình sẽ nghìn thu
Giọt sương đêm, của mùa chia tay sẽ vơi đi
Trong đêm thu, tôi đi bên anh, hình bóng anh trong mắt em
Những tiếng nói yêu anh vang trong đáy lòng
Tinh mình còn nhiều lời để nói
Để anh yêu mãi em hoài
Người yêu ơi, hãy yên mình trong mộng tưởng quá dấu yêu
ĐK:
Bờ bến lạ, bờ bến lạ
Người yêu đã sang bên kia đại dương.
Bờ bến lạ, bờ bến lạ!
Để anh bước đi quên hết yêu thương.
(ĐK...)
Từng đêm mưa rơi từ khi anh bước chân về bờ bến lạ…
tvmt
2
Bờ Cát Trắng
Vũ Tuấn Đức
LV
Em phương xa hạt mưa nhớ em hạt mưa nhớ em rơi bên đường
Xa bao xa hạt mưa rất xa vì thương nhớ em mưa lại về
Bồ câu phương ấy xa mờ
( Hú hu hu hù ngàn phương xa )
Gửi trong mây trắng mưa buồn
( Hú hu hu hù chuyện tình trong xanh )
Phố mưa chiều nay
( Bồ câu trắng nơi đâu ) Hú hù
Phố mưa hết thời gian
( Ngày nao áo em bay ) Hú hù
©¿®
1945
Nếu tiếng mẹ và lời ru đã ở bên tôi "từ thuở nằm nôi" thì nhạc Phạm Duy
cũng đã gắn liền với đời tôi từ tấm bé. Tôi sinh năm 1937 thì bài hát đầu
tiên của Phạm Duy, "Cô hái mơ," phổ nhạc thơ Nguyễn Bính, đã có mặt từ
1942. Ký-ức sớm nhất của tôi về tân-nhạc gắn liền với nhạc sinh-hoạt của
tuổi trẻ đầu thập niên 40 của thế-kỷ trước ("Lam-sơn giáng sinh anh-
hùng / Tài cao tâm trí lớn lao..." nhạc Tây lời ta hát theo điệu "Auprès de
ma blonde," rồi "Ngoài kia mưa rơi tí tách / Kêu trong đây chúng mình
cùng ca / Và ca cho lên cho tươi / Cười mặc cho ông Trời càng mưa" hay
nhạc Hoàng Quý như "Tiếng chim gọi đàn") nhưng một hơi mới đã đến
với chúng tôi qua những nhạc-bản của Hùng Lân ("Việt Nam minh-châu
trời Đông"), Văn Cao ("Chiến-sĩ Việt Nam," "Hải-quân Việt Nam" và
"Không-quân Việt Nam" dù như lúc đó ta chưa hề có hai binh-chủng này,
và vâng, cả "Tiến-quân-ca" nữa), Nguyễn Đình Thi ("Diệt Phát-xít") v.v.
1945, tôi, 8 tuổi, được bố đưa về chữa răng ở thủ-đô, ngẫu-nhiên được
chứng-kiến cuộc "tổng-khởi-nghĩa" và "cách mạng mùa Thu" ở Hà-nội.
Tuy còn nhỏ, tôi nhớ rất rõ là "lực-lượng cách mạng" của Việt-minh lúc
bấy giờ không quá mấy chục ngoe, chia ra làm dăm ba toán lính cầm
súng cầm cờ, đi trên mấy cái xe cam-nhông nhà binh màu cứt ngựa mới
tịch-thu được của Nhật, cho xe lượn qua lượn lại trên các đường phố hô
khẩu-hiệu, vẫy cờ để mong cho người ta nhận ra mình là ai.
Nhưng vì lực-lượng của các đảng phái Quốc gia, lúc bấy giờ đông hơn
nhiều ở Hà-nội, lại án binh bất động nên phần chủ-động lại về tay Việt-
minh – và cuộc cách mạng mấy ngoe kia chẳng mấy lúc cướp được trí
tưởng của người dân. Lúc đầu còn sợ sệt nhưng rồi một đồn mười, mười
đồn trăm, lời đồn đại lan như lửa rừng rằng Việt Nam đã ĐỘC-LẬP, rằng
"ta" đã có chính-quyền, rằng chính-quyền đó ghê gớm lắm, đi ở trong
rừng ra, do một người rất bí-mật cầm đầu, thậm chí đến cái tên của ông
ta người dân cũng chưa nghe thấy bao giờ – Hồ Chí Minh.(1)
Trong cái say sưa, mà có người gọi là cái "say men chiến-thắng" (tưởng
tượng) của lúc bấy giờ, không lạ là một không-khí mới, một khí-thế mới
phát sinh ra, và trong văn nghệ tự-nhiên như có một sự bùng nổ tài-năng.
(2) Hoàng Cầm trong thơ, Phạm Duy trong nhạc tìm ra hướng đi thực-sự
là vào thời-gian này. Vì ta nên nhớ, Phạm Duy cho đến 45 chủ-yếu còn là
một ca-sĩ đi đó đi đây với ban nhạc của Charlie Miều. Cũng vì ông ưa
hành-động và lang bạt, ông cũng như Nguyễn Bính đã lựa chọn đi vào
Nam một đất nước vô cùng xa lạ với người Bắc thời bấy giờ – trong
Lời Tình K – http://dactrung.net/nhac
phong trào gọi là "Nam-tiến" để tranh đấu trực-diện với quân thù (=Pháp).
Nhưng cũng nhờ sự lựa chọn này mà Phạm Duy đã sớm ý-thức được
nhu-cầu có nhạc đấu tranh, nhạc kháng-chiến, và cũng bởi ông đã đi đây
đó trên khắp các miền đất nước (lại một kinh-nghiệm khá hiếm vào thời-
điểm ấy) ông làm quen được với nhiều điệu dân-ca, dân-nhạc. Hai yếu-tố
này (nhạc đấu tranh + làn điệu dân-ca) được Phạm Duy đan lại để thành
"nhạc kháng-chiến" mà có lúc ông gọi là "tân-dân-ca."
Do tìm ra được hướng đi đúng, hợp với tâm-khảm của lòng dân vào lúc
đó nên dễ hiểu là nhạc kháng-chiến của Phạm Duy – khác với nhạc "cách
mạng" của Văn Cao hay Nguyễn Đình Thi – chẳng mấy lúc đã lên ngôi để
trở thành tiếng nói của dân-tộc trong một thời-đoạn ít nhất cũng kéo dài 3-
4 năm (1945-48). Những bài như "Xuất Quân" (Bà-rịa, 1945), "Chiến Sĩ
Vô Danh" (chiến-khu Nam-bộ, 1945), "Nợ xương máu" (Huế, 1946),
"Nhạc Tuổi Xanh" (1946), "Về Đồng Hoang" (Phú-thọ, 1947), "Đường Về
Quê" (Bắc-giang, 1947), "Khởi Hành" (Tuyên-quang, 1947), "Đường Lạng-
sơn" (1947)... trong nháy mắt trở thành những bài hát ở trên môi cửa
miệng của mọi người (kể cả không ít những người ở trong các thành phố
lúc bấy giờ do Pháp chiếm vì chính những bài hát này lại do những người
"dinh tê" mang vào). Bên cạnh những bài nhạc hùng loại này, Phạm Duy
lại còn viết một số tân-dân-ca mềm mại, thiết tha hơn, những bài ru, bài
thương nhớ có nhiều nữ-tính hơn nhưng lại bị những ông cai văn nghệ
(kiểu Tố Hữu) cho là ủy mị, tiểu-tư-sản ("tạch tạch sè"), đó là những bài
như "Nhớ Người Thương Binh" (Vĩnh-yên, 1947), "Dặn Dò" (Bắc-giang,
1947), "Ru Con," "Mùa Đông Chiến Sĩ," "Nhớ Người Ra Đi" (ba bài sau
này làm tại Thái-nguyên, 1947), "Tiếng Hát Trên Sông Lô" (Tuyên-quang,
1947), "Nương Chiều" (Lạng-sơn, 1947), rồi đến loạt bài làm trong chiến-
dịch Bình-Trị-Thiên ("Bao giờ anh lấy được đồn Tây" mà sau vào vùng
Quốc gia đổi thành "Quê Nghèo," "Bà mẹ Gio Linh," "Về Miền Trung" và
"Gánh Lúa" tất cả làm trong năm 1948).
Song cũng vì Phạm Duy là một Phạm Duy lãng mạn, "nòi tình" dùng theo
chữ của Trần Văn Ấn, nên trong cùng thời-gian ông cũng không bao giờ
quên làm nhạc tình, từ "Cây Đàn Bỏ Quên" (Bờ biển Phan-rang trong
Kháng-chiến Nam-bộ, 1945), "Khối tình Trương Chi" (Huế, 1945), "Tình
Kỹ Nữ" (Hà-nội, 1946), đến "Bên Cầu Biên Giới" (Lào-cai, 1947), "Tiếng
Đàn Tôi" (Cống-thần, 1947), "Đêm Xuân" (Thanh-hóa, 1948), "Chú Cuội"
(Chợ Neo, 1948), "Cành Hoa Trắng" (Chợ Neo, Thanh-hóa, 1950).
Chỉ cần ngần ấy bài, Phạm Duy cũng đủ để thành bất tử trong âm-nhạc
Việt Nam rồi. Vô vọng, vô vọng thay, những con người muốn xóa nhòa
thành-tích và biểu-tượng số 1 của nhạc kháng-chiến chống Pháp của Việt
Nam! Ta hãy giở những tập nhạc kháng-chiến của Hà-nội in ra sau này,
tự-nhiên ta thấy mất hẳn khúc đầu xuống đến phần tim phổi, chỉ còn có từ
rốn trở xuống, nghĩa là từ khoảng 1948 trở đi với những "Trường Ca Sông
Lô" của Văn Cao hay "Hồng Hà" của Đỗ Nhuận, những bài còn hay, để rồi
dần dà suy đồi xuống thành những bài hát lai căng, hoặc ảnh-hưởng nhạc
2
Tầu Trung-Cộng (tỷ-dụ, bài "Hò Kéo Pháo," 1953) hoặc khá thì cũng ảnh-
hưởng nhạc Thái (như bài "Giải Phóng Điện Biên," 1954).
1965
Biết nhạc Phạm Duy thì từ 45-46 nhưng tôi phải đợi 20 năm mới được
gặp ông mặt đối mặt. Thế không có nghĩa là tôi đã không sống bằng nhạc
của ông trong 20 năm đó. Tôi xin miễn bàn ở đây giai-đoạn cực-kỳ phong
phú của âm-nhạc Việt Nam với ban hợp-ca Thăng Long (gồm Thái Hằng,
Thái Thanh, Hoài Trung và Hoài Bắc, một thời-gian còn có thêm Khánh
Ngọc) trong những năm 50 của thế-kỷ 20. Ban Hợp-ca Thăng Long, mà
lúc đầu có tên là Gió Nam, đã chinh-phục Hà-nội như một cơn bão vì có
hai bộ óc sáng-tác lớn ở đằng sau nó, Phạm Duy sau khi đã đi học hòa-
âm ở Pháp về và Phạm Đình Chương (tức Hoài Bắc), chưa kể giọng
thiên-phú của Thái Thanh. Lối hát như Hợp-ca Thăng Long (mà chữ ở
trong nước bây giờ gọi là "tốp ca" nghe chẳng giống ai) cho đến giờ vẫn
chưa có ai qua mặt, cũng tựa như lối trình bầy của The Beatles mà hơn
30 năm sau vẫn chưa có ban nào ăn đứt trong âm-nhạc pop của Anh-Mỹ.
(3) Tôi cũng sẽ không nói gì về những bài tình-tự dân-tộc như bài "Tình
Hoài Hương," "Bà Mẹ Quê," "Vợ Chồng Quê" và "Em Bé Quê," và nhất là
bài "Tình Ca" ("Tôi yêu tiếng nước tôi / Từ khi mới ra đời..."), "Đố Ai?",
"Hẹn Hò," "Dân Ca Người Về" ("Me có hay chăng con về?") hay "Người
Trở Về" mà ông gọi là Dân-ca phát triển, hoặc những tình-ca bất hủ mà
ông làm ra trong cùng thời-gian (thập niên 50) hoặc do ông phổ nhạc
Cung Trầm Tưởng. Tôi cũng sẽ không nhắc đến hai trường-ca chủ-lực
của ông – và của âm-nhạc VN thế-kỷ 20 – là "Trường Ca Con Đường Cái
Quan" và "Trường Ca Mẹ Việt Nam," có thể là gợi hứng từ "Trường Ca
Sông Lô" của Văn Cao nhưng qui-mô lớn hơn nhiều.
Dịp tôi gặp ông là dịp ông được Mỹ mời qua đi một vòng trình diễn ở các
đại-học và cộng-đồng lớn ở Mỹ. Trước đó, tên tuổi của ông tuy chưa
được người ta biết đến nhiều ở Hoa-kỳ song những người để ý đến âm-
nhạc Á-đông cũng đã có dịp nghe đến tên ông qua những cuộc đi nói
chuyện về âm-nhạc Việt Nam của G.S. Trần Văn Khê, qua một số bài báo
và qua một hai đĩa hát như hãng Folkways Records cũng đã thu thanh
một đôi bài của ông. Steve Addiss, một nhạc-sĩ dân-ca Mỹ và giờ đây là
một giáo-sư về mỹ-thuật Nhật-bản, cũng đã sang Việt Nam mặc bà ba
đen đi một vòng thu thập dân-nhạc Việt Nam với ông.(4) Rồi ban đồng-ca
lớn trên TV, trong chương-trình "Sing Along With Mitch Miller," cũng có dịp
trình bầy bài "Rain on the Leaves," tức "Giọt Mưa Trên Lá," cho cả hàng
triệu người nghe.
Ông đến New York, tôi lúc bấy giờ còn là một sinh-viên loại "ABD"(5) nên
có khá nhiều thời giờ đi lang thang với ông. Đi cùng với ông lần đó cũng
có Steve Addiss, để giới-thiệu và để giúp ông giải-thích nhạc hay lời của
ông khi ông vấp váp. Chứ phần lớn thì sau khi Steve giới-thiệu, Phạm
Duy tìm cách nói thẳng ngay bằng tiếng Anh. Tuy-nhiên, vì tiếng Anh của
ông lúc bấy giờ chưa được như bây giờ nên thỉnh thoảng, như ở New
3
York University, cũng có màn cười vỡ bụng được vì "ắc-xăng" Tây của
ông hay ông hiểu lầm cách phát âm của một vài từ ngữ tiếng Anh.
Nhưng cười thì cười chứ một khi ông biểu-diễn, ta lại thấy ngay một
Phạm Duy trong đầy đủ cái đam mê, cái tự-chủ, cái khống-chế sân khấu
của ông. Mọi mắt, mọi tai đều dồn về ông dù là ông hát dân-ca hay nhạc
mới nhất của ông lúc bấy giờ: những bài "tâm-ca" về thân-phận của người
Việt Nam trong chiến-tranh, từ những "Để lại cho em này nước non mình /
Để lại cho em một nước đẹp xinh / Một miền oai linh hiển hách..." (Tâm
Ca số 5) vậy mà bây giờ rách nát, hoang tàn,
đến những "Giọt Mưa Trên Lá" (Tâm Ca số 4) và "Tôi Sẽ Hát To" (Tâm Ca
số 2):
Mười bài tâm-ca của Phạm Duy là những bài có thể nói được là "chống
chiến-tranh" đầu tiên của Việt Nam, có trước cả Những Ca Khúc Da Vàng
của Trịnh Công Sơn. Ông chống trước hết là vì bị ảnh-hưởng của Phật-
giáo, một đạo hòa-bình từ giáo-lý trở đi, song ông cũng chống vì ông linh-
cảm là, với sự tham-gia ồ ạt của người Mỹ, chiến-tranh sẽ còn leo thang,
mở rộng ra không biết đến đâu nữa. Ông đã quá biết người Cộng-sản
4
(châm-ngôn thời Việt-minh: "Thà giết lầm 9 người còn hơn bỏ sót 1
người!"), giờ đây lại gặp cái thuyết "body count" ("tính xác chết") của
McNamara thì chiến-tranh sẽ còn đưa đất nước ta đến chỗ điêu linh bằng
chừng nào nữa!
Mặc dầu vậy, đến khi ông về tới Việt Nam, lập-tức một phong trào nổi lên
– do CS giựt dây – cho ông là tay sai của Mỹ, là bàn tay nối dài của CIA,
cho những người như ông và Thích Nhất Hạnh là "ngụy-hòa." Tập thơ
Chắp tay nguyện cầu cho bồ câu trắng hiện của thầy Nhất Hạnh bị báo
chí miền Bắc gọi là "rắn độc" vì một bài thơ trong đó được Phạm Duy phổ
thành Tâm Ca số 1, "Tôi ước mơ": "Sáng nay vừa thức dậy / Nghe tin em
gục ngã nơi chiến trường! / Nhưng trong vườn tôi / Vô tình khóm tường
vi / Vẫn nở thêm một đóa... / Tôi vẫn sống! / Tôi vẫn ăn! / Và tôi vẫn thở...
Nhưng biết bao giờ / Tôi mới được nói thẳng / Những điều tôi ước mơ?"
Sau này, Nguyễn Trọng Văn còn gom những loại suy nghĩ độc ác đó
thành một cuốn sách, Phạm Duy đã chết như thế nào? (Sài Gòn, Văn
Mới, 1971) Dù như Tạ Tỵ, bạn ông, đã có cuốn sách rất hay vì công bằng
hơn gấp bội, Phạm Duy còn đó nỗi buồn, Phạm Duy cũng không khỏi nổi
sùng và quay ra làm Tục Ca và Vỉa Hè Ca để có dịp chửi thề và xả hơi
một chút ("Sức mấy mà buồn! Buồn ơi! Bỏ đi Tám!").
1973
Cuối năm 1971, vợ chồng tôi về nước lập ra Viện Đại-học Cửu Long, với
ước mơ là sẽ tạo được ra một lớp trẻ VN tự tin, biết làm việc với nhau
(qua các môn học theo ngành quản-lý) và biết làm truyền-thông đại-chúng
(qua các môn học về truyền-thông). Thời-gian này, tôi có nhiều dịp gặp
các nghệ-sĩ của Miền Nam như Trịnh Công Sơn, Phan Nhật Nam, Cao
Tiêu, và nhất là nối lại sự quen biết với Phạm Duy.
Khoảng cuối năm 72 hay đầu năm 73, tôi không còn nhớ rõ, nhạc-sĩ dân-
ca James Durst được Phòng Thông tin Mỹ bảo trợ sang Việt Nam trong
chương-trình trao đổi nghệ-sĩ với VNCH. Chỉ nhớ là khoảng ấy, tôi cũng
vừa tiếp tay Phạm Duy xong trong việc dịch tập Hoan Ca ("Songs of Joy")
của ông, dịch lấy ý thôi chứ không nhắm làm thành những lời hát được
(English singing versions). Tập đó, in đầu năm 1973 ở Sài Gòn, gồm 10
bài "Bình Ca" (nói về hòa-bình giả hay hòa-bình mong manh sau Hiệp-
định Paris), 4 bài "Nữ Ca" tuyệt diệu ("Tuổi Mộng Mơ," "Tuổi Ngọc," "Tuổi
Hồng" và "Tuổi Thần Tiên") và 2 bài "Đồng Dao" xuất sắc ("Chú bé bắt
được con công" và "Ông trăng xuống chơi"). James Durst dựa vào những
bản dịch ý của tôi để biến một số bài thành những bài hát được, rất tự-
nhiên trong tiếng Anh. Những bài này sau đó được đưa vào một tập nhạc
chung, nửa của James Durst, lời Việt do Phạm Duy, và nửa của Phạm
Duy, lời Anh do James Durst, do Hội Việt-Mỹ in ra ở Sài Gòn. Trong số
này, có mấy bài mà giờ đây ta có thể coi được là những bài hát của Việt
Nam mà hát được trong tiếng Anh, qua những lời Anh tuyệt diệu (như bài
"Trả Lại Em Yêu" hay "Em Bé Bắt Dế").
5
Cũng khoảng này, tôi viết một số bài giới-thiệu nhạc Phạm Duy trong bản
tin tiếng Anh hàng tháng của Hiệp-hội Bang-giao Quốc-tế của Việt Nam.
Bài ưng ý nhất của tôi có lẽ là bài tôi viết để giới-thiệu tập Đạo Ca của
Phạm Duy phổ nhạc thơ Phật của Phạm Thiên Thư, bài "The Holeless
Flute" (dịch ý câu "Sáo thần không cần lỗ / Vi vu trong lòng người").
Cũng thời-gian này, qua sự vận-động của Phạm Duy, chính-phủ miền
Nam bằng lòng để cho G.S. Trần Văn Khê về thăm Việt Nam và diễn-
thuyết một số buổi ở Viện Quốc Gia Ấm Nhạc, ở Hội Việt-Mỹ v.v. Ông
Khê, dù như có tiếng là thân Cộng, vẫn thu hút được một số khán-thính-
giả đáng kể nhờ sự hiểu biết chuyên-môn thượng thừa của ông. (Thật
đáng tiếc là ngay trong chiến-tranh, ông Khê về Sài Gòn được đón tiếp rất
nồng nàn vì người ta quý một tài-năng của VN, trong khi đó mười mấy
năm sau, ông sang Montréal thì lại có người dọa đốt tiệm ăn nơi ông
được mời đến nói chuyện.) Nhân dịp này, tôi được mời đến nhà ông
Phạm Duy ở Phú-nhuận, và đây là lần đầu tiên tôi được gặp bà Phạm
Duy (ca-sĩ Thái Hằng, lúc đó đã giải nghệ) và các con ông, tuy chỉ là
thoáng qua.
1975
Những ngày tháng Tư (mà về sau Phạm Duy gọi là "Tháng Tư Đen"),
người Mỹ vì lo cho số phận của những văn-nghệ-sĩ hàng đầu của miền
Nam đã tìm cách thu xếp để đưa một số người ra khỏi VN, để tránh
những giờ phút mà Sài Gòn có thể ngập bom đạn. Vì Phạm Duy được
xem là nằm trong "diện" này nên người ta nhờ tôi đến thu xếp với ông để
có thể đưa gia-đình ông đi. Ông nhận lời nhưng đến lúc người ta đến
"bốc" bốn người con trai của ông bị kẹt lại trong trại lính vì lúc bấy giờ có
lệnh giới-nghiêm 100%. Ông đã không định đi nhưng rồi bị người ta hối
thúc, với lời hứa là sẽ cho người đi tìm mấy người con trai rồi đưa đi sau.
Thành thử, cuối cùng, ông bà chỉ đi được với mấy người con gái, lúc đó
còn nhỏ, mà thôi.
Đến Guam, ông sục sạo đi tìm con, cho réo tên trên radio, cho đăng mục
tìm người trên báo Chân Trời Mới, báo của trại Orote Point, nhưng vô
vọng. Chúng tôi gặp lại ông ở trại Eglin Air Force Base, Florida, ông nói,
ông như một người điên, quay ra trách móc ngay người bạn Mỹ đã bốc
gia-đình ông – làm như họ đã dụng tâm chia rẽ ông bà và các con trai của
họ. Trong sâu thẳm của tuyệt vọng đó, Phạm Duy nghĩ, ông vẫn phải sống
vì chỉ có thế ông mới còn hy-vọng, dù mong manh, tìm lại được con.
Từ vực thẳm của những ngày xa xứ đó, ông đứng dậy. Ông xua đuổi ý-
tưởng tìm cách trở về để được đoàn-tụ với các con, dù phải sống với
Cộng-sản. Ông nhận ra trại với một người bạn Mỹ đứng tên xì-pông-xo
cho gia-đình ông. Và ông nhất quyết dựng lại cuộc đời ở tuổi 50 hơn. Ông
6
nhìn lại: từ một gia-đình quây quần hạnh phúc, trai gái đầy đủ, ông chỉ còn
lại có Thái Hằng và mấy người con gái còn ở tuổi choai choai. Mặc dầu
vậy, ngay từ đầu ông không muốn phải dựa lâu vào người xì-pông-xo Mỹ,
ngay từ những ngày sớm sủa đó ông đã nhất quyết tự-lập – bằng mọi giá.
Ông đứng dậy bằng con đường cầm ca, cái nghiệp của ông, với sự tiếp
tay của Thái Hằng, người vợ hiền từ dù như đã giải nghệ từ lâu, và của cô
con gái lớn trong gia-đình, Thái Hiền, lúc bấy giờ mới chừng 15-16 tuổi,
còn đang học trung-học. Phải mấy năm sau, ban nhạc "Gia Đình Phạm
Duy" mới có thêm Thái Thảo.
Thế là từ một Phạm Duy sáng-tác, ông trở lại một Phạm Duy ca-sĩ – một
nghề ông đã bỏ từ lâu. Thái Hằng cũng vậy. Người ta có thể tưởng về một
đôi ca-sĩ về già, kiểu La Strada, tiếng hát tiếng đàn rệu rạo, lạc điệu.
Nhưng không! Phạm Duy đứng thẳng dậy, với sự yểm-trợ tinh-thần của
người vợ thân quý(6) và sự cộng-tác hết mình của con gái, một bông hoa
mới nở nhụy, Thái Hiền mà giọng hát trẻ, khỏe chả mấy lúc được báo chí
Mỹ so sánh với giọng Karen Carpenter.
Phải mất ba năm, người ta mới thấy Phạm Duy sáng-tác trở lại, lúc đầu
còn dùng một tên giả, Đỗ Quyên. Năm 1977-78, tôi và một số bạn ở
Virginia có thuê nguyên một cái trường tiểu-học ở Arlington dùng làm
Trung-tâm Cộng-đồng. Nhân dịp này, chúng tôi có mời "Gia Đình Phạm
Duy" về hát cho đồng-bào nghe – một hình ảnh mà ta sẽ còn thấy được
nhân lên cả chục, cả trăm lần trong những năm sau đó, ở Hoa-kỳ đã đành
nhưng còn ở khắp thế-giới, nơi nào có đông người Việt Nam tề tựu. Ông
và gia-đình ông không chỉ đem tiếng hát đến cho mọi người, ông còn đem
lại cả niềm tin nữa.
1985
Vì sự thôi thúc của thời-cuộc cũng có, của nhu-cầu phải có những bài hát
mới trên đường rong ca tỵ nạn, phản ánh một tâm-thức mới, nên Phạm
Duy đã lấy lại được niềm tin và sản-phẩm là tập Thấm Thoắt Mười Năm
mà Hội Văn-hóa Việt-nam tại Bắc-Mỹ, Tủ sách Cành Nam, và Tạp chí Xác
Định có hân hạnh in ra năm 1985 – cuốn sách mà Phạm Duy vung lên khi
ra mắt ở Virginia và tuyên-bố: "Cuốn sách nhạc đẹp nhất trong đời tôi!"
(tính đến lúc bấy giờ, hiển-nhiên rồi). (Hội Văn-hóa là do tôi phụ-trách,
Cành Nam là của nhà thơ Trương Anh Thụy, và nhóm Xác Định là của
anh Đặng Đình Khiết, về sau nhập lại thành Tổ Hợp Xuất Bản Miền Đông
Hoa Kỳ.)
7
Trước đó, cuối năm 1982, Phạm Duy đã có dịp phổ nhạc thơ Nguyễn Chí
Thiện, Nguyễn Hữu Hiệu in ra một tập 10 bài "Ngục Ca" rồi đến Hội Văn-
hóa VN tại Bắc-Mỹ của tôi in ra thành tập 20 bài "Ngục Ca" với lời Anh hát
được theo nhạc của Phạm Duy, xong Quê Mẹ của Võ Văn Ái ở Pháp in ra
thành một tập ba thứ tiếng (Việt-Pháp-Anh) với bản dịch nghĩa sang tiếng
Anh của Ỷ Lan Penelope Faulkner. Cuốn "Ngục Ca" của tôi in ra, về sau
tới năm 1996 khi tôi có dịp sang Úc đi một vòng với nhà thơ Nguyễn Chí
Thiện, tôi mới hay là ở Úc trước đó đã có bản in lậu lại tập của Hội Văn-
hóa. Cũng năm 96, vì bản in lậu kia cũng đã tuyệt bản nên các anh em
sinh-viên VN ở Victoria (tức Melbourne) đã xin phép tôi in lại một edition
chớp nhoáng nữa (dù vẫn rất xinh). Đủ tỏ sự thành công dai dẳng của tập
nhạc này.
Tôi hơi tiếc là "tập nhạc đẹp nhất trong đời" Phạm Duy, tuy bán hết sau
một thời-gian, đã không được người ta biết đến nhiều như một số nhạc-
phẩm khác của ông. Có thể là vì hoàn-cảnh đất nước và lòng người đổi
thay nhanh chóng nên dù tập nhạc, theo tôi, có không ít những bài sâu
sắc nhất trong toàn-bộ sự-nghiệp sáng-tác của Phạm Duy, những bài mà
chắc chắn rồi đây sẽ được coi là những đỉnh cao của âm-nhạc VN một
thời, nó vẫn không được người ta biết đến một cách đầy đủ. Trong sa-
mạc sáng-tác âm-nhạc VN của những năm ấy (giai-đoạn 1975-85), 20 bài
Ngục Ca và gần 50 bài của tập Thấm Thoắt Mười Năm phải kể là những
hòn ngọc báu trân quý của tâm-thức VN thời bấy giờ. Rồi đây, ai có thể
viết nổi lịch-sử âm-nhạc VN của 10 năm ấy – cả trong lẫn ngoài nước –
mà không nhắc đến những bài như "1954 Cha Bỏ Quê - 1975 Con Bỏ
Nước," "Hát Trên Đường Tạm Dung," "Ở Bên Nhà Em Không Còn Đứng
Đợi Chờ Anh," "Người Con Gái Việt Rời Xa Tổ Quốc," hay "Nguyên Vẹn
Hình Hài" – Không nhắc đến những bài tranh đấu cho nhân-quyền lừng
danh một thời như "Tháng Tư Đen" hay "Người Việt Cao Quý" – Không
nhắc đến những bài hát tâm-khảm như "Thư Em Đến" hay "Mai Mốt Ông
Về" (phổ nhạc thơ Cao Tần) – Không nhắc đến những bài phổ nhạc thơ
Hoàng Cầm như "Qua Vườn Ồi," "Cỗ Bài Tam Cúc," "Hoàng Cầm Ca" và
nhất là bài "Lá Diêu Bông" – Tất cả, tất cả đều nằm trong Thấm Thoắt
Mười Năm.
Nhưng rồi, vật đổi sao dời. 1985, Gorbachev đưa ra chính-sách Glasnost
và Perestroika ở Nga, dẫn đến sự sụp đổ của Đông-Ấu Cộng-sản, rồi đến
ngay cả sự đổ vỡ của Liên-bang Xô-viết. Người CS Việt Nam xem đó là
"tội" không thể tha thứ được của Gorbi nhưng thực ra, đó chẳng qua là
một tiến-trình không thể kìm hãm được của thế-giới CS và Gorbi đã có
công trông ra để làm cho sự chuyển đổi căn-bản của cả một xã-hội, hơn
thế nữa, của cả một thế-giới xã-hội-chủ-nghĩa không xảy ra trong chiến-
tranh tan hoang, đổ vỡ, tắm máu. 1986, cực chẳng đã, VNCS theo chân
với chính-sách Đổi Mới. 1989, Hà-nội rút quân khỏi Cao-miên, dẫn đến sự
làm hòa với các nước ASEAN và Trung-Cộng. 1994, Mỹ bãi bỏ cấm vận,
1995 Mỹ nối lại bang-giao và Hà-nội vào ASEAN. Một sự chuyển mình
8
căn-bản không kém ở Liên-Xô nên ngày nay, người ta nói không sai,
không còn gì và ai là Cộng-sản ở VN nữa mà chỉ còn những tên mafia đỏ.
2000
Từ đó, từ 1985, bao nhiêu nước qua cầu.
Cũng từ đó, với bốn người con trai rời bỏ được VN để sang Mỹ đoàn-tụ
với ông và Thái Hằng, Phạm Duy đã sang hẳn được một giai-đoạn bộc-
phá mới về sáng-tác của ông. Sau Hoàng Cầm Ca (cũng do Hội Văn-hóa
VN tại Bắc-Mỹ in ra), ông đã chuyển sang nhạc lịch sử (với "Tổ khúc Bầy
Chim Bỏ Xứ" tiếp nối câu chuyện bắt đầu với "Con Đường Cái Quan" và
"Mẹ Việt Nam"), sang nhạc tâm-linh (với "Thiền Ca" và nhất là "Trường Ca
Hàn Mặc Tử"), sang "rong ca" hát cho thế-kỷ 21 và thiên-niên-kỷ thứ III
của nhân-loại, sang "Minh Họa Kiều" (mà ông đã hoàn-tất phần 1 và 2,
còn thiếu 3 và 4). Nghĩa là ông đã đi nguyên một vòng để trở về với tâm-
khảm Việt Nam như được kết tinh trong Truyện Kiều, đại-tác-phẩm của
Việt Nam. Trong hơn 20 năm qua, ông lại còn được sự tiếp tay rất điệu
nghệ và chuyên-nghiệp của Duy Cường, người con mà ông cho là có
nhiều khả-năng tiếp nối ông hơn cả.
Trong mỗi bước đường đi của ông trong 27 năm qua, tôi hãnh-diện là một
người nghe, người thụ hưởng, người đã tiếp tay – trong phần nhỏ bé của
mình – đem tiếng nhạc lời ca của ông đến với một số đồng-bào ở miền
Đông Hoa-kỳ và, qua những tác-phẩm in, đưa được thông-điệp của một
nhạc-sĩ thiên-tài đến khắp năm châu và với thế-giới (qua những bản dịch,
bài giới-thiệu và nhất là những bài hát được bằng lời tiếng Anh – "English
singing versions"). Phạm Duy chưa được xem là một nhạc-sĩ lớn của thế-
giới chỉ vì ông hãy còn thiếu người trình diễn nhạc của ông trong các
tiếng, nhất là tiếng Anh. Tuy-nhiên, chỉ với một số ít nhạc-bản của ông đã
được những tiếng hát như Steve Addiss trình bầy ở Mỹ, James Durst và
Ferne Bork sang cả tận bên Nga để trình diễn, không kể ban đồng-ca lớn
Mitch Miller, và nhạc của ông ngày càng nhiều nhà nhạc-học trên thế-giới
nghiên cứu, tôi đoán là một ngày sẽ không xa khi nhạc và tài-năng của
ông cũng sẽ được công-nhận rộng rãi. Tạ Tỵ đã có lần viết: "Phạm Duy,
hai chữ đó là tên gọi, kỳ lạ thay, cũng là huyền thoại ngay trong thời gian
có Duy góp mặt."
Anh Phạm Duy, chào anh ở tuổi 80, em rất vui đã được học, hát, đi và
chia xẻ với một huyền-thoại sống là anh!
9
Springfield, VA
Ngày 23-IV-2002
Chú thích:
1. Trong cái hồ hởi của giờ phút ấy, người ta quên khuấy đi mất là Nhật
đã đầu hàng nên đâu còn lòng dạ nào mà đi dẹp phường múa rối kia,
rằng chính vua Bảo Đại đã tuyên-bố độc-lập sáu tháng trước đó, và rằng
chính-phủ Trần Trọng Kim là chính-phủ đầu tiên của một nước Việt Nam
độc-lập với một thành-phần nội-các gồm nhiều trí-thức có đầu óc và nắm
vững chuyên-môn. Ông Hoàng Xuân Hãn, chẳng hạn, là bộ-trưởng Giáo-
dục đầu tiên của Việt Nam và chương-trình cải cách giáo-dục của ông
đưa ra là khi ông còn trong nội-các Trần Trọng Kim.
2. Trong lúc nhạc-bản còn thiếu, người ta chuyển ngay những cái sẵn có
trong tay thành nhạc mới: đó là trường-hợp bài "Appel aux étudiants" của
Lưu Hữu Phước, lời Pháp dùng để hát cho tất cả các sinh-viên của ba
nước Đông-dương Việt-Miên-Lào, đã gần như trong nháy mắt được các
sinh-viên ở Đại-học-xá Hà-nội đổi lời để biến thành bài "Tiếng gọi Thanh-
niên" rồi về sau, bài này năm 1948 lại được sửa lời một lần nữa thành bài
"Tiếng gọi Công-dân" và biến thành quốc-ca của Quốc-gia Việt Nam rồi
của miền Nam sau năm 54.
3. Điều này làm tôi suy nghĩ, một người nào đó sẽ có công lớn lắm nếu
bây giờ có thể thu thập được lại toàn-bộ những bài do ban Hợp-ca Thăng
Long trình bầy, vì đó là một điểm cao vòi vọi của nghệ-thuật trình bầy âm-
nhạc Việt Nam. Nhóm AVT nguyên-thủy cũng vậy.
4. Chuyến đi này có được ghi lại trong một cuốn phim tài-liệu mang tên
"Rain on the Leaves," phim đen trắng, 17 phút, 1966, có được giới-thiệu
trong Embassy of Viet-Nam 1970-71 Film List, Washington DC, 1971,
trang 28. Steve Addiss, nếu tôi không nhầm, sẽ là người đầu tiên chuyển
một số bài hát của Phạm Duy thành những lời hát được trong tiếng Anh,
đôi khi rất thành công như bài "Gánh Lúa" hay bài "Giọt Mưa Trên Lá."
Mấy bài này về sau được đưa vào tuyển-tập nhạc thế-giới của sinh-viên
Mỹ ở UCLA. Ông cũng còn làm chung với Phạm Duy một cuốn sách nhỏ,
10
cuốn Dân Ca, in ra ở Sài Gòn năm 1968, trong đó ông hoặc làm lời Anh
hoặc dịch ý những bài hát trong sách.
5. Nghĩa là sinh-viên cao-học đã học xong hết các tín-chỉ ban Tiến-sĩ ở
Columbia University, đã thi xong "prelims" tức "preliminary examinations,"
thi viết, và "oral exams," thi vấn đáp trước một ban giám-khảo sáu người,
đã được học-bổng sang Nhật gần 2 năm tìm tài-liệu viết luận-án, và chỉ
còn chờ hoàn-tất luận-án, "all but the dissertation."
6. Đặng Trần Vận, người nghệ-sĩ đa tài, người đã dựng ra Phòng trà
Thiên Thai ở Hà-nội năm 45-46, trước khi chết đã nói với tôi ở Paris một
câu chí lý: "Thằng PD được con vợ, chị ta biết hết nhưng để cho anh ta tự
do, nhờ vậy dân-tộc có được một nhạc-sĩ lớn!" Một bài học rất lớn cho
những chế-độ nào còn thua cả một người như Thái Hằng, tìm cách "cầm
chân" hay nói đúng hơn là "cầm tù" các văn-nghệ-sĩ của dân-tộc và đất
nước.
7. Số người "nuôi cá" không trong những năm này cũng lên đến gần nửa
triệu, theo sự ước-tính của Cao-ủy Tỵ nạn Liên-hiệp-quốc.
hoctro
11
Bỏ Phố Đà Lạt
Anh Bằng - Lê Văn Thiện
Hoàng Ngọc Ẩn
Tango_4/4
1.
Có một chiều chợt thấy tóc em bay
Ôi bát ngát khung trời em 17
Đôi bờ xoả ngạt ngào dòng suối chảy
Thơm nồng nàng trong cánh gió lung lay
2.
Rồi đường về hoa nắng ướp trên vai
Chiều lá rụng bâng quơ cài lên tóc
Mộng ước nào vo tròn đôi mắt ngọc
Để lời đầu sợi tóc buộc đời nhau
Điệp khúc:
3.
Rồi những ngày tiếp nối những long đong
Bờ tóc Nhỏ vẫn theo đời phiêu lảng
Và năm tháng dần trôi vào dĩ vãng
Tóc thả dài bay mãi giữa gian nan
4.
Rồi một chiều chợt nhớ chuyện trăm năm
Thấy bờ tóc ngày xưa vừa điểm bạc
Áng mây buồn giăng ngang trời man mác
Có bùi ngùi trong tóc Nhỏ hôm nay !
2
Bơ Vơ
Hoàng Trọng
Paso Doble
“Nhìn ánh sao rơi trong trời đêm
Nhặt cánh hoa rơi bên thềm xưa
Người yêu khuất xa khi chiều ấy
Giờ mình tôi đứng trông sao mờ
(Chép từ tiếng hát Thanh Lan. Băng nhạc Shotguns 38. Ngọc Chánh tái
bản tại HK 1980)
Hư Vô
Lời 2:
2
Bơ Vơ Ngõ Hẹn Hò
Châu Đình An
Hoàng Thượng Dung
tvmt
Tôi trách tôi đam mê yêu lầm một người BỘI BẠC
Trọn niềm tim yêu tôi đã gởi cả về anh
Một lần yêu thương tôi nặng tình trao hết
Để rồi hôm nay nghe mình buốt giá con tim.
ĐK:
Tôi tự hẹn lòng quen một cuộc tình nhiều gian dối
Cố quên một người yêu chỉ chót lưỡi đầu môi
Nhưng sao trông tôi những kỷ niềm thương nhớ
Chiếc hôn đầu vẫn bốch cháy trong tôi.
Là là là là lá la là la la la
Oh oh oh kìa !
Có ánh mắt nào cứ mãi đắm đuối đến thế
Theo bước chân em đâu đó trên phố đông người
Với ánh mắt ấu ôi thấy sao thật dễ thương
Oh oh oh kìa ! Oh oh oh kìa !
Có mái tóc nào óng ánh trước gió xuống phố
Sao thấy bâng khuâng như đã quen rất lâu rồi
Chớ có bối rối hãy chờ anh theo bước cùng
Hoa Biển
1.
Từ nụ hôn ngây ngất
Từ lúc em xa khơi
Tình ca như giấc chiều
Biển đau thương ngút ngàn
2.
Lời em là chim hót
Lời anh là cỏ hoa
Những mây trôi cuộc đời
Giấc mơ nào thoáng bay
ĐK:
Hẹn cho nhau... thiên thu đợi chờ
Hai mươi năm thiên đàng soi bóng
Cuộc đời là... ngày tháng lãng du...
3.
Anh như làn khói bay
Cho nỗi buồn nhạt phai
Em như hạt mưa trời
Cho xóa tan hờn dỗi
4.
Có nụ cười trong mơ
Và trái tim sầu muộn
Kỷ niệm nào nhạt nhòa
Cuộc tình nào đắng cay...
Nốt & Midi
Nhật Vũ
(1996)
ngothuymien.cjb.net
Đã được nữ ca sĩ Thanh Hà trình bày trong CD "Mưa Trên Vùng Tóc Rối"
do LXT RECORDS thực hiên.
Lê Xuân Trường
ĐK:
Ta bên nhau thuở xưa mùa Thu đôi tim ngất ngây
Bầu trời vàng trăng sáng soi làng mây
Nhưng ta đâu có hay thời gian bao nhiêu đổi thay
Cuộc tình tàn theo lá vàng bay.
Nhìn cánh hoa phượng rơi
Hè tiếng ve gọi đàn
Ân tình xưa lỡ làng
Đời sao phũ phàng mộng ước ly tan
tvmt
tvmt
Những lúc em ngồi suốt canh khuya bên đèn miệt mài
cùng một manh áo len.
Vắng bóng anh em chờ mong anh.
Cố sức em đan thật nhanh.
Em đan áo cho xong còn hòng đông này vắng hình anh
em lạnh lùng thay !
Xa anh em nhờ manh áo ấy
khiến em quên lạnh lùng khi ngồi trước đèn.
Hum hum....hum
Trời mưa trên khóm mía lau, trời rụng giọt mưa, xao xuyến xuyến xao
Nhà anh, dậu đổ bìm leo, mà nhà em mẹ cha rào mấy lượt rào
Hỏi chớ con đường mòn nào, mà hai đứa để gặp nhau
Xui nên ta làm việc nhiều kiếm đồng tiền dành mua sắm trầu cau
Trâu cày ruồng gò, trâu thở liền vo con trâu ơi thương dùm cuộc tình họ
đang cần có đôi bạn làm ăn
Hum hum hum .... hum
Bây giờ trầu xanh vườn trầu, cau trổ quày cau
mà mẹ cha không ngó xuống!
Gió thổi năm non mà mẹ cha chưa mát trong lòng
hái bông bí em trồng anh đem luộc cầu xin.
Bây giờ trời mưa ngập ruộng, thương muộn còn thương
Cuộc tình duyên trôi theo dòng nước
Bí trổ bông thơm một giàn bông không muốn hái bông nào
Nhớ thương nửa cuộc tình sao nghe ruột quặn đau
tvmt
Khi anh mất em trái đất thôi không còn quay nữa
Ðời anh như thiếu vắng nụ cười
Khi ta mất nhau vì sao đêm lẻ loi biển khơi sẽ cạn khô.
tvmt
A C#m
Những giọt mưa, có những giọt mưa
F#7 Bm
Vang trong chiều vắng cho ai sầu vương.
D E7
Có những giọt mưa, mong manh theo gió
A C#7 ^F#7 Bm ^D E7
Kêu gọi lời yêu thương.
A C#m
Tiếng đàn xưa, có tiếng đàn xưa.
F#7 Bm
Phiêu du năm tháng mang theo niềm tin.
D E7
Có tiếng đàn xưa, vi vu những nốt thăng trầm cho đời
A A7
Mình nhớ bâng khuâng.
D ^G#dim
Chiều nhìn giọt mưa trên sân
C#m ^F#7
Gọi bong bóng mưa, những hạt mưa thơ.
Bm ^E7 A ^A7
Vội vã tan vỡ cho thêm xót xa lòng ta.
D ^G#dim C#7 ^F#m
Thời gian lặng lẽ nâng niu những cung đàn xưa.
B7 ^E7 A E7
Cung đàn reo rắt, thấm ướt trên mi giọt mưa.
A C#m
Đã về đêm, phố xá quạnh hiu.
F#7 Bm
Vây quanh với những cô đơn đời ta.
D E7
Có những giọt mưa rơi trên sân vắng
A
Cho ai thở dài .. lòng nhớ bâng khuâng
Dm A A
Những bóng mưa .. khẽ nhớ bâng khuâng.
thegioiamnhac.com
tvmt
Chiều nay
Khi đoàn quân ra đi
Bao chàng trai anh dũng
Vui ca dưới nắng vàng
Tiếng ca say mơ mong hồn nước
Vang lên muôn lời nói
Chiến đấu cho nhà Nam
Giờ đây
Khi đoàn quân ra đi
Muôn bàn tay chia ly
Theo sau bóng chiến y
Cờ bay
Cho non sông huy hoàng
Đem vinh quang chan hoà
Sức sống thêm mặn mà
Tham khảo:
1. Giọng hát Mộc Lan trong băng nhạc Anh Ngọc 4, phát hành trước
1975.
Anthony Trần
Nhịp tiếng xênh ca lòa ánh son bừng hương nồng phấn.
Từng dáng kiêu-sa quay-cuồng mê quên ngàn kiếp chuân-truyên.
Có ai cười ngả-nghiêng, đùa vui với duyên tình hờ,
Đời tàn bên ánh đèn mờ khói ám ngang đường tơ.
Nhạt phút say-sưa, niềm đắng cay đọng vơi đầy chén,
Lệ thắm hoen khăn, canh trường thương thân, lạnh giấc cô-miên.
Lòng ngát muôn hương trầm, ý thơ, nhạc trong lời gió.
Hồn thắm chơi-vơi men trời nồng say, nhịp bước gây mơ.
Gió vương tình ngàn phương về trong bóng đêm u-huyền,
Nhè-nhẹ hôn tóc mềm, ngàn lá rung-rinh tìm duyên.
Thầm ước bên nhau hoà tiếng tơ cùng quên ngày tháng,
Kề sát đôi vai say nhạc tình thơ ngàn ý mang-mang.
Bảo Trần
ĐK:
(nhạc ...)
(quay lại từ đầu)
(ĐK..., láy câu cuối)
©¿®
Tango Habanera
Chiều ơi về đâu,
Chiều đi lòng nhớ bao nỗi u sầu.
Chiều sương im lắng buồn.
Mờ xa đôi cánh chim lùa theo gió.
Slow-Fox
Một chiều ái ân
Say hồn ta bao lần.
Một trời đắm duyên thơ
cho đời bao phút ơ thờ.
Ngạt ngào sắc hương
tay cầm tay luyến thương.
Đôi mắt em nhìn càng say đắm mơ màng nào thấy đâu sầu vương.
Một chiều bên nhau
một chiều vui sống quên phút tang bồng.
Anh (Em) ơi nhớ chăng xa anh (em) em (anh) hát
khúc ca nhớ mong.
Một chiều gió mưa
Em (Anh) về thăm chốn xưa.
Non nước em buồn nào đâu bóng cố nhân lòng xót xa tình xưa.
Một chiều ái ân
Say hồn ta bao lần.
Một trời đắm duyên thơ
cho đời bao phút ơ thờ.
Ngạt ngào sắc hương
tay cầm tay luyến thương.
Đôi mắt em nhìn càng say đắm mơ màng nào thấy đâu sầu vương.
Một chiều bên nhau
một chiều vui sống quên phút tang bồng.
Anh (Em) ơi nhớ chăng xa anh (em) em (anh) hát
khúc ca nhớ mong.
Một chiều gió mưa
Lời Tình K – http://dactrung.net/nhac
Em (Anh) về thăm chốn xưa.
Non nước em buồn nào đâu bóng cố nhân lòng xót xa tình xưa.
2
Bóng Chiều Xưa
Trần Nhật Vy
Nhịp đi vui vẻ
2/4
Ta cùng nhau đi
Thăm nơi hùng xưa
Oai linh đứng muôn đời
Giữa nơi sông cùng núi
Và sân đá tường rêu
Rải gan sương cùng mưa
Hoa Lư ơi !
Non lau còn trong sương gió
Đến muôn đời mà không rứt lời ca
Với tiếng gió Hoa Lư ơi
Muôn năm còn trong sương gió
Đứng oai hùng cùng với nước nhà
TÀI LIỆU THAM KHẢO: Bóng Cờ Lau, nhạc và lời Hoàng Quý, T.H. 219,
Tinh Hoa Huế ấn hành lần thứ hai 1952
Những ngày anh đi khỏi xin em chớ đi lại vùng tình yêu,
lắm bẫy nhân gian, để đem khói thuốc tay vàng,
tìm nhau thấy gần.
Ngủ trên cỏ may, thường khi vào tối,
nhớ hương may, nhớ cả người
Nhịp 4/4
Tuyển Tập "20 Tình Khúc Lê Tín Hương" - Hương Nhạc xuất bản
Bảo Trần
Hoài Thương
nhạc Lê Thương
lời Thế Lữ
3/4
(NHẠC)
Rồi một chiều nào đó anh về nhìn Mẹ yêu, nhìn thật lâu
Rồi nói, nói với Mẹ rằng "Mẹ ơi, Mẹ ơi, Mẹ có biết hay không ?"
-Biết gì ? "Biết là, biết là con thương Mẹ không ?"
Tài Liệu tham khảo: Hát Cho Quê Hương - ( Sài Gòn ngày 1-8-1967)
Xin như cơn mơ cho bông hoa sẽ mãi mãi trong tim ta
Xin cho đôi tay nâng niu chớ vô tình có đánh rơi
Vì tình yêu kia mong manh như thủy tinh
Anh không muốn trong đời thiếu em, thiếu em
Để thời gian ta chia xa không phai nhòa
Để ngày mai ta sẽ mãi mãi không quên
Xin em hãy giữ kỷ niệm “Bông hồng thủy tinh”
*
**
Xin như cơn mơ cho bông hoa sẽ mãi mãi trong tim ta
Xin cho đôi tay nâng niu chớ vô tình có đánh rơi
Vì tình yêu kia mong manh như thủy tinh
Anh không muốn trong đời thiếu em, thiếu em
Để thời gian ta chia xa không phai nhòa
Để ngày mai ta sẽ mãi mãi không quên
Xin em hãy giữ kỷ niệm “Bông hồng thủy tinh”
Lời Tình K – http://dactrung.net/nhac
Mèo Ướt
2
Bông Hồng Trắng
Vũ Hữu Toàn
Thơ: Trần Văn Lương
Tụng:
(Kính dâng U)
*****
2
Bông Hồng Trung Quốc (Rose De
Chine)
Ngoại Quốc (Trung Hoa)
Phạm Duy
họctrò
Tôi yêu, yêu cô con gái với mái tóc huyền, má lúm lúm đồng tiền với nốt
nốt ruồi, ruồi duyên, người hay bỗng tiên tiên nơi địa đàng
Tôi yêu tiếng nói lẳng lơ ... làm sao mà êm, êm thế, phải chăng lời thơ
trong gió, tiếng ngọt như của loài chim yến oanh, yến oanh đang líu lo trên
cành
Tôi yêu, yêu cô con gái với trái mơ đào, trên má em hồng, đôi mắt em
tình... thật xinh, người hay tiên bỗng tiên nơi địa đàng
Tôi yêu chiếc nón bài thơ, làm sao mà xinh xinh thế, phải chăng là tiên
giáng thế, mỹ miều như một loài hoa thướt tha, thướt tha như liễu rũ bên
hồ
Tôi yêu chiếc nón bài thơ, làm sao mà xinh xinh thế, phải chăng là tiên
giáng thế, mỹ miều như một loài hoa thướt tha, thướt tha như bướm lượn
chiều mơ
tvmt
Mang trên vài mối tình buồn qua sông dài cơn gió chướng
Duyên tình chưa định hướng mà đã trói đời yêu anh
Hương tóc xanh phai dần tàn chan đắng cay cho phủ phàng
Lỡ chuyến đò sang ngang.
Yêu thương anh bước lầm đường Bông Lục Bình mang sắc tím
Trông tìm nhau mấy ra bến tình mới đến vội ra đi
Hương ái ân xưa nhạt nhòa cơn sóng xô lên bạc đầu
Khi biết mình kẻ... đến... sau.
ĐK:
Em đi qua mấy nhịp cầu rưng rưng sầu qua mấy Bắc
Ngang giòng sông bát sắc mà.. nước mắt... trào tuôn rơi
Thương bến sông xưa ngậm ngùi thân nổi trôi theo cung trời
Giữa...sống...đời...tả...tơi ... !!!
Nhật Lan
Còn đâu nữa! còn đâu nữa! tiếng hát ca dao ru tôi vào đời
Còn đâu nữa! còn đâu nữa! tiếng hót chim non cây đa trường cũ,
với bóng tre xanh đong đưa nhịp võng,
biết không em? biết không em?
đã cho tôi bóng mát cuộc đời
Còn đâu nữa! còn đâu nữa! ngõ trúc trăng lên rong chơi hội làng
Còn đâu nữa! còn đâu nữa! tiếng sáo lang thang theo chim về núi,
gió ngát hoa cau trong đêm dần tối,
mãi đi hoang, maĩ lang thang,
lỡ quên di bóng mát cuộc đời
Hỡi! phố sầu và tiếng hắc đen (?) , má gầy và nước mắt em,
mái đình rêu xưa đổ nát với từng nấm mộ hoang.
Hỡi! cánh rừng đầy vết máu loang, lửa hồng và xác chết than,
hãy trả lại tôi bóng mát của tuổi thơ ngày nào.
Người yêu hỡi! người yêu hỡi! dấu cũ chân chim bơ vơ một mình
Người yêu hỡi! người yêu hỡi! tiếng hát xanh xao đưa tôi vào tối,
với mắt sao êm chân không lạc lối,
bởi thương tôi, bởi thương em, bởi yêu em, nên ghét hận thù
Người yêu hỡi! người yêu hỡi! mỏi cánh chim xanh rung chân ngựa hồng
Người yêu hỡi! người yêu hỡi! hãy đến bên tôi, bên tôi lần cuối,
nước mắt em ngon thơm như dòng suối,
hãy thương tôi, hãy yêu tôi, hãy cho tôi bóng mát cuộc đời
Hoài Thương
Đôi khi nghe nhớ thương, trôi qua trong bóng đêm
Công viên đầy hắt hiu, nghe từng nhánh thông lặng yên.
ĐK :
Chàng là bờ cát vắng, đón đưa em trong chiều mộng mơ
Chàng là giòng suối mát, tình em ngóng chờ
Chàng đến nghe thời gian xóa hết muộn phiền
Đến với cung nhạc ấm áp hòa lời
Chàng đưa tình em cao vút, vào những ánh sao đêm
Chàng đến cho mộng mơ chấp cánh đậm ngời
Vơí những buổi chiều nắng tắt mong manh
Và từng nụ hôn ấm êm rớt trên tình say
Những câu thề rồi sẽ tan mau như mưa bóng mây
Một người tình chia ly khắc ghi bao kỷ niệm
Một người vẫn giữ cho mình mặn nồng những phút giây này
Yêu trong đắm say
Tình sẽ đôi cánh bay khi rời nhau
tvmt
[4/4 - C]
Khi tình đã bay xa xa như làn gió
Con đường thiếu em cỏ cây buồn nhớ
Khi tình yêu trôi quá xa tầm tay
Giọt lệ rơi xót xa nào hay
Cuộc tình qua tựa như những bóng mây
Với những nước mắt ấy nào xóa trong ta buồn đau vây quanh tim ta ngàn
nỗi nhớ thương về em bao đêm cô đơn gọi mãi tên em thiết tha.....
Và khi cơn mưa heo may chợt đến bên anh chiều nay, mang theo bao
nhiêu niềm nhớ nhung mong chờ
Khi con tim cô đơn chợt biết ra rằng đã quá... yêu em......
[4/4 - Cm]
Thôi, mình đã xa mãi nhau rồi đó
Em, còn nhớ không những kỷ niệm cũ ?
Anh, đành ngồi đây nhớ em từng đêm
Ngày chia tay phút giây nào quên
Tình đôi ta cũng tan... dần như bóng mây...
... tình ... yêu.........!
ĐK:
Mù U ơi hỡi Mù U
Mù U ơi hỡi Mù U
Có con bướm vàng bỏ xứ đi xa
Mù U ơi hỡi Mù U
Mù U ơi hỡi Mù U
Có con bướm vàng khóc duyên bẽ bàng.
Mù U ơi hỡi Mù U
Mù U ơi hỡi Mù U
Có con bướm vàng bỏ xứ đi xa
Mù U ơi hỡi Mù U
Mù U ơi hỡi Mù U
Biết chăng bướm vàng thương tình dở dang ... !!!
Hoa Nắng
Ngày xưa khi lên năm, đuổi bắt với bóng nắng
Bóng theo anh qua vườn em một sáng
Ngồi dưới góc sầu đâu, tìm bóng, bóng mất dấu,
Gọi em, em biết bóng đâu mà tìm
Tài Liệu tham khảo: The Best of Nhật Trường - 15 Tình Khúc Trần Thiện
Thanh - Nhật Trường Production
tvmt
TÀI LIỆU THAM KHẢO: Bóng Ngày Qua, nhạc và lời Hoàng Giác, in ở
nhà in Thanh Bình 1949
Phạm Anh Dũng
Cho đến hơn một lần tuổi trẻ như qua mất rồi
Ngày tim lên tiếng gọi, thôi tôi mến một người
Tâm tình chiều nao trên phố nhỏ
Khi về lưu luyến mãi phút hẹn hò
ĐK:
Bao thương nhớ từ độ anh vui bước quân hành
Nửa năm anh viết lá thư xanh bảo rằng
Sẽ về phố phường
Mừng rơi nước mắt ướt mi người tôi thương
Slow4/4
Đường về man mác sầu
Tình thương bao la
Xa bóng quê làng xưa
Đâu bóng ai ven sông
Thoáng bên rèm xưa
Hoài Thương
* (Repeat 2 times)
(Đ.K).
Chiều lộng gió,
con tim còn đang nhung nhớ
người đi chốn nào?
Cuộc tình chết ...
trong tim còn nghe ngỡ ngàng
vì đời còn xa vắng
vì lòng còn yêu mãi
chiều còn buồn cho đến những khi anh về
(hết đ.k)
tvmt
Lời Tình K – http://dactrung.net/nhac
Bóng Trăng Trong Thành Phố
Châu Đình An
Trăng đêm nay nửa đêm vầng trăng sáng như tình yêu
Trăng lênh đênh giòng sông uốn quanh chân tình
Trăng lung linh và tôi ngó nhau hồn nhiên
Trăng cho tôi bình yên dẫu bao ưu phiền
Và đêm nay tôi đến bên trăng
Bóng trăng soi trong thành phố
1954
TvmT - CR
Mỹ Ngọc
1.
Hôm qua . . . chúng mình buồn lang thang
Ngồi bên nhau . . . nơi công viên vắng lặng
Tay cầm tay
Anh nói với em . . . rằng chúng mình
Chúng mình chắc phải xa nhau
2.
Ngày đầu . . . ngày đầu khi mới biết nhau
Em đã ngờ . . . đã sợ tình yêu chúng mình
Nhiều gian nan
Thêm trái ngang . . . dù yêu anh
Biết mình chẳng đẹp bao nhiêu
Điệp khúc
(đổi qua Mi trưởng)
3.
Xé nát . . . những gì mình cho nhau
Đừng ăn năn . . . khi duyên ta bẽ bàng
Em cầu xin . . .
Anh hãy chóng quên . . . để kiếp này
Kiếp này em khổ đau thôi
Tài liệu tham khảo: Ấn phẩm của một nhóm ca nhạc sĩ thủ đô, giấy phép
số 4640/BTT/PHNT ngày 28/10/1970, in lại tại Hoa Kỳ trong "Nhạc Vàng
Việt Nam", tuyển tập "Nhạc hay của bạn" số 2, trang 62 -63 .
Biển Nhớ
2
Bọt Biển
Lam Phương
Thuở ấy khi chưa quên nhau mỗi chiều hay đi ngang nhà
Năm lần bảy lượt chỉ mong thấy em
Thuở đó em đứng sau rèm ngó ra
Em thấy anh sao tội nghiệp
Nên em cho anh làm quen
Rồi tới khi ta yêu nhau những chiều mưa giăng giăng đổ
Ta thường hò hẹn dìu nhau dưới mưa
Thuở đó anh vẫn thường hay nói câu
"Mưa rớt bao nhiêu là giọt
Anh hứa thương em là bao"
1
Trời xanh xanh bao la mây trắng trắng trắng xóa
Tia nắng tưng bừng chiếu trên đồng lúa vàng
Ðàn chim, chim chim non đang ríu ríu rít hót
tung cánh bay nhẹ lướt trên cành la đà
2.
Từ xa xa xa xa nghe thoáng thoáng tiếng hát
thôn nữ bên đồng lúa ca lời mơ màng
Tình tang tang tang tang tang tính tính tính tính
Du khách nâng nhẹ phím buông nhẹ tơ vàng
Đ.K.
Hỡi nắng hãy sáng lên để ngàn hoa tươi thắm hơn
Hỡi gió hãy cuốn lên để đồng xanh tươi mát hơn
Thôn quê hân hoan mừng ngày mùa sang,
Người người hò vang, đàn hòa tình tang
Nhịp nhàng vẳng xa
Hò lơ ho lơ
Hò lơ ho lơ ho lơ ... Hò lơ ho lơ
Hò lơ ho lơ hó lơ
Ơi anh em ơi còn gì đẹp tươi
Còn gì mừng vui bằng ngày mùa mới gặt về thảnh thơi
3.
Chàng trai vui câu ca thôn nữ cất tiếng hát
Em bé nô đùa rỡn luôn miệng tươi cười
Ðồng quê hôm nay vui Vui với thóc lúa mới
cho bõ công cày cấy bao ngày mong chờ
4.
Chàng trai say say say thôn nữ giã giã giã
Em bé đưa miệng cắn đôi hạt lúa vàng
Vầng trăng nhô lên cao soi sáng khắp lối xóm
Ai nấy vui làm với muôn ngàn câu hò
Ai nấy vui làm với muôn ngàn câu hò
Hò hò hò lơ
2
Bức Tâm Thư
Lam Phương
baobatdong
(1982)
Những tháng năm nào còn mang bóng ai đến cho tôi buồn
Khắc sâu môi hôn tiếng yêu lần đầu
Chớp mắt quá nhanh lời yêu mỏng manh biết sao mà đành
Cứ cố nguôi ngoai những đêm mộng dài
Bụi trong mắt em
Bụi trong mắt em
Bụi trong mắt em
Bụi trong mắt em.
Minh Thuận trình bày
Sơn Nguyễn
ĐK :
Dẫu nước mắt tôi đưa em đến cuối đường, nơi em quay bước đi
Riêng tôi vẫn mãi nơi đây nhìn bóng em xa thật rồi
Lòng chợt vang lên một câu hát xưa
Dẫu nước mắt tôi đưa em đến cuối đường, nơi em quay gót đi
Nơi đây sẽ chứng nhân cho ngày chúng ta xa cách nhau
Giờ một mình em đơn côi lòng vẫn nhớ những bước chân cuối cùng
tvmt
2
Bước Chân Lẻ Loi
Nguyễn Hà
Quang Huy
Tiếng mưa buồn rơi lạnh quá cô đơn anh khóc thầm
Lẻ loi bước chân anh trong chiều mưa
--o0o--
2
Bước Chân Thời Gian
Lê Quang
ĐK:
Hỡi anh, những tiếc nuối trong tim ngày xưa vỡ nát
Chỉ còn bóng tối
Đã xa những tiếng hát cho anh ngày xưa
Giờ đây lặng tiếng theo bước chân thời gian
Ngày buồn đã xa và anh cũng xa
Mong chờ hoài hình bóng người đi
Đêm chờ tiếng mưa, mặt trời đã lên
Đuờng xưa vắng tênh,
Nghe kỷ niệm về giữa đôi ta, giờ chỉ mình đơn côi
ĐK:
Trong cơn mưa trời lạnh anh nơi đây nhớ thương em
Rất nhiều
Anh ngu ngơ ngôi nhà em khi xưa
Trong những tháng ngày êm ấm mê say phương trời
Một ngày nào em đã ra đi
Trong mưa rơi chìm đắm cơn mê
Ôm má âm thầm quay gót dấu chân lạnh lùng
Suốt hai mươi năm qua, ta vẫn nhớ trước sau đời ta
Suốt hai mươi năm qua, ta vẫn nhớ trước sau đời ta
Bầu trời nghìn năm bao la, đời vẫn cứ lao tù.
Người vì tự do cứ đi, đi hoài dù không hề tới
Nhờ còn vòng tay nhân ái, ta mới đến bến bờ.
Gục đầu dằn nỗi đắng cay, cố dắt díu nhau về đây
Ngày nào còn đầy ngơ ngác, từng tiếng nói xa lạ,
Nhìn đường phẳng phiu ngút xa, nghe lòng tủi thân từng bước.
Nhờ đời dạy năng lui tới, thành mến phố quen đường.
Bạn bè vài mươi sắc dân, nước riêng nhưng thân phận chung
Đời dù phồn hoa lấp lánh, lòng vẫn nhớ quê nhà
Mẹ hiền choàng trở giấc mộng, khi trời nửa đêm về sáng
Đời dù buồn vui vẫn thế, đừng gây thêm chia lìa
Lạc loài là một nỗi đau, thấy nhau hãy tin còn nhau
Khắp nơi trên địa cầu, giờ in dấu bước chân Việt Nam
Những đôi chân miệt mài, đang vươn tới dưới ánh ban mai
Lâu nay ta lặng thinh, hai mươi năm ngại ngần
Sống giữa ân và oán, muốn hát lên đôi lần.
Khắp nơi trên địa cầu, giờ in dấu bước chân Việt Nam
Khắp nơi trên địa cầu, giờ in dấu bước chân Việt Nam
+++++++
Footprints of Viet Nam
English translation: Le Tịnh Thông, Đỗ Phú, Dạ Nhật Yến
2
We face life and death in every step
We felt life and death in every step
Although our lives fulfilled
We miss our homeland
Mothers spent sleepless nights
Wishing for our home
And love and life we know
It’s harder to be upon
What’s lost, we feel the pain
United, we’ll survive
Through all twenty years, looking back on memories
Touch by human soul, with a love that lasts forever
We must be heard twenty years go by
Live in love and hate, found our place in time
Grand merci la France pour vos bras ouverts
Danke Germany for your open arms
Merci Canda pour la liberte
Thanks America, for your open arms
We thank the world for its true freedom
We thank the world, we thank the world
Thank you, we thank you all
All across the world, scatter footsteps of Viet Nam
All across the world, scatter footsteps of Viet Nam
tvmt
3
Bước Phiêu Bồng
Minh Châu
Tham khảo: 116 tình khúc "Lời Ru Tình", nxb Đà Nẵng, 1/2002
TvmT & CR
Từng ngày dài lang thang bước chân buôn trền con phố xưa.
Nhớ anh ngày nào ta mới quen hạnh phúc thôi nay đã xa vời.
Nhớ anh ngày nào ta mới quen, hạnh phúc thôi nay dã xa vời.
Và rồi anh ra đi để em buồn cô đơn lẻ loi.
Trái tim này thôi bao thương nhớ cho hoang vắng len vào tim.
Anh vội quên bao ước mơ êm đềm.
Để con đường xưa nay bỗng lá vàng rơi.
Chuyện tình ta còn đâu những phút giây mặn nồng
Sao bây giờ còn mình ta hoài thương nhớ.
Thời gian ơi xin đừng lướt trôi để cho người yêu tôi quay trở về.
Kỷ niệm ơi hãy về với tôi phút giây êm đềm.
Và bình minh hòa cùng ánh dương xóa tan màn đêm hoang vu lạnh lùng.
Và ngày mai muộn phiền bước quên mãi trong lòng ta.
Hoa Biển
Moderator[F - 3/4]
Đưa em đi trong ngày tình vui thênh thang như dòng đời trôi mênh mang
nghe tháng năm dài biển khơi
Đưa em đi cho dài ngày vui chim bay cho tình hồng môi em say trên cõi
mây mù phôi phai.
Đưa em xa
tình đã quen người,
môi hát lả lơi
giọng hò ai ru hời.
Đưa em đi cho gần lời trên mi sâu nghe giòng thời gian trôi mau như
nước qua cầu bão giông.
Đưa em đi thu vàng ngủ trên vai xuôi mây hồng nằm xa trên môi em hát
trên trời chim bay.
ĐừngTắmChiềuNay
Nắng buông những tia rực rỡ, biển xanh sóng xô bờ cát, gió kia khẽ lay
lời hát, thuỳ dương hoà tiếng đệm theo.
Ngất ngây phút giây gần nhau, ngỡ như tháng năm ngừng trôi, nắm tay
bước trong hạnh phúc, ngập nắng ân tình.
Anh là những bình minh, em sẽ như là chim luôn mang lời hát ngợi ca,
cho mãi đôi mình bên nhau trong tình yêu thần tiên, bao mông mơ xanh
mãi tình như vần thơ.
Anh là những chiền sóng, em sẽ luôn là bờ cát nâng nụ hôn biển xanh,
đôi trái tim mình bên nhau muôn đời như mộng ước, tình mãi trao tình.
Dẫu cho gió lay trời mây, vẫn không đổi thay tình ta, dẫu mưa bão hay
thật nắng mình yêu nhau mãi mãi,có anh có em nguyện ước, tình mãi trao
tình.
chilli
3/4
Lời 1:
Bướm tình tứ ngắm hoa hồn say sóng xuân, lòng tràn yêu mơ
Hoa hổ ngươi trên cành, tình trong ngẩn ngơ, nhưng vờ làm duyên
Bướm liền khoác cánh nhung, cùng hoa sánh đôi thề nguyền lưu luyến
Đoa hoa hé môi đào tươi cười, thầm nghe mấy lời đầy thơ
Bướm là những lá thư nàng xuân gửi đi chào mừng non sông.
Hoa dấu chân muôn màu, Nàng xuân đã ghi khi nàng vừa sang
Bướm là những thiếu niên lòng khao khát yêu, đời còn tươi sáng,
Đóa hoa: khách yêu kiều, tình thơ chớm gây đời xuân trắng trong
Lời 2:
Bướm hờn lúc cuối xuân, cành hoa úa phai, tình chàng phôi pha.
Hoa tủi khi xuân tàn, vì thân bướm tan, duyên nàng đau thương.
Gió hè cuốn xác hoa, trời cao lững lờ, mơ hồ thân bướm.
Những con bướm muôn màu, treo mình cành cao lẫn cùng hình hoa.
Lời Tình K – http://dactrung.net/nhac
Khuê phòng nhìn bướm ước mong ngẩn ngơ lòng nàng.
Khi chờ hoa nở nhớ nhung làm não tim nàng.
TÀI LIỆU THAM KHẢO: Bướm Hoa, từ và nhạc Nguyễn Văn Thương, T.H.
15, Tinh Hoa ấn hành lần thứ 2, năm 1950 (lời 1), Tuyển Tập Nhạc Tiền
Chiến do Lê Thương biên-soạn (lời 2).
tvmt + PAD + Bảo Trần
2
Bướm Trắng
Anh Bằng
Nguyễn Bính
tvmt
Buồn như trong một ngày hai đứa không gặp mặt
Buồn như khi gặp mặt không còn chuyện để vui.
Alex TG
1.
Sầu mà chi em...
Lúc non sông cần trai hùng
Buồn mà chi em...
Mai anh về trong nắng êm
Đừng vì chia ly
Làm nản chí nam nhi
Vui lên đi cùng ước thề
Rồi ngày mai anh sẽ về.
ĐK:
Em ơi! anh đi vì nước non mình đợi chờ
Muôn quân đang gieo lửa khói tung ngập mầu cờ
Thân trai ra đi nợ nước đôi vai gánh nặng
Buồn chi cách xa vì ngày vui sẽ không xa
2.
Một thời gian qua.
Nước non vui niềm thái hòa
Trời Việt âu ca.
Xuân qua thềm mơn cánh hoa
Vạn niềm thương yêu.
Còn chờ phút sum vầy
Em xin dâng ngàn tiếng cười
Tặng người anh yêu suốt đời.
Chilli
Kool Duke
(sáng tác trước khi dùng tên thật Phạm Trọng Cầu)
27-2-63 Paris
Tuyển Tập "12 Bài Ca Quen Thuộc Trên Đất Pháp" - Đăng Quang xuất
bản - 1970
Bảo Trần
Buồn không em
Mùa thu tan tác lá bay gọi nhau bên thềm
Buồn không em
Những chiều cô đơn xâm chiếm hồn em
Vài tia nắng xuyên qua rèm
Hồng đôi má em cho lòng buồn thêm
Những đêm xa nhà, đời lữ thứ buồn không em?
Từ khi xa tiếng chân em, kiếp sống buông trôi
Từng đêm bước lẻ loi, bạn anh là bốn phương trời.
Tình câm nín bao năm rồi, giọt lệ mồ côi
Căn phòng tăm tối
Chỉ bóng tôi, nhìn tôi, rã rời
Buồn không em
Tình yêu trăm ngõ biết đâu mà tìm
Còn chi em
Một đời đau thương vỡ nát buồng tim
Thà quên phút yêu ban đầu
Để hai lối đi không một niềm đau
Cứ xem như là, tình đã chết từ hôm qua...
"Hôm qua tình đã chết, tôi đã chôn nó rồi"
Tôi khóc vì chôn nó - là chôn cả một đời
LV
tvmt
ĐK :
Blues
4/4
TÀI LIỆU THAM KHẢO: Buồn Nhớ Quê Hương, nhạc và lời Hoàng Trọng,
T.H. 148, Tinh Hoa Huế ấn hành lần thứ nhất 1952
(nhạc ...)
(ĐK)
**
(nhạc ...)
(nhạc ...)
Bridge :
Chorus:
Trienchieu
Một đời cuồng say ... Dấu vết bao tình này,
Rồi nỡ quên đêm ngày ! Mất nhau thì mới hay ....
Rằng tình là mơ ... Là lúc ta dại khờ,
Là nỗi đau vô bờ, buồn ta mãi đợi chờ ....
Một lần đi mãi cuốn hút theo ngày dài ...
Một thời êm ái đã mất trong tầm tay,
Để người buồn chi bạc tóc khi xuân thì !
Thấy cánh hoa gầy yêú, lòng cũng thêm tiêu điều !
Thì rồi ta cũng cố sống qua phận người !
Vì lời trăn chối có lúc quên mà thôi ....
Một đời đảo điên về gói bao ưu phiền !
Chờ hố sâu chôn vùi .... Tiếng tim đập hồn nhiên !!!
Một đời cuồng say, dấu vết bao tình này !
Rồi nỡ quên đêm ngày, mất nhau thì mới hay ....
Rằng tình là mơ ... Là lúc ta dại khờ !
Là nỗi đau vô bờ, buồn ta mãi đợi chờ ...
2
Buồn Thầm Goi Tên Em
Kannan D. Nguyễn
ĐK :
2/4
Tham khảo : Tuyển tập nhạc dân ca 3 miền - nxb Mũi Cà Mau, 2001
Lephan41
1.
Đường vào tình yêu . . . có trăm lần vui . . . có vạn lần buồn
Đôi khi nhầm lỡ . . . đánh mất . . . ân tình cũ
Có đau chỉ thế . . . tiếc thương chỉ thế
Khi hai mơ ước . . . không chung cùng . . . vui lối về
2.
Mình vào đời nhau . . . lúc môi còn non . . . tuổi mộng vừa tròn
Hương thơm làn tóc . . . nước mắt . . . chưa lần . . . khóc
Đến nay thì đã . . . đắng cay nhiều quá
Thơ ngây đi mất . . . trong bước buồn . . . giờ mới hay
Điệp khúc
3.
Nụ cười ngày xưa . . . chết trên bờ môi . . . héo mòn tuổi đời
Đi thêm một bước . . . trót nhớ . . . thêm một bước
Nếu ta còn nhớ . . . mắt môi người cũ
Xin mang theo tiếng . . . yêu khi gọi . . . anh với em !
Tài liệu tham khảo: Ấn phẩm của nhà xuất bản Minh Phát tại Saigon năm
1965, kiểm duyệt số 1679/XB ngày 5/5/1965, in lại tại Hoa Kỳ trong “Hát
Cho Tình Yêu”, tuyển tập 11, Nhạc Hay Của Bạn, trang 26 - 27 .
Ghi chú: Những chỗ có dấu . . . là những chỗ ngân hoặc ngắt giọng
2
Buồn Từng Phút Giây
Trịnh Công Sơn
Ôi đời sống
Có biết bao nhiêu đam mê trong ta thật ngắn
Vẫn mắt môi xưa đong đưa bóng đêm tàn phai
Sao giờ tê tái
TÀI LIỆU THAM KHẢO: Buồn Xa Vắng, nhạc và lời: Dương Thiệu Tước &
Minh Trang, T.H. 231, Tinh Hoa ấn hành lần thứ nhất năm 1952
tvmt - Phạm Anh Dũng
Sáng láng tươi vui như hàng ngàn vạn búp bê xinh nằm khung kính
Nhìn đời mê đắm như càng thêm thơ ấu
Lòng như đóa hoa trong ngày đầu xuân
---------------------------
2
Búp Bê Xinh Đẹp
Phương Uyên
Em xinh trong mắt của bao người bao người miệng cười rạng rỡ mắt nai
xoe tròn
Boom ba la boom ngây ngất biết bao nhiêu chàng trai. Oh oh oh
Em luôn trong sáng như sao trời sao trời bạn bè trìu mến kêu tên em là
Em là búp la búp bê là búp la búp bê đẹp xinh… Yeah
Búp la bê cười hoa lá hát ca trên cành
Búp la bê buồn mây xám kéo giăng trên trời
Búp la bê tựa như những nét yêu thiên thần
Em xinh em tươi em xinh em ngoan em tươi rạng rỡ
Búp bê búp bê búp bê đẹp xinh
Em đã khiến bao nhiêu chàng theo gót si mê nhẹ nhàng hồn nhiên
Em không biết tiếng yêu bao giờ không thích vui đùa ong bướm
Không thích ưu sầu năm tháng
Búp bê búp bê búp bê trắng tinh luôn ca hát
Hát ca cho mọi người thấy vui hơn bạn bè đều khen
Em búp bê ngoan ah ha là em búp bê đẹp xinh
Hoa Biển
tvmt
chilli
Lời Tình K – http://dactrung.net/nhac
Ca Dao Mẹ
Trịnh Công Sơn
1.
Mẹ ngồi ru con đong đưa võng buồn đong đưa võng buồn
Mẹ ngồi ru con mây qua đầu ghềnh lạy trời mưa tuôn
Lạy trời mưa tuôn cho đất sợi mềm hạt mầm vun lên
Mẹ ngồi ru con nước mắt nhọc nhằn xót xa đời mình
2.
Mẹ ngồi ru con đong đưa võng buồn năm qua tuổi mòn
Mẹ nhìn quê hương nghe con mình buồn giọt lệ ăn năn
Giọt lệ ăn năn đưa con về trần tủi nhục chung thân
Một dòng sông trôi cuốn mãi về trời bấp bênh phận người
Điệp khúc
3.
Mẹ ngồi ru con đong đưa võng buồn đong đưa phận mình
Mẹ ngồi ru con nghe đất gọi thầm trọn nợ lưu vong
Mẹ ngồi trăm năm như thân tượng buồn để lại quê hương
Tuổi còn bơ vơ thế giới hằn thù chiến tranh ngục tù
Tài liệu tham khảo: Ca Khúc Trịnh Công Sơn: Thần Thoại Quê Hương,
Tình Yêu và Thân Phận, bìa họa sĩ Đinh Cường, Nhân Bản ấn hành .
Bài hát này và bài "Diễm Xưa" đã được dịch qua tiếng Nhật và đã được
Khánh Ly trình bày tại Hội Chợ Quốc Tế Expo ở Osaka năm 1970 . Bài
"Diễm Xưa" (tiếng Nhật) sau đó đã trở thành "top hit", nằm trong top 10 ở
Nhật năm 1970 .
Biển Nhớ
- Quây Quần
- Cái Nhà
2
Ca Khúc Cho Tuổi Thơ (2)
(mầm non)
- Con Cóc
Ra đây mà xem
Cái gì nó ngồi trong hang
Nó đưa cái lưng ra ngoài
Đó là con cóc
Con cóc nó ngồi nó khóc
Nó đưa cái lưng ra ngoài đó là cóc con.
- Chị Ong
Bốn Phương
Um Ba La ...Bùm
Vui Ca Lên
Vòng Tròn
Bông Lài
Trong những năm qua, lão đã sưu tầm được khá nhiều nhạc của anh
Trịnh Công Sơn, trên đĩa cũng có, băng từ cũng có, trên giấy cũng có, thủ
bút của chính anh cũng có nữạ Xưa nay lão vẫn nghĩ là mình giữ được
khá nhiều những tác phẩm trong cái kho tàng vô giá của anh, vậy mà cho
đến khi anh mất, người ta cho biết anh đã sáng tác khoảng 600 bài, mới
biết mình thiếu cả gần một nửạ Cho nên lão cuống cuồng đi thâu lượm
lại, góp nhặt lại, van nài người này, xin xỏ người kiạ Điều đáng mừng là
lão kiếm ra được vài đĩa có ghi lại tiếng hát của chính anh vào những năm
70, và bộ Hát Cho Quê Hương Việt Nam do Khánh Ly hát thưở nàọ Âm
thanh thời đó dĩ nhiên không hay, không cao cấp bằng hôm nay, chất
lượng thâu âm, hòa âm cũng kém, nhưng lão vẫn thích hơn, có thể vì một
cảm nhận đặc biệt nào đó. Mà thú thực, giọng anh thời đó, giọng Khánh
Ly thời đó, và cả cái tâm hồn anh và Khánh Ly để vào trong mỗi ca khúc
hồi đó đáng để cho những gì lão còn giữ lại được trở thành quý giá. Mới
đây, L lão ngồi trong phòng mình nghe lại cuốn Ca Khúc Da Vàng, bỗng
thấy trỗi dậy trong mình những cảm xúc lạ lùng. Hay là chưa bao giờ
mình thực sự lắng nghe nhạc của anh tới mỗi chữ mỗi câu, mỗi giai điệu
và mỗi trường đoạn. Nên lão bỗng có ý định muốn viết một vài ý tưởng từ
những ca khúc anh viết, đặc biệt bắt đầu từ tuyển tập Ca Khúc Da Vàng.
"Đáng nhẽ, tất cả những bài hát có trong cuốn băng này đều phải là
những bản tình ca ..." Nguyễn Đình Toàn nhận xét. Thế nhưng vì một
mệnh hệ nào đó, những bản tình ca bỗng trở thành những tiếng kêu khóc,
hay những bài kinh cầu lên án chiến tranh và ngợi ca hòa bình. Nhiều
người cho những bài ca đó là nhạc phản chiến. Lão cảm thấy chữ nhạc
phản chiến hơi có vẻ đơn điệu và thiếu sót quá. Như ai đó đã nói, những
bài ca Trịnh Công Sơn viết trong tuyển tập Ca Khúc Da Vàng phải được
coi là những ca khúc viết về thân phận, thân phận con người và thân
phận đất nước, dân tộc. Lão ủng hộ cách nhận xét này, vì rằng ngoài
chuyện lên án chiến tranh, những ca khúc đó còn là những bài tuyên ngôn
của mỗi người trong chúng ta, "kêu gọi xây dựng lại nhà cửa, xây dựng lại
cuộc đời, góp sức biến cuộc đời này thành một nơi để sống chớ không
phải một nơi để chạy trốn." Nguyễn Đình Toàn đã nói vậỵ Còn nếu như
đây là những bản tình ca, chúng phải là những bản tình ca "không có
hạnh phúc".
Ba mươi năm đã qua kể từ khi Trịnh Công Sơn phát hành những dòng
nhạc da vàng và Khánh Ly đã cất cao tiếng hát từ "cái cổ họng bằng
vàng" của mình. Nhiều người cứ cho là cái ảnh hưởng của âm nhạc Trịnh
Công Sơn và giọng hát Khánh Ly đã khiến cho miền Nam thất thủ. Lại
thêm một lý do! Tôi chưa bao giờ nghĩ là âm nhạc lại có thể có một sức
mạnh ghê gớm đến thế. Hơn nữa, tác động của nó vốn là ngang nhau ở
Lời Tình K – http://dactrung.net/nhac
từ hai phía, dù cho sự phổ biến của nó có khác ở hai đầu chiến tuyến.
Trong một vài bài viết mà tôi được đọc gần đây, tôi được biết Ca Khúc Da
Vàng đã nằm trong ngực áo người chiến binh cộng hòa cũng như trong
ba lô của người lính Bắc Việt, biết Michiko (có thể viết saỉ) cô gái Nhật bắt
đầu chú ý đến nhạc Việt bởi Ca Khúc Da Vàng, và biết một người Pháp
mắt xanh mũi lõ nảy ra ý định học tiếng Việt cũng từ CKDV. Vậy thì cái giá
trị của những ca khúc đó chắc chăn phải lớn hơn giá trị tuyên truyền trong
cuộc chiến, vượt quá cái ranh giới chính kiến và dân tộc nữa.
Đất nước có thể bị chia cắt, nhưng lòng người thì đừng nên! Hãy lắng
nghe anh van lơn "Lại gần với nhau, ngồi gần nhau hơn, ngồi kề bên
nhau, đừng bỏ tôi đi, hai mươi năm rồi ..." Thê thảm quá, những ước mơ
bình thường mà sao như xa vời quá, "đêm sông Hương nhung nhớ, ngày
Cửu Long mợ Mơ thấy gì ? Mơ một ngày Hồng Hà góp hội trùng
dương ..." Vậy thôi, mơ không còn chia cắt và không còn chiến chinh, gột
bỏ thù hằn, xây dựng lại quê hương, tình ngườị Đau quá phải không anh,
thân Mẹ Việt Nam chằng chịt những vết thương mà những đứa con của
Mẹ vẫn còn chưa ngơi nghỉ. Nghe những lời ca trong tập Ca Khúc Da
Vàng, những tưởng ngày hòa bình đang cận kề, ngờ đâu máu vẫn đổ,
nước mắt vẫn chảy, và quê hương vẫn điêu linh. Hỡi những con người
đang cầm sinh mạng những người dân vô tội trong tay, có nghe chăng
những tiếng thở dài !
"Những nốt nhạc giống như những mảnh nham thạch, dù đã nguội lạnh
vẫn chứa đựng trong đó cái nhiệt độ khủng khiếp ..." Ba mươi năm qua
rồi, nghe lại cuốn băng này, tôi vẫn thấy rờn rợn. Mà không rợn sao được,
khi anh tả chân thành công quá thân phận con người bé nhỏ. Dễ sợ quá
những bức tranh đau lòng cứ như được vẽ lên từ tiềm thức, theo nhau đi
vào bài hát. Ở bài này, người ta thấy "xác người nào trôi sông, phơi trên
ruộng đồng ... xác nào là em tôi dưới hố hầm này", trong bài kia là "từng
vùng thịt xương có Mẹ có em", là "cửa nhà Việt Nam cháy đỏ cuối thôn",
là "ruộng đo6`ng quê hương dấu vết bom qua". "Ai có nghe, ai có nghe
tiếng nói người Việt Nam. Chỉ mong hòa bình sau cơn tăm tối, chỉ mong
một ngày tay ấm trong tay ..." Từ khắp mọi xó xỉnh trên dải đất quê
hương, đâu đâu cũng có dấu vết của sự tàn phá và nỗi đau mất mát. Cho
nên đâu đâu cũng thấy tỏa sáng ước mơ, tràn đầy hy vọng, "Nơi đây anh
chờ, nơi kia tôi chờ, trong gian nhà nhỏ Mẹ cũng ngồi chờ Anh lính ngồi
chờ trên đồi hoang vu, người tình ngôi chờ bóng tối mịt mù..."
Có lần, có người hỏi anh "động cơ nào cho anh nguồn cảm hứng viết nên
những ca khúc trong tập Ca Khúc Da Vàng", anh trả lời đơn giản "mình là
người Việt" Nghe thì như đùa, vậy mà lại chẳng phải vô lý! Không bất
ngờ, chỉ hơi lạ, lạ ở chỗ nó ngắn gọn quá, súc tích quá, không thiếu mà
cũng chẳng thừạ Có lẽ cho tới bây giờ, Nối Vòng Tay Lớn là ca khúc gây
ồn ào nhất, đặc biệt là gần đâỵ Bản thân bài hát không có tội, tác giả cũng
không. Thế sao còn mãi u mê! Khách quan mà nói, âm nhạc là âm nhạc,
không nên bị chính trị hóa, dù cho sự xuất hiện của nó có thể đã vô tình
2
phục vụ một mục đích chính trị nào đó trong một giai đọan nào đó. Chủ
quan mà nói, tôi đứng bên này mặt trận, nhìn nhận vấn đề có thể khác
hơn anh ở phía bên kiạ Cho nên lời anh và lời tôi sẽ có khác biệt, khí thể
dung hòạ Thế sao còn sân si! Thời thế thay đổi, chính thể thay đổi, nhưng
con người vẫn đó và bài hát vẫn sống đấy thôị Xã hội đang đi lên, con
người cũng đi lên, quay nhìn lại càng nhiều thì chỉ làm cho mình chậm
bước. Lịch sử là bài học cho tương lai chớ không phải là lý do để quay về
với quá khứ.
bbd
3
Ca khúc mang đến sự cảm thông với
mọi người
Trịnh Công Sơn (Bài Viết)
Đối với nhạc sĩ Trịnh Công Sn, quá trình 40 năm sáng tác của ông là một
cuộc hành trình dài vào bề sâu của âm thanh và ngôn ngữ. Ông coi ca
khúc là một mô hình gần gũi, thiết thân và hoàn chỉnh; là cuộc hôn phối kỳ
diệu giữa thi ca và âm nhạc. Công việc sáng tác ca khúc không chỉ cho
phép ông giãi bày những niềm vui, nỗi buồn của mình, mà cao hn, nó còn
mang tình yêu, lòng nhân ái tới mỗi người.
Soi gưng
Mỗi sáng nhìn vào mặt gưng soi lại thấy thêm rất nhiều sợi tóc bạc.
Tôi là một đứa bé thích ca hát. Mười tuổi biết solfège, chép lại những bài
hát yêu thích đóng thành tập, chi đàn mandolin và sáo trúc. Mười hai tuổi
có cây đàn guitar đầu tiên trong đời và từ đó sử dụng guitar như một
phưng tiện quen thuộc để đệm cho chính mình hát.
Tôi không đến với âm nhạc như một kẻ chọn nghề. Tôi nhớ mình đã viết
những ca khúc đầu tiên từ những đòi hỏi tự nhiên của tình cm thôi thúc
bên trong. Như những họa sĩ tập sự bắt đầu sự nghiệp mình bằng cách
sao chép lại tác phẩm của những nhà danh họa, tôi cũng chọn một số
mẫu mực âm nhạc mà tôi yêu thích và thay đổi giai điệu bên trong ở thời
kỳ đầu. Đó là những năm 56 - 57, thời của những giấc mộng ngổn ngang,
của những viễn tưởng phù phiếm non dại. Cái thời tuổi trẻ xanh mướt như
trái qu đầu mùa ấy, tôi rất yêu âm nhạc nhưng tuyệt nhiên trong tôi không
hề gợi lên ham muốn trở thành nhạc sĩ. Đối với cái bề mặt xã hội lúc bấy
giờ, tưng lai có nhiều tiếng gọi khác hấp dẫn hn, quyến rũ hn cho một con
người còn trẻ tuổi.
Dạo ấy ba tôi đã mất, mẹ tôi ở xa, tôi một mình giữa Sài Gòn phi tự quyết
định mọi chuyện về đời mình. Cái gánh đời tuổi tác còn quá nhẹ. Có lúc
tôi đã bỏ dở cái trò lãng mạn viết lách này với nỗi ám nh ngu ngốc "xướng
ca vô loại". Tôi trằn trọc đêm này qua đêm khác, ray rứt ngày này qua
tháng nọ. Nhưng càng cố quên lãng thì tiếng hát trong tôi càng vang lên
rõ rệt, tràn ngập c lúc đứng ngồi, c trong giấc ngủ.
Dần dà những năm về sau, mới bắt đầu hình thành trong tôi một quan
niệm rõ rệt: Sống là sống với người khác và muốn có cm thông chúng ta
phi luôn luôn tự diễn đạt mình. Trong những cách diễn đạt bằng tiếng nói,
bằng chữ viết và nhiều phưng tiện khác, tôi thấy tâm hồn mình có khuynh
hướng nghiêng về phía ca khúc. Trên mnh đất nghệ thuật nhỏ nhắn này,
tôi tìm thấy tự do và tôi nghĩ rằng ở đây tôi có thể bày tỏ được với người
khác về những niềm vui nỗi buồn của cuộc sống.
Mấy mưi năm nhìn lại quãng đường mình đã đi, tôi cm thấy không có gì
phi ân hận. Tôi vẫn là đứa trẻ th trong nghệ thuật, lòng còn tràn đầy cm
hứng. Tôi vẫn còn ham mê học hỏi quanh mình và còn đủ hào hứng mở
2
bằng một tiếng đồng hồ ngồi ký tên trên những trang giấy của tập bài hát
quay roneo dành cho người nghe.
Đó là buổi gặp gỡ đầu tiên giữa người sáng tác và người nghe. Những
buổi trình diễn nối tiếp ở các ging đường đại học khác cũng được lặp lại
trong một bầu không khí nồng nhiệt như thế. Trong tôi bắt đầu sáng lên
một khái niệm: đó là ý thức về trách nhiệm của người sáng tác đối với
công chúng.
Thuở ấy Nhị Xuân. Em ở nông trường. Em ra biên giới.
Đêm Nhị Xuân không còn thấy rõ mầu đất đỏ và những bãi mía, bãi dứa
cùng lán trại cũng khoác một mầu áo khác. Mưa xuống. Hội trường dã
chiến như một cái rá lọc nước th xuống những giọt dài. Chúng tôi (Phạm
Trọng Cầu, Trần Long ẩn và tôi...) cùng anh em thanh niên xung phong
nam nữ hát với nhau dưới một bầu trời được trang trí lạ mắt như thế.
Đêm cứ dài ra và những tiếng hát cứ dài ra. Nước ở con kênh dâng lên.
Mặc kệ. Cứ đứng, cứ ngồi, cứ hát. Gần khuya có cô gái thanh niên xung
phong nhanh nhẹn vui tưi mang cho chúng tôi những bát cháo gà trước
khi chia tay. Những khuôn mặt ấy, tôi đã quen đã nhìn thấy nhiều lần. Một
giờ khuya, lên xe giã từ Nhị Xuân, lòng còn âm vang tiếng cười, tiếng hát.
Những bàn tay siết chặt, những cái vẫy tay trong đêm không nhìn thấy.
Quá giờ giới nghiêm, xe nằm lại giữa đường, không được vào thành phố.
Ngủ lại chờ sáng. Về lại thành phố, trở lại công việc thường ngày. Nhưng
ở Nhị Xuân, có hai mưi người con gái thanh niên xung phong đi về phía
khác. Mấy tháng sau, tôi được tin tất c hai mưi khuôn mặt tôi đã nhìn, đã
gặp trong đêm hôm nào ở Nhị Xuân cùng nhau ca hát, đã hy sinh ở biên
giới Tây Nam. Những tiếng hát, giọng cười còn đó. Những cây mía, cây
dứa các bạn trồng vẫn còn đó, vẫn lớn lên. Tôi bồi hồi nhìn ra quãng trời
rộng và thấy lại trong trí nhớ những con người trẻ trung ấy. Trong những
trái tim ấy có gì khác chúng ta không. Trong giấc ngủ ban đêm, trên
những vầng trán khỏe mạnh ấy, đã có những cn m nào. Chúng ta nói quá
nhiều đến sự tròn đầy và chúng ta quên đi sự mất mát. Chúng ta vẽ ra
lắm nụ cười mà quên đi những nỗi ngậm ngùi riêng tư. Những người bạn
nhỏ ấy đã ra đi vĩnh viễn, nhưng nỗi nhớ thưng về họ chưa được hát đủ
như một nỗi đau. Còn thiếu sót biết bao nhiêu điều chưa nói hết lúc ở
nông trường và càng chưa nói được một my may lúc ra biên giới. Làm
một điều gì chưa đến ni đến chốn với một người không còn nữa, có phi
cũng là có lỗi với cuộc đời rồi hay không. Xin hãy tha thứ những dòng chữ
óng mượt, những sắp xếp tinh khôn, những cân nhắc đong đo xuôi chèo
thuận lái.
Thông điệp
Mỗi người đều có một cách riêng và một lý do riêng khi đến với nghệ
thuật. Cánh cửa mở ra, chúng ta bước vào. Có những cánh cửa rộng hẹp
không đều nhau. Có những cách nhìn và lòng đam mê không giống nhau.
Và làm sao có thể giống nhau được khi bn chất của nghệ thuật là một đòi
hỏi miên man cái muôn hình vạn trạng. Từ đó hình thành tính cách của
mỗi con người muốn lân la kết tình bằng hữu với nghệ thuật.
Có một điều chắc chắn là không có ai làm nghệ thuật một cách không
nghiêm túc. Con người còn lắm chỗ, lắm ni để bày ra những trò phù
3
phiếm. Tuy nhiên, cũng có không ít những người quan niệm rằng làm
nghệ thuật không vì một mục đích nào c nghĩa là muốn hoàn thành một
thứ nghệ thuật không có cứu cánh.
Đã từ lâu tôi muốn qua ca khúc nói được thật nhiều điều. Tôi không chọn
ca khúc như một chặng đường để rồi sau đó tu dưỡng hòng nhy vào
những thể loại to lớn hn. Ca khúc đối với tôi là một mô hình gần gũi, thiết
thân và hoàn chỉnh. Nó là một cuộc hôn phối kỳ diệu giữa thi ca và âm
nhạc.
ở ni nào trên mặt đất này có con người, ở đó có tiếng hát. Con người có
thể hát một mình ở bất kỳ ni đâu. Ca khúc là nỗi lòng của một con người
trong cuộc sống. Cuộc tình giữa âm nhạc và văn học này đã khiến ca
khúc tự nó có thể chạm đến mọi bờ cõi tri thức của đời sống con người.
Nó đủ kh năng hát về một cái chồi non vừa nhú cho đến cái chết của một
con người. Nó chính là tiếng chim buổi sáng, tiếng gà gáy trưa bên đồi
mang âm vang của một nỗi nhớ nhung. Nó là nắng, là mưa, là nụ cười, là
tiếng khóc. Nó ở cùng với điều nhỏ nhất và đồng thời cũng sống chung
với những cõi bờ bao la.
Tôi chưa bao giờ cm thấy ca khúc bối rối trước những điều tưởng không
nói được. Nó đã đi qua bao nhiêu mùa mang giữa lòng cuộc sống con
người và thường nó có mặt bên cạnh con người như một lời an ủi. Cũng
vì thế, tôi đã có lần nuôi tham vọng gán ghép cho ca khúc một cái gì đó
lớn hn, tràn đầy ra ngoài cái hình thể nhỏ nhắn và khiêm tốn của nó. Đó
chính là sứ mệnh truyền đạt những âu lo, những chờ đợi của con người
khi đối diện với chính mình trước cuộc sống. Nó có bổn phận phi cưu
mang trong từng dòng nhạc dòng chữ cái phần tinh khiết nhất của hạnh
phúc và bất hạnh. Như vậy, ca khúc ngoài cái vai trò mua vui cũng được
một vài trống canh, nó còn phi đm nhiệm cái sứ mệnh đẹp đẽ mà các anh
chị em họ hàng nghệ thuật của nó đã và đang làm.
Tôi nghe một tiếng hát và tôi thấy lại c một khong trời đầy kỷ niệm. Tiếng
hát đi từ tôi đến anh bằng con đường ngắn nhất. Cái kh năng to lớn sau
cùng của ca khúc là mang đến sự cm thông giữa mọi người bằng tiếng
hát. Tôi ước m một ngày nào đó trên hành tinh này tiếng hát sẽ được tr về
với vẻ đẹp thuần khiết của nó. Đó là tiếng hát bay qua các lục địa, các đại
dưng, mang trong lòng nó tình yêu và tình nhân ái. Cái sứ mệnh huy
hoàng nhất của nó là phi mang được cái thông điệp ấy đến với từng con
tim. Không những chỉ với những tâm hồn vốn yêu chuộng hòa bình mà c
những con tim đang ngộ độc bởi những ngòi thuốc nổ.
Trịnh Công Sn
4
Ca Khúc Sinh Hoạt
(mầm non)
Ta Hát To
A Gô Đá
Gà Gia Nô
Điệp khúc:
Mênh mang mênh mang cà phê buồn rơi ngoài kia lá rơi
Thương ai mong ai thời gian buồn trôi giọt cà phê đắng
Theo mây phiêu du về phương trời xa tình em vắng xa
Nơi đây riêng tôi ngồi ôm lẻ loi mơ giấc mơ buồn
tvmt
tvmt
Sáng nay café một mình, Sài Gòn chợt mưa chợt mưa
Nhớ em bao nhiêu cho vừa, em ơi em ơi
Sáng nay nghe mưa quanh mình, trời chợt lạnh như mùa đông
Những cơn mưa rơi ơ thờ, rớt trên cuộc tình mong manh
*
Anh đã đi một ngày mưa buồn, cơn gió đông lạnh đầy đôi tay
Anh đã đi để lại nơi này, đôi mắt nâu ngồi buồn xa xăm
Như cánh chim lạc về phương nào, theo bước chân một ngày mưa bay
Anh đã đi để lại nơi này, cơn gió đông còn buồn mênh mông
**
Sáng nay mây thấp trên đầu, từng giọt café ngọt đắng
Biết em nơi đâu bây giờ, em ơi em ơi
Sáng nay ngồi khóc một mình, từng giọt sầu rơi lặng lẽ
Biết anh ra đi thật rồi... Ơ .......... hờ
(Repeat *)
(Repeat **)
Sáng nay ngồi khóc một mình, từng giọt sầu rơi lặng lẽ
Biết ta xa nhau thật rồi. Ơ .......... hờ
Giờ lang thang ngoài phố tôi buồn thầm nhớ quán cà phê
Cà phê sao giọt đắng vui buồn làm bao con tim xao xuyến
Ngồi nơi đây chỉ có riêng mình, giờ xa tôi thấy nghẹn ngào
Và hôm sau lại đến nơi này tìm em chẳng thấy người đâu
Em biết không giờ tôi ước mong được nghe em nói em cười
Nhìn em dù một lần cuối
Và tôi khát khao tình yêu của em, bờ môi tiếng nói câu cười
thoáng trong đời, xin đừng thì thầm với em
Tài liệu tham khảo: Tình Yêu & Quê Hương - Nhạc Tuyển 2
(Văn Phụng - Đan Thọ - Nhật Bằng - Nguyễn Túc / Virginia 1996)
họctrò
1950s ...
tvmt
1. Ở VN, Cũng Nghe Minh Họa Kiều Của Nhạc Sĩ Phạm Duy...
Tôi là một người yêu nhạc của Phạm Duy từ hồi còn rất bé. Đã hơn ¼ thế
kỷ trôi qua, ở Việt Nam, dù những ca khúc do ông soạn hoàn toàn cố tình
"bị vắng bóng" trên các phương tiện thông tin đại chúng như radio, TV,
báo chí... nhưng trong các quán nhạc hay phòng trà, trong các gia đình,
âm nhạc của ông vẫn còn, người ta vẫn nghe, vẫn thuộc, vẫn chép lại lời
nhạc và quảng bá cho nhau...
Năm nay nhạc sĩ Phạm Duy đã 81 tuổi. Ông là một nhân vật có "tài nghệ
siêu quần" hay là "võ nghệ tuyệt luân" của đất nước Việt Nam trong lãnh
vực nghệ thuật. Người ta đã viết và đã nói về ông quá nhiều, tôi mường
tượng hình như nhạc sĩ Phạm Duy là người đã để cho "chảy nhiều mực
và tốn nhiều giấy" nhất trong lịch sử văn hóa nghệ thuật của nước Việt
Nam đương đại...
Ở Việt Nam, tôi cũng có nghe ngóng và theo dõi từng "đường đi nước
bước" của nhạc sĩ Phạm Duy ở nước ngoài (điều mà từ năm 1975 đến
giờ tôi vẫn làm). Tôi chờ đợi từng ngày Minh Họa Kiều II ra mắt như lời
ước hẹn của ông khi Minh Họa Kiều I xuất hiện cách đây vài năm...
Những nhạc khúc ông viết ra ở bên kia quả địa cầu, chắc ông cũng không
ngờ rằng ở quê nhà có nhiều người âm thầm đi tìm kiếm, sưu tầm, gìn
giữ quý giá tưởng như không gì còn quý hơn thế nữa. Tôi là một trong số
rất nhiều người Việt Nam ở quốc nội đã làm công việc đó...
Theo tôi, nhạc sĩ Phạm Duy có lẽ đã "thai nghén" chủ đề "Kiều" từ lâu lắm
rồi, dễ đến hơn nửa thế kỷ, chứ không phải chỉ gần đây ông mới có ý định
"kết thúc sự nghiệp" âm nhạc vĩ đại của mình bằng Minh Họa Kiều đâu.
Từ những ngày nào xa xưa lâu lắm, trong những ca khúc của ông, ông
thường nhắc đến "Kiều" và "yêu Nguyễn Du" nhiều bằng hoặc nhiều hơn
bất cứ ai ở nước Việt Nam. Như trong bài Tình Ca bất hủ của ông, viết
năm 1953, bài hát mà nhiều người rất thuộc:
Ông kể rằng ngày xưa hồi còn thơ ấu, những lời ru êm ái nhất ông nghe
từ người mẹ là những "tiếng ru muôn đời" của nước Việt Nam, trong đó
phần lớn là những câu thơ "Kiều ru" tuyệt diệu in sâu đậm nét trong lòng
ông: "thoắt ngàn năm thành tiếng lòng tôi...". Thành thử về sau, khi soạn
Kiều Ca, ông đã nhiều lần nhắc đi nhắc lại: "... tôi vẫn không quên mình là
người Việt Nam..."...
Cũng có lần nhạc sĩ Phạm Duy viết trong báo Nghệ Thuật, số 6, xuất bản
năm 1966 tại Sài Gòn, những cảm nhận của ông về tiếng lòng say sưa,
tha thiết, thành khẩn với mình với người của nàng Vương Thúy Kiều qua
ngón đàn tài tình của người "đệ nhất ca kỹ" mà ta tin chắc rằng đó cũng
chính là tiếng lòng của ông:
"... Tôi chỉ cho rằng mình đã tiếp nhận được của Nguyễn Du một thông
điệp : nhạc của nàng Kiều buồn lắm, làm đứt ruột người và đau lòng mình
: nhạc Kiều làm nao nao lòng Kim Trọng, làm say lòng Hoạn Thư, làm tan
nát lòng Thúc Sinh, làm Hồ Tôn Hiến phải chau mày rơi lệ...
Và cho đến khi nhạc Kiều hết sầu thảm và trở nên vui vẻ thì... hết truyện
Kiều: sau khi tái ngộ người yêu, và thể theo lời yêu cầu của Kim Trọng,
trình diễn xong một khúc nhạc vui, nàng Kiều cuốn dây đàn lại, hứa từ
này xin chừa không đánh đàn buồn nữa...
Nguyễn Du còn dạy tôi thêm điều này : Kiều đánh đàn cho người yêu
nghe, cho kẻ thù hay cho người nắm quyền lực nghe... cũng đều trình
diễn với một tấm lòng say mê, tha thiết, thành khẩn với mình, với người...
Ngoài ra, ta còn nhận thấy rằng, trong truyện Kiều, kẻ sĩ, nhà buôn, quan
lại, thích tài đánh đàn của Kiều và họ thích nghe âm nhạc... Còn vị võ
tướng họ Từ, trong suốt thời gian ở với Kiều, không một lần nào muốn
làm Chung Tử Kỳ như Kim Trọng, muốn hỏi đến nghề trúc tơ và bắt dạo
đàn cho Thức Sinh nghe như Hoạn Thư, hoặc muốn ép nàng vặn trục đàn
như Hồ Tôn Hiến.
Trượng phu khi xưa không ưa nghe nhạc buồn chăng? Vậy mà ông phải
chết đứng! Tội nghiệp!
Ta vẫn có thể nghiên cứu truyện Kiều để tin vào thuyết định mạng, nhưng
ta cũng có thể tin rằng thân phận nàng Kiều sẽ không đến nỗi quá bi đát
nếu tiếng đàn của nàng đầm ấm từ khi mới gặp Kim Trọng...".
(KHÓC CƯỜI THEO MỆNH NƯỚC - Nghệ Thuật số 6/1966 - Phạm Duy)
Rồi như trong bài Bình Ca 6 Ru Mẹ, viết năm 1973, ở đoạn điệp khúc ông
đã vẽ lên một hình ảnh rất thanh bình, rất giàu chất thơ, là đứa con Hòa-
Bình-Hai-Mươi-Tuổi-Việt-Nam hát ru bà mẹ Chiến-Tranh-Năm-Mươi-Tuổi-
Việt-Nam bằng những câu thơ Lục Bát tuyệt vời của Nguyễn Du, của Việt
Nam, mà ông gọi đó là những "câu thơ, vần thơ hòa bình":
2
... Mẹ năm mươi tuổi chiến tranh
Con hai mươi tuổi hòa bình về chơi
Từ lâu súng nổ vang trời
Hôm nay in lặng cho đời ngẩn ngơ...
... Mẹ tôi giấc ngủ khó khăn
Xưa nay ru mẹ toàn bằng đạn bom
Mẹ ơi giấc ngủ muộn màng
Con xin ru mẹ một ngàn lời ru
Ầu ơ tiếng hát Nguyễn Du
Vần thơ Sáu Tám hát cho hòa bình
Ầu ơ tiếng hát Nguyễn Du
Vần thơ Sáu Tám hát cho hòa bình...
(BÌNH CA 6 RU MẸ - 1973)
Nhạc sĩ Phạm Duy đã rất am tường về cách thức người bình dân Việt
Nam "sống" với truyện Kiều trong sinh hoạt hàng ngày, như trong cuốn
Đặc Khảo Về Dân Nhạc Ở Việt Nam do ông soạn (NXB Hiện Đại - Sài
Gòn năm 1972) có đoạn viết:
"... Truyện Kiều đã tạo nên một lối ngâm hay kể Kiều. Khi không ngâm cả
một truyện thơ mà chỉ kể lại một vài đoạn, người ta gọi lối trích truyện thơ
ra để ngâm như vậy gọi là lẩy... Ngâm Kiều hay kể Kiều hay lẩy Kiều thì
vẫn dùng ngũ cung nhưng có hai nét nhạc: một chạy trên bộ do re fa sol
la, một chạy trên bộ re fa sol la do..."
Rõ ràng nhạc sĩ Phạm Duy đã "ưu tư" rất nhiều về truyện Kiều, ông yêu
truyện Kiều, ông thuộc truyện Kiều và hằng ngày ông nghiền ngẫm Kiều,
thảng hoặc có lúc nào rảnh rỗi biết đâu ông cũng ngâm nga "lẩy Kiều" hay
"bói Kiều" như bao người bình dân Việt Nam khác? Vả lại nếu như ông
không thuộc không yêu truyện Kiều, thì làm sao ông soạn nhạc cho Kiều
được, vì như ai ai cũng biết, lề lối làm việc của ông rất nghiêm túc, kỹ
lưỡng, cẩn thận, nhất là đối với một tác phẩm lớn của dân tộc Việt Nam là
Kim Vân Kiều của cụ Nguyễn Du?
Đến năm 1977 ông lại nhắc đến truyện Kiều một lần nữa trong Nguyên
Vẹn Hình Hài:
3
Ông có ý nói rằng ở quê hương Việt Nam ai cũng yêu truyện Kiều và vì
vậy người dân Việt Nam rất thích và rất thành thạo niêm luật dễ dàng dễ
hiểu của thể thơ Lục Bát nên ai ai cũng làm thơ được... Thật đúng quá!
Gần đây, vừa nghe nói ông đã cho ra mắt Minh Họa Kiều II ở nước ngoài,
cũng như cách đây vài năm Minh Họa Kiều I đã được nhà báo Hoàng Phủ
Ngọc Tường viết khen ngợi trên tờ Tạp Chí Âm Nhạc Số 2 - 1998 phát
hành tại Sài Gòn có tựa là Đêm Nghe Kiều Ca Tại Paris... Tuy ở cách xa
Sài Gòn vài trăm cây số, nhưng tôi cũng đã cố đi lùng kiếm và may mắn
đã tìm được đĩa CD tác phẩm mới nhất này của ông.
Minh Họa Kiều II gồm có 11 bài, đó là: Người Đâu Gặp Gỡ - Lơ Thơ Tơ
Liễu - Cách Tường Một Buổi - Biết Đâu Hợp Phố - Đá Biết Tuổi Vàng -
Hán Sở Tranh Hùng - Tư Mã Phượng Cầu - Này Khúc Kê Khang - Chiêu
Quân Cống Hồ - Càng Tỏ Hương Nồng - Trăng Thề Còn Đó.
Bài nào nét nhạc cũng lạ, cũng hay, được thể hiện qua giọng ngâm trong
vắt, tuyệt vời, giàu biểu cảm của Thanh Ngoan, Thảo Hiền và được trình
bày bởi những giọng ca thượng thặng, sang trọng nhất, quý phái nhất của
cộng đồng Việt Nam của cả quốc nội, quốc ngoại hiện nay, đó là Ái Vân,
Duy Quang, Tuấn Ngọc, Thái Hiền, Thái Thảo... Ngoài ra, còn phải kể đến
tài nghệ hòa điệu phối khí của nhạc sĩ Duy Cường - đã quyết định phần
lớn sự thành công của nhạc phẩm - làm người nghe rất lấy làm lạ lùng
thích thú vì chỉ có... một mình nhạc sĩ Duy Cường mà thôi (có lẽ phải kể
thêm giàn máy computer cao cấp nữa), nhưng những nhạc cụ dân tộc
như đàn tranh, đàn bầu, đàn nhị, đàn nguyệt, tam thập lục, sáo trúc, song
loan, chiêng, trống v.v... lại được sử dụng rất điệu nghệ và hòa quyện với
nhau một cách tự nhiên, hài hòa, rất trau chuốt, điêu luyện và rất công
phu, rất gây ấn tượng, để tạo nên hình ảnh gần như thực thấy, đúng với ý
nghĩa của hai chữ "minh họa"...
Nhạc sĩ Phạm Duy đã soạn Minh Họa Kiều khi đang ở nước ngoài. Đó là
một sự kiện đáng phải trân trọng. Vì rằng ngay ở trong nước, hiện nay
nhiều nhà phê bình âm nhạc đang lên tiếng cảnh báo về hiện tượng âm
nhạc có chiều hướng lai căng, mất gốc, xa dần "cội nguồn dân tộc"... Vậy
mà ở nước ngoài, chỉ có một mình nhạc sĩ Phạm Duy, đơn độc ông "trở
về nguồn" bằng một tác phẩm lớn, lớn như cái tâm của ông, như ngày
nào ông viết Trường Ca Con Đường Cái Quan hay Trường Ca Mẹ Việt
Nam vậy. Ông nhắc nhở tất cả mọi người Việt Nam rằng xin hãy nhớ
mình vẫn là người Việt Nam dù đang sinh sống ở đâu trên khắp thế giới,
rằng vẫn còn có nguồn cội để mà tìm về, rằng vẫn còn đó truyện Kiều bất
hủ của thi hào Nguyễn Du, để mà ngâm, để mà lẩy, để mà vịnh, để mà
bói, và bây giờ, nhờ nhạc sĩ Phạm Duy, còn để mà hát nữa.
Nhạc sĩ Phạm Duy đã soạn Minh Họa Kiều khi ông đã 80 tuổi. Đây là một
hiện tượng rất đáng khâm phục. Ở vào cái tuổi "đã nghe gần gũi nhạc
thiều âm ty" (Tình Thu - Phạm Duy) mà ông vẫn còn có đủ trí lực và sức
4
khỏe để viết, và viết cho tới-nơi-tới-chốn như Minh Họa Kiều I & II thì quả
là hiếm có lắm. Mấy người được như ông? Tôi nhớ có một bài viết của
nhà thơ Nguyên Sa có tựa: Phạm Duy - Đại Lực Sĩ cách đây gần 10 năm,
không ngờ sau 10 năm "danh hiệu" đó dành cho ông vẫn còn nguyên:
nhạc sĩ Phạm Duy vẫn còn là "lực sĩ" cả trong thể trạng và trí tuệ. Thật là
mừng sao, vì nhờ vậy mà hôm nay chúng ta mới còn được nghe Minh
Họa Kiều I và II của ông...
Ở Việt Nam, tôi cũng đã được nghe Minh Họa Kiều của nhạc sĩ Phạm
Duy...
Tôi rất vinh dự được làm một người Việt Nam và biết yêu Phạm Duy.
ĐỖ HÙNG
(Bình Thuận - Việt Nam - 23/1/02)
*****
Thạch Miên
"Không biết ba trăm năm sau, có còn ai khóc nhớ Tố Như hay không?"
Trả lời câu hỏi này đối với nhà thơ Nguyễn Du, một thi sĩ lỗi lạc bậc nhất
của Việt Nam, người ta đã không cần đến 300 năm sau, mà nhiều thế hệ
đã và đang tiếp tục truyền tụng tác phẩm đồ sộ của Nguyễn Du. Trong số
những người làm công việc ấy, những năm gần đây có nhạc sĩ Phạm Sĩ
Phạm Duy. Ông phổ những nét nhạc tài hoa vào cung đàn bạc mệnh của
Thúy Kiều, vì cho rằng trong các tác phẩm thi ca của dân tộc, truyện Kiều
của Nguyễn Du đã cho thấy một đời sống rất gần với thân phận Việt Nam,
một thân phận nổi trôi, truân chuyên, bão tố.
Hai năm trước, diễn tả hình ảnh của nàng Kiều khi gặp mộ Đạm Tiên
bằng nhạc trong Minh Họa Kiều I, Phạm Duy đã chinh phục dễ dàng giới
yêu chuộng âm nhạc Việt Nam ở thủ đô Hoa Thịnh Đốn. Năm nay, chiều
Thứ Sáu 22 tháng 3 một lần nữa, người Rong Ca già 81 tuổi, tóc trắng
xóa, đã thu hút và tạo một ấn tượng mạnh mẽ hơn nữa nơi người nghe ở
giảng đường 244 trường Luật Đại Học George Mason trong buổi nhạc
thoại với khoảng trên 150 thính gỉa mà nhạc sĩ xem là thân hữu đến nghe.
Gọi là thân hữu, vì từ khi hiền thê của nhạc sĩ Phạm Duy là ca sĩ Thái
Hằng qua đời vào năm 1999, ông có ý định giải nghệ. Ông không muốn
trình diễn nữa ở các nhạc hội, cũng không xuất hiện nữa trên các sân
khấu, tách riêng ông -- một người trình diễn -- ra khỏi người nghe là khán
5
giả. Ông chủ trương trong lộ trình từ Caifornia đến Washington DC hay
sang Âu Châu trình bày minh họa Kiều tới người nghe sẽ qua phương
thức ấm cúng hơn, đó là trong khuôn khổ hội ngộ bạn bè. Nhất là minh
họa Kiều I và Kiều II được Phạm Duy xem là loại nhạc giao hưởng, không
thích hợp trong một không khí đại nhạc hội có những tiết mục đa dạng.
Nhạc sĩ Phạm Duy gây không khí bằng phần dẫn vào những đoạn nhạc
được thâu sẵn trong dĩa. Dĩa nhạc là một công trình tập thể của một số
nghệ sĩ trong đó có một số người con của Phạm Duy. Dĩa nhạc được hòa
âm điêu luyện và chăm sóc bằng các kỹ thuật hiện đại nhất do Duy
Cường phối trí, với các giọng hát được nhiều người ưa thích như Thái
Hiền, Thái Thảo, Duy Quang, Tuấn Ngọc. Ca sĩ Ái Vân vừa hát vừa diễn
ngâm. Ngòai ra còn hai giọng ngâm sắc sảo của hai nghệ sĩ Việt Nam lão
luyện khác là Thanh Ngoan và Thảo Hiền. Dĩa nhạc nhờ các giọng ngâm,
tiếng hát của họ đã tạo nên một nhạc cảnh rất sống động, mặc dù trên
sân khấu của nhạc thoại, chỉ có một mình Phạm Duy làm công việc dẫn
giải và diễn tả.
Giáo sư Nguyễn Ngọc Bích, chủ tịch Hội Văn Hóa Việt Nam tại Bắc Mỹ,
trong phần giới thiệu nhạc sĩ Phạm Duy đã gọi ông là một "cổ thụ văn
hóa" và cho biết cộng đồng người Việt còn may mắn khi có giữa chúng ta
nhạc sĩ Phạm Duy. Khi ông Bích giới thiệu Phạm Duy năm nay đã 81 tuổi,
người nhạc sĩ có tâm hồn trẻ mãi không già đã lên tiếng chêm một câu
sửa sai ngay rằng ông mới 18. Nhạc sĩ Phạm Duy qua lời giới thiệu là
người trong ngũ tiền phong của tân nhạc Việt Nam và liên tục trong 60
năm qua đã có trên dưới 1000 nhạc phẩm. Sáng tác của nhạc sĩ Phạm
Duy rất phong phú vì có nhiều thể tài và thể loại.
Trong khuôn khổ của nhạc thoại, những lời trao đổi dưới dạng mạn đàm
do ông Nguyễn Ngọc Bích thực hiện, nhạc sĩ Phạm Duy đã có cơ hội đề
cập đến mục đích của ông khi làm công việc phổ nhạc Minh Họa Đoạn
Trường Tân Thanh. Ông nói Minh Họa Kiều là một công trình cuối của đời
ông, nhằm đạt mục đích xiển dương văn hóa, duy trì một nét độc đáo của
dòng thơ dòng nhạc Việt Nam dựa trên tác phẩm lẫy lừng của Nguyễn
Du. Kiều phản ảnh thân phận của người Việt và công việc làm của ông là
một nỗ lực giải oan cho số kiếp. Ông hy vọng Minh Họa Kiều là một đóng
góp xứng đáng vào lúc tình trạng sáng tác nhạc trong nước cũng như
ngoài nước trong những năm gần đây xuống thấp vì khá lai căng, từ nhạc
đến lời quá đơn giản, đôi khi ngô nghê, nếu không bị xem là chỉ có giá trị
văn công thì cũng chỉ là đáp ứng thương mại thời thượng chứ không tạo
sự khởi sắc cho nhạc Việt Nam.
Hẳn đã có rất nhiều người tham dự buổi nhạc thoại dễ dàng đồng ý ngay
với nhạc sĩ khi được nghe các phần trong Kiều I tức lúc Kiều gặp Đạm
Tiên, Kiều II tức lúc Kiều gặp Kim Trọng. Hai trong số bốn phần minh họa,
mà phần cuối là việc Kiều trầm mình xuống sông Tiền Đường. Nhạc sĩ
6
Phạm Duy cho biết ông gần hoàn tất phần III và chuẩn bị cho việc soạn
phần IV.
Tuy khán giả chỉ nghe dĩa nhạc, chứ không dự một buổi trình diễn có
người hát, có nhạc sĩ và nhạc cụ sống, nhưng phần trình bày mạch lạc và
rất hóm hỉnh duyên dáng của Phạm Duy dẫn người nghe qua trong 11
khúc của Kiều II đã khiến người nghe cảm thấy thích thú. Hiếm khi có
buổi nhạc thoại ở một sân khấu đơn sơ như thế lại có thể níu chân người
nghe đến gần 3 tiếng đồng hồ.
Nhạc sĩ Phạm Duy cho biết, minh họa Kiều khác với những loại nhạc ông
đã làm trong suốt 60 năm qua, không phải là nhạc tả thực như Trường Ca
Con Đường Cái Quan, không phải là nhạc ấn tượng như bài Mẹ Việt
Nam, không ẩn dụ như Bầy Chim Bỏ Xứ, không siêu thực như Trường Ca
Hàn Mặc Tử... Tính chất của nó và vị thế của nó nằm trong dòng nhạc
Việt và nhân loại là gì? Ông nói ông hiện đã tìm ra danh từ mà người Mỹ
cũng đã dùng đó là một thứ mood-music. Phạm Duy nhận định rằng thơ
Nguyễn Du rất xúc tích, chỉ trong hai câu lục bát thôi đã diễn ra rất nhiều
trạng thái. Trong một bản nhạc thông thường, nhạc sĩ chỉ cần đưa ra một
hay hai trạng thái là đủ. Bây giờ phổ nhạc thơ Nguyễn Du, ông cần rất
nhiều yếu tố để tạo ra rất nhiều trạng thái. Chẳng hạn phải dùng tiếng
ngâm theo điệu cổ truyền, phải dùng những tiếng đàn tranh, đàn nguyệt,
đàn bầu bên cạnh các nhạc cụ tây phương. Phải cần đến hòa âm, phối trí
của Duy Cường, ngoài giai điệu và nhạc pháp Phạm Duy, tất cả tạo nên
các trạng thái phù hợp với tình tiết.
Nhạc sĩ Phạm Duy tuyên bố rằng với Minh họa Kiều, ông cảm thấy sung
sướng vì đã làm cho nhạc Việt càng ngày càng thêm phong phú. Ông cho
hay ông còn sung sướng hơn nữa nếu người nghe hiểu rõ hơn về phần
nhạc thuật, để thưởng thức tác phẩm được vẹn toàn.
Điều đặc biệt của buổi nhạc thoại Phạm Duy ở trường Luật Đại Học
George Mason hôm thứ sáu, không phải chỉ có thế hệ lớn tuổi tham dự
mà còn rất đông khán thính gỉa trẻ hơn và họ có lẽ cũng là số người mua
dĩa nhạc nhiều nhất. Khoảng gần 80 dĩa nhạc minh họa Kiều được bán
hết ngay sau buổi nhạc thoại, với giá 20 đô la một dĩa. Buổi nhạc thoại do
Hội Văn Hóa Việt Nam tại Bắc Mỹ và Học Hội Phạm Duy tổ chức. Sau
sinh hoạt này, Phạm Duy sẽ đến Âu Châu để trình bày Kiều II ở Anh và
Pháp với vòng thân hữu Việt Nam.
Thạch Miên
03-27-02
*****
7
3. Phạm Duy - Con én đưa thoi
Bác Phạm Duy đến Paris giưã những ngày xuân rực rỡ. Trời xanh ngắt,
nắng tươi và ấm, hoa đào hoa táo chiú chít nở triũ cành. Sau bốn năm
không gặp, bác vẫn thế, có gầy hơn, nhưng khoẻ ra. Bốn năm, so với tuổi
đời tám mươi mốt cuả bác, hình như chỉ là một khoảng thời gian ngắn
ngủi, nhưng thật ra, đầy biến động: bác Thái Hằng mất, bác phải giải phẫu
tim, rồi cùng các con về Việt Nam vài lần, thăm miền Bắc sau năm mươi
năm xa cách, gặp lại miền Nam kể từ buổi chia ly tháng 04.1975. Bác
Phạm Duy đã hài lòng khi thực hiện được một trong những mơ ước cuối
đời, dù trễ hơn dự định đôi chút:
Hẹn em nhé,
Năm 2000 sẽ
Hai bên cưả hé
Cho anh trở về...
Việt Nam, cuối cùng, đã lại trở thành một trong những điểm đi-về trên con
đường viễn du vô định cuả người nghệ sĩ. Tôi nhìn bác, nghe bác, và chỉ
mong sao có được một nưả cái sinh lực cuồn cuộn nơi người đối diện.
Niềm yêu sống phát ra từ ánh mắt, miệng cười, những cái khoát tay, từ lối
nói ‘’lộng ngôn’’ hào hứng đầy thách thức, buộc người nghe phải luôn
cảnh giác theo dõi, không được có cái thái độ ơ hờ thụ động thứ nhất ngồi
lì, thứ nhì đồng ý (không hiểu sao, tôi lại liên tưởng đến nhà văn Nguyễn
Tuân cùng những giai thoại về ông, và nghĩ, nếu được sống như ý muốn,
có lẽ Nguyễn Tuân cũng sẽ có cách nói phớt đời như thế...). Niềm yêu
sống còn phát ra từ những dự định đường dài: thực hiện cho xong bốn
bức Minh Hoạ Kiều, những CD-ROM về âm nhạc Việt Nam, về gia đình
Phạm Duy... Kiều 1 đã hoàn tất từ bốn năm trước, lần này, bác Phạm Duy
đem thêm Kiều 2 đến giới thiệu với thính giả Paris đúng vào ngày thứ hai
Phục Sinh 01.04.2002 (*). Cũng là ngày giỗ đầu cuả nhạc sĩ Trịnh Công
Sơn...
Hội trường chật người. Hơn hai trăm tâm hồn Việt, Pháp đi tìm lại Đoạn
Trường Tân Thanh cuả Nguyễn Du qua âm nhạc Phạm Duy. Nhưng theo
lời dẫn cuả chị Thụy Khuê, bác Phạm Duy muốn đây không phải chỉ đơn
giản là một buổi giới thiệu diã nhạc mới, mà thật sự là một buổi gặp gỡ,
trao đổi giưã các thế hệ. Mà đúng như vậy, bốn thế hệ đã cùng có mặt để
nghe và hát nhạc Phạm Duy: từ thế hệ 70-80 tuổi cuả các bác Phạm Duy,
Trần Văn Khê, qua thế hệ 50-60 tuổi cuả các anh chị Lê Tất Luyện-Thụy
Khuê, Phạm Trọng Luật-Miêng, Bạch Yến, Nguyễn Huy Thiệp..., đến thế
hệ 30-40 tuổi cuả chúng tôi và sau hết là thế hệ cuả bé Kiều Thụy, 6 tuổi,
vững vàng diễn tả trọn bài ‘’Hoa Xuân’’ trên sân khấu. Trong cái tất bật lo
lắng mong cho chương trình diễn ra đúng theo dự định, bên cạnh con
người huyền thoại ‘’Ngàn Lời Ca’’, các bạn tôi bất chợt tìm được những
nét rất ‘’đời thường’’ cuả bác Phạm Duy, cẩn thận chi ly trong vấn đề giờ
giấc, ‘’stress’’ đến độ quên cả chào hỏi, ăn uống trước giờ trình diễn, vì
chỉ lo chăm chú ôn lại những gì sẽ nói trước đám đông. Con người ấy,
chẳng vì tuổi tác, điạ vị, danh tiếng mà mất đi tính năng động, sự linh hoạt
vốn có từ trước. Không ngồi yên một chỗ, bác Phạm Duy có mặt khắp
8
nơi, chụp ảnh người bạn già Trần Văn Khê, người bạn trẻ Nguyễn Huy
Thiệp, chụp ảnh thính giả và đàn con, đàn cháu đang trình diễn trên sân
khấu. Phạm Duy là ngôi sao sáng kiêu hãnh, đồng thời, bác cũng là
người-bình-thường-như-tất-cả-mọi-người, tan hoà vào giưã đám đông.
Kiều 1, rồi Kiều 2 đến với người nghe qua lời giới thiệu cuả chị Thụy Khuê
và phần dẫn giải cuả chính tác giả Phạm Duy. Thính giả, có người ngạc
nhiên bắt gặp các giọng hát ‘’rất Tây’’ Thái Hiền, Thái Thảo, Tuấn Ngọc
trình bày nhiều đoạn Kiều bên cạnh hai giọng ngâm cổ Thanh Ngoan,
Thảo Hiền và cách hát luyến láy âm hưởng dân ca cuả Ái Vân, Duy
Quang. Có người thích thú trước lối ‘’cổ kim hoà điệu, đông tây tương
phùng’’ trong phần hoà âm cuả Duy Cường. Lại có người, trước đây đã
nghe Kiều 1 qua diã nhạc nhưng không thích, nay lại say mê theo dõi
những điệu bộ, cử chỉ, lời dẫn nhiệt thành nhưng không kém phần dí dỏm
cuả tác giả. Thính giả đã trở thành khán giả, buột miệng khen: ‘’Bố già
duyên dáng quá!’’ (có lẽ người phát biểu, con gái nhạc sĩ Nguyễn Văn
Khánh, đến từ Hà Nội, đã không biết rằng trong thập niên 70 cuả thế kỷ
trước, giới trẻ Sài Gòn cũng đã thân mật gọi bác Phạm Duy như vậy...)
Thế là, sau khi Kiều cuả Nguyễn Du đã được vịnh, ngâm, lẩy qua vài thế
kỷ, người Việt thời hiện đại đã bắt đầu có thể cất tiếng hát Kiều bằng âm
nhạc Phạm Duy.
Nhưng, âm nhạc Phạm Duy không phải chỉ bắt đầu và kết thúc ở Minh
Hoạ Kiều. Chúng tôi, lớp con cháu, đã cùng nhau hát ‘’Tình Ca’’, ‘’Ru Mẹ’’,
‘’Hoa Xuân’’, ‘’Xuân Ca’’, ‘’Xuân Thì’’, ‘’Xuân Hiền’’. Hát nhạc Xuân Phạm
Duy khi đất trời Paris đang vào xuân phơi phới, còn gì hứng thú hơn? Thế
hệ nhạc sĩ trẻ: Ngô Càn Chiếu, Lê Hoài Anh, Mộng Trang, Trần Lê Khang,
Nguyễn Linh Quang cũng đã góp tiếng hát, tiếng đàn mừng xuân với các
sáng tác mới, như sẵn sàng tiếp nối ước mơ cuả người nghệ sĩ lão thành,
ước mơ đưa loài người đến một muà xuân vĩnh viễn.
Chương trình kết thúc, nhưng những hẹn hò cho một tương lai gần đã
chớm: mọi người chờ đợi Kiều và Thúc Sinh, Kiều với Từ Hải, sau khi đã
theo Kiều gặp Đạm Tiên, nghe Kiều thề thốt cùng Kim Trọng. Mọi người
chờ đợi con én Phạm Duy sẽ đem nàng Xuân Kiều đến với Paris nhiều
lần nưã, sau khi vươn cánh chao liệng khắp vòm trời thế giới để gửi gấm
muà Xuân Mới đến cho cuộc đời.
Cổ Ngư
Paris 04.2002
9
Cách Biệt
Trầm Tử Thiêng
1.
Em với ta . . . đâu thành . . . hai thế hệ ?
Dù em tròn . . . mười sáu . . . ta ba mươi
Em với ta . . . nếu là . . . hai thế hệ
Sao cùng đang . . . sống giữa . . . nước non này ?
2.
Mùa Thu đó . . . sau hồi . . . Tây chiến bại
Mình lên tàu . . . vượt tuyến . . . đêm di cư
Ta trót đi . . . bỏ người . . . thương mến lại
Đêm thật buồn . . . mình đáng nhớ . . . không em
Điệp khúc
Hãy đến với nhau . . . trong tình thương yêu . . . đồng bào
Hãy đến với ta . . . nhìn mồ hôi trên . . . ruộng cày
Hãy đến với nhau . . . trong tình em ca . . . dịu ngọt
Ta lỡ yêu người . . . hay người trót đã . . . yêu ai ?
3.
Sao ngoảnh đi . . . xem thường . . . mảnh áo bạc
Đừng an nhàn . . . phù phiếm . . . bên cao sang
Em đến đây . . . cho tình . . . ta ấm lại
Cho hẹn hò . . . ngời sáng nét . . . ba mươi[/i]
Chép theo:
1 . Băng nhạc "Cỏ Mây 1", Duy Khánh thực hiện tại Saigon năm 1972 .
2 . Băng nhạc "Tiếng Hát Duy Khánh 1", Duy Khánh thực hiện tại Saigon
khoảng 1971 - 72 .
Biển Nhớ
Điệp khúc
Ai nhớ ai, cái trâm em cài – để làm tin tình của mình đó
Trâm hỡi trâm, lòng này thầm nhớ, nhớ nhớ nhớ nhớ, nhớ thương tình
nhân.
(Chép theo bài hát do các giọng ca Thiên Kim, Lynda Trang Đài, &
Phượng Vy
Nhi Nguyễn
Bebop (E major)
Đ.K.:
Đ.K.:
Dang tay chạy trên bãi biển dài.
Nghe cát len vào tận kẽ chân.
Về nơi đây, nơi xôn xao thành phố.
Mà sao im vắng, mà sao im lắng.
Bốn bề tâm tư.
California hay quê nhà?
California hay quê nhà?
2
Cảm Ơn
Ngân Khánh
Ngồi đọc lá thư, đơn sơ tha thiết văn chương học trò.
Nhìn cặp bánh chưng, mà lòng chợt thương mẹ già xa xôi.
Mặc vào áo len, bâng khuâng tôi nghe trong hồn chơi vơi.
Xuân đang về trên khắp đất trời nhưng tất cả xuân là ở đây.
Một đời cha hy sinh đem rủa xương máu nhà bình
Một đời anh nghe chưa an thân ___ đói nhục vinh
Chờ cuộc sống bao dung, chờ _______hoan ca
chờ ngày mai __________
_____________
Để ngày thương đau chưa nghe ai nhắc đến tên
Nghìn lời hát vang vang
Nghìn lời ___i trong tôi
Cám ơn anh! Cám ơn anh! người chiến sĩ vô danh
tvmt
Tình êm quá
Tình lá non
Xanh lên giấc mơ mượt óng chân son
Một đời sẽ qua bên thân ngà phơi phới
Bên tiếng cười
Em là xuân cho én hân hoan
Nhẹ trôi những ngày thu qua
Hồ in một vầng trăng
Tình tình ơi
Em rất gần
Xin đừng cho âu lo in lên tình tôi
Khẽ khàng giấc vàng
Ướp trong tình quá huy hoàng
Life passes by
With you beside me, your laughter
You ' re the spring, you bring me songs
Summers and autumns passed
Winters, the sky ' s blue
Love, sweet love, you ' re so near
I hear your heartbeat inside my mind
Closer to me
I ' ll never let you go
(I thank you for your love)
Chilli
2
Cám Ơn Mùa Thu
Thanh Tùng
Lặng nhìn mặt trời một sớm mùa thu - mới thấy đẹp làm sao
Lặng nhìn mặt người sống trong tình yêu - mới thấy dịu dàng làm sao
Trên cao, nắng ở trên cao
Trên cao, mây ấm ở trên cao...
Đời ta trôi nổi, mãi đến phương nào kiếm tìm một chỗ bình yên!
Nhưng khi có nhau trong vòng tay,
ai biết đâu rằng những ngày thần tiên rồi sẽ mất,
theo bóng thời gian ....
Một ngày em đến với những ân tình, cong bờ môi, ướt lời thơ,
Bao nhiêu đắm say hay sầu bi tình yêu đến không ngờ!
Khiến lòng mình tưởng còn băng giá...
Chợt nên bão tố... Anh nhớ những khi chúng mình ngồi bên nhau...
Em nói yêu anh hay lời tình trăn trối??
Nghe thấy trong tim tiếng khóc chia lìa...
Xin đừng hỏi tôi cùng năm tháng người đã có mấy lần yêu
Chỉ biết yêu cho tôi đau buồn thôi
Số kiếp không mang người đa tình ơi
Tình ơi buồn như chiếc lá rơi cuối thu
Nếu đã lỡ bước chân ai xin đừng yêu
Làm người tình mùa thu nụ cười ai sao hoen mi kia lệ rơi
Còn đó số kiếp đã mang tình buồn
Và tôi cảm ơn tình yêu của em cho đời bớt vơi sầu
Và tôi nguyện dâng tình yêu đó theo em cùng năm tháng dài
Sẽ mãi mãi bên nhau tình yêu người ơi mùa xuân sẽ về
Còn đây tình yêu của em đậm sâu với anh niềm vui dài lâu
Tình yêu là con thuyền đi giữa lo âu cùng muôn thác ghềnh
Mà sao cơn mê tình mình chứa chan
Còn đây tình yêu của em đậm sâu với anh niềm vui dài lâu
Tình yêu là con thuyền đi giữa âu lo cùng muôn thác ghềnh
Sẽ mãi mãi bên nhau tình yêu người ơi mùa xuân sẽ về ...
Hoa Biển
Tham khảo:
CD Ta Say - Ngọc Lan & Duy Quang
1998 Ngọc Lan Musique
ĐK :
Em luôn mong sao em có anh xin anh đừng giận hờn đừng quên
Tình yêu dành cho người yêu anh hỡi xion đừng phai
Đôi ta luôn bên nhau khát khao
Đừng để lòng muộn phiền gì vấn vương
Hạnh phúc và những kỷ niệm ái ân sẽ còn đây
Và bao yêu thương say mê
Hạnh phúc với những ước muốn đừng đánh mất hỡi anh
Cầu mong anh mang yêu thương còn mãi với những ký ức
Hạnh phúc đó sẽ không bao giờ...... phai!
Phương Dung
Tân nhạc Việt Nam bắt đầu hình thành vào thập niên 40, nhưng chưa một
ai liệt kê đầy đủ danh sách các nhạc sĩ và số tác phẩm của nền âm nhạc
này. Từ đó tới nay sáu chục năm đã qua , trên vòm trời này chỉ có khoảng
vài trăm ngôi sao lấp lánh, và con số những nhạc phẩm có giá trị chắc
cũng chỉ tính được tới con số hàng ngàn. Theo sự ước đoán rất chủ quan
của một số người, chúng ta có khoảng 500 nhạc sĩ sáng tác, trong số này
chỉ có chừng không tới một trăm vị, mà các tác phẩm của họ chạm được
đến nghệ thuật thật sự. Về số lượng các bản nhạc chúng ta có rất nhiều,
nhưng về phẩm, e rằng con số những nhạc phẩm có giá trị nghệ thuật, đi
được vào lòng người, sống được với thời gian cũng không vượt qua con
số ngàn. Và nếu quả như thế, thì với riêng cá nhân tôi, Phạm Duy có
chừng năm, bẩy chục bản nhạc trong số những bài hát hay này.
Ở đây tôi xin ghi một cước chú nhỏ là cũng trong thời khoảng sáu chục
năm này, các trường đại học y khoa của Việt Nam sản xuất được khoảng
vài chục ngàn bác sĩ, trường đại học luật khoa sản xuất vài chục ngàn luật
sư. Các trường kiến trúc, công chánh, sư phạm... cống hiến thêm hàng
trăm ngàn trí thức có địa vị cao trong xã hội.
Trong tiểu sử của Phạm Duy do chính ông ghi lại trong hồi ký, ông sinh
năm 1921, tên trong giấy khai sinh là Phạm Duy Cẩn, lớn lên theo học tại
các trường Thăng Long, Cao Đẳng Mỹ Thuật, Kỹ Nghệ Thực Hành... Thời
gian ở Cao Đẳng Mỹ Thuật, ông học cùng năm với một người bạn có tên
là Nguyễn Văn Cao, sau này thành danh là nhạc sĩ Văn Cao. Khi trở
thành nhạc sĩ, Phạm Duy Cẩn bỏ cái tên Cẩn của mình để trở thành
Phạm Duy, trong khi đó Văn Cao thì bỏ họ Nguyễn. Giữa hai nhạc sĩ lừng
danh này có một điểm chung là cùng theo học hội họa lúc ban đầu. Tôi
ngờ rằng vào thời gian đó tại Việt Nam chưa có trường dạy âm nhạc
thuần túy. Cả hai ban đầu cùng tìm đến với hội họa, như là một loại rượu
khai vị, trước khi tự tìm cho mình được chất men chính cho cuộc đời mình
là âm nhạc. Công tâm mà nói trong thập niên 40, bất cứ ai bước vào
ngưỡng cửa các trường cao đẳng, đại học ở Việt Nam ít có người nào
dấn thân vào những con đường nghệ thuật như học vẽ, học nhạc.
Đầu thập niên 40, phải là một người can đảm, và đam mê âm nhạc đến
cùng cực nguời ta mới dám quay lưng lại với những địa vị bác sĩ, luật sư,
Lời Tình K – http://dactrung.net/nhac
kỹ sư, giáo sư... để làm một nhạc sĩ hát rong cho đời, trong một xã hội mà
thành kiến với nghề ca hát nặng nề đến nỗi trong các cuốn sử, có một
người tên là Đào Duy Từ, chỉ vì có một ông bố là kép hát, mà không được
đi thi, và ngay cả chúng ta đã bước sang thế kỷ 21, nhưng ý niệm xấu về
nghề ca hát vẫn chưa gột bỏ được trong đầu một số người. Phải là một
người đam mê âm nhạc tới cùng cực, và phải tin vào tài năng mình đến
độ không một cái gì cản nổi, người ta mới có thể dấn thân trên đoạn
đường mới mở, đầy chông gai như tiến thân của Phạm Duy trên con
đường âm nhạc vào lúc bình minh của vòm trời này.
Không một ai có thể phủ nhận trong giai đoạn phôi thai của nền âm nhạc
Việt Nam, Văn Cao và Phạm Duy là hai trong những cánh chim đầu đàn.
Giữa hai nhạc sĩ này có rất nhiều điều chung trong nghệ thuật, thế nhưng
hoàn cảnh lịch sử, chính trị và xã hội đã đẩy hai người đi về hai phía khác
nhau, để rồi từ khi Phạm Duy chia tay Văn Cao ngoài kháng chiến trở về
thành vào cuối năm 1951, di cư vào Nam đầu năm 1952, di tản sang Mỹ
vào năm 1975, cho đến khi Văn Cao nhắm mắt vào năm 1995 cả hai
không một lần nào gặp lại.
Năm nay là năm 2002, Phạm Duy đã bước qua tuổi bát tuần đại khánh,
trước đây mười mấy năm ông cho phát hành cuốn Ngàn Lời Ca. Đây là
một tập hợp đầy đủ nhất các ca khúc ông dã để lại cho đời, tính cho đến
thời điểm cuốn sách được in, nghĩa là chưa có những trước tác sau này
như Ngục Ca, Hoàng Cầm Ca, Trường Ca Hàn Mặc Tử, Diễn Ngâm
Kiều... *
Trở lại với các nhạc sĩ và các tác phẩm họ đã để lại cho đời, nếu như sự
ước lượng của khá đông người, cho là nền âm nhạc của chúng ta có
không tới một trăm nhạc sĩ đích thực là nhạc sĩ sáng tác, và có khoảng
một ngàn bản nhạc hay trong một thời gian hơn sáu chục năm, thì quả
thật là nền âm nhạc của chúng ta nghèo quá. Dường như từ năm 1975 tới
nay ở trong nước và cả ngoại quốc âm nhạc Việt Nam chỉ có thêm đuợc
vài tác phẩm, khả dĩ có thể nới rộng con số một ngàn thêm vài số lẻ. Nếu
tính ở ngoài Bắc thì dường như các bản nhạc hay chỉ có trước năm 54.
Sau năm 1954 các tên tuổi lớn còn ở lại ngoài đó cùng thời với Phạm Duy
và Văn Cao, hầu như không có một đóng góp nào. Theo sự ước tính của
một số nhạc sĩ cùng thế hệ với tôi, Phạm Duy có cả trăm bài nhạc hay
trong suốt quá trình sáng tác của ông.
2
Kể từ khi bắt đầu sáng tác nhạc, trong bất cứ thời điểm nào Phạm Duy
cũng có những đóng góp đáng kể. Thập niên 40, khi âm nhạc Việt Nam
bắt đầu hình thành, chính là thời điểm cuộc chiến giành độc lập đi vào giai
đoạn chót. Trong giai đoạn này bên cạnh những ngươi?lính cầm súng
chiến đấu với quân thù ngoài mặt trận, không thể thiếu những văn nghệ sĩ
cống hiến những tác phẩm làm nền cho cuộc chiến đấ? đầy chính nghĩa
dân tộc này. Trong lãnh vực âm nhạc, hai trong những người lính tiền
phong chính là Phạm Duy và Văn Cao.
Để kiểm điểm lại những gì ông đã để lại cho đời, cũng như chứng nghiệm
lại con số 100 bản nhạc hay, mang tên Phạm Duy, mà các nguời bạn nhạc
sĩ của tôi đã chấm, tôi duyệt qua CD Ngàn Lời Ca do chính ông thực hiện.
Không kể lời nói đầu, Phạm Duy đã chia các tác phẩm của mình thành 31
chương. Mỗi chương ứng với một loại, hoặc ứng với một thời điểm.
Trong chương mở đầu, theo sự phân loại của Phạm Duy, đây chính là
bước đầu của ông đến với âm nhạc với các sáng tác được viết trong giai
đoạn 1943 - 1945. Theo ý kiến của các bạn nhạc sĩ đồng thời với tôi, tất
cả các bài nhạc này đều hay, ngoại trừ hai bài Gươm Tráng Sĩ và Nợ?
Xương Máu không hay nhưng cũng không dở: Theo thứ tự các bản nhạc
trong chương này gồm: Cô Hái Mơ (thơ Nguyễn Bính), Gươm Tráng Sĩ,
Chinh Phụ Ca, Xuất Quân, Thu Chiến Trường, Chiến Sĩ Vô Danh, Nợ
Xương Máu, Cây Đàn Bỏ Quên, Khối Tình Trương Chi, Tình Kỹ Nữ, Tiếng
Bước Trên Đường Khuya. Tôi đếm thử nội chương đầu chúng ta có được
9 bài hát chúng ta vẫn còn được nghe cho tới ngày nay.
Trong chương hai, Phạm Duy xếp vào loại nhạc trong thời kháng chiến,
có 15 bài, có bài ông đã quên sạch lời, có bài ông nhớ lõm bõm. Ngoại trừ
những bài hát làm vì nhu cầu chiến tranh, chính trị hay tuyên truyền như
Quân Y Ca, Dân Quân Du Kích, Một Viên Đạn Là Một Quân Thù, Thanh
Niên Quyết Tiến, Ngọn Trào Quay Súng... Trong chương này chúng ta có
ba bản nhạc hay sau đây: Nhạc Tuổi Xanh (Một mùa thu năm xưa cách
mạng tiến ra, Đất Việt bừng ngàn tiếng thanh niên tung gươm phá
xiềng..), Đường Về Quê (Một đoàn người đi miên man trên đường gian
nan. In hình qua mây núi xanh lơ bát ngát...) Khởi Hành (Một đoàn ngươi?
trai hiên ngang, đeo trên vai nợ máu xương, vui ra đi không buồn nhớ
thương...)
3
Ở chương ba, mà Phạm Duy đặt tên là Dân Ca Mới. Chương này có 13
bài, ngoại trừ hai bài Mười Hai Lời Ru và Đường Ra Biên Ải có lời gượng,
các bạn tôi đếm được 11 bài nhạc hay ghi theo thứ tự của chương này
gồm:
Nhớ Người Thương Binh, Dặn Dò, Ru Con, Mùa Đông Chiến Sĩ, Nhớ
Người Ra Đi, Bên Ni Bên Tê, Tiếng Hát Trên Sông Lô, Nương Chiều, Quê
Nghèo, Bà Mẹ Gio Linh, Về Miền Trung, và Gánh Lúa.
Chương bốn được Phạm Duy gọi là Nhạc Tình Giữa Mùa Kháng Chiến.
Trong chương này chỉ có năm bản, nhưng cả năm bản nhạc này các bạn
tôi không bỏ một bài nào. Đó là những nhạc phẩm: Bên Cầu Biên Giới,
Tiếng Đàn Tôi, Đêm Xuân, Chú Cuội, và Cành Hoa Trắng.
Chương năm được Phạm Duy mệnh danh là Tình Ca Quê Hương. Trong
chương này có 7 bản nhạc, đều được đánh gía là những bản nhạc hay,
mà trong đó ta có thể kể hai bài thuộc vào danh sách những bài nhạc bất
hủ gồm: Tình Hoài Hương, Tình Ca, Bà Mẹ Quê, Vợ Chồng Quê, Em Bé
Quê, Viễn Du và Lữ Hành.
Chương sáu được PhạmDuy gọi là Dân Ca Phát Triển, trong chương này
có 9 ca khúc, ngoại trừ một bài Thi Nhau Chăm Học không hay, còn lại 8
bài nhạc khác cũng được các bạn tôi chấm hay gồm: Đố Ai, Hẹn Hò,
Ngày Trở Về, Người Về, Tiếng Hò Miền Nam,Tình Nghèo (thơ Hồng
Nam), Hò Lơ và Phố Buồn.
Chương bẩy được Phạm Duy sắp loại là Nhạc Tình. Ở địa hạt nhạc tình,
Phạm Duy có nhiều bản nhạc tuyệt vời. Trong chương này có 14 bài và
gồm: Tìm Nhau, Thương Tình Ca, Ngày Đó Chúng Mình, Kiếp Nào Có
Yêu Nhau (thơ Hoài Trinh), Đừng Xa Nhau, Mưa Rơi, Đường Em Đi, Nếu
Một Mai Em Sẽ Qua Đời, Còn Gì Nữa Đâu, Nước Mắt Rơi, Đường Chiều
Lá Rụng, Tạ Ơn Đời, và Một Bàn Tay. Tất cả 14 bài nhạc trong chương
này đã được các bạn tôi không bỏ bài nào.
4
Đến đây thì tôi không còn can đảm để duyệt qua những chương kế tiếp.
Mới qua bẩy chương, tôi đếm được hơn 50 bài hát đã được các bạn tôi
trong ngành nhạc chọn là những bản nhạc hay. Như tôi đã viết trong một
đoạn trên: Theo tôi Phạm Duy có khoảng chừng năm chục tới bẩy chục
bài hát hay, song các bạn tôi sinh hoạt bên âm nhạc cho rằng con số đó
quá ít. Bằng vào chuyên môn, các bạn tôi phân tích những cái hay của
những nhạc phẩm này. Phần tôi, tôi không am tường âm nhạc, có điều đối
với tôi một bản nhạc hay, thì dù ở bất cứ đâu, trong bất cứ thời điểm nào,
bất cứ hoàn cảnh nào người nghe cũng cảm thấy mình hòa nhập được
trong dòng nhạc đó, trong những lời ca đó. Song tôi nghĩ cả một nền âm
nhạc trong sáu chục năm chỉ có không đầy một ngàn bản nhạc hay, thế
mà một mình Phạm Duy có tới năm, bẩy chục bài hát và như thế đã là
quá nhiều, và có thể không được công bằng với những nhạc sĩ khác.
Trong các chương sau, tôi không còn can đảm duyệt qua, tôi biết còn
hàng trăm bài khác đã được các bạn tôi chọn, ví dụ như hai Trường Ca
Con Đường Cái Quan và Mẹ Việt Nam, tất cả những ca khúc trong hai
trường ca này hầu như các bạn tôi cũng không bỏ được bài nào. Đó là
chưa kể đến Tâm Ca, Đạo Ca, Bình Ca, Nữ Ca và những bài nhạc bất hủ
trong Thương Ca Chiến Trường, Tình Cảm Thiên Nhiên...
Tôi không còn can đảm đi cho hết 31 chương trong Ngàn Lời Ca. Chỉ biết
rằng các chương kế tiếp được nhạc sĩ Phạm Duy đặt theo thứ tự sau đây:
Tâm Ca
Huyền Sử Ca
Đạo Ca
5
Tục Ca
Nữ Ca
Bình Ca
Ngục Ca
Nhạc Cảnh.
Lướt qua những chương này, tôi bắt gặp những bài hát cho dù tôi chỉ
nghe một lần, tôi vẫn nhớ như in hình ảnh, âm thanh và mầu sắc mà
Phạm Duy đã cống hiến cho cuộc đời. Bài Kỉ Niệm là một trong những bài
hát này. Đó là một bản nhạc không những chỉ cho chúng ta hình ảnh, âm
thanh, mầu sắc và dường như có cả thời gian và không gian trong bản
nhạc này. Đó là cái thời gian và không gian của thời niên thiếu, đã qua
không bao giờ còn có lại trong đời, thế nhưng khi nghe bất kỳ ai hát bài
này, kể cả những nguời không hề là ca sĩ hát lên, lúc nào tôi cũng thấy cả
một khung trời trong thời niên thiếu của tôi hiện ra rõ mồn một.
Tôi biết ơn ông vô cùng. Với con số hàng ngàn bài nhạc do Phạm Duy
trước tác, ông như là một bậc thầy của tôi, cho dù ông chưa bao giờ cầm
6
phấn đứng trước bảng đen, trong một lớp học có tôi là học trò. Song tôi
nghĩ mỗi con người có hai nền giáo dục, một do người ban phát, dậy dỗ
và hai là do chính mình tìm tòi học hỏi nơi cuộc đời, nơi các cuốn sách,
các tập thơ, các bài ca... Và như thế thì Phạm Duy là một ông thầy lớn,
dưới trướng ông có hàng triệu người nghe, cảm thụ được những gì ông
gửi gấm.
Với hàng ngàn lời ca, ông không cần phải được vinh danh. Vả lại cũng
chẳng một ai có thể nhân danh điều gì để vinh danh nhạc sĩ Phạm Duy.Tự
bản thân Phạm Duy vốn đã sẵn có một cái danh đích thực, một cái danh
trải dài từ Bắc chí Nam, và có lẽ sẽ còn mãi, còn tới khi nào ngôn ngữ của
người Việt vẫn còn được sử dụng hàng ngày. Đó là danh thực, chứ không
phải là danh hão, như nhiều người đã từng bỏ tiền ra để được vinh danh.
Có điều bất kỳ ai trong chúng ta đã hơn một lần cảm nhạc của ông có bổn
phận biết ơn.
Tôi nhớ lại cuốn băng thu hình nhạc sĩ Lê Thương, một thời gian ngắn
trước khi ông qua đời. Cuốn băng do một người có máu lái buôn ở hải
ngoại về nước thâu, rồi mang qua Mỹ sang lại bán cho nhiều người khác.
Trong cuốn băng này nhạc sĩ Lê Thương cho biết ở trong nước người ta
định làm một cuốn băng ghi lại những sáng tác của ông, như họ đã làm
cho Văn Cao. Thế rồi ông nhắm mắt không hề có một lời ai điếu nào của
những người trong nước. Đến khi Văn Cao mất, thôi thì đủ thứ trống kèn.
Kiểm điểm lại những nhạc sĩ trong mùa gặt đầu của âm nhạc Việt Nam,
trong những năm vừa qua ở trong nước sau Lê Thương là Dương Thiệu
Tước. Đó là chưa kể tới những nhạc sĩ của mùa gă? thứ hai như Y
Vân...Tại hải ngoại trong lứa đầu chúng ta đã mất đi Vũ Thành, Hoàng
Trọng, Thẩm Oánh, Phạm Đình Chương, mới đây là Ngọc Bích, Hoàng
Thi Thơ và dường như chúng ta chưa bầy tỏ lòng biết ơn một cách đúng
mức đối với những nguời vừa nằm xuống.
* Trong tháng Năm, 2002 này có một buổi trình diễn âm nhạc được những
người tổ chức mệnh danh là "Phạm Duy, một đời nhìn lại" nhằm vinh
7
danh nhạc sĩ Phạm Duy. Cũng nhân dịp này hai tạp chí Văn và Mimi ra số
đặc biệt về Phạm Duy.
8
Căn Gác Lưu Đày
Anh Bằng
Rồi thời gian trôi chia cách người đôi đường tôi chưa ghé về thăm.
Sự nghiệp công danh bao năm rồi tay trắng lận đận vẫn còn mang .....
Nhiều đêm cô đơn trong quán khuya tiếng nhạc,
nghe như xoáy vào tim.
Chập chờn đâu đây bên ly cà phê đắng người tình hay dáng ai...
Chiều nhìn qua đầu ngõ, dâng dâng niềm thương nhớ
dáng xinh xinh một người.
Ðược nghỉ hai ngày phép, mất hai hôm làm quen
em mới cho mình biết tên.
Cuộc đời chinh chiến, quanh năm với bưng biền,
thì gót liễu mong manh, làm sao bước song hành
Anh chỉ e ngại, gió lay nụ tầm xuân vừa hé...
Trở lại thành đô sau những ngày dài nơi chuyến tuyến chợt nhìn em qua
căn nhà màu tím lòng bỗng nghe lưu luyến khôn... cùng.
Mơ ước bâng quơ dệt mộng tương phùng, làm quen em gần hết năm
ngày phép em mới ngập ngừng e ngại nói tên. Muốn nói tiếng yêu em
nhưng chỉ sợ đời chinh chiến. Năm tháng dài xuôi ngược miền xa để lại
phương này một mình em sầu khổ..!
Chiều nào về qua đầu ngõ, chợt thấy anh tựa cửa trộm nhìn... Cúi mặt
bâng khuâng chân bước ngập ngừng. Tuổi vào yêu lòng ôm nhiều mơ
ước, nhưng chưa gặp người đẹp ý mà thôi. Rồi gặp anh với ánh mắt xa
xôi vóc dáng phong trần dạng dày sương gió... Chỉ lặng nhìn nhau lời
thương chưa ngỏ, sao nghe như mình đã hò hẹn từ lâu..!
Ngày đó tay trong tay mình dìu nhau vào lối mộng căn nhà màu tím ngày
xưa giờ đây hồng muôn xác pháo. Hoa trắng cài lên màu áo mới em giã
từ đời con gái để .. sang...cầu.
Lời Tình K – http://dactrung.net/nhac
Nhẹ bước bên anh em khép nép cúi đầu. Nghe trong tim tưng bừng nhã
nhạc mơ ước đây rồi hạnh phúc đăng quang.
Anh vuốt tóc em nhắc chuyện tình ngày đó. Em thẹn thùng má ửng đào
yêu. Em đã chọn áo cưới màu hoa tím, màu tình yêu lưu luyến buổi ban
đầu.
Hai ngày cưới, năm ngày hạnh phúc tâm sự chưa tròn đã hết phép anh đi.
Từ hôm nay nơi chiến tuyến xa xôi. Đêm gối súng mơ về người vợ hiền
mới cưới. Gió Cao Nguyên lạnh lòng người viễn xứ mưa Sài Gòn có lạnh
kẻ chờ mong.
Mưa nắng đô thành làm dài nỗi chờ mong. Dài thương nhớ trong lòng
người cô phụ. Em cô đơn trong căn nhà màu tím, tựa cửa nhìn xa hoài
vọng cánh chim trời.
Cánh chim cao không mang tin người chinh chiến cho kẻ quê nhà mỏi
mắt đợi mong. Mỗi khi trời trở gió đông nhìn về phương đó chờ mong một
người.
Coi Tí
2
Căn Nhà Mộng Ước
Thanh Phương
Tôi ở ngoại ô, một căn nhà tranh có hoa thơm trái hiền
Cận kề lối xóm, có cô bạn thân sớm hôm lo sách đèn
Hai đứa chưa ước hẹn lấy một câu, chưa nghĩ đến mai sau
Nhưng đêm thức giấc ngỡ ngàng
Nghe lòng thương nhớ biết rằng mình yêụ
Khi hiểu được nhau, thời gian gần gũi đã trôi qua mất rồi
Nào còn những lúc, hái hoa vườn trăng suốt đêm vang tiếng cười
Tôi bước theo tiếng gọi của người trai, tha thiết với tương lai
Tôi xa anh sáng phố phường, xa người em nhỏ lên đường tòng chinh.
DK:
Là chinh nhân tôi bạn với sông hồ
Tình yêu em tôi nguyện mãi tôn thờ
Và yêu không bến bờ
Niềm tin là một ngày mai non nước không còn hận sầu
Rồi hôm nao tôi về ghé thăm nàng
Ngoại ô đây con đường tắm trăng vàng
Mà sao không thấy nàng
Tìm em, giờ tìm ở đâu sao không gắng đợi chờ nhau
Tôi hỏi người quen, nàng nay là nữ cứu thương trên chiến trường
Dặm ngàn sóng gió, biết đâu nàng vui dấn thân nơi phuong trường
Tôi đứng nghe gió lạnh giữa màn đêm, thương xé nát con tim
Em ơi, trái đất vẫn tròn,
Chúng mình hai đứa sẽ còn gặp nhau
TÐK
Tài Liệu tham khảo: Tập nhạc "Quê Hương Thu Nhỏ" - 23 Ca khúc
Nguyễn Đình Toàn - Văn Khoa xuất bản năm 2000 - CD "Tôi Muốn Nói
Với Em"
tvmt
Chorus:
Chỉ còn lại nơi đó, một căn phòng nho nhỏ,
thiếu vắng nụ cười của em thuở xưa.
Chỉ còn lại nơi đó, ngày dài theo cơn gió,
xin em hãy cố giữ nụ cười vui tháng năm về sau.
Oh mãi mãi, chỉ riêng mình tôi, tìm vui tìm vui
uh… ở giấc mộng dài.
mt
(1993)
ngothuymien.cjb.net
Tango
2/4
Người chiến sĩ ơi !
Bên sông tiễn đưa mùa thu năm xưa
em hằng mong nhớ.
Bóng dáng người anh dũng không hề nao núng
khiến cho em quên bao nỗi buồn khi biệt ly
hẹn ước mai sau
Nhưng trên bến sông chiều nay em buồn trong mây
TÀI LIỆU THAM KHẢO: Cánh Bằng Lướt Gió, nhạc và lời Dương Thiệu
Tước, T.H. 164, Tinh Hoa ấn hành lần thứ hai
HyTran, tvmt và PAD
Lời Tình K – http://dactrung.net/nhac
Cánh Buồm Chuyển Bến
(chưa biết)
Chim xưa nhớ rừng như trời nhớ sao như mình nhớ nhau
Đêm nghe gió lộng thương cho lá rụng sầu nghiêng nghiêng bóng
Đường đời muôn tên, sông hồ lắm bến
Có một tình yêu, bao la mây chiều
Câu ca muôn đời, chẳng màng đời chiếc chỉ một tình yêu
Có những cánh buồm chuyển bến quay về, về với quê hương
Bao năm mong chờ giờ đã neo bờ mình quen đôi mi
Mây giăng giăng lối cho chiều nay mưa
Cây đa bến cũ con đò năm xưa
Sông nước lững lờ,
Ca khúc mong chờ xin chép vào thơ..
Trường Vũ trình bày
Hoài Thương
Vi vu
Đồi thông reo, xao xác lá chiều rơi, Thu về.
Em ơi
Cánh buồm xa ngày xưa vướng bao nhiêu lời thề.
Xa xa
Đàn chim uyên giăng cánh giữa trời mây tung hoành,
Sương lam
Lăng chìm trong hoàng hôn khi tâm tư tan tành.
....
Thuyền ai đang lênh đênh
Vượt sóng biếc cho ta vơi cơn sầu
Ai đang đắm đuối trên lưng muôn con sóng xanh bạc đầu
Biệt ly sao chua cay làn mắt ướt, tóc xanh nay phai mầu.
Nhớ mãi, nhớ mãi ôi môi em cười khi bước sang con tầu.
.....
Yêu em qua chuỗi ngày thơ
Mà lòng giờ còn vương vấn nhớ
Nhớ người xưa, chiều nay mình ta
Ngồi ước mơ được duyên se sắt đôi lòng
Thu ơi !
Sau mấy lần qua song để lòng người tàn theo năm tháng,
Ý thu như trách lòng người sao mau lãng quên
Chiều nay Thu vẫn mơ màng.
à a á a a....
Lys
Như chim cô đơn sống vô bờ, từng đêm tối cứ cuốn trôi tháng năm dài
Em tia ban mai bay về tôi trong bất chợt, níu chân tôi đến không ngờ
Tôi như sống thân cây sống khô cằn, từng đêm tối cứ mơ ánh trăng vàng
Em mang cho tôi bao niềm vui với bất ngờ, trái tim trong tôi cứ hay bảo
rằng
Ước muốn em đến trong tay, ước muốn em đến lâu dài
Tôi đang lang thang từng đêm tối lòng buồn tênh chờ em băng qua trái
tim tôi
Chờ mong chiếc bóng nếu có lúc em chợt quên,
nếu có lúc em vội đi, bỏ tôi ngồi chông chênh
Chờ em đến dẫu phố vắng không còn ai,
dẫu bóng tối đang phủ vây, tôi chờ em mãi thôi
Bao đêm âm u tôi chờ mong,
em đi sao bỏ quên tình tôi
Đời tôi đó như cây khô trên đường đi qua bao năm mong chờ em,
có bao giờ em sang (đêm ngồi nghe xót xa)
Nguyễn Đức
Hoa Biển
Nghe lòng thương yêu sâu dâng lên mắt bên sông xưa xa rồi.
Anh giờ nơi đâu biết cho chăng, em một loài hoa nở không tên
Anh kỷ niệm xưa nỡ sao quên, nay tình ta đành hai lối.
Giờ là giấc mơ, tinh đã chết suốt bao năm mong chờ.......
Khỉ Con
Chuyện tình ta từng ngày qua chìm vào trong gió mưa người ơi
Ai xui gió mưa bão dâng ngập trời
Cho cánh chim rẽ đôi nơi mãi không trôi với dòng thời gian
Mưa rơi mãi rơi dập vùi cánh chim
Lòng thầm mơ chiều nao bão dông ngày qua không còn
Cho cánh chim tha phương mau quay về đây
Lửa hồng xưa chợt nghe ấm lên từ cõi thiên buồn
Nỗi cô đơn sẽ tan theo gió mưa người ơi
Tường Vi
Em từ xa
Chiều nào Cali mừng đón em đến
Trên phố đông vui
Bước đi bên em tình anh bỗng chợt say
Nhưng ngày vui nào được như ta hằng vẫn mơ ước
Em đến em đi
Cũng như cơn mưa chiều nay
Vừa ngừng rơi
Ôi ngày vui qua tình đã xa nay còn đâu
Và người xưa giờ cũng xa biết nay về đâu
Để lòng ta tràn nỗi đau
Bao ngày đông đầy giá băng và bão tuyết
Mưa buồn rơi rơi ngày tháng rơi âm thầm trôi
Người tình ôi còn nhớ không phút giây gần nhau
Một mình anh ngồi mãi đây
Ôm niềm đau nhìn cánh chim đã xa vời
Em về đâu đường nào em đi giờ đã xa quá
Giây phút bên nhau
Đắm say môi hôn chiều nao
Nay còn đâu .
ĐK:
Hoa Biển
Gìn giữ mãi những giấc mộng tuổi thơ trong tâm hồn mỗi người
Gìn giữ mãi những cánh diều tuổi thơ trong lòng ta
Nhóm Kiến Tuổi Xanh
Lửa Việt & Ngọc Dung
họctrò
TAX, BBĐ, Tí
2
Cánh Hoa Duyên Kiếp
Đoàn Chuẩn & Từ Linh
Hồng nào xinh không gai bướm kia đâu ngờ bẽ bàng yêu một sớm nhớ
nhau bao mùa thu em tôi hay hờn lắm hay tô thâm quần mắt hay mua hoa
màu trắng về tình em như mây trong mùa thu bay rợp lối rồi tan trong
chiều vắng khi gió mưa về thành mưa.
Lâm Viên
PAD
ÐK:
ĐK:
Con dốc cao lưng đèo vắng anh nên con dốc thêm cao
Con suối kia vắng anh không còn rộn ràng
Em nhớ anh bao chiều mắt em trông theo cách chim bay
Anh chốn nao biết chăng một người đời chờ.
Hoa nhớ ai hoa buồn héo hon khi con gió xuân sang
Em nhớ ai trái tim em buồn một mình
Mưa nhớ ai mưa buồn hắt hiu rơi rơi mãi không thôi
Em nhớ anh mắt em vương lệ nhạt nhòa..!!!
tvmt
1.
Ôốôôồ...ồôốôôồ
Ôốôôồ...ồôốôôồ
Điệp khúc
Ôốôôồ...ồôốôôồ
2.
Như . . . cánh hoa trong thời biển dâu
Xin . . . anh săn sóc cho đời thắm màu
Ôi . . . nước non chia lìa vì đâu
Nòng súng . . . anh xây nhịp cầu
Ôốôôồ...ồôốôôồ
Chép theo băng nhạc cassette "Thanh Lan và 18 tình khúc muôn đời"
thực hiện tại Saigon khoảng 1973-74. Hòa âm, Ban nhạc: NS Văn Phụng,
Anh Việt Thu và Lê Văn Thiện
Biển Nhớ
1954
Tango
2/4
Vườn đào năm xưa chim hót lừng tiếng trong muôn hoa
Vương bao khúc ca thanh bình trong gió trời xa
Ngàn giấc mộng tơ vàng xe mấy hàng tơ đàn
Ngày xuân êm trôi tình hoa say đắm rồi đành chia phôi
Chiều chiều xa xôi hương hoa còn vấn vương nơi đây
Hoa xưa nhớ mong vương về giây phút hồn say .
Nhẹ nắn vài cung đàn mơ phút ngày xưa tàn
Rồi theo sương gió cung phím nay đành lỡ làng đường tơ
TÀI LIỆU THAM KHẢO: Cánh Hoa Xưa, nhạc và lời Hoàng Trọng, T.H.
390, Tinh Hoa Huế ấn hành lần thứ hai 1954
tvmt và PAD
Boléro
Đ.K.:
Xe hoa đợi ai, rượu kia chưa vơi
Mà sao thấy đắng cay
Xát pháo nhà ai, tả tơi rơi đầy
Phải chăng đến tìm tôi về bên ấy...
Bạn tôi những bạn tôi không nhiều lắm, có chừng mươi người
Từ khi xếp bút nghiêng mỗi người đi một miền
DĂm tháng đôi năm mới nhấn được tin
Có đứa nắm vận may chỗ ngồi cao lương đầy
có người buồn số phận đắng cay
Bạn tôi cũng có người làm thuê viết mướn
Cũng có thằng bỏ sách đi buôn
Cũng có kẻ làm lính sa trường
Bạn tôi những bạn tôi ai còn mâ't cuống ra phương nào ?
Nhiều khi nghĩ đến nhau, phút buồn vui chu
Mơ ước hoa thêu dấm dệt ngày sau
có đứa khóc mùa thi, có thằng đi khg về
mỗi mùa vài khuôn mặt vắng đi
tvmt
(Thánh Ca)
1.
Thôi hỡi trần gian im tiếng đi mà cung kính
Chúa con sinh ra trên nắm cỏ máng lừa.
Tuy Chúa là vua muôn nước suy phục tôn kính
Chúa bởi cõi trời sinh xuống trần đêm xưa.
2.
Thôi hỡi trần gian bao tuyết sương cùng giá rét
Cớ sao nỡ làm cho Chúa lạnh quá chừng
Ôi Đấng toàn năng xưa quá yêu người tha thiết
Xuống chịu khó hèn trong tuyết ngàn dặm sương.
3.
Thôi hỡi hồn tôi ghi nhớ trong lòng sâu thẳm.
Chúa sinh đêm nay nên bé nhỏ khó hèn
Tôi quyết từ nay yêu Chúa trong tình đằm thắm
Muốn để đền bù những thói đời bạc đen.
Hy Trần
1.
Kể từ một chiều... vắng
Tuổi mộng ước chưa... tròn
Một mình nhìn cồn... sóng
Hôn bờ cát hoang
Thường hay mơ ước... tìm người bạn đường
Bàn tay êm ái... nụ cười dịu dàng
Làm đẹp cuộc sống... của những ngày gió sương
2.
Rồi một chiều vàng... bóng
Nàng là cánh mây... ngàn
Chẳng hẹn mà cùng... đến
Bên bờ cát hoang
Nào ta sánh bước... biển dài nhịp nhàng
Bàn chân cát ướt... đều đặn một hàng
Nào ngờ làn sóng... xô đến phai mờ luôn
Điệp khúc
3.
Dã tràng ngoài biển... cát
Hồn mộng vẫn se... hoài
Tình người thường một... lối
Không hề thiếu ai
Thành xưa xây đắp... đổ một nụ cười
Bàn chân trên cát... thủy triều dập vùi
Xin trời một lối... riêng có em và tôi
Lời Tình K – http://dactrung.net/nhac
Tài liệu tham khảo: Ấn phẩm của Tinh Hoa Miền Nam, GP số 1438/XB
Saigon ngày 12/6/1964, in lại tại Hoa Kỳ trong “Nhạc Việt tập 1”, NS
Trường Hải biên soạn và xuất bản, 1988.
Biển Nhớ
2
Cát Biển Chiều Nay
Trúc Hồ
(Andante)
[4/4 - Dm]
Chiều xuống ánh sáng lấp lánh thấp thoáng bóng dáng sóng tít tắp nơi
chân trời
Trời mây như uyên ương tay trong tay đi bên nhau không hay ghen dỗi
hờn
Biển hát khúc ấm áp những tiếng sóng vuốt cát ướt thắm thiết như vỗ về
Chiều nay một mình buồn vương man mác
Chiều xuống ánh sáng lấp lánh thấp thoáng bóng dáng sóng tít tắp nơi
chân trời
Trời mây như uyên ương tay trong tay đi bên nhau không hay ghen dỗi
hờn
Biển hát khúc ấm áp những tiếng sóng vuốt cát ướt thắm thiết như vỗ về
Trùng dương êm đềm chất ngất trong tôi
(Coda)
Mong ước giây phút này
Đừng ngân đọng tháng năm.
Mong ước giây phút này
Tình yêu rộng cánh bay.....Lời II:Em mang trong tim tiếng đàn chiều xưa.
Bên anh tâm hồn dường như lên tiếng.
Đến với ánh mắt đắm say tình.
Yêu anh mà lòng còn mãi bâng khuâng....
chilli
[4/4 - C]
ĐK:
Vui bên nhau bên nhau
Mừng khúc hát, hát khi xuân về
(ĐK.....)
Hoa Biển
Chúng ta có ba nhà soạn nhạc gốc miền Nam mà nghe nhạc chúng ta
có thể nhận ra điều ấy đó là: Nguyễn Mỹ Ca, Lam Phương và Trúc
Phương. Nhạc của Nguyễn Mỹ Ca có vẻ như xuất phát từ một cây
dương cầm, nhạc của Lam Phương có nguồn gốc từ chiếc ghi-ta phím
lõm, còn nhạc của Trúc Phương là sản phẩm của một cây ghi-ta thùng.
Trong sinh hoạt âm nhạc của chúng ta nói chung, còn có một hiện tượng
đáng ghi nhận khác nữa: có những bài hát gắn liền với tiếng hát và cả
dáng dấp một ca sĩ, đồng thời nhắc nhở tới một quãng đời, một nơi chốn
nào đó, người ta đã trải qua. Vâng, ai từng sống ở Sài Gòn cuối thập niên
50, đã nghe nhạc Trúc Phương, hẳn không thể quên Nửa Đêm Ngoài Phố
cùng tiếng hát và dáng dấp một thời gian ta gọi là liêu trai của Thanh
Thúy.
Nếu âm hưởng của những câu vọng cổ vốn là cái duyên thầm trong
nhạc Lam Phương thì chính lời ca của Trúc Phương làm nên cái quyến
rũ trong nhạc của ông.
Riêng phần nhạc, phải nói cả Lam Phương lẫn Trúc Phương đều có cá
tính mạnh mẽ. Người ta có thể nghe và nhận ra nhạc của họ một cách dễ
dàng. Dù cả hai đều chịu nhiều ảnh hưởng cổ nhạc Nam phần.
“Buồn vào hồn không tên" có nghĩa là sao? Nỗi buồn không tên hay hồn
không tên?
Thức giấc nửa đêm là một câu bình thường.
Nhưng " nhớ chuyện xưa vào đời" là một lối nói riêng của Trúc Phương.
Về phương diện văn phạm hay cấu trúc câu có thể có vấn đề [có problem
như lối nói thời thượng ở Mỹ hiện tại), song dường như người ta có thể
cảm nhận được ý nghĩa của câu nói trước khi tìm cách hiểu được câu nói.
Cùng lối viết lời ca ấy, Trúc Phương đã tạo nên cái thế giới tình ca riêng
của mình :
Thập niên 70, chúng ta có nhiều những ca khúc viết cho lính rất hay của
Phạm Duy, Phạm Đình Chương, Lam Phương, Trần Thiện Thanh, Anh
Việt Thu vvv ... Những bài hát vinh danh sự hy sinh cao cả và anh hùng
của các chiến sĩ Việt Nam Cộng Hòa .
2
này Trúc Phương đề câ tới một điều, một sự thật, một khía cạnh buồn của
đời lính (hình như) người ta muốn dấu đi, hay ít nhất, không muốn nói ra:
Trúc Phương, Lâm Tuyền sống ra sao những ngày cuối đời?
Chúng ta không biết .
Nhưng giã thử biết thì chúng ta có thể làm gì cho họ?
Và giờ phút này đây, muốn gửi một đóa hoa tạ ơn chúng ta sẽ gử về
đâu?
tvmt
3
Câu Chuyện Đầu Năm
Hoài An
Tango Habanera
Tài Liệu tham khảo: Tác giả xuất bản "Tập 1001 bài ca"
Quoc Mai
La lá lá la la là lá lá la la lá la
La lá lá la la là lá lá la la lá la
Còn nhớ không em ngày mới yêu nhau anh viết nhạc tình
Và hát cho riêng em chỉ có em nhạc say men thơ
Lời ca êm ái về cuộc tình mình tưởng như cơn gió lùa ngoài đâu hè
Còn lạnh so sánh cuộc tình đôi ta không thể phai nhòa
Disco[4/4 - F]
Ai cho em mùa xuân, long lanh mùa xuân trong ánh mắt cười
Ai trao em nụ hoa, cho nụ hoa đến bên tôi ngồi
Tôi nghe đất trời, bỗng nhiên thênh thang hơn
Tôi nghe mỗi người, bỗng nhiên như vui hơn
Xin em hãy về, hát riêng cho tôi nghe
Để cơn gió chiều xanh ngát những hàng me
Hát với em về cuộc đời, ồ cuộc đời thật nên thơ
Nói với nhau dù một lần, rồi buồn vui, hay lãng quên
Ðể thâý trái tim ngập ngừng, ngập ngừng lời hát...
yêu em...!
--0o0--
Ngày hôm qua không như ngày thơ bé vốn đùa chơi
Ðồi non cao, mắt ngời đen ngủ vùi
Ngày tuổi yêu gió hương đồng
Tuổi mây trắng như cỏ xanh
Ngày tôi đã biết yêu một dòng sông
Ngày hôm qua không như là ngày tôi ngắm các vì sao
Tận trên cao rất cao những đêm màu
Chuyện tình tôi vốn không lời, giờ xa tít những ngàn khơi
Mà xanh thắm những cơn mưa lòng tôi
Ngày hôm nay anh yêu thầm người con gái mái tóc mộng mơ
Ðầy hồn nhiên trắng trong đến bất ngờ
Chuyện tình tôi giống như bao người, nhiều mơ ước cho riêng mình thôi
Buồn man mác tiếng mưa rơi lòng tôi
tvmt
(chưa có)
tvmt
ĐK:
tvmt
Lạc bước giữa cơn mê dài, một mình tôi trong bóng đêm
Ngọn gió cô đơn lạnh lùng, lùa vào ôm con tim héo khô
Lặng đứng im trong trời thương nhớ
Và thức giấc trong niềm hối tiếc
Ngồi đây, ngồi trong bóng đêm, một mình tôi
*
Còn đó đam mê một đời, tình vụt xa như khói mây
Còn đó giấc mơ hoang tàn, tình trở nên cơn giông bão
Có nghe trong đáy tim
Kỷ niệm lặng im thổn thức
Những vết thương đau, người yêu hỡi
**
Tình yêu đó nhạt nhòa dĩ vãng
Là những vết thương chưa nguôi
Nguyện cầu cho cuộc tình đã lỡ
Còn sống mãi trong giấc mơ
Và câu kinh cho tình yêu
Còn vọng mãi ngàn đời
(Repeat *)
(Repeat ** twice)
Người ơi ! Người ơi
Rồi anh sang thưa cùng thầy mẹ
Rằng anh xin đón quan họ về
Để mỗi sớm, để mỗi chiều
Ngân vang trong lòng quan họ
Người ơi ! Câu quan họ Người ơi !!!
Hoa Biển
Lê Xuân Trường
[4/4 - Dm]
Cây cầu dừa vẫn là lối đi chung em giờ chân bước thấy mông lung
Cây me trước nhà cây khế sau ngõ nhìn em sao lạnh lùng
Allegretto
3/4
TÀI LIỆU THAM KHẢO: Cây Đàn Bỏ Quên, nhạc và lời Phạm Duy, T.H.
444, Tinh Hoa Huế ân hành lần thứ hai 1955
tvmt + PAD
Hò ơi, ơi hò
Gió đưa cành lá rầu rầu
Tiếng ai than thở nghe nặng lòng nhau
Hò ơi, ơi hò
Bến sông con nước môi nào
Áo hoa ai trả cho người từ nay
ĐK:
Ngọc Dung
---------------------------------------------
|Dm F C |Dm
Một chiều lang thang mình tôi bước âm thầm
|Dm F C |F
Đường về hôm nay đã vắng bóng cha ...
|Bb F
Nhớ mãi dáng người cha yêu xưa
|G Dm
Cha yêu ơi mình con trong mưa
|Dm F |C Dm |Dm
Giờ này ngồi đây lòng thương nhớ cha đã ngàn xa .......
DK:
|Dm |Bb
Cha yêu ơi con nhớ không quên ngày đó ...
|C |F
Khi con thơ khôn lớn bên cha từng ngày ...
|Gm |Am
Giờ còn đâu nữa những ngày thơ ấu ...
|Bb |A7
Cuộc đời ai biết đâu ngày mai ...
|Dm |Bb
Cha yêu ơi năm tháng bao la tình cha ...
|C |F
Lời Tình K – http://dactrung.net/nhac
Dang đôi tay ôm ấp con thơ vào lòng ...
|Gm |Am
Người là ánh sáng rọi đường con bước ...
|Bb Am |Dm
Cha ơi mãi không quên tình cha ...
--------------------------------------
Một chiều lang thang mình tôi bước âm thầm
Đường về hôm nay đã vắng bóng cha
Nhớ mãi dáng người cha yêu xưa
Cha yêu ơi mình con trong mưa
Giờ naỳ ngồi đây lòng thương nhớ cha đã rời xa
Kỷ niệm thơ ngây ngày xưa quá êm đềm
Ngọt ngào trong tim năm tháng khó quên
Đến phúc cuối cầm tay cha yêu
Mong bao con phải thương yêu nhau
Lời người con xin nguyện luôn khắc sâu suốt cuộc đời
Cha yêu ơi con nhớ không quên ngày đó
Khi con thơ khôn lớn bên cha từng ngày
Giờ còn đâu nữa ngọt ngào thơ ấu
Cuộc đời ai biết đâu ngày mai
Con không quên năm tháng bao la tình cha
Dang đôi tay ôm ấp con thơ vào lòng
Người là ánh sáng rọi đường con bước
Cha ơi mãi không quên tình cha
2
Chachacha buồn
Vũ Tuấn Đức
Anh ơi là anh ơi
Tình ngày nay chẳng cần viết lên thơ
Yêu ai thì anh nói, đừng ôm tình hờ
Chán anh dại khờ...!!!
Michelle Thảo Lê
Người mang tôi đến nơi này, tìm vui giữa cuộc đời
Người trao hơi ấm cho hồn tôi
Dù tôi khôn lớn bao lần mà như vẫn trẻ dại
để người ngóng trông theo từng giờ
ĐK:
Trần Quảng Nam sinh ngày 15 tháng 2 - 1955 (Ất Mùi) tại Tam Kỳ, Quảng
Nam.
Anh học tiểu học tại Ðà Nẵng, trung học tại trường Quốc Gia Nghĩa Tử
(Saigon), rồi Ðại Học Văn Khoa (Anh Văn) và Tri Hành (điện ảnh) trước
khi du học Mỹ đầu 75. Sau đó là Ðại học Long Beach (Calif.).
Riêng tư:
Trong đời hầu như lúc nào cũng có hai mối tình cùng một lúc, đến lúc cố
gắng, quyết định chỉ có một mối tình thôi, thì, lúc ấy mới sóng gió và tan
vỡ… Bây giờ là "tình nhân" của Tú Minh và đã có chung một cháu gái tên
Phím Ngà (2001). "Mười Năm Không Gặp" (sáng tác năm 1985 và phát
hành 1986) viết về cảm xúc khi nhìn lại hình ảnh một người hiện đang ở
Pháp tên là Isabel Hạnh, thêm cảm xúc và hình ảnh của một người khác
hiện đang ở VN. Cả hai người đều đã lớn tuổi và có gia đình.
Từ lúc nhỏ, 7-10 hay nghe nhạc cổ điển từ máy thâu băng do ông anh đi
du học gửi về. Sau học nhạc ở trung học và thời gian ngắn ở Quốc Gia
Âm nhạc. Thích sáng tác từ nhỏ nên cứ theo đuổi và tự học hoài…
Đến nay anh đã có khoảng 200 sáng tác thuộc đủ mọi thể loại nhưng chỉ
được sản xuất (bởi chính mình hoặc bởi các trung tâm) khoảng gần 60
bài, hầu hết là ca khúc. "Mười Năm Không Gặp" do tác giả tự phát hành
trong cuốn băng có cùng tên vào 1986 khá thành công và được khá nhiều
ca sĩ thu âm (Lệ Thu, Elvis Phương...) nhưng… rất ít người trong số này
trả bản quyền. Về sau, bản gốc được bán cho trung tâm Làng Văn.
Hiện anh đang ôm hoài bão sáng tác một hòa tấu khúc diễn tả được 64
giai đoạn / hoàn cảnh tương ứng với 64 quẻ Dịch. Song song với việc
này, là việc đem cổ nhạc VN vào dàn hoà tấu Tây Phương.
Trần Quảng Nam yêu thích các giọng ca Lệ Thu, Vũ Khanh, Mỹ Linh, Trần
Thu Hà...
Khoảng 20 năm trước anh có một quán café ca nhạc (quán Văn), anh dạy
nhạc, và cũng từng có một phòng thâu âm nhỏ hơn mười năm nay.
Tham Khảo: Bài phỏng vấn "Chân dung nhạc sĩ Trần Quảng Nam" của
Trang Thanh Trúc
©¿®
2
Chân Dung Và Em
Võ Tá Hân
Thơ: Vũ Hối
Chép lại từ băng cassette "Tiếng Hát Với Cung Đàn", Châu Hà hát nhạc
Văn Phụng, băng nhạc Tơ Vàng số 5 do Văn Phụng thực hiện tại Saigon
năm 1971
Ngô Đồng
Mưa Hồng
Anh vì lửa khói quê hương, đường hun hút biên cương, một mình ngắm
trăng suông
Anh về bên ấy thương mong
Từng chiều rớt bên sông, em có mơ gì không?
***Nói: Anh yêu những chân trời tím. Màu tím của thắm thiết yêu đương.
Của hai đứa chúng mình đi vào tình yêu, đi vào kỷ niệm. Anh sẽ đưa em
tới đó. Anh sẽ sống bên em như màu tím và chân trời, nhưng anh biết
không bao giờ, không bao giờ chúng ta tới đó...
tvmt
Chàng là phút yêu đương nồng nàn lấp hết ưu tư đời em.
Chàng là cánh tay thiên thần, xóa tan ngàn cơn giông tố.
Rồi chàng đã ra đi thật rồi, thế giới như đang ngả nghiêng.
Nhìn vào cõi em đi về, tơ buồn giăng muôn lối.
La la la…….
Ghét ai
Một chàng dũng sĩ trên thớt ngựa vàng rong ruổi sa trường
Một chàng dũng sĩ trên thớt ngựa vàng rong suốt thời gian
Một chàng dũng sĩ đôi mắt u buồn như ánh trăng vàng
Lòng chàng nung nấu một mối u sầu tìm dấu người yêu.
Ngựa vàng đã hoá thân, hoá thân là người yêu muôn thuở
Ngựa vàng đã hoá thân, hoá thân là người vẫn hẵng mơ
Rồi chàng dũng sĩ, đôi mắt sáng ngời như ánh mặt trời
Cùng người yêu quý đi suốt cuộc đời, tình ái nở hoa
Viên thành đạo ca cho đời ca hát !
Hoctro
2
Chàng Là Ai
Nguyễn Hữu Thiết
Đ.K.:
ĐK:
Mãi đến lúc lớn khôn mẹ khen sao mình đẹp thế.
Cứ nói đến chữ yêu là bao bạn bè chọc cười
Có những lúc thầy cô nói bao nhiều lời khuyên răn
Nói thế chứ ai đâu mà nhìn chàng ơi thế thôi.
ĐK:
Mãi đến lúc soi gương thấy sao mình đẹp quá
Cứ nói chữ yêu là ba mẹ đem trò cười
Có những lúc thầy cô nói bao nhiêu mà ko nghe
Nói thế chứ ta vẫn đùa vui với nhau thế thôi.
Trần Dương
1.
Trời chiều thu
Nước sóng hồ thu
Gió reo thông vàng
Chiều biên khu
Lác đác rừng thu
Lá rơi . . . lá rơi
Điệp khúc
2.
Chiều năm xưa
Cất bước chàng đi
Giết quân tham tàn
Nàng bâng khuâng
Dưới túp lều tranh
Đứng trông lá rơi
Chàng ra đi
Giúp nước vì dân
Lời Tình K – http://dactrung.net/nhac
Giết quân tham tàn
Bàn tay em
Bón xén đồng xanh
Dưới ánh chiều thu
3.
Chàng ra đi
Vác súng cầm gươm
Tiễn ra sa trường
Nàng bâng khuâng
Dưới túp lều tranh
Đứng trông lá rơi
Chàng ra đi
Cố gắng chàng ơi
Chiến công vang lừng
Bàn tay em
Bón xén đồng xanh
Dưới ánh chiều thu
Chép lại từ băng cassette "Dáng Xưa", hòa âm và ban nhạc của NS Lê
Văn Thiện, thực hiện tại Saigon năm 1972
Biển Nhớ
2
Chàng Trai Đáng Yêu
(chưa biết)
Chiều nắng tắt gió đông đưa rồi mùa đông lại về
Ngoài hàng hiên lá bâng khuâng nhẹ rơi
Rồi ngày tháng với bao ưu tư về tình yêu cuộc đời
Có lắm khi đau ương khi vui vười khi đớn đau
Đừng lặng lẽ khóc với tâm tư, đầy cô đơn lạc loài
Kỷ niệm xưa cho ta héo hắt quay cuồn ngẩn ngơ
Lòng mật đắng cũng cố quên đi, chuyện ngày xưa xa rồi
Hãy ước mơ hãy cứ yêu đời dù bao trái ngang
Đừng cố tiếc nuối với nỗi nhớ dâng đầy trong tim
khi đêm trôi qua thật dài.
Ánh mắt chất chứa suy tư hay lặng lẽ
Còn gì nữa những lúc ngất ngây ví tình yêu môi hôn trao nhau ngọt ngào
Hãy cố xóa hết nỗi đau khi ta lìa nhau
Suối Mơ
Nhịp 2/4
(1)
(2)
(3)
(4)
(5)
2
Chạnh Lòng
Thanh Sơn
ĐK:
Chào anh (cô) vừa đến, đến thăm chúng tôi nơi này
Lòng tôi thêm hân hoan khi trông thấy anh (cô) cười thật tươi.
Oái ối giời giời ơi, mặt anh (cô) giống như mặt trời,
Làm cho tôi đây âu lo khi trông thấy anh cười thật tươi
evietonline.com
Chào nhé
Bạn bè đã đến đông như ngày hội
Ðường đời muôn lối cắt chia buồn vui
Ớơơơờ
Cuộc đời có biết bao bất ngờ
Mỗi con người là mỗi bài thơ
Chào nhé
Chào chàng trai khoác vai năm hai nghìn
Dạo cùng cô Tấm áo tơ quần jean
Ốôôôồ
Ðời nghệ sĩ lãng du giang hồ
Mỗi con đường là mỗi bài thơ
Hero Tèo
Thương Ai
Ố… Ô…Ô…Ồ…, Ố…Ô…Ô…Ồ
Ố…Ô…Ô…Ồ…, Ố…Ô…Ô…O
Ðiệp khúc:
Ố… Ô…Ô…Ồ…, Ố…Ô…Ô…Ồ
Ố…Ô…Ô…Ồ…, Ố…Ô…Ô…O
Ố… Ô…Ô…Ồ…, Ố…Ô…Ô…Ồ
Ố…Ô…Ô…Ồ…, Ố…Ô…Ô…O
evietonline.com
(Saigon-1956)
Chào một mùa xuân mang bao nhiêu câu ca mơ ước cho nhau
"Ya ya ya ya"
Và một mùa xuân vui tươi như thơ luôn vang mãi trong ta
"Ya ya ya ya"
Nhẹ nhàng hạt mưa xuân long lanh hôn trên mái tóc của em
"Ya ya ya ya"
Lòng tràn niềm vui khi đi qua bao con phố thân quen
"Ya ya ya ya"
Cùng nhau xuống phố sẽ thấy quanh ta bao tiếng cười.
Kìa bao em bé say xưa với trái bóng bay.
Đào mai khoe sắc đón ánh nắng xuân đang chan hòa nơi nơi.
Ôi ta yêu xuân biết bao cho ta con tim khát khao.
Lộc xuân đầu năm sẽ đến mọi nhà.
Lời yêu thương mãi dâng đầy hạnh phúc những trái tim yêu.
Niềm vui một mùa xuân đã về rồi và nhân gian đang tưng bừng chờ đón
bóng dáng mùa xuân.
(Rap:)
Xuân mang yêu thương cho nhân gian thêm xanh hơn
Vui xuân hân hoan tay trong tay ta ca vang.
Chèo
ĐK:
------------------------------------------------
Logging Song
Highland folk song (Lai Châu Province)
Mưa rơi mưa rơi buồn tênh buồn mãi rơi hoài
Tôi ôm cô đơn nằm nghe ngày tháng qua đời
để rồi nhớ thương bao đem ngày xưa bên nhau giờ mãi xa vời
Khi bao trông mong giờ đây chợt hoá vô vọng đành nhìn ước mơ tan vào
trong tiếng mưa
Con tim thơ ngây lạc chân vào nỗi đau tình,
Con tim loay hoay tìm nơi chạy trốn kỷ niệm nhủ lòng cố quên nhưng
không sao quên,
bao đêm hạnh phúc xa rồi
Đêm nay nơi nào cùng ai đầu ấp môi kề dù trong giấc mơ có còn nhớ đến
nhau.
Tình qua như gió để lòng ta tan vỡ,
người quay lưng bước đi bỏ lại tôi ngóng chờ,
ngồi đây tôi hát trong bóng tối, cô đơn với nỗi nhớ chơi vơi, mưa gió vẫn
thét gào tên em
Hoa Biển
Oh I, I just died in your arms tonight It must have been something you said
I just died in your arms tonight Em ơi vì sao cơn mộng hôm nay vỡ tan
Bao kỷ niệm rực rỡ nay về đâu Những thương yêu đắm đuối trong ta sao
nay không còn Những câu chuyện cũ, rồi mai kia ai nhớ cho lòng đau
Những câu chuyện cũ, vòng tay kia ai đan giấc mơ thương đau Cho ngày
tháng in sâu cuộc sống hư hao Oh I, I just died in your arms tonight It
must have been something you said I just died in your arms tonight I just
died in your arms tonight Oh I, I just died in your arms tonight It must have
been some kinda kiss I should have walked away Đêm thiên thần một vì
sao lặng lẽ Dẫu cuộc tình cho anh một thuở những cơn mộng thắm Thiết
tha cho con tim thôi xa cho con tim thôi đợi chờ Sẽ không buồn bã vì cơn
đau sẽ qua Gối chân rời rã, tình theo cơn gió bay ai hay Tình vẫn như
ngày vì những cơn say It was a long hot night But she made it easy, she
made it feel right But now it's over, the moment has gone I followed my
hands not my head, I know I was wrong.. Original version:Died In Your
Arms TonightForeinger Oh I, I just died in your arms tonight It must have
been something you said I just died in your arms tonight I keep looking for
something I can't get Broken hearts lie all around me And I don't see an
easy way to get out of this Her diary, it sits by the bedside table The
curtains are closed, the cats in the cradle Who would've thought that a boy
like me could come to this Oh-oh-oh woh I, I just died in your arms tonight
It must have been something you said I just died in your arms tonight Oh-
oh-oh woh, oh I, I just died in your arms tonight It must have been some
kinda kiss I should have walked away, I should have walked away Is there
any just cause for feeling like this On the surface I'm a name on a list I try
to be discreet but then blow it again I've lost and found, it's my final
mistake She's loving by proxy, no give and all take 'Cause I've been
thrilled to fantasy one too many times Oh-oh-oh woh I, I just died in your
arms tonight It must have been something you said I just died in your arms
tonight Woh-oh-oh I, I just died in your arms tonight It must have been
some kinda kiss I should have walked away, I should have walked away It
was a long hot night But she made it easy, she made it feel right But now
it's over, the moment has gone I followed my hands not my head, I know I
was wrong Oh I, I just died in your arms tonight It must have been
something you said I just died in your arms tonight Oh I, I just died in your
arms tonight It must have been some kinda kiss I should have walked
away, I should have walked away
BacLieuCongTu
G G B7 B7
Only you, can make this world seem right
Em Em G7 G7 ^Dm7
Only you, can make the darkness bright.
C D7 G ^B7 Em
Only you and you alone can thrill me like you do
A7 A7 D ^Eb D
And fill my heart with love for only you
G G B7 B7
Only you, can make this change in me,
Em Em G7 G7 ^Dm7
For it's true, you are my destiny.
C Cm G E7 ^Eb
When you hold my hand, I understand the magic that you do
A7 D G ^Cm G
You\'re my dream come true, my one and only you.
láxanh
(Saigon-1975)
Ta yêu em mù lòa
Như A-đam ngù ngờ
Yêu E-va khù khờ
Cuộc tình trinh tiết đó
Nhưng thiên tai còn chờ
Đôi uyên ương vật vờ
Chia nhau xong tội đồ
Đầy đọa lâu mới tha...
CODA:
Cả triệu người yêu nhau
Còn ai là không thấu ?
Len giữa u tình sâu
Một vài giọt ơn nhau
Tia sáng Thiên Đường cao
Rọi vào ngục tim nhau...
Thanh Lan trình bày
2
Chỉ Có Bạn Bè Thôi
(chưa biết)
Refrain:
Ngày đêm tôi nhớ, tôi muốn tôi ước chi mãi mãi trong cuộc sống ta luôn
có nhau
Tình yêu đó không cần nói cho dù nói không cần thiết khi nhìn thấu suốt
tâm hồn nhau
Rồi mùa thu hết đông tới xuân đến riêng có chúng ta còn vẫn chưa hết
sầu
Và giờ có riêng mình nỗi đau còn đó với tâm hồn ôi nát tan
1.
Còn đâu mùa thu
Mặt hồ in nước bóng cô liêu
Lá vàng xe kết
Đôi lòng chung hòa nhịp tình yêu
Điệp khúc
2.
Ngày mai người ơi
Khải hoàn chiến thắng khắp nơi nơi
Có thuyền neo bến
Chim chiều không buồn vì lìa đôi
Biển Nhớ
2
Chỉ Có Ta Thôi
Diệu Hương
Điêp Khúc:
Đời vẽ tim em lạ kỳ
Tình có trong em nhiều mùa
Từ đó
thiên hạ
quá ưu tư ...
2
Chỉ Còn Biển Thôi
Nguyễn Đình Thẩm
Ngân Vịnh
Tài liệu tham khảo: Áo Lụa Hà Đông - Những tình khúc phổ từ thơ
tvmt
dường như ta đã lỡ
suốt cả một kiếp người
như em tình cờ nhớ
một người tình năm xưa
Tytee
2
Chỉ Còn Chút Hư Hao
Hoàng Quốc Bảo
ĐK:
tvmt
INTRO: Dm A Gm Gm Bb C Dm Dm
Dm Gm C F
Người ra đi để sầu úa lên trăng vàng,
Bb E A7 A7
Đê? Xuân chết trên đời vắng.
Dm Gm C
Lệ chia ly nàng còn thấm đôi vai này,
F Bb E A7 A7
Tạ từ mà nụ hôn nồng đường cuối vẫn còn tha thiết.
Gm C F Dm
Em hỡi mình đã không chung tình duyên, xa rồi.
Em A7 Dm D7
Ta hờn trách nhau chi cho lòng nghẹn ngào chua xót.
Gm C F Dm
Thôi mình xóa cho nhau niềm đau, cơn hận.
E7 E7 A7 A7
Để thuyền lòng nhẹ sang ngang.
Dm Dm Gm Gm C7
Mối tình đầu lắm chôn sâu khi em qua cầu
C7 F A7
Làm hành trang ta tiễn nhau.
Dm Dm Gm Gm
Biết rằng đời sẻ quên mau,
A7 A7 Dm Dm
Hãy coi như mình chẳng hề quen nhau.
AdLib: Dm Dm Gm Gm E7 E7 A7 A7
INTRO: Dm A Gm Gm Bb C Dm Dm
Người yêu hỡi, mình xóa cho nhau niều đau, cơn hận.
Để thuyền em nhẹ bước sang ngang xuôi chìu tìm vui duyên mới.
Đường muôn lối, hình bóng theo ta ngày đêm không rời.
Lời Tình K – http://dactrung.net/nhac
Đời còn mình em thôi.
Mối tình đầu lắm chôn sâu khi em qua cầu làm hành trang ta tiễn nhau.
Biết rằng đời sẽ quên mau, hảy coi như mình chẳng hề quen nhau.
2
Chỉ Còn Mưa Rơi
Bằng Kiều
Lãng quên tháng ngày những đường khuya mình sánh bước
Tiếng yêu ban đầu đã dần trôi vào giấc mơ
Gió đưa mây về cho làn mi nào ướt đẫm
Giờ đây trái tim chỉ còn mưa rơi ...
Mưa rơi ...
(repeat)
Lãng quên
tvmt
Tài liệu tham khảo: Phạm Duy Tuyển tập 6 - Đôi ta mất hết chỉ còn nhau
[Nhà sách Nam Á -1992]
Em đâu nào biết chăng trong anh lạnh giá tâm hồn
Mong em về đây nhưng nào chẳng thấy
Bao nhiêu ý thơ đã tan tành tựa một giấc mơ
Tình đã bay lạc chân mây mất nhau từ đây
yêu thương đong đầy
Này em tôi không còn gì, chỉ còn một trái tim thôi
Dễ thương như viên kẹo nhỏ, ngọt ngào như những bờ môi
Này em sao không trả lời, vì sao em không trả lời
Ðể lòng tôi yêu thương, để lòng tôi giá băng.
Tôi buồn bã xuống chợ đời tôi rao hoài rao mãi đến khan hơi
Ai thất tình mua lấy trái tim không?
ai thất tình mua lấy trái tim không?
Em mỉm cười mỉa mai
Vui vẻ
2/4
Xa ! Chị Hằng Nga núp bóng sau bao lùm tre xanh
Ta cùng nhau ta múa hát ca đón chào chị ấy
Trên trời bao la tươi sáng kia sao vàng lấp lánh
Ðây chị Hằng Nga chiếu ánh vàng giữa bầu trời xanh
TÀI LIỆU THAM KHẢO: Chị Hằng, lời Mộng Lan-nhạc Minh Kỳ, T.H. 144,
Tinh Hoa Huế ấn hành lần thứ nhất 1951
Nguồn: may4phuong.dns2go.com
Hư Vô và PAD
Thương người thương, ngàn xưa ơi, ngàn sau nét cười
Vương sầu vương, đường xưa nay giờ đâu bóng người.
Tình nhiệm màu tan vỡ lòng chỉ còn nhung nhớ
Giờ một mình quên lãng lạnh lùng theo năm tháng
Dù một lần em đã mềm lòng như chiếc lá
Là một lần xóa mối duyên đầu.
------
Yellow Bird
By: Chris Isaak
Wish that I were a yellow bird, I'd fly away with you.
But I am not a yellow bird, So here I sit.
Nothing I can do.
Yellow bird, yellow bird.
2
Chỉ Là Mơ Anh
(chưa biết)
Chorus:
Nụ hôn chưa ngọt môi chân rời mau nghe lòng nhớ
Bàn tay buông rời mau ngăn lệ rơi nghe lòng đau
Rồi em quay mặt đi con đường không em buồn tênh
Em buông lơi bao thương yêu anh trao...Anh đây chơi vơi...
Chorus:
Nụ hôn chưa ngọt môi chân rời mau nghe lòng nhớ
Bàn tay buông rời mau ngăn lệ rơi nghe lòng đau
Rồi em quay mặt đi con đường không em buồn tênh
Em buông lơi bao thương yêu anh trao...Anh đây chơi vơi...
Một mình lặng ngắm ánh nắng rơi vươn ngoài biển khơi
Bạc đầu ngọn sóng cứ mãi xô bờ cát khô
Lòng buồn một thoáng, nhớ những kỷ niệm đã qua
Sóng đã xa bờ... em đã xa
Dã tràng lặng lẽ cứ... xây lâu đài cát mơ
Nhà tôi trên bến sông có chiếc cầu nhỏ cong cong
Hàng cau dưới nắng trong lá trầu không
Chị tôi trông dễ thương bán rau chợ cầu Ðông í a
Chị tôi chưa lấy chồng.
Thời con gái lưng ong có bao người thầm mong theo
Mẹ dục con gái yêu lấy chồng đi
Chị thương hai đứa em thương mẹ già con đau í a
Chị tôi chưa lấy chồng.
Rồi mẹ tôi khuất xa, chúng tôi không còn thơ ngây
Chị lại lo các em chuyện chồng con
Ngày chia tay bến sông thấy chị buồn mà thương í a
Chị tôi chưa lấy chồng.
Rồi một đêm sáng trong có một người đàn ông qua
Họ về xây chiếc cầu nối bờ sông
Gặp chị tôi dễ thương mới xin lời cầu hôn í a
Chị cũng muốn lấy chồng.
*
Thế là chị ơi, rụng bông hoa gạo
Ô hay, trời không nín gió cho ngày chị sinh
Ngày chị sinh, trời cho làm thơ
Cho nét buồn vui bốn mùa trăn trở
Cho làm câu hát để người lý lơi
Ngày chị sinh, trời cho làm thơ
Vấn vương với sợi tơ trời
Tình riêng bỏ chợ
Tình người đa đoan.
(chưa có)
[4/4 - D]
Đời vẫn trôi mãi, trôi mãi, người ơi giờ đây đã xa,
Còn đây nhung nhớ phút giây ngày đó đôi ta còn nhau
Ánh mắt trao nhau đầu tiên với bao nồng ấm
Làm tim ngất ngây, giờ cũng như mây bay xa, thật rồi
ĐK:
[4/4 - Dm]
Tình có bao phút ấm êm, ngỡ mãi bên nhau dài lâu
Tình vẫn trong dấu trong ta, lấp kín con tim giá băng
Người hỡi anh có hay biết, em mãi mãi yêu mình anh
Trong tim vẫn luôn mong chờ... hình bóng anh yêu.
(ĐK.... )
Rồi em sẽ đi về đâu
Anh hãy quay tìm về bên em
Em luôn chờ mãi nơi này
Vì em chỉ yêu
và chỉ yêu mình anh
Lê Phương Dung
Hư Vô
2
Chia Ly
Hồng Hà
Chỉ còn một giây phút nữa thôi đôi ta sẽ chia lìa
Chỉ còn một giây phút nữa thôi đôi ta xa lìa mãi mãi
Ừ thôi! Em nhé
Chia nửa vầng trăng
Cho ta hôn nhẹ
Một lần trăm năm
Từ em bỏ phố
Ta chạy vòng quanh
Mảnh đời tan vỡ
Thương tình mong manh
Ta về cõi nhớ
phong kín nỗi buồn
Từng lời than thở
Nàng giọt lệ tuôn
tvmt
Anh..
Dù yêu anh hết tâm hồn em
Dù thương anh trái tim quặng đau
Dù cho anh chẳng mong tình em
Anh..
Bỏ em đi với duyên tình ai
Lỡ con tim đã yêu mình anh
Thời gian qua đã đau vì anh
Anh..
Còn ham duyên mới quên tình em
Chẳng nhung nhớ ân tình chất ngất
Cùng chăn gối quên mùi ái ân
ĐK:
Vì tình yêu không như chiêm bao, không như khát khao ta luôn mong chờ
Và tình yêu không như ban mai, vương trong mắt ai bao niềm thương nhớ
Tình yêu ấy như cơn giông tố cuốn xô đời em bao nhiêu nỗi phiền
Tình yêu ấy như cơn sóng vỗ sóng xô tình anh trong ngàn nguy biến
Tình yêu ấy em đâu hay biết những vết tình tan trong tim xoáy mòn
Và từ đây mong em quên hết những vết tình say bên ly rượu cay...
Tình yêu ấy như cơn giông tố cuốn xô đời em bao nhiêu nỗi phiền
Tình yêu ấy như cơn sóng vỗ sóng xô tình anh trăm ngàn nguy biến
Tình yêu ấy em đâu hay biết những vết tình ta trong tim xoáy mòn
Và từ đây mong em quên hết những vết tình say bên ly rượu cay......... Lý
Hải, Thiên Bảo
Dan Nguyen
tvmt
(nhac...)
(Hát lại từ đầu)
Cát Nhu
tvmt
Hoa Biển
(1987)
Người yêu hỡi xin dấu lệ sầu khi chia tay tình đầu
Dù xa cách như những ngọt ngào ta quen nhau ngày nào
Còn đâu đó trên phố hẹn hò, còn in dấu phong kín một đời
Cười lên đi người yêu dù lòng ta nát tan...
Tình yêu đó như phép nhiệm mầu, cho ta qua từng ngày
Tình yêu đến như sóng dịu dàng, ta yêu nhau nồng nàn
Tình như gió bay đến tình cờ để muôn kiếp khô héo đợi chờ
Người yêu ơi tình yêu ta là cơn đau cuối cùng!
Lần cuối xin dấu xót xa để trái tim bớt băng giá
Rượu nhắp trong phút chia tay sao cay đắng
Lần cuối không nói xa cách sợ ướt đôi mắt nhung nhớ
Ðường phố trong phút chia ly cúi đầu...
Phương Thanh trình bày
©¿®
Phone ring..
BF: Hello!
GF: Hello, anh hả Anh đang làm gì đó?
BF: Oh, hello em. Anh đang chờ em nè.
GF: Anh chờ em à?
BF: Ừ, đến với anh đi em
Lời Tình K – http://dactrung.net/nhac
GF: Anh biết không? Em nhớ anh nhiều lắm. Và vì vậy em đã theo anh
suốt buổi chiều
BF: Em, em theo anh?
GF: Đúng vậy. Và em đã thấy anh đi chung với một cô gái khác
BF: Cô gái nào vậy em?
GF: Cô gái này đã cùng anh đi chung mưa và anh đã… anh đã hôn cô ta!
BF: Uh.. nhưng… nhưng anh không…….
GF: Quá âu yếm, quá âu yếm.. mà anh còn muốn em đến với anh nữa
sao? Thôi, em không muốn gặp anh nữa đâu. Ta, ta chia tay nhé.
BF: Em, em… Hello!! Hello!!!… Helloooo….
2
Chia Tay Trong Mưa
Ngoại Quốc (Trung Hoa)
Chu Minh Kỳ
Ref:
Boléro
Am 4/4
Thương con đường ngỡ ngàng in dấu chân
Thương ngôi nhà phượng hoàng bay trước sân
Và thương tóc xõa bờ vai,
thương ai thao thức đêm dài
nỗi nhớ day dứt tâm hồn,
một mình đứng ngóng chờ ai?
©¿®
Đêm nay còn gần nhau ngày may cách xa rồi khiến kẻ đi người ở
Đêm nay còn gần nhau ngày mai gác trọ
này sẽ vắng đi một người
Một người trong bạn tốt một người vui cùng sớt buồn thời gánh cả đôi
Một người đêm từng đêm cùng nhường chăn xẻ gối bạn thân nhất trên
đời
ĐK:
Bao năm ở gần nhau gần nhau mến nhau từng hút thuốc chung một điếu
Đêm nay buồn làm sao ngày mai tiễn đưa bạn lúc túi không còn tiền
Ngồi nhìn nhau thèm thuốc hộp đựng không một điếu bình cạn hết cà phê
Trời nực môi cạn khô trà đậm không một tách để vui với bạn hiền
Bên nhau ngồi xuông mình thức suốt một đêm thật dài
Đêm không rượu thơm trà quý nước lạnh uống làm vui ....
Thân nhau lòng thanh đạm mới chính là đôi bạn nghèo
Thân nhau hàn vi cũng có lúc giàu sang đừng thiếu
(Hết ĐK)
Bạn nghèo nhưng mà thân tình nghèo nhưng mà quý còn hơn cả bạc tiền.
Quoc Mai
Hoa Biển
ĐK:
ĐK:
Đẹp quá quê hương hôm nay đẹp vô ngần
Về Sóc Trăng một ngày ca điệu lâm thôn
Đàn én chao nghiêng xôn xao mùa lúa nhiều
Về bến Ninh Kiều thấy nàng đợi người yêu
Cẩm Giang
ĐK:
Từng bước chân buồn gieo âm thầm trên hè phố đêm kinh đô
Sương khuya ước vai gầy
Hồn em nhỏ bé nghe bơ vơ giữa kinh thành mong tin anh
Sắc se gợi nổi niềm.
Đêm rưng rưng màu trời xanh
Xin ơn Trên ban phước lành
Xin ân tình không thay đổi
Đường đời không hai lối
Duyên kiếp anh và tôi...!!!
tvmt
Ăn Mày Già
ĐK:
Hỡi chiếc lá nào bay về trời.
Có gửi lời với tôi.
Hãy giữ lấy dùm tôi nụ cười (và) đức tin ở con người.
(Repeat ĐK)
Bay, bay thật xa thật xa đám mây đen kia để yên giấc mộng lành.
Mơ cho ngày sau còn xanh mãi.
Mơ em ngày mai bình yên như lá…
Hỡi chiếc lá nào bay về trời.
thegioiamnhac.com
*
Chiếc nhẫn được tết từ sợi cỏ non ngắt ở bên hồ
Anh lồng vào tay em hương cỏ thơm và xanh mãi
Nhưng rồi anh đã ra đi
Mang theo cả thời sinh viên
Mang theo mối tình đầu của em
Anh nhớ không, anh nhớ không
Chiếc nhẫn cỏ ngày xưa
**
Rồi một ngày
Em phải lên xe hoa
Ngón tay lồng vào nhẫn cưới
Em quay đầu nhìn lại
Trong trang sách học trò
Chiếc nhẫn cỏ dần khô
(Repeat *)
(Repeat ** twice)
Ghi chú: Những chỗ có dấu . . . là những chỗ ngân hoặc ngắt giọng .
Biển Nhớ
1. Ði tới Tô-Ky-Ô
Mình xách tay chiếc dù
Mặc áo ki-mô-nô
Tô-Ky-Ô Tô-Ky-Ô
Dù là dù với ki-mô-nô
(ÐK)
2. Ði tới Chi-ca-gô
Mình bắt tay găng-xtơ
Cười với anh Charlot
Chicago, Chicago
Cười là cười với anh Charlot
(ÐK)
3. Ði tớ Ka-ra-chi
Mình muốn thêm béo phì
Thì đớp cơm cà ri
Ka-ra-chi, Ka-ra-chi
Phì là phì với cơm cà ri
(ÐK)
4. Ði tới Mê-xi-cô
Mình thấy anh đấu bò
Ðội nón som-bré-ro
Mêxicô, Mexicô
Bò là bò với som-bré-ro
(ÐK)
5. Ði tới Mônacô
Mình muốn mau hết tiền
Thì ghé Monte Carlo
Monaco, Monaco
Tiền là tiền với Monte Carlo
tvmt
Một sớm yên lành một người lính rời xa quê nhà
mang theo chiếc vòng tay cầu hôn
Tỏa sáng dịu dàng, một khúc tình ca đợi chờ
theo anh theo anh trên những con đường xa,
ru anh ru anh trong những đêm vời xa vời xa
Tài Liệu tham khảo: CD Tình Ca Trần Tiến (tiếng hát Phương Thanh)
tvmt
©<a href="mailto:chinrom@yahoo.com">¿</a>®
Silicon Band
Fox Moderato
4/4
Lời 1:
Lời 2:
Tài Liệu Tham Khảo: Chiến Sĩ Của Lòng Em, nhạc và lời: Trịnh văn Ngân,
Nhà Xuất Bản Á Châu (A.C. 27) ấn hành lần thứ nhất năm 1952 (lời 1),
Nhà Xuất Bản Tinh Hoa (T.H. 458) ấn hành lần thứ ba năm 1955 (lời 2).
Bảo Trân + PAD
2
Chiến Sĩ Của Mùa Xuân
Xuân Tiên & Y Vân
Mừng ngày nắng chói mừng đời sống mới hai ta cùng say
Mừng từ bóng núi mừng về khắp lối bốn hướng chung vui
Mừng câu hát dâng vơi đầy
Mừng muôn ý thơ xây đời
Mừng lên cây súng tương lai bàn tay
(1945)
Tempo di marcia
4/4
Hận thù bao năm căm lòng đất nước tan tác
Xương máu đang khơi ngòi
Tiếng than nơi nơi
Tháng năm dần trôi
Thề phục quốc. Tiến lên Việt Nam!
Lập quyền dân. Tiến lên Việt Nam!
Ðài hạnh phúc đắp xây tự do
Việt Nam tranh đấu chống quân ngoại xâm
Tài liệu tham khảo: Tập nhạc “ Ca Khúc Văn Cao” NXB Âm Nhạc . Hà Nội
1994
Hư Vô
(Huế-1946)
pdsuperfan
Đây Vân Đồn ngày xưa với tiếng reo oai hùng của đoàn quân bách chiến
Việt Nam
Bao quân thù gục chết, máu nhuộm hồng giòng nước
Tiếng quân hò mừng chiến thắng về ta
Đây Vân Đồn ngập sóng, gương anh hùng liệt oanh nhắc chúng ta chiến
công ngày trước
Nối chí lớn quên mình nhắc chiến công cho đời
Vì giống nòi Hồng Lạc mến yêu...
Đây Vân Đồn ngày xưa với tiếng reo oai hùng của đoàn quân bách chiến
Việt Nam
Bao quân thù gục chết, máu nhuộm hồng giòng nước
Tiếng quân hò mừng chiến thắng về ta
Đây Vân Đồn ngập sóng, gương anh hùng liệt oanh nhắc chúng ta chiến
công ngày trước...
Nối chí lớn quên mình. nhắc chiến công cho đời
Vì giống nòi Hồng Lạc mến yêu...
Lạc loài
1 Ta lôi em về
2 Ta kéo em đi
3 Nâng em lên Trời
4 Đem xuống âm ty
5 Chôn em trong lòng
6 Xong lấy em ra
họctrò
1962
Vàng rơi bên gót chân son mềm
Trên lối đi về xứ hoa duyên
Tà áo trinh nguyên tung bay nụ cười thân ái
tvmt
Chiều cố đô,
ôi những chiều cố đô
Nụ cười duyên dáng quá
Cô em ngập ngùng thẹn thùng
Sau chiếc nón bài thơ
Nhớ thương vô cùng
Bao giờ về cố đô
Về tìm cô gái Huế
Lời Tình K – http://dactrung.net/nhac
Suối tóc xanh mơ màng
Như mời ngàn lời vu vơ
Lòng nhớ nhung
tvmt
2
Chiều Cô Thôn
Nguyễn Văn Quỳ
Ốc dồn . . .
theo gió ngân dài . . .
rền vang núi đồi chìm trong sương khói.
Ốc dồn . . .
Giục bước trâu về . . .
in bóng đồi nương trên bóng đường thôn.
Về đây nghe tiếng ca nhịp quay xay thóc thơm hạt tung bay áo nàng nồng
ấm.
Về đây nghe tiếng cười nàng thôn nữ uốn lưng vun bồng cao bao cánh
dương.
Sáo diều . . .
Vi vút ngân dài nhạt phai nắng vàng hồn quê êm lắng.
Ốc dồn . . .
Khơi bóng đêm về lan khắp đồi nương lan khắp đường thôn.
Ốc dồn . . .
Theo gió ngân dài
Giục ai sớm về lều tranh yêu dấu
Gió chiều hiu hắt ru lòng tha thiết tình quê tha thiết tình quê.
Ngô Đồng
tvmt
Ai quên ai khi bàn tay trót nằm trong lòng tay rồi
Anh ơi chuyện hai đứa mình mộng xưa khó thành
Biết nhau chiều hôm nay xin nhớ mãi về sau này.
ĐK:
Khi tôi đưa chân người tôi mến tạm xa biệt kinh thành
Mong sao đừng quên mỗi lần chiều qua cuối tuần
Co tôi về trông anh khi phố cũ vừa lên đèn
họctrò
ĐK:
Tài-liệu tham-khảo:
Ấn-bản 1954, Tinh Hoa 406
Bảo Trần
**
Anh xa em, lá thu rơi, ngập đường ngập phố
Anh xa em, đường phố như say, dòng người đó đây
Anh xa em, để tiếng chuông khua lạnh lùng thành
Đừng xa em, đến bên em, trọn đời hỡi anh
(Repeat *)
(Repeat ** 3 times)
Một chiều hành quân qua thôn xưa lúc nắng xuân chưa nhạt màu,
Chạnh lòng tìm người em gái cũ: Em tôi đã đi phương nào?
Nghẹn ngào nhìn qua hàng tre xanh ngắm bóng chim đua trên cành,
Giờ tìm đâu hình bóng cũ: Em ơi! Em đi về đâu?
Về đâu em ơi lúc tình còn sâu lúc hương trần đời vẫn chờ nhau giữa đêm
thâu
Về đâu khi em vẫn là nguồn sống, khi ánh xuân nồng vừa nhẹ vương lên
má hồng...
Hẹn nhau qua hết một mùa phượng rơi nhưng hoa chưa tàn mà lòng ai
đã đổi thay.
Thế thôi vui chi sống trong tình đầu, nhạc "chiều hành quân" nay biết gởi
về đâu?
Để rồi một năm nơi biên cương dấn bước thân trên sa trường,
Ngày thì tìm vui bên chiếc súng khi đêm anh vui với đàn.
Dù mộng tàn phai trong thương đau vẫn nhớ mãi duyên ban đầu
Lời thề ngày xưa đã trót hứa: Em ơi, xin em đừng quên.
LV
Không có ai
Khi chiều về trước ngõ,
Chiều và chiều thương nhớ
Em và em ở đâu?
Không có ai
Khi chiều đến hư ảo,
Nắng trên cao và gió vô tình.
chilli
Chiều hôm nay trong cơn gió bay nghe mùa lá úa trôi qua tâm hồn
Chiều hôm nay cô đơn trong tay còn thêm buốt giá
Chiều hôm nay ta nghe xót xa trong từng chiếc lá lạc loài trên phố
Chiều hôm nay buồn bằng đôi mắt em
Chiều hôm nay mưa rơi ướt vai mơ mùa nắng mới đến soi trong đời
Chiều hôm nay em nghe đơn côi làm mây kéo tới
Chiều hôm nay trong cơn gió bay nghe mình ngất ngây chờ mùa thu đến
Chiều hôm nay buồn bằng đôi mắt em
Hoài Thương
1.
Chiều nay... tiếng chuông khua... vang trên nương... mờ hơi sương
Có tiếng... đoàn hùng quân... trầm thương hát... bên suối rừng
Dưới núi mờ mờ vang mơ hồ... buồn theo gió
Âm thầm rừng chiều hôm... xao... xác... lá vàng khô
Nhìn nương... xanh âm u... với suối ngàn... buồn đang trôi
Đoàn quân... chiêu hô bao... nhiêu linh hồn... trong rừng núi
2.
Chiều nay... tiếng súng thưa... âm trong nương... mờ hơi sương
Có bóng... đoàn hùng quân... mờ trong khói... nơi sa trường
Dưới lá cờ hồng chiêu linh hồn... người tử sĩ
Vì đời vì non nước... đã... khuất... lánh trần đi
Đèo cao... ôi hoang vu... gió núi rì... rào sang thu
Làn sương... như khăn sô... trắng chăng trùm... mộ người xưa
Tài liệu tham khảo: "Những ca khúc một thời vang bóng" do NS Văn
Giảng chủ biên, Saigon, 1971.
Biển Nhớ
chilli
Ngọc Dung
Tuyển tập Một Ngày Cho Tình Yêu - Bạn Trẻ xuất bản 1971
Bảo Trần
ĐK
Chiều qua bao nhiêu lần môi cười
Cho mình còn nhớ nhau
Chiều qua bao nhiêu lần tay mời
Nghe buồn ghé môi sầu.
Ngày nào mình còn có nhau xin cho dài lâu
Ngày nào đời thôi có nhau xin người biết đau.
Nhịp 2/4 Chậm rãi, thâm trầm Điệu Tango Hợp âm Rê trưởng
(Thánh Ca)
LỜI 1
1.
Mưa . . . xuống đây rồi !
Mưa . . . trắng khung trời
Chiều nay mưa rơi Chúa ơi !
Mây sầu giăng . . . nơi nơi
Con . . . bước trên đường
Hàng . . . cây rũ buồn
Cầu xin Jê-sus dấu yêu . . . đưa đường con
2.
Mưa . . . xuống đây rồi !
Mưa . . . trắng khung trời
Chiều nay mưa rơi hắt hiu
Trên đường đi . . . xa xôi
Mưa . . . xuống đây rồi
Đường . . . đi vắng người
Mình con bơ vơ dưới cơn . . . mưa trong đời
Điệp khúc
Gió . . . rét lướt qua
Con bước . . . trên lối xa
Bơ . . . vơ không nhà
Ngoài trời . . . mưa tầm tã
Trước . . . gió hững hờ
Vùi con . . . giữa mây mờ
Hồn con thầm mơ Chúa
3.
Trên . . . lối đi này
Con . . . cúi xin Ngài
Dìu con đi bên Chúa yêu
Trong hoàng hôn . . . mưa bay
Cho . . . trái tim này
Được . . . hong ấm lại
Để lòng vui khi bước chân . . . trên đường dài
Lời Tình K – http://dactrung.net/nhac
LỜI 2
1.
Mưa . . . xuống đây rồi !
Mưa . . . trắng khung trời
Chiều nay mưa rơi Chúa ơi !
Mây sầu giăng . . . nơi nơi
Con . . . bước trên đường
Hàng . . . cây rũ buồn
Cầu xin Jê-sus dấu yêu . . . đưa đường con
2.
Trên . . . lối đi này !
Con . . . bước theo Ngài
Dù cho mưa rơi gió vương
Hơi lạnh run . . . đôi vai
Con . . . nắm tay Ngài
Được . . . đi với Ngài
Dù đường còn xa vẫn không . . . vương u hoài
Điệp khúc
3.
Mưa . . . lướt xa vời
Mưa . . . ngớt lưng trời
Đường đi thênh thang Chúa ơi !
Bây giờ mưa . . . thôi rơi
Mưa . . . gió ngưng rồi !
Trời . . . mây sáng ngời
Lòng con tươi vui ngắm xem . . . vinh quang Chúa
Tài liệu tham khảo: Thánh Ca số 472, ”Thánh Ca tôn vinh Đức Chúa Trời”,
Cơ Quan Truyền Giáo Quốc Nội (Home Mission Board), Hội Thánh Báp
Tít Việt Nam, xuất bản tại Atlanta, GA, Hoa Kỳ năm 1994 .
Ghi chú: Những chỗ có dấu . . . là những chỗ ngân hoặc ngắt giọng
Biển Nhớ
2
Chiều Mưa Anh Đưa Em Về
Mặc Thế Nhân
tvmt
Mấy năm trường biết nhau, chốn quê nhà yêu dấu.
Hôm nay về đô thị, đời quanh trong vạn lý.
Tiễn nhau một bước đi, đón nhau ngàn thương nhớ,
mưa rơi từng hơi thở, chờ trông có lâu gì.
Valse
3/4
TÀI LIỆU THAM KHẢO: CHIỀU MƯA NHỚ BẮC, nhạc Hoàng Trọng
lời Thanh Nam, tác giả xuất bản 1961
Đ.K.:
tvmt
Minh Hảo
4. Vừng đông chiếu tràn lan, mây dần sáng sương tàn
Cầm tay nhau em nhé, ta vui lên
Hỡi em thấu chăng mình, đêm hè bao đầm ấm
Nhớ tới em, trong chiều vắng thanh bình
Nhớ tới em, bao chiều bao thanh vắng
họctrò
Chép từ lởi hát in trên bìa CD "Tình Ca Vũ Tuấn Đức - Chưa Vơi Sầu
Đau" - Soundtech phát hành - 1991
Bảo Trần
1 lần xa cách
lòng thêm thiết tha
buồn rơi ướt vai
buồn ai có hay
cho dòng nước mắt
cho dòng nước mắt
cho dòng nước mắt trôi mau
Kool Duke
1.
Chiều đi ngang con đường
Trong gió đầy hơi sương
Lay lay cành phượng tím
Nhớ phượng hồng quê hương
2.
Chiều đi ngang nơi này
Sương trắng mờ bay bay
Đôi tay trần lạnh buốt
Thấm vào hồn cay cay.
ĐK:
3.
Chiều qua đây ngập hồn
Nhớ quá trời quê hương
Ngày đi chưa từ tạ
Đời chưa lành vết thương
4.
Chiều đi qua phố buồn
Nhè nhẹ hoàng hôn buông
Đèn đường soi hắt hiu
Tôi bóng mờ như sương..........
.............................
Quốc Dũng hòa âm, Bảo Yến trình bày
(Hát lại lần 2 nguyên bài, câu “Em bây giờ nơi đâu ?!” hát 4 lần để kết ).
Chilli
Ngọc Dung
Chiều quê
Trên cánh đồng quê nhuốm bao màu nhớ nhung
Và nhắc bao ngày đã xa
Chiều quê
Khi ánh vàng phai lướt trên đồng lúa xanh
Còn ghi biết bao ngày xanh
Luỹ tre xanh, giòng sông hiền còn lưu luyến
Người ra đi tìm phương trời đầy gấm hoa
Còn lại đây bao ngày xanh thời thơ ấu
Biết bao giờ lại thấy chân người ra đi
Chiều quê
Trên cánh đồng quê dấu bao niềm ước mơ
Của khách đường xa
Chiều quê
Khi mái nhà tranh lấp sau màn sương
Còn dấu bao hình dáng xưa.
Tham khảo:
1-Tuyển tập nhạc Nửa thế kỷ tình ca II, nxb Trẻ 1997.
Anthony Trần
1-
Quê nhà tôi chiều khi nắng êm đềm
Chạy dài trên khóm tre đàn chim ríu rít ca
bao người ra ngồi hay đứng bên thềm
Đợi chồng con mắt trông về phía trời xa
2-
Quê nhà tôi đời dân sống êm đềm
Chiều khi trăng mới lên và chim thôi hát ca
Bao người ra ngồi hay đứng bên thềm
Chuyện trò chung với nhau đời sống thần tiên
ĐK:
Hỡi... cõi đời quá rộng
Xin giấu đi... trái tim vỡ mộng
Khi đời ta đã mất ai
Ân tình khó phai, trôi dạt hết ngày mai
(ĐK..... )
[Dm - Dm - F - F - Gm - C - Dm] 2x
(A..............................................)
ĐK:
(ĐK..... )
Học Trò
Chiều Tàn
Trời man mác nắng thơm lạnh đã dần phai
Màn đêm sao chưa buông còn thơ thẩn
Tựa đời mong bóng ai
Bóng đôi chim non tìm đường về
Ngại ngùng tung cánh theo làn gió đông vừa sang
Thấy cô thôn quê lòng rộn ràng
Nhịp nhàng quàng gánh trong lòng bóng đêm dần lan
Chiều Tàn
Làn khói ấm mái tranh hiền bao niềm thương
Chiều ơi, mây bơ vơ từ ngàn hướng
Lạc loài nơi chốn quê
Gió không biên cương lạc đường về
Tràn bao ngõ tối qua mảnh lá nghe thở than
Gió thương những mảnh tình nghèo nàn
Cuộc đời đen tối mong hạnh phúc khi chiều lan
Chiều tàn
Đời lữ thứ kiếp tơ tầm vẫn còn mang
Chiều ơi ghi tâm vào lòng giấy
Rằng sầu mãi chứa chan
Cố quên những chuỗi ngày nghèo nàn
Tìm lại giây phút đôi lòng chết theo thời gian
Cố ghi thêm kỷ nhạt nồng nàn
Để tình thương mến dâng đầy khắp nơi trần gian
SC
Tango
Tham khảo:
1. Giọng hát Ngọc Long trong băng nhạc Tiếng hát Ngọc Long, thu
thanh trước năm 1975.
Anthony Trần
Phượng Các
1953
Lời 1:
Chiều nay mưa rơi ướt vai người dưới quán vắng,
Chàng niên thiếu miền xa thân dầm sương,
Đời phiêu lưu mang máu giang hồ đi bốn phương,
Chí lớn say sưa cuộc đời mưa nắng.
Chiều nay mưa rơi ướt thân người trai tha hương,
Lòng man mác buồn mây trôi ngàn phương,
Ngày mai ra đi dấng thân mình trong gió mưa,
Dưới quán cô đơn say mơ tình xưa.
Tình sầu tha hương sát vai cùng nhau khuây khoa,
Lòng bao nỗi, người đi đường còn xa.
Ngày về quê hương với bao tình lưu luyến xưa,
Suối vắng trăng thâu đôi ta cùng mơ.
Lời 2:
Giòng sông quanh co nước xanh rờn dưới ánh nắng.
Hoàng hôn xuống chiều nay ta ngừng chân.
Lòng ta sao xa vắng đâu người ta ước mong,
Quán vắng đêm thâu bụi đời mưa nắng.
Tình sầu tha hương sát vai cùng nhau khuây khoa,
Lời Tình K – http://dactrung.net/nhac
Dù mưa bão, rồi đây đường dù xa,
Lòng này không phai với bao hình mơ ước xưa,
Dưới bóng tre xanh đôi ta cùng mơ.
Tài-liệu tham-khảo:
Ấn-bản 1952, Tinh Hoa 182
TvmT & Bảo Trần
2
Chiều Thu
Ngoại Quốc
Nhật Ngân
Cuộc tình mình đã bao thu trôi qua yêu thương nồng ấm
Và rồi mình nói chi đây khi ta chia tay rồi xa
Long lanh trong đôi mắt em giây phút chia tay từ giã
Ta nghe rưng rưng trên mi những giọt lệ nhòa.
ĐK:
Tham khảo:
1. Giọng hát Thanh Lan trong băng nhạc Thanh Thúy 14, phát hành trước
1975.
Anthony Trần
1.
Hôm xưa tay nắm tay nhau . . . anh hỏi tôi rằng:
“Những gì trong đời . . . ta ghi sâu vào tâm tư
Không tan theo cùng hư vô
Không theo tháng năm phai mờ
Tình nào tha thiết anh ơi ?”
Tình quê hương gợi sâu
Tình tôi anh bền lâu
Vì mai đây . . . tôi xa cách kinh thành
Mộng trường chinh khói binh
Vào đời manh áo chiến . . . lúc tuổi còn xanh
Điệp khúc
2.
Biển Nhớ
2
Chiều Tím
Đan Thọ
Đinh Hùng
Đàn nhớ từng cánh hoa bay, vần trăng viễn hoài
Màu xanh ước thề, dòng sông trôi đi
Lúc chia tay còn nhớ chăng?
Chiều tím chiều nhớ thương ai, còn thương nhớ hoài
Đàn ơi nhắn dùm người đi phương nao
Nếp chinh bào biếc ánh sao ...
--ooo(..)ooo--
Chiều hỡi! Đàn nhớ mong nhau, tình thương bắc cầu
Người đi hướng nào ? Tìm trong chiêm bao
Tóc bay dài, gió viễn khơi ...
Lâm Viên
AlexTG
Hồng Thập Tự ơi
Ta lang thang trên con đường này
Đường tình ngày xưa ta vui chân đón em học về
Hồng Thập Tự ơi
Ta đang đau nỗi đau Sài Gòn
Ta nhớ nhung lắm khung trời xanh
Hồng Thập Tự ơi
Ta lang thang trên con đường này
Đường hẹn hò xưa nghe chưa phai vết xe tình vùi
Hồng Thập Tự ơi
Ta đang đau nỗi đau Sài Gòn
Hoang phế như Tháp Chàm chìm lắng
Này Sài Gòn ơi
Duy Tân đau nỗi đau trường luật
Này Sài Gòn ơi
Cây xanh đau nỗi đau lòng đường
tvmt
2
Chiều Trên Phá Tam Giang
Trần Thiện Thanh
Tô Thùy Yên
2
Chiều Trên Phố Buồn
(chưa biết)
thegioiamnhac.com
NgocDung
Mỹ Ngọc
Bao ngày chinh chiến . . . nơi đây nhuộm máu anh tài
Dấu vết vẫn ghi . . . nghìn năm chẳng phai
Muôn cờ tươi thắm . . . trong sương gợi chí tang bồng
Rừng chiều như vọng . . . tiếng gọi thù xưa
Tài liệu tham khảo: Ấn phẩm năm 1952 của nhà xuất bản Tinh Hoa, Huế .
Biển Nhớ
H.H.T.
1.
Chiều . . . đi lặng lẽ
Thương . . . nhớ muôn bề
Khi người . . . yêu đã chết (* xa vắng)
Nhạc thu . . . chưa thấy về
2.
Điệp khúc
3.
4.
Biển Nhớ
2
Chiều Vàng
Nguyễn Văn Khánh
tvmt
Trần Dương
Allegro
Chiều vàng về trên đô thành, xa xăm trời lam khói mây mờ, bụi đường
xóa ngày qua
Trời về chiều trên con đường Gia Long, lướt ven bờ thành phố lúc xuân
về thờ ơ
Chiều vàng về xôn xao chợ Đông Ba vừa lúc đang tàn rộn rịp khi vào ra
Trời về chiều xuôi Hưng Đạo phố lớn biết bao người rầm rộ, việc xong
xuôi một ngày !
Buồn vương... :
Chiều vàng về trên đô thành đau thương, nhà thi sĩ mơ màng, hồn nhạc sĩ
buồn vương
Trời về chiều, ai mơ người xa xăm mấy năm trời từ biệt giờ cách xa muôn
trùng.
©¿®
Chiều vàng năm xưa khi mùa thu hiu hắt thiết tha bao hình bóng
Một người ra đi trong bóng sương mờ thoáng nước non ngây buồn trông
Lá vàng rơi chứa chan ngoài song
Hoài Thương
Cơn gió nào đến đây làm lá bay trên hè phố vắng
tia nắng nào vấn vương vào mắt em chiều vàng ...
Xa cánh thành phố vui, em nhớ ai khi chiều tối ...
cho những ngày tháng xưa theo giấc mơ tìm hoài ...
ĐK :
Chiều vàng nhung nhớ cho mắt em thêm sâu
chiều vàng nhung nhớ cho áng mây xôn xao
chiều vàng bơ vơ, chiều mơ ...
1957
Blues
4/4
TÀI LIỆU THAM KHẢO: Chiều Vũng Tầu, nhạc và lời Hoàng Trọng, D.H.
66, Diên Hồng xuất bản 1958
TĐK, chinrom và PAD
Chiều nào năm xưa bên nhau với tình yêu êm đềm
Chuyện mình miên man say sưa với mộng mơ môi mềm
đôi ta thiết tha trìu mến, thương yêu nhớ nhau tìm đến
Tình yêu vững bền
Cuộc tình đôi ta năm xưa đã vời xa, xa rồi
Giờ thì tơ vương bay theo bóng chiều hoang bên trời
Thương anh nhớ anh nhiều lắm
Bao nhiêu phút giây đầm ấm giờ như gió khơi
Em vẫn tiếc vẫn thương bao chiều xưa
Em vẫn nhớ vẫn trông mong đợi chờ
Lòng tha thiết những tơ vương mịt mờ
Dù cay đắng với chuyện tình chơi vơi
Chiều buồn mưa bay thương anh nhớ chuyện xưa qua rồi
Chuyện mình mong manh, hôm nay vẫn còn nguyên trong đời
Yêu anh xót xa hờn dỗi, tơ vương đắm say còn mới
Tình như thế thôi
Yêu anh xót xa hờn dỗi, tơ vương đắm say còn mới
Tình như thế thôi
Chiều xuân, gió xa đưa về, tiết xuân nhắn nhủ, tình yêu nhân thế
Lả lơi cánh hoa anh đào, nắng khoe tươi màu, đùa vui với nhau
Ngàn hoa, thướt tha yêu kiều áo bay trong chiều, duyên dáng mỹ miều
Nhìn theo bước chân em đi về, mấy câu ước thề ân tình khắc ghi
Gửi em đoá hồng thắm như lời ước hẹn, muôn đời thân ái
Tình đến, khát khao triền sóng, ngọt ngào giọt nước mặn nồng
Êm ái như giòng thơ vừa đến
Nhanh chóng qua một giây phù phiếm
Ngơ ngẩn trông theo tà áo lụa bay
Lời tỏ tình lúc ban sơ
Say đắm một thuở yêu người
Đan tóc tơ hoà ái duyên trời
Ngây ngất say hương tà áo lụa
Tình gọi tình mấy cho vừa
Chiều xuân đã qua bao lần tiết xuân ân cần
làn môi em thắm
Ngày qua tóc phai khi nào tháng năm dãi dầu hằn lên trán sâu
Nhẹ cương vó câu buông rời, cỏ xanh chân đồi vui bước bên người
Chiều xuân gió qua bên thềm, nắng ru êm đềm cho tình ấm thêm.
Mèo Ướt
1.
2.
Điệp khúc
3.
Tài liệu tham khảo: Ấn phẩm nguyên thủy tại Việt Nam, in lại tại Hoa Kỳ
trong “Nhạc Việt tập 1”, NS Trường Hải biên soạn và xuất bản, 1988 .
Biển Nhớ
2
Chim Đa Đa Bay Xa
(chưa biết)
Đa Đa giờ đã xổ lồng
Để cho bến mãi đợi trông con thuyền
Lòng tre ôm hận triền miên
Cây đa gió thổi lạnh buồn bên sông
Đa đa giờ đã bay xa
Cây đa còn lại mình ta
Đa đa giờ đã bay xa
Cây đa còn lại mình ta
Như Quỳnh trình bày
Hoài Thương
(Saigon-1955)
Câu dạo:
Lơ thơ tơ liễu ý y y buông mành
Ngày hôm qua mày còn đang học nói ý y y
Trên cành, cành mỉa mai
Chim, chim chim ơi...
.......
Chim, chim chim ơi ! Chim, chim chim ơi !
Cất tiếng líu lo trên đầu cành
Cất tiếng véo von trên đầu gềnh.
Về nhà này đẹp, về nhà này xinh
Và một bàn tay luôn quý mến
Chờ một giọng hát rất nên duyên
Chim, chim chim ơi !
Hãy cất tiếng ca êm đềm !
Ớ ớ chim ơi ! Ớ ớ chim ơi !
Ớ ớ chim ơi ! Ớ ớ chim ơi !
pdsuperfan
2
Chim Quyên
(Dân Ca)
Dân Ca
*
Ngày xưa em như chim sáo, sống vô tư hay mộng mơ nhiều
Nhìn em đi qua cuối xóm, làn tóc mây bay má ửng hồng
Chiều nay theo em anh bước, bước bên em trên con đường làng
Nhìn em anh như muốn nói: "Này cô bé kia chờ anh đi cùng!"
Ô hay, Anh này kỳ ghê, người ta đi về, chung đường thời kệ người ta
Cớ sao em vội đi mau, để khi ngoảnh lại nhìn nhau em thẹn thùng
Em ơi! đường về còn xa, để anh đưa về, đưa về anh chẳng tính công
Dẫu mai em có lấy chồng, anh xin làm người, làm người đưa sáo qua
sông!
**
Thời gian trôi đi nhanh quá, tiếng yêu tôi chưa kịp xếp vần
Một ngày kia lũy tre cuối xóm, chẳng thấy em chiều nay đi về
Hỏi ra mới hay chim sáo đã sang sông sáo đi lấy chồng
Còn đâu những chiều theo bước, giờ chỉ có anh lẻ loi đi về ...
Ai đem chim sáo sang sông, để cho chim sáo sổ lồng, sổ lồng bay xa
Sáo bay bỏ lại mình ta, bơ vơ một nẻo, xa xăm đi về
Sáo ơi! Bây chừ ngồi đây chờ ai ai chờ, thôi rồi hết đợi hết trông
Trách cho số kiếp bọt bèo, duyên kia chẳng đặng, thì đành nhìn sáo sang
sông!
Trách cho số kiếp bọt bèo, duyên kia chẳng đặng, thì đành nhìn sáo sang
sông!!!
(Dẫu mai em có lấy chồng, anh xin làm người, làm người đưa sáo qua
sông!!!)
Quang Linh / Làn Sóng Xanh trình bày
ĐK:
tvmt
Nhịp C, boléro
*
Vào lãng quên, tình đã chìm sâu
Về chốn nao không còn thấy nhau
Lần yêu cuối, mắt lệ dâng u hoài
Mặn bờ môi nghe hồn dâng tiếc nuối
Ngày ấy khi từ giã người đi
Lệ ướt mi trong giờ phút chia ly
Thời gian đã xóa mờ bao kỷ niệm
Ngày im tiếng, đêm về giấc ngủ yên
**
Tình đã vỡ tan như bọt sóng
Mộng đã phai, sao em nỡ vô tình
Đốt lên ngọn lửa yêu nồng cháy
Để xót xa dĩ vãng quay về đây
***
Ngày tháng trôi, tình đã nhạt phai
Đời vắng ai, đâu còn những mê say
Vàng phai dấu vết tình ta ban đầu
Giọt sầu rơi bao lần ngầm hôn nhau
(Repeat ** twice)
Boston
Mưa rơi sóng vỗ trong lòng
Người ơi có nhớ dòng sông quê nhà
Thu vàng, lá úa sầu ca
Bóng chiều mưa lũ mẹ già quạnh hiu
tvmt
ĐK:
họctrò
Lời Tình K – http://dactrung.net/nhac
Chinh Phụ Ca
Phạm Duy
Tham khảo:
1. Giọng hát Hoàng Oanh trong băng nhạc Băng Vàng Diễm Ca phát
hành trước 1975.
2
Chờ
(chưa biết)
Hát đi em,
mình đã sống trong khổ đau nhiều rồi.
Đời đã cướp đi tuổi thơ tuyệt vời.
Ngày mai đây khi phấn son nhạt màu.
Tham khảo:
Chép từ CD Tango
Peter Lam
Boléro
tvmt
2
Chờ Anh Em Nhé
Xuân Tiên & Nhật Bằng
1.
Điệp khúc
2.
Ghi chú: Những chỗ có dấu . . . là những chỗ ngân hoặc ngắt giọng
Biển Nhớ
2
Cho Anh Ngủ Trong Trái Tim Em
Bảo Chấn
[4/4 - Am]
Chờ anh với về đan trời hạnh phúc
Trái ngọn cỏ mềm cho lối em sang
Khuôn đài cát lời thơ anh bay nhảy
Em ngọt ngào với nắng vẫn trên cao
Ngày vui năm ấy ta bên nhau tình yêu như sao sáng lung linh
Còn lắng nghe lời gió trăng đó một niềm vui đã vừa tay với
Ta đã yêu, ta đã vui một tình yêu trong cõi thiên thu
Và bây giờ nghe lời nói êm ái tình đôi ta sẽ không phai tàn
Rồi khi giấc mộng đã tan tối về những cơn buồn đau
Đời đi hết tháng ngày lãng quên chôn vùi kỷ niệm đó
Niềm mộng mơ giữa đời cho tình yêu trong lòng ta vẫn luôn mong chờ
Sẽ có ngày em về đây ngồi bên tôi lắng nghe
Lời yêu thương vẫn còn trong lòng anh mang tình yêu vẫn chưa phai tàn
Vẫn mãi chờ em về trong niềm mộng mơ đợi ai
Hoàng Dũng trình bày
Hoa Biển
Cho anh xin số nhà, cho anh xin biết tên đường, và xin cho anh biết tên
em luôn...
Cho anh xin số nhà, xin cho anh biết tên đường, và xin cho anh biết tên
em luôn ...
Michelle Thảo Lê
Đk:
Này anh em ơi
Hãy đùa (cười) một chút chơi
quay quần ta vui hát vang
cho vơi đi sầu đắm
Này chị em ơi !
Cười đùa một chút chơi
quay quần vui trong tiếng ca
thắm thiết tình bao la ....
Lạ là lá, la lá la ! Lạ là la, la lá la
Lạ là lá, la lá la ! Lạ là la, la là la .....
Ba sẽ là cánh chim
Đưa con đi thật xa
Mẹ sẽ là cành hoa
Cho con cài lên ngực
Ba mẹ là lá chắn
Che chở suốt đời con
Vì con là con ba
Con của ba rất ngoan
Vì con là con mẹ
Con của mẹ rất hiền
Chẳng phải là mơ
chẳng phải là tiên nga
là người thôi
chẳng phải là vua
chỉ là một đôi
tình nhân thôi
cùng nhau vun xới
một thế giới
tình duyên mới
vui sống bên nhau
cho đến khi nào
ta dứt tay nhau...
2
Cho Đến Mai Sau
Mai Anh Tuấn
tvmt
Chợt như chút nắng kia mãi bâng khuâng vì người học sinh
Chợt như chút lá hoa cứ vô tư đùa trong gió
Rong chơi với những tiếng cười có thấy ai buồn vui
Chỉ thấy ta với ta ngồi hát ca buồn tênh
Gởi nhớ thương rơi vào quên lãng, còn có ai khóc cười với ai
Người sẽ ôm tháng ngày xanh ấy, mong thời gian chết
Và thoáng nghe bao lời trăn trối để dưới chân cỏ lên ngát xanh
Người sẽ đi như là chưa đến cho đời thương nhớ
C C
Em ơi! có phải ngoài trời đang mưa ??
F C
Em ơi! có phải trời đã sang đông ??
DM F
Mùa đông giá băng anh đang chờ
G7 G7
Mùa đông ái ân anh đang tìm
G7 C/F
Tìm màu áo cưới cho em....
C C
Ô hay, mắt ngọc lại buồn hay sao ??
F C
Khi anh đã nguyện một đời yêu em
DM F
Dù cho nét son môi phai mờ
G7 G7
Dù cho mắt xanh kia hững hờ
G7 C/F
Và dù năm tháng phôi pha.
C G7 F
DK Ta quen biết nhau ... Khi tàn xuân
F C G7
Ta yêu thiết tha ... Khi hè sang
C C
Và khi thu đến anh gom ánh sao
C DM
Cho đêm đêm kết thành vương miện
G7 C/F
Để mùa đông đám cưới đôi mình
C C
Em ơi! xích lại thật gần bên anh..
F C
Cho anh xiết chặt nụ cười xinh xinh
DM F
Từ đây những đêm trăng thanh đầy
G7 G7
Mình không lẻ loi không u sầu
G7 C/F
Lời Tình K – http://dactrung.net/nhac
Nguyện cầu ta mãi bên nhau
2
Cho Dù Năm Tháng
Phạm Trọng Cầu
Hoàng Phủ Ngọc Tường
Chilli
INTRO: C Am Bb F C G7 C G7
C Em Am Em
Chờ em, chờ bao năm qua. Anh thấy lòng mình xót xa.
Dm G7 Dm G7
Không biết em vẫn yêu anh như ngày xưa.
C Em Am Em
Chờ em, đời thêm nhung nhớ. Ôi, những ngày dài hững hờ.
Dm G7 C C7
Em vẫn không quay về đây cho anh sầu thương.
F Em
Ngày đó tình mình thiết tha.
Dm C G7
Quấn quít một trời ái ân, đời sao êm ái.
F Em
Giờ đây một mình bóng anh,
Dm C
Trên những đường dài vắng tênh,
F G C
Có lá vàng nhẹ vấn vương, tìm người vô tình.
4/4_D Maj_Twist
1.
Anh cho em chiều cuối tuần...
- cho nắng ấm reo vui
- cho công viên hẹn hò
- cho tình mình xôn xao...
2.
Ta theo nhau vào cõi mộng...
Ta thắp sáng tin yêu
Ta tô son cuộc đời
Ta tìm về tương lai...
Điệp khúc:
Chorus:
Bansi2K
Em yêu anh yêu anh nồng thắm nhưng nay đành quên đi bao đi bao ngày
tháng bên nhau vì câu yêu thương khi xưa trao em giờ dành cho người
tới
Xin cho em cho em lời cuối chia tay rồi ta xa nhau xa nhau rồi trái tim em
còn biết bao biết bao cô đơn
vì mình mất nhau trong đời
Cho em ngày gió xanh để hoa thơm làm mưa trên tóc
Ðể con nắng níu áo em về xin làn hương xuân
Cho em chiều bão giông để ta theo dòng mưa trôi đến
Tìm em ngoan ta che tình mới ấm áp một khi
Bàn tay nắm lấy xiết lấy đưa nhau qua cơn mơ tình trầm
Chiều đang xuống bối rối xõa tung câu thơ ta đang tìm vần
Nói cho gần lời thưa mưa nắng cúi cho gần bờ mi loáng trăng
Uống cho gần một ly tơ óng dỗ đêm xuân
Chờ em nơi thềm trăng như giấc xưa áo hoa tóc rối .
Biết em có khi không còn giấc mơ trôi mình ta nuối trông hoài.
Áo hoa xưa giờ tan thành mây.
Tóc xanh xao thành mưa đổ xuống đời ta từ đây.
Cho em trao một lời cuối ăn năn quê hương tội tình
Em xin được khóc cô đơn ôi thân phận mình
Thế gian còn ai ? Em xin từ giã thơ ngây xuôi theo dòng đời.
Mai đây khi hoa tàn úa xanh xao phong ba dập vùi
Em xin nằm xuống mang theo con tim ngậm ngùi
Giấc mơ nhỏ nhoi đưa em vào cõi thiên thu yêu thương đời đời ...
C'est toi
2
Chờ Em Ta Vẫn Mơ
Quốc An
Mèo Ướt
Chiều mưa rơi người có hay phố buồn một mình anh ngóng trông người.
Sao thời gian dần trôi em mau quên hay là không đến.
Ngồi nơi đây mà nhớ em,ánh mắt dịu dàng bóng dáng thiên thần.
Bờ vai em ru anh say bao giấc mơ.
Mưa ơi không xót thương cớ sao vẫn rơi hoài cho nàng không đến.
Ngoài trời mưa rơi quán xưa vắng tanh buồn tha thiết.
Có nhớ em thì đành vậy thôi vì nàng đã quên.
Chờ em mãi dù anh biết người khg đến vẫn cứ ngóng trông một mình
ĐK:
Lòng chợt buồn vì người tôi yêu không còn như hôm nào.
Nồng nàn, dịu dàng bên tôi ngây thơ
Nàng thầm nguyện cầu xin mưa rơi mau cho đôi mình đừng cách xa.
Giờ một mình chờ người trong mưa người ơi sao đành.
Tình mình ngày nào theo mưa bay bay vụt mất xa tầm tay
Lâm Hùng
Ngọc Dung
Tôi về đây
Mưa trên đường xưa mưa buồn nhạt nhòa
Ai chờ ai lòng nghe buốt giá
Cơn mưa nào ngăn cách đôi ta
Ai chờ ai
Con đường xưa mưa buồn nhạt nhòa
Ai chờ ai lòng nghe buốt giá
Em đâu rồi để mưa ướt tim tôi
Tôi về đây
Mưa trên đường xưa mưa buồn nhạt nhòa
Ai chờ ai lòng nghe buốt giá
Cơn mưa nào ngăn cách đôi ta
Ai chờ ai
Con đường xưa mưa buồn nhạt nhòa
Ai chờ ai lòng nghe buốt giá
Em đâu rồi để mưa ướt tim tôi
tvmt
2
Chờ Em Trong Nỗi Nhớ
Ngoại Quốc
ĐK:
F F F F
Giờ này còn gần nhau, gần thắm thiết trong mối sầu
Bb Gm C7 C7
Gần bối rối biên giới từ lòng đau.
Giờ này còn cầm tay, cầm chắc mối duyên bẽ bàng
Cầm chắc mắt môi ngỡ ngàng
C7 F Gm C7 F F
Cầm giá buốt thương đau, ngày mai ta không còn thấy nhau.
Dm A7 Dm Dm
Bàn tay năm ngón suông đem vào nhau hẹn sau.
Dm A7 Dm Dm
Bàn tay năm ngón suông đem vào nhau mộng mau
Gm A7 A7 A7
Ngoài trời mưa, mưa hoài, gió mưa nặng nề
A7 Dm A7 Dm ^C7
Người ngồi nghe xa cách đá xanh ơi mỏi mòn
Big Ballad[4/4 - A]
Muôn tia nắng lung linh sớm mai
Xua tan hết âm u đêm dài
Sương khuya vẫn in trên lá xanh
Chờ em đến đây cùng anh.
Đ.K.:
Ôi bao năm tháng qua
Bao giọt nắng đã phai chiều tà
Dẫu biết anh xa rồi
Vẫn ôm mộng sầu chung lối
2
Chờ Một Ngày
Lam Phương
Đ.K.:
Mãi luyến tiếc cuộc đời,
Mang cho ta ngọt bùi,
Nhưng cho ta ngậm ngùi, khi cách xa.
Thương qua mau tình xa,
Nhớ anh bao ngày qua,
Sẽ muôn đời, thắm trong, lòng ta.
Chilli
(Đ.K)
(Saigon-1957)
họctrò
Điệp khúc 1:
Điệp khúc 2:
(Téléphone Moi)
ĐK :
Thiếu vắng anh lòng thấy quạnh hiu
Hạnh phúc xa vắng anh yêu ơi !
Tiếng hát sẽ buồn khúc hát úa sầu
Về với em anh hỡi
ĐK :
Triệu bàn tay chúng ta đấm tan trên mặt tôi đòi
Trong tim con người lòng tin làm khí giới
Ta hiên ngang bên thú mặt người
Một bầy thú tay sai cho người ngoài
Triệu bàn chân chúng ta bước đi trên mặt đất này
Trong tim con người là một đồng lúa mới
Ta nung sôi ý chí mặt trời
Chặt cùm xích cho quê hương mỉm cười
Triệu bàn tay chúng ta đấm tan trên mặt tôi đòi
Trong tim con người lòng tin làm khí giới
Ta hiên ngang bên thú mặt người
Một bầy thú tay sai cho người ngoài
Triệu bàn chân chúng ta bước đi trên mặt đất này
Trong tim con người là một đồng lúa mới
Ta nung sôi ý chí mặt trời
Chặt cùm xích cho quê hương mỉm cười
Nguồn: Băng-nhạc Kinh Việt Nam & Ta Phải Thấy Mặt Trời được phát
hành năm 1971 hoặc 1972.
Hư Vô
*********
{Refrain:}
Nous serons tous deux comme des amoureux
Nous serons si bien main dans la main
Nous serons tous deux comme des amoureux
Nous serons si bien main dans la main
Lời Tình K – http://dactrung.net/nhac
Quand, où et comment le dire
Ce grand amour qui nous déchire
Je t'aime et je t'aimerai toujours
De l'aube à la fin du jour
{au Refrain}
La la la la la .......
hoctro
2
Cho Rơi Những Bụi Tình
Hoàng Trọng Thụy
Chớ tin những tiếng yêu khi ngọt trên môi, nếu chưa biết trái tim ai thật
em ơi.
Hãy nhớ tình chăng trái tim thật yêu em yêu mê say những đêm ngày đợi
chờ người yêu em hỡi có biết.
Ôi tình yêu đẹp như đêm trăng mùa thu đẹp như bài thơ dệt lên bao nhiêu
mộng mơ.
Mơ về em bờ môi mê say diệu êm, mình em mà thôi mình em trong mơ
mà thôi.
Ôi tình yêu làm con tim anh nhẹ bay đến chân trời xa nhạc đệm vang lên
lời ca.
Bài ca tình yêu từ nay trao riêng về em vẫn luôn chờ mong người ơi anh
luôn chờ mong.
Biết chăng em này trái tim đã trao em rồi hỡi em sẽ yêu em hoài nhé em
Mối tình anh đây người ơi xin nhận lấy.
Trần Dương
Khi mặt trời thức dậy, trái tim em lại hát tình ca
Khi mặt trời thức dậy, trái tim em lại hát về anh
Bằng lời nắng sớm tinh khôi mặt trời
Bằng lời gió sớm cao nguyên voì vợi
Bằng lời mây trắng, mây là em
Cho tình yêu bay lên bay lên bồng bềnh.
Khi mặt trời thức dậy, trái tim em lại hát tình ca
Khi mặt trời thức dậy, trái tim em lại hát về anh
Bằng lời nắng sớm tinh khôi mặt trời
Bằng lời gió sớm cao nguyên vời vợi
Bằng lời mây trắng, mây là em
Cho tình yêu bay lên bay lên bồng bềnh.
Anh có nghe lời hát ban mai gọi
Anh có nghe lời trái tim em gọi.
Từng phút từng giây từng ngày
Rồi khóc rồi thương vẫn lạ
Lời của suối vắng KônkRông hẹn hò
Lơi của nuớc mắt trong mưa đợi chờ
Lời mây trắng, mây là em
Cho tình yêu bay lên bay lên bềng bềnh.
Khi mặt trời thức dậy, trái tim em lại hát tình ca
Khi mặt trời thức dậy, trái tim em lại hát về anh
Bằng lời nắng sớm tinh khôi mặt trời
Bằng lời gió sớm cao nguyên vời vợi
Bằng lời mây trắng, mây là em
Cho tình yêu bay lên bay lên bồng bềnh.
Anh có nghe lời hát ban mai gọi
Anh có nghe lời trái tim em gọi.
Từng phút từng giây từng ngày
Rồi khóc rồi thương vẫn lạ
Lời của suối vắng
KônkRông hẹn hò
Lơi của nuớc mắt trong mưa đợi chờ
Lời mây trắng, mây là em
Cho tình yêu bay lên bay lên bềng bềnh.
Trần Thu Hà trình bày
Trần Dương
Cho tôi được một lần nhìn hoa giăng đầu ngõ
Một lần cài hoa đỏ lên tim
Một lần dìu em sang nhà mới
Tình yêu trong tầm với
Ngọt tiếng nói thơm môi
Cho tôi được một lần nhìn trăng soi trọn tối
Một lần nhìn mây ngủ quên trôi
Một lần trót thương yêu ngàn lối
Niềm tin xa về tới
Ngời sáng trên lưng đồi
Hoa Biển
tvmt
(sáng tác trước khi lấy tên thật Phạm Trọng Cầu)
Paris, 10/60
Lời 1:
Lời 2:
Tuyển Tập "12 Bài Ca Quen Thuộc Trên Đất Pháp" - Đăng Quang xuất
bản - 1970
Bảo Trần
2
Cho Tôi Xin Một Đứa Con Trai
Trần Tiến
Hero Tèo
ĐK1:
Cho tôi yêu, hàng cây trước lớp nắng vương vàng hoe.
Cho tôi yêu, đường đi đến lớp bóng cây ngả che
Cho tôi yêu, hành lang êm lối, bước chân thầy cô
Cho tôi yêu, từng viên phấn trắng với bao mộng mơ
(Trở lại từ đầu)
ĐK2:
Cho tôi yêu, kỷ niệm trong sáng với bao bạn thân
Cho tôi yêu, từng trang sách mới đi qua đời tôi
Tôi không quên, giọng thầy cô thiết tha cho tuổi thơ
Tôi không quên, một đôi mắt đã cho tôi ngẩn ngơ
Thương Ai
Bao nhiêu lời nói gói trọn bao thương nhớ trao về người
Người tôi mến thương
Anh xa phố phường
Em vui mái trường
Mỗi người mỗi kiếp sống đơn phương .
Anh luôn gìn giữ những kỷ niệm xưa cũ cho tình mình ngàn năm thắm
sâu
Yêu như phút đầu
Yêu không biết sầu ..
Duyên tình ai nỡ để phai mầu .
Nơi đây thương nhớ đong dầy môi mắt khô gầy Chạnh lòng bao đắng cay
Đêm nay tay bỗng ngưng đàn
Anh bỗng mơ màng ...
Mơ ngày, ngày gặp em .
vk
ĐK:
Đ.K.:
Từ vào đời
Non sông đầy trời mây giăng
Bao lớp trai làng
Đi ngày thêm thưa vắng
Quê mẹ hỡi
Đêm đêm nhìn vì sao hôm
Con mơ lửa thần Lam Sơn
Để thiêu tan oán hờn
Chờ Xuân
Mẹ quét lá vườn
Mẹ đốt lá vàng cho khói tỏa
Chờ Xuân
Chờ dưới hiên nhà
Mẹ bâng khuâng nhìn chân trời xa
Ơi người con
Người con yêu dấu
Đã mấy mùa Xuân chưa về thăm
Cho mẹ tôi
Lòng ngóng trông
Cho nụ hoa bây giờ
Vẫn hé chờ
Khói
Khói tỏa muôn hướng
Khói thương ai
Khói nhớ ai
Mà bay đi đâu?
Hoa
Cứ nở hoa nhé
Cứ ngát hương
Dù anh chưa về
Khói
Khói tỏa muôn hướng
Khói bay lên
Khói bay đi
Cho mùa Đông qua mau
Hoa
Cứ nở hoa nhé
Cho mẹ tôi
Đón chờ
Hoa Biển
(1982)
Andante (C 5/8)
8 Beat Pop[4/4 - F]
Chiều nào về qua lối cũ, thấy xuyến xao trái tim buồn
Còn gì đâu khi mái tóc đã úa phai với hương đời
Lòng chợt nghe bao nuối tiếc những tháng năm thiết tha trong men tình
Cố quên đi tình xưa
... cớ sao thêm buồn thương
ĐK:
Khi cơn mưa chiều nay dừng chân, ghé qua mang theo nỗi nhớ
Từng giọt mưa đón bước chân em qua ngất ngây cỏ hoa
Em mênh mang ghé ngang đời ta, để cơn mưa thôi buốt giá
Nói cho ta ngàn tiếng yêu ban đầu
Heo mây cơn gió thu vươn trong mắt em khi chiều nắng tàn
Từng nụ hôn ngớt môi mềm tan vào trong gió mênh mang
Mong manh như khói mây em như cánh hồng dịu dàng giữa trời
Ngồi chợt nghe bước em về khó quên thôi hết mong chờ
*Đoạn 2*
Mênh mông như mùa thu, hàng cây gió lây xon xao tình nhớ
Và từng chiều mưa đến, ngỡ như chân em bước ngang ngoài hiên
Xin cho ta phút giây bình yên, một mai khi em xa mãi
Với con tim hạnh phút như hôm nào
Heo mây cơn gió thu vươn trong mắt em khi chiều nắng tàn
Từng nụ hôn ngớt môi mềm tan vào trong gió mênh mang
Mong manh như khói bay em như cánh hồng dịu dàng giữa trời
Ngồi chợt nghe bước em về khó quên thôi hết mong chờ!!!
Đ K:
Tạ ơn ... (Đ K)
Tytee
(1973)
Bắt được con công, chú bé bắt được con công
Đem về biếu ông, biếu ông, ông cho con gà
Đem về biếu bà, biếu bà, bà cho quả thị
Đem về biếu chị, biếu chị, chị cho quả tranh
Đem về biếu anh, anh cHồ con chim tu hú.
Đem về biếu chú, biếu chú, chú cho buồng cau
Ai ngờ đánh nhau, cô chú đánh nhau vỡ đầu
Ôi thàng bé nào, bé nào mà không hoảng sợ
Thế rồi nghe mợ, nghe mợ trả lại buồng cau
Xin hoà với nhau, Cô ơi ! Cô ơi ! Cô Chú !
Buồng cau trả chú
Tu hú hú trả anh
Quả tranh trả chị
Quả thị trả bà
Con gà trả ông
Nghe không chú bé...
Ta yêu cô Hằng
Đêm xưa xuống trần
Nàng ơi
Nàng về dương gian
Tìm người nuôi nấng
Cung đàn Hằng Nga
Xin đôi cánh vàng
Mượn chiếu mây non
Cuội ơi
Cuội theo ánh sáng
Cuội lên cung vắng
Cuội không về làng
2
Chú Mèo Nhà Em (chưa có)
Bùi Đình Thảo
CHORUS
.....
Sẵn xe đây rồi, cùng nhau phóng chơi.
Ngồi ép bên nhau rồi, cười trong gió vui.
Thật tưng bừng, ôi Chủ Nhật trên phố phường.
(về CHORUS)
......
láxanh
Tham khảo:
1. Hà Thanh trình bày trong chương trình ca nhạc của cố nhạc sĩ Hoàng
Trọng, trên làn sóng điện của thập niên 1960s, tuyển chọn trong băng
nhạc Anh Ngọc 4.
Anthony Trần
Bài này âm điệu rất giống Lá thư miền Trung của Lam Phương
Điệu Valse
Hỡi em yêu ơi
Hỡi em tuyệt vời
Hỡi em yêu ơi
Hỡi em tuyệt vời
Hỡi em yêu ơi
Hỡi em tuyệt vời
Hỡi em yêu ơi
Hỡi em tuyệt vời
Hỡi em yêu ơi
Hỡi em tuyệt vời
Hỡi em yêu ơi
Hỡi em tuyệt vời
2
Đưa em lên đỉnh cao
Anh còn chút yêu này
Đưa em lên đỉnh cao
Xin dành cho em đấy
Đưa em lên đỉnh cao
Nhung nhớ chất lên vai
Đưa em lên đỉnh cao
Nắng nhẹ nhẹ lên cao
Hỡi em yêu ơi
Hỡi em tuyệt vời
Hỡi em yêu ơi
Hỡi em tuyệt vời
Anthony Trần
3
Chưa Có - Cần chép - Thắc Mắc - ZZ*
(nhiều tác giả)
Những bài hát dưới đây chưa tìm được lời nhạc, bạn nào biết vui lòng
chép giùm và gởi vào forum Âm Nhạc hoặc email anh Cả Ngố. Đa tạ!
--------------------------------------------------
Em 16
Em Hãy Yêu Vì Đời (?)
Em vẫn là em (Thái Hùng): Thanh Thảo
Huế ngày trở về: Trần Khánh Tường, Vân Khánh hát
Thơ Ngây Tình Yêu Ðầu (?, Lương Tùng Quang ca)
--------------------------------------------------
chưa biết tựa
...
--------------------------------------------------
2
Nếu biết rằng không quen thì lạ
Nếu biết rằng không lạ thì quen.....
--------------------------------------------------
Biển Hỏi
Biển hỏi: Em đi đâu?
Gió hỏi: Em đi đâu?
Gió giận dữ, gió gào
Em đi đâu, đi đâu cũng tha phương
Trên quê hương ...
--------------------------------------------------
3
Rồi mai đây đất khiến cho em gặp anh
Vinh phúc cho ai biết rằng từ đó mùa xuân vĩnh hằng ...
----------------------
1) "Mưa Trên Phố Vắng", nhạc Nguyễn Trọng Khôi, nhịp 4/4, cung Sol
thứ, nhưng không buồn, được trình tấu và hát theo loại nhạc Pop, nhanh
và rồn rập, rất phù hơp với bài thơ buồn nhưng hồn nhiên cuả Thy Vân.
2) "Nghe Trong Nỗi Nhớ", nhạc Phạm Ðăng Khương, nhịp 3/4, tức là luân-
vũ chậm. Bản nhạc này với lời thơ buồn da diết đã được nhạc-sĩ diễn-tả
tài-tình nỗi cô đơn, lòng nhớ nhung trong một buổi chiều.
5) "Nắng Hồng", nhạc Linh-Phương, nhịp ba/bốn, điệu Valse, cung Fa
trưởng, rất sang trọng, rất uyển chuyển.
6) "Thương Nhớ Một Mình", nhạc Nguyễn Trọng Khôi, nhịp 4/4, cung La
trưởng, trình bầy theo thể điệu Rhumba rất nhịp nhàng.
7) "Vẫn Mãi Yêu Anh", nhạc Nguyễn Túc, nhịp 4/4, điệu Bolero chậm rất
uyển chuyển, rất phù hợp vói nhạc Việt. Bản nhạc này có nhũng âm-
hưởng của dân ca Việt Nam.
9) "Như Giấc Mộng Say", nhạc Nguyễn Triệu Vinh, nhịp ba/bốn, điệu
Boston, cung La trưởng, khiến người nghe cảm thấy lâng lâng như trong
cơn say.
10) "Xin Ngây Thơ Một Chút Tình", nhạc Nguyễn Tuấn, nhịp 4/4, điệu Cha
Cha Cha, cung La trưởng, rất vui tươi, sống động.
9999999999999999999999999999999999999999
4
Chúa Hòa Bình
Phạm Duy
(Saigon-1972)
Nếu có ai giận dữ
Nếu có ai bất hoà
Nếu có ai lầm lỡ
Rồi sinh ra khắt khe
Sẽ đánh tôi một cái
Tát tôi nơi má này
Sẽ thấy tôi lặng lẽ
Chìa luôn ngay má kia !
Lạy Chúa ! Lạy Chúa tôi !
Nhân ái ban xuống đời
Lạy Chúa ! Lạy Chúa tôi !
Cho hiếu hoà khắp nơi.
họctrò
2
Chùa Hương -1943
Hoàng Quý
1/
Thuyền bơi lướt trên sóng xanh biết bao êm đềm.
Con thuyền đưa tôi đến nơi thần tiên.
Chùa Hương với đồi núi cao biết bao êm đềm ?
Phút mơ màng quên hết ưu phiền.
Chiều sương rơi còn đâu đây vang tiếng trầm theo gió.
Tiếng Nam mô êm êm dần lan xa xa mỗi phút thêm âm trong ngàn mơ.
Chiều sương rơi còn đâu đây vang tiếng trầm theo gió
Tiếng nam mô lãng đãng hồn tôi bay theo tiếng chuông nơi xa mờ.
2/
Dừng chân ngắm trời nước mây nhuốm trong nắng tàn
Chuông chiều buông rơi phút giây dần tan.
Đồi mơ giữa giòng nước xanh thoáng dăm bóng thuyền, phút tâm hồn
sạch hết ưu phiền.
Chiều sương rơi còn đâu đây vang tiếng trầm theo gió.
Tiếng Nam mô êm êm dần lan xa xa mỗi phút thêm âm trong ngàn mơ.
Chiều sương rơi còn đâu đây vang tiếng trầm theo gió
Tiếng nam mô lãng đãng hồn tôi bay theo tiếng chuông nơi xa mờ.
3/
Chùa Hương khói trầm ngất bay những khi nắng tàn.
Trên đồi mơ non tiếng chuông dần tan.
Ngàn cây với một tiếng chim sót trong nắng tàn.
Đắm tâm hồn vào giấc mơ màng.
Chiều sương rơi còn đâu đây vang tiếng trầm theo gió.
Tiếng Nam mô êm êm dần lan xa xa mỗi phút thêm âm trong ngàn mơ.
Lời Tình K – http://dactrung.net/nhac
Chiều sương rơi còn đâu đây vang tiếng trầm theo gió
Tiếng nam mô lãng đãng hồn tôi bay theo tiếng chuông nơi xa mờ.
Chùa Hương khói trầm ngất bay những khi nắng tàn.
Trên đồi mơ non tiếng chuông dần tan.
Ngàn cây với một tiếng chim sót trong nắng tàn,
Đắm tâm hồn vào giấc mơ màng.
Ngô Đồng
2
Chưa Mất Niềm Tin
Trịnh Công Sơn
tvmt
Ta bước bước đi, bước bước hoài, trên quê hương dấu yêu này
Ta nối nối tay cất tiếng cười thách đố ai cướp đất này
Từ nghìn năm ta tới
Còn cố gắng mãi
Dựng nước mọi nơi
họctrò
Kìa một vì sao soi sáng khắp trời muôn ánh huyền.
Chúa Con ra đời thành Be Lem chốn hang hèn.
Vì lòng từ nhân, Thiên Chúa đã mặc lấy xác phàm,
xuống nơi trần thế cùng ta sống rất âm thầm.
Bao năm sống ẩn thân khó nghèo với người thế gian,
mong sao khắp trần gian mau tìm thấy niềm tin.
Hỡi muôn ngàn dân! Hãy hát chào mừng Vị Cứu Tinh.
Người đến, người đến cứu ta thoát chốn điêu linh.
Toàn dân cùng đứng hoan ca mừng Người Giáng Sinh.
Mục đồng dậy mau theo ánh sáng về đây kính thờ.
Chúa Con ra đời miền hoang vu chốn hang lừa.
Đừng ngần ngại chi, hang đá hãy vào xem Chúa Trời,
khác chi người thế, nằm run khóc với Mẹ Người.
Anh em chớ hoài nghi mau quỳ gối thờ kính tôn.
Ngôi Hai Chúa từ nhân đã mặc xác phàm nhân.
Hỡi muôn ngàn dân! Hãy hát chào mừng Vị Cứu Tinh.
Người đến, người đến cứu ta thoát chốn điêu linh.
Toàn dân cùng đứng hoan ca mừng Người Giáng Sinh.
Ngài là niềm tin, sao sáng dẫn đường đưa lối về.
Những ai tâm hồn nhiều đau thương gánh nặng nề.
Tìm nguồn ủi an, xin hãy nhớ ngày xưa Chúa ta
khó khăn hèn yếu lẻ loi giữa chốn hang lừa.
Nêu gương sáng dạy ta danh lợi thế đừng thiết tha,
theo gương Chúa ngày xưa coi thường kiếp phù hoa.
Hỡi muôn ngàn dân! Hãy hát chào mừng Vị Cứu Tinh,
Người đến, người đến cứu ta thoát chốn điêu linh.
Toàn dân cùng đứng hoan ca mừng Người Giáng Sinh.
oOo
Oh Holy Night !
hytran@myđeja.com
HyTran
2
Chưa Trọn Vòng Tay
(chưa biết)
ĐK:
Vòng tay ôm chưa trọn tội cho môi mắt mỏi mòn
Cầu xin cơn gió mỏn ru hờ cuộc tình son
Đời vui không kết hợp
Tại sao cứ mãi lỡ làng
Tình ơi sao cứ phải đời mất vui khi đã vẹn câu thề....!!!
Hoài Thương
Chép từ lởi hát in trên bìa CD "Tình Ca Vũ Tuấn Đức - Chưa Vơi Sầu
Đau" - Soundtech phát hành - 1991
Bảo Trần
Hoa Biển
A a a...
cô nào ở goá, anh nào mà ở giá
Năm mới mần ăn ra
Xin thề xông pha, wa nhà mai mối cho ấm êm cái tình già...
2
Chùm Hoa Phượng Nhỏ
Bắc Sơn
2
Chúng Mình Ba Đứa
Song Ngọc & Hoài Linh
Mình có ba người
Vừa đúng nét đôi mươi
Những chiều mây lưng đồi
Tầm mắt hướng xa xôi,
Ngày sau một hai trong ba đứa
Không chung đường
Chắc nhớ nhau nhiều lắm
Mình có ba người
Mà kiếp sống buông trôi
Đứa này ở ven trời
Thì đứa khác ra khơi,
Hợp xong lại tan
Trong giây lát xa không đành
Thế mới thương đời lính
tvmt
Lời Tình K – http://dactrung.net/nhac
Chúng Mình Đẹp Đôi
Tuấn Khanh
Tuấn Khanh
Ngô Đồng
(chưa có)
Một trời sáng trong an lành, và một vùng tuyết ôm cây cành
Một ngày sáng bao la tình, một nỗi sướng vui hồi sinh
Mừng ngày chúa sinh ra đời người người đó đây vui cười
Hòa bình đến cho muôn người cùng cất tiếng ca mừng vui
Mừng ngày giáng sinh an hòa mừng hạnh phúc cho muôn nhà
Từ thành phố hay đồng quê muôn nơi vui tiếng hát ca vang lừng
Bong binh bong...Bong binh bong chuông giáo đường thánh thót
Đêm noel chuông vang như mang bao yêu thương lang trên ánh sao sáng
Bong binh bong...Bong binh bong đêm giáng trần Thiên Chúa
Xin dâng lên muôn kinh trong đêm Thiên Chúa giáng sinh ra đời
http://vietcatholic.net/thanhnhac/gsinh/gs_002.htm
Hoài Thương
Và anh sẽ quay về
Tìm chút nắng mùa Đông muộn màng
Và anh sẽ quay về
Tìm chút nắng mùa Đông muộn màngĐàm Vĩnh Hưng
CD "Tình Ơi, Xin Ngủ Yên"
Tham Khảo: Bản nhạc có nốt
* 117 ca khúc "Lời ru tình", nxb Đà Nẵng 01/02
TvmT - CR
Nhịp 4/4 Chậm, tha thiết Điệu 4/4 Hợp âm Sol thứ
1.
Người ơi... có về miền... thùy dương
Cùng tôi... nhắn giùm... một niềm thương
Ngoài nớ... trăng soi có còn... dọi xuống dòng Hương
Nghe ai hát đêm trường
2.
Người ơi... còn nhớ... chăng
Năm tháng... thương hoài... lòng nào phai
Nam Giao... chiều nay... vang câu hò
Cuộc đời trầm tư
Nhớ người... hồi chuông... Thiên Mụ...
Buồn ngân trong sương
Thuyền hỡi... lúc nao quay về
Nhớ mái tóc thề... hay lòng đam mê
Mà vội quên... tình trăng nước... bến xưa
3.
Chiều nay... nhớ lại bài... tình ca
Lòng ta... thắm đượm... một mùa hoa
Rồi năm tháng... lá hoa thay màu... buồn vương chiều Vân Lâu
Thương dáng trúc Kim Long
4.
Về đây... lòng nghe tha thiết xóa bao phong trần
Tháng năm vui tình quê hương
Người ơi về đây lắng nghe tiếng cười
Tình này cho Huế
Muôn đời trong trái tim ta...
Tài liệu tham khảo: Tập San “Áo Dài Huế” (Nhớ Huế – tập 3) Nhà Xuất
Bản Trẻ 1999
Ghi chú: Những chỗ có dấu... là những chỗ ngân hoặc ngắt giọng.
Nhạc đoạn 1 và 3 giống nhau.
Biển Nhớ
Đêm nay anh không đến, cô đơn giăng trong bóng đêm,
Xa nhau chi anh hỡi, ai quên con tim lẻ loi,
Cuộc đời trôi sao rồi lặng lẽ, có nhớ không em về chốn này.
Rồi ngày xa bao giờ anh hỡi, mơ về một chút tình thơ
Dù cho bao nhiêu bão tố anh hỡi, cũng xin một lần bên nhau
Lòng em luôn yêu anh mãi anh hỡi, dù cho anh mang lầm lỗi.
Dù cho mưa rơi lấp lối anh hỡi, vẫn tin đường về hôm nay
Vầng trăng xưa không xa mãi anh hỡi,
hãy vui trong tình mới này.
Hoài Thương
tvmt
Ngày xưa anh còn thơ, lòng anh là mơ cùng em bước đến những chân
trời thơ
Ta vui sống trong êm đềm, lòng bao quyến luyến những phút giây thần
tiên
Nhìn mây nhẹ trôi, nhìn cây lá rơi, nhìn tia nắng lấp lánh ta thảnh thơi
Cho lấp kín tháng năm dài, hồn nhiên vui sống quên ưu tư miệt mài
Tình thật thơ ngây, đời biết đâu lắm nỗi muộn phiền
Chỉ là hai đứa bé thơ hồn nhiên đôi bạn hiền
Một mình hôm nay còn ai để ta vui hẹn hò
Ðời đã chia đôi người đôi hướng
Giờ ta ngồi đây, lòng nghe còn say, còn nghe nỗi nhớ khát khao ngày xưa
Em nay đã xa xôi rồi, lòng ôm nhung nhớ chỉ đắng cay mà thôi
Ðành thôi biệt ly, tình hoen bờ mi, còn chi nữa hỡi trái tim cuồng si
Ôm dĩ vãng đã xa rồi, lòng thêm day dứt bao dư âm bồi hồi
tvmt
Có khi giữa đêm bỗng nghe tiếng em như ngày nào bên đời ngọt ngàọ
Có khi giữa đêm tiếng mưa xót xa ru cuộc th́ình giờ chh́ m vào khơi xa
Ngoài kia mưa giăng,
ngoài kia bão nỗi,
ngoài kia mù khơi,
ngoài kia bóng tốị
Bỗng chợt nghe xa vắng quanh đờị
Bỗng chợt nghe hiu hắt môi cười,
tay khát vọng mỏi bao lần cố với,
nghe đời dài trên từng nẻo đường quen.
Thương bài ca đă trót lỡ làng,
thương mùa thu xao xác lá vàng.
Nghe gió buồn về trong chiều tắt nắng,
tưởng như th́ình xa giờ đã quay về.
tvmt
AlexTG
2
Chuyển Bến
Đoàn Chuẩn & Từ Linh
(Repeat * 3 times)
ĐK:
Trùng dương sóng gào đưa anh vào tương lai mờ tối
Em bíêt anh vì xôn xao trong phút giây bàng hoàng
Đời em đâu muốn phá phần
Nhưng tình vẫn ngăn đôi
Khi bước chân lên tàu
Là ngàn năm ta chia phôi
Thương anh em mới biết đêm dài
Mưa hay nước mắt tuôn trào vì anh...
Đời tôi ngày ngày khi chiều chết trên đường phố
Giọng ca nhịp đàn mang về tám hướng tâm tư
Dù xa nhau em ơi, lòng ta luôn nhớ đời,
vì chờ mong còn dài
Khuya nay anh đi rồi, làm sao em ngăn được,
thà vui đi cho trót đêm nay
Nhiều lần mình trắng bàn tay, như chuyện xa xưa ấy,
xin đừng nhớ hay buồn
ĐK:
Biển xanh ru câu thân ái, sóng êm khoan thai vỗ bên mạn đời
Màn đêm buông sao lấp lánh, mắt em long lanh
Sáng bên bìa trời hờn tủi
Và ta trông theo em trong đôi mắt sầu nhớ
Ngàn gió cuốn đến biển xanh mênh mông
Bờ đá lấp liếm, bóng em rung rung
Giữa những lớp sóng thét kêu mông lung, lời nói nghìn trùng
Ngày mai ta xa nơi đây
Thôi bạn thân thiết cũ, thôi những sai lầm,
Thôi những ân hận, bỏ quên nơi đây
Đời phôi pha câu ân ái, chốn xa hôm mai biết ai chờ đợi
Chiều đêm trăng sao lấp lánh, bóng ai mong manh
Đứng bên vùng trời mỏi mòn
Và ta nghe trong tim cơn đau cũ tìm tới
Để mai ta xa nơi đây ....
<font color=darkblue>Mèo Ướt</font>
Người ơi nếu yêu rồi chớ để buồn người trai nơi xa xôi
Người ơi nếu thương rồi chớ để nhạt màu son trên đôi môi
Tôi kể rằng đêm nao sương rơi
Rơi trên aó ai kết nên chuyện đời
Và giữa khi tâm tư rét mướt
Hồi còi hững hờ xé nát đêm dài
Hành trang kín vai gầy
Có một người mà tôi chưa quen tên
Nhẹ vuốt mái tóc bồng
Ngước nhìn bầu trời cao ôi mênh mong
Xe dập dồn băng đi trong sương
Xa xa lướt nhanh cuốn theo bụi đường
Và người đi trong cơn lốc xoáy
Một mình ai còn ngơ ngác trong đêm trường
Tôi biết rồi đây có nhiều đêm
Thức trọn vì tình yêu vì thương anh vắng xa
Biết có người bên song nhớ mong
Khấn nguyện cùng trời cao,ước đẹp một vì sao
Nhớ thương vô bờ vì tình yêu như nụ hoa
Chỉ nở một lần thôi, chỉ đẹp môt lần thôi
Rồi ngày mai giữa muôn hoa
Người về khơi thương nhớ cho câu hát nên thơ
(chưa có)
ĐK:
Giòng sông mênh mang quá thiếu em chung một chuyến đò
Tình yêu như hoa nở biết em yêu mà anh chờ
Từ khi ban sơ cả hai người vẫn chờ một câu nói
Mà rồi biệt ly, không một lần hé môi
Từ nay duyên kiếp tìm trong mộng thôi
(1954)
(1953)
Sáng sớm em hái hoa hồng bán cho bao người qua
Anh đang từ xa bước đến nghé qua gian hàng em
Ngắm mãi những đóa hoa hồng ánh mắt như trầm ngâm
Anh mua hoa xinh tươi, nói thay cho bao lời yêu
thegioiamnhac.com
ĐK:
tvmt
Nghe kể chuyện đời xưa, có một nàng công chúa, nơi vườn hoa mùa
xuân, vấn vương bao nỗi buồn....
Khi hoàng tử cầu hôn, với muôn ngàn châu báu. Nhưng nàng không
màng đâu, trái tim luôn muộn phiền....
Nàng chỉ cần hạnh phúc, nhưng chàng có biết đâu. Chàng hỏi từng con
suối, hỏi ở khắp rừng sâu....
Nàng chỉ cần hạnh phúc, mong chờ đã bao lâu . Chàng tìm hoài chẳng
thấy, nên công chúa âu sầu .......
Tôi đứng bên này sông, bên kia vùng lửa khói.
Làng tôi đây, bao năm dài chinh chiến,
từng lũy tre muộn phiền.
Tôi có người vợ ngoan.
Đẹp như trăng mười sáu, cưới rồi đành xa nhau.
Anh rót cho khéo nhé, kẻo lầm vào nhà tôi.
Nhà tôi ở cuối chân đồi,
có giàn thiên lý, có người tôi thương.
(Saigon-1968)
Có hai người lính ở chung một làng
Cùng yêu Tổ Quốc Việt Nam
Có hai người lính ở chung một làng
Cùng yêu ruộng đất Việt Nam
Có hai người lính cùng chung họ hàng
Cùng chung nòi giống Việt Nam.
Có hai người lính cùng chung một lòng
Cùng không để mất Việt Nam
Có hai người lính cùng tiến lên đường
Quyết tâm gìn giữ Việt Nam.
họctrò
DK:
Chắc tại chiều hôm nay không còn nắng
Để thêm hồng đôi má thắm giai nhân.
Chắc tại mưa nơi vùng xa tít đó,
Sợ mưa lạc đường làm ướt áo em anh.
Hay tại ngày hôm kia em gần khóc
Anh lại vụng về quên lau mắt thu mưa.
Thôi em cứ hẹn nhưng em đừng đến nhé
Để anh buồn như anh chàng làm thơ.
*** Bài hát khi mới ra được ghi dưới tên : Thanh Trâm Trần Thị . Sau này
Trần Thiện Thanh khi sang Hoa Kỳ, đã ghi lại tác giả là Trần Thiện Thanh .
Trần Thiện Thanh còn ký tên là Anh Chương .
Tài Liệu tham khảo: The Best of Nhật Trường - Nhật Trường Production
tvmt
ĐK:
Ôi lấy chồng chiến binh
Lấy chồng thời chiến chinh, mấy người đi trở lại
Sợ khi mình đi mãi, sợ khi mình không về
Thì thương người vợ chờ bé bỏng chiều quê
Nhưng không chết người trai khói lửa
Mà chết người em nhỏ hậu phương
Mà chết người em gái tôi thương
ĐK:
Nếu biết rằng tôi đã lấy chồng
Trời hỡi người ấy có buồn không
Có còn nghĩ tới loài hoa vỡ
Tựa trái tim phai tựa màu hồng
Mai tôi rời bước quê nhà hành trang mang nặng niềm thương
Nhớ khi mình cùng thức trắng đêm sương
Nhớ điệu hò tha thiết bao sầu thương
Mai xa cách nhau, thương những lúc đôi mình chia lối đau
thương biết mấy ân tình ta đã trao
Cùng ước muốn cơn mộng thôi giãi dầu
ĐK:
Vì đời còn những nhánh sâu xa dần thoáng buồn
Vì đời còn những bước chân miệt mài cỏ hoang
Để rồi mình ta âm thầm từng chiều vắng
Nghe tim mãi mơ màng chuyện hợp tan
Mai chia ngàn lối biêt đời con cho ta đươc ngày vui
Ước mơ lần về xóa nỗi đơn côi
Chúng mình lại thao thức bao niềm vui
Đêm nay tiễn đưa giây phút cuối vẫn còn tay ấm tay
Mai sẽ thấm cơn lạnh khi gió lay
Và những lúc mưa gọi thương nhớ đầy.
“Chuyện Lạ” được viết khi Bằng Kiều mới quen với Trizzie Phương Trinh
Hoài Thương
Mèo Ướt
Ngồi im nghe, gió thổi sau hè, ngồi quanh bếp nghe Mẹ kể
Chuyện hôm kia, có người lấy chồng lòng em khắc khoải chờ mong
Trời hiu hiu, bấp bênh cánh diều, làm dâu mới dăm ba chiều
Rồi hôm nao, mới trăng tháng đầu buồn tê tái kiếp làm dâu
Trời sinh ra kiếp làm dâu, mấy người đã hạnh phúc được đâu
Này em ơi chớ buồn lâu, mấy người mới không, mới không làm dâu
Trời sinh ra kiếp làm dâu, mấy người đã ở lâu được đâu
Này em ơi, chớ buồn lâu, mấy người mới không, mới không làm dâu
Phi Nhung trình bày
Hoài Thương
tvmt
LV
tvmt
ÐK:
Xa rồi đó em
Người đã ra đi hơi đâu trông ngóng đợi chờ
Tình đó xem như cơn mưa mây đến tình cờ
Thôi hãy cố quên em ơi em hãy cố quên...!!!!
Phụng Nhi
Có khu rừng thanh niên xung phong thiếu đàn ông, toàn con gái chưa
chồng...
Họ cứ cười như điên như điên, chiến tranh thì liên miên, liên miên, họ
không cười thì chết mất, Mi lá mi rề mi lá...
Có một nàng tiểu thư con quan, sống giàu sang, đời sung sướng vô vàn...
Cô suốt ngày soi gương, soi gương, tìm nỗi buồn trong thi ca văn
chương, cô không buồn thì chết mất, mi lá mi rề mi lá mi...
Có một chàng nhạc sĩ lơ mơ, suốt đời yêu, suốt đời nhớ, nhớ, nhớ, mi lá
mi .....
Có một gã chán đời lang thang, suốt đời say, suốt đời quên, quên, quên,
không quên thì chết mất, mi lá mi rề mi lá mi...
Có một người không quên, không say, không buồn vui, chẳng thương nhớ
ai bao giờ, Sớm lại chiều đi lên cơ quan, chiếc xe cà tàng một lon cơm
khô, Họ chẳng chết bao giờ...
Vì có sống bao giờ đâu, Họ chẳng sống bao giờ ....
Thì có chết bao giờ đâu... Mi pha mi rề mi, lá mi...
Ai người vô tội
Ai người không tội
Hãy mạnh tay ném đá ném đá ném trước đi
Còn, còn đợi gì?
Ai, người vẹn toàn,
Ai người trong sạch
Còn chờ chi?
Ném chết ném chết
Ném chết tội đồ nhân gian
slow
~~~~~~~
2
Chuyện Sui Gia (chưa có)
Giao Tiên
Nguyên Thảo
(chưa có)
Tôi đây chơi vơi bên thềm ga vắng, môi héo nụ cười
Tầu rời sân ga, người xưa cách xa; Bên em người yêu mới đắm say.
Chiều mây xám ngắt, trong lòng héo hắt; Niềm đau bỗng dâng trào
Vội trông vời theo ngàn tin yêu theo cơn sóng trôi
Lòng bỡ ngỡ; Ôi! nguyên nhân nơi đâu đã xui khiến bước em rời xa?
Một mình tôi giữa cơn đau này
Em vui trò chơi trái ngang
Ngọt êm một đêm ta trao cho nhau nguyện sống có nhau từng giây.
Mộng vàng rơi, hoa lá phai tàn
Em đang giỡn trên những niềm đau.
And you call, say you 're sorry - long distance love
You say, you like to see me, maybe just for a while
And you 'll meet me at the station, there on platform 9.
We were leaving for the weekend, riding the 4:55
But 've played this scene too manytimes, to ever feel the part again.
I don't really want to fake it, i already know the end.
So bye bye Cin-Cinderella everything has to change,
Lời Tình K – http://dactrung.net/nhac
And the midnight blues are calling... i guess that's part of the game!
2
Chuyến Tàu Hoàng Hôn
Minh Kỳ - Hoài Linh
Đã biết anh như mây nhởn nhơ vẫn yêu như ngày xưa
Đã biết anh như sông chảy xuôi vẫn thương, thương vậy thôi
Đã biết anh như mây nhởn nhơ vẫn yêu như ngày xưa.
Đã biết anh như sông chảy xuôi vẫn thương, thương vậy thôi..
Hoài Thương
2
Chuyện Tình Bên Hồ Than Thở
Minh Kỳ - Anh Bằng
ĐK:
Nên hồ Than Thở sông buồn như nức nở
Như buồn duyên kiếp xưa
Phải chăng những lời
Nhắn đời luôn nhắc nhở
Mốt tình oan trái kia
Ngàn năm chới vơi
Riêng tôi ra đây làm thơ ghi nhớ
Yên nghe chơi vơi sóng vổ ven hồ
Tưởng chừng lời ai đang than trong gió
Cho đau lòng giấy cho sầu ý thơ ...!!!
tvmt
Đường lên chùa Giáng có một người lặng lẻ cô đơn, về thăm chùa xưa
Thăm người yêu dấu gởi thân nơi Phật đường
Ngày hè năm ấy
Đường lên chùa Giáng hai người gặp nhau
Nàng là sa di dấu thân phận trinh nữ
Chàng là thư sinh ôm mộng đầu yêu em.
ĐK:
Tình ấy đã về hư không
Bơ vơ một thân Bướm
Trên đường đời mênh mong
Người ơi nếu đã vì yêu
Cho nhau niềm cay đắng
Thì còn hơn phụ nhau.
Đường lên chùa Giáng lá rụng lá sầu quạnh quẽ hồi chuông
Người xưa về chi
Để nghe tan tác lá rơi rơi thật buồn
Tình yêu là chi
Tình là mộng ảo niết bàn cõi vu vi
Người ơi về đi trăm năm tình đã lỡ
Xin hẹn lại kiếp sau kiếp này đành xa nhau...
tvmt
ĐK:
Nhưng chẳng may, cho một hôm khói súng tràn lan
Đem nàng đi trong một chuyến mãi mãi không về
Sao lòng người hay dễ quên
Chuyện người em gái hái sim chết trên sườn non
Bây giờ còn đâu dáng xưa
Với giọng cười đùa, tiếng nói ngọt ngào
Em bỏ đi đâu?
Chẳng lẽ tình buồn đến thế hay sao
Gió ơi, Trăng hỡi! nuối tiếc đầy vơi
Giờ làm sao biết?
Dấu vết em đâu đi tìm ...
vk
Rồi tới ngày đau thương khách qua đường đau lòng mà đứng nhìn
Ha tên nàng ghi bia
Bên nắm mộ hoang tàn người tiết trinh
Vì chung tình cho nên cô lên đường đi tìm người yêu mình
Rồi trong lửa khói súng giặc điên cuồng giết người chung tình
Bến Hạ u buồn
2
Chuyện Tình Của Biển
Thanh Tùng
1. Ôi ngày xưa ngày xưa, lặng nghe tôi kể chuyện ngày xưa...
--0o0--
2. Ôi tình yêu tình yêu, tình yêu... lỗi tại tình yêu!
Nếu em không biết gì về chuyện tình của biển
Nếu thật em không biết gì, tôi sẽ kể ... em ... nghe.......
©¿®
ĐK:
1.
Đà Lạt... có hồ THAN THỞ
Đã gieo cho tôi biết bao là luyến nhớ
Vì sao... tên là THAN THỞ
Khiến tôi suy tư viết lên câu chuyện tình
2.
Ngày xưa... có nàng trinh nữ
Tóc như mây bay mắt như màu suối biếc
Gặp chàng... yêu chàng trai trẻ
Quấn như giây leo bám thân cây rừng già
3.
Ngày... lại ngày thường đến gặp nhau
Cạnh... bờ hồ chuyện vãn thật lâu
Hẹn... thề rằng ngàn kiếp về sau
Yêu vẫn không bao giờ phai màu
4.
Hận... vì đời là chốn sầu oan
Giận... vì tình là bến dở dang
Buồn... vì trời thường bắt lìa tan
Nên đã ôm nhau cùng thác oan
5.
Tình người... sao nhiều đau khổ
Khiến cho thông xanh đứng ven hồ tiếc nhớ
Rồi từng... đêm buồn mưa để khóc than
Vi vu gió lay đưa vật vờ
6.
Người đời... thương tình đôi trẻ
Chết cho yêu đương chết cho tình ái đó
Đặt là... tên hồ THAN THỞ khắc ghi
Lên bia lấp chôn chung một mồ
Để kết
Tài liệu tham khảo: Ấn phẩm số 9 của NXB Việt Nhạc tại Saigon, GP số
908/74/PTUDV/KSALP/N ngày 11/3/1974, in lại tại Hoa Kỳ trong "Tình
Khúc Quê Hương", tuyển tập "Nhạc hay của bạn" số 40, trang 12 - 13.
Biển Nhớ
2
Chuyện Tình Hoa Muống Biển
Hoàng Phương
(nhạc dạo.....)
(lại từ đầu)
Chuyện ngày xa xưa, bao năm qua rồi đó đến nay chưa xóa mờ.
Một mối tình nghèo thuở còn yên vui lúc chiến chinh vừa bắt đầu.
Nàng tên Ngọc Lan, một cành hoa
trắng tinh thiết như tiên giáng trần.
Và mỗi lúc đêm về nói cười bên nhau ước mơ chuyện ngày saụ
Chuyện đời phong ba như con thuyền viễn xứ mãi đi không bến bờ .
Từ giã quê nhà khoác đời phong sương kiếp trai nơi chiến trường.
Tặng nhau bài thơ và cành hoa trắng
đem ép hương trong giấy hồng.
Thề chẳng thay lòng những lời yêu đương sắc son một đời nhaụ
Đâu số duyên hững hờ con thuyền viễn xứ lức xưa quay trở về.
Ôm ấp câu thề những lời yêu đương vỡ tan lòng ngỡ ngàng.
Nàng đành lòng sang ngang bỏ lại một cành hoa trắng ngẩn ngơ rơi cuối
trờị
Không nói nên lời thẫn thờ bên sông
Ngọc Lan hỡi Ngọc Lan. (gọi em hỡi Ngọc Lan)
Rồi từ đêm đó, không ai còn trông thấy bóng người trai quay trở về.
Hiu hắt bên sông những cành Ngọc Lan
tả tơi rụng cuối mùạ
Dòng sông biệt ly và cành hoa trắng
minh chứng cho duyên lỡ làng.
Từ đó lúc đêm về vắng vọng bên sông lời trong gió Ngọc Lan.
(Ngọc Lan hỡi Ngọc Lan)
Tôi kể người nghe đời Lan và Điệp, một chuyện tình cay đắng
Lúc tuổi còn thơ tôi vẫn thường mộng mơ đem viết thành bài ca
Thuở ấy Điệp vui như bướm trắng, say đắm bên Lan
Lan như bông hoa ngàn, thương yêu vô vàn,
nguyện thề non nước sẽ không hề lìa tan
Lỡ một cung đàn, phải chi tình đời là vòng giây oan trái
Nếu vì tình yêu Lan có tội gì đâu sao vướng vào sầu đau
Nàng sống mà tim như đã chết
Duyên bóng cô đơn đôi môi xin phai tàn
Thương thay cho nàng
Buồn xa nhân thế náu thân cửa Từ Bi
1.
Thuở ấy xa xưa có một nàng một nàng thiếu nữ
Một đóa hoa hồng tình phơi phới tuổi mới trăng tròn
Cuộc đời hồng nhan cay và đắng thôi thì lắm trái ngang
Bao nhiêu trai làng yêu nàng
Đi theo xin nàng tim vàng
Nàng vẫn không màng
2.
Nàng đã trót yêu yêu một chàng một chàng nghệ sĩ
Tình hỡi ơi tình chàng đã có đã có gia đình
Người đời cười chê cho tình đó như là gió với trăng
E sao duyên mình không thành
Như bao cô nàng thất tình
Nàng khóc một mình
Điệp khúc
Thi ơi Thi ơi Thi,Thi biết biết không Thi ?
Khi con tim yêu đương là sống với đau thương
Khi con tim yêu đương là chết với u sầu
Thì Thi đã biết cớ sao Thi buồn
3.
Nàng quyết ra đi xa làng mình người tình yêu dấu
Đời ngỡ chắc rằng nàng đã bước đã bước qua cầu
Mà nào ngờ đâu ôm tình ấy đi tìm dẫy núi cao
Đi sâu vô rừng quên tình
Hay đi vô rừng trốn mình
Tình vẫn u sầu
4.
Từ đó không ai ai còn gặp gặp nàng đâu nữạ
Chỉ có con chim rừng nhiều khi thấy nàng khóc một mình
Rồi một mùa đông chim nhìn thấy thấy nàng dưới gốc cây
Tương tư nhân tình khôn lường
Đau thương u tình vô cùng
Nàng chết trong rừng
Kết
Thi ơi Thi ơi Thi,Thi biết biết không Thi ?
Lời Tình K – http://dactrung.net/nhac
Khi con tim yêu đương là sống với đau thương
Khi con tim yêu đương là chết với u sầu
Thì Thi đã biết cớ sao Thi buồn
Chép lại từ băng nhạc "Hoàng Thi Thơ 1: Rước tình về với quê hương",
thực hiện tại Saigon khoảng 1973 .
2
Chuyện Tình Ngưu Lang Chức Nữ
Mạc Phong Linh
ĐK:
Em tôi mơ mộng !
Em tôi ước ao người được dịu dàng dìu bước em đi trên đường hoa
Lung linh bài ca !
Tình khúc như như gió mưa xa bằng ngàn nụ hôn đắm say trên vùng ấm
áp
Em yêu dại khờ !
Yêu em biết bao dòng đời vật vờ ngàn lối ta trao về nhau
Bao nhiêu sầu đau !
Rồi sẽ như giấc chiêm bao đời chẳng như ước ao đón chân em vào
Ngọc Dung
ĐK:
Đời còn bao lâu nữa xin chớ làm đau khổ cho nhau
Tình đã hết duyên trao
Thôi xin đành hẹn nhau kiếp nào...!!!!
DiVeNoiXa
Đến bây giờ anh đã là cánh trắng chim bay sâu chân trời
Đến bây giờ em đã là bóng dáng cô liêu trong ngậm ngùi
Đến bây giờ em vẫn buồn nhớ...
Đến bây giờ anh xóa tình cũ
Đến bây giờ em hóa tượng đá
Đứng thiên thu trong mong đợi chờ...
(1) Ngày mai xe Hoa sẽ đón, người con gái đi không còn hồn
Ngày mai xe Hoa sẽ đón, người con gái ra đi thật buồn
Ngày mai có suối lệ tuôn, ngày mai biết nói gì hơn
Chỉ còn những đớn đau và ly tan
Mình chuyện trò bên nhau, nghe thời gian vội lướt
Đường dài mà không xa
Ôi chao sao lạ quá, tôi hỏi quê em, em cười đáp lời,
lòng vui xiết bao khi biết quê em Cần Thơ
Rồi mình chia tay, khi xe về bến,
nhớ mãi nụ cười, cùng lời em khẽ mời:
"Mùa hè mời anh ghé lại,
vườn nhà em cây trái nếp bên ven sông Hậu Giang"
ĐK:
Xe hoa đưa người êm ấm tình nồng
Em “anh” nên nghĩa đôi vợ chồng
Se tơ hồng một duyên hai bóng
Duyên ưa có người chỉ một xe đầu
Có người vài lần thương đau
Có người chẳng bao giờ “ đau “.
Sáng trưa chiều khi tuổi đời nặng gieo
Vòng tay cũng xuôi theo
Công danh ngày ấy giấc mộng tình hôm nay
Cũng về như chiếc lá “gầy”
Xe đơn lạnh tiễn ai trong này...???
vk
**
Nữ : Bao đêm em nghĩ
Những cuộc tình nồng cháy
Có thật là ... đến từ trái tim ?
Nam: Anh luôn tin chắc
Câu chuyện tình đẹp nhất
Đó là chuyện tình em với anh!
----------------------------------------
Nam: Anh luôn tin chắc
Câu chuyện tình đẹp nhất
Song ca: Đó là chuyện tình... em với anh!
©¿®
họctrò
Quên
họctrò
chết từ lâu
Lời Tình K – http://dactrung.net/nhac
Bùi Anh Tuấn & tvmt
2
Cô Bé Có Chiếc Răng Khểnh
Trần Thiết Hùng
(ĐK):
Cô bé ơi! Cô bé ơi!
Lỡ gặp làm chi rồi vấn vương
Ôi nhớ thương, ôi nhớ thương
Tháng ngày ngỡ như chuyện hoang đường
©¿®
tvmt
(1981)
[4/4 - G]
ĐK :
Em ghét anh gọi em cô bé
Nên thấy anh em vờ như không thấy
Em bắt anh làm cái đuôi em đó
Xem rất tội nghiệp
chorus 1:
Em ung dung bước khẽ mắt bao nhiêu người chăm chú lặng ngắm
Nàng tiên nữ rực sáng trong màn đêm.
Quanh em bao tiếng hát thiết tha cung đàn buông phiếm tình ý
tình yêu soi sáng muôn đời.
Cơn mơ đưa em phiêu lãng đi trong tình yêu cuối nơi chân trời như thơ
Bên anh qua bao năm tháng mê say
Và em mong sao cho đến mai sau này
Ta bên nhau đắm say trong cuộc đời tình.
chorus 2:
Anh cho em biết nhớ, biết thương, biết hờn, biết khóc lặng lẽ
Và em biết hạnh phúc khi gần anh.
Đêm nay sao đêm lấp lánh ánh trăng soi hồng trên mối tình ta
nguyện mai sau mãi không rời.
Thương Ai
1.
Chiều về ngang trường nhỏ
Màu vôi đỏ ngọt ngào
Ta ngỡ người em nhỏ
Mỉm cười ấm biết bao
Ôi cô bé môi hồng
Học về ngang đầu ngõ
Anh mơ một chút tình bé biết không?
(Đ.K)
Ôi cô bé môi hồng
Ôi cô bé môi hồng
Bỏ đường vắng bỏ ta trong mênh mông
Ôi cô bé môi hồng
Ôi cô bé môi hồng
Để sầu nhớ để ta chết trong lòng
2.
Đường chiều thương vời vợi
Trường vôi đỏ ngậm ngùi
Ta cúi đầu ái ngại
Chỉ còn tiếc nhớ thôi
Ôi cô bé môi hồng
Trường buồn không còn Bé
Ta nghe sầu hun hút đường về xa
(Đ.K).
tvmt
Chilli
Lần đầu, cô bé soi gương, thấy hai con mắt thất thường ngó ra, thì mình,
cũng giống người ta, môi cười chúm chím, má hồng rất xinh...
Soi gương, nhìn thấy bóng mình, tưởng rằng ai đó rập rình nhìn em.. Ơ
kìa má lúm đồng tiền,cười ai như muốn làm duyên học trò
* Ô kìa, cô bé soi gương, lần đầu cô bé soi gương
* Ô kìa cô bé soi gương, thẹn thùng cô bé soi gương.
Lần đầu, cô bé soi gương, tóc mai thơm nắng, nắng hồng vấn vương, bụi
hồng, chưa lấm môi thơm, đuôi gà thắt bím , sao mà dễ thương...
Soi gương, nhìn thấy bóng mình, tưởng rằng ai đó, trộm nhìn người ta.
Người ta, bé lắm, thật mà, mỗi khi đang đến liền cứ trộm nhìn.
* Ô kìa, cô bé soi gương, lần đầu, cô bé soi gương
* Ô kìa, cô bé soi gương, thẹn thùng, cô bé soi gương...
Hoài Thương
Michelle Thảo Lê
tvmt
ĐK:
Thành xưa…
Đắm trong lửa khói
Đổ nát tơi bời
Còn chăng nước mắt rơi
Tìm đâu…
Dấu tích cho đời
Cố đô rã rời
Muôn vạn hồn chơi vơi
Nguồn: Băng nhạc "Tiếng Thuỳ Dương 1" do nhạc sĩ Châu Kỳ thực hiện
tại SG trước 75. Giọng hát Hoàng Oanh
TrangXanh
Hạnh phúc như đôi chim uyên, tung bay ngập trời nắng ấm.
Hạnh phúc như sương ban mai, long lanh đậu cành lá thắm.
Tình yêu một thoáng lên ngôi, nhẹ nhàng như áng mây trôi.
Dịu dàng như ánh trăng soi, êm êm thương yêu dâng trong hồn tôi
ĐK:
Nghe như chim trời phiêu lãng, theo mây trời lang thang,
rong chơi cùng năm tháng.
Ôi đêm đêm cùng tiếng hát, cho vơi niềm thương nhớ,
còn gì cho ước mơ.
Người hỡi cho tôi quên đi, bao nhiêu kỷ niệm xa xưa.
Người hỡi cho tôi quên đi, bao nhiêu mộng đẹp nên thơ.
Tình yêu đã chết trong tôi, nụ cười đã tắt trên môi.
Chỉ còn tiếc nuối khôn nguôi cô đơn bơ vơ, tiếng hát lạc loài...
tvmt
Hỡi! Người tình hỡi em nào biết tâm hồn anh (trái tim anh)
Từng ngày vẫn luôn hằng có bóng hình em
Vì sao em quay đi, bao kỷ niệm chôn vùi dĩ vãng oh..oh
Mãi! Cuộc tình đó luôn còn mãi trong lòng anh
Dù hình bóng em đã khuất sau trời mây
Còn lại anh ôm nỗi đau cô đơn mình anh...
**
Hoa Biển
Cuộc đời nhẹ như giọt nắng mưa rơi trên mái tóc em
Bầu trời xanh trong gợi gió đến hôn trên tóc em
Muôn chim hót reo mừng vì có em,
Tiếng em cười làm cây cỏ tươi
tvmt
Có riêng em từ đây
Đời vang tiếng hát
Có em từ đây
Vần thơ tình yêu đẹp ánh trăng ngà
Tình yêu đó sẽ mãi không hề chia xa
Hạnh phúc đã đến rồi hãy giữ lấy
Đời ta đó có bao tháng ngày
Thời gian trôi người yêu dấu ơi
Hạnh phúc nào đi dễ tìm
Đừng quên nhe em
Ngọc Dung
mt
Tình yêu nay sao như còn những tháng năm ngày xưa
Người yêu hỡi xin chớ quên cuộc tình
Còn đây trong yêu thương này những cách chia mà thôi
Dù giờ đây vẫn còn thấy nhau trong đời
Mà tình ta đã mất nhau trong nỗi đau
Hoa Biển
Và rồi ta hứa sẽ quay trở lại và một ngày mai như hai người bạn
Một ngày đã quên tất cả lại nhớ về nhau cùng năm tháng còn ấu thơ
Và ngày hôm nay anh như đứa trẻ của ngày hôm qua xa xôi tìm về
Lời thề tựa như ánh lửa sưởi ấm lòng anh như chính cô gái đến từ hôm
qua
Tình yêu dầu trôi xa dư âm để lại và nếu thuộc về nhau em sẽ trở lại
Và anh được thấy hoa rơi như cơn mưa tươi thắm những con đường
Dường như là vẫn thế em không trở lại và mãi là như thế anh không trẻ
lại
Dòng thời gian trôi như ánh sao băng trong khoảng khắc của chúng ta
Nhiều năm xa hạnh phúc anh muốn bên em
Cuộc đời này dù ngắn, nỗi nhớ quá dài
Và cũng đã đủ lớn để mong bé lại như ngày hôm qua.
Quỳnh Dao
ĐK :
Ơi ! Nụ cười
Thật hồn nhiên trong sáng khiến tôi rộn ràng
Để lòng tôi ngơ ngác vấn vương đợi chờ
Sao mà em cứ lặng thinh
Mong một lần !
Được cùng em chung bước trên con đường dài
Để tình yêu mang nhiều hương sắc ngọt ngào
Xin đừng làm kiêu nhé em!
Hoài Thương
ĐK:
Lạy trời, lạy trời thương con, thương cảnh gia đình
Đời con vui ít, buồn nhiều
Biết bao giờ trọn được ước mơ
Nhưng bỗng một hôm, bóng chiều nhạt phai trên lá
Bỗng mẹ ngã bệnh, lìa đời, vĩnh biệt đàn con
Mẹ hởi, mẹ ơi!thân đơn côi còn mấy chị em
Vẫn hàng ngày hàng rong con bán
Thế rồi từ đây sẽ không lấy chồng, chỉ vì thương em
<font color=maroon>Mèo Ướt</font>
Nhịp Đi
2/4
Tài Liệu Tham Khảo: Cô Gái Việt, Hùng Lân, Tinh Hoa Huế ấn hành, in
lần thứ nhất 1955
Em, như áng mây bay trên đồng lúa ngào ngạt hương
Em như trái thơm ngon trong vườn nắng chiều đồng quê
Em yêu quý mọi người, yêu cha yếu mẹ già
Vì nơi đó, em gọi là quê hương
Lạc loài
Lento
3/4
Cô hái mơ ơi !
Không giả lời tôi lấy một lời.
Cứ lặng mà đi
Rồi khuất bóng
Rừng mơ hiu hắt
lá mơ rơi.
TÀI LIỆU THAM KHẢO: Tiếng Thu-Cô Hái Mơ, TH 154, Tinh Hoa ấn hành
1949
hoctro + Phạm Anh Dũng
Rừng chiều rừng chiều thơ thẩn ai ơi trong ư ư trong rừng chiều
Ai tìm ai?
Người đẹp trong rừng mơ
Người tìm ai đây người mãi đợi,
thấp thoáng rừng mơ
cô hái mơ thấp thoáng rừng chiều cô hái mơ
tvmt
Lời 1:
Lời 2:
Ghi chú:
(1) Chợ Dầu ở huyện Kim-Bảng, tỉnh Hà-Nam, Bắc Việt.
2
Cô Hàng Hoa
Thẩm Oánh
Tango
2/4
Mời nàng bước tôi kiếm mươi bông thắm tô phòng vắng
Chờ ngày mai đây may có ai còn đến với mối tình thời xuân
TÀI LIỆU THAM KHẢO: Cô Hàng Hoa, lời và nhạc Thẩm Oánh, T.H. 235,
Tinh Hoa Huế ấn hành lần thứ hai 1952
tvmt + PAD
Moderato
4/4
Hò ơi! hò ơi
Ðôi mắt nhung huyền
Ơi! hỡi nàng hàng xinh xinh ơi!
Má lúm đồng tiền trông duyên ghê
Làm ta say đắm bao tháng ngày
Hò ơi!
mẹ tôi nói rằng
"Quyết chí hỏi vợ cho con a
Quyết chí tìm nàng dâu ngoan a
Nàng dâu đôi má dám nắng hồng
Quyết chí giạm vợ cho con a
Quyết chí tìm nàng dâu ngoan a
Làm sao cho xứng đôi vừa lứa
Làm sao cho xứng đôi vừa đôi"
TÀI LIỆU THAM kHẢO: Cô Hàng Nước, nhạc và lời Vũ Minh, T.H. 391,
Tinh Hoa Huế tái bản 1954
2
Có Hề Chi Vàng Một Chút Rong Rêu
(chưa biết)
nhluong
Loáng thoáng hạt mưa rớt trên bàn tay em xanh mềm
Loáng thoáng niềm vui mới lên trong hồn ta
Tuổi em mưới chín xanh hơn trời
Chiều nay ngồi nhớ nhung xa với
Nghe chim về hát khúc âu ca
Hỡi người em tim ta còn thênh thang
Hãy nương náu trăm năm dịu êm
Hỡi người em ! Long lanh hạt sương mai
Ta tan ra như nắng cho em đùa vui
Ngày mai dù trăm bể dâu còn mơ một giấc thơ ngây dịu dàng
Ngày mai dù xa trần gian lòng ta vẫn nhớ đôi môi hồng
Người em hồn nhiên cỏ hoa ngàn năm mười chín xuân xanh nồng nàn
Ta xin che em qua nắng mưa qua ngày tháng
Thương Ai
-----------------------------------------------
Soaring Egrets
Northern folk song
2
Có Là Muôn Thuở
Ngoại Quốc
Trần Thiết Hùng
Thương Ai
Đời em buồn như dòng sông, cuốn rong rêu trôi ra biển đời
Đời em buồn như mùa thu, như ngàn lá bay vào trời rộng
Đời em buồn như sầu đông, như hạnh phúc đã trôi vào hư không
Cho muộn phiền còn dâng trong mắt buồn
Cho ngày dài tựa hồn như kiếp người
tvmt
Chậm
Midup
Chậm
ĐK:
Slow
4/4
LỜI 2:
TÀI LIỆU THAM KHẢO: Cô Láng Giềng, nhạc và lời Hoàng Quý, T.H. 155,
Tinh Hoa Huế ấn hành lần thứ nhất 1952
Ngô Đồng, tvmt và PAD
2
Có Lẽ
Lê Kim Khánh
Nhớ những câu mà anh thường hay viết nhiều lần (mà)
Thấy dễ thương làm sao những khi ta nhìn nhau
Xin dành trọn cho anh trái tim này
Khi anh hứa một lời rằng chỉ yêu em
Lạc loài
Yêu em yêu từ đó
Mắt biếc áo trinh nguyên
Em chê tình thơ dại
Anh xuôi đời lênh đênh.
BS2K
TLTK:
Chép từ băng nhạc Tiếng Hát Ngọc Minh 1
“Anh Giải Phóng Tôi Hay Tôi Giải Phóng Anh”.
Phát hành tại Hoa Kỳ năm 1980
Hư Vô
Thương Ai
Có một ngày
Có một ngày như thế anh đi
Anh đi đâu về đâu
Về cõi chiêm bao lìa những cơn đau
Hồn tuyết bao la mang theo
Lạnh giá con tim nương dâu
Anh đi đâu về đâu
Anh đi đâu về đâu
Ơ à ơi em hát em hò
Cho anh yêu ruộng đồng
Cho anh yêu dòng sông
Cho anh yêu lũy tre làng xanh thắm
Ơ à ơi em hát em hò
Cho anh yêu loài hoa dại
Cho anh yêu người dân quê
Cho anh yêu mến em rồi theo em về
Hoài Thương
hoctro
Những khi tình xa vời vợi từng sợi khói cháy sét môi
Một mình tôi trong chiều với muộn màng
Phố khuya vẫn còn ngọn đẹn héo hắt mù khơi
Trong đêm ngỡ bước ai đi về ru khúc ngày xưa
tvmt
2
Có Những Cuộc Tình Không Là Trăm
Năm
Việt Dzũng
Quang Dũng
**
Hãy khép kín đôi mắt huyền,
Sẽ thấy lãng quên não phiền
Đời mệt nhoài trong cuồng điên
Bao đam mê đau lãng quên
Khi cô đơn trong ái tình
Mình cùng ngồi trong lặng câm
**
Có bão có giông giữa đời
Có nước mắt trong tiếng cười
Tình nào tràn theo thời gian
Với những đắng cay trái ngang
Cô đơn phút giây nát tan
Tình yêu phai tàn
***
Cuộc tình mình không là mơ
Dẫu biết bao đợi chờ
Cuộc tình mình như cành lá hoa trên gai
Cuộc tình mình trong mộng say
Ta đâu hay biết oan trái trong ngày mai
Tìm lại tình yêu ngày xưa
Nghe chút dư âm dại khờ
Tìm lại thời gian mộng mơ trong từng giờ
Tìm lại lời yêu tựa thơ
Sao nghe tan nát rời rã khi tình xa
****
Hãy gắng bước trên lối quen
Kí ức đến trong lãng quên
Chuyện tình mình sẽ hợp tan
Ta bên nhau hay cánh ngăn
Khi phôi phai men ái tình
Mình cùng ngồi trong lặng câm
Hãy cố cất lên tiếng cười
Đã thắp sáng trong mắt người
Đừng nhìn tình như trò vui
Chỉ có phút giây thắm tươi
Chỉ có phút giây ngất dại
Ngày vui không tàn
(Repeat ***)
Lời Tình K – http://dactrung.net/nhac
(Repeat **)
2
Cỏ Non Xanh
Trần Hữu Bích
C 4/4Surf
Một thoáng hương bay, cũng xôn xao kỷ niệm
Một thoáng mây trôi, nghe bồi hồi tuổi thơ
Hát câu tình ca giữa xanh tươi tràn đầy
Lòng em thiết tha, mong chờ anh từng ngày
Rock
Khi tuổi - thơ hồng - hai đứa - vẫn chơi đùa
trên một - đám cỏ - xanh mướt - giữa trưa hè,
xanh mãi - mãi trong lòng
Bây giờ - xa rồi - còn lưu luyến
Hoài Vũ
[4/4 - Gm]
tvmt
[4/4 - C]
[4/4 - A] Andante
*
Tháng tám mùa thu, lá rơi vàng chưa nhỉ
Từ độ người đi thương nhớ âm thầm
Có phải em là mùa thu Hà Nội
Tuổi phong sương ta cũng gắng đi tìm
Có phải em mùa thu xưa
**
Có bóng mùa thu thức ta lòng son muộn
Một ngày về xuôi chân ghé Thăng Long buồn
Có phải em là mùa thu Hà Nội
Ngày sang thu anh lót lá em nằm
Bên trời xa sương tóc bay
***
Thôi thì có em đời ta hy vọng
Thôi thì có em sương khói môi mềm
Có phải em là mùa thu Hà Nội
Nghe đâu đây lá úa và mi xanh
Nghe đâu đây hồn Trưng Vương sông Hát
****
Có chắc mùa thu lá rơi vàng tiếng gọi
Lệ mừng gặp nhau xôn xao phím dương cầm
Có phải em là mùa thu Hà Nội
Nghìn năm sau ta níu bóng quay về
Ơi mùa thu của ước mơ
Em sẽ về phải không em ?
Có gì đâu mà trắc trở
Ta lại đi trên con đường dài hoa cỏ
Là những đồn phòng ngự của tình yêu
Em sẽ về phải không em ?
Nhứ lá vàng về với lá cây xanh
Trong những chiều gió đưa về cội
Cho lòng anh trở lại với lòng anh
Em sẽ về phải không em ?
NofN
Mỗi sáng bình minh tới nắng vàng e ấp thấy đời vui quá
Mỗi tối nhìn tinh tú sáng trời thương nhớ có phải là yêu?
ĐK:
Mai này tôi về cùng quê hương rạng rỡ
Mai này tôi về cùng với Tư. Do
Mai này tôi về cùng quê hương đổi mới
Mai này tôi về cùng giống nòi tôi.
Cùng với Việt Nam ngàn đời yêu quý
2
Cố Quên
Ngoại Quốc
Trần Ngọc Sơn
Lãng du
Trót yêu nhau rồi đêm nhớ ngày thương vẫn chưa nguôi.
Tìm đâu khoé mắt, nét môi hình bóng một người
Dư âm ngày xưa chỉ còn nước mắt
Thu qua rồi Đông lạnh lùng giá buốt
Tình mình sẽ nở lúc Xuân về ngát hương.
Tài liệu tham khảo: Tuyển tập nhạc: Ðường Ði Không Khó
Nhà xuất bản Văn Nghệ Dân tộc.
Cục Tâm-Lý-Chiến ấn hành 1974 .
Hư Vô
Quê Hương chốn thanh bình có bầu trời xanh thắm xanh.
Đồng lúa thẳng cánh cò bay lấp lánh cánh diều mơ ước tuổi thơ
Em ra chốn đô thành xa rời vòng tay mẹ yêu
Từ nay giữa chốn phồn hoa xa rời cánh diều mơ ước hôm nào
Mơ ước thành cô Tấm ngày xưa sớm hôm không ngại gian khó.
Tiếng chim oanh vàng thiết tha
.........
Ô rừng mán rừng me
Cô mặc áo thắm cô che dù hồng
Tay xách ví đầm dắt chó ber dê
Ô rừng mán rừng me
.........................
Anthony T.
ĐK:
Bluecloud
Điệp khúc:
2
Có Tiếc Nhớ
Ngoại Quốc (Trung Hoa)
Nguyễn Ngọc Thiện
ĐK:
Có tiếc nhớ dòng đời cũng qua
Ta mong sao có nhau một đời
Dù trong mơ anh vẫn yêu người thôi
Một tình yêu mãi mãi bao giờ nguôi
Có tiếc nhớ người rồi cũng xa
Trong cô đơn vắng tênh nụ cười
Một mình ta mơ về người yêu dấu ơi!
tvmt
Tài Liệu tham khảo: Tình Ca Trầm Tử Thiêng - Diễm Xưa - CD Vũ Khanh
- Hạnh Phúc Ta, Hạnh Phúc Người.
tvmt
Hư Vô
Em ra đi về phương nào
Mây bay cao biển thét gào
Còn lại gì để nhớ nhau
Tình Yêu đang úa màu
tvmt
Thiếu Nhi
Mèo Ướt
Cỏ xanh êm ái
Mọc trên lối đưa bước chân em về
Tuổi rong chơi đó
Thuở thơ ấu cho hồn đắm mê
Hồn nhiên còn đâu
Tim xót xa tình ướt sầu
Tựa như mây sáng vô tình
Trời vội mưa biếu niềm đau
Gởi hương theo gió
Nhìn trong mắt nghe lá khô rơi đầy
Mùa thu rơi mãi
Gợi trên tóc mang nhiều đắng cay
Thời gian nhẹ trôi
Đêm giấc mơ dài rã rời
Một mai anh nhớ đôi mình
Còn bên nhau thiết tha ngày sau
Em mau về đây
Mùa đông áo không che lạnh
Rong rêu tuổi thơ
Tràn đôi bước chân ơ thờ
Đón đưa bao giờ, bóng em xa mờ
Kỷ niệm nuôi nấng sao vẫn chờ
Em như loài hoa
Vờn hoa bướm bay hoa tàn
Em như loài chim
Còn phiêu lãng nơi phương nào
Đã quên anh rồi, dấu yêu tơi bời
Tình anh không giữ lâu người ơi...
CN
ĐK:
Ta muốn kéo mặt trời lặng đàng Đông mộc đàng Tây
Ta muốn không gian thời gian trong khoảng tù đày
Để không mất nhau để mãi mãi không mất nhau
Không mất nhau trên đời này
Dù chỉ một phút giây.
Sương rơi theo ánh trăng suông, hắt hiu mãi cõi buồn
Tình dài thiên thu, còn rơi xuống ...
Cho anh thao thức đêm khuya, chắt chiu giấc mơ tàn,
tình chợt tan vỡ theo thời gian
Sương rơi theo ánh trăng suông, hắt hiu mãi cõi buồn
Tình dài thiên thu, còn rơi xuống ...
Cho anh thao thức đêm hoang, chắc chiu giấc mơ tàn, tình chợt tan vỡ
theo thời gian
tvmt
tvmt
(sẽ đăng)
RMGT
C m_4/4 _Slow
1.
Anh vẫn thương những giọt tình dĩ vãng
Anh vẫn nhớ những giấc nồng nở đóa ngàn khơi
Từ tuổi mơ như ngàn đôi cánh mỏng
Từ hoang sơ anh gọi gió trở về
2.
Mưa vẫn rơi những giọt sầu trống vắng
Em nhớ mãi tiếng khóc buồn của những tẻ thơ
Anh vẫn hát cung buồn không tên gọi
Anh vẫn mơ mỗi nhịp khúc đêm về
ĐK:
Anh yêu em như ngàn hoa tuyết trắng
Anh yêu em như cõi ngát vầng trời
Anh yêu em như một Miên Tình khúc
Anh yêu em như mãi vẫn yêu em
3.
Hoa lá rơi sáng mùa xuân thuở đó
Anh vẫn nhớ bóng em mờ dần khuất ngàn xa
Bên trời xưa anh vẫn còn như đợi
Tình ra khơi vọng lại những cung buồn
4.
Suối tóc mây đã điểm màu trắng xóa
Em dịu vợi như vầng hồng thánh nữ mùa thu
Chiều hoang vu reo trêng cung ngữ tình
Em trong anh những điệp khúc dương cầm
..................
Anh vẫn mơ về em
muôn kiếp không hề quên
và một đêm em bỗng đến
mình gặp nhau trong cõi mơ
Ôm ấp em vào tay
cho nỗi đau nhẹ vơi
nụ hôn em môi bốc cháy
Ðể tình đôi ta sống mãi
Anh vẫn mơ về em
muôn kiếp không hề quên
chẳng buồn em vui bến mới
chẳng buồn chi em dối gian
2
Cõi Nhạc Anh Việt - Riêng Một Góc Trời
Quê Hương
Anh Việt
Sao Biển
Từ hàng ngũ những người văn nghệ sĩ một thuở lên đường theo gió mùa
chinh chiến chống Pháp thời 1945, nhạc Sĩ Anh Việt đã khơi nguồn giòng
nhạc của ông qua những cảm thức, những rung động của người trai thời
loạn trước những chuyển động của lịch sử.
Từ nhạc phẩm đầu tay sáng tác vào mùa thu 1945:Bến Kiên Giang" - Quê
hương ông, đến "Bến Cũ," đến "Một chuyến đi," đến "Lỡ chuyến Đò," đến
"Thơ Ngây"... giòng nhạc của Anh Việt hiện ra và chảy tới như một nhánh
sông lãng mạn, ngọt mềm, thuần khiết một cảnh thổ Việt Nam yêu dấu,
trong bối cảnh khói lửa chiến tranh.
Hình ảnh của những nàng thôn nữ trong những đêm trăng ngà ngọc, hay
sự quạnh quẽ hắt hiu một chiều vàng bên bến sông, vắng lạnh một con
đò... đã là những sáng tác bất hủ làm nên một tên tuổi Anh Việt trong lịch
sử âm nhạc Việt Nam.
Thẩm định về những tên tuổi đã hình thành những nhạc phẩm để đời cho
dân tộc cho thế hệ mai sau, trong đó có sự so sánh giữa Phạm Duy và
Anh Việt. Thi sĩ Du Tử Lê viết: nếu cõi nhạc Phạm Duy là cõi nhạc của
những sắt cầm cọ sát, của những chia lìa bật máu, của những tiếc
thương đắm chìm địa ngục, thì cõi nhạc của Anh Việt lại là cõi nhạc của
những nỗi niềm mong manh, của những giao ước chung thân, của những
thiên đường thề nguyện.
Đúng vậy, chỉ cần nghe một thanh âm, một cung bực từ nhạc phẩm "Bến
Cũ" hay "Thơ ngây: từ đâu đó cất lên, người nghe đã cảm thấy bồi hồi
xao xuyến. Cả một vùng trời quá khứ hiện ra ở trước mặt. Cả một giòng
sông dĩ vãng để về theo ký ức mà trái tim ta đã dành cho một mái tóc, một
đôi mắt, một khuôn mặt, một dáng dấp, một môi cười, ở một thành phố,
một nơi chốn... mà ta đã choàng những vòng hoa tưởng tiếc.
Suốt một chu kỳ dài 20 năm (từ 1945 đến 1965) qua những biến chuyển
của thời cuộc, và những biến cố của lịch sử, giòng nhạc của Anh Việt với
những nhạc phẩm "Chiều Trong Rừng Thẳm," "Lỡ Chuyến Đò," "Một
Chuyến Đi" và nhất là "Bến Cũ," "Thơ Ngây" đã bão hòa vào lòng quần
chúng từ Bắc chí Nam. Bởi vì khi chiến tranh bủa rập đôi cánh đen của
những con quái vật khổng lồ trên bầu trời Việt Nam vào thập niên 50, khi
tình yêu của những người trẻ vừa qua tuổi dậy thì, chỉ còn là những vành
khăn tang, quấn vội vã trên mái đầu xanh, thì cõi nhạc lãng mạn của Anh
Việt xuất hiện như một cơn mưa xanh mát rượi như một giòng suối trong
Lời Tình K – http://dactrung.net/nhac
ngọt mềm, làm dịu cơn đau của thời thế, khỏa lấp sự kinh hoàng của
chiến cuộc. Giống như "một thời để yêu và một thời để chết" - của nhà
văn Remarque - đã viết trong tiếng Kinh chiều, khi nhìn thấy một cặp tình
nhân gửi hồn nhau trong đáy mắt, trên đường hành quân ngược xuôị
Những sáng tác của Anh Việt ở cuối thập niên 40 khi còn trai trẻ cho đến
những thập niên 80-90 sau này trên bước đường lưu vong nơi hải ngoại,
đã khiến ông như một sứ giả của tuổi trẻ. Bởi vì nhạc của ông với những
âm giai đặc thù, với những ngôn ngữ trữ tình, với những điệp khúc mênh
mang một cõi trời riêng biệt ẩn dấu trong mỗi một tâm hồn tuổi trẻ. Nói
chung nhạc tình ca Quê Hương của Anh Việt không chỉ mang lại cho
chúng ta một dòng sông nghìn trùng rộn rã buồn vui, mà còn mang lại cho
chúng ta cả một miền quá khứ, ở đó chồng chất những kỷ niệm của đời
ta, ở đó đong đầy những ân tình trọn nghĩa.
Tình yêu theo nghĩa rộng - không đóng khung ở một đôi lứa - thực sự
muôn đời là một đồng tiền hai mặt. Mặt hạnh phúc và khổ đaụ Mặt thiên
đường và địa ngục. Mặt hạnh ngộ chia lìạ Mặt hoan lạc và căm hận.
Giòng nhạc của Anh Việt đã làm đầy cả hai mặt tương phản đó của tình
yêu. Để chân dung tình yêu hiện ra như một thân thiết, như một an ủi, một
vỗ về. Với nhạc tình của Anh Việt, người sứ giả của tình yêu qua nhạc
phẩm đằm thắm "Thơ Ngây" ông đã mang đến cho tuổi trẻ Việt Nam thập
niên 50 những giòng sữa thương yêu ngọt ngàọ Hơn thế nữa, ông là
người đã mở một cánh cửa khác - cánh cửa thi ca và nhạc tình, cho tình
yêu tuổi trẻ có nơi trở về, có chốn cư ngụ, giữa lúc mà cái luồng nhạc sát
khí đằng đằng từ Trung Cộng từ Liên Xô bắt đầu xập xình "sol, đố, mì"
thổi vào Việt Nam. Những sáng tác của Anh Việt vào thời điểm đó, sau khi
đã bỏ khu chiến trở về thành, là những sáng tác mang hình ảnh của nắng
mưa lầm lỡ, mây gió chia lìa, của thủy chung một đời, của thương yêu
trọn kiếp.
Sau này những sáng tác của ông tuy có cao hơn, diệu vợi hơn, phong
phú hơn trong tiết tấu và lời nhạc, nhưng người nghe vẫn nhận ra ngay
dấu ấn Anh Việt trong cõi nhạc mênh mang, mẫn cảm của riêng ông, cho
dù ông không ký tên.
Nhớ lại đêm Hội Ngộ "Anh Việt và Lê-Trọng Nguyễn" - hai tên tuổi lẫy
lừng của nhạc vàng Việt Nam, đã là thần tượng của tôi và cũng là của rất
nhiều người thế hệ trước, vào đầu thập niên 90, trong một tối mùa đông,
tại tư thất của nhạc sĩ Anh Việt, khi tôi vừa mới sang Hoa Kỳ.
Đêm mùa đông năm đó, mưa phủ kín lòng đêm. Trời đã sang mùa lập
đông. Căn phòng nhỏ nhạt nhòa trong vùng ánh sáng ngẩn ngợ Tiếng
dương cầm rơi rớt, mênh mang gợi nhớ những giọt nắng chiều ngày cũ.
Người nhạc sĩ ngồi đó, tay vờn trên phím đàn, nét mặt câm sầu như đá
núi, mắt rưng rưng buồn thấp thoáng một giòng sông. "Qua bến nước xưa
lá hoa về chiều. Lạnh lùng mềm đưa trong nắng lưa thưa. Khi đến cuối
thôn chân bước không hờn. Nhớ sao là nhớ bóng người ngày xưa...
2
Lê Trọng Nguyễn đó, với "Nắng Chiều" một thuở nào của thính phòng Sài
Gòn và Tokyo. Nhưng bây giờ, của thập niên 90, nhạc phẩm "Nắng
Chiều" bồng bềnh, nổi trôi vào cõi nhớ vô cùng của tiết tấu dương cầm.
Đẹp, lãng mạn, trữ tình.
Bây giờ, nơi xứ người, ngoài việc phải vật lộn với đời sống vật chất cho
gia đình, một phần đời Anh cho tình bằng hữụ Một trong những người bạn
cũ cùng một thuở lên đường chống Pháp, với khói đàn khi mái tóc còn
xanh. Đó là nhạc sĩ Anh Việt, tác giả nhạc phẩm bất hủ "Bến Cũ." Lê
Trọng Nguyễn từ Nam Cali đã điện thoại lên cho biết, ông sẽ có mặt trong
buổi trình diện nhạc thính phòng vào chiều thứ Bảy này tại thành phố
Santa Clara để chung vui ngày kỷ niệm nửa thế kỷ sáng tác của người
bạn nghệ sĩ, và cũng để nghe lại nhạc phẩm "Bến Cũ" qua tiếng hát Ái
Vân, một giọng hát giống như Thái Hằng một thuở nào năm 49-50 ngoài
hậu phương.
"Bến ấy ngày xưa nhớ nhung biệt ly! Gió cuốn mây trôi về đâu?... Thấy
bóng người về đâu?... Thấy bóng người về hay chưa?... Xa nhau bến xưa
rồi đây... Chia ly thế thôi từ đây... Sầu chết bên lòng còn nặng nhớ
mong..."
Ôi! "Bến Cũ" của thập niên 50, bây giờ trên bước chân lưu đày, tha
phương cầu thực, người nghe nhạc phẩm mới thấy khắc khoải chờ mong
một ngày về "Bến Cũ." Ngay chính tác giả, trong mái ấm gia đình, bên
người vợ cảm thông và chan chứa ân tình - nàng thơ Tố Oanh - khi ngồi
vào đàn, tìm về "Bến Cũ," trong những âm thanh thoi thóp, cũng long lanh
giọt buồn trên khóe mắt. Niềm cảm hứng lại vơi, đầy, giữa Anh Việt và Lê
Trọng Nguyễn trong "đêm tái ngộ." Tiếng dương cầm thay cho lời tâm sự,
nhạc cất lên như phá vỡ không gian, Anh Việt bốc hứng tặng nàng thơ Tố
Oanh, tặng Lê Trọng Nguyễn, tặng bằng hữu những sáng tác mới nhất
của Anh - 17 ca khúc gợi nhớ quê hương. Thật không ngờ, Anh Việt còn
đầy sức sáng tạo đến thế. Bao nhiêu năm im hơi lặng tiếng, bao nhiêu
năm diện bích phong kiếm quy điền, bao nhiêu năm bình thản của một
giòng sông, một bóng cây trong thơ Quang Dũng như Thanh Nam viết:
"Chưa chắc cây cao hồ đã im, sông sâu hồ dễ sóng êm đềm, cây cao
chừng đợi giờ giông bão, sông đợi mùa dâng sóng nước lên..." Thế nên,
bao năm thầm lặng, cây đã gió lên, sông đã sóng về, từ trong bóng tối
tiếng nhạc Anh Việt đã bừng bừng vang dậỵ Không còn là "Bến ấy, ngày
xưa người đi, vấn vương biệt lỵ.." cũng không phải "khi ấy em còn thơ
ngây. Đôi mắt chưa vương lệ sầu," cũng không phải điệu nhạc thanh bình
lạc lõng "Đây ngày tươi sáng muôn chim cùng hót tưng bừng..." mà là
những âm thanh được cất lên từ trái tim rướm máu của một người Việt
Nam đã bị đánh bật ra khỏi quê hương.
Những âm thanh đó mang tên "Nhớ Quê Hương." Đó là nỗi tủi hờn của
một kiếp tha hương, niềm bâng khuâng của một người không thể nào cắt
3
lìa quá khứ, những xót đau của thân phận lưu đày ngày đêm thương nhờ
quê hương và cũng là những ước vọng của một ngày trở về quê cũ.
Bây giờ đây, trước thềm Thế kỷ 21, tâm hồn của Anh Việt, cõi nhạc Anh
Việt, chuyển biến sang cõi tâm linh. Ông muốn đưa tâm hồn con người
vào Thiền Ca. Ông muốn dùng nhạc làm điểm tựa cuộc sống để con
người có thể đạt được đến chân thiện, mỹ.
Đó là hoài vọng của một người nghệ sĩ chân chính trước, những xô bồ,
phức tạp, nhức nhối của đời sống.
Những người đã có một lần, nghe nhạc Anh Việt, nghêu ngao hát nhạc
Anh Việt ở miền thơ ấu, ở thuở thiếu thời, ở những ngày chinh chiến điêu
linh, đã từng yêu mến tác giả, đã từng thuộc nằm lòng một nhạc phẩm
nào đó của tác giả, có thể đến tham dự chương trình nhạc thính phòng kỷ
niệm nửa thế kỷ âm nhạc của Anh Việt, vào lúc 2 giờ chiều thứ Bảy ngày
11 tháng Mười Hai năm 1999 tại Santa Clara Convention Center, để hàn
huyên cùng Anh Việt, để bầy tỏ một cảm tình sâu đậm đối với một người
nghệ sĩ đã dâng hiến sự nghiệp âm nhạc của mình cho dân tộc, cho lịch
sử âm nhạc Việt Nam.
4
Cõi Nhạc Trịnh Công Sơn
Trịnh Công Sơn (Bài Viết)
Du Tử Lê
Tôi vẫn nghĩ, chia ly và bất hạnh là, phần đất mầu mỡ nhất cho những hạt
giống hiếm quý nẩy sinh, tươi tốt.
Tôi vẫn nghĩ, đọa đầy và vĩnh biệt là, những thửa ruộng đầu tiên, mang lại
cho nhân loại, những mùa gặt nhân phẩm cao quý và những hạt mầm trí
tuệ vạm vỡ mai sau.
Tôi vẫn nghĩ, sự xuất hiện của mỗi thiên tài, trong từng lãnh vực, chính là
sự khai mở một cánh cửa khác cho tâm hồn hay no bộ. Nó, tựa những tia
sáng hồng ngọc, có khả năng cắt bỏ xích xiềng vong thân, giải phóng tâm
thức đọa lạc. Nó, tựa những bông hoa cảm thông, mọc lên từ những phần
thịt xương đã lấp.
Nhìn tự lăng kính này, nhạc Trịnh Công Sơn, đã mở ra không chỉ một mà,
rất nhiều chân trời, rất nhiều cửa khác.
Sự định hình của cõi âm nhạc mang tên Trịnh Công Sơn là một định hình
rõ, dứt. Như một định tinh, cõi nhạc Trịnh Công Sơn đã gửi đi những tín
hiệu thương yêu, phát ra những nguồn ánh sáng đùm bọc.
Cùng với vận nước, cõi nhạc Trịnh Công Sơn nổi trôi theo từng mái đầu
Việt Nam, cúi xuống. Cùng với tổ quốc, cõi nhạc Trịnh Công Sơn đã đứng
hẳn về phía mái đầu Việt Nam, ngẩng cao.
Sự ở được và ở với chiều dài của năm tháng, vực sâu của lịch sử, cõi
nhạc Trịnh Công Sơn tự nó, đã nói lên sự hòa nhập, thấm tan trong từng
tế bào, lẫn trong từng huyết quản nòi giống.
Người ta từng cáo buộc nhạc Trịnh Công Sơn là, những lượng bạch
phiến, không thừa cũng đủ độ làm tê liệt sức đề khŸng hay khả năng
miễn nhiễm tiềm tàng trong cơ thể...
Người ta từng cáo buộc cõi nhạc Trịnh Công Sơn là, những khối chất nổ
không dư, cũng đủ đưa tới giựt sập một thể chế...
Người ta cũng từng có những âm mưu thô bỉ dùng cõi nhạc Trịnh Công
Sơn, như một vũ khí cân no xâm thực ý chí đu tranh hoặc niềm tin nơi
một lý tưởng...
Trước sau, mọi cáo buộc, mọi khai thác, lợi dụng, chỉ cho thấy, cõi nhạc
Trịnh Công Sơn là những hạt kim cương bất hoại.
2
Du Tử Lê
học trò
3
Cõi Nhớ
Sông Trà
ĐK:
Ôi chuyện xưa qua rồi chuyện xưa qua rồi còn in trong đời
Bây giờ cũng thế thôi mình ta lẻ loi
Duyên kiếp và cuộc đời
Tìm quên để vui người ơi người ơi.
Ngày đó xa rồi nay chỉ là mơ thôi
Đừng nhắc làm chi đau xót tim một người
Đành ôm nỗi tiếc cho số phận nhỏ nhoi
Tình yêu đã phai như giấc mộng đêm dài...!!!
Chép từ lởi hát in trên bìa CD "Thiên Thu" - Sống Productions phát hành -
1993
tvmt
láxanh
Bài này còn có tên: "Còn Tôi Với Ai" ( Theo CD Tôi ơi đừng tuyệt vọng .
Vĩnh Trinh productions 1993 )
GiGiLam
ĐK:
2
Còn Biết Về Đâu
Lê Tín Hương
Tài liệu tham khảo: Ấn bản với giấy phép số 4491 bis/BTT/PHNT ngày
24/12/1972, in lại trong "Nhạc Vàng Việt Nam", tuyển tập 2 .
Trong anh luôn khát khao mình bên nhau mãi sau
Quên đi bao dĩ vãng xưa bằng con tim bao dung và niềm tin trong nhau
Nơi quê hương xa em có chờ
ĐK:
Trong anh luôn khát khao mình bên nhau mãi sau
Cho bao nhiêu ước mơ mình vun xây bấy lâu
Được thăng hoa lên mau bên cánh thơ cuộc đời
Tình ta sẽ chắp cánh sẽ thắp sáng trong muôn ánh nắng phới
Thế giới mới này em , anh mong quay gót mau về bên em dấu yêu
Quên đi bao dĩ xưa bằng con tim bao dung và niềm tin trong nhau
Nơi quê hương xa em có chờ ...
ĐK:
Trong anh luôn khát khao mình bên nhau mãi sau
Cho bao nhiêu ước mơ mình vun xây bấy lâu
Được thăng hoa lên mau bên cánh thơ cuộc đời
Tình ta sẽ chắp cánh sẽ thắp sáng trong muôn ánh nắng phới
Thế giới mới này em, anh mong quay gót mau về bên em dấu yêu
Quên đi bao dĩ xưa bằng con tim bao dung và niềm tin trong nhau
Lời Tình K – http://dactrung.net/nhac
Nơi quê hương xa em có chờ ...
Phi Hùng trình bày
Hoa Biển
2
Còn Có Bao Ngày
Trịnh Công Sơn
Thời gian trôi, tháng ngày qua dần, người cùng ta bao nỗi lo.
Vẫn biết thế nên cần có nhau, trong con tim, trong tình người.
Một ngày kia nào ai có hay, chợt đôi khi nghe khổ đau, hãy nhớ ta luôn ở
bên người, ta có nhau mãi trong đời.
Nhớ đến nhau, ngày tháng dài có nhau, khúc ca dao, thuở bé thơ mẹ ru…
Buồn nắng mưa, cây cao giờ đành ngã bóng, nhớ đến nhau, còn có nhau
người ơi…
Nhớ đến nhau, còn có nhau người hỡi
Mỹ Tâm trình bày
Hoài Thương
Còn lại một mình bầu trời khuya lung linh lung linh vì sao
Gợi nhớ đến anh dấu yêu ngàn xa
Nhớ đôi môi nụ hôn nồng say vòng tay yêu thương ấm êm
Tiếc nuối mãi phút giây xưa mặn nồng
ĐK:
INTRO:
SOLO:
*******
LE MAL DE TOI
par: Julio Iglésias
Tu es ma tempête
j'ai perdu la tête
déjà je divague.
Ma raison s'égare
même ma guitare
ne sait plus chanter...
2
je n'ai plus personne...
3
Còn Đâu Tình Nồng
(chưa biết)
Lạc loài
Nguyễn Lâm
ĐIỆP KHÚC
ĐIỆP KHÚC
ĐIỆP KHÚC
họctrò
2
Còn Đêm Này Thôi
(chưa biết)
Thương Ai
Lento Expressivo
4/4
TÀI LIỆU THAM KHẢO: Con Đò Đưa Xác, lời Nguyễn Văn Đưc - nhạc
Ngọc Bích, T.H. 251, Tinh Hoa Huế ấn hành lần thứ hai, năm 1952
Chiều nay mưa rơi trên phố xưa... hoang vắng u buồn
Quạnh hiu không gian như giá băng mang trong ta nỗi sầu
Nhìn mưa rơi thênh thang con đường hiu hắt
Nhớ ai tôi buông cung đàn xa vắng
Thoáng nghe trong mưa tiếng hát ai... xa ngàn xa
Nhìn mưa mưa rơi trên phố vắng dấu chân xưa em qua
Giọt mưa rơi rơi như nỗi nhớ tháng năm không phôi pha
Từng tiếng mưa rơi buồn nát tim tôi
Hình bóng em yêu giờ đã xa xôi
Còn đó mưa rơi còn đó yêu em thiết tha !!!
Thương Ai
1.
Cuộc tình nào đã qua
Gặp lại rồi cũng xa
Thôi cho em quay về
Con đường hôm qua
Dừng ở gần ngõ hoa
Hoa hồn trắng ngọt ngào
Thôi thôi em xin chừa
Con đươ`ng tình trăng hoa
DK:
Thà đừng gặp lại nhau
Để thương tiếc thêm dài lâu
Cất giấu ở dĩ vãng
Trọn thắm thiết mối tình sâu
Thà mình tưởng từ lâu
Người im (ôm) kín đáy mộ sầu
Ôi tình đẹp biết bao
Cứ ngỡ tình trăm năm nên tình chẳng thiết giận hờn
Cứ ngỡ tình xa xăm nên tình chẳng biết phiền muộn
Một cơn giông giữa đời
Một cơn mưa lắm lời
Thuyền tình đã khuất trôi
2.
Dừng ở đầu ngã ba
Một mình mình với ta
Anh ơi em rất cảm ơn tình của anh cho
Và lần này nữa thôi
Anh yêu em từ giã
Thôi thôi em xin chọn
Con đường buồn chung thân
Tài Liệu tham khảo: The Best of Nhật Trường - Nhật Trường Production
sophisticated
Thương Ai
ĐK:
Đi Về Nơi Xa
Andantino
tvmt
tvmt
(Saigon 1970)
1.
Con đường em về mát hàng cây
Trong chiều em về lá me bay
Yêu em anh muốn con đường dài
Cho tình anh ngập đầy lá bay
2.
Con đường em về tím trời hoa
Trong chiều em về ngát hương xa
Yêu anh em khát khao một đời
Cho tình em ngọt ngào hương hoa
3.
Con đường anh thường đứng làm tranh
Lời Tình K – http://dactrung.net/nhac
Em người trong mộng dáng mong manh
Yêu em anh vẽ tô cuộc đời
Cho tình anh đậm màu yêu thương
2
Con Đường Tôi Về
Lê Tín Hương
ĐK:
Khi tôi về, tình quê hương ngạt ngào
Khi tôi về, lòng yêu thương dạt dào
Kỷ niệm xưa năm nào, đầy vơi trong tim đau!
Mèo Ướt
4/4
Lời 1:
Lời 2:
Lời 3:
TÀI LIỆU THAM KHẢO: Con Đường Vui, T.H. 197, Tinh Hoa Huế ấn hành
lần thứ nhất 1952
2
Con Đường Xưa Em Đi
Châu Kỳ - Hồ Đình Phương
Con đường xưa em đi, vàng lên mái tóc thề, ngõ hồn dâng tái tê
Anh làm thơ vu quy, khách qua đường lắng nghe chuyện tình ta đã ghi
Em ơi! nhìn gió lên khơi, lòng có trông vời một người xa cuối trời?
Nơi đây phiên gác canh dài, e ấp đôi lời mình còn nhớ thương hoài
Em ơi! màu áo phong sương, mình ước huy hoàng được bàn tay chính
nàng dâng hoa, dâng hết ân tình
Tình đến bao giờ
Hỏi đường xưa mà nhớ con đường xưa em đi
thời gian có quên gì
Đá mòn kia vẫn ghi, ghi một đêm trăng thanh
quán bên đường vắng tênh
Chỉ còn em với anh.
2
Con Gái
Hoàng Kim Chi
Hoàng Kim Chi & Nguyễn Ngọc Hưng
Allegro
(Repeat *)
** (2 times)
Ta biết yêu là sẽ đau, ta sẽ yêu nàng kiếp sau
Xin giống như một giấc mơ
Vì con gái bây giờ dễ yêu và khó yêu
LV
Lòng em rộn rả
Chuyện yêu thật nhiều
Dù em giả dối
Dù em lạnh lùng
Bao chàng say đắm vì yêu em
Bao chàng ngây ngất vì tên em
Rồi tình yêu đến
Với em , với em thật gần
Rồi em vương vấn
Rồi em chảng cần
Bao chàng chua xót vì yêu em
Bao chàng rơi rớt tình em
Tên em người con gái đôi mươi
1.
Chuyện tình đã qua
Dẫu chưa phai mờ
Dù ai hững hờ
Nào có đợi chờ
Mà sao còn nhớ
Hình bóng người xưa !
Điệp khúc
2.
Còn gì hỡi em
Nếu con tim mình
Chìm trong biển tình
Khi đã yêu rồi
Thì cho nhiều lắm
Nhận có là bao !
Tài liệu tham khảo: Tuyển tập Nhạc Hay Của Bạn: "Trên Ngọn Tình Sầu",
tái bản tại Hoa Kỳ .
Biển Nhớ
2
Còn Gì Cho Em
(chưa biết)
Chorus:
Còn gì đâu anh, đã hết rồi.
Chỉ còn hạt nắng phôi phai chiều tàn héo vàng
Sông buồn chia nhánh tình rồi, chẳng còn mơ ước xa xôi
Tim thôi ngủ mê một kiếp mơ hoang
Còn gì đâu anh, thôi hết rồi.
Trời chiều lộng gió bên nhau ngập tràn lá vàng
Cho mùa Thu khóc thì thầm – Cho mùa Đông buốt con tim
Mưa trong hồn em, lạnh giá cô liêu
Lê Xuân Trường
Julia
Trung Hiếu
Buồn theo cơn gió những cánh lá rơi cuốn trôi về đâu?
Nắng đã chìm sâu... Biết ta còn nhau?
Rồi bao cay đắng với những đớn đau xô đi tìm nhau
Bóng em dần sâu... núi đồi vút cao...
ĐK:
......
Tình yêu tôi lăn tròn
Như những hạt mưa bên thềm
Buồn tênh…
Đi tìm nhặt
Những gì em lãng quên
Lời dấu yêu xưa
Và những hạt mưa muộn
Rồi vẽ lại
Những gì em bôi xóa
Những con đường, vạt nắng, áng mây...
Nhưng em ơi,
Anh biết tìm đâu nụ hôn đầu !?!ĐK:Còn đó những đêm mưa hè
Làm xót xa… xót xa…
Xót xa ngày tháng qua
Ngọc Dung
ĐK:
Trăm năm tơ duyên như lục bình trôi nhưng câu ca dao muôn đời chẳng
phai.
Chiều quê người nhớ khg nguôi.
Nghe con sông xưa trôi lạc về đâu, nơi em đi qua rơi đầy lá thu.
Lời ru anh vẫn mang bên lòng.
Chiều về quê nghe nhớ nhau, sáo ơi bay lạc về đâu?
Từ ngày đôi chân lãng du vẫn không quên lời mẹ ru
Lâm Hùng
Ngọc Dung
Từng chiều nao dìu nhau giữa khung trời thiết tha
Đường lặng yên, dường như lắng nghe chuyện chúng ta
Trong ánh mắt thay lời trên một thoáng môi cười
Phút thấy mặt, hồn lạc bước chơi vơi
Từng chiều nao dìu nhau giữa khung trời thiết tha
Đường lặng yên, dường như lắng nghe chuyện chúng ta
Trong ánh mắt thay lời trên một thoáng môi cười
Phút thấy mặt, hồn lạc bước chơi vơi
GiGiLam
hoctro
Cẩm Giang
tvmt
Đã hơn một lần có người bảo tôi bước vào yêu là khổ
Nào hiểu vì đâu cơn mê tình ái tìm về khó mà hay
Vào thời gian mớ yêu bỗng thấy vui vui
Nhiều mộng mơ khi mới yêu biết giận hờn vu vơ
Khi đang yêu chờ nhau trong thương nhớ như bông hoa nở cuối mùa
Nhịp 2/4
(nói lắp)
Vă vă vă vă vă vă vắng
Va vắng vă vắng vă vắng ơ . . .
(nói lắp)
(nói nhịu)
Lời Tình K – http://dactrung.net/nhac
Giỗ meo con chà là
Giỗ cha con mèo là
Giỗ meo con chà là
Giỗ cha ối a . . . con mèo
(cười)
Biển Nhớ
2
Cơn Mơ Hoang Đường
Vũ Quốc Việt
(sẽ đăng)
RMGT
Chiều về im vắng
mây trắng bay, mây trắng bay trên làn tóc diễm huyền
Còn chiều nay nữa
nắng vẫn vương, nắng vẫn loang vàng vọt trên hè phố
Em có nghe giọt buồn rơi vào mắt
Nghe lối xưa mưa lạc vào thương nhớ
Trong khoảng chiều buồn ngơ ngác đợi ai
Nên ...
Còn chiều nay nữa
em nói đi, em khóc đi cho cạn hết u sầu
Rồi ngày mai sẽ
xa vắng nhau, nghe bước chân lạc loài trên hè phố
Nghe dáng em gợi buồn lên ngày tháng
Mang ước mơ trong bao mùa thương nhớ
Thương tuổi trẻ lưu đày trong kiếp lẻ loi
baobatdong
Dầm trong mưa cho lòng anh thỏa nỗi trông đợi
Dầm trong mưa cho lòng anh thỏa nỗi mong chờ
tvmt
Anh đã quên đi rồi ngàn lời yêu thương hôm qua đó anh.
Sao dối nhau chi vậy?
Bao nhiêu tin yêu tan mau..
Hỡi anh dù là dù là hôm nay cuộc tình anh chông gai nát tan.
Nếu như, một ngày mai đây cơn mưa trong tim đau thương đến bên đời
anh.
Là vì hôm nao một chiều mưa trong em buốt giá
Hãy quên và đừng đau thương..
Cơn mưa hôm nao hôm nao sẽ quên theo thời gian.
Hỡi anh dù là dù là hôm nay cuộc tình anh chông gai nát tan.
Nếu như, một ngày mai đây cơn mưa trong tim đau thương đến bên đời
anh.
Là vì hôm nao một chiều mưa trong em buốt giá
Hãy quên và đừng đau thương..
Cơn mưa hôm nao hôm nao sẽ quên theo thời gian.
Cuộc tình đã qua đi không ngờ lòng vẫn còn mong nhớ,
Người yêu hỡi mong em về giữa những dâu yêu,
hết dấu yêu hết ước mơ,
Coda:
Hôm nay ngày chủ nhật ngồi đây nghe tiếng mưa
Cơn mưa nào ngược dòng về vây quanh những kỷ niệm buồn
tvmt
Muốn quên em nhưng xót xa vẫn còn đây nuớc mắt rơi tan trong gió mưa.
Em ơi em có hay cơn mưa chiều nay khóc cho cuộc tình.
Tìm trong hạt mưa ngày xanh không nắng long lanh
Tìm trong hạt mưa ngày xưa em bước bên anh
Giờ đây mình em lẻ loi vắng tanh
... không còn anh
Hoài Thương
Buồn cơn gió mang tình em xa tình tôi từng ngày ngóng trông em về
Cơn mưa chiều nay như buồn hơn tôi bỗng nghe mơ màng
Vì tình yêu sao như ngủ say tôi nào hay và rồi vắng em bên đời
Thênh thang trời mây nhưng mình tôi cũng như xa lạ
Rồi ngày mai đi trong bình minh tôi còn em nụ cười xuân xanh
Mênh mông tình emtrên đường xa bên mình nỗi nhớ, nhớ em ngày qua !
giaidieu.net
*
**
*
**
tvmt
Cô đơn bơ vơ
Là hoang vu như bãi nắng
Như cơn gió lùa
Và con tim trong nắng sớm
Nắng dãi nắng trưa
Làm sao cho thêm ướt át
Cõi lòng vẫn khát vuốt ve
Bơ vơ cây khô
Co`n dăm ba chiếc lá chết
Trơ trong nắng hạ
Chờ cho Thu về thắm thiết
Với gió với mưa
Ðể cho cây xanh lá tốt
Sánh với muôn hoa
Quốc kêu quốc kêu vào hạ sang thu, vào đông sang xuân
Sầu ôm lá đổ trên nguồn, lá đổ trên nguồn
Tội tình tội tình ai bao tháng năm thù hận chưa mòn
Ơi chàng chiến sĩ Việt Nam
Nguồn: Băng nhạc "Trường Sơn 1" chủ đề "hát giữa Quê Hương" do Duy
Khánh thực hiện tại SG khoảng 1971. Giọng ca Hà Thanh.
Trăng Xanh
Chúa ơi!
Hoài Thương
ÐK:
Tình yêu đã lỡ, trái tim đang nồng say .
Trời xanh núi biếc, cánh chim thướt tha phiêu bồng.
Yêu anh em yêu cơn sầu dĩ vãng.
Đừng xa em nghe anh cho lòng đau...
Những ánh mắt say đắm nghìn thu em nhớ mãi.
Từ nay ai còn mơ câu hát trên lối về.
Dù mai sau xa nhau trên cuộc đời "xa nhau trong cuộc đời".
Đừng quên em nghe anh khi gọt tên.
Những ánh mắt say đắm nghìn thu em nhớ mãi.
Từ nay ai còn mơ câu hát trên lối về.
Dù mai sau xa nhau trên cuộc đời "xa nhau trong cuộc đời".
Mộng đẹp anh ơi xin giữ trong con tim.
Hoa Nắng
Slow Rock
Cuộc đời hạnh phúc biết bao nếu mai sau có một lần
Dù chỉ một lần tim em rung động khi nhớ đến một thời tình yêu mênh
mông
Anh yêu em chừng có thể
Nhưng anh đã say bởi thoảng hương em
Mẹ sinh em thơm giọng nói, thơm mắt nhìn, thơm dáng đi
Đời vừa xinh cho những ân cần trôi qua tim đầm ấm . Cho xôn xao qua
giấc mơ dấy lên đôi vầng thơ . Ngực trầm xinh cho tiếng trái tim vang
vọng vào đời chói chang . Cho nắng tắt cho trăng rằm lên, cho vừa đôi
chân em đến .
Này em ngoan ơi nói câu tình . Cho thân ta tái sinh . Cứ nói khẽ nói khẽ
thôi là khiến ta vui rồi . Em tung tăng đến nơi này gọi gió về cho lá bay .
Gần lại đây ngắm những thênh thang bên đời ... còn ta với nồng nàn .
Ngày vừa sinh cho mắt em hiền cho câu ca ngọt tiếng . Em ra đi nhan
sắc đi thế nên em đừng đi . Ngày thật xinh cho tiếng nói thưa cứ dịu dàng
dòng suối ngoan . Cho áo mới vuốt ve bờ vai . Cho tình lâng lâng êm ái .
Này em ngoan ơi lắng nghe này . Cây xanh lên tiếng đây . Gió đã nói với
lá non rằng mắt em trong ngần . Em ngoan ơi hãy ra nhìn trời đất ngập
trong nắng vàng . Ngồi lại đây ngắm những hân hoan bên đời ... Còn ta
với nồng nàn .
Chilli
họctrò
2
Còn Thương Rau Đắng Mọc Sau Hè
Bắc Sơn
Đôi mắt cậu buồn thiu, phiêu lưu rong chơi những ngày đầu hè ba vá
miếng dừa để mòn sương, dãi nắng dầm mưa
Xin nắng hạ cội nguồn một mình ngồi nhớ lũy tre xanh dạo quanh, khung
trời kỷ niệm
Chợt thèm rau đắng nấu canh ...
tvmt
Người đi đã quá xa
Chỉ còn ta với bóng ta
Và mùi hương đã hoá ra hương mê đời
Hương nay lạnh giá
Tình em như gió qua
Còn thoảng hương chăn gối xưa
Một hạt sao vừa nghe vỡ nát
Trong tâm hồn anh mềm như tơ
ÐK:
Tình ơi sao tình, gieo nhiều nỗi trái ngang, cho người lắm ê chề
Tình ơi cuộc đời có bao lâu, vài lần đắng cay thôi, coi như mình đã già
Chờ anh trong nỗi nhớ mênh mang ngày tháng qua anh vẫn nơi nào
Chờ ngày mai nắng ấm xua tan quanh em bao nhiêu niềm đau
Chờ mây đen cố níu cơn mưa còn mãi phiêu du nơi phương nào
chờ mong anh sẽ đến bên em trong mơ
và xua hết bao nỗi ưu phiền đã qua
Chờ anh trong nỗi nhớ miên man ngày tháng qua anh vẫn nơi nào
chờ anh trên phố xá đông vui quanh đây riêng em lẻ loi
Chờ anh trên phiến đá xanh xao một thuở nao em đã trao người
Chờ mong anh sẽ đến bên em hôm nay
và xua hết đi những ưu phiền xót xa
tvmt
ÐK :
Chorus:
Do you want me, baby? Do you love me, baby?
Do you want me, baby?
Do you want me? Do you want me?
Do you love me, baby ?
Do you want me, baby? Do you want me, baby ?
Vũ Hà trình bày
tvmt
ĐK:
(ĐK .... )
Con trai có hai cái khoái: Phá phách và chọc con gái
Con trai cũng có tính khùng điên.
Con gái rất lấy ư là làm phiền
Con trai tính hay nói dối, thích người ta mà miệng thì cứ chối
Tôi đâu có mê con nhỏ kia, mà sao nó cứ theo tôi hoài hoài
Con trai tính hay la cà, đầu đường cuối xóm bê tha
Những khi trái tim mơ mộng
Mấy cô nàng đuổi mãi cũng hổng đi
Con trai thích trồng cây si. Ngó nhà nàng hay nơi cuối lớp
Run run theo nàng đi trước. Rồi lon ton anh cứ muốn làm quen
Con trai tính hay hứa hẹn. Yêu người yêu mãi không thôi
Những khi có cô nào đẹp
Ngang qua đường thì mắt cứ nhìn theo
Con trai rất ư là hứa lèo. Hẹn nàng rồi không chịu tới
Đợi khi mắt lệ tuôn rơi. Rồi anh xin lỗi em là dài dài
Con trai ở dơ lắm lắm. Suốt tháng cũng hông chịu đi tắm
Nhưng khi có mấy người đẹp chê,
Bèn khoe ta hippy như.. vậy nè
Con trai tính hay nóng máu.
Thích giật gân và miệng thì láu táu
Ở nhà mẹ đánh cho nhừ xương.
Vẫn làm le khi bước chân ra ngoài đường
2
Con Trai Thời Nay
Quốc Hùng
DK:
Con trai con trai con trai thích đổi thay
Con trai yêu ai chỉ vài ngày
Để rồi sau đó lại chia tay... oh ohh
ĐK:
Tí Ngọ
Ôi buồn!
Tuổi nào ngồi khóc tình đã nghìn thu
Tuổi nào mơ kết mây trong sương mù
Xin chân em qua từng phiến ngà
Xin mây xe thêm mầu áo lụa
Tuổi nào thôi hết từng tháng năm mong chờ...
Con Voi 1
o0o0o0o0o0o
Con Voi 2
Ngô Đồng
Điệp khúc:
Này em hỡi,
ta mơ ngày sẽ tới,
khi tương phùng,
em khóc cho niềm vui vì hạnh phúc.
Ngọt hay đắng,
trong cuộc đời mưa nắng,
ta luôn cười trong giấc mơ hạnh phúc xưa tuyệt vời.
Hoài Thương
Mỗi tối nhớ nhau; Trên đường giây hết một đêm. Há..ha..
Đến sáng vẫn thấy tâm sự mình chưa dứt
Đêm nay nhớ anh; Trên đường giây thất vọng kia; Há.. ha..
Em đây mới biết Cuộc tình này đã dứt. Há..ha..ha..
Với cú phone tuyệt vọng.
Lê Xuân Trường
Ánh sáng lấp lánh chiếu muôn ngàn tia nắng vui
Âm thanh ban mai vang vọng câu hát cuộc đời
Gió mới bát ngát cho tình thêm thiết tha
Em xinh như bông hoa mùa xuân giữa cuộc đời
Kìa nắng xuân... đã về
Nhìn đôi chim tung tăng vui sao bầu trời rộng xanh thế
Tình ta bao đam mê trong tim lấp lánh ánh nắng hồng
Người yêu ơi ta yêu nhau đi đừng ngại ngùng chi nữa hỡi em
Người yêu hỡi cùng hát lên bài hát vui í... a.... í... a
Vì cuộc đời bao la xinh tươi và lòng người phơi phới
Người yêu hỡi cùng tới đây, tình ngất ngây í... a.. í.. a
Đừng ngại gì ta yêu nhau đi hỡi em cứ yêu mà thôi.
Nguyễn Đức - Tú Linh song ca
Ngọc Dung
Angie
Mùa đông này gió bấc, mùa đông này khói thuốc
Trong ô cửa sổ mùa đông
một thời tôi làm thơ một thời tôi mộng mơ
Ðể rồi đến bây giờ bây giờ
lạc loài
Cúi xuống
Cho máu ngược dòng
Cho nước sông cạn nguồn
Cho cây khô trên cành trút lá bơ vơ
Cúi xuống
Cho bóng đổ dài
Cho xót xa mặt trời
Cho da thơm trên người nay cũng phôi pha
Cúi xuống
Nghe đời nhấp nhô
Nghe tim rạn vỡ
Nghe trong tuổi nhỏ khóc oà
Cúi xuống
Trên bờ xót xa
Trên cơn lửa đỏ
Trên khuôn mặt đã im lìm
Cúi xuống
Nhìn sâu trong mắt
Và nghe mưa bão tan đi trong đại dương
Cúi xuống
Cúi xuống thật buồn
Cho nước sông cuồn cuộn
Hai mươi năm no tròn tuổi biết đau thương
Cúi xuống
Cho tắt nụ cười
Cho chút da thịt người
Trong tan hoang vẫn còn bóng mát che ngang
***
Cúi xuống
Cúi xuống thật gần
Cho trái tim đập dồn
Cho đam mê thay vào đổ nát quê hương
Cúi xuống
Lời Tình K – http://dactrung.net/nhac
Cúi xuống thật gần
Cho chiếc hôn ngọt nồng
Cho trăm năm ưu phiền phút chốc hư không
Cúi xuống
Cho tình dấy lên
Cho da thịt mềm
Cho cơn mặn nồng ngất lịm
Cúi xuống
Cho đời lãng quên
Cho mây trời chìm
Cho đêm mở hội âm thầm
Cúi xuống
Vùng non xanh mát
Và cao tiếng hát cho cơn ưu phiền tan
Cúi xuống
Cúi xuống thật gần
Cho tóc em bềnh bồng
Cơn đau anh vui lòng bóng mát trên cao
Cúi xuống
Cho đến bạc đầu
Trên phút giây nhiệm mầu
Hai mươi năm xin còn một sớm thương nhau
hoc tro
2
Cung Chúc Việt Nam
Phạm Duy
theo một câu thơ của Thanh Hữu
(Saigon-1969)
Vì yêu anh không là lính đa tình
Vì yêu anh không là lính đa tình
Bước tuyệt vời trong mùa Xuân định mệnh
Nên từ đó dân tộc ta vẫn hoà bình.
họctrò
Hoa Biển
Nhịp C, rumba
Trăng Xanh
Valse Moderato
3/4
Nhịp 4/4
Tuyển Tập "20 Tình Khúc Lê Tín Hương" - Hương Nhạc xuất bản
Bảo Trần
Lời 1
1.
2.
Điệp khúc
Ái . . . ân . . . mong . . . manh
Thế gian lạnh trống
Gót . . . son . . . quay . . . nhanh
Trời sầu mênh mông
3.
Lời 2
1.
Bệ . . . rồng hoang . . . vu
Rêu bám . . . kín thâm u
Ngai . . . phai sắc máu
Khắp thiên . . . cung gió hú
Lời Tình K – http://dactrung.net/nhac
2.
Điệp khúc
Ái . . . ân . . . mong . . . manh
Thế gian lạnh trống
Gót . . . son . . . quay . . . nhanh
Trời sầu mênh mông
3.
Tài liệu tham khảo: Ấn phẩm nguyên thủy tại Việt Nam, in lại tại Hoa Kỳ
trong “Nhạc Việt tập 1”, NS Trường Hải biên soạn và xuất bản, 1988 .
Ghi chú: Những chỗ có dấu . . . là những chỗ ngân hoặc ngắt giọng
Biển Nhớ
2
Cùng Một Kiếp Hoa
Võ Đức Phấn
1.
Chung tình thương... chung một quê hương
Nước dù Nam Bắc... nhưng chung... một giống dân... Lạc Hồng
Miền Nam: Cà Mau... cánh đồng phì nhiêu... lúa thơm
Đâu mặt hồ Gươm ?... Đâu Tháp Rùa đầy bao luyến thương ?
2.
Ôi dòng sông !... Ai đành lìa đôi
Cách biệt Nam Bắc... cho bao... người sống trong... điêu tàn
Lầm than vì đâu ?... Ngóng về phương Bắc... đớn đau
Đây bờ miền Nam... đây mái tranh vui sống cùng nhau
(Điệp khúc)
Ta vui trong thanh bình
Cùng chung sống bên mái nhà xinh
Lúa mới lo vun trồng
Chờ ngày mai hương ngát bên đồng
Gặt hái hai mùa
Tình quân với dân chung hòa
Mừng nước non nhà
Cộng hòa nguồn sống đầy vui
3.
Đây miền Nam... đây miền Tự Do
Mái nhà êm ấm... cho đôi... người Bắc Nam... sum vầy
Về đây người ơi !... Với tình quê hương... thiết tha
Bên dòng Cửu Long... ta hát lên vang khúc tình ca
Tài liệu tham khảo: "Duyên Tình Xuân Tiên", Tuyển Tập Ca Khúc, tác giả
xuất bản, Sydney, Úc, 2000.
Biển Nhớ
Bảo Trần
2
Cuộc Đời
Lê Hựu Hà
tvmt
Cuộc đời éo le, sao ta vương vấn làm chi cuộc đời
Này cô bé ơi tung tăng trên phố làm chi
Em! ghé qua bên này hãy ngồi (hãy ngồi)
Lại đây với tôi
Cafê rất đắng uống cho quên đời
hãy cười (hãy cười) cuộc đời éo le
Nhạc sĩ Xuân Lôi, tên thật là Phạm Xuân Lôi, sinh ngày 21 tháng 10, 1917
tại Hà Nội. Lúc còn nhỏ, đã cùng người em là nhạc sĩ Xuân Tiên (sinh
năm 1920, hiện sống bên Úc châu) đi đàn cho gánh hát chèo Lương Tố
Như (1942-43). Ông đàn rất nhiều nhạc khí nhưng chuyên về saxo. Đã
cộng tác với các vũ trường ở Hà Nội như Lucky Star, Moulin Rouge,
Victory, Hotel Splendide (1945-46), Văn Hoa (1951), và Le Coq d'Or
(1952).
Sau khi vào Saigon, từ 1953 tới 1975, nhạc sĩ Xuân Lôi đã đàn cho các vũ
trường Kim Sơn, Hòa Bình, Bồng Lai, Văn Cảnh, Mỹ Phụng, Maxim's.
Từ 1957 tới 1975, ông đã làm nhạc trưởng ban nhạc Xuân Lôi cho đài
phát thanh Saigon và làm nhạc trưởng ban nhạc Hương Xa của đài phát
thanh Quân Đội.
Từ năm 1976 tới 1985 ông đàn tại vũ trường Rex ở Saigon.
Nhạc sĩ Xuân Lôi chiếm hai giải thưởng: Năm 1958: giải nhất cho bản
nhạc "Tiếng Hát Quê Hương" do bộ Thông Tin tổ chức.
Năm 1961: giải nhất cho bản nhạc "Bài Hát Cho Người Tự Do " do đài
phát thanh Quân Đội Saigon tổ chức.
Ngoài tài đàn và sáng tác nhạc, ông còn sáng chế nhạc khí. Năm 1950,
ông đã cùng người em là nhạc sĩ Xuân Tiên sáng chế ra cấy sáo tre 10 lỗ
và 13 lỗ.
Năm 1976 ông trình bày lần đầu tiên ở Saigon cây đàn XuânLôiphone
gồm 39 lon bia bằng thiếc (một loại đàn gõ) với ba bát độ.
Năm 1987, nhạc sĩ Xuân Lôi tới định cư tại Pháp. Ông tiếp tục đàn trong
các buổi sinh hoạt cộng đồng người Việt tại Pháp.
Ông làm xong cây đàn XuânLôiphone thứ nhì tại Pháp vào ngày 30 tháng
12, 1991 và trình diễn lần đầu cây đàn này tại Paris vào dịp ra mắt hai
quyển sách "Dạy Đàn Tranh", và "Tuyển Tập Ca Khúc Xuân Lôi " tháng 4,
1996 với sự có mặt của hầu hết ca nhạc sĩ Việt Nam tại Pháp.
Ông đã sáng tác 180 bản nhạc hoặc một mình hoặc với sự cộng tác của
Xuân Tiên, Y Vân, Nhật Bằng, Dương Thiệu Tước hay Lữ Liên.
Nhạc-sĩ XUÂN-LÔI
Nhạc-sĩ Xuân-Lôi sinh ngày 17 tháng 10, 1917 tại Hà-Nội. Thân-phụ ông
là cụ Phạm-xuân-Trang, cũng là nhạc-sĩ, từng theo học nhạc cổ Trung-
quốc với các ban-nhạc Tàu và cũng có lập ban-nhạc đi trình-diễn. Trong
nhà có tấ cả là 6 anh em : Xuân-Thư, Xuân-Oai, Xuân-Lôi, Xuân-Tiên,
Xuân-Khuê và Xuân-Tuấn. Khi còn nhỏ, Xuân-Lôi đã nắm vững kỹ-thuật
nhạc-khí Tàu và thông-thuộc bài bản Tàu.
Buổi trình-diễn đàu-tiên trước công-chúng của nhạc-sĩ Xuân-Lôi tại Khai-
Trí Tiến-Ðức rất thánh-công. Năm 10 tuổi ông học nhạc-lý, học nhạc-khí
tây-phương như: Măng-cầm (Mandoline), kèn saxo baryton, rồi kèn saxo
alto, hắc tiêu (Clarinette).
Năm 1936, ông theo cha sang Cao-Miên, trình-diễn và lợi dụng cơ-hội
này ghi chép 30 bài ca Cao-Miên và học cách đàn nhạc khí Cao-Miên của
dàn nhạc Pinpeat (khong vong, roneat, tro, pey or v.v.....).
Năm 1940, người cha của ông định-cư tại Bao-Vinh (miền Trung) nên ông
co dịp làm quen với nhạc Huế. Sau đó ông cùng người em là nhạc-sĩ
Xuân-Tiên ra Hà-Nội cộng-tác với các vũ-trường để sinh sống.
Năm 1942, ông và người em, nhạc-sĩ Xuân-Tiên, đi theo đoàn cải-lương
Tố-Như vô Sài-gòn nhân-dịp hội chợ trình-diễn và lưu-diễn khắp lục-tỉnh
miền Nam. Nhờ vậy nhạc-sĩ Xuân-Lôi học hỏi thêm nhạc cải-lương và các
điệu hồ-quảng.
Năm 1943, đoàn cải-lương Tố-Như trở ra Bắc. Ông rời gánh và năm
1944, hai anh em ông đàn cho các vũ-trường Lucky-Star, Moulin Rouge
tại ngã tư Sở, rồi tại vũ-trường Victory, hotel Spendide, Taverne Royale ở
Hà-Nội. Trong thời-gian này, ông học thêm vĩ-cầm (Violon), hâ-ut-cầm
(Guitare Hawaienne), trống, đàn banjo alto v.v....
Từ năm 1949 tới 1950, hai anh em lên tận vùng Thái-Nguyên nhập vào
ban văn-hoá-vụ với trưởng ban là Hoài-Thanh. Ông có dịp gặp-gỡ các
2
văn-nghệ-sĩ nổ tiếng như: Phan-Khôi, Tố-Hữu, Thế-Lữ, Văn-Cao, Canh-
Thân, Lê-Hoàng-Long, Quốc-Vũ, Nguyễn-Tuân.
Trong thời gian ở Thái-Nguyên, ông đã ký-âm mấy chục ca-khúc dân-tộc
Chèo thiểu-số. Ông đã cùng Xuân-Tiên nghiên-cứu cách làm ống sáo 10
lỗ và 13 lỗ, có đủ các bán cung để có thể thổi các bản nhạc Tây-phương.
Ông chế các ống sáo từ do, re, mi, fa, sol, la, si. Ông còn chế-biến với
ống nứa để làm nhạc-khí khác như bộ trống nứa .
Năm 1951 hai anh em đi Nam-Ðịnh làm việc ở dancing Văn-Hoa. Ít lâu
sau với một thành-phần 12 nhạs-sĩ, ông cùng họ làm việc tại nhà-hàng Le
Coq d'Or.
Năm 1953, ông vào Sài-gòn làm việc tại vũ-trường Kim-Sơn, Bồng-Lai,
Lê-LAi, Mỹ-Phụng, Văn-Cảnh. Rồi làm đài phàt-thanh Pháp-Á, đài Sài-
gòn, đài Tiếng noi Tự-Do, đài tiếng nói Quân-Ðội, lập ban nhạc lấy tên
Hương-Xa, chuyên đàn nhạc jazz lời Việt.
Năm 1958, nhạc-sĩ Xuân-Lôi đoạt giải nhất với bản Tiếng hát quê-hương
do ông bộ trưởng Trần-chánh-Thành trao tặng. Năm 1961, ông lại đoạt
giải nhất qua bài Bài hát của người Tự-Do trong cuộc thi sáng-tác của đài
Tiếng nói Quân-Ðội.
Khi có đài truyền-hình, ông có cộng-tác, chánh với ban Tiếng Tơ-Ðồng và
ban Tuổ-Xanh. Cho đến trước khi mất Sài-gòn, ông điều-khiển ban nhạc
tại nhà-hàng Maxim's do Hoàng-thi-Thơ tổ-chức văn-nghệ theo kiểu quốc-
tế.
Trong thời gian sau thang 4 năm 1975 sống với cộng-sản, nhạc-sĩ Xuân-
Lôi có sáng-chế ra một cây đàn làm bằng lon sắt co 39 lon tức 39 nốt
nhạc. Ðàn được đặt tên là Xuanloiphone và thực-hiện xong ngày 20 tháng
7, 1976.
Ngày 2 tháng 11, 1987, nhạc-sĩ Xuân-Lôi cùng gia-đình sang định-cư tại
Pháp.
Nhạc sĩ Xuân-Lôi còn lại 27 ca-khúc, trong khi nhạc sĩ Xuân-Tiên còn lại
32 bài hát, trong số đó có bài Tình Bắc Duyên Nam là nổi-tiếng nhứt. Ðặc-
biệt là hai anh em đều sử-dụng ăm-giai ngũ cung để sáng tác nhạc.
Tôi có dịp gặp nhâc-sĩ Xuân-Lôi và mời anh vào thăm viện bảo-tàng
Musée de l'Homme. Anh có tặng cho viện bảo-tàng hai cây sáo để tàng
3
trữ. Tôi có giới-thiệu anh vào một quyển loại Who's Who mang tên là The
International Directory of Distinguished Leadership dể ghi giữ tiểu-sử của
anh. Trong thời gian ở Pháp, anh có làm lại cây đàn Xuanloiphone hòn tất
vào ngày 31 tháng 12, 1991. Anh có biểu-diễn cho tôi nghe, có chụp hình
lưu-niệm.
Thỉnh-thoảng anh góp mặt vào những buổi sinh-hoạt cộng-đồng Việt tại
Paris.
Trần-quang-Hải
Tham Khảo:
* http://phammusic.free.fr/
4
Cuộc Đời Như Giấc Mơ
(chưa biết)
Người yêu hỡi hãy nhớ nhé nụ hoa thắm rồi phai úa
Phút vui nào không tan đâu anh
Người yêu hỡi đừng đi nữa cách chia phương trời
Đâu có nắng ấm bằng chốn đây
Cuộc đời như giấc mơ mà thôi ...
Quỳnh Dao
Người ta nói trên trŸi đt không có gì ở ngoài qui luật cả. Nhưng tình yêu
hình như cũng có lúc là một ngoại lệ. Tình yêu có thể nâng bổng con
người nhưng cũng lắm lúc nhn chìm kẻ hŸo hức. Tôi không tin những
người quŸ lạc quan khi nói về tình yêu bằng thể khẳng định. Người ta có
thể tin rằng mình được yêu và cũng có thể hiểu nhầm mình không được
yêu.
Tôi không thể nói về một vn đề mà chính bản thân mình cũng chưa hiểu
hết. Chưa hiểu hết là nói theo kiểu đại ngôn chứ thật sự là hoàn toàn
không thể hiểu. Nếu có người nào đó thŸch thức tôi một trò chơi nghịch
ngợm thì tôi sẽ mang tình yêu ra mà đŸnh đố. Tôi e, không ai dŸm tự
xưng mình am tường hết nội dung phong phú và quŸ phức tạp của tình
yêu.
Có người yêu thì hạnh phúc; có người yêu thì đau khổ. Nhưng dù đau khổ
hay hạnh phúc thì con người vẫn muốn yêu. Tình yêu vì thế mà tồn tại.
Con người không thể sống mà không yêu. Hàng nghìn năm nay con
người đ sống và đ yêu - yêu thật lòng chứ không phải giả. Thế mà đ có
không biết bao nhiêu là tình yêu giả. CŸi giả mà rt thật trong đời. Sự giả
trŸ đó lúc biết được thì làm khổ lòng nhau biết bao nhiêu mà kể. Người
giả, người thật nhìn nhau lúc by giờ ngỡ ngàng không biết thế nào nói
được. Người thật thì nằm bệnh, người giả thì nói, cười huyên thuyên. ‡ời
sống vốn không bt công. Người giả trong tình yêu thế nào cũng thiệt.
Người thật thế nào cũng được đền bù.
Tình yêu thời nào cũng có. Nhưng có tình yêu kết thúc bi thảm đến độ có
khi con người không dŸm yêu. Yêu mà khổ quŸ thì yêu làm gì. Có người
đ nói như vậy.
Tôi đ có dịp đứng trên hai mặt của tình yêu và dù sao chăng nữa, tôi vẫn
muốn giữ lại trong lòng một ý nghĩa bền vững: "Cuộc sống không thể
thiếu tình yêu".
Cuộc đờii ơi ta đã thấy những bóng đêm đang tan dần bình minh thức dậy
Cuộc đời ơi ta còn thấy những trái tim chan hoà tình yêu thiết tha
Cuộc đời hỡi người hiểu chăng tình yêu đang xao xuyến dâng tràn
trong lòng xao động
Ôi cuộc sống ta yêu người mong hạnh phúc thế giới trong lành
vk
Mờ sáng, trời SaiGon rất đẹp ,đẹp để tiễn đưa Sơn. Mà cả mấy ngày nay
không mưa để hoa xếp hàng ngoài ngõ nhà Sơn không bị ướt và nẫu đi.
Một rừng hoa hôm nay đã được đưa lên xe chuyển dến nghĩa trang nơi "
Một người sẽ nằm xuống". Đội trật tự do mọi người tự tổ chức có sự hỗ
trợ của lực lượng Công An không vất vả chút nào ở lễ măc niệm vì rừng
người kéo đến rất đông, nhưng rất tự giác giữ trật tự. Ngôi nhà Sơn
không rộng nhưng vẫn đu chỗ cho mọi tấm lòng yêu mến, hâm mộ và tiếc
thương.
Tôi có mặt lúc 5h30, đã có nhiều người đến trước tôi để được cái may
mắn vào thắp hương trước linh cữu Sơn. Mỗi nguoì chỉ thắp một nén
huong, nhưng riêng tôi xin phép thắp 3 nén vì trong đó có một nén cho
Phan Đình Diệu ở Hànôi. một nén chung cho các Anh chị đã có yêu cầu
tôi . Tôi xin lỗi chỉ thắp được có một nén thôi, vì nếu theo đúng yêu cầu
của tất cả các anh chị thì bao nhiêu nén cho đủ, và làm sao đếm được
tình cảm ? ( Sau đó thì phải tạm ngừng để các nhà sư thực hành những
nghi lễ ).
Đúng 6h10, nhạc sĩ Trần Long Ẩn, bạn của Sơn, một người trong nhóm
"Những người bạn" mà Sơn là Anh Cả,phó Tổng thư ký Hội Nhạc sĩ thành
phố đọc điếu văn.
Vì tôi đã theo dõi hầu như tất cả những bài đã viết về Sơn trên báo và
chưa thấy bài nào nói được điều mà mình nghĩ, nên nghe Trần Long Ẩn ,
tôi thấy cảm động và sau đó, tôi có đến bắt tay cám ơn Trần Long Ẩn. Tôi
cám ơn vì nội dung có đánh giá Sơn là một nhạc sĩ THIÊN TÀI...và một
vài điều khác.
Ẩn có nói ngay với tôi "Em cảm động quá không kịp in ra đeẻ đưa cho
Anh và cho các nhà báo, họ doi dữ qua'. Như thế cũng có nghĩa là tạm
được !
Sau điếu văn và lời cám ơn của Hà, em Sơn thay mặt cho gia đình, các
nhà sư bắt đầu tụng kinh siêu linh tịnh độ. Đúng 7 h00 thì động quan, rất
chính xác về thời gian.
Đi theo linh cữu, Trần Mạnh Tuấn cất lên tiếng kèn xacxophon bài "Cát
Bụi", bên cạnh Tuấn tôi cố kìm để thả hồn mình theo tiếng kèn, nhưng nỗi
nhớ Sơn khiến nước mắt giàn dụa, tai ù đi.
Đến giữa chừng của ngõ nhà Sơn , Tuấn lại thổi bài "Một cõi đi về", tôi
đưa chai nước cho Tuấn uống để lấy giọng , thì vừa ra đến đầu ngõ, Tuấn
thổi một bài tiếp nữa Đường Phạm Ngọc Thạch (tức là đường Duy Tân
2
Một anh bạn thân của tôi, anh Nguyễn Trọng Huấn nhặt một bài thơ trên
giấy trắng đặt trên tấm thảm hoa đắp cho Sơnù. Tác giả, một sinh viện
Đại học Khoa học Xã Hội và Nhân văn Tp. Hồ Chí Minh ngăn lại "Đừng
chú ơi. Cháu muốn để đấy cho Anh Sơn đọc.Vì cháu viết cho anh ấy mà.
Nếu chú thích thì cháu đọc cho chú chép vậy."
Và đương nhiên là anh bạn tôi chép, và vừa rồi đã đọc qua điện thoại cho
toi vì biết tôi đang thông tin cho các bạn .
Trước khi về nhà, tôi đã kịp đưa cho Hà , em Sơn, những thư các anh chi
gủi cho tôi mà tôi đã in ra, nhờ Hà đăt trên ban thờ Sơn. Thôi thì cũng là
"Ngàn dâu cố quận muôn trùng nhớ thương...Bỏ xa xôi yêu và gần gũi. Bỏ
mặc tôi buồn..."
Tương Lai
--------------------------------------------------------------------------------
Thế là Sơn đã tuyệt đối ra đi rồi, lần này thì không sao còn níu kéo được
nữa. Không còn chuyện "một lần nằm mơ tôi thấy tôi qua đời, dù thật lệ
rơi.." mà đã là chuyện đớn đau quá phũ phàng và nghiệt ngã.
Người nghệ sĩ ấy đã thực sự rời bỏ chúng ta để "trời cao đất rộng một
mình tôi đi"mất rồi. Anh đi trong tâm thế của một triết gia làm thơ, viết
nhạc, vẽ tranh để chuyển tải những niềm vui, nỗi buồn nhân thế mặc dầu
Anh đã cố "mỗi ngày tôi chọn một niềm vui"!
3
Tôi không sao thoát được nỗi ưu tư trĩu nặng với ý nghĩ rằng dường như
Anh đã chuẩn bị cho cuộc ra đi này từ lâu lắm. Sơn chẳng đã từng viết
rằng trong cuộc đời này Anh chỉ là người "Ở Trọ" đó sao :"tôi nay ở trọ
trần gian, trăm năm về chốn xa xôi cuối trời". Và lúc này đây, tuy thể xác
của Anh đang trong vòng tay chúng tôi, thì linh hồn Anh đã ở nơi xa xôi và
gần gũi ở cõi vô thường vốn vẫn hiện diện trong những lời thơ ,ý nhạc
của Anh, trong tác phẩm hội họa của Anh. Ấy thế mà con người "ở trọ" đó
đã để lại cho cuộc đời này một di sản khổng lồ những ca khúc chưa ai
từng sánh nổi. Cùng với ca khúc là những bài thơ, những tác phẩm hội
họa và bao trùm lên những cái đó là"một tấm lòng...để gió cuốn đi" Chính
ngọn gió đó đã đã giúp làm thanh lọc tâm hồn chúng ta. Sự thanh lọc của
cái đẹp.
Ôi ! làm sao thấu được điều tâm niệm của Anh "mỗi bài hát của tôi ...là
một nỗi lòng tiếc nuối khôn nguôi đối với buổi chia lìa ( một ngày nào đó)
cùng mặt đất mà tôi đã một thời chia xẻ những buồn vui cùng mọi người".
Cho dù có thế chăng nưã thì cuộc ra đi của Anh cũng để lại một sự trống
vắng mà lúc Sơn còn ở với chúng ta , chúng ta cũng đã dự cảm được một
phần nào, nhưng khi điều đó xảy ra thật, thì nó đã quá sức chịu đựng .
Sơn nằm đó, trái tim yêu thương của người nghệ sĩ tài hoa độc đáo có
một không hai này đã ngừng đập thật rồi .Đúng là "Đôi tay nhân gian chưa
từng độ lượng " điều mà Sơn đã từng khuyến cáo với đời. Trong lúc chính
Sơn lại là người độ lượng và bao dung với một trái tim yêu thương quá
lớn nằm trong tấm thân quá mảnh mai của Anh. Chính trái tim yêu thương
quá khổ đó đã khiến cho hình hài của Anh không chuyên chở nỗi , tuy
rằng Anh đã từng tự khẳng định cho sứ mạng nghệ sĩ của mình."tôi chợt
biết rằng vì sao tôi sống, vì đất nước cần có một trái tim".
Anh muốn chuyển đến cuộc đời mà anh yêu thương chiều sâu triết lý
trong suy ngẫm của Anh về niềm " tin vào cuộc đời vốn không thể khác".
Chúng tôi cảm nhận và yêu mến Trịnh Công Sơn ở chính cái chiều sâu
thẳm trong triết lý sống của Anh.
Thôi dài lời làm gì vô ích, vì câu chữ đâu có nói được gì mà chỉ là sự nhạt
nhẽo vô duyên. Hãy ghi lại ý của Sơn :"thân phận thì hữu hạn, tình yêu thì
vô cùng", Sơn vĩnh hằng trong cõi vô cùng đó với lời "ru mãi ngàn năm
"của quê hương, đất nước mà Anh đã hiến dâng trọn trái tim mình.
Đêm 3.4.2001, trước lúc chuẩn bị đưa Sơn về chốn xa xăm cuối trời
Tương Lai
4
5
Cuộc Tình Cay Đắng
Nguyễn Ngọc Thiện
Người tình hỡi sao đi mãi , hạnh phúc trên tay vụt bay
Chỉ còn nỗi nhớ đong đầy .. cô đơn còn đây ...
Một mình qua sân vắng chợt nhớ đêm trăng ngày xưa
Dù cuộc tình cay đắng không ngờ sao ta mong chờ
Nhớ em bao đau đớn ôi xác thân hao gầy
Có đêm trăng nhớ ai cho xác xơ mịt mù
Bóng đen tối tăm lạnh lùng
Trái tim muốn khóc than .. muôn trùng .. em ơi ...
Quỳnh Dao
ĐK:
Em ơi phương xa em có hay
Cuộc tình ngày xưa chất ngất men nồng
Những nụ hôn ta trao nhau đêm nào
Mà giờ đây kỷ niệm xưa tan biến
Em ơi phương xa em có hay
Giờ hằng mong em sẽ quay về,
Về cùng anh đắm đuối ân tình
Trao nhau hạnh phúc trọn đời...
Từng đêm qua lòng vẫn nhớ cuộc tình dấu yêu ngày xưa
Ta bên nhau cùng vui xây giấc mộng ái ân
Mà cớ sao người nỡ lìa xa người về chốn nơi nao
Để riêng em giờ đây tiếc thương tình đã xa
Môi hôn còn say ánh mắt còn vương nhưng sao anh đành quên đi hỡi
người
Trong em còn đây bóng dáng hình ai
Con tim em từng đêm nhói đau vì còn đâu nữa
Hỡi ơi người... Hỡi ơi người...Hỡi ơi người ở phương trời nào
Thấu chăng người... Thấu chăng người... Thấu chăng người thấu cho tình
này
...........Ha......................Ha...............
Mình dìu nhau cùng bước đến bến mộng yêu đương
Trao cho nhau nụ hôn đắm đuối tình yêu
Ôi ước mơ hạnh phúc đời em là sẽ mãi bên người
Tay trong tay mình cùng say giấc mơ ngàn năm
Nhưng nay còn đâu những ước muốn ngày xưa, anh ra đi vùi chôn bao kỷ
niệm
Cô đơn mình em vẫn nhớ về anh ôm tâm tư sầu thương em khóc vì tình
đã chết
Cớ sao lòng... Cớ sao lòng... vẫn yêu người ơi
Cớ sao lòng... Cớ sao lòng... vẫn luôn đợi chờ
Hỡi ơi người... Hỡi ơi người... Hỡi ơi người ở phương trời nào
Thấu chăng người... Thấu chăng người... Thấu chăng người thấu cho tình
này
Đan Trường Cẩm Ly song ca
giaidieu.com
Bao ngày dài mong nhớ lòng vẫn mênh mông đợi chờ
Xa rồi cuộc tình lỡ đã thoáng đi trong vai mờ
Chôn vùi bao thương nhớ dù biết ai luôn hững hờ
Ðời còn nhiều đắng cay tình mình giờ đổi thay
Còn đâu ân ái thôi ta xa từ đây
Sau lần mình chia tay trời vẫn mây giăng u buồn
Mưa thì thầm như muốn gởi chút tâm tư xa mờ
Bao kỷ niệm xa bay giờ đã phai theo tháng ngày
Tình mình nhiều đắng cay đời chỉ là thoáng mây
Còn đâu giây phút bên nhau ta xa từ đây
(Ôi) Lòng chua xót với đớn đau trong hồn tôi
Hỡi ôi! Ôi chàng trai đã ôm ấp em rồi
(Ôi) Lòng chua xót với đớn đau đã từ lâu
Hỡi ôi! Ôi tình hoa sẽ phai tàn mau...
{ Refrain }
Je sais
Musique par Claude François
Paroles: Vline Buggy.
{Refrain:}
Ah, mais j'ai mal, si mal
De penser qu'un autre déjà
Te serre dans ses bras
Ah oui, j'ai mal, très mal
Depuis tant
Depuis bien longtemps
Je sais, je sais
{au Refrain}
tvmt
2
Cuộc Tình Thoáng Bay
Ngoại Quốc
Kỳ Phát
Tình buồn trôi qua cùng cơn gió nào... thoáng đây
Nhẹ như cơn say làm rung cõi lòng... ngất ngây
Tình làm hoen mi bờ vai tóc mềm... thướt tha
Rồi tình bay xa cùng bao nỗi sầu... vấn vương...
More
Lòng không muốn nhớ, tình là tình đến trong giấc mơ. cho hồn ta say, say
trong men ái ân mặn nồng. Vẫn biết anh nhiều gian giối lòng vẫn khó
quên anh người ơi.
Tình yêu trái đắng, lời ngọt ngào tiếng yêu hôm nào, cho lòng ta quên,
quên đi trong xót xa êm đềm. Vẫn biết yêu nhiều cay đắng, tình đó vẫn ghi
sâu vào tim, xin quên anh quên đi hết như chưa bao giờ.
ĐK:
Người yêu hỡi xin đừng đến trong giấc mộng đêm cho tim nhớ thêm, Anh
ra đi bao tháng năm trôi qua ngày từng ngày băng giá.
Làm sao em quên được anh hỡi anh người yêu không chung ước mơ,
trong nhân gian đâu ai thấu cho nỗi đau này.
Người yêu hỡi, xin đừng đến trong giấc mộng đêm, cho con tim nhớ thêm
Anh ra đi bao tháng năm trôi qua từng ngày băng giá
Làm sao em quên được anh
Hỡi anh người yêu không chung mơ ước
Trong nhân gian, người ơi, ai hiểu thấu lòng tôi ...?!
Quên
Em đã xa rồi ước mơ
Xa mãi khung trời dấu yêu
Trong nắng thu tàn bóng anh lẻ loi đường dài
Anh vẫn mong chờ những đêm em hãy quay về với anh
Ta sẽ xây lại ước mơ những ngày xưa ...
Quỳnh Dao
ĐK:
tvmt
(1980)
Đôi bờ im nghe
Sông gùi tiếng sóng,
mộng gối vô thường
Sông mở tim ra, trăng già bát ngát
rủ nhau tan giữa biển xa
sông như bầu trời
quên mây trắng bay
2
Cuối Tuần Bên Anh
Vũ Tuấn Đức
Sơn Nguyễn