1. Đuôi /ed/ được phát âm là /t/: Khi động từ có phát âm kết thúc là /s/, /f/, /p/, /ʃ/, /tʃ/, /k/.
E.g:
Hoped /hoʊpt/: Hy vọng
Coughed /kɔːft/: Ho Fixed /fɪkst/: Sửa chữa Washed /wɔːʃt/: Giặt, rửa Catched /kætʃt/: Bắt, nắm bắt Asked /æskt/: Hỏi 2. Đuôi /ed/ được phát âm là /id/: Khi động từ có phát âm kết thúc là /t/ hay /d/.
E.g:
Wanted /ˈwɑːntɪd/: muốn
Added /ædɪd/: thêm vào 3. Đuôi /ed/ được phát âm là /d/ với những trường hợp còn lại.
E.g:
Cried /kraɪd/: Khóc
Smiled /smaɪld/: Cười Played /pleɪd/: Chơi * Câu 7: Sao câu này lại bị động được? * Câu 10: Traditionally -> liên quan đến quá khứ ( Ngày trước, cả đàn ông và phụ nữ mặc áo dài, tuy nhiên ngày này thì hầu hết chỉ có phụ nữ) * Câu 23: Dùng để chỉ người ( Khi hiểu 1 cách bản chất, thì children ở đây phải có một cái gì đó tác động vào mới hứng thú được -> dùng bị động -> đuôi ed. Còn khi nói 1 ngày làm việc/một đồ vật nào đó…., thì bản thân sự vật đó mang tính chất GÂY HỨNG THÚ -> chủ động -> đuôi ing) * Bài đọc tự suy nghĩ lại nhé. * Câu 37: Tự dịch lại câu trước để làm. * Câu 39: Cần một …. đứng trước “period”. ….. này dùng để bổ sung nghĩa cho sự vật (period) chứ không phải người bị stressed.