Sông không hiểu nổi mình Giữa biển lớn tình yêu Sóng tìm ra tận bể Để ngàn năm còn vỗ
Ôi con sóng ngày xưa
Và ngày sau vẫn thế Tôi yêu em: đến nay chừng có thể. Nỗi khát vọng tình yêu Ngọn lửa tình chưa hẳn đã tàn phai; Bồi hồi trong ngực trẻ Nhưng không để em bận lòng thêm nữa, Trước muôn trùng sóng bể Hay hồn em phải gợn bóng u hoài. Em nghĩ về anh, em Em nghĩ về biển lớn Tôi yêu em âm thầm không hy vọng, Từ nơi nào sóng lên? Lúc rụt rè, khi hậm hực lòng ghen, Tôi yêu em, yêu chân thành đằm thắm, Sóng bắt đầu từ gió Cầu em được người tình như tôi đã Gió bắt đầu từ đâu? yêu em. Em cũng không biết nữa Khi nào ta yêu nhau Nguồn: 1. Puskin, Thơ trữ tình, NXB Văn học, Hà Nội, 1986 Con sóng dưới lòng sâu 2. Tuyển tập Alexandr Puskin (thơ, trường ca), Con sóng trên mặt nước NXB Văn học, 1999 Ôi con sóng nhớ bờ Ngày đêm không ngủ được Lòng em nhớ đến anh Cả trong mơ còn thức
Dẫu xuôi về phương bắc
Dẫu ngược về phương nam Nơi nào em cũng nghĩ Hướng về anh - một phương
Ở ngoài kia đại dương
Trăm nghìn con sóng đó Con nào chẳng tới bờ Dù muôn vời cách trở
Cuộc đời tuy dài thế
Năm tháng vẫn đi qua Như biển kia dẫu rộng Mây vẫn bay về xa