You are on page 1of 3

Xuân quỳnh( 1942 -1988 ) tên khai sinh là Nguyễn Thị Xuân Quỳnh xuất thân từ mộ gia đình

công chức , mồ côi mẹ từ nhỏ, xuân quỳnh ở với bà nội Xuân quỳnh là một trong những số nhfa
thờ tiêu biểu nhất của thế hệ các nhà thơ trẻ chống mĩ,m thờ xuânq uỳnh là tiếng lòng của một
tâm hồn phụ nữ đầy trắc ẩn, vừa hồn nhiên, vừa tươi tắn, vừa chân thành đằm thắm và da diết
trong khát vọng về hạnh phúc bình dị đời thường. Xuân Quỳnh có nhiều tác phẩm chính như
thơ tơ tầm, gió lào cát trắng những tác phẩm được xem là gây ấn tượng nhất là bài thơ Sóng,
Sóng được in trong tập Hoa dọc chiến hào được sáng tác năm 1967 trong chuyến đi thực tế ở
vùng biển Diêm Điềm bài thơ là một đặc sắc viết về tình yêu. Khổ thơ sau đây nói về khát vọng
tình yêu của người con gái mà Xuân Quỳnh ví như những con sóng

“Dữ dội và dịu êm


Ồn ào và lặng lẽ
Sông không hiểu nổi mình
Sóng tìm ra tận bể”
“Dữ dội - dịu êm, ồn ào - lặng lẽ” là những tính từ trái nghĩa thể hiện những thái cực đối
lập của con sóng: có lúc hiền lành dịu dàng nhưng cũng có lúc vô cùng dữ dội. Đó cũng
là những tâm trạng khác nhau của người con gái trong tình yêu, họ luôn dịu dàng, nhỏ
nhẹ với tình yêu, với người yêu của mình nhưng cũng có lúc họ trở nên mạnh mẽ,
cương trực trước tình yêu ấy. Hình ảnh dòng sông không hiểu chính mình nên tìm ra
biển khơi rộng lớn tìm câu trả lời cũng chính là tâm tư của người con gái luôn trăn trở,
suy tư nhiều điều và có ước muốn là khám phá được những điều lớn lao hơn trong tình
yêu.

“Ôi con sóng ngày xưa


Và ngày sau vẫn thế
Nỗi khát vọng tình yêu
Bồi hồi trong ngực trẻ”
Sóng không hề thay đổi cho dù thời gian có tác động, cũng giống như tình yêu, cho dù
thời gian có dài như thế nào, tình yêu vẫn luôn tồn tại, vẫn vẹn nguyên. Tình yêu từ
ngàn đời như một quy luật của tự nhiên. Tuy không có giới hạn về độ tuổi nhưng tình
yêu vẫn phổ biến nhất ở người trẻ, tình yêu bồi hồi trong ngực trẻ. Ở tuổi thanh xuân,
tình yêu của chúng ta thường mãnh liệt nhất, nhiều ý nghĩa, nhiều kỷ niệm nhất. Tình
yêu làm cho trái tim trở nên bồi hồi, tràn đầy sức sống, lúc nào cũng thổn thức, khát
khao hạnh phúc.
Đoạn thơ sau nói về sự ngọn ngùn của sóng trong tìm sự bí ẩn cảu tình yêu
Trước muôn trùng sóng bể
Em nghĩ về anh, em
Em nghĩ về biển lớn
Từ nơi nào sóng lên?”
“ trước muôn trùng sóng bể “ Khi đứng trước biển lớn, người con gái vãn luôn suy tư về
tình yêu của mình, “ em nghĩ về biển lớn “ người con gái luôn suy ghĩ về tính yêu lớn
lao vẫn luôn suy ghĩ tìm được người hiểu mình lúc nào cũng thao thức khát khao về
hạnh phúc câu hỏi tu từ “Từ nơi nào sóng lên?” không chỉ là thắc mắc về cội nguồn của con
sóng, về nơi con sóng bắt đầu mà đó còn là thắc mắc về cội nguồn của tình yêu, về nơi tình
yêu bắt đầu.

"Sóng bắt đầu từ gió


Gió bắt đầu từ đâu?
Em cũng không biết nữa
Khi nào ta yêu nhau"
Một câu nói thật chóng vắng khi ai cũng biết được câu trả lời những “ gió bắt đầu từ đâu “ nó
thật là bí ẩn không thể giải đáp cũng giống như tình yêu thật là kì diệu bí ẩn như thế giới tự
nhiên tình yêu không phải là câu hỏi khó những ít i có thể trả lời được, cũng giống như nhân vật
trữ tình “ em cũng không biết nữa khi nào ta yêu nhau “ đó cũng chính là ta tiếng lòng của
người phụ nữ đang yêu như một cái lắc đầu nhè nhẹ, bâng khuâng và phân vân
Đoạn thơ sau nói về sóng và nỗi nhớ thủy chung trong

“Con sóng dưới lòng sâu


Con sóng trên mặt nước
Ôi con sóng nhớ bờ
Ngày đêm không ngủ được
Lòng em nhớ đến anh
Cả trong mơ còn thức”
Con sóng dù ở bất cứ nơi nào, dù ở ngoài khơi xa hay ở trên mặt nước thì vẫn luôn
mang tâm trạng nhớ nhung da diết, khắc khoải bến bờ của nó, hướng về bờ ngày ngày
đêm đêm cho đến khi gặp được bến bờ. Người con gái cũng vậy, họ luôn một lòng một
dạ hướng về người mình yêu thương dù ở bất cứ nơi nào, bất kể ngày hay đêm. Nỗi
nhớ ấy theo họ cả vào trong mộng, sống trong giấc mơ của họ. Đó không chỉ là tấm
lòng thủy chung sâu sắc của người con gái mà còn là khao khát tình yêu, được thể hiện
yêu thương với người yêu của mình.
Khổ thơ tiếp theo như một lời khẳng định chắc nịch về tấm lòng của người con gái:
“Dẫu xuôi về phương bắc
Dẫu ngược về phương nam
Nơi nào em cũng nghĩ
Hướng về anh - một phương”
Thế giới của Anh và Em không giới hạn chiều dài Bắc - Nam, không khoanh vùng địa
bàn mà nơi nào cũng có nỗi nhớ thường trực của tình yêu vĩnh viễn. Dù cho đi đến bất
cứ đâu thì trong lòng người con gái ấy cũng luôn hướng về người yêu vì trong tim cô
người yêu là phương hướng duy nhất dẫn lối cho cô vượt qua mọi khoảng cách, mọi
khó khăn.
“Ở ngoài kia đại dương
Trăm nghìn con sóng đó
Con nào chẳng tới bờ
Dù muôn vời cách trở”
Ở ngoài khơi xa nơi trăm ngàn con sóng ngày đêm không biết mỏi đang vượt qua giới
hạn không gian thăm thẳm muôn vời cách trở để hướng vào bờ ôm ấp nỗi yêu thương.
Cũng như em muốn được gần bên anh, được hòa nhịp vào trong tình yêu với anh. Tình
yêu của người con gái thật mãnh liệt, nồng nàn. Sóng xa vời cách trở vẫn tìm được tới
bờ như tìm về nguồn cội yêu thương, cũng như anh và em sẽ vượt qua mọi khó khăn
để đến với nhau, để sống trong hạnh phúc trọn vẹn của lứa đôi.
Đoạn thơ sau đât nêu những suy tư về cuộc đời và khát vọng trước tình yêu

“Cuộc đời tuy dài thế


Năm tháng vẫn đi qua
Như biển kia dẫu rộng
Mây vẫn bay về xa”
Những từ “tuy dài thế – vẫn đi qua – dẫu rộng” như chứa đựng ở trong nó ít nhiều nỗi
âu lo: Biển kia bao la đến đâu nhưng liệu có đủ sức để giữ những đám mây ở lại bên
mình mãi mãi? Người con gái dù có yêu nhiều đến đâu, có khao khát nhiều đến đâu
nhưng liệu có giữ được người yêu, được tình yêu này ở lại cùng mình và vẫn vẹn
nguyên như lúc đầu? Tuy thế nhà thơ vẫn tin tưởng ở tấm lòng nhân hậu và tình yêu
chân thành của mình sẽ vượt qua tất cả như áng mây kia như năm tháng kia. Có thể
nói Xuân Quỳnh yêu thương tha thiết, mãnh liệt nhưng cũng tỉnh táo nhận thức dự cảm
những trắc trở, thử thách trong tình yêu; đồng thời cũng tin tưởng vào sức mạnh tình
yêu sẽ giúp người phụ nữ vượt qua thử thách đến với bến bờ hạnh phúc.
Cuối cùng là ước muốn được sống trọn với tình yêu của người con gái:
“Làm sao được tan ra
Thành trăm con sóng nhỏ
Giữa biển lớn tình yêu
Để ngàn năm còn vỗ”
Khi con sóng tan ra thành những bọt nước nhỏ sẽ được ở lại với biển khơi mãi mãi, sẽ không
còn những đau khổ, những lo lắng. Đó cũng là ước muốn của người con gái, khao khát được
sống với tình yêu, với người mình yêu thương trọn đời trọn kiếp. Khát vọng tình yêu cũng là
khát vọng sống mãnh liệt đủ đầy. Cuộc đời còn tình yêu thì cuộc đời còn tươi đẹp và đáng sống
và sống trong tình yêu là một điều hạnh phúc. Xuân Quỳnh mong ước được sống mãi trong tình
yêu, bất tử với tình yêu.
Sóng là một bài thơ tình yêu rất tiêu biểu cho tư tưởng và phong cách thơ Xuân Quỳnh ở
giai đoạn đầu. Một bài thơ vừa xinh xắn, duyên dáng, vừa mãnh liệt, sôi nổi, vừa hồn nhiên,
trong sáng, vừa ý nhị sâu xa. Sau này khi đã nếm trải nhiều cay đắng trong tình yêu, giọng thơ
Xuân Quỳnh không còn phơi phới bốc men say nữa, nhưng cái khát vọng tình yêu vẫn tồn tại
mãi mãi trong trái tim tràn ngập yêu thương của nhà thơ.

You might also like