You are on page 1of 5

Đề 2: Hãy viết một bài văn trình bày ý kiến của em về vấn đề sau:

Trẻ em không được tự ý xem Youtube khi còn là học sinh tiểu học, vì đó là môi
trường không an toàn.

DÀN Ý

1. MỞ BÀI

- Giới thiệu vấn đề cần bàn luận tới trong bài. Đưa ra ý kiến cá nhân của mình
đồng tình hay không đồng tình với ý kiến đó.

2. THÂN BÀI

- Đưa ra một loạt các dẫn chứng, lí lẽ để chứng minh vì sao trẻ em không được tự ý
xem Youtube khi còn là HS tiểu học:

+ Xem Youtube không có sự quản lý của bố mẹ sẽ dẫn đến những hậu quả gì?
(xem phải những chương trình không phù hợp với lứa tuổi, dễ dẫn đến có những
hành vi hoặc suy nghĩ sai lệch, không phù hợp với chuẩn mực đạo đức xã hội).

+ Xem quá nhiều dẫn đến nghiện, làm chểnh mảng việc học hành,….

+ Hại mắt…

…..

- Đưa ra một số cách khắc phục:

+ Phải xem dưới sự quản lý hoặc tham khảo ý kiến của người lớn trong gia đình.

+ Bố mẹ phải sát sao, quan tâm đến các con hơn,…

+ Biết phân bố thời gian hợp lý để tránh ảnh hưởng tới việc học.

3. KẾT BÀI

Đề cập và chốt lại một lần nữa ý kiến của mình về vấn đề đã nêu ra
Đề 2: Kể lại một kỉ niệm đi chơi với gia đình mà con ấn tượng nhất.

DÀN Ý

1. MỞ BÀI

Giới thiệu kỉ niệm đi chơi với gia đình mà con ấn tượng nhất là kỉ niệm nào? (Đi
chơi ở đâu? Vào thời gian nào? Vì sao con nhớ nhất kỉ niệm đó?)

2. THÂN BÀI

- Kể chi tiết về chuyến đi chơi đó:

+ Tối hôm trước con chuẩn bị những đồ dùng gì? Tâm trạng con như thế nào? (hồi
hộp, lo lắng, không ngủ được,…)

+ Sáng hôm sau chuyến đi diễn ra như thế nào? (Dậy lúc mấy giờ? Mấy giờ bắt
đầu xuất phát? Ngồi trên xe con thấy phong cảnh bên ngoài như thế nào? Thời tiết
ra sao?...)

+ Khi đến nơi thì việc đầu tiên con làm là gì? (Cả nhà thuê khách sạn, gửi đồ đạc
sau đó đi ngắm cảnh…)

+ Tả chi tiết về phong cảnh ở nơi mà gia đình con đến. (Tập trung tả cảnh đẹp ở
phần này).

+ Kể một ngày của con diễn ra như thế nào? (Buổi chiều, buổi tối làm gì? Tham
gia các hoạt động gì? Ăn uống như thế nào?)

+ Kết thúc chuyến đi như thế nào? (Mấy giờ cả nhà lên xe xuất phát để trở về nhà?
Tâm trạng của con khi phải trở về như thế nào?)

3. KẾT BÀI

Nêu cảm nghĩ, tình cảm của con về nơi mà con cùng gia đình đã đến. Lời hứa,
mong muốn của con như thế nào.
Bài mẫu

Với kết quả thành tích học tập tốt, hè năm ngoái bố mẹ đã thưởng cho tôi
một chuyến đi đến đảo Phú Quốc diễm lệ và tràn đầy sức sống. Tôi không thể nào
diễn tả được cảm xúc của mình: vừa vui mừng, vừa tự hào vì đây là phần thưởng
tôi đạt được sau một quá trình phấn đấu.

Tối hôm trước tôi háo hức đến không ngủ được, chỉ mong trời mau sáng thật
nhanh để được lên xe bắt đầu cuộc hành trình mà tôi luôn mơ ước. Sáng sớm hôm
sau khoảng 5 giờ tôi đã tỉnh giấc, chuẩn bị xong xuôi và lên xe để chuẩn bị lên
đường. Đúng 6 giờ, cả gia đình tôi bắt đầu xuất phát. Ngồi trên xe, ngắm đường
phố vào sáng sớm, tôi thấy thành phố nơi tôi ở sao mà đẹp thế! Hai bên đường
trồng hai hàng cây xanh mát tươi tốt, thẳng tắp như những chú bộ đội đang đi diễu
hành. Vừa đi đường, vừa ngắm cảnh, cuối cùng chúng tôi cũng đến đảo Phú Quốc.
Đảo mới đẹp tuyệt vời làm sao!

Cái mùi mặn mặn của biển trong làn gió thổi nhẹ qua làn tóc tôi khiến tôi
cảm thấy rất thích thú. Từ xa xa ngoài khơi, những cơn sóng bạc đầu thi nhau vỗ
về tạo nên giai điệu riêng tựa như khúc ca riêng của biển khơi, có những cơn sóng
nghịch ngợm hơn thì xô vào bờ nhưng rất nhanh chóng lại rút ra ngoài khơi tựa
như những đứa trẻ nghịch ngợm như đang muốn gây sự chú ý và chơi đùa với mọi
người trên bờ. Ngoài khơi xa hơn nữa là bóng dáng mờ ảo của những chiếc thuyền,
cả thuyền đánh cá và cả thuyền du lịch hay cứu hộ nữa. Mặt biển như được kéo dài
mãi đến tận chân trời xa xa mà em chẳng thể nào nhìn thấy điểm kết thúc, em có
cảm giác như biển sẽ kéo dài đến tận đường chân trời và giao thoa với bầu trời tại
giao điểm đó luôn vậy.

Trên bờ biển cũng đẹp không kém với những dải cát vàng mịn kéo dài mãi.
Người ta cũng trồng rất nhiều cây dừa cũng như cây phi lao trên bờ vừa là để bãi
biển có cảnh quan xinh đẹp hơn vừa là để cho bóng mát và phủ xanh theo đúng
tinh thần mà mọi người vẫn hay kêu gọi. Xa xa bờ hơn nữa là những nhà hàng,
quán ăn, quầy dịch vụ lúc nào cũng đông nghịt khách, thế mới biết nhu cầu của
mọi người lớn đến mức nào. Những khách sạn, nhà nghỉ xa hoa cũng là nơi thu hút
khách không kém, nhiều người sẵn sàng bỏ ra nhiều tiền hơn để có một căn phòng
với vị trí đẹp có thể ngắm bao quát cảnh biển một cách toàn vẹn nhất.
Hôm nay trời thật đẹp, bầu trời trong vắt một màu xanh, không một gợn mây. Có
một vài con chim biển đang bay lượn trên trời như muốn nhập bọn với những trò
vui của du khách nơi đây! Mặt trời trông như quả bóng lửa rực rỡ giữa một màu
xanh trong veo. Khi bố mẹ bảo tôi có thể xuống bãi rồi, tôi mừng rỡ chạy nhanh
như cá được gặp nước, tôi đã mong chờ giây phút này lâu lắm rồi!

Bờ cát mềm mịn, mát lạnh khiến tôi có cảm giác như mình đang đứng trên một tấm
thảm màu vàng nhạt bằng nhung. Bước ra xa một chút là bàn chân tôi đã chạm
những ngọn sóng tràn bờ. Những ngọn sóng nghịch ngợm vỗ đến chân tôi từng
đợt, từng đợt một.

Nước biển mát vô cùng! Biển mênh mông vô tận. Biển như một tấm gương khổng
lồ phản chiếu lại hình ảnh của bầu trời. Hình như tôi đạp phải thứ gì đó! A! Là
những chiếc vỏ ốc. Nhìn chúng đọng nước biển, lấp lánh dưới ánh nắng mặt trời
đẹp thật! Cái màu trắng ngà, cái màu đỏ, cái màu hồng nhạt,… thật đẹp, tôi sẽ gom
chúng lại để về nhà làm vòng đeo hoặc trang trí căn phòng nhỏ.

Phóng tầm mắt nhìn về bãi biển, những chiếc dù đủ màu nhìn sống động như
những cây kẹo mút khổng lồ. Du khách về đây tắm biển rất đông, có cả du khách
trong nước và du khách nước ngoài.Tất cả họ đều rất vui vẻ và thân thiện, dường
như trở về đây để quên đi những mệt mỏi, để tận hưởng cuộc sống nên gương mặt
ai cũng sảng khoái và vui vẻ.

Trên bãi biển, du khách chơi những trò chơi thể thao, trông rất vui, như: bóng
chuyền, bóng nước. Xa xa, nhiều du khách đi thuyền buồm và lướt ván, những đứa
trẻ thì xây lâu đài cát hoặc chạy nhảy tung tăng đùa với những con sóng. Cả gia
đình tôi cùng nhau tắm biển, cùng nhau vui chơi thật vui vẻ.

Đến biển Phú Quốc mà không ăn hải sản thì uổng lắm! Bố dẫn tôi và gia đình vào
một tiệm bình dân trên bãi để ăn: nghêu, tôm, mực, cua,… Ngon quá! Đã xế chiều,
gia đình tôi về khách sạn để nghỉ ngơi. Nhìn ra ngoài, tôi thấy một bầu trời ửng đỏ.
Mẹ tôi bảo đấy là trời đang nấu cơm. Khác với buổi sáng, trời vào hoàng hôn trên
biển có vài đám mây đủ màu trôi bồng bềnh. Trông chúng như những cây kẹo
bông gòn màu sắc mà mẹ mua cho tôi khi tôi còn nhỏ.

Biển chiều thì phẳng lặng, trầm tính hơn biển vào sáng. Trên bãi cũng ít người tắm
vì họ cũng như chúng tôi, đều về nghỉ ngơi cả rồi…

Hôm sau, gia đình tôi dậy thật sớm để đón bình minh. Thật đẹp làm sao!
Dưới ánh bình minh, ông mặt trời đỏ rực đang dần dần nhô lên khỏi mặt biển. Tôi
đã nhanh tay chụp lại khoảnh khắc tuyệt vời đó để làm kỉ niệm. Sau đó gia đình tôi
đi ăn sáng, dạo quanh bãi biển chơi rồi về khách sạn chuẩn bị sắp xếp đồ đạc để ra
về. Trước khi lên xe, tôi nhìn biển và cảm thấy thật tiếc nuối.

Chuyến đi du lịch với gia đình cũng như hình ảnh bãi biển Phú Quốc đẹp
như tranh và đầy sức sống này sẽ mãi mãi in sâu vào trái tim tôi như một kỉ niệm
đẹp. Tôi sẽ cố gắng học tốt để bố mẹ thưởng cho tôi những chuyến du lịch tiếp
theo.

You might also like