You are on page 1of 8

Tuyển tập thơ miễn phí

Học

Tiền thì còn nhiều cách kiếm

Thằng thì xách cặp táp, thằng xách dao xách kiếm

Mấy con đường sự nghiệp vòng vo vứt hết, đi tìm tự do

Bất ngờ học được trách nhiệm

Mãi chờ cao điểm cơn sóng cảm xúc, hài lòng cái hạnh phúc tạm bợ

Mày đem cái cám dỗ ra để làm cớ

Đéo dám làm đúng, bọn mày sợ, và tao cũng sợ đôi lúc còn chẳng dám thở

Nhưng biết biển rộng được bao nhiêu, nếu thuyền cứ mãi bám bờ

Can đảm chính là vượt qua sự sợ hãi

Can đảm vì đâu có thời gian ngồi thở dài

Tao nhìn bằng đôi mắt, mày nhìn bằng sự phóng chiếu

Tao nghe để mà hiểu, bọn mày nghe mỗi cái giọng điệu, hẳn là vậy,

Giúp mày ngay lúc này có lẽ không thể

Tranh luận tìm cái đúng, chứ lũ chúng mày chỉ chống chế

Đắc thắng được ba cái câu lý luận dự báo thiên văn, không để ý là: chiều buồn và giông về

Ôi, tâm trí hỡi thứ cám dỗ gợi tình

Nhưng cuộc đời này nó to lắm, và người tính, thì không bao giờ bằng trời tính

Thì uy lực được bao nhiêu mấy cái lời bình

Nghe mày khuyên, đời tát mãi mới tỉnh

Còn chênh vênh chí ít biết được mình muốn gì trong đời mình

Muốn vươn cao, ở trên cao có gió bão đợi chúng mày

Dưới lòng đất mày ko thấy, tao cắm rễ sâu khó lung lay

Học thứ thầy tao dạy

Học thứ thầy tao học

Đi tiếp, học thứ thầy tao chưa học được ngày ấy

Học sách vở, chuyện đã là, ngày hôm qua

Để mà áp dụng vào thực tế ngày hôm nay

Học là cũng bằng nhau, đây họ nhận hối lộ, kia họ phạt tiền

Học không phải để tranh đấu, học vì một sự phát triến


Người chết mới không động đậy

Lời ông cha, học đâu xa, học tiếng anh, học mấy ông tây

Vài thứ học sơ sơ, vài thứ có chuyên môn nghiệp vụ

Nói chung cái tao đỡ to rồi, cái đầu mở dễ tiếp thu

Cái gì khó quá học từ từ

Học rằng ta không là người tốt hơn chỉ vì một chút từ ngữ

Nhịn mãi lương tâm cũng mọc răng bọn mày tưởng là tao ngứa mồm

Bên ngoài là sự kết trái từ bên trong

Mày còn hưởng dư âm từ cái nghiệp tốt, nên còn lên giọng,

Học là

Luân hồi, kiểu gì nó cũng trở lại, chứ đừng có nghĩ là hại người

Mày nghĩ bọn tao đùa, nhưng không ai cười.

Ai

Có những lúc thiếu một tí, chỉ còn thêm một ít nữa

Đời nó chẳng thể kiên trì thêm được ít bữa

Đôi lúc thiếu một chút thôi

Suýt nữa là không phải công cốc rồi

Nếu giận lại không phải là câu trả lời

Thì thôi đành dừng bước lại trước đích, nhìn người ta tới

Kiểu gì mà chả cay, một chút nữa thôi là hoàn hảo

Hay... mình thiếu kiên trì thêm chút nữa

Không ở lại, chạy theo bầu trời trút mưa

Vừa chạy vừa trách sao cuộc đời tệ quá

Mình chạy khắp nơi, chạy quên đường về nhà

Có thể là đã quá lâu chạy trốn cái hệ quả

Dù tốt, dù xấu

Kiếm tìm tự do mãi làm cái gì, tôi có bị nhốt tù đâu?

Mây đen cũng chỉ u sầu nếu nhốt mình nơi bóng mây

Thu mình, coi hạt cát là lớn lao

Thiếu một chút yên bình để thấy vẻ đẹp của cơn bão

Văn hoa xa xôi,


Đời hát là...

“Lời xúc phạm của mày để gió cuốn đi

Chúa tha thứ cho mày vì chính mày cũng còn đéo biết mày đang muốn gì

Trong cuộc đời này, trong cuộc đời này, trong cái cuộc đời này

Thị phi câu chuyện của những đôi mắt hiếu kỳ

Đôi lúc tiền không có nhưng chẳng thiều gì

Ăn trước mắt có nhà lo, nợ làm từ từ trả họ

Miễn sao là cứ phấn đấu

Nghĩ nhiều chỉ tốn calo"

Mấy thằng nhóc có được năm phút vinh quang nghĩ mình đã to

Gặp nhắn hộ tao là "Kệ cả lò nhà nó"

Rõ ràng lên truyền hình chỉ để pha trò

Để mấy thằng diễn viên hài cười vào mặt thì bó tay

Mày không bỏ, cuộc đời nó cũng bỏ mày

Nói thế chứ nào phải

Nó đéo bỏ mà là bị đào thải, đúng

Tao ghét tất cả chúng mày

Tao giận dữ với cả thế giới này

Đời lại hát...

“Và mấu chốt của câu chuyện nằm ở chỗ

Cuộc đời này loạn lạc, không vội được

Từ từ mày sẽ hiểu

Biết đâu theo phương diện hoàn toàn khác”

Lời của tao cũng loạn và lạc

Có mỗi chút nguyên tắc và quan điểm

Còn lời mọi người toàn là bại kiến

Tao viết thì lời vần với đời

Đời vần với tao, tao vần với đời

Và tao với đời vần nhau

Lần này chưa thắng, cứ đợi đấy, còn lần sau

Bình tĩnh thôi, mới ba mươi! Bốn mươi, ta vẫn máu

Thời gian vẫn còn nhiều, khuyết điểm cứ từ từ khắc phục sau
Im lặng thời

Có những thứ chỉ có ở trên điện ảnh, chứ chả dễ mà vỗ ngực

Có những kẻ hiền lành đã ra về dù nỗ lực

Có những cuộc chiến tranh không diễn ra giữa cá thể

Cũng không mang tên một tổ chức

Nghĩ đi, nghĩ lại mất bao nhiêu thời gian rồi còn gì

Thủ thuật vĩ đại nhất của con quỷ

Là thuyết phục được thế giới rằng nó chưa từng tồn tại

Tao đã xuống địa ngục rồi lộn lại

Và nỗi đau thì cũng vậy, chẳng có gì là mãi mãi

Thằng nào chịu được đòn lâu hơn thôi

Nhiều thằng cũng đã lớn rồi, nhưng chết trước khi về đích

Còn quan điểm tao không xê dịch

Mày có thể cắt vào thịt, nhưng mà chẳng thể nào chạm được đến linh hồn

Sự chịu đựng, quyết tâm và cả ý chí

Có những lúc ăn không đủ, đêm không ngủ, ngày mộng du

Hòa bình với thế giới rồi, nhưng vẫn còn nợ con quỷ hợp đồng cũ

Ngày xưa ngu muội cũng xa rồi

Ngày nay khôn lanh thế nào vẫn không hiểu được cái xã hội

Muốn thử nhiều, cuộc sống tao giống bài làm nháp

Cái đầu u tối thì rồi cũng phạm pháp, nhưng chưa đến nỗi phải tù tội

Kiến thức của tao cũng cũ rồi

Chém gió thì cũng chẳng mất gì chứ

Hóa học thì tao cũng ngu thôi

Cũng đâu biết nhiều về vật lý

Tao chưa có học về thiên văn

Lại càng không nghiên cứu khí tượng

Cũng chẳng có nhiều ý tưởng mấy

Nhưng đôi khi có vài cái hay

Kế hoạch tao thì cứ để nó lại cho mai này

Học hành tao chẳng đến đâu

Không phải con ông này bà nọ


Ít tiền, bặp bẹ nói chuyện mãi chẳng nên câu chữ

Nhiều việc thì làm như thể để cho có

Và vẫn còn nhiều thứ để về so đo

Còn lắm cạm bẫy lằng nhằng khó hiểu, nhiều đòn rung

Lựa chọn đôi lúc chẳng có nhiều, nhưng có lẽ có vài lựa chọn đúng

Im lặng thôi, biết nói gì chỉ mỗi vài câu từ thông dụng

Cái gì cần phải nói đằng nào cũng lủng lẳng trên không trung

Ai không nghe nên cảm nhận

Tao không nghe, để bao nhiêu năm con quỷ nó bám chân như cái bóng

Nó không chỉ có hai mặt, nó có cả đến hai giọng

Nói mười hai thứ tiếng và biết cách khiến người ta hài lòng

Văn của nó kích thích, dù không dài dòng

Sài Gòn, ngày nó lượn cũng vài vòng

Trong cái dáng lịch lãm, vào là mời ngồi

Nó sắp mua được hết cả thế giới rồi

Cái tốt giờ phải nhường nhịn và nghiến răng

Tao thấy cái xấu đang chiến thắng

Mấy con rắn hổ mang ngụy trang mồm lại liến thoắng

Nhện độc giăng những sợi tơ vô hình đi săn

Mấy con mồi thì như là cố tình nghĩ ngắn, và...

Và lỡ gặp phải con chó điên, thì thôi rồi coi như số mình bị cắn, chứ biết phải làm sao bây giờ

Biết rồi vẫn khó đi

Tao ghét bọn họ gian dối, ừ

Mấy con chó phản bội chủ, bảo tao chết vì can tội ngu

Cắn bàn tay cho mày ăn

Cho dù tao có ngu thì chết cũng phải thật ngay ngắn

Thằng vô tích sự giơ bàn tay nhỏ bé với sao

Có những lúc tao hơi ngáo

Đi con đường phải khai hoang, hay cánh cửa họ mời vào

Phải chăng là cố chấp, phải chăng chọn con đường dễ mới thuận tự nhiên

Có những cái ý nghĩa nó đâu nằm bên trong cuốn từ điển


Có những cái giá trị mày không hiểu đâu

Cái vật lý cổ điển của mày chẳng bao giờ giải thích được lượng tử

Tao nghĩ về sự cân bằng thế giới này

Mày luẩn quẩn với văn và kì thị cái phương ngữ

Tao nghĩ về con chữ và những thứ mày muốn nói

Rồi thử thách đến mày cuốn gói, tao lại còn định cá cược

Tao nghĩ về con số và những giá trị nó đâu thể nào mô tả được

Chỉ là ham muốn nhất thời

Tao sống vì giấc mơ lớn, vì một cuộc đời tao nợ ơn

Tưởng đã quá chán ghét, giờ cũng đã hiểu

Ngây ngô cũng chính vì quá tin, tin vì vẫn còn quá yêu

Và liệu con có thể chạm vào một, dù chỉ là một trong những ngôi sao đó

Cho dù chỉ là một thôi, một trong những ngôi sao đó

Thằng nhóc bảo có và đặt tay lên mặt đất

Cho dù tao có sai thì cũng đã làm những thứ tao cho là đúng

Cố mà bỏ ngoài tai, dù lời gièm pha hay ca tụng

Sân khấu bọn mày như bàn thờ, đưa lên mấy con gà cúng

Nói có cơ sở rõ ràng, khỏi lăn tăn

Có suy nghĩ thì là vì liệu có đáng

Nói thế, nói nữa cũng không thể để cho mắt mày nó sáng

Hay tao lại thiếu kiên trì? Ươm và chờ cho hạt nảy mầm, chờ cây non khôn lớn

Chờ xuân về đơm hoa, chờ cho cây kết trái, cứ chờ mãi

Rồi nếu tao không nhầm thì mày nhầm

Không có gì là mới, cứ vậy thôi, để thời gian nó trả lời

Và đoàn làm phim xin hân hạnh giới thiệu bộ phim cuộc đời mới, với tình tiết rối ren, chẳng phân cảnh

“Chưa đến khúc cao trào, diễn viên đã gồng

Nó chẳng ra cái cảm xúc, chủ đề thì quá rộng”

Cái bố cục nó quá lớn để mà đóng khung

Vài kẻ nghĩ mình thức thời chỉ vì con quỷ nó trọng dụng

Bông hoa trước mặt, nào biết ở ngay sau đó là họng súng

Không cần phải tinh ranh cũng thấy cái ý nghĩa mới cho cái hình ảnh

Và rồi có những con đường biết rõ vẫn khó đi


Có lẽ ông trời đày sao

Ngả lưng xuống đất, đặt chân lên bầu trời đầy sao

Và có những cái cảnh phim không cần thoại

Đi vì... một bước nhỏ cho tao, nhưng là một bước lớn cho nhân loại

Nếu

Nếu tao chỉ là cỏ cây, Và nếu cỏ cây biết thương nhớ

Nếu tao không phải là tao, Và nếu tao là 1 người bình thường cơ

Biết thế tao đã lấy viên thuốc màu xanh

Ma trận rồi thì cũng quen thôi, mãi rồi cũng thành thục

Và biết đâu như vậy tao hạnh phúc

Và nếu mọi việc không bắt đầu,

Nếu tao có thể từ giã

Và nếu họ có thể thật thà,

Và nếu tao có thể thứ tha

Lúc đó nếu mà tao không ngã

Và nếu mà tao không lạc lõng cơ,

Đời thì nó khác trong mơ

Nếu tao biết điều này từ trước

Nếu tao biết mình đi đâu,

Hay đôi chân kia đang tự bước

Nếu tao có 1 lý do,

Có 1 câu trả lời thỏa đáng

Nếu đời tao không còn lông bông,

Hôm nay đây ngày mai đó

Trên những chuyến đò quá giang,

Trong dòng trời đang điên

Cháy IC chập bảng điện...

Trời ơi..

Trước kia hiên ngang còn bây giờ ngang nhiên

Nếu tao chỉ là hạt cát,

Chỉ là hạt cát trên sa mạc


Nếu tao thế này thế kia,

Thì tất cả mọi việc đều đã khác

Nhưng nếu hay ví dụ, hoặc chẳng hạn cơ

Tao nên vui hay buồn,

Nếu cơn ảo mộng tan vỡ

Nếu cơn sóng đánh tràn bờ,

Là lời đại dương than thở

Nếu cơn gió tấp hàng cây,

Chỉ để thỏa lòng thương nhớ

Nếu nỗi sợ dày xé,

Chỉ mong chờ sự chở che

Nếu như vậy là xong,

Thế thôi nhớ

Dòng sông chia đôi bờ

Và nếu cái sự bất cần,

Vẫn còn chưa chấp cho nổi sợ

Nếu giá mà

Vẫn có em còn ngồi chờ anh sau vũ điệu cuối

Nếu như sự hung hăng chẳng còn bao che cái tôi yếu đuối

Tỉnh dậy thấy

Nếu chỉ là nếu chỉ là nếu

You might also like