VĂN TƯỞNG NIỆM CẦU SIÊU THAI NHI XUẤT SẢO, TẢO THƯƠNG
Nam mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật tác đại chứng minh.
Nam mô Tiếp Dẫn Đạo Sư A Di Đà Phật tác đại chứng minh. Nam mô Đại Thánh, Đại Nguyện Địa Tạng Vương Bồ Tát thùy từ chứng minh Các con thương mến! Giữa những ánh nến lung linh sắc màu của những chiếc lồng đèn dưới ánh trăng tháng 8, nơi đây tình thương đang được thắp lên trong không gian u tịch của khu nghĩa trang thai nhi này, có phần nào xoa dịu nỗi đau của các con không? Có thể có nhiều lý do khác nhau, các em đang khao khát được vươn mình đón ánh nắng ban mai của cuộc đời, đang chờ đợi một vòng tay ấm áp yêu thương từ cha mẹ, đang hi vọng có được một tuổi thơ cùng chúng bạn, nhưng có lẽ nhiều và nhiều mơ ước nữa đã không thành hiện thực. Tất cả đã chôn vùi trong lòng đất mẹ, có lẽ đất trời cũng thấu hiểu nỗi cô đơn và khát vọng của các con, nhưng không thể cải được nhân duyên của tạo hóa. Trong nắm mồ chỉ vọn vẹn cách mặt đất vài tấc, nhưng cũng đủ thấy sự cách ngăn vời vợi của tình người, các con có lạnh lắm không! bởi thiếu đi ngọn lửa tình thương của cha mẹ, các con có đói lắm không! bởi đâu còn được thưởng thức dưỡng chất hạnh phúc của gia đình, các con có buồn lắm không! Bởi đâu còn được tận hưởng sự vui đùa cùng anh em bè bạn, các con có trách cha mẹ các con không! bởi suy nghĩ đơn giản của tuổi trẻ nông nổi bồng bột, họ là những kẻ đan tâm vứt bỏ các con của mình, khi còn chưa được nhìn mặt. Nhưng các con à! Ai cũng có nổi khổ của riêng mình, cha mẹ của các con cũng đang hằng ngày dày vò trong tâm trí, có những khờ dại, thiếu suy nghĩ của tuổi trẻ, có những lầm lỡ, không chính chắn trong cuộc đời, áp lực của gia đình, định kiến của xã hội, mặc cảm của bản thân, danh dự của dòng tộc đã là những thứ chất độc vô hình, mũi tên băng giá chôn vùi đi tuổi thơ đang mơ ước của các con. Hôm nay đây, mùa trăng tháng 8 lại về, Trung Thu cũng lại đến. Trong những âm thanh màu sắc của thế gian. Thầy xin thay mặt, cho những người mẹ, người cha đã bỏ rơi các con và những người đang có ý định bỏ rơi những thai nhi nhỏ bé, gửi lời xin lỗi chân tình đến các con, mong rằng các con thôi trách hờn cha mẹ, hãy thôi oán thù, vì oán thù đã gây tạo thì càng thêm chồng chất. Mọi chuyện trên cuộc đời cũng đều đã xảy ra, giờ đây thầy chỉ mong các con buông bỏ được những hận thù, oán kết, các con hãy tin tưởng vào Tam Bảo, vào sự nhiệm mầu của đức Phật, các con hãy cố gắng nương theo Tam Bảo, quy y Phật, Pháp, Tăng, lấy đó làm chất liệu yêu thương, để chuyển hóa nghiệp duyên của các mình, mong rằng trong tương lai các con sẽ được hạnh phúc và bình an trong kiếp sống lai sinh. Chúng con xin được thay mặt những người cha, người mẹ đã bỏ rơi các con, vận cả tâm thành hướng về mười phương ba đời các đức Phật, cầu nguyện chư Phật thương xót tiếp độ các vong linh thai nhi có tên hay không tên trong đàn tràng này, nương theo Phật pháp được thoát ly cảnh giới tối tăm, nhờ sức gia trì được siêu sinh nơi miền tịnh cảnh. Tết Trung thu bùi ngùi thỏ thẻ Thương lắm cùng những trẻ, thai nhi Trung thu chẳng biết là chi Bởi chưa nên dạng, nên chi mà chờ?
Những thai nhi chưa một lần mở mắt
Chưa chào đời đã vội hóa vô danh Hoặc là chưa thấy biển xanh Vừa ra bụng mẹ đã đành ra đi
Có nhân duyên được thành mầm sống
Bởi lỗi lầm cha mẹ tạo ra Sợ đời khinh bỉ chê la Mà đang tâm hại con mình, chẳng tha
Trở thành những loài ma nheo nhóc
Sữa mẹ nào một lần lớn lên Người ra đời được có cái tên Mà mình chẳng một cái tên để đời
Sinh ra không nói một lời
Mộ phần chẳng có không lời oán than Vứt đi bỏ giữa đồng hoang Đêm khuya lạnh gió từng làn tội con
Con nằm một góc héo hon
Mặc trời mưa gió tưới con rã tàn Kiến tha chuột cắn rắn mang Cũng cam lòng chịu chẳng than với đời
Chẳng mở miệng nói một lời
Bởi sinh ra đã biết lời nào đâu Con nằm mình giữa bể dâu Xong phần trách nhiệm mẹ đâu ngó gì
Lòng oán hận chẳng chi bì
Vì lòng tự ái cớ gì bỏ con Chưa từng được ngắm cỏ non Chưa từng phá cỗ trên con đường làng
Trung thu trăng sáng ngỡ ngàng
Con nào đã được cùng đàn trẻ thơ Cầm đèn sao sáng ven bờ Cùng nhau phá cỗ ngồi chờ trăng lên
Trung thu con được gọi tên
Nhưng mà chỉ một cái tên, vạn người Cái tên con giống bao người Gọi chung những kẻ chưa thành người, “Vô Danh”
Hôm nay lễ bạc lòng thành
Thay lời cha mẹ mời nhanh em về Những em tội nghiệp bên lề Không người cúng kiến chưa hề nén nhang
Nay về gặp lúc đạo tràng
Tặng em chiếc bánh, một hàng sữa thơm Thay cho những bữa đói cơm Mẹ không cho bú, ngậm rơm bên đường Về đây bên buổi tiệc thường Mời em phá cỗ, theo đường về chơi Lắng nghe khuyên bảo những lời Trút lòng oán hận thôi lời thở than
Cởi ra vướng mắc đang mang
Quên đi tội lỗi cưu mang chưa thành Quyết tâm theo Phật đành rành Các em tu tập thực hành thiện duyên
Cầu cho thoát khỏi nghiệp khiên
Không còn phải chịu lạc miền thương đau Không còn sợ cảnh cắt nhau Thân không nguyên vẹn một màu máu tanh
Thương cho những bé hiền lành
Vì duyên chưa trọn nên thành vong nhi Đạo tràng vừa mở một khi Thai nhi, đồng ấu đồng thì vãng sanh. Nam Mô Tây Phương Cực Lạc Thế Giới Đại Từ Đại Bi Tiếp Dẫn Đạo Sư A Di Đà Phật.