You are on page 1of 1

hoàng hôn sài gòn nhìn xa xuống

ta không thể thoả mãn được hết tất cả điều mà ta muốn


trở về với căn phòng, trong lòng muộn sầu tơ vương
cầm cây bút nguệch ngoạc trên giấy với bàn tay gầy trơ xương
em ơi.. lòng anh còn đầy rẩy bộn bề
kỉ niệm cùng vương vấn nơi nào ta sẽ chọn về
tình mình đứt đoạn khi em buông lời thẳng thắng
ngọt ngào mà em trao giờ chuyển hoá thành mặn đắng

anh lại trở về những góc phố, nơi mà ta từng dạo bước
nơi mà ánh mắt và nụ cười của em anh xem như thảo dược
nơi không có âu lo mệt nhọc, không việc gì phải lo toan
nơi mà bản thân anh chưa từng vất vả về chuyện tình khô khan

từng nhìn nhau thật lâu rồi đắm chìm


mọi thứ chỉ là kí ức đẹp đẽ anh ngắm nhìn
xoa dịu cơn đau để tim mình thôi hao gầy
anh chờ em nhưng vẫn không thấy, đến hôm nay đã bao ngày

có bao giờ em hỏi là sao rồi ?


anh không biết sẽ nói với nhau thêm được bao lời
vòng luẩn quẩn vẻ ngoài mục nát của thằng nghệ sĩ
anh thì đâu dám mơ mộng tới những điều cao vời

baby, kết thúc nào mới gọi là bi đát


thôi thì hẹn em khi khác
ta say cùng nàng bên chivas
sẽ không đau lòng nếu em không biết về anh
tháng 11 mưa nặng hạt hay đông tuyết về nhanh

hơi thở này vẫn còn thoang thoảng sao lại chẳng dừng
tâm hồn anh chẳng còn can đảm những chuyện thẳng thừng
ta già cõi và rồi một mai sẽ chết đi
như chống chọi lại được tất cả đến một ngày cây bút này hết bi

trời lạnh lẽo, hay lòng người trở gió sang đông
melia tìm bật lửa xong rồi lại ngó ban công
ta nhìn thấy, sài gòn không còn mưa bom đạn
ta còn nhớ giây phút cuối cùng nhìn con đò đó sang sông

You might also like