Professional Documents
Culture Documents
D=A
= A1.A2.
Ví dụ 5
Có 3 bệnh nhân điều trị. Gọi Ak là biến cố: "Bệnh nhân thứ k
phải cấp cứu", k = 1, 2, 3. Hãy biểu diễn các biến cố sau qua
các biến cố A1, A2, A3:
A: "Cả ba bệnh nhân đều phải cấp cứu";
B: "Chỉ có một bệnh nhân phải cấp cứu";
C: "Có ít nhất một bệnh nhân phải cấp cứu".
Lời giải
Ta có:
A = A1 A2 A3 ,
Biến cố: "Chỉ có bệnh nhân thứ nhất phải cấp cứu" là
A1.A2.A3,
biến cố: "Chỉ có bệnh nhân thứ hai phải cấp cứu" là A1.A2.A3,
biến cố: "Chỉ có bệnh nhân thứ ba phải cấp cứu" là A1.A2.A3.
Do đó
B = A1.A2.A3 ∪ A1.A2.A3 ∪ A1.A2.A3.
C = A1 ∪ A2 ∪ A3,
Biến cố: "Không bệnh nhân nào phải cấp cứu" là A1.A2.A3,
đây là biến cố đối của biến cố C .
Do đó
C = A1.A2.A3
Bài 2: Xác suất của biến cố
1) Xác suất của biến cố
• Trong cuộc sống hằng ngày, ta cần đo khả năng xảy ra cao
hay thấp của một biến cố (sự kiện).
• Xác suất của biến cố A là một số được ký hiệu là P(A),
dùng để đo khả năng xảy ra cao hay thấp của biến cố A. Nếu
P(A) càng lớn thì khả năng xảy ra của biến cố A càng cao và
ngược lại nếu P(A) càng nhỏ thì khả năng xảy ra của biến cố
A càng thấp.
Ví dụ 5
Có 3 bệnh nhân điều trị. Gọi Ak là biến cố: "Bệnh nhân thứ k
phải cấp cứu", k = 1, 2, 3. Hãy biểu diễn các biến cố sau qua
các biến cố A1, A2, A3:
A: "Cả ba bệnh nhân đều phải cấp cứu";
B: "Chỉ có một bệnh nhân phải cấp cứu";
C: "Có ít nhất một bệnh nhân phải cấp cứu".
Lời giải
Ta có:
A = A1 A2 A3 ,
Biến cố: "Chỉ có bệnh nhân thứ nhất phải cấp cứu" là
A1.A2.A3,
biến cố: "Chỉ có bệnh nhân thứ hai phải cấp cứu" là A1.A2.A3,
biến cố: "Chỉ có bệnh nhân thứ ba phải cấp cứu" là A1.A2.A3.
Do đó
B = A1.A2.A3 ∪ A1.A2.A3 ∪ A1.A2.A3.
C = A1 ∪ A2 ∪ A3,
Biến cố: "Không bệnh nhân nào phải cấp cứu" là A1.A2.A3,
đây là biến cố đối của biến cố C .
Do đó
C = A1.A2.A3
Bài 2: Xác suất của biến cố
1) Xác suất của biến cố
• Trong cuộc sống hằng ngày, ta cần đo khả năng xảy ra cao
hay thấp của một biến cố (sự kiện).
• Xác suất của biến cố A là một số được ký hiệu là P(A),
dùng để đo khả năng xảy ra cao hay thấp của biến cố A. Nếu
P(A) càng lớn thì khả năng xảy ra của biến cố A càng cao và
ngược lại nếu P(A) càng nhỏ thì khả năng xảy ra của biến cố
A càng thấp.
• Ta có
nA
P(A) = ,
N
trong đó nA là số các kết quả làm cho biến cố A xảy ra, N là
số các kết quả của phép thử ngẫu nhiên. Ta giả thiết rằng N
kết quả này có cùng khả năng xảy ra như nhau.
2) Các tính chất của xác suất
• P(∅) = 0, P(Ω) = 1.
• 0 ≤ P(A) ≤ 1.
• P(A) = 1 − P(A).
•
P(A ∪ B) = P(A) + P(B) − P(AB).
Khi A, B xung khắc thì AB = ∅, do đó
P(A ∪ B) = P(A) + P(B).
•
P(A ∪ B ∪ C) = P(A) + P(B) + P(C) − P(AB)
− P(AC) − P(BC) + P(ABC ).
Khi A, B, C xung khắc từng đôi, ta có
P(A ∪ B ∪ C) = P(A) + P(B) + P(C).
• Nếu A1, A2, . . . , An là các biến cố xung khắc từng đôi thì
P(A1 ∪ A2 ∪ · · · ∪ An) = P(A1) + P(A2) + · · · + P(An).
• Nếu A, B là hai biến cố độc lập thì
P(AB) = P(A)P(B).
• Nếu A1, A2, . . . , An là các biến cố độc lập thì
P(A1A2 . . . An) = P(A1)P(A2) . . . P(An).
Ví dụ 1
Trên một bảng quảng cáo người ta mắc một hệ thống bóng
đèn gồm 2 bóng mắc nối tiếp. Khả năng bị hỏng của mỗi bóng
đèn sau 6 giờ thắp sáng liên tục là 15%, việc hỏng bóng coi
như độc lập. Tính xác suất để hệ thống bị hỏng.
Lời giải
Gọi A là biến cố: "Hệ thống bị hỏng", A1 là biến cố: "Bóng
đèn thứ nhất bị hỏng", A là biến cố: "Bóng đèn thứ hai bị
2
hỏng". Vì hệ thống gồm 2 bóng mắc nối tiếp nên A = A1 ∪ A2.
Ta thấy hai biến cố A1 và A2 độc lập và
P(A1) = P(A2) = 0, 15.
Do đó
P(A) = P(A1 ∪ A2)
= P(A1) + P(A2) − P(A1A2)
= P(A1) + P(A2) − P(A1)P(A2)
= 0, 15 + 0, 15 − 0, 15 · 0, 15
= 0, 2775.
Cách 2
Gọi A là biến cố: "Hệ thống bị hỏng", khi đó A là biến cố: "Hệ
thống không bị hỏng". Do đó A = A1.A2.
Vì hai biến cố A1, A2 độc lập nên A1, A2 độc lập.
Vậy
P(A) = P(A1.A2)
= P(A1)P(A2)
= (1 − P(A1))(1 − P(A2))
= (1 − 0, 15)(1 − 0, 15)
= 0, 7225.
Do đó
P(A) = 1 − P(A)
= 1 − 0, 7225
= 0, 2775.
Ví dụ 2
Một khoa điều trị có 3 bệnh nhân với khả năng cần cấp cứu
trong mỗi ca trực của các bệnh nhân tương ứng là
50%, 60%, 80%. Tính xác suất xảy ra các tình huống sau đây:
a) Chỉ có bệnh nhân thứ hai phải cấp cứu.
b) Có ít nhất một bệnh nhân phải cấp cứu.
Lời giải
Gọi Ak là biến cố: "Bệnh nhân thứ k phải cấp cứu". Khi đó 3
biến cố A1, A2, A3 là độc lập và
P(A1) = 0, 5, P(A2) = 0, 6, P(A3) = 0, 8.
a) Biến cố: "Chỉ có bệnh nhân thứ hai phải cấp cứu" là
A = A1.A2.A3.
Vì 3 biến cố A1, A2, A3 độc lập nên A1, A2, A3 độc lập
P(A) = P(A1.A2.A3)
= P(A1)P(A2)P(A3)
= (1 − P(A1))P(A2)(1 − P(A3))
= (1 − 0, 5) · 0, 6 · (1 − 0, 8)
= 0, 06.
b) Gọi B là biến cố: "Có ít nhất một bệnh nhân phải cấp
cứu", khi đó B là biến cố: "Không có bệnh nhân nào phải cấp
cứu". Do đó B = A1.A2.A3.
Vì A1, A2, A3 là độc lập nên A1, A2, A3 độc lập.
Vậy
P(B) = P(A1.A2.A3)
= P(A1)P(A2)P(A3)
= (1 − P(A1))(1 − P(A2))(1 − P(A3))
= (1 − 0, 5)(1 − 0, 6)(1 − 0, 8)
= 0, 04.
Do đó
P(B) = 1 − P(B)
= 1 − 0, 04
= 0, 96.
Bài 3: Xác suất có điều kiện
1) Định nghĩa
• Ta tính xác suất của biến cố A khi một biến cố B đã xảy ra
với xác suất dương. Ta gọi đó là xác suất có điều kiện của biến
cố A khi biến cố B đã xảy ra và ký hiệu là P(A|B ).
• Ta có
P(AB)
P(A|B) = , P(B) > 0.
P(B)
2) Tính chất
• Với P(B) > 0, ta có
P(A|B) = 1 − P(A|B).
• Với P(A) > 0 và P(B) > 0, ta có
P(B)P(A|B)
P(B|A) = .
P(A)
3) Công thức nhân xác suất
• Với P(B) > 0, ta có
P(AB) = P(B )P(A|B ).
• Với P(A) > 0, ta có
P(AB) = P(A)P(B|A).
• Khi các xác suất có điều kiện tồn tại, ta có
P(A1A2 . . . An) = P(A1)P(A2|A1) . . . P(An|A1A2 . . . An−1).
Ví dụ
P(A1A2A3) = P(A1)P(A2|A1)P(A3|A1A2),
P(A1A2A3A4) = P(A1)P(A2|A1)P(A3|A1A2)P(A4|A1A2A3).
Ví dụ 1
Cho hai biến cố A, B có xác suất P(A) = 0, 4, P(B) = 0, 6,
P(AB) = 0, 2. Tính các xác suất sau:
a) P(A|B).
b) P(AB).
Lời giải
a) Theo tính chất của xác suất có điều kiện
P(A|B) = 1 − P(A|B)
P(A)P(B|A)
=1− .
P(B)
P(B|A) = 1 − P(B|A)
P(BA)
=1−
P(A)
P(AB)
=1−
P(A)
0, 2
=1−
0, 4
= 0, 5.
Do đó
P(A)P(B|A)
P(A|B) = 1 −
P(B)
0, 4 · 0, 5
=1−
1 − 0, 6
= 0, 5.
b) Theo công thức nhân xác suất
P(AB) = P(A)P(B|A)
= 0, 4 · 0, 5
= 0, 2.
4) Công thức xác suất đầy đủ, công thức Bayes
• Hệ các biến cố {B1, B2, . . . , Bn} được gọi là đầy đủ nếu khi
thực hiện phép thử ngẫu nhiên thì có duy nhất một biến cố
trong các biến cố B1, B2, . . . , Bn xảy ra.
• Giả sử {B1, B2, . . . , Bn} là hệ đầy đủ các biến cố với
P(Bk ) > 0 với mọi k = 1, 2, . . . , n.
Khi đó ta có công thức xác suất đầy đủ
P(A) = P(B )P(A|B ) + P(B )P(A|B ) + · · · + P(B )P(A|B ).
P(A) P(B1)P(A|B1) + P(B2)P(A|B2) + + P(Bn)P(A|Bn).
Giả sử P(A) > 0, ta có công thức Bayes
P(Bk )P(A|Bk )
P(Bk |A) = , k = 1, 2, . . . , n.
P(A)
Ví dụ 2
Có 10 lọ hóa chất trong đó có 4 lọ loại I, 6 lọ loại II. Nếu dùng
lọ loại I thì kết quả tốt với xác suất 0, 9, nếu dùng lọ loại II thì
kết quả tốt với xác suất 0, 5.
a) Lấy ngẫu nhiên 1 lọ hóa chất để sử dụng, tính xác suất để
lọ hóa chất này có kết quả tốt.
b) Tính xác suất để lọ hóa chất tốt này thuộc loại I.
Lời giải
a) Gọi A là biến cố: "Lấy được lọ hóa chất có kết quả tốt", B1
là biến cố: "Lấy được lọ hóa chất loại I", B2 là biến cố: "Lấy
được lọ hóa chất loại II". Ta thấy {B1, B2} là hệ đầy đủ các
biến cố và
C41 C61
P(B1) = 1 = 0, 4, P(B2) = 1 = 0, 6,
C10 C10
P(A|B1) = 0, 9, P(A|B2) = 0, 5.
Theo công thức xác suất đầy đủ
P(A) = P(B1)P(A|B1) + P(B2)P(A|B2)
= 0, 4 · 0, 9 + 0, 6 · 0, 5
= 0, 66.
b) Ta cần tính xác suất P(B1|A), theo công thức Bayes
P(B1)P(A|B1)
P(B1|A) =
P(A)
0, 4 · 0, 9
=
0, 66
6
= .
11
Ví dụ 3
Có hai cái hộp, hộp thứ nhất có 3 bi trắng và 4 bi đen, hộp
thứ hai có 4 bi trắng và 6 bi đen.
a) Từ mỗi hộp ta lấy ra ngẫu nhiên ra một viên bi, tính xác
suất để lấy được hai viên bi trắng.
b) Sau khi lấy ngẫu nhiên từ mỗi hộp ra một viên bi, các viên
bi còn lại trong hai hộp được dồn hết về một hộp thứ ba. Từ
hộp thứ ba lấy ngẫu nhiên ra một viên bi. Tính xác suất để
viên bi lấy ra từ hộp thứ ba là bi đen.
Lời giải
a) Gọi A1 là biến cố: "Lấy được bi trắng từ hộp thứ nhất", A2
là biến cố: "Lấy được bi trắng từ hộp thứ hai".
Biến cố: "Lấy được hai viên bi trắng" là A1A2.
Vì hai biến cố A1, A2 là độc lập nên
P(A1A2) = P(A1)P(A2)
3 4
= ·
7 10
12
= .
70
b) Gọi A là biến cố: "Lấy được viên bi đen từ hộp thứ ba".
Gọi B1 là biến cố: "Lấy được bi trắng từ hộp thứ nhất và bi
trắng từ hộp thứ hai".
Gọi B2 là biến cố: "Lấy được bi trắng từ hộp thứ nhất và bi
đen từ hộp thứ hai".
Gọi B3 là biến cố: "Lấy được bi đen từ hộp thứ nhất và bi
trắng từ hộp thứ hai".
Gọi B4 là biến cố: "Lấy được bi đen từ hộp thứ nhất và bi đen
từ hộp thứ hai".
Khi đó hệ {B1, B2, B3, B4} là một hệ đầy đủ các biến cố.
Ta có
P(B1) = P(A1A2)
= P(A1)P(A2)
3 4
= ·
10
712
= ,
70
và 1
C10 10
P(A|B1) = 1 = .
C15 15
Vì A1, A2 độc lập nên A1, A2 độc lập. Do đó
P(B2) = P(A1A2)
= P(A1)P(A2)
3 6
= ·
7 10
18
= ,
70
và
C91 9
P(A|B2) = 1 = .
C15 15