You are on page 1of 5

二、旗袍师傅

这是一间 20 平方米的房子 ,一道墙把它分成了里外两间。里简是卧室 ,外间是工作间。


面向小街的大门口竖着一块三尺长的牌子 “专做旗袍 ”。房子的主人因此被人称做 “旗袍师
傅 ”。 “旗袍师傅 ”其实是夫妻俩。丈夫姓曹 ,从 10 岁开始学裁缝 ,到现在已经干了 60
年了。因为年轻时太辛苦 ,现在他的腰和腿都有毛病。老伴姓李 ,今年 68 岁了。22 岁
那年嫁到曹家 ,就一直和旗袍打交道干了一辈子针线活儿 ,她拿针的手指头都伸不直
了。【文發 ( 0 )夫妻俩待人非常和善 ,做出来的旗袍更是没的说 ,所以这个小店每天都
是顾客盈门。有些顾客专门从很远的地方赶来 ,请曹师傅为他们缝制旗袍。旗袍一般都
是手工裁剪缝制的。做一件好旗袍不但要有高超的技术 ,还需要花费很长的时间 ,所以
现在做旗袍的裁縫已经很少了 ,像曹师傅这样能做一手好旗袍的裁缝更是难以找到。两
位老人常常担心这门技术会失传。不过 ,让老两口感到安慰的是 ,在他们的五个孩子中
,最小的女儿喜欢上了做旗袍。老人说 ,看来我们的技术就传给她了。 ( 408

qípáo shīfù zhè shì yī jiàn 20 píngfāng mǐ de fángzi, yīdào qiáng bǎ tā fēnchéngle lǐ wài
liǎng jiān. Lǐ jiǎn shì wòshì, wàijiān shì gōngzuò jiān. Miànxiàng xiǎo jiē de dà ménkǒu
shùzhe yīkuài sān chǐ zhǎng de páizi “zhuān zuò qípáo”. Fángzi de zhǔrén yīncǐ bèi
rénchēng zuò “qípáo shīfù”. “Qípáo shīfù” qíshí shì fūqī liǎ. Zhàngfū xìng cáo, cóng 10 suì
kāishǐ xué cáiféng, dào xiànzài yǐjīng gànle 60 niánle. Yīnwèi niánqīng shí tài xīnkǔ, xiànzài
tā de yāo hé tuǐ dōu yǒu máobìng. Lǎobàn xìng lǐ, jīnnián 68 suìle.22 Suì nà nián jià dào
cáo jiā, jiù yīzhí hé qípáo dǎjiāodào gànle yībèizi zhēnxiàn huó er, tā ná zhēn de shǒuzhǐ
tou dōu shēn bù zhíle.[Wén fā (0 ) fūqī liǎ dàirén fēicháng héshàn, zuò chūlái de qípáo
gèng shì méi de shuō, suǒyǐ zhège xiǎo diàn měitiān dū shì gùkè yíng mén. Yǒuxiē gùkè
zhuānmén cóng hěn yuǎn dì dìfāng gǎn lái, qǐng cáo shīfù wèi tāmen féng zhì qípáo.

Qípáo yībān dōu shì shǒugōng cáijiǎn féng zhì de. Zuò yī jiàn hǎo qípáo bùdàn yào yǒu
gāochāo de jìshù, hái xūyào huāfèi hěn zhǎng de shíjiān, suǒyǐ xiànzài zuò qípáo de
cáiféng yǐjīng hěn shǎole, xiàng cáo shīfù zhèyàng néng zuò yīshǒu hào qípáo de cáiféng
gèng shì nányǐ zhǎodào. Liǎng wèi lǎorén chángcháng dānxīn zhè mén jìshù huì shīchuán.
Bùguò, ràng lǎo liǎngkǒu gǎndào ānwèi de shì, zài tāmen de wǔ gè háizi zhōng, zuìxiǎo
de nǚ'ér xǐhuān shàngle zuò qípáo. Lǎorén shuō, kàn lái wǒmen de jìshù jiù chuán gěi
tāle.

. Bậc thầy sườn xám

Đây là một ngôi nhà rộng 20 mét vuông, được chia thành hai phòng bên trong và bên
ngoài bằng một bức tường. Phòng trong là phòng ngủ, phòng ngoài là phòng làm việc.
Ở cổng hướng ra đường phụ có tấm biển dài khoảng 3 thước ghi “Chuyên Sườn Xám”.
Chủ nhân của ngôi nhà vì thế được mệnh danh là “bậc thầy sườn xám”.
Các "bậc thầy sườn xám" thực chất là một cặp đôi. Chồng tôi họ Cao, học nghề may từ
năm 10 tuổi và đã làm nghề này được 60 năm. Vì khi còn trẻ anh ấy đã làm việc quá sức
nên hiện tại anh ấy gặp vấn đề ở vòng eo và đôi chân. Vợ tôi họ Lý, năm nay bà đã 68
tuổi. Cô kết hôn với họ Tào năm 22 tuổi, cả đời làm nghề sườn xám và may vá, những
ngón tay cầm kim của cô không thể duỗi thẳng được. [Wenfa (0)

Cặp đôi này rất tốt bụng với người khác và những chiếc sườn xám họ làm ra đều không
chê vào đâu được nên cửa hàng nhỏ này mỗi ngày luôn đông đúc khách hàng. Một số
khách hàng từ xa đến nhờ Thầy Cao may sườn xám cho họ.

Sườn xám thường được cắt và khâu bằng tay. Để làm được một chiếc sườn xám ngon
không chỉ đòi hỏi kỹ năng điêu luyện mà còn phải mất nhiều thời gian, vì vậy hiện nay có
rất ít thợ may sườn xám, và việc tìm được một người thợ may có thể làm được một chiếc
sườn xám ngon như Thầy Tào lại càng khó hơn. Hai ông già thường lo lắng công nghệ
này sẽ bị thất lạc. Tuy nhiên, điều an ủi đôi vợ chồng già là trong số năm người con của
họ, cô con gái út thích làm sườn xám. Ông lão nói, có vẻ như công nghệ của chúng ta đã
được truyền lại cho cô ấy

三、老父不赴宴我的父亲今年 74 岁了 ,背不驼 ( tuó ) ,腿不颤 ,总是精神饱满。常常有人向他请


教保健 “秘方 ” ,他笑笑 : “哪有什么秘方啊 ,管好你自己的嘴就行了 ! ”真的 ,不赴宴、不吃请是
我父亲的长寿经验。我们兄弟姐妹五人 , 【Sān, lǎofù bù fù yàn wǒ de fùqīn jīnnián 74 suìle, bèi bu
tuó (tuó), tuǐ bù chàn, zǒng shì jīngshén bǎomǎn. Chángcháng yǒurén xiàng tā qǐngjiào bǎojiàn “mìfāng”,
tā xiào xiào: “Nǎ yǒu shé me mìfāng a, guǎn hǎo nǐ zìjǐ de zuǐ jiùxíngle! ” Zhēn de, bù fù yàn, bù chī qǐng
shì wǒ fùqīn de chángshòu jīngyàn. Wǒmen xiōngdì jiěmèi wǔ rén,】

3. Bố tôi năm nay 74 tuổi, lưng không gù, chân không run, luôn tràn đầy sinh lực, người ta hay hỏi ông
“bí quyết” chăm sóc sức khỏe, ông mỉm cười : "Không có bí quyết." , chỉ cần để ý miệng mình thôi!"
Thực sự, không dự tiệc và không ăn là kinh nghiệm trường tồn của cha tôi. Chúng tôi có năm anh chị em,

|汉语系列阅读(第一册)遇到节假日或高兴的事,常常要聚在一起吃一顿。每到这时候,父亲总是
不肯“赏脸”。至于亲戚朋友,不管谁去请他,即使说破了嘴,他也不会出现在餐桌边。父亲常
说:“我喜欢一日三餐粗茶淡饭,定时定量。那种大吃大喝、大饱口福的吃法,不但吃不出健康,反
而会吃出毛病来。35 父亲的话虽然简单,但的确有道理。中国人的宴席往往是大鱼大肉,而且离
不了烟酒。这种大吃大喝、香烟缭绕(liáorào)的环境对于老年人来说,显然是有百害而无一利的。
另外,大鱼大肉含有较多的糖、脂肪(zhifáng)”等,消耗不掉的热量容易成为损害健康的因素。尤其
是酒,对于有慢性病的老人更是大害。是啊,不赴宴、不吃请,每天饮食规律,这才是老年人的养
生之道。改写自《老:(401)
Hànyǔ xìliè yuèdú (dì yī cè) yù dào jiéjiàrì huò gāoxìng de shì, chángcháng yào jù zài yīqǐ chī yī dùn. Měi
dào zhè shíhòu, fùqīn zǒng shì bù kěn “shǎngliǎn”. Zhìyú qīnqī péngyǒu, bùguǎn shéi qù qǐng tā, jíshǐ
shuōpòle zuǐ, tā yě bù huì chūxiàn zài cānzhuō biān. Fùqīn cháng shuō: “Wǒ xǐhuān yī rì sān cān
cūchádànfàn, dìngshí dìngliàng. Nà zhǒng dà chī dà hè, dà bǎo kǒufú de chī fǎ, bùdàn chī bù chū
jiànkāng, fǎn'ér huì chī chūmáobìng lái. 35 Fùqīn dehuà suīrán jiǎndān, dàn díquè yǒu dàolǐ. Zhōngguó
rén de yànxí wǎngwǎng shì dà yú dàròu, érqiě lì bùliǎo yān jiǔ. Zhè zhǒng dà chī dà hè, xiāngyān liáorào
(liáorào) de huánjìng duìyú lǎonián rén lái shuō, xiǎnrán shì yǒu bǎihài ér wú yī lì de. Lìngwài, dà yú dàròu
hányǒu jiào duō de táng, zhīfáng (zhifáng) ” děng, xiāohào bù diào de rèliàng róngyì chéngwéi sǔnhài
jiànkāng de yīnsù. Yóuqí shì jiǔ, duìyú yǒu mànxìngbìng de lǎorén gèng shì dà hài. Shì a, bù fù yàn, bù chī
qǐng, měitiān yǐnshí guīlǜ, zhè cái shì lǎonián rén de yǎngshēng zhī dào. Gǎixiě zì “lǎo: (401)】

Bộ Truyện Đọc Tiếng Trung (Tập 1) Khi gặp những ngày lễ hay sự kiện vui vẻ, chúng ta thường tụ tập nhau
dùng bữa. Lúc này, bố tôi luôn từ chối “khen tôi”. Về phần người thân, bạn bè, dù có mời ai thì dù có thất
hứa cũng không có mặt tại bàn. Cha tôi thường nói: “Cha thích ăn ba bữa đơn giản một ngày, đều đặn.
Ăn uống như vậy, tiệc tùng không những không tốt cho sức khỏe mà còn gây ra nhiều vấn đề”. họ nói
đúng. Điều đó có lý. Bữa tiệc của người Trung Quốc thường có cá và thịt lớn, không thể tách rời thuốc lá
và rượu. Loại môi trường người ta ăn uống nhiều và xung quanh là thuốc lá (liáoorào) rõ ràng là có hại
cho người già Ngoài ra, cá lớn và thịt lớn chứa nhiều đường, chất béo (zhifáng), v.v., lượng calo không
thể tiêu thụ hết dễ trở thành yếu tố gây hại cho sức khỏe. Đặc biệt, rượu bia càng có hại hơn đối với
người già mắc các bệnh mãn tính. Đúng vậy, không đi tiệc, không ăn uống, ăn đều đặn hàng ngày chính
là cách giữ gìn sk của ng già

四、老张爱跳舞说起来你可能都不相信,老张爱上了跳舞,成了有名的舞迷。认识他的人都说:老
张变了!这还得从老张退休说起。前年春天,老张过了六十大寿。厂里热热闹闹地给他开了一个欢
送会,老张就离开了工作了四十多年的工 53

Sì, lǎo zhāng ài tiàowǔ shuō qǐlái nǐ kěnéng dōu bù xiāngxìn, lǎo zhāng ài shàngle tiàowǔ,
chéngle yǒumíng de wǔmí. Rènshí tā de rén dōu shuō: Lǎo zhāng biànle! Zhè hái dé cóng
lǎo zhāng tuìxiū shuō qǐ. Qiánnián chūntiān, lǎo zhāngguòle liùshí dàshòu. Chǎng lǐ rè
rènào nào de gěi tā kāile yīgè huānsòng huì, lǎo zhāng jiù líkāile gōngzuòle sìshí duō nián
de gōng 53]

Lão Trương thích khiêu vũ, có thể bạn không tin nhưng lão Trương lại yêu thích khiêu vũ
và trở thành một tín đồ khiêu vũ nổi tiếng. Những người biết ông đều nói: Lão Trương đã
thay đổi! Chuyện này phải bắt đầu từ việc Lão Trương nghỉ hưu. Mùa xuân năm ngoái,
Lão Trương đã tổ chức sinh nhật lần thứ sáu mươi của mình. Nhà máy đã tổ chức một
bữa tiệc chia tay sôi nổi cho ông, và Lão Trương rời khỏi nhà máy nơi ông đã làm việc
hơn 40 năm.
汉语系列阅读(第一册)厂。老张这辈子没什么爱好,只知道工作、工作、再工作。这一退休,不用
工作了,老张一下子不知道该怎么办才好了。每天在家里转来转去,站也不是,坐也不是。没过
几天,从来不生病的他开始浑身不舒服了,今天这儿疼,明天那儿疼,心情也越来越不好了。没
办法,家里人只好每天吃完晚饭就把他“赶”出家门,让他去外面走走。这天,老张正一个人瞎溜
达,突然听到有人叫他,回头一看,是多年不见的老同事王师傅。老哥儿俩见面都有点儿吃惊。
老张吃惊的是:比自己大好几岁的老王看起来怎么这么年轻?王师傅吃惊的是:老张的脸色和精神怎
么这么差?老哥儿俩一聊,老王就全明白了。他对老张说:“明儿一大早,你上公园去走走。我这好
身体就是在那儿锻炼出来的。通州茶第二天,老张真的去了公园。一进大门,嗬!真热闹。公园里
有遛鸟的,有唱戏的,最热闹的还是那一大群跳舞的,男女老少什么人都有。这时,老王从人群
中走出来,把老张硬是拉进了跳舞的人群。一开始,老张觉得有点儿不好意思,可是跳着跳着,
他就什么都忘了,只觉得身体越来越轻松了,心情也随着欢快的音乐变得愉快起来。(正)就这
样,老张开始每天早上去公园跳舞。时间一长,他就爱上了跳舞,一天不去心里就觉得少了些什
么。老张变成了一个舞迷。(605)

chǎng. Lǎo zhāng zhè bèizi méishénme àihào, zhǐ zhīdào gōngzuò, gōngzuò, zài gōngzuò. Zhè yī tuìxiū,
bùyòng gōngzuòle, lǎo zhāng yīxià zi bù zhīdào gāi zěnme bàn cái hǎole. Měitiān zài jiālǐ zhuàn lái zhuàn
qù, zhàn yě bùshì, zuò yě bùshì. Méiguò jǐ tiān, cónglái bu shēngbìng de tā kāishǐ húnshēn bú shūfúle,
jīntiān zhè'er téng, míngtiān nà'er téng, xīnqíng yě yuè lái yuè bù hǎole. Méi bànfǎ, jiālǐ rén zhǐhǎo
měitiān chī wán wǎnfàn jiù bǎ tā “gǎn” chū jiāmén, ràng tā qù wàimiàn zǒu zǒu. Zhè tiān, lǎo zhāng
zhèng yīgè rén xiā liūda, túrán tīng dào yǒurén jiào tā, huítóu yī kàn, shì duōnián bùjiàn de lǎo tóngshì
wáng shīfù. Lǎo gē er liǎ jiànmiàn dōu yǒudiǎn er chījīng. Lǎo zhāng chījīng de shì: Bǐ zìjǐ dàhǎo jǐ suì de
lǎo wáng kàn qǐlái zěnme zhème niánqīng? Wáng shīfù chījīng de shì: Lǎo zhāng de liǎnsè hé jīngshén
zěnme zhème chà? Lǎo gē er liǎ yī liáo, lǎo wáng jiù quán míngbáile. Tā duì lǎo zhāng shuō:“Míng er yī dà
zǎo, nǐ shàng gōngyuán qù zǒu zǒu. Wǒ zhè hǎo shēntǐ jiùshì zài nà'er duànliàn chūlái de. Tōngzhōu chá
dì èr tiān, lǎo zhāng zhēn de qùle gōngyuán. Yī jìn dàmén, hē! Zhēn rènào. Gōngyuán li yǒu liùniǎo de,
yǒu chàngxì de, zuì rènào de háishì nà yī dàqún tiàowǔ de, nánnǚ lǎoshào shénme rén dōu yǒu. Zhè shí,
lǎo wáng cóng rénqún zhōng zǒu chūlái, bǎ lǎo zhāng yìngshì lā jìnle tiàowǔ de rénqún. Yī kāishǐ, lǎo
zhāng juédé yǒudiǎn er bù hǎoyìsi, kěshì tiàozhe tiàozhe, tā jiù shénme dōu wàngle, zhǐ juédé shēntǐ yuè
lái yuè qīngsōngle, xīnqíng yě suízhe huānkuài de yīnyuè biàn dé yúkuài qǐlái.(Zhèng) jiù zhèyàng, lǎo
zhāng kāishǐ měitiān zǎoshang qù gōngyuán tiàowǔ. Shíjiān yī cháng, tā jiù ài shàngle tiàowǔ, yītiān bù qù
xīnlǐ jiù juédé shǎole xiē shénme. Lǎo zhāngbiànchéngle yīgè wǔmí.(605)]

Lão Trương cả đời không có sở thích, chỉ biết làm việc, làm việc, làm việc nữa. Sau khi
nghỉ hưu và không còn phải làm việc, Lão Trương đột nhiên không biết phải làm gì. Hàng
ngày tôi đi quanh nhà, không đứng cũng không ngồi. Chỉ trong vòng vài ngày, anh, người
chưa từng bị bệnh trước đây, bắt đầu cảm thấy khó chịu khắp người, hôm nay đau chỗ
này, ngày mai đau chỗ kia, tâm trạng càng ngày càng tệ. Không còn cách nào khác, gia
đình không còn cách nào khác đành phải "đuổi" anh ra khỏi nhà sau bữa tối hàng ngày
và cho anh đi dạo bên ngoài. Vào ngày này, Lão Trương đang đi dạo một mình thì đột
nhiên nghe thấy có người gọi mình, khi quay lại thì thấy đó chính là Vương đại nhân,
đồng nghiệp cũ đã nhiều năm không gặp của ông. Hai anh em già có chút ngạc nhiên khi
gặp nhau. Điều khiến Lão Chương ngạc nhiên là: Tại sao Lão Vương hơn hắn mấy tuổi lại
trông trẻ như vậy? Vương sư phụ ngạc nhiên: Tại sao sắc mặt và khí lực của Lão Trương
lại tệ đến thế? Ngay khi hai anh em trò chuyện, Lão Vương đã hiểu ra mọi thứ. Anh ta nói
với Lão Trương: "Sáng sớm ngày mai, ngươi đi công viên đi dạo, nhờ đó mà ta có được
sức khỏe tốt." Vào ngày thứ hai uống trà Thông Châu, Lão Trương thật sự đã đến công
viên. Vừa bước vào cổng, hehe! Thật là náo nhiệt. Trong công viên có người đi chim và ca
sĩ opera. Sôi động nhất là nhóm vũ công đông đảo, nam, nữ, già trẻ. Lúc này, Lão Vương
bước ra khỏi đám đông và kéo Lão Zhang vào khiêu vũ. Đám đông. Lúc đầu, Lão Zhang
cảm thấy hơi xấu hổ, nhưng khi nhảy, ông quên hết mọi thứ, ông chỉ cảm thấy cơ thể
ngày càng thoải mái hơn và tâm trạng cũng trở nên vui vẻ hơn với âm nhạc vui vẻ.Tích
cực ) Bằng cách này, Lão Trương bắt đầu đến công viên khiêu vũ vào mỗi buổi sáng, thời
gian trôi qua, ông yêu thích khiêu vũ, nếu không đi một ngày, ông sẽ cảm thấy có gì đó
mất tích Lão Trương trở thành người mê khiêu vũ (605)

You might also like