You are on page 1of 140

GLYCYRRHIZA GLABRA (LICORICE): A COMPREHENSIVE REVIEW ON ITS

PHYTOCHEMISTRY, BIOLOGICAL ACTIVITIES, CLINICAL EVIDENCE AND


TOXICOLOGY

Shadma Wahab,,* Sivakumar Annadurai, Shahabe Saquib Abullais, Gotam Das, Wasim Ahmad,
Md Faruque Ahmad, Geetha Kandasamy, Rajalakshimi Vasudevan, Md Sajid Ali, J L Nguyen
and Mohd Amir

Yun-Soo Seo, Academic Editor and Joong-Sun Kim, Academic Editor

Author information Article notes Copyright and License information PMC Disclaimer

Abstract

There are more than 30 species of Glycyrrhiza genus extensively spread worldwide. It was the
most prescribed herb in Ancient Egyptian, Roman, Greek, East China, and the West from the
Former Han era. There are various beneficial effects of licorice root extracts, such as treating
throat infections, tuberculosis, respiratory, liver diseases, antibacterial, anti-inflammatory, and
immunodeficiency. On the other hand, traditional medicines are getting the attraction to treat
many diseases. Therefore, it is vital to screen the medicinal plants to find the potential of new
compounds to treat chronic diseases such as respiratory, cardiovascular, anticancer,
hepatoprotective, etc. This work comprehensively reviews ethnopharmacological uses,
phytochemistry, biological activities, clinical evidence, and the toxicology of licorice, which
will serve as a resource for future clinical and fundamental studies. An attempt has been made
to establish the pharmacological effect of licorice in different diseases. In addition, the focus of
this review article is on the molecular mechanism of licorice extracts and their four flavonoids
(isoliquiritigenin, liquiritigenin, lichalocone, and glabridin) pharmacologic activities. Licorice
could be a natural alternative for current therapy to exterminate new emerging disorders with
mild side effects. This review will provide systematic insights into this ancient drug for further
development and clinical use.

Keywords: Glycyrrhiza glabra, phytochemistry, respiratory infection, anticancer,


hepatoprotective, cardiovascular

1. Introduction
Nature has always been a great source of therapeutic substances, delivering us various medicinal
plants that produce valuable phytochemicals. Licorice is scientifically known as Glycyrrhiza
glabra and belongs to the Leguminosae family. G. glabra is an ayurvedic herb that is frequently
utilized. This medicinal plant is found throughout Asia as well as in areas of Europe [1].
Licorice is thought to have originated in Iraq [2]. G. glabra, the most extensively dispersed
species, is found in Italy, Spain, Turkey, the Caucasus, western China, and Central Asia. In
contrast, G. uralensis is located in Central Asia to China and Mongolia [3]. It is grown
commercially in Italy, Spain, Greece, France, Iran, Iraq, Turkey, Turkmenistan, Uzbekistan,
Syria, Afghanistan, Azerbaijan, India, China, the United States, and England [4,5]. Licorice is
one of the most commercially valuable plants globally, having a wide range of uses in tobacco,
cosmetics, the food industry, and pharmaceuticals [6]. Phytochemical and pharmaceutical
analysis has been extensively explored thoroughly of licorice [3,7,8,9,10]. In traditional Chinese
medicine (TCM), Glycyrrhiza glabra is considered an “essential herbal medication.” According
to a traditional Chinese medicine belief, “nine out of ten formulae contain licorice,” and licorice
is one of the most effective herbal medicines for reducing toxicity and increasing the efficacy of
other herbal medicines when used together. It may also be a health food product and natural
sweetener because it is a “medicine food homology” herbal medication [11]. Glycyrrhiza
glabra, one of the about 30 kinds of licorice, is one of the most widely utilized species in feed
and food [12]. Amino acids, proteins, simple sugars, polysaccharides, mineral salts, pectin,
starches, sterols, gums, and resins are all found in licorice [13].

Isoliquiritigenin (2’,4’,4-trihydroxychalcone, ISL) extracted from licorice root has a chalcone


structure that exhibits a strong anticancer effect. Glycyrrhizin, glycyrrhizinic acid, isoliquiritin,
and glycyrrhizic acid are other main chemicals in this plant with anti-atherogenic, anti-cancer,
anti-diabetic, anti-microbial, antispasmodic, anti-inflammatory, and anti-asthmatic properties
[14]. Licorice has also been documented to help with weariness and debilitation in China. In
addition, licorice acts as an anti-inflammatory, reducing allergic responses and preventing liver
damage. According to the World Health Organization, licorice is used as a demulcent for sore
throats and an expectorant for bronchial catarrh and coughs [15]. There have been no reports of
potentially toxic compounds from the taxa that have been studied so far. However, some
adverse consequences are recognized, such as using high dosages over a prolonged period,
resulting in serious illnesses. Nevertheless, the plant may be used for a medicinal purpose in
small dosages for significant ailments, and there are no known side effects.
In the current review, many chemical constituents of licorice were studied for their substantial
pharmacological properties, such as anticancer, antibacterial, anti-inflammatory,
cardioprotective, hepatoprotective, against respiratory infection, and many more. Based on the
literature, licorice has fascinated the attention of many researchers in current years, and they are
dedicated to uncovering its active constituents and their mechanism of action. Flavonoids of
licorice are one of licorice stem and root extracts, and they have shown many promising
biological activities. This review analyzed ethnopharmacological uses, phytochemical,
biological activities, clinical evidence, and toxicology of licorice which will serve as a resource
for future clinical and fundamental studies. In addition, the focus of this review article is on the
molecular mechanism of licorice extracts and their four flavonoids (isoliquiritigenin,
liquiritigenin, lichalocone, and glabridin) pharmacologic activities. Licorice could be a natural
alternative for current therapy to exterminate new emerging disorders with mild side effects.
This review will provide systematic insights into this ancient drug for further development and
clinical use.

2. Biodiversity of Licorice

There are more than 30 species of Glycyrrhiza genus extensively spread worldwide [16].
Licorice has been planted since the 16th century in Europe. It was the most prescribed herb in
Ancient Egyptian, Roman, Greek, East China, and the West from the Former Han era [17].
Various species of licorice are cultivated in Europe, the USA, South-Western Asia and Central
Africa, the Middle East, Afghanistan, and the North part of India. In addition, England, Spain,
Iraq, Turkey, China, and Sicily commercially cultivate licorice [18]. Other countries which are
also producing the licorice are Pakistan, Azerbaijan, Turkmenistan, and Uzbekistan. On the
world map, licorice-producing areas are shown in Figure 1.
Figure 1

Licorice cultivated countries on the world map.

3. Secondary Metabolites of Licorice

Phytochemistry is the discipline of science that deals with plant-derived phytochemicals [19].
This section of the article deals with various secondary metabolites found in licorice. Secondary
plant metabolites are divided into multiple groups based on their chemical structures. Therefore,
it is crucial to explore the main pharmacological activities of various secondary metabolites of
licorice such as flavanones, coumarins, chalcones, isoflavones, and many more are contained by
triterpenoid saponins and phenolic compounds of licorice [20]. Around 400 total compounds
have been isolated from licorice, including approximately 300 flavonoid compounds [21]. The
main active constituents of glycyrrhizin, glycyrrhetinic acid, and their derivatives are
triterpenoid [22,23,24,25]. Glycyrrhizin can be converted to glycyrrhetinic acid through the
metabolic mechanism in humans. Hence, the pharmacological results of glycyrrhetinic acid are
the same as glycyrrhizin [26]. Glabridin is the most abundant isoflavone, accounting for 0.08
percent to 0.35 percent of the dry weight of the roots [27]. One molecule of 18-glycyrrhetinic
acid and two molecules of glucuronic acid make up Glycyrrhiza glabra (18-glycyrrhetinic acid-
3-O—D- glucuronopyranosyl-(1 2)—D- glucuronide) [28,29]. Phytoconstituents of Glycyrrhiza
glabra and their mechanism of action are exhibited in Table 1.
4. Ethnobotany of Licorice

Licorice is grown extensively throughout the Middle East, Asia, and Europe. Glycyrrhizin, the
main ingredient in licorice, is also known as glycyrrhizinic acid, and it is roughly 50 times
sweeter than sucrose. It is commonly used as a natural sweetener and herbal medicine. Licorice
is mainly utilized in non-medicinal forms in Western nations, including herbal teas, soft drinks,
and tobacco products. It has been used in Chinese herbal medicine for 1000 years. In China,
licorice is considered a “vital natural medication.” The Chinese have utilized licorice to tonify
the heart and spleen’s qi (life force) since 25 A.D. It is also helpful to relieve pain, phlegm,
spasms, cough, and dyspnea. Several pieces of research on licorice have been done since the
1960s. Glycyrrhizin, glycyrrhizinic acid, isoliquiritin, and glycyrrhizic acid are chemicals found
in this plant with anti-atherogenic, anti-cancer, anti-diabetic, anti-microbial, antispasmodic, anti-
inflammatory, and anti-asthmatic properties [51,52,53,54]. This herb can be used to treat
dementia, cognitive impairment, and Alzheimer’s disease. Licorice roots, extracts, and active
ingredients like isoflavonoids, flavonoids, and glycyrrhizic acid have demonstrated efficacy in
regulating respiratory functions, immunoregulation, antineoplastic action, antiinflammation,
gastroenteric protection, and hepatoprotection [15,55], making it the most crucial herb and the
focus of herbal medicine research.

Licorice Traditional and Modern Preparations

Many traditional licorice formulations are now patented in China, such as oral licorice solution
is prescribed to treat bronchitis, colds, cough, and upper respiratory infections. Fuzi lizhong
tablet treats epigastric crymodynia, spleen and stomach problems, vomiting, diarrhea, and cold
hands and feet. Also, Colds, fevers, headaches, dry mouth, cough, and sore throat are treated
with Yinqiao Powder. Spleen and stomach qi insufficiency, loose feces, and lack of appetite
treated with Sijunzi Granule [11,56,57]. In Indian Traditional Medicine Systems (Ayurveda and
Siddha), Glycyrrhiza glabra is used as a purgative, ulcer-protecting, anti-tussive, and
expectorant medication. Glycyrrhiza root extract is utilised as an eye drop to treat conjunctivitis
in India. An example of some Indian pharmaceutical formulations containing Glycyrrhiza
glabra is GutGard® has more than 10% flavonoid content used as an antioxidant and supports a
normal and healthy gastrointestinal tract. Health Aid Licorice is used for dry cough and
promotes clear and comfortable breathing. Chewable DGL Licorice tablets are utilised as health
supplements. Himalaya company clear complexion whitening face wash contains pomegranate,
saffron, licorice, and white dammer, removing dark spots, cleaning, and clarifying impurities.
Furthermore, Solaray Licorice 450 mg-100 capsules are used as a nutraceutical product [58].

Glycyrrhiza glabra, radix is utilized like an excipient in herbal teas and as an extract in other
medical products in several European nations such as Germany, Austria, Czech Republic,
Netherlands, Austria, and Norway). A Liquiritiae radix soft extract has been on the market in
Germany as traditional medicinal medicine, orally used to promote gastric function, at least
since 1976. According to the German Standard Marketing Authorisation procedure, numerous
combination products, primarily with Hederae helicis folium and Thymi herba, are on the
market in the form of herbal teas. In France, two combos are available; first, glycyrrhiza extract
in conjunction with levomenthol, which is used to ease throat irritations. The second one is an
herbal tea with liquiritiae radix and Melissa, traditionally utilized to aid digestion [59].

Licorice comes in a variety of forms to treat various diseases, including dried root infusions and
decoctions. The licorice doses vary depending upon the type of preparation and health problem.
Three times a day, licorice 1.0 to 5.0 g of dried root powder is recommended for asthma. The
dose is 2 to 5 mL three times a day if using a licorice tincture (1:5 strength is usual).
Additionally, standardized licorice extract dose of 250 to 300 mg three times a day (containing
20% glycyrrhizic acid) is recommended for asthma. In the case of gastroesophageal reflux
disease, two 380-mg tablets of deglycyrrhizinated licorice (DGL) should be taken before meals
[56].

Industrial uses of licorice include a sweetener in cigarettes, chewing tobacco, chocolate candy,
smoking mixes, and chewing gum. In cosmetology, licorice is used as a depigmenting agent.
Health product containing glycyrrhizinic acid includes licorice tea, flavoured diet gum, cough
mixtures, throat pearls, and herbal cough mixtures. Alcoholic drinks contain all types of licorice
root extracts; also, it is included in chewing tobacco. In confectionery, licorice cakes, bricks,
sticks, toffee, balls, bars, and gums are used. Glycyrrhiza is frequently utilized in the
manufacture of biomass, bioenergy, and pulp. Furthermore, licorice may be converted into a
popular livestock feed [60]. “Glabridin-40” is a glabridin-rich extract of G. glabra recognized in
the International Nomenclature of Cosmetic Ingredients, which is employed rationally in
cosmetics compositions [61]. M&F Worldwide is the world’s top maker of licorice goods,
producing more than 70% of the global licorice flavors supplied to end-users. Mafco Worldwide
uses licorice root to make a variety of licorice products and distributed around the world to
confectioners, cosmetic companies, flavoring and masking agents to food processors, and
pharmaceutical companies [62].

5. Effect of Licorice in Different Diseases

5.1. Anticancer Effect of Licorice

Cancer is a prominent root of fatality and ailments worldwide [63,64,65]. It is now the world’s
second most significant cause of mortality (9.6 million) [66]. Cancer cases are forecasted to
move up speedily in coming decades due to advancements in the style of living and changes in
demeanor such as obesity, smoking, physical inactivity, and reproductive pattern. In addition,
economic development and urbanization are a few causes of various cancers [67]. Extensive use
of chemotherapy and drug-resistant at an alarming rate is the cause of tumors failing to respond
[68]. Therefore, natural products are getting popular as anticancer agents to treat drug-resistant
malignancies due to their lack of adverse effects, high antitumor property, low toxicity, and
specific multi-targeting activities.

Licorice is a primarily used Chinese herb, is generally practised in the medication of liver,
gastric, and respiratory disorders, and mitigate the toxicity provoked by other herbs in TCM.
Licorice is one of the most extensively examined herbal drugs. It has solid pharmacological
properties [12,69]. The name “flavonoids” refers to an arrangement of microscopic molecules
having a benzene ring related to a pyrone ring with an identical structure. Flavonoids
extensively exist in the natural world and are generally present as O- or C-linked -glycosides in
herbs. The majority of the flavonoids can be segregated into many groups, such as flavonoids,
flavones, and isoflavonoids [70]. Flavonoid has been classified in to nine groups such as flavan-
3-ol, dihydrochalcone, chalcone, isoflavanone, isoflavone, flavanonol, flavanone, flavonol,
flavone. In addition, more than three hundred flavonoid monomeric compositions were singled
out in licorice in the last ten years. A few are distinct constituents of licorice that are extracted
only from licorice, such as various licorice chalcones (isoliquiritin episode, licochalcone C,
licochalcone D, etc.), flavanonol and isoflavone (glicoricone, licoricone, isoangustone A,
glisoflavone, etc.) [71]. Flavonoids are the main effective constituents extracted from rhizomes
and the roots of licorice. Several studies have exhibited that these components contain
properties that suppress the expansion of cells derived from different cancers [72,73], such as
gastric cancer [74,75], breast cancer [76], and melanoma [77,78]. The review contributes
substantial indication that confirms the inherent anticancer potential of licorice and its
constituents and provides the base for future studies of their mechanism of action.

One of the most active components in the roots of Glycyrrhiza is isoliquiritigenin (ISL) that has
shown direct inhibitory impact on malignancies such as cervical, hepatoma, colon, breast,
prostate, and other types of cancers. ISL can also inhibit multistage carcinogenesis processes by
promoting progression, formation, and migration by promoting cell cycle, apoptosis, autophagy,
anti-angiogenesis, and other actions [79]. In addition, licorice’s anticancer, anti-inflammatory,
antioxidant, and antibacterial activities have been related to various human health benefits in
pharmacological investigations [80].

Studies have shown that twelve licorice flavonoids inhibited cancer cell proliferation by
suppressing the cell cycle at different phases and causing apoptosis. The proposed anticancer
effect of Glycyrrhiza glabra has been illustrated in Figure 2. Licochalcone A (LA), a flavonoid
found in licorice, has anti-cancer properties. Licochalcone A showed anticancer activity by
activating autophagy by upregulation of autophagosome forming LC3-II protein [81]. In another
study Licochalcone A upregulated LC3-II signaling and downregulate the PI3K/RAC-α serine-
threonine-protein kinase (Akt)/mammalian target of rapamycin (mTOR) signaling [82].
Licochalcone A stops cell cycle advancement at the G1/S and G2/M stages. Its mechanism
includes lessening the protein levels of cyclin and mRNA and cyclins and cyclin-dependent
kinase (CDK), for instance, Cyclin B1 and CDK1 [82,83,84,85,86,87]. Licochalcone A related
mechanism was assessed via T (CD3e (+)), B (CD45R/B220 (+)), and RNA-seq cells in the
spleen and whole blood were quantified via flow cytometry. According to the MWM test
results, LA enhanced cognitive function and increased CBF levels in treated mice. Thus, LA has
the potential to improve cognition by regulating the immune system [88]. In a study, ethanolic
and water extracts were analysed the anticancer activity of licorice. Ethanolic extract of licorice
has been validated as an anticancer agent to treat various cancers such as breast, colon, and
liver. The ethanolic extract has exhibited substantial anti-breast cancer activity and anti-hepatic
cancer activity at 100 g/mL and 16.1 g/mL, but no effect on colon cancer at 100 g/mL [89].
Another study examined the impact of ethyl acetate extracts on licorice’s dry leaves and roots
and its health uses. LC-MS-MS was used to quantify forty bioactive chemicals, and its
significant differences between the extracts were discovered. All the data show that the fresh
root of the examined plant has pharmacological potential. This study concluded that licorice
could limit and treat sickness due to oxidative stress, such as cancer [90]. Glabridin another
important flavonoid of G. glabra showed anticancer activity by reducing the expression level of
p-epidermal growth factor receptor-like as p-AKT, p-ERK1/2, cyclin D1, and so on [91]. All the
above-discussed studies support the use of licorice to treat various types of cancer.

5.1.1. Effect on Human Cervical Cancer

The fourth most prevalent cancer in women is cervical cancer worldwide, and it kills about a
quarter of a million individuals every year. Several research has also looked at ISL’s anti-
cervical cancer properties. ISL shows their anticancer activity by inducing intrinsic apoptosis in
HeLa cells. Apoptosis in HeLa cells was caused by oxidative stressors, mitochondrion-
dependent signaling pathways, and estrogen receptor stress-triggered signaling pathways.
Isoliquiritigenin therapy reduced cell growth and enhanced apoptosis in HeLa cells and cancer
U14 cells. In an in vivo experiment, ISL increased anticancer efficacy and reduced
micronucleus production of DNA strand breaks in KM mice carrying U14 when given in
conjunction with cyclophosphamide; results concluded that ISL could be an encouraging option
to limit and treat cervical cancer [92].

5.1.2. ISL Effects on Breast Cancer

Worldwide in women, breast cancer is one of the leading causes of death. Despite early
diagnosis and multimodal therapies improvements, recurrence ratios and rates of breast cancer
continue to be poor, particularly in industrialized nations. Breast cancer is the cause of 15% of
all deaths due to cancer, and it took the lives of 627,000 women in 2018 [93]. Multiple causes of
breast cancer are genetic and epigenetic aberrations, tumor microenvironment, cancer stem cells
(CSCs), and many more. Most breast cancer is caused due to the expression of the ER-positive
type of estrogen. Two-thirds of all breast cancers are due to estrogen for tumor development. In
ER-positive breast cancer, hormone treatment or aromatase inhibitors are often used. Aromatase
inhibitors may limit the conversion of testosterone to estrogen, which may have tumor-
suppressing effects. Many previous studies have suggested that ISL may act as an aromatase
inhibitor due to its mechanism of action [94,95,96,97]. Current therapies for breast cancers are
surgical exclusion, radiation, chemotherapy, and medicine such as doxorubicin, paclitaxel,
epirubicin, cisplatin, and 5-FU (5-fluorouracil). However, medication resistance and significant
adverse effects of these therapy approaches have severely limited their therapeutic potential. As
a result, new and safer chemotherapeutic methods are required [95,96].

Vascular endothelial growth factor receptor-2 (VEGFR-2)/vascular endothelial growth factor


(VEGF) might be inhibited by naturally isoliquiritigenin to treat breast cancer. ISL suppressed
VEGF expression in breast cancer cells by enhancing HIF-1 proteasome degradation and
interacted directly with VEGFR-2 to reduce its kinase activity. Treatment of breast cancer with
ISL has shown that it suppressed the development of breast cancer and neoangiogenesis. In
addition, ISL increased the apoptosis ratio and inhibited VEGF/VEGFR-2 with minimal side
effects. Therefore, it’s possible that ISL reduced VEGF production in breast cancer cells by
increasing HIF-1 proteasome degradation and interacted directly with VEGFR2 to limit its
kinase activity [98]. Lin et al. (2017) have shown that ISL combination with doxorubicin or
alone is effective in treating cancer cells. Furthermore, it is very active in sensitizing
doxorubicin-resistant cancer cells due to cancer cell death [99]. Various studies have validated
that ISL suppresses cancer cell proliferation by inducing autophagy and apoptosis and
enhancing chemosensitivity [35,100,101,102].

5.1.3. Effect on Hepatoma Cancer

The most common primary malignant tumor of the liver in adults is hepatocellular carcinoma
(HCC), also known as hepatoma. Traditional herbal remedies, like licorice, have long been used
to treat and prevent HCC. ISL, a licorice-derived chemical, has recently been utilized to treat
hepatoma. In terms of hepatoma cancer cells, ISL exhibits the following anti-hepatoma cancer
properties. First, Cuendet et al. (2010) proposed that ISL showed chemoprevention effect in
murine hepatoma cells by inducing phase II enzymes in the liver, such as quinone reductase-1
and glutathione and glutathione S-transferase [103]. Second, ISL was discovered to be a
monofunctional inducer with the capacity to activate quinone reductase in wild-type Hepa 1c1c7
cells, lowering the risk of cancer [102]. Third, ISL might act as a natural antioxidant in human
hepatoma cells, reducing ROS (HepG2) [101]. Fourth, ISL inhibited cell growth in HepG2 cells
by halting the G2/M transition and programmed cell death. Another method might be that ISL
activates p53, which subsequently activates p21/WAF1, Fas/apolipoprotein-1 receptor, Fas
ligand, Bax, and NOXA [100].

5.1.4. Effect on Colon Cancer (CC)

Colon cancer (CC) at third to give rise to cancer-related deaths. If found late, the chance of
survival is only 10%. CC is quite frequent in the elderly, and it is a severe public health concern
in every country [104]. COX-2 is linked to colon cancer. Selective COX-2 inhibitors and
nonselective NSAIDs lessen the CC burden; their cardiovascular and gastrointestinal adverse
effects restrict their curative use. A study was conducted by Zhang et al. to exhibit the inhibition
of the enzyme 11β–hydroxysteroid dehydrogenase type II (11βHSD2). Results of the study have
shown that it lessens tumor growth, the activity of tumor COX-2, and metastasis by enhancing
the glucocorticoid-mediated suppression of the COX-2 signaling pathway without any side
effects of COX-2 inhibitors and NSAIDs. The findings of these researchers suggested that
inhibition of 11βHSD2 may be the potential treatment alternative in CC, and further studies
could be done [105,106]. Glycyrrhetinic acid (GE) and flavonoids are recognised to suppress
1βHSD2. In these circumstances, cortisol can inhibit COX-2 expression through the
glucocorticoid receptor to inhibit tumorigenesis [106]. A mouse xenograft model investigated
the effectiveness of licorice extract antitumor activity alone and in combination with cisplatin
and its protective impact against cisplatin-induced toxicity. This model showed that
administering licorice extract to BALB/C mice implanted with CT-26 colon cancer cells
significantly reduced tumor development. Furthermore, licorice extract with cisplatin reduced
cisplatin’s therapeutic effectiveness while substantially increasing the anticancer activity of the
licorice extract. Moreover, licorice extract treatment significantly decreased cisplatin-induced
oxidative stress. Thus, in combination, licorice extract suppresses the development of mice
colon cancer without causing any side effects and lowers the toxicity caused by cisplatin. As a
result, licorice extract might be used as an anticancer and chemo preventive agent. On the other
hand, patients receiving cisplatin treatment should avoid using licorice extract supplements
[107]. A study was conducted to examine the anticancer properties of licorice extracts and
ginger and the synergistic effects of management of taken together. In vitro and in vivo, the
study found that a synergetic combination of licorice and ginger extracts can reduce colon
cancer development, enhance CTL infiltration to the tumor site, and boost apoptosis. As a result,
future clinical trials can employ the created combination [108].

Isoliquiritigenin was found to be an effective antioxidant agent to limit and treat 1,2-
dimethylhydrazine-induced CC [35]. ISL could affect the resistance of TRAIL (tumor necrosis
factor-related apoptosis-inducing ligand) in HT29 cells of CC, principally by enhancing the
supply of dearth receptors 5 and protein amid TRAIL receptors, along with the chemopreventive
activity of ISL medication joined with TRAIL [103]. ISL impacts not just the metabolic system
but also tumor development by inducing apoptosis and autophagy. ISL reduced tumor
development by downregulating the anti-apoptotic proteins Bcl-2 and Bcl-x(L), which were
halted in G2, according to Auyeung et al. (2010) [109]. Furthermore, ISL significantly lessens
NO and PGE2 in human and mouse CC cells [110]. ISL has been recognized as a potential
MDR(multidrug-resistant) modulator candidate because of its potential to curb the expression of
the caspase 8, caspase 3, AhR, ABCB1, ABCC1 GSTP1, and CYP1A1 genes in colon-MDR
cells [111]. Thus, it can be concluded that ISL prohibits tumors by deregulating NO, ROS
genesis, PGE-2, COX-2, and NF-кβ activity.

5.1.5. Effect on Pancreatic Cancer

Pancreatic cancer kills thousands of individuals every year throughout the world. It continues to
be a dangerous illness that requires immediate care due to its low overall survival rate. Early
diagnosis and efficient treatments are two of the biggest hurdles in the fight against cancer
[112]. This section reviewed strategies concerning pancreatic cancer therapy and thoroughly
described the most recent developments using licorice as a natural treatment. It is licorice’s
significant component, and this compound induced ROS in Rh30 and RD rhabdomyosarcoma
(RMS) cells. CF (3) DODA-Me inhibited invasion, proliferation, and triggered death in RMS
cells, and these effects were mitigated by cotreatment with the antioxidant glutathione,
demonstrating ROS’ anticancer action in RMS cells. The impact of CF(3)DODA-Me on cell
and tumor development highlights RMS cells’ sensitivity to ROS inducers and their potential
clinical implications for treating this devastating illness [113].
The c-Jun N-terminal kinases (JNK) are involved in various physiologic processes triggered by
mixed stress signals. In diabetes, Parkinson’s illness, and cancer, each JNK protein has different
functions. Licochalcone A, a major phenolic component isolated from licorice root, inhibited
JNK1 activity in vitro but had minimal influence on JNK2 activity. The simulation model
demonstrated that licochalcone A inhibits JNK1’s affinity for ATP binding more than JNK2. In
vitro and in vivo, licochalcone A was not suppressed JNK2-mediated and was suppressed
JNK1-mediated. JNK1 was exhibited significantly expressed in pancreatic cancer cell lines
compared to normal cell lines. The suppression caused apoptosis and G (1) phase arrest.
Treatment with licochalcone A or knocking down JNK1 expression suppressed colony
formation and pancreatic cancer cell proliferation in cancer cell lines. These findings indicate
that licochalcone A is a JNK1 inhibitor that is selective. Therefore, licochalcone A might have
precautionary or curative potential against pancreatic cancer [114]. The antiproliferative
efficacy and synthesis of 3-O-ether derivatives of glycyrrhetic acid were reported in another
investigation. The cytotoxicity of the produced compounds was examined in human pancreatic
cancer cell lines (MIAPaCa-2). Compound 2,6-dichlorobenzyl (a semisynthetic derivative of
glycyrrhizinic acid) displayed cytotoxicity in MIAPaCa-2 (IC50: 7 µM) [115]. Various studies
have shown licorice’s inhibitory and protective properties and derivatives against carcinogen-
induced DNA damage [116]. At last, it is concluded that licorice and its derivatives should be
reviewed, and rationale will be suggested for the combinations of agents via clinical trials.

5.1.6. Effect on Prostate Cancer

Prostate cancer is the most common noncutaneous cancer among men. Radiation therapy,
androgen deprivation therapy, and combination chemotherapy are the most common
conventional therapies for prostate cancer [111,117]. In recent years, herbal therapies have been
commonly used in western countries. According to a recent study, prostate cancer cells LNCaP
and C4-2 were significantly inhibited by ISL in a dose-dependent manner. In addition, it lessens
the mitochondrial membrane potential [Psi(m)] and level of ROS while there was no aftermath
on intraepithelial carcinoma-6 epithelial cells. C4-2 cells were selectively inhibited by abnormal
AMP-reliant/stimulated ERK and protein kinase pathways [118]. Isoliquiritigenin inhibited cell
cycle progression in DU145 human and MatLyLu rat prostate cancer cells, resulting in
antitumorigenic effects. Isoliquiritigenin boosted cell cycle capture by lessening cyclin E, cyclin
D1, and cyclin-reliant kinase-4 protein levels and increasing the magnitude of cells in the G1
phase [119]. The pharmacological efficacy of G. glabra against different cancer and their
respective cell lines has been shown in Figure 3.

5.2. Licorice in the Treatment of Respiratory Tract Infections

Breathing difficulties accountable for chronic obstructive pulmonary disease (COPD) is a type
of lung condition. Chronic bronchitis and emphysema are examples of it. When air sacs are
damaged, this lung disease is known as emphysema, and long-term inflammation in the airways
is chronic bronchitis. Asthma, COPD, and acute respiratory distress syndrome (ARDS) are
caused due to airway inflammation. Anti-inflammatory treatments effectively treat respiratory
tract infections were validated by various studies. However, the worldwide leading cause of
high mortality is COPD, and a significant factor is cigarette smoke. Chronic inflammation and
oxidative stress are causes of COPD, which is due to lung dysfunctions. For thousands of years,
herbal drugs have been used to cure numerous illnesses; they exhibit promising results and
enhance physical performance [120,121,122]. This section has reviewed the Glycyrrhiza
glabra literature as the potential therapeutic compound to cure pulmonary inflammation.

Isoliquiritigenin is a natural flavonoid that is derived from the root of the licorice.
Isoliquiritigenin has exhibited anti-inflammatory and antioxidant properties. Researchers had
tested the effect of isoliquiritigenin in a mice study on cigarette smoke-induced COPD. This
study’s outcomes have demonstrated that isoliquiritigenin has lessened inflammatory cells’
infiltration and inflammatory cytokines. In addition, isoliquiritigenin regulated the NF-кβ and
Nrf2 signaling pathways and protected against cigarette smoke-induced COPD [123]. In another
study, a mouse model was used to know the efficacy of the herbal medicinal combination
of Agastache rugosa, Glycyrrhiza glabra containing glycyrrhizic acid, the active constituents to
treat COPD. It has shown this combination effective as an anti-COPD agent. This combination
is more effective than alone Glycyrrhiza glabra or Agastache rugosa alone also reduce
histopathological lung injury. Furthermore, glycyrrhizic acid and flavonoids, the Glycyrrhiza
glabra’s significant components, have shown anti-asthmatic effects [124]. Glycyrrhiza
glabra’s probable anti-asthmatic mechanism of action is shown in Figure 4.
A clinical trial was conducted to conclude in Boswellia carterii (Olibanum) and Glycyrrhiza
glabra as broncho relaxants. Chronic bronchial asthma affected 54 patients who participated in
this trial. Clinical examinations have been conducted such as serum electrolytes test: calcium,
selenium, calcium, and potassium with pulmonary functions tests. Glycyrrhiza glabra has
shown superiority over Boswellia carterii to manage chronic bronchial asthma [125].
Glycyrrhizin assists in the inhibition of fibrosarcomas and lung cancer [126]. Glycyrrhetinic
acid has exhibited inhibition of bile acid-induced necrosis and apoptosis [127,128].

The 18β-glycyrrhetinic acid and glycyrrhizic acid were reported to lessen the inflammatory
cytokines generation. According to this study, both 18β-glycyrrhetinic acid and glycyrrhizic
acid could be important biological inhibitors for remedying lung inflammation [129].
Glycyrrhizic acid was used in a mice model to treat irradiation-induced pneumonitis/fibrosis.
The results conclude that glycyrrhizic acid might be the potential agent as an anti-irradiation
lung injury drug [130]. The outcome of a study reported that the licorice flavonoids successfully
diminish LPD-stimulated pulmonary inflammation due to suppression of cells intrusion and
inflammatory intermediary, which come from lessening in neutrophil enrollment into lung
neutrophil-intermediated oxidative injury. After effect of the study concluded that flavonoid
extracts of licorice are anti-inflammatory compounds [131]. Glycyrrhiza glabra has shown its
effectiveness through many studies in inhibiting airway constriction, hyperreactivity, eosinophils
infiltration, remodeling, and inflammation in the airway [132,133]. Molecular events involved
in COPD’s pathogenesis and their possible modulation by Glycyrrhiza glabra are shown
in Figure 5.
An inflammatory mice model was used to examine the effect of glabridin ovalbumin stimulated
airway hyperresponsiveness. It was found that glabridin may have the potential to treat asthma.
Glabridin anti-inflammatory action is mediated by reducing the level of serum IgE, total protein,
WBC count and improve respiratory function [134]. The preclinical model’s findings show that
quercetin has anti-inflammatory and antioxidant properties reduced to inflammation, oxidative
stress with neutralising free radical species, enhancing antioxidant enzymes’ expression.
Furthermore, quercetin competes for adenosine triphosphate (ATP) binding sites to inhibit
various protein, and lipid kinases reduce inflammatory pathways [135]. In addition, there are
saponins in licorice root that help loosen the build-up mucus to be expelled more easily from the
lungs. Unfortunately, respiratory tract infections cause mortality and morbidity, and the current
standard therapies are not adequate. We can explore licorice as a potential remedy for
obstructive respiratory diseases and COPD using the literature, animal models, and human
trials.

5.3. Licorice Effect on Cardiovascular System

Three hundred active components are found in licorice, used for thousands of years. The
principal functioning component of licorice is glycyrrhizin. Glycyrrhizin is a prodrug of licorice
transformed 3β-monoglucuronyl-18β glycyrrhetinic acid (3MGA) and 18β-glycyrrhetinic acids
in the intestines. 3MGA and GA suppress the enzyme 11β-hydrogenase type II (11β-HSD2) that
changes cortisol to cortisone. High cortisol levels result from a modest mineralocorticoid
abundance in the kidney and boost systemic vascular resistance by provoking mineralocorticoid
receptors. Continuous suppression of 11 beta-HSD2 due to excessive licorice consumption
results in hypernatremia, hypokalemia, and high fluid content, leading to significant life-
threatening consequences, particularly in individuals with cardiovascular disease. Meta-analyses
with 26 and 18 investigations have reported that licorice consumption and blood pressure
significantly increase systolic and diastolic. This study has shown that licorice consumption
affects the human body and demonstrates the distinction between licorice’s health advantages
and its potential for adverse effects [136]. Several pieces of research have been published on the
impact of the various chemicals present in licorice root. Glabridin is a powerful antioxidant with
hypoglycemic properties [137].

High licorice consumption may produce significant serious problems, people who already have
increased blood pressure or take anti-hypertensive medications. Glycyrrhizin, 3MGA, and GA
have been blamed for the negative consequences of high-dose licorice consumption.
Therapeutic dosages of licorice have been considered safe in humans since the final toxicology
assessment was released in 2007 [136,138]. Scandinavian nations have higher consumptions of
licorice with higher content of GA [138]. This implies that the detrimental effects of licorice on
cardiovascular health should be brought to the public’s attention. To minimize drug-induced
mishaps, it’s critical to understand how licorice interacts with prescription medications. The
possible mode of action of licorice against cardiovascular disease has been shown in Figure 6.
Figure 6
Possible mode of action of licorice against cardiovascular disease.

5.4. Licorice Effect on Hepatoprotective System

The liver conducts several critical processes (metabolism, detoxification, and bile production). It
protects against foreign chemical exposure by detoxifying and removing them. Because the liver
is responsible for the metabolism and elimination of medicines from the body, a healthy liver is
critical to general health [139]. The liver might be damaged by excessive exposure to
chemotherapeutic drugs, environmental pollutants, alcohol, drug overdose, carbon tetrachloride
(CCl4), and thioacetamide, which could be a cause of cirrhosis, hepatitis, hepatitis, and
alcoholic liver disease. Glycyrrhizin is a compound found in the licorice root. Various studies
have shown that it has hepatoprotective properties to treat viral hepatitis, which could be
cytoprotective action through TNF-α stimulate cytotoxicity inhibition and immune-
intermediated cytotoxicity suppression opposing hepatocytes [140,141,142]. In TCM, licorice is
widely used to treat liver disease [143]. It’s also utilized to decrease toxicity, increase appetite,
and boost the efficacy of other prescription medicines [66]. Chronic hepatitis is caused by toxin
exposure, viral infections, ischemic-reperfusion damage can all be treated with glycyrrhizin
[144]. Magnesium salt (Magnesium isoglycyrrhizinate (MgIG)) is one of the stereoisomer 18- α
of glycyrrhizic acid, a new molecule derived from licorice root [145]. Japan and China are using
hepatoprotective medications to improve functions of the liver; these medications stabilize the
cell membranes with the inhibition of liver inflammation [146]. MgIG treats inflammatory liver
disease as an anti-inflammatory and hepatoprotective medication [147].

Licorice flavonoid oil, glycyrrhizin, GA, and specific licorice preparations have potent
hepatoprotective activities. Japan and China have developed glycyrrhizin as a hepatoprotective
medication. GA has been shown the properties of hepatoprotective effect. The metabolic
process in the human body converts GA into glycyrrhetinic acid; thus, glycyrrhetinic acid and
GA have the same pharmacological properties [148]. GA has shown anti-inflammatory and
antiapoptotic properties through the inhibition of TNF-𝛼 and caspase-3 that explains the
hepatoprotective effect of GA. Liver regeneration could be aided by the expression of
proliferating cell nuclear antigen that GA increases. Glycyrrhizin might be a potent medication
protecting the liver from endotoxin-induced damage, particularly after a large hepatectomy
[149]. Ischemia-reperfusion (I/R)-induced liver damage and the formation of high-mobility
group box 1 (HMGB1) are both linked to activated Kupffer cells. GA, I/R-induced liver damage
was avoided by inhibiting HMGB1 synthesis by Kupffer cells [150]. In vivo study in rats has
shown that GA binds to lead; it is an efficient chemopreventive drug that leads to acetate-
induced hepatic oxidative stress. GA inhibited CD4+ Tcell proliferation in response to ConA via
the Jun N-terminal kinase (JNK), extracellular signal-regulated kinase (ERK), and
phosphoinositide 3-kinase (PI3K)/AKT pathways, alleviating ConA-induced inflammation and
fibrosis development in livers [151]. GA blocked the complement system’s lytic pathway,
perhaps preventing tissue damage produced by the membrane assault complex. As a result, GA
may be an effective inhibitor of complement-dependent tissue damage in autoimmune and
inflammatory disorders [152]. It can be concluded that GA may help liver disease after
reviewing these studies. The proposed hepatoprotective effect of G. glabra has been shown
in Figure 7.
5.5. Antimicrobial Activity

Microorganisms build side effects and resistance against antibiotics. Therefore, biologically
active compounds isolated from plant species and extracts have been got much attention to
overcome. Medicinal plants provide a natural source in place of antibacterial agents. The
antimicrobial activeness of the herb extracts and oils has been identified for several years and
recorded that it may be associated with saponins, alkaloids, flavonoids, glycosides, phenols, and
tannin [153,154].

Previous studies have described the antimicrobial activities of roots and rhizomes, but only a
few reports have shown the effect of licorice leaves against microorganisms [155]. Ethanolic
and aqueous extracts of the leaves of licorice were examined to evaluate the antimicrobial
potency. Serial dilution method and paper disc evaluation method was applied to measure the
minimum inhibitory concentration (MIC) and minimum bacterial concentration (MBC) to test
the antimicrobial activeness of Klebsiella pneumoniae, Candida albicans, Escherichia
coli, Pseudomonas aeruginosa, and Enterococcus faecalis. The results have confirmed that
licorice’ ethanolic extract has antimicrobial potential against Candida albicans and gram-
positive bacterial depending upon dose. Licorice’s ethanolic extract of leaves is potent against
gram-positive bacteria; therefore, it can be the probable alternative medication against diverse
strains [156].
Karahan F et al. investigated the antioxidant and antimicrobial properties of methanolic root
extracts of Glycyrrhiza glabra var. glandulifera. Samples of the plants were collected from
Turkey’s east Mediterranean part. MIC and disc-diffusion methods were employed to examine
the antimicrobial effectiveness. The antimicrobial assays concluded that methanolic roots
extracts were less effective against the Gram-negative bacteria than the Gram-positive bacteria.
Furthermore, root methanolic extracts have shown more effective against Candida species than
other bacteria. Results of the study have shown that environmental factors affect the content of
chemical constituents and biological properties for the usual licorice in each habitat. In addition
outcome of the study backed the traditional practices of licorice and advocated that it could be
valuable to treat other infections [157]. Gupta VK et al. researched to examine the antimicrobial
effect of Glycyrrhiza glabra roots, and they found the antimicrobial potential at the
concentration of 500 µg/mL. Phytochemical analysis has exhibited that glabridin potentially
inhibited H (37) Rv strains and Mycobacterium tuberculosis (H37) Ra at concentration 29.16
µg/mL. Thus, it has the antimicrobial potential to inhibit both Gram-positive and Gram-negative
bacteria [158].

Antibacterial properties of Glycyrrhiza glabra were examined against Bacillus


ceeruis, Escherichia coli, Pseudomonas aeuruginosa, and staphylococcus aureus. It was
investigated by using agar well diffusion and dilution test methods. The outcomes of this study
show that the highest effect was on S. aureus and the lowest impact on P. aeruginosa. Thus, the
results of this study approve that G. glabra extract can be a potential treatment against bacterial
infections. The study results established that G. glabra could be an alternative medication
against bacterial agents [159]. Various studies concerning the antibacterial effect of licorice
have been summarized in Table 2.

Table 2

Summary of studies showing the antibacterial effect of licorice.


Antibacterial Extract
Microbe Methods References
Effect Used

Staphylococcus aureus, B. cereus, Cell G.


Inhibited the growth [157]
Pseudomonas aeruginosa culture glabra

Oral pathogens In vitro Inhibited the growth G. [160]


Antibacterial Extract
Microbe Methods References
Effect Used

of oral pathogens glabra

Inhibited both
Mycobacterium tuberculosis H(37)Ra Gram-positive and G.
In vitro [158]
and H(37) Rv strains Gram-negative glabra
bacteria

Staphylococcus aureus, Bacillus


Inhibited growth of G.
cereus, Pseudomonas In vitro [161]
pathogens glabra
aeruginosa and Escherichia coli

Salmonella typhi, S. paratyphi B,


G.
Shigella sonnei, S. In vitro Inhibited growth [159]
glabra
flexneri, and enterotoxigenic E. coli.

Candida albicans, Aspergillus niger,


Inhibited growth of G.
Aspergillus fumigates, Mucor spp In vitro [162]
micro-organisms glabra
and Penicilium marneffei

Staphylococcus Mild antibacterial G.


In vitro [163]
aureus and Escherichia coli effect glabra

5.6. Anti-Inflammatory Activity

Inflammatory illnesses are becoming more common and have a more significant impact on daily
life, prompting researchers to look for novel pharmaceutical ways to combat them. Currently
rising use of nonsteroidal anti-inflammatory drugs to cure various discomfort and inflammation,
but these drugs have several adverse effects. People’s interest in herbal medicine for the
treatment of inflammation is also jumping up because herbal medicines have few or no adverse
effects [19]. Medicinal plants and their constituents have taken part in the development of
numerous drugs to medicate several ailments. G. glabra is one of the medicinal plants employed
to medicate inflammatory diseases since ancient times [164,165]. This section article sums up
the information on licorice and isolated compound it and their mechanism of action and
establishes the new pave for the latest research to cure inflammatory diseases.

Licorice has shown anti-inflammatory activities due to decreasing PGE2, MMPs, TNF, and free
radicals validated by its traditional uses such as relieving coughing, eliminating phlegm,
stimulating digestive functions, alleviating pain, and many others more [164]. In CIA rats,
licorice processed DGN products dramatically reduced RA symptoms. Matrix
metalloproteinases, inflammatory cytokines, and vascular endothelial growth factors were all
regulated by licorice processed DGN products in blood and cell supernatants. This study
concluded that licorice-processed DGN products have shown anti-inflammatory effects through
TLR4/NF-кβ/NLRP3 signaling pathway on CIA rats and LPS-induced RAW264.7 cells and
regulated the metabolic profile in managing RA [166]. In vivo anti-inflammatory activities have
been shown by total flavonoids isolated from licorice extracts and licorice via suppressing
COX-2 gene, iNOS, and signals of mitogen-activated protein kinases (MAPKs) [167,168].
Flavonoids are keeping multiple pathway integrated mechanism of action, therefore, showing
anti-inflammatory properties. As a result, flavonoids of licorice are the potential medication for
inflammation with minor adverse effects [169].

Wang et al. carried research to examine the consequence of glycyrrhizin in mice for anti-
inflammatory treatment and investigate the possible actions of mechanism. The study results
have exhibited that expression levels of iNOS, COX-2, TNF-α, and IL-6 were significantly
decreased by the glycyrrhizin, a triterpene of licorice. The study results found that glycyrrhizin
acts as an analgesic by attenuating the expression levels of COX-2, TNF-α, iNOS, and IL-6
[24]. It significantly attenuated the expression of iNOS and IL-1𝛽 and decreased the levels of
MDA and NO at the site of inflammation [170]. A study was conducted to examine the
protective effect of isoliquiritigenin, a flavonoid monomer. Isoliquiritigenin lessens oxidative
stress by modulating the Nrf2/HO-1, reducing acute pancreatitis in a pancreatitis model
[171,172]. Secondary metabolites and licorice extracts have shown anti-inflammatory activities
to treat various diseases in addition to acute kidney disease. Isoliquiritigenin reduces LPS-
stimulated acute kidney damage by the suppression of NF-кβ and TNF-α stimulated formation
HMGB [173,174]. Isoliquiritigenin reduces the inflammation and fibrosis in the kidneys caused
by unilateral ureteral inhibition [175]. Isoliquiritigenin also inhibited inflammatory cytokines,
excessive deposits, and the NF-кβ and Nrf2 pathways, all involved in the Ang II-stimulated
hypertensive renal damage [176]. Neutrophils produce ROS at the inflammation site, which
causes lessened tissue injury by licorice and glycyrrhizin extract [177]. H5NI induces ROS,
inhibiting it by glycyrrhizin via suppressing JNK, NF-кβ, p38, and inhibiting H5N1replication
in the lung cells. H5N1 also stimulated pro-inflammatory gene expression [178]. Plasma
immunoglobulin E (IgE) and ovalbumin stimulated bronchial asthma models were used to
investigate the outcome of three different doses of licorice extract on the bronchoalveolar lavage
oxidative stress indicators. It decreased the level of interleukin IL-13, (IL)-5, and IgE. The study
results have shown that licorice 10 mg/kg inhibits the mucus and protects against OVA-induced
lung inflammation. It is concluded in this study that the lowest dose of licorice is more effective
against anti-inflammatory and antioxidant action [179]. Licochalcone-A showed anti-
inflammatory action by inhibiting MMP1, MMP3, and MMP13 production in IL-1β stimulated
chondrocytes [180]. While licochalcone-C anti-inflammatory action mediated by decreasing
NF-кβ, and other downstream molecules, such as inducible iNOS, ICAM-1, VCAM-1 [181].

5.7. Dental Caries

Dental caries is public health issue since it is one of the most frequent illnesses worldwide.
Global Burden of Disease in 2017 reported that the most prevalent health problem is untreated
dental caries (tooth decay) in permanent teeth. In the last 30 years, low-income and vulnerable
people have been more impacted by dental caries than high socioeconomic groups. The plaque
formation on the outside teeth transforms the sugar in beverages and meals into acids that
eventually destroy the tooth. Lack of plaque clearance by toothbrushing, high free sugar intake,
and inadequate fluoride exposure cause discomfort, caries, infection, and occasionally tooth loss
[182,183,184]. Aciduric/acidogenic bacteria incursion in dental plaque that is also recognized as
dental biofilm causes the root cause of gradual deterioration of the complex tooth structure; this
complication is known as dental caries. Primary etiological agents of dental caries are mutants
streptococci (Streptococcus sobrinus and Streptococcus mutans), and other contributors
are Actinomyces spp. and Lactobacillus spp. of tooth decay [185,186]. It is a common chronic
infectious, transmissible illness caused by tooth-adherent bacteria, principally Streptococcus
Mutans, which metabolize carbohydrates to create acid, demineralizing the tooth structure over
time [187].

One of the most prevalent health problems in children is dental caries. 60 percent of children in
the middle ages of 5 and 17 years have deteriorated, rotten or lost, or misplaced permanent teeth
problems in the US. In a pre-school setting, a pilot study for young children was conducted to
investigate the consequence of using the protocol of herbal caries-prevention to suppress
the Streptococcus mutants. Licorice root extract containing sugar-free lollipops were formed
and were administered three weeks twice daily to children. SM counts were determined by
analyzing saliva for specific monoclonal antibodies. Three groups were formed low, medium,
and high-risk employing SM extent as to risk index. Bacterial counts were compared during the
treatment and after nine weeks of treatment. The trial results revealed that administering herbal
lollipops two times a day lessened bacterial count and relative percent in high-risk children
[188]. In addition, there were studies conducted to establish the anti-cariogenic properties of
licorice. G. glabra’s primary, secondary metabolites, glycoside, and triterpenoid saponin have
been the topic of various investigations [189]. According to a study, Glycyrrhizin suppresses the
glucosyltransferase property of S. mutants, that concern the formation of insoluble glucans
essential for biofilm development. Acidulated phosphate-fluoride solution of glycyrrhizin
lessens solubility due to surface coating effects and settlement in the porous structure of enamel
demineralization and enhance fluoride absorption [190]. Glycyrrhizin has shown no significant
impact concerning mineral loss in artificial caries lesions, validated by in vivo study. This might
be due to a lack of glycyrrhizin concentration or exposure duration [191]. In addition,
glycyrrhizin lessens enamel disintegration by suppressing acid production in dental plaque
[192]. These studies pave the way for randomized clinical studies of licorice in the different
administration forms as herbal lollipops.

5.8. Other Pharmacological Effects

Cancerous conditions that affect the mouth are called oral submucous fibrosis (OSF). Existing
therapies only give short symptomatic alleviation at this time, and there is no viable treatment
for OSF. Therefore, a study was designed to examine the inhibitory effect of isoflavane and
glabridin extracted from licorice root. This study investigated the fibrotic buccal mucosal
fibroblasts in humans on features of the myofibroblast. The outcomes of the study have
displayed that myofibroblast activities were inhibited by glabridin in a dose-dependent manner.
Glabridin also inhibited arecoline-induced myofibroblast activation; therefore, it could be
employed as a natural anti-fibrosis medication to treat the OSF [193]. Glabridin is a
hydrophobic antimelanogenic substance derived from licorice root extracts. Using a human skin
model, the effects of cationic glabridin-containing polymeric micelles produced from PMCP
(Glabridin/PMCP-PM) were evaluated on glabridin’s capacity to enter the skin and suppress
melanogenesis. Glabridin/PMCP-PM has shown promise as a transdermal delivery method for
treating skin hyperpigmentation. Therefore, glabridin is extensively used in cosmetics because
of its ability to enhance pigmentation [194].

A study has shown that licorice extract was more effective on tyrosinase activity than the extract
of glabridin content with predicted based. As a result, we looked for other components that may
be involved in the significant inhibitory action. According to the findings, the licorice extract’s
glabrene and isoliquiritigenin block mono-and diphenolase tyrosinase activities. Isoflavones and
chalcones have been presented as possibilities for skin-lightening agents [195]. Natural
medicine options are deficient in curing acute ischemic stroke. Several neuroprotective
chemicals have been discovered in licorice root. 75 patients with acute ischemic stroke were
admitted to the neurology emergency department at Namazi hospital, connected with Shiraz
University of Medical Sciences in Iran. 75 sufferers of acute ischemic stroke were given 450 or
900 mg licorice extract or placebo capsule doses three times for seven days. The trial’s
outcomes were impressive, and proposed using whole licorice extract to help individuals with
acute ischemic stroke alleviate their neurologic symptoms. Licorice could be beneficial as a
therapy for sufferers with symptoms and acute ischemic stroke [196]. In vitro studies have
shown that neuroprotective medications such as isoliquiritin and liquiritin effectively inhibit
glutamate-mediated cytotoxicity following hypoxic injury to brain tissue. [197,198].

Conjugated active molecules glycyrrhetinic acid, and glucuronic acid forms the glycyrrhizic
acid that is a triterpene. All three medicines are metabolically active and have shown
antioxidant, anti-inflammatory, and antiviral properties [199]. In live mice, flavonoids have
been shown to exhibit neuroprotective properties [197,198,200]. Three triterpenoids and five
flavonoids were extracted from licorice extracts, and they have demonstrated potential
antidiabetic activities in vitro and in vivo. This was accomplished through various mechanisms
of action such as enhancing sensitivity and appetency of insulin receptor sites to insulin,
improving glucose utilization in multiple tissues and organs, resisting peroxidation, clearing free
radicals, enhancing microcirculation, and correcting lipid and protein metabolic disorders in the
body. Multiple signaling pathways, including the AMPK, PI3K/Akt, MAPK, AGE-RAGE,
NLRP3, and NF-кβ, signaling pathways, target the licorice compounds [201]. Rich flavones are
found in the ethanolic extract of G. glabra. Glabridin, glabrol, glabrene, 4′-O-methylglabridin,
and four hydrophobic flavonoids are the main constituents of G. glabra, and they are employed
to cure diabetic nephropathy and chronic hyperglycemia and loss of skeletal muscle
[202,203,204,205]. Licorice and its metabolites offer a lot of medicinal promise for diabetic
mellitus therapy. In vivo, in vitro, and human trials have shown that licorice and secondary
metabolites have potential antidiabetic activities. Thus, licorice has the potential to be used as a
natural therapy for a variety of ailments. However, to assess its pharmaceutical potential, more
profound knowledge of its pharmacological processes is required.

6. Clinical Studies

Bardhan et al. conducted a clinical study to investigate the outcome of licorice on 96 patients
with gastric ulcers, treated them randomly with placebo or deglycyrrhizinated licorice.
However, no difference was observed after four weeks of treatment in the patient’s percentage
ulcer area or clinical conditions [206]. A clinical study was carried on 66 patients to determine
the impact of licorice on non-alcoholic fatty liver disease (NAFLD). They were divided into two
groups, case and control, and it was a randomized, double-blind clinical trial. The patients were
split into two groups: those given licorice and those given a placebo. The mean AST and ALT
levels in the licorice group fell considerably from 58.18 to 49.45 (U/L) and 64.09 to 51.27
(U/L), respectively (all p < 0.001). There was no statistical effect in the control group. There
was no BMI difference after and before the trial, and it was not significant statistically. The
study’s outcome validated a substantial decrease in liver enzymes by the intake of licorice root
extract [207].

Many mechanisms might explain the cause of extended liver enzyme levels. Glycyrrhizin’s anti-
inflammatory action in the liver may be linked to enhanced hepatic lymphocyte activity,
decreased production of IL-10 by liver dendritic cells, and inhibition of the complement’s lytic
pathway [152,208,209,210]. The goal of this trial was to see how effective and safe glycyrrhizin
was in treating severe acute exacerbations (SAE) of chronic hepatitis B (CHB). Randomly two
groups of SAE and CHB were treated with tenofovir plus intravenous glycyrrhizin and
tenofovir. The study outcome indicated that serum level ALT and AST significantly lessened
from baseline at 3, 5, 8, and 15 days treated with tenofovir plus intravenous glycyrrhizin. Week
1 and week 2, there were no relative changes found to baseline who were treated with tenofovir.
Thus, for individuals with SAE of CHB, early administration of glycyrrhizin can be both safe
and beneficial [211]. Several human studies have investigated the effect of glycyrrhizin on
chronic HCV infection; outcomes of these studies have exhibited that glycyrrhizin is adequate
to protect and treat chronic hepatitis C patients [212]. A clinical trial examined the effect of
glycyrrhizin on European patients with hepatitis C virus (HCV)-RNA, and serum ALT and
safety were tested. Fifty-seven chronic hepatitis C patients were randomly assigned to one of
four dosage groups: 80, 160, or 240 mg glycyrrhizin or placebo. 240 mg dose of glycyrrhizin
thrice-weekly does not affect HCV-RNA levels and lowers the serum ALT during treatment,
and it is well tolerated and safe [213]. Glycyrrhizin therapy slows the development of liver
disorder to hepatocellular carcinoma in patients with chronic hepatitis C. Glycyrrhizin was
executed I.V three or six times per week to examine the feasibility and efficacy of serum ALT.
The mean percentage was found serum ALT level 26% and 47% for the three times and six
times per week patients treatment groups. The study’s outcomes have shown that medication six
times per week is more effective than three times per week [214].

Although the mechanism behind its antiviral action isn’t entirely known. Glycyrrhizin lowers
serum ALT through hepatocyte membrane stability, according to one theory [215]. In another
study, it is found that T cell cytotoxicity is suppressed and increased, as well as activation of
endogenous IFNs production. IFN-c, IL-12, and Th1 cytokines are crucial for virus clearance
and T cell-mediated immunity [216]. Retrospective research examined the effect of glycyrrhizin
therapy on hepatocarcinogenesis in interferon (IFN)-resistant hepatitis C. According to the
findings, long-term glycyrrhizin injectable treatment lowers the HCC incidence in patients with
IFN-resistant HCV-related chronic hepatitis and cirrhosis [217]. However, there is a need for
more valuable data as six times weekly mode of administration to validate this administration
dose.

In recent years, antibiotic resistance with H. pylori has increased and reduced the effectiveness
of the antibiotic treatment [218]. 120 individuals with fast urease tests were split into two
groups: the control groups were administered a triple regimen of clarithromycin, and the
research group was administered licorice. Six weeks following treatment, H. pylori eradication
was evaluated. The study’s outcomes have shown that the combination therapy of licorice with
triple administration of clarithromycin improves the eradication of H. pylori in the case of
peptic ulcers [219]. Another study found that the licorice group had an 83.3 percent favorable
therapeutic response than 62.5 percent in the control group (p = 0.018). By blocking the
dihydrofolate reductase enzyme and inhibiting DNA gyrase, a key enzyme for bacterial
transcription and replication, licorice has anti-adhesive and antibacterial properties against H.
pylori. Polysaccharides and aqueous extracts derived from the roots of Glycyrrhiza glabra have
shown an antiadhesive property that might be used to develop cytoprotective preparations with
anti-infectious potential [220]. A clinical study was conducted to find out the effectiveness of
glycyrrhizin on 21 dental students. Glycyrrhizin was applied using a split-mouth method.
Participants were told to stop using all forms of dental hygiene, but no dietary changes were
required. After comparing both the groups, there was a notable decline in plaque in upper
central incisors after three days in the experimental group. This discrepancy indicated a
statistically significant difference. After 4 days, experimental sides had shown less plaque
between the two halves of the mouths than three days. This trial has validated that glycyrrhizin
has the potential to inhibit tooth plaque [221]. Some important clinical studies and their
outcome has been shown in Table 3.

Table 3

Summary of clinical studies and their outcomes.


Study References/
Participants Interventions Comparisons Outcomes
Design NCT Number

No
differences
They were
were found A
randomly
between the randomized
allocated to
96 patients treatment , double-
Deglycyrrhizina treatment either
with gastric groups in blind, [206]
ted licorice with
ulcers the placebo-
deglycyrrhizini
proportions controlled
sed licorice or
with trial.
placebo.
complete
healing.

12(Apparent Dietary Participants of No result Interventio NCT02939144


Mineralocortic Supplement: the single-arm posted nal
oid Excess) Licorice study will
ingest licorice
candy, and
their blood,
saliva, and
urine samples
Study References/
Participants Interventions Comparisons Outcomes
Design NCT Number

will be
collected.

Licorice
Extractum gargling
Liquiritiae will be
Fluidum, 1 g deemed
diluted in 30 cc better than
water, gargle sugar-water
the solution for Randomized only if A
60 s without allocation found non- Randomize
252 NCT02968823
swallowing it Licorice inferior on d, Double-
starting & Sugar water both opioid blind Study
preoperatively, consumptio
3 times a day n and pain
until score and
postoperative superior on
day 2. at least one
of the two.

Triamcinolone Randomize
Licorice & mucoadhesive d by
60 (Oral lichen No result
Triamcinolone film & licorice double- NCT02453503
planus) posted
Acetonide mucoadhesive blind
film clinical trial

Arabic gum
Randomize
63 (High Arabic, Gum, and licorice
No result d, Parallel
Caries Risk Licorice Root, root extracts NCT03684993
posted Assignment
Patients) Chlorhexidine compared to
,
Chlorhexidine

236 (Sore Licorice Versus Licorice Licorice Randomize [12]


Study References/
Participants Interventions Comparisons Outcomes
Design NCT Number

gargling d, Double-
Sugar-water solution, sugar halved the blind
Throat)
Gargle solution incidence of Compariso
sore throat. n

A
significant
drop in liver
2 g aqueous 2 g aqueous
enzymes Double-
licorice root licorice root
66 (NAFLD) following blind [207]
extract for 2 extract and
administrati randomized
months placebo
on of
licorice root
extract.

Early
introduction
of
Tenofovir plus
Tenofovir plus glycyrrhizin
60 (with SAE intravenous Randomize
intravenous can be safe [211]
of CHB) glycyrrhizin d
glycyrrhizin and helpful
and Tenofovir
for patients
with SAE
of CHB.

57(hepatitis C Glycyrrhizin Glycyrrhizin, 240 mg Randomize [213]


patients) or placebo dose of d
glycyrrhizin
thrice-
weekly
does not
affect
Study References/
Participants Interventions Comparisons Outcomes
Design NCT Number

HCV-RNA
levels and
lowers the
serum ALT
during
treatment,
and it is
well-
tolerated
and safe.

In
individuals
with
chronic
hepatitis C,
glycyrrhizin
69 (chronic Glycyrrhizin, therapy Randomize
Glycyrrhizin [214]
hepatitis C) or placebo causes a d
substantial
reduction in
ALT. No
major side
effects were
observed.

1249 (chronic Intravenous The treated and Glycyrrhizi Retrospecti [217]


hepatitis with glycyrrhizin untreated group n injection ve study
or without injection therapy
cirrhosis) significantl
y decreased
the
Study References/
Participants Interventions Comparisons Outcomes
Design NCT Number

incidence of
hepatocellul
ar
carcinoma.

Licorice
enhances
the
Clarithromycin
eradication
120 (dyspepsia -based triple
of H. Randomize
either with regimen, and
Licorice pylori, d controlled [219]
peptic ulcer study group
particularly clinical trial
disease) that received
in the
licorice
presence of
peptic ulcer
disease

Glycyrrhizi
n has the
21 dental Glycyrrhizin
Glycyrrhizin potential to Pilot study [221]
students and placebo
inhibit tooth
plaque

7. Glycyrrhiza glabra Toxicological Effects

Given the widespread desire to use herbal medicine, it is critical to demonstrate the negative
consequences on health. There are currently misconceptions about the safety of herbal
medications. Licorice (Glycyrrhiza glabra) has been used as a natural medicine since ancient
times. Licorice is a familiar household name in various parts of the world with valuable
medicinal properties. However, some studies have shown that licorice has adverse health
consequences. In this section of the article, we compiled scientific research literature on their
adverse effects to emphasize the safety of glycyrrhizin and licorice. Licorice is an extensively
used herbal medication, and it is critical to assess its safety systematically. Licorice is
considered a safe, natural, and effective culinary medication, but it is essential to pay attention
to the dosage and duration. Some studies have shown the toxicity of licorice depending upon the
dosage and duration. The root of the Glycyrrhiza glabra plant is used to derive the licorice,
which has a mineralocorticoid-like action and contains the herbal component glycyrrhizic acid.
Chronic licorice consumption causes a condition comparable to primary hyperaldosteronism.
Excessive licorice consumption can lead to hyper mineralocorticoidism, a condition marked by
salt retention, hypokalemia, hypertension, metabolic alkalosis, hypoaldosteronism, and low
renin activity [222].

In addition, high amounts of glycyrrhizin can produce the effects of hypermineralocorticoids.


Licorice and glycyrrhetic acid saponins may block the enzyme 11-β-hydroxysteroid
dehydrogenase; due to it, cortisol promotes the mineralocorticoid action with the susceptibility
of rising sodium and fall of potassium [223]. A lady of 34 years of age was suspicious of having
experienced acute toxication after ingesting licorice for several months. LC-MS/MS was applied
to assess the extent of licorice components as glycyrrhizin and glycyrrhetic acid with a
mineralocorticoid action. A sensitive and quick method was used for quantifying glycyrrhetic
acid, which included a simple sample preparation. 200 g of licorice had to be consumed in a
licorice ingestion experiment. Because only amounts of glycyrrhetic acid were detected in the
dead woman’s stomach and blood, the potential of acute fatal glycyrrhetic acid poisoning was
ruled out [224]. Daily consumptions of licorice who have mineralocorticoid excess syndromes
turn out to differ extensively (1.5–250 g/day), according to in vivo tests and clinical data
[223]. Glycyrrhiza glabra may induce bloating and retention of water amid premenstrual
syndrome [12]. According to a case study, excessive licorice consumption has been linked to
edema, hypokalemia, and thrombocytopenia. It demonstrates that consuming too much licorice
can have a toxic consequence in the form of thrombocytopenia [225]. A licorice candy cigar is
made up of glycyrrhizic acid that is the constituent of licorice extract. A 49-year-old lady had
weight gain, peripheral edema, and relative hypertension after consuming these licorice candies.
Glycyrrhizic acid reaction subsided spontaneously for the patient. However, health workers
should know the hazardous consequences of natural licorice extract to prevent symptom
development when symptoms are detected early. When patients come with unexplained
hypertension, hypokalemia, edema, rhabdomyolysis, or myoglobinuria, emergency doctors
should inquire about using medications that may include natural licorice extract. Emergency
doctors should ask about the licorice extract medications if the patient comes with
myoglobinuria, hypertension, edema, and unexplained hypokalemia [226].

A patient was presented with acute rhabdomyolysis and a lack of myoadenylate deaminase
(MADA) due to chronic licorice intoxication. The patient underwent a clinical and laboratory
examination, as well as a morphologic analysis of skeletal muscle. Hypokalemia is the most
common sign of licorice intoxication, explaining most reported clinical symptoms and
morphological abnormalities. The lack of MADA might be due to the licorice glycosides’ direct
harmful impact. Lack of MADA and chronic licorice intoxication have been linked to
histochemical, clinical, morphological, and biochemical changes that could be reversed with
licorice withdrawal and potassium supplementation [227]. A study has shown that glycyrrhizin
and Glycyrrhiza glabra is moderately toxic. Amid pregnancy, careful use of glycyrrhizin
and Glycyrrhiza glabra is advisable. Glycyrrhizin and Glycyrrhiza glabra have shown the
cytotoxic effects on cancerous cells selectively. Both have exhibited secondary side effects such
as hypertension and hypokalemia. Hypokalemia increases licorice’s side effects, reduces type 2
11-beta hydroxysteroid dehydrogenase activities, anorexia nervosa, female sex, and
hypertension [228]. More licorice intake may cause hypertension, water retention, sodium,
hypokalemia, and suppress renin-aldosterone [229].

Hereafter, the main challenge lies with the dosing of licorice, as licorice is available in different
forms like beverages, candies, supplements, and extracts. All these have a varying amount of
active constituents of licorice. The manufacturing of variable licorice dietary products is not
strictly regulated in the United States of America also. The upper limit of intake glycyrrhizin
recommended by the European Union in 1991 is 100 mg/day; this quantity is found
approximately in 60–70 g licorice [230]. Clinical trials and in vivo studies have suggested a
daily intake of glycyrrhizin 0.015–0.229 mg/kg body weight/day. Consumption of glycyrrhizin
as licorice has shown low bioavailability, affecting humans and animals [223]. Male rats were
given oral doses of 500, 1000, and 2000 mg/kg licorice extract; no substantial effect on
reproductive function was detected. This study’s outcome displayed that prolonged licorice use
may not produce any significant undesirable effect with the upper-limit dose of 2000 mg/kg
[231]. Many reports have exhibited ocular complexities after the intake of licorice
[232,233,234,235]. Gastrointestinal complications have been disclosed by the use of licorice
and its medications, although most individuals recover without the need for additional treatment
once the herbal medicine is stopped [236]. The reported toxicological effect of licorice has been
shown in Figure 8.

Figure 8
Toxicological effect of licorice.

8. Conclusions and Future Recommendation

Licorice is one of the most effective herbal medications for reducing toxicity and increasing the
efficacy of other herbal medicines when used together. However, the biochemical research of
licorice and its natural composition has been extensively studied, which still needs focus to
authenticate its efficacy for healing various diseases. There is a requirement of studies on
different compounds of licorice and their biological targets to know the mechanism of action.
More studies are demanded to establish the synergy between the efficacy and toxicity of other
constituents in combination preparations. In most cases, the advantages of licorice intake do not
exceed the potential adverse effects. Many people in developing countries still depend on
licorice extract to treat several human diseases. Researchers have developed various medicines
with the aid of licorice. Comprehensive experiments and research have been carried out on the
biological value of active constituents of this herb, and in vitro, in vivo, and human clinical
studies provide us significant confirmation to take to the next level of research.

There is a need for a proper dosing schedule of licorice to cure different diseases; by this way,
the use of licorice in pharmaceutical industries may increase its use, and it should be in a proper
and controlled manner. This review concluded integrating isolated phytochemicals constituents
from licorice and their biological role in fighting various physiological diseases and their
secondary metabolites to develop promising pharmaceutical preparations. Thus, licorice can be
helpful many conditions. To sum up the current review, licorice extracts and licorice flavonoids
have been exploited for the activities such as hepatoprotective, anticancer, antibacterial,
respiratory tract infections, and cardiovascular diseases. However, advance investigations are
needed to extrapolate their mechanism of action in different biological activities. Furthermore,
in-depth research and clinical trials are required on licorice to validate these pharmacological
effects, to establish Glycyrrhiza plant extracts and its phytoconstituents as promising
pharmaceutical and food ingredients and to fill some gaps in its safety and toxicological
characteristics. In addition, well-designed research with various combinations of licorice
formulations in various illnesses will remain an area of future research. We expect that these
future studies will provide the base for the new advancements and usages of licorice.

Acknowledgments

The authors are thankful to the Deanship of Scientific Research, King Khalid University, Abha,
Saudi Arabia, for financially supporting this work through the Large Research Group Program
under grant number (RGP.1/336/42).

Author Contributions

Conceptualization and methodology, S.W., S.A., S.S.A. and W.A.; writing-original draft
preparation, S.W., S.S.A., W.A., M.F.A., M.A. and G.D.; J.L.Nwriting-review and editing,
S.W., S.A., M.F.A., G.K., R.V. and M.S.A. All authors have read and agreed to the published
version of the manuscript.

Funding
This research was funded by Deanship of Scientific Research, King Khalid University, Abha,
Saudi Arabia, through the Large Research Group Program grant number RGP.1/336/42.

Conflicts of Interest

The author confirms that this article content has no conflict of interest.

Footnotes

Publisher’s Note: MDPI stays neutral with regard to jurisdictional claims in published maps
and institutional affiliations.

References

1. Fiore C., Eisenhut M., Ragazzi E., Zanchin G., Armanini D. A history of the therapeutic use
of liquorice in Europe. J. Ethnopharmacol. 2005;99:317–324.
doi: 10.1016/j.jep.2005.04.015. [PMC free article] [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]

2. Mamedov N.A., Egamberdieva D. Plant and Human Health. Volume 3. Springer


International Publishing; Cham, Switzerland: 2019. Phytochemical Constituents and
Pharmacological Effects of Licorice: A Review; pp. 1–21. [Google Scholar]

3. Hayashi H., Yokoshima K., Chiba R., Fujii I., Fattokhov I., Saidov M. Field survey of
Glycyrrhiza plants in Central Asia (5). Chemical characterization of G. bucharica Collected in
Tajikistan. Chem. Pharm. Bull. 2019;67:534–539. doi: 10.1248/cpb.c18-00881. [PubMed]
[CrossRef] [Google Scholar]

4. Sokolov S., Zamotayev I. Directory of Medicinal Plants. Medicina; Moscow, Russia: 1985.
(In Russian) [Google Scholar]

5. Chevallier A. The encyclopedia of medicinal plants. Choice Rev. Online. 1997;34:34–3624.


doi: 10.5860/choice.34-3624. [CrossRef] [Google Scholar]

6. Fenwick G.R., Lutomski J., Nieman C. Liquorice, Glycyrrhiza glabra L.-Composition, uses
and analysis. Food Chem. 1990;38:119–143. doi: 10.1016/0308-8146(90)90159-
2. [CrossRef] [Google Scholar]

7. Esmaeili H., Karami A., Hadian J., Nejad Ebrahimi S., Otto L.G. Genetic structure and
variation in Iranian licorice (Glycyrrhiza glabra L.) populations based on morphological,
phytochemical and simple sequence repeats markers. Ind. Crop. Prod. 2020;145:112140.
doi: 10.1016/j.indcrop.2020.112140. [CrossRef] [Google Scholar]

8. Kang M.R., Park K.H., Oh S.J., Yun J., Lee C.W., Lee M.Y., Han S.-B., Kang J.S.
Cardiovascular protective effect of glabridin: Implications in LDL oxidation and
inflammation. Int. Immunopharmacol. 2015;29:914–918.
doi: 10.1016/j.intimp.2015.10.020. [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]

9. Hui-yan G., Li-dong G., Jing-hua Y. Measurement and comparison of glycyrrhizic acid
contents in root of licorice (Glycyrrhiza uralensis Fisch.) from different cultivating areas. J.
For. Res. 2002;13:141–143. doi: 10.1007/BF02857240. [CrossRef] [Google Scholar]

10. Hayashi H., Hattori S., Inoue K., Khodzhimatov O., Ashurmetov O., Ito M., Honda G. Field
Survey of Glycyrrhiza plants in Central Asia (3). Chemical characterization of G.
glabra collected in Uzbekistan. Chem. Pharm. Bull. 2003;51:1338–1340.
doi: 10.1248/cpb.51.1338. [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]

11. Jiang M., Zhao S., Yang S., Lin X., He X., Wei X., Song Q., Li R., Fu C., Zhang J., et al. An
“Essential Herbal Medicine”—Licorice: A Review of Phytochemicals and Its Effects in
Combination Preparations. J. Ethnopharmacol. 2020;249:112439.
doi: 10.1016/j.jep.2019.112439. [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]

12. Pastorino G., Cornara L., Soares S., Rodrigues F., Oliveira M.B.P.P. Liquorice (Glycyrrhiza
glabra): A phytochemical and pharmacological review. Phytother. Res. 2018;32:2323–2339.
doi: 10.1002/ptr.6178. [PMC free article] [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]

13. Wang L., Yang R., Yuan B., Liu Y., Liu C. The antiviral and antimicrobial activities of
licorice, a widely-used Chinese herb. Acta Pharm. Sin. B. 2015;5:310–315.
doi: 10.1016/j.apsb.2015.05.005. [PMC free article] [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]

14. Gaur R., Yadav K.S., Verma R.K., Yadav N.P., Bhakuni R.S. In vivo anti-diabetic activity
of derivatives of isoliquiritigenin and liquiritigenin. Phytomedicine. 2014;21:415–422.
doi: 10.1016/j.phymed.2013.10.015. [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]

15. Xiaoying W., Han Z., Yu W. Sustained Energy for Enhanced Human Functions and
Activity. Elsevier; Amsterdam, The Netherlands: 2017. Glycyrrhiza glabra (Licorice) pp. 231–
250. [Google Scholar]
16. Rizzato G., Scalabrin E., Radaelli M., Capodaglio G., Piccolo O. A new exploration of
licorice metabolome. Food Chem. 2017;221:959–968.
doi: 10.1016/j.foodchem.2016.11.068. [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]

17. Shibata S. A Drug over the Millennia: Pharmacognosy, chemistry, and pharmacology of
Licorice. Yakugaku Zasshi. 2000;120:849–862.
doi: 10.1248/yakushi1947.120.10_849. [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]

18. Tohma H.S., Gulçin I. Antioxidant and radical scavenging activity of aerial parts and roots
of Turkish liquorice (Glycyrrhiza glabra L.) Int. J. Food Prop. 2010;13:657–671.
doi: 10.1080/10942911003773916. [CrossRef] [Google Scholar]

19. Alsayari A., Wahab S. Genus Ziziphus for the treatment of chronic inflammatory
diseases. Saudi J. Biol. Sci. 2021;28:6897–6914. doi: 10.1016/j.sjbs.2021.07.076. [PMC free
article] [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]

20. Bao F., Bai H.Y., Wu Z.R., Yang Z.G. Phenolic compounds from cultivated Glycyrrhiza
uralensis and their PD-1/PD-L1 inhibitory activities. Nat. Prod. Res. 2021;35:562–569.
doi: 10.1080/14786419.2019.1586698. [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]

21. Tang Z.-H., Li T., Tong Y.-G., Chen X.-J., Chen X.-P., Wang Y.-T., Lu J.-J. A Systematic
review of the anticancer properties of compounds isolated from licorice (Gancao) Planta
Med. 2015;81:1670–1687. doi: 10.1055/s-0035-1558227. [PubMed] [CrossRef] [Google
Scholar]

22. Pu J.-Y., He L., Wu S.-Y., Zhang P., Huang X. [Anti-virus research of triterpenoids in
licorice] Bing du xue bao Chin. J. Virol. 2013;29:673–679. [PubMed] [Google Scholar]

23. El-Saber Batiha G., Magdy Beshbishy A., El-Mleeh A., Abdel-Daim M.M., Prasad Devkota
H. Traditional uses, bioactive chemical constituents, and pharmacological and toxicological
activities of Glycyrrhiza glabra L. (Fabaceae) Biomolecules. 2020;10:352.
doi: 10.3390/biom10030352. [PMC free article] [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]

24. Wang H.-L., Li Y.-X., Niu Y.-T., Zheng J., Wu J., Shi G.-J., Ma L., Niu Y., Sun T., Yu J.-
Q. Observing Anti-inflammatory and anti-nociceptive activities of glycyrrhizin through
regulating COX-2 and pro-inflammatory cytokines expressions in
Mice. Inflammation. 2015;38:2269–2278. doi: 10.1007/s10753-015-0212-3. [PubMed]
[CrossRef] [Google Scholar]
25. Akamatsu H., Komura J., Asada Y., Niwa Y. Mechanism of anti-inflammatory action of
glycyrrhizin: Effect on neutrophil functions including reactive oxygen species
generation. Planta Med. 1991;57:119–121. doi: 10.1055/s-2006-960045. [PubMed]
[CrossRef] [Google Scholar]

26. Simmler C., Pauli G.F., Chen S.-N. Phytochemistry and biological properties of
glabridin. Fitoterapia. 2013;90:160–184. doi: 10.1016/j.fitote.2013.07.003. [PMC free
article] [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]

27. Obolentseva G.V., Litvinenko V.I., Ammosov A.S., Popova T.P., Sampiev A.M.
Pharmacological and therapeutic properties of licorice preparations (A review) Pharm. Chem.
J. 1999;33:427–434. doi: 10.1007/BF02510095. [CrossRef] [Google Scholar]

28. Graebin C.S. Reference Series in Phytochemistry. Nature Publishing Group; Berlin,
Germany: 2018. The pharmacological activities of glycyrrhizinic acid (“Glycyrrhizin”) and
glycyrrhetinic acid; pp. 245–261. [Google Scholar]

29. Eiji O., Yasunori M., Sadahiro W., Junzo S., Noriyuki S., Yasuko M.M., Masanobu M.,
Kozo U. Inhibition of phospholipase A2 and platelet aggregation by glycyrrhizin, an
antiinflammation drug. Acta Med. Okayama. 1983;37:385–391.
doi: 10.18926/AMO/32426. [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]

30. Gottlieb D., Shaw P.D., editors. Mechanism of Action. Springer; Berlin/Heidelberg,
Germany: 1967. [Google Scholar]

31. Anand David A., Arulmoli R., Parasuraman S. Overviews of biological importance of
quercetin: A bioactive flavonoid. Pharmacogn. Rev. 2016;10:84. doi: 10.4103/0973-
7847.194044. [PMC free article] [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]

32. Zhu X., Shi J., Li H. Liquiritigenin attenuates high glucose-induced mesangial matrix
accumulation, oxidative stress, and inflammation by suppression of the NF-кβ and NLRP3
inflammasome pathways. Biomed. Pharmacother. 2018;106:976–982.
doi: 10.1016/j.biopha.2018.07.045. [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]

33. Mazur J., Roy K., Shigdar S., Kanwar J.R. Advances and Avenues in the Development of
Novel Carriers for Bioactives and Biological Agents. Elsevier; Amsterdam, The Netherlands:
2020. Efficacy of Promising Flavonoids from Festuca lonicera, and Acacia genera Against
Glioblastoma Multiforme; Potential for the Dandenong Ranges; pp. 383–422. [Google Scholar]
34. Peng F., Du Q., Peng C., Wang N., Tang H., Xie X., Shen J., Chen J. A Review: The
Pharmacology of isoliquiritigenin. Phytother. Res. 2015;29:969–977.
doi: 10.1002/ptr.5348. [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]

35. Chin Y.-W., Jung H.-A., Liu Y., Su B.-N., Castoro J.A., Keller W.J., Pereira M.A.,
Kinghorn A.D. Anti-oxidant constituents of the roots and stolons of licorice (Glycyrrhiza
glabra) J. Agric. Food Chem. 2007;55:4691–4697. doi: 10.1021/jf0703553. [PubMed]
[CrossRef] [Google Scholar]

36. Jiang J., Zhang X., True A.D., Zhou L., Xiong Y.L. Inhibition of lipid oxidation and
rancidity in precooked pork patties by radical-scavenging licorice (Glycyrrhiza glabra)
Extract. J. Food Sci. 2013;78:C1686–C1694. doi: 10.1111/1750-3841.12273. [PubMed]
[CrossRef] [Google Scholar]

37. Martins N., Barros L., Dueñas M., Santos-Buelga C., Ferreira I.C.F.R. Characterization of
phenolic compounds and antioxidant properties of Glycyrrhiza glabra L. rhizomes and
roots. RSC Adv. 2015;5:26991–26997. doi: 10.1039/C5RA03963K. [CrossRef] [Google
Scholar]

38. Vaya J., Belinky P.A., Aviram M. Antioxidant constituents from licorice roots: Isolation,
structure elucidation and antioxidative capacity toward LDL oxidation. Free. Radic. Biol.
Med. 1997;23:302–313. doi: 10.1016/S0891-5849(97)00089-0. [PubMed] [CrossRef] [Google
Scholar]

39. Xie J., Zhang Y., Wang W., Hou J. Identification and simultaneous determination of
glycyrrhizin, formononetin, glycyrrhetinic acid, liquiritin, isoliquiritigenin, and licochalcone A
in licorice by LC-MS/MS. Acta Chromatogr. 2014;26:507–516.
doi: 10.1556/AChrom.26.2014.3.9. [CrossRef] [Google Scholar]

40. Haraguchi H., Tanimoto K., Tamura Y., Mizutani K., Kinoshita T. Mode of antibacterial
action of retrochalcones from Glycyrrhiza inflata. Phytochemistry. 1998;48:125–129.
doi: 10.1016/S0031-9422(97)01105-9. [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]

41. Jiang D., Rasul A., Batool R., Sarfraz I., Hussain G., Mateen Tahir M., Qin T., Selamoglu
Z., Ali M., Li J., et al. Potential anticancer properties and mechanisms of action of
formononetin. BioMed Res. Int. 2019;2019:5854315. doi: 10.1155/2019/5854315. [PMC free
article] [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]
42. De Simone F., Aquino R., De Tommasi M.N., Piacente S., Pizza C. Chapter 8: Anti-HIV
Aromatic Compounds from Higher Plants. In: Tringali C., editor. Bioactive Compounds from
Biological Sources. CRC Press; Boca Raton, FL, USA: 2001. pp. 305–336.704p [Google
Scholar]

43. Hatano T., Yasuhara T., Okuda T. Anti-human immunodeficiency virus phenolics from
Licorice) Chem. Pharm. Bull. 1988;36:2286–2288. doi: 10.1248/cpb.36.2286. [PubMed]
[CrossRef] [Google Scholar]

44. Fukai T., Cai B.S., Maruno K., Miyakawa Y., Konishi M., Nomura T. An isoprenylated
flavanone from Glycyrrhiza glabra and rec-assay of licorice
phenols. Phytochemistry. 1998;49:2005–2013. doi: 10.1016/S0031-9422(98)00389-
6. [CrossRef] [Google Scholar]

45. Wang D., Liang J., Zhang J., Wang Y., Chai X. Natural chalcones in Chinese Materia
Medica: Licorice. Evid. Based Complement. Altern. Med. 2020;2020:3821248.
doi: 10.1155/2020/3821248. [PMC free article] [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]

46. Li W., Asada Y., Yoshikawa T. Flavonoid constituents from Glycyrrhiza glabra hairy root
cultures. Phytochemistry. 2000;55:447–456. doi: 10.1016/S0031-9422(00)00337-X. [PubMed]
[CrossRef] [Google Scholar]

47. Sharifi-Rad J., Quispe C., Herrera-Bravo J., Belén L.H., Kaur R., Kregiel D., Uprety Y.,
Beyatli A., Yeskaliyeva B., Kırkın C., et al. Glycyrrhiza Genus: Enlightening Phytochemical
Components for pharmacological and health-promoting abilities. Oxidative Med. Cell.
Longev. 2021;2021:7571132. doi: 10.1155/2021/7571132. [PMC free article] [PubMed]
[CrossRef] [Google Scholar]

48. Chen J., Yu X., Huang Y. Inhibitory mechanisms of glabridin on tyrosinase. Spectrochim.
Acta Part A Mol. Biomol. Spectrosc. 2016;168:111–117.
doi: 10.1016/j.saa.2016.06.008. [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]

49. Huang Z.Y., Wang L.J., Wang J.J., Feng W.J., Yang Z.Q., Ni S.H., Huang Y.S., Li H., Yang
Y., Wang M.Q., et al. Hispaglabridin B, a constituent of liquorice identified by a bioinformatics
and machine learning approach, relieves protein-energy wasting by inhibiting forkhead box
O1. Br. J. Pharmacol. 2019;176:267–281. doi: 10.1111/bph.14508. [PMC free
article] [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]
50. Mitscher L.A., Park Y.H., Clark D., Beal J.L. Antimicrobial agents from higher plants.
antimicrobial isoflavanoids and related substances from Glycyrrhiza glabra L. var. typica. J.
Nat. Prod. 1980;43:259–269. doi: 10.1021/np50008a004. [PubMed] [CrossRef] [Google
Scholar]

51. Sharma S., Sharma S., Chourasia R., Pandey A., Rai A.K., Sahoo D. Naturally Occurring
Chemicals Against Alzheimer’s Disease. Academic Press; Cambridge, MA, USA: 2021. Chapter
2—Alzheimer’s disease: Ethanobotanical studies; pp. 11–28. [Google Scholar]

52. Wahab S., Ahmad I., Irfan S., Siddiqua A., Usmani S., Ahmad M.P. Pharmacological
Efficacy and Safety of Glycyrrhiza glabra in the treatment of respiratory tract infections. Mini-
Rev. Med. Chem. 2021;21 doi: 10.2174/1389557521666210927153001. [PubMed]
[CrossRef] [Google Scholar]

53. Ahmed-Farid O.A., Haredy S.A., Niazy R.M., Linhardt R.J., Warda M. Dose-dependent
neuroprotective effect of oriental phyto-derived glycyrrhizin on experimental neuroterminal
norepinephrine depletion in a rat brain model. Chem.-Biol. Interact. 2019;308:279–287.
doi: 10.1016/j.cbi.2019.05.045. [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]

54. Allcock E., Cowdery J. Hypertension induced by liquorice tea. Case


Rep. 2015;2015:bcr2015209926. doi: 10.1136/bcr-2015-209926. [PMC free article] [PubMed]
[CrossRef] [Google Scholar]

55. Akram M., Nawaz A. Effects of medicinal plants on Alzheimer’s disease and memory
deficits. Neural Regeneration Res. 2017;12:660. doi: 10.4103/1673-5374.205108. [PMC free
article] [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]

56. Hasan M.K., Ara I., Mondal M.S.A., Kabir Y. Phytochemistry, pharmacological activity,
and potential health benefits of Glycyrrhiza glabra. Heliyon. 2021;7:e07240.
doi: 10.1016/j.heliyon.2021.e07240. [PMC free article] [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]

57. Chen Y., Deng J., Wen Y., Chen B., Hou J., Peng B., Zhang S., Mi H., Jiang Q., Wu X., et
al. Modified Sijunzi decoction in the treatment of ulcerative colitis in the remission phase:
Study protocol for a series of N-of-1 double-blind, randomised controlled
trials. Trials. 2020;21:396. doi: 10.1186/s13063-020-04315-0. [PMC free article] [PubMed]
[CrossRef] [Google Scholar]
58. Thakur A.K., Raj P. Pharmacological perspective of Glycyrrhiza glabra Linn.: A Mini-
Review. J. Anal. Pharm. Res. 2017;5:00156.
doi: 10.15406/japlr.2017.05.00156. [CrossRef] [Google Scholar]

59. EMA/HMPC . Assessment report on Glycyrrhiza glabra L. and/or Glycyrrhiza inflata Bat.
and/or Glycyrrhiza Uralensis Fisch ex D.C., radix. Volume 44 European Medicines Agency;
Amsterdam, The Netherlands: 2011. [Google Scholar]

60. Asl M.N., Hosseinzadeh H. Review of pharmacological effects of Glycyrrhiza sp. and its
bioactive compounds. Phytother. Res. 2008;22:709–724. doi: 10.1002/ptr.2362. [PMC free
article] [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]

61. Husain I., Bala K., Khan I.A., Khan S.I. A review on phytochemicals, pharmacological
activities, drug interactions, and associated toxicities of licorice (Glycyrrhiza sp.) Food
Front. 2021 doi: 10.1002/fft2.110. preprint. [CrossRef] [Google Scholar]

62. Lim T.K. Edible Medicinal and Non-Medicinal Plants. Volume 10. Springer; Dordrecht,
The Netherlands: 2016. Glycyrrhiza glabra; pp. 354–457. [Google Scholar]

63. Ahmad M.F. Ganoderma lucidum: A rational pharmacological approach to surmount


cancer. J. Ethnopharmacol. 2020;260:113047. doi: 10.1016/j.jep.2020.113047. [PubMed]
[CrossRef] [Google Scholar]

64. Ahmad M.F. Ganoderma lucidum: Persuasive biologically active constituents and their
health endorsement. Biomed. Pharmacother. 2018;107:507–519.
doi: 10.1016/j.biopha.2018.08.036. [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]

65. Hani U., Begum M.Y., Wahab S., Siddiqua A., Osmani R.A.M., Rahmathulla M. A
comprehensive review of current perspectives on novel drug Delivery systems and approaches
for lung cancer management. J. Pharm. Innov. 2021:1–24. doi: 10.1007/s12247-021-09582-
1. [CrossRef] [Google Scholar]

66. Ferlay J., Colombet M., Soerjomataram I., Parkin D.M., Piñeros M., Znaor A., Bray F.
Cancer statistics for the year 2020: An overview. Int. J. Cancer. 2021;149:778–789.
doi: 10.1002/ijc.33588. [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]

67. Panda A.K., Chakraborty D., Sarkar I., Khan T., Sa G. New insights into therapeutic activity
and anticancer properties of curcumin. J. Exp. Pharmacol. 2017;9:31–45.
doi: 10.2147/JEP.S70568. [PMC free article] [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]
68. Wu C.-P., Ohnuma S., Ambudkar S.V. Discovering natural product modulators to overcome
multidrug resistance in cancer chemotherapy. Curr. Pharm. Biotechnol. 2011;12:609–620.
doi: 10.2174/138920111795163887. [PMC free article] [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]

69. Li X., Sun R., Liu R. Natural products in licorice for the therapy of liver diseases: Progress
and future opportunities. Pharmacol. Res. 2019;144:210–226.
doi: 10.1016/j.phrs.2019.04.025. [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]

70. Xiao J. Dietary flavonoid aglycones and their glycosides: Which show better biological
significance? Crit. Rev. Food Sci. Nutr. 2015;57:1874–1905.
doi: 10.1080/10408398.2015.1032400. [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]

71. Zhang Z., Yang L., Hou J., Tian S., Liu Y. Molecular mechanisms underlying the anticancer
activities of licorice flavonoids. J. Ethnopharmacol. 2021;267:113635.
doi: 10.1016/j.jep.2020.113635. [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]

72. Tungmunnithum D., Thongboonyou A., Pholboon A., Yangsabai A. Flavonoids and Other
Phenolic Compounds from Medicinal Plants for Pharmaceutical and Medical Aspects: An
Overview. Medicines. 2018;5:93. doi: 10.3390/medicines5030093. [PMC free article] [PubMed]
[CrossRef] [Google Scholar]

73. Zhou Y., Zheng J., Li Y., Xu D.-P., Li S., Chen Y.-M., Li H.-B. Natural polyphenols for
prevention and treatment of cancer. Nutrients. 2016;8:515. doi: 10.3390/nu8080515. [PMC free
article] [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]

74. Xiu-Rong Z., Shi-Yao W., Wen S., Chao W. Isoliquiritigenin inhibits proliferation and
metastasis of MKN28 gastric cancer cells by suppressing the PI3K/AKT/mTOR signaling
pathway. Mol. Med. Rep. 2018;18:3429–3436. doi: 10.3892/mmr.2018.9318. [PubMed]
[CrossRef] [Google Scholar]

75. Wei F., Jiang X., Gao H.Y., Gao S.H. Liquiritin induces apoptosis and autophagy in
cisplatin (DDP)-resistant gastric cancer cells in vitro and xenograft nude mice in vivo. Int. J.
Oncol. 2017;51:1383–1394. doi: 10.3892/ijo.2017.4134. [PMC free article] [PubMed]
[CrossRef] [Google Scholar]

76. Kwon S.J., Park S.Y., Kwon G.T., Lee K.W., Kang Y.H., Choi M.S., Yun J.W., Jeon J.H.,
Jun J.G., Park J.H.Y. Licochalcone E present in licorice suppresses lung metastasis in the 4T1
mammary orthotopic cancer model. Cancer Prev. Res. 2013;6:603–613. doi: 10.1158/1940-
6207.CAPR-13-0012. [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]
77. Oh H.N., Oh K.B., Lee M.H., Seo J.H., Kim E., Yoon G., Cho S.S., Cho Y.S., Choi H.W.,
Chae J.I.I., et al. JAK2 regulation by licochalcone H inhibits the cell growth and induces
apoptosis in oral squamous cell carcinoma. Phytomedicine. 2019;52:60–69.
doi: 10.1016/j.phymed.2018.09.180. [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]

78. Si L., Yan X., Hao W., Ma X., Ren H., Ren B., Li D., Dong Z., Zheng Q. Licochalcone D
induces apoptosis and inhibits migration and invasion in human melanoma A375 cells. Oncol.
Rep. 2018;39:2160–2170. doi: 10.3892/or.2018.6329. [PMC free article] [PubMed]
[CrossRef] [Google Scholar]

79. Zhang S., Zhou S., Shao J., Qu X. Primary research on chinese medicine treatment of
androgen-independent prostate cancer. Chin. J. Integr. Med. 2009;15:168–169.
doi: 10.1007/s11655-009-0168-y. [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]

80. Vaillancourt K., Lebel G., Pellerin G., Lagha A.B., Grenier D. Effects of the licorice
isoflavans licoricidin and glabridin on the growth, adherence properties, and acid production
of Streptococcus mutans, and assessment of their biocompatibility. Antibiotics. 2021;10:163.
doi: 10.3390/antibiotics10020163. [PMC free article] [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]

81. Tang Z.-H., Chen X., Wang Z.-Y., Chai K., Wang Y.-F., Xu X.-H., Wang X.-W., Lu J.-H.,
Wang Y.-T., Chen X.-P., et al. Induction of C/EBP homologous protein-mediated apoptosis and
autophagy by licochalcone A in non-small cell lung cancer cells. Sci. Rep. 2016;6:26241.
doi: 10.1038/srep26241. [PMC free article] [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]

82. Wang J., Zhang Y.-S., Thakur K., Hussain S.S., Zhang J.-G., Xiao G.-R., Wei Z.-J.
Licochalcone A from licorice root, an inhibitor of human hepatoma cell growth via induction of
cell apoptosis and cell cycle arrest. Food Chem. Toxicol. 2018;120:407–417.
doi: 10.1016/j.fct.2018.07.044. [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]

83. Bortolotto L.F.B., Barbosa F.R., Silva G., Bitencourt T.A., Beleboni R.O., Baek S.J., Marins
M., Fachin A.L. Cytotoxicity of trans-chalcone and licochalcone A against breast cancer cells is
due to apoptosis induction and cell cycle arrest. Biomed. Pharmacother. 2017;85:425–433.
doi: 10.1016/j.biopha.2016.11.047. [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]

84. Qiu C., Zhang T., Zhang W., Zhou L., Yu B., Wang W., Yang Z., Liu Z., Zou P., Liang G.
Licochalcone A inhibits the proliferation of human lung cancer cell lines A549 and H460 by
inducing g2/M cell cycle arrest and ER stress. Int. J. Mol. Sci. 2017;18:1761.
doi: 10.3390/ijms18081761. [PMC free article] [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]
85. Lu W.J., Wu G.J., Chen R.J., Chang C.C., Lien L.M., Chiu C.C., Tseng M.F., Huang L.T.,
Lin K.H. Licochalcone A attenuates glioma cell growth in vitro and in vivo through cell cycle
arrest. Food Funct. 2018;9:4500–4507. doi: 10.1039/C8FO00728D. [PubMed]
[CrossRef] [Google Scholar]

86. Lin X., Tian L., Wang L., Li W., Xu Q., Xiao X. Antitumor effects and the underlying
mechanism of licochalcone A combined with 5-fluorouracil in gastric cancer cells. Oncol.
Lett. 2017;13:1695–1701. doi: 10.3892/ol.2017.5614. [PMC free article] [PubMed]
[CrossRef] [Google Scholar]

87. Fu Y., Hsieh T.C., Guo J., Kunicki J., Lee M.Y.W.T., Darzynkiewicz Z., Wu J.M.
Licochalcone-A, a novel flavonoid isolated from licorice root (Glycyrrhiza glabra), causes G2
and late-G1 arrests in androgen-independent PC-3 prostate cancer cells. Biochem. Biophys. Res.
Commun. 2004;322:263–270. doi: 10.1016/j.bbrc.2004.07.094. [PubMed] [CrossRef] [Google
Scholar]

88. Chen R., Wang M., Liu Q., Wu J., Huang W., Li X., Du B., Xu Q., Duan J., Jiao S., et al.
Sequential treatment with aT19 cells generates memory CAR-T cells and prolongs the lifespan
of Raji-B-NDG mice. Cancer Lett. 2020;469:162–172.
doi: 10.1016/j.canlet.2019.10.022. [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]

89. Morsi M.K., El-Magoli B., Saleh N.T., El-Hadidy E.M., Barakat H.A. Study of antioxidants
and anticancer activity licorice Glycyrrhiza glabra extracts. Egypt. J. Nutr. Feeds. 2008;2:177–
203. [Google Scholar]

90. Vlaisavljević S., Šibul F., Sinka I., Zupko I., Ocsovszki I., Jovanović-Šanta S. Chemical
composition, antioxidant and anticancer activity of licorice from Fruska Gora locality. Ind.
Crop. Prod. 2018;112:217–224. doi: 10.1016/j.indcrop.2017.11.050. [CrossRef] [Google
Scholar]

91. Zhu K., Li K., Wang H., Kang L., Dang C., Zhang Y. Discovery of glabridin as potent
inhibitor of epidermal growth factor receptor in SK-BR-3 Cell. Pharmacology. 2019;104:113–
125. doi: 10.1159/000496798. [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]

92. Zhao H., Yuan X., Li D., Chen H., Jiang J., Wang Z., Sun X., Zheng Q. Isoliquiritigen
enhances the antitumour activity and decreases the genotoxic effect of
cyclophosphamide. Molecules. 2013;18:8786–8798. doi: 10.3390/molecules18088786. [PMC
free article] [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]
93. Wang K.-L., Yu Y.-C., Hsia S.-M. Perspectives on the role of isoliquiritigenin in
Cancer. Cancers. 2021;13:115. doi: 10.3390/cancers13010115. [PMC free article] [PubMed]
[CrossRef] [Google Scholar]

94. Lin L.C., Wu C.H., Shieh T.M., Chen H.Y., Huang T.C., Hsia S.M. The licorice dietary
component isoliquiritigenin chemosensitizes human uterine sarcoma cells to doxorubicin and
inhibits cell growth by inducing apoptosis and autophagy via inhibition of m-TOR signaling. J.
Funct. Foods. 2017;33:332–344. doi: 10.1016/j.jff.2017.03.061. [CrossRef] [Google Scholar]

95. Peng F., Tang H., Liu P., Shen J., Guan X., Xie X., Gao J., Xiong L., Jia L., Chen J., et al.
Isoliquiritigenin modulates MIR-374a/PTEN/Akt axis to suppress breast cancer tumorigenesis
and metastasis. Sci. Rep. 2017;7:9022. doi: 10.1038/s41598-017-08422-y. [PMC free
article] [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]

96. Li Y., Zhao H., Wang Y., Zheng H., Yu W., Chai H., Zhang J., Falck J.R., Guo A.M., Yue
J., et al. Isoliquiritigenin induces growth inhibition and apoptosis through downregulating
arachidonic acid metabolic network and the deactivation of PI3K/Akt in human breast
cancer. Toxicol. Appl. Pharmacol. 2013;272:37–48. doi: 10.1016/j.taap.2013.05.031. [PubMed]
[CrossRef] [Google Scholar]

97. Wang N., Wang Z., Peng C., You J., Shen J., Han S., Chen J. Dietary compound
isoliquiritigenin targets GRP78 to chemosensitize breast cancer stem cells via β-catenin/ABCG2
signaling. Carcinogenesis. 2014;35:2544–2554. doi: 10.1093/carcin/bgu187. [PubMed]
[CrossRef] [Google Scholar]

98. Lin P.H., Chiang Y.F., Shieh T.M., Chen H.Y., Shih C.K., Wang T.H., Wang K.L., Huang
T.C., Hong Y.H., Li S.C., et al. Dietary compound isoliquiritigenin, an antioxidant from
licorice, suppresses triple-negative breast tumor growth via apoptotic death program activation
in cell and xenograft animal models. Antioxidants. 2020;9:228.
doi: 10.3390/antiox9030228. [PMC free article] [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]

99. Cuendet M., Guo J., Luo Y., Chen S., Oteham C.P., Moon R.C., Van Breemen R.B., Marler
L.E., Pezzuto J.M. Cancer chemopreventive activity and metabolism of isoliquiritigenin, a
compound found in Licorice. Cancer Prev. Res. 2010;3:221–232. doi: 10.1158/1940-
6207.CAPR-09-0049. [PMC free article] [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]
100. Hsu Y.L., Kuo P.L., Lin C.C. Isoliquiritigenin induces apoptosis and cell cycle arrest
through p53-dependent pathway in Hep G2 cells. Life Sci. 2005;77:279–292.
doi: 10.1016/j.lfs.2004.09.047. [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]

101. Sun C., Zhang H., Ma X.-f., Zhou X., Gan L., Liu Y.-y., Wang Z. hua Isoliquiritigenin
enhances radiosensitivity of HepG2 Cells via disturbance of redox status. Cell Biochem.
Biophys. 2013;65:433–444. doi: 10.1007/s12013-012-9447-x. [PubMed] [CrossRef] [Google
Scholar]

102. Cuendet M., Oteham C.P., Moon R.C., Pezzuto J.M. Quinone reductase induction as a
biomarker for cancer chemoprevention. J. Nat. Prod. 2006;69:460–463.
doi: 10.1021/np050362q. [PMC free article] [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]

103. Yoshida T., Horinaka M., Takara M., Tsuchihashi M., Mukai N., Wakada M., Sakai T.
Combination of isoliquiritigenin and tumor necrosis factor-related apoptosis-inducing ligand
induces apoptosis in colon cancer HT29 cells. Environ. Health Prev. Med. 2008;13:281–287.
doi: 10.1007/s12199-008-0041-1. [PMC free article] [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]

104. Wahab S., Alshahrani M.Y., Ahmad M.F., Abbas H. Current trends and future perspectives
of nanomedicine for the management of colon cancer. Eur. J. Pharmacol. 2021;910:174464.
doi: 10.1016/j.ejphar.2021.174464. [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]

105. Zhang M.Z., Xu J., Yao B., Yin H., Cai Q., Shrubsole M.J., Chen X., Kon V., Zheng W.,
Pozzi A., et al. Inhibition of 11β-hydroxysteroid dehydrogenase type II selectively blocks the
tumor COX-2 pathway and suppresses colon carcinogenesis in mice and humans. J. Clin.
Investig. 2009;119:876–885. doi: 10.1172/JCI37398. [PMC free article] [PubMed]
[CrossRef] [Google Scholar]

106. Stewart P.M., Prescott S.M. Can licorice lick colon cancer? J. Clin.
Investig. 2009;119:760–763. doi: 10.1172/JCI38936. [PMC free article] [PubMed]
[CrossRef] [Google Scholar]

107. Lee C.K., Park K.K., Lim S.S., Park J.H.Y., Chung W.Y. Effects of the licorice extract
against tumor growth and cisplatin-induced toxicity in a mouse xenograft model of colon
cancer. Biol. Pharm. Bull. 2007;30:2191–2195. doi: 10.1248/bpb.30.2191. [PubMed]
[CrossRef] [Google Scholar]
108. Saeedifar A.M., Mosayebi G., Ghazavi A., Ganji A. Synergistic evaluation of ginger and
licorice extracts in a mouse model of colorectal cancer. Nutr. Cancer. 2021;73:1068–1078.
doi: 10.1080/01635581.2020.1784440. [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]

109. Auyeung K.K.W., Ko J.K.S. Novel herbal flavonoids promote apoptosis but differentially
induce cell cycle arrest in human colon cancer cell. Investig. New Drugs. 2010;28:1–13.
doi: 10.1007/s10637-008-9207-3. [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]

110. Takahashi T., Takasuka N., Iigo M., Baba M., Nishino H., Tsuda H., Okuyama T.
Isoliquiritigenin, a flavonoid from licorice, reduces prostaglandin E2 and nitric oxide, causes
apoptosis, and suppresses aberrant crypt foci development. Cancer Sci. 2004;95:448–453.
doi: 10.1111/j.1349-7006.2004.tb03230.x. [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]

111. Zhou J.-X., Wink M. Reversal of multidrug resistance in human colon cancer and human
leukemia cells by three plant extracts and their major secondary
metabolites. Medicines. 2018;5:123. doi: 10.3390/medicines5040123. [PMC free
article] [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]

112. Hani U., Osmani R.A.M., Siddiqua A., Wahab S., Batool S., Ather H., Sheraba N.,
Alqahtani A. A systematic study of novel drug delivery mechanisms and treatment strategies for
pancreatic cancer. J. Drug Deliv. Sci. Technol. 2021;63:102539.
doi: 10.1016/j.jddst.2021.102539. [CrossRef] [Google Scholar]

113. Kasiappan R., Jutooru I., Mohankumar K., Karki K., Lacey A., Safe S. Reactive oxygen
species (ROS)-inducing triterpenoid inhibits rhabdomyosarcoma cell and tumor growth through
targeting SP transcription factors. Mol. Cancer Res. 2019;17:794–805. doi: 10.1158/1541-
7786.MCR-18-1071. [PMC free article] [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]

114. Yao K., Chen H., Lee M.H., Li H., Ma W., Peng C., Song N.R., Lee K.W., Bode A.M.,
Dang Z., et al. Licochalcone A, a natural inhibitor of c-Jun N-terminal kinase 1. Cancer Prev.
Res. 2014;7:139–149. doi: 10.1158/1940-6207.CAPR-13-0117. [PubMed] [CrossRef] [Google
Scholar]

115. Sharma R., Guru S.K., Jain S.K., Pathania A.S., Vishwakarma R.A., Bhushan S., Bharate
S.B. 3-(2,6-Dichloro-benzyloxy)-11-oxo-olean-12-ene-29-oic acid, a semisynthetic derivative of
glycyrrhetic acid: Synthesis, antiproliferative, apoptotic and anti-angiogenesis
activity. MedChemComm. 2015;6:564–575. doi: 10.1039/C4MD00344F. [CrossRef] [Google
Scholar]
116. Wang Z.Y., Nixon D.W. Licorice and Cancer. Nutr. Cancer. 2001;39:1–11.
doi: 10.1207/S15327914nc391_1. [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]

117. Pirtskhalaishvili G., Hrebinko R.L., Nelson J.B. The treatment of prostate cancer: An
overview of current options. Cancer Pract. 2001;9:295–306. doi: 10.1046/j.1523-
5394.2001.96009.x. [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]

118. Zhang X., Yeung E.D., Wang J., Panzhinskiy E.E., Tong C., Li W., Li J. Isoliquiritigenin,
a natural anti-oxidant, selectively inhibits the proliferation of prostate cancer cells. Clin. Exp.
Pharmacol. Physiol. 2010;37:841–847. doi: 10.1111/j.1440-1681.2010.05395.x. [PubMed]
[CrossRef] [Google Scholar]

119. Lee Y.M., Lim D.Y., Choi H.J., Jung J.I., Chung W.Y., Park J.H.Y. Induction of cell cycle
arrest in prostate cancer cells by the dietary compound isoliquiritigenin. J. Med.
Food. 2009;12:8–14. doi: 10.1089/jmf.2008.0039. [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]

120. Alsayari A., Muhsinah A.B., Almaghaslah D., Annadurai S., Wahab S. Pharmacological
efficacy of Ginseng against respiratory tract infections. Molecules. 2021;26:4095.
doi: 10.3390/molecules26134095. [PMC free article] [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]

121. Wahab S., Ahmad M.F., Hussain A., Usmani S., Shoaib A., Ahmad W. Effectiveness of
Azithromycin as add-on Therapy in COVID-19 Management. Mini-Rev. Med.
Chem. 2021;21:2860–2873. doi: 10.2174/1389557521666210401093948. [PubMed]
[CrossRef] [Google Scholar]

122. Wahab S., Ahmad I., Usmani S., Ahmad M.P. Efficacy of Dexamethasone for the
Treatment of COVID-19 Infection: A Perspective Review. Curr. Drug Deliv. 2020;18:546–554.
doi: 10.2174/1567201817666201006144008. [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]

123. Yu D., Liu X., Zhang G., Ming Z., Wang T. Isoliquiritigenin inhibits cigarette smoke-
induced COPD by attenuating inflammation and oxidative stress via the regulation of the Nrf2
and NF-кβ signaling pathways. Front. Pharmacol. 2018;9:1001.
doi: 10.3389/fphar.2018.01001. [PMC free article] [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]

124. Kim S.H., Hong J.H., Yang W.K., Geum J.H., Kim H.R., Choi S.Y., Kang Y.M., An H.J.,
Lee Y.C. Herbal combinational medication of Glycyrrhiza glabra, Agastache rugosa containing
glycyrrhizic acid, tilianin inhibits neutrophilic lung inflammation by affecting cxcl2,
interleukin17/stat3 signal pathways in a murine model of copd. Nutrients. 2020;12:926.
doi: 10.3390/nu12040926. [PMC free article] [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]
125. Al-Jawad F., Al-Razzuqi R., Hashim H., Al-Bayati N. Glycyrrhiza glabra versus Boswellia
carterii in chronic bronchial asthma: A comparative study of efficacy. Indian J. Allergy Asthma
Immunol. 2012;26:6. doi: 10.4103/0972-6691.104437. [CrossRef] [Google Scholar]

126. Udupa N., Khan S., Polu P., Nayanabhirama U. Herbal medicinal plants as an anticancer
agents exploring newer pharmaceutical aids for safer, economic pharmaceutical dosage forms
view project herbal medicinal plants as an anticancer agents. Ann. Phytomed. 2015;4:37–
45. [Google Scholar]

127. Gumpricht E., Dahl R., Devereaux M.W., Sokol R.J. Licorice compounds glycyrrhizin and
18-glycyrrhetinic acid are potent modulators of bile acid-induced cytotoxicity in rat
hepatocytes. J. Biol. Chem. 2005;280:10556–10563. doi: 10.1074/jbc.M411673200. [PubMed]
[CrossRef] [Google Scholar]

128. Shah S.L., Wahid F., Khan N., Farooq U., Shah A.J., Tareen S., Ahmad F., Khan T.
Inhibitory effects of Glycyrrhiza glabra and its major constituent glycyrrhizin on inflammation-
associated corneal neovascularization. Evid. Based Complement. Altern.
Med. 2018;2018:8438101. doi: 10.1155/2018/8438101. [PMC free article] [PubMed]
[CrossRef] [Google Scholar]

129. Kao T.C., Shyu M.H., Yen G.C. Glycyrrhizic acid and 18β-glycyrrhetinic acid inhibit
inflammation via PI3K/Akt/GSK3β signaling and glucocorticoid receptor activation. J. Agric.
Food Chem. 2010;58:8623–8629. doi: 10.1021/jf101841r. [PubMed] [CrossRef] [Google
Scholar]

130. Zhang W., Hong J., Lin J., Okunieff P., Zhang L. Glycyrrhizic acid mitigates 2nd round
radiotherapy-induced severe lung injury: A Case Report. J. Lung Dis. Treat. 2017;3:1000125.
doi: 10.4172/2472-1018.1000125. [CrossRef] [Google Scholar]

131. Xie Y.C., Dong X.W., Wu X.M., Yan X.F., Xie Q.M. Inhibitory effects of flavonoids
extracted from licorice on lipopolysaccharide-induced acute pulmonary inflammation in
mice. Int. Immunopharmacol. 2009;9:194–200. doi: 10.1016/j.intimp.2008.11.004. [PubMed]
[CrossRef] [Google Scholar]

132. Ram A., Mabalirajan U., Das M., Bhattacharya I., Dinda A.K., Gangal S.V., Ghosh B.
Glycyrrhizin alleviates experimental allergic asthma in mice. Int.
Immunopharmacol. 2006;6:1468–1477. doi: 10.1016/j.intimp.2006.04.020. [PubMed]
[CrossRef] [Google Scholar]
133. Hocaoglu A.B., Karaman O., Erge D.O., Erbil G., Yilmaz O., Bagriyanik A., Uzuner N.
Glycyrrhizin and long-term histopathologic changes in a murine model of asthma. Curr. Ther.
Res. Clin. Exp. 2011;72:250–261. doi: 10.1016/j.curtheres.2011.11.002. [PMC free
article] [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]

134. Dogan M.F., Parlar A., Cam S.A., Tosun E.M., Uysal F., Arslan S.O. Glabridin attenuates
airway inflammation and hyperresponsiveness in a mice model of ovalbumin-induced
asthma. Pulm. Pharmacol. Ther. 2020;63:101936. doi: 10.1016/j.pupt.2020.101936. [PubMed]
[CrossRef] [Google Scholar]

135. [(accessed on 3 November 2021)];Biological Effects of Quercetin in COPD. 2019 Case


Medical Research. Available online: https://clinicaltrials.gov/ct2/show/NCT03989271

136. Deutch M.R., Grimm D., Wehland M., Infanger M., Krüger M. Bioactive Candy: Effects
of licorice on the cardiovascular system. Foods. 2019;8:495. doi: 10.3390/foods8100495. [PMC
free article] [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]

137. Wu F., Jin Z., Jin J. Hypoglycemic effects of glabridin, a polyphenolic flavonoid from
licorice, in an animal model of diabetes mellitus. Mol. Med. Rep. 2013;7:1278–1282.
doi: 10.3892/mmr.2013.1330. [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]

138. Meyer: Pseudohyperaldosteronismus-Lakritzverzehr mit Folgen—Google Scholar.


[(accessed on 23 July 2021)]. Available online: https://scholar.google.com/scholar_lookup?
title=Pseudohyperaldosteronismus:+Lakritzverzehr+mit+Folgen&author=Meyer,
+R.&publication_year=2000&journal=Dtsch.+Arztebl.+Int.&volume=97&pages=A-596

139. Rasool M., Iqbal J., Malik A., Ramzan H.S., Qureshi M.S., Asif M., Qazi M.H., Kamal
M.A., Chaudhary A.G.A., Al-Qahtani M.H., et al. Hepatoprotective effects of Silybum
marianum (Silymarin) and Glycyrrhiza glabra (Glycyrrhizin) in combination: A possible
synergy. Evid. Based Complement. Altern. Med. 2014;2014:641597.
doi: 10.1155/2014/641597. [PMC free article] [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]

140. Ashfaq U.A., Masoud M.S., Nawaz Z., Riazuddin S. Glycyrrhizin as antiviral agent against
Hepatitis C virus. J. Transl. Med. 2011;9:112. doi: 10.1186/1479-5876-9-112. [PMC free
article] [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]

141. Yoh T., Nakashima T., Sumida Y., Kakisaka Y., Nakajima Y., Ishikawa H., Sakamoto Y.,
Okanoue T., Mitsuyoshi H. Effects of glycyrrhizin on glucocorticoid signaling pathway in
hepatocytes. Dig. Dis. Sci. 2002;47:1775–1781. doi: 10.1023/A:1016492527927. [PubMed]
[CrossRef] [Google Scholar]

142. Manns M.P., Wedemeyer H., Singer A., Khomutjanskaja N., Dienes H.P., Roskams T.,
Goldin R., Hehnke U., Inoue H. Glycyrrhizin in patients who failed previous interferon alpha-
based therapies: Biochemical and histological effects after 52 weeks. J. Viral
Hepat. 2012;19:537–546. doi: 10.1111/j.1365-2893.2011.01579.x. [PMC free article] [PubMed]
[CrossRef] [Google Scholar]

143. Liao H.-L., Ma T.-C., Li Y.-C., Chen J.-T., Chang Y.-S. Concurrent use of corticosteroids
with licorice-containing TCM preparations in Taiwan: A National health insurance database
study. J. Altern. Complement. Med. 2010;16:539–544. doi: 10.1089/acm.2009.0267. [PubMed]
[CrossRef] [Google Scholar]

144. Del Prete A., Scalera A., Iadevaia M.D., Miranda A., Zulli C., Gaeta L., Tuccillo C.,
Federico A., Loguercio C. Herbal products: Benefits, limits, and applications in chronic liver
disease. Evid. Based Complement. Altern. Med. 2012;2012:837939.
doi: 10.1155/2012/837939. [PMC free article] [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]

145. Zhao R., Yang B., Wang L., Xue P., Deng B., Zhang G., Jiang S., Zhang M., Liu M., Pi J.,
et al. Curcumin protects human keratinocytes against inorganic arsenite-induced acute
cytotoxicity through an NRF2-dependent mechanism. Oxidative Med. Cell.
Longev. 2013;2013:412576. doi: 10.1155/2013/412576. [PMC free article] [PubMed]
[CrossRef] [Google Scholar]

146. Huang X., Qin J., Lu S. Magnesium isoglycyrrhizinate protects hepatic L02 cells from
ischemia/reperfusion induced injury. Int. J. Clin. Exp. Pathol. 2014;7:4755–4764. [PMC free
article] [PubMed] [Google Scholar]

147. Liu M., Zheng B., Liu P., Zhang J., Chu X., Dong C., Shi J., Liang Y., Chu L., Liu Y., et
al. Exploration of the hepatoprotective effect and mechanism of magnesium isoglycyrrhizinate
in mice with arsenic trioxide-induced acute liver injury. Mol. Med. Rep. 2021;23:438.
doi: 10.3892/mmr.2021.12077. [PMC free article] [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]

148. Jian-ping Y. Advances in Studies on The Synthesis of Glycyrrhizic acid, Glycyrrhetinic


acid derivatives and their biological activities. Lishizhen Med. Mater. Med. Res. 2012;23:1174–
1182. [Google Scholar]
149. Tang B., Qiao H., Meng F., Sun X. Glycyrrhizin attenuates endotoxin-induced acute liver
injury after partial hepatectomy in rats. Braz. J. Med Biol. Res. 2007;40:1637–1646.
doi: 10.1590/S0100-879X2006005000173. [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]

150. Hu C.-C., Chen W.-K., Liao P.-H., Yu W.-C., Lee Y.-J. Synergistic effect of cadmium
chloride and acetaldehyde on cytotoxicity and its prevention by quercetin and
glycyrrhizin. Mutat. Res. Genet. Toxicol. Environ. Mutagenesis. 2001;496:117–127.
doi: 10.1016/S1383-5718(01)00214-5. [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]

151. Rahman S., Sultana S. Chemopreventive activity of glycyrrhizin on lead acetate mediated
hepatic oxidative stress and its hyperproliferative activity in Wistar rats. Chem. Biol.
Interact. 2006;160:61–69. doi: 10.1016/j.cbi.2005.12.003. [PubMed] [CrossRef] [Google
Scholar]

152. Fujisawa Y., Sakamoto M., Matsushita M., Fujita T., Nishioka K. Glycyrrhizin inhibits the
lytic pathway of complement—Possible mechanism of its anti-inflammatory effect on liver cells
in viral hepatitis. Microbiol. Immunol. 2000;44:799–804. doi: 10.1111/j.1348-
0421.2000.tb02566.x. [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]

153. Roots L., Patil S.M., Patil M.B., Sapkale G.N. Antimicrobial activity of Glycyrrhiza
Glabra. CAB Direct. 2009;7:585–591. [Google Scholar]

154. Shinwari Z.K., Khan I., Naz S., Hussain A. Assessment of antibacterial activity of three
plants used in Pakistan to cure respiratory diseases. Afr. J. Biotechnol. 2009;8:7082–7086.
doi: 10.4314/ajb.v8i24.68799. [CrossRef] [Google Scholar]

155. Ayfer Atefi D., Turgay Erdo Ö. Antimicrobial activities of various medicinal and
commercial plant extracts T›bbi ve Ticari Amaçl› Kullan›lan Baz› Bitki Ekstraktlar›n›n
Antimikrobiyal Etkileri. Turk. J. Biol. 2003;27:157–162. [Google Scholar]

156. Irani M., Sarmadi M., Bernard F., Ebrahimi G.H., Bazarnov H.S. Leaves antimicrobial
activity of Glycyrrhiza glabra L. Iran. J. Pharm. Res. 2010;9:425–428.
doi: 10.22037/ijpr.2010.909. [PMC free article] [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]

157. Karahan F., Avsar C., Ozyigit I.I., Berber I. Antimicrobial and antioxidant activities of
medicinal plant Glycyrrhiza glabra var. glandulifera from different habitats. Biotechnol.
Biotechnol. Equip. 2016;30:797–804.
doi: 10.1080/13102818.2016.1179590. [CrossRef] [Google Scholar]
158. Gupta V.K., Fatima A., Faridi U., Negi A.S., Shanker K., Kumar J.K., Rahuja N., Luqman
S., Sisodia B.S., Saikia D., et al. Antimicrobial potential of Glycyrrhiza glabra roots. J.
Ethnopharmacol. 2008;116:377–380. doi: 10.1016/j.jep.2007.11.037. [PubMed]
[CrossRef] [Google Scholar]

159. Shirazi M.H., Ranjbar R., Eshraghi S., Sadeghi G., Jonaidi N., Bazzaz N., Izadi M.,
Sadeghifard N. An Evaluation of antibacterial activity of Glycyrrhiza glabra Extract on the
growth of Salmonella, Shigella and ETEC E. coli. J. Biol. Sci. 2007;7:827–829.
doi: 10.3923/jbs.2007.827.829. [CrossRef] [Google Scholar]

160. Sedighinia F., Safipour Afshar A., Soleimanpour S., Zarif R., Asili J., Ghazvini K.
Antibacterial activity of Glycyrrhiza glabra against oral pathogens: An in vitro study. Avicenna
J. Phytomed. 2012;2:118–124. doi: 10.22038/ajp.2012.83. [PMC free article] [PubMed]
[CrossRef] [Google Scholar]

161. Jafari-Sales A., Bolouri P. Evaluation of the antimicrobial effects of Glycyrrhiza glabra L.
on some gram positive and gram negative pathogenic bacteria in laboratory conditions. Jorjani
Biomed. J. 2018;6:78–84. doi: 10.29252/jorjanibiomedj.6.4.78. [CrossRef] [Google Scholar]

162. Geetha R.V., Anitha R. In vitro evaluation of anti mycotic activity of ethanolic extract
of Glycyrrhiza glabra. Asian J. Pharm. Clin. Res. 2013;6:205–206. [Google Scholar]

163. Iqbal Z. Antioxidant and antibacterial activity of organic extracts of roots of Glycyrrhiza
glabra Linn. Plant. 2017;5:68. doi: 10.11648/j.plant.20170504.12. [CrossRef] [Google Scholar]

164. Yang R., Yuan B.C., Ma Y.S., Zhou S., Liu Y. The anti-inflammatory activity of licorice, a
widely used chinese herb. Pharm. Biol. 2017;55:5–18.
doi: 10.1080/13880209.2016.1225775. [PMC free article] [PubMed] [CrossRef] [Google
Scholar]

165. Rajagopalan P., Wahab S., Dera A., Chandramoorthy H., Irfan S., Patel A., Abullias S.,
Zaman G., Ahmad I. Anti-cancer activity of ethanolic leaf extract of Salvia officinalis against
oral squamous carcinoma cells in vitro via caspase mediated mitochondrial
apoptosis. Pharmacogn. Mag. 2020;16:554. doi: 10.4103/pm.pm_90_20. [CrossRef] [Google
Scholar]

166. Meng X., Zhang X., Su X., Liu X., Ren K., Ning C., Zhang Q., Zhang S. Daphnes Cortex
and its licorice-processed products suppress inflammation via the TLR4/NF-кβ/NLRP3
signaling pathway and regulation of the metabolic profile in the treatment of rheumatoid
arthritis. J. Ethnopharmacol. 2021;283:114657. doi: 10.1016/j.jep.2021.114657. [PubMed]
[CrossRef] [Google Scholar]

167. Vasanth M.P., Purushotham K.G., Sathish M., Vimal Raj D., Venkatesh M. In-vitro anti-
inflammatory activity of liquorice (Glycyrrhiza glabra) using aqueous extract. Int. J. Res.
Pharm. Sci. 2020;11:657–662. doi: 10.26452/ijrps.v11i1.1872. [CrossRef] [Google Scholar]

168. Shin E.M., Zhou H.Y., Guo L.Y., Kim J.A., Lee S.H., Merfort I., Kang S.S., Kim H.S.,
Kim S., Kim Y.S. Anti-inflammatory effects of glycyrol isolated from Glycyrrhiza uralensis in
LPS-stimulated RAW264.7 macrophages. Int. Immunopharmacol. 2008;8:1524–1532.
doi: 10.1016/j.intimp.2008.06.008. [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]

169. Yu X., Bao Y., Meng X., Wang S., Li T., Chang X., Xu W., Yang G., Bo T. Multi-pathway
integrated adjustment mechanism of licorice flavonoids presenting anti-inflammatory
activity. Oncol. Lett. 2019;18:4956–4963. doi: 10.3892/ol.2019.10793. [PMC free
article] [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]

170. Yin L., Guan E., Zhang Y., Shu Z., Wang B., Wu X., Chen J., Liu J., Fu X., Sun W., et al.
Chemical profile and anti-inflammatory activity of total flavonoids from Glycyrrhiza
uralensis fisch. Iran. J. Pharm. Res. 2018;17:726–734. doi: 10.22037/ijpr.2018.2197. [PMC
free article] [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]

171. Liu X., Zhu Q., Zhang M., Yin T., Xu R., Xiao W., Wu J., Deng B., Gao X., Gong W., et
al. Isoliquiritigenin ameliorates acute pancreatitis in mice via inhibition of oxidative stress and
modulation of the Nrf2/HO-1 pathway. Oxidative Med. Cell. Longev. 2018;2018:7161592.
doi: 10.1155/2018/7161592. [PMC free article] [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]

172. Zhang M., Wu Y.-Q., Xie L., Wu J., Xu K., Xiao J., Chen D.-Q. Corrigendum:
Isoliquiritigenin protects against pancreatic injury and intestinal dysfunction after severe acute
pancreatitis via Nrf2 signaling. Front. Pharmacol. 2019;10:788.
doi: 10.3389/fphar.2019.00788. [PMC free article] [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]

173. Tang Y., Wang C., Wang Y., Zhang J., Wang F., Li L., Meng X., Li G., Li Y., Wang L.
Isoliquiritigenin attenuates LPS-induced AKI by suppression of inflammation involving NF-кβ
pathway. Am. J. Transl. Res. 2018;10:4141–4151. [PMC free article] [PubMed] [Google
Scholar]

174. Zhao H., Zhang N., Ho V., Ding M., He W., Niu J., Yang M., Du X.L., Zorzi D., Chavez-
MacGregor M., et al. Adherence to treatment guidelines and survival for older patients with
stage II or III colon cancer in Texas from 2001 through 2011. Cancer. 2018;124:679–687.
doi: 10.1002/cncr.31094. [PMC free article] [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]

175. Liao Y., Tan R.Z., Li J.C., Liu T.T., Zhong X., Yan Y., Yang J.K., Lin X., Fan J.M., Wang
L. Isoliquiritigenin attenuates uuo-induced renal inflammation and fibrosis by inhibiting
mincle/syk/ nf-kappa b signaling pathway. Drug Des. Dev. Ther. 2020;14:1455–1468.
doi: 10.2147/DDDT.S243420. [PMC free article] [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]

176. Xiong D., Hu W., Ye S.-T., Tan Y.-S. Isoliquiritigenin alleviated the Ang II-induced
hypertensive renal injury through suppressing inflammation cytokines and oxidative stress-
induced apoptosis via Nrf2 and NF-кβ pathways. Biochem. Biophys. Res.
Commun. 2018;506:161–168. doi: 10.1016/j.bbrc.2018.09.013. [PubMed] [CrossRef] [Google
Scholar]

177. Abdel Maksoud H.A., Abdel Magid A.D., Mostafa Y.M., Elharrif M.G., Sorour R.I.,
Sorour M.I. Ameliorative effect of liquorice extract versus silymarin in experimentally induced
chronic hepatitis: A biochemical and genetical study. Clin. Nutr. Exp. 2019;23:69–79.
doi: 10.1016/j.yclnex.2018.10.005. [CrossRef] [Google Scholar]

178. Michaelis M., Geiler J., Naczk P., Sithisarn P., Leutz A., Doerr H.W., Cinatl J.
Glycyrrhizin exerts antioxidative effects in H5N1 Influenza A virus-infected cells and inhibits
virus replication and pro-inflammatory gene expression. PLoS ONE. 2011;6:e19705.
doi: 10.1371/journal.pone.0019705. [PMC free article] [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]

179. Hassan Khattab H.A.R., Abdel-Dayem U.A., Abdulsalam Jambi H., Tallat Abbas A.,
Ahmead Abdul-Jawad M.T., Fouad El-Shitany N.A.E.A. Licorice (Glycyrrhizza glabra) extract
prevents production of th2 cytokines and free radicals induced by ova albumin in mice. Int. J.
Pharmacol. 2018;14:1072–1079. doi: 10.3923/ijp.2018.1072.1079. [CrossRef] [Google
Scholar]

180. Jia T., Qiao J., Guan D., Chen T. Anti-inflammatory effects of licochalcone A on IL-1β-
stimulated human osteoarthritis chondrocytes. Inflammation. 2017;40:1894–1902.
doi: 10.1007/s10753-017-0630-5. [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]

181. Franceschelli S., Pesce M., Ferrone A., Gatta D.M.P., Patruno A., De Lutiis M.A., Quiles
J.L., Grilli A., Felaco M., Speranza L. Biological effect of licochalcone C on the regulation of
PI3K/Akt/eNOS and NF-кβ/iNOS/NO signaling pathways in H9c2 Cells in response to LPS
stimulation. Int. J. Mol. Sci. 2017;18:690. doi: 10.3390/ijms18040690. [PMC free
article] [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]

182. Allukian M., Horowitz A.M. Social Injustice and Public Health. Oxford University Press;
Oxford, UK: 2005. Oral Health; pp. 357–377. [Google Scholar]

183. Peres M.A., Macpherson L.M.D., Weyant R.J., Daly B., Venturelli R., Mathur M.R., Listl
S., Celeste R.K., Guarnizo-Herreño C.C., Kearns C., et al. Oral diseases: A global public health
challenge. Lancet. 2019;394:249–260. doi: 10.1016/S0140-6736(19)31146-8. [PubMed]
[CrossRef] [Google Scholar]

184. Ahmad I., Irfan S., Abohashrh M., Wahab S., Abullais S.S., Javali M.A., Nisar N., Alam
M.M., Srivastava S., Saleem M., et al. Inhibitory Effect of Nepeta deflersiana on climax
bacterial community isolated from the oral plaque of patients with periodontal
disease. Molecules. 2021;26:202. doi: 10.3390/molecules26010202. [PMC free
article] [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]

185. Takahashi N., Nyvad B. Caries ecology revisited: Microbial dynamics and the caries
process. Caries Res. 2008;42:409–418. doi: 10.1159/000159604. [PubMed] [CrossRef] [Google
Scholar]

186. Takahashi N., Nyvad B. The role of bacteria in the caries process. J. Dent.
Res. 2011;90:294–303. doi: 10.1177/0022034510379602. [PubMed] [CrossRef] [Google
Scholar]

187. Rathee M., Sapra A. Dental Caries. StatPearls Publishing; Treasure Island, FL, USA:
2021. [Google Scholar]

188. Peters M.C., Tallman J.A., Braun T.M., Jacobson J.J. Clinical reduction of S. mutans in
pre-school children using a novel liquorice root extract lollipop: A pilot study. Eur. Arch.
Paediatr. Dent. Off. J. Eur. Acad. Paediatr. Dent. 2010;11:274–278.
doi: 10.1007/BF03262762. [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]

189. Segal R., Pisanty S., Wormser R., Azaz E., Sela M.N. Anticariogenic activity of licorice
and glycyrrhizine I: Inhibition of in vitro plaque formation by Streptococcus mutans. J. Pharm.
Sci. 1985;74:79–81. doi: 10.1002/jps.2600740121. [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]
190. Gedalia I., Stabholtz A., Lavie A., Shapira L., Pisanti S., Segal R. The effect of
glycyrrhizin on in vitro fluoride uptake by tooth enamel and subsequent demineralization. Clin.
Prev. Dent. 1986;8:5–9. [PubMed] [Google Scholar]

191. Deutchman M., Petrou I.D., Mellberg J.R. Effect of fluoride and glycyrrhizin mouthrinses
on artificial caries lesions in vivo. Caries Res. 1989;23:206–208.
doi: 10.1159/000261179. [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]

192. Edgar W.M. Reduction in enamel dissolution by liquorice and glycyrrhizinic acid. J. Dent.
Res. 1978;57:59–64. doi: 10.1177/00220345780570012301. [PubMed] [CrossRef] [Google
Scholar]

193. Lee P.H., Chu P.M., Hsieh P.L., Yang H.W., Chueh P.J., Huang Y.F., Liao Y.W., Yu C.C.
Glabridin inhibits the activation of myofibroblasts in human fibrotic buccal mucosal fibroblasts
through TGF-β/smad signaling. Environ. Toxicol. 2018;33:248–255.
doi: 10.1002/tox.22512. [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]

194. Seino H., Arai Y., Nagao N., Ozawa N., Hamada K. Efficient percutaneous delivery of the
antimelanogenic agent glabridin using cationic amphiphilic chitosan micelles. PLoS
ONE. 2016;11:e0164061. doi: 10.1371/journal.pone.0164061. [PMC free article] [PubMed]
[CrossRef] [Google Scholar]

195. Nerya O., Vaya J., Musa R., Izrael S., Ben-Arie R., Tamir S. Glabrene and isoliquiritigenin
as tyrosinase inhibitors from licorice roots. J. Agric. Food Chem. 2003;51:1201–1207.
doi: 10.1021/jf020935u. [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]

196. Ravanfar P., Namazi G., Atigh M., Zafarmand S., Hamedi A., Salehi A., Izadi S., Borhani-
Haghighi A. Efficacy of whole extract of licorice in neurological improvement of patients after
acute ischemic stroke. J. Herb. Med. 2016;6:12–17.
doi: 10.1016/j.hermed.2015.12.001. [CrossRef] [Google Scholar]

197. Yang E.J., Min J.S., Ku H.Y., Choi H.S., Park M.-k., Kim M.K., Song K.S., Lee D.S.
Isoliquiritigenin isolated from Glycyrrhiza uralensis protects neuronal cells against glutamate-
induced mitochondrial dysfunction. Biochem. Biophys. Res. Commun. 2012;421:658–664.
doi: 10.1016/j.bbrc.2012.04.053. [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]

198. Yang E.J., Park G.H., Song K.S. Neuroprotective effects of liquiritigenin isolated from
licorice roots on glutamate-induced apoptosis in hippocampal neuronal
cells. NeuroToxicology. 2013;39:114–123. doi: 10.1016/j.neuro.2013.08.012. [PubMed]
[CrossRef] [Google Scholar]

199. Ming L.J., Yin A.C.Y. Therapeutic effects of glycyrrhizic acid. Nat. Prod.
Commun. 2013;8:415–418. doi: 10.1177/1934578X1300800335. [PubMed] [CrossRef] [Google
Scholar]

200. Zeng L.H., Zhang H.D., Xu C.J., Bian Y.J., Xu X.J., Xie Q.M., Zhang R.H.
Neuroprotective effects of flavonoids extracted from licorice on kainate-induced seizure in mice
through their antioxidant properties. J. Zhejiang Univ. Sci. B. 2013;14:1004–1012.
doi: 10.1631/jzus.B1300138. [PMC free article] [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]

201. Yang L., Jiang Y., Zhang Z., Hou J., Tian S., Liu Y. The anti-diabetic activity of licorice, a
widely used Chinese herb. J. Ethnopharmacol. 2020;263:113216.
doi: 10.1016/j.jep.2020.113216. [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]

202. Yoshioka Y., Yamashita Y., Kishida H., Nakagawa K., Ashida H. Licorice flavonoid oil
enhances muscle mass in KK-Ay mice. Life Sci. 2018;205:91–96.
doi: 10.1016/j.lfs.2018.05.024. [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]

203. Kataya H.H., Hamza A.A., Ramadan G.A., Khasawneh M.A. Effect of licorice extract on
the complications of diabetes nephropathy in rats. Drug Chem. Toxicol. 2011;34:101–108.
doi: 10.3109/01480545.2010.510524. [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]

204. Yamashita Y., Kishida H., Nakagawa K., Yoshioka Y., Ashida H. Liquorice flavonoid oil
suppresses hyperglycaemia accompanied by skeletal muscle myocellular GLUT4 recruitment to
the plasma membrane in KK-A y mice. Int. J. Food Sci. Nutr. 2019;70:294–302.
doi: 10.1080/09637486.2018.1508425. [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]

205. Mustafa S.B., Akram M., Muhammad Asif H., Qayyum I., Hashmi A.M., Munir N., Khan
F.S., Riaz M., Ahmad S. Antihyperglycemic activity of hydroalcoholic extracts of selective
medicinal plants Curcuma longa, Lavandula stoechas, Aegle marmelos, and Glycyrrhiza
glabra and their polyherbal preparation in alloxan-induced diabetic mice. Dose
Response. 2019;17:1559325819852503. doi: 10.1177/1559325819852503. [PMC free
article] [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]

206. Bardhan K.D., Cumberland D.C., Dixon R.A., Holdsworth C.D. Clinical trial of
deglycyrrhizinized liquorice in gastric ulcer. Gut. 1978;19:779–782.
doi: 10.1136/gut.19.9.779. [PMC free article] [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]
207. Hajiaghamohammadi A.A., Ziaee A., Samimi R. The efficacy of licorice root extract in
decreasing transaminase activities in non-alcoholic fatty liver disease: A randomized controlled
clinical trial. Phytother. Res. 2012;26:1381–1384. doi: 10.1002/ptr.3728. [PubMed]
[CrossRef] [Google Scholar]

208. Kwon Y.-J., Son D.-H., Chung T.-H., Lee Y.-J. A Review of the Pharmacological efficacy
and safety of licorice root from corroborative clinical trial findings. J. Med. Food. 2020;23:12–
20. doi: 10.1089/jmf.2019.4459. [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]

209. Abe M., Akbar F., Hasebe A., Horiike N., Onji M. Glycyrrhizin enhances interleukin-10
production by liver dendritic cells in mice with hepatitis. J. Gastroenterol. 2003;38:962–967.
doi: 10.1007/s00535-003-1179-7. [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]

210. Miyaji C., Miyakawa R., Watanabe H., Kawamura H., Abo T. Mechanisms underlying the
activation of cytotoxic function mediated by hepatic lymphocytes following the administration
of glycyrrhizin. Int. Immunopharmacol. 2002;2:1079–1086. doi: 10.1016/S1567-
5769(02)00033-4. [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]

211. Hung C.-H., Kee K.-M., Chen C.-H., Tseng P., Tsai M.-C., Chen C.-H., Wang J.-H.,
Chang K.-C., Kuo Y.-H., Yen Y.-H., et al. A Randomized controlled trial of glycyrrhizin plus
Tenofovir vs. Tenofovir in chronic Hepatitis B with severe acute exacerbation. Clin. Transl.
Gastroenterol. 2017;8:e104. doi: 10.1038/ctg.2017.29. [PMC free article] [PubMed]
[CrossRef] [Google Scholar]

212. Kumada H. Long-term treatment of chronic hepatitis C with glycyrrhizin [Stronger Neo-
Minophagen C (SNMC)] for preventing liver cirrhosis and hepatocellular
carcinoma. Oncology. 2002;62:94–100. doi: 10.1159/000048283. [PubMed]
[CrossRef] [Google Scholar]

213. Van Rossum T.G.J., Vulto A.G., Hop W.C.J., Brouwer J.T., Niesters H.G.M., Schalm
S.W. Intravenous glycyrrhizin for the treatment of chronic hepatitis C: A double-blind,
randomized, placebo-controlled phase I/II trial. J. Gastroenterol. Hepatol. 1999;14:1093–1099.
doi: 10.1046/j.1440-1746.1999.02008.x. [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]

214. Van Rossum T.G.J., Vulto A.G., Hop W.C.J., Schalm S.W. Glycyrrhizin-induced
reduction of alt in european patients with chronic hepatitis C. Am. J.
Gastroenterol. 2001;96:2432–2437. doi: 10.1016/S0002-9270(01)02612-0. [PubMed]
[CrossRef] [Google Scholar]
215. Nakamura T., Fujii T., Ichihara A. Enzyme leakage due to change of membrane
permeability of primary cultured rat hepatocytes treated with various hepatotoxins and its
prevention by glycyrrhizin. Cell Biol. Toxicol. 1985;1:285–295.
doi: 10.1007/BF00118193. [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]

216. Neumann-Haefelin C., Timm J., Spangenberg H.C., Wischniowski N., Nazarova N.,
Kersting N., Roggendorf M., Allen T.M., Blum H.E., Thimme R. Virological and
immunological determinants of intrahepatic virus-specific CD8+ T-cell failure in chronic
hepatitis C virus infection. Hepatology. 2008;47:1824–1836.
doi: 10.1002/hep.22242. [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]

217. Ikeda K., Arase Y., Kobayashi M., Saitoh S., Someya T., Hosaka T., Sezaki H., Akuta N.,
Suzuki Y., Suzuki F., et al. A Long-Term glycyrrhizin injection therapy reduces hepatocellular
carcinogenesis rate in patients with interferon-resistant active chronic hepatitis C: A Cohort
study of 1249 Patients. Dig. Dis. Sci. 2006;51:603–609. doi: 10.1007/s10620-006-3177-
0. [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]

218. An B., Moon B.S., Kim H., Lim H.C., Lee Y.C., Lee G., Kim S.H., Park M., Kim J.B.
Antibiotic resistance in Helicobacter pylori strains and its effect on H. pylori eradication rates in
a single center in Korea. Ann. Lab. Med. 2013;33:415–419.
doi: 10.3343/alm.2013.33.6.415. [PMC free article] [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]

219. Hajiaghamohammadi A.A., Zargar A., Oveisi S., Samimi R., Reisian S. To evaluate of the
effect of adding licorice to the standard treatment regimen of Helicobacter pylori. Braz. J.
Infect. Dis. 2016;20:534–538. doi: 10.1016/j.bjid.2016.07.015. [PMC free article] [PubMed]
[CrossRef] [Google Scholar]

220. Wittschier N., Faller G., Hensel A. Aqueous extracts and polysaccharides from Liquorice
roots (Glycyrrhiza glabra L.) inhibit adhesion of Helicobacter pylori to human gastric
mucosa. J. Ethnopharmacol. 2009;125:218–223. doi: 10.1016/j.jep.2009.07.009. [PubMed]
[CrossRef] [Google Scholar]

221. Steinberg D., Sgan-Cohen H.D., Stabholz A., Pizanty S., Segal R., Sela M.N. The
anticariogenic activity of glycyrrhizin: Preliminary clinical trials. Isr. J. Dent. Sci. 1989;2:153–
157. [PubMed] [Google Scholar]

222. Omar H.R., Komarova I., El-Ghonemi M., Fathy A., Rashad R., Abdelmalak H.D.,
Yerramadha M.R., Ali Y., Helal E., Camporesi E.M. Licorice abuse: Time to send a warning
message. Ther. Adv. Endocrinol. Metab. 2012;3:125–138.
doi: 10.1177/2042018812454322. [PMC free article] [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]

223. Isbrucker R.A., Burdock G.A. Risk and safety assessment on the consumption of licorice
root (Glycyrrhiza sp.), its extract and powder as a food ingredient, with emphasis on the
pharmacology and toxicology of glycyrrhizin. Regul. Toxicol. Pharmacol. 2006;46:167–192.
doi: 10.1016/j.yrtph.2006.06.002. [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]

224. Albermann M.E., Musshoff F., Hagemeier L., Madea B. Determination of glycyrrhetic acid
after consumption of liquorice and application to a fatality. Forensic Sci. Int. 2010;197:35–39.
doi: 10.1016/j.forsciint.2009.12.018. [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]

225. Celik M.M., Karakus A., Zeren C., Demir M., Bayarogullari H., Duru M., Al M. Licorice
induced hypokalemia, edema, and thrombocytopenia. Hum. Exp. Toxicol. 2012;31:1295–1298.
doi: 10.1177/0960327112446843. [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]

226. Johns C. Glycyrrhizic acid toxicity caused by consumption of licorice candy cigars. Can. J.
Emerg. Med. 2009;11:94–96. doi: 10.1017/S1481803500010988. [PubMed] [CrossRef] [Google
Scholar]

227. Caradonna P., Gentiloni N., Servidei S., Perrone G.A., Greco A.V., Russo M.A. Acute
myopathy associated with chronic licorice ingestion: Reversible loss of myoadenylate
deaminase activity. Ultrastruct. Pathol. 1992;16:529–535.
doi: 10.3109/01913129209061544. [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]

228. Nazari S., Rameshrad M., Hosseinzadeh H. Toxicological effects of Glycyrrhiza


glabra (Licorice): A Review. Phytother. Res. 2017;31:1635–1650.
doi: 10.1002/ptr.5893. [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]

229. Farese R.V., Biglieri E.G., Shackleton C.H.L., Irony I., Gomez-Fontes R. Licorice-Induced
Hypermineralocorticoidism. N. Engl. J. Med. 1991;325:1223–1227.
doi: 10.1056/NEJM199110243251706. [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]

230. Miyamoto K., Kawai H., Aoyama R., Watanabe H., Suzuki K., Suga N., Kitagawa W.,
Miura N., Nishikawa K., Imai H. Torsades de Pointes induced by a combination of garenoxacin
and disopyramide and other cytochrome P450, family 3, subfamily A polypeptide-4-influencing
drugs during hypokalemia due to licorice. Clin. Exp. Nephrol. 2010;14:164–167.
doi: 10.1007/s10157-009-0244-9. [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]
231. Shin S., Jang J.Y., Choi B.-I., Baek I.J., Yon J.M., Hwang B.Y., Park D., Jeon J.H., Nam
S.Y., Yun Y.W., et al. Licorice extract does not impair the male reproductive function of
rats. Exp. Anim. 2008;57:11–17. doi: 10.1538/expanim.57.11. [PubMed] [CrossRef] [Google
Scholar]

232. Fraunfelder F.W. Ocular side effects from herbal medicines and nutritional
supplements. Am. J. Ophthalmol. 2004;138:639–647. doi: 10.1016/j.ajo.2004.04.072. [PubMed]
[CrossRef] [Google Scholar]

233. Dobbins K.R.B., Saul R.F. Transient visual loss after licorice ingestion. J. Neuro
Ophthalmol. 2000;20:38–41. doi: 10.1097/00041327-200020010-00013. [PubMed]
[CrossRef] [Google Scholar]

234. Santaella R.M., Fraunfelder F.W. Ocular adverse effects associated with systemic
medications. Drugs. 2007;67:75–93. doi: 10.2165/00003495-200767010-00006. [PubMed]
[CrossRef] [Google Scholar]

235. Hall R.C., Clemett R.S. Central retinal vein occlusion associated with liquorice
ingestion. Clin. Exp. Ophthalmol. 2004;32:341. doi: 10.1111/j.1442-
9071.2004.00830.x. [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]

236. Mao M., Li W., Wang W., Wang S.X., Lu J., Chang Z.F. Adverse reaction induced by
licorice preparations: Clinical analysis of 93 cases. China J. Chin. Mater. Med. 2013;38:3768–
3772. doi: 10.4268/cjcmm20132133. [PubMed] [CrossRef] [Google Scholar]

Articles from Plants are provided here courtesy of Multidisciplinary Digital Publishing
Institute (MDPI)
Vietnamese Translation

GLYCYRRHIZA GLABRA (LICORICE – CAM THẢO): ĐÁNH GIÁ TOÀN DIỆN VỀ HÓA
THỰC VẬT, HOẠT ĐỘNG SINH HỌC, BẰNG CHỨNG LÂM SÀNG VÀ ĐỘC TÍNH

,*
Shadma Wahab , Sivakumar Annadurai , Shahabe Saquib Abullais , Gotam Das , Wasim
Ahmad , Md Faruque Ahmad , Geetha Kandasamy , Rajalakshimi Vasudevan , Md Sajid Ali ,
JL Nguyễn và Mohd Amir

Yun-Soo Seo, Biên tập viên học thuật và Joo-Sun Kim, Biên tập viên học thuật

Thông tin tác giả bài viết ghi chú Thông tin bản quyền và giấy phép Tuyên bố từ chối trách nhiệm
của PMC

trừu tượng

Có hơn 30 loài thuộc chi Glycyrrhiza được phân bố rộng rãi trên toàn thế giới. Đây là loại thảo
dược được kê toa nhiều nhất ở Ai Cập cổ đại, La Mã, Hy Lạp, Đông Trung Quốc và phương
Tây từ thời Hán cũ. Chiết xuất từ rễ cam thảo có nhiều tác dụng hữu ích khác nhau như điều trị
nhiễm trùng họng, bệnh lao, bệnh hô hấp, bệnh gan, kháng khuẩn, chống viêm và suy giảm
miễn dịch. Mặt khác, các bài thuốc cổ truyền đang ngày càng có sức hút để chữa nhiều bệnh. Do
đó, điều quan trọng là sàng lọc các cây thuốc để tìm ra tiềm năng của các hợp chất mới để điều
trị các bệnh mãn tính như hô hấp, tim mạch, chống ung thư, bảo vệ gan, v.v. Công trình này
xem xét toàn diện các công dụng dược lý dân tộc, hóa thực vật, hoạt động sinh học, bằng chứng
lâm sàng và độc tính của cam thảo, sẽ là nguồn tài nguyên cho các nghiên cứu cơ bản và lâm
sàng trong tương lai. Một nỗ lực đã được thực hiện để xác định tác dụng dược lý của cam thảo
đối với các bệnh khác nhau. Ngoài ra, trọng tâm của bài viết đánh giá này là về cơ chế phân tử
của chiết xuất cam thảo và bốn hoạt động dược lý của chúng (isoliquiritigenin, liquidritigenin,
lichalocone và glabridin). Cam thảo có thể là một giải pháp thay thế tự nhiên cho liệu pháp hiện
tại nhằm tiêu diệt các rối loạn mới xuất hiện với tác dụng phụ nhẹ. Đánh giá này sẽ cung cấp
những hiểu biết có hệ thống về loại thuốc cổ xưa này để phát triển và sử dụng lâm sàng hơn
nữa.

Từ khóa: Glycyrrhiza glabra , hóa thực vật, nhiễm trùng đường hô hấp, chống ung thư, bảo vệ
gan, tim mạch
1. Giới thiệu

Thiên nhiên luôn là nguồn cung cấp các chất chữa bệnh tuyệt vời, cung cấp cho chúng ta nhiều
loại cây thuốc tạo ra các chất hóa học thực vật có giá trị. Cam thảo có tên khoa học là
Glycyrrhiza glabra và thuộc họ Leguminosae. G. glabra là một loại thảo mộc Ayurvedic
thường được sử dụng. Cây thuốc này được tìm thấy trên khắp Châu Á cũng như các khu vực của
Châu Âu [ 1 ]. Cam thảo được cho là có nguồn gốc từ Iraq [ 2 ]. G. glabra , loài phân bố rộng
rãi nhất, được tìm thấy ở Ý, Tây Ban Nha, Thổ Nhĩ Kỳ, Kavkaz, miền tây Trung Quốc và Trung
Á. Ngược lại, G. uralensis phân bố ở Trung Á tới Trung Quốc và Mông Cổ [ 3 ]. Nó được trồng
thương mại ở Ý, Tây Ban Nha, Hy Lạp, Pháp, Iran, Iraq, Thổ Nhĩ Kỳ , Turkmenistan,
Uzbekistan, Syria, Afghanistan, Azerbaijan, Ấn Độ, Trung Quốc, Hoa Kỳ và Anh [ 4,5 ] . Cam
thảo là một trong những loại cây có giá trị thương mại nhất trên toàn cầu, có nhiều ứng dụng
trong thuốc lá, mỹ phẩm, công nghiệp thực phẩm và dược phẩm [ 6 ]. Phân tích hóa thực vật và
dược phẩm đã được khám phá rộng rãi về cam thảo [ 3 , 7 , 8 , 9 , 10 ]. Trong y học cổ truyền
Trung Quốc (TCM), Glycyrrhiza glabra được coi là một “loại thuốc thảo dược thiết yếu”. Theo
niềm tin của y học cổ truyền Trung Quốc, “chín trong số mười công thức có chứa cam thảo” và
cam thảo là một trong những loại thuốc thảo dược hiệu quả nhất để giảm độc tính và tăng hiệu
quả của các loại thuốc thảo dược khác khi sử dụng cùng nhau. Nó cũng có thể là một sản phẩm
thực phẩm tốt cho sức khỏe và chất làm ngọt tự nhiên vì nó là một loại thuốc thảo dược “tương
đồng với thực phẩm y học” [ 11 ]. Glycyrrhiza glabra , một trong khoảng 30 loại cam thảo, là
một trong những loài được sử dụng rộng rãi nhất trong thức ăn và thực phẩm [ 12 ]. Axit amin,
protein, đường đơn, polysaccharides, muối khoáng, pectin, tinh bột, sterol, gôm và nhựa đều
được tìm thấy trong cam thảo [ 13 ].

Isoliquiritigenin (2',4',4-trihydroxychalcone, ISL) chiết xuất từ rễ cam thảo có cấu trúc chalcone
có tác dụng chống ung thư mạnh. Glycyrrhizin, axit glycyrrhizinic, isoliquiritin và axit
glycyrrhizic là những hóa chất chính khác trong loại cây này có đặc tính chống xơ vữa động
mạch, chống ung thư, chống tiểu đường, chống vi khuẩn, chống co thắt, chống viêm và chống
hen suyễn [ 14 ]. Cam thảo cũng đã được ghi nhận là có tác dụng giúp giảm mệt mỏi và suy
nhược ở Trung Quốc. Ngoài ra, cam thảo còn có tác dụng chống viêm, giảm phản ứng dị ứng và
ngăn ngừa tổn thương gan. Theo Tổ chức Y tế Thế giới, cam thảo được dùng làm thuốc giảm
đau họng và làm thuốc long đờm chữa viêm phế quản và ho [ 15 ]. Cho đến nay, chưa có báo
cáo nào về các hợp chất có khả năng gây độc từ các loài phân loại đã được nghiên cứu. Tuy
nhiên, một số tác dụng phụ được ghi nhận như sử dụng liều lượng cao trong thời gian dài dẫn
đến bệnh nặng. Tuy nhiên, cây có thể được sử dụng cho mục đích làm thuốc với liều lượng nhỏ
cho các bệnh nặng và không có tác dụng phụ nào được biết đến.

Trong tổng quan hiện tại, nhiều thành phần hóa học của cam thảo đã được nghiên cứu về các
đặc tính dược lý đáng kể của chúng, chẳng hạn như chống ung thư, kháng khuẩn, chống viêm,
bảo vệ tim mạch, bảo vệ gan, chống nhiễm trùng đường hô hấp và nhiều thành phần khác. Dựa
trên tài liệu, cam thảo đã thu hút sự chú ý của nhiều nhà nghiên cứu trong những năm gần đây
và họ nỗ lực khám phá các thành phần hoạt động cũng như cơ chế hoạt động của chúng.
Flavonoid của cam thảo là một trong những chất chiết xuất từ thân và rễ cam thảo, và chúng đã
cho thấy nhiều hoạt động sinh học đầy hứa hẹn. Tổng quan này đã phân tích việc sử dụng dược
lý dân tộc, hóa chất thực vật, hoạt động sinh học, bằng chứng lâm sàng và độc tính của cam thảo
sẽ phục vụ như một nguồn tài nguyên cho các nghiên cứu cơ bản và lâm sàng trong tương lai.
Ngoài ra, trọng tâm của bài viết đánh giá này là về cơ chế phân tử của chiết xuất cam thảo và
bốn hoạt động dược lý của chúng (isoliquiritigenin, liquidritigenin, lichalocone và glabridin).
Cam thảo có thể là một giải pháp thay thế tự nhiên cho liệu pháp hiện tại nhằm tiêu diệt các rối
loạn mới xuất hiện với tác dụng phụ nhẹ. Đánh giá này sẽ cung cấp những hiểu biết có hệ thống
về loại thuốc cổ xưa này để phát triển và sử dụng lâm sàng hơn nữa.

2. Đa dạng sinh học của cam thảo

Có hơn 30 loài thuộc chi Glycyrrhiza được phân bố rộng rãi trên toàn thế giới [ 16 ]. Cam thảo
đã được trồng từ thế kỷ 16 ở châu Âu. Đây là loại thảo dược được kê toa nhiều nhất ở Ai Cập cổ
đại, La Mã, Hy Lạp, Đông Trung Quốc và phương Tây từ thời Hán cũ [ 17 ]. Nhiều loài cam
thảo khác nhau được trồng ở Châu Âu, Hoa Kỳ, Tây Nam Á và Trung Phi, Trung Đông,
Afghanistan và phía Bắc Ấn Độ. Ngoài ra, Anh, Tây Ban Nha, Iraq, Thổ Nhĩ Kỳ, Trung Quốc
và Sicily còn trồng cam thảo vì mục đích thương mại [ 18 ]. Các quốc gia khác cũng đang sản
xuất cam thảo là Pakistan, Azerbaijan, Turkmenistan và Uzbekistan. Trên bản đồ thế giới, các
vùng sản xuất cam thảo được thể hiện trên hình 1 .
Hình 1

Các nước trồng cam thảo trên bản đồ thế giới.

3. Các chất chuyển hóa thứ cấp của cam thảo

Hóa thực vật là môn khoa học liên quan đến các chất hóa học thực vật có nguồn gốc từ thực vật
[ 19 ]. Phần này của bài viết đề cập đến các chất chuyển hóa thứ cấp khác nhau được tìm thấy
trong cam thảo. Các chất chuyển hóa thực vật thứ cấp được chia thành nhiều nhóm dựa trên cấu
trúc hóa học của chúng. Do đó, điều quan trọng là phải khám phá các hoạt động dược lý chính
của các chất chuyển hóa thứ cấp khác nhau của cam thảo như flavanone, coumarin, chalcones,
isoflavone và nhiều chất khác được chứa bởi saponin triterpenoid và các hợp chất phenolic của
cam thảo [ 20 ]. Khoảng 400 hợp chất đã được phân lập từ cam thảo, bao gồm khoảng 300 hợp
chất flavonoid [ 21 ]. Thành phần hoạt động chính của glycyrrhizin, axit glycyrrhetinic và các
dẫn xuất của chúng là triterpenoid [ 22 , 23 , 24 , 25 ]. Glycyrrhizin có thể được chuyển đổi
thành axit glycyrrhetinic thông qua cơ chế trao đổi chất ở người. Do đó, tác dụng dược lý của
axit glycyrrhetinic cũng giống như glycyrrhizin [ 26 ]. Glabridin là isoflavone dồi dào nhất,
chiếm 0,08% đến 0,35% trọng lượng khô của rễ [ 27 ]. Một phân tử axit 18-glycyrrhetinic và hai
phân tử axit glucuronic tạo nên Glycyrrhiza glabra (18-glycyrrhetinic acid-3-O—D-
glucuronopyranosyl-(1 2)—D-glucuronide) [ 28 , 29 ]. Thành phần thực vật của Glycyrrhiza
glabra và cơ chế hoạt động của chúng được trình bày trong Bảng 1 .
4. Thực vật học về cam thảo

Cam thảo được trồng rộng rãi khắp Trung Đông, Châu Á và Châu Âu. Glycyrrhizin, thành phần
chính trong cam thảo, còn được gọi là axit glycyrrhizinic, và nó ngọt hơn sucrose khoảng 50
lần. Nó thường được sử dụng như một chất làm ngọt tự nhiên và thuốc thảo dược. Cam thảo chủ
yếu được sử dụng ở các dạng không dùng làm thuốc ở các quốc gia phương Tây, bao gồm trà
thảo mộc, nước ngọt và các sản phẩm thuốc lá. Nó đã được sử dụng trong y học thảo dược
Trung Quốc trong 1000 năm. Ở Trung Quốc, cam thảo được coi là “loại thuốc tự nhiên quan
trọng”. Người Trung Quốc đã sử dụng cam thảo để tăng cường sức sống cho tim và lá lách (sinh
lực) kể từ năm 25 sau Công nguyên. Nó cũng hữu ích để giảm đau, đờm, co thắt, ho và khó thở.
Một số nghiên cứu về cam thảo đã được thực hiện từ những năm 1960. Glycyrrhizin, axit
glycyrrhizinic, isoliquiritin và axit glycyrrhizic là những hóa chất được tìm thấy trong loại cây
này có đặc tính chống xơ vữa động mạch, chống ung thư, chống tiểu đường, chống vi khuẩn,
chống co thắt, chống viêm và chống hen suyễn [ 51 , 52 , 53 , 54 ]. Loại thảo dược này có thể
được sử dụng để điều trị chứng mất trí nhớ, suy giảm nhận thức và bệnh Alzheimer. Rễ cam
thảo, chiết xuất và các thành phần hoạt tính như isoflavonoid, flavonoid và axit glycyrrhizic đã
chứng minh hiệu quả trong việc điều chỉnh các chức năng hô hấp, điều hòa miễn dịch, tác dụng
chống ung thư, chống viêm, bảo vệ dạ dày ruột và bảo vệ gan [ 15 , 55 ], khiến nó trở thành loại
thảo dược quan trọng nhất và trọng tâm của nghiên cứu y học thảo dược.

Cam thảo Các chế phẩm truyền thống và hiện đại

Nhiều công thức cam thảo truyền thống hiện đã được cấp bằng sáng chế ở Trung Quốc, chẳng
hạn như dung dịch cam thảo uống được kê đơn để điều trị viêm phế quản, cảm lạnh, ho và
nhiễm trùng đường hô hấp trên. Viên Fuzi lizhong điều trị chứng đau thượng vị, các vấn đề về
lá lách và dạ dày, nôn mửa, tiêu chảy và tay chân lạnh. Ngoài ra, Cảm lạnh, sốt, nhức đầu, khô
miệng, ho và đau họng đều được điều trị bằng Bột Yinqiao. Lá lách và dạ dày thiếu khí, phân
lỏng và chán ăn được điều trị bằng Sijunzi Granule [ 11 , 56 , 57 ]. Trong Hệ thống Y học Cổ
truyền Ấn Độ (Ayurveda và Siddha), Glycyrrhiza glabra được sử dụng như một loại thuốc tẩy,
chống loét, chống ho và long đờm. Chiết xuất rễ cây Glycyrrhiza được sử dụng làm thuốc nhỏ
mắt để điều trị viêm kết mạc ở Ấn Độ. Một ví dụ về một số công thức dược phẩm của Ấn Độ có
chứa Glycyrrhiza glabra là GutGard ® có hơn 10% hàm lượng flavonoid được sử dụng làm chất
chống oxy hóa và hỗ trợ đường tiêu hóa bình thường và khỏe mạnh. Health Aid Licorice được
sử dụng để trị ho khan và thúc đẩy hơi thở rõ ràng và thoải mái. Viên nén cam thảo DGL nhai
được sử dụng làm chất bổ sung sức khỏe. Sữa rửa mặt làm trắng da rõ ràng của công ty
Himalaya có chứa quả lựu, nghệ tây, cam thảo và dammer trắng, loại bỏ vết thâm, làm sạch và
làm sạch tạp chất. Hơn nữa, viên nang Solaray Licorice 450 mg-100 được sử dụng như một sản
phẩm dinh dưỡng [ 58 ].

Glycyrrhiza glabra , cơ số được sử dụng như tá dược trong trà thảo dược và chiết xuất trong các
sản phẩm y tế khác ở một số quốc gia châu Âu như Đức, Áo, Cộng hòa Séc, Hà Lan, Áo và Na
Uy). Một chiết xuất mềm Liquiritiae radix đã có mặt trên thị trường ở Đức dưới dạng thuốc y
học cổ truyền, được sử dụng bằng đường uống để thúc đẩy chức năng dạ dày, ít nhất là từ năm
1976. Theo quy trình Cấp phép Tiếp thị Tiêu chuẩn Đức, nhiều sản phẩm kết hợp, chủ yếu với
Hederae helicis folium và Thymi herba , đang có mặt trên thị trường dưới dạng trà thảo dược. Ở
Pháp, có hai combo; đầu tiên, chiết xuất glycyrrhiza kết hợp với levomenthol, được sử dụng để
giảm bớt kích ứng cổ họng. Loại thứ hai là một loại trà thảo dược có chứa liquiritiae radix và
Melissa, theo truyền thống được sử dụng để hỗ trợ tiêu hóa [ 59 ].

Cam thảo có nhiều dạng khác nhau để điều trị các bệnh khác nhau, bao gồm cả dịch truyền và
thuốc sắc từ rễ khô. Liều lượng cam thảo khác nhau tùy thuộc vào loại chế phẩm và vấn đề sức
khỏe. Ba lần một ngày, nên dùng cam thảo từ 1,0 đến 5,0 g bột rễ khô cho bệnh hen suyễn. Liều
là 2 đến 5 mL ba lần một ngày nếu sử dụng cồn cam thảo (thường là nồng độ 1:5). Ngoài ra, nên
dùng liều chiết xuất cam thảo tiêu chuẩn từ 250 đến 300 mg ba lần một ngày (chứa 20% axit
glycyrrhizic) cho bệnh hen suyễn. Trong trường hợp bệnh trào ngược dạ dày thực quản, nên
uống hai viên cam thảo khử glycyrrhizin (DGL) 380 mg trước bữa ăn [ 56 ].

Công dụng công nghiệp của cam thảo bao gồm chất làm ngọt trong thuốc lá, thuốc lá nhai, kẹo
sô cô la, hỗn hợp thuốc lá và kẹo cao su. Trong thẩm mỹ, cam thảo được sử dụng như một chất
làm mất sắc tố. Sản phẩm sức khỏe có chứa axit glycyrrhizinic bao gồm trà cam thảo, kẹo cao
su dành cho người ăn kiêng có hương vị, hỗn hợp trị ho, ngọc trai trị đau họng và hỗn hợp trị ho
bằng thảo dược. Đồ uống có cồn chứa tất cả các loại chiết xuất từ rễ cam thảo; Ngoài ra, nó còn
có trong thuốc lá nhai. Trong bánh kẹo, bánh cam thảo, gạch, que, kẹo bơ cứng, quả bóng, thanh
và kẹo cao su được sử dụng. Glycyrrhiza thường được sử dụng trong sản xuất sinh khối, năng
lượng sinh học và bột giấy. Hơn nữa, cam thảo có thể được chuyển đổi thành thức ăn chăn nuôi
phổ biến [ 60 ]. “Glabridin-40” là một chiết xuất giàu glabridin của G. glabra được công nhận
trong Danh mục Thành phần Mỹ phẩm Quốc tế, được sử dụng hợp lý trong các chế phẩm mỹ
phẩm [ 61 ]. M&F Worldwide là nhà sản xuất mặt hàng cam thảo hàng đầu thế giới, sản xuất
hơn 70% hương vị cam thảo toàn cầu cung cấp cho người dùng cuối. Mafco Worldwide sử dụng
rễ cam thảo để sản xuất nhiều loại sản phẩm cam thảo và phân phối trên khắp thế giới cho các
nhà sản xuất bánh kẹo, công ty mỹ phẩm, hương liệu và chất tạo mặt nạ cho các nhà chế biến
thực phẩm và các công ty dược phẩm [ 62 ].

5. Tác dụng của cam thảo đối với các bệnh khác nhau

5.1. Tác dụng chống ung thư của cam thảo

Ung thư là nguyên nhân nổi bật gây tử vong và bệnh tật trên toàn thế giới [ 63 , 64 , 65 ]. Hiện
nay nó là nguyên nhân gây tử vong lớn thứ hai trên thế giới (9,6 triệu) [ 66 ]. Các trường hợp
ung thư được dự đoán sẽ tăng nhanh trong những thập kỷ tới do những tiến bộ trong phong cách
sống và những thay đổi trong thái độ như béo phì, hút thuốc, ít hoạt động thể chất và mô hình
sinh sản. Ngoài ra, phát triển kinh tế và đô thị hóa là một số nguyên nhân gây ra nhiều loại ung
thư [ 67 ]. Việc sử dụng rộng rãi hóa trị và tình trạng kháng thuốc ở mức đáng báo động là
nguyên nhân khiến các khối u không đáp ứng [ 68 ]. Do đó, các sản phẩm tự nhiên đang trở nên
phổ biến như tác nhân chống ung thư để điều trị các khối u ác tính kháng thuốc do không có tác
dụng phụ, đặc tính chống ung thư cao, độc tính thấp và các hoạt động đa mục tiêu cụ thể.

Cam thảo là một loại thảo mộc được sử dụng chủ yếu ở Trung Quốc, thường được sử dụng
trong điều trị rối loạn gan, dạ dày và hô hấp, đồng thời giảm thiểu độc tính do các loại thảo mộc
khác gây ra trong TCM. Cam thảo là một trong những loại thuốc thảo dược được nghiên cứu
rộng rãi nhất. Nó có đặc tính dược lý vững chắc [ 12 , 69 ]. Cái tên “flavonoid” dùng để chỉ sự
sắp xếp của các phân tử cực nhỏ có vòng benzen liên quan đến vòng pyrone có cấu trúc giống
hệt nhau. Flavonoid tồn tại rộng rãi trong thế giới tự nhiên và thường hiện diện dưới dạng -
glycoside liên kết O hoặc C trong thảo mộc. Phần lớn các flavonoid có thể được tách thành
nhiều nhóm, chẳng hạn như flavonoid, flavon và isoflavonoid [ 70 ]. Flavonoid được phân thành
chín nhóm như flavan-3-ol, dihydrochalcone, chalcone, isoflavanone, isoflavone, flavanonol,
flavanone, flavonol, flavone. Ngoài ra, hơn ba trăm chế phẩm đơn phân flavonoid đã được chỉ ra
trong cam thảo trong mười năm qua. Một số ít là thành phần riêng biệt của cam thảo chỉ được
chiết xuất từ cam thảo, chẳng hạn như các loại chalcon cam thảo khác nhau (isoliquiritin,
licochalcone C, licochalcone D, v.v.), flavanonol và isoflavone (glicoricone, licoricone,
isoangustone A, glisoflavone, v.v.) [ 71 ]. Flavonoid là thành phần chính có hiệu quả được chiết
xuất từ thân rễ và rễ cam thảo. Một số nghiên cứu đã chứng minh rằng các thành phần này chứa
các đặc tính ngăn chặn sự phát triển của các tế bào có nguồn gốc từ các bệnh ung thư khác nhau
[ 72 , 73 ], chẳng hạn như ung thư dạ dày [ 74 , 75 ], ung thư vú [ 76 ] và khối u ác tính [ 77 , 78
]. Đánh giá này đóng góp dấu hiệu đáng kể xác nhận tiềm năng chống ung thư vốn có của cam
thảo và các thành phần của nó, đồng thời cung cấp cơ sở cho các nghiên cứu trong tương lai về
cơ chế hoạt động của chúng.

Một trong những thành phần hoạt động mạnh nhất trong rễ của Glycyrrhiza là isoliquiritigenin
(ISL) có tác dụng ức chế trực tiếp các khối u ác tính như cổ tử cung, ung thư gan, ruột kết, vú,
tuyến tiền liệt và các loại ung thư khác. ISL cũng có thể ức chế quá trình gây ung thư nhiều giai
đoạn bằng cách thúc đẩy sự phát triển, hình thành và di cư bằng cách thúc đẩy chu kỳ tế bào,
quá trình chết theo chương trình, quá trình tự thực, chống hình thành mạch và các hoạt động
khác [ 79 ]. Ngoài ra, các hoạt động chống ung thư, chống viêm, chống oxy hóa và kháng khuẩn
của cam thảo có liên quan đến nhiều lợi ích sức khỏe con người khác nhau trong các nghiên cứu
dược lý [ 80 ].

Các nghiên cứu đã chỉ ra rằng 12 loại flavonoid cam thảo đã ức chế sự tăng sinh tế bào ung thư
bằng cách ngăn chặn chu kỳ tế bào ở các giai đoạn khác nhau và gây ra apoptosis. Tác dụng
chống ung thư được đề xuất của Glycyrrhiza glabra đã được minh họa trong Hình 2 .
Licochalcone A (LA), một loại flavonoid có trong cam thảo, có đặc tính chống ung thư.
Licochalcone A cho thấy hoạt động chống ung thư bằng cách kích hoạt quá trình tự thực bào
bằng cách điều chỉnh lại protein LC3-II hình thành autophagosome [ 81 ]. Trong một nghiên
cứu khác, Licochalcone A điều hòa tăng tín hiệu LC3-II và điều hòa giảm PI3K/RAC-α serine-
threonine-protein kinase (Akt)/mục tiêu truyền tín hiệu rapamycin (mTOR) của động vật có vú [
82 ]. Licochalcone A ngăn chặn sự phát triển của chu kỳ tế bào ở giai đoạn G1/S và G2/M. Cơ
chế của nó bao gồm việc giảm mức độ protein của cyclin và mRNA cũng như cyclin và kinase
phụ thuộc cyclin (CDK), ví dụ, Cyclin B1 và CDK1 [ 82 , 83 , 84 , 85 , 86 , 87 ]. Licochalcone
Một cơ chế liên quan được đánh giá thông qua T (CD3e (+)), B (CD45R/B220 (+)) và các tế
bào RNA-seq trong lá lách và máu toàn phần được định lượng thông qua phương pháp tế bào
học dòng chảy. Theo kết quả thử nghiệm MWM, LA đã nâng cao chức năng nhận thức và tăng
mức CBF ở chuột được điều trị. Do đó, LA có khả năng cải thiện nhận thức bằng cách điều
chỉnh hệ thống miễn dịch [ 88 ]. Trong một nghiên cứu, chiết xuất etanolic và nước đã được
phân tích hoạt động chống ung thư của cam thảo. Chiết xuất ethanol của cam thảo đã được xác
nhận là một tác nhân chống ung thư để điều trị các bệnh ung thư khác nhau như vú, ruột kết và
gan. Chiết xuất etanolic đã thể hiện hoạt động chống ung thư vú và hoạt động chống ung thư
gan đáng kể ở mức 100 g/mL và 16,1 g/mL, nhưng không có tác dụng đối với ung thư ruột kết ở
mức 100 g/mL [ 89 ]. Một nghiên cứu khác xem xét tác động của chiết xuất ethyl acetate đối với
lá và rễ khô của cam thảo cũng như những công dụng đối với sức khỏe của nó. LC-MS-MS đã
được sử dụng để định lượng 40 loại hóa chất có hoạt tính sinh học và đã phát hiện ra sự khác
biệt đáng kể của nó giữa các chất chiết xuất. Tất cả dữ liệu cho thấy rễ tươi của cây được kiểm
tra có tiềm năng dược lý. Nghiên cứu này kết luận rằng cam thảo có thể hạn chế và điều trị bệnh
tật do stress oxy hóa, chẳng hạn như ung thư [ 90 ]. Glabridin, một flavonoid quan trọng khác
của G. glabra cho thấy hoạt động chống ung thư bằng cách giảm mức độ biểu hiện của thụ thể
yếu tố tăng trưởng p-biểu bì như p-AKT, p-ERK1/2, cyclin D1, v.v. [ 91 ]. Tất cả các nghiên
cứu được thảo luận ở trên đều ủng hộ việc sử dụng cam thảo để điều trị các loại ung thư khác
nhau.

5.1.1. Tác dụng đối với bệnh ung thư cổ tử cung ở người

Loại ung thư phổ biến thứ tư ở phụ nữ là ung thư cổ tử cung trên toàn thế giới và nó giết chết
khoảng một phần tư triệu người mỗi năm. Một số nghiên cứu cũng đã xem xét đặc tính chống
ung thư cổ tử cung của ISL. ISL cho thấy hoạt động chống ung thư của chúng bằng cách gây ra
apoptosis nội tại trong tế bào HeLa. Apoptosis trong tế bào HeLa được gây ra bởi các yếu tố gây
stress oxy hóa, con đường truyền tín hiệu phụ thuộc vào ty thể và con đường truyền tín hiệu
kích hoạt căng thẳng thụ thể estrogen. Liệu pháp Isoliquiritigenin làm giảm sự phát triển của tế
bào và tăng cường quá trình apoptosis trong tế bào HeLa và tế bào ung thư U14. Trong một thí
nghiệm in vivo, ISL đã tăng hiệu quả chống ung thư và giảm việc sản xuất vi nhân làm đứt sợi
DNA ở chuột KM mang U14 khi dùng kết hợp với cyclophosphamide; kết quả kết luận rằng
ISL có thể là một lựa chọn đáng khích lệ để hạn chế và điều trị ung thư cổ tử cung [ 92 ].

5.1.2. Tác dụng của ISL đối với ung thư vú

Trên toàn thế giới đối với phụ nữ, ung thư vú là một trong những nguyên nhân gây tử vong hàng
đầu. Mặc dù chẩn đoán sớm và cải thiện các phương pháp điều trị đa phương thức, tỷ lệ tái phát
và tỷ lệ ung thư vú vẫn ở mức thấp, đặc biệt là ở các quốc gia công nghiệp hóa. Ung thư vú là
nguyên nhân gây ra 15% tổng số ca tử vong do ung thư và nó đã cướp đi sinh mạng của 627.000
phụ nữ vào năm 2018 [ 93 ]. Nhiều nguyên nhân gây ra ung thư vú là các sai lệch di truyền và
biểu sinh, vi môi trường khối u, tế bào gốc ung thư (CSC) và nhiều nguyên nhân khác. Hầu hết
ung thư vú là do sự biểu hiện của loại estrogen dương tính ER. Hai phần ba số ca ung thư vú là
do estrogen phát triển khối u. Trong ung thư vú dương tính với ER, điều trị bằng hormone hoặc
thuốc ức chế aromatase thường được sử dụng. Thuốc ức chế Aromatase có thể hạn chế chuyển
đổi testosterone thành estrogen, có thể có tác dụng ức chế khối u. Nhiều nghiên cứu trước đây
cho rằng ISL có thể hoạt động như một chất ức chế aromatase do cơ chế hoạt động của nó [ 94 ,
95 , 96 , 97 ]. Các phương pháp điều trị hiện nay đối với bệnh ung thư vú là phẫu thuật loại trừ,
xạ trị, hóa trị và dùng thuốc như doxorubicin, paclitaxel, epirubicin, cisplatin và 5-FU (5-
fluorouracil). Tuy nhiên, tình trạng kháng thuốc và tác dụng phụ đáng kể của các phương pháp
trị liệu này đã hạn chế nghiêm trọng tiềm năng điều trị của chúng. Do đó, cần có các phương
pháp hóa trị liệu mới và an toàn hơn [ 95 , 96 ].

Thụ thể yếu tố tăng trưởng nội mô mạch máu-2 (VEGFR-2)/yếu tố tăng trưởng nội mô mạch
máu (VEGF) có thể bị ức chế bởi isoliquiritigenin tự nhiên để điều trị ung thư vú. ISL ngăn
chặn biểu hiện VEGF trong tế bào ung thư vú bằng cách tăng cường sự thoái hóa proteasome
HIF-1 và tương tác trực tiếp với VEGFR-2 để giảm hoạt động kinase của nó. Điều trị ung thư
vú bằng ISL đã cho thấy nó ngăn chặn sự phát triển của ung thư vú và sự hình thành tân mạch.
Ngoài ra, ISL làm tăng tỷ lệ apoptosis và ức chế VEGF/VEGFR-2 với tác dụng phụ tối thiểu.
Do đó, có thể ISL đã giảm sản xuất VEGF trong tế bào ung thư vú bằng cách tăng sự thoái hóa
proteasome HIF-1 và tương tác trực tiếp với VEGFR2 để hạn chế hoạt động kinase của nó [ 98
]. Lin và cộng sự. (2017) đã chỉ ra rằng sự kết hợp ISL với doxorubicin hoặc đơn độc có hiệu
quả trong điều trị tế bào ung thư. Hơn nữa, nó rất tích cực trong việc làm nhạy cảm các tế bào
ung thư kháng doxorubicin do tế bào ung thư chết [ 99 ]. Nhiều nghiên cứu khác nhau đã xác
nhận rằng ISL ngăn chặn sự phát triển của tế bào ung thư bằng cách gây ra hiện tượng tự thực
và chết theo chương trình, đồng thời tăng cường tính nhạy cảm hóa học [ 35 , 100 , 101 , 102 ].
5.1.3. Tác dụng đối với bệnh ung thư gan

Khối u ác tính nguyên phát phổ biến nhất ở gan ở người lớn là ung thư biểu mô tế bào gan
(HCC), còn được gọi là ung thư gan. Các phương thuốc thảo dược truyền thống, như cam thảo,
từ lâu đã được sử dụng để điều trị và ngăn ngừa HCC. ISL, một hóa chất có nguồn gốc từ cam
thảo, gần đây đã được sử dụng để điều trị ung thư gan. Về tế bào ung thư tế bào gan, ISL thể
hiện các đặc tính chống ung thư tế bào gan sau đây. Đầu tiên, Cuendet et al. (2010) đề xuất rằng
ISL cho thấy tác dụng phòng ngừa hóa học ở tế bào ung thư gan ở chuột bằng cách tạo ra các
enzyme pha II trong gan, chẳng hạn như quinone reductase-1 và glutathione và glutathione S-
transferase [ 103 ]. Thứ hai, ISL được phát hiện là chất cảm ứng đơn chức năng có khả năng
kích hoạt quinone reductase trong tế bào Hepa 1c1c7 hoang dã, làm giảm nguy cơ ung thư [ 102
]. Thứ ba, ISL có thể hoạt động như một chất chống oxy hóa tự nhiên trong tế bào ung thư gan ở
người, làm giảm ROS (HepG2) [ 101 ]. Thứ tư, ISL ức chế sự phát triển của tế bào trong tế bào
HepG2 bằng cách ngăn chặn quá trình chuyển đổi G2/M và quá trình chết tế bào theo chương
trình. Một phương pháp khác có thể là ISL kích hoạt p53, sau đó kích hoạt p21/WAF1, thụ thể
Fas/apolipoprotein-1, phối tử Fas, Bax và NOXA [ 100 ].

5.1.4. Tác dụng đối với ung thư ruột kết (CC)

Ung thư ruột kết (CC) đứng thứ ba làm tăng số ca tử vong liên quan đến ung thư. Nếu phát hiện
muộn, cơ hội sống sót chỉ là 10%. CC khá thường xuyên ở người cao tuổi và đây là mối lo ngại
nghiêm trọng về sức khỏe cộng đồng ở mọi quốc gia [ 104 ]. COX-2 có liên quan đến ung thư
ruột kết. Các chất ức chế COX-2 chọn lọc và NSAID không chọn lọc làm giảm bớt gánh nặng
CC; tác dụng phụ về tim mạch và tiêu hóa của chúng hạn chế việc sử dụng chúng để chữa bệnh.
Một nghiên cứu được thực hiện bởi Zhang et al. để thể hiện sự ức chế enzyme 11β–
hydroxysteroid dehydrogenase loại II (11βHSD2). Kết quả nghiên cứu đã chỉ ra rằng nó làm
giảm sự phát triển của khối u, hoạt động của khối u COX-2 và sự di căn bằng cách tăng cường
ức chế qua trung gian glucocorticoid của đường truyền tín hiệu COX-2 mà không có bất kỳ tác
dụng phụ nào của thuốc ức chế COX-2 và NSAID. Phát hiện của các nhà nghiên cứu này cho
thấy rằng ức chế 11βHSD2 có thể là phương pháp điều trị thay thế tiềm năng ở CC và các
nghiên cứu sâu hơn có thể được thực hiện [ 105 , 106 ]. Axit Glycyrrhetinic (GE) và flavonoid
được công nhận có tác dụng ức chế 1βHSD2. Trong những trường hợp này, cortisol có thể ức
chế sự biểu hiện COX-2 thông qua thụ thể glucocorticoid để ức chế sự hình thành khối u [ 106 ].
Một mô hình xenograft chuột đã nghiên cứu tính hiệu quả của hoạt tính chống ung thư chiết
xuất cam thảo đơn thuần và kết hợp với cisplatin cũng như tác động bảo vệ của nó chống lại độc
tính do cisplatin gây ra. Mô hình này cho thấy rằng việc sử dụng chiết xuất cam thảo cho chuột
BALB/C được cấy tế bào ung thư ruột kết CT-26 làm giảm đáng kể sự phát triển của khối u.
Hơn nữa, chiết xuất cam thảo với cisplatin làm giảm hiệu quả điều trị của cisplatin đồng thời
làm tăng đáng kể hoạt động chống ung thư của chiết xuất cam thảo. Hơn nữa, việc điều trị bằng
chiết xuất cam thảo làm giảm đáng kể tình trạng căng thẳng oxy hóa do cisplatin gây ra. Do đó,
khi kết hợp với nhau, chiết xuất cam thảo sẽ ngăn chặn sự phát triển của ung thư ruột kết ở
chuột mà không gây ra bất kỳ tác dụng phụ nào và làm giảm độc tính do cisplatin gây ra. Do đó,
chiết xuất cam thảo có thể được sử dụng như một chất chống ung thư và phòng ngừa hóa trị.
Mặt khác, bệnh nhân đang điều trị bằng cisplatin nên tránh sử dụng chất bổ sung chiết xuất cam
thảo [ 107 ]. Một nghiên cứu đã được thực hiện để kiểm tra các đặc tính chống ung thư của chiết
xuất cam thảo và gừng cũng như tác dụng hiệp đồng của việc quản lý sử dụng cùng nhau.
Nghiên cứu in vitro và in vivo cho thấy sự kết hợp tổng hợp giữa chiết xuất cam thảo và gừng
có thể làm giảm sự phát triển của ung thư ruột kết, tăng cường sự xâm nhập của CTL đến vị trí
khối u và thúc đẩy quá trình apoptosis. Kết quả là, các thử nghiệm lâm sàng trong tương lai có
thể sử dụng sự kết hợp được tạo ra [ 108 ].

Isoliquiritigenin được phát hiện là một chất chống oxy hóa hiệu quả để hạn chế và điều trị CC
do 1,2-dimethylhydrazine gây ra [ 35 ]. ISL có thể ảnh hưởng đến sức đề kháng của TRAIL
(phối tử gây ra apoptosis liên quan đến yếu tố hoại tử khối u) trong các tế bào HT29 của CC,
chủ yếu bằng cách tăng cường cung cấp các thụ thể khan hiếm 5 và protein giữa các thụ thể
TRAIL, cùng với hoạt động phòng ngừa hóa học của thuốc ISL kết hợp với TRAIL [ 103 ]. ISL
không chỉ tác động đến hệ thống trao đổi chất mà còn tác động đến sự phát triển của khối u
bằng cách gây ra hiện tượng apoptosis và autophagy. Theo Auyeung et al, ISL làm giảm sự phát
triển của khối u bằng cách điều hòa quá mức các protein chống apoptotic Bcl-2 và Bcl-x(L),
những protein này đã bị dừng lại ở G2. (2010) [ 109 ]. Hơn nữa, ISL làm giảm đáng kể NO và
PGE2 trong tế bào CC của người và chuột [ 110 ]. ISL đã được công nhận là một ứng cử viên
điều biến MDR (đa kháng thuốc) tiềm năng vì nó có khả năng hạn chế sự biểu hiện của các gen
caspase 8, caspase 3, AhR, ABCB1, ABCC1 GSTP1 và CYP1A1 trong các tế bào MDR đại
tràng [ 111 ]. Do đó, có thể kết luận rằng ISL cấm các khối u bằng cách bãi bỏ quy định về
nguồn gốc NO, ROS, PGE-2, COX-2 và hoạt động của NF-кβ.

5.1.5. Tác dụng đối với ung thư tuyến tụy

Ung thư tuyến tụy giết chết hàng ngàn người mỗi năm trên khắp thế giới. Nó tiếp tục là một căn
bệnh nguy hiểm cần được chăm sóc ngay lập tức do tỷ lệ sống sót chung thấp. Chẩn đoán sớm
và điều trị hiệu quả là hai trong số những trở ngại lớn nhất trong cuộc chiến chống lại bệnh ung
thư [ 112 ]. Phần này xem xét các chiến lược liên quan đến liệu pháp điều trị ung thư tuyến tụy
và mô tả kỹ lưỡng những phát triển gần đây nhất bằng cách sử dụng cam thảo như một phương
pháp điều trị tự nhiên. Nó là thành phần quan trọng của cam thảo và hợp chất này tạo ra ROS
trong các tế bào Rh30 và RD rhabdomyosarcoma (RMS). CF (3) DODA-Me ức chế sự xâm lấn,
tăng sinh và gây tử vong trong các tế bào RMS và những tác động này được giảm thiểu bằng
cách điều trị kết hợp với chất chống oxy hóa glutathione, thể hiện tác dụng chống ung thư của
ROS trong các tế bào RMS. Tác động của CF(3)DODA-Me lên sự phát triển của tế bào và khối
u làm nổi bật độ nhạy cảm của tế bào RMS với các chất gây cảm ứng ROS và ý nghĩa lâm sàng
tiềm tàng của chúng trong việc điều trị căn bệnh tàn khốc này [ 113 ].

Các kinase đầu cuối c-Jun N (JNK) tham gia vào các quá trình sinh lý khác nhau được kích hoạt
bởi các tín hiệu căng thẳng hỗn hợp. Trong bệnh tiểu đường, bệnh Parkinson và ung thư, mỗi
protein JNK có chức năng khác nhau. Licochalcone A, một thành phần phenolic chính được
phân lập từ rễ cam thảo, đã ức chế hoạt động của JNK1 trong ống nghiệm nhưng có ảnh hưởng
tối thiểu đến hoạt động của JNK2. Mô hình mô phỏng đã chứng minh rằng licochalcone A ức
chế ái lực của JNK1 với liên kết ATP nhiều hơn JNK2. In vitro và in vivo, licochalcone A
không bị ức chế qua trung gian JNK2 và bị ức chế qua trung gian JNK1. JNK1 được biểu hiện
rõ rệt ở các dòng tế bào ung thư tuyến tụy so với các dòng tế bào bình thường. Sự ức chế gây ra
apoptosis và bắt giữ pha G (1). Điều trị bằng licochalcone A hoặc hạ gục biểu hiện JNK1 đã
ngăn chặn sự hình thành khuẩn lạc và tăng sinh tế bào ung thư tuyến tụy trong các dòng tế bào
ung thư. Những phát hiện này chỉ ra rằng licochalcone A là chất ức chế JNK1 có tính chọn lọc.
Do đó, licochalcone A có thể có khả năng phòng ngừa hoặc chữa khỏi ung thư tuyến tụy [ 114 ].
Hiệu quả chống tăng sinh và tổng hợp các dẫn xuất 3-O-ether của axit glycyrrhetic đã được báo
cáo trong một nghiên cứu khác. Độc tính tế bào của các hợp chất được tạo ra đã được kiểm tra
trên các dòng tế bào ung thư tuyến tụy ở người (MIAPaCa-2). Hợp chất 2,6-dichlorobenzyl
(một dẫn xuất bán tổng hợp của axit glycyrrhizinic) thể hiện khả năng gây độc tế bào ở
MIAPaCa-2 (IC 50 : 7 µM) [ 115 ]. Nhiều nghiên cứu khác nhau đã cho thấy đặc tính ức chế và
bảo vệ của cam thảo cũng như các dẫn xuất chống lại tổn thương DNA do chất gây ung thư gây
ra [ 116 ]. Cuối cùng, người ta kết luận rằng cam thảo và các dẫn xuất của nó cần được xem xét
lại và cơ sở lý luận sẽ được đề xuất cho sự kết hợp các tác nhân thông qua các thử nghiệm lâm
sàng.
5.1.6. Tác dụng đối với ung thư tuyến tiền liệt

Ung thư tuyến tiền liệt là loại ung thư không thuộc da phổ biến nhất ở nam giới. Xạ trị, điều trị
thiếu hụt androgen và hóa trị liệu kết hợp là những phương pháp điều trị thông thường phổ biến
nhất đối với bệnh ung thư tuyến tiền liệt [ 111 , 117 ]. Trong những năm gần đây, liệu pháp thảo
dược đã được sử dụng phổ biến ở các nước phương Tây. Theo một nghiên cứu gần đây, các tế
bào ung thư tuyến tiền liệt LNCaP và C4-2 bị ISL ức chế đáng kể tùy theo liều lượng. Ngoài ra,
nó làm giảm điện thế màng ty thể [Psi(m)] và nồng độ ROS trong khi không gây ra hậu quả gì
trên các tế bào biểu mô ung thư biểu mô-6 nội mô. Các tế bào C4-2 bị ức chế chọn lọc bởi con
đường ERK và protein kinase phụ thuộc vào AMP/được kích thích [ 118 ]. Isoliquiritigenin ức
chế sự phát triển chu kỳ tế bào ở tế bào ung thư tuyến tiền liệt ở người và chuột MatLyLu
DU145, dẫn đến tác dụng chống ung thư. Isoliquiritigenin tăng cường khả năng bắt giữ chu kỳ
tế bào bằng cách giảm mức độ protein cyclin E, cyclin D1 và kinase-4 phụ thuộc vào cyclin và
tăng cường độ của các tế bào trong pha G1 [ 119 ]. Hiệu quả dược lý của G. glabra chống lại
các loại ung thư khác nhau và các dòng tế bào tương ứng của chúng đã được thể hiện trong Hình
3.
5.2. Cam thảo trong điều trị nhiễm trùng đường hô hấp

Khó thở là nguyên nhân gây ra bệnh phổi tắc nghẽn mãn tính (COPD) là một loại bệnh về phổi.
Viêm phế quản mãn tính và khí thũng là những ví dụ về nó. Khi các túi khí bị tổn thương, bệnh
phổi này được gọi là khí thũng và tình trạng viêm lâu dài ở đường thở là viêm phế quản mãn
tính. Hen suyễn, COPD và hội chứng suy hô hấp cấp tính (ARDS) là do viêm đường thở. Các
phương pháp điều trị chống viêm điều trị nhiễm trùng đường hô hấp hiệu quả đã được xác nhận
bởi nhiều nghiên cứu khác nhau. Tuy nhiên, nguyên nhân hàng đầu gây tử vong cao trên toàn
thế giới là COPD và một yếu tố quan trọng là khói thuốc lá. Viêm mãn tính và căng thẳng oxy
hóa là nguyên nhân gây ra COPD, do rối loạn chức năng phổi. Trong hàng ngàn năm, thuốc
thảo dược đã được sử dụng để chữa nhiều bệnh; chúng mang lại kết quả đầy hứa hẹn và nâng
cao hiệu suất thể chất [ 120 , 121 , 122 ]. Phần này đã xem xét tài liệu về Glycyrrhiza glabra
như một hợp chất trị liệu tiềm năng để chữa viêm phổi.

Isoliquiritigenin là một flavonoid tự nhiên có nguồn gốc từ rễ cam thảo. Isoliquiritigenin có đặc
tính chống viêm và chống oxy hóa. Các nhà nghiên cứu đã thử nghiệm tác dụng của
isoliquiritigenin trong một nghiên cứu trên chuột đối với bệnh COPD do khói thuốc lá gây ra.
Kết quả của nghiên cứu này đã chứng minh rằng isoliquiritigenin đã làm giảm sự xâm nhập của
các tế bào viêm và các cytokine gây viêm. Ngoài ra, isoliquiritigenin điều chỉnh các đường
truyền tín hiệu NF-кβ và Nrf2 và bảo vệ chống lại bệnh phổi tắc nghẽn mạn tính do khói thuốc
lá gây ra [ 123 ]. Trong một nghiên cứu khác, mô hình chuột được sử dụng để biết hiệu quả của
sự kết hợp thuốc thảo dược Agastache rugosa , Glycyrrhiza glabra có chứa axit glycyrrhizic,
thành phần hoạt tính để điều trị COPD. Nó đã cho thấy sự kết hợp này có hiệu quả như một tác
nhân chống COPD. Sự kết hợp này hiệu quả hơn so với dùng riêng Glycyrrhiza glabra hoặc
Agastache rugosa đơn thuần cũng làm giảm tổn thương mô bệnh học ở phổi. Hơn nữa, axit
glycyrrhizic và flavonoid, thành phần quan trọng của Glycyrrhiza glabra , đã cho thấy tác dụng
chống hen suyễn [ 124 ]. Cơ chế tác dụng chống hen suyễn có thể xảy ra của Glycyrrhiza glabra
được thể hiện trong Hình 4 .

Một thử nghiệm lâm sàng đã được tiến hành để kết luận Boswellia carterii (Olibanum) và
Glycyrrhiza glabra là thuốc giãn phế quản. Hen phế quản mãn tính ảnh hưởng đến 54 bệnh
nhân tham gia thử nghiệm này. Các thăm khám lâm sàng đã được tiến hành như xét nghiệm
điện giải đồ trong huyết thanh: canxi, selen, canxi và kali cùng với các xét nghiệm chức năng
phổi. Glycyrrhiza glabra đã cho thấy tính ưu việt hơn Boswellia carterii trong việc kiểm soát
bệnh hen phế quản mãn tính [ 125 ]. Glycyrrhizin hỗ trợ ức chế sarcoma xơ và ung thư phổi [
126 ]. Axit Glycyrrhetinic đã thể hiện sự ức chế hoại tử và apoptosis do axit mật gây ra [ 127 ,
128 ].

Axit 18β-glycyrrhetinic và axit glycyrrhizic được báo cáo là làm giảm việc tạo ra các cytokine
gây viêm. Theo nghiên cứu này, cả axit 18β-glycyrrhetinic và axit glycyrrhizic đều có thể là
chất ức chế sinh học quan trọng để khắc phục tình trạng viêm phổi [ 129 ]. Axit glycyrrhizic đã
được sử dụng trên mô hình chuột để điều trị viêm phổi/xơ hóa do chiếu xạ. Kết quả kết luận
rằng axit glycyrrhizic có thể là tác nhân tiềm năng như một loại thuốc chống tổn thương phổi do
chiếu xạ [ 130 ]. Kết quả của một nghiên cứu báo cáo rằng flavonoid cam thảo làm giảm thành
công tình trạng viêm phổi do LPD kích thích do ức chế sự xâm nhập của tế bào và chất trung
gian gây viêm, xuất phát từ việc giảm lượng bạch cầu trung tính tham gia vào tổn thương oxy
hóa qua trung gian bạch cầu trung tính ở phổi. Sau khi nghiên cứu có hiệu lực, kết luận rằng
chiết xuất flavonoid của cam thảo là hợp chất chống viêm [ 131 ]. Glycyrrhiza glabra đã cho
thấy hiệu quả của nó qua nhiều nghiên cứu trong việc ức chế co thắt đường thở, tăng phản ứng,
thâm nhiễm bạch cầu ái toan, tái cấu trúc và viêm đường thở [ 132 , 133 ]. Các sự kiện phân tử
liên quan đến sinh bệnh học của COPD và khả năng điều biến chúng bằng Glycyrrhiza glabra
được thể hiện trong Hình 5 .
Một mô hình chuột bị viêm đã được sử dụng để kiểm tra tác động của glabridin ovalbumin kích
thích tăng phản ứng đường thở. Người ta phát hiện ra rằng glabridin có thể có khả năng điều trị
bệnh hen suyễn. Tác dụng chống viêm của Glabridin được thực hiện qua trung gian bằng cách
giảm mức IgE huyết thanh, tổng lượng protein, số lượng bạch cầu và cải thiện chức năng hô hấp
[ 134 ]. Kết quả từ mô hình tiền lâm sàng cho thấy quercetin có đặc tính chống viêm và chống
oxy hóa, giảm viêm, stress oxy hóa với việc trung hòa các gốc tự do, tăng cường biểu hiện
enzyme chống oxy hóa. Hơn nữa, quercetin cạnh tranh tại các vị trí gắn kết adenosine
triphosphate (ATP) để ức chế các loại protein khác nhau và các kinase lipid làm giảm con
đường viêm [ 135 ]. Ngoài ra, chất saponin trong rễ cam thảo có tác dụng làm lỏng chất nhầy
tích tụ để tống ra ngoài phổi dễ dàng hơn. Thật không may, nhiễm trùng đường hô hấp gây tử
vong và bệnh tật, và các phương pháp điều trị tiêu chuẩn hiện nay là không đầy đủ. Chúng ta có
thể khám phá cam thảo như một phương thuốc tiềm năng cho các bệnh tắc nghẽn đường hô hấp
và COPD bằng cách sử dụng tài liệu, mô hình động vật và thử nghiệm trên người.

5.3. Tác dụng của cam thảo đối với hệ tim mạch

Ba trăm thành phần hoạt tính được tìm thấy trong cam thảo, được sử dụng hàng ngàn năm.
Thành phần hoạt động chính của cam thảo là glycyrrhizin. Glycyrrhizin là một tiền chất của
cam thảo biến đổi axit 3β-monoglucuronyl-18β glycyrrhetinic (3MGA) và axit 18β-
glycyrrhetinic trong ruột. 3MGA và GA ức chế enzyme 11β-hydrogenase loại II (11β-HSD2)
làm biến đổi cortisol thành cortisone. Nồng độ cortisol cao là kết quả của sự dư thừa khoáng
chất ở thận và tăng sức cản mạch máu toàn thân bằng cách kích thích các thụ thể
khoángocorticoid. Việc ức chế liên tục 11 beta-HSD2 do tiêu thụ quá nhiều cam thảo dẫn đến
tăng natri máu, hạ kali máu và hàm lượng chất lỏng cao, dẫn đến hậu quả đe dọa tính mạng đáng
kể, đặc biệt ở những người mắc bệnh tim mạch. Các phân tích tổng hợp với 26 và 18 cuộc điều
tra đã báo cáo rằng tiêu thụ cam thảo và huyết áp làm tăng đáng kể tâm thu và tâm trương.
Nghiên cứu này đã chỉ ra rằng việc tiêu thụ cam thảo ảnh hưởng đến cơ thể con người và chứng
minh sự khác biệt giữa lợi ích sức khỏe của cam thảo và khả năng gây tác dụng phụ của nó [
136 ]. Một số nghiên cứu đã được công bố về tác động của các hóa chất khác nhau có trong rễ
cam thảo. Glabridin là một chất chống oxy hóa mạnh mẽ có đặc tính hạ đường huyết [ 137 ].

Tiêu thụ nhiều cam thảo có thể gây ra các vấn đề nghiêm trọng đáng kể cho những người đã bị
tăng huyết áp hoặc đang dùng thuốc chống tăng huyết áp. Glycyrrhizin, 3MGA và GA được cho
là nguyên nhân gây ra hậu quả tiêu cực của việc tiêu thụ cam thảo liều cao. Liều lượng điều trị
của cam thảo đã được coi là an toàn ở người kể từ khi đánh giá độc tính cuối cùng được công bố
vào năm 2007 [ 136 , 138 ]. Các quốc gia Scandinavi có mức tiêu thụ cam thảo cao hơn với hàm
lượng GA cao hơn [ 138 ]. Điều này ngụ ý rằng tác dụng bất lợi của cam thảo đối với sức khỏe
tim mạch cần được công chúng chú ý. Để giảm thiểu rủi ro do thuốc gây ra, điều quan trọng là
phải hiểu cam thảo tương tác với thuốc theo toa như thế nào. Phương thức tác động có thể có
của cam thảo chống lại bệnh tim mạch đã được thể hiện trong Hình 6 .
Hình 6
Phương thức hoạt động có thể có của cam thảo chống lại bệnh tim mạch.

5.4. Cam thảo có tác dụng bảo vệ gan

Gan thực hiện một số quá trình quan trọng (chuyển hóa, giải độc và sản xuất mật). Nó bảo vệ
chống lại sự tiếp xúc với hóa chất lạ bằng cách giải độc và loại bỏ chúng. Vì gan chịu trách
nhiệm chuyển hóa và đào thải thuốc ra khỏi cơ thể nên một lá gan khỏe mạnh rất quan trọng đối
với sức khỏe nói chung [ 139 ]. Gan có thể bị tổn thương do tiếp xúc quá nhiều với thuốc hóa trị
liệu, chất ô nhiễm môi trường, rượu, thuốc quá liều, carbon tetrachloride (CCl4) và
thioacetamide, có thể là nguyên nhân gây xơ gan, viêm gan, viêm gan và bệnh gan do rượu.
Glycyrrhizin là một hợp chất được tìm thấy trong rễ cam thảo. Nhiều nghiên cứu khác nhau đã
chỉ ra rằng nó có đặc tính bảo vệ gan để điều trị viêm gan virut, có thể là tác dụng bảo vệ tế bào
thông qua ức chế độc tế bào kích thích TNF-α và ức chế độc tế bào qua trung gian miễn dịch đối
với tế bào gan [ 140 , 141 , 142 ]. Trong TCM, cam thảo được sử dụng rộng rãi để điều trị bệnh
gan [ 143 ]. Nó cũng được sử dụng để giảm độc tính, tăng cảm giác thèm ăn và tăng hiệu quả
của các loại thuốc theo toa khác [ 66 ]. Viêm gan mãn tính là do tiếp xúc với chất độc, nhiễm
virus, tổn thương tái tưới máu do thiếu máu cục bộ đều có thể được điều trị bằng glycyrrhizin [
144 ]. Muối magiê (Magiê isoglycyrrhizinate (MgIG)) là một trong những đồng phân lập thể 18-
α của axit glycyrrhizic, một phân tử mới có nguồn gốc từ rễ cam thảo [ 145 ]. Nhật Bản và
Trung Quốc đang sử dụng các loại thuốc bảo vệ gan để cải thiện chức năng của gan; những loại
thuốc này ổn định màng tế bào bằng cách ức chế viêm gan [ 146 ]. MgIG điều trị bệnh viêm gan
như một loại thuốc chống viêm và bảo vệ gan [ 147 ].

Dầu flavonoid cam thảo, glycyrrhizin, GA và các chế phẩm cam thảo cụ thể có hoạt tính bảo vệ
gan mạnh mẽ. Nhật Bản và Trung Quốc đã phát triển glycyrrhizin như một loại thuốc bảo vệ
gan. GA đã được chứng minh là có tác dụng bảo vệ gan. Quá trình trao đổi chất trong cơ thể con
người chuyển GA thành axit glycyrrhetinic; do đó, axit glycyrrhetinic và GA có cùng đặc tính
dược lý [ 148 ]. GA đã cho thấy đặc tính chống viêm và chống apoptotic thông qua việc ức chế
TNF- 𝛼 và caspase-3, điều này giải thích tác dụng bảo vệ gan của GA. Sự tái tạo gan có thể
được hỗ trợ bằng sự biểu hiện của kháng nguyên nhân tế bào đang tăng sinh mà GA tăng lên.
Glycyrrhizin có thể là một loại thuốc mạnh bảo vệ gan khỏi tổn thương do nội độc tố gây ra, đặc
biệt là sau ca phẫu thuật cắt gan lớn [ 149 ]. Tổn thương gan do thiếu máu cục bộ do tái tưới
máu (I/R) và sự hình thành nhóm di động cao hộp 1 (HMGB1) đều có liên quan đến các tế bào
Kupffer được kích hoạt. Tránh được tổn thương gan do GA, I/R bằng cách ức chế sự tổng hợp
HMGB1 của tế bào Kupffer [ 150 ]. Nghiên cứu in vivo trên chuột đã chỉ ra rằng GA liên kết
với chì; nó là một loại thuốc phòng ngừa hóa học hiệu quả dẫn đến stress oxy hóa ở gan do
axetat gây ra. GA ức chế sự tăng sinh tế bào T CD4+ để đáp ứng với ConA thông qua Jun N-
terminal kinase (JNK), kinase điều hòa tín hiệu ngoại bào (ERK) và phosphoinositide 3-kinase
(PI3K)/AKT, làm giảm tình trạng viêm và phát triển xơ hóa do ConA gây ra ở gan [ 151 ]. GA
đã chặn con đường tiêu hủy của hệ thống bổ thể, có lẽ ngăn ngừa tổn thương mô do phức hợp
tấn công màng tạo ra. Kết quả là, GA có thể là chất ức chế hiệu quả tổn thương mô phụ thuộc bổ
sung trong các rối loạn tự miễn dịch và viêm [ 152 ]. Có thể kết luận rằng GA có thể giúp ích
cho bệnh gan sau khi xem xét các nghiên cứu này. Tác dụng bảo vệ gan được đề xuất của G.
glabra đã được thể hiện trong Hình 7 .
5.5. Hoạt động kháng khuẩn

Vi sinh vật tạo ra tác dụng phụ và sức đề kháng chống lại kháng sinh. Vì vậy, các hợp chất có
hoạt tính sinh học phân lập từ các loài thực vật và dịch chiết đã được nhiều người quan tâm khắc
phục. Cây thuốc cung cấp nguồn tự nhiên thay thế cho các chất kháng khuẩn. Hoạt tính kháng
khuẩn của chiết xuất thảo dược và dầu đã được xác định trong nhiều năm và được ghi nhận rằng
nó có thể liên quan đến saponin, alkaloid, flavonoid, glycoside, phenol và tannin [ 153 , 154 ].

Các nghiên cứu trước đây đã mô tả hoạt động kháng khuẩn của rễ và thân rễ, nhưng chỉ có một
số báo cáo cho thấy tác dụng của lá cam thảo đối với vi sinh vật [ 155 ]. Chiết xuất ethanol và
nước của lá cam thảo đã được kiểm tra để đánh giá hiệu lực kháng khuẩn. Phương pháp pha
loãng nối tiếp và phương pháp đánh giá đĩa giấy được áp dụng để đo nồng độ ức chế tối thiểu
(MIC) và nồng độ vi khuẩn tối thiểu (MBC) để kiểm tra hoạt tính kháng khuẩn của Klebsiella
pneumoniae , Candida albicans , Escherichia coli , Pseudomonas aeruginosa và Enterococcus
faecalis . Kết quả đã xác nhận rằng chiết xuất etanolic của cam thảo có khả năng kháng khuẩn
chống lại Candida albicans và vi khuẩn gram dương tùy theo liều lượng. Chiết xuất etanolic của
lá cam thảo có tác dụng chống lại vi khuẩn gram dương; do đó, nó có thể là loại thuốc thay thế
có khả năng chống lại các chủng khác nhau [ 156 ].
Karahan F và cộng sự. đã nghiên cứu các đặc tính chống oxy hóa và kháng khuẩn của chiết xuất
từ rễ metanol của Glycyrrhiza glabra var. tuyếntulifera . Các mẫu thực vật được thu thập từ phía
đông Địa Trung Hải của Thổ Nhĩ Kỳ. Phương pháp MIC và khuếch tán đĩa được sử dụng để
kiểm tra hiệu quả kháng khuẩn. Các thử nghiệm kháng khuẩn đã kết luận rằng chiết xuất từ rễ
metanol có hiệu quả chống lại vi khuẩn gram âm kém hơn so với vi khuẩn gram dương. Hơn
nữa, chiết xuất metanol từ rễ đã cho thấy hiệu quả chống lại các loài Candida hơn các vi khuẩn
khác. Kết quả nghiên cứu cho thấy các yếu tố môi trường ảnh hưởng đến hàm lượng các thành
phần hóa học và tính chất sinh học đối với cây cam thảo thông thường ở từng sinh cảnh. Ngoài
ra, kết quả của nghiên cứu ủng hộ việc sử dụng cam thảo truyền thống và ủng hộ rằng nó có thể
có giá trị để điều trị các bệnh nhiễm trùng khác [ 157 ]. Gupta VK và cộng sự. nghiên cứu kiểm
tra tác dụng kháng khuẩn của rễ cây Glycyrrhiza glabra và họ tìm thấy khả năng kháng khuẩn ở
nồng độ 500 µg/mL. Phân tích hóa thực vật cho thấy glabridin có khả năng ức chế các chủng H
(37) Rv và Mycobacteria lao (H37) Ra ở nồng độ 29,16 µg/mL. Vì vậy, nó có khả năng kháng
khuẩn để ức chế cả vi khuẩn Gram dương và Gram âm [ 158 ].

Đặc tính kháng khuẩn của Glycyrrhiza glabra đã được kiểm tra chống lại Bacillus ceeruis ,
Escherichia coli , Pseudomonas aeuruginosa và tụ cầu vàng . Nó đã được nghiên cứu bằng cách
sử dụng phương pháp thử nghiệm khuếch tán và pha loãng giếng thạch. Kết quả của nghiên cứu
này cho thấy tác động cao nhất đối với S.aureus và tác động thấp nhất đối với P. aeruginosa .
Do đó, kết quả của nghiên cứu này chứng minh rằng chiết xuất G. glabra có thể là một phương
pháp điều trị tiềm năng chống lại nhiễm trùng do vi khuẩn. Kết quả nghiên cứu cho thấy G.
glabra có thể là một loại thuốc thay thế chống lại các tác nhân vi khuẩn [ 159 ]. Nhiều nghiên
cứu khác nhau liên quan đến tác dụng kháng khuẩn của cam thảo đã được tóm tắt trong Bảng 2 .

ban 2

Tổng hợp các nghiên cứu cho thấy tác dụng kháng khuẩn của cam thảo.
Trích xuất Người
phương Tác dụng kháng
vi khuẩn được sử giới
pháp khuẩn
dụng thiệu

Tụ cầu vàng, B. cereus, Nuôi cấy Đã ức chế sự tăng


G. glabra [ 157 ]
Pseudomonas aeruginosa tế bào trưởng

Tác nhân gây bệnh đường miệng Trong ống Ức chế sự phát G. glabra [ 160 ]
Trích xuất Người
phương Tác dụng kháng
vi khuẩn được sử giới
pháp khuẩn
dụng thiệu

triển của mầm


nghiệm bệnh đường
miệng

Ức chế cả vi
Mycobacteria bệnh lao chủng Trong ống khuẩn Gram
G. glabra [ 158 ]
H(37)Ra và H(37) Rv nghiệm dương và Gram
âm

Staphylococcus vàng , Bacillus Ức chế sự phát


Trong ống
cereus , Pseudomonas aeruginosa và triển của mầm G. glabra [ 161 ]
nghiệm
Escherichia coli bệnh

Salmonella typhi, S. paratyphi B,


Trong ống Tăng trưởng bị ức
Shigella sonnei, S. flexneri và E. coli G. glabra [ 159 ]
nghiệm chế
sinh độc tố đường ruột.

Candida albicans, Aspergillus niger, Ức chế sự phát


Trong ống
Aspergillus fumigates, Mucor spp và triển của vi sinh G. glabra [ 162 ]
nghiệm
Penicilium marneffei vật

Trong ống Tác dụng kháng


Tụ cầu vàng và Escherichia coli G. glabra [ 163 ]
nghiệm khuẩn nhẹ

5.6. Hoạt động chống viêm

Các bệnh viêm nhiễm đang trở nên phổ biến hơn và có tác động đáng kể hơn đến cuộc sống
hàng ngày, khiến các nhà nghiên cứu phải tìm kiếm những phương pháp dược phẩm mới để
chống lại chúng. Hiện nay việc sử dụng thuốc chống viêm không steroid ngày càng tăng để
chữa các chứng khó chịu và viêm nhiễm khác nhau, nhưng những loại thuốc này có một số tác
dụng phụ. Sự quan tâm của người dân đối với thuốc thảo dược để điều trị chứng viêm cũng tăng
lên vì thuốc thảo dược có ít hoặc không có tác dụng phụ [ 19 ]. Cây thuốc và các thành phần của
chúng đã tham gia vào việc phát triển nhiều loại thuốc để chữa một số bệnh. G. glabra là một
trong những cây thuốc được sử dụng để chữa các bệnh viêm nhiễm từ thời cổ đại [ 164 , 165 ].
Phần bài viết này tóm tắt thông tin về cam thảo và hợp chất cô lập cũng như cơ chế hoạt động
của chúng, đồng thời thiết lập nền tảng mới cho nghiên cứu mới nhất để chữa các bệnh viêm
nhiễm.

Cam thảo đã cho thấy hoạt động chống viêm do giảm PGE2, MMP, TNF và các gốc tự do được
xác nhận bằng các công dụng truyền thống của nó như giảm ho, loại bỏ đờm, kích thích chức
năng tiêu hóa, giảm đau và nhiều tác dụng khác [ 164 ]. Ở chuột CIA, các sản phẩm DGN được
xử lý bằng cam thảo làm giảm đáng kể các triệu chứng RA. Các metallicoproteinase ma trận,
các cytokine gây viêm và các yếu tố tăng trưởng nội mô mạch máu đều được điều hòa bởi các
sản phẩm DGN được xử lý bằng cam thảo trong chất nổi trên bề mặt máu và tế bào. Nghiên cứu
này kết luận rằng các sản phẩm DGN chế biến từ cam thảo đã cho thấy tác dụng chống viêm
thông qua đường truyền tín hiệu TLR4/NF-кβ/NLRP3 trên chuột CIA và tế bào RAW264.7 do
LPS gây ra và điều chỉnh cấu hình trao đổi chất trong việc quản lý RA [ 166 ]. Hoạt động chống
viêm in vivo đã được chứng minh bằng tổng số flavonoid được phân lập từ chiết xuất cam thảo
và cam thảo thông qua việc ức chế gen COX-2, iNOS và tín hiệu của protein kinase được kích
hoạt bằng mitogen (MAPKs) [ 167 , 168 ]. Flavonoid đang giữ cơ chế hoạt động tích hợp nhiều
con đường, do đó, cho thấy đặc tính chống viêm. Kết quả là, flavonoid của cam thảo là loại
thuốc có khả năng điều trị chứng viêm với tác dụng phụ nhỏ [ 169 ].

Vương và cộng sự. đã tiến hành nghiên cứu để kiểm tra tác dụng của glycyrrhizin ở chuột trong
việc điều trị chống viêm và điều tra các hoạt động có thể có của cơ chế. Kết quả nghiên cứu cho
thấy mức độ biểu hiện của iNOS, COX-2, TNF-α và IL-6 đã giảm đáng kể nhờ glycyrrhizin,
một triterpene của cam thảo. Kết quả nghiên cứu cho thấy glycyrrhizin hoạt động như một thuốc
giảm đau bằng cách làm giảm mức độ biểu hiện của COX-2, TNF-α, iNOS và IL-6 [ 24 ]. Nó
làm giảm đáng kể sự biểu hiện của iNOS và IL-1 𝛽 và giảm mức MDA và NO tại vị trí viêm [
170 ]. Một nghiên cứu đã được thực hiện để kiểm tra tác dụng bảo vệ của isoliquiritigenin, một
monome flavonoid. Isoliquiritigenin làm giảm căng thẳng oxy hóa bằng cách điều chỉnh
Nrf2/HO-1, giảm viêm tụy cấp trong mô hình viêm tụy [ 171 , 172 ]. Các chất chuyển hóa thứ
cấp và chiết xuất cam thảo đã cho thấy hoạt động chống viêm để điều trị các bệnh khác nhau
ngoài bệnh thận cấp tính. Isoliquiritigenin làm giảm tổn thương thận cấp tính do LPS kích thích
bằng cách ức chế sự hình thành HMGB được kích thích bởi NF-кβ và TNF-α [ 173 , 174 ].
Isoliquiritigenin làm giảm tình trạng viêm và xơ hóa ở thận do ức chế niệu quản một bên [ 175
]. Isoliquiritigenin cũng ức chế các cytokine gây viêm, lắng đọng quá mức và các con đường
NF-кβ và Nrf2, tất cả đều liên quan đến tổn thương thận do tăng huyết áp do Ang II kích thích [
176 ]. Bạch cầu trung tính sản xuất ROS tại vị trí viêm, làm giảm tổn thương mô nhờ chiết xuất
cam thảo và glycyrrhizin [ 177 ]. H5NI gây ra ROS, ức chế nó bằng glycyrrhizin thông qua ức
chế JNK, NF-кβ, p38 và ức chế sự nhân lên của H5N1 trong tế bào phổi. H5N1 cũng kích thích
biểu hiện gen gây viêm [ 178 ]. Các mô hình hen phế quản được kích thích bằng globulin miễn
dịch huyết tương E (IgE) và ovalbumin đã được sử dụng để nghiên cứu kết quả của ba liều chiết
xuất cam thảo khác nhau đối với các chỉ số căng thẳng oxy hóa khi rửa phế quản phế nang. Nó
làm giảm mức độ interleukin IL-13, (IL)-5 và IgE. Kết quả nghiên cứu cho thấy cam thảo 10
mg/kg ức chế chất nhầy và bảo vệ chống lại chứng viêm phổi do OVA gây ra. Nghiên cứu này
kết luận rằng liều lượng cam thảo thấp nhất có hiệu quả hơn trong việc chống lại tác dụng chống
viêm và chống oxy hóa [ 179 ]. Licochalcone-A cho thấy tác dụng chống viêm bằng cách ức chế
sản xuất MMP1, MMP3 và MMP13 trong tế bào sụn được kích thích IL-1β [ 180 ]. Trong khi
tác dụng chống viêm licochalcone-C qua trung gian bằng cách giảm NF-кβ và các phân tử xuôi
dòng khác, chẳng hạn như iNOS cảm ứng, ICAM-1, VCAM-1 [ 181 ].

5.7. Sâu răng

Sâu răng là một vấn đề sức khỏe cộng đồng vì đây là một trong những bệnh thường gặp nhất
trên toàn thế giới. Gánh nặng bệnh tật toàn cầu năm 2017 đã báo cáo rằng vấn đề sức khỏe phổ
biến nhất là sâu răng không được điều trị (sâu răng) ở răng vĩnh viễn. Trong 30 năm qua, những
người có thu nhập thấp và dễ bị tổn thương bị ảnh hưởng bởi sâu răng nhiều hơn so với các
nhóm có điều kiện kinh tế xã hội cao. Sự hình thành mảng bám trên răng bên ngoài sẽ biến
đường trong đồ uống và bữa ăn thành axit, cuối cùng sẽ phá hủy răng. Đánh răng không làm
sạch mảng bám, ăn nhiều đường tự do và tiếp xúc không đủ florua gây khó chịu, sâu răng,
nhiễm trùng và đôi khi mất răng [ 182 , 183 , 184 ]. Sự xâm nhập của vi khuẩn có tính axit/axit
vào mảng bám răng cũng được coi là màng sinh học nha khoa là nguyên nhân sâu xa khiến cấu
trúc răng phức tạp bị thoái hóa dần dần; biến chứng này được gọi là sâu răng. Tác nhân gây sâu
răng chính là các đột biến streptococci ( Streptococcus sobrinus và Streptococcus mutans ), và
các tác nhân khác là Actinomyces spp. và Lactobacillus spp. sâu răng [ 185 , 186 ]. Đây là một
bệnh truyền nhiễm mãn tính phổ biến, lây truyền do vi khuẩn bám dính vào răng, chủ yếu là
Streptococcus Mutans , chuyển hóa carbohydrate để tạo ra axit, khử khoáng cấu trúc răng theo
thời gian [ 187 ].
Một trong những vấn đề sức khỏe phổ biến nhất ở trẻ em là sâu răng. 60% trẻ em ở độ tuổi trung
niên từ 5 đến 17 tuổi bị các vấn đề về răng vĩnh viễn xấu đi, sâu răng hoặc mất hoặc đặt sai vị trí
ở Mỹ. Trong môi trường mầm non, một nghiên cứu thí điểm dành cho trẻ nhỏ đã được tiến hành
để điều tra hậu quả của việc sử dụng quy trình phòng ngừa sâu răng bằng thảo dược để ngăn
chặn các đột biến Streptococcus . Chiết xuất từ rễ cam thảo có chứa kẹo mút không đường đã
được hình thành và được trẻ em dùng trong ba tuần, hai lần mỗi ngày. Số lượng SM được xác
định bằng cách phân tích nước bọt để tìm kháng thể đơn dòng cụ thể. Ba nhóm được thành lập
có mức độ rủi ro thấp, trung bình và cao sử dụng SM theo chỉ số rủi ro. Số lượng vi khuẩn được
so sánh trong quá trình điều trị và sau chín tuần điều trị. Kết quả thử nghiệm cho thấy rằng sử
dụng kẹo mút thảo dược hai lần một ngày làm giảm số lượng vi khuẩn và phần trăm tương đối ở
trẻ em có nguy cơ cao [ 188 ]. Ngoài ra, đã có những nghiên cứu được thực hiện để xác định đặc
tính chống sâu răng của cam thảo. Các chất chuyển hóa sơ cấp, thứ cấp, glycoside và
triterpenoid saponin của G. glabra là chủ đề của nhiều cuộc điều tra khác nhau [ 189 ]. Theo
một nghiên cứu, Glycyrrhizin ức chế đặc tính glucosyltransferase của S. đột biến , liên quan đến
sự hình thành glucans không hòa tan cần thiết cho sự phát triển màng sinh học. Dung dịch
phosphat-florua axit hóa của glycyrrhizin làm giảm khả năng hòa tan do hiệu ứng phủ bề mặt và
lắng đọng trong cấu trúc xốp của quá trình khử khoáng men răng và tăng cường hấp thụ florua [
190 ]. Glycyrrhizin cho thấy không có tác động đáng kể nào liên quan đến mất khoáng chất
trong các tổn thương sâu răng nhân tạo, được xác nhận bằng nghiên cứu in vivo. Điều này có
thể là do thiếu nồng độ glycyrrhizin hoặc thời gian tiếp xúc [ 191 ]. Ngoài ra, glycyrrhizin làm
giảm sự phân hủy men răng bằng cách ức chế sản xuất axit trong mảng bám răng [ 192 ]. Những
nghiên cứu này mở đường cho các nghiên cứu lâm sàng ngẫu nhiên về cam thảo ở các dạng
dùng khác nhau như kẹo mút thảo dược.

5.8. Tác dụng dược lý khác

Tình trạng ung thư ảnh hưởng đến miệng được gọi là xơ hóa dưới niêm mạc miệng (OSF). Các
liệu pháp hiện tại chỉ giúp giảm triệu chứng trong thời gian ngắn và không có phương pháp điều
trị khả thi nào cho OSF. Vì vậy, một nghiên cứu được thiết kế để kiểm tra tác dụng ức chế của
isoflavane và glabridin chiết xuất từ rễ cam thảo. Nghiên cứu này nghiên cứu các nguyên bào
sợi niêm mạc miệng bị xơ hóa ở người dựa trên các đặc điểm của nguyên bào sợi cơ. Kết quả
của nghiên cứu đã chỉ ra rằng các hoạt động của myofibroblast bị ức chế bởi glabridin theo cách
phụ thuộc vào liều lượng. Glabridin cũng ức chế sự kích hoạt nguyên bào sợi cơ do arecoline
gây ra; do đó, nó có thể được sử dụng như một loại thuốc chống xơ hóa tự nhiên để điều trị OSF
[ 193 ]. Glabridin là một chất chống vi khuẩn kỵ nước có nguồn gốc từ chiết xuất rễ cây cam
thảo. Bằng cách sử dụng mô hình da người, tác động của các mixen cao phân tử chứa glabridin
chứa cation được tạo ra từ PMCP (Glabridin/PMCP-PM) đã được đánh giá dựa trên khả năng
xâm nhập vào da và ngăn chặn sự hình thành hắc tố của glabridin. Glabridin/PMCP-PM đã cho
thấy triển vọng như một phương pháp phân phối qua da để điều trị chứng tăng sắc tố da. Vì vậy,
glabridin được sử dụng rộng rãi trong mỹ phẩm vì khả năng tăng cường sắc tố [ 194 ].

Một nghiên cứu đã chỉ ra rằng chiết xuất cam thảo có hiệu quả hơn đối với hoạt động tyrosinase
so với chiết xuất hàm lượng glabridin dựa trên dự đoán. Do đó, chúng tôi đã tìm kiếm các thành
phần khác có thể liên quan đến tác dụng ức chế đáng kể. Theo các phát hiện, glabrene và
isoliquiritigenin của chiết xuất cam thảo ngăn chặn các hoạt động mono- và diphenolase
tyrosinase. Isoflavone và chalcone đã được chứng minh là có khả năng làm chất làm sáng da [
195 ]. Các lựa chọn thuốc tự nhiên còn thiếu trong việc chữa trị cơn đột quỵ do thiếu máu cục
bộ cấp tính. Một số hóa chất bảo vệ thần kinh đã được phát hiện trong rễ cam thảo. 75 bệnh
nhân bị đột quỵ thiếu máu cục bộ cấp tính được đưa vào khoa cấp cứu thần kinh tại bệnh viện
Namazi, kết nối với Đại học Khoa học Y khoa Shiraz ở Iran. 75 bệnh nhân bị đột quỵ do thiếu
máu cục bộ cấp tính đã được dùng 450 hoặc 900 mg chiết xuất cam thảo hoặc viên nang giả
dược ba lần trong bảy ngày. Kết quả của cuộc thử nghiệm rất ấn tượng và đề xuất sử dụng toàn
bộ chiết xuất cam thảo để giúp những người bị đột quỵ do thiếu máu cục bộ cấp tính làm giảm
các triệu chứng thần kinh của họ. Cam thảo có thể có lợi như một liệu pháp điều trị cho những
người mắc các triệu chứng và đột quỵ do thiếu máu cục bộ cấp tính [ 196 ]. Các nghiên cứu in
vitro đã chỉ ra rằng các loại thuốc bảo vệ thần kinh như isoliquiritin và liquiduritin có tác dụng
ức chế hiệu quả độc tế bào qua trung gian glutamate sau tổn thương mô não do thiếu oxy. [ 197 ,
198 ].

Các phân tử hoạt động liên hợp axit glycyrrhetinic và axit glucuronic tạo thành axit glycyrrhizic
là một triterpene. Cả ba loại thuốc này đều có hoạt tính trao đổi chất và có đặc tính chống oxy
hóa, chống viêm và kháng vi-rút [ 199 ]. Ở chuột sống, flavonoid đã được chứng minh là có đặc
tính bảo vệ thần kinh [ 197 , 198 , 200 ]. Ba triterpenoid và năm flavonoid được chiết xuất từ
chiết xuất cam thảo và chúng đã chứng minh các hoạt động chống đái tháo đường tiềm năng
trong ống nghiệm và in vivo. Điều này được thực hiện thông qua các cơ chế hoạt động khác
nhau như tăng cường độ nhạy và sự thèm ăn của các vị trí thụ thể insulin với insulin, cải thiện
việc sử dụng glucose ở nhiều mô và cơ quan, chống lại peroxid hóa, làm sạch các gốc tự do,
tăng cường vi tuần hoàn và điều chỉnh các rối loạn chuyển hóa lipid và protein trong cơ thể. .
Nhiều đường dẫn tín hiệu, bao gồm AMPK, PI3K/Akt, MAPK, AGE-RAGE, NLRP3 và NF-кβ,
các đường dẫn tín hiệu, nhắm vào các hợp chất cam thảo [ 201 ]. Flavones phong phú được tìm
thấy trong chiết xuất etanolic của G. glabra . Glabridin, glabrol, glabrene, 4′-O-methylglabridin
và bốn flavonoid kỵ nước là thành phần chính của G. glabra và chúng được sử dụng để chữa
bệnh thận do tiểu đường, tăng đường huyết mãn tính và mất cơ xương [ 202 , 203 , 204 , 205 ].
Cam thảo và các chất chuyển hóa của nó mang lại nhiều hứa hẹn về mặt y học trong điều trị
bệnh đái tháo đường. Các thử nghiệm in vivo , in vitro và trên người đã chỉ ra rằng cam thảo và
các chất chuyển hóa thứ cấp có hoạt tính trị đái tháo đường tiềm năng. Vì vậy, cam thảo có tiềm
năng được sử dụng như một liệu pháp tự nhiên cho nhiều loại bệnh. Tuy nhiên, để đánh giá tiềm
năng dược phẩm của nó, cần có kiến thức sâu sắc hơn về các quá trình dược lý của nó.

6. Nghiên cứu lâm sàng

Bardhan và cộng sự. đã tiến hành một nghiên cứu lâm sàng để điều tra kết quả của cam thảo trên
96 bệnh nhân bị loét dạ dày, điều trị ngẫu nhiên cho họ bằng giả dược hoặc cam thảo khử
glycyrrhiz. Tuy nhiên, không có sự khác biệt nào được quan sát thấy sau bốn tuần điều trị về tỷ
lệ vùng loét hoặc tình trạng lâm sàng của bệnh nhân [ 206 ]. Một nghiên cứu lâm sàng được
thực hiện trên 66 bệnh nhân để xác định tác động của cam thảo đối với bệnh gan nhiễm mỡ
không do rượu (NAFLD). Họ được chia thành hai nhóm, trường hợp và đối chứng, và đó là một
thử nghiệm lâm sàng ngẫu nhiên, mù đôi. Các bệnh nhân được chia thành hai nhóm: nhóm dùng
cam thảo và nhóm dùng giả dược. Mức AST và ALT trung bình trong nhóm cam thảo giảm
đáng kể lần lượt từ 58,18 xuống 49,45 (U/L) và 64,09 xuống 51,27 (U/L) (tất cả p < 0,001).
Không có hiệu quả thống kê trong nhóm kiểm soát. Không có sự khác biệt về chỉ số BMI sau và
trước thử nghiệm và nó không có ý nghĩa thống kê. Kết quả của nghiên cứu đã xác nhận sự
giảm đáng kể men gan khi sử dụng chiết xuất rễ cây cam thảo [ 207 ].

Nhiều cơ chế có thể giải thích nguyên nhân làm tăng nồng độ men gan. Tác dụng chống viêm
của Glycyrrhizin ở gan có thể liên quan đến việc tăng cường hoạt động của tế bào lympho gan,
giảm sản xuất IL-10 bởi các tế bào đuôi gai ở gan và ức chế con đường tiêu hủy của bổ thể [ 152
, 208 , 209 , 210 ]. Mục tiêu của thử nghiệm này là để xem glycyrrhizin hiệu quả và an toàn như
thế nào trong việc điều trị các đợt cấp tính nặng (SAE) của bệnh viêm gan B mãn tính (CHB).
Ngẫu nhiên hai nhóm SAE và CHB được điều trị bằng tenofovir cộng với glycyrrhizin và
tenofovir tiêm tĩnh mạch. Kết quả nghiên cứu chỉ ra rằng nồng độ ALT và AST trong huyết
thanh giảm đáng kể so với mức cơ bản ở thời điểm 3, 5, 8 và 15 ngày được điều trị bằng
tenofovir cộng với glycyrrhizin tiêm tĩnh mạch. Tuần 1 và tuần 2, không có thay đổi tương đối
nào được tìm thấy so với thời điểm ban đầu ở những người được điều trị bằng tenofovir. Do đó,
đối với những người bị SAE của CHB, việc sử dụng glycyrrhizin sớm có thể vừa an toàn vừa có
lợi [ 211 ]. Một số nghiên cứu trên người đã điều tra tác dụng của glycyrrhizin đối với nhiễm
HCV mạn tính; kết quả của những nghiên cứu này đã chứng minh rằng glycyrrhizin đủ để bảo
vệ và điều trị bệnh nhân viêm gan C mãn tính [ 212 ]. Một thử nghiệm lâm sàng đã kiểm tra tác
dụng của glycyrrhizin đối với bệnh nhân châu Âu bị nhiễm virus viêm gan C (HCV)-RNA,
đồng thời kiểm tra ALT huyết thanh và độ an toàn. Năm mươi bảy bệnh nhân viêm gan C mãn
tính được phân ngẫu nhiên vào một trong bốn nhóm liều: 80, 160 hoặc 240 mg glycyrrhizin
hoặc giả dược. Liều 240 mg glycyrrhizin ba lần mỗi tuần không ảnh hưởng đến nồng độ HCV-
RNA và làm giảm ALT huyết thanh trong quá trình điều trị, đồng thời nó được dung nạp tốt và
an toàn [ 213 ]. Liệu pháp Glycyrrhizin làm chậm sự phát triển của rối loạn gan thành ung thư
biểu mô tế bào gan ở bệnh nhân viêm gan C mãn tính. Glycyrrhizin được thực hiện qua đường
tĩnh mạch ba hoặc sáu lần mỗi tuần để kiểm tra tính khả thi và hiệu quả của ALT huyết thanh.
Tỷ lệ phần trăm trung bình được tìm thấy ở mức ALT huyết thanh là 26% và 47% ở nhóm điều
trị bệnh nhân ba lần và sáu lần mỗi tuần. Kết quả của nghiên cứu đã chỉ ra rằng dùng thuốc sáu
lần mỗi tuần có hiệu quả hơn ba lần mỗi tuần [ 214 ].

Mặc dù cơ chế đằng sau tác dụng chống vi-rút của nó vẫn chưa được biết đầy đủ. Theo một lý
thuyết, Glycyrrhizin làm giảm ALT huyết thanh thông qua sự ổn định của màng tế bào gan [
215 ]. Trong một nghiên cứu khác, người ta thấy rằng độc tính tế bào của tế bào T bị ức chế và
tăng lên, cũng như kích hoạt sản xuất IFN nội sinh. Các cytokine IFN-c, IL-12 và Th1 rất quan
trọng trong việc loại bỏ virus và khả năng miễn dịch qua trung gian tế bào T [ 216 ]. Nghiên cứu
hồi cứu đã xem xét tác động của liệu pháp glycyrrhizin đối với khả năng gây ung thư gan ở
bệnh viêm gan C kháng interferon (IFN). Theo các phát hiện, điều trị bằng đường tiêm
glycyrrhizin dài hạn làm giảm tỷ lệ mắc HCC ở bệnh nhân viêm gan mạn tính và xơ gan liên
quan đến HCV kháng IFN [ 217 ]. Tuy nhiên, cần có dữ liệu có giá trị hơn về chế độ dùng sáu
lần mỗi tuần để xác nhận liều dùng này.

Trong những năm gần đây tình trạng kháng kháng sinh của H.pylori ngày càng gia tăng và làm
giảm hiệu quả điều trị bằng kháng sinh [ 218 ]. 120 người có xét nghiệm urease nhanh được
chia thành hai nhóm: nhóm đối chứng được dùng chế độ điều trị 3 thuốc clarithromycin và
nhóm nghiên cứu được dùng cam thảo. Sáu tuần sau khi điều trị, việc loại trừ H. pylori đã được
đánh giá. Kết quả của nghiên cứu đã chỉ ra rằng liệu pháp kết hợp cam thảo với dùng
clarithromycin ba lần giúp cải thiện việc loại trừ H. pylori trong trường hợp loét dạ dày tá tràng
[ 219 ]. Một nghiên cứu khác cho thấy nhóm cam thảo có phản ứng điều trị thuận lợi 83,3% so
với 62,5% ở nhóm đối chứng ( p = 0,018). Bằng cách ngăn chặn enzyme dihydrofolate
reductase và ức chế DNA gyrase, một loại enzyme chủ chốt để sao chép và nhân lên của vi
khuẩn, cam thảo có đặc tính chống dính và kháng khuẩn chống lại H. pylori . Polysaccharides
và chiết xuất nước có nguồn gốc từ rễ của Glycyrrhiza glabra đã cho thấy đặc tính chống dính
có thể được sử dụng để phát triển các chế phẩm bảo vệ tế bào có khả năng chống nhiễm trùng [
220 ]. Một nghiên cứu lâm sàng đã được thực hiện để tìm ra hiệu quả của glycyrrhizin trên 21
sinh viên nha khoa. Glycyrrhizin được áp dụng bằng phương pháp chia miệng. Những người
tham gia được yêu cầu ngừng sử dụng tất cả các hình thức vệ sinh răng miệng nhưng không cần
thay đổi chế độ ăn uống. Sau khi so sánh cả hai nhóm, mảng bám ở răng cửa giữa hàm trên
giảm đáng kể sau ba ngày ở nhóm thử nghiệm. Sự khác biệt này cho thấy một sự khác biệt có ý
nghĩa thống kê. Sau 4 ngày, các bên thử nghiệm cho thấy ít mảng bám giữa hai nửa miệng hơn
ba ngày. Thử nghiệm này đã xác nhận rằng glycyrrhizin có khả năng ức chế mảng bám răng [
221 ]. Một số nghiên cứu lâm sàng quan trọng và kết quả của chúng đã được trình bày trong
Bảng 3 .

bàn số 3

Tóm tắt các nghiên cứu lâm sàng và kết quả của chúng.
Thiết
Những người kế Tài liệu tham
Can thiệp So sánh Kết quả
tham gia nghiên khảo/Số NCT
cứu

Một
Không tìm thử
Họ được phân
thấy sự khác nghiệm
bổ ngẫu nhiên
biệt giữa các ngẫu
96 bệnh nhân loét Cam thảo khử để điều trị bằng
nhóm điều trị nhiên, [ 206 ]
dạ dày glycyrrhiziz cam thảo khử
về tỷ lệ khỏi mù đôi,
glycyrrhizin
bệnh hoàn kiểm
hoặc giả dược.
toàn. soát giả
dược.
Thiết
Những người kế Tài liệu tham
Can thiệp So sánh Kết quả
tham gia nghiên khảo/Số NCT
cứu

Những người
tham gia nghiên
cứu một cánh
12(Dư thừa tay sẽ ăn kẹo Không có kết
Thực phẩm bổ can
Mineralocorticoid cam thảo và quả nào được NCT02939144
sung: Cam thảo thiệp
rõ ràng) mẫu máu, nước đăng
bọt và nước
tiểu của họ sẽ
được thu thập.

Extractum Súc miệng


Liquiritiae bằng cam
Fluidum, 1 g thảo sẽ chỉ
pha loãng trong được coi là
30 cc nước, súc tốt hơn nước Một
miệng dung Phân bổ ngẫu đường nếu nghiên
dịch trong 60 nhiên Nước không thua cứu
252 NCT02968823
giây mà không cam thảo kém về mức ngẫu
nuốt, bắt đầu và đường tiêu thụ nhiên,
trước phẫu opioid và mù đôi
thuật, 3 lần một điểm đau và
ngày cho đến vượt trội hơn
ngày hậu phẫu ít nhất một
thứ 2. trong hai.

60 (Lichen phẳng Cam thảo & Màng dính Không có kết Chọn NCT02453503
miệng) Triamcinolone triamcinolone quả nào được ngẫu
Acetonide & màng dính đăng nhiên
cam thảo bằng
thử
Thiết
Những người kế Tài liệu tham
Can thiệp So sánh Kết quả
tham gia nghiên khảo/Số NCT
cứu

nghiệm
lâm
sàng
mù đôi

Phân
Chiết xuất từ rễ
Tiếng Ả Rập, công
63 (Bệnh nhân có cây cam thảo Không có kết
Kẹo cao su, Rễ ngẫu
nguy cơ sâu răng và kẹo cao su Ả quả nào được NCT03684993
cam thảo, nhiên,
cao) Rập so với đăng
Chlorhexidine song
Chlorhexidine
song,

Súc miệng
bằng cam
So sánh
Cam thảo so Dung dịch cam thảo làm
ngẫu
236 (Viêm họng) với nước đường thảo, dung dịch giảm một nửa [ 12 ]
nhiên,
súc miệng đường tỷ lệ mắc
mù đôi
bệnh viêm
họng.

Men gan
2 g chiết xuất 2 g chiết xuất rễ giảm đáng kể Mù đôi
66 (NAFLD) rễ cam thảo cam thảo và giả sau khi dùng ngẫu [ 207 ]
trong 2 tháng dược chiết xuất rễ nhiên
cây cam thảo.

60 (với SAE của Tenofovir cộng Tenofovir cộng Việc sử dụng Ngẫu [ 211 ]
CHB) với với glycyrrhizin sớm nhiên
glycyrrhizin tiêm tĩnh mạch glycyrrhizin
tiêm tĩnh mạch và Tenofovir có thể an toàn
và hữu ích
Thiết
Những người kế Tài liệu tham
Can thiệp So sánh Kết quả
tham gia nghiên khảo/Số NCT
cứu

cho bệnh
nhân mắc
SAE do
CHB.

Liều 240 mg
glycyrrhizin
ba lần mỗi
tuần không
ảnh hưởng
đến nồng độ
HCV-RNA
57(bệnh nhân Glycyrrhizin Ngẫu
Glycyrrhizin và làm giảm [ 213 ]
viêm gan C) hoặc giả dược nhiên
ALT huyết
thanh trong
quá trình điều
trị, đồng thời
được dung
nạp tốt và an
toàn.

69 (viêm gan C Glycyrrhizin Glycyrrhizin Ở những Ngẫu [ 214 ]


mãn tính) hoặc giả dược người bị nhiên
viêm gan C
mãn tính, liệu
pháp
glycyrrhizin
làm giảm
đáng kể ALT.
Không có tác
Thiết
Những người kế Tài liệu tham
Can thiệp So sánh Kết quả
tham gia nghiên khảo/Số NCT
cứu

dụng phụ lớn


đã được quan
sát.

Liệu pháp
tiêm
Nhóm được Glycyrrhizin
1249 (viêm gan Tiêm Nghiên
điều trị và làm giảm
mãn tính có hoặc glycyrrhizin cứu hồi [ 217 ]
không được đáng kể tỷ lệ
không có xơ gan) tiêm tĩnh mạch cứu
điều trị mắc ung thư
biểu mô tế
bào gan.

Thử
Cam thảo
Phác đồ ba nghiệm
tăng cường
thuốc dựa trên lâm
120 (khó tiêu diệt trừ
Clarithromycin sàng
hoặc do bệnh loét cam thảo H.pylori , đặc [ 219 ]
và nhóm nghiên ngẫu
dạ dày tá tràng) biệt khi có
cứu nhận được nhiên
bệnh loét dạ
cam thảo có đối
dày tá tràng
chứng

Glycyrrhizin
Nghiên
21 sinh viên nha Glycyrrhizin và có khả năng
Glycyrrhizin cứu thí [ 221 ]
khoa giả dược ức chế mảng
điểm
bám răng

7. Tác dụng độc tính của Glycyrrhiza glabra


Với mong muốn sử dụng thuốc thảo dược ngày càng phổ biến, điều quan trọng là phải chứng
minh được những hậu quả tiêu cực đối với sức khỏe. Hiện nay có những quan niệm sai lầm về
sự an toàn của thuốc thảo dược. Cam thảo ( Glyyrrhiza glabra) đã được sử dụng như một loại
thuốc tự nhiên từ thời cổ đại. Cam thảo là một cái tên quen thuộc trong gia đình ở nhiều nơi trên
thế giới với những dược tính quý giá. Tuy nhiên, một số nghiên cứu đã chỉ ra rằng cam thảo có
những tác động xấu đến sức khỏe. Trong phần này của bài viết, chúng tôi đã biên soạn tài liệu
nghiên cứu khoa học về tác dụng phụ của chúng để nhấn mạnh sự an toàn của glycyrrhizin và
cam thảo. Cam thảo là một loại thuốc thảo dược được sử dụng rộng rãi và điều quan trọng là
phải đánh giá tính an toàn của nó một cách có hệ thống. Cam thảo được coi là vị thuốc an toàn,
tự nhiên và hiệu quả trong ẩm thực nhưng cần chú ý đến liều lượng và thời gian sử dụng. Một số
nghiên cứu đã cho thấy độc tính của cam thảo tùy thuộc vào liều lượng và thời gian sử dụng. Rễ
của cây Glycyrrhiza glabra được sử dụng để lấy cam thảo, có tác dụng giống như khoáng chất
và chứa thành phần thảo dược axit glycyrrhizic. Tiêu thụ cam thảo mãn tính gây ra tình trạng
tương đương với chứng tăng aldosteron nguyên phát. Tiêu thụ quá nhiều cam thảo có thể dẫn
đến chứng tăng khoáng chất, một tình trạng được đánh dấu bằng việc giữ muối, hạ kali máu,
tăng huyết áp, nhiễm kiềm chuyển hóa, giảm aldosteron và hoạt động renin thấp [ 222 ].

Ngoài ra, lượng glycyrrhizin cao có thể tạo ra tác dụng của hypermineralocorticoid. Cam thảo
và saponin axit glycyrrhetic có thể ngăn chặn enzyme 11-β-hydroxysteroid dehydrogenase; do
đó, cortisol thúc đẩy hoạt động của Mineralocorticoid với khả năng làm tăng natri và giảm kali [
223 ]. Một phụ nữ 34 tuổi nghi ngờ bị ngộ độc cấp tính sau khi ăn cam thảo trong vài tháng.
LC-MS/MS được áp dụng để đánh giá mức độ của các thành phần cam thảo như glycyrrhizin và
axit glycyrrhetic có tác dụng khoángocorticoid. Một phương pháp nhạy và nhanh chóng đã được
sử dụng để định lượng axit glycyrrhetic, bao gồm việc chuẩn bị mẫu đơn giản. 200 g cam thảo
phải được tiêu thụ trong một thí nghiệm ăn cam thảo. Bởi vì chỉ có một lượng axit glycyrrhetic
được phát hiện trong dạ dày và máu của người phụ nữ đã chết nên khả năng ngộ độc axit
glycyrrhetic cấp tính gây tử vong đã được loại trừ [ 224 ]. Theo các thử nghiệm in vivo và dữ
liệu lâm sàng, mức tiêu thụ cam thảo hàng ngày của những người mắc hội chứng dư thừa
khoáng chất corticoid rất khác nhau (1,5–250 g/ngày ) . Glycyrrhiza glabra có thể gây đầy hơi
và giữ nước trong hội chứng tiền kinh nguyệt [ 12 ]. Theo một nghiên cứu điển hình, tiêu thụ
cam thảo quá mức có liên quan đến phù nề, hạ kali máu và giảm tiểu cầu. Nó chứng minh rằng
tiêu thụ quá nhiều cam thảo có thể gây ra hậu quả độc hại dưới dạng giảm tiểu cầu [ 225 ]. Xì gà
kẹo cam thảo được tạo thành từ axit glycyrrhizic là thành phần của chiết xuất cam thảo. Một
phụ nữ 49 tuổi bị tăng cân, phù ngoại biên và tăng huyết áp tương đối sau khi ăn kẹo cam thảo
này. Phản ứng axit glycyrrhizic giảm dần một cách tự nhiên đối với bệnh nhân. Tuy nhiên, nhân
viên y tế nên biết tác hại nguy hiểm của chiết xuất cam thảo tự nhiên để ngăn ngừa triệu chứng
phát triển khi phát hiện sớm. Khi bệnh nhân bị tăng huyết áp không rõ nguyên nhân, hạ kali
máu, phù nề, tiêu cơ vân hoặc tiểu myoglobin niệu, các bác sĩ cấp cứu nên hỏi về việc sử dụng
các loại thuốc có thể bao gồm chiết xuất cam thảo tự nhiên. Các bác sĩ cấp cứu nên hỏi về thuốc
chiết xuất cam thảo nếu bệnh nhân bị bệnh myoglobin niệu, tăng huyết áp, phù nề và hạ kali
máu không rõ nguyên nhân [ 226 ].

Một bệnh nhân được chẩn đoán bị tiêu cơ vân cấp tính và thiếu myoadenylate deaminase
(MADA) do nhiễm độc cam thảo mãn tính. Bệnh nhân đã được khám lâm sàng và xét nghiệm,
cũng như phân tích hình thái cơ xương. Hạ kali máu là dấu hiệu phổ biến nhất của ngộ độc cam
thảo, giải thích hầu hết các triệu chứng lâm sàng và bất thường về hình thái được báo cáo. Việc
thiếu MADA có thể là do tác động có hại trực tiếp của cam thảo glycoside. Thiếu MADA và
nhiễm độc cam thảo mãn tính có liên quan đến những thay đổi mô hóa học, lâm sàng, hình thái
và sinh hóa có thể được đảo ngược khi ngừng sử dụng cam thảo và bổ sung kali [ 227 ]. Một
nghiên cứu đã chỉ ra rằng glycyrrhizin và Glycyrrhiza glabra có độc tính vừa phải. Trong thời
gian mang thai, nên sử dụng cẩn thận glycyrrhizin và Glycyrrhiza glabra . Glycyrrhizin và
Glycyrrhiza glabra đã cho thấy tác dụng gây độc tế bào trên tế bào ung thư một cách chọn lọc.
Cả hai đều có tác dụng phụ thứ phát như tăng huyết áp và hạ kali máu. Hạ kali máu làm tăng tác
dụng phụ của cam thảo, làm giảm hoạt động của 11-beta hydroxysteroid dehydrogenase loại 2,
chán ăn tâm thần, giới tính nữ và tăng huyết áp [ 228 ]. Uống nhiều cam thảo hơn có thể gây
tăng huyết áp, giữ nước, natri, hạ kali máu và ức chế renin-aldosterone [ 229 ].

Sau đây, thách thức chính nằm ở liều lượng cam thảo, vì cam thảo có sẵn ở các dạng khác nhau
như đồ uống, kẹo, chất bổ sung và chiết xuất. Tất cả những thứ này đều có lượng thành phần
hoạt tính khác nhau của cam thảo. Việc sản xuất các sản phẩm ăn kiêng có cam thảo thay đổi
cũng không được quy định chặt chẽ ở Hoa Kỳ. Giới hạn trên của lượng glycyrrhizin được Liên
minh Châu Âu khuyến nghị năm 1991 là 100 mg/ngày; lượng này được tìm thấy khoảng 60–70
g cam thảo [ 230 ] . Các thử nghiệm lâm sàng và nghiên cứu in vivo đã đề xuất lượng
glycyrrhizin tiêu thụ hàng ngày là 0,015–0,229 mg/kg trọng lượng cơ thể/ngày. Việc tiêu thụ
glycyrrhizin dưới dạng cam thảo cho thấy khả dụng sinh học thấp, ảnh hưởng đến con người và
động vật [ 223 ]. Chuột đực được cho uống liều chiết xuất cam thảo 500, 1000 và 2000 mg/kg;
không có ảnh hưởng đáng kể đến chức năng sinh sản được phát hiện. Kết quả của nghiên cứu
này cho thấy việc sử dụng cam thảo kéo dài có thể không tạo ra bất kỳ tác dụng không mong
muốn đáng kể nào với liều giới hạn trên là 2000 mg/kg [ 231 ]. Nhiều báo cáo đã cho thấy các
vấn đề về mắt sau khi dùng cam thảo [ 232 , 233 , 234 , 235 ]. Các biến chứng về đường tiêu
hóa đã được bộc lộ khi sử dụng cam thảo và các loại thuốc của nó, mặc dù hầu hết mọi người
đều hồi phục mà không cần điều trị bổ sung sau khi ngừng dùng thuốc thảo dược [ 236 ]. Tác
dụng độc tính được báo cáo của cam thảo đã được thể hiện trong Hình 8 .

Hình 8
Tác dụng độc hại của cam thảo.

8. Kết luận và khuyến nghị trong tương lai

Cam thảo là một trong những loại thuốc thảo dược hiệu quả nhất để giảm độc tính và tăng hiệu
quả của các loại thuốc thảo dược khác khi sử dụng cùng nhau. Tuy nhiên, nghiên cứu sinh hóa
về cam thảo và thành phần tự nhiên của nó đã được nghiên cứu rộng rãi, vẫn cần tập trung để
xác thực hiệu quả của nó trong việc chữa lành các bệnh khác nhau. Cần có các nghiên cứu về
các hợp chất khác nhau của cam thảo và các mục tiêu sinh học của chúng để biết cơ chế hoạt
động. Cần có nhiều nghiên cứu hơn để thiết lập sự phối hợp giữa hiệu quả và độc tính của các
thành phần khác trong các chế phẩm kết hợp. Trong hầu hết các trường hợp, lợi ích của việc sử
dụng cam thảo không vượt quá những tác dụng phụ tiềm ẩn. Nhiều người ở các nước đang phát
triển vẫn phụ thuộc vào chiết xuất cam thảo để điều trị một số bệnh ở người. Các nhà nghiên
cứu đã phát triển nhiều loại thuốc khác nhau với sự hỗ trợ của cam thảo. Các thí nghiệm và
nghiên cứu toàn diện đã được thực hiện dựa trên giá trị sinh học của các thành phần hoạt tính
của loại thảo dược này, đồng thời các nghiên cứu lâm sàng in vitro, in vivo và ở người cung cấp
cho chúng tôi sự xác nhận quan trọng để tiến tới cấp độ nghiên cứu tiếp theo.

Cần có một liều lượng cam thảo thích hợp để chữa các bệnh khác nhau; Bằng cách này, việc sử
dụng cam thảo trong ngành công nghiệp dược phẩm có thể làm tăng công dụng của nó và nó
phải được thực hiện một cách hợp lý và có kiểm soát. Đánh giá này kết luận việc tích hợp các
thành phần hóa chất thực vật cô lập từ cam thảo và vai trò sinh học của chúng trong việc chống
lại các bệnh sinh lý khác nhau và các chất chuyển hóa thứ cấp của chúng để phát triển các chế
phẩm dược phẩm đầy hứa hẹn. Vì vậy, cam thảo có thể hữu ích trong nhiều tình trạng. Tóm lại,
tổng quan hiện nay, chiết xuất cam thảo và flavonoid cam thảo đã được khai thác cho các hoạt
động như bảo vệ gan, chống ung thư, kháng khuẩn, nhiễm trùng đường hô hấp và các bệnh tim
mạch. Tuy nhiên, cần phải nghiên cứu trước để ngoại suy cơ chế hoạt động của chúng trong các
hoạt động sinh học khác nhau. Hơn nữa, cần có nghiên cứu chuyên sâu và thử nghiệm lâm sàng
về cam thảo để xác nhận các tác dụng dược lý này, để xác định chiết xuất thực vật Glycyrrhiza
và các thành phần thực vật của nó như là thành phần dược phẩm và thực phẩm đầy hứa hẹn và
lấp đầy một số lỗ hổng về đặc tính an toàn và độc tính của nó. Ngoài ra, nghiên cứu được thiết
kế tốt với sự kết hợp khác nhau của công thức cam thảo trong các bệnh khác nhau sẽ vẫn là một
lĩnh vực nghiên cứu trong tương lai. Chúng tôi hy vọng rằng những nghiên cứu trong tương lai
này sẽ cung cấp cơ sở cho những tiến bộ và cách sử dụng mới của cam thảo.

Sự nhìn nhận

Các tác giả xin cảm ơn Trưởng khoa Nghiên cứu Khoa học, Đại học King Khalid, Abha, Ả Rập
Saudi, đã hỗ trợ tài chính cho công việc này thông qua Chương trình Nhóm Nghiên cứu Lớn
theo số tài trợ (RGP.1/336/42).

Sự đóng góp của tác giả

Khái niệm hóa và phương pháp luận, SW, SA, SSA và WA; viết-bản thảo chuẩn bị, SW, SSA,
WA, MFA, MA và GD; J. L.Nwriting-xem xét và chỉnh sửa, SW, SA, MFA, GK, RV và MSA
Tất cả các tác giả đã đọc và đồng ý với phiên bản đã xuất bản của bản thảo.
Kinh phí

Nghiên cứu này được tài trợ bởi Trưởng khoa Nghiên cứu Khoa học, Đại học King Khalid,
Abha, Ả Rập Saudi, thông qua Chương trình Nhóm Nghiên cứu Lớn số RGP.1/336/42.

Xung đột lợi ích

Tác giả xác nhận nội dung bài viết này không có xung đột lợi ích.

Chú thích cuối trang

Lưu ý của nhà xuất bản: MDPI giữ thái độ trung lập đối với các khiếu nại về quyền tài phán
trong các bản đồ được xuất bản và các tổ chức liên kết.

Người giới thiệu

1. Fiore C., Eisenhut M., Ragazzi E., Zanchin G., Armanini D. Lịch sử sử dụng cam thảo để
chữa bệnh ở Châu Âu. J. Ethnopharmacol. 2005; 99 :317–324. doi: 10.1016/j.jep.2005.04.015. [
Bài viết miễn phí của PMC ] [ PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar ]

2. Mamedov NA, Egamberdieva D. Sức khỏe thực vật và con người. Tập 3. Nhà xuất bản Quốc
tế Springer; Cham, Thụy Sĩ: 2019. Thành phần hóa học và tác dụng dược lý của cam thảo: Đánh
giá; trang 1–21. [ Học giả Google ]

3. Hayashi H., Yokoshima K., Chiba R., Fujii I., Fattokhov I., Saidov M. Khảo sát thực địa cây
Glycyrrhiza ở Trung Á (5). Đặc tính hóa học của G. bucharica Thu thập ở Tajikistan. Chem.
Dược phẩm. Bò đực. 2019; 67 :534–539. doi: 10.1248/cpb.c18-00881. [ PubMed ] [ CrossRef ]
[ Google Scholar ]

4. Sokolov S., Zamotayev I. Danh mục cây thuốc. Thuốc; Moscow, Nga: 1985. (Bằng tiếng
Nga) [ Google Scholar ]

5. Chevallier A. Bách khoa toàn thư về cây thuốc. Lựa chọn Rev. Trực tuyến. 1997; 34 :34–
3624. doi: 10.5860/choice.34-3624. [ CrossRef ] [ Học giả Google ]

6. Fenwick GR, Lutomski J., Nieman C. Cam thảo, Glycyrrhiza glabra L.-Thành phần, công
dụng và phân tích. Hóa chất thực phẩm. 1990; 38 : 119–143. doi: 10.1016/0308-
8146(90)90159-2. [ CrossRef ] [ Học giả Google ]
7. Esmaeili H., Karami A., Hadian J., Nejad Ebrahimi S., Otto LG Cấu trúc di truyền và sự biến
đổi trong quần thể cam thảo Iran ( Glycyrrhiza glabra L.) dựa trên các dấu hiệu lặp lại hình thái,
hóa học thực vật và trình tự đơn giản. Ấn Độ. Cắt. Sản phẩm. 2020; 145 : 112140. doi:
10.1016/j.indcrop.2020.112140. [ CrossRef ] [ Học giả Google ]

8. Kang MR, Park KH, Oh SJ, Yun J., Lee CW, Lee MY, Han S.-B., Kang JS Tác dụng bảo vệ
tim mạch của glabridin: Tác động đến quá trình oxy hóa và viêm LDL. Int. Thuốc miễn dịch.
2015; 29 :914–918. doi: 10.1016/j.intimp.2015.10.020. [ PubMed ] [ CrossRef ] [ Google
Scholar ]

9. Hui-yan G., Li-dong G., Jing-hua Y. Đo lường và so sánh hàm lượng axit glycyrrhizic trong
rễ cam thảo ( Glycyrrhiza uralensis Fisch.) từ các vùng trồng trọt khác nhau. J. Vì. Res. 2002;
13 :141–143. doi: 10.1007/BF02857240. [ CrossRef ] [ Học giả Google ]

10. Hayashi H., Hattori S., Inoue K., Khodzhimatov O., Ashurmetov O., Ito M., Honda G. Khảo
sát thực địa cây Glycyrrhiza ở Trung Á (3). Đặc tính hóa học của G. glabra được thu thập ở
Uzbekistan. Chem. Dược phẩm. Bò đực. 2003; 51 :1338–1340. doi: 10.1248/cpb.51.1338. [
PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar ]

11. Jiang M., Zhao S., Yang S., Lin X., He X., Wei X., Song Q., Li R., Fu C., Zhang J., et al.
“Thuốc thảo dược thiết yếu”—Cam thảo: Đánh giá về các chất hóa học thực vật và tác dụng của
nó trong các chế phẩm kết hợp. J. Ethnopharmacol. 2020; 249 : 112439. doi:
10.1016/j.jep.2019.112439. [ PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar ]

12. Pastorino G., Cornara L., Soares S., Rodrigues F., Oliveira MBPP Liquorice ( Glyyrrhiza
glabra ): Một đánh giá về hóa chất thực vật và dược lý. Phytother. Res. 2018; 32 :2323–2339.
doi: 10.1002/ptr.6178. [ Bài viết miễn phí của PMC ] [ PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar
]

13. Wang L., Yang R., Yuan B., Liu Y., Liu C. Hoạt động kháng vi-rút và kháng khuẩn của cam
thảo, một loại thảo dược Trung Quốc được sử dụng rộng rãi. Acta Pharm. Tội. B. 2015; 5 :310–
315. doi: 10.1016/j.apsb.2015.05.005. [ Bài viết miễn phí của PMC ] [ PubMed ] [ CrossRef ] [
Google Scholar ]

14. Bò tót R., Yadav KS, Verma RK, Yadav NP, Bhakuni RS Hoạt động chống tiểu đường in
vivo của các dẫn xuất của isoliquiritigenin và liquidriteigenin. Thuốc thực vật. 2014; 21 :415–
422. doi: 10.1016/j.phymed.2013.10.015. [ PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar ]
15. Xiaoying W., Han Z., Yu W. Năng lượng bền vững để nâng cao chức năng và hoạt động
của con người. Khác; Amsterdam, Hà Lan: 2017. Glycyrrhiza glabra (Cam thảo) trang 231–250.
[ Học giả Google ]

16. Rizzato G., Scalabrin E., Radaelli M., Capodaglio G., Piccolo O. Một khám phá mới về hệ
thống chuyển hóa cam thảo. Hóa chất thực phẩm. 2017; 221 :959–968. doi:
10.1016/j.foodchem.2016.11.068. [ PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar ]

17. Shibata S. Một loại thuốc qua thiên niên kỷ: Dược lý, hóa học và dược lý của Cam thảo.
Yakugaku Zasshi. 2000; 120 :849–862. doi: 10.1248/yakushi1947.120.10_849. [ PubMed ] [
CrossRef ] [ Google Scholar ]

18. Tohma HS, Gulçin I. Hoạt động chống oxy hóa và thu hồi gốc tự do của các bộ phận trên
không và rễ của cam thảo Thổ Nhĩ Kỳ ( Glycyrrhiza glabra L.) Int. J. Dự luật Thực phẩm 2010;
13 :657–671. doi: 10.1080/10942911003773916. [ CrossRef ] [ Học giả Google ]

19. Alsayari A., Wahab S. Chi Ziziphus để điều trị các bệnh viêm mãn tính. Ả Rập Saudi J. Biol.
Khoa học. 2021; 28 :6897–6914. doi: 10.1016/j.sjbs.2021.07.076. [ Bài viết miễn phí của PMC
] [ PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar ]

20. Bao F., Bai HY, Wu ZR, Yang ZG Các hợp chất phenolic từ Glycyrrhiza uralensis được
trồng và hoạt tính ức chế PD-1/PD-L1 của chúng. Nat. Sản phẩm. Res. 2021; 35 :562–569. doi:
10.1080/14786419.2019.1586698. [ PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar ]

21. Tang Z.-H., Li T., Tong Y.-G., Chen X.-J., Chen X.-P., Wang Y.-T., Lu J.-J. Đánh giá có hệ
thống về đặc tính chống ung thư của các hợp chất phân lập từ cam thảo (Gancao) Planta Med.
2015; 81 :1670–1687. doi: 10.1055/s-0035-1558227. [ PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar
]

22. Pu J.-Y., He L., Wu S.-Y., Zhang P., Huang X. [Nghiên cứu chống vi-rút triterpenoids trong
cam thảo] Bing du xue bao Chin. J. Virus. 2013; 29 :673–679. [ PubMed ] [ Học giả Google ]

23. El-Saber Batiha G., Magdy Beshbishy A., El-Mleeh A., Abdel-Daim MM, Prasad Devkota
H. Công dụng truyền thống, thành phần hóa học có hoạt tính sinh học, hoạt động dược lý và độc
tính của Glycyrrhiza glabra L. (Fabaceae) Các phân tử sinh học . 2020; 10 :352. doi:
10.3390/biom10030352. [ Bài viết miễn phí của PMC ] [ PubMed ] [ CrossRef ] [ Google
Scholar ]
24. Wang H.-L., Li Y.-X., Niu Y.-T., Zheng J., Wu J., Shi G.-J., Ma L., Niu Y., Sun T., Yu J.-
Q. Quan sát các hoạt động chống viêm và chống đau của glycyrrhizin thông qua việc điều chỉnh
các biểu hiện COX-2 và các cytokine gây viêm ở Chuột. Viêm. 2015; 38 :2269–2278. doi:
10.1007/s10753-015-0212-3. [ PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar ]

25. Akamatsu H., Komura J., Asada Y., Niwa Y. Cơ chế tác dụng chống viêm của glycyrrhizin:
Ảnh hưởng đến chức năng bạch cầu trung tính bao gồm cả việc tạo ra các loại oxy phản ứng.
Planta Med. 1991; 57 : 119–121. doi: 10.1055/s-2006-960045. [ PubMed ] [ CrossRef ] [
Google Scholar ]

26. Simmler C., Pauli GF, Chen S.-N. Tính chất thực vật và sinh học của glabridin. Fitoterapia.
2013; 90 :160–184. doi: 10.1016/j.fitote.2013.07.003. [ Bài viết miễn phí của PMC ] [ PubMed
] [ CrossRef ] [ Google Scholar ]

27. Obolentseva GV, Litvinenko VI, Ammosov AS, Popova TP, Sampiev AM Đặc tính dược lý
và trị liệu của các chế phẩm cam thảo (Đánh giá) Pharm. Chem. J. 1999; 33 :427–434. doi:
10.1007/BF02510095. [ CrossRef ] [ Học giả Google ]

28. Chuỗi tài liệu tham khảo Graebin CS trong Hóa thực vật. Nhóm Xuất bản Tự nhiên; Berlin,
Đức: 2018. Hoạt động dược lý của axit glycyrrhizinic (“Glycyrrhizin”) và axit glycyrrhetinic;
trang 245–261. [ Học giả Google ]

29. Eiji O., Yasunori M., Sadahiro W., Junzo S., Noriyuki S., Yasuko MM, Masanobu M., Kozo
U. Ức chế phospholipase A2 và kết tập tiểu cầu bằng glycyrrhizin, một loại thuốc chống viêm.
Acta Med. Được rồi. 1983; 37 :385–391. doi: 10.18926/AMO/32426. [ PubMed ] [ CrossRef ] [
Google Scholar ]

30. Gottlieb D., Shaw PD, biên tập viên. Cơ chế hoạt động. lò xo; Berlin/Heidelberg, Đức:
1967. [ Google Scholar ]

31. Anand David A., Arulmoli R., Parasuraman S. Tổng quan về tầm quan trọng sinh học của
quercetin: Một flavonoid hoạt tính sinh học. Dược điển. Bản sửa đổi năm 2016; 10 :84. gọi:
10.4103/0973-7847.194044. [ Bài viết miễn phí của PMC ] [ PubMed ] [ CrossRef ] [ Google
Scholar ]

32. Zhu X., Shi J., Li H. Liquiritigenin làm giảm sự tích tụ ma trận trung mô do glucose cao,
stress oxy hóa và viêm bằng cách ức chế các con đường gây viêm NF-кβ và NLRP3. Sinh học.
Dược sĩ. 2018; 106 :976–982. doi: 10.1016/j.biopha.2018.07.045. [ PubMed ] [ CrossRef ] [
Google Scholar ]
33. Mazur J., Roy K., Shigdar S., Kanwar JR Những tiến bộ và con đường trong việc phát triển
các chất mang mới cho hoạt chất sinh học và tác nhân sinh học. Khác; Amsterdam, Hà Lan:
2020. Hiệu quả của các Flavonoid đầy hứa hẹn từ loài Festuca lonicera và các chi Keo chống
lại u nguyên bào thần kinh đệm đa dạng; Tiềm năng của dãy Dandenong; trang 383–422. [ Học
giả Google ]

34. Peng F., Du Q., Peng C., Wang N., Tang H., Xie X., Shen J., Chen J. Đánh giá: Dược lý của
isoliquiritigenin. Phytother. Res. 2015; 29 :969–977. doi: 10.1002/ptr.5348. [ PubMed ] [
CrossRef ] [ Google Scholar ]

35. Chin Y.-W., Jung H.-A., Liu Y., Su B.-N., Castoro JA, Keller WJ, Pereira MA, Kinghorn
AD Thành phần chống oxy hóa của rễ và thân cây cam thảo ( Glycyrrhiza glabra ) J. Agric.
Hóa chất thực phẩm. 2007; 55 :4691–4697. doi: 10.1021/jf0703553. [ PubMed ] [ CrossRef ] [
Google Scholar ]

36. Jiang J., Zhang X., True AD, Chu L., Xiong YL Ức chế quá trình oxy hóa lipid và ôi thiu
trong miếng thịt lợn nấu sẵn bằng chiết xuất cam thảo khử gốc tự do ( Glyyrrhiza glabra ). J.
Khoa học thực phẩm. 2013; 78 :C1686–C1694. doi: 10.1111/1750-3841.12273. [ PubMed ] [
CrossRef ] [ Google Scholar ]

37. Martins N., Barros L., Dueñas M., Santos-Buelga C., Ferreira ICFR Đặc tính của các hợp
chất phenolic và đặc tính chống oxy hóa của Glycyrrhiza glabra L. thân rễ và rễ. RSC Adv.
2015; 5 :26991–26997. doi: 10.1039/C5RA03963K. [ CrossRef ] [ Học giả Google ]

38. Vaya J., Belinky PA, Aviram M. Thành phần chống oxy hóa từ rễ cam thảo: Sự cô lập, làm
sáng tỏ cấu trúc và khả năng chống oxy hóa đối với quá trình oxy hóa LDL. Miễn phí. Cấp tiến.
Biol. Med. 1997; 23 :302–313. doi: 10.1016/S0891-5849(97)00089-0. [ PubMed ] [ CrossRef ] [
Google Scholar ]

39. Xie J., Zhang Y., Wang W., Hou J. Xác định và xác định đồng thời glycyrrhizin,
formononetin, axit glycyrrhetinic, liquiritin, isoliquiritigenin và licochalcone A trong cam thảo
bằng LC-MS/MS. Acta sắc ký. 2014; 26 :507–516. doi: 10.1556/AChrom.26.2014.3.9. [
CrossRef ] [ Học giả Google ]

40. Haraguchi H., Tanimoto K., Tamura Y., Mizutani K., Kinoshita T. Phương thức tác dụng
kháng khuẩn của retrochalcone từ Glycyrrhiza Inflata . Hóa thực vật. 1998; 48 : 125–129. doi:
10.1016/S0031-9422(97)01105-9. [ PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar ]
41. Jiang D., Rasul A., Batool R., Sarfraz I., Hussain G., Mateen Tahir M., Qin T., Selamoglu
Z., Ali M., Li J., và những người khác. Các đặc tính chống ung thư tiềm năng và cơ chế hoạt
động của formononetin. BioMed Res. Int. 2019; 2019 :5854315. doi: 10.1155/2019/5854315. [
Bài viết miễn phí của PMC ] [ PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar ]

42. De Simone F., Aquino R., De Tommasi MN, Piacente S., Pizza C. Chương 8: Hợp chất
thơm chống HIV từ thực vật bậc cao. Trong: Tringali C., biên tập viên. Hợp chất hoạt tính sinh
học từ nguồn sinh học. Báo chí CRC; Boca Raton, FL, Hoa Kỳ: 2001. trang 305–336.704p [
Google Scholar ]

43. Hatano T., Yasuhara T., Okuda T. Phenolics chống vi rút suy giảm miễn dịch ở người từ
Cam thảo) Chem. Dược phẩm. Bò đực. 1988; 36 :2286–2288. doi: 10.1248/cpb.36.2286. [
PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar ]

44. Fukai T., Cai BS, Maruno K., Miyakawa Y., Konishi M., Nomura T. Một flavanone
isoprenyl hóa từ Glycyrrhiza glabra và xét nghiệm tái phân tích phenol cam thảo. Hóa thực vật.
1998; 49 :2005–2013. doi: 10.1016/S0031-9422(98)00389-6. [ CrossRef ] [ Học giả Google ]

45. Wang D., Liang J., Zhang J., Wang Y., Chai X. Chalcone tự nhiên trong dược liệu Trung
Quốc: Cam thảo. Rõ ràng. Dựa trên sự bổ sung. Thay thế. Med. 2020; 2020 :3821248. doi:
10.1155/2020/3821248. [ Bài viết miễn phí của PMC ] [ PubMed ] [ CrossRef ] [ Google
Scholar ]

46. Li W., Asada Y., Yoshikawa T. Thành phần flavonoid từ nuôi cấy rễ lông Glycyrrhiza
glabra . Hóa thực vật. 2000; 55 :447–456. doi: 10.1016/S0031-9422(00)00337-X. [ PubMed ] [
CrossRef ] [ Google Scholar ]

47. Sharifi-Rad J., Quispe C., Herrera-Bravo J., Belén LH, Kaur R., Kregiel D., Uprety Y.,
Beyatli A., Yeskaliyeva B., Kırkın C., và những người khác. Chi Glycyrrhiza: Làm sáng tỏ các
thành phần hóa học thực vật cho khả năng dược lý và tăng cường sức khỏe. Thuốc oxy hóa. Tế
bào. Longev. 2021; 2021 :7571132. doi: 10.1155/2021/7571132. [ Bài viết miễn phí của PMC ]
[ PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar ]

48. Chen J., Yu X., Huang Y. Cơ chế ức chế tyrosinase của glabridin. Quang phổ. Acta Phần A
Mol. Sinh khối. Quang phổ. 2016; 168 : 111–117. doi: 10.1016/j.saa.2016.06.008. [ PubMed ] [
CrossRef ] [ Google Scholar ]

49. Huang ZY, Wang LJ, Wang JJ, Feng WJ, Yang ZQ, Ni SH, Huang YS, Li H., Yang Y.,
Wang MQ, et al. Hispaglabridin B, một thành phần của cam thảo được xác định bằng phương
pháp tin sinh học và học máy, làm giảm sự lãng phí năng lượng protein bằng cách ức chế hộp
đầu não O1. Anh. J. Dược phẩm. 2019; 176 :267–281. doi: 10.1111/bph.14508. [ Bài viết miễn
phí của PMC ] [ PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar ]

50. Mitscher LA, Park YH, Clark D., Beal JL Chất kháng khuẩn từ thực vật bậc cao.
isoflavanoid kháng khuẩn và các chất liên quan từ Glycyrrhiza glabra L. var. typica. J. Nat. Sản
phẩm. 1980; 43 :259–269. doi: 10.1021/np50008a004. [ PubMed ] [ CrossRef ] [ Google
Scholar ]

51. Sharma S., Sharma S., Chourasia R., Pandey A., Rai AK, Sahoo D. Các hóa chất xuất hiện
tự nhiên chống lại bệnh Alzheimer. Nhà xuất bản học thuật; Cambridge, MA, Hoa Kỳ: 2021.
Chương 2—Bệnh Alzheimer: Nghiên cứu thực vật học; trang 11–28. [ Học giả Google ]

52. Wahab S., Ahmad I., Irfan S., Siddiqua A., Usmani S., Ahmad MP Hiệu quả và an toàn
dược lý của Glycyrrhiza glabra trong điều trị nhiễm trùng đường hô hấp. Mini-Rev. Med. Chem.
2021; 21 tuổi: 10.2174/1389557521666210927153001. [ PubMed ] [ CrossRef ] [ Google
Scholar ]

53. Ahmed-Farid OA, Haredy SA, Niazy RM, Linhardt RJ, Warda M. Tác dụng bảo vệ thần
kinh phụ thuộc liều lượng của glycyrrhizin có nguồn gốc từ thực vật phương Đông đối với sự
suy giảm norepinephrine đầu dây thần kinh thực nghiệm trong mô hình não chuột. Hóa học-
Biol. Tương tác. 2019; 308 : 279–287. doi: 10.1016/j.cbi.2019.05.045. [ PubMed ] [ CrossRef ]
[ Google Scholar ]

54. Allcock E., Cowdery J. Tăng huyết áp do trà cam thảo gây ra. Đại diện trường hợp 2015;
2015 : bcr2015209926. doi: 10.1136/bcr-2015-209926. [ Bài viết miễn phí của PMC ] [ PubMed
] [ CrossRef ] [ Google Scholar ]

55. Akram M., Nawaz A. Tác dụng của cây thuốc đối với bệnh Alzheimer và suy giảm trí nhớ.
Tái tạo thần kinh Res. 2017; 12 :660. doi: 10.4103/1673-5374.205108. [ Bài viết miễn phí của
PMC ] [ PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar ]

56. Hasan MK, Ara I., Mondal MSA, Kabir Y. Phytochemistry, hoạt động dược lý và lợi ích sức
khỏe tiềm tàng của Glycyrrhiza glabra . Heliyon. 2021; 7 :e07240. doi:
10.1016/j.heliyon.2021.e07240. [ Bài viết miễn phí của PMC ] [ PubMed ] [ CrossRef ] [
Google Scholar ]

57. Chen Y., Deng J., Wen Y., Chen B., Hou J., Peng B., Zhang S., Mi H., Jiang Q., Wu X., et
al. Thuốc sắc Sijunzi đã được sửa đổi trong điều trị viêm loét đại tràng ở giai đoạn thuyên giảm:
Quy trình nghiên cứu cho một loạt các thử nghiệm ngẫu nhiên có đối chứng, mù đôi N-of-1.
Thử nghiệm. 2020; 21 :396. doi: 10.1186/s13063-020-04315-0. [ Bài viết miễn phí của PMC ] [
PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar ]

58. Thakur AK, Raj P. Quan điểm dược lý của Glycyrrhiza glabra Linn.: Một đánh giá nhỏ. J.
Hậu môn. Dược phẩm. Res. 2017; 5 :00156. doi: 10.15406/japlr.2017.05.00156. [ CrossRef ] [
Học giả Google ]

59. EMA/HMPC . Báo cáo đánh giá về Glycyrrhiza glabra L. và/hoặc Glycyrrhiza inflata Bat.
và/hoặc Glycyrrhiza Uralensis Fisch ex DC, cơ số. Tập 44 Cơ quan Dược phẩm Châu Âu;
Amsterdam, Hà Lan: 2011. [ Google Scholar ]

60. Asl MN, Hosseinzadeh H. Đánh giá tác dụng dược lý của Glycyrrhiza sp. và các hợp chất có
hoạt tính sinh học của nó. Phytother. Res. 2008; 22 :709–724. doi: 10.1002/ptr.2362. [ Bài viết
miễn phí của PMC ] [ PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar ]

61. Husain I., Bala K., Khan IA, Khan SI Một bài đánh giá về hóa chất thực vật, hoạt động dược
lý, tương tác thuốc và độc tính liên quan của cam thảo ( Glycyrrhiza sp.) Mặt trận thực phẩm.
2021 doi: 10.1002/fft2.110. in sẵn. [ CrossRef ] [ Học giả Google ]

62. Lim TK Cây thuốc và cây không dùng làm thuốc ăn được. Tập 10. Springer; Dordrecht, Hà
Lan: 2016. Glycyrrhiza glabra; trang 354–457. [ Học giả Google ]

63. Ahmad MF Ganoderma lucidum : Một cách tiếp cận dược lý hợp lý để vượt qua bệnh ung
thư. J. Ethnopharmacol. 2020; 260 :113047. doi: 10.1016/j.jep.2020.113047. [ PubMed ] [
CrossRef ] [ Google Scholar ]

64. Ahmad MF Ganoderma lucidum : Các thành phần có hoạt tính sinh học thuyết phục và sự
chứng thực về sức khỏe của chúng. Sinh học. Dược sĩ. 2018; 107 :507–519. doi:
10.1016/j.biopha.2018.08.036. [ PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar ]

65. Hani U., Begum MY, Wahab S., Siddiqua A., Osmani RAM, Rahmathulla M. Đánh giá toàn
diện về các quan điểm hiện tại về các hệ thống phân phối thuốc mới và các phương pháp tiếp
cận quản lý ung thư phổi. J. Pharm. Đổi mới. 2021:1–24. doi: 10.1007/s12247-021-09582-1. [
CrossRef ] [ Học giả Google ]

66. Ferlay J., Colombet M., Soerjomataram I., Parkin DM, Piñeros M., Znaor A., Bray F. Thống
kê về ung thư năm 2020: Tổng quan. Int. J. Ung thư. 2021; 149 :778–789. doi:
10.1002/ijc.33588. [ PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar ]
67. Panda AK, Chakraborty D., Sarkar I., Khan T., Sa G. Những hiểu biết mới về hoạt động trị
liệu và đặc tính chống ung thư của chất curcumin. J. Exp. Dược phẩm. 2017; 9 :31–45. doi:
10.2147/JEP.S70568. [ Bài viết miễn phí của PMC ] [ PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar ]

68. Wu C.-P., Ohnuma S., Ambudkar SV Khám phá các bộ điều biến sản phẩm tự nhiên để khắc
phục tình trạng kháng đa thuốc trong hóa trị ung thư. Curr. Dược phẩm. Công nghệ sinh học.
2011; 12 :609–620. doi: 10.2174/138920111795163887. [ Bài viết miễn phí của PMC ] [
PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar ]

69. Li X., Sun R., Liu R. Các sản phẩm tự nhiên trong cam thảo để điều trị bệnh gan: Tiến bộ và
cơ hội trong tương lai. Dược phẩm. Res. 2019; 144 : 210–226. doi: 10.1016/j.phrs.2019.04.025.
[ PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar ]

70. Xiao J. Aglycones flavonoid trong chế độ ăn uống và glycoside của chúng: Loại nào cho
thấy ý nghĩa sinh học tốt hơn? Chí mạng. Rev. Khoa học thực phẩm. Dinh dưỡng. 2015; 57
:1874–1905. doi: 10.1080/10408398.2015.1032400. [ PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar ]

71. Zhang Z., Yang L., Hou J., Tian S., Liu Y. Cơ chế phân tử làm cơ sở cho hoạt động chống
ung thư của flavonoid cam thảo. J. Ethnopharmacol. 2021; 267 :113635. doi:
10.1016/j.jep.2020.113635. [ PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar ]

72. Tungmunnithum D., Thongboonyou A., Pholboon A., Yangsabai A. Flavonoid và các hợp
chất phenolic khác từ cây thuốc cho các khía cạnh dược phẩm và y tế: Tổng quan. Các loại
thuốc. 2018; 5:93 . doi: 10.3390/thuốc5030093. [ Bài viết miễn phí của PMC ] [ PubMed ] [
CrossRef ] [ Google Scholar ]

73. Chu Y., Zheng J., Li Y., Xu D.-P., Li S., Chen Y.-M., Li H.-B. Polyphenol tự nhiên để
phòng ngừa và điều trị ung thư. Chất dinh dưỡng. 2016; 8 :515. doi: 10.3390/nu8080515. [ Bài
viết miễn phí của PMC ] [ PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar ]

74. Xiu-Rong Z., Shi-Yao W., Wen S., Chao W. Isoliquiritigenin ức chế sự tăng sinh và di căn
của tế bào ung thư dạ dày MKN28 bằng cách ngăn chặn đường truyền tín hiệu
PI3K/AKT/mTOR. Mol. Med. Dân biểu 2018; 18 :3429–3436. doi: 10.3892/mmr.2018.9318. [
PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar ]

75. Wei F., Jiang X., Gao HY, Gao SH Liquiritin gây ra apoptosis và autophagy ở các tế bào
ung thư dạ dày kháng cisplatin (DDP) trong ống nghiệm và chuột trụi xenograft in vivo. Int. J.
Oncol. 2017; 51 :1383–1394. doi: 10.3892/ijo.2017.4134. [ Bài viết miễn phí của PMC ] [
PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar ]
76. Kwon SJ, Park SY, Kwon GT, Lee KW, Kang YH, Choi MS, Yun JW, Jeon JH, Jun JG,
Park JHY Licochalcone E có trong cam thảo ngăn chặn di căn phổi trong mô hình ung thư chỉnh
hình vú 4T1. Ung thư Trước đó. Res. 2013; 6 :603–613. doi: 10.1158/1940-6207.CAPR-13-
0012. [ PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar ]

77. Oh HN, Oh KB, Lee MH, Seo JH, Kim E., Yoon G., Cho SS, Cho YS, Choi HW, Chae JII,
et al. Sự điều hòa JAK2 của licochalcone H ức chế sự phát triển của tế bào và gây ra apoptosis
trong ung thư biểu mô tế bào vảy miệng. Thuốc thực vật. 2019; 52 :60–69. doi:
10.1016/j.phymed.2018.09.180. [ PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar ]

78. Si L., Yan X., Hao W., Ma X., Ren H., Ren B., Li D., Dong Z., Zheng Q. Licochalcone D
gây ra apoptosis và ức chế sự di cư và xâm lấn trong khối u ác tính ở người A375 tế bào. Oncol.
Dân biểu 2018; 39 :2160–2170. doi: 10.3892/or.2018.6329. [ Bài viết miễn phí của PMC ] [
PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar ]

79. Zhang S., Chu S., Shao J., Qu X. Nghiên cứu sơ cấp về y học Trung Quốc điều trị ung thư
tuyến tiền liệt không phụ thuộc androgen. Cái cằm. J. Integr. Med. 2009; 15 :168–169. doi:
10.1007/s11655-009-0168-y. [ PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar ]

80. Vaillancourt K., Lebel G., Pellerin G., Lagha AB, Grenier D. Ảnh hưởng của cam thảo
isoflavans licoricidin và glabridin đối với sự phát triển, đặc tính bám dính và sản xuất axit của
Streptococcus mutans và đánh giá khả năng tương thích sinh học của chúng. Thuốc kháng sinh.
2021; 10 : 163. doi: 10.3390/kháng sinh10020163. [ Bài viết miễn phí của PMC ] [ PubMed ] [
CrossRef ] [ Google Scholar ]

81. Tang Z.-H., Chen X., Wang Z.-Y., Chai K., Wang Y.-F., Xu X.-H., Wang X.-W., Lu J.-H .,
Wang Y.-T., Chen X.-P., và cộng sự. Cảm ứng apoptosis và autophagy qua trung gian protein
tương đồng C / EBP bằng licochalcone A trong các tế bào ung thư phổi không phải tế bào nhỏ.
Khoa học. Dân biểu 2016; 6 :26241. doi: 10.1038/srep26241. [ Bài viết miễn phí của PMC ] [
PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar ]

82. Wang J., Zhang Y.-S., Thakur K., Hussain SS, Zhang J.-G., Xiao G.-R., Wei Z.-J.
Licochalcone A từ rễ cam thảo, một chất ức chế sự phát triển tế bào ung thư gan ở người thông
qua việc gây ra apoptosis tế bào và bắt giữ chu kỳ tế bào. Hóa chất thực phẩm. Chất độc. 2018;
120 :407–417. doi: 10.1016/j.fct.2018.07.044. [ PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar ]

83. Bortolotto LFB, Barbosa FR, Silva G., Bitencourt TA, Beleboni RO, Baek SJ, Marins M.,
Fachin AL Độc tính gây độc tế bào của trans-chalcone và licochalcone A đối với tế bào ung thư
vú là do cảm ứng apoptosis và ngừng chu kỳ tế bào. Sinh học. Dược sĩ. 2017; 85 :425–433. doi:
10.1016/j.biopha.2016.11.047. [ PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar ]

84. Qiu C., Zhang T., Zhang W., Chu L., Yu B., Wang W., Yang Z., Liu Z., Zou P., Liang G.
Licochalcone A ức chế sự phát triển của bệnh ung thư phổi ở người dòng tế bào A549 và H460
bằng cách gây ra sự bắt giữ chu kỳ tế bào g2/M và stress ER. Int. J. Mol. Khoa học. 2017; 18 :
1761. doi: 10.3390/ijms18081761. [ Bài viết miễn phí của PMC ] [ PubMed ] [ CrossRef ] [
Google Scholar ]

85. Lu WJ, Wu GJ, Chen RJ, Chang CC, Lien LM, Chiu CC, Tseng MF, Huang LT, Lin KH
Licochalcone A làm suy giảm sự phát triển của tế bào u thần kinh đệm trong ống nghiệm và in
vivo thông qua việc ngăn chặn chu kỳ tế bào. Chức năng thực phẩm. 2018; 9 :4500–4507. doi:
10.1039/C8FO00728D. [ PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar ]

86. Lin X., Tian L., Wang L., Li W., Xu Q., Xiao X. Tác dụng chống ung thư và cơ chế cơ bản
của licochalcone A kết hợp với 5-fluorouracil trong tế bào ung thư dạ dày. Oncol. Lett. 2017; 13
:1695–1701. doi: 10.3892/ol.2017.5614. [ Bài viết miễn phí của PMC ] [ PubMed ] [ CrossRef ]
[ Google Scholar ]

87. Fu Y., Hsieh TC, Guo J., Kunicki J., Lee MYWT, Darzynkiewicz Z., Wu JM Licochalcone-
A, một loại flavonoid mới được phân lập từ rễ cam thảo ( Glycyrrhiza glabra ), gây ra các vụ
bắt giữ G2 và G1 muộn ở tế bào ung thư tuyến tiền liệt PC-3 độc lập với androgen. Hóa sinh.
Sinh lý. Res. Cộng đồng. 2004; 322 : 263–270. doi: 10.1016/j.bbrc.2004.07.094. [ PubMed ] [
CrossRef ] [ Google Scholar ]

88. Chen R., Wang M., Liu Q., Wu J., Huang W., Li X., Du B., Xu Q., Duan J., Jiao S., và
những người khác. Điều trị tuần tự bằng tế bào aT19 tạo ra tế bào CAR-T có trí nhớ và kéo dài
tuổi thọ của chuột Raji-B-NDG. Ung thư Lett. 2020; 469 :162–172. doi:
10.1016/j.canlet.2019.10.022. [ PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar ]

89. Morsi MK, El-Magoli B., Saleh NT, El-Hadidy EM, Barakat HA Nghiên cứu về chất chống
oxy hóa và hoạt tính chống ung thư chiết xuất cam thảo Glycyrrhiza glabra . Ai Cập. J. Nutr.
Nguồn cấp dữ liệu. 2008; 2 :177–203. [ Học giả Google ]

90. Vlaisavljević S., Šibul F., Sinka I., Zupko I., Ocsovszki I., Jovanović-Šanta S. Thành phần
hóa học, hoạt tính chống oxy hóa và chống ung thư của cam thảo từ địa phương Fruska Gora.
Ấn Độ. Cắt. Sản phẩm. 2018; 112 : 217–224. doi: 10.1016/j.indcrop.2017.11.050. [ CrossRef ] [
Học giả Google ]
91. Zhu K., Li K., Wang H., Kang L., Dang C., Zhang Y. Khám phá glabridin là chất ức chế
mạnh thụ thể yếu tố tăng trưởng biểu bì trong tế bào SK-BR-3. Dược lý. 2019; 104 : 113–125.
doi: 10.1159/000496798. [ PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar ]

92. Zhao H., Yuan X., Li D., Chen H., Jiang J., Wang Z., Sun X., Zheng Q. Isoliquiritigen tăng
cường hoạt động chống ung thư và giảm tác dụng gây độc gen của cyclophosphamide. Phân tử.
2013; 18 :8786–8798. doi: 10.3390/phân tử18088786. [ Bài viết miễn phí của PMC ] [ PubMed
] [ CrossRef ] [ Google Scholar ]

93. Wang K.-L., Yu Y.-C., Hsia S.-M. Quan điểm về vai trò của isoliquiritigenin trong ung thư.
Ung thư. 2021; 13 : 115. doi: 10.3390/cancer13010115. [ Bài viết miễn phí của PMC ] [
PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar ]

94. Lin LC, Wu CH, Shieh TM, Chen HY, Huang TC, Hsia SM Thành phần isoliquiritigenin
trong chế độ ăn cam thảo làm nhạy cảm hóa học các tế bào sarcoma tử cung của con người với
doxorubicin và ức chế sự phát triển của tế bào bằng cách gây ra apoptosis và autophagy thông
qua ức chế tín hiệu m-TOR. J. Chức năng. Thực phẩm. 2017; 33 :332–344. doi:
10.1016/j.jff.2017.03.061. [ CrossRef ] [ Học giả Google ]

95. Peng F., Tang H., Liu P., Shen J., Guan X., Xie X., Gao J., Xiong L., Jia L., Chen J., và
những người khác. Isoliquiritigenin điều chỉnh trục MIR-374a/PTEN/Akt để ngăn chặn sự hình
thành và di căn khối u ung thư vú. Khoa học. Dân biểu 2017; 7 :9022. doi: 10.1038/s41598-
017-08422-y. [ Bài viết miễn phí của PMC ] [ PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar ]

96. Li Y., Zhao H., Wang Y., Zheng H., Yu W., Chai H., Zhang J., Falck JR, Guo AM, Yue J.,
và những người khác. Isoliquiritigenin gây ra sự ức chế tăng trưởng và apoptosis thông qua
mạng lưới trao đổi chất axit arachidonic điều hòa quá mức và vô hiệu hóa PI3K/Akt trong bệnh
ung thư vú ở người. Chất độc. ứng dụng. Dược phẩm. 2013; 272 :37–48. doi:
10.1016/j.taap.2013.05.031. [ PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar ]

97. Wang N., Wang Z., Peng C., You J., Shen J., Han S., Chen J. Hợp chất isoliquiritigenin
trong chế độ ăn uống nhắm mục tiêu GRP78 để kích thích hóa học tế bào gốc ung thư vú thông
qua tín hiệu β-catenin/ABCG2. Chất gây ung thư. 2014; 35 :2544–2554. doi:
10.1093/carcin/bgu187. [ PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar ]

98. Lin PH, Chiang YF, Shieh TM, Chen HY, Shih CK, Wang TH, Wang KL, Huang TC, Hong
YH, Li SC, et al. Hợp chất ăn kiêng isoliquiritigenin, một chất chống oxy hóa từ cam thảo, ngăn
chặn sự phát triển khối u vú âm tính ba thông qua kích hoạt chương trình chết apoptotic trong
mô hình động vật xenograft và tế bào. Chất chống oxy hóa. 2020; 9 :228. doi:
10.3390/antiox9030228. [ Bài viết miễn phí của PMC ] [ PubMed ] [ CrossRef ] [ Google
Scholar ]

99. Cuendet M., Guo J., Luo Y., Chen S., Oteham CP, Moon RC, Van Breemen RB, Marler LE,
Pezzuto JM Hoạt động ngăn ngừa ung thư và chuyển hóa isoliquiritigenin, một hợp chất được
tìm thấy trong Cam thảo. Ung thư Trước đó. Res. 2010; 3 :221–232. doi: 10.1158/1940-
6207.CAPR-09-0049. [ Bài viết miễn phí của PMC ] [ PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar
]

100. Hsu YL, Kuo PL, Lin CC Isoliquiritigenin gây ra apoptosis và bắt giữ chu kỳ tế bào thông
qua con đường phụ thuộc p53 trong tế bào Hep G2. Khoa học cuộc sống. 2005; 77 :279–292.
doi: 10.1016/j.lfs.2004.09.047. [ PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar ]

101. Sun C., Zhang H., Ma X.-f., Chu X., Gan L., Liu Y.-y., Wang Z. hua Isoliquiritigenin tăng
cường tính nhạy cảm phóng xạ của tế bào HepG2 thông qua sự xáo trộn trạng thái oxy hóa khử.
Hóa sinh tế bào. Sinh lý. 2013; 65 :433–444. doi: 10.1007/s12013-012-9447-x. [ PubMed ] [
CrossRef ] [ Google Scholar ]

102. Cuendet M., Oteham CP, Moon RC, Pezzuto JM Quinone reductase cảm ứng như một dấu
ấn sinh học để phòng ngừa ung thư. J. Nat. Sản phẩm. 2006; 69 :460–463. doi:
10.1021/np050362q. [ Bài viết miễn phí của PMC ] [ PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar ]

103. Yoshida T., Horinaka M., Takara M., Tsuchihashi M., Mukai N., Wakada M., Sakai T. Sự
kết hợp của isoliquiritigenin và phối tử gây ra apoptosis liên quan đến yếu tố hoại tử khối u gây
ra apoptosis trong tế bào HT29 ung thư ruột kết. Môi trường. Sức khỏe Trước đó. Med. 2008; 13
:281–287. doi: 10.1007/s12199-008-0041-1. [ Bài viết miễn phí của PMC ] [ PubMed ] [
CrossRef ] [ Google Scholar ]

104. Wahab S., Alshahrani MY, Ahmad MF, Abbas H. Xu hướng hiện tại và triển vọng tương
lai của y học nano trong việc kiểm soát ung thư ruột kết. Euro. J. Dược phẩm. 2021; 910 :
174464. doi: 10.1016/j.ejphar.2021.174464. [ PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar ]

105. Zhang MZ, Xu J., Yao B., Yin H., Cai Q., Shrubsole MJ, Chen X., Kon V., Zheng W.,
Pozzi A., et al. Sự ức chế 11β-hydroxysteroid dehydrogenase loại II ngăn chặn có chọn lọc con
đường COX-2 của khối u và ngăn chặn quá trình gây ung thư ruột kết ở chuột và người. J. Lâm
sàng. Điều tra. 2009; 119 :876–885. doi: 10.1172/JCI37398. [ Bài viết miễn phí của PMC ] [
PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar ]
106. Stewart PM, Prescott SM Cam thảo có thể liếm được bệnh ung thư ruột kết không? J. Lâm
sàng. Điều tra. 2009; 119 :760–763. doi: 10.1172/JCI38936. [ Bài viết miễn phí của PMC ] [
PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar ]

107. Lee CK, Park KK, Lim SS, Park JHY, Chung WY Tác dụng của chiết xuất cam thảo chống
lại sự phát triển của khối u và độc tính do cisplatin gây ra trong mô hình xenograft chuột của
bệnh ung thư ruột kết. Biol. Dược phẩm. Bò đực. 2007; 30 :2191–2195. doi:
10.1248/bpb.30.2191. [ PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar ]

108. Saeedifar AM, Mosayebi G., Ghazavi A., Ganji A. Đánh giá tác dụng hiệp đồng của chiết
xuất gừng và cam thảo trong mô hình chuột mắc bệnh ung thư đại trực tràng. Dinh dưỡng. Bệnh
ung thư. 2021; 73 :1068–1078. doi: 10.1080/01635581.2020.1784440. [ PubMed ] [ CrossRef ]
[ Google Scholar ]

109. Auyeung KKW, Ko JKS Các flavonoid thảo dược mới thúc đẩy quá trình apoptosis nhưng
gây ra sự bắt giữ chu kỳ tế bào trong tế bào ung thư ruột kết ở người. Điều tra. Thuốc mới.
2010; 28 : 1–13. doi: 10.1007/s10637-008-9207-3. [ PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar ]

110. Takahashi T., Takasuka N., Iigo M., Baba M., Nishino H., Tsuda H., Okuyama T.
Isoliquiritigenin, một loại flavonoid từ cam thảo, làm giảm prostaglandin E2 và oxit nitric, gây
ra apoptosis và ức chế mật mã bất thường tập trung phát triển. Khoa học ung thư. 2004; 95
:448–453. doi: 10.1111/j.1349-7006.2004.tb03230.x. [ PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar
]

111. Chu J.-X., Wink M. Đảo ngược tình trạng kháng đa thuốc trong ung thư ruột kết ở người
và tế bào ung thư bạch cầu ở người bằng ba chiết xuất thực vật và các chất chuyển hóa thứ cấp
chính của chúng. Các loại thuốc. 2018; 5 :123. doi: 10.3390/thuốc5040123. [ Bài viết miễn phí
của PMC ] [ PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar ]

112. Hani U., Osmani RAM, Siddiqua A., Wahab S., Batool S., Ather H., Sheraba N., Alqahtani
A. Một nghiên cứu có hệ thống về cơ chế phân phối thuốc mới và chiến lược điều trị ung thư
tuyến tụy. J. Giao thuốc. Khoa học. Technol. 2021; 63 :102539. doi:
10.1016/j.jddst.2021.102539. [ CrossRef ] [ Học giả Google ]

113. Kasiappan R., Jutooru I., Mohankumar K., Karki K., Lacey A., Safe S. Các loại oxy phản
ứng (ROS) tạo ra triterpenoid ức chế sự phát triển của tế bào rhabdomyosarcoma và khối u
thông qua việc nhắm mục tiêu các yếu tố phiên mã SP. Mol. Ung thư Res. 2019; 17 :794–805.
doi: 10.1158/1541-7786.MCR-18-1071. [ Bài viết miễn phí của PMC ] [ PubMed ] [ CrossRef ]
[ Google Scholar ]

114. Yao K., Chen H., Lee MH, Li H., Ma W., Peng C., Song NR, Lee KW, Bode AM, Dang
Z., et al. Licochalcone A, một chất ức chế tự nhiên của c-Jun N-terminal kinase 1. Cancer Prev.
Res. 2014; 7 : 139–149. doi: 10.1158/1940-6207.CAPR-13-0117. [ PubMed ] [ CrossRef ] [
Google Scholar ]

115. Sharma R., Guru SK, Jain SK, Pathania AS, Vishwakarma RA, Bhushan S., Bharate SB 3-
(2,6-Dichloro-benzyloxy)-11-oxo-olean-12-ene-29-oic axit , một dẫn xuất bán tổng hợp của axit
glycyrrhetic: Hoạt động tổng hợp, chống đông máu, apoptotic và chống hình thành mạch.
MedChemComm. 2015; 6 :564–575. doi: 10.1039/C4MD00344F. [ CrossRef ] [ Học giả Google
]

116. Wang ZY, Nixon DW Cam thảo và Ung thư. Dinh dưỡng. Bệnh ung thư. 2001; 39 : 1–11.
doi: 10.1207/S15327914nc391_1. [ PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar ]

117. Pirtskhalaishvili G., Hrebinko RL, Nelson JB Điều trị ung thư tuyến tiền liệt: Tổng quan về
các lựa chọn hiện tại. Thực hành ung thư. 2001; 9 : 295–306. doi: 10.1046/j.1523-
5394.2001.96009.x. [ PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar ]

118. Zhang X., Yeung ED, Wang J., Panzhinskiy EE, Tong C., Li W., Li J. Isoliquiritigenin,
một chất chống oxy hóa tự nhiên, ức chế chọn lọc sự tăng sinh của tế bào ung thư tuyến tiền liệt.
Phòng khám. Exp. Dược phẩm. Physiol. 2010; 37 :841–847. doi: 10.1111/j.1440-
1681.2010.05395.x. [ PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar ]

119. Lee YM, Lim DY, Choi HJ, Jung JI, Chung WY, Park JHY Cảm ứng ngừng chu kỳ tế bào
ở tế bào ung thư tuyến tiền liệt bằng hợp chất isoliquiritigenin trong chế độ ăn uống. J. Med. Đồ
ăn. 2009; 12 :8–14. doi: 10.1089/jmf.2008.0039. [ PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar ]

120. Alsayari A., Muhsinah AB, Almaghaslah D., Annadurai S., Wahab S. Hiệu quả dược lý
của Nhân sâm chống nhiễm trùng đường hô hấp. Phân tử. 2021; 26 :4095. doi: 10.3390/phân
tử26134095. [ Bài viết miễn phí của PMC ] [ PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar ]

121. Wahab S., Ahmad MF, Hussain A., Usmani S., Shoaib A., Ahmad W. Hiệu quả của
Azithromycin như một liệu pháp bổ sung trong quản lý COVID-19. Mini-Rev. Med. Chem.
2021; 21 :2860–2873. doi: 10.2174/1389557521666210401093948. [ PubMed ] [ CrossRef ] [
Google Scholar ]
122. Wahab S., Ahmad I., Usmani S., Ahmad MP Hiệu quả của Dexamethasone trong điều trị
nhiễm trùng COVID-19: Đánh giá quan điểm. Curr. Thuốc cung cấp. 2020; 18 :546–554. doi:
10.2174/1567201817666201006144008. [ PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar ]

123. Yu D., Liu X., Zhang G., Ming Z., Wang T. Isoliquiritigenin ức chế COPD do khói thuốc
lá gây ra bằng cách làm giảm tình trạng viêm và căng thẳng oxy hóa thông qua việc điều chỉnh
các con đường truyền tín hiệu Nrf2 và NF-кβ. Đằng trước. Dược phẩm. 2018; 9 : 1001. doi:
10.3389/fphar.2018.01001. [ Bài viết miễn phí của PMC ] [ PubMed ] [ CrossRef ] [ Google
Scholar ]

124. Kim SH, Hong JH, Yang WK, Geum JH, Kim HR, Choi SY, Kang YM, An HJ, Lee YC
Thuốc phối hợp thảo dược Glycyrrhiza glabra , Agastache rugosa chứa axit glycyrrhizic,
tilianin ức chế viêm phổi bạch cầu trung tính bằng cách tác động lên cxcl2, đường dẫn tín hiệu
interleukin17/stat3 trong mô hình chuột của copd. Chất dinh dưỡng. 2020; 12 :926. doi:
10.3390/nu12040926. [ Bài viết miễn phí của PMC ] [ PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar
]

125. Al-Jawad F., Al-Razzuqi R., Hashim H., Al-Bayati N. Glycyrrhiza glabra so với Boswellia
carterii trong bệnh hen phế quản mãn tính: Một nghiên cứu so sánh về hiệu quả. Ấn Độ J. Dị
ứng Hen suyễn Miễn dịch. 2012; 26 :6. doi: 10.4103/0972-6691.104437. [ CrossRef ] [ Học giả
Google ]

126. Udupa N., Khan S., Polu P., Nayanabhirama U. Cây thuốc thảo dược như một tác nhân
chống ung thư khám phá các công cụ hỗ trợ dược phẩm mới hơn để tạo ra các dạng bào chế
dược phẩm kinh tế, an toàn hơn, xem dự án cây thuốc thảo dược như một tác nhân chống ung
thư. Ann. Phytomed. 2015; 4 :37–45. [ Học giả Google ]

127. Gumpricht E., Dahl R., Devereaux MW, Sokol RJ Hợp chất cam thảo glycyrrhizin và axit
18-glycyrrhetinic là những chất điều biến mạnh mẽ độc tính tế bào do axit mật gây ra trong tế
bào gan chuột. J. Biol. Chem. 2005; 280 :10556–10563. doi: 10.1074/jbc.M411673200. [
PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar ]

128. Shah SL, Wahid F., Khan N., Farooq U., Shah AJ, Tareen S., Ahmad F., Khan T. Tác dụng
ức chế của Glycyrrhiza glabra và glycyrrhizin thành phần chính của nó đối với quá trình tân
mạch giác mạc liên quan đến viêm. Rõ ràng. Dựa trên sự bổ sung. Thay thế. Med. 2018; 2018
:8438101. doi: 10.1155/2018/8438101. [ Bài viết miễn phí của PMC ] [ PubMed ] [ CrossRef ] [
Google Scholar ]
129. Kao TC, Shyu MH, Yen GC Axit Glycyrrhizic và axit 18β-glycyrrhetinic ức chế tình trạng
viêm thông qua tín hiệu PI3K/Akt/GSK3β và kích hoạt thụ thể glucocorticoid. J. Agric. Hóa
chất thực phẩm. 2010; 58 :8623–8629. doi: 10.1021/jf101841r. [ PubMed ] [ CrossRef ] [
Google Scholar ]

130. Zhang W., Hong J., Lin J., Okunieff P., Zhang L. Axit Glycyrrhizic làm giảm tổn thương
phổi nghiêm trọng do xạ trị vòng 2: Báo cáo trường hợp. J. Lung Dis. Đối xử. 2017; 3 :
1000125. doi: 10.4172/2472-1018.1000125. [ CrossRef ] [ Học giả Google ]

131. Xie YC, Dong XW, Wu XM, Yan XF, Xie QM Tác dụng ức chế của flavonoid chiết xuất
từ cam thảo đối với chứng viêm phổi cấp tính do lipopolysaccharide gây ra ở chuột. Int. Thuốc
miễn dịch. 2009; 9 : 194–200. doi: 10.1016/j.intimp.2008.11.004. [ PubMed ] [ CrossRef ] [
Google Scholar ]

132. Ram A., Mabalirajan U., Das M., Bhattacharya I., Dinda AK, Gangal SV, Ghosh B.
Glycyrrhizin làm giảm bớt bệnh hen suyễn dị ứng thực nghiệm ở chuột. Int. Thuốc miễn dịch.
2006; 6 :1468–1477. doi: 10.1016/j.intimp.2006.04.020. [ PubMed ] [ CrossRef ] [ Google
Scholar ]

133. Hocaoglu AB, Karaman O., Erge DO, Erbil G., Yilmaz O., Bagriyanik A., Uzuner N.
Glycyrrhizin và những thay đổi mô bệnh học lâu dài trong mô hình bệnh hen suyễn ở chuột.
Curr. Đó. Res. Phòng khám. Exp. 2011; 72 : 250–261. doi: 10.1016/j.curtheres.2011.11.002. [
Bài viết miễn phí của PMC ] [ PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar ]

134. Dogan MF, Parlar A., Cam SA, Tosun EM, Uysal F., Arslan SO Glabridin làm giảm tình
trạng viêm đường hô hấp và tăng phản ứng ở mô hình chuột mắc bệnh hen suyễn do ovalbumin
gây ra. Bột giấy. Dược phẩm. Đó. 2020; 63 :101936. doi: 10.1016/j.pupt.2020.101936. [
PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar ]

135. [(truy cập ngày 3 tháng 11 năm 2021)]; Tác dụng sinh học của Quercetin trong COPD.
Nghiên cứu y học trường hợp năm 2019. Có sẵn trực tuyến: https://clinicaltrials.gov/ct2/show/
NCT03989271

136. Deutch MR, Grimm D., Wehland M., Infanger M., Krüger M. Kẹo hoạt tính sinh học: Tác
dụng của cam thảo đối với hệ tim mạch. Thực phẩm. 2019; 8 :495. doi: 10.3390/foods8100495.
[ Bài viết miễn phí của PMC ] [ PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar ]
137. Wu F., Jin Z., Jin J. Tác dụng hạ đường huyết của glabridin, một flavonoid polyphenolic từ
cam thảo, trong mô hình động vật mắc bệnh đái tháo đường. Mol. Med. Dân biểu 2013; 7
:1278–1282. doi: 10.3892/mmr.2013.1330. [ PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar ]

138. Meyer: Pseudohyperaldosteronismus-Lakritzverzehr mit Folgen—Google Scholar. [(truy


cập vào ngày 23 tháng 7 năm 2021)]. Có sẵn trực tuyến:
https://scholar.google.com/scholar_lookup?title=Pseudohyperaldosteronismus:
+Lakritzverzehr+mit+Folgen&author=Meyer,+R.&publication_year=2000&journal=Dtsch.
+Arztebl.+Int.&volume=97&pages=A-596

139. Rasool M., Iqbal J., Malik A., Ramzan HS, Qureshi MS, Asif M., Qazi MH, Kamal MA,
Chaudhary AGA, Al-Qahtani MH, và cộng sự. Tác dụng bảo vệ gan của Silybum marianum
(Silymarin) và Glycyrrhiza glabra (Glycyrrhizin) kết hợp: Một sức mạnh tổng hợp có thể có. Rõ
ràng. Dựa trên sự bổ sung. Thay thế. Med. 2014; 2014 :641597. doi: 10.1155/2014/641597. [
Bài viết miễn phí của PMC ] [ PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar ]

140. Ashfaq UA, Masoud MS, Nawaz Z., Riazuddin S. Glycyrrhizin là chất chống vi-rút chống
lại vi-rút Viêm gan C. J. Dịch. Med. 2011; 9 : 112. doi: 10.1186/1479-5876-9-112. [ Bài viết
miễn phí của PMC ] [ PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar ]

141. Yoh T., Nakashima T., Sumida Y., Kakisaka Y., Nakajima Y., Ishikawa H., Sakamoto Y.,
Okanoue T., Mitsuyoshi H. Tác dụng của glycyrrhizin lên con đường truyền tín hiệu
glucocorticoid trong tế bào gan. Đào. Dis. Khoa học. 2002; 47 :1775–1781. doi:
10.1023/A:1016492527927. [ PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar ]

142. Manns MP, Wedemeyer H., Singer A., Khomutjanskaja N., Dianes HP, Roskams T.,
Goldin R., Hehnke U., Inoue H. Glycyrrhizin ở những bệnh nhân đã thất bại trong các liệu pháp
dựa trên interferon alpha trước đó: Sinh hóa và mô học Hiệu quả sau 52 tuần. J. Virus viêm gan.
2012; 19 :537–546. doi: 10.1111/j.1365-2893.2011.01579.x. [ Bài viết miễn phí của PMC ] [
PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar ]

143. Liao H.-L., Ma T.-C., Li Y.-C., Chen J.-T., Chang Y.-S. Sử dụng đồng thời corticosteroid
với các chế phẩm TCM có chứa cam thảo ở Đài Loan: Nghiên cứu cơ sở dữ liệu bảo hiểm y tế
quốc gia. J. Thay thế. Bổ sung. Med. 2010; 16 :539–544. doi: 10.1089/acm.2009.0267. [
PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar ]

144. Del Prete A., Scalra A., Iadevaia MD, Miranda A., Zulli C., Gaeta L., Tuccillo C., Federico
A., Loguercio C. Sản phẩm thảo dược: Lợi ích, hạn chế và ứng dụng trong bệnh gan mãn tính .
Rõ ràng. Dựa trên sự bổ sung. Thay thế. Med. 2012; 2012 :837939. doi: 10.1155/2012/837939.
[ Bài viết miễn phí của PMC ] [ PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar ]

145. Zhao R., Yang B., Wang L., Xue P., Đặng B., Zhang G., Jiang S., Zhang M., Liu M., Pi J.,
và cộng sự. Curcumin bảo vệ tế bào keratinocytes của con người chống lại độc tế bào cấp tính
do arsenite vô cơ gây ra thông qua cơ chế phụ thuộc NRF2. Thuốc oxy hóa. Tế bào. Longev.
2013; 2013 :412576. doi: 10.1155/2013/412576. [ Bài viết miễn phí của PMC ] [ PubMed ] [
CrossRef ] [ Google Scholar ]

146. Huang X., Qin J., Lu S. Magiê isoglycyrrhizinate bảo vệ tế bào L02 ở gan khỏi tổn thương
do thiếu máu cục bộ/tái tưới máu. Int. J. Lâm sàng. Exp. Pathol. 2014; 7 :4755–4764. [ Bài viết
miễn phí của PMC ] [ PubMed ] [ Google Scholar ]

147. Liu M., Zheng B., Liu P., Zhang J., Chu X., Dong C., Shi J., Liang Y., Chu L., Liu Y., et
al. Khám phá tác dụng và cơ chế bảo vệ gan của magiê isoglycyrrhizinate ở chuột bị tổn thương
gan cấp tính do asen trioxide gây ra. Mol. Med. Dân biểu 2021; 23 :438. doi:
10.3892/mmr.2021.12077. [ Bài viết miễn phí của PMC ] [ PubMed ] [ CrossRef ] [ Google
Scholar ]

148. Jian-ping Y. Những tiến bộ trong nghiên cứu về tổng hợp axit Glycyrrhizic, các dẫn xuất
của axit Glycyrrhetinic và các hoạt động sinh học của chúng. Lishizhen Med. Mẹ ơi. Med. Res.
2012; 23 :1174–1182. [ Học giả Google ]

149. Tang B., Qiao H., Meng F., Sun X. Glycyrrhizin làm giảm tổn thương gan cấp tính do nội
độc tố gây ra sau khi cắt gan một phần ở chuột. Braz. J. Med Biol. Res. 2007; 40 :1637–1646.
doi: 10.1590/S0100-879X2006005000173. [ PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar ]

150. Hu C.-C., Chen W.-K., Liao P.-H., Yu W.-C., Lee Y.-J. Tác dụng hiệp đồng của cadmium
clorua và acetaldehyd đối với độc tế bào và ngăn ngừa nó bằng quercetin và glycyrrhizin. Đột
biến. Res. Genet. Chất độc. Môi trường. Đột biến. 2001; 496 : 117–127. doi: 10.1016/S1383-
5718(01)00214-5. [ PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar ]

151. Rahman S., Sultana S. Hoạt động ngăn ngừa ung thư của glycyrrhizin đối với stress oxy
hóa qua trung gian chì axetat và hoạt động tăng sinh của nó ở chuột Wistar. Chem. Biol. Tương
tác. 2006; 160 :61–69. doi: 10.1016/j.cbi.2005.12.003. [ PubMed ] [ CrossRef ] [ Google
Scholar ]

152. Fujisawa Y., Sakamoto M., Matsushita M., Fujita T., Nishioka K. Glycyrrhizin ức chế con
đường tiêu hủy bổ sung—Cơ chế có thể có tác dụng chống viêm của nó đối với tế bào gan trong
bệnh viêm gan siêu vi. Vi sinh vật. Miễn dịch. 2000; 44 :799–804. doi: 10.1111/j.1348-
0421.2000.tb02566.x. [ PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar ]

153. Rễ L., Patil SM, Patil MB, Sapkale GN Hoạt tính kháng khuẩn của Glycyrrhiza Glabra .
CAB trực tiếp. 2009; 7 :585–591. [ Học giả Google ]

154. Shinwari ZK, Khan I., Naz S., Hussain A. Đánh giá hoạt tính kháng khuẩn của ba loại cây
được sử dụng ở Pakistan để chữa các bệnh về đường hô hấp. Châu Phi J. Công nghệ sinh học.
2009; 8 :7082–7086. doi: 10.4314/ajb.v8i24.68799. [ CrossRef ] [ Học giả Google ]

155. Ayfer Atefi D., Turgay Erdo Ö. Hoạt động kháng khuẩn của các chiết xuất thực vật thương
mại và dược phẩm khác nhau T^bbi ve Ticari Amaçl></Kullan><lan Baz></Bitki
Ekstraktlar>n>n Antimikrobiyal Etkileri. Thổ Nhĩ Kỳ. J. Biol. 2003; 27 :157–162. [ Học giả
Google ]

156. Irani M., Sarmadi M., Bernard F., Ebrahimi GH, Bazarnov HS Lá có hoạt tính kháng
khuẩn của Glycyrrhiza glabra L. Iran. J. Pharm. Res. 2010; 9 :425–428. doi:
10.22037/ijpr.2010.909. [ Bài viết miễn phí của PMC ] [ PubMed ] [ CrossRef ] [ Google
Scholar ]

157. Karahan F., Avsar C., Ozyigit II, Berber I. Hoạt động kháng khuẩn và chống oxy hóa của
cây thuốc Glycyrrhiza glabra var. yênulifera từ các môi trường sống khác nhau. Công nghệ sinh
học. Công nghệ sinh học. Trang bị. 2016; 30 :797–804. doi: 10.1080/13102818.2016.1179590. [
CrossRef ] [ Học giả Google ]

158. Gupta VK, Fatima A., Faridi U., Negi AS, Shanker K., Kumar JK, Rahuja N., Luqman S.,
Sisodia BS, Saikia D., và cộng sự. Khả năng kháng khuẩn của rễ Glycyrrhiza glabra . J.
Ethnopharmacol. 2008; 116 :377–380. doi: 10.1016/j.jep.2007.11.037. [ PubMed ] [ CrossRef ]
[ Google Scholar ]

159. Shirazi MH, Ranjbar R., Eshraghi S., Sadeghi G., Jonaidi N., Bazzaz N., Izadi M.,
Sadeghifard N. Đánh giá hoạt tính kháng khuẩn của Chiết xuất Glycyrrhiza glabra đối với sự
phát triển của Salmonella, Shigella và ETEC E. _ coli. J. Biol. Khoa học. 2007; 7 :827–829. doi:
10.3923/jbs.2007.827.829. [ CrossRef ] [ Học giả Google ]

160. Sedighinia F., Safipour Afshar A., Soleimanpour S., Zarif R., Asili J., Ghazvini K. Hoạt
tính kháng khuẩn của Glycyrrhiza glabra chống lại mầm bệnh đường miệng: Một nghiên cứu
trong ống nghiệm. Avicenna J. Phytomed. 2012; 2 : 118–124. doi: 10.22038/ajp.2012.83. [ Bài
viết miễn phí của PMC ] [ PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar ]
161. Jafari-Sales A., Bolouri P. Đánh giá tác dụng kháng khuẩn của Glycyrrhiza glabra L. đối
với một số vi khuẩn gây bệnh gram dương và gram âm trong điều kiện phòng thí nghiệm.
Jorjani Biomed. J. 2018; 6 :78–84. doi: 10.29252/jorjanibiomedj.6.4.78. [ CrossRef ] [ Học giả
Google ]

162. Geetha RV, Anitha R. Đánh giá in vitro về hoạt tính chống nấm của chiết xuất etanolic của
Glycyrrhiza glabra . Châu Á J.Pharm. Phòng khám. Res. 2013; 6 :205–206. [ Học giả Google ]

163. Iqbal Z. Hoạt tính chống oxy hóa và kháng khuẩn của chiết xuất hữu cơ từ rễ cây
Glycyrrhiza glabra Linn. Thực vật. 2017; 5:68 . doi: 10.11648/j.plant.20170504.12. [ CrossRef ]
[ Học giả Google ]

164. Yang R., Yuan BC, Ma YS, Chu S., Liu Y. Hoạt động chống viêm của cam thảo, một loại
thảo dược Trung Quốc được sử dụng rộng rãi. Dược phẩm. Biol. 2017; 55 : 5–18. doi:
10.1080/13880209.2016.1225775. [ Bài viết miễn phí của PMC ] [ PubMed ] [ CrossRef ] [
Google Scholar ]

165. Rajagopalan P., Wahab S., Dera A., Chandramoorthy H., Irfan S., Patel A., Abullias S.,
Zaman G., Ahmad I. Hoạt động chống ung thư của chiết xuất lá etanolic của Salvia officinalis
chống lại bệnh đường miệng tế bào ung thư biểu mô vảy trong ống nghiệm thông qua quá trình
apoptosis ty thể qua trung gian caspase. Dược điển. Mag. 2020; 16 :554. doi:
10.4103/pm.pm_90_20. [ CrossRef ] [ Học giả Google ]

166. Meng X., Zhang X., Su X., Liu X., Ren K., Ning C., Zhang Q., Zhang S. Daphnes Cortex
và các sản phẩm chế biến từ cam thảo của nó ngăn chặn tình trạng viêm thông qua TLR4/NF-кβ
Con đường truyền tín hiệu /NLRP3 và sự điều hòa cấu hình trao đổi chất trong điều trị viêm
khớp dạng thấp. J. Ethnopharmacol. 2021; 283 :114657. doi: 10.1016/j.jep.2021.114657. [
PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar ]

167. Vasanth MP, Purushotham KG, Sathish M., Vimal Raj D., Venkatesh M. Hoạt tính chống
viêm trong ống nghiệm của cam thảo ( Glycyrrhiza glabra ) sử dụng chiết xuất nước. Int. J. Res.
Dược phẩm. Khoa học. 2020; 11 :657–662. doi: 10.26452/ijrps.v11i1.1872. [ CrossRef ] [ Học
giả Google ]

168. Shin EM, Chu HY, Guo LY, Kim JA, Lee SH, Merfort I., Kang SS, Kim HS, Kim S., Kim
YS Tác dụng chống viêm của glycyrol phân lập từ Glycyrrhiza uralensis trong RAW264.7 được
kích thích bằng LPS đại thực bào. Int. Thuốc miễn dịch. 2008; 8 :1524–1532. doi:
10.1016/j.intimp.2008.06.008. [ PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar ]
169. Yu X., Bao Y., Meng X., Wang S., Li T., Chang X., Xu W., Yang G., Bo T. Cơ chế điều
chỉnh tích hợp đa con đường của flavonoid cam thảo có tác dụng chống viêm hoạt động. Oncol.
Lett. 2019; 18 :4956–4963. doi: 10.3892/ol.2019.10793. [ Bài viết miễn phí của PMC ] [
PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar ]

170. Yin L., Guan E., Zhang Y., Shu Z., Wang B., Wu X., Chen J., Liu J., Fu X., Sun W., et al.
Hồ sơ hóa học và hoạt động chống viêm của tổng số flavonoid từ Glycyrrhiza uralensis fisch.
Iran. J. Pharm. Res. 2018; 17 :726–734. doi: 10.22037/ijpr.2018.2197. [ Bài viết miễn phí của
PMC ] [ PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar ]

171. Liu X., Zhu Q., Zhang M., Yin T., Xu R., Xiao W., Wu J., Đặng B., Gao X., Gong W., và
cộng sự. Isoliquiritigenin cải thiện tình trạng viêm tụy cấp ở chuột thông qua việc ức chế stress
oxy hóa và điều chế con đường Nrf2/HO-1. Thuốc oxy hóa. Tế bào. Longev. 2018; 2018
:7161592. doi: 10.1155/2018/7161592. [ Bài viết miễn phí của PMC ] [ PubMed ] [ CrossRef ] [
Google Scholar ]

172. Zhang M., Wu Y.-Q., Xie L., Wu J., Xu K., Xiao J., Chen D.-Q. Corrigendum:
Isoliquiritigenin bảo vệ chống lại tổn thương tuyến tụy và rối loạn chức năng đường ruột sau
viêm tụy cấp nặng thông qua tín hiệu Nrf2. Đằng trước. Dược phẩm. 2019; 10 :788. doi:
10.3389/fphar.2019.00788. [ Bài viết miễn phí của PMC ] [ PubMed ] [ CrossRef ] [ Google
Scholar ]

173. Tang Y., Wang C., Wang Y., Zhang J., Wang F., Li L., Meng X., Li G., Li Y., Wang L.
Isoliquiritigenin làm suy giảm AKI do LPS gây ra bằng cách ngăn chặn AKI viêm liên quan đến
con đường NF-кβ. Là. J. Dịch. Res. 2018; 10 :4141–4151. [ Bài viết miễn phí của PMC ] [
PubMed ] [ Google Scholar ]

174. Zhao H., Zhang N., Ho V., Ding M., He W., Niu J., Yang M., Du XL, Zorzi D., Chavez-
MacGregor M., và cộng sự. Tuân thủ các hướng dẫn điều trị và khả năng sống sót của bệnh
nhân lớn tuổi mắc bệnh ung thư ruột kết giai đoạn II hoặc III ở Texas từ năm 2001 đến năm
2011. Ung thư. 2018; 124 :679–687. doi: 10.1002/cncr.31094. [ Bài viết miễn phí của PMC ] [
PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar ]

175. Liao Y., Tan RZ, Li JC, Liu TT, Zhong X., Yan Y., Yang JK, Lin X., Fan JM, Wang L.
Isoliquiritigenin làm giảm chứng viêm và xơ thận do uuo gây ra bằng cách ức chế mincle/syk
/nf-kappa b đường truyền tín hiệu. Thuốc Des. Dev. Đó. 2020; 14 :1455–1468. doi:
10.2147/DDDT.S243420. [ Bài viết miễn phí của PMC ] [ PubMed ] [ CrossRef ] [ Google
Scholar ]
176. Xiong D., Hu W., Ye S.-T., Tan Y.-S. Isoliquiritigenin làm giảm tổn thương thận do tăng
huyết áp do Ang II gây ra thông qua việc ức chế các cytokine gây viêm và quá trình apoptosis
do stress oxy hóa gây ra thông qua con đường Nrf2 và NF-кβ. Hóa sinh. Sinh lý. Res. Cộng
đồng. 2018; 506 : 161–168. doi: 10.1016/j.bbrc.2018.09.013. [ PubMed ] [ CrossRef ] [ Google
Scholar ]

177. Abdel Maksoud HA, Abdel Magid AD, Mostafa YM, Elharrif MG, Sorour RI, Sorour MI
Tác dụng cải thiện của chiết xuất cam thảo so với silymarin trong bệnh viêm gan mãn tính do
thực nghiệm gây ra: Một nghiên cứu sinh hóa và di truyền. Phòng khám. Dinh dưỡng. Exp.
2019; 23 :69–79. doi: 10.1016/j.yclnex.2018.10.005. [ CrossRef ] [ Học giả Google ]

178. Michaelis M., Geiler J., Naczk P., Sithisarn P., Leutz A., Doerr HW, Cinatl J. Glycyrrhizin
phát huy tác dụng chống oxy hóa trong các tế bào bị nhiễm vi-rút Cúm A H5N1 và ức chế sự
nhân lên của vi-rút và biểu hiện gen gây viêm . XIN MỘT. 2011; 6 :e19705. doi:
10.1371/journal.pone.0019705. [ Bài viết miễn phí của PMC ] [ PubMed ] [ CrossRef ] [ Google
Scholar ]

179. Hassan Khattab HAR, Abdel-Dayem UA, Abdulsalam Jambi H., Tallat Abbas A., Ahmead
Abdul-Jawad MT, Fouad El-Shitany NAEA Chiết xuất cam thảo ( Glycyrrhizza glabra ) ngăn
chặn việc sản xuất th2 cytokine và các gốc tự do gây ra bởi albumin trứng ở chuột. Int. J. Dược
phẩm. 2018; 14 :1072–1079. doi: 10.3923/ijp.2018.1072.1079. [ CrossRef ] [ Học giả Google ]

180. Jia T., Qiao J., Guan D., Chen T. Tác dụng chống viêm của licochalcone A đối với các tế
bào sụn viêm xương khớp ở người được kích thích bằng IL-1β. Viêm. 2017; 40 :1894–1902.
doi: 10.1007/s10753-017-0630-5. [ PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar ]

181. Franceschelli S., Pesce M., Ferrone A., Gatta DMP, Patruno A., De Lutiis MA, Quiles JL,
Grilli A., Felaco M., Speranza L. Tác dụng sinh học của licochalcone C đối với việc điều hòa
PI3K/ Các đường dẫn tín hiệu Akt/eNOS và NF-кβ/iNOS/NO trong Tế bào H9c2 để đáp ứng
với kích thích LPS. Int. J. Mol. Khoa học. 2017; 18 :690. doi: 10.3390/ijms18040690. [ Bài viết
miễn phí của PMC ] [ PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar ]

182. Allukian M., Horowitz AM Bất công xã hội và sức khỏe cộng đồng. Nhà xuất bản Đại học
Oxford; Oxford, Vương quốc Anh: 2005. Sức khỏe răng miệng; trang 357–377. [ Học giả
Google ]

183. Peres MA, Macpherson LMD, Weyant RJ, Daly B., Venturelli R., Mathur MR, Listl S.,
Celeste RK, Guarnizo-Herreño CC, Kearns C., và cộng sự. Bệnh răng miệng: Một thách thức
sức khỏe cộng đồng toàn cầu. Lancet. 2019; 394 : 249–260. doi: 10.1016/S0140-
6736(19)31146-8. [ PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar ]

184. Ahmad I., Irfan S., Abohashrh M., Wahab S., Abullais SS, Javali MA, Nisar N., Alam
MM, Srivastava S., Saleem M., và cộng sự. Tác dụng ức chế của Nepeta deflersiana đối với
cộng đồng vi khuẩn cao trào được phân lập từ mảng bám miệng của bệnh nhân mắc bệnh nha
chu. Phân tử. 2021; 26 : 202. doi: 10.3390/phân tử26010202. [ Bài viết miễn phí của PMC ] [
PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar ]

185. Takahashi N., Nyvad B. Xem xét lại hệ sinh thái sâu răng: Động lực học của vi sinh vật và
quá trình sâu răng. Sâu răng Res. 2008; 42 :409–418. doi: 10.1159/000159604. [ PubMed ] [
CrossRef ] [ Google Scholar ]

186. Takahashi N., Nyvad B. Vai trò của vi khuẩn trong quá trình sâu răng. J. Dent. Res. 2011;
90 :294–303. doi: 10.1177/0022034510379602. [ PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar ]

187. Rathee M., Sapra A. Sâu răng. Nhà xuất bản StatPearls; Đảo kho báu, FL, Hoa Kỳ: 2021. [
Google Scholar ]

188. Peters MC, Tallman JA, Braun TM, Jacobson JJ Giảm lâm sàng S. mutans ở trẻ mẫu giáo
bằng cách sử dụng kẹo mút chiết xuất từ rễ cam thảo mới: Một nghiên cứu thí điểm. Euro. Vòm.
Paediatr. Sứt mẻ. Tắt. J. Euro. Học viện. Paediatr. Sứt mẻ. 2010; 11 :274–278. doi:
10.1007/BF03262762. [ PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar ]

189. Segal R., Pisanty S., Wormser R., Azaz E., Sela MN Hoạt động chống ung thư của cam
thảo và glycyrrhizine I: Ức chế sự hình thành mảng bám trong ống nghiệm bởi Streptococcus
mutans . J. Pharm. Khoa học. 1985; 74 : 79–81. doi: 10.1002/jps.2600740121. [ PubMed ] [
CrossRef ] [ Google Scholar ]

190. Gedalia I., Stabholtz A., Lavie A., Shapira L., Pisanti S., Segal R. Tác dụng của
glycyrrhizin đối với sự hấp thu fluoride trong ống nghiệm của men răng và quá trình khử
khoáng sau đó. Phòng khám. Trước. Sứt mẻ. 1986; 8 :5–9. [ PubMed ] [ Học giả Google ]

191. Deutchman M., Petrou ID, Mellberg JR Tác dụng của nước súc miệng fluoride và
glycyrrhizin đối với các tổn thương sâu răng nhân tạo in vivo. Sâu răng Res. 1989; 23 :206–208.
doi: 10.1159/000261179. [ PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar ]
192. Edgar WM Giảm sự hòa tan men răng bằng cam thảo và axit glycyrrhizinic. J. Dent. Res.
1978; 57 :59–64. doi: 10.1177/00220345780570012301. [ PubMed ] [ CrossRef ] [ Google
Scholar ]

193. Lee PH, Chu PM, Hsieh PL, Yang HW, Chueh PJ, Huang YF, Liao YW, Yu CC Glabridin
ức chế sự kích hoạt các nguyên bào sợi cơ trong các nguyên bào sợi niêm mạc miệng bị xơ hóa
ở người thông qua tín hiệu TGF-β/smad. Môi trường. Chất độc. 2018; 33 :248–255. doi:
10.1002/tox.22512. [ PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar ]

194. Seino H., Arai Y., Nagao N., Ozawa N., Hamada K. Truyền qua da hiệu quả chất chống lão
hóa glabridin bằng cách sử dụng các mixen chitosan chitosan cation lưỡng tính. XIN MỘT.
2016; 11 :e0164061. doi: 10.1371/journal.pone.0164061. [ Bài viết miễn phí của PMC ] [
PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar ]

195. Nerya O., Vaya J., Musa R., Izrael S., Ben-Arie R., Tamir S. Glabrene và isoliquiritigenin
là chất ức chế tyrosinase từ rễ cam thảo. J. Agric. Hóa chất thực phẩm. 2003; 51 :1201–1207.
doi: 10.1021/jf020935u. [ PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar ]

196. Ravanfar P., Namazi G., Atigh M., Zafarmand S., Hamedi A., Salehi A., Izadi S., Borhani-
Haghighi A. Hiệu quả của toàn bộ chiết xuất cam thảo trong việc cải thiện thần kinh của bệnh
nhân sau đột quỵ thiếu máu cục bộ cấp tính . J. Thảo mộc. Med. 2016; 6 :12–17. doi:
10.1016/j.hermed.2015.12.001. [ CrossRef ] [ Học giả Google ]

197. Yang EJ, Min JS, Ku HY, Choi HS, Park M.-k., Kim MK, Song KS, Lee DS
Isoliquiritigenin được phân lập từ Glycyrrhiza uralensis bảo vệ tế bào thần kinh chống lại rối
loạn chức năng ty thể do glutamate gây ra. Hóa sinh. Sinh lý. Res. Cộng đồng. 2012; 421 :658–
664. doi: 10.1016/j.bbrc.2012.04.053. [ PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar ]

198. Yang EJ, Park GH, Song KS Tác dụng bảo vệ thần kinh của chất lỏng được phân lập từ rễ
cam thảo đối với quá trình apoptosis do glutamate gây ra trong các tế bào thần kinh vùng đồi
thị. Độc chất thần kinh. 2013; 39 :114–123. doi: 10.1016/j.neuro.2013.08.012. [ PubMed ] [
CrossRef ] [ Google Scholar ]

199. Ming LJ, Yin ACY Tác dụng điều trị của axit glycyrrhizic. Nat. Sản phẩm. Cộng đồng.
2013; 8 :415–418. doi: 10.1177/1934578X1300800335. [ PubMed ] [ CrossRef ] [ Google
Scholar ]

200. Zeng LH, Zhang HD, Xu CJ, Bian YJ, Xu XJ, Xie QM, Zhang RH Tác dụng bảo vệ thần
kinh của flavonoid chiết xuất từ cam thảo đối với cơn động kinh do kainate gây ra ở chuột thông
qua đặc tính chống oxy hóa của chúng. Đại học J. Chiết Giang. Khoa học. B. 2013; 14 :1004–
1012. doi: 10.1631/jzus.B1300138. [ Bài viết miễn phí của PMC ] [ PubMed ] [ CrossRef ] [
Google Scholar ]

201. Yang L., Jiang Y., Zhang Z., Hou J., Tian S., Liu Y. Hoạt động chống bệnh tiểu đường của
cam thảo, một loại thảo dược Trung Quốc được sử dụng rộng rãi. J. Ethnopharmacol. 2020; 263
:113216. doi: 10.1016/j.jep.2020.113216. [ PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar ]

202. Yoshioka Y., Yamashita Y., Kishida H., Nakagawa K., Ashida H. Dầu flavonoid cam thảo
giúp tăng cường khối lượng cơ bắp ở chuột KK-Ay. Khoa học cuộc sống. 2018; 205 :91–96.
doi: 10.1016/j.lfs.2018.05.024. [ PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar ]

203. Kataya HH, Hamza AA, Ramadan GA, Khasawneh MA Tác dụng của chiết xuất cam thảo
đối với các biến chứng của bệnh thận do tiểu đường ở chuột. Hóa chất thuốc. Chất độc. 2011;
34 : 101–108. doi: 10.3109/01480545.2010.510524. [ PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar ]

204. Yamashita Y., Kishida H., Nakagawa K., Yoshioka Y., Ashida H. Dầu flavonoid cam thảo
ngăn chặn tình trạng tăng đường huyết kèm theo việc tuyển dụng GLUT4 tế bào cơ xương vào
màng plasma ở chuột KK-A y. Int. J. Khoa học thực phẩm. Dinh dưỡng. 2019; 70 :294–302.
doi: 10.1080/09637486.2018.1508425. [ PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar ]

205. Mustafa SB, Akram M., Muhammad Asif H., Qayyum I., Hashmi AM, Munir N., Khan
FS, Riaz M., Ahmad S. Hoạt động hạ đường huyết của chiết xuất hydro-alcoholic của cây thuốc
chọn lọc Curcuma longa , Lavandula stoechas , Aegle marmelos , và Glycyrrhiza glabra và chế
phẩm đa thảo dược của chúng ở chuột mắc bệnh tiểu đường do alloxan gây ra. Phản ứng liều
lượng. 2019; 17 :1559325819852503. doi: 10.1177/1559325819852503. [ Bài viết miễn phí của
PMC ] [ PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar ]

206. Bardhan KD, Cumberland DC, Dixon RA, Holdsworth CD Thử nghiệm lâm sàng cam thảo
deglycyrrhizinized trong loét dạ dày. Ruột. 1978; 19 :779–782. doi: 10.1136/gut.19.9.779. [ Bài
viết miễn phí của PMC ] [ PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar ]

207. Hajiaghamohammadi AA, Ziaee A., Samimi R. Hiệu quả của chiết xuất rễ cây cam thảo
trong việc giảm hoạt động transaminase trong bệnh gan nhiễm mỡ không do rượu: Một thử
nghiệm lâm sàng ngẫu nhiên có kiểm soát. Phytother. Res. 2012; 26 :1381–1384. doi:
10.1002/ptr.3728. [ PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar ]
208. Kwon Y.-J., Son D.-H., Chung T.-H., Lee Y.-J. Đánh giá về hiệu quả dược lý và độ an toàn
của rễ cam thảo từ các kết quả thử nghiệm lâm sàng chứng thực. J. Med. Đồ ăn. 2020; 23 :12–
20. doi: 10.1089/jmf.2019.4459. [ PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar ]

209. Abe M., Akbar F., Hasebe A., Horiike N., Onji M. Glycyrrhizin tăng cường sản xuất
interleukin-10 bởi tế bào đuôi gai gan ở chuột bị viêm gan. J. Gastroenterol. 2003; 38 :962–967.
doi: 10.1007/s00535-003-1179-7. [ PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar ]

210. Miyaji C., Miyakawa R., Watanabe H., Kawamura H., Abo T. Các cơ chế kích hoạt chức
năng gây độc tế bào qua trung gian tế bào lympho gan sau khi sử dụng glycyrrhizin. Int. Thuốc
miễn dịch. 2002; 2 : 1079–1086. doi: 10.1016/S1567-5769(02)00033-4. [ PubMed ] [ CrossRef ]
[ Google Scholar ]

211. Hung C.-H., Kee K.-M., Chen C.-H., Tseng P., Tsai M.-C., Chen C.-H., Wang J.-H.,
Chang K. .-C., Kuo Y.-H., Yen Y.-H., và những người khác. Một thử nghiệm ngẫu nhiên có đối
chứng về glycyrrhizin cộng với Tenofovir so với Tenofovir trong bệnh Viêm gan B mãn tính
với tình trạng trầm trọng cấp tính. Phòng khám. Dịch. Thuốc tiêu hóa. 2017; 8 :e104. doi:
10.1038/ctg.2017.29. [ Bài viết miễn phí của PMC ] [ PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar ]

212. Kumada H. Điều trị lâu dài bệnh viêm gan C mãn tính bằng glycyrrhizin [Stronger Neo-
Minophagen C (SNMC)] để ngăn ngừa xơ gan và ung thư biểu mô tế bào gan. Ung thư. 2002;
62 :94–100. doi: 10.1159/000048283. [ PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar ]

213. Van Rossum TGJ, Vulto AG, Hop WCJ, Brouwer JT, Niesters HGM, Schalm SW
Glycyrrhizin tiêm tĩnh mạch để điều trị viêm gan C mãn tính: Thử nghiệm giai đoạn I/II mù đôi,
ngẫu nhiên, có đối chứng giả dược. J. Gastroenterol. Hepatol. 1999; 14 :1093–1099. doi:
10.1046/j.1440-1746.1999.02008.x. [ PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar ]

214. Van Rossum TGJ, Vulto AG, Hop WCJ, Schalm SW Glycyrrhizin làm giảm alt do
glycyrrhizin gây ra ở bệnh nhân châu Âu bị viêm gan C mãn tính. Am. J. Gastroenterol. 2001;
96 :2432–2437. doi: 10.1016/S0002-9270(01)02612-0. [ PubMed ] [ CrossRef ] [ Google
Scholar ]

215. Nakamura T., Fujii T., Ichihara A. Rò rỉ enzyme do thay đổi tính thấm màng của tế bào
gan chuột nuôi cấy sơ cấp được xử lý bằng nhiều loại độc tố gan khác nhau và ngăn ngừa nó
bằng glycyrrhizin. Tế bào sinh học. Chất độc. 1985; 1 :285–295. doi: 10.1007/BF00118193. [
PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar ]
216. Neumann-Haefelin C., Timm J., Spangenberg HC, Wischniowski N., Nazarova N.,
Kersting N., Roggendorf M., Allen TM, Blum HE, Thimme R. Các yếu tố quyết định virus và
miễn dịch học của CD8+ đặc hiệu với virus trong gan Suy tế bào T trong nhiễm virus viêm gan
C mãn tính. Gan mật. 2008; 47 :1824–1836. doi: 10.1002/hep.22242. [ PubMed ] [ CrossRef ] [
Google Scholar ]

217. Ikeda K., Arase Y., Kobayashi M., Saitoh S., Someya T., Hosaka T., Sezaki H., Akuta N.,
Suzuki Y., Suzuki F., và những người khác. Liệu pháp tiêm glycyrrhizin dài hạn làm giảm tỷ lệ
gây ung thư tế bào gan ở bệnh nhân viêm gan C mạn tính hoạt động kháng interferon: Một
nghiên cứu đoàn hệ trên 1249 bệnh nhân. Đào. Dis. Khoa học. 2006; 51 :603–609. doi:
10.1007/s10620-006-3177-0. [ PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar ]

218. An B., Moon BS, Kim H., Lim HC, Lee YC, Lee G., Kim SH, Park M., Kim JB Tình trạng
kháng kháng sinh ở các chủng Helicobacter pylori và ảnh hưởng của nó đến tỷ lệ diệt trừ H.
pylori trong một lần trung tâm ở Hàn Quốc. Ann. Phòng thí nghiệm. Med. 2013; 33 :415–419.
doi: 10.3343/alm.2013.33.6.415. [ Bài viết miễn phí của PMC ] [ PubMed ] [ CrossRef ] [
Google Scholar ]

219. Hajiaghamohammadi AA, Zargar A., Oveisi S., Samimi R., Reisian S. Để đánh giá tác
dụng của việc bổ sung cam thảo vào phác đồ điều trị tiêu chuẩn của Helicobacter pylori . Braz.
J. Lây nhiễm. Dis. 2016; 20 :534–538. doi: 10.1016/j.bjid.2016.07.015. [ Bài viết miễn phí của
PMC ] [ PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar ]

220. Wittschier N., Faller G., Hensel A. Chiết xuất nước và polysaccharides từ rễ cam thảo (
Glycyrrhiza glabra L.) ức chế sự bám dính của Helicobacter pylori với niêm mạc dạ dày của
con người. J. Ethnopharmacol. 2009; 125 : 218–223. doi: 10.1016/j.jep.2009.07.009. [ PubMed
] [ CrossRef ] [ Google Scholar ]

221. Steinberg D., Sgan-Cohen HD, Stabholz A., Pizanty S., Segal R., Sela MN Hoạt tính chống
vi khuẩn của glycyrrhizin: Thử nghiệm lâm sàng sơ bộ. Isr. J. Dent. Khoa học. 1989; 2 :153–
157. [ PubMed ] [ Học giả Google ]

222. Omar HR, Komarova I., El-Ghonemi M., Fathy A., Rashad R., Abdelmalak HD,
Yerramadha MR, Ali Y., Helal E., Camporesi EM Lạm dụng cam thảo: Đã đến lúc gửi một
thông điệp cảnh báo. Đó. Khuyến cáo. Nội tiết. Metab. 2012; 3 :125–138. doi:
10.1177/2042018812454322. [ Bài viết miễn phí của PMC ] [ PubMed ] [ CrossRef ] [ Google
Scholar ]
223. Isbrucker RA, Burdock GA Đánh giá rủi ro và an toàn khi tiêu thụ rễ cam thảo (
Glycyrrhiza sp.), chiết xuất và bột của nó như một thành phần thực phẩm, nhấn mạnh vào dược
lý và độc tính của glycyrrhizin. Quy định. Chất độc. Dược phẩm. 2006; 46 :167–192. doi:
10.1016/j.yrtph.2006.06.002. [ PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar ]

224. Albermann ME, Musshoff F., Hagemeier L., Madea B. Xác định axit glycyrrhetic sau khi
tiêu thụ cam thảo và áp dụng cho trường hợp tử vong. Khoa học pháp y. Int. 2010; 197 :35–39.
doi: 10.1016/j.forsciint.2009.12.018. [ PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar ]

225. Celik MM, Karakus A., Zeren C., Demir M., Bayarogullari H., Duru M., Al M. Cam thảo
gây hạ kali máu, phù nề và giảm tiểu cầu. Ừm. Exp. Chất độc. 2012; 31 :1295–1298. số:
10.1177/0960327112446843. [ PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar ]

226. Johns C. Độc tính của axit Glycyrrhizic do tiêu thụ xì gà kẹo cam thảo. Có thể. J. Nổi lên.
Med. 2009; 11 :94–96. doi: 10.1017/S1481803500010988. [ PubMed ] [ CrossRef ] [ Google
Scholar ]

227. Caradonna P., Gentiloni N., Servidei S., Perrone GA, Greco AV, Russo MA Bệnh cơ cấp
tính liên quan đến việc uống cam thảo mãn tính: Mất hoạt động myoadenylate deaminase có thể
đảo ngược. Siêu cấu trúc. Pathol. 1992; 16 :529–535. số: 10.3109/01913129209061544. [
PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar ]

228. Nazari S., Rameshrad M., Hosseinzadeh H. Tác dụng độc hại của Glycyrrhiza glabra (Cam
thảo): Đánh giá. Phytother. Res. 2017; 31 :1635–1650. doi: 10.1002/ptr.5893. [ PubMed ] [
CrossRef ] [ Google Scholar ]

229. Farese RV, Biglieri EG, Shackleton CHL, Irony I., Gomez-Fontes R. Chứng tăng khoáng
chất do cam thảo gây ra. N. Anh. J. Med. 1991; 325 :1223–1227. doi:
10.1056/NEJM199110243251706. [ PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar ]

230. Miyamoto K., Kawai H., Aoyama R., Watanabe H., Suzuki K., SUGA N., Kitagawa W.,
Miura N., Nishikawa K., Imai H. Torsades de Pointes gây ra bởi sự kết hợp của garenoxacin và
disopyramide và các loại thuốc cytochrom P450 khác, họ 3, phân họ A, các thuốc ảnh hưởng
đến polypeptide-4 trong quá trình hạ kali máu do cam thảo. Phòng khám. Exp. Nephrol. 2010;
14 :164–167. doi: 10.1007/s10157-009-0244-9. [ PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar ]

231. Shin S., Jang JY, Choi B.-I., Baek IJ, Yon JM, Hwang BY, Park D., Jeon JH, Nam SY,
Yun YW, và cộng sự. Chiết xuất cam thảo không làm suy giảm chức năng sinh sản nam giới
của chuột. Exp. Hoạt hình. 2008; 57 : 11–17. doi: 10.1538/expanim.57.11. [ PubMed ] [
CrossRef ] [ Google Scholar ]

232. Fraunfelder FW Tác dụng phụ ở mắt của thuốc thảo dược và thực phẩm bổ sung. Là. J.
Nhãn khoa. 2004; 138 :639–647. doi: 10.1016/j.ajo.2004.04.072. [ PubMed ] [ CrossRef ] [
Google Scholar ]

233. Dobbins KRB, Saul RF Mất thị lực thoáng qua sau khi uống cam thảo. J. Thần kinh nhãn
khoa. 2000; 20 :38–41. doi: 10.1097/00041327-200020010-00013. [ PubMed ] [ CrossRef ] [
Google Scholar ]

234. Santaella RM, Fraunfelder FW Tác dụng phụ ở mắt liên quan đến thuốc có tác dụng toàn
thân. Thuốc. 2007; 67 :75–93. doi: 10.2165/00003495-200767010-00006. [ PubMed ] [
CrossRef ] [ Google Scholar ]

235. Hall RC, Clemett RS Tắc tĩnh mạch võng mạc trung tâm liên quan đến việc uống cam thảo.
Phòng khám. Exp. Thuốc nhỏ mắt. 2004; 32 :341. doi: 10.1111/j.1442-9071.2004.00830.x. [
PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar ]

236. Mao M., Li W., Wang W., Wang SX, Lu J., Chang ZF Phản ứng bất lợi do chế phẩm cam
thảo gây ra: Phân tích lâm sàng 93 trường hợp. Trung Quốc J. Chin. Mẹ ơi. Med. 2013; 38
:3768–3772. doi: 10.4268/cjcmm20132133. [ PubMed ] [ CrossRef ] [ Google Scholar ]

Các bài viết từ Thực vật được cung cấp tại đây với sự giúp đỡ của Viện Xuất bản Kỹ thuật số
Đa ngành (MDPI)

You might also like