Professional Documents
Culture Documents
Những đồng ruộng nhờ có phù sa của dòng sông mà càng thêm tươi tốt. Nước sông là
nguồn tưới tiêu chủ yếu cho cây cối và hoa màu hai bên bờ. Không chỉ thế, sâu dưới lòng
sông là nguồn cá tôm vô tận, hàng chiều, tôi vẫn nghe thấy tiếng đuổi cá của bác thuyền
chài làm náo động cả một góc sông. Có trò nghịch ngợm nào của tuổi thơ mà không
diễn ra bên cạnh dòng sông. Làm sao quên được những lần cùng bạn bè ra sông mò
cua, bắt cá. Hay sau một ngày làm việc chăm chỉ lại dắt trâu ra sông nghỉ ngơi, gặm cỏ,
uống nước, rồi cả người và trâu cùng ngụp lặn trong dòng nước mát, nước sông cuốn
bay mọi mệt mỏi của ngày dài. Vào mỗi thời điểm trong ngày, dòng sông lại khoác lên
mình một chiếc áo khác nhau. Buổi sáng, khi mặt trời lên, chiếu những tia nắng tinh khôi
đầu tiên xuống mặt nước, dòng sông trông như nàng thiếu nữ e ấp trong nắng sớm,
sương giăng trên mặt sông tạo nên khung cảnh mơ hồ, huyền ảo. Buổi trưa, khi nắng
chói chang và gay gắt hơn, cả dòng sông như ánh lên một màu vàng rực rỡ. Còn khi
màn đêm đen buông xuống, dòng sông khoác lên mình chiếc áo nhung đen huyền bí
được tô điểm bởi ánh sáng lấp lánh của các vì sao. Trăng trên trời in bóng xuống lòng
sông, mỗi lần những gợn sóng nhấp nhô là trăng như vỡ ra làm ngàn mảnh.
Dòng sông quê sống mãi trong tâm trí tôi như một bóng hình của quê hương yêu dấu.
Sông đã ôm ấp tuổi thơ của tôi, nuôi lớn những ước mơ nhỏ bé ngọt ngào. (Hết)
Bài làm 2 học sinh lớp 6 – Tả con sông quê em
Em rất thích vẻ đẹp của sông Đà vào mùa nước cạn, nước trong vắt có thể
nhìn thấy rõ từng đàn cá lội tung tăng, từng hòn đá, hòn cuội dưới đáy sông.
Bài làm:
Em sinh ra và lớn lên ở Hoà Bình, bên dòng sông Đà nổi tiếng. Vì thế, sông Đà gắn bó
thân thiết với tuổi thơ em. Dòng sông uốn lượn quanh co, chảy qua những triền núi, những
bãi mía, nương ngô… rồi hoà nhập với những con sông khác như sông Lô, sông Hồng,
cùng đổ ra biển Đông.
Các cụ già thường kể về con sông Đà hung dữ. Trước đây, hằng năm vào mùa lũ, nó
cuốn phăng và nhận chìm tất cả những gì trên đường đi của nó. Những thác nước sôi
réo ào ạt đổ về từ thượng nguồn, cuồn cuộn chảy bọt tung trắng xoá, có sức tàn phá
thật đáng sợ! Những tai hoạ do sông Đà gây ra trở thành mối lo thường xuyên của người
dân sinh sống hai bên bờ từ bao đời nay.
Em rất thích vẻ đẹp của sông Đà vào mùa nước cạn, nước trong vắt có thể nhìn thấy rõ
từng đàn cá lội tung tăng, từng hòn đá, hòn cuội dưới đáy sông.
Chiều chiều, chúng em thoả thích bơi lội và nô giỡn. Giữa lòng sông, những doi cát dài
nối tiếp nhau. Từng đoàn thuyền của dân kéo ra đây lấy cát. Chúng em sục chân thật
sâu vào cát rồi lội ngược dòng với một niềm thích thú khó tả.
Dưới nắng trưa, dòng sông lấp lánh ánh vàng. Muôn ngàn tia nắng nhảy nhót đùa nghịch
trên mặt sông như trẻ nhỏ. Dăm chiếc thuyền đánh cá, tiếng gõ mái chèo đuổi cá dồn
dập vang lên giữa khung cảnh tĩnh mịch của trưa hè.
Chiều đến, màu nước như sẫm lại. Mặt trời đã khuất sau rặng núi xa xa. Những đám
mây trắng lang thang vẫn tiếp tục du ngoạn về tận phương nào. Khói lam chiều vấn vít
lan toả từ các mái bếp ven sông. Tất cả tạo nên một bức tranh thiên nhiên tuyệt đẹp.
Nhưng sông Đà không còn hung hãn nữa. Bố mẹ em cùng hàng triệu người đã bắt tay
vào công việc trị thuỷ sông Đà, biến nó thành dòng sông làm ra ánh sáng. Đứng trên mặt
đập nước khổng lồ, em không còn nhận ra hình dáng quen thuộc của sông Đà ngày nào.
Dòng sông đã bị chặn đứng, dồn lại thành một hồ nước mênh mông như biển. Phía chân
đập, chỗ cửa xả lũ, nước đổ xuống thành một dòng thác trắng xoá, réo ào ào. Từ nay,
sông Đà phục vụ đắc lực cho nhà máy thuỷ điện Hoà Bình lớn nhất nước ta.
Giờ đây, sông Đà được cả nước biết đến vì nó đã trở thành dòng sông ánh sáng, góp
phần to lớn vào công cuộc xây dựng đất nước Việt Nam ngày càng giàu mạnh, phồn
vinh. Nhưng hình ảnh dòng sông Đà nước trong veo mùa cạn với những doi cát vàng lấp
lánh dưới nắng trưa vẫn mãi mãi ln đậm trong kí ức của em. (Hết)
Khi tiếng gà gáy râm ran vang vọng khắp xóm làng như xé tan bầu không khí yên tĩnh
của buổi sớm mai, gọi mọi vật tỉnh giấc sau một đêm dài yên lặng. Làn sương mùa
xuân mỏng manh như tấm khăn voan khổng lồ bao trùm khắp không gian. Gió vẫn nhè
nhẹ thổi. Những ngôi sao trên bầu trời thức dậy muộn hối hả chạy trốn. Từ trong các
bếp ánh lửa bập bùng, ngọn khói lan xa. Đâu đó tiếng chó sủa văng vẳng, tiếng vo gạo
sàn sạt, tiếng xoong nồi va vào nhau loảng xoảng vọng ra từ các gia đình. Tiếng gọi
nhau dậy đi học, đi làm í ới. Em cũng đã trở dậy ăn sáng rồi chuẩn bị đến trường. Vừa
bước chân ra đến đầu làng em đã thấy một bầu không khí trong lành và dễ chịu. Chao
ôi! Tiết trời mùa xuân thật là đẹp từ phía đằng đông ông mặt trời từ từ nhô lên chiếu
muôn vàn ánh hào quang xuống trần gian. Từ trong vòm cây vải, cây nhãn trong vườn
nhà ông Tư đầu làng những anh chích choè đang luyện giọng hoà cùng muôn điệu
tiếng chim khác tấu lên khúc nhạc không lời chào bình minh tươi đẹp. Em khoan khoái
dạo bước trên con đường quen thuộc cùng các bạn trong xóm đến trường. Trên đường
tấp nập, nhộn nhịp những bước chân, tiếng trò chuyện của người đi làm, đi chợ, tiếng
các bạn học sinh cười nói vui vẻ, ríu ran…
Phóng tầm mắt ra xa nhìn cánh đồng quê hương trong buổi ban mai mới thấy sức sống
mùa xuân đang dâng trào mãnh liệt. Cánh đồng lúa mượt mà như một tấm thảm bằng
nhung xanh trải dài xa tít. Nắng sớm dìu dịu, làn gió mơn man làm cho cánh đồng hệt
như một bức tranh thêu của một nghệ nhân khéo léo. Những giọt sương mai còn đọng
trên lá cây ngọn cỏ láp lánh. Một đàn cò trắng bay ngang rồi đậu xuống một bờ cỏ
xanh mượt. Hương lúa nồng nàn lan toả theo chiều gió, sóng lúa nhấp nhô, rì rào.
Xa xa là dòng sông quê hương hiền hoà chảy. Sông tốt bụng lắm, xin bao nhiêu nước
cũng cho. Hai bên bờ những bãi dâu, vườn chuối xanh um. Vài con thuyền chầm chậm
xuôi dòng. Tiếng máy hút cát trên thuyền xình xịch vang động mặt sông. Trên triền đê
mấy chú bò thung thăng gặm cỏ. Luỹ tre ven đê vẫn đu mình trong gió, xanh biếc một
màu xanh quê hương. Mặt trời đã lên cao, nắng vàng lan toả khắp muôn nơi. Em cùng
các bạn đã đến trường từ lúc nào không biết. Em bước vào lớp học trong lòng trào
dâng một cảm xúc khó tả.
Quê hương thật thân quen giản dị. Quê hương đã lưu giữ bao kỉ niệm êm đềm ngày
thơ ấu. Dù có đi đâu xa, em cũng chẳng thể nào quên được vẻ đẹp của quê mình vào
những buổi sáng mùa xuân đẹp trời. Bởi đó là những gì thiêng liêng thơ mộng nhất của
tuổi thơ em.
Chao ôi, cảnh buổi sáng đầu xuân thật tuyệt! Nó như bừng tỉnh sau một giấc ngủ dài.
Ông mặt trời lúc này vẫn còn say ngủ trong chiếc chăn mỏng của màn mây ấy thế mà
mấy chú chim đã dậy từ bao giờ, hót líu lo trên cành hòa nhịp với loa pjongs thanh của
hợp tác xã tạo nên một bản nhạc du dương trầm bổng đón chào một ngày xuân mới.
Tôi tung tăng chạy nhảy như một con sáo nhỏ ra đầu làng để tận hưởng bầu không khí
trong lành, mát mẻ của làng quê. Một lúc sau, phía đằng đông, ông mặt trời thức dậy,
vứt bỏ chiếc chăn mỏng, ông vươn vai, ban phát những tia nắng xuân vàng dịu xuống
vạn vật. Tôi như nghe thấy tiếng cựa mình của cỏ cây, hoa lá trước sắc xuân.
Cây nào cây ấy cũng đều chọn cho mình bộ quần áo đẹp nhất để đón chào xuân mới.
Nhìn cảnh quê hương lúc này như một lẵng hoa đầy mầu sắc. Chúng như đang lượn
vòng trong các cành cây, như đang nô đùa, nhảy nhót dưới ánh nắng của mùa xuân.
Bên lũy tre, cạnh bờ ao, cô gió đánh nhịp cho lá cây vui hát rì rào. Dưới mặt ao, ánh
nắng chênh chếch chiếu xuống làm mặt ao lóng la lóng lánh như người ta vừa giát một
mẻ vàng mới luyện song. Đứng giữa cánh đồng lúa, tôi như tưởng tượng mình đang lạc
vào một thế giới cổ tích. Một mùa xuan đầy sức sống đang về trên quê hương tôi. Quê
hương tôi thật đẹp phải không các bạn? Tôi mong ước quê mình mãi đẹp dưới sắc
xuân.
Ôi, quê mình vào buổi sáng đầu xuân đẹp quá, đẹp quá đi! Tôi thật sung sướng và tự
hào khi được sinh ra và lớn lên trên mảnh đất yêu dấu này. Tôi sẽ cố gắng học thật giỏi
để sau này xây dựng quê hương ngày càng tươi đẹp hơn.
Đó là một buổi sáng ngày hè, như thường lệ tôi đi học với lũ bạn cùng lớp. Vì nhà khá
gần trường nên chúng tôi đi bộ đến trường. Buổi sáng những giọt sương vẫn còn đang
đọng lại trên những bông hoa bên đường nhìn như những bông hoa tuyết thật đẹp.
Chốc chốc lại thấy những bạn học sinh cùng trang lứa đi nhanh từng đám cùng nhau
tới trường. Tiếng nói râm ran trên con đường khiến cho làng quê bé nhỏ tràn đầy sức
sống. Trên những tán cây cao đôi con chim đang ca tiếng hát líu lo bắt đầu một ngày
mới sau một giấc ngủ dài. Trê từng con xóm nhỏ là các bác các thím chở rất nhiều rau
củ quả và thức ăn đem ra chợ bán. Các thím gọi nhau ý ới vang khắp từng ngõ xóm để
ra đến chợ. Hi vọng ngày hôm nay các thím sẽ mua may bán đắt.
Thỉnh thoảng có những chiếc xe máy đi qua đó là các anh chị đi làm công nhân trên
tỉnh, nhìn các anh chị đi cùng nhau vui vẻ thật là thích. Phía xa xa kia là các bác nông
dân ra đồng, các bác cầm trên tay nào cuốc nào liềm để đi ra đồng làm ruộng. Mấy bác
đi cạnh nhau hỏi nhau rôm ran nào là lần này nhà anh thu hoạch rau thế nào nào là
anh đã bón phân chưa. Chốc chốc lại thấy mấy bà mấy mẹ xách nàn đi chợ. Tất cả
những ân thanh đó khiến cho vùng đất nghèo bỗng sôi động náo nhiệt hẳn lên.
Quê hương tôi có nghề truyền thống là dệt vải thế nên khi đi trên đường làng hẳn bạn
sẽ nghe thấy tiếng kẽo kẹt của máy dệt vải. Đó là một âm thanh quen thuộc mà nhiều
người đi xa vẫn thấy nhớ nhớ cái âm thanh nghe lạ tai ấy. Những đứa bé được sinh ra
ở đây cũng thật lạ chúng chỉ cần nghe được tiếng dệt vải là có thể ngủ ngay được mà
không cần mẹ nó phải ru ngủ. Đôi khi trong buổi sáng sớm bạn còn bắt gặp được cảnh
những bác nông dân đang thả trâu ra đồng, những con nghé lẽo đẽo đi theo mẹ trông
thật dễ thương. Đi qua hàng cây là đến cánh đồng lúa. Bây giờ cánh đồng đang vào độ
trổ bông. Mùi hương thơm của lúa được những cơn gió phảng phất khẽ lan tỏa khắp
cánh đồng. Nhẹ nhàng hít một hơi thật sâu ta cảm giác như được lạc vào một thế giới
hoàn toàn khác đó là thế giới của hương đọng thơm của cánh đồng. Ta như đang được
đắm mình cùng thiên nhiên, thời gian lúc này như đang đọng lại là những phút giây
tuyệt vời mà có lẽ khi đi xa ta cũng không thể nào quên được cảm giác đó. Đứng trước
cánh đồng lúa tôi có cảm giác như tâm hồn mình thư thái hơn thanh thản hơn chẳng
còn lo lắng muộn phiền diều chi.
Quê hương tôi là thế đó đơn giản như thế thôi nhưng đối với tôi nó thật gần giũ thân
thương biết nhường nào. Cảnh vật quê hương tôi đẹp nhất nhộn nhịp nhất là vào
những buổi sáng sớm như thế, đó là những người nông dân chân thật chăm chỉ quanh
năm cày sâu cuốc bẫm
Tả con đường từ nhà đến trường – Bài làm 1 của một bạn
học sinh giỏi Văn tỉnh Hà Tĩnh
Mỗi buổi sáng, tôi lại rảo bước trên con đường tới trường. Đã từ lâu, con đường dường như là
người bạn đồng hành gần gũi, chia sẻ với tôi niềm vui, nỗi buồn trong cuộc đời học trò. Con đường
không đẹp, một vẻ đẹp lộng lẫy huy hoàng nhưng tiềm ẩn vẻ đơn sơ, mộc mạc gắn với cuộc sống
yên bình của người dân phố tôi.
Con đường phố tôi chạy thẳng băng, không có nét uốn lượn mềm mại, quanh co. Nó nhỏ và hẹp,
cũng dễ hiểu bởi phố tôi là một phố nhỏ nên đường sá cũng không được đầu tư khang trang rộng
lớn. Hai bên đường, những ngôi nhà thi nhau mọc lên, mọc lên mãi như những mô hình lắp ráp làm
cho con đường vốn đã hẹp nay càng hẹp hơn. Đặc biệt, phố tôi rất thơ mộng bởi hai hàng cây ven
đường. Mùa hè, những chùm hoa xoan rụt xuống một màu trắng, vương lại và kết những vòng hoa
trên mái đầu lũ trẻ chúng tôi. Những ống khói vươn lên cao, chỉ để lại cho chúng tôi một khoảng trời
nho nhỏ, con con.
Bên cạnh bao ngả đường lớn, con đường phố tôi vẫn yên ả nằm đó với một bề mặt mà chỗ lồi, chỗ
lõm. Nhưng tôi thấy điều đó chẳng làm con đường xấu đi mà còn làm cho nó thêm nét đơn sơ, giản
dị. Hai bên đường, san sát biết bao cửa hàng, cửa hiệu đủ mọi thể loại khác nhau. Những cô bán
hàng luôn tay vẫy nước lên những rổ hoa từ ngoại thành mang vào. Những bà hàng cơm, hàng phở
mồ hôi bóng nhẫy, luôn tay đơm đơm, thái thái. Vỉa hè phố tôi gạch sứt sẹo nhumg tôi yêu những
vết sứt đó vì nó luôn in trong trí nhớ của tôi, gợi cho tôi về hình ảnh con đường từ nhà tới trường. Ở
đây cũng đủ loại nhà. Có nhà to, có nhà nhỏ, có nhà cao, nhà thấp. Đi men theo con đường mà tôi
đếm được hơn hai chục cửa hàng, cửa hiệu. Họ lấn, họ chiếm rồi làm bục, bệ khiến con đường phố
tôi đã hẹp càng hẹp thêm…
Quên sao được những ngày học lớp một, tôi còn rụt rè, bỡ ngỡ bước những bước đầu tiên trên con
đường này tới trường. Lúc đó, tôi thấy con đường sao lớn thế còn minh thì bé cỏn còn con. Lớn lên,
tôi lại thấy con đường chẳng những không rộng ra mà còn bị thu hẹp lại. Cây hai bên đường xoè tán
che mát, đu đưa như reo vui, chim chóc hát ca ríu rít… Ôi, nhớ nhiều lắm, nhiều lắm.
Mỗi lần nhắc đến con đường này là bao kỉ niệm lại hiện về trong tôi, mãi mãi không bao giờ phai.
Con đường đã là một người bạn tốt của tôi từ khi tôi còn học lớp một cho đến bây giờ, nên mỗi khi
đi đâu xa, tôi lại thấy nhớ nhung, quyến luyến nó vô cùng. Sau này, dù có may mắn được bước trên
những ngả đường lớn ở mọi phương trời thì kí ức về con đường tới trường sẽ vẫn mãi khắc sâu
trong ý nghĩ và trái tim tôi. Và dù mai đây trưởng thành, tôi mơ ước công việc đầu tiên tôi làm là sẽ
tu bổ, sửa chữa con đường tới trường này sao cho đẹp và rộng rãi hơn.
Nếu hỏi rằng em yêu ai nhất thì em sẽ trả lời là “mẹ”. Mẹ là người nuôi nấng em đến bây giờ, mẹ
dạy cho em cách ăn, cách mặc, cách chào hỏi lễ phép. Hôm nay là ngày chủ nhật, gia đình em lại
được thưởng thức tài nấu bếp của mẹ. Một bữa ăn thật ngon sắp bắt đầu đây. Để chuẩn bị bữa tối
nhanh hơn, em cũng giúp mẹ vài việc lặt vặt.
Mẹ em năm nay đã bốn mươi tuổi, nhưng trông mẹ còn trẻ lắm. Mẹ có chiều cao khiêm tốn nhưng
hợp với dáng người cân đối của mẹ. Mẹ thường mặc những bộ quần áo hợp thời trang và lịch sự khi
đi làm. Ở nhà, mẹ mặc những bộ đồ thun thoải mái để dễ làm việc nhà. Tuy vậy, khi đi làm và ở
nhà mẹ đều chọn những chiếc áo màu nóng tôn lên làn da trắng hồng, nõn nà. Hôm nay, sau khi đi
chợ về. Khuôn mặt trái xoan của mẹ lấm tấm những giọt mồ hôi trông thật đẹp. Nó càng rực rỡ hơn
nhờ đôi mắt đen hai mí chớp chớp của mẹ. Đôi mắt ấy không còn đẹp như trước nữa, nó đã xuất
hiện những vết chân chim và vết quầng thâm đen. Nhưng đôi mắt ấy vẫn biết khóc, biết cười, biết
yêu thương và dạy bảo con cái, đôi mắt ấy vẫn toát lên nghị lực, mạnh mẽ vì chồng vì con, vì gia
đình của mẹ. Tuy khá mệt nhưng mẹ vẫn tươi cười với chúng em bằng đôi môi đỏ hồng ấm áp. Đôi
môi ấy dạy em cái tốt, cái xấu, đôi môi ấy đã đưa em vào giấc ngủ bằng những câu chuyện cổ tích
thần kỳ hay những bài hát ru ấm áp, hiền dịu. Mẹ xách giỏ vào nhà, chia thức ăn vào từng rổ rồi
rửa sạch sẽ. Mẹ nhờ em vo gạo thật kỹ rồi đặt vào nồi cắm điện. Trong khi đó, mẹ cẩn thận cắt
từng lát thịt. Rồi mẹ rửa rau, em phụ mẹ nhặt rau, nhặt lá úa, cọng sâu. Từng cọng sâu được bàn
tay gầy gầy, xương xương của mẹ nhặt một cách nhanh, khéo. Bàn tay ấy đã làm biết bao công việc
khó khăn cực nhọc. Bây giờ, cơm cũng đã chín, mẹ dùng đũa khuấy lên cho tơi, dễ ăn. Khuôn mặt
của mẹ lúc này đỏ bừng vì nóng. Tuy vậy, nó vẫn xuất hiện nụ cười thật tươi. Mẹ bắc bếp lên chiên
thịt, xào rau, nấu canh. Mẹ nấu thế nào mà mùi thơm lan khắp mọi nơi. Bữa tối cũng đã xong. Em
phụ mẹ lấy bát, đũa ra bàn. Một bữa ăn tối ngon miệng bắt đầu. Cả nhà quây quần bên nhau thật
ấm cúng. Ai cũng khen thức ăn ngon không chê vào đâu được. Lúc này, em chợt nhìn thấy một nụ
cười hạnh phúc trên khuôn mặt lấm tấm mồ hôi của mẹ, một nụ cười mới đẹp làm sao.
Tấm lòng yêu thương chồng con của mẹ thật bao la, bây giờ em mới hiểu phần nào tấm lòng bao la
ấy. Em sẽ cố gắng học giỏi, vâng lời thầy cô, ba mẹ để đền đáp công ơn nuôi dưỡng của mẹ. Ôi!
Người mẹ hiền yêu dấu của em.
Mục lục:
1. Tả cơn mưa mùa xuân
2. Tả cây bàng vào mùa hè
3. Tả con đường từ nhà đến trường lớp 6
4. Tả cánh đồng nơi Dế Mèn sinh sống
5. Tả ngôi trường em đang học
6. Văn tả con mèo lớp 6 chọn lọc
7. Tả con chó lớp 6 hay nhất
8. Tả lại cảnh một đoạn đường gần nơi em ở đang được làm lại cho rộng hơn
9. Tả thầy giáo đang giảng bài
10. Tả thầy cô giáo mà em yêu quý
Đề 1: Tả cảnh quê hương em vào một buổi sáng bình minh đầu xuân
Đề 2: Có một lần nào đó được ngắm một đêm trăng đẹp mà em cho là thú vị nhất, em hãy
tả lại cảnh ấy
Đề 3: Gia đình em hoặc gia đình bạn em có nuôi gà, hãy tả một con gà trống mà em thích
nhất
Đề 4: Em hãy tả hình dáng và hoạt động của con mèo nhà em (hoặc con mèo em thường
thấy ở nhà bạn em)