You are on page 1of 27

BỘ GIÁO DỤC VÀ ĐÀO TẠO

TRƯỜNG ĐẠI HỌC SƯ PHẠM TP. HỒ CHÍ MINH

KHOA TÂM LÝ HỌC

HỒ THỊ NGỌC DIỆP

MSSV: 46.01.611.020

MỘT SỐ BIỆN PHÁP NÂNG CAO HIỆU QUẢ TỔ CHỨC


HOẠT ĐỘNG VUI CHƠI CHO TRẺ MẪU GIÁO TẠI CÁC
TRƯỜNG MẦM NON

TIỂU LUẬN CHUYÊN NGÀNH TÂM LÝ HỌC

HỌC PHẦN: PSYC176001 - TÂM LÝ HỌC PHÁT TRIỂN 1

NGƯỜI HƯỚNG DẪN: Th.S CHUNG VĨNH CAO

Thành phố Hồ Chí Minh, ngày 24 tháng 12 năm 2021


BỘ GIÁO DỤC VÀ ĐÀO TẠO

TRƯỜNG ĐẠI HỌC SƯ PHẠM TP. HỒ CHÍ MINH

KHOA TÂM LÝ HỌC

MỘT SỐ BIỆN PHÁP NÂNG CAO HIỆU QUẢ TỔ CHỨC


HOẠT ĐỘNG VUI CHƠI CHO TRẺ MẪU GIÁO TẠI CÁC
TRƯỜNG MẦM NON

TIỂU LUẬN CHUYÊN NGÀNH TÂM LÝ HỌC

HỌC PHẦN: PSYC176001 - TÂM LÝ HỌC PHÁT TRIỂN 1

Thành phố Hồ Chí Minh, ngày 24 tháng 12 năm 2021


LỜI CAM ĐOAN
Tôi xin cam đoan đề tài “Tổ chức hoạt động vui chơi cho trẻ mẫu giáo tạo các
trường mầm non” là công trình nghiên cứu của riêng tôi. Các thông tin có trích dẫn
nguồn chính xác, kết quả nghiên cứu trong tiểu luận là trung thực và chưa từng được
công bố trong bất kỳ một nghiên cứu nào khác.
Tác giả

Hồ Thị Ngọc Diệp


LỜI CẢM ƠN

Lời đầu tiên, em xin gửi lời cảm ơn đến thầy Chung Vĩnh Cao đã giảng dạy nhiệt
tình để em có thể tích lũy được nhiều kiến thức bổ ích trong học phần Tâm lý học phát
triển 1. Sự tận tâm của thầy trong quá trình giảng dạy đã cung cấp cho em những tri
thức khoa học để có thể hoàn thành bài tiểu luận này.

Mặc dù đã dành nhiều công sức để nghiên cứu, thu thập tài liệu, nhưng do khả
năng của bản thân còn hạn chế, kinh nghiệm nghiên cứu tài liệu chưa nhiều nên tiểu
luận của em còn nhiều thiếu sót, kính mong thầy có thể góp ý và chỉ bảo để em tiến bộ
hơn trong lĩnh vực chuyên môn.

Thành phố Hồ Chí Minh, ngày 27 tháng 12 năm 2021

Tác giả

Hồ Thị Ngọc Diệp


MỤC LỤC
Trang phụ bìa

Lời cam đoan

Lời cảm ơn

Mục lục

MỞ ĐẦU ........................................................................................................................ 1
1. Lý do chọn đề tài ..................................................................................................... 1
2. Mục đích nghiên cứu ............................................................................................... 2
3. Đối tượng nghiên cứu.............................................................................................. 2
4. Phạm vi nghiên cứu ................................................................................................. 2
5. Phương pháp nghiên cứu......................................................................................... 2
6. Kết cấu của đề tài .................................................................................................... 2
NỘI DUNG..................................................................................................................... 3
Chương 1: Cơ sở lý luận về việc tổ chức hoạt động vui chơi cho trẻ mẫu giáo tại các
trường mầm non ............................................................................................................. 3
1.1. Một số khái niệm cơ bản ...................................................................................... 3
1.1.1. Trưởng mầm non ........................................................................................... 3
1.1.2. Trẻ mẫu giáo .................................................................................................. 3
1.1.3. Hoạt động vui chơi......................................................................................... 3
1.1.4. Tổ chức hoạt động vui chơi ........................................................................... 4
1.2. Đặc điểm hoạt động vui chơi của trẻ mẫu giáo .................................................... 5
1.2.1. Không mang tính chất bắt buộc ..................................................................... 5
1.2.2. Mang tính tự lực, tự điều khiển ..................................................................... 5
1.2.3. Mang tính chất thực và giả ............................................................................ 6
1.2.4. Mang tính chất kí hiệu – tượng trưng ............................................................ 6
1.2.5. Mang màu sắc xúc cảm chân thực mạnh mẽ ................................................. 6
1.2.6. Trò chơi là phương thức, phương tiện cơ bản để trẻ thực hiện tương tác với
thế giới đồ vật và thế giới người lớn........................................................................ 6
1.3. Sự phát triển hoạt động vui chơi của trẻ em tuổi mẫu giáo ................................. 7
1.4. Quy trình tổ chức hoạt động vui chơi cho trẻ mẫu giáo ở trường mầm non ........ 9
1.4.1. Chuẩn bị ......................................................................................................... 9
1.4.2. Tiến hành thực hiện kế hoạch chơi đã vạch ra ............................................ 10
1.4.3. Đánh giá kết quả chơi .................................................................................. 11
1.5. Những yêu cầu khi tổ chức hoạt động vui chơi cho trẻ mẫu giáo ở trường mầm
non ............................................................................................................................. 11
Tiểu kết chương 1...................................................................................................... 12
Chương 2: Thực trạng tổ chức hoạt động vui chơi cho trẻ mẫu giáo tại các trường
mầm non ....................................................................................................................... 12
Tiểu kết chương 2...................................................................................................... 14
Chương 3: Biện pháp nâng cao hiệu quả tổ chức hoạt động vui chơi cho trẻ mẫu giáo
ở các trường mầm non theo hướng khuyến khích trẻ tích cực hoạt động .................... 14
3.1. Biện pháp 1: “Xây dựng kế hoạch chơi một cách khoa học nhằm tạo cơ hội cho
mọi đứa trẻ đều phát huy được tiềm năng vốn có của bản thân mình”..................... 14
3.2. Biện pháp 2: “Đầu tư và quan tâm đến việc xây dựng môi trường chơi cho trẻ”
................................................................................................................................... 15
3.3. Biện pháp 3: “Giáo viên nhiệt tình dẫn dắt, hướng dẫn trẻ đến với trò chơi bằng
niềm yêu thích và tích cực” ....................................................................................... 16
3.4. Biện pháp 4: “Sáng tạo và cải biên các trò chơi cho trẻ, xây dựng các tình
huống chơi mới lạ, hấp dẫn để duy trì tính tích cực của trẻ” .................................... 17
3.5. Biện pháp 5: “Quan sát và đánh giá quá trình chơi của trẻ để xác định chất
lượng hiệu quả giáo dục và định hướng đưa ra kế hoạch mới giúp trẻ hoàn thành
mục tiêu giáo dục đề ra”............................................................................................ 17
Tiểu kết chương 3...................................................................................................... 18
KẾT LUẬN VÀ KIẾN NGHỊ ...................................................................................... 19
1. Kết luận ................................................................................................................. 19
2. Kiến nghị ............................................................................................................... 20
2.1. Đối với Sở Giáo dục và Đào tạo ..................................................................... 20
2.2. Đối với Ban Giám hiệu các trường mầm non ................................................. 20
2.3. Đối với giáo viên mầm non ............................................................................ 20
TÀI LIỆU THAM KHẢO
1

MỞ ĐẦU

1. Lý do chọn đề tài

Trong suốt tiến trình phát triển của nhân loại, cả thế giới nói chung và Việt Nam
nói riêng đã có rất nhiều công trình nghiên cứu về hoạt động vui chơi. F.Freibel là một
nhà giáo dục người Đức nói: “Nhiệm vụ giáo dục tiền học đường không phải là việc
“dạy” mà ở việc tổ chức các trò chơi cho trẻ”. Hay nhà giáo dục nổi tiếng người Nga,
Macarencô đã viết: “Trò chơi có một ý nghĩa rất quan trọng trong cuộc sống của đứa
trẻ chẳng khác gì sự làm việc, sự phục vụ của người lớn. Đứa trẻ thể hiện như thế nào
trong trò chơi thì sau này trong phần lớn trường hợp nó cũng thể hiện ra như thế trong
công việc. Vì vậy, một nhà hoạt động tương lai trước tiên phải được giáo dục trong trò
chơi. Vậy toàn bộ lịch sử của mỗi con người riêng biệt là một nhà hoạt động có thể quan
niệm như một quá trình phát triển của vai chơi, mọi sự chuyển dịch dần từ sự tham gia
vào các trò chơi sang thực hiện các công việc”. Tác giả Nguyễn Ánh Tuyết khi nghiên
cứu về hoạt động vui chơi của trẻ em và có nhận xét như sau: “Hoạt động vui chơi của
trẻ em mang bản chất xã hội, nó phản ánh lao động, và cuộc sống của người lớn, coi trò
chơi là sợi dây liên kết các thế hệ với nhau để truyền đạt kinh nghiệm và văn hóa từ đời
này sang đời khác. Hoạt động vui chơi có liên quan chặt chẽ đến sự phát triển xã hội,
cũng như nghệ thuật, hoạt động vui chơi xuất hiện sau lao động và trên cơ sở của lao
động, cùng với sự thay đổi vị trí chính trẻ trong các mối quan hệ xã hội. Vui chơi cần
cho mọi người ở mọi lứa tuổi, đặc biệt đối với trẻ em thì vui là hoạt động tạo nên cuộc
sống của chúng”.

Vui chơi được xem là hoạt động chủ đạo của trẻ mẫu giáo lí do không phải vì trẻ
mẫu giáo dành nhiều thời gian cho nó, mà chính trong trò chơi đã gây ra những biến đổi
về chất trong tâm lý của trẻ, nó chi phối toàn bộ đời sống tâm lý của trẻ và các hoạt
động khác (“học tập”, “lao động”...) làm cho chúng mang màu sắc độc đáo của lứa tuổi
mẫu giáo. (Nguyễn Ánh Tuyết, Nguyễn Thị Như Mai, Đinh Thị Kim Hoa, 1997)

Trong thời đại ngày nay, trẻ phải học tập nhiều hơn vui chơi. Mặc khác các trò
chơi của trẻ đa phần lại được diễn ra trên các nền tảng trực tuyến của các thiết bị thông
minh như: smartphone, laptop, ipad... Do đó, hoạt động vui chơi không còn là hoạt động
yêu thích của trẻ mẫu giáo.

Trong thời gian qua, hoạt động vui chơi của trẻ mẫu giáo tại các trường mầm
non mặc dù được các giáo viên quan tâm và đầu tư nhưng hiệu quả đạt được lại chưa
cao. Chính vì thế, hoàng loạt câu hỏi đã được đặt ra như: Để tổ chức một hoạt động vui
chơi hiệu quả cần phải trải qua những quy trình nào? Làm thế nào để tổ chức hoạt động
2

vui chơi vừa đạt được mục đích của giáo dục vừa đem lại hứng thú cho trẻ? Để giải
quyết được vấn đề nêu trên, tác giả đã quyết định lựa chọn đề tài “Một số biện pháp
nâng cao hiệu quả tổ chức hoạt động vui chơi cho trẻ mẫu giáo tại các trường mầm
non” làm đề tài nghiên cứu.

2. Mục đích nghiên cứu

Đề xuất một số biện pháp nhằm nâng cao hiệu quả tổ chức hoạt động vui chơi
cho trẻ mẫu giáo tại các trường mầm non theo hướng khuyến khích trẻ tích cực hoạt
động.

3. Đối tượng nghiên cứu

Một số biện pháp nâng cao hiệu quả tổ chức hoạt động vui chơi cho trẻ mẫu giáo
tại các trường mầm non.

4. Phạm vi nghiên cứu

Nghiên cứu chỉ tập trung đề xuất các biện pháp nâng cao hiệu quả tổ chức hoạt
động vui chơi cho trẻ mẫu giáo trong phạm vi môi trường bên trong các lớp học mầm
non.

5. Phương pháp nghiên cứu

Phương pháp trọng tâm và được sử dụng nhiều nhất trong đề tài này là phương
pháp nghiên cứu lý luận. Bằng cách phân tích, tổng hợp các tài liệu lý luận, phân loại,
hệ thống hóa các lý thuyết để xây dựng khung lý thuyết cho nghiên cứu. Sau đó dựa
trên khung lý thuyết đã xây dựng được, kết hợp với các nguồn tài liệu tích lũy được để
tìm ra thực trạng và đề xuất các biện pháp thích hợp.

6. Kết cấu của đề tài

Ngoài phần mở đầu và kết luận, kiến nghị và tài liệu tham khảo nội dung của đề
tài gồm 3 chương

Chương 1: Cơ sở lý luận về việc tổ chức hoạt động vui chơi cho trẻ mẫu giáo tại
các trường mầm non.

Chương 2: Thực trạng tổ chức hoạt động vui chơi cho trẻ mẫu giáo tại các trường
mầm non.

Chương 3: Biện pháp nâng cao hiệu quả tổ chức hoạt động vui chơi cho trẻ mẫu
giáo ở các trường mầm non theo hướng khuyến khích trẻ tích cực hoạt động
3

NỘI DUNG

CHƯƠNG 1: CƠ SỞ LÝ LUẬN VỀ VIỆC TỔ CHỨC HOẠT ĐỘNG VUI CHƠI


CHO TRẺ MẪU GIÁO TẠI CÁC TRƯỜNG MẦM NON

1.1. Một số khái niệm cơ bản

1.1.1. Trưởng mầm non

Thông tư 05/2011/TT – BGDĐT về sửa đổi, bổ sung “Điều lệ trường mầm non”,
ban hành kèm theo Quyết định 14/2008/QĐ – BGDĐT ngày 07 tháng 4 năm 2008 của
Bộ trưởng Bộ Giáo dục & Đào tạo quy định:

“Trường mầm non là đơn vị giáo dục cơ sở của ngành học mầm non, là trường
được liên hợp giữa nhà trẻ và mẫu giáo. Trường mầm non có chức năng thu nhận để
chăm sóc và giáo dục trẻ em từ 3 tháng đến 6 tuổi, nhằm giúp trẻ hình thành những yếu
tố đầu tiên của nhân cách; chuẩn bị cho trẻ em vào lớp 1. Trường mầm non có các lớp
mẫu giáo và các nhóm trẻ. Trường do một ban giám hiệu có hiệu trưởng phụ trách”

Như vậy, tại Việt Nam trường mầm non là đơn vị giáo dục dành cho trẻ em 3
tháng đến 6 tuổi, có hai đối tượng chính là nhà trẻ và trẻ mẫu giáo.

1.1.2. Trẻ mẫu giáo

Tại “Điều lệ trường mầm non” ban hành kèm theo Quyết định số 14/2008/QĐ-
BGDĐT ngày 07 tháng 04 năm 2008 của Bộ trưởng Bộ Giáo dục & Đào tạo đã được
sửa đổi, bổ sung tại Thông tư số 44/2010/TT-BGDĐT ngày 30 tháng 12 năm 2010 của
Bộ trưởng Bộ Giáo dục và Đào tạo về việc sửa đổi, bổ sung Điều lệ Trường mầm non
thì: “Trẻ em từ ba đến sáu tuổi được tổ chức thành các lớp mẫu giáo”

Trong quyển sách “Tâm lý học trẻ em lứa tuổi mầm non” của các tác giả Nguyễn
Thị Ánh Tuyết, Nguyễn Thị Như Mai, Đinh Thị Kim Thoa có viết “Từ 3 đến 6 tuổi:
được gọi là tuổi mẫu giáo, với hoạt động chủ đạo là vui chơi mà trò chơi đóng vai theo
chủ đề là trung tâm”

Tóm lại, ta có thể định nghĩa trẻ mẫu giáo là trẻ em Việt Nam có độ tuổi từ 3 đến
6 tuổi. Trẻ mẫu giáo sẽ có những đặc điểm phát triển tâm lý của riêng lứa tuổi này.

1.1.3. Hoạt động vui chơi

A.N Lêônchiép nói rằng chơi là hoạt động rất tự nhiên trong cuộc sống của mọi
người, nó đặc biệt quan trọng đối với sự phát triển của trẻ em. Đây là thực tế mang tính
quy luật. Thuật ngữ chơi có rất nhiều nghĩa khác nhau, nhưng trong phạm trù hoạt động
4

của trẻ em thì chơi được coi là một hoạt động mà động cơ nằm trong quá trình chứ
không nằm trong kết quả hoạt động, khi chơi đứa trẻ không chú tâm vào một lợi ích
thiết thực nào cả, trong trò chơi các mối quan hệ giữa con người với tự nhiên và với xã
hội được mô phỏng lại. Chơi mang lại cho trẻ em một trạng thái tinh thần vui vẻ, phấn
chấn dễ chịu.

Theo tác giả Nguyễn Lân (2000) biên soạn trong “Từ điển Tiếng Việt” đã định
nghĩa chơi là hoạt động có mục đích được vui hay thỏa thích, tham dự các hoạt động cụ
thể như thể thao, nhạc cụ... Trong ngữ cảnh khác, vui chơi còn là hoạt động quan hệ
giao tiếp với người khác như kết bạn, chọn bạn chơi.

Trong “Giáo trình giáo dục mầm non” tác giả Nguyễn Thị Hòa cho rằng “Chơi:
là một hoạt động tự lập của trẻ, chơi không nhằm tạo ra sản phẩm (kết quả vật chất)
mà chủ yếu thỏa mãn nhu cầu được chơi của trẻ (kết quả tinh thần), được bắt chước
làm người lớn của trẻ. Chơi của trẻ không phải là thật mà là giả vờ nhưng sự giả vờ ấy
lại mang tính chất chân thật”

Trong phạm vi đề tài, người nghiên cứu xác định nội hàm của khái niệm “hoạt
động vui chơi” như sau: Hoạt động vui chơi là một loại hình hoạt động của trẻ mầm
non, là hoạt động chủ đạo của trẻ mẫu giáo. Thông qua vui chơi, trẻ sẽ lĩnh hội tri thức,
kinh nghiệm phù hợp với nhận thức của bản thân, đây là hoạt động hình thành những
nền tảng cơ bản của sự phát triển nhân cách. Trong quá trình này, người lớn giữ vai trò
hướng dẫn nhằm giúp trẻ thỏa mãn các nhu cầu vui chơi và nhận thức, đồng thời giáo
dục và phát triển trẻ một cách toàn diện.

1.1.4. Tổ chức hoạt động vui chơi

Theo tác giả Nông Khánh Vy (2017) trong nghiên cứu “Thực trạng tổ chức hoạt
động vui chơi cho trẻ mẫu giáo 5 – 6 tuổi ở các trường mầm non tại thành phố Mỹ Tho,
tỉnh Tiền Giang” cho rằng “Tổ chức hoạt động vui chơi cho trẻ mẫu giáo tại các trường
mầm non là hệ thống tác động sư phạm nhằm mục đích giúp trẻ được chơi các loại trò
chơi đa dạng và đảm bảo sự phát triển kịp thời khả năng chơi của trẻ. Chất lượng, hiệu
quả công tác tổ chức hoạt động vui chơi của trường mầm non thể hiện trước hết ở sự
đa dạng, mức độ phát triển các loại trò chơi mà trẻ chơi”.

Trong nghiên cứu “Thực trạng tổ chức hoạt động vui chơi cho trẻ mẫu giáo 5 –
6 tuổi theo tiêu chí thực hành áp dụng quan điểm giáo dục lấy trẻ làm trung tâm trong
trường mầm non ở thành phố Quảng Ngãi” của Nguyễn Thị Ngọc Diệp (2018) cho rằng
“Tổ chức hoạt động là việc tiến hành các hoạt động một cách có trật tự nhằm thực hiện
5

nhiệm vụ của hoạt động vui chơi. Quá trình tổ chức hoạt động vui chơi bao gồm: Chuẩn
bị (lên kế hoạch, chuẩn bị môi trường, chuẩn bị tâm thế cho trẻ trước khi chơi); Tiến
hành theo kế hoạch đã vạch ra; Đánh giá kết quả chơi”

Như vậy, tổ chức hoạt động vui chơi của trẻ mẫu giáo ở trường mầm non là việc
vận dụng những phương pháp, cách thức một cách có hệ thống, quy trình nhằm mục
đích giúp trẻ được chơi các loại trò chơi đa dạng, phong phú nhưng vẫn đảm bảo được
sự phát triển một cách kịp thời khả năng chơi của trẻ trong mỗi loại trò chơi.

1.2. Đặc điểm hoạt động vui chơi của trẻ mẫu giáo

1.2.1. Không mang tính chất bắt buộc

Đối với hoạt động học tập và lao động, cái làm cho người thực hiện quan tâm đó
chính là kết quả của những quá trình đó. Cụ thể là học được những kiến thức, kỹ năng
nào và việc ứng dụng kiến thức, kỹ năng ấy để tạo ra sản phẩm như thế nào. Ngược lại,
đối với trẻ mẫu giáo khi tham gia vào trò chơi thì trẻ sẽ không quan tâm đến kết quả trò
chơi. Bởi vì vui chơi không phải là hoạt động tạo ra sản phẩm và cũng không tuân theo
một phương thức chặt chẽ nào cả. Nguyên nhân thúc đẩy trẻ tham gia vào trò chơi chính
là sự hấp dẫn của bản thân trò chơi. Ví dụ trong trò chơi “bán hàng”, cái hấp dẫn trẻ
chính là được hóa thân vào những vai trò khác nhau để được thực hiện những vai trò
khác nhau như người bán hàng, người mua hàng, chú bảo vệ, còn việc bán có lợi nhuận
hay không thì điều này trẻ không quan tâm đến. Trò chơi nào trẻ càng thích thì trẻ càng
say mê. Mọi sự bắt buộc, cưỡng chế đều dẫn đến việc phá hoại trò chơi.

1.2.2. Mang tính tự lực, tự điều khiển

Vui chơi chính là hoạt động thể hiện tính tự lực, tự chủ đầu tiền của trẻ mẫu giáo.
Trẻ tham gia hết mình, tích cực, độc lập, chủ động để cố làm lấy mọi việc (tự chọn trò
chơi, đồ chơi, bạn cùng chơi,...), cố gắng suy nghĩ để khắc phục mọi khó khăn trong
quá trình chơi. Chính vì thế, trong quá trình này, người lớn chỉ có thể gợi ý, hướng dẫn
chứ không thể áp đặt hoặc chơi hộ trẻ. Những yêu cầu của giáo dục sẽ được người lớn
lồng ghép vào nội dung của hoạt động vui chơi bằng cách tổ chức hoạt động vui chơi
cho trẻ sao cho vừa thỏa mãn được những nhu cầu, hứng thú vừa đạt được những yêu
cầu của giáo dục. Vui chơi càng mang tính tự nguyện bao nhiêu thì càng phát huy ở trẻ
tính tích cực, chủ động, độc lập và nảy sinh sáng kiến bấy nhiêu.
6

1.2.3. Mang tính chất thực và giả

Trò chơi của trẻ không bị giới hạn bởi thực tế vì vậy nó vừa có yếu tố thực của
cuộc sống vừa khác với cuộc sống. Một đứa trẻ chơi trò cưỡi ngựa, các động tác của nó
như cưỡi ngựa thật, nhưng không phải trên con ngựa thật. Khi chơi trò bán hàng, trẻ
hóa thân một cách nghiêm chỉnh vào vai người bán, người mua, chú bảo vệ... Nhưng
đang chơi, trẻ có thể dừng lại để tranh luận về chi tiết nào đó không có trong tưởng
tượng của chúng. Nhờ yếu tố thực và giả, trò chơi là nguồn vô tận, hấp dẫn để trẻ thỏa
thích sáng tạo.

1.2.4. Mang tính chất kí hiệu – tượng trưng

Đây là đặc điểm giúp trẻ tách hành động khỏi đồ vật. Ta thường thấy trẻ mẫu
giáo hành động mà không cầm đồ vật (trẻ đưa tay lên mồm để giả vờ uống nước), hay
với đồ vật không phù hợp với hành động ấy (trẻ phi ngựa bằng chiếc gậy). Hành động
này đã làm mất đi ý nghĩa thực tiễn của nó và trở thành một sự đánh dấu, mô tả cho
hành động hiện thực. Chẳng hạn khi trẻ cưỡi ngựa bằng gậy thì đó chính là đánh dấu
việc cưỡi ngựa chứ không phải cưỡi ngựa. Sau khi đánh dấu hành động chính là đánh
dấu đồ vật, tức là việc thay thế đồ vật này thành đồ vật khác. Ở đây trẻ thay thế con
ngựa là cái gậy đã nói lên trẻ biết sử dụng kí hiệu tượng trưng để nhận thức thế giới.
Nhờ vậy, các quá trình tư duy, tưởng tượng được phát triển, trong đó hệ thống tín hiệu
thứ hai đóng vai trò rất quan trọng.

1.2.5. Mang màu sắc xúc cảm chân thực mạnh mẽ

Trò chơi thâm nhập một cách dễ dàng vào thế giới tình cảm của trẻ. Vì thế, trẻ
chơi với tất cả sự say mê và lòng nhiệt tình vốn có của mình. Sắc thái xúc cảm chân
thực mạnh mẽ mà trẻ bộc lộ trong trò chơi là một đặc điểm rất dễ nhận ra.

1.2.6. Trò chơi là phương thức, phương tiện cơ bản để trẻ thực hiện tương tác
với thế giới đồ vật và thế giới người lớn

Nếu tuổi ấu nhi trẻ trẻ hành động với đồ vật và giao tiếp với trực tiếp với người
khác để tương tác với thế giới xung quanh thì trong tuổi mẫu giáo, trẻ thực hiện việc
này thông qua trò chơi (tượng trưng, xếp hình, xây dựng, đóng vai,...). Nhờ trò chơi, trẻ
có thể khám thế giới đồ vật và người khác, sau đó cấu trúc và tái tạo lại đối tượng trong
thế giới nội tâm của mình. Bên cạnh đó, trẻ thể hiện sự hiểu biết, suy nghĩ, thái độ và
cách ứng xử với đối tượng. Cũng giống như người lớn khi hoạt động, khi đang chơi trẻ
luôn thể hiện sự cố gắng và nghiêm túc. Nhờ vậy, nên hoạt động chơi được coi là hoạt
động chủ đạo ở tuổi mẫu giáo. Đây là phương thức cơ bản để trẻ tương tác với thế giới
7

xung quanh. Ngoài ra, trong quá trình chơi, các chức năng tâm lý cơ bản sẽ được hình
thành. Mọi hoạt động khác như học tập, lao động,... đều mang màu sắc trò chơi của trẻ.

1.3. Sự phát triển hoạt động vui chơi của trẻ em tuổi mẫu giáo

- Trước 2 tuổi, trẻ chủ yếu chơi trò chơi hành động chức năng. Dù trò chơi chức
năng, mục đích không được thể hiện rõ rệt nhưng có vai trò quan trọng trong việc hiểu
tác dụng hành động của mình và hiểu đối tượng. Một đứa trẻ thích thú đập nước trong
bồn tắm nhiều lần chỉ để xem sẽ có chuyện gì xảy ra. Trò chơi hành động chức năng
phát triển mạnh thời kỳ giác động, sau đó nó không mất đi mà trở thành một phần của
cá nhân trong các giai đoạn sau (trẻ 5 tuổi xoay người vòng tròn nhiều lần mà không rõ
mục đích...).

- Kết thúc giai đoạn giác động, trẻ xuất hiện trò chơi tượng trưng. Trò chơi này
gợi lên biểu tượng về một đồ vật hay sự kiện đã vắng mặt. Trẻ mô phỏng lại những sự
việc xảy ra trong cuộc sống bằng hành động mang tính tượng trưng độc đáo. Nhờ trò
chơi này, trẻ hình thành và phát triển chức năng kí hiệu – tượng trưng (trong trò chơi
cưỡi ngựa thì khúc gỗ tượng trưng cho con ngựa hoặc trong trò chơi lái tàu, các chiếc
ghế xếp thành hàng dài tượng trưng cho đoàn tàu)

- Không chỉ có trò chơi tượng trưng, ở trẻ 3 – 4 còn có trò chơi áp dụng là vẽ
hình. Đặc biệt, trong trò chơi này đã có sự xuất hiện của hành động chức năng để đáp
ứng mục đích. Trẻ say sưa sắp xếp các khối gỗ, đắp cát, vẽ các hình thù... Tuy nhiên,
giai đoạn đầu, mục đích của trò chơi chưa ổn định. Ví dụ, lúc đầu trẻ sử dụng cát để xây
thành lâu đài, nhưng một lát sau, ta lại thấy trẻ xúc cát từ chỗ này sang chỗ khác một
cách say sưa. Hay khi đang xếp các khối gỗ thành ngôi nhà, nhưng thấy bạn xếp robot,
trẻ bỏ xếp nhà và chuyển sang xếp robot. Tính không ổn định của mục đích trò chơi xây
dựng sẽ được khắc phục khi trẻ 4 – 5 tuổi. Lúc này trẻ không chỉ sử dụng cát để xây lâu
đài mà còn biết đắp đường dẫn đến đó, thậm chí còn có cây cối, con người trên đường
đi.

- Từ 4 – 5 tuổi đến hết giai đoạn mẫu giáo trò chơi đóng vai theo chủ đề xuất
hiện và giữ vai trò chủ đạo. Trò chơi đóng vai theo chủ đề là trò chơi mô phỏng một
mảng nào đó trong cuộc sống người lớn bằng việc diễn tả vai trò của một nhân vật nào
đó bằng hành động mang tính tượng trưng của mình. Thời kỳ đầu, trẻ sẽ tự chơi một
mình để nhập vào một vai nào đó (người bán hàng, bác sĩ, cô giáo...). Trong các năm
tiếp theo, trò chơi đóng vai theo chủ đề đã phức tạp, đa dạng và nhiều nguyên tắc chơi
hơn.
8

+ Chủ đề chơi: Phạm vi hiện thực mà trẻ tiếp xúc rộng bao nhiêu thì chủ đề chơi
của trẻ phong phú, đa dạng bây nhiêu. Số lượng chủ đề chơi của trẻ tăng dần cùng với
sự phát triển của chúng. Không chỉ phát triển theo số lượng, chủ đề chơi còn được phức
tạp hóa dần và được mở rộng ra. Chẳng hạn, cùng chủ đề chơi sinh hoạt gia đình, trẻ
mẫu giáo bé thường chỉ chơi đơn giản như mẹ cho con ăn hay ru con ngủ, còn ở mẫu
giáo lớn mẹ còn đưa con đi khám hay đưa con đi học, nên trong trò chơi còn có sự xuất
hiện của các nhân vật khác như mẹ - con - bác sĩ hoặc mẹ - con - cô giáo.

+ Nội dung chơi: Đây chính là những hoạt động của người lớn mà trẻ nhận thức
được và phản ánh vào sản phẩm của mình. Ở các độ tuổi khác nhau trẻ sẽ có nội dung
chơi khác nhau. Ở trẻ bé, khi chơi trò bán hàng, trong trò chơi trẻ chỉ bắt chước hành
động đặt mua và bán đơn thuần. Cũng trò chơi ấy, đối với trẻ mẫu giáo nhỡ, thì nổi lên
hàng đầu lại là những quan hệ xã hội giữa người với người trong một cửa hàng: ai là
người bán hàng, ai là người mua hàng, ai là chú bảo vệ và quan hệ giữa họ ra sao... Ở
trình độ cao hơn, trẻ mẫu giáo lớn còn quan tâm đến những mối quan hệ bên trong như
tình cảm, đạo đức. Có thể trẻ mô phỏng lại hành động của một người mua hàng giúp đỡ
người khuyết tật hay nhường chỗ cho phụ nữ mang thai. Do đó đối với nội dung chơi,
người lớn cần phải quan tâm và xem xét khía cạnh tích cực hay tiêu cực mà trẻ đang
chơi. Đặc biệt là giúp trẻ phân biệt cái đúng, cái sai, cái xấu, cái đẹp trong những quan
hệ ấy và tránh bắt chước hành vi sai trái, thô bạo.

+ Vai chơi và hành động chơi: Đóng vai có nghĩa là tái tạo lại hành động của
một người lớn với các đồ vật trong mối quan hệ nhất định với những người xung quanh,
đây chính là con đường để trẻ thâm nhập vào cuộc sống người lớn. Muốn trở thành một
vai nào đó, điều quan trọng là phải thực hiện hành động của vai đó, như bác sĩ phải biết
khám bệnh, giáo viên phải biết giảng bài... Trong quá trình này hành động chơi và cả
thao tác chơi đều phải phù hợp với điều kiện thực tế. Chẳng hạn trẻ lấy que gỗ thay cho
kim tiêm thì thao tác của trẻ phải phù hợp với que gỗ chứ không phải kim tiêm. Do đó,
hành động chơi không đòi hỏi phải có thao tác đúng kỹ thuật mà chỉ cần mô phỏng hình
thức và mang tính khái quát. Điều này cho phép trẻ tiến hành trò chơi trong những điều
kiện khác nhau, như để có tiền sử dụng trong trò chơi bán hàng, trẻ có thể sử dụng lá
cây hoặc giấy để thay thế.

+ Các mối quan hệ: Khác với các trò chơi khác, trò chơi đóng vai theo chủ đề
đòi hỏi trẻ phải kết hợp với nhiều thành viên. Qua đó, một “xã hội trẻ em” với nhiều
mối quan hệ và sự hợp tác giữa các em cùng chơi với nhau được hình thành. Đây là một
9

nét phát triển mới, tiêu biểu trong nhân cách trẻ mẫu giáo. Trong đó, có hai mối quan
hệ qua lại giữa các em cùng tham gia trò chơi.

* Quan hệ chơi: là quan hệ qua lại giữa các vai trong trò chơi theo một chủ đề
nhất định, mô phỏng mối quan hệ giữa người lớn trong xã hội.

* Quan hệ thực: quan hệ qua lại giữa những người bạn cùng tham gia trò chơi.
Trẻ tập hợp nhau để bàn bạc chủ đề chơi, phân vai, quy tắc, giải quyết các vấn đề trong
quá trình chơi.

- Những mối quan hệ được mô phỏng vào trong trò chơi và có một điều đặc biệt
là nó làm nảy sinh luật lệ hành động của các vai, buộc trẻ phải tuân theo những quy tắc
xã hội. Nhờ quá trình này, đứa trẻ sẽ dần dần chấp nhận những chuẩn mực của đời sống
xã hội. Chẳng hạn, người mua hàng phải trả tiền mới được lấy hàng, nếu không sẽ được
coi là kẻ cắp. Như vậy, luật lệ hành động của các vai được nảy sinh từ những mối quan
hệ được xác lập giữa những trẻ em tham gia vào trò chơi. Đây chính là cơ sở để nảy
sinh “trò chơi có luật”

- Trò chơi có luật là trò chơi đóng vai theo chủ đề nhưng các luật chơi được tôn
trọng hơn và xuất hiện ở trình độ cao hơn trong quá trình phát triển của trẻ. Khi chơi trò
chơi đóng vai theo chủ đề trẻ chỉ chú ý đến vai mình đóng để hành động phù hợp với
các ứng xử của nhân vật mình thể hiện, còn luật chơi như một sự thỏa thuận ngầm. Còn
trong trò chơi có luật, luật chơi là yếu tố hàng đầu, vai chơi là thứ yếu, thậm chí mất
hẳn trong nhiều trò chơi. Việc nắm luật chơi đòi hỏi trẻ phải đạt đến một trình độ tri
thức nhất định và phải có ý chí để điều khiển hành vi của mình cho đúng luật.

Tóm lại, trong giai đoạn mẫu giáo các trò chơi đã xuất hiện phù hợp với trình độ
phát triển của trẻ theo trình tự: Trò chơi hành động chức năng → Trò chơi tượng trưng
→ Trò chơi xây dựng → Trò chơi đóng vai theo chủ đề → Trò chơi có luật. Trong tiến
trình phát triển các trò chơi ở trẻ em: trò chơi trước không mất đi, mà chuyển thành
thành phần của các trò chơi sau.

1.4. Quy trình tổ chức hoạt động vui chơi cho trẻ mẫu giáo ở trường mầm non

1.4.1. Chuẩn bị

- Lập kế hoạch tổ chức hoạt động vui chơi cho trẻ: Việc lập kế hoạch có vai trò
định hướng giúp hoạt động vui chơi của trẻ diễn ra một cách có hệ thống, đảm bảo tính
liên tục, phát huy được tính độc lập, chủ động của trẻ trong trò chơi. Có nhiều loại kế
hoạch chơi như kế hoạch trong ngày, trong tuần và trong cả chủ đề lớn. Trong kế hoạch
10

hoạt động vui chơi phải có mục tiêu, nội dung, hình thức chơi, chuẩn bị môi trường
chơi, tiến trình hoạt động, các phương pháp tổ chức, tiến hành trò chơi.

- Tạo môi trường chơi cho trẻ: Sự an ninh, thoải mái, sáng tạo mà không gian
thực tế của lớp học mang lại sẽ tạo điều kiện thuận lợi để kích thích niềm say mê, hứng
thú trong quá trình chơi của trẻ. Trong lớp học, bên cạnh các góc cố định, cần có các
góc linh hoạt dễ thay đổi theo mục đích giáo dục. Tùy vào từng nội dung của chủ đề trò
chơi mà cần phải thay đổi cách bố trí và hoạt động ở các góc để tạo cảm giác mới lạ cho
trẻ. Ở mỗi góc chơi cần khuyến khích tinh thần tự giác, tự nguyện của trẻ, trẻ sẽ được
lựa chọn góc chơi mà trẻ thích và được quyết định mình sẽ chơi như thế nào ở góc đó.
Khi xây dựng góc chơi cho trẻ cần lưu ý: (1) Có ranh giới riêng giữa các góc; (2) Khoảng
cách giữa các góc đủ rộng để tạo lối đi cho trẻ dễ di chuyển; (3) Góc chơi các trò chơi
ồn ào (bán hàng, xây dựng...) phải đặt xa các góc chơi yên tĩnh (đọc sách, tô màu...)

- Chuẩn bị đầy đủ phương tiện – đồ dùng – đồ chơi: Cung cấp đồ chơi, vật liệu
chơi phù hợp theo chủ đề và thay đổi đồ chơi, đồ dùng theo chủ đề và nhu cầu chơi của
trẻ. Trò chơi sẽ đạt hiệu quả khi đồ chơi được bày biện ở các góc chơi một cách đa dạng,
hấp dẫn, an toàn, thuận tiện sử dụng, thông dụng và gần gũi. Các khay đựng đồ chơi,
vật liệu phải để vừa tầm tay để trẻ sử dụng. Không bày quá nhiều đồ chơi sẽ gây cảm
giác hỗn độn và làm trẻ bị phân tán sự chú ý. Trang trí trong các góc chơi cần linh hoạt,
hấp dẫn và thay đổi theo nội dung chủ đề, không nên che khuất cửa sổ để lấy đi ánh
sáng tự nhiên. Chọn các mảng màu sơn tường có tông màu sáng để gây cảm giác ấm
áp, tươi vui, dễ chịu (ví dụ như xanh da trời, vàng nhạt, xanh lá, hồng,...). Cần bố trí
trong lớp nhiều bảng biểu, tranh minh họa trực quan giúp cho trẻ dễ hình dung và tưởng
tượng.

- Chuẩn bị tâm thế vào chơi cho trẻ: tạo cho trẻ cảm giác thoải mái, vui tươi, hồ
hởi và giúp trẻ hiểu được việc trẻ sẽ được chơi theo ý muốn, nhu cầu và sở thích của
chúng. Gây hứng thú cho trẻ đến với các trò chơi bằng cách mở đầu là một câu đố, tình
huống hoặc bài hát...

1.4.2. Tiến hành thực hiện kế hoạch chơi đã vạch ra

Để trò chơi diễn ra một cách hiệu quả, ngoài sắp xếp, bố trí, quan sát, hướng dẫn,
giáo viên còn cần phải xử lý linh hoạt các tình huống xảy ra trong góc chơi, đảm bảo
cho mọi trẻ đều được tham gia hoạt động tích cực, sáng tạo. Khi phổ biến trò chơi mới,
giáo viên cần chuẩn bị kỹ nội dung, luật chơi và vật liệu cần thiết. Nếu trò chơi trẻ chưa
từng chơi, giáo viên cần cho trẻ thời gian làm quen với vật liệu mới và luật chơi, giới
11

thiệu một cách rõ ràng cho trẻ hiểu trước khi bắt tay vào chơi. Sau khi chơi xong giáo
viên nhắc nhở trẻ thu dọn và cất đồ chơi vào đúng nơi quy định.

1.4.3. Đánh giá kết quả chơi

Việc quan sát, đánh giá có thể tập trung vào những nội dung như: quá trình thực
hiện hành động chơi, quy tắc chơi, những biểu hiện về mặt nhận thức, cảm xúc, hành vi
trong lúc chơi của trẻ... Dựa trên việc đánh giá kết quả chơi, giáo viên có thể xác định
được chất lượng và hiệu quả của những biện pháp sử dụng, phát hiện ra những điểm
còn thiếu sót để tìm cách khắc phục và đưa ra định hướng trong tương lai nhằm hướng
đến một kết quả khả quan hơn.

1.5. Những yêu cầu khi tổ chức hoạt động vui chơi cho trẻ mẫu giáo ở trường mầm
non

- Đảm bảo tính tự do, tự nguyện, tự lực và sáng tạo của trẻ trong quá trình chơi.
Điều này đồng nghĩa với việc người lớn chỉ giữ vai trò lập kế hoạch, tổ chức, hướng
dẫn, giám sát, đánh giá trò chơi của trẻ nhưng không được can thiệp quá nhiều vào quá
trình này, việc lựa chọn trò chơi nào, góc chơi, bạn chơi, dụng cụ nào đều phụ thuộc
vào nhu cầu hứng thú của trẻ, người lớn không được áp đặt trẻ theo ý muốn chủ quan
của mình.

- Luôn đảm bảo hoạt động vui chơi là hoạt động chủ đạo của trẻ mẫu giáo và
cũng là hoạt động trọng tâm của chương trình giáo dục.

- Các trò chơi phải hấp dẫn, đa dạng, phù hợp với trình độ nhận thức của trẻ để
kích thích tính tích cực, niềm say mê, hứng thú của trẻ. Giáo viên cần tổ chức những trò
chơi có nội dung, hành động và cách thức phù hợp với vốn hiểu biết và năng lực nhận
thức của trẻ, sự phức tạp của các trò chơi sẽ được tăng dần theo trình độ phát triển của
trẻ. Mọi trò chơi đều phải hướng đến việc lấy trẻ làm trung tâm là chủ thể của trò chơi
và đáp ứng, thỏa mãn nhu chơi của trẻ.

- Giáo viên cần phải chú ý đến đặc điểm cá nhân của từng trẻ. Tuy cùng một lứa
tuổi mẫu giáo, nhưng mỗi đứa trẻ đều có những đặc điểm tâm lý, tính cách khác nhau.
Việc này đòi hỏi giáo viên cần phải quan tâm và chú ý đến từng bé một để có được một
cái nhìn tổng quan sau đó đưa ra kế hoạch tổ chức hoạt động vui chơi sao cho vừa sức
với trẻ và kích thích được vùng phát triển trí tuệ gần nhất và tạo điều kiện thích hợp cho
sự phát triển của từng trẻ.
12

- Đảm bảo môi trường chơi an toàn, hấp dẫn nhằm mục đích tạo cơ hội cho trẻ
tích cực, chủ động khám phá thế giới xung quanh. Chơi là nhu cầu thiết yêu của trẻ mẫu
giáo, tuy nhiên trẻ chỉ có thể an tâm chơi đùa một cách vô tư và hiệu quả giáo dục của
trò chơi chỉ thật sự đạt hiệu quả khi và chỉ khi môi trường mà trẻ chơi là một môi trường
an toàn, lành mạnh, không có những yếu tố nguy hiểm hoặc gây trở ngại cho trẻ trong
quá trình chơi.

- Thời gian tiến hành trò chơi phải phù hợp với thời lượng giờ chơi tự do. Việc
cân bằng thời lượng chơi một cách hợp lý đóng vai trò rất quan trọng, giúp trẻ trải
nghiệm một cách đầy đủ những tri thức, kỹ năng mà trò chơi mang lại. Điều này đòi hỏi
giáo viên hoặc người hướng dẫn cho trẻ chơi không được hối thúc, ép trẻ chơi theo ý
muốn cá nhân của mình để dễ kiểm soát kết quả chơi và thời gian chơi của trẻ.

- Phối hợp, vận dụng, kết hợp mềm dẻo các nhóm hình thức và phương pháp tổ
chức hướng dẫn trẻ chơi.

Tiểu kết chương 1

Vui chơi là hoạt động chủ đạo của trẻ mẫu giáo, nó có ý nghĩa rất quan trọng và
là một phần không thể thiếu trong cuộc sống của trẻ. Trò chơi là con đường tốt nhất để
trẻ mẫu giáo có thể học tập và phát triển toàn diện. Thông qua trò chơi, trẻ có cơ hội
trải nghiệm những hoạt động mà trẻ mong muốn tìm hiểu về thế giới xung quanh. Nhờ
hoạt động mà trẻ bước vào giai đoạn đầu tiên của quá trình hình thành nhân cách. Nhờ
vậy, con đường tiếp xúc độc đáo của trẻ mẫu giáo với cuộc sống người lớn cũng được
tiến hành qua trò chơi. Hoạt động vui chơi còn có tác dụng giúp trẻ phát triển đầy đủ
toàn diện về nhận thức tình cảm, ý chí, cũng như các nét tính cách và năng lực xã hội.

Việc nghiên cứu các nội dung ở chương 1 chính là cơ sở nền tảng để soi rọi vào
thực tiễn nhằm đánh giá thực trạng tổ chức hoạt động vui chơi cho trẻ mẫu giáo tại các
trường mầm non hiện nay. Từ đó, đề xuất một số biện pháp để giáo viên tổ chức hoạt
động này đạt hiệu quả cao hơn.

CHƯƠNG 2: THỰC TRẠNG TỔ CHỨC HOẠT ĐỘNG VUI CHƠI CHO TRẺ
MẪU GIÁO TẠI CÁC TRƯỜNG MẦM NON

Theo tác giả Nông Khánh Vy (2017) trong nghiên cứu “Thực trạng tổ chức hoạt
động vui chơi cho trẻ mẫu giáo 5-6 tuổi ở các trường mầm non tại thành phố Mỹ Tho,
13

tỉnh Tiền Giang” cho thấy cơ sở vật chất thì phần lớn các trường mầm non đều được
xây dựng khang trang. Ban giám hiệu đã bổ sung, mua sắm đồ chơi cho các lớp theo
thông tư số 02 của Bộ Giáo dục và Đào tạo tương đối đầy đủ. Số cán bộ quản lý và giáo
viên mầm non có trình độ trên chuẩn khá cao. Hầu hết giáo viên đều tích cực trang trí
lớp và sắp xếp các góc chơi trong lớp khá hợp lý, đồ chơi trong từng góc chơi tương đối
đầy đủ. Nhiều giáo viên xây dựng được góc chơi mở và sưu tầm phong phú các nguyên
vật liệu mở cho trẻ hoạt động. Có khá nhiều giáo viên sáng tạo và sưu tầm trò chơi mới
cho trẻ trải nghiệm. Tuy nhiên việc trang trí trên các mảng tường trong lớp chưa khoa
học và mang lại hiệu quả cao. Qua kết quả khảo sát của nghiên cứu này cho thấy, hoạt
động vui chơi chưa được giáo viên tổ chức một cách thường xuyên thành nề nếp, việc
tổ chức chơi cho trẻ chơi theo chế độ sinh hoạt một ngày chưa hiệu quả. Nhà trường ít
tạo điều kiện cho giáo viên đi dự giờ để học tập kinh nghiệm ở các trường khác nên các
trò chơi của trẻ chưa đa dạng, phong phú, nội dung chơi chưa mở rộng, kỹ năng chơi
của trẻ còn hạn chế, cũng còn khá nhiều trẻ chưa hứng thú và say sưa trong trò chơi, trẻ
còn thụ động chờ đợi cô hướng dẫn. Theo kết quả của nghiên cứu này cũng cho thấy về
những khó khăn của giáo viên khi tổ chức hoạt động vui chơi cho trẻ mẫu giáo 5 – 6
tuổi. Khó khăn xuất phát từ cơ sở vật chất trường lớp chật hẹp chiếm 60%. Có 78% ý
kiến giáo viên phản ánh trẻ trong một lớp quá đông rất khó cho việc tổ chức trò chơi.
Bên cạnh đó có 46% giáo viên mầm non cho rằng phải thay đổi đồ dùng chơi hay nội
dung chơi theo chủ đề chơi. Phải bảo quản đồ chơi cho đủ số lượng mà nhà trường giao
cho lớp vào đầu năm. Như vậy, giáo viên vừa phải bảo quản đồ chơi cho đúng số lượng,
vừa phải làm đồ dùng chơi cho trẻ chơi phải đúng chủ đề chủ điểm, vừa phải làm các
loại hồ sơ sổ sách đánh giá trẻ... nên việc thay đổi đồ dùng chơi ở các góc là quá khó
khăn với giáo viên. Trẻ tiếp thu hướng dẫn cách chơi chậm (trẻ thích chơi theo ý thích,
không tuân thủ luật chơi) yếu tố này chiếm tỉ lệ 56%, trẻ thường bỏ dở trò chơi khi
không hiểu cách thức chơi hay dễ bị hấp dẫn bởi những trò chơi náo nhiệt ở các góc
chơi khác. Vì vậy, giáo viên thường hay sử dụng cách chơi cũ, việc này làm trẻ bị mất
hứng thú.

Trong nghiên cứu “Thực trạng tổ chức hoạt động vui chơi cho trẻ mẫu giáo 5 –
6 tuổi theo tiêu chí thực hành áp dụng quan điểm giáo dục lấy trẻ làm trung tâm trong
trường mầm non ở thành phố Quảng Ngãi” của tác giả Nguyễn Thị Ngọc Diệp (2018)
đã cho thấy một số yếu tố ảnh hưởng đến tổ chức hoạt động vui chơi cho trẻ 5 – 6 tuổi
theo tiêu chí thực hành áp dụng quan điểm lấy trẻ làm trung tâm như: Số lượng trẻ/ lớp
đông so với quy định, nhận thức của giáo viên mầm non về quan điểm giáo dục lấy trẻ
làm trung tâm và về bộ tiêu chí, điều kiện cơ sở vật chất, sự chỉ đạo của các cấp quản
14

lý, bên cạnh đó còn có một số yếu tố như áp lực về công việc của giáo viên mầm non
quá nhiều, nhiều cuộc thi mang tính hình thức...

Từ thực trạng của các nghiên cứu trên đã phần nào cho chúng ta thấy được bức
tranh tổng thể về thực trạng tổ chức hoạt động vui chơi cho trẻ mẫu giáo hiện nay vẫn
còn tồn tại một số hạn chế nhất định. Chính vì thế, việc đề xuất một số biện pháp để
nâng cao hiệu quả tổ chức hoạt động vui chơi là một việc làm rất quan trọng và cần
thiết.

Tiểu kết chương 2

Kết quả nghiên cứu “Thực trạng tổ chức hoạt động vui chơi của trẻ mẫu giáo tại
các trường mầm non” đã cho ta thấy công tác tổ chức hoạt động vui chơi dành cho trẻ
mẫu giáo của các giáo viên mầm non đang gặp phải nhiều khó khăn, hạn chế. Trong đó,
tình trạng số lượng trẻ trong lớp quá đông, áp lực công việc của giáo viên quá nặng hay
diện tích lớp học chật hẹp đang là những khó khăn được các giáo viên phản ánh nhiều
nhất. Do đó, việc đề xuất một số biện pháp để nâng cao hiệu quả tổ chức hoạt động vui
chơi cho trẻ mẫu giáo tại các trường mầm non là một việc làm cấp thiết để giải quyết
những vấn đề trên.

CHƯƠNG 3: BIỆN PHÁP NÂNG CAO HIỆU QUẢ TỔ CHỨC HOẠT ĐỘNG
VUI CHƠI CHO TRẺ MẪU GIÁO Ở CÁC TRƯỜNG MẦM NON THEO
HƯỚNG KHUYẾN KHÍCH TRẺ TÍCH CỰC HOẠT ĐỘNG

3.1. Biện pháp 1: “Xây dựng kế hoạch chơi một cách khoa học nhằm tạo cơ hội
cho mọi đứa trẻ đều phát huy được tiềm năng vốn có của bản thân mình”

- Mục tiêu và ý nghĩa: Việc lập kế hoạch là một khâu không thể thiếu trong quy
trình tổ chức trò chơi cho trẻ, nó giúp cho việc định hướng hoạt động của giáo viên và
trẻ được dễ dàng tiến hành hơn. Việc lựa chọn trò chơi phù hợp trong lúc xây dựng kế
hoạch chơi là một yếu tố rất quan trọng, giúp trẻ hứng thú tích cực hơn, giúp hiệu quả
giáo dục thông qua trò chơi sẽ đạt được kết quả tốt hơn.

- Yêu cầu: Việc lập kế hoạch tổ chức hoạt động vui chơi cho trẻ trong trường
mầm non phải làm sao cho vừa thuận lợi cho việc phát triển khả năng của cả nhóm trẻ
vừa tính đến mức độ phát triển riêng của từng trẻ một. Ngoài ra, việc đảm bảo một số
yêu cầu chung của giáo dục như tính mục đích, tính định hướng, tính toàn vẹn, tính thực
15

tiễn việc lập kế hoạch chơi cho trẻ mẫu giáo còn phải đảm bảo tính đặc thù của từng
loại trò chơi.

- Cách tiến hành: Trước khi lập kế hoạch giáo viên cần phải dựa vào các tiêu chí
đánh giá đã xác định trước đó để phân tích và xác định khả năng chơi hiện tại của trẻ
trong các trò chơi. Cả giáo viên và trẻ đều tham vào việc lập kế hoạch chơi theo nhu
cầu và sự phát triển của trẻ. Giáo viên cần lưu ý những trường hợp đặc biệt (những trẻ
phát triển vượt bậc hoặc chậm phát triển hơn so với tình hình chung của lớp). Sau đó
tiến hành lập kế hoạch theo quy trình cụ thể sau:

+ Xác định mục đích, ý nghĩa và yêu cầu của trò chơi: đâu là phần quan trọng
không thể thiếu trong quy trình tổ chức hoạt động vui chơi và được xác định dựa vào
khả năng chơi thực của trẻ.

+ Lựa chọn nội dung chơi và hình thức chơi linh hoạt phù hợp với mục đích
ban đầu đã đặt ra. Về nội dung chơi, giáo viên có thể dựa vào đặc điểm của lớp để tự
thiết kế trò chơi phù hợp với năng lực của trẻ hoặc thông qua các tiết dự giờ ở các trường
bạn và quá trình tích lũy các trò chơi trong sách, tài liệu giáo dục sau đó cải biên lại cho
phù hợp với chủ đề và hứng thú của trẻ lớp mình. Về hình thức chơi, dựa vào đặc thù
của từng loại trò chơi và nhu cầu của trẻ mà có thể lựa chọn hình thức chơi cá nhân hay
chơi theo nhóm nhỏ, nhóm lớn, tự chơi hay chơi theo sự hướng dẫn của giáo viên).

+ Dự tính những phương tiện cần thiết như địa điểm chơi, thời gian chơi, đồ
chơi, vật liệu chơi...

3.2. Biện pháp 2: “Đầu tư và quan tâm đến việc xây dựng môi trường chơi cho trẻ”

- Mục tiêu và ý nghĩa: Để chuẩn bị môi trường chơi cho trẻ cần chuẩn bị đồ chơi,
vật liệu chơi và bố trí góc chơi đa dạng, hấp dẫn để đáp ứng khả năng chơi cho trẻ. Môi
trường chơi được thay đổi một cách thường xuyên và phù hợp sẽ tạo điều kiện thuận lợi
cho trẻ tiếp xúc và biến đổi những vật liệu chơi, sáng tạo ra trò chơi của riêng mình,
giúp trẻ chủ động trải nghiệm, cảm nhận và tích cực trao đổi để cùng nhau giải quyết
tình huống.

- Yêu cầu: Môi trường chơi hiệu quả và mang tính phát triển cần đáp ứng và thỏa
mãn một số yêu cầu như đảm bảo tính thẩm mỹ, an toàn, vệ sinh, hấp dẫn và mang tính
gợi mở kích thích trẻ tích cực hoạt động. Thường xuyên bổ sung, thay đổi và làm mới
cách sắp xếp, bố trí đồ chơi, vật liệu chơi sao cho vừa chứa đựng những thông tin, dễ
dàng nảy sinh ý tưởng chơi cho trẻ vừa thuận tiện với các hoạt động chơi khác nhau của
trẻ.
16

- Cách tiến hành: Giáo viên lên ý tưởng thiết kế môi trường và chuẩn bị đồ dùng
chơi. Trong quá trình này, giáo viên có thể lên ý tưởng cùng trẻ và hướng dẫn trẻ cùng
làm một số dụng cụ, đồ chơi được sử dụng trong trò chơi. Giáo viên biết tìm kiếm và
dạy trẻ tìm kiếm, tận dụng những nguyên vật liệu có sẵn trong tự nhiên hoặc tái sử dụng
một số vật liệu khác như chai, lọ, hộp giấy... Bố trí không gian chơi rộng rãi, thuận tiện,
đảm bảo an toàn, vệ sinh, có thể chia thành các góc nhỏ có lối đi và ranh giới để trẻ có
thể chơi một mình hoặc chơi theo nhóm nhỏ tùy theo hứng thú và nhu cầu riêng của trẻ.
Giáo viên bố trí, sắp xếp đồ chơi ở trạng thái mở để kích thích sự sáng tạo, hứng thú khi
chơi cũng như dễ làm nảy sinh ý định chơi của trẻ. Đồ chơi cùng cần phải thường xuyên
bổ sung, thay đổi cho phù hợp với từng chủ đề trong kế hoạch.

3.3. Biện pháp 3: “Giáo viên nhiệt tình dẫn dắt, hướng dẫn trẻ đến với trò chơi
bằng niềm yêu thích và tích cực”

- Mục tiêu và ý nghĩa: Sự hướng dẫn nhiệt tình của giáo viên kết hợp với ngôn
ngữ cơ thể tích cực sẽ góp phần giúp trẻ biết chú ý, lắng nghe và cảm thấy an tâm, kích
thích khả năng suy nghĩ để giải quyết vấn đề trong trò chơi. Nhờ sự linh hoạt trong cách
hướng dẫn giúp trẻ được tự do lựa chọn nội dung chơi mà trẻ hứng thú, thúc đẩy tính tự
lực và nâng cao tính tích cực hoạt động cho trẻ.

- Yêu cầu: Trình tự các bước hướng dẫn tổ chức trò chơi phải được thực hiện
đúng. Tạo cảm giác thoải mái, tự nhiên khi hướng dẫn trẻ chơi, tránh gò ép và ra hiệu
lệnh áp đặt trẻ. Giáo viên tạo nghệ thuật sư phạm trong lời nói, sử dụng kết hợp lời nói
với minh họa trực quan, ngắn gọn, dễ hiểu với trẻ. Với tình yêu nghề và sự sáng tạo,
giáo viên mới phát huy được tính tích cực hoạt động cho trẻ.

- Cách thực hiện: Sử dụng cách mở đầu ấn tượng bằng một câu đố, bài thơ, bài
hát... với giọng nói lôi cuốn để tăng hứng thú cho trẻ tham gia vào trò chơi. Tổ chức
cho trẻ tự phân công nhiệm vụ với nhau, nói về cách thức thực hiện và đánh giá theo
dõi kết quả chơi của trẻ. Khi trẻ đã nắm vừng được cách thức chơi giáo viên có thể làm
tăng tính phức tạp của các tình huống chơi, nâng cao yêu cầu và mức độ khó, để giúp
trẻ hoạt động tích cực và không bị nhàm chán. Trong quá trình trẻ chơi, giáo viên cần
quan sát và giúp đỡ, can thiệp kịp thời khi cần thiết. Nếu trẻ khá thì giáo viên chỉ cần
dùng lời nói hoặc cử chỉ, điệu bộ để hỗ trợ trẻ trong quá trình nhìn ra vấn đề sau đó tự
suy nghĩ cách giải quyết. Nếu trẻ chậm thì giáo viên có thể tham gia vào trò chơi cùng
trẻ để gợi mở cho trẻ và giúp trẻ định hướng cách giải quyết vấn đề một cách từ từ,
không nên làm thay trẻ. Nên động viên, khích lệ và tán thưởng khi trẻ làm tốt, tôn trọng
và ủng hộ tích cực các sáng kiến mới của trẻ.
17

3.4. Biện pháp 4: “Sáng tạo và cải biên các trò chơi cho trẻ, xây dựng các tình
huống chơi mới lạ, hấp dẫn để duy trì tính tích cực của trẻ”

- Mục tiêu và ý nghĩa: Cải biên và sáng tạo các trò chơi mới lạ, độc đáo sẽ tạo sự
đang dạng, hấp dẫn, lôi cuốn trẻ tham gia một cách tích cực. Tình huống mới lạ sẽ kích
thích trẻ tò mò, tạo hứng thú và động lực cho trẻ cố gắng hoàn thiện nhiệm vụ chơi. Sự
phong phú, đa dạng về các hình thức chơi được tạo ra từ nhiều tình huống sẽ giúp trẻ
phát huy tính tự do khám phá, trải nghiệm và phát triển các năng lực sáng tạo của trẻ.

- Yêu cầu: Việc sáng tạo và cải biên trò chơi cần đảm bảo nguyên tắc hệ thống
và tính vừa sức với trẻ. Giáo viên cần có cái nhìn bao quát để nhìn nhận được năng lực
chung hiện có của các trẻ trong lớp, sau đó cải biên, biến đổi cho phù hợp với hứng thú,
nhu cầu mới của trẻ. Việc sáng tạo và cải biên trò chơi cũng cần tiến hành đúng thời
điểm điểm nhằm tránh gây nhàm chán cho trẻ khi chơi. Xây dựng tình huống mới lạ,
hấp dẫn, phong phú và phù hợp với chủ đề trong kế hoạch cũng như lứa tuổi và khả
năng giải quyết vấn đề của trẻ.

- Cách thực hiện: Dựa vào việc đánh giá kết quả của các trò chơi cũ, giáo viên
xác định xem đâu là mức độ mà khả năng chơi của trẻ đã đạt ở trình độ tốt. Sau đó nâng
cao dần và làm phức tạp hóa trò chơi bằng các luật chơi mới, nhiệm vụ với, vật liệu
mới. Khi điều chỉnh, cải biên, đồng thời giáo viên cũng cần sắp xếp lại không gian góc
chơi, thay đổi và bổ sung một số vật liệu, đồ chơi cho trẻ. Trẻ sẽ sử dụng các kỹ năng
cũ đã có có để tư duy và giải quyết nhiệm vụ trong trò chơi mới này. Giáo viên cần nắm
rõ khả năng của từng cháu, những sở thích và những nguyên nhân làm hạn chế tính tích
cực của trẻ để xem xét, điều chỉnh cho phù hợp với từng cá nhân, dù là trẻ kém hay yếu
đều thấy thích thú, say mê, không có biểu hiện chán nản và muốn lôi kéo bạn đến cùng
chơi với mình. Giáo viên cũng cần tạo cơ hội cho trẻ được cộng tác với cả cô và bạn
trong khi chơi để phát triển kỹ năng giao tiếp và biết thỏa thuận chơi cùng nhau để có
kết quả tốt hơn. Bên cạnh đó, giáo viên cần tránh quan niệm sợ trẻ không biết làm, sợ
trò chơi khó làm trẻ chán nản, bỏ cuộc mà lại làm thay trẻ hoặc can thiệp quá nhiều vào
trò chơi để chỉ dẫn trẻ chơi. Hãy để trẻ tự do trải nghiệm, độc lập tìm kiếm phương án
giải quyết vấn đề.

3.5. Biện pháp 5: “Quan sát và đánh giá quá trình chơi của trẻ để xác định chất
lượng hiệu quả giáo dục và định hướng đưa ra kế hoạch mới giúp trẻ hoàn thành
mục tiêu giáo dục đề ra”

- Mục tiêu và ý nghĩa: Việc quan sát và đánh giá quá trình chơi của trẻ giúp giáo
viên phát hiện những thiếu sót, hạn chế trong cách tổ chức hoạt động vui chơi. Từ đó,
18

có những biện pháp thích hợp, kịp thời để cải thiện chất lượng. Đánh giá còn là một
hình thức để khen ngợi trẻ khi làm tốt, phát hiện ra những tiềm năng và tố chất tốt đẹp
ở trẻ.

- Yêu cầu: Cần xây dựng những tiêu chí đánh giá nhất định dựa trên lý thuyết về
quy trình tổ chức hoạt động vui chơi của trẻ mẫu giáo. Đánh giá phải căn cứ dựa trên
các mục tiêu giáo dục đã đề ra, trong quá trình mô tả kết quả quan sát đánh giá cần lưu
ý tính đến đặc điểm cá nhân của trẻ. Đánh giá phải đi đôi với khích lệ, động viên, khen
ngợi trẻ.

- Cách thực hiện: Xác định thời điểm quan sát và số lượng trẻ quan sát mỗi ngày
vì số lượng trẻ đông nên không thể quan sát được hết. Lên danh sách các tiêu chí đánh
giá một cách chi tiết, rõ ràng, cụ thể với các mức độ biểu hiện khác nhau nhằm giúp cho
việc đánh giá không mang tính chất chủ quan, cảm tính. Quan sát theo dõi thường xuyên
thái độ, hành vi hành động của trẻ trong khi chơi (như hứng thú, khả năng tương tác,
chú ý, năng lực giải quyết vấn đề, cách xử lý tính huống...). Xem xét cách trẻ thể hiện
năng lực tư duy giải quyết vấn đề có mang tính rập khuôn hay sáng tạo và mới lạ. Sự
tích cực, tương tác, thảo luận của trẻ với các bạn cùng chơi cũng là một nội dung quan
trọng không thể thiếu trong quá trình quan sát của giáo viên. So sánh mức độ hiện tại
của trẻ với mức độ trước đó, ghi nhận sự tiến bộ và tiếp tục phát triển cho trẻ những kỹ
năng mới.

Tiểu kết chương 3

Dựa trên kết quả tìm hiểu thực trạng, 5 biện pháp đã được đề xuất nhằm giúp
giáo viên nâng cao hiệu quả tổ chức hoạt động vui chơi cho trẻ mẫu giáo ở các trường
mầm non theo hướng khuyến khích trẻ tích cực hoạt động như sau: (1) Xây dựng kế
hoạch chơi một cách khoa học nhằm tạo cơ hội cho mọi đứa trẻ đều phát huy được tiềm
năng vốn có của bản thân mình; (2) Đầu tư và quan tâm đến việc xây dựng môi trường
chơi cho trẻ; (3) Giáo viên nhiệt tình dẫn dắt, hướng dẫn trẻ đến với trò chơi bằng niềm
yêu thích và tích cực; (4) Sáng tạo và cải biên các trò chơi cho trẻ, xây dựng các tình
huống chơi mới lạ, hấp dẫn để duy trì tính tích cực của trẻ; (5) Quan sát và đánh giá quá
trình chơi của trẻ để xác định chất lượng hiệu quả giáo dục và định hướng đưa ra kế
hoạch mới giúp trẻ hoàn thành mục tiêu giáo dục đề ra.
19

Các biện pháp được đề xuất có mối tương quan với nhau và cần được thực hiên
một các đồng bộ. Tuy nhiên, tùy vào điều kiện và thời gian khác nhau nhà trường cần
vận dụng một cách linh hoạt các biện pháp trên.

KẾT LUẬN VÀ KIẾN NGHỊ

1. Kết luận

Khi xác nhận rằng vui chơi là hoạt động chủ đạo của trẻ mẫu giáo thì việc tổ
chức các trò chơi cho trẻ là cực kỳ quan trọng và có ý nghĩa giáo dục to lớn. Tổ chức
trò chơi chính là tổ chức cuộc sống của trẻ, trò chơi là phương tiện để trẻ học làm người.

Chương 1 đã khái quát lại một số vấn đề trọng tâm như: một số khái niệm cơ bản
về việc tổ chức hoạt động vui chơi cho trẻ mẫu giáo tại các trường mầm non, đặc điểm
hoạt động vui chơi của trẻ mẫu giáo, sự phát triển hoạt động vui chơi của trẻ mẫu giáo,
quy trình tổ chức hoạt động vui chơi cho trẻ mẫu giáo ở trường mầm non, những yêu
cầu khi tổ chức hoạt động vui chơi cho trẻ mẫu giáo ở trường mầm non.

Qua tìm hiểu thực trạng đã cho thấy công tác tổ chức hoạt động vui chơi dành
cho trẻ mẫu giáo của các giáo viên mầm non đang gặp phải nhiều khó khăn, hạn chế.
Trong đó, tình trạng số lượng trẻ trong lớp quá đông, áp lực công việc của giáo viên quá
nặng hay diện tích lớp học chật hẹp đang là những khó khăn được các giáo viên phản
ánh nhiều nhất. Do đó, việc đề xuất một số biện pháp để nâng cao hiệu quả tổ chức hoạt
động vui chơi cho trẻ mẫu giáo tại các trường mầm non là một việc làm cấp thiết để giải
quyết những vấn đề trên.

Nhằm giúp giáo viên nhằm giúp giáo viên nâng cao hiệu quả tổ chức hoạt động
vui chơi cho trẻ mẫu giáo ở các trường mầm non theo hướng khuyến khích trẻ tích cực
hoạt động, tác giả đã đề xuất 5 biện pháp như sau: (1) Xây dựng kế hoạch chơi một cách
khoa học nhằm tạo cơ hội cho mọi đứa trẻ đều phát huy được tiềm năng vốn có của bản
thân mình; (2) Đầu tư và quan tâm đến việc xây dựng môi trường chơi cho trẻ; (3) Giáo
viên nhiệt tình dẫn dắt, hướng dẫn trẻ đến với trò chơi bằng niềm yêu thích và tích cực;
(4) Sáng tạo và cải biên các trò chơi cho trẻ, xây dựng các tình huống chơi mới lạ, hấp
dẫn để duy trì tính tích cực của trẻ; (5) Quan sát và đánh giá quá trình chơi của trẻ để
xác định chất lượng hiệu quả giáo dục và định hướng đưa ra kế hoạch mới giúp trẻ hoàn
thành mục tiêu giáo dục đề ra.
20

5 biện pháp nêu trên có mối tương quan với nhau và cần được thực hiện một các
đồng bộ. Tuy nhiên, trong quá trình triển khai thực hiện sẽ không tránh khỏi những khó
khăn, đòi hỏi sự khéo léo trong chỉ đạo, quản lý của ban giám hiệu nhà trường và sự
linh hoạt từ phía giáo viên.

2. Kiến nghị

2.1. Đối với Sở Giáo dục và Đào tạo

- Tổ chức nhiều đợt hội giảng cấp tỉnh để minh họa về việc tổ chức hoạt động
vui chơi cho trẻ mẫu giáo trong trường mầm non.

- Tổ chức các buổi tham quan học tập kinh nghiệm ở các trường khác nhau giúp
cán bộ quản lý và giáo viên mầm non tích lũy được nhiều kinh nghiệm trong việc tổ
chức hoạt động vui chơi cho trẻ mẫu giáo.

2.2. Đối với Ban Giám hiệu các trường mầm non

- Thường xuyên tổ chức các buổi chuyên đề, hội thảo, tập huấn để rèn luyện và
bồi dưỡng khả năng tổ chức hoạt động vui cho cho giáo viên mầm non.

- Đầu tư cơ sở vật chất, trang bị đầy đủ dụng cụ, trang thiết bị và đồ dùng để
phục vụ cho nhu cầu giảng dạy và vui chơi của cả giáo viên và trẻ.

- Tổ chức các buổi dự giờ ở các lớp bạn, trường bạn để tạo cơ hội cho giáo viên
có cái nhìn mở rộng và học hỏi được nhiều kinh nghiệm hơn từ môi trường xung quanh.

2.3. Đối với giáo viên mầm non

- Nhận thức đúng và đầy đủ về ý nghĩa, vai trò và tầm quan trọng của tổ chức
hoạt động vui chơi. Từ đó, nâng cao tinh thần học hỏi, rèn luyện và phát huy tốt nhiệm
vụ của người giáo viên trong công tác giảng dạy nói chung và tổ chức hoạt động vui
chơi cho trẻ mẫu giáo nói riêng.

- Vận dụng linh hoạt các biện pháp đã được đề xuất trong nghiên cứu để nâng
cao hiệu quả tổ chức hoạt động vui chơi cho trẻ mẫu giáo ở các trường mầm non theo
hướng khuyến khích trẻ tích cực hoạt động, đáp ứng được yêu cầu đổi mới của chương
trình giáo dục mầm non.
TÀI LIỆU THAM KHẢO
Dương Diệu Hoa, Nguyễn Ánh Tuyết, Nguyễn Kế Hào, Phan Trọng Ngọc, Đỗ Thị Hạnh
Phúc. (nd). Giáo trình Tâm lý học phát triển. Nxb Đại học Sư Phạm.

Đỗ Thị Thúy. (2015). Quản lý hoạt động vui chơi cho trẻ mẫu giáo lớn ở các trường
mầm non công lập quận Tân Phú Thành phố Hồ Chí Minh. Luận văn Thạc sĩ Khoa học
giáo dục. Đại học Sư Phạm Thành phố Hồ Chí Minh.

Nguyễn Ánh Tuyết. (2000). Trò chơi trẻ em. Nxb Phụ Nữ Hà Nội.

Nguyễn Ánh Tuyết, Nguyễn Như Mai, Đinh Kim Thoa (1997). Tâm lý học trẻ em lứa
tuổi Mầm non (từ lọt lòng đến 6 tuổi). Nxb Đại học Quốc Gia Hà Nội.

Nguyễn Thị Ngọc Diệp. (2018). Thực trạng tổ chức hoạt động vui chơi cho trẻ mẫu
giáo 5 – 6 tuổi theo tiêu chí thực hành áp dụng quan điểm giáo dục lấy trẻ làm trung
tâm trong trường mầm non ở thành phố Quảng Ngãi. Luận văn Thạc sĩ Khoa học giáo
dục. Đại học Sư Phạm Thành phố Hồ Chí Minh.

Nông Khánh Vy. (2017). Thực trạng tổ chức hoạt động vui chơi cho trẻ mẫu giáo 5-6
tuổi ở các trường mầm non tại thành phố Mỹ Tho, tỉnh Tiền Giang. Luận văn Thạc sĩ
Khoa học giáo dục. Đại học Sư Phạm Thành phố Hồ Chí Minh.

Trần Thị Thúy Vân. (2020). Quản lý hoạt động vui chơi của trẻ mẫu giáo 5 – 6 tuổi tại
các trường mầm non tư thục thành phố Đà Lạt, tỉnh Lâm Đồng. Luận văn Thạc sĩ Khoa
học giáo dục. Đại học Sư Phạm Thành phố Hồ Chí Minh.

You might also like