You are on page 1of 2

Anh lại khinh dân mù chữ thì không học sử, biết sử và yêu sử à!?

Tặng anh vài câu truyền khẩu:

"Chu tri rành rành


Cái đanh nổ lửa
Con ngựa đứt cương
Ba vương tập đế
Cấp kế đi tìm
Hú tim òa ập."

"Chiều chiều én liệng Truông Mây


Cảm thương chú Lía bị vây trong thành."

"Tùng tùng đánh trống quân sang


Chợ Già trước mặt, quán Nam bên đàng
Qua Chiêng thì rẽ sang Giàng
Qua quán Đông Thổ vào làng Đình Hương.
Anh đi theo chúa Tây Sơn,
Em về cày cuốc mà thương mẹ già."

"Đống Đa ghi dấu nơi đây


Bên kia Thanh Miếu, bên này Bộc Am."

"Sâu nhất sông Bạch Đằng


Ba lần giặc đến, ba lần giặc tan.
Cao nhất là núi Lam San
Có ông Lê Lợi trong ngàn bước ra."

"Nhong nhong nhong nhong


Ngựa ông đã về
Cắt cỏ Bồ Đề
Cho ngựa ông ăn."

"Ai về đến huyện Đông Anh


Ghé thăm phong cảnh Loa Thành Thục Vương
Cổ Loa hình ốc khác thường
Trải bao năm tháng nẻo đường còn đây."

(Vân vân và mây mây)

Kết bài, mượn lời các cụ Cần Vương:

Bấy lâu ta ở với ta


Bây giờ có Phú Lang Sa lọt vào
Bây giờ đất thấp trời cao
An Nam, Quảng Tống phải vào lụy Tây
Bây giờ khổ bẹ đi giày
Bờ lau lên phố, đĩ nay lên bà
Mấy đời con đĩ lên bà
Thau rau đắc thế, bà già thất kinh
Bấy lâu vua trị một mình
Bây giờ nhà nước đã rành chia đôi
Văn nhân khoa mục ở rồi
Những phường dốt nát lên ngồi làm quan
Những anh phơ phất loàng xoàng
Làm bồi làm bếp ra ràng cậu chiêu
Các quan trung nghĩa trong triều
Về nhà ngồi xó liệu chiều thủ thân
Những quân vô nghĩa, nịnh thần
Tìm thầy, tìm cách lần lần thăng quan
Trị dân lắm sự tham lam
Kiếm tiền kiếm bạc mới toan bằng lòng
Muốn cho bể lặng, sông trong
Cách hết lũ ấy mới mong thái bình.

P/s: Hi vọng anh có đọc sử nên hiểu hết cả không phải chú giải

You might also like