You are on page 1of 10

Thật ra bỏ simp một ai đó cũng không khó lắm đâu các anh chị ạ.

Tôi có anh bạn simp một cô


bạn đại học suốt hai năm ròng, tất nhiên thi thoảng cô kia cũng có tín hiệu tương tác lại để ảnh
khỏi tắt hy vọng. Bạn bè chửi nhiều, vì thấy ảnh bỏ ra quá mà chẳng được gì, nhưng simp vào thì
còn biết gì nữa.
Thế rồi đến gần đây, có một tuần anh bạn tôi gặp toàn chuyện suy sụp, công việc thì đổ vỡ,
thăng chức thì vuột vào tay người khác, gia đình thì mệt mỏi...Ảnh nghĩ mình đã là chỗ tâm sự
của cô kia bao lâu rồi, giờ ảnh suy, ảnh muốn chia sẻ với cổ. Câu chuyện đại loại diễn ra thế này:
T ơi, nay buồn quá m ạ
Thôi nay t hơi mệt, để bữa khác rảnh rồi nói chuyện nha.
Thế, tối hôm đó anh bạn tôi lang thang cả đêm trong thành phố, gọi điện nghe giọng vẫn tỉnh
lắm, chắc cũng không khóc lóc gì. Sang tuần thì khỏi. Đôi khi không phải mơ quá cao, mà chính
việc theo đuổi một giấc mơ không đáng mới tạo nên bi kịch.
Thật ra bỏ simp một ai đó cũng không khó lắm đâu các anh chị ạ. Tôi có anh bạn simp một cô
bạn đại học suốt hai năm ròng, tất nhiên thi thoảng cô kia cũng có tín hiệu tương tác lại để ảnh
khỏi tắt hy vọng. Bạn bè chửi nhiều, vì thấy ảnh bỏ ra quá mà chẳng được gì, nhưng simp vào thì
còn biết gì nữa.
Thế rồi đến gần đây, có một tuần anh bạn tôi gặp toàn chuyện suy sụp, công việc thì đổ vỡ,
thăng chức thì vuột vào tay người khác, gia đình thì mệt mỏi...Ảnh nghĩ mình đã là chỗ tâm sự
của cô kia bao lâu rồi, giờ ảnh suy, ảnh muốn chia sẻ với cổ. Câu chuyện đại loại diễn ra thế này:
T ơi, nay buồn quá m ạ
Thôi nay t hơi mệt, để bữa khác rảnh rồi nói chuyện nha.
Thế, tối hôm đó anh bạn tôi lang thang cả đêm trong thành phố, gọi điện nghe giọng vẫn tỉnh
lắm, chắc cũng không khóc lóc gì. Sang tuần thì khỏi. Đôi khi không phải mơ quá cao, mà chính
việc theo đuổi một giấc mơ không đáng mới tạo nên bi kịch.

Thật ra bỏ simp một ai đó cũng không khó lắm đâu các anh chị ạ. Tôi có anh bạn simp một cô
bạn đại học suốt hai năm ròng, tất nhiên thi thoảng cô kia cũng có tín hiệu tương tác lại để ảnh
khỏi tắt hy vọng. Bạn bè chửi nhiều, vì thấy ảnh bỏ ra quá mà chẳng được gì, nhưng simp vào thì
còn biết gì nữa.
Thế rồi đến gần đây, có một tuần anh bạn tôi gặp toàn chuyện suy sụp, công việc thì đổ vỡ,
thăng chức thì vuột vào tay người khác, gia đình thì mệt mỏi...Ảnh nghĩ mình đã là chỗ tâm sự
của cô kia bao lâu rồi, giờ ảnh suy, ảnh muốn chia sẻ với cổ. Câu chuyện đại loại diễn ra thế này:
T ơi, nay buồn quá m ạ
Thôi nay t hơi mệt, để bữa khác rảnh rồi nói chuyện nha.
Thế, tối hôm đó anh bạn tôi lang thang cả đêm trong thành phố, gọi điện nghe giọng vẫn tỉnh
lắm, chắc cũng không khóc lóc gì. Sang tuần thì khỏi. Đôi khi không phải mơ quá cao, mà chính
việc theo đuổi một giấc mơ không đáng mới tạo nên bi kịch.

Thật ra bỏ simp một ai đó cũng không khó lắm đâu các anh chị ạ. Tôi có anh bạn simp một cô
bạn đại học suốt hai năm ròng, tất nhiên thi thoảng cô kia cũng có tín hiệu tương tác lại để ảnh
khỏi tắt hy vọng. Bạn bè chửi nhiều, vì thấy ảnh bỏ ra quá mà chẳng được gì, nhưng simp vào thì
còn biết gì nữa.
Thế rồi đến gần đây, có một tuần anh bạn tôi gặp toàn chuyện suy sụp, công việc thì đổ vỡ,
thăng chức thì vuột vào tay người khác, gia đình thì mệt mỏi...Ảnh nghĩ mình đã là chỗ tâm sự
của cô kia bao lâu rồi, giờ ảnh suy, ảnh muốn chia sẻ với cổ. Câu chuyện đại loại diễn ra thế này:
T ơi, nay buồn quá m ạ
Thôi nay t hơi mệt, để bữa khác rảnh rồi nói chuyện nha.
Thế, tối hôm đó anh bạn tôi lang thang cả đêm trong thành phố, gọi điện nghe giọng vẫn tỉnh
lắm, chắc cũng không khóc lóc gì. Sang tuần thì khỏi. Đôi khi không phải mơ quá cao, mà chính
việc theo đuổi một giấc mơ không đáng mới tạo nên bi kịch.

Thật ra bỏ simp một ai đó cũng không khó lắm đâu các anh chị ạ. Tôi có anh bạn simp một cô
bạn đại học suốt hai năm ròng, tất nhiên thi thoảng cô kia cũng có tín hiệu tương tác lại để ảnh
khỏi tắt hy vọng. Bạn bè chửi nhiều, vì thấy ảnh bỏ ra quá mà chẳng được gì, nhưng simp vào thì
còn biết gì nữa.
Thế rồi đến gần đây, có một tuần anh bạn tôi gặp toàn chuyện suy sụp, công việc thì đổ vỡ,
thăng chức thì vuột vào tay người khác, gia đình thì mệt mỏi...Ảnh nghĩ mình đã là chỗ tâm sự
của cô kia bao lâu rồi, giờ ảnh suy, ảnh muốn chia sẻ với cổ. Câu chuyện đại loại diễn ra thế này:
T ơi, nay buồn quá m ạ
Thôi nay t hơi mệt, để bữa khác rảnh rồi nói chuyện nha.
Thế, tối hôm đó anh bạn tôi lang thang cả đêm trong thành phố, gọi điện nghe giọng vẫn tỉnh
lắm, chắc cũng không khóc lóc gì. Sang tuần thì khỏi. Đôi khi không phải mơ quá cao, mà chính
việc theo đuổi một giấc mơ không đáng mới tạo nên bi kịch.

Thật ra bỏ simp một ai đó cũng không khó lắm đâu các anh chị ạ. Tôi có anh bạn simp một cô
bạn đại học suốt hai năm ròng, tất nhiên thi thoảng cô kia cũng có tín hiệu tương tác lại để ảnh
khỏi tắt hy vọng. Bạn bè chửi nhiều, vì thấy ảnh bỏ ra quá mà chẳng được gì, nhưng simp vào thì
còn biết gì nữa.
Thế rồi đến gần đây, có một tuần anh bạn tôi gặp toàn chuyện suy sụp, công việc thì đổ vỡ,
thăng chức thì vuột vào tay người khác, gia đình thì mệt mỏi...Ảnh nghĩ mình đã là chỗ tâm sự
của cô kia bao lâu rồi, giờ ảnh suy, ảnh muốn chia sẻ với cổ. Câu chuyện đại loại diễn ra thế này:
T ơi, nay buồn quá m ạ
Thôi nay t hơi mệt, để bữa khác rảnh rồi nói chuyện nha.
Thế, tối hôm đó anh bạn tôi lang thang cả đêm trong thành phố, gọi điện nghe giọng vẫn tỉnh
lắm, chắc cũng không khóc lóc gì. Sang tuần thì khỏi. Đôi khi không phải mơ quá cao, mà chính
việc theo đuổi một giấc mơ không đáng mới tạo nên bi kịch.

Thật ra bỏ simp một ai đó cũng không khó lắm đâu các anh chị ạ. Tôi có anh bạn simp một cô
bạn đại học suốt hai năm ròng, tất nhiên thi thoảng cô kia cũng có tín hiệu tương tác lại để ảnh
khỏi tắt hy vọng. Bạn bè chửi nhiều, vì thấy ảnh bỏ ra quá mà chẳng được gì, nhưng simp vào thì
còn biết gì nữa.
Thế rồi đến gần đây, có một tuần anh bạn tôi gặp toàn chuyện suy sụp, công việc thì đổ vỡ,
thăng chức thì vuột vào tay người khác, gia đình thì mệt mỏi...Ảnh nghĩ mình đã là chỗ tâm sự
của cô kia bao lâu rồi, giờ ảnh suy, ảnh muốn chia sẻ với cổ. Câu chuyện đại loại diễn ra thế này:
T ơi, nay buồn quá m ạ
Thôi nay t hơi mệt, để bữa khác rảnh rồi nói chuyện nha.
Thế, tối hôm đó anh bạn tôi lang thang cả đêm trong thành phố, gọi điện nghe giọng vẫn tỉnh
lắm, chắc cũng không khóc lóc gì. Sang tuần thì khỏi. Đôi khi không phải mơ quá cao, mà chính
việc theo đuổi một giấc mơ không đáng mới tạo nên bi kịch.
Thật ra bỏ simp một ai đó cũng không khó lắm đâu các anh chị ạ. Tôi có anh bạn simp một cô
bạn đại học suốt hai năm ròng, tất nhiên thi thoảng cô kia cũng có tín hiệu tương tác lại để ảnh
khỏi tắt hy vọng. Bạn bè chửi nhiều, vì thấy ảnh bỏ ra quá mà chẳng được gì, nhưng simp vào thì
còn biết gì nữa.
Thế rồi đến gần đây, có một tuần anh bạn tôi gặp toàn chuyện suy sụp, công việc thì đổ vỡ,
thăng chức thì vuột vào tay người khác, gia đình thì mệt mỏi...Ảnh nghĩ mình đã là chỗ tâm sự
của cô kia bao lâu rồi, giờ ảnh suy, ảnh muốn chia sẻ với cổ. Câu chuyện đại loại diễn ra thế này:
T ơi, nay buồn quá m ạ
Thôi nay t hơi mệt, để bữa khác rảnh rồi nói chuyện nha.
Thế, tối hôm đó anh bạn tôi lang thang cả đêm trong thành phố, gọi điện nghe giọng vẫn tỉnh
lắm, chắc cũng không khóc lóc gì. Sang tuần thì khỏi. Đôi khi không phải mơ quá cao, mà chính
việc theo đuổi một giấc mơ không đáng mới tạo nên bi kịch.

Thật ra bỏ simp một ai đó cũng không khó lắm đâu các anh chị ạ. Tôi có anh bạn simp một cô
bạn đại học suốt hai năm ròng, tất nhiên thi thoảng cô kia cũng có tín hiệu tương tác lại để ảnh
khỏi tắt hy vọng. Bạn bè chửi nhiều, vì thấy ảnh bỏ ra quá mà chẳng được gì, nhưng simp vào thì
còn biết gì nữa.
Thế rồi đến gần đây, có một tuần anh bạn tôi gặp toàn chuyện suy sụp, công việc thì đổ vỡ,
thăng chức thì vuột vào tay người khác, gia đình thì mệt mỏi...Ảnh nghĩ mình đã là chỗ tâm sự
của cô kia bao lâu rồi, giờ ảnh suy, ảnh muốn chia sẻ với cổ. Câu chuyện đại loại diễn ra thế này:
T ơi, nay buồn quá m ạ
Thôi nay t hơi mệt, để bữa khác rảnh rồi nói chuyện nha.
Thế, tối hôm đó anh bạn tôi lang thang cả đêm trong thành phố, gọi điện nghe giọng vẫn tỉnh
lắm, chắc cũng không khóc lóc gì. Sang tuần thì khỏi. Đôi khi không phải mơ quá cao, mà chính
việc theo đuổi một giấc mơ không đáng mới tạo nên bi kịch.

Thật ra bỏ simp một ai đó cũng không khó lắm đâu các anh chị ạ. Tôi có anh bạn simp một cô
bạn đại học suốt hai năm ròng, tất nhiên thi thoảng cô kia cũng có tín hiệu tương tác lại để ảnh
khỏi tắt hy vọng. Bạn bè chửi nhiều, vì thấy ảnh bỏ ra quá mà chẳng được gì, nhưng simp vào thì
còn biết gì nữa.
Thế rồi đến gần đây, có một tuần anh bạn tôi gặp toàn chuyện suy sụp, công việc thì đổ vỡ,
thăng chức thì vuột vào tay người khác, gia đình thì mệt mỏi...Ảnh nghĩ mình đã là chỗ tâm sự
của cô kia bao lâu rồi, giờ ảnh suy, ảnh muốn chia sẻ với cổ. Câu chuyện đại loại diễn ra thế này:
T ơi, nay buồn quá m ạ
Thôi nay t hơi mệt, để bữa khác rảnh rồi nói chuyện nha.
Thế, tối hôm đó anh bạn tôi lang thang cả đêm trong thành phố, gọi điện nghe giọng vẫn tỉnh
lắm, chắc cũng không khóc lóc gì. Sang tuần thì khỏi. Đôi khi không phải mơ quá cao, mà chính
việc theo đuổi một giấc mơ không đáng mới tạo nên bi kịch.

Thật ra bỏ simp một ai đó cũng không khó lắm đâu các anh chị ạ. Tôi có anh bạn simp một cô
bạn đại học suốt hai năm ròng, tất nhiên thi thoảng cô kia cũng có tín hiệu tương tác lại để ảnh
khỏi tắt hy vọng. Bạn bè chửi nhiều, vì thấy ảnh bỏ ra quá mà chẳng được gì, nhưng simp vào thì
còn biết gì nữa.
Thế rồi đến gần đây, có một tuần anh bạn tôi gặp toàn chuyện suy sụp, công việc thì đổ vỡ,
thăng chức thì vuột vào tay người khác, gia đình thì mệt mỏi...Ảnh nghĩ mình đã là chỗ tâm sự
của cô kia bao lâu rồi, giờ ảnh suy, ảnh muốn chia sẻ với cổ. Câu chuyện đại loại diễn ra thế này:
T ơi, nay buồn quá m ạ
Thôi nay t hơi mệt, để bữa khác rảnh rồi nói chuyện nha.
Thế, tối hôm đó anh bạn tôi lang thang cả đêm trong thành phố, gọi điện nghe giọng vẫn tỉnh
lắm, chắc cũng không khóc lóc gì. Sang tuần thì khỏi. Đôi khi không phải mơ quá cao, mà chính
việc theo đuổi một giấc mơ không đáng mới tạo nên bi kịch.

Thật ra bỏ simp một ai đó cũng không khó lắm đâu các anh chị ạ. Tôi có anh bạn simp một cô
bạn đại học suốt hai năm ròng, tất nhiên thi thoảng cô kia cũng có tín hiệu tương tác lại để ảnh
khỏi tắt hy vọng. Bạn bè chửi nhiều, vì thấy ảnh bỏ ra quá mà chẳng được gì, nhưng simp vào thì
còn biết gì nữa.
Thế rồi đến gần đây, có một tuần anh bạn tôi gặp toàn chuyện suy sụp, công việc thì đổ vỡ,
thăng chức thì vuột vào tay người khác, gia đình thì mệt mỏi...Ảnh nghĩ mình đã là chỗ tâm sự
của cô kia bao lâu rồi, giờ ảnh suy, ảnh muốn chia sẻ với cổ. Câu chuyện đại loại diễn ra thế này:
T ơi, nay buồn quá m ạ
Thôi nay t hơi mệt, để bữa khác rảnh rồi nói chuyện nha.
Thế, tối hôm đó anh bạn tôi lang thang cả đêm trong thành phố, gọi điện nghe giọng vẫn tỉnh
lắm, chắc cũng không khóc lóc gì. Sang tuần thì khỏi. Đôi khi không phải mơ quá cao, mà chính
việc theo đuổi một giấc mơ không đáng mới tạo nên bi kịch.

Thật ra bỏ simp một ai đó cũng không khó lắm đâu các anh chị ạ. Tôi có anh bạn simp một cô
bạn đại học suốt hai năm ròng, tất nhiên thi thoảng cô kia cũng có tín hiệu tương tác lại để ảnh
khỏi tắt hy vọng. Bạn bè chửi nhiều, vì thấy ảnh bỏ ra quá mà chẳng được gì, nhưng simp vào thì
còn biết gì nữa.
Thế rồi đến gần đây, có một tuần anh bạn tôi gặp toàn chuyện suy sụp, công việc thì đổ vỡ,
thăng chức thì vuột vào tay người khác, gia đình thì mệt mỏi...Ảnh nghĩ mình đã là chỗ tâm sự
của cô kia bao lâu rồi, giờ ảnh suy, ảnh muốn chia sẻ với cổ. Câu chuyện đại loại diễn ra thế này:
T ơi, nay buồn quá m ạ
Thôi nay t hơi mệt, để bữa khác rảnh rồi nói chuyện nha.
Thế, tối hôm đó anh bạn tôi lang thang cả đêm trong thành phố, gọi điện nghe giọng vẫn tỉnh
lắm, chắc cũng không khóc lóc gì. Sang tuần thì khỏi. Đôi khi không phải mơ quá cao, mà chính
việc theo đuổi một giấc mơ không đáng mới tạo nên bi kịch.

Thật ra bỏ simp một ai đó cũng không khó lắm đâu các anh chị ạ. Tôi có anh bạn simp một cô
bạn đại học suốt hai năm ròng, tất nhiên thi thoảng cô kia cũng có tín hiệu tương tác lại để ảnh
khỏi tắt hy vọng. Bạn bè chửi nhiều, vì thấy ảnh bỏ ra quá mà chẳng được gì, nhưng simp vào thì
còn biết gì nữa.
Thế rồi đến gần đây, có một tuần anh bạn tôi gặp toàn chuyện suy sụp, công việc thì đổ vỡ,
thăng chức thì vuột vào tay người khác, gia đình thì mệt mỏi...Ảnh nghĩ mình đã là chỗ tâm sự
của cô kia bao lâu rồi, giờ ảnh suy, ảnh muốn chia sẻ với cổ. Câu chuyện đại loại diễn ra thế này:
T ơi, nay buồn quá m ạ
Thôi nay t hơi mệt, để bữa khác rảnh rồi nói chuyện nha.
Thế, tối hôm đó anh bạn tôi lang thang cả đêm trong thành phố, gọi điện nghe giọng vẫn tỉnh
lắm, chắc cũng không khóc lóc gì. Sang tuần thì khỏi. Đôi khi không phải mơ quá cao, mà chính
việc theo đuổi một giấc mơ không đáng mới tạo nên bi kịch.
Thật ra bỏ simp một ai đó cũng không khó lắm đâu các anh chị ạ. Tôi có anh bạn simp một cô
bạn đại học suốt hai năm ròng, tất nhiên thi thoảng cô kia cũng có tín hiệu tương tác lại để ảnh
khỏi tắt hy vọng. Bạn bè chửi nhiều, vì thấy ảnh bỏ ra quá mà chẳng được gì, nhưng simp vào thì
còn biết gì nữa.
Thế rồi đến gần đây, có một tuần anh bạn tôi gặp toàn chuyện suy sụp, công việc thì đổ vỡ,
thăng chức thì vuột vào tay người khác, gia đình thì mệt mỏi...Ảnh nghĩ mình đã là chỗ tâm sự
của cô kia bao lâu rồi, giờ ảnh suy, ảnh muốn chia sẻ với cổ. Câu chuyện đại loại diễn ra thế này:
T ơi, nay buồn quá m ạ
Thôi nay t hơi mệt, để bữa khác rảnh rồi nói chuyện nha.
Thế, tối hôm đó anh bạn tôi lang thang cả đêm trong thành phố, gọi điện nghe giọng vẫn tỉnh
lắm, chắc cũng không khóc lóc gì. Sang tuần thì khỏi. Đôi khi không phải mơ quá cao, mà chính
việc theo đuổi một giấc mơ không đáng mới tạo nên bi kịch.

Thật ra bỏ simp một ai đó cũng không khó lắm đâu các anh chị ạ. Tôi có anh bạn simp một cô
bạn đại học suốt hai năm ròng, tất nhiên thi thoảng cô kia cũng có tín hiệu tương tác lại để ảnh
khỏi tắt hy vọng. Bạn bè chửi nhiều, vì thấy ảnh bỏ ra quá mà chẳng được gì, nhưng simp vào thì
còn biết gì nữa.
Thế rồi đến gần đây, có một tuần anh bạn tôi gặp toàn chuyện suy sụp, công việc thì đổ vỡ,
thăng chức thì vuột vào tay người khác, gia đình thì mệt mỏi...Ảnh nghĩ mình đã là chỗ tâm sự
của cô kia bao lâu rồi, giờ ảnh suy, ảnh muốn chia sẻ với cổ. Câu chuyện đại loại diễn ra thế này:
T ơi, nay buồn quá m ạ
Thôi nay t hơi mệt, để bữa khác rảnh rồi nói chuyện nha.
Thế, tối hôm đó anh bạn tôi lang thang cả đêm trong thành phố, gọi điện nghe giọng vẫn tỉnh
lắm, chắc cũng không khóc lóc gì. Sang tuần thì khỏi. Đôi khi không phải mơ quá cao, mà chính
việc theo đuổi một giấc mơ không đáng mới tạo nên bi kịch.

Thật ra bỏ simp một ai đó cũng không khó lắm đâu các anh chị ạ. Tôi có anh bạn simp một cô
bạn đại học suốt hai năm ròng, tất nhiên thi thoảng cô kia cũng có tín hiệu tương tác lại để ảnh
khỏi tắt hy vọng. Bạn bè chửi nhiều, vì thấy ảnh bỏ ra quá mà chẳng được gì, nhưng simp vào thì
còn biết gì nữa.
Thế rồi đến gần đây, có một tuần anh bạn tôi gặp toàn chuyện suy sụp, công việc thì đổ vỡ,
thăng chức thì vuột vào tay người khác, gia đình thì mệt mỏi...Ảnh nghĩ mình đã là chỗ tâm sự
của cô kia bao lâu rồi, giờ ảnh suy, ảnh muốn chia sẻ với cổ. Câu chuyện đại loại diễn ra thế này:
T ơi, nay buồn quá m ạ
Thôi nay t hơi mệt, để bữa khác rảnh rồi nói chuyện nha.
Thế, tối hôm đó anh bạn tôi lang thang cả đêm trong thành phố, gọi điện nghe giọng vẫn tỉnh
lắm, chắc cũng không khóc lóc gì. Sang tuần thì khỏi. Đôi khi không phải mơ quá cao, mà chính
việc theo đuổi một giấc mơ không đáng mới tạo nên bi kịch.

Thật ra bỏ simp một ai đó cũng không khó lắm đâu các anh chị ạ. Tôi có anh bạn simp một cô
bạn đại học suốt hai năm ròng, tất nhiên thi thoảng cô kia cũng có tín hiệu tương tác lại để ảnh
khỏi tắt hy vọng. Bạn bè chửi nhiều, vì thấy ảnh bỏ ra quá mà chẳng được gì, nhưng simp vào thì
còn biết gì nữa.
Thế rồi đến gần đây, có một tuần anh bạn tôi gặp toàn chuyện suy sụp, công việc thì đổ vỡ,
thăng chức thì vuột vào tay người khác, gia đình thì mệt mỏi...Ảnh nghĩ mình đã là chỗ tâm sự
của cô kia bao lâu rồi, giờ ảnh suy, ảnh muốn chia sẻ với cổ. Câu chuyện đại loại diễn ra thế này:
T ơi, nay buồn quá m ạ
Thôi nay t hơi mệt, để bữa khác rảnh rồi nói chuyện nha.
Thế, tối hôm đó anh bạn tôi lang thang cả đêm trong thành phố, gọi điện nghe giọng vẫn tỉnh
lắm, chắc cũng không khóc lóc gì. Sang tuần thì khỏi. Đôi khi không phải mơ quá cao, mà chính
việc theo đuổi một giấc mơ không đáng mới tạo nên bi kịch.

Thật ra bỏ simp một ai đó cũng không khó lắm đâu các anh chị ạ. Tôi có anh bạn simp một cô
bạn đại học suốt hai năm ròng, tất nhiên thi thoảng cô kia cũng có tín hiệu tương tác lại để ảnh
khỏi tắt hy vọng. Bạn bè chửi nhiều, vì thấy ảnh bỏ ra quá mà chẳng được gì, nhưng simp vào thì
còn biết gì nữa.
Thế rồi đến gần đây, có một tuần anh bạn tôi gặp toàn chuyện suy sụp, công việc thì đổ vỡ,
thăng chức thì vuột vào tay người khác, gia đình thì mệt mỏi...Ảnh nghĩ mình đã là chỗ tâm sự
của cô kia bao lâu rồi, giờ ảnh suy, ảnh muốn chia sẻ với cổ. Câu chuyện đại loại diễn ra thế này:
T ơi, nay buồn quá m ạ
Thôi nay t hơi mệt, để bữa khác rảnh rồi nói chuyện nha.
Thế, tối hôm đó anh bạn tôi lang thang cả đêm trong thành phố, gọi điện nghe giọng vẫn tỉnh
lắm, chắc cũng không khóc lóc gì. Sang tuần thì khỏi. Đôi khi không phải mơ quá cao, mà chính
việc theo đuổi một giấc mơ không đáng mới tạo nên bi kịch.

Thật ra bỏ simp một ai đó cũng không khó lắm đâu các anh chị ạ. Tôi có anh bạn simp một cô
bạn đại học suốt hai năm ròng, tất nhiên thi thoảng cô kia cũng có tín hiệu tương tác lại để ảnh
khỏi tắt hy vọng. Bạn bè chửi nhiều, vì thấy ảnh bỏ ra quá mà chẳng được gì, nhưng simp vào thì
còn biết gì nữa.
Thế rồi đến gần đây, có một tuần anh bạn tôi gặp toàn chuyện suy sụp, công việc thì đổ vỡ,
thăng chức thì vuột vào tay người khác, gia đình thì mệt mỏi...Ảnh nghĩ mình đã là chỗ tâm sự
của cô kia bao lâu rồi, giờ ảnh suy, ảnh muốn chia sẻ với cổ. Câu chuyện đại loại diễn ra thế này:
T ơi, nay buồn quá m ạ
Thôi nay t hơi mệt, để bữa khác rảnh rồi nói chuyện nha.
Thế, tối hôm đó anh bạn tôi lang thang cả đêm trong thành phố, gọi điện nghe giọng vẫn tỉnh
lắm, chắc cũng không khóc lóc gì. Sang tuần thì khỏi. Đôi khi không phải mơ quá cao, mà chính
việc theo đuổi một giấc mơ không đáng mới tạo nên bi kịch.

Thật ra bỏ simp một ai đó cũng không khó lắm đâu các anh chị ạ. Tôi có anh bạn simp một cô
bạn đại học suốt hai năm ròng, tất nhiên thi thoảng cô kia cũng có tín hiệu tương tác lại để ảnh
khỏi tắt hy vọng. Bạn bè chửi nhiều, vì thấy ảnh bỏ ra quá mà chẳng được gì, nhưng simp vào thì
còn biết gì nữa.
Thế rồi đến gần đây, có một tuần anh bạn tôi gặp toàn chuyện suy sụp, công việc thì đổ vỡ,
thăng chức thì vuột vào tay người khác, gia đình thì mệt mỏi...Ảnh nghĩ mình đã là chỗ tâm sự
của cô kia bao lâu rồi, giờ ảnh suy, ảnh muốn chia sẻ với cổ. Câu chuyện đại loại diễn ra thế này:
T ơi, nay buồn quá m ạ
Thôi nay t hơi mệt, để bữa khác rảnh rồi nói chuyện nha.
Thế, tối hôm đó anh bạn tôi lang thang cả đêm trong thành phố, gọi điện nghe giọng vẫn tỉnh
lắm, chắc cũng không khóc lóc gì. Sang tuần thì khỏi. Đôi khi không phải mơ quá cao, mà chính
việc theo đuổi một giấc mơ không đáng mới tạo nên bi kịch.
Thật ra bỏ simp một ai đó cũng không khó lắm đâu các anh chị ạ. Tôi có anh bạn simp một cô
bạn đại học suốt hai năm ròng, tất nhiên thi thoảng cô kia cũng có tín hiệu tương tác lại để ảnh
khỏi tắt hy vọng. Bạn bè chửi nhiều, vì thấy ảnh bỏ ra quá mà chẳng được gì, nhưng simp vào thì
còn biết gì nữa.
Thế rồi đến gần đây, có một tuần anh bạn tôi gặp toàn chuyện suy sụp, công việc thì đổ vỡ,
thăng chức thì vuột vào tay người khác, gia đình thì mệt mỏi...Ảnh nghĩ mình đã là chỗ tâm sự
của cô kia bao lâu rồi, giờ ảnh suy, ảnh muốn chia sẻ với cổ. Câu chuyện đại loại diễn ra thế này:
T ơi, nay buồn quá m ạ
Thôi nay t hơi mệt, để bữa khác rảnh rồi nói chuyện nha.
Thế, tối hôm đó anh bạn tôi lang thang cả đêm trong thành phố, gọi điện nghe giọng vẫn tỉnh
lắm, chắc cũng không khóc lóc gì. Sang tuần thì khỏi. Đôi khi không phải mơ quá cao, mà chính
việc theo đuổi một giấc mơ không đáng mới tạo nên bi kịch.

Thật ra bỏ simp một ai đó cũng không khó lắm đâu các anh chị ạ. Tôi có anh bạn simp một cô
bạn đại học suốt hai năm ròng, tất nhiên thi thoảng cô kia cũng có tín hiệu tương tác lại để ảnh
khỏi tắt hy vọng. Bạn bè chửi nhiều, vì thấy ảnh bỏ ra quá mà chẳng được gì, nhưng simp vào thì
còn biết gì nữa.
Thế rồi đến gần đây, có một tuần anh bạn tôi gặp toàn chuyện suy sụp, công việc thì đổ vỡ,
thăng chức thì vuột vào tay người khác, gia đình thì mệt mỏi...Ảnh nghĩ mình đã là chỗ tâm sự
của cô kia bao lâu rồi, giờ ảnh suy, ảnh muốn chia sẻ với cổ. Câu chuyện đại loại diễn ra thế này:
T ơi, nay buồn quá m ạ
Thôi nay t hơi mệt, để bữa khác rảnh rồi nói chuyện nha.
Thế, tối hôm đó anh bạn tôi lang thang cả đêm trong thành phố, gọi điện nghe giọng vẫn tỉnh
lắm, chắc cũng không khóc lóc gì. Sang tuần thì khỏi. Đôi khi không phải mơ quá cao, mà chính
việc theo đuổi một giấc mơ không đáng mới tạo nên bi kịch.

Thật ra bỏ simp một ai đó cũng không khó lắm đâu các anh chị ạ. Tôi có anh bạn simp một cô
bạn đại học suốt hai năm ròng, tất nhiên thi thoảng cô kia cũng có tín hiệu tương tác lại để ảnh
khỏi tắt hy vọng. Bạn bè chửi nhiều, vì thấy ảnh bỏ ra quá mà chẳng được gì, nhưng simp vào thì
còn biết gì nữa.
Thế rồi đến gần đây, có một tuần anh bạn tôi gặp toàn chuyện suy sụp, công việc thì đổ vỡ,
thăng chức thì vuột vào tay người khác, gia đình thì mệt mỏi...Ảnh nghĩ mình đã là chỗ tâm sự
của cô kia bao lâu rồi, giờ ảnh suy, ảnh muốn chia sẻ với cổ. Câu chuyện đại loại diễn ra thế này:
T ơi, nay buồn quá m ạ
Thôi nay t hơi mệt, để bữa khác rảnh rồi nói chuyện nha.
Thế, tối hôm đó anh bạn tôi lang thang cả đêm trong thành phố, gọi điện nghe giọng vẫn tỉnh
lắm, chắc cũng không khóc lóc gì. Sang tuần thì khỏi. Đôi khi không phải mơ quá cao, mà chính
việc theo đuổi một giấc mơ không đáng mới tạo nên bi kịch.

Thật ra bỏ simp một ai đó cũng không khó lắm đâu các anh chị ạ. Tôi có anh bạn simp một cô
bạn đại học suốt hai năm ròng, tất nhiên thi thoảng cô kia cũng có tín hiệu tương tác lại để ảnh
khỏi tắt hy vọng. Bạn bè chửi nhiều, vì thấy ảnh bỏ ra quá mà chẳng được gì, nhưng simp vào thì
còn biết gì nữa.
Thế rồi đến gần đây, có một tuần anh bạn tôi gặp toàn chuyện suy sụp, công việc thì đổ vỡ,
thăng chức thì vuột vào tay người khác, gia đình thì mệt mỏi...Ảnh nghĩ mình đã là chỗ tâm sự
của cô kia bao lâu rồi, giờ ảnh suy, ảnh muốn chia sẻ với cổ. Câu chuyện đại loại diễn ra thế này:
T ơi, nay buồn quá m ạ
Thôi nay t hơi mệt, để bữa khác rảnh rồi nói chuyện nha.
Thế, tối hôm đó anh bạn tôi lang thang cả đêm trong thành phố, gọi điện nghe giọng vẫn tỉnh
lắm, chắc cũng không khóc lóc gì. Sang tuần thì khỏi. Đôi khi không phải mơ quá cao, mà chính
việc theo đuổi một giấc mơ không đáng mới tạo nên bi kịch.

Thật ra bỏ simp một ai đó cũng không khó lắm đâu các anh chị ạ. Tôi có anh bạn simp một cô
bạn đại học suốt hai năm ròng, tất nhiên thi thoảng cô kia cũng có tín hiệu tương tác lại để ảnh
khỏi tắt hy vọng. Bạn bè chửi nhiều, vì thấy ảnh bỏ ra quá mà chẳng được gì, nhưng simp vào thì
còn biết gì nữa.
Thế rồi đến gần đây, có một tuần anh bạn tôi gặp toàn chuyện suy sụp, công việc thì đổ vỡ,
thăng chức thì vuột vào tay người khác, gia đình thì mệt mỏi...Ảnh nghĩ mình đã là chỗ tâm sự
của cô kia bao lâu rồi, giờ ảnh suy, ảnh muốn chia sẻ với cổ. Câu chuyện đại loại diễn ra thế này:
T ơi, nay buồn quá m ạ
Thôi nay t hơi mệt, để bữa khác rảnh rồi nói chuyện nha.
Thế, tối hôm đó anh bạn tôi lang thang cả đêm trong thành phố, gọi điện nghe giọng vẫn tỉnh
lắm, chắc cũng không khóc lóc gì. Sang tuần thì khỏi. Đôi khi không phải mơ quá cao, mà chính
việc theo đuổi một giấc mơ không đáng mới tạo nên bi kịch.

Thật ra bỏ simp một ai đó cũng không khó lắm đâu các anh chị ạ. Tôi có anh bạn simp một cô
bạn đại học suốt hai năm ròng, tất nhiên thi thoảng cô kia cũng có tín hiệu tương tác lại để ảnh
khỏi tắt hy vọng. Bạn bè chửi nhiều, vì thấy ảnh bỏ ra quá mà chẳng được gì, nhưng simp vào thì
còn biết gì nữa.
Thế rồi đến gần đây, có một tuần anh bạn tôi gặp toàn chuyện suy sụp, công việc thì đổ vỡ,
thăng chức thì vuột vào tay người khác, gia đình thì mệt mỏi...Ảnh nghĩ mình đã là chỗ tâm sự
của cô kia bao lâu rồi, giờ ảnh suy, ảnh muốn chia sẻ với cổ. Câu chuyện đại loại diễn ra thế này:
T ơi, nay buồn quá m ạ
Thôi nay t hơi mệt, để bữa khác rảnh rồi nói chuyện nha.
Thế, tối hôm đó anh bạn tôi lang thang cả đêm trong thành phố, gọi điện nghe giọng vẫn tỉnh
lắm, chắc cũng không khóc lóc gì. Sang tuần thì khỏi. Đôi khi không phải mơ quá cao, mà chính
việc theo đuổi một giấc mơ không đáng mới tạo nên bi kịch.

Thật ra bỏ simp một ai đó cũng không khó lắm đâu các anh chị ạ. Tôi có anh bạn simp một cô
bạn đại học suốt hai năm ròng, tất nhiên thi thoảng cô kia cũng có tín hiệu tương tác lại để ảnh
khỏi tắt hy vọng. Bạn bè chửi nhiều, vì thấy ảnh bỏ ra quá mà chẳng được gì, nhưng simp vào thì
còn biết gì nữa.
Thế rồi đến gần đây, có một tuần anh bạn tôi gặp toàn chuyện suy sụp, công việc thì đổ vỡ,
thăng chức thì vuột vào tay người khác, gia đình thì mệt mỏi...Ảnh nghĩ mình đã là chỗ tâm sự
của cô kia bao lâu rồi, giờ ảnh suy, ảnh muốn chia sẻ với cổ. Câu chuyện đại loại diễn ra thế này:
T ơi, nay buồn quá m ạ
Thôi nay t hơi mệt, để bữa khác rảnh rồi nói chuyện nha.
Thế, tối hôm đó anh bạn tôi lang thang cả đêm trong thành phố, gọi điện nghe giọng vẫn tỉnh
lắm, chắc cũng không khóc lóc gì. Sang tuần thì khỏi. Đôi khi không phải mơ quá cao, mà chính
việc theo đuổi một giấc mơ không đáng mới tạo nên bi kịch.
Thật ra bỏ simp một ai đó cũng không khó lắm đâu các anh chị ạ. Tôi có anh bạn simp một cô
bạn đại học suốt hai năm ròng, tất nhiên thi thoảng cô kia cũng có tín hiệu tương tác lại để ảnh
khỏi tắt hy vọng. Bạn bè chửi nhiều, vì thấy ảnh bỏ ra quá mà chẳng được gì, nhưng simp vào thì
còn biết gì nữa.
Thế rồi đến gần đây, có một tuần anh bạn tôi gặp toàn chuyện suy sụp, công việc thì đổ vỡ,
thăng chức thì vuột vào tay người khác, gia đình thì mệt mỏi...Ảnh nghĩ mình đã là chỗ tâm sự
của cô kia bao lâu rồi, giờ ảnh suy, ảnh muốn chia sẻ với cổ. Câu chuyện đại loại diễn ra thế này:
T ơi, nay buồn quá m ạ
Thôi nay t hơi mệt, để bữa khác rảnh rồi nói chuyện nha.
Thế, tối hôm đó anh bạn tôi lang thang cả đêm trong thành phố, gọi điện nghe giọng vẫn tỉnh
lắm, chắc cũng không khóc lóc gì. Sang tuần thì khỏi. Đôi khi không phải mơ quá cao, mà chính
việc theo đuổi một giấc mơ không đáng mới tạo nên bi kịch.

Thật ra bỏ simp một ai đó cũng không khó lắm đâu các anh chị ạ. Tôi có anh bạn simp một cô
bạn đại học suốt hai năm ròng, tất nhiên thi thoảng cô kia cũng có tín hiệu tương tác lại để ảnh
khỏi tắt hy vọng. Bạn bè chửi nhiều, vì thấy ảnh bỏ ra quá mà chẳng được gì, nhưng simp vào thì
còn biết gì nữa.
Thế rồi đến gần đây, có một tuần anh bạn tôi gặp toàn chuyện suy sụp, công việc thì đổ vỡ,
thăng chức thì vuột vào tay người khác, gia đình thì mệt mỏi...Ảnh nghĩ mình đã là chỗ tâm sự
của cô kia bao lâu rồi, giờ ảnh suy, ảnh muốn chia sẻ với cổ. Câu chuyện đại loại diễn ra thế này:
T ơi, nay buồn quá m ạ
Thôi nay t hơi mệt, để bữa khác rảnh rồi nói chuyện nha.
Thế, tối hôm đó anh bạn tôi lang thang cả đêm trong thành phố, gọi điện nghe giọng vẫn tỉnh
lắm, chắc cũng không khóc lóc gì. Sang tuần thì khỏi. Đôi khi không phải mơ quá cao, mà chính
việc theo đuổi một giấc mơ không đáng mới tạo nên bi kịch.

Thật ra bỏ simp một ai đó cũng không khó lắm đâu các anh chị ạ. Tôi có anh bạn simp một cô
bạn đại học suốt hai năm ròng, tất nhiên thi thoảng cô kia cũng có tín hiệu tương tác lại để ảnh
khỏi tắt hy vọng. Bạn bè chửi nhiều, vì thấy ảnh bỏ ra quá mà chẳng được gì, nhưng simp vào thì
còn biết gì nữa.
Thế rồi đến gần đây, có một tuần anh bạn tôi gặp toàn chuyện suy sụp, công việc thì đổ vỡ,
thăng chức thì vuột vào tay người khác, gia đình thì mệt mỏi...Ảnh nghĩ mình đã là chỗ tâm sự
của cô kia bao lâu rồi, giờ ảnh suy, ảnh muốn chia sẻ với cổ. Câu chuyện đại loại diễn ra thế này:
T ơi, nay buồn quá m ạ
Thôi nay t hơi mệt, để bữa khác rảnh rồi nói chuyện nha.
Thế, tối hôm đó anh bạn tôi lang thang cả đêm trong thành phố, gọi điện nghe giọng vẫn tỉnh
lắm, chắc cũng không khóc lóc gì. Sang tuần thì khỏi. Đôi khi không phải mơ quá cao, mà chính
việc theo đuổi một giấc mơ không đáng mới tạo nên bi kịch.

Thật ra bỏ simp một ai đó cũng không khó lắm đâu các anh chị ạ. Tôi có anh bạn simp một cô
bạn đại học suốt hai năm ròng, tất nhiên thi thoảng cô kia cũng có tín hiệu tương tác lại để ảnh
khỏi tắt hy vọng. Bạn bè chửi nhiều, vì thấy ảnh bỏ ra quá mà chẳng được gì, nhưng simp vào thì
còn biết gì nữa.
Thế rồi đến gần đây, có một tuần anh bạn tôi gặp toàn chuyện suy sụp, công việc thì đổ vỡ,
thăng chức thì vuột vào tay người khác, gia đình thì mệt mỏi...Ảnh nghĩ mình đã là chỗ tâm sự
của cô kia bao lâu rồi, giờ ảnh suy, ảnh muốn chia sẻ với cổ. Câu chuyện đại loại diễn ra thế này:
T ơi, nay buồn quá m ạ
Thôi nay t hơi mệt, để bữa khác rảnh rồi nói chuyện nha.
Thế, tối hôm đó anh bạn tôi lang thang cả đêm trong thành phố, gọi điện nghe giọng vẫn tỉnh
lắm, chắc cũng không khóc lóc gì. Sang tuần thì khỏi. Đôi khi không phải mơ quá cao, mà chính
việc theo đuổi một giấc mơ không đáng mới tạo nên bi kịch.

You might also like