Professional Documents
Culture Documents
Sự nghiệp câu lạc bộ
Sự nghiệp câu lạc bộ
Sporting CP
Huấn luyện viên Manchester United Alex Ferguson quyết tâm phải mua bằng được Ronaldo, sau khi
Sporting đánh bại United 3–1 tại lễ khánh thành sân vận động José Alvalade vào tháng 8 năm 2003.
Ban đầu, Man United chỉ định ký hợp đồng với Ronaldo và sau đó cho Sporting mượn lại trong một
năm.[28] Bị ấn tượng, các cầu thủ Manchester United đã thúc giục Ferguson nhanh chóng ký hợp
đồng với anh. Sau trận đấu, Ferguson đồng ý trả cho Sporting 12,24 triệu bảng [28] để tận mắt nhìn
thấy "một trong những cầu thủ trẻ thú vị nhất" mà ông từng chứng kiến. [29] Một thập kỷ sau khi anh
rời câu lạc bộ, vào tháng 4 năm 2013, Sporting vinh danh Ronaldo bằng việc chọn anh trở thành
thành viên thứ 100.000 của họ.[30]
Manchester United
2003–2007: Phát triển sự nghiệp và đột phá
"Đã có không ít cầu thủ được ca tụng là "George Best mới" trong nhiều năm qua, nhưng đây là lần đầu tiên bản thân
tôi cảm thấy như được khen ngợi với danh xưng đó."
—Cựu cầu thủ Manchester United George Best ca ngợi Cristiano Ronaldo 18 tuổi vào năm 2003.[31]
Ronaldo trở thành cầu thủ Bồ Đào Nha đầu tiên chơi cho Manchester United khi anh ký hợp đồng
trước mùa giải 2003–04.[32] Phí chuyển nhượng 12,24 triệu bảng của Ronaldo vào thời điểm đó, đưa
anh trở thành cầu thủ thiếu niên đắt giá nhất lịch sử bóng đá Anh. [33] Mặc dù ban đầu anh yêu cầu
mặc áo số 28, số áo của anh ở Sporting, nhưng anh đã được nhận chiếc áo số 7 của câu lạc bộ,
chiếc áo mà trước đó đã được mặc bởi các cầu thủ United nổi tiếng như George Best, Eric
Cantona và David Beckham.[34] Việc khoác áo số 7 trở thành nguồn động lực lớn lao của Ronaldo.
[35]
Một nhân tố quan trọng ảnh hưởng đến sự thăng tiến của Ronaldo tại Anh được minh chứng là
huấn luyện viên Alex Ferguson, người mà sau này anh nói: "Ông ấy là cha tôi trong lĩnh vực thể
thao, một trong những nhân tố quan trọng và có ảnh hưởng nhất đến sự nghiệp của tôi." [36]
Ronaldo chơi cho Manchester United trong trận đấu
với Chelsea ở Premier League mùa giải 2005–06
Ronaldo có trận ra mắt tại Premier League trong chiến thắng 4–0 trên sân nhà trước Bolton
Wanderers vào ngày 16 tháng 8 năm 2003, nhận được sự hoan nghênh nhiệt liệt khi anh vào sân
thay cho Nicky Butt.[37] Màn trình diễn của anh còn nhận được lời khen có cánh từ George Best,
người đã ca ngợi đây là "màn ra mắt thú vị nhất" mà ông từng xem.[31] Ronaldo ghi bàn thắng đầu
tiên cho Manchester United từ một quả đá phạt trong chiến thắng 3–0 trước Portsmouth vào ngày 1
tháng 11.[38] Ronaldo tiếp tục ghi thêm ba bàn thắng nữa tại giải đấu này trong nửa sau mùa giải,
[39]
bàn thắng thứ tư là trong trận gặp Aston Villa vào ngày bế mạc mùa giải Premier League, trận
đấu mà anh phải nhận thẻ đỏ lần đầu tiên.[40] Ronaldo kết thúc mùa giải đầu tiên của mình
ở Anh bằng việc ghi bàn mở tỷ số trong chiến thắng 3–0 của United trước Millwall tại chung kết FA
Cup 2004, giành được danh hiệu đầu tiên cho cá nhân anh.[41] Chuyên gia bóng đá của BBC Alan
Hansen mô tả anh là ngôi sao của trận chung kết.[42] Báo chí Anh lúc bấy giờ liên tục chỉ trích
Ronaldo vì những pha đảo chân "rườm rà" của anh nhằm cố gắng vượt qua cầu thủ đối phương,
[43]
tuy nhiên người đồng đội Gary Neville lại cho rằng anh "không phải là một cầu thủ chỉ biết phô
diễn kỹ thuật, mà là một tài năng thật sự", và dự đoán anh sẽ trở thành một cầu thủ đẳng cấp thế
giới trong tương lai.[44]
"Cậu ta có một bộ kỹ năng chơi bóng rất tinh quái và đậm tính giải trí. Nhưng mọi thứ sẽ trở nên vô dụng nếu thiếu đi
sự hiệu quả. Dù sao đi chăng nữa thì chúng ta cũng phải nhớ rằng chàng trai này mới chỉ 19 tuổi. Dẫu vậy, cậu ta
vẫn vô cùng tài năng. Cậu ta sở hữu đôi chân thanh thoát và nếu có thể tạo ra những đường chuyền chuẩn xác cho
đồng đội thì tương lai sẽ vô cùng sáng sủa."
—Cựu chuyên gia bóng đá của BBC Alan Hansen bình luận về Ronaldo sau mùa giải đầu tiên của anh.[42]
Vào đầu năm 2005, Ronaldo đã chơi hai trong số những trận đấu hay nhất của mình ở mùa giải
2004–05, ghi một bàn và có một pha kiến tạo vào lưới Aston Villa và ghi hai bàn vào lưới đại kình
địch Arsenal.[45][46] Anh đã chơi trọn vẹn 120 phút trong trận chung kết FA Cup 2005 với Arsenal, kết
thúc với tỷ số hòa không bàn thắng, Man United để thua trong loạt sút luân lưu.[47] Ronaldo ghi bàn
thắng thứ 1000 của Manchester United tại Premier League vào ngày 29 tháng 10, bàn thắng duy
nhất của họ trong trận thua 4–1 trước Middlesbrough.[48] Vào tháng 11, anh ký bản hợp đồng mới có
thời hạn đến năm 2010.[49] Ronaldo giành được danh hiệu thứ hai của mình ở Anh, Cúp Liên đoàn,
sau khi ghi bàn thắng thứ ba trong chiến thắng 4–0 của United trước Wigan Athletic tại trận chung
kết.[50]
Trong mùa giải thứ ba ở Anh, Ronaldo vướng vào một số rắc rối. Anh bị UEFA cấm thi đấu một trận
vì hành vi giơ ngón giữa trước mặt cổ động viên Benfica,[51] và bị đuổi khỏi sân trong trận derby
Manchester (thất bại 3–1) vì đá vào cầu thủ Manchester City Andy Cole (vốn là cựu cầu thủ United).
[52]
Ronaldo đã xảy ra xích mích với tiền đạo Ruud van Nistelrooy, người đã bày tỏ thái độ khó chịu
trước lối chơi phô trương của anh.[53] Sau FIFA World Cup 2006, nơi anh góp phần khiến cho người
đồng đội tại câu lạc bộ Wayne Rooney bị đuổi khỏi sân,[54] Ronaldo yêu cầu được ra đi, than thở về
việc thiếu sự hỗ trợ từ câu lạc bộ sau sự việc vừa qua.[55] United bác bỏ khả năng anh rời câu lạc bộ.
[56]
Mặc cho mối quan hệ bất ổn giữa anh với Rooney tại World Cup dẫn đến việc Ronaldo bị la ó trong
suốt mùa giải 2006–07,[57] đó vẫn là năm đột phá của anh, khi anh phá vỡ rào cản 20 bàn thắng và
lần đầu tiên giành chức vô địch Premier League. Một nhân tố quan trọng dẫn đến thành công này là
sự huấn luyện một-một với trợ lý huấn luyện viên René Meulensteen, người đã dạy anh cách làm
cho bản thân mình trở nên khó đoán hơn, cải thiện tinh thần đồng đội, chủ động kiếm bóng và tận
dụng các cơ hội ghi bàn thay vì chờ đợi cơ hội để ghi những bàn thắng đẹp mắt như trước đây.
[58]
Anh đã ghi ba cú đúp liên tiếp vào cuối tháng 12, trước Aston Villa (chiến thắng đưa United lên
ngôi đầu bảng), Wigan Athletic và Reading.[59][60][61] Ronaldo được vinh danh là Cầu thủ xuất sắc nhất
Premier League vào tháng 11 và tháng 12, trở thành cầu thủ thứ ba liên tiếp nhận được giải thưởng
này.[62]
Ronaldo lập hat-trick đầu tiên và duy nhất cho Manchester United trong chiến thắng 6–0
trước Newcastle United vào ngày 12 tháng 1 năm 2008, đưa United vươn lên ngôi đầu bảng xếp
hạng Premier League.[75] Một tháng sau, vào ngày 19 tháng 3, anh đảm nhận băng đội trưởng United
lần đầu tiên trong chiến thắng trên sân nhà trước Bolton, ghi cả hai bàn thắng của trận đấu. [76] Bàn
thắng thứ hai của Ronaldo trong trận đấu này là bàn thắng thứ 33 của anh tại mùa giải đó, vượt qua
32 bàn thắng của George Best ở mùa giải 1967–68, thiết lập kỷ lục mới của câu lạc bộ về số bàn
thắng ghi được trong một mùa giải bởi một tiền vệ.[77] Với 31 bàn thắng, anh giành được Chiếc giày
vàng Premier League,[78] cũng như Chiếc giày vàng châu Âu, giúp anh trở thành cầu thủ chạy cánh
đầu tiên giành được giải thưởng này.[79] Anh đồng thời nhận được giải thưởng Cầu thủ xuất sắc nhất
năm của PFA và Cầu thủ xuất sắc nhất năm của FWA trong mùa giải thứ hai liên tiếp. [80][81] Tại vòng
16 đội UEFA Champions League, Ronaldo ghi bàn quyết định vào lưới Lyon, giúp United góp mặt ở
tứ kết với tổng tỷ số 2–1,[82] anh ghi bàn thắng bằng đầu trong chiến thắng 3–0 tứ kết trước Roma.
[83]
United tiến đến trận chung kết gặp Chelsea ở Moskva, anh ghi bàn thắng mở tỷ số và thực hiện
không thành công lượt sút của mình trong loạt luân lưu,[84] Manchester United lên ngôi vô địch.[85] Với
tư cách là Vua phá lưới Champions League, Ronaldo được vinh danh là Cầu thủ xuất sắc nhất mùa
bóng của UEFA.[86]
Anh đã ghi tổng cộng 42 bàn thắng trên mọi đấu trường trong mùa giải 2007–08, mùa giải thành
công nhất của Ronaldo trong thời gian ở Anh. Ronaldo bị treo giò ba trận sau khi húc đầu vào một
cầu thủ Portsmouth trong giai đoạn đầu mùa giải.[87] Có tin đồn cho rằng Ronaldo sẽ chuyển
đến Real Madrid, United đã đệ đơn khiếu nại lên FIFA cáo buộc Madrid cố tình theo đuổi cầu thủ
của họ, nhưng sau đó Madrid lên tiếng bác bỏ thông tin này.[88] Chủ tịch FIFA Sepp Blatter khẳng
định rằng anh được phép rời câu lạc bộ chủ quản, mô tả nó là "chế độ nô lệ thời hiện đại".[89] Bất
chấp việc Ronaldo công khai ủng hộ Blatter,[90] anh vẫn ở lại United thêm một năm nữa.[91]
Bàn thắ