Professional Documents
Culture Documents
không thể nào quên được những gì hận, chỉ vì sự nghi ngờ vô cớ của
mình gây ra khiến vợ tôi chọn con mình mà đã đẩy người con gái dịu
đường bức tử. Một nỗi ân hận ghê dàng, xinh đẹp như vợ tôi vào chốn
gớm luôn vò xé nỗi lòng mỗi khi đêm đường cùng. Lúc nghe tin nàng gieo
về. Tôi muốn kể cho các bạn nghe câu mình xuống sông, tôi tuy còn giận ở
chuyện sai lầm này, để ai đó đừng trong lòng nhưng nghĩ lại ơn nghĩa vợ
bước vào vết xe đổ của tôi./Tôi tên là chồng, tìm người vớt thây nàng, thế
Trương Sinh. Vốn được sinh ra trong nhưng chẳng thấy đâu cả. Lòng ôm
một gia đình khá giả nên tôi chẳng sầu hận, tôi chẳng thể nào ngủ được.
phải lo nghĩ điều gì. Năm tôi tròn 20 Một buổi tối, khi đang ngồi cùng con
tuổi mẹ tôi có nhờ người mai mối và trai bên chiếc đèn khuya hiu hắt thì
đem sính lễ hỏi cưới cho tôi một bất chợt con trai tôi reo lên rằng:- Cha
người con gái cùng làng nàng tên là Đản lại đến rồi!Tôi bất ngờ ngẩng đầu
Vũ Thị Thiết. Nàng năm ấy vừa tròn nhìn tứ phía, nhưng chẳng thấy tăm
đôi chín, dáng người đoan trang hiền hơi một người nào, tưởng con chơi trò
thục, mặt mũi ưa nhìn, tính tình đức nói đùa, mới gặng hỏi con ở đâu. Nó
hạnh… Khi mẹ hỏi cưới nàng cho tôi mới nhanh chân chạy lại bức vách rồi
tôi mừng lắm vì lấy được người vợ trỏ vào cái bóng của tôi in trên vách
vừa xinh đẹp lại hiền ngoan. mà bảo:- Đây này!