Professional Documents
Culture Documents
Thien Than Sa Nga - Cassandra Clare
Thien Than Sa Nga - Cassandra Clare
Người dịch: Vy An
Type
traitaonho06041993: 1-5
miki_tran: 6-10
thanhhuye n195: 11-15
he rme rry: 16-hế t
Beta: kimkhanh3597
Tạo prc: Dâu Lê
Nguồn: luv-ebook.com
Tác giả
Cassandra Clare
2. Rơi xuống
3. Gấp bảy
7. Vệ Đoàn Lupus
14. Mơ mang đế n gì
15. Be ati Be llicosi
Dành tặng J O S H -
Phần 1: Thiên thần hủy diệt
“Vì sao?”
“Tôi sẽ không-”
“Thưa cô -”
“Sao cô…”
2. Rơi xuống
“Vậy tối nay cậu với Isabelle vui vẻ
chứ hả?” Clary, chiếc điện thoại kề bên,
thận trọng bước từ cái xà này tới cái xà
khác. Chúng chỉ cách trần của căn gác
mái Học Viện - chính là phòng luyện tập
- hai mươi foot. Bước trên những cái xà
là cách dạy bạn giữ thăng bằng. Clary
ghét chúng. Nỗi sợ độ cao của cô khiến
toàn bộ việc này thật kinh khủng, dù có
một sợi dây co giãn buộc quanh eo để
giữ cô không ngã dập mặt xuống đất nếu
bước hụt. “Cậu đã nói cho cô ấy về Maia
chưa?”
“Jace,” cô gọi.
3. Gấp bảy
“Rồi sao?”
“Eric?”
“Maryse –”
“Đau lắm.”
Chú Luke chửi thề và liếc nhìn
Zachariah nhưng người Tu Huynh Câm
không biểu lộ chút cảm xúc nào.
“Làm ơn…”
7. Vệ Đoàn Lupus
Cái chai tuột khỏi tay Simon và vỡ tan
tành trên sàn nhà, những mảnh vụn bắn
tung tóe theo mọi hướng. “Kyle là người
sói?
©DTV
Simon khoanh tay trước ngực và lườm
Kyle. “Vậy đây là chuyện quái gì vậy?
Dàn dựng sao? Sao anh lại mời tôi tới
sống cùng? Người sói ghét ma cà rồng
cơ mà.”
“Ờ.”
“Con người?”
“Jocelyn -”
“Tôi đang trên đường tới đấy,” mẹ
nói, và cụp điện thoại. Clary bối rối nhìn
vào ống nghe trước khi cũng cụp điện
thoại. Cô loạng choạng đứng dậy, chải
qua tóc, mặc quần bò và áo len rồi ra
khỏi phòng ngủ để kịp gặp mẹ trong
phòng khách. Đang vội viết một tờ giấy
nhắn dán lên điện thọai. Mẹ ngước mắt
nhìn khi Clary vào và bắt đầu câu
chuyện.
“Isabelle!”
“Jace,” cô gọi.
“Simon!”
Và đúng thật.
“Cô nào?”
“Không hẳn.”
“Simon.”
Cô đã làm thế.
“Sao không?”
Và rồi đó là Camille.
“Em nhớ anh, Magnus,” cô nói.
“Camille –”
“Magnus –”
Cửa Học Viện bật mở, và Maryse
đứng ở ngưỡng cửa, đứng ngược với ánh
sáng của đèn phù thủy. Bên cạnh bà là
Alec, tay khoanh trước ngực. Magnus tự
hỏi Alec có nghe thấy chút gì trong cuộc
nói chuyện giữa anh và Camille qua cửa
không – chắc là không nhỉ?
“Nhưng...”
Jordan có vẻ bực.
Isabelle vung vẩy bàn tay mảnh dẻ
đầy những Ấn Ký. “Nghe này, dù anh đã
làm gì thì đó cũng là quá khứ rồi. Tôi
biết giờ anh là Vệ Binh Lupus, và tôi đã
nói cho Maia biết đó là gì. Cô ấy chấp
nhận rằng anh ở đây và sẽ lờ anh đi.
Nhưng đây là tất cả những gì anh có.
Đừng làm phiền Maia, đừng cố bắt
chuyện, nhìn cũng cấm luôn, hoặc không
tôi sẽ gấp anh lại thành phiên bản sói
origami đấy.”
“Nhưng sao?”
“Jace,” cô nói.
“Alexander –“
“Điều đó,” Alec tiếp tục, lại nhìn
xuống bàn. “Cực kỳ không công bằng, vì
em chưa từng nghĩ anh là thứ tầm thường.
Cuộc đời em thay đổi vì anh. Nhưng anh
chẳng thể thay đổi vì bất cứ điều gì, đúng
không? Chắc sống bất tử là thế. Chẳng
điều gì quan trọng mấy.”
“Simon?”
“Tôi có nghe.”
“Còn lâu.”
©DTV
“Bỏ em xuống.”
Chết.
“Tôi không thể giúp bà hồi sinh hắn,”
Simon nói. “Hắn chết rồi. Tôi có thể cho
máu, nhưng hắn không nuốt được.”
“Quyền ?”
***
“Nhưng vì sao -”
Đó là Camille.
“Anh có -” Cô mở lời.
Ả biến mất.
Lỗi tại tôi, lỗi tại tôi, lỗi tại tôi mọi
đàng.
Cô quay sang nhìn những người khác;
Isabelle đã ấn nút gọi thang máy, và nói
đã sáng. Clary có thể nghe thấy tiếng rì rì
của thang máy đang lên. Isabelle nhíu
mày. “Alec, có lẽ anh nên ở trên này với
Jace.”
“Maia -”
Lại đây.
Đó là Sebastian.
Tới đây.
Chúng ta là một.
Ebook phi lợi nhuận được làm
bởi DTV Forum. Để download
thêm các ebook truyện ngôn tình
khác, hãy truy cập: http://www.dtv-
ebook.com