You are on page 1of 4

Kịch bản Chí Phèo

Phân vai:
Chí Phèo: H.Quyên
Thị Nở: D.Thảo
Tự Lãng: Dũng
Bà cô: Trúc
Dân làng 1: Ngân
Dân làng 2: Mỹ

Phân cảnh 1: Chí Phèo vừa đi vừa chữi. (Đi lạng xạng)

Chí Phèo: Mã cha chúng mày. Cái lũ chó chết. Cái làng chó chết. Chúng bay đều là một lũ hèn. Tao chữi
trời tao chữi đời, tao chữi cả cái làng Vũ Đại này. À đúng rồi tao phải báo thù báo thù bất cứ đứa nào
haha.
( Tự lãng đang uống rượi, lão uống rượi ngay sân, vừa uống vừa vuốt râu, vừa rung rung cái đầu. Chí Phèo
đứng lại nhìn. Rồi đột nhiên hắn khát, hắn lại bên lão tự, nhất chai rượi ngựa cổ dốc vào mồm tu. Lão tự
trố mắt lên, không nói gì. Lưỡi lão ríu lại rồi. Lão đã uống hết hai phần chai. Còn một phần thì Chí Phèo tu
nốt, Chí Phèo khà một cái. Rồi hắn nắm mấy cái râu lờ phờ của lão Tự, nâng lên trăng mà soi cười. Lão tự
cũng cười. Hai thằng say rượi ngã vào nhau mà cười như một đôi tri kĩ.)
Tự Lãng: Ông bạn, uống đi, uống cho thật say vào, đừng quan tâm gì hết. Cứ việc uống.
Chí Phèo ( cười ha hả) –Mẹ kiếp, đời gì mà đen như chó!
(Tự Lãng đã bò ra sân. Lão bò như cua và hỏi Chí Phèo)
Tự Lãng: Người ta đứng lên bằng cái gì ( cười ha hả)
(Chí Phèo vần ngữa lão ra, vuốt cái râu lờ phờ của lão mấy cái (cười), rồi để mặc lão như thế, hắn lão đão
ra về.)
Chí Phèo vừa đi vừa phanh ngực ra mà gãi. Hắn gãi ngực rồi gãi lên cổ, gãi mang tai và gãi lên cả đầu. Có
lúc hắn phải đứng lại giữa đường mà gãi, ghệch chân lên mà gãi, hắn bức rứt quá, ngứa ngáy quá)

Phân cảnh hai: Chí Phèo và Thị Nở


Bà cô: (Nói vọng ra) Này con Nở kia, mày không nhanh nhanh cái chân lên, trời sắp tối rồi đây này. Mày
mà không kín đầy nước, thì đừng có trách bà. (Giọng hơi chua)
Thị Nở ( càm ràm) Từ từ chứ…..( Đi ra bờ sông)..
Thị Nở ( nhìn xuống sông): Ô kìa… Ai ở dưới nước thế nhĩ? (cúi xuống nhìn). Ối giời ơi, sao mà xinh thế,
con cái nhà ai khéo đẽ mà xinh như tiên… Thôi đúng rồi… Đích thị là Nở đây chứ không ai khác nữa… Chao
ôi… Sao hôm nay Nở xinh thế nhĩ… Môi đỏ tựa mào gà này… Mắt lại đen như hai hòn than thế kia..ai mà
chịu nổi.
(Thị Nở ngáp 1 tiếng dài, sau đó ngủ quên)
(Chí Phèo loạng choạng bước tới)
Chí Phèo: vẫn tiếp tục chữi. Mẹ cha cái làng Vũ Đại chúng mày, tiên sư chúng mày.
Chí Phèo ( liếc ngang liếc dọc, Ngạc nhiên) – Đứa nào thế kia? ( tiến sát tới) Á à thì ra là con Nở ( Cười
khoái chí sau đó nhào tới Thị Nở)
Thị Nở: Ô hay… Buông ra…Tôi kêu… Tôi kêu làng…. Buông ra. Tôi kêu làng lên bây giờ!!
Chí Phèo ( Thì thầm) Kêu á ( Phì cười, la lên) Ối làng nước ơi ối làng nước ơi cha con thằng Bá Kiết nó giết
tôi kìa.
Thị Nở: ( cười) Này dỡ người à sao mày kêu lên thế hữ… ( Thị Nở vừa rủa vừa đập tay lên lưng hắn. Nhưng
đó là cái đập yêu, bởi vì đập xong, cái tay ấy lại dúi xuống lưng hắn. Và chúng cười nói vui vẻ.)
Cảnh sau
( Chí Phèo chống một tay xuống đất, ngồi lên một nữa. Hắn ọe. Hắn ọe ba bốn cái. Ọe mãi. Giá mửa ra
được thì dễ chịu. Hắn cho một ngón tay vào móc họng. Thị Nở vào, đặt tay lên ngực hắn)
Thị Nở: vừa thổ hả
( Chí Phèo đảo mắt lên nhìn Thị, nhìn một thoáng rồi lại đờ ra ngay)
Thị Nở: đi vào nhà nhé
(CHí Phèo làm như gật đầu. Nhưng cái đầu không động đậy, chỉ có cái mí mắt là nhích thôi)
(Thị quàng tay vào nách Chí Phèo, cho hắn gượng ngồi. Rồi Thị kéo hắn đứng lên. Hắn đu vào cỗ thị, hai
người lão đảo đi về lều)
(Thị để hắn nằm lên và đi nhặt nhạnh tất cả những manh chiếu rách đắp lên cho hắn. Thị ra vườn, thị mãi
mốt mặc áo, kín nước, rồi sách đôi lọ nước đi về nhà)
Trăng chưa lặn, không chừng trời còn khuya. Thị lên giường định đi ngủ. Nhưng nhớ lại việc lạ lùng tối
qua. Thị cười, không thấy buồn ngủ, cứ lăn qua lăn lại.

Cảnh 3: Chí Phèo tỉnh dậy sau đêm mây mưa với Thị Nở. Nắng vàng rực rỡ,
nhưng trong lều lại lờ mờ. Có tiếng người nói chuyện ngoài vách.

Khi Chí Phèo mở mắt thì trời đã sáng từ lâu. Mặt trời chắc đã cao, chim ríu rít, trong cái lều ẩm
thấp vẫn hơi tờ mờ. Ở đây người ta thấy chiều lúc xế trưa và gặp đêm khi bên ngoài vẫn sáng.
Chưa bao giờ Chí Phèo nhận thấy thế bởi chưa bao giờ hết say.

Nhưng bây giờ hắn tỉnh. Hắn bâng khuâng như tỉnh dậy sau một cơn say rất dài. Cũng như
những người say tỉnh dậy, hắn thấy miệng đắng, long mơ hồ buồn. Nguwoif thì bủn rủn, chân tay
không buồn nhấc, hay là đói rượi, hắn hơi rung mình. Ruột gan lại nôn nao một tí. Hắn sợ rượi
cũng như những người ốm thường sợ cơm. Tiếng chim hót ngoài kia vui quá vẻ quá! Có tiếng
cười nói của những người đi chợ. Anh thuyền chài gõ mái chèo đuổi cá. Những tiếng quen thuộc
ấy hôm nào chả có. Nhưng hôm nay hắn mới nghe thấy… Chao ôi là buồn!

Dân làng 1: Vải hôm nay bán mấy?

Dân làng 2: Kém ba xu, dì ạ!

Dân làng 1: Thế thì còn ăn thua gì!


Dân làng 2: Có khéo co mới được một tấm 5 xu

Dân làng 1: Thật thế đấy. Nhưng chẳng lẽ rằng lại chơi….

Chí Phèo (suy nghĩ): Chắc mấy bà đi bán vải ở Nam Định về. Hồi trước mình cũng muốn
có một gia đình nho nhỏ. Tại sao lại đến cái mức này? Bây giờ sao cô đơn quá? ( Cảnh này
sẽ thu âm giọng nói của Quyên. Xong mở ra, Quyên ngồi trầm tư như đang độc thoại nội tâm)

Người dẫn truyện: Một thời hắn đã ước ao có một gia đình nhỏ. Chồng quốc mướn cày thuê, vợ
dệt vải. Chúng lại bỏ một con lớn nuôi để làm vốn liếng. Khá giả thì mua dăm ba sào ruộng làm.
=> Cuộc đời ai cũng có những ước mơ, mong muốn hạnh phúc. Nhưng đau khổ thay, hoàn cảnh
lại không cho phép con người ta được hạnh phúc. Sâu thẳm bên trong một con người dường như
vô cùng cục cằn, lỗ mãng vẫn là một ước mơ, mong muốn bình dị như bao người. (Ghép một tí
nhạc buồn)

(Thị Nở vào. Thị cắp một cái rỗ, trong rỗ có một nồi chào hành còn nóng nguyên. )

(Chí Phèo ngạc nhiên.Mắt mình ươn ướt, nhìn bát cháo bốc khói mà bâng khuân.)

Thị Nở: ( nhìn trộm chí, rồi lại cười toe toét). Này cháo nóng đấy, ăn đi cho nóng.

(Chí Phèo cầm bát cháo đưa lên mồm. Hắn húp một húp)

(Thị Nở cầm mo cau lên quạt cho Chí) Ăn đi, ăn nóng ra mồ hôi nhiêu là khỏi ngay đấy…

Bát cháo húp xong rồi, Thị Nở đỡ lấy bát cháo rồi múc thêm bát nữa. Hắn thấy mình vã bao
nhiêu mồ hôi. Mồ hôi chảy trên đầu, mô hôi chảy trên mặt, những giọt to như giọt nước. Hắn đưa
tay áo quệt ngang một cái, quệt mũi cười rồi lại ăn. Hắn càng ăn, mồ hôi càng nhiều. Thị Nở
nhìn hắn, lắc đầu thương hại.

Chí Phèo: Giá như cứ thế này mãi thì thích nhĩ?

Thị không đáp

Chí Phèo: Hay là mình sang đây ở với tớ một nhà cho vui.( cười)

(Thị lườm hắn. Hắn bẹo thị một cái làm Thị nẩy hẳn người lên. Và hắn cười, hắn lại bảo:)

Chí Phèo: đằng ấy…còn nhớ gì hôm qua không?


Thị Nở: Ứ ư… Nỡm à, ai lại đi nói chuyện đó chứ. Mà đêm qua sao gan thế, lỡ trúng gió thì chết
toi đấy…( Thị phát khẽ hắn một cái)

(Cả hai nhìn nhau cười giòn dã). Chí Phèo véo Thị một cái thật đau vào đùi.

You might also like