Professional Documents
Culture Documents
VĂN 11 HKI - Hai đứa trẻ
VĂN 11 HKI - Hai đứa trẻ
1. Lời bình của Nguyễn Tuân: Thạch Lam và truyện ngắn Thạch Lam.
- Lời văn Thạch Lam nhiều hình ảnh, nhiều tìm tòi, có một cách điệu thanh thản, bình dị và
sâu sắc. Dưới cái hình thức không những thoát khỏi khuôn sáo cũ của cách hành văn
đương thời mà lại có rất nhiều đức tính sáng tạo ấy, văn Thạch Lam đọng nhiều suy
nghiệm, nó là cái kết tinh của một tâm hồn nhạy cảm và từng trải về sự đời. Thạch Lam có
những nhận xét tinh tế về cuộc sống hàng ngày.
- “Xúc cảm của Thạch lam thường bắt nguồn và nảy nở lên từ những chân cảm đối với tầng
lớp dân nghèo thành thị và thôn quê. Thạch Lam là nhà văn quý mến cuộc sống, trang trọng
trước cuộc sống của mọi người chung quanh. Ngày nay đọc lại Thạch lam, vẫn thấy đầy đủ
cáo dư vị và cái nhã thú của những tác phẩm có cốt cách và phẩm chất văn học."
- Có những truyện ngắn Thạch Lam, ở cái thời bấy giờ, đọc xong thấy nó đọng lại trong
người ta như một câu hỏi bức thiết của tác giả, như là một lời trách móc kín đáo của nhân
vật truyện.
- Truyện Hai đứa trẻ có một hương vị thật man mác. Nó gợi lên một nỗi niềm thuộc về quá
vãng, đồng thời cũng gióng lên một cái gì ở trong tương lai.
- Nơi cái thế giới quan của đôi trẻ ở một phố quê, hình ảnh đoàn tàu và cái tiếng còi tàu đã
thành một thói quen của cảm xúc và của ước vọng.
2. Lời bình của Tân Chi: Chủ nghĩa hiện thực trong tác phẩm của Thạch Lam.
- Thạch Lam mô tả những nét hiện thực của cuộc đời lại xuất phát từ lòng thương xót con
người nghèo khổ hơn là từ lòng căm ghét bọn thống trị.
- Nét hiện thực rõ nhất trong tác phẩm Thạch Lam là đời sống của những người dân nghèo
thành thị và nông thôn, là những dằn vặt đấu tranh và đời sống tình cảm rất phong phú
nhưng cũng vô cùng phức tạp của những con người tiểu tư sản.
- Cảm hứng chủ đạo trong sáng tác của Thạch Lam là biểu hiện tấm lòng nhân đạo trước
những mảnh đời đau xót.
3. Lời bình của Lê Quang Hưng: Thế giới nhân vật trong sáng tác Thạch Lam.
- Thế giới nhân vật của Thạch Lam phần lớn là những con người ở địa vị thấp bé, có cuộc
sống nghèo khổ, vất vả, thường ở trong nhịp sống đơn điệu, nhàm tẻ.
- Phải có tấm lòng yêu thương, trân trọng con người đến mức nào, phải là nhà văn tinh tế,
biết sống với tâm trạng, cảm giác nhân vật sâu sắc chừng nào mới viết được những trang
văn như thế.
4. Lời bình của Hà Văn Đức: Ngôn ngữ và giọng điệu trong truyện ngắn Thạch Lam.
- Trái tim Thạch Lam đã không biết bao lần đã thổn thức trước những thân phận nhỏ bé,
khổ
đau ở cõi đời này.
- Xuất hiện trên văn đàn cùng thời với rất nhiều nhà văn khác, Thạch Lam mang một dấu
ấn rất riêng. Không trào lộng như Vũ Trọng Phụng, không hài hước như Nguyễn Công
Hoan, không triết lý như Nam Cao. Thạch Lam nhẹ nhàng và tinh tế.
- Mỗi truyện ngắn của ông như một bài thơ về những cuộc đời, những thân phận nhỏ bé, côi
cút và bất hạnh, gợi sự thương cảm, xót xa sâu sắc của tình người.
- Giản dị mà sâu sắc chứa chan tình nhân ái, Thạch Lam hướng người đọc tới sự thanh cao
của cái đẹp, cái thiện. Ông luôn đi sâu vào khám phá đời sống tâm linh của nhân vật bằng
một ngòi bút rất tinh tế, rất hiểu sự đời - đó là những vẻ đẹp lẩn khuất bên trong tâm hồn
con người: tình thương, sự cảm thông, lòng vị tha giữa người với người, giữa người với
vật..
- Truyện ngắn Thạch Lam với những lời văn nhẹ nhàng và kín đáo, như những khúc tâm
tình giúp người ta sáng suốt để lựa chọn cho mình lối đi đẹp nhất cho cuộc đời.
- Thuở sinh thời, Thạch Lam luôn tâm niệm: “Văn chương không phải là một cách đem đến
cho người đọc sự thoát ly hay sự quên..., văn chương là một thứ khí lớn thanh cao và đắc
lực làm cho lòng người thêm trong sạch và phong phú hơn.”
- Văn Thạch Lam nhẹ nhàng, thủ thỉ nhưng có sức ám ảnh lớn. Là lối truyện tâm tình, không
có cốt truyện, toàn truyện không hề có hành động phát triển xung đột mà chỉ toát lên một
tâm trạng, một không khí nhưng lại rất thực, rất đời.
- Thạch Lam là vậy đó, luôn luôn lắng nghe, luôn luôn thấu hiểu lòng mình để hiểu về người
khác. Ông đã đặt mình vào vị trí nhân vật để nói lên cảm nghĩ về số phận những kiếp người
nhỏ bé trong xã hội và để từ đó toát lên sự cảm thông sâu sắc với những cảnh đời nghiệt
ngã, khổ đau.
- Thạch Lam đã từng nói: “ Nhà văn cốt nhất định phải đi sâu vào tâm hồn mình, tìm thấy
những tính tình và cảm giác thành thực; tức tìm thấy tâm hồn của mọi người qua tâm hồn
của chính mình, đi đến chỗ bất tử mà không tự biết và qua tâm hồn ta, chúng ta có thể đoán
biết được tâm hồn mọi người. Và chỉ khi nào chúng ta hiểu biết được những trạng thái tâm
lý người ngoài.”
- Song trong cái lãng mạn của Thạch Lam có vẻ tươi sáng của ngày mai tốt đẹp hơn ngày
hôm nay, nó thức tỉnh sâu trong sâu thẳm con người một chút mơ mộng, một niềm vui sống.
- Giọng văn Thạch Lam có sức lôi cuốn kỳ diệu là vì vậy. Càng đọc lại càng say, càng đọc
càng bị cuốn hút. Nó kiểu “ lạt mềm buộc chặt”, càng đi sâu vào người đọc càng không thể
dứt ra.
- Bằng giọng văn nhẹ nhàng, thủ chỉ, Thạch Lam đã đánh thức miền ký ức của mỗi người,
đánh thức những xúc cảm thầm kín nhất, sâu xa nhất về những kỷ niệm yêu dấu đã qua
trong tâm hồn mỗi người.
- Thạch Lam lặng lẽ âm thầm phản ánh đời sống hết sức khốn khó của con người đối với
cái nhìn đôn hậu và đầy thương cảm.
- Ông đã tạo ra những trang văn đẹp, giản dị nhưng vô cùng nhân đạo. Những con người
dù bị chà đạp vẫn cố gắng vươn tới vẻ đẹp thanh cao, những con người dù khốn khó vẫn tự
đấu tranh để vươn tới cái đẹp trong cuộc sống.
- Và giọng điệu buồn trầm gợi niềm xót xa thương cảm về số phận bấp bênh của con người
dưới xã hội cũ là nét đặc trưng của phong cách truyện ngắn Thạch Lam. Một nỗi buồn man
mác nhè nhẹ phủ lên và thấm vào đời sống của các nhân vật, nỗi buồn xa xôi, nỗi buồn mơ
hồ.
- Thạch Lam đã từng quan niệm: “Cái thực tài của nhà văn, nguồn gốc chính là ở tâm hồn
nhà văn, một nghệ sĩ phải có một tâm hồn phong phú, những tình cảm dồi dào. Nếu không,
nghệ sĩ đó chỉ là thợ văn khéo thôi.”
5. Lời bình của Nguyễn Phượng: Dấu ấn của chủ nghĩa hiện đại trong truyện ngắn
“Hai đứa trẻ”.
- Ông hướng ngòi bút về phía những người lao động bần cùng sống trong những làng quê
bùn lầy nước đọng, những người dân nghèo thành thị lay lắt chốn phồn hoa, những kiếp
người kiếm sống bằng những nghề vất vả, tủi cực trong những khu hành lạc lắm bùn nhơ
hay khu ngoại ô nghèo khổ, buồn và vắng.
- Sáng tác của Thạch Lam không tập trung vào việc tạo dựng cốt truyện do đó thường ít sự
kiện, biến cố và hành động nhưng vẫn đầy hấp dẫn bởi thiên hướng đi vào thế giới nội tâm
nhân vật qua việc ghi lại những cảm giác mơ hồ, mong manh và thể hiện bằng một lối viết
nhẹ nhàng, kín đáo, tế nhị.
- Liên ngắm cảnh phố huyện vào đêm như thể trong vô thức cô muốn xóa đi cái tâm trạng
buồn xâm chiếm tâm hồn mình lúc hoàng hôn về.
7. Lời bình của Lê Tâm Chính: Thế giới trẻ thơ qua đôi mắt Thạch Lam.
- Các nhân vật trẻ thơ của Thạch Lam có những khuôn mặt riêng: đẹp nhưng buồn.
- Biệt tài của Thạch Lam là ở đó - dựng truyện từ những chi tiết tưởng như khó thành
truyện.
- Thì ra, cái gánh nặng về cơm áo đâu chỉ đè nặng lên vai người lớn, nó còn len vào tuổi thơ
của những đứa trẻ vốn sinh ra không được biết đến tuổi thơ.
- Nhưng người đọc nhận thấy: đã có biết bao buổi chiều như thế! Sự gặm nhấm của nhịp
điệu này đã nhấn chìm biết bao ước vọng của con người.
- Thiết nghĩ sự xót xa thực sự của thiên truyện này là ở chỗ: những đứa trẻ ngây thơ kia,
làm sao lại phải quen và chịu đựng nỗi buồn sớm đến thế? Nỗi buồn chán ở người lớn
khiến ta động lòng trắc ẩn. Vậy nên, với trẻ thơ khi những gánh nặng buồn chán dồn lên vai
chúng quá sớm, ai lại chẳng nhói lòng?
- Nếu nói truyện của Thạch Lam là thứ truyện giàu chất thơ, thì chi tiết đợi tàu của hai đứa
trẻ chính là điểm đỉnh của chất thơ ấy trong hồn người.
- Nhưng dư âm của khát vọng thì còn vang vọng mãi bởi nó là yếu tố cơ bản để “ Gióng lên
cái gì đó còn ở trong tương lai” như Nguyễn Tuân nhận xét. Trong bóng tối này, có một thứ
ánh sáng lạ. Đó không phải là ánh sáng của đoàn tàu mà chính là ánh sáng được đốt lên từ
khát vọng da diết của những đứa trẻ.
- Văn Thạch Lam rõ ràng là thứ văn của sự quan sát bên trong: nhìn thấy bản chất của sự
vật và miêu tả nó trong chiều sâu tâm lý.
- Văn Thạch Lam giản dị, tự nhiên, nhưng rất giàu sức gợi.
- Nhưng chắc chắn Thạch Lam đã thành công trong “ hành trình phát hiện những bí mật của
tâm hồn thơ trẻ”, trong việc khắc chạm vẻ đẹp và thân phận của chúng.