Professional Documents
Culture Documents
Yêu cầu: Viết chương trình thể hiện tính kế thừa, xây dựng menu với các chức năng sau. Vẽ sơ đồ cây kế thừa
Yêu cầu: Viết chương trình thể hiện tính kế thừa, xây dựng menu với các chức năng sau. Vẽ sơ đồ cây kế thừa
Giao dịch đất: Mã giao dịch (chuỗi), ngày giao dịch (ngày, tháng, năm) (kiểu chuỗi), đơn giá (kiểu số), loại đất, diện tích (kiểu số):
Giao dịch nhà: Mã giao dịch, ngày giao dịch (ngày, tháng, năm), đơn giá, loại nhà (cao cấp, thường), địa chỉ, diện tích:
Nếu là loại nhà cao cấp thì: thành tiền = diện tích * đơn giá.
Nếu là loại thường thì: thành tiền = diện tích * đơn giá * 90%
Yêu cầu: Viết chương trình thể hiện tính kế thừa, xây dựng menu với các chức năng sau.
Vẽ sơ đồ cây kế thừa.
Thực hiện chức năng kiểm tra Mã giao dịch phải 5 ký tự, 2 ký đầu là chuỗi, trong đó ký tự thứ 1 là chữ “M”, 3 ký tự sau là số, các mã
số giao dịch không được trùng nhau, nếu nhập sai nhập lại
Thực hiện chức năng kiểm tra ngày giao dịch (ngày, tháng, năm) phải đủ 10 ký tự, có 2 dấu “/”, nhập sai nhập lại
Định dạng tiền tệ
Lưu ý: Bài toán phải thể hiện rõ xây dựng theo tính kế thừa, chương trình lỗi 0 điểm.
https://www.wattpad.com/story/215649985-super-sentai-oneshorts
https://www.videotoolbox.com/
https://w11.mangafreak.net/Read1_Hayate_The_Combat_Butler_233
https://www.wattpad.com/story/121329690-fanfiction-couples-super-sentai-
vietnamese-ver
_____________________________________________________________________
_____________________________________________________________________
Shun Kazami không mấy khi ăn kem không đồng nghĩa với việc cậu ghét kem. Đôi lúc,
người khác cũng có thể bắt gặp cậu đang thơ thẩn trên đường, tay cầm cây kem và nhâm
nhi nó với khuôn mặt lạnh tanh như thường lệ. Nhưng, nếu để ý kĩ một chút, bạn có thể
thấy cơ mặt cậu ta dãn ra, đôi ngươi lúc nào cũng ánh lên sự nghiêm nghị trở nên hiền
hoà hơn và tinh thần cậu ta cũng dường như thoải mái hơn nhiều.
Shun không thích xác định một loại kem, cậu ăn bất cứ thứ gì cậu thích, đơn giản vì nó
làm cậu thấy dễ chịu. Cậu thích cái sự lạnh buốt mà nó mang đến, cái vị ngòn ngọt tan ra
nơi đầu lưỡi. Theo một cách nào đó, Shun nghĩ, đối với cậu, hạnh phúc đồng nghĩa với cô
đơn, mà lạnh thì luôn đi kèm với sự cô đơn ấy. Không hẳn là cậu tự cô lập mình, nhưng
cậu chưa từng cảm thấy có ai hiểu được cậu. Giống như những cây kem vậy. Người ta ăn
nó thì nhiều, nhưng ít ai bỏ qua vị ngọt mà ngẫm tới cái lạnh giá của nó.
Vào mùa đông, Shun Kazami luôn ăn kem nhiều hơn bình thường.
Điều này dần dần hình thành trong cậu như một thói quen, và rồi gần như thành nghiện.
Cứ đến mùa đông, lúc nào Dan và nhóm Brawlers cũng phải tròn mắt nhìn Shun suốt
ngày cứ dính lấy cây kem, dù bên ngoài tiết trời đang lạnh cắt da cắt thịt. Đến cả Ingram
– Bakugan thân thiết với cậu nhất sau khi Phoenix rời đi - cũng phải ngạc nhiên khi có
cảm giác Shun biến thành một con người khác.
Rõ ràng, sở thích ăn kem vào mùa đông thế này không phải do Shun, mà là do một người
khác.
Cô gái ấy, hiền lành và dịu dàng như nắng thuỷ tinh nghiêng mình trên phiến lá. Cô gái
ấy, trong sạch và thuần khiến như thiên thần. Cô gái ấy, hiền từ và mạnh mẽ đến kì lạ. Và
Shun yêu người ấy. Cậu yêu Alice Gehabich.
Alice thích ăn kem. Shun còn nhớ cậu đã từng rất bực bội khi Alice luôn ăn kem vào mùa
đông.
“Ăn kem mùa đông sẽ bị cảm đấy, có điên không?” Cằn nhằn
“Ăn đi, ngon lắm đấy” Nghiêng đầu “Mọi người cũng rất thích kem mà”
“Nhưng không ai ăn kem vào mùa đông cả. Trời lạnh thế này” Nhíu mày
Và kết quả của việc ấy là tình trạng của cậu bây giờ. Kem có tính chất gây nghiện, một
chân lí mới mà Shun chưa từng nghĩ sẽ có ngày mình lại nhận ra.
Dường như, Alice cũng cô đơn. Đó có lẽ là lí do tại sao Masquerade lại hình thành trong
người cô chứ không phải trong ai khác. Masquerade không cô đơn, chỉ là cậu ta không
định nghĩa được từ hạnh phúc. Còn Alice và Shun, họ hiểu được hạnh phúc, nhưng họ
không biết cách nắm lấy nó. Bởi xét cho cùng, cả hai cũng chỉ là con người ngốc nghếch
và luôn muốn có những thứ mình không bao giờ có được.
- Shun này, kem chảy mất rồi – Ingram nhảy phóc lên ngồi trên vai cậu.
- Hmn… - Shun lơ đãng nhìn cây kem socola đang tan ra trên tay mình. Hình như cậu
vừa mất tập trung một chút.
- Không hẳn… - Cậu đáp khẽ, mắt nhìn đăm đăm cây kem một hồi lâu trước khi cho nó
vào thùng rác.
Theo như cách người ta gọi, thì đó là bệnh tương tư. Nhưng Shun không nghĩ thế. Cậu
chắc chắc không tương tư bất kì ai. Cái kiểu như “Nắng mưa là bệnh của trời, tương tư
là bệnh của tôi yêu nàng” Shun rất ghét, gần như là khinh. Shun ghét những thứ tình cảm
sến súa như vậy, và Shun biết Alice cũng không đời nào như thế. Cô ấy quá dịu dàng và
thuần khiến hơn bất cứ kẻ nào trên thế gian, và tình yêu hai người dành cho nhau cũng
đẹp đẽ hơn bất cứ thứ gì, ít ra là Shun nghĩ thế.
Alice có những sở thích kì lạ. Cô thích búp bê giấy, thích ra đường vào trời mưa, thích
những thứ đơn giản mà nhiều ý nghĩa, thích ăn kem vào ngày trời lạnh rét. Đôi khi, Alice
đi lang thang tìm hình ảnh tượng trưng cho hạnh phúc và dừng lại ngẫm nghĩ về cái cô
đơn.
Shun yêu những khi Alice trầm tư như thế. Cô đẹp đến lạ. Vẻ đẹp thanh thoát nhẹ nhàng
tựa hồ như sương dần tan trong nắng sớm, mỏng manh như thể chỉ cần chạm nhẹ vào là
cô sẽ tan ngay. Shun sợ Alice biến mất. Dù Shun chưa bao giờ thừa nhận, nhưng thâm
tâm cậu hiểu rõ thế.
Shun không yêu đơn phương. Cậu biết Alice yêu cậu, nhưng Shun không biết lí do tại sao
Alice không nói ra điều đó. Cô làm cậu đôi khi trở nên hoài nghi với những suy nghĩ của
mình.
- Cậu lại muốn mua kem nữa à? – Ingram lắc lư người trên vai cậu, khẽ hỏi
Có lẽ cậu nghĩ về cô quá nhiều, quá nhiều để có thể nghĩ về bất kì điều gì trong cuộc sống
của cậu. Cậu nên quên. Nhưng Shun không thể. Cậu biết, cậu không thể làm gì để xua tan
hình ảnh cô. Gần như ám ảnh, nửa như tiếc nuối. Cái xúc cảm phức tạp ấy cứ day dứt mãi
trong đầu cậu, day dứt mãi không nguôi.
Shun chần chừ trước một cửa hàng nhỏ, sau đó bước vào. Cậu lướt nhanh qua những dãy
hàng hoá và dừng lại trước một tủ kem.
Shun không thích đồ ngọt, cậu thừa nhận thế và mọi người cũng thừa nhận thế. Nhưng,
Shun không cho rằng kem nằm trong phạm vi đồ-ngọt-đáng-ghét của cậu. Shun đôi lúc
thật muốn ghét bỏ Alice vì đã gán cho cậu cái sở thích kì quặc này.
Shun vớ tay lấy đại một mớ kem, thanh toán rồi nhanh chóng ra khỏi cửa tiệm.
Kem ngọt liệm và lạnh ngắt tan ra trong miệng cậu, buốt tới tận óc. Shun hơi nhíu mày,
thở ra dễ chịu. Cậu thích cái lạnh, nó làm đầu óc cậu như đóng băng và cậu chẳng còn
cảm nhận được thế giới nữa. Chẳng còn gì ngoài cái cô đơn và trống vắng bất tận. Bảo cô
đơn giống như một liều thuốc nghiện quả không sai. Gần như, cậu nghiện thật rồi, và cậu
chẳng muốn thoát khỏi nó.
Đứng lặng yên nghe gió thổi và thế giới chìm trong im lặng. Cố chống cự để thoát khỏi
cái cô đơn cũng không ích lợi gì. Đã sa vào rồi thì chẳng còn lối thoát nữa, đã im lặng rồi
thì làm sao lên tiếng được, đã chết rồi thì cũng sẽ tan vào hư vô. Liệu trên đời này, có
ai thật sự cần đến cậu?
Khi cả nhóm phát hiện Masquerade – kẻ thù của họ, chính là Alice – người mà cậu yêu,
Shun đã cảm thấy một chút hụt hẫng. Cậu không khóc, không đau khổ, không buồn bã,
không cười, chỉ đơn giản là hụt hẫng. Mường tượng như cả cơ thể và tâm hồn rơi tõm
xuống một vực sâu không đáy. Rơi, rơi, rơi mãi.
Cậu lẽ ra nên quên cô. Cậu lẽ ra nên ghét cô, căm thù cô, hận cô hay gì đó đại loại vậy.
Alice đau vì cô yêu cậu. Shun không thấy Alice khóc, nhưng cậu biết cô rất đau. Vậy mà,
tại sao, cậu không thể thoát khỏi nó? Chim trong lòng, liệu có ngày được tung cánh bay
lên bầu trời xanh thẳm? Gió bị ràng buộc, liệu có còn là gió tự do?
Cô đơn là tự do. Cậu bị ràng buộc bởi những xúc cảm hỗn độn không đầu đuôi, nhưng
cậu vẫn cô đơn. Không ai hiểu nổi cậu, cả người thân, cả bạn bè, cả cô, và cả chính bản
thân cậu. Cậu phủ định quá nhiều thứ để khẳng định lại một điều, trên tất cả, cậu chỉ là
một kẻ cô đơn.
Shun ngậm cây kem trong miệng, ngước lên nhìn trời. Ước gì cậu có thể bay, để đạt được
cái tự do muôn kiếp. Ước gì cậu đến được bên cô, để chìm vào cái cô đơn bất tận chỉ của
hai người.
“Không tệ”
“Ý tôi là kem cũng khá ngon đấy” Hươ hươ cây kem, giọng lạnh lùng
“Tớ đã nói rồi mà” Cười toe “Ăn kem vào mùa đông là ngon nhất”
“Chỉ có người ki quặc như cô mới thấy ngon thôi” Nhăn mặt
“Nhưng cậu cũng mới thừa nhận nó ngon còn gì?” Cười khúc khích
“Ờ thì…” Nhìn bâng quơ “Có lẽ tôi cũng kì quặc như cô”
Hai kẻ kì lạ. Hai kẻ cô đơn. Yêu nhau bằng một que kem ngọt ngào mà lạnh giá.
Shun thở dài, đáng lẽ ngay từ đầu cậu đã không nên yêu cô.
Và Shun lại ăn kem. Vị ngọt lịm tan hoà vào cái cô đơn trống rỗng. Trắng xoá bao trùm
thân thể gió và không cho nó bay nữa, giam cầm gió giữa cảm giác lạnh ngắt không tên.
Thì ra tình yêu và cô đơn cũng chẳng khác nhau là mấy.
Ăn kem vào mùa đông mới cảm nhận được vị ngon của nó, và cảm nhận được cả cái giá
buốt đến tận xương tuỷ, cái cô đơn ngập tràn trong đầu óc. Tách biệt khỏi thế giới và
chìm trong không gian riêng của mình, không gian riêng chỉ của cậu và cô, hình thành
nên bởi một que kem đầy dịu ngọt.
________________________________________________________________
Alice Gehabich thích mùa hạ, trong khi Shun Kazami thì không.
Một trong những lí do khiến Shun không chịu đựng nổi mùa hạ là thời tiết thất thường
của nó. Đôi khi, thời tiết ngày hạ đang vô cùng oi bức đến nổi người ta cảm thấy cảnh vật
trước mắt đang nhoè đi và bản thân như đang tan ra khi ánh nắng gay gắt xuyên qua cơ
thể, rồi đột ngột sau đó lại là một cơn mưa bất chợt đổ đến, trút xuống mặt đất từng làn
nước nổi bọt trắng xoá, làm người ta giật mình không tìm được chổ trú.
Và trên hết, Shun rất ghét mỗi khi vô tình bắt gặp Alice đứng dưới cơn mưa, không ô
không mũ, với ánh mắt không rõ cảm xúc hướng về nơi xa xăm nào đó giữa màn mưa.
Shun lặng lẽ bước đi giữa dòng người đổ xô trên phố, cố tìm một chỗ râm mát nào đó để
tránh cái nắng đang đổ xuống đầu cậu. Shun không nghĩ mưa sẽ đến lúc này, ít nhất thì
dự báo thời tiết tối hôm qua đã nói như thế. Cậu không phải dạng người để tâm đến thời
tiết, nhưng phòng bị một chút vẫn tốt hơn.
Ingram cuộn tròn người trong túi áo cậu, chốc chốc lại ló cái đầu bé tí của nó ra ngó
nghiêng quan sát xung quanh, rồi lại nhìn lên biểu cảm lạnh lùng cố hữu trên gương mặt
cậu con trai tóc đen xinh đẹp. Đôi mắt hổ phách vẫn nghiêm nghị như thường lệ, nhưng
Ingram dường như có thể cảm nhận được có chút thay đổi tận sâu nơi đáy mắt ấy.
Shun đang nghĩ về Alice, cô gái tóc cam đầy dịu dàng mà cậu đã yêu.
Shun tấp vào mái hiên của một cửa hàng tiện lợi. Đưa tay quệt mồ hôi trên trán, Shun
chỉnh lại chiếc áo sơ mi trắng với viền cổ màu xanh đã trở nên xộc xệch khi cậu chạy.
Tiếng thở hắt đầy khó chịu thoát ra từ con người vẫn cố giữ vẻ lãnh cảm của mình.
“Shun-kun, chào cậu” Cô gái mỉm cười với chiếc ô màu cam nhạt trên vai
“Cô rảnh rổi quá đấy, tôi tự về được rồi” Xua tay. Lạnh lùng bỏ đi.
Đằng sau bóng dáng đang khuất dần của người con trai với dáng cao gầy, là cô gái xinh
đẹp với nụ cười nhạt và đôi mắt nâu trong vắt.
Cứ như cô đơn.
Shun tặc lưỡi. Cậu vốn định trú ở đây một lúc, nhưng bất giác chẳng hiểu tại sao cậu lại
không muốn nữa, và nhanh chóng rảo bước về nhà.
Shun bị ám ảnh bởi quá khứ. Bị ảm ảnh bởi cô. Alice hiện về trong kí ức Shun đôi lúc lại
vô cùng rõ nét như thể cô đang đứng trước mặt cậu vậy, nhưng lại đứng giữa màn mưa
nhoà nước. Mái tóc cam dính bết lại, rủ xuống hai bờ vai. Mưa trượt dài trên gương mặt
thanh tú và đôi mắt trong vắt như pha lê, tưởng chừng như hai hàng lệ dài đang rơi ra từ
cặp mắt ấy. Đầy ám ảnh.
Mưa là thứ tẩy sạch ô uế trên trần gian. Vậy với một con người không chút tạp niệm như
Alice, mưa có thể tẩy sạch cái gì?
Vì thế giới này là một nơi chứa đầy giả dối, những thứ quá trong sạch và đẹp đẽ như thế
thật sự không thích hợp chút nào.
Shun không nghĩ bản thân cậu là một người tốt. Cậu không phải kiểu người rảnh rỗi đến
mức thấy chuyện bất bình là ra tay giúp đỡ như những vị anh hùng xuất hiện trên các bộ
phim và câu chuyện. Cậu đơn thuần chỉ là một con người bình thường, xem việc tập
luyện nhẫn thuật và chiến đấu với cương vị một brawler như một nghĩa vụ, phần cũng vì
yêu thích, không phải vì muốn bảo vệ thế giới hay cái gì tương tự vậy. Shun không phải
anh hùng, càng không phải một đứa trẻ thuần khiết như pha lê.
Shun không biết Alice có thật sự trong sáng như bề ngoài hay không. Nhưng ít ra trong
mắt cậu, Alice vốn dĩ không thuộc về thế giới này.
Shun còn nhớ cậu đã từng rất hay bỏ quên ô và gặp những cơn mưa bất chợt kéo đến.
Mưa giăng trắng xoá cả mặt đường, đổ ập xuống những giọt thuỷ tinh như thể ông trời
đang muốn trút hết gánh nặng trên vai mình xuống nhân trần. Mưa chạm vào mặt đường,
vỡ tan thành ngàn mảnh với màu trắng đục ngầu, xoá nhoà cả một khoảng kí ức mơ hồ
của Shun. Cậu chỉ nhớ rõ nhất trong những cơn mưa ấy, là người con gái luôn rất dịu
dàng đến bên, đưa ô cho cậu. Dù cậu có tử chối bao nhiêu lần đi nữa, thì cô vẫn luôn đến
bên cậu vào những ngày mưa như thế.
Cậu thật sự không hiểu làm cách nào Alice luôn tìm thấy cậu, cứ như một Vũ đồng nữ
nhìn rõ mọi thứ trong ngày mưa.
Và nụ cười của Alice luôn dịu dàng đến mức Shun đôi lúc lại thấy nhói lòng.
Shun thầm ước, hoặc cô đừng bao giờ tồn tại, hoặc đừng thuần khiết đến thế. Nếu Alice
giống như những cô gái khác, có ghen tuông, có ích kỉ, có độc ác, có tạp niệm vấy trong
tâm hồn, hoặc ít nhất là có giả tạo, thì Shun hẳn đã không ghét mưa đến thế.
Ngẫm lại thì, có khi điều mà Shun sợ chính là một ngày phát hiện ra tất cả sự thuần khiết
đó là do Alice dựng nên. Cậu đã bị thu hút bởi đôi đồng tử màu nâu trong vắt ấy, bị mê
hoặc bởi sự chân thật đến rợn người ấy. Cả trong cơn mơ, cậu nhìn thấy Alice mà tưởng
như nhìn vào một tấm gương, sáng bóng không chút tì vết. Soi vào đấy, Shun nhận ra con
người cậu thật chẳng như nhiều người nói.
Nếu mưa đem Alice đi, thì Shun hi vọng mưa sẽ để cậu lại. Dù cậu yêu cô, nhưng Shun
không thể kềm lại được sự sợ hãi của mình. Nói đúng hơn là hoài nghi. Shun hoài nghi về
bộ mặt thật của cô gái tóc cam rất đẹp ấy. Shun không nhớ cậu đã nghĩ thế nào khi biết
Masquerade chính là Alice. Cậu biết Masquearde có suy nghĩ riêng của cậu ta, và cậu ta
cùng Alice giống như hai cá thể tồn tại độc lập nhưng cùng một chủ thể. Nhưng, Shun
mong muốn chí ít thì một phần của Masquearde cũng là Alice. Như thế, mọi chuyện sẽ rõ
ràng, Alice sẽ không phải là viên ngọc trong suốt và vô cùng đẹp đẽ, và Shun sẽ biết
được cậu có thật sự yêu cô hay không.
Với Shun, tình yêu của cậu và Alice là một điều rất mơ hồ, nhưng cũng vô cùng rõ ràng.
Rõ đến mức đôi khi Shun nhầm tưởng đó là một bức tranh được vẽ nên, y tạc như thật
nhưng vẫn là giả.
Ingram đã ngủ say tự lúc nào không biết. Nó đã mơ thấy gì mà lại nói về mưa như thế?
Shun nhìn vào túi áo mình, khoé môi đột nhiên kéo thành một nụ cười vô nghĩa. Đôi mắt
hổ phách khẽ khép lại, tiếng thở dài nhẹ nhàng thoát ra. Shun đưa tay quệt mồ hôi trên
trán mình, làn da trắng của cậu dưới sức nóng của mặt trời đỏ dần lên. Bỏng rát.
“Shun-kun này, mưa sẽ rửa trôi thế giới đấy” Đung đưa người. Mỉm cười.
“Vũ đồng nữ sẽ mang mưa cuốn tất cả những thứ dơ bẩn ra khỏi nhân gian” Đưa tay ra
trước. Nghiêng đầu.
“Thế gian toàn là giả dối thôi, không rửa nổi đâu” Trả lời. Không nhìn lên.
“Không đâu. Mưa sẽ rửa trôi hết đấy. Cả thế giới sẽ biết mất trong mưa”
Im lặng.
Cười.
“Cô không phải Vũ đồng nữ” Nghiêm túc. Hổ phách và nâu giao hoà.
Rốt cuộc, nếu có rửa trôi, mưa sẽ đem Alice về trời, và dìm cả thế gian vào đáy địa ngục.
Con người vấy bẩn vốn dĩ không xưng đáng để được lên thiên đường.
Liệu Thiên Chúa có đồng ý tha tội cho cả nhân gian này không, khi mà con người đã
phản bội lại tình yêu của Người?
Shun ngừng lại trước cổng nhà, đôi mắt hổ phách lạnh lùng nhìn đăm đăm vào bầu trơi
xanh ngắt cô đọng. Cứ nghĩ đến việc mưa sẽ bất chợt rơi xuống từ những khối đặc sệt
trắng toát đến đáng tởm ấy, Shun chỉ muốn phá nát bầu trời.
Liệu Alice có biết được không, rằng cơn mưa mà cô yêu làm cho cậu đau đớn đến dường
nào?
Liệu Alice có biết được không, rằng đôi mắt trong sáng hơn pha lê của cô làm cậu rơi vào
hố sâu không lối thoát?
Liệu Alice có biết được không, rằng cậu sẽ níu giữ cô lại nhân gian dù phải trả giá cả
cuộc đời này?
.
.
_____________________________________________________________________
-Runo à, câ ̣u có muốn đi xem phim với tớ sau giờ học không?
Mô ̣t giọng nói cắt ngang dòng suy nghĩ của Runo.Cô ngước lên, nhìn cô bạn màu mắt
sôcôla và mái tóc cam xõa bồng bềnh đang đứng cạnh bàn của mình :
-Xin lỗi nha Alice,hôm nay...không được rồi. Ukm,câ ̣u biết đấy,mình phải...
-Không sao,mình quên mất. Câ ̣u cũng đừng quá buồn. Kitaru mà biết chắc chắn sẽ không
vui đâu. Alice nói,giọng hơi ngẹn.
Runo không đáp,mà hình như không muốn nói thì đúng hơn. Cô cần yên tĩnh mô ̣t mình.
Thâ ̣t lạ so với mô ̣t cô gái tomboy mà bọn con trai ai cũng nể sợ. Chỉ trừ có...
"Rầm"
Á...á...á...
Tiếng hét kinh hồn của bọn con gái làm cả lớp 10a giâ ̣t thót,nhìn về phía cửa,nơi có đám
đông hồi nãy. Mô ̣t tên nhóc tóc nâu xù,đôi mắt rực lửa đang đứng. Hắn ta lia mắt khắp
nơi và dừng lại chỗ Runo. Hắn bước tới,đạp mô ̣t chân lên ghế cô và gác tay lên đó.Alice
nhăn mă ̣t,vỗ nhẹ vào vai bạn mình.Runo chẳng quan tâm,chỉ nhìn hắn,liếc như muốn nói
rằng " Hôm nay không rảnh,mai chuẩn bị nhiều cơm hô ̣p vào.Nhớ mang theo băng y tế"
Như có thần giao cách cảm, hắn ta hét lên :
-Nè,Runo,lũ con trai tụi này đã thua và mất nhiều hô ̣p cơm. Dù không biết cô là quỷ hay
người nhưng tôi sẽ thắng và bắt cô phải thua. Hahaha...
Tên này,điên à.
~~~~~
Ào..ào..ào...
Mưa rồi,làm sao đến đó đây...
-Nè,cô có muốn đi ké không?
Thì ra là hắn,Đanma kuso,tên hồi sáng. -Được thôi,coi như câ ̣u ga-lang. Runo bình thản
trả lời.
Đi chung mô ̣t chiếc dù,mưa trắng xóa,trời lạnh lùng thổi từng cơn gió,bắn những giọt
nước mưa lên mái tóc và làn da của Runo.Vào mô ̣t ngày mưa như vâ ̣y,cô đã đánh mất thứ
quan trọng của đời mình. Không hiểu sao lúc đó cô lạ bướng bỉnh đến vâ ̣y.chỉ vì mô ̣t câu
nói vô tư từ câ ̣u mà cô đã giâ ̣n mà bỏ về. Để rồi cuối cùng,cô đã mãi mãi không gă ̣p được
câ ̣u ấy nữa. Mãi mãi...Mày thâ ̣t ngốc Runo..
-Way,kẹp tóc đẹp đó. Hì,thâ ̣t chẳng hợp với người ham đánh nhau,nóng nảy,tham ăn như
cô.Hahaha...
Hắn..tên chết bằm này,dám nói thế...
-Ek, liên quan gì đến câ ̣u,có cần phải...
Hơ..vừa nói vừa ngước lên,Runo đã thấy ánh mắt màu đỏ dịu lại,nhìn cô mỉm cười. Thâ ̣t
sự rất... dễ thương. Hắn ta... Rồi Runo cảm thấy mă ̣t mình đang nóng lên, tim đâ ̣p...nhanh
hơn thì phải.
"Á...á...á,Runo, mày đang nghĩ cái quái gì vâ ̣y?? Hừ,đúng là mình đi chung với hắn rồi
lây lun cái bê ̣nh điên của hắn,thiê ̣t tình..."
-Hầy,cô nói phải gì? Mà thôi, đến nhà tôi rồi,cho cô mượn cây dù để về,không thôi mai
ốm lại không phân thắng bại được. Hahaha...Hắn ta nói rồi nhanh chóng khuất bóng sau
cây hoa anh đào. Runo khẽ thở dài,hướng về phía sân thượng toà nhà Kita,nơi định mê ̣nh
của hai người.
-A,phải mang đồ ăn cho mấy đứa nhóc đã chứ. Runo hét toáng lên.
~~~~~
-Các bạn ơi,Đanma kuso và Runo misaki lớp A quyết chiến kìa! Cả trường xôn xao hẳn
lên,học sinh đổ ào ra sân bóng,nơi mà hai kẻ : Đan-anh hùng,hotboy của trường
Tokaido,nổi tiếng là học giỏi,vô địch karate toàn thành,cũng đẹp trai,nhưng nhiê ̣t huyết
và hơi...ngốc xít.
Người thứ 2, Runo-nữ tướng,hotgirl, nóng như lửa và cũng khá tomboy. Hai nhân vâ ̣t "tai
tiếng" này sắp xảy ra trâ ̣n đấu tay đôi để dành..hô ̣p cơm. Đó là phần thưởng mà Runo đạt
được sau mỗi trâ ̣n đấu. Nhưng riêng với Đan thì trâ ̣n nào cũng hoà,nên hôm nay,sẽ là trâ ̣n
quyết định đây!
Chap 2 :
(Runo)
Từ trong lớp bước ra,tôi đã thấy vây quanh sân bóng là cái đầu của hơn 400 học sinh và
những tiếng hò hét om tai mà tôi nghĩ chỉ có cuô ̣c thi đấu thành phố mới có. Mà cũng có
cái gì đâu mà làm dữ vâ ̣y? Thâ ̣t là... Được rồi,lần này mình phải thắng. Không thể để thua
tên chết bằm đó được.Nếu thua thì thâ ̣t mất mă ̣t cao thủ karate như mình. Hừ,hãy chuẩn
bị tinh thần đi, Kuso Đanma!
-Chào buổi sáng,Runo. Bạn khoẻ chứ? Hôm qua trời mưa to quá mà bạn hình đâu có
mang dù. Ủa,mà chiếc dù đó của bạn hả?
Thì ra là Alice,làm tôi hú hồn,tưởng thầy cô lên hỏi chuyê ̣n đám đông đó chứ (quên nói
Runo là hô ̣i phó hô ̣i học sinh, Đan là hô ̣i trưởng nên hai người mới có cuô ̣c thi này,vì lũ
con trai thua hết nên phải nhờ đến Đan nhà ta! )
Ờ,phải ha,còn phải trả dù cho hắn ta nữa. Mà công nhâ ̣n hắn cũng tốt quá nhỉ ? Hôm
qua...ưkm,không hiểu sao tim mình cứ đâ ̣p thình thịch thế nhỉ? Chẳng hiểu...là sao nữa!
Dù sao cũng phải cảm ơn hắn. Nhưng mình không vì thế mà nhường hắn đâu!
-Đi thôi,Runo-chan,mọi người đợi lâu quá nản rồi kìa!
-À,ờ,đi thôi! Tôi đáp,mắt nhìn theo bàn tay búp măng,trắng nõn nà của Alice. Ấm quá,tay
bạn ấy thâ ̣t ấm áp.Phải rồi,Alice là người bạn thân thiết nhất của mình. Bạn ấy vừa xinh
đẹp,hòa đồng,học giỏi nhưng lại rất ngây thơ. Ba,mẹ và anh của Alice đều mất trong mô ̣t
vụ tai nạn cách đây tám năm,cô phải sống với ông ngoại ở Nga và sau đó chuyển về đây.
Alice là người duy nhất biết chuyê ̣n của mình và Kitaru. Thâ ̣t may mắn vì bạn mình là
Alice - thiên thần của trường Tokaido.
-Hello,Runo. Chuẩn bị tinh thần chưa? Mấy lần trước tôi nể tình cô là con gái nên
hòa,giờ thì không có chuyê ̣n đó đâu! Ha...ha...ha..ha....
Hừ,vừa mới đă ̣t chân xuống sân thì đã nghe cái tiếng nói kinh khủng của hắn rồi. Kuso
Đanma. Thế mà lúc nãy mình còn nghĩ tốt cho hắn nữa chứ. Thâ ̣t xấu hổ khi nghĩ là hắn
không như bọn con trai trường này.
-Hừ,cần gì câ ̣u phải nhường chứ,coi thường Runo này quá.Hôm nay tôi sẽ câ ̣u biết thế
nào là " trèo cao té đau" đồ "mèo khen mèo dài đuôi" !
-Nói hay lắm,chuẩn bị chưa cô bé?
(ĐAN)
Khỉ thâ ̣t,đầu mình làm sao thế này? Đã vâ ̣y còn khó thở nữa chứ. Dù sao cũng không thể
thua cô nhóc được. Let'go, Đan!
-BẮT ĐẦU!!!
Ngay sau khi trọng tài thông báo bắt đầu,cô ta đã nhanh chóng tung mô ̣t cú đá vào mă ̣t
tôi,được đấy còn hơi châ ̣m so với kĩ năng của tôi. Lũ kia bắt đầu nhốn nháo vì tưởng tôi
dính đòn.Nhưng nhanh chóng,tôi ngửa đẩu sang mô ̣t bên,kịp thoát khỏi bàn chân cô.
Runo không đá thành công lâ ̣p tức xoay người,cúi xuống gạt chân tôi. Do không chú ý
nên tôi ngã nhưng kịp thời không đễ người chạm đất.
-Khá đấy,sẵn sàng đón nhâ ̣n đòn tiếp theo.
Nói rồi Runo biến mất. Theo quan sát,tôi nhanh chóng nhâ ̣n ra cô đang chạy với tốc đô ̣
cực nhanh quanh tôi. Chết tiê ̣t,cơn đau đầu làm tôi không thể tâ ̣p trung được. Tôi đành
làm theo phản xạ,nhắm mắt lại và bắt đầu tâ ̣p trung,định hướng vị trí cô ta. Ngay sau đó
vài giây,mô ̣t cơn gió đang quâ ̣t thẳng vào gáy tôi. Mở mắt và xoay người ra sau,tôi đưa
tay đỡ bàn tay cô đang từ trên cao xuống. Thì ra cô nàng đã nhảy lên từ lúc tôi nhắm mắt
lại và tấn công từ phía sau. May mắn là đỡ được nếu không tôi chết chắc. Đám đông Ồ
lên,cô ta mỉm cười rồi nhanh chóng đưa chân ra đằng sau rồi đá thẳng vào chỗ sơ hở của
tôi - bụng.
(RUNO)
Hừ,do không còn tay để đỡ đòn nên hắn ta dùng đầu gối chă ̣n chân tôi. Biết là hắn sẽ thả
tay ra và lô ̣n nhào lùi về sau nên tôi đã giữ tay,không cho hắn có cơ hô ̣i thoát.
Nhưng...sao mă ̣t hắn đỏ thế nhỉ? Mà còn thở dốc nom rất mê ̣t mỏi nữa chứ? Hắn ta sao
vâ ̣y?
-Sơ hở rồi,cô bé,thi đấu phải tâ ̣p trung chứ?
-Ơ,hả..???
Chết thâ ̣t,do mải suy nghĩ nên hắn đã nắm lấy tay tôi,lâ ̣t ra sau,còn chân thì đã vô hiê ̣u
hóa từ bao giờ. Nhưng tôi vẫn còn chân cơ mà. Tôi ngoắc chân ra sau,kẹp lấy chân
hắn,do mắt đà nên hắn ngã xuống và...kéo cả tôi.
"Bịch" Tôi nhắm mắt lại và đến khi mở ra thì thấy hắn đang ôm tôi trong tay.Quan trọng
là mă ̣t đối mă ̣t,chỉ cách nhau vài cm. Tôi ngạc nhiên,sau đó sau hổ bâ ̣t đứng dâ ̣y, đá cho
hắn mô ̣t cái.
-Này,tính nằm đến khi nào đây?NÀY!
Hắn ta vẫn nhắm mắt và thở gấp. Theo phản xạ,tôi vô ̣i ngồi xuống sờ lên trán hắn. Và...
-Không xong rồi! Tôi hét to- gọi cấp cứu đi!NHANH LÊN!
Chap 3.1 :
Đã 30' từ lúc Dan bất tỉnh nhưng Runo vẫn chưa hết bàng hoàng. Cảm giác lúc sờ vào
trán câ ̣u mà giâ ̣t mình,người Dan nóng như lửa,mă ̣t đỏ gay và thở gấp. Lúc đó đầu óc
Runo trống rỗng,tay chân run lẩy bẩy như mình chính là Dan vâ ̣y! Cô chỉ biết hét toáng
lên và kêu người gọi cấp cứu. Không hiểu sao lúc Dan được lên xe và vào phòng cấp cứu
thì bất chợt Runo cảm thấy...tim của mình...đau quá! Hình ảnh Kitaru phút cuối làm trái
tim cô tan nát,nước mắt trực trào ra. Không,cô không muốn mất đi người nào nữa. Thần
chết đã cướp anh trai cô-Noraki và cả Kitaru,hai người con trai quan trọng của đời cô.
Hai người đã quá đủ rồi! ...Làm ơn...đừng mang Dan đi...câ ̣u ấy là...niềm an ủi của
tôi...Xin đừng mà...
~~~~
Runo được Alice đưa về nhà vì không muốn cô lo lắng. Mă ̣c dù không có lỗi với Dan
nhưng Runo đã dằn vă ̣t cả đêm.Cô bé tomboy ngày nào giờ ngồi bó gối,úp mă ̣t vào đó
mà khóc làm Alice lòng đau như cắt và cũng không kém phần ngạc nhiên. Alice còn nhớ
lúc Runo biết Kitaru không qua khỏi,cô nhóc đã khóc như mưa.Lúc đó,hình ảnh Runo 3
năm trước đến giờ Alice vẫn nhớ. Không...không giống như lúc Kitaru mất,thâ ̣m
chí...cảm xúc bây giờ của Runo mãnh liê ̣t hơn gấp nhiều lần. Tại sao? Chẳng lẽ...
-Alo,nhà Misaki nghe...
-Runo,Alice đây. Bạn ổn chứ? À,Dan khoẻ rồi,câ ̣u ấy...
-Tút...tút...tút...
*Đi rồi sao? Câ ̣u đã khác rồi,Runo.Điều đó tốt cho câ ̣u hơn là cứ vương vấn Kitaru*.
Alice nở nụ cười...có phần chua chát...
Tại bê ̣nh viê ̣n Sio,lầu 2 phòng 51
"Cạch" ..."Rầm"
(RUNO)
-DAN,TỈNH RỒI HẢ?
-Này,câ ̣u định phá cái bê ̣nh viê ̣n này đấy à? Ờ,cám ơn,tui khoẻ.
Câ ̣u ấy...đây rồi...khuôn mă ̣t...phù,cảm ơn trời. Nếu mà Dan có mê ̣nh hê ̣ gì,hây!!
-Này,khoẻ hẳn rồi thì mai nhớ đi học đấy. Trường mình tổ chức lễ hô ̣i Sakura,tôi và câ ̣u
có trách nhiê ̣m quản lý lễ hô ̣i. À,chúng ta cũng được tham gia đó.ukm,cám ơn câ ̣u chuyê ̣n
cây dù nha,chắc tại dầm mưa mà câ ̣u ốm,phải không? Ơ..Dan,làm gì mà câ ̣u ấy đăm
chiêu vâ ̣y? Mình nói gì sai hả? Làm gì có chứ? Hay là tại hắn còn mê ̣t,ukm...
-Nek,câ ̣u đã rất lo lắng cho tớ đúng không? Hehe....Này,đừng nói là...nhok thích ta rồi đó
nha!
Thình thịch...thình thịch... Cái...cái quái gì thế này,lại nữa rồi. Hứ,ừ,đúng là mình rất lo
lắng cho hắn,khóc vì hắn và...cả ngu ngốc lấy kẹp tóc của cô ôm vào mà cầu nguyê ̣n
nữa...Nhưng chuyê ̣n mình thích hắn thì...khuya đi.
-Nà,ông mới ốm dâ ̣y đầu óc còn "sảng" đúng không. Tôi mà thích ông á? Chắc mă ̣t trời
mọc ở đằng tây quá!
Đúng,không bao giờ. Nhưng...mình đã rất vui khi biết hắn khoẻ lại..ukm...
( Dan)
Cô nàng cũng biết chọc gan người khác đấy. Tưởng tôi không biết chuyê ̣n của cô sao?
keke. Đợi đó,tôi sẽ biết bí mâ ̣t không bâ ̣t mí của cô!hehe...
(Runo:hơ,lạnh gáy quá,cảm rồi,hix!)
~~~~
(Alice)
-WOW,Lễ hô ̣i Sakura năm nay lớn quá ha,Runo!
Hôm qua quả là mô ̣t ngày mê ̣t nhoài. Nhưng bù lại lễ hô ̣i giúp mình xả hơi. Không khí
thâ ̣t nhô ̣n nhịp.Đèn đóm mờ ảo.Hàng hoá cũng nhiều quá.Ai mă ̣c Yukata cũng đẹp hết
trơn á!Tốt thôi!
-Uh,Yukata của bạn đẹp lắm đó. Công nhâ ̣n màu tím hợp với Alice thiê ̣t đó, nhìn bạn như
thiên thần vâ ̣y!
Runo nói,mă ̣t rạng ngời hạnh phúc. Quả không hổ danh là hotgirl,ăn mă ̣c rất đẹp.Bô ̣
Yukata màu hồng hoa văn hoa anh đào thâ ̣t vừa vă ̣n với Runo. Nhưng dù sao mình cũng
thấy màu vàng hợp với Runo hơn.
-Qua đó xem đi,Alice!
(RUNO)
Tôi kéo Alice qua chỗ hồ nước. Ôi,đẹp quá đi! Tổ chức lễ hô ̣i vào buổi tối quả là quá
tuyê ̣t. Ủa, nhắc mới nhớ, tên Dan đâu nhỉ. Á...Á...Á...trời ơi,nổ con mắt tui rùi. Trời đất
qủy thần ơi!Hắn-DAN mă ̣c bô ̣ Yukata đỏ chói. Kinh khủng quá.Hừ,thế mà đám con gái
cứ bám theo. Ơ,mình...mình.... đang ghen à?
-Nà,làm gì đến trễ vâ ̣y? Không phải ông có chuyê ̣n muốn nói sao HẢ??
Dan lúc bấy giờ mới thoát được lũ con gái bám đuôi. Hắn đỏ tía tai mă ̣t mày vô ̣i vàng xin
lỗi tôi.
-Xin lỗi cô,ukm,nè,cái này coi như quà xin lỗi đi!
Nói ra hắn chìa tay đưa cho tôi chiếc vòng cẩm thạch có khắc chữ KxM. Thâ ̣t sự tôi
chẳng hiểu gì cả! Nhưng tôi thấy...rất hạnh phúc!
-Cám...cám ơn!
Vừa dứt câu,hắn đã kéo tay tôi về phía công viên gần trường học.
-Này,câ ̣u...có thể kể cho tôi nghe chuyê ̣n của câ ̣u và...Kitaru được không?
HẢ...?? Hắn nói mình và Kitaru sao? Sao...sao hắn biết??
-Alice nói đó. Câ ̣u có kể cho tôi nghe. Cứ coi như là...kể cho bạn thân đi. Xin lỗi vì chạm
vào nỗi đau của câ ̣u.
-Được thôi,nếu là Alice nói cho câ ̣u thì tôi biết cô ấy tin tưởng câ ̣u. Tôi sẽ kể.
Chap 3.2
3 năm trước. Toà nhà định mê ̣nh
(RUNO)
Ào...ào...ào...ào...
-Anh hai,cho em xin lỗi,tại em,tất cả là tại em. Tại em ngu ngốc mới lừa anh.
Hu...hu...hu...
-Này,cô làm cái gì ở đây vâ ̣y,trời đang mưa to lắm đó.
Ai? Ai vâ ̣y? Tại sao lại ở đây? Mà mình đứng đây thì liên quan gì đến hắn chứ. Hiê ̣n tại
mình đang rất đau khổ. Anh hai ơi ! Em hại chết anh rồi...
-Tôi đoán cô đang có chuyê ̣n buồn và có ý định tự tử chứ gì? Đừng dại dô ̣t thế chứ cô
nhok dễ thương! Kể tôi nghe đi,biết đâu tôi giúp được.
Câ ̣u ta...sao biết mình tính tự tử chứ. Mà nói mình dễ thương à? Đồ ngốc! Người muốn
chết ai còn quan tâm đến điều đó. Lúc này lòng mình đau như bị cắt ra từng khúc,nước
mắt không thể dừng được. Ai có thể chia sẻ với mình chứ? Anh ta...nói thâ ̣t ư? Runo a
̀,nói ra đi,đằng nào cũng chết,nói cho nhẹ lòng...
-Được thôi.
Kí ức tràn về,ngày đó,tôi chỉ là mô ̣t con nhok lớp 7. Vì nghi ngờ anh trai không cùng máu
mủ nên không thương mình,Runo misaki-vâng,chính tôi đã lâ ̣p kế hoạch chứng minh. Tôi
rủ anh mình đi biển,sau đó nhảy xuống chỗ sâu nhất,giả vờ như sắp chết đuối,vẫy và kêu
cứu. Thâ ̣t không ngờ,anh ấy đã nhảy xuống mà không lấy phao cứu hô ̣. Tôi được
cứu,nhưng anh tôi...anh ấy đã không ngại bản thân đưa tôi lên bờ.Tôi không biết rong
biển đã bám chân anh ấy và.Anh hai thâ ̣t ngốc,trước khi bị sống biển cuốn đi lại thản
nhiên nhìn tôi mỉm cười mà nói "Sống tốt nha em gái"...Gia đình tôi đã đi tìm mà không
tìm được xác anh. Chính tôi,RUNO MISAKI này đã giết người,giết anh trai mình khi anh
mới 18. Hahahaha.
-Anh thấy tôi chết có sai không?Đó,giờ nói đi,anh giúp được gì? Nếu không thì để tôi
chết!-tôi nói,giọng khinh khỉnh.
-Nếu chỉ vì thế mà đòi chết thì cô đúng là ngốc! Có chết thì anh cô cũng không sống lại
đâu,chỉ khổ thân bố mẹ thôi!
HƠ...Anh ta...nói tất cả mô ̣t cách bình thản. Anh hai...huhu..anh ơi...
Ơ...anh ta đang xoa đầu mình ư...giống anh quá...
-Đừng mang ý nghĩ ngu xuẩn đấy nữa. Về đi,tôi đưa cô về.
-Cảm ơn,không cần đâu. Mà tên anh là gì? Anh có thể nói...
-Kitaru kimura.bye.Tôi về đây. Đừng khóc. Không có nước mắt trong cơn mưa đâu.
Đó là lần đầu tôi gă ̣p câ ̣u ấy.Đôi mắt hổ phách và mái tóc nâu xù. Thâ ̣t không ngờ tôi và
câ ̣u lại học cùng lớp. Nhà hai đứa cách nhau vài căn.Hoàn cảnh của câ ̣u cũng không tốt
hơn tôi. Đồng cảm khiến từ đó thường rủ nhau đi học,đi chơi rồi thân nhau lúc nào không
hay. Lớn lên thì tình cảm tôi dành cho Kitaru càng nhiều. 3 tháng sau câ ̣u phải nhâ ̣p viê ̣n
vì bị ung thư giai đoạn cuối. Kitaru giấu tôi,nói là bị ốm. Không ngờ vì thế mà tôi đã giết
Kitaru.
Vào sáng sớm của hôm định mê ̣nh,tôi mang đồ ăn đến cho kitaru. Câ ̣u ấy nhìn đống đồ
ăn rồi sững sờ. Nhưng câ ̣u ấy ăn hết,không còn gì.
-Nè,câ ̣u thiê ̣t là...làm mình lo gần chết. Nếu thèm lắm thì mai mình mang tiếp cho.-tôi
háo hức nói.
-Không cần đâu,về đi,mai có bài kiểm tra đó. Đồ bà chằn! Lêu!
*HẢ?Câ ̣u ta thâ ̣t quá đáng. Cất công tới tâ ̣n đây. Được thôi!*
-Đồ đô ̣c ác. Tôi nguyền cho câ ̣u chết đi.Hứ.
Nói rồi,tôi bỏ về. Tôi không hề biết đó là lần cuối tôi gă ̣p Kitaru.
"Runo hả? Alice nè,tối nay 7 giờ lên sân thượng nơi câ ̣u gă ̣p Kitaru ấy. Câ ̣u ấy có chuyê ̣n
muốn nói"
Tin nhắn của Alice Chuyê ̣n gì nhỉ? Hầy,dù sao cũng phải xin lỗi vụ hồi sáng. Mình thâ ̣t
là...
Trời không sao ư,chắc sắp mưa rồi. Sao giờ mà chưa đến nữa?
"Cạch"
-Đến rồi hả? Kita...Ủa,sao lại là câ ̣u,Alice. Kitaru đâu?
-Câ ̣u...đọc cái này đi.
Giọng Alice sao thế nhỉ ?Tên này...có cần phải thư từ nghiêm trọng vâ ̣y không?
Hả? Tạm biê ̣t sao?
"Gửi Runo
Vẫn khoẻ chứ? Chuyê ̣n sáng nay câ ̣u không có lỗi đâu. Ưkm,lá thư này khi đọc được thì
mình đã không còn tồn tại nữa. Mình...xin lỗi đã nói dối câ ̣u. Mình...bị ung thư giai đoạn
cuối. Đồ ăn câ ̣u mang khiến mình sock dữ dô ̣i vì những thứ đó mình không ăn được. À
mà câ ̣u nên dịu tính lại,con gái gì mà như...con trai. Tă ̣ng Runo cái kẹp tóc này cho nữ
tính ha. Mà nếu câ ̣u "ế" thì Kitaru này sẽ cưới câ ̣u. Xin câ ̣u đừng khóc vì mình. Không có
nước mắt trong cơn mưa đâu
Kitaru kimura"
_____________________________________________________________________
ShunxAlice. Fic này Alice sẽ đễ tóc ngắn qua gáy và hơi ngang bướng do mô ̣t số
chi tiết trong Fic. Sau này mới để tóc dài. Mọi người thông cảm!
Chap 1 part 1 :gă ̣p gỡ.
-Alice,tuy con đã là ác qủy nhưng cũng chỉ là tâ ̣p sự thôi.Vì vâ ̣y con phải hoàn thành
nhiê ̣m vụ ta giao.Miki,thú địa ngục nhỏ này sẽ giúp con. Nhớ,không được có bất cứ tình
cảm nào với hắn ta,nhất là Tình Yêu !
-Vâng,thưa nữ hoàng địa ngục tối cao Shemi !
~~~~
"Mẹ xin lỗi,Shun"
"Không mẹ ơi! Làm ơn! ĐỪNG!"
PHẬP...Tách...tách..
A...a...a...a...a...a....
Mẹ....KHÔNG...!!!
Reng...reng...reng...
Hả? Lại là mơ sao? Giấc mơ tê ̣ hại.Đau cả đầu...!
-Này Shun,đi mua đồ ăn đi! Câ ̣u lại gă ̣p ác mô ̣ng à,oáp...!_Mô ̣t giọng nói con trai phát ra
từ chiếc giường phía trên,có vẻ vẫn còn ngái ngủ.
-Ngủ tiếp đi ! Tớ rửa mă ̣t xong sẽ đi.
Cô ̣p...cô ̣p...cô ̣p...
"Tại sao đến giờ mình vẫn mơ thấy nó chứ? Đúng là ác mô ̣ng,kiểu này chắc phải vào
bê ̣nh viê ̣n tâm thần quá"
-Này câ ̣u trai kia ơi,chỉ đường giúp lão đến nhà ông Yama được không?_Ông lão chắc đã
ngoài 80,mái tóc bạc trắng,lưng còng và tay cầm mô ̣t cái túi xách nhỏ.Nhìn ông có vẻ rất
mê ̣t mỏi.
Shun quay lại nhìn ông bằng că ̣p mắt hổ phách lạnh lùng,khẽ nhíu mày,sau đó quay ngoắt
đi,nói :
-Xin lỗi,tôi đang mê ̣t,không giúp ông được! (sock 0_0")
Câu nói của Shun làm ông lão ú ớ trong khi Shun bình thản bước đi.
Vù...vù...Phạch.... cô ̣p.
-Này,tên tóc đen kiêu ngạo kia! ông ấy chỉ hỏi đường thôi mà!
Giọng nói làm Shun thoáng ngạc nhiên."Hả? Ai thế kia,cô ta...mới từ trên trời rơi xuống
sao? Không...không phải! Cánh...trên lưng cô gái đó có đôi cánh màu đen trên lưng.Ở vai
còn có con thỏ màu xám nữa chứ! Kì lạ,khinh dị! Ai vâ ̣y?" Bây giờ trong đầu Shun đang
hiê ̣n diê ̣n mô ̣t đống hỗn tạp.Về đứa con gái tóc cam ngắn kì lạ đó.Nhưng bề ngoài câ ̣u
vẫn thản nhiên,không hề có chút bối rối.
-Ông cứ đi thẳng sau đó rẽ phải tới ngôi nhà màu tím. Đó là nhà ông Yama ạ!_Cô gái
hăng hái chỉ đường trong khi ông lão gâ ̣t đầu mỉm cười nói cảm ơn.Sau khi ông đi mất,cô
gái mới quay lại,đếm xỉa đến câ ̣u.Shun đang dựa vào tường,khoanh tay và nhìn cô.
-Nè,câ ̣u có phải Shun Kazami không?
Cô ta biết tên câ ̣u. Con người kì lạ.Shun gâ ̣t đầu trong khi cô gái tiếp tục chất vấn :
-Wow,hôm nay quả là mô ̣t ngày may mắn! Tôi là Alice,ác quỷ tâ ̣p sự. Con mèo này là
Miki,sứ giả địa ngục.
-Phải,ta là Miki. Ta dễ thương đúng không?_con mèo xám thích thú quẫy đuôi hình cung
tên,nháy đôi mắt đỏ rực.
Đến lúc này Shun mới ngớ người. Mèo...không phải thỏ sao? Xấu xí! Cô ta...Alice là ác
quỷ sao? Chuyê ̣n quái qủy gì vâ ̣y nè???
Chap 2 part 2 :
"Cô Alice đó...nói mình là ác qủy sao? Nhìn cô ta đâu có giống! Nhưng tại sao cô biết tên
mình chứ? Chẳng lẽ nào...??! Phải rồi,đã 5 năm rồi sao?"
Cạch
-Sao về muô ̣n vâ ̣y,Shun? Ủa,cô gái nào kia? A...a...a...a...a...Cô ta có cánh kìa!!!_câ ̣u bạn
cùng phòng Shun hét lên, có vẻ thích thú hơn là sợ hãi.
"Hừ,biết thế nào câ ̣u cũng làm ầm lên. Mà sao cô ta cứ theo mình hoài vâ ̣y?"
-Mình ra ngoài đây. Đồ ăn sáng ở trên bàn đó._Shun đã khuất sau cánh cửa trước khi hai
người còn lại kịp nghe. Alice thoáng ngạc nhiên nhưng sau đó vô ̣i vàng đuổi theo.
Cô ̣p...cô ̣p...cô ̣p...
Tiếng bước chân của Shun trên con đường nhỏ lát đá tạo nên âm thanh thâ ̣t não nề.
"Thần chết(ác quỷ) à? Hừm,đã 5 năm kể từ lúc mình gă ̣p tên dị thần đó. Hắn nói năm
mình 18,ác mô ̣ng sẽ mô ̣t lần nữa sẽ tái diễn. Lúc đó thâ ̣t sự mình rất sợ và đã cố gắng
thay đổi nó. Chẳng lẽ điều mình làm là vô ích sao? Khỉ thâ ̣t! Hử!"
-Này,sao cô cứ theo tôi hoài vâ ̣y? Mục đích của cô là gì?_Shun lên tiếng khi biết có
người theo dõi mình.Quả là người có óc quan sát nhạy bén. Mô ̣t bóng người núp ở cô ̣t
điê ̣n bước ra :
-Ô! Cuối cùng cũng lên tiếng rồi. Tôi thâ ̣t đãng trí,quên nói với anh. Mục đích của tôi là
làm cho anh-kẻ may mắn,gă ̣p bất hạnh.À,tôi cũng phải thực hiê ̣n điều đó với con người
tôi gă ̣p. Khi nhiê ̣m vụ thành công,tôi sẽ là thần chết thâ ̣t sự. Thế nào,hiểu chưa?_Alice
nói mô ̣t tràng trong khi Shun thản nhiên lắng nghe.
"Vâ ̣y là rõ rồi.'Cơn ác mô ̣ng' đó chính là cô ta. May mắn ư? Phải rồi. Có ai biết trong kí
ức mình là cả mô ̣t tuổi theo đẫm máu. Bất hạnh...cái từ ấy đã đi theo mình từ lâu rồi. Gia
đình,bạn bè,người thân...mình đã mất tất cả rồi. Còn gì bất hơn chứ! Không có gì cả..."
-Này Alice!Câ ̣u ta hoảng sợ ra mă ̣t rồi kìa! Hành đô ̣ng thôi. Cho hắn ngắm lan can bê ̣nh
viê ̣n. Câ ̣u sẽ trở thành thần chết. Nhanh thôi._Miki nói thầm vào tai Alice,nở nụ cười chết
chóc trên khuôn mă ̣t đáng yêu.
-Chờ đã...Miki!!
Alice vô ̣i vàng ngăn càng nhưng đã quá trễ. Mèo địa ngục Miki đã hành đô ̣ng.Toàn thân
nó phát ra mô ̣t thứ ánh sáng màu xám kì dị. Như có sức mạnh vô hình,chiếc xe máy gần
đó bay thẳng lên trời.Khi chỉ còn là mô ̣t chấm nhỏ,chiếc xe rơi xuống,nhắm thẳng vào
Shun. Có lẽ do mải suy nghĩ,không để ý xung quanh nên Shun không hề phát giác ra
nguy hiểm...
-Shun,cẩn thâ ̣n! Trên đầu anh kìa!
Tiếng hét của Alice làm Shun giâ ̣t mình,ngửa mă ̣t lên nhìn và tính nhảy ra nhưng...cả cơ
thể câ ̣u như bị hoá đá,không tài nào nhúc nhích được.Trong khi chiếc xe đang rơi với tốc
đô ̣c khủng khiếp...
"Không xong rồi ! Anh ta bị linh trùng trói chă ̣t rồi. Làm sao đây??? Có cách rồi...Đến
mức này phải liều thôi..."
Vụt...Xoẹt...
RẦMMMM...
Chiếc xe đã rơi. Âm thanh thâ ̣t khủng khiếp.Khói bụi mịt mù. Người dân bắt đầu tâ ̣p
trung và bàn tán xôn xao...
Bụi tan.Khuôn mă ̣t mọi người đã bắt đầu tím tái. Chiếc xe đã nát bét (nghê ̣ thuâ ̣t phóng
đại ^_^),khiến mă ̣t đường lõm mô ̣t. Và...dưới đống sắt vụn đó là...Alice!!!
~~~~
E...Ò...E...Ò...E...Ò...
-Đưa bê ̣nh nhân này vào phòng cấp cứu.Mau lên!_Vị bác sĩ đứng tuổi gọi hai nữ y tá
đang đẩy Alice nằm trên cáng,bất tỉnh và máu không ngừng chảy. Và...đôi cánh đã biến
mất...
Khi Alice đang phẩu thuâ ̣t,Shun đứng đó,bần thần. Những gì xảy ra thâ ̣t khủng khiếp.
Chiếc xe rơi xuống khi câ ̣u không thể cử đô ̣ng. Lúc đó,câ ̣u đã rất hoảng sợ. Đến lúc chiếc
xe rơi xuống là lúc câ ̣u thấy mình đang đứng tại chỗ của Alice và...Câ ̣u vẫn không tin cô
đã cứu mình.Vì cô muốn làm câ ̣u bị thương mà.Phải,Shun biết chính Alice đã làm.
Nhưng...tại sao???
2 tiếng sau
-Ai là người thân của Alice Gehabich xin mời vào._Cô y tá từ phòng cấp cứu đi ra cất
tiếng.
Cạch. Shun bước vào. Alice đã hồng hào trở lại. Cô đang đùa giỡn với Miki. Và...điều đó
làm câ ̣u bớt lo. Biết cô ổn và cần nghỉ ngơi,Shun quay đi và không quên nói :
-Cảm ơn.
Alice mỉm cười trong khi Miki bắt đầu cằn nhằn.
-Sao câ ̣u dại dô ̣t thế hả? Sao lại dùng thuâ ̣t hoán đổi để cứu đồ vô ơn,lạnh lùng đó. May
mà nữ hoàng đã cứu câ ̣u. Nếu không hâ ̣u quả khó lường. Nè,chỉ còn 4 ngày nữa,nếu
không hoàn thành nhiê ̣m vụ câ ̣u sẽ..._Mèo Miki bắt đầu xanh mă ̣t.
-Yên tâm đi ! Lần sau tớ sẽ không đô ̣ng lòng trắc ẩn nữa. Sẽ sớm thôi mà._Alice nói,mỉm
cười thích thú. Kế hoạch đã bắt đầu rồi.
Chap 4 part 2 :
Công viên giải trí vào buổi sáng thâ ̣t tuyê ̣t vời. Và còn tuyê ̣t khi bắt đầu bằng mô ̣t chuyến
đi chơi ở đây. Có lẽ do hôm nay là ngày đă ̣c biê ̣t (với ai đó),nên khách đông hơn thường
ngày. Những anh chàng khoác cho mình bô ̣ cánh lịch sự,mỉm cười hạnh phúc khi được
sánh vai với các cô nàng xinh đẹp mang những bô ̣ váy să ̣c sỡ đầy màu sắc. Khuôn mă ̣t họ
rạng ngời hạnh phúc. Alice đã không sai khi hẹn Shun đi chơi ở đây,vào mô ̣t ngày trời
đầy nắng. Mô ̣t người vốn khép kín và lạnh lùng như Shun cũng cảm thấy hạnh phúc khó
tả. Nhất là khi thấy nụ cười của Alice. Không hiểu sao câ ̣u lại đồng ý đi chơi, dù biết
đang ở trong tầm ngắm bắn của cô. Phải chăng có thứ gì đó thúc đẩy,có thể là...niềm tin
tưởng về ai đó chăng?
Phải công nhâ ̣n rằng hôm nay Alice nhìn rất đẹp. Bô ̣ váy màu tím nhạt có chấm hoa nhỏ
nhìn thâ ̣t phù hợp với cô. Mái tóc cam xoã ra,đính trên đó chiếc nơ nhỏ màu hồng phấn.
Trông không khác gì mô ̣t thiên thần. Kì lạ là đôi cánh,nó đã biến mất.Thay vào đó là mô ̣t
chiếc balo nhỏ. Có ai ngờ rằng Alice lại là ác quỷ chứ?
-Nè Shun, anh có muốn chơi cái đó không? Nhìn vui quá đi! À không,trò kia vui hơn. Đi
thôi!
Alice nói,vẻ mă ̣t háo hức, không ngừng lắc mạnh cánh tay Shun. Cả khu giải trí như sôi
đô ̣ng hẳn lên bởi cô nàng. Shun cũng vâ ̣y. Trong giây phút câ ̣u như quên hết những suy
nghĩ hiê ̣n diê ̣n trong đầu. Miễn sao thấy...Alice vui.
Cả hai cùng nhau đi dạo và quan sát mọi thứ xung quanh bằng că ̣p mắt tò mò. Alice vui
vẻ chạy trước. Shun bước theo sau,lă ̣ng nhìn theo. Đang đi thì dây giày của Shun bị tuô ̣t
ra,không may câ ̣u đạp phải và hơi chúi người về phía trước. Đúng lúc đó,Alice quay
người lại và...mô ̣t nụ hôn. Phải, sự cố khiến hai người đã kiss nhau (điều tg muốn,hehe).
Khoảng thời gian 5s,không dài nhưng khiến cả hai sửng sốt,sau đó xấu hổ quay mă ̣t đi,ai
nấy mă ̣t đỏ bừng,đầu...bóc khói,tim đâ ̣p loạn nhịp. Nhưng đối với người như Shun,do quá
bất ngờ nên sau đó â ̣m ờ có vẻ rất ngượng ngùng. Cảm giác lạ...cho cả hai...
Alice do quá bất ngờ và xấu hổ không biết phải làm gì thì mô ̣t bàn tay kéo cô chạy về
phía hàng anh đào gần đó. Là Shun. Khi đã yên vị trên ghế đá,họ vẫn chưa nói với nhau
lời nào. Không muốn im lă ̣ng mãi, Alice cất tiếng phá tan sự ngượng ngùng của cả hai.
-À,ờ, tôi...hồi nãy...ưm...coi như là...Mà,tôi có chuyê ̣n muốn hỏi anh.
-Ưm,tôi hiểu. Cứ coi như là sự cố đi. Cô muốn hỏi chuyê ̣n gì?_Shun nói trong khi tim
câ ̣u đang phản đối lại câu trả lời.
-Tôi...xin lỗi khi gợi lại chuyê ̣n cũ. Mẹ anh,tại sao lại mất? Bà ấy còn trẻ mà!
Câu hỏi của Alice cứ như tiếng sét giáng thẳng vào tai Shun khiến câ ̣u như hoá đá. Đã lâu
câ ̣u không muốn nhắc đến quá khứ đau buồn đó.Nhưng Shun lại...cười, hay câ ̣u không
muốn Alice nhìn thấy mình khóc?
-Tôi...Được thôi,nếu cô muốn. Mẹ tôi từng nói khi mô ̣t người muốn biết quá khứ của
mình thì người đó đáng tin tưởng vì họ quan tâm tới mình. Vả lại,biết đâu, khi tôi kể sẽ
giúp cô trở thành thần chết cũng nên. Coi như là tôi giúp cô.
Shun và Miki đã lên tới sân thượng. Hình ảnh Alice mờ dần,đôi cánh đã biến mất và
tóc cô dài ra...ngang lưng.
-Alice lúc trước đó. Trở lại như cũ có nghĩa là...Huhuhu...
Không,không được...
-ALICE_Shun nói gần như hét. Alice đã quay mă ̣t lại. Nhìn cô vẫn đẹp như thiên thần.
Nhưng thiên thần...sắp phải ra đi...vĩnh viễn.
-Tại sao lại làm thế? Alice! Giá như cô cứ làm tôi bất hạnh,thì cũng không sao.
Nhưng...tại sao cô lại lừa dối tôi? Sao không nói với tôi ngay từ đầu chứ? Tại sao???!
-Shun...Thâ ̣t ra ngay từ đầu,tôi đã không muốn hại anh. Ngay sau khi biết được quá khứ
anh,tôi quyết định không hành đô ̣ng nữa. Vì...anh đã quá đau khổ rồi. Tôi không thể...
-Vì vâ ̣y mà quyết định ra đi mãi mãi sao? Tưởng làm vâ ̣y thì tôi sẽ vui sao? Ngốc!_Shun
nói,cúi gầm mă ̣t. Mình thâ ̣t vô dụng. Lúc đó,sao lại giống nhau vâ ̣y. Không thể nào!!!
-Ưm,mă ̣t trời sắp lă ̣n rồi. 10s nữa thôi.
Sao??? 10s...Làm sao có thể? Mình phải làm gì đó...
10 ...
-Hãy xem tôi là quá khứ,và hãy quên tôi đi,Shun!
9...
-Đồ ngốc,làm sao mà tôi có thể chứ?
-Alice,huhu...đừng đi mà...
8...
-Xin lỗi Miki vì đã nhốt câ ̣u. Tớ yêu câ ̣u nhiều lắm...
-Huhuhuhu...Alice!
7...
-Tôi muốn nói với câ ̣u, Shun. Tôi rất mến câ ̣u,thâ ̣m chí là...hơn thế nữa...!
6...
Không,Alice,không thể...
Bất hạnh...mình phải bất hạnh. Cô ấy mới không biến mất...
5...
Bịch...bịch...bịch....
-Shun,đừng! Đừng đâ ̣p đầu vào tường nữa mà,đừng mààà!
...Máu chảy...
4...
-Làm như vâ ̣y cô sẽ không biến mất,phải không?
3...
Alice ngồi khụy xuống,toàn thân bắt đầu biến mất...
2...
Không được sao? Không thể nào! Mình chưa nói...
-Huhuhuhu... Mă ̣t trời ơi đừng lă ̣n mà...Nữ hoàng ! Làm ơn cứu Alice...
1...
-VĨNH BIÊ ̣T.
KHÔÔÔNNNGGG..... ALICEEEEEEE......
...Mă ̣t trời lă ̣n... Như nước mắt rơi...Sẽ vĩnh viễn mất đi...người mình yêu quý...
-Hơ...mình...
Hả? Giọng nói đó...
-ALICE! Câ ̣u_Miki hét to,vui sướng khi thấy Alice không tan biến.
Shun ngã khuỵ xuống khi mă ̣t trời lă ̣n. Tâm hồn câ ̣u đã rơi xuống vực thẳm không
đáy,không ánh sáng. Quá khứ tái diễn lần nữa...Nhưng... giọng nói đó...ngửa mă ̣t lên.
Alice đang ngồi,không biến mất...
-Hiểu rồi, nữ hoàng đã nghe thấy tớ nói và cứu câ ̣u trước khi mă ̣t trời lă ̣n.May quá Alice
câ ̣u không sao!
(Nữ hoàng: Hả?)
Miki à mô ̣t tiếng rồi nói.
-Không. Tớ hiểu rồi.
Shun cất tiếng rồi chạy tới ôm Alice vào lòng...
-Tớ đã gă ̣p bất hạnh rồi!
-Hả? Shun,ý câ ̣u là..._Alice ngạc nhiên khi nghe Shun nói vâ ̣y...
-Câ ̣u là người quan trọng đối với tớ. Câ ̣u biến mất,nghĩa là tớ đã gă ̣p bất hạnh rồi. Vì
thế...câ ̣u sẽ không tan biến nữa! (Bất ngờ chưa ? ^ ^)
"Phải,câ ̣u ta nói đúng!"
-Ơ...Nữ hoàng địa ngục._Alice và Miki đồng loạt lên tiếng. Shun nghe thấy,nhưng câ ̣u
chỉ im lă ̣ng nhưng vẫn ôm chă ̣t Alice như sợ bà ta bắt cô đi mất ( xấu hổ quá!)
"Alice,phút cuối con đã hoàn thành nhiê ̣m vụ. Vì vâ ̣y con sẽ trở thành thần chết. Nhưng
có vẻ con nên trở lại thành con người,như thế sẽ tốt hơn. Miki,từ giờ trở đi,ngươi sẽ đi
theo Alice và có quyền ban điều ước cho con người. Giờ ta đi đây."
-Nữ hoàng,cảm ơn người nhiều lắm.
Giọng nói biến mất cũng là lúc trời tối và ánh đèn của toà nhà nơi ba người đang ngồi
sáng lên và tạo thành mô ̣t khung cảnh tuyê ̣t đẹp...
-Anou,Shun...Câ ̣u có thể...buông tớ ra được không?_Alice nói,cô ngại khi Shun ôm cô
nãy giờ. Nhưng thâ ̣t sự Alice cảm thấy rất vui. Vòng tay này...thâ ̣t ấm áp...cô muốn ở
trong vòng tay này...mãi mãi...
Shun bừng tỉnh,lấy lại vẻ lạnh lùng,từ từ đứng dâ ̣y và kéo tay Alice đỡ cô dâ ̣y.
-Này câ ̣u! Ôm đủ chưa? _Miki nói,giọng kèm chút giâ ̣n dỗi và bực dọc. Shun hiểu ra và
đi chỗ khác. Ngay lâ ̣p tức,Miki sà vào lòng Alice,cười nói vui vẻ. Vâ ̣y là tốt rồi.
-Alice,câ ̣u ổn không? Chúng ta về thôi! Hoshi đi du học rồi. Giờ tớ ở mô ̣t mình. Tớ nghĩ
tốt nhất câ ̣u nên đến nhà tớ.
-Uk.Shun này,"người quan trọng" nghĩa là...
-Là người hắn yêu á!
-Phải. Alice,câ ̣u...có đồng ý làm bạn gái tớ không?
-Tớ...ừm..._Alice đỏ mă ̣t và hạnh phúc nói không thành lời.
Tiếng cười vang lên...
...Cha,mẹ,Shita,cuối cùng thì con cũng tìm được rồi ánh sáng của con rồi...mọi người yên
tâm...
...Có những con đường không thể giao nhau...
Anh và em tưởng chừng như không gă ̣p lại...
Nhưng cuối cùng trên con đường đã chọn...
Chúng ta đã gă ̣p nhau...mô ̣t lần nữa...
_____________________________________________________________________
Chap 2.2
Chiếc xe đi khuất cũng là lúc Mira rảo bước về nhà. Lần này cô có vẻ cẩn thâ ̣n hơn
nhưng Mira vẫn lo lắng và...sợ. Kéo theo đó là bao nhiêu mâu thuẫn từ sáng đến giờ. Từ
mô ̣t nơi gần đó,ánh mắt xám tro lạnh lùng nhìn theo bước chân cô,trên môi là nụ cười
nửa miê ̣ng...
Mă ̣t trời đứng bóng cùng lúc Mira về đến nhà. Trên khuôn mă ̣t xinh đẹp của cô đã lấm
tấm mồ hôi và nhìn cô có vẻ mê ̣t mỏi. Từ nhà cô đến trường không xa nhưng phải mất
mô ̣t tiếng Mira mới về đến nơi. Vì mới chuyển đến đây khoảng 3 nên chưa biết và nhớ
hết các con đường ở khu này đối với Mira là mô ̣t cực hình ( vì hay đi lòng vòng). Khá vất
vả,nhưng dù sao Mira cũng thấy vui. Ít ra ở Tokyo này còn có hoa hồng,loài hoa cô yêu
thích. Và tất nhiên, hai anh em sống ở nơi này không phải vì lý do nào khác. Trốn tránh
sự miê ̣t thị của dòng họ.
Bản thân Mira đã quá mê ̣t mỏi trước sự khắc nghiê ̣t của dòng họ. Cô muốn tránh xa họ.
Càng xa càng tốt!
Mira mở cửa. Tiếng "cạch" vang lên khô khốc nhưng cũng đủ phá tan sự yên tĩnh của
ngôi nhà. Bên trông tối đen như mực. Ánh sáng ở ngoài khi Mira mở cửa ùa vào,nhưng
chỉ sáng mờ.Im lă ̣ng. Thi thoảng lại nghe tiếng nước chảy "tách,tách". Vẫn im lă ̣ng.
"Có thể anh hai chưa về.". Mira thầm nghĩ,cố gắng thở bình thường. Nỗi sợ hãi nhen
nhóm trong cô. Mira tự trấn tĩnh mình. Cô bắt đầu mò mẵn trong bóng tối. Cô cần tìm
công tắc điê ̣n. "Nó ở đâu nhỉ,hình như là ở gần đây".
Bỗng...
"Cô ̣p!"
Mira vấp phải vâ ̣t gì đó, té chúi xuống.
"Ui da! Đau quá đi! Hở,ai lại để cái chổi ở đây vâ ̣y?"
Mira gượng dâ ̣y,xuýt xoa,tay xoa xoa mắt cá chân. Mă ̣t nhăn lại vì đau và...tức,miê ̣ng rủa
thầm tên ăn ở bừa bô ̣n nào đó! =.=".
Mô ̣t lúc sau Mira mới thích nghi được với bóng tối,cô bắt đầu...lết đi dạn dĩ hơn. Vẫn
chưa nhìn thấy được gì. Mira thò tay vào că ̣p lấy điê ̣n thoại và bâ ̣t lên. Sáng nhưng mờ.
Mira lia khắp bốn phía.
Kia rồi! Cái công tắc ở gần cầu thang. Mira hớn hở.
"Bịch ! "
"Hình như mình nghe thấy tiếng đô ̣ng gì đó,chắc là..." Mira giâ ̣t mình.
-Anh hai,phải anh không?
Mira lên tiếng. Không có tiếng trả lời. Mira đã ngấm sợ.
"Bịch ! "
Lại là tiếng đô ̣ng đó,mình sợ quá! Mira run run. Cô từ từ chiếu ánh sáng từ điê ̣n thoại về
phía đó. Bóng người vụt ra và bước từ phía cô. Ánh sáng chiếu thẳng vào mắt hắn. Hắn ta
lấy tay che lại.
-Ngư..ngươi là ai? Mira nói,giọng sợ hãi.
Hắn thả tay xuống. Mira giâ ̣t bắn người,miê ̣ng lắp bắp không thành lời,mồ hôi chảy ra
từng giọt. Đầu óc trống rỗng.
Hắn,trời ơi, quái vâ ̣t. Mă ̣t hắn nham nhở những vết bỏng. Ngay trên mắt trái hắn là mô ̣t
vết sẹo kéo dài. Hắn nhìn cô. Ánh mắt màu đỏ điên dại của mô ̣t dã thú.
Mira run bần bâ ̣t,mắt mở to nhìn hắn. Cô buông thả tay cầm chiếc điê ̣n thoại. Dưới ánh
đèn,mô ̣t dáng người nằm dài dưới chân hắn,máu chảy rỉ ra. Bàng hoàng,Mira miê ̣ng lắp
bắp. Cô sợ hãi tô ̣t cùng,đầu óc quay cuồng. Chẳng lẽ người nằm dưới đó là...không! Anh
hai!!!
Mắt Mira đã ầng â ̣ng nước. Hắn từ từ bước về phía Mira. Cô cảm thấy hắn đang thở
mạnh. Hắn bước mô ̣t bước. Cô lùi mô ̣t bước. Đến khi
phía sau là mô ̣t bức tường,không thể lùi được nữa. Mira dựa lưng vào tường,mắt nhìn
thẳng vào vâ ̣t đang sáng loá trên tay hắn.
Hắn ở ngay trước mă ̣t cô. Mira run rẩy, nói không thành tiếng. Cánh tay hắn từ từ vung
xuống...
-ÁÁÁAAAAAAAAAAAA!!!!!!!!!.
Mira hét lên. Cùng lúc tay quơ lấy cây chổi ném thẳng về phía trước. Hành đô ̣ng vô
thức trong lúc vâ ̣t sáng chói nằm sát mái tóc cam long lanh...mồ hôi.
"Bốp"
-Ui da! Chơi gì kì vâ ̣y?
Trúng rồi. Mắt nhắm mắt mở, Mira nhướng người ngồi dâ ̣y.Đôi tay gầy bám sát tường.
Sau tiếng "bốp" là...giọng nói của mô ̣t đứa con trai. Phải,nó phát ra từ chỗ của "hắn".
Nghe quen quen. Kê ̣,có vẻ hắn ta đang đau. Phải đi báo cảnh sát.
Ý nghĩ sáng loá trong đầu óc,nhưng mù mịt trong hành đô ̣ng. Điê ̣n thoại di đô ̣ng của
Mira đang nằm dưới chân hắn. Xung quanh thì tối om. Và điều quan trọng hơn là hắn đã
ngồi dâ ̣y và cô không tài nào nhúc nhích được.
Nghẹt thở.
Áp sát.
Hắn...đối diê ̣n với khuôn mă ̣t sợ hãi,mất hồn không chút sinh khí của đức con gái mắt
mèo ấy.
Sáng.
Mắt mèo nhắm tịt lại.
Cái thứ ấy giáng xuống.
Không thể làm gì nữa. Không thể. Ba...mẹ ơi! Anh Keith!!! Khôngggg!!!
"Phụp"
"...Trong giây lát,hình ảnh câ ̣u bạn nhỏ của tôi bỗng hiê ̣n về. Câ ̣u ấy đang mỉm cười với
tôi. Có phải...tôi đã chết rồi không?"
-Em làm cái gì mà như thằn lằn đứt đuôi vâ ̣y hả?
Ủa,giọng nói đó? Là anh hai.
Mira từ từ mở mắt. Có ánh sáng đô ̣t ngô ̣t làm đôi mắt xanh khó chịu. Nhấp nhấp hàng
mi,cô nhìn.
Đây là nhà mình mà,chẳng lẽ mình chưa chết sao?
"CỐP"
-Ui da,đau! Làm cái gì vâ ̣y hả?
Mira nhăn mă ̣t,xoa đầu. Có mô ̣t thứ gì đó bằng kim loại cứng cốc vào đầu cô. Đau.
Nhưng nó kéo cô về hiê ̣n tại.
Phía trước cô...mô ̣t bóng người.
Không phải chứ? Anh hai?
-Anh.,anh...sao anh ở đây vâ ̣y? Vừa nãy....ÁÁÁÁÁÁÁ! ANH BỊ LÀM SAO VẬY???
Mira hét lên kinh ngạc. Sao anh cô lại có những vết bỏng chứ?
-Em sao vâ ̣y,cái này hả?_Keith vừa nói vừa chỉ vào "vết bỏng "khắp người_Giống bị
bỏng lắm đúng không, thực ra chỉ là kem dưỡng da thôi.(ối trời ơi! )
Keith nói mô ̣t lèo,trong khi Mira thì chăm chú nhìn,miê ̣ng mở to hết cỡ vì sock. Bỗng đôi
mắt mèo nhìn vào mắt anh Keith,khó hiểu và lo lắng. Mắt anh Keith màu đỏ. Anh hai.
-Ơ,anh,mắt anh đỏ quá! Phải anh bị đau mắt đỏ không? Để em coi!
Vừa nói, cô vừa tiến lại gần người anh mình. Cô muốn xem anh có đau không.
-À,không! Mụn gỗ lúc cưa...à,đau mắt đỏ bình thường ấy mà,không sao! Em đừng lo.
Keith xoa đầu em gái mình,dụi dụi mắt. Mira thấy nhói trong tim.
Ơ,khoan đã! Mắt đỏ,toàn thân có "vết bỏng". Có lẽ nào? Anh Keith là hắn sao? Chính
xác.
Mira nghĩ thầm. Cục tức to đùng hiê ̣n ra trên mái tóc cam kia.
3s sau...
-Anh à,THẾ LÀ THẾ NÀO HẢ ??! TẠI SAO ANH Ở NHÀ MÀ LẠI KHÔNG LÊN
TIẾNG LÚC EM
GỌI? ĐÃ THẾ LẠI CÒN TẮT HẾT ĐIÊN ̣ ĐI HẢ? CÒN NỮA,LẦM LẦM LÌ LÌ TIẾN
LẠI GẦN EM LÀ SAO? HẢ? ANH GIẢI THÍCH ĐI!
Mô ̣t tần số kinh khủng nứt tường,đổ vách. Nhưng nạn nhân của tiếng hét này lại chẳng hề
gì. Thì ra tai gắn sẵn bông gòn!
Đã quá quen với những tình huống như vâ ̣y,Keith có vẻ bình tĩnh và dũng cảm khi đối
diê ̣n với cô em gái hung dữ của mình.
-Bình tĩnh em gái! Từ từ anh giải thích.
Thì ra là như vầy. Lúc Mira mở cửa vào nhà,lúc đó cúp điê ̣n nên không bâ ̣t đèn. Vì chán
quá nên Keith rút điê ̣n thoại ra,cắm tai nghe vào và...nghe.
Buồn miê ̣ng, anh chàng lấy hô ̣p sốt cà chua ra ăn. Nằn trên ghế sôfa,đắp chăn lại,nghe
nhạc,ngấu nghiến đồ ăn! Còn gì tuyê ̣t vời bằng!
Hây,đang ăn thì Mira mở cửa. Anh chỉ thấy ánh sáng mờ chứ không nghe rõ gì lắm.
Đúng lúc đang chuẩn bỉ ăn nốt tí sốt cà chua còn lại thì cô nàng rọi đèn ở đt làm anh
chàng giâ ̣t mình,đổ hết sốt ra chăn.hưc.
Tai phone gỡ ra,nghe tiếng mira gọi,anh vô ̣i vàng ngồi dâ ̣y,không ngờ chân dẵm phải
chăn và...té rầm xuống nền nhà.
Còn mọi chuyê ̣n về sau thì chắc ai cũng đoán được.
Còn vâ ̣t sáng loá ấy chính là cái muỗng để anh
chàng ăn sốt và dùng để...gõ đầu Mira! -_-!
o0o
Mô ̣t hồi lắng nghe anh hai mình luyên thuyên,Mira đã dần hiểu ra mọi chuyê ̣n.
Mô ̣t tí sợ hãi.,lo lắng...cô đô ̣c hoà theo nước mắt ăn sâu vào trong lòng cô.
Trong mô ̣t phút tuyê ̣t vọng,cô đã nhớ lại về ngày ấy...
1 phút im lă ̣ng trôi qua,không khí thâ ̣t căng thẳng.
Ai cũng có thể thấy rõ sự tức giâ ̣n của Mira. Nhưng không, cô im lă ̣ng và chôn chă ̣t trong
lòng.
-Anh hai,em đi nấu cơm. Tí nữa em có viê ̣c phải đi. Khoảng tối mới về. Anh ở nhà nha!
-Em đi đâu ?
-À,giải quyết mô ̣t số viê ̣c ấy mà.
Chap 3 gă ̣p gỡ
Trưa. Tokyo trời nóng như đổ lửa. Những tia nắng chói chang vô tình chiếu xuống,thiêu
đốt hàng cây,nắng vô cùng. Từ đâu đó,mô ̣t cơn gió nóng kéo tới,mang theo những hạt bụi
nhẹ bay lên từ đất...xoay vòng...rủ những chiếc lá còn trên cây.
Thổi vù.
Uốn lượn vài vòng rồi nhẹ nhàng đâ ̣u trên vai của đứa con gái đi đường. Nó dừng lại,đưa
tay hất chiếc lá. Rồi đi tiếp.
Nó-Cô gái tóc cam ngắn đút tay vào túi áo,lấy ra mô ̣t mảnh giấy nhỏ.Đôi mắt xanh lóng
nghóng nhìn xung quanh,thỉnh thoảng liếc vào dòng chữ trên giấy. Nhẹ nhàng luồn hai
tay ra sau ,cô hất ngược tóc lên. Sau lưng cô là chiếc áo đầy mồ hôi,có vẻ cô đã đi khá xa.
- Còn 10' phút nữa mới đến giờ. Thôi thì ra kia ngồi nghỉ đã._cô nhủ.
Tiến lại công viên gần đó,ngồi trên ghế đá xanh mát rượi,con mèo ngả đầu ra sau. Ánh
sáng khiến cô cảm thấy chói,đôi mắt xanh nhắm lại. Có lẽ vì quá mê ̣t mỏi nên cô gái
không để ý xung quanh.
Công viên chẳng được mấy người,chỉ lác đác vài că ̣p tình nhân,trên môi là nụ cười tươi
rói. Cô nghe thấy họ cười,nhưng không mở mắt ra nhìn,đơn giản vì nó mê ̣t,không muốn
quan tâm xung quanh. Chỉ muốn chợp mắt tí thôi.
Không biết là bao lâu.
Vài chú chim sẻ bay vụt qua,kêu "chíp,chíp" . Mô ̣t cơn gió thoảng. Mát rượi.
Nó nghe thấy tiếng bước chân tiến về phía mình,nhưng nghĩ chỉ là người qua
đường,không quan tâm.
Tiếng bước chân dừng lại,cùng lúc đó giọng nói của mô ̣t người nam vang lên
-Xin lỗi,cô là Mira Clay?
Cô gái tóc cam giâ ̣t mình bâ ̣t dâ ̣y. Trước mă ̣t cô,mô ̣t câ ̣u trai mái tóc hồng dựng
ngược,đôi mắt xanh cứng rắn nhìn vào cô. Mira hơi ngượng,cô hắng giọng rồi đáp.
-À,phải. Tôi là Mira.Anh là...
-Chào cô,tôi-Baron Imasi,quản gia nhà Grit._anh chàng cúi người,chào Mira.
Đôi mắt xanh giãn ra vì ngạc nhiên. Rồi như chợt nhớ ra điều gì,cô nhắm mắt lại mỉm
cười. Mira đứng phắt dâ ̣y,bước đến gần Baron,cô cúi người xuống,nhìn anh chàng,nói.
- Ra,tên đó sai anh đi đón tôi à?
Baron cười ngượng,anh biết cô đang nói đến ai. Nhưng anh không nói gì,đánh trống lãng.
-Muô ̣n rồi,mời cô lên xe. Chúng ta đến nhà Grit thôi.
Đoạn,anh lại cúi xuống,như muốn cô đi trước. Mira hơi tức giâ ̣n. Cô phồng hai má,hâ ̣m
hực bước lên xe. Anh đóng cửa xe lại. Bắt gă ̣p ánh mắt xanh lên vì tức. Cô quay phắt vào
trong,anh chàng gãi đầu,rồi cũng nhanh chóng bước vào xe,ngồi cạnh Mira.
Chiếc xe lăn bánh.
Toà nhà đó cao vô cùng,chiếc cổng sắt tự đô ̣ng mở khi chiếc xe từ từ lăn bánh vào.
Mira đưa mắt nhìn ra ngoài. Màu xanh của mắt long lên vì bất ngờ.Cô nàng nhoài người
ra gần cửa xe,ngón tay sờ lên tấm kính,mân mê thứ gì đó bên ngoài.
Nhà Grit-toà nhà lớn mà từ trước đến giờ Mira chưa từng thấy,nếu có thì cũng chỉ là qua
phim ảnh,chứ ở ngoài đời thì...đây là lần đầu đấy.
Kiến trúc của toà nhà như lâu đài của công chúa trong truyê ̣n cổ tích. Đường đi tới đó dài
đằng đẵng.Hai bên đường-đối xứng nhau,và đă ̣c biê ̣t hơn nữa...
Dưới những ánh nắng kia,hàng trăm,không,hàng nghìn bông hoa hồng đỏ! Rực cả mô ̣t
vùng trời và kéo dài đến tâ ̣n xa. Những nàng tiên áo đỏ ngả mình theo chiều gió,làm xao
đô ̣ng tấm thảm màu lửa ấy. Đài phun nước! To lớn quá! Mira áp sát hơn nữa. Cô nhìn
thấy những giọt nước như pha lê ấy phun ra cao ngất,rối tung toé khắp nơi. Mô ̣t vài giọt
còn rơi trên những tà áo đỏ ấy,mềm như nhung. Dưới ánh nắng,chúng đẹp và kiêu sa lạ
thường!
Chiếc xe đô ̣t nhiên tăng tốc tỉ lê ̣ thuâ ̣n với sự tiếc nuối của Mira. Đôi mắt xanh ấy vẫn
nhìn ra ngoài. Cô reo lên vì thích thú. Hàng hoa hồng ấy vẫn kéo dài tít tắp. Trong lòng
Mira cảm thấy vui vô cùng. Những bông hoa ấy,chúng như là tâm hồn của cô vâ ̣y.
Cô nàng tóc cam ấy cứ reo lên mà không biết rằng Baron đang rất khó chịu.
Lúc gă ̣p cô,anh có thể thấy sự cứng rắn trong đôi mắt mèo kia. Linh cảm cho anh biết cô
không tê ̣ như những đứa con gái trước đây-giả tạo và tham lam. Họ làm quen với câ ̣u chủ
anh chỉ vì vẻ ngoài điển trai và đống gia tài kếch sù nhà Grit. Nghĩ đến đây,đôi tay anh
bấu chă ̣t gối quần.
Anh biết câ ̣u Ace sẽ chẳng bao giờ để ý đến ai,vì có lẽ suốt đời này Ace sẽ chẳng quên
được cô ấy.
Nhớ lại lúc sáng,Baron đã thấy sự khác lạ trên khuôn mă ̣t vốn lạnh lùng cùng với đôi mắt
xám tro vô cảm kia. Ace kể về Mira với anh-người bạn duy nhất. Lúc đó cảm giác đau
nhói làm anh muốn gục ngã.
Nhưng anh không là gì cả. Câ ̣u chủ là thần tượng,Baron không muốn nhìn người mình
tôn sùng cứ như vâ ̣y mãi. Do vâ ̣y anh cứ nghĩ rằng cô gái tóc cam ngồi cạnh anh sẽ giúp
được. Nhưng...cô ta chỉ mải lo ngắm nhìn thôi. Ngay cả phép lịch sự cơ bản cũng không
biết nữa. Câ ̣u Ace,câ ̣u nhầm rồi!
-Baron! Anh Baron?
Giọng nói cất lên cắt ngang dòng suy nghĩ của Baron. Nhìn sang, Mira đã quay lại từ khi
nào. Cô lo lắng vì thấy anh như người mất hồn vâ ̣y.Anh nhanh chóng lấy phong thái của
mô ̣t quản gia,nhanh nhảu trả lời.
-À,tôi không sao! Cô không ngắm nữa sao_Baron ngừng lại_những bông hoa ấy.
-Không,chẳng qua tôi chỉ muốn hỏi anh,sao khuôn viên lại trồng nhiều hoa hồng quá
vâ ̣y_Mira nheo mắt hỏi. Mô ̣t phần cô đã đoán ra,không lẽ người như hắn cũng thích hoa
hồng sao?
Đôi mắt xanh nhìn cô vẻ ngạc nhiên,khẽ liếc qua những bông hoa đó,rồi đưa mắt nhìn
cô,châ ̣m rãi trả lời.
-Cô không nên biết nhiều đâu. Chỉ cần biết,câ ̣u Ace đă ̣c-biê ̣t thích chúng là được rồi.
Câu trả lời từ mô ̣t người tưởng chừng không đáng ghét như anh lại khiến Mira ỉu xìu. Cô
thở dài,quay người nhìn những tấm kính in trên đó những bóng hồng tưởng gần mà xa.
Chạm đầu ngón tay vào đó,Mira lạnh người.
Cảm giác này...sao lại thế...
Khẽ nhích lại gần hơn...
MÁU... Mô ̣t vê ̣t máu nhỏ trên tấm kính,đúng giữa nhụy bóng hồng lướt qua.
Mira kỳ mạnh tay vào đó.
Bên cạnh,câ ̣u trai tóc hồng nhìn cô khó hiểu. Cô ta mân mê cái gì trên kính vâ ̣y? Mô ̣t cô
gái kì lạ! Anh nghĩ.
Cựa mình ngã lưng ra sau,anh quay đầu nhìn mái đầu cam đang loay hoay ấy,thở dài
ngán ngẩm rồi nhìn về trước. Bóng toà nhà đã rõ hơn rồi.
Mira vẫn đang chăm chú nhìn vào vết máu ấy. Vừa thân thuô ̣c vừa xa lạ.
Nhưng rồi nó rùng mình. Có khi nào xe này chuyên chở xác người chết không? Nhà Grit
là sát thủ,giết người không ghê tay? Kinh khủng quá!
Tóc gáy cô nàng dựng lên cả rồi!
"kịch"
Chiếc limo phang ngang làm đầu Mira đâ ̣p vào ghế bác tài. Cô kêu lên vì đau. Baron vô ̣i
vàng hỏi thăm nhưng chỉ nhâ ̣n được cái lắc đầu thôi.
Bước xuống xe. Mira há hốc miê ̣ng vì ngạc nhiên. Không phải toà nhà,mà là lâu đài!
Ngôi nhà màu tím sang trọng lạ thường,nếu từ đây đếm sơ sơ chắc phải hơn 200 phòng!
Mira còn đang đứng trơ vì ngạc nhiên,Baron đã giục cô vào.
Cánh cửa xám mở ra,đâ ̣p vào mắt cô là những đồ dùng tiê ̣n nghi không thể không choá
mắt. Tuyê ̣t vời!!!
-Giờ này mới đến sao?
Lửa và nước vốn là 2 nguyên tố hoàn toàn đối lập, lửa thì nóng nảy, nước thì điềm
tĩnh. Như ngày đầu tiên Akashi đến tìm Sakura để mời cô gia nhập SGS. Lúc đầu Sakura
đã lạnh lùng từ chối, nhưng bằng nhiệt huyết của mình, Akashi đã làm Sakura thay đổi
quyết định. Lửa và nước tưởng chừng không thể hòa hợp với nhau nhưng thật ra lại cùng
hỗ trợ nhau. Mỗi khi một ngọn lửa bùng lên thì Nước sẽ giúp xoa dịu đi cơn giận dữ của
Lửa, cũng giống như khi Akashi tỉnh dậy sau một cú sốc trong quá khứ, Sakura đã ở bên
cạnh anh, cố giúp anh cân bằng cảm xúc. Còn Lửa với sức nóng của mình sẽ làm Nước
nóng hơn, cũng như Akashi đã truyền cho Sakura nhiệt huyết trong mỗi cuộc phiêu lưu,
đã cho cô nhiều lời khuyên để thấy cuộc sống này đẹp hơn, ấm áp hơn. Lửa tuy nóng nảy
nhưng đôi khi lại thích sự điềm đạm của Nước, như Akashi từng nhận xét về Sakura rằng
người nghiêm túc như cô cũng rất thú vị. Lửa và Nước tạo nên một mối quan hệ vững
vàng cũng như mối quan hệ không thể tách rời giữa Akashi và Sakura khi họ đều có
chung một ước mơ, chung một niềm đam mê đó làm tìm kiếm precious, cuộc sống của họ
sẽ có ý nghĩa hơn khi có sự tồn tại của đối phương.
“Anh chính là người đã giúp em tìm được nụ cười của mình, nên anh cũng chính là
precious của em.”
Trên nóc 1 tòa nhà gần đó, có 1 bóng dáng nhỏ nhắn mặc đồ Santa, vác 1 cái bao tải to
tướng đứng đó nhìn về phía 2 người:
“Cái ông Satorin này thiệt tình, đã hẹn năm nay hẹn hò tiếp mà lại … Thôi kệ, chúc
cho 2 người mãi hạnh phúc bên nhau.”
The end
________________________________________________________________________
“Sao cô lại biết về anh trai tôi …” – Stinger ngạc nhiên vì ngoài chỉ huy & Kotaro ra
thì ko ai biết chuyện này cả.
“Aniki … là người thân duy nhất … là gia đình duy nhất của tôi …”
“Tôi không có gì để nói với cô cả.” – Stinger lạnh lùng quay đi.
“Vào cái này.” – Hamy nói rồi đưa Kyu Tama của mình lên – “Cái này là minh chứng
chứng minh anh không hề làm chuyện đó. Kyu Tama không bao giờ chọn kẻ xấu.”
_____________________________________________________________________
nhà Amu mở tiệm café, nhà chỉ có 2 mẹ con nên Amu lúc nào cũng bận rộn suốt
________________________________________________________________________
Hôm nay là ngày 14/2, ngày Valentine, hay cái ngày gì gì đó không cần biết (1 thanh
niên FA lên tiếng), không khí hạnh phúc tràn ngập khắp mọi nơi, nhưng đối với một số
người thì hôm nay còn là 1 ngày trọng đại hơn nữa.
“Tất cả nhanh lên!!! Phải chuẩn bị cho thật tươm tất đấy!!!” – Hikoma nói lớn với các
kuroko.
Mới sáng tinh mơ, các kuroko nhà Shiba đã phải quần quật chạy khắp gia trang Shiba
để dọn dẹp và chuẩn bị các thứ, vì hôm nay là 1 ngày cực kỳ trọng đại: Shiba Takeru –
tộc trưởng thứ 19 của tộc Shiba kết hôn, là kết hôn thật sự chứ không phải đóng kịch. Và
cô dâu không ai khác chính là: Shiraishi Mako.
Chuyện là sau khi đánh bại Demebakuto, nhóm Shinkenger quay trở về gia trang Shiba
ăn mừng và nghỉ lại đó 1 đêm trước khi đường ai nấy đi. Trong đêm hôm đó anh đã hẹn
Mako ra vườn và thổ lộ hết tình càm của mình với cô vì sợ rằng sau này sẽ không còn cơ
hội gặp lại cô nữa. Cô cũng không kìm nén được cảm xúc của mình mà cũng nói hết tình
cảm của mình cho anh nghe. Không cần nói cũng biết rằng trong đêm hôm đó 2 người
vui sướng biết bao nhiêu.
Theo luật của samurai thì thiếu chủ và hộ vệ không được phép có tình cảm yêu đương
với nhau, nhưng ở cái tộc Shiba này thì chuyện quái gì cũng có thể xảy ra, Kaoru với tư
cách là tộc trưởng thứ 18 và là mẫu thân của Takeru đã đồng ý cho 2 người yêu nhau,
thậm chí có thể tiến đến hôn nhân.
“Jii-san, không cần phải vội vậy đâu.” – Takeru bước ra trong bộ kimono đen, trên
lưng áo có thêu gia huy của tộc Shiba.
“Sao không vội được chứ ạ? Hôm nay là ngày trọng đại của thiếu chủ cơ mà.” – ông
nghiêm nghị nói.
“Haiz! Thôi chú muốn làm gì thì làm.” – Takeru thở dài. Anh rất biết ơn chú đã luôn
bên cạnh anh từ khi còn nhỏ, khi anh vui, anh buồn thì chú luôn là người ở bên cạnh cho
anh tâm sự, dù là khi anh chỉ là 1 thế thân hay khi chính thức trở thành tộc trưởng. Chú
luôn hi sinh cuộc sống riêng của mình để quản lý cái gia trang này, luôn cùng các kuroko
hỗ trợ anh và mọi người trong lúc chiến đấu. Nhưng cái tính quan trọng hóa vấn đề của
chú đôi khi khiến anh thấy phiền phức.
“Có ai đi đón tiểu thư Kaoru chưa?” – Hikoma hỏi 1 kuroko.
“Genta đi đón rồi.” – Takeru trả lời, gương mặt và giọng nói có gì đó hơi khó chịu.
Nguyên nhân là vì mấy ngày trước anh vừa biết được 1 chuyện là: thằng bạn thân từ nhỏ
của anh đang hẹn hò với mẹ của anh. Anh vừa vui mà cũng không vui. Vui cho mẹ của
anh, không vui khi nghĩ đến cái ngày mà thằng bạn thân của anh đột nhiên lại lên chức
thành cha của anh. Nhưng chuyện của 2 người cũng chả êm thấm gì vì mỗi lần 2 người
muốn đẩy xa mối quan hệ hơn thì luôn bị Tanba nhảy vào phá đám. Dĩ nhiên Tanba là
người kịch liệt phản đối mối quan hệ này nhất vì đường đường là tộc trưởng thứ 18 của
tọc Shiba danh giá không thể nào đi yêu 1 tên bán sushi quèn được.
“Phù rể đâu rồi?!!!” – Hikoma lại lớn giọng cắt ngang dòng suy nghĩ của Takeru.
“Tui đây ông chú! Thiệt tình, mấy năm không gặp mà ông chú vẫn không thay đổi chút
nào.” – tay phù rể bước ra, mặt còn ngái ngủ, tay cầm lược chải lại cái đầu bờm xờm.
“Chiaki!!!” – ông Hikoma hét lên rồi lao vào rượt Chiaki khắp gia trang.
“Mình có sai lầm khi chọn nó làm phù rể không nhỉ?” – Takeru lắc đầu ngán ngẩm.
Thật ra lúc đầu anh không định chọn Chiaki làm phù rể và bản thân Chiaki cũng không
muốn làm phù rể cho Takeru, nhưng vì Kotoha làm phù dâu cho Mako nên thằng nhóc
mới nài nỉ anh xin làm phù rể cho bằng được, dĩ nhiên là anh không đồng ý. Lúc đầu anh
định nhờ Alata làm phù rể cho mình, nhưng khi tìm gặp thì mới biết cậu ta và Eri đã kết
hôn được 1 năm rồi. Người thứ 2 anh nghĩ tới là Esumi Sousuke, nhưng dạo gần đây cậu
ta đang ra sức tập luyện cho giải đua xe F1 sắp tới. Cậu ta còn nói rằng nếu giành được
cúp thì cậu ta sẽ chính thức cầu hôn Miu. Nghĩ cho tương lai hạnh phúc của cậu ta nên
Takeru không làm phiền nữa. Sau đó anh cũng đã nghĩ đến Genta, dù hơi nhoi nhoi
nhưng dù gì cũng là bạn thân thuở nhỏ, nhưng khi nghe tin cậu ta đang hẹn hò với mẹ
Kaoru thì anh liền dẹp luôn. Còn Ryunosuke thì cái tính nhiệt tình thái quá của anh ta đôi
khi lại gây ra thêm rắc rối nên dẹp luôn. Vì vậy chỉ còn lại mỗi mình Chiaki.
Ông Mamoru và bà Kyoko nghe vậy cũng chột dạ, hơi lo lắng cho Takeru. Nhớ lại có
lần vì Mako nổi hứng xuống bếp nấu ăn mà cả nhà phải thuê phòng resort ở mấy tháng
liền vì nhà cháy tan tành, xây đi xây lại không biết bao nhiêu lần. (nhà chị không có gì
ngoài điều kiện)
Sau này khi Kanzaki Shiro quay ngược thời gian, hồi sinh các Rider và cho họ cơ hội
làm lại cuộc đời thì Scissors, Gai và Imperer không xuất hiện ở đoạn kết, nhưng có lẽ bây
giờ anh ta là 1 cảnh sát tốt.
Sau này khi Kanzaki Shiro quay ngược thời gian, hồi sinh các Rider và cho họ cơ hội
làm lại cuộc đời thì Scissors, Gai và Imperer không xuất hiện ở đoạn kết, có thể anh vẫn
đang làm công việc giữ xe hay đang làm 1 giám đốc nhưng có lẽ anh đã có 1 cuộc sống
hạnh phúc như anh mong muốn.
_____________________________________________________________________
Câu chuyện bắt đầu khi 1 chàng trai chuyển nhà vào vương quốc Yes.I.Am (Y.I.A)
(2)
Khi đang chơi ngoài bãi biển, chàng nghe thấy tiếng khóc nên chạy đến xem
(4)
Tại hang khỉ
(3)
Thế là cả hai chạy bán mạng, trên đường gặp được các cư dân của Y.I.A
(6)
May thay… cũng chạy thoát khỏi bạn khỉ...bé bự
(4)
7 ngày trôi qua
(2)
vài phút sau
(4)
Để lại công việc cho Nhi, 2 đứa nó đi chơi. 1 lần, 2 lần, 3 lần.....rồi tự lúc nào....2 đưa
nó yêu nhau. (Mấy pic dười toàn là mồ hôi, máu và chất xám không đó......Chết toàn tập
>"<)
(4)
Và vào một buổi sáng mưa phùn nhẹ, chàng đã cầu hôn nàng :X:X và tất nhiên nàng
nhận lời
(1)
Đám cưới được tổ chức! Nào! Nghía qua mấy pic ảnh cưới của tụi nó nha!
_____________________________________________________________________
_____________________________________________________________________
Scott Truman là con trai út của Đại tướng Mason Truman. Anh có một người anh trai
tên là Marcus Truman.
Scott có tài nhưng lại hấp tấp. Còn anh trai anh, Marcus Truman thì có tài hơn và điềm
tĩnh hơn anh. Scott rất kính trọng anh trai mình và Marcus cũng rất yêu thương em trai
mình. Nhưng Marcus quá hoàn hảo. Scott dường như bị cái bóng của Marcus đè bẹp.
Scott giỏi cái gì, Marcus giỏi gấp 10 cái đấy.
Marcus luôn là số 1, còn anh, có khi chẳng là cái gì cả. Có mấy ai xem trọng anh ngoài
anh trai anh? Scott thấy điều này cũng không quá to tát, dù sao vốn dĩ từ nhỏ anh đã như
vậy.
Nhưng cô khác.
Summer Lansdown là một tiểu thư, nữ thừa kế tập đoàn Lansdown. Tuy nhiên tập đoàn
này đã phá sản. Không biết có phải vì không có cha mẹ ở bên thường xuyên hay không
mà cô trở nên hư hỏng, chỉ nghĩ đến bản thân với những gì sang trọng nhất, xa hoa nhất.
Có lẽ cái chết của ông quản gia trung thành tên Andrews mới khiến cô thay đổi. Ông đã
dành gần như cả cuộc đời để phục vụ cho nhà Lansdown, hay là nuôi nấng và phục vụ
cho Summer. Ông coi cô như con cháu của ông, chưa bao giờ ông phàn nàn. Còn
Summer, có lẽ phải mãi trước khi ông lìa đời cô mới thay đổi. Cô hối hận lắm, rất hối hận
vì chưa bao giờ xem trọng Andrews, thậm chí tên của ông cô còn không biết.
Nhưng bây giờ cô đã tốt hơn, nhờ ông Andrews.
Giữa năm thứ hai, cô chuyển đến trường cấp III Corinth, cùng lớp với Scott. Đầu tiên
Scott rất ấn tượng với tên cô, cái tên có nghĩa là "mùa hè". Mùa hè êm đềm, dịu nhẹ mà
tươi vui chứ không phải một mùa hè oi ả đầy khó chịu (mặc dù trước kia là như vậy). Rồi
cô được xếp ngồi ngay cạnh anh. Và một cơ hội không thể tuyệt vời hơn để nói cười với
cô mỗi ngày. Chẳng biết từ bao giờ, họ rất thân nhau.3
Flynn McAllistair, anh chàng người Scotland rất mê đọc truyện tranh về siêu anh hùng,
cũng là bạn thân của Scott. Anh chàng này dường như hiểu ý bạn mình hơn cả chính
Scott hiểu bản thân mình. Anh chắc chắn Scott đã có gì đó với Summer... Tình cảm
chăng? Điều này làm Flynn phải suy nghĩ đôi chút, nhưng phải đến 70% điều đó là sự
thật.
Khi Flynn hỏi Scott anh thấy Summer như thế nào, dường như Scott bắt đầu lảng tránh
câu hỏi. Phải một thời gian khá là dài. Nhưng cuối cùng không lảng nổi nữa, Scott đành
phải thú nhận.
Summer rất xinh đẹp, đó là điều đầu tiên. Cô có nét đẹp đúng chất của một tiểu thư
giàu có, dù có bị phá sản, không còn là tiểu thư, cô vẫn rất đẹp. Cô có nụ cười đẹp, như
tỏa ra những tia nắng ấm của mùa hè, như tên của cô vậy.
Đó là lý do đầu tiên Scott thích Summer.
Thứ hai, cô cho anh động lực.
Khi Scott tự ti về bản thân chỉ vì anh luôn cho rằng anh luôn thua kém Marcus. Ngoài
Flynn ra, Summer là người thứ hai động viên anh rất nhiều.
- Cậu chỉ cần là Scott Truman mà tớ biết, là chính bản thân cậu. Đừng để Marcus làm
cái bóng nữa. Hãy là Scott mà Summer Lansdown biết, và ngưỡng mộ.
Có lẽ ngoài Flynn, Summer là người duy nhất yêu quý anh vì chính bản thân anh.
Với Summer, Scott đã rất tuyệt vời rồi. Cô ngưỡng mộ anh, anh là người đáng tin cậy.
Scott rất có trách nhiệm, là một chỗ dựa vững chắc. Cô thầm nghĩ, nếu Scott có thích ai,
người đó ắt hẳn phải rất may mắn.
Một thời gian sau, một học sinh mới chuyển đến.
Người đó tên là Dillon, anh có vẻ cô độc, khó gần và lạnh lùng. Có lẽ có mỗi Ziggy
Grover là chịu chơi với anh, và Dillon cũng chịu cho Ziggy đi theo. Và tất nhiên,
Summer là người cũng đến bắt chuyện với Dillon hằng ngày, giúp Dillon cởi mở hơn.
Thời gian cô dành cho Scott cũng không nhiều như trước, vẫn có nhưng không nhiều.
Scott có hơi khó chịu.
Và Flynn nhận thấy điều đó, kết luận rằng:
- Mày đang ghen rồi, Scott à. Mày thích Summer thật rồi.
Scott, ban đầu phải nhảy dựng lên phản đối. Nhưng Flynn quá thâm thúy, lại còn bổ
sung thêm cặp sinh đôi tinh nghịch Gem và Gemma nữa. Thôi, Scott lại thua rồi. Anh
phải thừa nhận là anh thích Summer thật rồi.
Lý do thứ ba Scott thích Summer, đó là sự quan tâm của cô đến mọi người.
Cho đến khi họ tốt nghiệp trung học và bắt đầu học chung Đại học Corinth, Scott vẫn
chỉ hướng về Summer. Nhưng có lẽ Summer không thấy gi ở anh, ngoài một người bạn.
Cô thích Dillon.
Đúng như anh nghĩ, Summer chỉ thích Dillon.
Từ khi họ mới mười bảy tuổi, rồi ba năm sau đó, hai mươi mốt tuổi, họ vẫn cứ bên
nhau. Chỉ là những người bạn, không thân cũng không có đẩy xa mối quan hệ. Chắc Scott
chỉ đơn phương Summer trong chừng ấy thời gian. Mỗi lần cô kể cho anh về buổi hẹn hò
của cô với Dillon, Scott chỉ cười cười mà trêu cô, nhưng không có cô, trong lòng anh lại
mang một nỗi buồn vô hạn. Tại sao không dứt ra cho sớm đi, bây giờ lại yêu cô mất rồi?
- Cốc cốc...
Đã mười một giờ đêm, Scott không nghĩ giờ này căn hộ của anh sẽ có khách. Bây giờ
anh cũng chưa đi ngủ vì còn mải mê với dự án ở trường.
- Ai đấy?
Không có tiếng trả lời ngoài tiếng đập cửa, càng lúc càng lớn.
Scott mở cửa ra, một người con gái quen thuộc ở đó, người nồng nặc mùi rượu, nhìn
anh vô định.
- Summer? Sao cậu lại đến đây vào giờ này?... Này, Sum! - Scott hoảng hốt đỡ lấy cô.
- Sao uống lắm thế này?
Scott bồng cô lên, đóng cửa lại rồi đưa cô vào phòng ngủ của anh. Bây giờ anh cũng
không biết phải làm gì ngoài đắp chăn và để cho cô ngủ. Nhưng cô nắm chặt lấy cổ tay
của anh, lèm bèm nói:
- Scott Truman... Anh bạn... tớ chia tay với Dillon rồi...
Scott ngạc nhiên nhìn Summer đang quá sức thảm hại. Bây giờ trong lòng anh đáng lẽ
phải vui sướng, nhưng không, anh lại thấy buồn. Scott buồn, vì Summer buồn, đến nỗi
hại mình ra nông nỗi này.
- Scott này... Cậu có biết... Tớ thích cậu nhiều lắm không?... Vì tớ tưởng cậu không
thích tớ... Nên tớ cố ý hẹn hò với Dillon... để quên cậu đấy... haha...
Và đây là lần thứ hai Scott ngạc nhiên. Anh ngồi cạnh cô, im lặng không nói một lời
nào.
- Scott... Em yêu anh nhiều lắm....
Summer, một lần nữa làm Scott ngạc nhiên, còn hơn cả hai lần đầu tiên. Bình thường
người say rượu sẽ nói hết sự thật ra, không giả dối một lời nào. Summer kéo Scott xuống
rồi hôn anh ngấu nghiến (hmm...). Scott không kịp phản ứng, cũng chẳng kịp chuẩn bị gì,
đây là lần đầu tiên anh bị cưỡng hôn, lại còn là người anh yêu. Bàn tay anh vô thức chạm
vào khuôn mặt của cô để đáp trả lại. Song, anh chợt nhận ra, anh đang lợi dụng cô.
Không, không được, anh không thể làm vậy. Anh không phải loại người đó, không thể.
- Xin lỗi... Tớ không thể làm vậy... Tớ không muốn lợi dụng cậu, Summer.
Scott cố gắng dứt ra, trong lòng có chút bồi hồi. Summer cũng đã ngủ say ngay khi
Scott giằng khỏi người cô. Anh tiến đến, gạt những lọn tóc vàng khỏi mặt cô rồi cười
nhẹ, cô cứ vậy mà ngủ, chẳng hay gì cả, yên bình...
Scott ra ngoài ban công. Đêm, tiết trời mùa hè đã hơi se lạnh. Anh nhớ lại, những lúc
Summer hạnh phúc kể chuyện cho anh về Dillon. Nhưng rốt cuộc, người cô chọn lại là
anh. Hóa ra cô chỉ yêu anh mà thôi. Tưởng rằng đơn phương, kết cục lại không phải. Số
phận cũng có chút kì lạ thật.
Ngày hôm sau, Summer vẫn còn không thể nhớ nổi mình đã nói gì với anh. Nhưng
cảm giác kì lạ vẫn len lên trong người cô, có gì đó vui thích... Dường như Dillon chẳng
còn là gì trong cô nữa. Trong đầu cô chỉ nghĩ đến Scott Truman.
Đúng, Summer yêu Scott.
Nhưng Scott có yêu cô không?
Ừ, đúng, Scott có yêu cô đâu. Tại sao cô lại dễ dàng đổ vì anh chàng Dillon kia mà
quên ngay Scott. Bây giờ nói ra thì có lẽ anh sẽ khinh bỉ cô và không muốn làm bạn với
cô nữa. Thà không được anh yêu mà ở bên anh mỗi ngày, chứ bị anh bỏ rơi thì cô phải
làm sao?
- Summer! Sum! Đợi đã!
Cô quay lại. Scott đang đuổi theo cô. Thở hổn hển một lát, rồi anh hỏi:
- Đi sớm vậy?
Summer nhìn lên anh, không buột ra khỏi miệng nổi một từ ngoài tên anh. Một sự im
lặng bao trùm quanh hai người. Cả hai chẳng biết phải nói sao với nhau cả.
Cuối cùng, Scott phải lên tiếng trước:
- Những gì hôm qua cậu nói với tớ... là sự thật phải không? Rằng cậu yêu tớ?
- ... Scott...
Summer không thể mở miệng mà nói nữa. Dĩ nhiên cô yêu anh, nhưng cô không thể
nói đó là sự thật. Muốn lắm, nhưng không thể được. Rốt cuộc, cô phải nói gì đây?
...
- Tớ say đúng không? Khi người ta say, họ sẽ nói sự thật. Tớ cũng vậy, tớ thực sự rất
yêu cậu, Scott.
Summer cúi gằm mặt xuống, giờ đây cô chỉ muốn đào cái lỗ rồi chui xuống. Thật sự
chuyện đó xấu hổ không thể tả nổi. Thậm chí giờ cô mới nhớ ra hôm qua cô làm gì anh,
lại còn xấu hổ hơn. Cô không thấy phản ứng của Scott, chính xác là bây giờ Scott đứng
như trời trồng. Anh đang shock vì bỗng dưng bạn của anh nói yêu anh, hay là anh đang
nghĩ ra cái cớ để từ chối cô? Hay là...
- Xin lỗi, coi như tớ chưa nói gì đi. Tớ về đây, cảm ơn vì đêm qua đã chăm sóc tớ.
Summer rặn ra một nụ cười buồn rồi quay lưng bỏ đi. Ừ, thà cứ như vậy, thế là tốt
nhất.
Nhưng mọi thứ không buông tha cho cô, như anh chẳng hạn. Scott vội vã đuổi theo,
nằm chặt bàn tay người con gái kia lại.
- Đợi đã, Sum, tớ còn chưa nói xong. Tớ... - Scott kiên định nhìn thẳng vào mắt
Summer.
- Không còn gì để nói nữa đâu, thả tớ ra đi Sc...
- Tớ cũng yêu cậu, Summer Lansdown.
Summer ngẩn ra một lát, không nói được câu nào, lời nói của Scott cứ lâng lâng trong
tai cô. Anh đang nói dối phải không? MÀ không, anh đang thương hại cô nên mới nói
vậy phải không?
Scott đột ngột ôm chầm lấy Summer vào lòng.
- Summer, tớ yêu cậu từ lâu lắm rồi, từ ngày chúng ta gặp nhau. Cậu không giống bất
cứ ai tớ gặp, cậu rất đẹp, rất hiền lành và tốt bụng, cậu giúp tớ thoát khỏi cái bóng của
Marcus, cậu cho tớ động lực để làm nên nhiều điều. Không ai có thể, chỉ có Summer
Lansdown mới làm được.
Hai trái tim đang lạnh lẽo dường như đang sưởi ấm cho nhau, cô hạnh phúc đáp trả cái
ôm của anh mà gật đầu. Cuối cùng, cô cũng đã tìm được hạnh phúc thực sự của mình,
cùng với Scott. Một nụ cười hiện hữu trên môi anh khi Summer nói nhỏ:
- Em yêu anh, Scott Truman.
- Anh cũng yêu em, Summer Lansdown.
_____________________________________________________________________
_____________________________________________________________________
Còn trên chiếc xe kia thì 2 người có ‘duyên số’ từ kiếp trước kia vừa gặp nhau thì tiếp
tục trao cho nhau ‘những lời yêu thương thắm thiết’ làm cho chiếc xe đang yên bình nãy
giờ bỗng nhiên ồn ào hẳn lên.
Khoảng 3 tiếng sau thì 2 xe dừng lại trước 1 khu nghỉ dưỡng 4 sao. Nó gồm 17 căn biệt
thự được xây theo mô hình kiến trúc châu Âu thế kỷ XX, 1 hình ảnh rất quen thuộc ở nơi
đây. Bên ngoài là 1 khu vườn rất lớn vs rất nhiều loài hoa đặc trưng của nơi đây đang thi
nhau khoe sắc. Khu nghỉ dưỡng này nằm trên 1 ngọn đồi khá xa trung tâm tp nên khá yên
tĩnh. Ở trước cổng có thể thấy nổi bật tên của khu nghỉ dưỡng được khảm = chữ màu đỏ
to tướng: ACE.
Sau khi xuống xe, Hải nhắm mắt lại tự hào giới thiệu:
“Xin giới thiệu vs mọi người: khu nghỉ dưỡng 4 sao ACE. Vs hơn 122 phòng hạng
sang vs các trang thiết bị hiện đại nhất, cùng vs các dịch vụ như nhà hàng, bar – café, spa,
phòng tập gym, hồ bơi, … Sẵn sàng phục vụ quý …”
Hải đang nói thì tự nhiên cứng họng vì khi anh mở mắt ra, anh nhận ra rằng anh đang
nói cho mình anh nghe. Trong lúc anh còn đang hăng say nói thì mọi người lẳng lặng
xách hành lý đi vào.
“Thằng cha này nói nhiều thật. Đi nãy giờ mệt muốn chết, ko lo xách đồ vào nghỉ ngơi
đi, còn đứng đó luyên tha luyên thuyên nữa, nghe nhức đầu gì đâu đó.” – Ân làu bàu.
“Vậy mới hiểu cảm giác của tui chứ.” – Nhài nói.
“Nè! Cô thù dai quá vậy? Chuyện đó qua lâu rồi mà.”
“Thôi đi! Nghe 2 người cãi nhau còn nhức đầu hơn nữa đó.” – Hiền cắt ngang cuộc nói
chuyện của 2 người.
Anh muốn than vãn lắm nhưng làm vậy thì chẳng khác gì tự đào hố chôn mình. Nhớ
lại chuyện xảy ra ở studio lần đó làm anh tởn đến già rồi.
“Thích cái đầu … Oái!!!” – mải lo nói chuyện Nhài ko chú ý đường nên cô bước hụt
chân. Cứ tưởng cô sẽ té đập mặt nhưng Ân nhanh tay giữ cô lại.
Bây giờ, cả 2 người, Liêm & Hiền đang ngồi trong quán bánh canh Xuân An, 1 trong
những quán bánh canh ngon nhất ở Đà Lạt này. Liêm ngồi nhìn cô ăn 1 cách ngon lành,
trông gương mặt cô lúc này thật sự đáng yêu, ko còn giống như con sư tử đã xâu xé anh
bữa nào nữa. Thấy vậy anh tủm tỉm cười.
“OK!” – Nhài nói rồi 2 người cùng lại chỗ thuê xe. 2 người vừa đạp xe vừa cười nói
vui vẻ vs nhau, người ngoài nhìn vào cứ tưởng 2 người là 1 cặp đấy chứ. & cũng như lúc
nãy, 2 người ko hề cãi nhau lấy 1 tiếng nào.
Tại bờ hồ Xuân Hương, Hải vừa đi vừa ngắm nhìn cảnh vật xung quanh. Lòng anh
bỗng bồi hồi, xao xuyến, như 1 đứa con xa quê lâu lắm rồi mới về lại vậy. Nói vậy cũng
đúng vì đã 2 năm rồi anh mới về lại nơi đây, công việc ở quán café quá bận bịu đến nỗi
cả những ngày Tết anh cũng ko về được. Anh nhớ tất cả mọi thứ ở đây, nhớ từng con
đường, từng góc phố, nhớ cả cái tiết trời se lạnh ở đây nữa. Anh vừa đi vừa nhắm mắt lại
để cảm nhận tất cả mọi thứ.
Cũng tại hồ Xuân Hương nhưng ở 1 vị trí khác, Hoàng đang ngồi trên chiếc xe moto
được đựng đứng lên của mình, tai đeo headphone, mắt nhìn xa xăm về phía mặt hồ phẳng
lặng như gương kia. Anh ko biết mình đã ngồi đây bao lâu rồi, mà anh cũng chẳng quan
tâm đến chuyện đó vì hiện giờ trong đầu anh đang có những vấn đề khác, vì trong ánh
mắt của anh có chất chứa 1 nỗi buồn mang mác.
Thở dài 1 cái, anh tháo headphone ra, lấy từ trong túi áo khoác ra 1 cây sáo rồi bắt đầu
thổi. Tiếng sáo nhẹ nhàng du dương nghe thật êm tai, làm cho biết bao nhiêu người đi
ngang qua đều muốn nán lại lắng nghe, nhưng vì họ đều đang bận rộn vs công việc của
mình mà tiếc nuối bỏ đi, trừ 1 cô gái vẫn còn đang đứng đó chăm chú lắng nghe.
“Cám ơn anh nha, hôm nay đi chơi vui lắm.” – Nhi vừa nói vừa múc 1 muỗng kem dâu
vào miệng.
“Ko có gì.” – Hoàng trả lời – “Mà trời lạnh như vậy mà còn ăn kem nữa là sao?”
“Anh ko biết gì cả, ăn kem trong thời tiết lạnh cũng là 1 nghệ thuật đấy.” – Nhi nháy
mắt.
“Chắc vậy.” – Hoàng nói rồi tiếp tục ngồi ngắm nhìn gương mặt thiên thần cho từng
muỗng kem dâu ngon lành vào miệng, anh chợt khẽ mỉm cười.
“Tôi xem cô đánh rồi, trình độ của cô vẫn chưa thuộc hàng cao thủ đâu.”
“Thôi được rồi …” – My thấy 2 người sắp cãi nhau nên can – “Chuyện cao thủ võ lâm
giờ ko quan trọng. Quan trọng là … Nhi đi vs chị, cả ông Hoàng nữa.”
& cứ thế 10’ sau, cả đám cô hồn đã nằm la liệt trong quán, thương tích đầy mình. 4
người kia thì chẳng có lấy 1 vết thương.
Phong nói rồi kéo tay Nhi ra chỗ con xe Audi A3 Cabriolet mui trần màu trắng đậu
trước cổng Resort. Trước tiên anh chở cô đi kiếm cái gì bỏ vào bụng trước. & ở Đà Lạt
này thì món ăn ngon nhất phải nói là bánh canh Xuân An.
“Ko có gì, tại anh nghe nói là sáng hôm qua có 1 lũ côn đồ vào đây phá thôi.” – Phong
nói – “Anh sợ lát nữa chúng lại kéo đến.”
“À đúng rồi, nghe nói tối qua có 1 vụ đánh nhau rất lớn xảy ra ở 1 quán bar đó.”
Trên 1 chiếc Mercedes-Benz SLS AMG màu bạc mà trên đó chỉ có 2 người là Hiền &
Tyler, Hiền thích thú ngắm cảnh xung quanh, xe chạy được khá xa, có lẽ ra đến ngoại
thành Đà Lạt rồi cũng nên, cô tủm tỉm cười thích thú phong cảnh đẹp, toàn cây cối xanh
mát, khác hẳn với thành phố lúc nào cũng ồn ào náo nhiệt, không hiểu sao cứ nhìn những
hàng cây xanh kia, Hiền lại cảm thấy trong lòng rất nhẹ nhõm.
Tyler đang ái xe thì có quay sang nhìn Hiền, trông thấy cô đang cười nên anh hỏi:
“À … ko có gì … chỉ là phong cảnh đẹp, toàn cây cối xanh mát, khác hẳn với thành
phố lúc nào cũng ồn ào náo nhiệt, không hiểu sao cứ nhìn những hàng cây xanh kia, tôi
lại cảm thấy trong lòng rất nhẹ nhõm.”
“Trông em như vậy mà cũng lãng mạn ghê ha. Nhìn em như vậy ai dám nói em là 1
trong 4 người đã đại náo quán bar hôm qua chứ.” – Tyler cười.
“Tại anh ko biết đó thôi. Tôi bình thường cũng hiền & lãng mạn lắm, chỉ khi có kẻ nào
chọc tức tôi hay dám đụng vào bạn bè tôi thì tôi mới giống tối hôm qua thôi.”
“Sao …”
1 lúc sau, 2 người đã có mặt tại hồ Xuân Hương. Phong chạy xe chầm chậm để có thể
vừa đi vừa chiêm ngưỡng vẻ đẹp của hồ.
Bất chợt 2 người thấy 1 đám đông tụ tập tại 1 góc của bờ hồ hò hét phấn khích theo
điệu nhạc hip hop, Phong vốn ko phải là người nhiều chuyện & ko thích nhạc hip hop nên
tính bỏ đi luôn. Nhưng Nhi lại kêu anh ghé vào vì cô nhận ra 1 chiếc moto quen thuộc
đậu gần đó & cô cũng nhác thấy 2 bóng người quen thuộc trong đám đông đó.
Phong và Nhi cố gắng chen vào trong, khi vào được bên trong rồi thì Phong & Nhi mới
nhận ra được 2 bóng người đó là My & Hoàng, 2 người lại kết hợp vs nhau tạo nên
những màn vũ đạo đẹp mắt càng làm cho ko khí ở đó thêm khuấy động.
“Cặp đôi hoàn cảnh thì có!” – Hoàng & My đồng thanh.
“À. Bọn tôi đang định là ngày mai tất cả chúng ta cùng đi chơi chung. Lúc đầu thì bọn
tôi tính đợi 2 người về rồi bàn bạc luôn, nhưng đợi lâu quá nên bọn tôi quyết định là mai
sẽ đi vườn hoa thành phố.”
Sáng hôm sau thức dậy thì Nhài thấy mình đang trong tình trạng giống sáng hôm
trước, cô đang trong vòng tay của Ân lúc nào ko hay, nhưng lần này cô ko hét ầm lên hay
đập anh 1 cái mà nằm im, nhắm mắt lại để hưởng thụ cái cảm giác đó. Cô ko biết là Ân
đã dậy từ khi nào rồi, nhưng anh tưởng cô còn ngủ nên nằm im nhắm mắt lại để tận
hưởng cái cảm giác đó.
Bỗng cửa phòng khẽ mở ra, Hải, Hiền & Hoàng bước vào. Hoàng & Hiền dậy sớm tập
thể dục tính qua rủ Ân & Nhài đi tập cùng nhưng gõ cửa hoài ko được nên nhờ Hải lấy
chìa dự phòng mở cửa giùm. Vừa bước vào thì đập vào mắt 3 người là khung cảnh này,
cả 3 ko hẹn mà cùng lấy đt ra chụp lại rồi âm thầm rút.
“Chắc sáng này có chuyện gì xảy ra mới đưa 2 người gần nhau hơn chứ gì.” – Hải
cũng hùa theo.
Ân thì cứ thế xù lông nhím còn Hoàng thì vẫn bình thản cười nửa miệng. Mọi người
trừ Hiền không thể hiểu được tại sao 2 người 2 tính cách trái ngược nhau có thể chơi với
nhau lâu vậy.
“Mà sao 2 người họ trở thành bạn thân vậy?” – Nhi hỏi.
“Chuyện bắt đầu từ hồi tụi tui còn học chung lớp.
“Thì ra là vậy.”
“Khó nói lắm. Nếu xét về trình độ và kỹ thuật thì họ ngang cơ. Nhưng 2 người đó có
thế mạnh khác nhau. Hoàng thì có lợi thế về tốc độ và tính điềm tĩnh dễ dàng quan sát và
phán đoán tình hình để đưa ra hướng giải quyết thích hợp, Ân với thể chất cực mạnh dễ
dàng hạ gục mọi đối thủ, dù có đông đến đâu.”
“Chả là 1 lần tan học, tui đợi mẹ ở cổng trường, nhưng vì kẹt xe nên mẹ tôi tới trễ hơn
thường ngày. Cùng lúc đó 1 đám từ đâu ra tán tỉnh tui, tui bực mình quá nên xử hết bọn
nó.”
“Hôm đó 2 đứa tui phải ở lại trực nhật lớp. Khi 2 đứa tui ra về thì thấy bả hạ gục tụi
nó, tui ấn tượng với kỹ năng của bả nên mời bả vào hội, từ đó 3 đứa tui chơi thân với
nhau đến tận bây giờ.” – Ân tiếp lời.
Đúng như dự đoán, cả lũ kia lần lượt bị Hoàng đánh bại. Ai cũng biết anh là người có
kỹ năng chiến đấu cao thứ 2 trong nhóm chỉ sau Ân nên bọn này chỉ là tôm tép so vs anh
thôi. Anh sử dụng thanh sắt 1 cách điêu luyện, áp dụng những kỹ thuật dùng kiếm anh
học được khi còn ở Nhật nên việc đánh bại chúng chẳng mấy khó khăn & cũng chẳng tốn
mấy thời gian.
Vừa dứt câu thì Hoàng đứng dậy & liên tục giáng thanh sắt vào người hắn, khi thì vào
bụng, khi thì vào ngực, khi thì vào mặt khiến cho người hắn bầm tím, mặt thì bê bét máu.
Hoàng đánh hắn vs vẻ mặt vô cùng thích thú khiến cho mọi người sợ anh, Ân thấy vậy sợ
Hoàng sẽ đánh chết hắn mất nên vội vào can.
Cô nói rằng anh ko xứng đáng vs tình yêu của cô, nhưng thực sự thì cô mới là người
ko xứng đáng vs anh. Anh đã hi sinh mọi thứ, âm thầm chịu đựng mọi nỗi đau, anh hi
sinh con người mình, hi sinh bạn bè, hi sinh cả hạnh phúc của mình, … tất cả là để bảo vệ
cô. Đâu ai biết rằng quãng thời gian đó nước mắt của anh đã âm thầm rơi mỗi đêm, để
cuối cùng thứ anh nhận được là những lời chỉ trích, sỉ vả cay nghiệt từ những người bạn
thân nhất của mình & của người con gái anh yêu thương nhất.
“Tạm biệt mọi người.” – Hiyori nói rồi kéo va li ra taxi. Phong có công việc riêng nên
đi luôn.
“Ui da! Tự nhiên đau bụng quá.” – Hải nói, tay ôm bụng rồi chạy vào WC.
Hải vào được 1 lúc thì bỗng có 1 cô gái bước vào quán. Trông cô ta rất đẹp, đẹp hơn cả
Hiền, toát lên vẻ kiêu sa, có lẽ cũng là con nhà giàu. Cô ta bước thẳng về phía quầy café.
Sau khi đầu bên kia cúp máy, tên đó bấm đt gọi cho ai đó khác nữa:
“Chưa đại ca, thuốc mê hơi nhiều nên chưa tỉnh lại.”
“Chị Nhài.”
Nhài giật mình ngước lên thì thấy Nhi đang đứng đó.
“Em không hận chị đâu. Chị không có lỗi gì trong chuyện này hết. Anh Hoàng làm vậy
vì đó là quyết định, là lựa chọn của anh ấy.”
“Nhưng nếu không có chị thì Hoàng đã không phải làm thế!!!”
“Chuyện này … có 1 phần lỗi của em nữa. Nếu lúc đó em không quay lại tìm mọi
người thì …”
Khoảng 3 tiếng sau thì mấy chiếc xe dừng lại trước 1 khu nghỉ dưỡng 4 sao. Nó gồm
17 căn biệt thự được xây theo mô hình kiến trúc châu Âu thế kỷ XX, 1 hình ảnh rất quen
thuộc ở nơi đây. Bên ngoài là 1 khu vườn rất lớn vs rất nhiều loài hoa đặc trưng của nơi
đây đang thi nhau khoe sắc. Ở trước cổng có thể thấy nổi bật tên của khu nghỉ dưỡng
được khảm = chữ màu đỏ to tướng: ACE.
Sau khi xuống xe, Hải nhắm mắt lại tự hào giới thiệu:
“Xin giới thiệu vs mọi người: resort biển 4 sao ACE. Vs hơn 122 phòng hạng sang vs
các trang thiết bị hiện đại nhất, cùng vs các dịch vụ như nhà hàng, bar – café, spa, phòng
tập gym, hồ bơi, … Sẵn sàng phục vụ quý …”
Trong lúc Hải vẫn còn đang nhắm mắt hăng say giới thiệu thì mọi người đã lẳng lặng
xách hành lý đi vào. Đến khi anh giới thiệu xong & mở mắt ra thì anh mới nhận ra rằng
nãy giờ anh nói cho mình anh nghe, làm anh cứng họng, đứng như trời trồng.
“Này, ko phải là anh giở trò đấy chứ?” – Nhài liếc Hải.
“Có đúng vậy ko?” – Phong hỏi, mọi người đổ dồn ánh mắt về Hải.
“Khỏi chối, tụi bạn tui bên Mỹ hay giở trò này nên riết tui quen rồi.” – Nhài nói.
“Nếu vậy thì suy ra “cô ta” chính là Vy đúng ko?” – Ân nói.
“Ko. Tôi thề tôi ko làm như thế. Còn về “cô ta”, chắc chắn ko thể là Vy được.”
“Còn bênh cô ta răm rắp kìa, chúng tôi đúng là ngu khi mới tin anh đấy.” – Ân nói
“Anh đến … để đưa cho em cái này …” – Phong nói rồi lấy ra từ trong túi quần 1 thứ,
đó là …
“Đây là …”
“Là sợi dây chuyền mà Hoàng đã mua tặng em lúc chúng ta đi chơi Đà Lạt.”
“Nhưng em đã …”
“Anh đã nhặt lại & giữ nó đến tận bây giờ. Giờ thì … anh trả lại nó cho em.”
“Cám ơn anh.”
“Có lẽ tin vào mê tín cũng ko đến nỗi tệ.” – Hiền nói.
“Cái này là định mệnh đấy.” – Ân nói – “Định mệnh đã sắp đặt cho chúng ta được gặp
nhau, có muốn tránh cũng ko được. Giống như 2 đứa em đây.”
“Từ khi nào mà anh bắt đầu sến sẩm vậy?” – Nhài hỏi.
“Từ khi anh suýt mất em. Anh hứa sẽ ko bao giờ để vụt mất em thêm lần nào nữa.”
“Ngốc ạ, ko phải 2 ta đã thuộc về nhau rồi sao?” – Nhài nói, đưa bàn tay đeo nhẫn lên.
“Dui buqi (xin lỗi), nhiều lúc anh lậm nghề nên diễn sâu quá.”
“Diễn viên phim võ thuật mà làm như diễn viên phim tình cảm vậy.”
“Này, anh cũng đóng nhiều phim lắm chứ đâu phải phim võ thuật ko đâu.”
“Thôi đi 2 đứa, tính cãi nhau trong đám cưới người ta hả?” – Liêm nói
“Anh nói rồi, anh ko còn lý do gì để trở lại đó cả … chính xác hơn là anh ko còn thuộc
về nơi đó nữa.” – người đó nói – “Họ đều chấp nhận & đối diện vs quá khứ để hướng tới
tương lai. Còn anh là 1 thằng hèn, chỉ biết trốn chạy quá khứ mà ko chịu đối mặt vs nó.”
1 mình hắn ko thể chống lại 2 người được, lại thêm 2 con dao vẫn còn găm trên người
hắn nữa khiến hắn khó lòng chống cự. Cái gì cũng có giới hạn của nó, phần vải đai giữ áo
của áo chống đạn bị chém trúng rách ra làm chiếc áo tuột xuống. Khi Viktor lùi về sau
lấy đà nhảy lên rồi bổ rìu xuống thì Ân liền ném trả thanh kiếm cho Hoàng rồi rút cây côn
nhị khúc ra. Hoàng dùng 2 thanh kiếm chặn lại, vì lực chém của Viktor quá mạnh nên
làm gãy mất 1 thanh, Hoàng dùng thanh còn lại chém vào 1 tay hắn khiến hắn làm rớt cây
rìu trên tay, nhân cơ hội đó Hoàng đá văng cây rìu ra xa, cây còn lại thì bị 2 sợi xích từ
đằng xa phóng tới quấn chặt rồi giật khỏi tay hắn, đó chính là Hiền & Saya. Ân xông lên
dùng cây côn nhị khúc kết hợp vs quyền cước tấn công hắn liên tục làm hắn ko chống đỡ
nỗi mà cứ thế lùi về phía sau.
1 lúc sau, Ân chạy ra sau hắn & nhảy lên dùng cây côn nhị khúc của mình siết cổ hắn.
Hắn chưa kịp kéo anh ra thì Hoàng, Hiền & Saya liền bỏ hết vũ khí xuống, chạy lại & giữ
chặt tay chân hắn khiến hắn ko thể di chuyển được nữa.
“Tao đã nói rồi: ‘Ông trời muốn ai diệt vong sẽ cho kẻ đó điên cuồng trước’.”
“NGAY LÚC NÀY!!!!!!!!!! NHÀI!!!!!!!!!!” – Ân hét lên 1 tiếng rất to, xuất hiện trước
mặt Viktor là Nhài vs cây lao móc của mình trên tay, thì ra khi nãy nhân lúc mọi người
tấn công thì Nhài đã chạy lại nhặt cây lao lên.
Nhài cố gắng nén đau, cầm cây lao = 2 tay & dồn hết sức lực vào lần tấn công cuối
cùng này, cô xông tới vs tốc độ rất nhanh, cây lao lăm lăm sắp đâm tới. Khi mũi lao còn
cách khoảng 1m thì Ân co 2 chân lên, dùng lưng Viktor làm vật đệm bật nhảy nhào lộn ra
sau, đồng thời đạp hắn về phía trước, cùng lúc đó thì Hoàng, Hiền & Saya kịp thả tay hắn
ra, do vậy nên hắn bị đẩy về phía trước vs tốc độ rất nhanh. & rồi …
*PHẬP*
Cây lao đâm xuyên qua ngực trái, xuyên qua tim & qua lưng hắn.
Ân vừa dứt câu thì cả 5 người cùng ngã xuống đất & nằm thở hồng hộc. Họ đã chiến
đấu đến sức cùng lực kiệt, ai cũng thương tích đầy mình, mất ko biết bao nhiêu là máu,
nhưng trên môi cả 5 người vẫn nở 1 nụ cười. Nhóm My chạy lại & đỡ mọi người dậy.
“Yên tâm, kêu tao đánh thêm 1 trận giống vầy nữa tao còn đánh được mà.” – Ân nói.
“Mọi người bị thương nặng quá, phải mau đến đến bệnh viện thôi.” – Nhi nói.
Trong lúc mọi người còn lo hỏi han nhau thì Hoàng nhặt thanh kiếm của mình lên rồi
lẳng lặng bỏ đi nhưng …
“Anh lại muốn bỏ đi nữa hả?” – Nhi gọi làm mọi người chú ý.
“Tụi này đã biết hết mọi chuyện rồi …” – Hiền nói – “Ông có thể quay lại mà.”
“Biết hết mọi chuyện … thì sao chứ …” – Hoàng nói – “Tôi ko còn … lý do gì … để
trở lại cả …”
“Có chứ.” – Ân nói – “Nơi đây có bạn bè & những người yêu quý mày mà.”
“Bạn bè ư? Các người đã đuổi tôi đi rồi mà. ‘1 lời nói ra ko bao giờ rút lại’, nhớ chứ?”
“Chuyện đó …”
“Nhưng … ít nhất thì cậu cũng phải dưỡng thương đã rồi hẵng đi chứ …” – Hải gọi.
“Ko cần …”
Nghe thấy giọng nói quen quen, anh ta quay lại & rất ngạc nhiên.
“Nani?”
Bỗng ánh mắt của chàng trai đó ánh lên vẻ ngạc nhiên, & Nhi đã kịp nhìn thấy ánh mắt
đó.
“Watashi wa anata ga imi suru koto o rikai shite inai.” (Tôi ko hiểu cô nói gì.)
“Anh đừng nói dối, em đã biết hết rồi. Vị thầy chùa đã nói cho em biết rồi. Anh …
chính là anh Hoàng.” – Nhi nói, tay cầm chiếc đt vẫn còn để hình Hoàng.
“Watashi wa hoka no dareka no tame ni watashi o machigaeta to omou.” (Tôi nghĩ cô
nhầm tôi vs ai rồi.)
Nói rồi anh bỏ đi nhưng cô đã kịp chạy lại ôm anh & gục mặt vào lưng anh:
Câu nói của Nhi khiến anh ta mở to 2 mắt ra, sau đó anh cúi xuống, đặt 2 tay lên tay cô
khiến cô bất ngờ.
“Naze …” (Tại sao chứ?) – anh nói khiến cô bất ngờ hơn.
“Ê, tui giúp bà giải tỏa lương tâm rồi mà, vs lại tao còn giúp mày giữ được người yêu
mà mày trả ơn tao vậy hả?” – Hoàng nói.
“Ko đơn giản đâu, tụi mình ko thể đến bệnh viện xin xem lại camera mà ko có lý do
được.” – Phong nói.
“Vs lại, người đó cũng đâu có ngu mà ko biết bệnh viện có camera, dám làm vậy
chứng tỏ người đó đã có che dấu kỹ càng trước rồi.” – Ân nói..
“Những đau đớn … về … thể xác này …” – Hoàng nặng nhọc nói vì mất máu quá
nhiều – “có là gì … so vs … những đau đớn … về tinh thần … mà tao chịu … mấy năm
qua …”
“Em đến bên đời anh là đã xoa dịu nỗi đau đó rồi. Anh hứa sẽ trân trọng cuộc đời này
cùng em.”
“Tại sao … cô lại quay lại chứ?” – anh gỡ tay cô ra, xoay người lại đối diện vs cô &
nói = tiếng Việt. Sau đó anh cởi mũ áo khoác & khẩu trang ra. Vâng, đứng trước mặt cô
đây ko ai khác chính là người trong tấm hình trong đt của Nhi.
“Tôi hiểu anh muốn nói gì, nhưng mọi chuyện không như anh thấy đâu.”
“Sao anh …” – Phong ngạc nhiên.
Ân: áo thun tay ngắn, áo khác jeans ko tay, quần jeans rách, giày bata
Hoàng: áo thun tay dài, áo khoác da, quần da, boot da cao cổ
“Tôi hi vọng anh ko quên thỏa thuận của chúng ta.” – đầu bên kia nói.
“Vậy thì tốt, gửi lời chúc của tôi tới cô ấy. Cuộc gọi này là cuộc gọi cuối cùng của tôi,
tôi sẽ đổi số đt.”
“Khoan đã … đây là cuộc gọi cuối cùng của anh … anh hãy cho tôi biết tại sao anh lại
làm vậy …”
“Tôi đang giúp anh lừa gạt Nhi đấy! Tôi có quyền được biết lý do anh làm vậy.”
“Sayonara.” – đầu bên kia nói rồi cúp máy, tiện tay tháo luôn cái sim đt ra.
“Này cậu, cậu muốn đi đâu?” – ông tài xế taxi hỏi người đó.
1 lúc sau, Ân chạy ra sau hắn & nhảy lên dùng cây côn nhị khúc của mình siết cổ hắn.
Hắn chưa kịp kéo anh ra thì Hiền & Saya liền bỏ hết vũ khí xuống, chạy lại & giữ chặt
tay chân hắn khiến hắn ko thể di chuyển được nữa.
Saya chưa nói hết câu thì đã kịp nhìn thấy cái gia đình 3 người biết võ kia đang tiến tới
phá vỡ bầu ko khí lãng mạn bên kia vs gương mặt như muốn giết người.
Sau khi chém chết chúng, anh chàng ninja lại chỗ Nhi & ôm cô 1 cái. Chỉ trong thoáng
chốc Nhi cảm thấy cái ôm này có gì đó rất quen thuộc, nhưng vì bị bịt mắt nên cô tưởng
đó là 2 tên kia nên cô hét lên. Nghe tiếng Nhi hét, Phong & My tưởng Nhi xảy ra chuyện
gì nên cũng gào theo.
Khi được anh cắt dây trói & tháo bịt mắt ra thì Nhi đã thôi gào thét, thay vào đó cô
ngạc nhiên nhìn người vừa cứu cô.
Phản diện
Viktor Shaw: cựu lính đánh thuê chuyên nghiệp, cầm đầu 1 đường dây buôn bán ma
túy lớn ở Mỹ. Rất thù Nhài vì cô là người phát hiện và tố cáo hắn nên liên tục truy sát cô.
Trình MMA và kỹ năng cận chiến bằng rìu đạt mức thượng thừa.
Lori Skinner: doanh nhân kinh doanh đồ cổ có tiếng, thực chất là tay chân của Viktor.
Chuyên lo việc vận chuyển hàng và hỗ trợ tài chính cho Viktor. Ngoài ra còn rất giỏi bắn
súng và sử dụng xích.
Yoshioka Shingen: sát thủ ninja, cánh tay phải đắc lực của Viktor. Từng là học viên
giỏi nhất của học viện Ninjutsu trước khi bị đuổi vì … Máu lạnh, tàn ác, giết người
không ghê tay. Hắn chính là kẻ đã gây ra cái chết của …
Tyler Saint: con của 1 tỷ phú người Mỹ. 1 công tử bột chính hiệu: ăn chơi sa đọa, tiêu
tiền như nước, thay bồ như thay áo … chứ không biết làm gì, cũng chẳng có tài cán gì. 1
lần sang VN chơi thì trúng tiếng sét ái tình với Hiền nên luôn tìm cách cua cô.
Lê Hạ Vy: 23 tuổi, người yêu cũ của Hải. Bỏ Hải sang Anh du học 3 năm trước. Gia
đình giàu có không thua gì gia đình Hải. Tính ích kỷ, đầy thủ đoạn nhưng trước mặt Hải
thì luôn tỏ ra ngọt ngào. Nay trở về và quyết giành lại Hải.
_____________________________________________________________________
Ánh nắng mờ nhạt, buồn tẻ rọi xuống một màu trắng cô đơn.
Gió thổi từng đợt, những thảm cỏ úa khẽ nghiêng theo rồi lại dừng.
Và nó cứ như thế..
Cứ ngỡ như là một vòng tuần hoàn chẳng bao giờ đổi thay..
Mái tóc dài bồng bềnh màu đại dương sâu thẳm khẽ đưa nhẹ theo chiều gió. Ánh mắt cậu
u buồn, thỉnh thoảng khẽ trùng xuống . Thật buồn.
Xoay xoay.
Vì ngày cô bị chôn dưới nền đất lạnh ấy cũng là một ngày nắng. Nắng nhạt, nắng khẽ hắt
lên khuôn mặt tưởng chừng chỉ còn lại nước mắt. Cậu khóc.
Khóc vì yêu, vì đau, vì thương và vì người con gái đó đã không thuộc về cậu.
Màu vàng nhạt trải dài con đường đi. Ánh sáng dẫn đường đến kết thúc.
Cứ ngỡ..
Ngày hôm ấy, là một giấc mơ..
Ngày hôm qua, kí ức chẳng mờ.
Rồi lại bơ vơ..
- Flashback -
Nó. Một đứa trẻ mồ côi không nhà, không gia đình.
Mỗi ngày, nhìn những đứa trẻ được đi học, được bố mẹ yêu thương, chiều chuộng nó lại
thêm tủi hổ, đau đớn rồi nảy sinh những ganh tị, rồi cục cằn khiến chẳng ai muốn lại
gần, hay làm bạn với nó, hiểu nó..
Lắm lúc nó cảm thấy cuộc sống này thật vô vị, và không hề có chỗ cho những đứa trẻ
như nó. Chẳng ai muốn quan tâm, chẳng ai muốn an ủi, thậm chí khinh bỉ, giễu cợt hoàn
cảnh của nó.
Bố mẹ nó chết cháy trong một tai nạn giao thông dưới đường hầm khi nó vừa tròn 4 tuổi.
Thứ duy nhất còn khắc sâu trong trí óc non nớt của nó khi ấy là nụ cười của mẹ nó. Mẹ
nó cười thật dịu dàng, và hạnh phúc khi nhờ được người bế nó ra khỏi chiếc xe ô tô bị
bốc cháy. Lúc này, đôi mắt bà ấy không thể nhìn được nữa, nhưng lại đẹp đẽ đến kì lạ.
Đó là tất cả những gì nó còn nhớ về gia đình của mình. Một hạnh phúc mà nó chưa bao
giờ cảm nhận được hết.
Kể từ ngày ấy, nó sống lởn vởn như cái xác chết trôi giữa dòng đời hỗn loạn, khắc nghiệt
với những con người vô cảm khiến nó càng thêm chán ghét. Những người nó thực sự yêu
thương, muốn tâm sự trong phút chốc đã chẳng còn bên cạnh nó nữa.
- Cảm ơn… – Nó hơi giật mình và chỉ kịp thốt ra như thế. Nghĩ một lúc lâu, nó quay sang
hỏi, có lẽ vì tò mò – Vì sao chứ ?
Nó khẽ hắt ra tiếng thở dài vì biết con bé đang đùa. Nhưng đúng là true thôi cũng cho nó
cảm thấy trong lồng ngực có nhịp đập vội.
- Tớ chỉ muốn làm cho cậu vui thôi. – Nói rồi, con bé đưa cho nó một cành hoa vàng
nhặt được trên thảm cỏ.
Vẫn là nụ cười ấy. Khiến cho tim cậu ngừng đập trong tích tắc. Lần đầu tiên trong đời có
người nói với nó những điều mà trước đây chỉ có trong những câu chuyện mẹ nó kể ngày
xưa. Làm cho nó vui ? Đôi khi nó cảm thấy thật nhảm nhí và nhạt nhẽo nhưng lần này là
thật. Chút hạnh phúc như trỗi dậy trong sâu thẳm, sưởi ấm con tim như đóng băng suốt
bấy lâu.
- C.. Cảm ơn.. – Nó lắp bắp.
Nó chợt cảm thấy sợ cái cảm giác phía bên trong lồng ngực.
Giọng nói ấy kéo nó ra khỏi dòng suy nghĩ mập mờ. Đôi mắt tím bạc kia khiến nó không
dám nhìn thẳng vào. Có chút lạc quan, xen lẫn cô đơn đến kì lạ.
Cái tên “Jasmine” đối với nó bỗng trở nên quan trọng, kể từ ngày hôm ấy..
~*~*~*~*~
Cậu bé có mái tóc dài màu xanh cứ mãi đuổi theo đám người và tiếng khóc ở phía trước.
- Thả con bé ra – Tiếng gào bất lực của nó vang vọng giữa bóng đêm cô độc.
Cho đến khi đôi chân nó mệt lả. Nó ngã xuống giữa cái bóng tối dày đặc của màn đêm
như muốn cô lập và nuốt chửng tất cả. Thứ âm thanh xột xoạt của những bước chân và
tiếng thét của con bé xa dần cho đến khi không còn nghe thấy gì nữa.
Tất cả..
Mất rồi..
Hết rồi..
Chấm dứt rồi..
Nó gào lên tên người con gái ấy. Trong cuộc đời chưa bao giờ nó gào to và đau đớn đến
thế. Âm thanh ấy như đập tan cái tĩnh lặng đáng nguyền rủa của bóng tối.
Nó chợt cảm thấy sợ cái cảm giác phía bên trong lồng ngực.
Nếu nó rung động. Chỉ một lần thôi..]
Hóa ra khi người ta có quá nhiều thứ sợ mất, người ta sẽ chẳng còn hạnh phúc nữa..
~*~*~*~*~*~
Con bé mất. Ngày nắng nhạt, trời se se lạnh, vi vu ở xa đâu đó là những tiếng gió.
Không rõ nguyên nhân. Chỉ biết xác con bé được tìm thấy trên một vùng đất hoang, với
những vệt máu khô ở khắp cơ thể.
Tim nó như lặng đi. Hạnh phúc lúc bấy giờ như bong bóng vỡ tan, tựa mảnh thủy tinh
mỏng manh nứt ra từng mảnh.
Nó chợt nhận ra, trong suốt quãng thời gian bên cạnh nhau, giữa nó và Jasmine đã có
thứ tình cảm lên trên cả tình bạn và sự biết ơn. Điều đáng buồn là nó không thể nhận ra
sớm hơn trước khi..
Liệu thiên đàng có chỗ cho những kẻ khờ dại hay không ?
Chiếc quan tài trắng nằm lặng lẽ. Đám tang con bé, chẳng ai đến dự chỉ có một cái bóng
lẻ loi dưới ánh nắng nhạt đứng ngược gió vào một chiều cuối thu. Hiu hiu gió gọi mùa
bên thềm lá vàng rơi, lá rơi mỗi lúc một nhiều, đung đưa, chao đảo trên không trung, rồi
bỗng lặng buồn trên mặt đất. Tang tóc..
Nó khoác trên mình chiếc áo màu đen đã sờn vai cô đơn, lạnh lẽo đến đau thương. Mặc
cho con tim nhói lên, quặn thắt nó vẫn giữ nét mặt lạnh lùng. Đôi mắt vô hồn kia không
kìm được nước mắt.
Đẹp. Và đau.
Đặt bó hoa vàng - màu hoa con bé thích lên nấm mộ, tim nó hệt như có thứ sắc nhọn nào
đâm buốt thấu từ lưng đến lồng ngực.
Nó chợt mỉm cười. Chẳng rõ
-End flashback-
Khi em đi, tôi đã tự nhắc với chính mình không biết bao nhiêu lần, rằng sẽ gác lại quá
khứ để em được an nhiên mà thật khó.
Có những kí ức đặt thành tên, có những kỉ niệm trở thành thương nhớ.
Tôi đặt tên em, kí ức bình yên..
Kỉ niệm tôi và em, thương nhớ màu nắng nhạt.
_____________________________________________________________________
[Mira]
Chiều buông.Nền trời mang màu xám đục ảm đạm chẳng còn xa lạ, gợi những nỗi buồn
thật lạ lùng..
Em nhớ anh.
Những kí ức về anh lại ùa về trong từng cơn gió lạnh thấu xương, hình hài anh lại hiện về
trong những bông tuyết trắng muốt kia khiến em chẳng thể cầm lòng.
Dù vội hay chầm chậm khẽ qua, thì em vẫn cảm nhận được thời gian rảo bước tới kéo em
đi theo những dằn vặt, dày vò, dù cố gắng quên đi hay thẫn thờ khẽ chạm vào thì vẫn cảm
nhận được nỗi đau âm ỉ, dù có vô tình bước qua hay cố tìm lại những gì đã đi vào quá
khứ thì nỗi đau hằng đêm vẫn hiện hữu rồi tìm về bên em.
Thương anh, lặng lẽ dõi theo anh. Đã bao lần hình hài anh hoen ố?.
Một ngọn lửa sẵn sàng thiêu rụi và hủy diệt tất cả, một ngọn lửa dịu dàng ấm áp luôn che
chở cho những người anh yêu thương.
Ngày mang anh trở về, thế giới trong em tràn ngập ánh sáng, niềm hạnh phúc khiến em
bỗng quên đi sự hụt hẫng kia rằng anh có thể rời xa em bất cứ lúc nào.
Và anh đã ra đi..
Mùa xuân chưa đến. Mùa đông chưa kết thúc. Mặt trời biến mất sau đám mây đen.
Những bông tuyết lạnh rơi xuống tóc. Chẳng ai nghĩ là tuyết sẽ rơi, mọi người ngơ ngác
ngước nhìn trời, rồi vội vã rảo bước đi.
Em dừng bước, ngước lên nhìn trời. Những bông tuyết đã như đậu xuống mặt đất rồi lại
bay lên, chao liệng trong không trung. Em xòe tay ra, những bông tuyết lướt qua lòng bàn
tay nhẹ. Em ngước nhìn những bông tuyết bay lên từ lòng bàn tay mình..
Giữa dòng người tấp nập..
Lạc lõng..
Cô độc..
-Flashback-
Tiếng chuông điện thoại đổ dồn vào nửa đêm, nếu như bình thường em sẽ không nghe
máy, nhưng hôm nay có điều gì đó khiến lòng em canh cánh. Tự dưng trống ngực đập
liên hồi, em bắt máy, là số anh?
Nửa đêm thế này tại sao anh lại gọi cho em chứ ?
Anh tới Vestroria giải quyết công việc tính đến nay đã gần một năm, mặc dù nhớ anh,
muốn gọi hỏi thăm anh, muốn thấy anh trở về nhà dù chỉ một lần nhưng lại sợ phiền anh,
sợ làm anh lo lắng, sợ vì tâm trạng nhất thời của em sẽ chi phối anh..
Gần một năm trời, dù không quá dài nhưng cũng đủ để em thấy trống vắng khi chẳng
còn ai bên cạnh vỗ về, an ủi, tâm sự và chiều chuộng như xưa..
Khi còn nhỏ, mẹ mất sớm, cha vì quá đau khổ mà suy sụp chỉ biết vùi đầu vào công việc
nghiên cứu, có lẽ chỉ còn lại anh luôn dỗ dành, yêu thương, quan tâm và bảo vệ em. Anh
luôn dịu dàng, ân cần đến mức đôi khi em cảm thấy cuộc sống này chỉ cần có anh trai
mình thôi là quá đủ..
- Alo, aniki..
Chưa kịp hỏi điều gì, bên kia đầu dây nghe tiếng ồn ảo mỗi lúc một lớn. Giọng ai đó lạ
lắm, chẳng phải của anh. Chẳng lẽ anh có chuyện gì rồi. Nỗi bất an mỗi lúc một lớn hệt
như có tảng đá đè lên người, nặng trĩu..
- Xin lỗi, đây là điện thoại của người vừa bị tai nạn trong khi chiến đấu với gã khổng lồ
Vanga, thấy trong danh bạ lưu tên Em gái, nên chúng tôi gọi để báo tin..
Tay em run run, mắt em nhào đi miệng chẳng thốt được lên câu gì. Là anh sao? Có phải
là anh không? Hay là em nằm mơ? Hay là… Hay là…
Em ngã quỵ xuống chân giường, cố tìm lại chút bình tĩnh, cố bấu víu thêm chút hy vọng,
không phải là anh đâu.
Nhưng mà chẳng phải số điện thoại hiện trên màn hình chẳng phải là của anh sao?
Không phải... là anh phải không ?..
- Cô hãy bình tĩnh nghe tôi nói. Phải hết sức bình tĩnh. Có thể do cứu các đồng đội của
mình, anh cô đã lấy hết máu của mình để hủy diệt gã khổng lồ kia.. Anh ấy đi rồi…
Buông máy, em thẫn thờ, không được, không thể nào…Em không cho anh đi đâu hết.. Tại
sao.. Tại sao lại như vậy..
Em ngất lịm đi rồi lại choàng tỉnh dậy, bấm số lia lịa, gắng lần nữa khi còn có thể tỉnh
táo gọi cho chị Dara, Gus, Ren, những người bạn thân thiết nhất của anh và em..
Và ngày mai anh sẽ lại trở về bên em cùng nụ cười dịu dàng bấy lâu em chẳng được nhìn
thấy..
Vậy mà đằng sau những hy vọng em cho phép mình tin tưởng, cái an ủi, cái đau lòng,
tiếng nấc, tiếng hét của họ qua loa điện thoại một lần nữa kéo em về thực tại phũ phàng,
đớn đau mà em buộc phải chấp nhận..
Em lại thiếp đi bên giường ngủ, tiếng rên đứt quãng , lâu lâu lại khẽ nấc lên. Tận sâu nỗi
đau là một sự giằng xé, trái tim như không còn nghe lí trí mach bảo rằng giờ đây là lúc
em phải tự mình học cách chấp nhận..
~*~*~*~*~*~
Em cùng mọi người tới Vestal sau những ngày sơ tán, lần nữa muốn thấy anh, lần nữa
muốn bên anh, lần nữa muốn nhìn vào đôi mắt màu đại dương sâu thẳm, mênh mông dù
đã nhắm nghiền mãi mãi..
Về tới quê hương của mình, phần mộ của anh đã được đắp xong. Gió thổi bay bay những
mái tóc, từng bông tuyết bé xíu đậu lên đóa hoa hồng bạch được cắm xung quanh phần
mộ của anh.
Bình yên ngay trước mắt. Tại sao trái tim em không thể ngừng đau ?
Em đứng nhìn trân trân, nhìn anh cười rồi lại nhớ anh quay quắt, nhớ nụ cười, nhớ ánh
mắt, nhớ bàn tay ấm áp, nhớ một hình hài quá đỗi yêu thương.. Nhớ tất cả những gì
thuộc về anh.
Nhẹ nhàng anh đi như cánh hoa hồng trắng khẽ bay theo làn gió thổi qua, bỏ lại em, bỏ
lại mọi người sau bao nhiêu hồi ức đẹp, yêu chưa hẳn, cảm nhận chưa hết mà sao nó
nặng nề đến thế anh ơi ?
Và em lại khóc, em lại khóc rồi. Anh ghét em khóc, anh ghét nhìn thấy em yếu đuối,
nhưng nỗi đau, sự mất mát em đang phải chịu đựng là quá lớn..
Tiếng khóc lại nấc lên, dường như có cái gì đó nghèn nghẹn, đắng nghét, đâm sâu vào
trái tim em..
- Anh.. Về với em đi. Anh biết mà, em gái anh rất ghét sự chờ đợi..
- Aniki..
Tiếng em thì thầm như tan vào trong gió, nhẹ nhàng mà buồn đến thê lương, hòa vào nỗi
đau đang vò xé trong tâm can..
Em nhìn trân trân vào di ảnh, tiếng khóc, tiếng nấc xung quanh hòa vào dòng nước mắt..
Anh vẫn cười, vẫn cứ cười. Nụ cười bình yên, nụ cười mà em vẫn luôn mong được nhìn
thấy khi anh trở về..
Giờ đây anh đã trở về rồi.. Anh đã trở về với Chúa trời.
Nhưng tại sao? Tại sao anh có thể như vậy mà đi? Có thể nhẹ nhàng cười và để lại nỗi
đau cho người ở lại, cho em như thế chứ ?..
- Anh về đi, Aniki !
Em nhoài người ôm lấy phần mộ. Tiếng nấc đứt quãng, có lẽ em đã kiệt sức mất rồi. Ace
khẽ ôm em, ngả đầu em vào lòng, Ace hiểu nỗi đau mà em đang chất chứa, Cậu biết
người thân duy nhất của em nằm ngay dưới lòng đất lạnh lẽo kia làm em không khỏi
chua xót. Nhìn thấy em như vậy, con tim cậu chớt nhói lên thật đau. Lần đầu tiên cậu
chứng kiến người con gái mình yêu yếu đuối, suy sụp và đau đớn đến thế.
Thật không riêng gì Mira, Ace, ai cũng đau. Dòng nước mắt ấm lăn dài trên khuôn mặt
xinh đẹp giờ đây trở nên thất thần của Dara. Chưa bao giờ cô cảm thấy đau đớn thế này,
có lẽ là vì cô đã yêu anh..
Cô yêu anh không phải vì vẻ bề ngoài, cô yêu cái lạnh lùng, bí ẩn mà tràn đầy nhiệt
huyết và tình yêu bên trong trái tim anh, thứ duy nhất mà linh hồn ác quỷ kia chẳng bao
giờ có được. Và đó cũng chính là điều mà cô luôn tin chắc rằng linh hồn anh sẽ hoen ố
thêm lần nữa..
Gus, từ khi đến bên mộ anh, tiễn anh đi, cậu chẳng nói gì, lặng lẽ như một cái bóng. Có
lẽ, cậu sinh ra để làm cái bóng luôn dõi theo, bảo vệ sau lưng anh, mặc cho anh có xem
cậu là một người bạn, một người cộng sự đắc lực đi chăng nữa. Dù có bất cứ chuyện gì
xảy ra, dù anh có là chính anh hay là Spectra Phantom cậu vẫn một mực trung thành.
Cậu nguyện đi theo anh, không phải vì khi còn là Spectra đầy quyền lực và tham vọng,
không phải vì anh là Keith có trái tim và lí trí sắt đá.. Mà là vì cậu đã vô tình học được
vẻ bề ngoài lạnh lùng và luôn điềm tĩnh trước những khó khăn, thử thách. Không biết từ
khi nào đó, cậu đã xem anh là cả cuộc đời của mình.
Mái tóc màu đại dương hệt như màu mắt của anh khẽ trùng xuống. Ẩn sâu trong đó là
một nỗi buồn không tên, không thể nói hết. Anh đã kéo cậu ra khỏi nỗi đau và sự ám ảnh
về người con gái đó, và giờ anh ra đi, bỏ cậu ở lại, những điều đó lại ùa về, bấu chặt,
dần bóc xé đi lớp vỏ mạnh mẽ của tâm hồn cậu. Tất cả những thứ cậu muốn quên đi,
muốn bỏ lại phía sau, giờ đây lại đuổi theo cậu như những con thú dữ khát khao những
mảnh vỡ tâm hồn..
- End flashback-
Một đợt gió lạnh buốt lại ùa về, thổi bay mái tóc cam, nhẹ nhàng lướt qua hàng mi kia
ướt đẫm, đôi ngọc bích tuyệt đẹp long lanh dưới cơn mưa tuyết nhỏ.
Lạnh. Và đau..
Có phải là anh không ? Em thẫn thờ nhìn những bông tuyết nhỏ rơi mỗi lúc một nhiều..
Có lẽ em lại nhầm rồi..
Vì anh không bao giờ là tuyết. Anh là ngọn lửa dịu dàng, ấm áp sưởi ấm em những ngày
đông, vui đùa cùng em dưới những cơn mưa tuyết nhỏ..
Nhưng chợt nghĩ, hai mươi năm cuộc đời em có gọi là nhiều quá không ? Giá mà Thượng
đế cho anh thêm một ngày, một ngày nữa anh nhỉ ? Để anh có thể tiếp tục thưởng thức ly
cà phê anh em mình tự làm cho nhau, được đưa em gái anh đi chơi vì anh xa nó lâu quá
rồi, được... Phải không anh? Chừng đấy thôi, em xin cho anh từng đấy thôi mà Người
mãi không chịu đồng ý, không ban cho anh được chứ ?
Aniki, anh là người chẳng ai có thể thay thế trong trái tim em. Anh ra đi, để lại trong em
một nỗi nhớ quay quắt, một vết thương dẫu đã lên da non nhưng vẫn nhoi nhói mỗi khi
nhớ về. Cây xương rồng nhỏ để ngoài vườn lâu ngày không được anh chăm sóc chúng
cũng héo hon, xơ xác giống như em ngày mất anh vậy, Aniki..
Rồi, sau những cơn mưa, bão tuyết, con đường ấy sẽ mất dấu, sau vài năm thành phố này
cũng dần vắng bóng anh, sau khoảng thời gian nữa, ai cũng phải tập quen dần với nỗi đau
và kiên cường bước tiếp. Còn em sẽ mãi mãi không thể quên được anh, không thể quên đi
nỗi đau mà anh đã để lại, vẫn chẳng thể tin ngày đó là định mệnh, vẫn chẳng thể tin em
đã mất anh trai của em mãi mãi, vẫn chẳng thể cho phép hình bóng anh mờ nhạt đi trong
tâm trí một giây phút nào..
Đôi khi em đã nghĩ, thôi, đừng cố níu anh mãi, hãy để anh nhẹ nhàng mà ra đi phải không
? Cần phải học cách chấp nhận, dù đớn đau, vẫn phải luôn sống hạnh phúc để anh khỏi
bận lòng, phải vui vẻ như lúc bên anh, để anh có thể nhẹ nhàng nở nụ cười khi thấy em
gái anh vẫn rất nghe lời anh, vẫn rất ngoan bao ngày anh vẫn còn sống..
Em sẽ sống cho cả anh, cho em, cho những kỉ niệm mà gạt đi nước mắt và nỗi đau, em
giữ lại những hồi ức đẹp đẽ nhất..
Aniki – Ngọn lửa dịu dàng, ấm áp nhưng chỉ cuối cùng cũng chỉ thoáng qua cuộc đời em
chưa đầy hai mươi năm. Anh ra đi khi em chưa cảm nhận được hết hạnh phúc của chính
mình, nhưng đã để lại cho em một nỗi niềm chẳng bao giờ có thể gọi thành tên.
Em lại nhìn trân trân vào di ảnh anh như mùa đông năm ấy, anh vẫn cười như vậy. Dịu
dàng đến khó tả..
[ Keith ]
Em đơn côi, nỗi đau vẫn trôi trong tôi, nhiều lắm..
Em gái tôi, đam mê âm nhạc và viết truyện. Mọi câu chuyện em viết đều bắt đầu u ám và
kết thúc đầy u tối, những bản nhạc em sáng tác đều da diết, sầu não vô cùng. Liệu như
vậy có ổn không ? Khi tôi nghe và đọc chúng, đôi khi tôi đau lòng.
Đã rất nhiều lần em ngủ gục ngay trên phím đàn hay bàn phím với những bản thảo dang
dở đang chờ em, tôi đi qua nhìn em mà lòng không khỏi xót xa.
Tôi biết, nước mắt em đã rơi nhiều lắm, lăn xối xả vào mỗi đêm như chẳng có điều gì
khiến em có thể cầm lòng. Cứ sau một đêm, những dòng chữ dài lại xuôi về hai thái cực:
sự sống và cái chết, em lại uống những ly rượu màu đỏ sẫm rồi gục đi mệt lả.
Em đã sống cô đơn như thế hơn một năm rồi, không dài nhưng cũng đủ để một con người
lành lặn như em tiều tụy đi vì công việc.
Em học thói quen gói ghém lòng mình vào từng bản nhạc chạy trên những phím đàn, từ
trong hơi men và len vào từng câu chữ như thế từ bao giờ ?
Chua chát..
Có thể, viết văn và sáng tác âm nhạc có thể khiến em cảm thấy thoải mái nhưng tôi thì
ngược lại, nó đang phá hoại tâm hồn lẫn thể xác em.. Vì sắc thái, màu sắc cơ bản trong
những tác phẩm luôn ảm đạm đến rợn người. Tôi luôn muốn em là chính mình.. Từ sau
ngày định mệnh ấy..
Từ khi nào, em đã không còn muốn khác ? Một nỗi buồn man mác luôn đeo bám liệu có
đủ dinh dưỡng để nuôi sống trái tim em ?
Giờ đây tôi chỉ còn là một linh hồn, đúng hơn là một cái bóng vào ban đêm, những ngày
mùa đông lạnh giá không thể ôm lấy đứa em gái bé bỏng kia, chỉ có khi chết đi mới nâng
niu những gì đang sống , thật quá đỗi muộn màng. Khi chết đi, tôi mới cay đắng hiểu ra,
lời con bé nói năm xưa khiến tôi quý trọng cuộc đời mình và những con người mình yêu
thương biết nhường nào.
Aniki biết em lạnh lắm, Aniki muốn ôm em lắm.. nhưng Aniki sợ, một cái bóng chỉ làm
em thêm lạnh lẽo.
Đến bao giờ em mới ngừng viết truyện, hết múa trên những phím đàn rồi thổi hồn bi
thương vào đấy ?
Đừng khóc. Nước mắt mùa đông không làm em thêm ấm, chỉ chảy vào lòng anh – một
cái bóng xót xa, muốn ôm em vào lòng ngàn lần mà không thể…
Quanh quẩn bên em vì khi sống đã không thể bên em và cho em hạnh phúc trọn vẹn..
Muốn chạm vào em vì khi sống đã để em xa cách. Linh hồn anh mãi ở bên em, chuộc lại
lỗi lầm mà khi sống anh đã gây nên. Dù biết rằng chẳng bao giờ bù đắp được đâu, nhưng
nhìn em để thấy mình biết đau, đau lắm..
[Mira]
Một năm rồi phải không, Aniki ?
Một năm trôi qua, anh đi xa, em cất lòng mình với muôn vàn giọt đắng. Em thương anh,
Aniki. Đừng hỏi tại sao vì những điều chẳng bao giờ em có thể hiểu hết.
Em thương anh..
À không..
[ Muốn chạm vào em vì khi sống đã để em xa cách. Linh hồn anh mãi ở bên em, chuộc
lại lỗi lầm mà khi sống anh đã gây nên. Dù biết rằng chẳng bao giờ bù đắp được đâu,
nhưng nhìn em để thấy mình biết đau, đau lắm..]
_____________________________________________________________________
Rồi nắm thật chặt tay cầm bút, chặt đến nỗi cây bút gãy làm đôi.
End.
Ở Nhật, Valentine 14/2 là ngày phụ nữ tặng quà & thường tặng 3 loại chocolate: Tomo
(tặng bạn bè là nữ), Giri (tặng bạn bè, đồng nghiệp nam - mang tính lịch sự) và Honmei
(tặng bạn trai - người yêu - chồng)
_____________________________________________________________________
Phía bên dưới bầu trời khuya ở Vestal, vẫn còn ánh đèn hắt ra từ một căn phòng nhỏ
trong khu chung cư…
- Đi….không đi…..đi…..không đi…..đi….không đi…..
Cậu thanh niên với mái tóc xanh mạ đang ngồi lặt từng cánh hoa hồng, vẻ mặt buồn
chán khôn tả.
- Cậu tự kỉ nãy giờ rồi đó, Ace! Sao hồi sáng không đem tặng nó cho Mira?_Percival
lên tiếng, anh không tài nào hiểu nổi tại sao con người lại rắc rối đến như vậy.
Hồi sáng…
Nhớ lại chuyện hồi sáng, Ace lại càng tức điên. Đống cánh hoa rơi đầy sàn nhà và tờ
giấy gói nhàu nát trong tay cậu vốn dĩ là một bó hồng đẫm sương, mang một màu đỏ
thắm rất đẹp…
Còn ai khác để cậu tặng nữa đâu…ngoài Mira?
Cậu sẽ đem nó tặng cô…
Cậu sẽ lấy hết can đảm để thổ lộ cho cô biết…
Rằng…cậu….
Niềm hy vọng le lói trong Ace bỗng dưng vụt tắt khi cậu ngước lên và trông thấy:
Bóng dáng quen thuộc của người con gái với mái tóc cam nhạt dễ thương, người mà cậu
ngày đêm mong chờ, thậm chí ngồi rình hàng giờ để được trông thấy mặt…giờ lại đang
sánh đôi cùng Keith.
Dường như anh ta cũng đã phát hiện ra sự có mặt của Ace. Chỉ với một nụ cười nhẹ
phớt qua trên gương mặt tuấn tú kia-dù đó thật ra chỉ là nụ cười xã giao-đã đủ làm cậu
tức đến không chịu nổi.
Và kết quả là đây: Bó hoa hồng đẹp đẽ trong tay Ace…tan nát.
Cậu đang ghen…..ghen với chính anh trai của cô ấy. Ngay đến cậu cũng chẳng thể nào
hiểu nổi trái tim mình, dù biết điều đó là cực kì vô lí…
Cậu không thể phủ nhận rằng cậu đã yêu cô ấy ngay từ những ngày đầu gặp mặt…
Mira có một nụ cười thật đẹp, thật dịu dàng…Mà theo cậu, nụ cười đó còn rạng rỡ hơn
cả ánh ban mai…
Nhưng…sao không lần nào cô dành nụ cười đó cho cậu cả. Lần nào có dịp ngồi trò
chuyện với Mira, cô đều nhắc đến Keith. Không phải Keith thì là Dan. Còn không thì là
chuyện về những nghiên cứu lặt vặt.
“Tức quá!!!!!! Mình thua họ ở điểm nào???!!!! Rốt cuộc thì vị trí của mình trong lòng
cô ấy là cái gì chứ?”
Phải rồi…., nãy giờ anh có biết cậu đang nghĩ gì đâu…
“Trời ơi!!! Sao đầu mình nhức vậy không biết nữa!!!!!!”
- Tôi nghĩ cậu nên ra ngoài đi dạo một chút để bình tĩnh lại…_Percival lắc đầu. Thật ra
anh đang cố nhịn cười trước thái độ của Ace.
- Đi giờ này á???
Anh khẽ “ừ” một tiếng rồi nhảy lên vai cậu.
Cũng tốt! Lâu rồi cậu và anh chưa đi dạo cùng nhau…
…….
Khuya…
Màn đêm tĩnh mịch như một mái vòm khổng lồ bao trùm lên toàn bộ công viên. Hằng hà
sa số các vì sao điểm xuyến thêm trên bức màn ấy, làm nó càng lung linh, rực rỡ.
Ace vừa đi vừa ngước đầu nhìn trời, dõi mắt cố tìm cho ra “vật thể” mà người trái đất gọi
là sao băng.
Cậu nhớ…Marucho đã nói: Mỗi lần xuất hiện, nó có thể biến điều ước của con người
thành hiện thực…
Cậu đã từng cho điều đó là trẻ con, là nhảm nhí. Nhưng, giờ đây chính cậu cũng đang
chạy theo cái điều nhảm nhí kia.
- Cậu tìm gì trên đó vậy, Ace?_Một giọng nói dịu dàng quen thuộc cất lên.
- À!...sao băng…
Ace trả lời trong vô thức. Đến khi nghe thấy tiếng cười khúc khích như tiếng phong linh
ngân trong gió, cậu mới giật mình tá hỏa.
Vâng!...là Mira. Và cô đang cười trước sự trẻ con của cậu.
Bất giác Ace cảm thấy mặt mình nóng ran. Ngay đến cái lạnh buổi đêm cũng không thể
giúp cậu “hạ nhiệt”.
Rõ ràng Mira vẫn không quên được Dan...Bất luận cậu có tìm bao nhiêu cách để đến với
cô. Trong trái tim ấy vẫn không có hình bóng cậu.
- Rồi chúng ta sẽ gặp lại họ thôi...một ngày nào đó..._Ace nói mà nghe cổ họng mình
nghẹn đắng, bàn tay đang nắm chặt khẽ run.
- Ừ!
Mira quay lại, mỉm cười.
Nụ cười này là dành cho cậu, hay cho Dan đây?
Im lặng...
Ngọn gió lạnh lấp đầy khoảng trống giữa cả hai...
...
Đột nhiên, Mira tiến lại gần, nhẹ nhàng đặt lên má cậu một nụ hôn và thì thầm:
- Đến giờ tôi mới nhớ phải nói với cậu điều này..._Cô ngưng trong giây lát rồi lại
tiếp_...cảm ơn cậu...vì mọi thứ...
Ngây ra vài phút, nhưng Ace nhanh chóng lấy lại được bình tĩnh. Cậu mỉm cười, gật đầu.
- Nói luôn đi Ace!!!_Percival giục.
- Giờ chưa phải lúc..._Cậu đáp lại, thật khẽ để chắc rằng Mira không thể nghe được.
Ace đánh một tiếng thở dài. Cậu chào tạm biệt cô, quay gót trở về khu chung cư.
Một ánh sáng xanh vụt ngang bầu trời, thật nhanh, ngay trước mắt cậu.
“Mira...tôi sẽ đợi. Đợi đến lúc tôi trở thành hình bóng quan trọng thay thế vị trí của họ
trong tim cô...”
-End-
Một trái tim đã hoàn toàn đóng băng với mọi thứ....
...lạnh lùng...vô cảm trong ngục tối bóng đêm......
Cậu không thể phủ nhận rằng cậu đã bắt đầu yêu cô ấy ngay từ cái ngày cô ấy bị
Fujishiro bắt cóc.
Phải rồi … nãy giờ Deneb có biết cậu đang nghĩ gì đâu …
, dù rằng hôm nay là ngày 18/11, ngày chòm sao Anh Tiên sáng nhất, ngày mà sao
băng có thể nhìn thấy rõ ràng nhất.
. Airi của quá khứ đã nhận nó từ cậu vì cô ấy biết rằng cậu chính là bản thân thời trẻ
của người đàn ông cô yêu, nhưng Airi của hiện tại đã quên
_____________________________________________________________________
_____________________________________________________________________
*Sentai
+Megaranger: Koichirou x Chisato; Shun x Miku
+Gingaman: Hyuuga x Saya
+Timeranger: Tatsuya x Yuuri
+Gao: Kakeru x Sae ; Tsukumaro x Tetomu (thích nhất đoạn 2 người thổi sáo & hát cho
Gao Deer nghe)
+Hurricanger: Isshuu x Nanami
+Deka: Sen x Umeko
+Magiranger: Hikaru x Urara
+Bouken: Satoru x Sakura ; Masumi x Natsuki
+Geki: Rio x Mele
+Go-on: Sosuke x Miu
+Shinken: Takeru x Mako ; Chiaki x Kotoha
+Gosei: Alata x Eri ; Hyde x Moune
+Gokai: Joe x Ahim ; Marvelous x Luka
+Go-buster: Hiromu x Yoko
+Kyoryu: (kamen rider King) Daigo x Amy ; Ian x Yayoi
+Toq: Tokatti x Mio ; Hikari x Kagura
+Ninnin: Kinji x Fuuka ; (kamen rider) Takaharu x Kikyou (xuất hiện ở tập 30)
+Zyuoh: Yamato x Amu ; Leo x Sela
+Kyuranger: Stinger x Hammy ; Spada x Raptor
+LuPat: Keichirou x Tsukasa ; Sakuya x Umika
*Rider
+Ryuki: Shinji x Miho
+Blade: Hajime x Amane
+Den-o: Yuuto x Airi
+Kiva: Wataru x Mio
+Decade: Tsukasa x Natsumi
+W: Ryu x Akiko
+Fourze: Ryusei x Tomoko ; Gentaro x Nadeshiko
+Wizard: Haruto x Koyomi
+Gaim: Kaito x Mai
+Drive: Shinnosuke x Kiriko x Chase
+Ex-aid: Taiga x Nico
+Amazons 2016-2017: Jin x Nanaha ; Chihiro x Iyu
+Build: Sento x Misora
*Armor hero (Kai Jia Yong Shi - khải giáp dũng sĩ)
Eric x Teresa (炘南/Hân Nam x 敏慈/Mẫn Từ) ;
Mike x Nina (北淼/Bắc Diễu x 冰儿/Băng Nhi) ;
Sam x Liz (东杉/Đông Sam x 羙真/Mỹ Chân)
_____________________________________________________________________
[Rider] Hành trình mới
Hành trình của Decade đã kết thúc, từ bây giờ sẽ là hành trình của Kadoya Tsukasa.
Kể từ sau lần hợp sức giữa Decade và bộ đôi W, sau 8 năm dài hẹn hò thì cuối cùng
Tsukasa cũng đã cầu hôn Natsumi, và dĩ nhiên là cô đồng ý.
Đám cưới được diễn ra tại thế giới của Decade, trong một nhà thờ màu trắng. Chính
khoảng khắc này đã quyết định một ngả rẽ đầy to lớn trong cuộc đời 2 người. Tuy rằng
đám cưới không có đông người tham dự vì họ hàng của 2 người chẳng còn lại bao nhiêu
người, Tsukasa thì chỉ còn cô em gái Sayo, Natsumi thì chỉ còn ông nội Eijiro, nhưng tất
cả vẫn đắm chìm trong niềm hạnh phúc dạt dào.
Khách đến tham dự là các Rider đến từ các AR World mà họ đã kết bạn, còn có tất cả
các main Rider ở thế giới gốc nữa, à mà không hẳn là đủ vì còn thiếu 1 người, đó là Inui
Takumi (Faiz) vì anh đã chết.
Nhưng trong đám cưới có xuất hiện thêm 1 nhân vật khiến Tsukasa và Natsumi hơi
ngạc nhiên, đó là:
“Tới làm gì vậy Kaitou? Ở đây có gì đâu mà chôm?” – Tsukasa nói, phải nói rằng đã
lâu rồi nhóm Tsukasa chưa gặp lại anh ta kể từ sau sự kiện Kamen Rider x Super Sentai:
Super Hero Taisen 2012.
“Bộ tính chôm thùng tiền mừng hả?” – Onodera Yuusuke (Kuuga AR World) nói.
“No no, tui tới tặng quà cưới cho cậu.” – Kaitou Daiki (DiEnd) nói.
“Chuyện lạ à nha, 1 tên dạo tặc mà lại đi tặng quà cho người khác là sao?”
“Nè, thôi nói móc tui đi nha.” – Kaitou nói rồi rút ra 1 tấm thẻ – “Tặng cậu đó.”
“Đây là?” – Tsukasa nhìn tấm thẻ mà Daiki vừa ném cho mình.
“Thẻ Decade Complete Mk2, lấy sức mạnh của các Rider từ W đến Build
Đã 3 năm trôi qua kể từ sau đám cưới của Nago Keisuke và Asou Megumi, Wataru vẫn
có 1 thắc mắc rằng:
Sau khi chiến đấu với Neo Fangire, trước khi trở về tương lai, Masao đã tiết lộ rằng
cậu đến từ 22 năm sau.
Kể từ ngày hôm đó cô luôn giúp anh hòa nhập với mọi người, nhất là với Gou. Cô gần
như dành phần lớn thời gian cho anh. Cũng từ đó mà cô bắt đầu yêu thích những ngày
mưa, vì nó gợi nhớ lại cho cô ngày anh và cô gặp nhau.
_____________________________________________________________________
Igneel:
Đức vua anh minh của vương quốc Dragon.
Tính cách(t/c): Trong mắt thần dân là 1 vị vua anh minh, tài giỏi, luôn giúp đỡ người gặp
khó khăn, là người trị vì xứng đáng của Dragon Kingdom. Trong mắt lũ con quỷ sứ thì là
một ông cha nghiêm khắc, luôn giải quyết mọi chuyện bằng nắm đấm nhưng cũng rất yêu
thương các con của mình hết mực (Lũ chúng nó nghĩ chứ không nói ra vì ngượng)
Grandine:
Hoàng hậu xinh đẹp của vương quốc Dragon. Vợ của Igneel.
T/c: Bà là người vô cùng hiền hậu, yêu thương và cưng chiều con mình hết mực, tốt bụng
và luôn cảm thông chia sẻ với người khác. Bà và Igneel là 2 người được nhân dân tôn
trọng và quý mến vô cùng. Nhưng bà rất ghét những người hành động vô duyên, vô phép
tắc, nếu các con bà có cử chỉ như vậy đừng mong bà coi đó là con nữa
Zeref Dragneel :
Đại hoàng tử của vương quốc Dragon. Nhóm trưởng của nhóm Etherious. 1 chàng
hoàng tử lạnh lùng, kiêu ngạo, bảo thủ, băng giá và rất ghét ồn ào nhưng rất yêu thương
em của mình. Là người sở hữu ma thuật mạnh kinh khủng nhất lịch sử. Đồng thời là mục
tiêu theo đuổi của các công chúa láng giềng ngoại trừ 1 người, là đại công chúa của Fairy
Tail Kingdom-Mavis Vermillion. Vậy nên Zeref rất thích chọc cô nhóc Mavis khiến
cô bốc hoả lên mới thôi. Gặp Mavis là như chó với mèo.
Chú ý: Đừng dại mà chọc tức ảnh nếu bạn chưa muốn chết.
Jellal Fernandes:
Thứ hoàng tử của vương quốc Dragon. Nhóm phó của nhóm Etherious . Jellal là vị
hoàng tử điển trai, dù vẻ đẹp của anh trông khá lạnh lùng nhưng tính cách thì ngược lại,
nhị hoàng tử của Dragon Kingdom rất Vui vẻ, hoà đồng, thân thiện, dịu dàng, ấm áp và
tốt bụng. Đặc biệt, anh chàng hoảng tử này thông minh ghê gớm, tất nhiên khỏi nói, Jellal
cũng là mục tiêu theo đuổi của các công chúa. Nhưng anh lại chỉ chú ý đến 1 người và rất
sợ người đó: Nhị công chúa của Fairy Tail Kingdom-Erza Scalet.
[chị Erza: ọe...ọe...ọe.... ngươi nhìn có lầm không vậy con au kia???
Au: ơ, em chỉ nói sự thật thôi mà.
Anh Jellal: cô kia, ý cô là sao hả???
Chị Erza: ý tôi là anh vừa xấu vừa cách li với người khác, khác người nữa chứ!!!( ̄ー ̄)
Anh Jellal: còn cô thì chẳng kém gì tôi đâu!!!
Chị Erza: anh vừa nói gì?
Anh Jellal: Tui nói là.........bla...........bla........bla.........
Chị Erza:..... bla.....bla......bla....
Anh Jellal: bla.....bla....bla....
Au:(( _ _ ))..zzzZZ
Anh Jellal và chị Erza: con au này dậy viết tiếp chuyện mau!!!
Au: Dạ , tuân lệnh anh chị ạ.]
Cứ gặp Erza là như mèo với chó.( cuộc trò chuyện trên đã minh chứng cho điều đó)
Chú ý: Phép thuật mạnh level max, đừng chọc.
Laxus Dreyar:
Tam hoàng tử. Nhóm phó của nhóm Etherious .
Laxus Dreyar, chàng hoàng tử ngoài lạnh trong nóng. chỉ thân thiện với thành viên trong
nhóm. Chỉ 1 câu là mọi người hiểu rồi phải không?
Chú ý: Ảnh có giọng hát " thiên bẩm trời phú" đến nỗi ai nghe cx bất tỉnh nhân sự
vì nó quá "hay". có thể tham dự cuộc thi "Giọng hét Việt nhí", nên xin chữ kí trước
khi nổi danh.
Ultear Milkovich:
Tứ công chúa. Chị họ của Gray. Thành viên nhóm Fairy Girl
Một người có vẻ đẹp bên ngoài khá lạnh lùng nhưng con người cô rất ấm áp và biết nghĩ
cho người khác, vui vẻ với những người thân, cô luôn vì mọi người mà làm tất cả, được
mệnh danh là "Nữ thần thời gian".
Chú ý: Cũng thuộc hàng "thú dữ" như mấy người trên.
Evergreen:
Ngũ công chúa. Em họ của Laxus. Thành viên nhóm Fairy Girl
Kiêu ngạo, tự phụ nhưng chưa từng có ác ý với ai bao giờ cả, rất thân với các công chúa
của Fairy Tail Kingdom.
Có tình cảm với Elfman sau khi đc cậu cứu sống.
Chú ý: Thỉnh thoảng Ever chỉ cho Nát, Gay và Gạ ăn vài lời chỉ trích nhói lòng thôi.
Natsu Dragneel :
Lục hoàng tử . Thành viên nhóm Etherious .
T/c: Thân thiện,Vui vẻ, hoà đồng, tốt bụng, sống lạc quan nhưng cực nóng tính, cái gì
cũng nhanh nhảu.
[Chị Lucy: A...hi....hi.... Nóng tính nên lúc nào cx đốt cháy cung cx phải.
Anh Natsu: Cô vừa nói gì hả con heo???
Chị Lucy: Tui đây thon lắm chứ ko có mập nha.
Anh Natsu: Thế hả??? Giờ tui mới biết đó!!!
Chị Lucy: Bây giờ mới biết ư? Đúng là có mắt như mù mà.
Anh Natsu: Cô bảo ai mắt mù???
Chị Lucy: Tôi bảo anh đấy.
Anh Natsu: Grừ. Nhận lấy này. Cú đấm Hoả Lo...
*BINH,BỐP,BINH*
Chị Lucy: Cho chừa.
Anh Natsu:L..lầ...n....nà...y....t...u....i...nh....ường..
..c..ô...đ...ấy....
Chị Lucy: chết rùi còn lắm mồm. Hứ. Con au vít típ truyện đi.Nhớ vít tốt về chị nha. Ko
thì liệu hồn đấy!!!*cười xinh nhưng sát khí đầy mình*
Au:đã rõ*run lẩy bẩy*]
Ghét Lucy như chó ghét mèo. Rất hay oánh nhau với Gray, Gajeel và luôn có cái kết "tốt
đẹp"cho cả ba.
Chú ý: khi ba anh oánh nhau nhớ tránh xa ko thì vạ lây & Không tham gia vào
những cuộc chiến đen đủi cho phí công.
Gray Fullbuster:
Thất hoàng tử của Dragon Kingdom. Thành viên nhóm Etherious
Tính cách: lạnh như băng[chuyện, phép thuật của ảnh mà lị(-_-;)] nhưng ai biết bên
trong thực ra rất ấm áp.
Lúc nào cũng oánh nhau với Gajeel và Natsu, luôn có cái kết có hậu.
Chú ý: Không can ngăn khi họ đang đánh nhau, kẻo ăn đấm vô tội.
Gajeel Redfox:
Bát hoàng tử. Thành viên nhóm Etherious .
1 chàng hoàng tử kiêu căng, tự phụ, nóng nảy nhưng sống rất có tình cảm, mỗi tội rất
thích trêu cô công chúa Levy của Fairy Tail Kingdom và suốt ngày như nước với lửa.
Oánh nhau với Gray và Natsu là việc ngày nào cũng phải làm của Gajeel, có cái kết rất
đáng để xem.
Chú ý: Chú ý không lại gần khi các hoàng tử của Dragon Kingdom đánh nhau
không kẻo bị vạ lây.
Meredy:
Em của Ultear. Cửu công chúa. Thành viên nhóm Fairy Girl
T/c: Xinh đẹp, dịu dàng, rất thân thiện với mọi người và lễ phép nên được các công chúa
của Fairy Tail quý mến vô cùng.
Romeo Conbolt:
Thập hoàng tử. Thành viên nhóm Etherious .
T/c: thân thiện, ngoan ngoãn, rất ngây thơ hồn nhiên, là cậu em trai rất được mọi
người yêu quý. Tiện nói luôn, cậu hoàng tử này rất hâm mộ Natsu vì tài năng của Natsu.
[Au: ngưỡng mộ Natsu để hôm nào cx đc cái kết đẹp đẽ chắc??? Natsu: ngươi nói gì
hả??? Au: We don't talk any more, we don't talk anymore..... Natsu:Hát lắm, vít típ đi.
Au: Aye.]
Có tình cảm với Wendy.
Makarov:
Đức vua anh minh của vương quốc Fairy Tail, sở hữu một chiều cao rất chi là khiêm
tốn.
T/c: Là 1 người cha nghiêm khắc, luôn nhắc nhở các con sống thế nào cho tốt đối với các
công chúa, hoàng tử của Fairy Tail Kingdom, thỉnh thoảng rất vui tính. Là 1 ông vua tốt
bụng, luôn mỉm cười hiền hoà với mọi tình huống trong mắt thần dân. Ông là 1 người
hiểu rất rõ con mình, yêu các con mình vô cùng. Đang có ý đồ làm thông gia với Igneel.
Thỉnh thoảng hay bị vợ bắt nạt.(^∇^)
Porlyusica:
Hoàng hậu của vương quốc Fairy Tail. Vợ của Makarov.
T/c: Người vợ hiền từ, tốt bụng, tài giỏi trong y học của ông Makarov. Bà luôn dạy cho
cô con gái út của mình những kiến thức về y học khi thấy cô bé say mê với nó. Bà không
phải là người quá cưng chiều các con như những hoàng hậu khác, nhưng các người con
của bà luôn hiểu bà làm vậy chỉ để cho họ trưởng thành nên luôn nghe lời bà dạy. Bà là
người khá có uy với vua Makarov.
Mavis Vermilion:
Đại công chúa trong vương quốc Fairy Tail. Trưởng nhóm Fairy Girl.
T/c: 1 cô công chúa vô cùng Vô tư, ngây thơ, hồn nhiên, vui vẻ, hoà đồng, thân thiện, dịu
dàng[trừ khi gặp ai đó(-_-;)], người ngoài nhìn vào sẽ chẳng ai nghĩ cô là Đại công chúa
của Fairy Tail Kingdom cả. Cô rất mê những đồ ăn vặt như kẹo, snack, chocolate,....
Mavis dù ngây thơ là thế nhưng lại sở hữu sức mạnh ma thuật ngang ngửa Zeref của
Dragon Kingdom. Đặc biệt lưu ý, cô cực cực cực cực cực kì ghét Đại hoàng tử của
Dragon Kingdom vì luôn trêu cô. Là mục tiêu săn đuổi của nhiều chàng hoàng tử láng
giềng.
Gặp anh .... là như.....( hổng nói nữa)
Chú ý: Bình thường thì hiền vậy thôi chứ Mavis rất ghét bị cướp mất kẹo khi đang
ăn và lúc đó ma thuật cực mạnh sẽ bùng nổ vì 1 cái kẹo. khi tức lên cx ghê lắm
đấy!!!(-_-) ( thảo nào anh chị này mà gặp nhau ở đâu là nơi đó phải tu sửa)
[Chị Mavis: Ý ngươi là sao hả con au kia???*sát khí đùng đùng* Au: A chị Mavis ơi
em có kẹo này!!! Chị Mavis: Đâu đâu??? Au: Đây ạ! Chị Mavis: *Đang ngồi ăn
ngon lành*] Và đây là cách chấm dứt khủng hoảng chiến tranh.
Erza Scarlet:
Nhị công chúa . Phó nhóm Fairy Girl.
T/c: Là 1 cô công chúa mạnh mẽ vô cùng, từ bé đến lớn chưa lần nào cô khóc dù có ngã
đau, tập kiếm bị xước tay hay gì nữa,"hiền hậu". Erza rất mê bánh kem dâu, mê vô cùng
tận, mỗi lần đánh nhau mà bị Erza phát hiện, 3 chàng hoàng tử quỷ sứ của Dragon chỉ
việc mua bánh kem dâu cỡ đại tạ lỗi với Erza là được thoát chết, nấu ăn rất giỏi, nhất là
món bánh kem dâu.. Cô luôn sai bảo Nhị hoàng tử của Dragon Kingdom-Jellal Fernandes
theo ý mình. Cô cũng là điểm để theo đuổi của nhiều người dù bị phũ mỗi khi họ tỏ tình
với cô
Gặp anh..... là như .....( ko nói nữa, mỏi mồm rùi)
Chú ý: Đừng noi gương ba anh Natsu, Gray, Gajeel: đánh nhau trong khi Erza đại
tỉ đang ăn bánh kem dâu rùi có 1 cái kết"tốt đẹp" nha!!![Anh Natsu,Gray,Gajeel:
Sao mi cứ thích động với nỗi khổ của người ta ấy nhở??? Muốn chết ko??? Au: chị
Erza ơi, cứu em, bọn nó bắt nạt em khi em vít tốt về chị. Chị Erza: Thế à???*Đã
hoán phục xong* Anh Natsu, Gray,Gajeel: Đồ con au phản bội. Tasukete!!! Au:
Amen]
Mirajane Strauss:
Tam công chúa. Phó nhóm Fairy Girl.
T/c: Mira là 1 cô công chúa xinh đẹp, duyên dáng, dịu dàng, lịch sự và luôn có nụ cười
tuyệt đẹp khiến bao người đổ thường trực trên môi. Cô nấu ăn rất ngon và luôn giúp mọi
người trong cung làm việc và có được cảm tình của mọi người trong cung điện.
Chú ý: Chị này tức lên cx ko kém gì chị Erza đâu.( Chị Mira: Ý ngươi là sao???*
sát khí đùng đùng* Au: e ko có ý kiến để comment ạ!!! Chị Mira: Liệu hồn đấy. Au:
Aye!!!*đổ mồ hôi*)Đấy thấy chưa???
Mystogan:
Tứ hoàng tử. Thành viên nhóm Etherious .
T/c: Chàng hoàng tử này có ngoại hình rất rất giống Jellal Fernandes-Nhị hoàng tử của
Dragon Kingdom. Nếu màu 2 hình xăm trên mặt của 2 người này khác nhau ( Jellal màu
đỏ còn Mystogan màu đen) thì chắc người ngoài không phân biệt nổi nữa. Còn với người
quen của Mystogan, họ có thể phân biệt được vì Mystogan rất ít nói, hầu như cả ngày nói
được 50 từ là nhiều lắm rồi, nhưng lại thông minh level max, nói câu nào thì ý nghĩa câu
đó.
Hisui E. Fiore:
Ngũ công chúa . Thành viên nhóm Fairy Girl. 18 tuổi
T/c: Hiền hoà, nhân hậu, thân thiện, tốt bụng và xinh đẹp. Đc nhiều hoàng tử giàu có để
mắt tới nhưng ko quan tâm. Công chúa Hisui thích Freed khi đc cậu giúp đỡ.
Elfman Strauss :
Lục hoàng tử . Thành viên nhóm Etherious.
T/c: mạnh mẽ, thân thiện và luôn miệng nói:"đàn ông". Có tình cảm với Evergreen .
Lucy Heartfilia :
Thất công chúa. Thành viên nhóm Fairy Girl.17 tuổi.
T/c: vui vẻ, hoà đồng, ngây thơ, hồn nhiên, thân thiện, tốt bụng. Gặp anh.... là như.....( ko
có từ để nói)
Juvia Lockser:Bát công chúa. Thành viên nhóm Fairy Girl.17 tuổi.
T/c: Vui vẻ, thân thiện và ngây thơ. Thường ngăn cản bạn mình cãi nhau và thầm thích
Gray.
Levy McGarden:
Cửu công chúa. Thành viên của nhóm Fairy Girl. 17 tuổi.
T/c: Vui vẻ, thân thiện, thông minh, mê đọc sách. Gặp anh..... là như.....( We don't talk
anymore)
Lisanna Strauss :
Thập công chúa . Thành viên nhóm Fairy Girl. 16 tuổi. Bạn thân hồi nhỏ của Natsu.
T/c: vui vẻ, thân thiện, tốt bụng và hay giúp đỡ người khác. Có tình cảm với Bickslow .
Wendy Marvel:
Công chút út, bé nhất hoàng cung Fairy Tail nên thường đc minna cưng chiều. Thành
viên nhóm Fairy Girl. 15 tuổi.
T/c: vui vẻ, hoà đồng, thân thiện, ngây thơ, hồn nhiên, dễ thương và chữa bệnh rất giỏi.
Thích Romeo.
Cana:
Con gái của Gildart. Bạn thân của các công chúa. Thành viên nhóm Fairy Girl
T/c: vui vẻ, thân thiện, sâu rượu
.
Kinana:
Quản lí các giúp việc trong cung Fairy Tail. Đc các thành viên nhóm Fairy Girl yêu
quý. Đang là thành viên nhóm Fairy Girl.
T/c: Hiền hậu, vui vẻ, tốt bụng, ngây thơ. Yêu Cobra( Erik) , chỉ có mình Kinana gọi
Cobra là Erik.
Zera:
Bạn thân của Mavis. Cháu của Đức vua.21 tuổi.
T/c: thân thiện, vui vẻ, tốt bụng, hồn nhiên. Đáng lẽ ra cô là công chúa nhưng cô ko thích.
Hiện , cô là một vị công chúa nhưng ko muốn ai gọi mình là công chúa cả.
Jiemma Orland:
Đức vua của vương quốc Sabertooth .
T/c:-( lúc trước ): độc ác, luôn tìm cách làm vua của cả đại vương quốc Fiore.
-( bây giờ): lương thiện, nghiêm khắc với các công chúa, hoàng tử.
Minerva Orland:
Con gái của Đức vua Sabertooth . Là đại công chúa. Tham gia nhóm Fairy( từ nay mk
sẽ gọi tắt là Fairy cho nhanh nha!!!!)20 tuổi
T/c: xinh đẹp, sắc sảo, "hiền hậu" như Erza
[Chị Erza và chị Minerva: Ý nhóc là sao hả*tươi cười và sát khí tỏa ra ngùn ngụt* Au:
thưa 2 chị đại tỉ, e ko có ý gì ạ! Mong hai chị tha lỗi! Chị Erza và chị Minerva: muộn rùi
cưng!!! Au: *em sẽ là cánh chim bay khắp các miền quê* Rogue và Jellal: Khổ thân. Ê,
thằng nào có điện thoại gọi cho đội cứu hộ và cứu thương đi. Con au bay đâu rùi ý!!! *BÍ
BO, BÍ BO*Au:M...m...ờ...i....i....c....á.....c...b...ạ...đ....ọ....c....t...í....p...]
Hay thi đấu với Erza. Thích Rogue .
Rogue Cheney:
Con quan trong cung nhưng đc phong làm hoàng tử. Là thứ hoàng tử. 20 tuổi. Tuy lớn
tuổi hơn Gajeel và Natsu nhưng vì hâm mộ Gajeel và Natsu nhất là Gajeel nên chỉ xưng
là bạn thui!!! Tham gia nhóm Etherious .
T/c: với người ngoài thì lạnh lùng, với người thân thì vui vẻ, thân thiện. Thích Minerva-
sama( chị Minerva: viết hay đó nhóc. Au: chị quá khen ạ!!! Chị Minerva : cứ thế phát
huy nha!!! Au: Aye .)
Sting Eucliffe:
Tam hoàng tử. Là em trai của Minerva.17 tuổi. Tham gia nhóm Etherious . Hâm mộ
Natsu.
T/c: thân thiện, vui vẻ, nóng tính y chang Natsu. Thích Yukino. Hay cãi nhau với Rogue.
Yukino Agria:
Tứ công chúa. Thực ra là em gái của Angel(Sorano)17 tuổi
Đc gửi sang đây từ bé để làm công chúa Sabertooth. Tham gia nhóm Fairy.
T/c: Xinh đẹp , nhân từ, tốt bụng, dịu dàng( nhưng cx đừng chọc tức chị ấy nha trừ khi
bạn muốn thử cảm giác bay trên bầu trời và au đã thử nhiều lần rùi nên khuyên các
bạn thui) . Hâm mộ Lucy và thích Sting.
Bob:
Đức vua của Blue Pegasus. Bị 3D. Các công chúa hoàng tử đều là con nuôi.
T/c: nửa nam nửa nữ( tóm lại là hết từ để nói rùi)
Ichiya:
Đại hoàng tử. Suốt ngày ngửi và ngửi. Luôn miệng nói "Men"( kiểu giống Elfman hay
nói"đàn ông") 28 tuổi.
T/c:biến thái nhưng cx tốt bụng. Luôn bị Erza đã văng lên trời vì cứ tán tỉnh cô hoài.( Au:
đụng nhầm người rùi anh ơi!!!)
Hibiki Lates:
Nhị hoàng tử. Bái Ichiya làm đại ca. 19 tuổi. Là con quan.
T/c: Luôn đi quyến rũ con gái . Bạn trai cũ của Karen. Từ ngày có Jenny thì bỏ hẳn cái tật
đấy. Tốt bụng và thân thiện.
Jenny Realight:
Tam công chúa. Bạn gái Hibiki.19 tuổi.
T/c: xinh đẹp, tốt bụng , nhân hậu, hiền từ. Trai theo rầm rầm . Luôn so sắc đẹp với Mira.
Ren Akatsuki:
Tứ hoàng tử. Bạn trai của Sherry. 19 tuổi. Bái Ichiya làm đại ca. Hay tán gái nhưng từ
ngày có Sherry là bỏ hẳn tật xấu.
T/c: vui vẻ, thân thiện , tốt bụng.
Eve Tearm:
Ngũ hoàng tử. 18 tuổi. Bái Ichiya làm đại ca. Chuyên tán gái.
T/c: thân thiện, vui vẻ, hoà đồng.
Lamia Scale
Ooba Babasaama:
Nữ hoàng của vương quốc Lamia Scale.
T/c: Khó tính, nhiều chuyện. Nhưng cx yêu thương các công chúa, hoàng tử, nhưng ko
thể hiện và luôn tỏ vẻ nghiêm khắc với họ.
Jura Neekis:(32 tuổi)
Đại hoàng tử của Lamia Scale.
T/c: vui vẻ, thân thiện, luôn giải quyết những mối bất hoà. Rất tôn trọng người khác và
luôn gọi người khác với cái đuôi "-dono"
Lyon Vastia:(17 tuổi )
Thứ hoàng tử của Lamia Scale.
T/c: kiêu ngạo, lạnh lùng. Luôn choảng nhau với Gray, thích Juvia nên rất ghét Gray.
Sherry Blendy:(17 tuổi)
Tam công chúa. T/c: xinh nhưng điệu. Ghét Lucy do bị cô đánh bại.[ghét nhưng vẫn
quý(-_-;)] N.Y của Ren và rất ghét cô gái nào lại gần Ren(của chị ý)^_^
Yuka Suzuki:(16 tuổi )
Tứ hoàng tử. Có một chiều cao khá khiêm tốn.
T/c: kiêu ngạo.(au chỉ biết thế khi nhìn vô mặt ảnh thui)
Toby Horhorta:(16 tuổi )
Một thành viên trong hoàng tộc.( thực ra ảnh đây là ngũ hoàng tử nhưng nhìn mặt đã
thấy .... nên viết thế này để ko có ý xúc phạm đến ảnh cx như mina)
T/c: Chỉ một từ để nói:" NGỐC" hết thuốc chữa.
Sherria Blendy:(15 tuổi)
Lục công chúa. Bạn thân của Wendy. Em ruột của Sherry.[thảo nào tính cách giống y
hệt chị nó(điển hình như tật mê choai đẹp.) Chị em nhà Blendy: Au ơi, muốn lên thiên
đàng hay xuống địa ngục đây???? Au: au mún lên thiên đàng vì au là người tốt mừ!!!
T/c: Mê choai( đã giới thiệu), tốt bụng, thân thiện, hồn nhiên, vui vẻ.
-------Ta là giải phân cách giữa hai vương quốc-------
GTNV(vương quốc Mermaid Heel)
Kagura Mikazuchi:(20 tuổi)
Nữ hoàng của vương quốc Mermaid Heel . Các công chúa đều là các em của cô. Em
của Simon( đã mất)
T/c: Lạnh lùng là vẻ bọc bên ngoài, bên trong thì cô rất yêu những đứa em của mk.
Arian Webb:(19 tuổi )
Đại công chúa. T/c: Lạnh lùng bên ngoài, thân thiện bên trong.
Risley Law:(18 tuổi)
Thứ công chúa. Có thể biến béo gầy tùy ý.
T/c: Thân thiện, vui vẻ, hòa đồng.
Millianna:(17 tuổi)
Tam công chúa. Rất là thích mèo.
T/c: Thân thiện, vui vẻ, hòa đồng. Em họ của Erza. Thích Sho.
Beth Vanderwood:(16 tuổi)
Tứ công chúa.T/c: Ngây thơ, dễ thương, Hồn nhiên, vui vẻ, hòa đồng.
-----------ta là giải phân cách Vương quốc-----------
Oracion Seis
Midnight ( Macbeth):(21 tuổi)
Vua của vương quốc Oracion Seis.
T/c: Lạnh lùng, trẻ con với Sorano. Thích Sorano.
Angle(Sorano):(20 tuổi)
Đại công chúa. Thật ra là con của cố vấn cho nhà vua.
T/c: vui vẻ, kiêu ngạo, nhưng rất xinh đẹp, rất hay mặc đồ hở, dễ thương(trong mắt
Midnight) . Thích Midnight.
Cobra ( Erik):(21 tuổi)
Thứ hoàng tử. Là em kiêm bạn thân của Midnight.
T/c: Lạnh lùng, thân thiện, vui vẻ hòa đồng với người thân. Thích Kinana.
Racer( Sawyer):(19 tuổi)
Tam hoàng tử. T/c: Khá thân thiện, thích những thứ nhanh nhẹn.
---------------Ta là giải phân cách đây------------------
Các exceed( thú nuôi )
Happy:
Mèo cưng của Natsu. Một chú mèo biết bay.
T/c: thích cá, vui vẻ y như tên của nó, thích chọc Lucy và toàn bị chị cho ăn đập . Thích
Carla.
Carla:
Màu cưng của Wendy. Biết bay giống Happy. Cô rất yêu quý Wendy và hay lo và bảo
vệ cho Wendy. Thích uống trà.
T/c: Ban đầu khá kiêu ngạo rồi dần dần trở nên thân thiện và vui vẻ. Thích Happy.
Panther LiLy :
Mèo cưng của Gajeel. Sợ sấm. Biết bay và có thể biến thành người . T/c: thân thiện,
vui vẻ và hoà đồng. Thích ăn kiwi.
Lector và Frosch:
Hai chú mèo của Sting và Rogue. T/c: cả hai đều thân thiện và vui vẻ. Lector thì hơi
kiêu ngạo và là tình địch của Happy. Còn Frosch thì ngây thơ, dễ thương . Lúc
đầu,Frosch tưởng mình là ếch, sau khi biết rằng mình là mèo thì cậu đã nằm khóc suốt ba
ngày trời. Frosch hay đi lạc, có thể nói là mù đường.
Dark King
Mard Geer:
Đức vua vương quốc Dark King. Sắp xếp cho các em của mình thích các hoàng tử của
vương quốc Dragon.
T/c: Độc ác, xấu xa, tham vọng quyền lực.
Kano:(21 tuổi)
Đại công chúa. T/c:Độc ác và chảnh, điệu đà.Thích Zeref và vô cùng ghét Mavis. Luôn
cùng các em bàn âm mưu sát hại các công chúa vương quốc Fairy Tail.
Waru:(20 tuổi)
Thứ công chúa. T/c: độc ác, chảnh và điệu đà. Thích Jellal và ghét Erza, coi cô như cái
gai trong mắt.
Kitsu:(20 tuổi)
Tam công chúa. T/c: độc ác,chảnh và điệu. thích Laxus luôn tìm cách để Laxus yêu
mình và luôn coi Mira như kẻ cản trở.
Suku:(17 tuổi)
Tứ công chúa . T/c: ác độc, chảnh và điệu. Luôn nghĩ Natsu yêu mình và thuộc về
mình . Coi Lucy như một con c hó ngáng đường( là cô ta nghĩ thế chứ ko phải au nghĩ
nha. Đừng hiểu lầm)
Desu:(17 tuổi)
Ngũ công chúa . T/c: chảnh và ác độc và điệu. Thích Gray và ATSM rằng Gray yêu
mình chứ không phải Juvia( sự thật là ngược lại đấy chị ơi, bệnh nặng quá rùi.) Căm thù
Juvia.
Yusa:(17 tuổi)
Lục công chúa. T/c: ác độc, chảnh và điệu đà. Vẻ ngoài thì ngây thơ, dễ thương nhưng
bên trong thì....( khỏi nói chắc các bạn cũng bít) Bị bệnh ATSM nặng. Nghĩ mình và
Gajeel yêu nhau và phải trải qua một rừng gai là Levy và cuối cùng sẽ hạnh phúc bên
nhau.( chuỵ này bị ATSM nặng thiệt rùi. Cần em gọi cấp cứu ko chị???Yusa:méo cần
thiết. Bà lo mà cho tui cặp với anh Gajeel đi. Au: Mơ đi con. *cầm dép chạy* Yusa: con
au kia đứng lại cho ta. )
Jomo(15 tuổi):
Thất công chúa. T/c: ( khỏi cần nói chắc các bạn cũng bít là gì ha) Thường giả nai
trước mặt Romeo và sau lưng thì suốt ngày rủa Wendy.
------ GT qua các cung của công chúa hoàng tử-------
Zeref: Hắc Long Cung
Jellal: Thể thuật Cung
Laxus: Sấm Cung
Natsu: Hỏa Long Cung
Gray: Quỷ băng Cung
Gajeel: Thiết Long Cung
Romeo: Hỏa Cung
Evergreen: Tiên cung
Ultear: Thời Gian Cung
Meredy: Cảm giác Cung
Mavis: Tiên tử Cung
Erza: Hoán Giáp Cung
Mira: Quỷ Cung
Lucy: Tinh Linh Cung
Juvia: Thủy Cung
Levy: Kí thuật Cung
Wendy : Thiên Long Cung
Elfman: Take Over Cung
Mystogan: Ảo Giác Cung
Lisanna: Động vật Cung
Hisui: Nữ Vương Cung
Kano: Hắc Vương Cung
Waru: Thủy Hắc Cung
Kitsu: Hắc Hoa Cung
Suku: Hắc Gai Hồng Cung
Desu: Hắc Băng Cung
Yusa: Hắc Xuân Cung
Yomo:Hắc Tiên Cung
[ Còn lại thì thuộc vào phép thuật của các công chúa hoàng tử ]
-----------------GT thêm về Exceed----------------------
Nichiya:
Mèo của Ichiya.
T/c: Giống Ichiya (Melody:Nên chắc mình không cần nói mọi người cũng biết luôn rùi)
Chap 5:Chị Mavis và Lucy hoảng loạn, anh hùng ra tay cứu mĩ nhân.
Mavis hiện vẫn đang tung tăng mà không biết rằng mình đã lạc minna từ lâu, ghé hết
quán nọ đến quán kia. Một hồi sau, Mavis định quay lại bảo với Zera là mình đã hết tiền
thì không thấy minna đâu, hơn nữa cô còn lạc vào con hẻm nhỏ không bóng người từ bao
giờ, Mavis cố nhớ lại xem tại sao mình lại vào đây,cuối cùng chị cũng thông ra:
"Đúng rồi, mình đuổi theo con mèo nên vào đây"-Mavis thầm nghĩ(Melody:Tại sao vào
đây còn không biết, em vô viện bó tay) -"Chết rồi, mình vốn sợ bóng tối, ở đây chẳng có
chút ánh sáng nào, làm sao tìm được đường ra bây giờ?"
Trong con hẻm này như là của thế lực bóng tối vậy, dù ngoài trời vẫn sáng rạng nhưng
không hiểu sao nơi đây lại chỉ toàn một màu đen.
-Cô em làm sao vậy?-Một giọng nói vang lên làm Mavis thầm mừng rỡ,nhưng khi quay
lại,cô không nhìn thấy gì cả.Cô hét to:
-Ai vậy???Làm ơn đưa tôi ra khỏi đây được không?
-Đây là lãnh địa của tụi này, cô em đã bước vào kết giới thì sao mà ra được.-Ánh sáng từ
từ chiếu vào mắt Mavis làm cô cảm thấy chói mắt và nhắm chặt vào, sau khi thích ứng
được thì cô liền mở mắt ra, tưởng như được giúp đỡ thì ai ngờ cô lại dấn thân vào hang
cọp. Trước mặt cô là 3 tên đàn ông, tên nào cũng to khoẻ nhưng nhất là tên đi giữa, mặt
hắn có một vết sẹo dài, cả người đầy vết xước, nếu bình thường thì cô sẽ chạy lại hỏi
thăm xem người đấy có sao không nhưng lần này lại không vì Mavis cảm nhận được ánh
mắt biến thái của tên ấy đang nhìn mình và cô thấy rất sợ hãi.Và hơn hết, tên này lại
là...TÊN ĐƯỢC TRUY NÃ MÀ PAPA ĐÃ NÓI VỚI CÔ. Mavis cứ lùi một bước thì
chúng bước 1 làm cô thấy sợ,chắc chắn chúng sẽ không làm điều tốt đẹp cho cô đâu nên
kêu cứu là tốt nhất. Nghĩ là làm, Mavis thét lên:
-AI ĐÓ CỨU VỚI, CỨU TÔI VỚI.
-Kêu cứu không có tích sự gì đâu cô em ạ, kết giới này do đại ca tụi này dựng mà.- Tên
đứng bên phải của tên đại ca nói.
- Mày nói thế nó sợ đấy, học tập tao đây này, cô em, đi với tụi anh rồi tụi anh mua đồ,
chiều chuộng cưng hết mực luôn.-Tên đứng bên trái nói.
-Không, đừng lại gần đây.- Đôi mắt ngọc bích long lanh của Mavis đã biến thành một đôi
mắt âm u như hồn ma,đọng nước, lưng cô đã chạm tường nên không còn đường lui nữa,
còn 3 tên kia thì ngày càng lại gần cô làm cô rất sợ mà không làm được gì, pháp thuật thì
bị phong ấn khi ra khỏi cung rồi, kêu cứu cũng không được, võ cô cũng đâu có biết làm
thế nào bây giờ? Cô cứ thế ngồi co ro ở góc tường còn tên đại ca kia bàn tay đã gần chạm
đến người cô, miệng hắn còn phun ra những lời lẽ bẩn thỉu:
-Cô em không phải sợ, anh không làm đau đâu mà.
-KHÔNG,CỨU TÔIIII...-Mavis hét ầm lên
Ngay khi bàn tay đấy gần chạm vào người Mavis thì..
-ĐỪNG CÓ CHẠM BÀN TAY BẨN THỈU ĐẤY VÀO CHỊ MAVIS.-Lucy từ đâu bay
đến đá vào tay tên đại ca đấy làm tay hắn văng ra đau điếng, còn hắn ngã dập mông.
-LUCY.-Mavis mừng rỡ nhìn Lucy.
-Onee-chan.-Lucy lao đến ôm Mavis-Chị không sao chứ? Em đã gọi cho ba rồi, sẽ có
người tới bảo vệ cho chúng ta thôi. -Lucy cười tươi trấn an chị mình chứ thực ra lúc cô
nghe văng vẳng tiếng kêu cứu của chị mình thì xông thẳng vào luôn chứ có kịp gọi cho ai
đâu.
- Vậy ư, tốt quá.- Mavis cười rạng rỡ.
-M...m...mày là ai? SAO LẠI CHÕ MŨI VÀO CHUYỆN CỦA TAO?-Tên đại ca đứng
lên và hét vào mặt Lucy.
-Ta là em của Mavis, ngươi không nên động vào chị của ta thì hơn.- Lucy hùng hổ nói.
-Hừ, xem ngươi làm được gì.-Nói rồi hắn phẩy tay 2 tên đàn em-Bọn mày lên đi, nhớ nhẹ
tay thôi đấy, con bé này cũng là hàng tốt mà.
Lucy từ bé đã học võ nhưng chỉ có thể chống được 1 tên chứ 2 tên thì chịu, đã thế còn
phải bảo vệ Mavis nữa chứ. Thấy cô yếu thế thì Mavis hoảng lắm, chỉ biết chắp tay cầu
nguyện thôi.
"Phụ hoàng ơi, mẫu hậu ơi, các em ơi, minna ơi, làm ơn hãy cứu Lucy đi, LÀM
ƠN.KAMI-SAMA HÃY BẢO VỆ EM GÁI CON, LÀM ƠN"
Lucy mải đánh với 1 tên mà không để ý tên đằng sau nên bị hắn đập vào gáy và ngất đi.
-C...c...chị...M...M...Mavis...-Lucy cố thốt ra những từ đấy rồi ngất đi.
-LUCYYYY-Mavis hét lên chạy đến chỗ Lucy lay cô em gái.
-Hahaha, thấy chưa? Chỉ giỏi cái mồm chứ làm được gì.- Tên đại ca cười- Còn cô em đi
với anh chứ?
-Tên chết tiệt, còn mơ.-Mavis căm thù nhìn hắn.
-Ô, lại phải dùng vũ lực rồi.- Tên đại ca nói, mặt không hài lòng lắm, bàn tay hắn chạm
vào Mavis kéo cô đi.
-THẢ TÔI RA, BỎ CÁI BÀN TAY DƠ BẨN ĐẤY RA KHỎI NGƯỜI TÔI.-Mavis
khóc thét lên.
-Im đi-Tên đại ca tát Mavis trong lúc đấy 2 tên đàn em đang khiêng Lucy đi.
- CỨU TÔI VỚI, ZEREFFFFF-Mavis hét vang vọng lên cả bầu trời, ngay lúc đấy, 2
bóng đen vút qua giữa 2 người họ, tên đại ca tự nhiên lại thả tay Mavis ra và ôm tay la
lên đau đớn.
Mavis không hiểu gì, nhìn xung quanh rồi nhìn trước mặt, không có gì cả, bỗng nhiên
Mavis bị nhấc bổng lên theo kiểu công chúa, cô quay ra đằng sau thì...
-ZEREF-Mavis thốt lên vui mừng và ôm chặt lấy anh
-Đau không?-Zeref hỏi nhưng mặt không thay đổi cảm xúc mấy
-Không-Mavis lắc đầu rồi như sực nhớ ra gì đó, cô liền sụt sịt với Zeref-
N...n..nhưng...L...Lucy..
-Nhìn trước khi nói đi chứ.-Zeref chỉ tay về phía Lucy, Mavis ngó đầu sang thì thấy Lucy
đang được Natsu bế từ bao giờ, dưới chân Natsu là 2 tên đàn em của tên kia nằm la liệt.
Thảo nào khi nãy cô nhìn thấy 2 bóng đen vút qua cơ mà. Tên đại ca ăn bơ nãy giờ phủi
mông đứng dậy ra vẻ ta đây thấy nó không đau hét ầm lên:
- 2 THẰNG KHỐN,MI LÀ AI MÀ DÁM CẢN TRỞ TA HẢ?(Melody:Chuẩn bị xác
định đi anh)
-Đại hoàng tử và tứ hoàng tử của VQ Dragon.-Zeref cất giọng đều đều nói.
-CÁI????- Tên kia sốc.
-Natsu, vụ này em hay anh xử đây?- Vẫn giọng lạnh.
- Để em đi.-Natsu nói rồi hạ Lucy xuống tấm nệm cũ gần đấy. Zeref quay đi, còn Mavis
chỉ kịp nghe mấy tiếng BINH BỐP CHÁT UỲNH và tiếng đại ca kia khóc lóc.
-Này, sao anh biết tôi ở đây vậy?- Mavis ngước nhìn Zeref bế mình nãy giờ.
-Không biết.-Zeref trả lời làm Mavis muốn ngã chổng vó.
-Vậy hả? Dù sao thì cũng cảm ơn anh nhiều.-Mavis nói rồi ngất trong vòng tay Zeref.
Còn về phần Zeref, nếu nhìn kĩ thì có thể thấy nụ cười vút qua trên khoé môi Zeref nhưng
nhanh chóng vụt tắt.
Chap 6: Chị Lucy tỉnh dậy, anh Natsu bị ăn đạp không thương tiếc.
Natsu và Zeref bế Lucy và Mavis về VQ của mình. Zeref bế Mavis về Hắc Long
cung,còn Natsu bế Lucy về Hoả Long cung. Trước khi vào cung của mình Natsu còn
phang cho Zeref một câu:
- Zeref nii-san , chăm sóc chị dâu của em cho tốt nha(Melody: Hôm nay anh này không
sợ chết đúng không nhỉ ta?)
Nhưng không, Zeref chỉ quay lại và nở một nụ cười rất chi là "hiền hậu":
- Còn em thì nhớ chăm sóc em dâu của anh cho tốt nhé, thêm nữa là cẩn thận cái mạng
em đấy.- Zeref nói mà sát khí toả ra đùng đùng làm Natsu vừa ngượng vừa sợ,bay luôn
về Hoả Long cung, còn Zeref vừa bế Mavis đi vừa nghĩ:
"Hừ, cái gì mà của mi cơ chứ, may cho mi là hôm nay ta bế Mavis thì không binh mi
được, không thì mi chết rồi."(Melody:... Vậy thì của ai???)
*********Hoả Long cung************
Natsu đặt Lucy xuống giường cỡ King size của mình, đắp chăn cho Lucy xong thì ngồi
rủa thầm Zeref:
"Ông anh trời đánh,anh sinh ra ăn phải cái gì hay sao mà lúc nào cũng bắt nạt thằng em
đẹp trai này vậy trời?(Melody:Mong minna thông cảm,ảnh bệnh nặng lâu năm,không
chữa được) Haizz, tội nghiệp cái thân tôi, tại đẹp trai quá nên thằng anh nó mới ghen đây
mà.(Melody:XUỐNG ĐI ANH ƠI,BAY CAO QUÁ COI CHỪNG CÓ NGÀY NGÃ
ĐAU BÂY GIỜ)"
Rủa xong, bõ tức rồi Natsu định đứng dậy đi ra ngoài thì phát hiện ra tay mình nãy giờ bị
Lucy nắm chặt, Natsu mặt đỏ bừng bừng cố gắng gỡ tay Lucy ra nhưng mà cô lại càng
nắm chặt hơn, miệng mấp máy nói mơ:
-Chị Mavis, đừng bỏ em mà , em xin chị làm ơn đừng bỏ em.-Những giọt nước mắt lăn
đều trên mặt cô làm anh cuống chẳng biết phải làm sao, đành ôm cô vào lòng, vuốt nhẹ
tóc cô an ủi:
-Mọi chuyện ổn rồi mà,ngoan nào,làm ơn đừng khóc nữa mà.(Melody:Có phải Natsu
không vậy?Có kẻ giả mạo à?Hay hôm nay anh uống nhầm thuốc gì rồi?Cần gọi bác sĩ
không vậy?Bla..bla...bla...Natsu:TA ĐÂY RẤT ỔN NHÁ,MI IM MÀ VIẾT TIẾP
TRUYỆN ĐI.*Sát khí ngút trời*Melody:A..a..y..e...*thầm nghĩ*Ta là tác giả sao mà bị
tụi nhân vật trong truyện bắt nạt hoài vậy nè huhu)
Lucy vì thế cũng bớt khóc và nằm ngoan trong lòng Natsu ngủ ngon lành, Natsu cũng ôm
Lucy chìm vào trong giấc ngủ từ bao giờ.
Khoảng hơn 1 tiếng sau, Lucy tỉnh dậy trong tình trạng ngái ngủ lơ mơ. Đập vào mắt cô
là khuôn mặt của Natsu,Lucy ngây người ra, mặt đỏ hơn cái lò.
"Công nhận tên này đẹp trai thiệt. Ủa, mà sao mình lại ở đây?Ngay cạnh hắn vậy? Hơn
nữa mình đ..đ..đang..b...bị...t..tên..n...này..ô..ÔM SAO?"-Lucy nghĩ khói bốc lên nghi
ngút từ mặt vì ngượng, tiện chân đạp cho Natsu một phát bay luôn xuống
giường(Melody:Vâng, chỉ tiện chân thôi mà,có gì to tát đâu.=_=Tội anh Nát,làm ơn mắc
oán là đây nè)
RẦM
1 tiếng động "êm ái,dịu dàng vang lên' và nạn nhân minna ai cũng biết đó là anh Natsu
đang ngủ, cũng vì thế tỉnh dậy xoa xoa cái đầu mình hỏi:
-Cô bị dở à? Sao tự nhiên đạp tôi vậy?
-Anh nói ai bị dở hả?Tôi chưa xử anh vì cái tội ôm tôi đâu đấy. Nhưng mà trước đó tôi
muốn hỏi cái này đã,tại sao tôi ở đây và chị Mavis đâu? -Lucy nói như đang tra khảo một
tên tội phạm bắt cóc người vậy. Natsu che miệng ngáp gãi gãi đầu rồi trả lời:
-Ngủ mà cũng không yên nữa.Haizz. Thưa quý cô đây, cô ở đây là vì bị bọn bắt cóc bắt
đi, tôi và anh Zeref phát hiện ra nên cứu nhưng cô thì ngất mất tiêu nên tôi bế về đây chờ
cô tỉnh lại. Chị gái cô đang ở cùng anh Zeref nên không cần phải lo đâu.
Lucy nghe xong thì an tâm về chị Mavis, như nhớ ra một cái gì đó cô lại hỏi tiếp:
-V...vậy tại sao a...anh l...lại ô...ôm tôi vậy?-Lucy hỏi mà mặt đỏ lên vì ngượng, còn
Natsu thì đơ ra vì vẻ mặt cực kì kawaii đó của Lucy .Cũng phải thôi, đó giờ Natsu toàn
thấy vẻ hổ báo của Lucy chứ đã bao giờ thấy cô ngượng đâu. Đơ cũng đúng.Nhưng
nhanh chóng lấy lại phong độ,Natsu nói:
-Cái đó cô nên tự nhớ đi.-kèm theo một nụ cười gian khó tả được.
Lucy cố gắng nhớ xem mình đã làm gì, cô chỉ nhớ trong mơ cô đang nắm tay chị Mavis
thì tự nhiên nó tuột ra, cô cố gắng nắm chặt nó lại rồi khóc, tự nhiên thấy chị Mavis ôm
mình rồi xoa đầu an ủi, còn lại cô chẳng nhớ gì hết trơn nhưng dựa vào trí thông minh
của Lucy cô biết chị Mavis trong mơ đấy chính là Natsu, vậy thì có nghĩa là chính cô chủ
động nắm tay tên này để hắn ôm mình rồi còn gì nữa. Mặt mày Lucy bây giờ lên đến hơn
1000 độ C đỏ lựng luôn. Natsu nhìn mà cười ha hả vì cái vẻ mặt kawaii hết sức đấy. Lucy
vừa giận vừa ngượng , không thèm nói gì với Natsu nữa, đi luôn ra khỏi cung và thẳng
tiến đến sảnh chính của hoàng cung( là nơi tiếp đãi khách ý,cũng là nơi để ra khỏi hoàng
cung). Natsu cười chán chê mê mỏi thấy Lucy đùng đùng bỏ đi liền chạy theo hỏi:
- Cô đi đâu vậy?
- Sao anh không ngồi cười nốt đi? Tôi về.- Lucy tức giận trả lời.
- Cô dỗi à?
-Ai thèm dỗi với anh.
- Rõ ràng mà.
- Không có.
- Có.
-Không.
-Có.
- Không.
- Bla....bla....
( đoạn này em cắt bớt khoảng hơn 1000 từ ạ)
Hai người vừa đi vừa cãi nhau và không biết đến sảnh hoàng cung từ bao giờ. Đúng lúc
đấy, đức vua cùng hoàng hậu của VQ Dragon vừa họp xong ra đến sảnh hoàng cung thì
thấy hai người đang đứng đấy cãi nhau, Lucy nhìn thấy Đức vua và hoàng hậu thì lễ phép
chào:
- Kính chào Đức vua và hoàng hậu đáng kính của VQ Dragon đáng kính ạ.
- Miễn lễ đi Lucy-chan.- Bà Grandine mỉm cười vì bà thực sự quý mấy cô công chúa của
Fairy Tail, theo bà họ rất dễ thương và lễ phép.
-Vâng.
-Con với Natsu lại cãi nhau à?- Bà từ tốn hỏi dù đã biết câu trả lời.
- Ơ... dạ không, con muốn về VQ nên bàn với Natsu làm cách nào để về ý mà ạ.- Lucy
kiếm cớ giải thích cho bà Grandine. Còn Natsu thầm nghĩ:"Tôi tốt với cô hồi nào vậy
nhỉ?"(Melody:Hồi nãy)
- À, về việc đó thì con không cần lo đâu, con sẽ ở luôn đây mà. - Ông Igneel nãy giờ im
lặng lên tiếng nhưng vế sau thì ông chỉ nói thầm thôi.
- Ủa sao không phải lo ạ?- Lucy thắc mắc. Nhưng vừa dứt lời thì cô đã thấy tiếng
"ĐÙNG ĐOÀNG ĐÙNG UỲNH RẦM" làm cô giật bắn cả mình. Bà Grandine lắc đầu
nói:
- Haizz, cái thằng Zeref này, lại phải sửa cái vườn thượng uyển yêu quý của ta rồi.- Bà
thở dài.Còn Lucy thì cười trừ vì cô biết thừa đấy là hậu quả do hai cái người nào đó cãi
nhau rồi gây ra rồi. Cô cùng Natsu,bà Grandine và ông Igneel ra vườn thượng uyển thì...1
phong cảnh đẹp như thiên đường...trên địa ngục hiện ra.Anh Zeref và chị Mavis đứng
giữa cánh đồng hoa (đã cháy xém) và cả hai người vẫn đang đấu khẩu:
-Rõ ràng tôi không có nhá.-Chị Mavis cãi(Melody:dù em chẳng biết đấy là vấn đề gì
nhưng nghe sao giống NaLu cãi nhau lúc nãy vậy nè?
-Có mà.-Ảnh Zeref cũng đâu phải dạng vừa.
-Không.
-Có.
-Không.
-Có.
-Không.
-Có.
-Bla..bla...bla...(Lược bớt đi cho khỏi đau đầu)
-Này thì có.-Mavis nói rồi phi một quả cầu phép thuật vào người Zeref.Nhưng Zeref
tránh ngay được còn trêu trọc Mavis:
-Sao cô không phá phong ấn sức mạnh của mình lúc gặp nguy hiểm mà sao gặp tôi thì
phá được vậy?
-Grừ..bởi vì anh mới là mối nguy hiểm lớn nhất quả đất này đấy.-Mavis vừa nói vừa phi
thêm 1 quả cầu phép thuật nữa,còn Zeref thì dựng rào chắn đánh bật quả cầu phép thuật
của Mavis . Lucy đứng ngoài cuộc, nhanh trí rút trong túi ra một cây kẹo rồi hét to:
-MAVIS NEE-CHAN,KẸO NÈ.
Mavis đang oánh nhau nghe tiếng em gái mình+kẹo thì sáng mắt lên,dừng luôn cả đánh
nhau phi đến ôm Lucy:
-Oa Lucy,may quá là em vẫn ổn.Mà...kẹo đâu?-Mavis nói mắt thì sáng rực rỡ như cái đèn
ô tô.
-Đúng là đồ lợn.-Zeref đổ thêm dầu vào lửa.
-CÁI TÊN CHẾT TIỆT KIA,MI IM NGAY CHO TA.-Mavis định xông ra cho Zeref 1
chưởng nữa thì Lucy giữ lại và đưa kẹo cho Mavis, vậy là kết thúc chiến tranh thế giới
lần thứ n nhờ 1 cây kẹo ( Melody: Cây kẹo thần thánh)Bà Grandine nhẹ nhàng đến cạnh
Mavis hỏi:
-Sao con và Zeref lại đánh nhau vậy?
Mavis đang ăn kẹo suýt thì nuốt cả cây vào, nhìn lại đống chiến trường do mình làm ra
liền cúi đầu xin lỗi Vua và Hoàng hậu:
-Cho con xin lỗi vì đã phá vườn thượng uyển của cô ạ.
-Không sao đâu mà, chắc lại do Zeref chọc con trước chứ gì?-Bà Grandine nhìn Zeref
bằng ánh mắt rất chi là "hiền hậu"(Melody:Là lườm đó)
-Vâng.-Mavis đỏ mặt nói.
-Đức vua,hoàng hậu,công chúa của VQ Fairy Tail đã đến rồi ạ.-Happy từ ngoài bay vào
(Happy: Huhu , cuối cùng mi cũng cho ta lên sàn rồi hả con Melody kia?Melody:Ta tốt
quá đúng không?Happy:Ừ...Này thì tốt,bao nhiu chap rùi ta mới đc lên sàn hả?*chọi
xương cá liên tục*Melody:Số tôi sao khổ thế này?Cứ bị bọn nhân vật bắt nạt hoài luôn
nè*vừa chạy vừa than*),nhìn thấy Lucy liền nổi hứng châm chọc-Aye,chào Lucy, dạo
này lên mấy kí rồi hả?
Lucy nghe thấy thì lửa giận bừng bừng đến nỗi Natsu cũng phải tránh xa:
-Cái con mèo này.-Lucy nghiến răng và...BINH BỐP CHÁT UỲNH(Melody:Alo cấp
cứu à? Ở đây có 1 con mèo bị hành hạ sắp chết rồi nè,mau đến cứu người à nhầm cứu
mèo đi)tình trạng hiện giờ của mèo Happy là:1 cái tát in rõ lên mặt, đầu nổi 2 cục u và
đang cắm đầu xuống đất.(Melody:Au chỉ nhìn được là chị Lucy cốc cho Happy 2 cái vô
đầu, ăn 1 cái tát và cuối cùng là cắm đầu xuống đất thôi ạ) Xử con mèo xong xuôi,Lucy
quay sang hỏi bà Grandine và ông Igneel(Trong khi đó anh Nát lại gần Happy và hỏi:-
Còn sống không vậy?Happy:A...a...y...e):
-Thưa, sao con mèo này lại bảo các chị em con đến đây rồi ạ?
Bà Grandine mỉm cười:
-Con cứ ra sảnh hoàng cung là biết liền.
Thế là cả 6 người cùng ra sảnh. Lucy thấy đúng là Levy,Juvia,chị Erza,chị
Mira,Wendy,chị Hisui, Lisanna, anh Elfman,anh Mystogan cả Laki,Max,Warren và
Kinana cũng ở đây bên cạnh là các hoàng tử của VQ Dragon đang xách đồ cho họ ( Là
Gray, Jellal, Laxus, Romeo, Gajeel, Freed, Bickslow đấy). Levy nhìn thấy Lucy thì nhào
đến ôm cô và hét ầm lên:
-Lucy,may quá, cậu không sao cả.-Levy rơm rớm.
-Ừ, mình không sao nhưng mà sao minna lại xách đồ như chuẩn bị đi du lịch vậy?-Sau
khi dứt được con đỉa Levy ra rồi thì Lucy hỏi. Minna nhìn nhau không biết nói thế nào.
Lisanna đại diện cho minna kể cho Mavis và Lucy chuyện vừa nãy:
-À thì....
**********Flashback**********
Minna (- nhóm Mystogan và nhóm Warren) vẫn cật lực tìm kiếm Mavis nhưng không
thấy đâu cả, cuối cùng phải về lại chỗ ban đầu tập hợp. Nhưng khi về đến nơi, lại được
Mystogan phang cho 1 câu:
-Chắc là ở chỗ anh Zeref rồi.
Cả đám (-Những người đã biết) ức chế cùng chung 1 suy nghĩ:"Anh mà không phải là
anh tụi này thì cứ xác định đi là vừa". Đột Levy phát hiện ra không thấy Lucy đâu cả, liền
quay sang hỏi minna:
-Này, minna có ai thấy Lu-chan đâu không?
Minna giờ mới chợt giật mình không thấy Lucy đâu thật, Wendy nhớ ra lúc nãy Lucy vì
mình mà đi vào con hẻm đó, rưng rưng nước mắt khóc. Mira thấy Wendy khóc thì ân cần
hỏi:
-Em sao vậy Wendy?
- Híc...híc...c...chị....Lucy...l...lúc nãy...oa..oa...-Wendy khóc ầm lên, Carla an ủi:
-Thôi mà, có phải tại cậu đâu, Lucy tự nguyện mà.
-Cậu biết chuyện hả Carla?-Juvia hỏi.
-Ừ thì...lúc nãy, mấy cậu chia nhau ra làm mấy hướng để tìm Mavis ý thì Lucy và Wendy
còn 2 con đường để chọn. Lucy đã chọn con hẻm trông khá nguy hiểm để đi tìm Mavis,
nhường cho Wendy con đường ra phố, vậy nên cũng chẳng biết được Lucy có làm sao
không nữa ...-Carla kể lại cho minna mọi chuyện, còn Wendy còn khóc to hơn nữa.
-Thôi nào Wendy, đúng như Carla nói, là Lucy tự nguyện chứ không phải do em, em còn
khóc nữa Lucy mà biết là Lucy buồn đấy.- Hisui xoa đầu Wendy an ủi cô bé.
-V...vâng.-Wendy dụi mắt để lau nước mắt trên mặt.
-Hừm, Warren,cái smartphone cậu có xác định được cái smartphone của Lucy đang ở đâu
không?-Mystogan suy ngẫm một hồi rồi quay qua hỏi Warren.
-C...có lẽ là có ạ.-Warren mấp máy nói,trong lòng thầm nghĩ-"Ôi trời ơi,cuối cùng cũng
có người đọc đúng từ smartphone rồi,hạnh phúc quá đi(Melody:Quan trọng hóa vấn đề
quá rồi đó anh)"
Warren cắm mặt vào smartphone sau 1 hồi quay qua nói với minna:
-Có kết quả rồi nè.
Thế là minna chụm đầu vào chỗ cái điện thoại của Warren,Laki chỉ vào cái chấm đỏ trên
màn hình nói:
-Chỗ này trông quen quen nhỉ?
-Chị cũng thấy thế, hình như có đến đó mấy lần rồi.-Erza cũng ngẩn tò te gãi đầu suy
nghĩ.
-Mấy đứa ngốc thế, đấy là VQ Dragon chứ đâu.-Cana nhìn vào cái điện thoại xong cầm
chai rượu uống tiếp.
-Ể????-Minna(-Cana và Mystogan)hét ầm lên làm mấy người qua đường cứ nhìn chằm
chằm vào họ.
-Có gì đâu,chắc lại gặp Natsu ý mà-Mystogan.
- Vậy ta về được chưa?Thần buồn ngủ quá.-Max giơ tay che miệng ngáp một cái rõ dài.
-Biết Lucy và Mavis ở đâu rồi thì về thôi chứ làm gì.-Zera nói.
Thế là cả bọn đi về VQ Fairy Tail(Melody: Đừng ai hỏi vì sao minna lại tin Mystogan
đến thế nhá, giải thích luôn là Mystogan cực thông minh, một khi đã nói thì chỉ có đúng
vậy nên họ mới yên tâm như thế đấy.), trong lúc đi, Kinana hỏi:
-Thế giải thích cho hoàng thượng thế nào bây giờ?
-Thì cứ nói là họ sang đấy chơi là đàn ông ngay mà.-Elfman.
Về đến nơi, minna ai về cung của mình để nghỉ nhưng chưa được 1 phút thì lại bị
Makarov gọi tất cả xuống có việc làm ai nấy tức điên, thầm nghĩ:"ÔNG TRỜI ƠI, CON
NGHỈ CHƯA ĐẦY 1 PHÚT MÀ ÔNG ĐÃ HÀNH XÁC CON NHƯ VẬY HẢ
TRỜI?"(Trời:Ta có tội tình chi mà bọn mi kêu ta?Kêu con au ý chứ.Melody:I don't
know*Xách dép chuồn lẹ*All nhân vật trong chap:Đứng lại*Rượt Melody*)
Thế là cả bọn lết cái xác rũ rượi xuống gặp ông Makarov. Đến nơi,lại được ông Makarov
phang cho một câu:
-Mấy đứa định tham gia tiệc Halloween à?Cho ta tham gia chung với.-Và nhận được ánh
nhìn sắc lẹm của cả bọn kiểu như:"PHỤ HOÀNG/HOÀNG THƯỢNG/ÔNG CÒN NÓI 1
CÂU NỮA LÀ CON/THẦN/CHÁU KHÔNG KIỀM CHẾ ĐƯỢC ĐÂU ĐẤY NHÁ"
làm ông lạnh sống lưng. Lisanna nói trước:
-Phụ hoàng nói gì thì nói nhanh đi cho bọn con nhờ, cả bọn mệt muốn chết luôn rồi đây
này.-Cả bọn còn lại thì mệt quá chỉ gật đầu phụ họa được thôi.
-Được rồi, cả đám ngồi xuống đi đã chứ cứ đứng rồi nhìn ta với ánh mắt như thế thì ta nói
kiểu gì cho vừa.
Cả bọn ngồi xuống đối diện với ông Makarov, ông bắt đầu cất giọng:
-E hèm, ta có chuyện muốn nói. Đó là: hôm qua, ta đã lập hôn ước cho các con và các
hoàng tử, công chúa bên VQ Dragon sau khi tám với ông bạn già Igneel qua sì-mát-
phôn(Melody:...Cạn lời), vậy nên bây giờ các con lên phòng thu dọn đồ đạc sang bên đó
đi. Mystogan và Elfman thì không cần, 2 con chỉ đi theo các em sang đấy giúp 2 công
chúa của Dragon đến đây là được rồi. Còn Laki, Max,Zera, Warren,Kinana và Cana thì
sang đấy với tụi nó cho đỡ chán.Khoảng mấy phút nữa là các hoàng tử của Dragon đến
đón các con nên nhanh lên nhé.
Cả bọn vẫn chưa tiêu hóa được do quá mệt nên cứ thế "vâng" 1 tiếng rồi lên cung của
mình, để lại ông Makarov và bà Poryulisica ngạc nhiên cùng suy nghĩ:"Bộ hôm nay trời
đi vắng hay sao mà bọn nhỏ ngoan ngoãn nghe lời dữ vậy nè?"
Quả nhiên sau đó
1s...
2s...
3s...
4s...
Đến giây thứ 5 thì cả hoàng cung vang lên 1 vài tiếng hét không hề nhỏ và nội dung nó
đều là:
- CÁI OÁI OĂM GÌ VẬY NÈ?(Melody:Vâng, đây là lúc mà bọn họ tiêu hóa xong nè.)
Rồi cả bọn xông vào chỗ ông Makarov đang bịt tai lại vì cái tiếng hét khiến trời sập đấy,
hỏi tới tấp:
-PHỤ HOÀNG NÓI THIỆT À?-Juvia
-CON PHẢI CƯỚI CÁI TÊN TÓC DÀI ĐẤY Á?-Levy
-CÒN CON PHẢI LẤY CÁI TÊN CÔN ĐỒ ĐẤY Ư?ĐỜI TÀN RỒI BẠN TÔI ƠI.-Erza
và Mira ôm nhau khóc.(Melody:Ý 2 chị ý là cái hình xăm trên mặt Jellal và Laxus làm 2
chị ý liên tưởng đến côn đồ ý mà.)
-VẬY TỤI CON PHẢI LẤY AI?-Hisui và Lisanna .
-TẠI SAO CHÚNG THẦN PHẢI ĐI CHỨ?CHÚNG THẦN CÒN NHIỀU VIỆC MÀ.-
Laki, Max,Cana, Warren và Kinana.
-SAO 2 ĐỨA NÀY CŨNG PHẢI LẤY VỢ VẬY PHỤ HOÀNG?-Elfman và Mystogan,
người luôn bình tĩnh trong mọi tình huống cũng phát hoảng.
-HUHU, CARLA ƠI, MÌNH CHƯA MUỐN LẤY CHỒNG ĐÂU.-Wendy ôm Carla
khóc.Carla cũng chẳng khá hơn:
-CÒN MÌNH THÌ SUỐT NGÀY PHẢI GẶP TÊN "VUI VẺ" GÌ GÌ ĐÓ RỒI.-Carla ôm
lại Wendy khóc không ra nước mắt.
Cả hoàng cung loạn hết cả lên, ông Makarov không chịu được nữa thì hét ầm lên:
-LỆNH CỦA TA CẤM CÃI, CÃI THÌ THÔI, ĐỪNG LÀM CON TA NỮA.-Thế là cả
bọn im bặt.Lúc này, ông Makarov mới từ từ nói:
-Đầu tiên,Mavis sẽ cưới Zeref, mà con bé đâu rồi nhỉ?Cả Lucy nữa?-Ông ngó quanh.
-Dạ, Lucy và Mavis đến VQ Dragon chơi rồi ạ.-Zera nói dối.
-Vậy thì các con nhớ soạn đồ hộ tụi nó nhé.-Rồi ông tiếp tục-Next sẽ là Erza lấy Jellal,
Mira lấy Laxus, rồi đến Mystogan lấy Ultear, Elfman cưới Evergreen,Hisui và Lisanna
lấy cận thần của Laxus là Freed và Bickslow. Tiếp theo là Lucy, Juvia, Levy lấy Natsu,
Gray và Gajeel còn Wendy lấy Romeo. Còn mấy người còn lại ta cho sang đấy chơi,
không thích thì mời về triều đình làm việc.
Ông nói xong thì mấy cô công chúa hoàng tử buồn rũ rượi, lết xác về cung dọn đồ, còn
mấy người đi theo thì cũng nhanh chóng về soạn đồ, không bị bắt ở lại làm việc thì chết.
Khoảng nửa tiếng sau, bọn họ ai cũng năm ba cái vali, Levy và Zera thì phải mang gấp
đôi bọn còn lại vì phải cầm cả đồ của Lucy và Mavis ,nhất là Zera, toàn xách thú bông
không hà. Đi ra đến sảnh hoàng cung thì thấy mấy hoàng tử của VQ Dragon đã đứng đó
từ bao giờ, Gajeel và Jellal nổi hứng trêu chọc Levy và Erza:
-Ê, nấm lùn, làm gì mà lâu như con rùa vậy ?-Gajeel
-Ê, tóc đỏ, cô mới bắt chước con rùa ở biển hay sao vậy?-Jellal
Nhưng ngạc nhiên thay là Levy và Erza chẳng nói gì , chỉ lẳng lặng vứt cho Gajeel và
Jellal đống đồ của họ rồi quay lại chỗ mẹ mình, lúc cả 2 ngẩng đầu lên thì nước mắt lấm
lem cả mặt, cả 2 phi vào chỗ mẹ mình ôm lấy bà:
-MẸ ƠI, CON SẼ NHỚ MẸ LẮM, MẪU HẬU ĐỪNG QUÊN MẤY CÔ CÔNG CHÚA
NÀY NHÉ.
Mấy cô công chúa còn lại(-Zera) cũng không kìm được, vứt đống đồ của mình cho mấy
ông tướng đang đứng kia, lao vào khóc trong lòng bà Porlyusica. Mấy ông hoàng tử bị bơ
thì tròn mắt nhìn, nhất là Jellal và Gajeel vì không ngờ Levy và Erza lại khóc ghê thế.
Sau một màn cảm động thì minna tạm biệt phụ hoàng và mẫu hậu lên đường sang VQ
Dragon.
*********End Flashback*********
Lucy và Mavis nghe Lisanna kể xong thì mắt chữ A mồm chữ O, Natsu cũng không kém.
Riêng Zeref bình thản không quan tâm và 1s....2s...3s....(Melody: Rút kinh nghiệm lần
trước em đã mua cái bịt tai rùi đây.✌✌✌
-CÁI QUÁI GÌ CƠƠƠƠ????- Mavis và Lucy hét vang cả cung điện và khiến minna phải
bịt tai lại( Melody: may mà trước khi đi quay truyện mình phòng bị trước)
- CHỊ PHẢI LẤY CÁI TÊN DỞ HƠI NÀY Á?- Mavis lắc lắc Lisanna chỉ vào Zeref hỏi.
- CÒN MÌNH THÌ PHẢI LẤY TÊN NATSU Ý HẢ? HUHU, MÌNH CÒN CHƯA
ĐƯỢC TẠM BIỆT BA MẸ LẦN CUỐI MÀ.- Lucy ôm Levy khóc bù lu bù loa lên, còn
Levy nhìn cô kiểu:" Tớ hiểu mà"
- Vậu bây giờ các con chính thức sống ở cung điện này, còn nữa, nhớ gọi ta là mẫu hậu
nhé.- Bà Grandine nói.
- Vâng- Cả bọn trả lời mặt ỉu xìu như bánh đa chiều.
- Lucy? Mavis? Erza? Mira? Minna?- Từ đằng sau các cô gái là Ultear và Evergreen đang
xách đồ chuẩn bị đi sang VQ Fairy Tail.
- CHỊ ULTEAR.- Cả bọn lao vào ôm Ultear oà khóc.Ultear cười khổ:
- Còn gặp lại mà, cứ làm như chị sắp chết chẳng bằng. Thôi, chị đi đây kẻo muộn mất.
Pái pai hẹn gặp lại.- Nói rồi Ultear cùng Evergreen và Mystogan, Elfman thẳng tiến về
VQ Fairy Tail. Còn lại bọn nhóc đang ngồi chào trông cực đáng thương.
- Vậy Meldy, con dẫn họ lên cung của họ nhé.- Ông Igneel nói . Rồi tụi girl đi theo
Meldy, còn tụi boy thì ra vườn ngồi tám.
Hiện tại, Meldy đang dẫn các cô công chúa của Fairy Tail về cung của họ.Juvia hỏi:
-Meldy, bọn mình sẽ ở cùng nhau à?
-Ukm, nam riêng nữ riêng nha.-Meldy cười nhiệt tình chỉ dẫn.
Minna vừa đi vừa nói chuyện rất vui vẻ mà không biết 1 điều không hay sắp đến.
-Đây là nơi các chị sẽ ở ạ. Còn nam sẽ ở tòa bên cạnh ạ.-Meldy chỉ vào 2 tòa nhà to đùng
ngã ngửa, của bên nam thì có vẻ nhỏ hơn.
-Khiếp quá, có khi nơi ở của thần, Warren, Laki, Cana và Kinana cộng lại chắc cũng
chưa bằng.-Max trố mắt ra nhìn tòa nhà khủng khiếp. Các công chúa cũng chẳng kém,
cung này có khi còn to hơn cả cung của các cô gộp lại ý chứ.
-To thật.-Levy nói.
-Hihi, vậy minna-san cứ tự nhiên, cũng sắp đến bữa tối rồi ạ, mong minna-san chuẩn bị.
Em đi trước nha ạ.-Meldy nói rồi đi mất, còn lại các công chúa và người đi theo thì xách
đồ của mình vào trong.
Phòng bếp &Phòng khách & Phòng ăn &Phòng WC & Sân thượng :
Phòng ngủ( Hình ảnh chỉ mang tính minh họa, minna-san hãy ghép màu phòng ngủ của
từng người như màu chữ của sơ đồ trên ạ.Riêng Mira và Lisanna là màu trắng nhé!):
Phù cuối cùng cũng xong.-Lucy nằm thở không ra hơi xuống ghế ở phòng khách.
-Vậy chúng ta ra phòng tiệc đi, có lẽ sắp đến giờ ăn tối rồi đó.-Lisanna nhìn ra cửa sổ
thấy trời đã tối thì nói.
-Ok, chờ mình lên thay đồ đã chứ mặc đồ đi chơi ăn tối thì ngượng chết.-Levy nói.
-Cả chị nữa.-Mavis chạy theo.
-Em cũng phải thay ạ.-Wendy nói rồi vào phòng.
-Vậy tất cả lên thay đồ rồi xuống nhé.-Hisui nói rồi cũng lên luôn.
********10 phút sau ở phòng khách*******
-Đủ chưa thế?-Zera hỏi.
- RỒIIIIII.-Minna.
-Chưa đủ đâu.-Carla xen vào.
-GOMENNNNNN,CHỊ TÌM MÃI MỚI THẤY CÁI VÁY.-Mavis từ trên lầu phi xuống.
-Đầy đủ rồi đúng không?Đi thôi.-Zera.
-Phải gọi Max và Warren nữa chứ ạ?-Laki nói.
-Khỏi, lúc nãy Meldy có nói giờ này sẽ ăn tối rồi mà, tụi nó có tai tự đi mà nghe,không
nghe thì cho tụi nó chết đói.- Chị Erza phũ không thể nào phũ hơn.
Thế là cả bọn đến phòng tiệc bỏ lại 2 con người ngủ không biết trời đất ở tòa bên cạnh.
Trên đường oan gia ngõ hẹp kiểu gì mà lại gặp luôn bọn hoàng tử nữa. Và em xin phép tả
cảnh đang xảy ra trên đường đến phòng tiệc:Đầu tiên là cặp đôi ZerVis (Mavis:ZerVis cái
đầu nhà mi ấy. Melody: Chị Mavis, kẹo nè.Mavis:A ngon quá.*Ngồi ăn ngon lành để con
au nói tiếp*) đang cãi nhau nảy lửa và Zera đang cản để Mavis không phá VQ Dragon.
Next là JeRza(Erza: JeRza cái nỗi gì, tin ta giết mi không?*Cầm kiếm⚔️.Erza:*Ngồi ăn
ngon lành cành đào để au nói tiếp*),cặp này thì không kém ZerVis mấy, cũng cãi nhau
không biết trời đất đâu luôn,còn cặp MiraXus thì đang ngăn cản 2 cái con người này, có
cặp LisBick giúp.NaLu(Lucy:Con Melody kia, NaLu gì hả?Muốn chết chưa?*Sát khí
đùng đùng, bẻ tay răng rắc*Melody:Chị Lucy ơi....Ủa, mà chị Lucy thích món gì vậy ta?
Lucy:Đừng mong cản chị nha em. Melody: *Chạy bán sống bán chết*Tasukete. Lucy:
ĐỨNG LẠI.) thì ôi thôi khỏi biết, không kém 2 cặp kia, cãi nhau long trời lở đất và ngăn
cản chính là cặp đôi tí hon RoWen. Tất nhiên là đã hết đâu, còn cặp GaLe(Levy:Con kia,
mi vừa nói gì, ta nghe không có rõ*Sát khí đậm phòng con Melody*Melody:C..chị Levy
bình tĩnh, em có vài cuốn sách quý biếu chị.Levy:Đâu đâu?*Mắt sáng lên và ngồi im đọc
cho con Melody viết tiếp*)thì khởi nguồn Gajeel chê Levy là nấm lùn rồi...
(Melody:Chuyện gì xảy ra minna-san chắc cũng biết.) lần này thì can ngăn là chị Juvia
còn Gray thì...đứng nhìn.(Melody:Bó tay.com) Còn lại là Hisui và Freed, Laki và Kinana
và Cana nói chuyện rất vui vẻ. Thế rồi bọn họ đến phòng tiệc, vừa đến cửa phòng tiệc thì
đã có 7 cái bóng lao vút từ phong tiệc ra ôm chặt 7 hoàng tử của VQ Dragon làm họ đơ
luôn. Vâng, khỏi nói cũng biết đấy là 7 cái bà cô trét cả tá phấn lên mặt của VQ Dark
King.
Các chị nhà ta nhìn cảnh này thì hơi tức nhưng vẫn cố tỏ vẻ bình thường và lịch sự
chào bọn họ:
-Nghênh đón công chúa của VQ Dark King, liệu cho ta hỏi ngọn gió nào đưa các cô đến
đây?-Mavis lịch sự hỏi.
-À, chúng ta được mời đến đây ý mà.-Kano thay bọn em trả lời nhưng vẫn ôm cổ Zeref.
-Vậy mời 7 vị công chúa vào ăn.-Mira tươi cười nói dù trong lòng không ưa họ nhưng cô
là công chúa mà, không được thất lễ là điều đương nhiên.
-Chúng tôi xin phép vào trước.-Erza nói rồi cũng bỏ vào trong cùng mọi người trừ 7 ông
hoàng tử đang bị ôm không nhích nổi.
-Bỏ tôi ra.-Zeref gạt tay của Kano ra khỏi mình làm bả ngã phịch xuống đất, mắt rưng
rưng:
-Đau lắm đó Zeref-kun à.-Kano cố tỏ ra dễ thương.(Melody:Ọe oẹ
-Gọi tôi là Dragneel, tên tôi không phải thứ để cô gọi bừa.-Zeref lườm Kano rồi bỏ vào
trong mặc kệ Kano ngồi đấy khóc.
Gray cũng làm y chang như vậy với Desu. Còn Laxus,Jellal, Natsu và Romeo thì lịch sự
hơn. Romeo nói:
-Xin lỗi bạn nha Yomo. Mẫu hậu sẽ không thích mình làm như vậy.-Rồi gỡ tay Yomo
khỏi người mình.Nhưng bả đâu chịu thua,Yomo tiếp tục nhảy lên ôm cổ Romeo tiếp và
nói:
-Không sao đâu mà, tình yêu không có gì cản được đâu anh Romeo, ngay cả là gia đình.
Giờ thì Romeo chẳng biết nói gì hơn. May sao lúc đó hoàng hậu Grandine đi ra vì không
thấy các con của mình mãi không vào mà để các công chúa vào một mình định mắng cho
1 trận thì nghe thấy. Thế là bà quạt cho Yomo một trận vào mặt:
-Cô cũng giỏi ghê nhỉ?Con trai tôi nó đã ngoan ngoãn như vậy mà muốn làm hư nó à?
Các cô đừng có mà vô duyên như vậy, ôm người giữa thanh niên bạch nhật mà không
biết ngượng hả? Nói cho các cô biết, con trai tôi đã có vị hôn thê rồi nhá, đó là các cô
công chúa VQ Fairy Tail xinh đẹp, lễ phép chứ không như các cô đâu.Dám gọi tên con
trai tôi thân mật như thế khi tụi nó chưa cho phép, các cô nên nhớ mình chỉ là khách,
đừng có mà làm quá, bằng không tôi đuổi thẳng cổ các cô về đấy...
-Hoàng hậu Grandine-san, xin người đừng nói nhiều nữa, sẽ dễ khản giọng lắm ạ. Người
uống cốc nước cho đỡ khô cổ.-Hoàng hậu đang định nói tiếp thì Lucy bê cốc nước ra
ngăn hoàng hậu.
-Cảm ơn con nhiều. Ôi con dâu ta phải thế chứ. Mà chờ đã, con phải gọi ta là mẹ chứ.
Gọi lại xem nào.-Bà Grandine thấy Lucy thì thái độ quay ngoắt 180độ. Natsu cũng mừng
rơn nhưng lại bị Lucy cho ăn vài trái bơ to đùng nên buồn vô cùng.(Melody:Ai bảo đi ôm
mấy cổ kia cơ.Natsu:Có phải do ta đâu, do con Suku đấy chứ.Melody:Lo mà xin lỗi đi,
tôi tạo cơ hội cho.Natsu:Ờ, arigatou mi lắm.Melody:No problem, ta mà không làm thế
chắc mai nhà ta cháy mất.Natsu:???Melody:Đồ chậm tiêu, là bị độc giả cầm xăng dầu
đến đốt nhà chứ sao.Natsu:Oh, kệ mi nhưng nhớ giúp ta đấy. Melody:Biết rồi, đi ra cho
người ta viết tiếp đi, lảm nhảm hoài làm tui không tập trung được nè.Natsu:Ok)
-O...okā-san.-Lucy đỏ mặt nói.
-Tốt,Lucy-chan cùng ta vào nào. Còn mấy ông tướng kia có vào không ta cho nhịn cả lũ
bây giờ.-Rồi bà dẫn Lucy vào.Lũ còn lại(-Gray và Zeref vào trước rồi.) Cũng nhanh
chóng chạy theo không thì nhịn cả lũ, bà Grandine mà nói thì chỉ có làm. Còn mấy cô
côngchúa VQ Dark King thì sững người nãy giờ vì bà Grandine nói là công chúa VQ
Fairy Tail là hôn thê của mấy hoàng tử đời họ.Trong mắt họ ai cũng lóe lên tia hận thù:
"Hãy chờ đấy, Công chúa VQ Fairy Tail."
-Đúng vậy, tất cả các thành viên hoàng gia sẽ được tham gia. Cuộc thi gồm 3 vòng,
vòng 1 là cuộc thi về sức khỏe, vòng 2 sẽ về trí tuệ và vòng cuối cùng là vấn đáp. Người
thắng cuộc sẽ được nhận món quà do cả 3 VQ Fairy Tail, Dragon và Dark King ban cho.-
Ông Igneel giải thích về luật lệ- Có điều, nội dung thi và các câu hỏi sẽ không được tiết
lộ trước nên mong minna-san hãy chuẩn bị thật kĩ.
Ông Igneel vừa kết thúc được có 1 phút thì cả phòng tiệc lại ầm ầm lên làm ông ức đến
nỗi muốn ói máu.
-GIỜ IM HAY TÀN TIỆC ĐÂY?-Vị đức vua nổi tiếng hiền lành, nhân từ của VQ
Dragon giờ đây đang đứng trên bục phát biểu hét ầm lên làm ai cũng im thin thít.
-E hèm, có 2 nhóm bắt buộc phải tham gia là Fairy Girl và Etherious, thế thôi, hết. Còn
giờ thì...MỞ TIỆC NÀO.
-OH OH OH-Ông Igneel hô to, bên dưới cùng hô theo.
Luôn nhộn nhịp, luôn sôi nổi có lẽ là đặc điểm nổi bật nhất của VQ Dragon. Các cô công
chúa của chúng ta cũng hô theo, cười tít mắt, không khí vui vẻ của bữa tiệc xóa tan âu lo
muộn phiền trong người họ. Các Fairy của chúng ta cùng nhau đi ra chỗ lấy đồ ăn, họ vừa
lấy vừa nói chuyện, cười đùa vui vẻ, tất nhiên là vẫn có 7 người dõi theo họ như cái bóng
không thể tách rời nhau. Họ biết các cô giận vụ lúc nãy và không muốn nói gì cả nên cứ
để thế cho các cô vui, còn hơn để các cô gặp họ mà buồn. Lucy muốn lấy đồ ăn ở dãy đối
diện nên tạm thời rời sang bàn bên (Melody :Minna-san nhớ đây giống như tiệc buffet ta
hay ăn ý ạ.)Cô đang đi rất bình thường thì lỡ đụng phải 1 cô bé, cô bé ngã phịch xuống
đất. Lucy cuống quýt đỡ cô đứng dậy, hỏi han cô bé:
-Em có sao không? Có đau chỗ nào không?Có cần chị gọi bác sĩ không?
Cô bé chỉ nhẹ lắc đầu rồi bật cười khúc khích, còn Lucy giờ mới để ý đến cô bé này, thật
sự rất đẹp, đôi mắt nhẹ màu xanh lục bảo nhìn vào chỉ có thể thấy một sự ngây thơ hồn
nhiên trong đó, mặc một chiếc váy dạ hội cùng màu với cô, mái tóc vàng được để xõa,
trông cô bé rất xinh đẹp nhưng có vẻ như đây là 1 vẻ đẹp tự nhiên, không son phấn gì cả,
"ngây thơ, hồn nhiên, dễ thương" là 6 tiếng hiện tại cô có thể nói khi nhìn vào cô bé này.
(Hình đây)
-Chị có sao không vậy?-Cô bé cất giọng hỏi cô, một chất giọng trong trẻo khiến cho
người nghe muốn chìm đắm trong nó, cô ngẩn cả người ra, cô bé vẫn tiếp tục cười khúc
khích.-Nè, Onee-san có sao không vậy?
Giờ Lucy mới sực tỉnh, cô nhận ra là mình nhìn chằm chằm cô bé và nắm tay cô bé nãy
giờ, cô buông tay cô bé ra rồi mỉm cười nói:
-Không, chị không sao, mà người hỏi thì phải là chị chứ, em có sao không vậy?
-Không, em cũng không sao hết, chị nhìn người em vẫn lành lặn nguyên đấy thôi, có sao
đâu.-Cô bé dang 2 tay rồi quay 1 vòng để chứng tỏ cho Lucy là mình không sao, nhìn
thấy cảnh này cô lại bật cười khúc khích"Dễ thương ghê"Lucy nghĩ- Mà sao nãy giờ chị
nhìn em ghê vậy?-Cô bé giương đôi mắt to tròn long lanh nhìn Lucy thắc mắc làm cô thật
sự rất muốn cắn cô bé này 1 miếng nha~~ Nhìn cực dễ thương luôn ý~~~
- Có gì đâu, tại em dễ thương quá thôi mà.-Lucy cười xoa đầu cô nhóc làm cô bé đỏ mặt.-
Em tên gì vậy?
-Dạ, em tên là M...à...không,là R...Rizumu ạ.-Cô bé ngập ngừng như đang muốn nói gì đó
nhưng không thể.
- Oa, tên em hay thật đó, có nghĩa là nhịp điệu đúng không?-Lucy hỏi mà không mảy
may để ý đến lời nói ngập ngừng của Rizumu.
-Vâng.-Cô bé Rizumu lại trở về với vẻ vui tươi ban đầu.
-Nè, Rizumu-chan đến từ VQ nào vậy?Ở VQ Dragon chị chưa từng thấy ai như em. Mà
chị nghĩ đến từ VQ khác phải được giới thiệu chứ?Sao em không được giới thiệu nhỉ?-
Một đống câu hỏi hiện lên trong đầu Lucy. Vừa lúc đó có 1 tiếng gọi vang đến chỗ cô và
Rizumu đứng làm cô quên hết những câu hỏi đó đi:
-RIZUMU.-Lucy và Rizumu nhìn theo hướng phát ra tiếng gọi thì cô nhìn thấy một
chàng trai cực bảnh bao nhưng có vẻ như người này sát khí bao vây quanh anh ta thì phải
làm cô rùng mình . Rizumu vẫy tay người con trai đấy:
-ONII-SAMA BAKA, EM Ở ĐÂY.-Rồi cô nhóc quay sang chỗ Lucy cúi đầu-Cảm ơn và
xin lỗi chị về chuyện lúc nãy, mà em có thể gọi chị là Lucy nee-san không?
-Ukm được.-Lucy ngay lập tức đồng ý mà không hề nghĩ ngợi gì cả vì có lẽ cô cảm thấy
1 sự tin tưởng rất vững vàng khi ở cạnh cô bé này chăng?-Mà sao em biết tên chị?
-Lúc nãy có giới thiệu mà. Sayonara Lucy nee-san.-Cô bé nói rồi chạy đi, cô nhìn theo
Rizumu một lúc cho tới khi bóng cô bé khuất hẳn thì cô cũng quay về chỗ chị em mình
đang rôm rả trò chuyện.
-Nè, Lucy, cậu lấy đồ ăn xong chưa?-Juvia thấy Lucy quay lại thì hỏi.
-Ôi thôi chết, mình quên mất. Mà thôi, bỏ qua vụ đó đi, ăn gì mà chẳng được. Nè nè, lúc
nãy em gặp 1 cô bé dễ thương cực, mắt long lanh, má phúng phính nhìn chỉ muốn véo
cho 1 phát thôi á, cô bé cực lễ phép luôn.....bla...bla.... - Lucy say sưa kể cho các Fairy
còn lại về cô bé, họ bàn tán rôm rả, mà không biết rằng có vài ánh mắt cứ lườm họ nãy
giờ.
-Xin chào các công chúa của Fairy Tail.-Các Fairy đang bàn chuyện vui vẻ nghe thấy
tiếng gọi liền quay sang nhìn, tưởng ai thì ai ngờ được đó là mấy bà công chúa của Dark
King. Mấy bà đứng chống hông nhìn các Fairy bằng ánh mắt ngạo mạn.
-Cho hỏi mấy công nương đây liệu có chuyện gì?-Mavis luôn là người thay các em trả
lời, dù gì thì cô cũng là đại công chúa của Fairy Tail mà.
-À, cũng chẳng có gì to tát đâu, chỉ là tôi muốn hỏi 7 nàng công chúa xinh đẹp của Fairy
Tail đây có dám nhận vụ cá cược của chúng tôi không?-Kano, đại công chúa của Dark
King cũng là người thay các em nói về ý định của họ.
-Cá cược?-Cả 7 nàng công chúa của Fairy Tail cùng đồng thanh hỏi lại với ánh mắt nghi
ngờ.
_____________________________________________________________________
Các cặp vợ chồng / cặp đôi yêu nhau lâu năm đều có những điểm thích và không thích
về đối phương, các couples Sentai của chúng ta cũng ko ngoại lệ. Hãy cùng Au phỏng
vấn & tìm hiểu xem họ thích và không thích điểm gì ở đối phương nhé. Mấy anh chị cứ
an tâm mà thành thật vì sẽ ko công khai với đối phương đâu nhé. Au biết mọi người thích
tần tật về đối phương rồi nên hãy kể điểm mình thích nhất nhé.
*phái nữ*
Shiba Takeru
Shiba Mako (đã kết hôn)
Thích: rất tâm lý và chu đáo, luôn cho tôi những lời khuyên bổ ích
Không thích: tự hiểu đi ha
Tani Chiaki
Hanaori Kotoha
Thích: tính ngây thơ, gương mặt dễ thương
Không thích: tính hậu đậu (nhìn em té, bị thương làm anh xót lắm)
Marvelous
Luka Millfy
Thích: cá tính mạnh mẽ
Không thích: nhớ dai bà cố (đừng có đòi anh vụ cái nhẫn nữa)
Joe Gibken
Ahim de Famille
Thích: tính hiền lành, dịu dàng
Không thích: không có
Akashi Satoru
Nishihori Sakura
Thích:
Không thích: hay cằn nhằn tôi hoài về vụ Precious
Kazakiri Yamato
Amu (đã kết hôn)
Thích: rất tâm lý, hay cho tôi những lời khuyên bổ ích
Không thích: hay đi thả thính người khác
Alata
Eri (đã kết hôn)
Thích:
Không thích: chuyên đùn đẩy việc nhà cho chồng còn mình nằm ườn ra coi phim Hàn.
Takigawa Kinji
Igasaki Fuuka
Thích:
Không thích: hay nổi giận với tôi vì những chuyện nhỏ nhặt
*phái nam*
Hanaori Kotoha
Tani Chiaki
Thích: cá tính thắng thắn, luôn quan tâm mình
Không thích: mê game, hay đánh nhau với thiếu chủ (nhìn anh bị thương em cũng xót
vậy)
Luka Millfy
Marvelous
Thích: sự mạnh mẽ, quyết đoán
Không thích: hay trốn nợ (trả em cái nhẫn)
Ahim de Famille
Joe Gibken
Thích: tuy lạnh lùng nhưng rất dịu dàng, làm bánh kem rất ngon.
Không thích: không có
Nishihori Sakura
Akashi Satoru
Thích: cá tính và bản lĩnh
Không thích: mê Precious quá
Amu
Kazakiri Yamato (đã kết hôn)
Thích: tính tận tình, chu đáo
Không thích: không có
Eri
Alata (đã kết hôn)
Thích: ngoan hiền, dễ sai bảo
Không thích: không có
Igasaki Fuuka
Takigawa Kinji
Thích: tính hài hước, luôn làm tui cười, nấu ăn rất ngon
Không thích: nhiều lúc cũng làm tui bực mình, cao quá (hic, mỗi lần đứng hun ảnh là
nhón muốn gãy cả chân, ngước muốn mỏi cả cổ)
_____________________________________________________________________
-Shinkenger:
Takeru: Chiaki, nếu Mako hỏi tôi thì đừng nói tôi trốn ở chỗ Genta nhé *vội chạy đi*
_____________________________________________________________________
-Agito
Shouichi: Nhân dịp 8/3, tớ sẽ nấu cho cậu 1 bữa tối đặc biệt theo ý cậu.
Mana: Cậu nấu gì cũng được, nhưng đừng là bắp cải là được rồi.
Mana *phì cười*: Tớ giỡn thôi, cậu nấu gì cũng ngon mà.
Shouichi: Yosh.
-Ryuki:
-Faiz:
Mari: Anh thật quá đáng, ai cũng tặng quà cho tôi hết, Keitaro, Kiba-san, Kusaka-kun
nữa …
Mari: Thật hả? *mặt nham hiểm* Tôi đang muốn thử nghiệm 1 số kiểu tạo mẫu tóc
mới, mà tóc anh cũng khá dài rồi đó.
Takumi: …
Sau 1 hồi cho Mari cắt tỉa, mái tóc của Takumi hiện giờ phải nói là rất “đẹp”, đến mức
ai gặp anh hôm đó đều phải ôm bụng cười.
Kenzaki: Tachibana-san đi thăm mộ Sayoko-san rồi, Kotaro thì cùng Hajime đưa
Amane-chan đi công viên giải trí. Tôi lỡ hứa với Umi-chan hôm nay làm anh hùng cho cổ
rồi.
Kenzaki: Đâu có, tôi, Kotaro và Tachibana-san có mua cho cô món quà để ở phòng
khách đấy, cô tự vào mở ra xem nhé. *Rồ ga đi luôn*
Shiori ra phòng khách và thấy 1 hộp quà được gói ghém cẩm thận rất đẹp mắt. Cô mở
ra thì thấy đó là 1 cuốn sách với tựa là …
Shiori *nổi giận đùng đùng , hét muốn sập nhà* : Kenzaki-kun!!! Shirai-kun!!!
Tachibana-san!!! 3 người nghĩ sao tặng tôi quyển “Bí quyết để trở thành 1 người con gái
dịu dàng” vậy hả???!!!!!!
Ở 3 địa điểm khác nhau, cả 3 chàng trai vừa được nêu tên cùng cảm thấy rùng mình.
-Hibiki:
Tại tiệm đồ ngọt Tachibana, hội chị em phụ nữ đang nói chuyện với nhau.
Kasumi: thì cũng như mọi năm thôi, Ibuki-kun dẫn em đi chơi nhiều nơi.
Hinaka: Em thì hôm nay vui lắm cơ, Todoroki-kun dẫn em đi chơi nhiều nơi lắm luôn,
mà đặc biệt hôm nay ảnh không hề vụng về tí nào hết á.
Kasumi: còn chị thì sao Midori-san? Hôm nay em thấy Hibiki-san kéo chị đi đâu phải
không?
Hinaka: chắc lại đi tập luyện hay test vũ khí mới chứ gì.
Midori *cười*: Không có, hôm nay Hibiki-kun dẫn chị đi ăn, đi shopping, đi công viên
chơi nữa, thích lắm.
_____________________________________________________________________
https://www.google.com.vn/?gfe_rd=cr&dcr=0&ei=ZF6AWoOVBdeDrAH2_aa4BQ
https://www.youtube.com/
https://www.wattpad.com/user/LeonHoang9
https://www.wattpad.com/newsfeed
https://www.pixiv.net/search.php?s_mode=s_tag&word=%E7%89%B9%E6%92%AE
%E7%94%B7%E5%A5%B3%E3%82%AB%E3%83%97
https://www.pixiv.net/search.php?s_mode=s_tag&word=%E4%BB%AE%E9%9D
%A2%E3%83%A9%E3%82%A4%E3%83%80%E3%83%BC%E3%83%93%E3%83%AB
%E3%83%89
http://www.poke-mega.org/forum/showthread.php?64572-Spirit
https://www.facebook.com/Le0.Hoang.9
https://www.facebook.com/Le0.Hoang.9/media_set?
set=a.268451386506735.73557.100000256274092&type=3 Lương Trần Duy Hoàn anh
tren dong thoi gian
https://www.facebook.com/Le0.Hoang.9/media_set?
set=a.1705088012843058.1073741841.100000256274092&type=3 Lương Trần Duy
Hoàn private 8
https://www.pixiv.net/search.php?s_mode=s_tag_full&word=%E5%BF%AB%E7%9B
%97%E6%88%A6%E9%9A%8A%E3%83%AB%E3%83%91%E3%83%B3%E3%83%AC
%E3%83%B3%E3%82%B8%E3%83%A3%E3%83%BCVS%E8%AD%A6%E5%AF%9F
%E6%88%A6%E9%9A%8A%E3%83%91%E3%83%88%E3%83%AC
%E3%83%B3%E3%82%B8%E3%83%A3%E3%83%BC
https://twitter.com/search?f=images&q=
%E3%82%B9%E3%83%86%E3%82%A3%E3%83%B3%E3%82%AC%E3%83%BC
%20%E3%83%8F%E3%83%9F%E3%82%A3%20%E3%82%AD
%E3%83%A5%E3%82%A6%E3%83%AC
%E3%83%B3%E3%82%B8%E3%83%A3%E3%83%BC&src=typd
https://twitter.com/search?f=images&q=%E5%BF%AB%E7%9B
%97%E6%88%A6%E9%9A%8A%E3%83%AB%E3%83%91%E3%83%B3%E3%83%AC
%E3%83%B3%E3%82%B8%E3%83%A3%E3%83%BC%20VS%20%E8%AD%A6%E5%AF%9F
%E6%88%A6%E9%9A%8A%E3%83%91%E3%83%88%E3%83%AC
%E3%83%B3%E3%82%B8%E3%83%A3%E3%83%BC&src=typd
https://twitter.com/search?f=images&q=%E4%BB%AE%E9%9D
%A2%E3%83%A9%E3%82%A4%E3%83%80%E3%83%BC%E3%83%93%E3%83%AB
%E3%83%89&src=typd
https://au.vtcgame.vn/?
utm_source=wvs&utm_medium=qc&utm_term=Gamer&utm_content=p&utm_campaign
=Qc-
Vipshop&gclid=Cj0KCQiAhrbTBRCFARIsACY7MW3M_beEI8iAYjnouxGMtBoqc_w
S0A8ioUmv_rGRK67NuwfN3lDHqdUaAgb_EALw_wcB
https://au.vtcgame.vn/su-kien-7
https://au.vtcgame.vn/sukienau
https://au.vtcgame.vn/aushop?
utm_source=cg&utm_medium=hd&utm_term=km&utm_content=f&utm_campaign=cg
http://www.picluck.net/user/tokusatsuxshipping/6174493437
http://vnsharing.forumotion.net/t161-trans-fic-tan-gau-cung-facebook
http://vnsharing.site/forum/forumdisplay.php?f=399
http://vnsharing.site/forum/showthread.php?
t=65920&s=a9b4b2ae1f9110e538f7ab153f2fc6ae
http://bakuganfc.forumvi.com/t608-topic
http://mybest.forumvi.com/t1209-topic
https://www.deviantart.com/ronbwl/art/Audition-s-KP-Chapter-9-P24-199552846
https://convert-video-online.com/vi/
https://online-video-cutter.com/vi/
https://trinity-storm.livejournal.com/tag/wataru/mio
https://trinity-storm.livejournal.com/tag/tsukasa/natsumi
https://www.wattpad.com/user/Rockerfanfics
https://www.wattpad.com/user/ThachAnhXanh
https://www.wattpad.com/user/hiroxi
https://www.wattpad.com/list/306592056-zervis
https://www.wattpad.com/list/578135657-nalu2648s-reading-list
https://www.wattpad.com/211593081-fairy-tail-fanfic-chung-c%C6%B0-t
%C3%ACnh-y%C3%AAu-jerza-p-202
https://www.wattpad.com/story/117403830-super-sentai-short-stories-one-shot
https://www.wattpad.com/214836431-jerza-fanfiction-c%C3%A2u-chuy%E1%BB
%87n-v%E1%BB%81-h%E1%BB%8Dc-vi%E1%BB%87n-ph%C3%A9p
https://www.wattpad.com/204591131-fairy-tail-fanfic-jellal-x-erza-cu%E1%BB%99c-
chi%E1%BA%BFn-tr%C6%B0%E1%BB%9Dng
https://www.wattpad.com/451339101-em-l%C3%A0-c%E1%BB%A7a-anh-gruvia-
full-chap-1-y%C3%AAu-anh-t%E1%BB%AB-c%C3%A1i
https://www.wattpad.com/story/111414668-high-school-fairy-tail-h%E1%BB%8Dc-vi
%E1%BB%87n-si%C3%AAu-sao-%E2%AD%90%EF%B8%8F%E2%AD%90%EF
%B8%8F
https://www.wattpad.com/512903044-gruvia-nalu-ch%C3%A0ng-trai-l%E1%BA
%A1nh-l%C3%B9ng-c%E1%BB%A7a-em-gi%E1%BB%9Bi
https://www.wattpad.com/story/139960296-y%C3%AAu-m%E1%BB%99t-n
%C3%A0ng-tr%E1%BB%99m-ng%E1%BB%91c-%E2%9D%A3%EF%B8%8F/parts
https://www.wattpad.com/story/78192384-fairy-tail-faction-n%E1%BB%97i-oan-
%C4%91%C6%B0%E1%BB%A3c-gi%E1%BA%A3i-_g%E1%BA%AFn-k%E1%BA
%BFt-anh/parts
https://www.wattpad.com/story/111006136-fairy-tail-%C4%91%E1%BA%A1i-v
%C6%B0%C6%A1ng-qu%E1%BB%91c-fiore
https://www.wattpad.com/story/129242051-fairy-tail-t%C3%B4i-y%C3%AAu-em-
jerza-miraxus-nalu-gruvia
https://www.wattpad.com/241198410-fairy-tail-%C4%91%C3%AAm-halloween-c
%C3%B9ng-fiore-l%E1%BB%85-h%E1%BB%99i-h%C3%B3a
https://www.wattpad.com/story/109258536-doujinshi-fairy-tail
https://www.wattpad.com/story/94377216-fairy-tail-couples-nh%E1%BB%AFng-m
%E1%BA%A9u-chuy%E1%BB%87n-h%C3%A0i-h%C6%B0%E1%BB%9Bc
https://www.wattpad.com/story/61912717-fairy-tail-tr%C3%B2-ch%C6%A1i-s
%E1%BB%B1-th%E1%BA%ADt-th%C3%A1ch-th%E1%BB%A9c
https://www.wattpad.com/story/56906154-truth-or-dare-fairy-tail
https://www.wattpad.com/281755362-t%E1%BB%95ng-h%E1%BB%A3p-oneshot-
nalu-s%E1%BB%B1-th%E1%BA%ADt-hay-th%E1%BB%AD-th%C3%A1ch
https://www.wattpad.com/317307627-th%C3%A1ch-th%E1%BB%A9c-hay-s
%E1%BB%B1-th%E1%BA%ADt-chap-2
https://www.wattpad.com/173128769-fairy-tail-l%E1%BA%A1c-v%C3%A0o-qu
%C3%A1-kh%E1%BB%A9-gi%E1%BB%9Bi-thi%E1%BB%87u
https://www.wattpad.com/story/76938629-fairy-tail-t%C3%ACnh-y%C3%AAu-c
%E1%BB%A7a-nh%E1%BB%AFng-ng%C6%B0%E1%BB%9Di-n%E1%BB%95i-ti
%E1%BA%BFng
https://www.wattpad.com/19154841-oneshot-coffee-house-seosic-ll
https://www.wattpad.com/story/89854454-super-sentai-~-one-shots-~-love-friendships
https://www.wattpad.com/275346107-fairy-tail-couple-fanfic-nh%E1%BB%AFng-m
%E1%BA%A9u-chuy%E1%BB%87n-h%C3%A0ng
https://www.wattpad.com/269042663-miraxus-chap-1-s%E1%BB%B1-kh%E1%BB
%9Fi-%C4%91%E1%BA%A7u
https://www.wattpad.com/295258057-nali-anh-y%C3%AAu-em-lisanna-gi%E1%BB
%9Bi-thi%E1%BB%87u
https://www.wattpad.com/276342009-fairy-tail-fanfiction-nalu-gruvia-jerza-gale
https://www.wattpad.com/story/153553873-fairy-tail-couples-con-
%C4%91%C6%B0%E1%BB%9Dng-d%E1%BA%ABn-%C4%91%E1%BA%BFn-h
%E1%BA%A1nh-ph%C3%BAc
https://www.wattpad.com/story/73247247-full-fairy-tail-l%C3%A0-s%E1%BB%91-m
%E1%BB%99t
https://www.wattpad.com/story/155025946-fairy-tail-couples-n%E1%BA%BFu-ph
%E1%BA%A3i-chia-ly-t%C3%B4i-ch%E1%BA%AFc-ch%E1%BA%AFn
https://www.wattpad.com/story/141316236-fanfic-fairy-tail-c%E1%BA%A3m-h
%C3%B3a-c%C3%A1c-%C4%91%E1%BA%A1i-thi%E1%BA%BFu-gia
https://www.wattpad.com/list/554165175-samurai-sentai
_____________________________________________________________________
Chúng ta có thể biết đến nhân vật chính vs cái tên Tuấn Anh … Rất nhiều tài năng
trong âm nhạc , và …
[1]
[1]
Và câu chuyện đc bắt đầu từ khi cô học sinh mới chuyển đến xuất hiện :
[5]
Từ sau cuộc gặp gỡ ấy … Tuấn Anh cứ như người mất hồn …
Ko thể ngủ :
[1.]
[2]
Chính cậu cũng ko hiểu tại sao … Và cậu quyết định muốn được yên tĩnh một mình :
[1]
Nhưng :
[8]
Bỗng nhiên
[2]
[1]
Mùa hạ :
[1]
Mùa thu :
[1]
Mùa đông :
[1]
[4]
[24]
3 năm sau :
[8]
_____________________________________________________________________
Ngày xưa, có 2 bộ tộc, 1 là bộ tộc Linto hiền hậu (đc coi như là tổ tiên của loài người
nay), và bộ tộc Grongi hiếu chiến (đã chiếm hữu đc những sức mạnh quái vật, và từ thế
đã tiến hành đi khiêu chiến với các bộ tộc khác). Như các bạn cũng đã đoán đc, Grongi
cũng đi khiêu chiến với Linto. Bộ tộc Linto (được coi như là loài người chung) được tạo
bởi 2 thực thể: 1 là đại diện cho ánh sáng: 1 là đại diện cho bóng tối. 2 người "anh em
sinh đôi" này đã cai trị trong yên bình trong 1 thời gian, sau đó đã tạo nên loài người/bộ
tộc Linto. Trong giai đoạn này, vị chúa tể/đấng sinh thành (được gọi là Overlord, và trong
lúc này 2 thực thể được coi như là trong 1 thân xác Overlord) của bộ tộc Linto/loài người
đã giúp cho bộ tộc của mình chống lại bộ tộc Grongi bằng các vị Lord (các chúa tể phụ)
khác - được tạo ra từ thân thể của Overlord. Các vị Lord này đã hỗ trợ cho bộ tộc Linto
bằng cách chiến đấu với bộ tộc Grongi, và các pháp sư của bộ tộc Linto trong lúc này đã
chọn lọc được 1 người giỏi nhất - có tên là Riku - trong những người tài giỏi của bộ tộc
Linto, kết hợp với sức mạnh của viên đá thần Amadam mà được bỏ vào một cái thắt lưng
cổ đại tên là Arcle và từ đó đã sinh ra Chiến binh Kuuga đời đầu tiên, và sau đó đã đánh
bại và phong ấn bộ tộc Grongi, cho đến khi thời hiện đại thì... (phần này chủ yếu liên
quan nhất đến Kuuga nên mình không giải thích tường tận thêm). Sau cuộc chiến với bộ
tộc Grongi 1 thời gian thì 2 thực thể cai trị bộ tộc Linto đã không thống nhất được ai sẽ
thống trị tác phẩm của mình và từ đó đã nảy sinh ra 1 cuộc chiến tranh giành quyền lực.
Cuối cùng thì Overlord of Darkness (nôm na là Chúa tể Bóng tối) đã thắng người anh em
là Overlord of Light (nôm na là Chúa tể Ánh sáng). Trong lúc hấp hối thì Chúa tể Ánh
sáng đã kịp ban cho loài người tinh hoa của mình - là hạt giống/mầm mống của Agito
(nguồn sức mạnh chính cho các thiết bị của Agito) - với mục đích rằng để cho 1 ngày,
loài người sẽ tiến hóa vượt xa sự điều khiển của Chúa tể Bóng tối. Nhưng Chúa tể Bóng
tối đã không chấp nhận để việc này xảy ra, và vì thế đã tự mình điều hành các Lord để
giết những người có tiềm năng tiến hóa thành Agito.
- Ngoài ra, sự liên quan giữa Kuuga và Agito có thể coi là sự đối lập về tính chất của sức
mạnh của 2 người: Kuuga là đại diện cho sức mạnh hủy diệt của bóng tối (đúng ra hơn là
theo như trong TV Series của Kuuga, đã ám chỉ rằng thật ra sức mạnh của Kuuga có thể
đã được tạo ra và lấy dựa trên kẻ cầm đầu bộ tộc Grongi, N-Daguva-Zeba), còn Agito là
đại diện cho sức mạnh vô cực (Agito được cho là có sức mạnh lớn lên vĩnh viễn và không
bao giờ mất đi) chói chang của ánh sáng.
hình thái cuối cùng của Kuuga và Agito hoàn toàn trái ngược nhau . 1 bên đại diê ̣n cho
sức mạnh bóng tối , hủy diê ̣t , tối thượng đẻ tiêu diê ̣t quái vâ ̣t bảo vê ̣ loài người , còn 1
bên đại diê ̣n cho ánh mă ̣t trời chói chang không bao giờ bị dâ ̣p tắt vĩnh viễn chiếu sáng .
Cả Kuuga và Agito đều là chiến binh nhưng sự đại diê ̣n cho 2 bên khác nhau . Kuuga là
đại diê ̣n cho sự bảo vê ̣ Agito đại diê ̣n cho hy vọng . Sức mạnh của họ được thể hiê ̣n qua 2
nhân vâ ̣t chính là Godai và Shouichi . Dẫu là vâ ̣y mình vẫn thích Kuuga hơn vì Kuuga là
mô ̣t sức mạnh viễn cổ xa xưa chứa những tinh hoa của con người vào thuở sơ khai ,
Godai được Riku chọn để trở thành chiến binh đó là lí do tâ ̣p 1 ông đã chia sẻ 1 phần kí
ức của ông cho Godai . Ep nào không rõ khi cảnh sát nghiên cứu thân xác của Riku họ
nói ông còn sống chỉ là chưa thức dâ ̣y thôi .
Zolda là Rider có nhiều card nhất (nếu Ryuki và Knight không tính thêm set Survive
và Ouja không tính 3 set thêm)
Có thể nói Ichijou chính là hình mẫu và là tiền đề cho các 2nd Rider sau này.
Kenzaki lên được King Form vì anh có độ tương thích cao bất thường, nghĩa là dù
Tachibana hay Mutsuki có Rouzer Absorber và phong ấn đủ 13 Undead cùng loại thì
chưa chắc họ có thể lên được King Form.
(trong phim do chưa phong ấn dủ 13 Undead cùng loại nên không lên King Form
được.)
_____________________________________________________________________
Trong lúc Ezic đánh nhau hầm bà lằng ở ngoài với bọn người nhân tạo cấp thấp thì
Ivan đã vào bên trong:
Bất ngờ, lão Bin ko kịp trở tay, hắn bị lột mất lớp áo bảo vệ của mình và vô vọng nhìn
ngọn lửa đang bay thẳng tới mấy quả bom.
Tuy nhiên sau đó, lão Bin phát hiện ra quy trình vẫn chưa hoàn thiện, nó chỉ có thể tạo
ra những sinh vật mạnh hơn con người chút đỉnh nhưng lại chẳng thông minh. Thật ra 2
tiến sĩ vẫn chưa nghiên cứu xong, nhưng lão Bin lại nghĩ phần còn lại cùa qui trình đã
được Rod giao cho con của mình đem đi giấu ở 1 nơi nào đó. Thế là cô gái nhỏ 1 mình
bơ vơ trở thành mục tiêu săn đuổi của lão Bin thâm độc.
Nhìn thấy em gái mình bị đẩy ngã, Gon bỗng bộc phát 1 nguồn sức mạnh vô cùng lớn,
cậu điên tiết xông vào, đá văng con quái vật khổng lồ kia.
_____________________________________________________________________
Chuyển thể từ phần phim “Kỳ nghỉ kinh hoàng” của 5Plus Online
Linh: Miyu
Hoàng:
Chap 4: Bí ẩn dần hé mở
Sáng hôm sau, khi Marvelous đang đi dọc trên hành lang thì bỗng nhiên Luka từ đâu
chạy tới.
“Có! Sáng sớm nay em ấy có qua phòng nam hỏi Joe về chưa.”
“Vậy cậu ta về chưa? Còn Hakase và Gai đâu rồi? Ahim nữa?”
“Chưa, suốt cả đêm qua cậu ta không về. 2 đứa nó đi tìm rồi. Ahim nói vào rừng tìm
thêm 1 lần nữa xem sao.”
“Lạ thật, dù có tập luyện ở ngoài qua đêm thì ổng vẫn gọi về báo truớc 1 tiếng mà.”
“Tụi này tìm hết cả khu resort mà vẫn không thấy cậu ấy đâu cả.” – Gai nói.
“Có khi nào Joe gặp chuyện rồi không?” – Don nói.
“À đúng rồi, giờ tui mới nhớ ra … hôm bữa tôi gắp 1 chuyện rất kỳ lạ.”
“Chuyện gì?” – 3 chàng trai hói.
“Vào cái hôm mà tui tìm đuợc đống tiền, khi vừa trở về đến resort thì tôi bắt gặp 1
chuyện …”
“Vì bị Miyu bắt gặp nên tui chạy vội về phòng.” – Luka kể tiếp – “Vì lúc đó tui đang
hoang mang nên vào nhầm phòng. Căn phòng đó nhìn u ám và ma quái kinh khủng.”
“Tui thấy áo khoác của Joe trùm lên 1 con ma nơ canh. Lúc tui định vào xem cho kỹ
hơn thì nghe tiếng bước chân tiến lại gần nên tui vội chạy đi mất.” – Luka kể tiếp.
“Có thể câu trả lời cho những chuyện ma quái xảy ra gần đây nằm ở trong căn phòng
đó.” – Marvelous nói – “Luka, cậu còn nhớ căn phòng đó ở đâu không?”
Theo sự chỉ dẫn của Luka, mọi người cuối cùng cũng mò được tới căn phòng đó.
Nhưng …
Sau khi Luka phá được khóa thì cả 4 người cùng đi vào căn phòng. Quả đúng như
những gì Luka nói, căn phòng mang vẻ rất ma quái: có 1 cái bàn thờ, trên bàn thờ có 1
cái đầu lâu, xung quanh cái đầu lâu đó được thắp rất nhiều nến. Phía truớc cái đầu lâu là 1
cái lư hương nhưng trong đó không đựng hương mà đựng 2 quả cầu nhỏ như 2 trái bóng
bàn, 1 xanh 1 hồng. Ở phía truớc cái bàn thờ có 1 cái giuờng nhỏ đủ cho 1 người nằm.
Khắp phòng treo rất nhiều hình nhân làm bằng gỗ, đặc biệt ở chỗ, cái thì đuợc quấn băng
màu xanh, cái thì đuợc quấn băng màu hồng, rất giống với những hình nhân được treo rải
rác khắp rừng. Ở góc phòng là con ma nơ canh cùng với cái áo khoác của Joe.
“Không còn nghi ngờ gì nữa, chắc chắn Miyu là người đứng đằng sau những chuyện
ma quái ở đây.” – Marvelous kết luận.
“Và có thể cô ta cũng có liên quan đến việc Joe mất tích cả ngày hôm qua.” – Luka nói
thêm.
“Không thể nào, 1 cô gái xinh như tiên vậy làm sao có thể làm những chuyện này
được?” – Gai phản đối.
“Cậu khờ quá, hoa hồng đẹp là hoa hồng có gai, đàn bà càng xinh đẹp thì lại càng nguy
hiểm.” – Marvelous nói.
“Hay là lấy áo của Joe về trước rồi hẵng tính tiếp?” – Gai nói.
“Không nên.” – Marvelous phản đối – “Tạm thời chúng ta nên án binh bất động, coi
như chưa biết chuyện gì hết. Hiện giờ mình chưa biết Joe ra sao, nếu bây giờ lấy áo về
tức là bứt dây động rừng, có thể sẽ gây nguy hiểm cho cậu ấy.”
Luka, Don, Gai đồng ý rồi cả 4 người cùng rút khỏi căn phòng, dĩ nhiên là không quên
khóa cửa lại.
Sau khi đẩy Wesker xuống vực, Jill bị thương nặng, Wesker đưa Jill về chữa trị nhằm
mục đích trả thù Chris bằng cách biến cô thành vật thí nghiệm cho chủng virus mới.
Nhưng trong lúc thí nghiệm thì Wesker phát hiện ra trong người Jill có 1 loại kháng thể
đặc biệt, đây là kết quả của việc bị Nemesis lây nhiễm năm xưa. Virus trong người Jill ở
dạng tĩnh nên suốt bao nhiêu năm qua cơ thể cô đã hình thành nên kháng thể. Lúc này
Wesker đang nghiên cứu Uroboros, 1 loại virus được tách ra từ mã ARN của Progenitor
virus nên nó vẫn giữ những đặc tính của Progenitor virus là nếu tiếp xúc trực tiếp quá
nhiều sẽ gây tử vong (Edward Ashford – 1 trong 3 đồng sáng lập Umbrella đã chết vì
chuyện này) nên Wesker đã lợi dụng kháng thể trong người Jill để làm giảm độ nguy
hiểm của Uroboros, kết quả như mong đợi. Từ đó Jill trở thành vật thí nghiệm lâu dài. Vì
những thí nghiệm đó mà cơ thể Jill dần biến đổi (tóc chuyển thành màu vàng). Sau này
khi cô ko còn là vật thí nghiệm hữu dụng nữa, Wesker quyết định tẩy não cô, biến cô
thành tay sai cho mình bằng hóa chất P30 được bơm vào cơ thể cô bằng 1 thiết bị gắn ở
ngực.
Sau khi trở về từ RE5, Jill được đưa vào phòng thí nghiệm của BSAA để tiến hành
kiểm tra và loại bỏ số virus trong người cô, nhưng do cấu trúc quá phức tạp nên mất rất
nhiều thời gian.
_____________________________________________________________________
Nhiều năm sau, 1 ngày nọ Min biết được 1 tin: người ta đang cho phá bỏ khu rừng để
xây công viên, Mine vì bảo vệ khu rừng nên đã thiệt mạng. Kể từ đó ko ngày nào là min
ko đau khổ, dằn vặt bản thân.
1
• Một buổi như thường lệ, cô đến nhà một phú hộ giàu họ Vương để chăm sóc vườn
hoa :
2
3
Hai ng đã đi chơi rất nhiều nơi ..... trong phạm vi nhà của Kiệt
P.s : Nhắn tin NAP pukupuku142 gửi đến số 8730 để ủng hộ quỹ vì ng nghèo của chương
trình
E hèm
Chap 4 :
Thế rồi...
Sau cuộc gặp quái gở đó...Kiệt đã đi tìm bông hoa đen...Còn Nhu Nhi đc chăm sóc tại
bệnh viện....
Chap cuối :
Sau cuộc hành trình đầy gian khổ, cuối cùng Kiệt cũng tìm đc bông hoa hồng đen - thần
dược :
Nghe lời xúi bậy của tác giả, Kiệt ngồi tẽ cánh hoa ra làm nhiều lần [ Như là trong bài
''Bông hoa cúc trắng'' SGK lớp 3 ýk
Ko biết có phải nghe lời thỉnh cầu của Kiệt hay ko mà Nhu Nhi đã mau chóng tỉnh lại :
_____________________________________________________________________
Tại 1 thế giới nơi mà khoa học kỹ thuật và phép thuật cùng tồn tại chia làm 3 thế lực:
con người, thiên thần và quái vật. Dù thiên thần luôn dùng phép thuật để giúp đỡ con
người nhưng con người luôn chối bỏ sự tồn tại của họ, luôn cho rằng khoa học kỹ thuật
mới là nhất. Hằng ngày bọn quái vật liên tục tấn công con người và cả thiên thần, gây ra
không biết bao nhiêu là cảnh mất mát đau thương.
Nhờ hợp sức với nhau, liên minh giữa con người và thiên thần đã đánh đuổi bọn quái
vật, buộc chúng phải rút vào khu rừng bóng tối, 1 nơi quanh năm chỉ có bóng tối và băng
giá, 1 số loài quái vật gần như bị tuyệt diệt như ma sói (werewolf), ma cà rồng … Từ đó
mối quan hệ giữa thiên thần và con người trở nên khăng khít hơn, cũng từ đó khu rừng
bóng tối trở thành cấm địa, không 1 ai kể cả thiên thần được phép bước vào.
1000 năm trôi qua, cuộc sống ở thế giới ấy trôi qua trong yên bình, nhưng người ta vẫn
thường nói: biển lặng là dấu hiệu của bão tố …
GTNV
Thiên thần
Amy Yuzuki: con gái của đại thiên thần, tuy là công chúa nhưng cô lại không hề có
chút nữ tính nào: 10 tuổi đòi học võ, 13 tuổi đã nhiều lần đánh thắng các tướng lĩnh tài ba
nhất trên thiên giới mà không cần dùng phép thuật … tuy vậy nhưng cô là 1 người vui vẻ,
khá trẻ con và nghiện nặng món kem dâu. Cô thường dùng võ thuật hơn phép thuật khi
giao chiến. Phép thật đất.
Ahim De Famille: em họ của Amy, cha mẹ cô đã mất trong cuộc đại chiến 1000 năm
trước và vì họ bị giết bởi 1 ma cà rồng nên cô rất hận ma cà rồng. Trái ngược với Amy,
cô là cô công chúa dịu dàng nữ tính, giàu lòng thương người và quan tâm mọi người
nhưng không phải vì thế mà cô dễ bị bắt nạt. Phép thuật ánh sáng, chữa thương.
Người
Kiryu Daigo: thái tử của vương quốc Cyber – vương quốc đi đầu về khoa học kỹ thuật.
Thuộc tuýp người sáng nắng, chiều nắng, tối cũng … nắng. Trông có vẻ ngu ngơ nhưng
anh rất đa tài: nấu ăn, hội họa, điêu khắc, chế tạo máy … Hay trốn nhà đi chơi. Thích
Amy ngay từ cái nhìn đầu tiên.
Sakurada Hiromu: bạn thân của Daigo, con trai của 2 nhà khoa học tài giỏi nhất vương
quốc Cyber. 1 người nghiêm túc, hiếm khi cười và khá thẳng tính, nghĩ sao nói vậy. Từng
là vđv điền kinh nên anh có sở trường là chạy rất nhanh (so với người thường). Điểm yếu
chí mạng: gà.
Usami Yoko: con gái của 1 nhà phát minh robot và 1 phi công điều khiển robot chuyên
nghiệp.
Quái vật
Marvelous: 1 ma sói nhưng anh có thể kiểm soát được lý trí của mình khi biến hình
(các ma sói khi biến hình thường chỉ chiến đấu theo bản năng). 1 kẻ cao ngạo, không sợ
trời không sợ đất … chỉ sợ đói. 1 khi đã quyết là làm đến cùng. Tuy rằng luôn có những
suy nghĩ khó hiểu nhưng anh lại có óc chiến lược tài ba. Phép thuật lửa, ngoài ra còn rất
khỏe, có khả năng tự phục hồi và …
Joe Gibken: 1 ma cà rồng. 1000 năm trước anh là đội trưởng cấm vệ quân với tài sử
dụng kiếm điêu luyện trước khi trở thành ma cà rồng. Tuy bên ngoài nhìn anh có vẻ lạnh
lùng, gần như là vô cảm nhưng anh lại rất dịu dàng. Phép thuật bóng tối, siêu tốc độ, khả
năng tự phục hồi, mọc cánh dơi, mọc ra các lưỡi dao từ các bộ phận trên cơ thể mình
(thường là mọc ở tay), và cả …
Luka Millfy: 1 Siren chuyên bắt và ăn thịt các thủy thủ đi biển. Cũng như Amy, cô
không hề có chút nữ tính nào. Là người mê tiền và kho báu. Có 1 đứa em gái nhưng đã
chết trong cuộc đại chiến 1000 năm trước nên rất hận loài người và thiên thần. Phép thuật
nước, khả năng biến đuôi thành chân để đi lại trên cạn nhưng cứ mỗi 2 tiếng là phải tiếp
nước, khả năng ‘lặn’ trong mọi bề mặt (trừ dung nham).
Cách biến hình: gọi thắt lưng ra rồi ấn vào 2 nút ở 2 bên hông thắt lưng cùng 1 lúc.
-Giống:
-Khác:
+Kuuuga Arcle: Đây là 1 chiếc thắt lưng được tạo ra bởi thần bóng tối và thần Ánh
sáng, khi đeo nó vào thì nó mới gắn với người dùng cho đến chết.
+Alter Ring:
_____________________________________________________________________
Kamen Rider Kuuga là Heisei Rider đầu tiên , Belt của Kuuga gọi là Arcle.
+Truyền Thuyết :
Truyện kể rằng ngày xa xưa , có 2 bộ tộc là Linto (tức con người ngày nay) và Gurongi
(tức những "Sinh Vật Không Xác Định") , 2 tộc đấu tranh lẫn nhau , trước sức mạnh của
tộc Gurongi , 2 vị thần của tộc Linto là Thần Ánh Sáng Và Bóng Tối cùng nhau tạo ra 1
chiến binh với sức mạnh hơn người là Kuuga , kết quả như mong đợi , sức mạnh của
Kuuga hoàn toàn lấn áp tộc Gurongi , và chính vì sức mạnh đó mà 2 vị thần dần muốn
chiếm lấy sức mạnh đó cho mình . dẫn đến 1 cuộc chiến giữa 2 vì thần Ánh Sáng và
Bóng Tối , và kết cục là vị thần Bóng Tối chiến thắng . Qua bao thế hệ , bây giờ Kuuga
Arcle lại nằm trong tay Godai Yuusuke và vị anh hùng của chúng ta dùng nó để chống lại
Gurongi 1 lần nữa để đem lại nụ cười cho mọi người :3
Nhắc đến Bóng Tối thì đã có hơi hướm Kaijin đâu đây rồi :)) mà này còn là Kami-sama
nữa chứ :)) , sang đến Agito thì để đấu tranh với Thần Ánh Sáng thì Thần Bóng tối
dùng các Kaijin được tạo ra từ cơ thể mình để tiêu diệt những con người mà có khả năng
nhận được sức mạnh của Thần Ánh Sáng , để bik thêm là sức mạnh gì thì Pic sau AD làm
về Agito sẽ rõ nhé :3
+Henshin :
cách Henshin thì rất đơn giản , chỉ việc ấn nút ở hông bên trái là có thể Henshin được (à
đừng quên múa máy cho ngầu nhé :3) . Kuuga có khá nhiều Form
-Growing Form : khi lần đầu Henshin Godai ở dạng Growing Form , có màu trắng , sừng
khá nhỏ và sức mạnh không có nhiều
-Mighty Form : sau vài lần thì Godai có thể Henshin được ở dạng này và là dạng mặc
định của Kuuga , có màu đỏ , sừng to hơn Growing và có sức mạnh hơn hẳn
-Dragon Form : có màu xanh , sức mạnh tay không yếu hơn hẳn Mighty nhưng khi dùng
gậy (bằng cách cầm 1 vật nào đó giống cây gậy thì tự khác vật đó sẽ biến thành Vũ Khí)
thì sức mạnh khác hẳn
-Pegasus Form : ở Form này , sức mạnh yếu hơn Mighty và Dragon nhưng bù lại các giác
quan cực kì nhạy bén , nhưng cũng vì vầy mà thời gian Henshin có giới hạn , nếu quá
giới hạn thì Godai sẽ bị "mất năng lượng" và trở về Growing Form , hậu quả là sẽ không
thể Henshin được trong 2 tiếng . Giác quan nhạy bén là thứ thiết yếu cho nhưng ai dùng
vũ khí tầm xa vì vậy mà ở dạng Pegasus Form thì Kuuga dùng súng (giống khi dùng gậy ,
cầm 1 khẩu súng và biến nó thành vũ khí)
-Titan Form : dạng này có sức mạnh yếu hơn các dạng kia nhưng bù lại độ trâu bò khá
cao , vũ khí dạng này là kiếm (cách lấy thì như 2 Form trên thui :)))
-Rising Form : cũng là các Form trên (không có Growing) nhưng mạnh hơn , ngoài màu
đặc trưng thì có màu vàng của các sọc vàng trên người
-Amazing Mighty : là dạng nâng cấp của Rising Mighty , có màu đen sọc vàng , và
đương nhiên nâng cấp thì phải mạnh hơn Rising Mighty rùi :3
-Ultimate : là Final Form của Kuuga , khi mới sử dụng , Godai bị sức mạnh của nó khống
chế (đặc điểm nhận biết là mắt của Kuuga trở thành màu đen , còn khi bình thường là
màu đỏ
Ngoài ra kẻ nào hoàn thành được Gegeru thì sẽ có cơ hội được đấu với Daguva, nếu
thắng thì sẽ trở thành tân thủ lĩnh của Gurongi
-Ra: gồm 2 thành viên là Ra-Dorudo-Gu và Ra-Baruba-De. Nhóm Ra không trực tiếp
tham gia trò chơi mà chỉ đứng ngoài giám sát, đóng vai trò như những vị giám khảo. Sau
khi giết người thì các Gurongi phải báo cáo lại với nhóm Ra thì kết quả mới được tính.
Nhóm Ra được xem như là cánh tay phải của Daguva.
Gurongi. Trước đây anh từng có bạn gái nhưng đã bị cô ta đá vì mỗi lần đi hẹn hò thì
toàn bị Ichijou kêu đi làm việc. Sau này anh gặp Sakurako và đổ cô 1 cái rầm.
*Kuuga là bộ Heisei Rider có nhiều người chết nhất, trung bình cứ 1 tên Gurongi thì có
khoảng 200 – 300 người chết. Trong phim nếu tính cả Daguva thì có tổng cộng 48
Gurongi xuất hiện (riêng 2 tên nhóm Ra không tham gia Gegeru).
Sau khi thua vị thần Bóng Tối , trước khi biến mất , vị thần Ánh Sáng đã chia toàn bộ
sức mạnh của mình và phân tán nó ra khắp nơi cho toàn bộ loài người, những ai nhận
được sức mạnh đó đều có khả năng trở thành Agito (đặc điểm nhận ra là người đó có các
khả năng đặc như khả năng ngoại cảm, …), chính vì vậy mà Ánh Sáng sẽ không bao giờ
bị Bóng Tối đánh bại như ý muốn của vị thần Bóng Tối, Sức mạnh này được gọi là Seed
of Agito. Tức giận trước chuyện đó nên vị thần Bóng Tối đã tạo ra các Lord (các sinh vật
không xác định, có cơ thể giống người và đầu thú gần giống với Gurongi. Sở cảnh sát
Tokyo gọi chúng là Unknow) để tiêu diệt những ai có khả năng trở thành Agito. Nhưng
xui thay cho vị thần Bóng Tối là trong chuyến tàu mà Tsugami Shouichi đi , a và những
người ở đó đã thấy lại cuộc chiến và Souichi trở thành Agito
Kamen Rider Agito là series thứ 2 của Heisei Rider. Sự thành công của nó đã đảm bảo
một lượng fan nhất định cho series tiếp theo có thể chuyển mình, đổi mới mà vẫn giữ
được sự ủng hộ, và cũng đảm bảo một suất cho biên kịch Toshiki Inoue trong những
series Kamen Rider sau này :Faiz, Kiva, nửa sau Hibiki (Dù cho điều đó là tốt hay xấu).
Nhân vật chính của Agito là một thanh niên mất trí nhớ tên Tsugami Shuiichi. Anh
sống một cuộc sống yên bình cùng gia đình giáo sư Yoshihiko Misugi. Tuy nhiên, bằng
cách nào đó, anh lại có khả năng biến hình thành Agito. Cùng lúc đó, những vụ giết
người bí ẩn xảy ra khắp thành phố, và kì lạ hơn là các manh mối đều cho thấy chúng gây
ra bởi những lực lượng siêu nhiên. Để đề phòng, lực lượng cảnh sát tạo ra bộ giáp G3 và
Makoto Hikawa, một sĩ quan trẻ nhưng dũng cảm xông xáo đã được chọn làm Kamen
Rider G3. Và cuối cùng, Ryo Ashihara, một vận động viên giải nghệ đi tìm kiếm bí ẩn lí
do vì sao cha anh tự tử và dần trở thành Kamen Rider Gills. Tất cả đều kết nối với tai nạn
trên tàu Akatsuki. Đã có điều gì xảy ra ở đó? Bản chất thực sự của Agito là gì? Ai gây ra
những vụ án? Tsugami Shuiichi là ai?
Series đi theo hướng bí ẩn trinh thám, pha với chút J Drama đầu những năm 2000. Thế
nên những điều bạn có thể mong chờ là một cốt truyện kì bí cuốn hút, những drama gia
đình, bạn bè có phần... hơi overdramatic,... .
Ngược lại, khá nhiều trope, motif trong Agito giờ đã cũ kĩ và nhàm vì... các series sau bắt
chước nó quá nhiều (và “các series sau” đó cũng được viết bởi Toshiki Inuoe): nhân vật
chính mất trí nhớ, các rider hiểu nhầm nhau vì giao tiếp kém, các Rider đánh nhau thay vì
đánh quái, edgy anti hero,... . Đồng thời đây cũng là series thiết lập nhiều thứ mà sẽ thấy
về sau trong các series khác: nhiều Rider trong một series, movie Rider, Rider cảnh
sát,... .
Đánh giá chung của tôi thì đây là một series cuốn hút và hấp dẫn dù đến giữa series thì
mọi thứ chậm lại và bị kéo dãn ra, đến vài tập cuối series thì lại rush (dù sao thì, đây cũng
là vấn đề chung của các series Rider).
Về nhân vật: chúng ta có 3 nhân vật chính: Tsugami, Makoto, Ryo.
Tsugami là một nhân vật hiền lành, lạc quan, tốt bụng, hoạt bát. Như hầu hết các main
rider hiện tại (Gaim, Ex-aid, Ghost,...) Thứ khiến tôi thấy Tsugami khác biệt là anh có cái
duyên thu hút người khác và kéo dậy được tinh thần của những con người khác, kể cả
Ryo, người có số phận bi kịch nhất trong thế giới Agito điều mà tôi không cảm thấy được
ở những main hiện tại, ít nhất là từ Ghost trở lại đây. (Không, Takeru, đi loanh quanh và
ôm hết người này đến người khác sau đó thông não họ không tính).
Makoto là một sĩ quan chính trực, một anh hùng thực sự. Không có nhiều thứ để nói
nhưng tôi luôn có cảm giác vững chắc và đáng tin tưởng ở nơi anh. Và trong một thế giới
nới thần thánh chiến đấu với quái vật, một con người thực sự - không có sức mạnh gì đặc
biệt – như Makoto chính là đại diện của sức mạnh phàm nhân, đứng ngang hàng với
Agito hay Gills.
Và cuối cùng, Ryo. Luôn có một nhân vật như thế này trong những series của Toshiki
Inoue, một người tạo ra để bị hành hạ. Chết lên chết xuống hoặc nhìn người mình yêu
quý chết và cuối cùng chịu cảnh cô độc. Ngay cả sức mạnh của Gills cũng là một lời
nguyền gây ra đau đớn cho cơ thể.
Chủ đề chính của series là sự phát triền và tiềm năng của con người. Và giới hạn được
đặt ra cho nó là Thần Thánh. Nhà triết học Đức Nietzche đã từng nói về hình tượng
Overman như đỉnh cao của con người, có thể thay thế Thần Thánh. Và Agito chính là
biểu trưng đó. Series dày đặc những biểu tượng tôn giáo,thần thánh và có một bộ lore khá
chi tiết và dồ sộ về lịch sử hình thành thế giới. Chưa kể còn có một nhân vật cả series chỉ
có duy nhất một nhiệm vụ là trò chuyện với Chúa.
(Âm của Agito RideWatch trong Zio cũng là "Linh hồn thức tỉnh! Sức mạnh đại địa!
Rider tiến hóa liên hồi là... Agito!”)
Trong Gaim, chúng ta đã bàn khá nhiều về việc tiến hóa kéo con người gần hơn tới
thần thánh thế nào. Nhưng Agito còn bàn về vấn đề này sớm hơn. Sự tiến hóa của con
người trong Agito khiến chính Thành Thánh cũng phải lo sợ. Cùng với đó là phản ứng
của con người với món quà của mình thế nào.
Tất cả đều dẫn đến một trong những cảnh epic nhất lịch sử Kamen Rider khi
(SPOILER ALERT!!!) một con người bình thường, không có bất kì sức mạnh gì, ĐẤM
VÀO MẶT VỊ THẦN TẠO RA THẾ GIỚI.
Liệu vị thần sẽ tiếp tục chấp nhận loài người là những đứa con của mình với tiềm năng vô
tận hay hủy diệt chúng? Cái này phải xem phim mới biết được.
Conclusion: Agito là một series đáng xem và theo tôi là series đáng xem nhất của
Toshiki Inoue. Dù đã cũng nhưng không hề nhàm chán chút nào.
( Note: Trước giờ tôi vẫn luôn muốn viết review về Agito, nhưng rồi cái này nảy ra cái
kia, và khi tôi còn đang loay hoay hệ thống tất cả những thứ mình tìm được thành một
luận điểm thống nhất thì đọc được blog này. Thực sự, đây là một series bài viết xuất sắc,
phân tích từng ý nghĩa biểu tượng, từng nhân vật, hình ảnh xuyên suốt hơn 50 tập của
series. Nó quá chi tiết và tôi nghĩ mình không thể viết đầy đủ hơn được. Nếu ai đó hứng
thú về những vấn đề ẩn dụ, hình tượng,... trong sêries này thì có thể đọc
+Henshin :
khác với Kuuga chỉ ấn 1 nút thì Agito nhấn đến 2 nút ở đai lưng 2 bên hông , đương
nhiên là không thể thiếu các động tác múa may quay cuồng cho ngầu rồi :)) . Agito có
6 Form :
-Ground Form : là form mặc định
-Flame Form : có màu đỏ và sử dụng kiếm
-Storm Form : có màu xanh và sử dụng trường đao 2 đầu
-Trinity Form : có 3 màu , tay phải màu đỏ , tay trái màu xanh và giữa người màu vàng ,
có thể sử dụng cả 2 vũ khí của Storm và Flame
-Burning Form : từ Form này thì Alter Ring sẽ thay đổi hình dạng , Agito cũng thay đổi
hình dạng luôn , có màu đỏ nhưng trong ngầu hơn , thoạt đầu sử dụng Form này Shouichi
bị mất kiểm soát do sức mạnh của nó , sau này không dùng nhiều vì Burning là tiền đề để
lên Shinning
-Shinning Form : là Final Form , có được nhờ tiếp nhận sức mạnh ánh sáng khi ở trong
dạng Burning
V-Buckle
+Truyền Thuyết :
Những vụ mất tích bí ẩn xảy ra khắp nơi trên thành phố, và ở tất cả các vụ án, người ta
đều không tìm ra được bất kỳ bằng chứng nào. Cuộc điều tra của cả cảnh sát lẫn báo chí
như đi vào ngõ cụt. Shinji Kido, một nhà báo tập sự, trong khi lần tìm đầu mối đã vô tình
phát hiện ra sự tồn tại của Mirror World, Mirror Monster, các Rider. Quyết tâm tiêu diệt
Monster để bảo vệ người vô tội, Shinji trở thành Ryuki, tình nguyện chiến đấu, nhưng rồi
bị cuốn vào sự thật của Mirror World – một trận chiến lạnh lùng giữa các Rider để tranh
giành một giải thưởng với luật chơi “Không chiến đấu thì không thể sống sót”. Mục đích
của những “người chơi” và nguồn gốc Mirror World dần dần được hé mở.
Thế giới bắt đầu xuất hiện những vụ mất tích bí ẩn , nguyên nhân là do lũ Mirror Monster
, những quái vật sống sông thế giới gương , chúng bắt nạn nhân vào thế giới gương và ăn
họ . Yui Kanzaki 1 cô gái lúc nhỏ vì cô đơn nên thường ngồi trước gương tự nói chuyện
với mình trong gương . Rồi 1 ngày , hình ảnh của Yui trong gương dẫn cô sang thế giới
gương , và sau khi trở về thì cô bé biết được rằng mình sẽ chết khi trưởng thành (bao
nhiêu tuổi AD quên rồi :))) . Anh trai cô Shiro Kanzaki vì muốn cứu e gái nên đã
nghiên cứu về thế giới gương và tạo ra Mirror Monster cũng như các V-Buckle và
Kamen Rider , mục đích để tìm ra người mạnh nhất và dụng mạng sống của người đó để
cứu Yui . Kido Shinji trong 1 lần tìm hiểu về 1 vụ mất tích đã phát hiện ra 1 cái V-Buckle
và mém nữa bị Dragreder ăn thịt nếu a không kịp làm khế ước với nó , từ đó Shinji dính
vào 1 cuộc chiến của các Rider nhằm tìm ra người mạnh nhất , liệu a sẽ chiến đấu như ý
của Shiro Kanzaki hay đơn giản a chỉ mún cùng các Rider khác chiến đấu với Mirror
Monster bảo vệ mọi người .
+Henshin :
giơ Deck trước gương , sau đó V-Buckle sẽ xuất hiện và gắn Deck vào , động tác trong
Ryuki khá đơn giản , 13 người mỗi người mỗi kiểu :v (à Henshin xong nhớ chạy vào
gương chứ đứng ngoài cũng chả mần ăn đc ji đâu :)))
Ryuki có 3 Form :
-Blank Form : là form đầu tiên trước khi kí khế ước với Dragreder , cực kì yếu , gọi kiếm
ra con Monster chém phát gãy đôi :))
-Ryuki : Form mặc định sau khi đã kí khế ước với Drageder , đương nhiên mạnh hơn
Blank Form rồi , kiếm cũng chắc hơn (kiếm là cái đuôi con rồng ko chắc sao đc :)))
-Survive Form : biến thành sau khi sử dụng Survive Card , ban đầu Survive Card có 2
cái , 1 đưa cho Shinji (Ryuki) và 1 cho Tezuka (Raia) nhưng Tezuka lại là 1 người giống
Shinji , ko có hứng thú vào cuộc chiến Rider mà muốn kết thúc nó , Tezuka đã đưa
Survive Card cho Ren sau đó đã chết vì cứu Shinji
Faiz Gear
+Truyền Thuyết :
Faiz Gear được tạo ra bởi tập đoàn Smart Brain cùng với Kaixa Gear và Delta Gear với
mục đích là để bảo vệ cho vua Orphnoch . Tuy nhiên trước khi được dùng cho mục đích
chính thì các Rider Gear đã bị chủ tịch Hanagata (cha nuôi của Mari) lấy đi , Kaixa Gear
và Delta gear sau này được gửi đến cho nhóm Masato (nhóm bạn lúc trước học chung
trường Ryusei với Mari) Faiz Gear thì được giao cho Mari , trong 1 lần đụng độ với
Orphnoch , Mari đã cố sử dụng nhưng không thành công , sau đó cô đưa cho Inui Takumi
1 người vô tình gặp , Inui đã sử dụng được Faiz Gear và tiêu diệt Orphnoch , thấy được
việc Inui có thể sử dụng Faiz Gear , từ đó Mari đi theo cố gắng thuyêt phục Inui dùng
Faiz Gear để tiêu diệt Orphnoch , từ đó những rắc rối của Inui bắt đầu ập vào đầu a =))
+Henshin :
Faiz Driver là Belt đầu tiên phải tự lắp ráp trước khi đeo vào người (trước đó Kuuga ,
Agito và Ryuki toàn là từ đâu ra ko =))) . gồm 2 phần là Belt và Phone , trước tiên đeo
Driver vào rồi mở Faiz Phone bấm mã 555 rồi gắn vào Driver , điểm đặc biệt của Rider
Gear là chỉ những Orphnoch mới có thể sử dụng đc (vì mục đích ban đầu của nó là được
dùng để bảo vệ Vua Orphnoch , mà người thường thì chả ai khùng đến mức lại đi bảo vệ
cho quái vật cả) . Faiz có 3 Form :
-Faiz : là form mặc định , dùng mã 555 trên Faiz Phone để Henshin , cỏ thể dùng Faiz
Shot , Faiz Pointer và Faiz Edge , rút chip gắn trên Faiz Phone và gắn vào Shot , Pointer
hoặc Edge để tăng sức mạnh cho vũ khí để dùng dòn Tất Sát
-Faiz Axel : dùng đồng hồ Faiz Axel , giúp Inui có thể di chuyển nhanh với tốc độ âm
thanh trong 10 giây
-Faiz Blaster : gắn Faiz Phone vào Faiz Blaster và bấm mã 555 trên Faiz Blaster để biến
hình , form từ màu chủ đạo đen + đỏ trở thành màu đỏ , ở form này Faiz sử dụng vũ khí
chính là Faiz Blaster có thể chuyển đổi giữa súng và kiếm .
Trong buổi họp lớp Ryusei, cô và các thành viên Ryusei bị Smart Brain phục kích và
giết chết, sau đó được sống lại nhờ được tiêm nhân tố Orphnoch vào người. Do thí
nghiệm thất bại nên Smart Brain quyết định xóa hết ký ức về chyện này, nhưng vì
Kusaka kịp chạy thoát nên Smart Brain đã xóa luôn ký ức việc Kusaka có mặt ở buổi họp
lớp.
Blay Buckle .
+Truyền Thuyết :
10000 năm trước, 1 cuộc chiến giữa 53 loài Undead được gọi là Battle Royal, kẻ thua sẽ
bị phong ấn vào phiến đá phán xét, kẻ thắng cuộc chiến đó là Human Undead (tức loài
người bây giờ) , thời hiện tại , các nhà khoa học vì muốn tìm hiểu bí mật về sự bất tử của
Undead nên đã gỡ phong ấn cho chúng. 1 tổ chức gọi tắt là BOARD (Board Of
Archaeological Research Department) đã tạo ra các Rider System và chọn ra 2 thanh niên
đủ điều kiện sử dụng chúng để phong ấn các Undead lại 1 người là Kenzaki Kazuma
(Kamen Rider Blade) còn người kia là Tachibana Sakuya (Kamen Rider Garren), một
cuộc chiến Battle Royal mới lại bắt đầu .
+Henshin :
Blade Henshin bằng các Undead đặc biệt đã bị phong ấn gọi là Category Ace. Nhét
Rouze Card vào belt, đặt Belt vào người và gạt cần bên phải. Blade có 3 Form :
-Ace : đã form mặc định của Blade , có màu xanh , mỗi Rider đều có 1 vũ khí riêng , của
Blade là kiếm , ở cán kiếm có các khay chứa các Rouze Card để có thể sử dụng hỗ trợ
chiến đấu .
-Jack Form : sử dụng Rouze Absorber mà chủ tịch của BOARD đã gửi cho Kenzaki để
nâng cấp thành Jack Form bằng cách cho Eagle Rouze Card , form vẫn có màu xanh chủ
đạo nhưng giáp bạc đã chuyển thành vàng và Blade có thêm cánh để bay .
-King Form : dùng Rouze Absorber kết hợp King Rouze Card và Queen Rouze Card , khi
sử dụng , tất cả các Spade Rouze Card sẽ gắn vào người Blade tạo ra 1 bộ giáp vàng ,
form này rất mạnh nhưng có 1 điểm yếu , nếu sử dụng quá nhiều thì người sử dụng sẽ dần
trở thành Undead .
+Truyền thuyết:
từ thời xa xưa đã tồn tại các Makamou, và người chiến đấu với chúng chính là các Oni,
không phải ai cũng có thể trở thành Oni mà phải trải qua quá trình rèn luyện gian khổ.
+Henshin:
Cách Henshin rất đơn giản, chỉ cần gõ Âm Thoa vào 1 vật bất kì để tạo ra âm thanh sau
đó đưa lên trán và HA...đã henshin :v. Hibiki có 3 Form:
-Hibiki: Form mặc định, có màu tím, trên đầu có sừng, sử dụng dùi trống làm vũ khí,
không như các Rider khác, các Oni không có Suit, hầu như sau khi Henshin thì dạng Oni
cũng là dạng thật luôn, sau khi hóa giải Henshin thì đồ mặc trước đó cũng biến mất
tiêu :v
-Kurenai Hibiki: Form này đạt được trong khi anh đang tự rèn luyện bản thân trong dịp
hè, Form có màu đỏ, trên đầu vẫn có sừng và vẫn sử dụng dùi trống làm vũ khí.
-Hibiki Armed: khác với 2 Form kia, form này để sử dụng phải dùng Armed Saber,
Armed Saber cũng là vũ khí chính của Hibiki Armed, sau khi sử dụng Armed Saber, các
Power Animal Disc tập hợp lại vào Hibiki tạo ra cho a bộ giáp và sức mạnh.
Vũ khí:
+Ongekibou (Âm Kích Bổng): 1 cặp dùi trống, vũ khí chuyên dùng của Oni sử dụng
trống Taiko. Trên đầu mỗi dùi có 1 viên ngọc hình mặt quỷ.
+ Ongekikou (Âm Kích Cổ): có hình mặt trống Taiko được đeo trên thắt lưng, Oni sử
dụng trống Taiko dùng nó để thi triển hissatsu.
+Ongekikan (Âm Kích Quản): vũ khí chuyên dùng của Oni sử dụng nhạc cụ bộ khí, 1
khẩu súng có hình thân kèn Trumpet.
+Ongekimei (Âm Kích Minh): có hình phần đầu của cây kèn Trumpet được đeo trên
thắt lưng. Lắp nó vào Ongekikan để thi triển hissatsu
+Ongekigen (Âm Kích Huyền): vũ khí chuyên dùng của Oni sử dụng nhạc cụ bộ dây,
1 cây đao có dạng như 1 cây đàn guitar điện.
+Ongekishin (Âm Kích Chấn): có hình dây đàn guitar được đeo trên thắt lưng, lắp nó
vào Ongenkigen biến nó thành hình dạng thật sự để thi triển hissatsu.
-Blank Rouze Card: những Rouzer Card rỗng dùng để phong ấn Undead.
các rider dùng những vật thể mang hình dáng của loài bọ, côn trùng để Henshin, những
vật thể đó gọi là các Zecter
+Truyền thuyết:
7 năm trước, 1 viên thiên thạch đã rơi xuống trái đấy, từ viên thiên thạch đó xuất hiện 1
giống loại gọi là Worm. Worm có khả năng giả dạng bất cứ người nào kể cả tính cách
người đó. Tendou Souji, 1 thanh niên đã tập luyện suốt 7 năm để trở thành chủ nhân của
Kabuto Zecter, trở thành Kamen Rider Kabuto chiến đấu với Worm.
+Henshin:
đeo Belt vào, sau đó Zecter sẽ tự động bay đến, chụp lấy Zecter và gắn vào belt, như vậy
thì ta sẻ Henshin thành Kabuto Mask Form, chỉ cần gạt sừng của Zecter thì ta sẽ chuyển
thành Rider Form. Kabuto có 3 Form:
-Mask Form: là form mặc định của Kabuto, có khả năng chống chịu cao nhờ bộ giáp
-Rider Form: sau khi gạt sừng của Kabuto Zecter thì sẽ trở thành Kabuto Rider Form, ở
form này, cơ thể Kabuto sẽ nhẹ hơn do không còn bộ giáp nữa, tuy nhiên sức chống chịu
cũng giảm đi, nhưng bù là ở form này, Kabuto có thể sử dụng Clock Up giúp cho Kabuto
di chuyển với tốc độ ánh sáng.
-Hyper Form: sau khi đạt được Hyper Zecter, Kabuto gắn vào bên hông trái. Hyper Form
giúp cho Kabuto có thể sử dụng Hyper Clock Up, giúp cho Kabuto di chuyển với vận tốc
nhanh hơn cả tốc độ ánh sáng, nhanh đến nổi có thể vượt thời gian đến quá khứ hoặc
tương lai.
Den-O Belt.
+Truyền thuyết:
Imagin là những quái vật thường không có cơ thể, sau khi tìm được người giao kèo vào
lập được giao kèo thì chúng mới có cơ thể thật, giao kèo của chúng là thực hiện bất kì
điều ước nào của người giao kèo bằng mọi giá, sau khi hoàn thành thì chúng sẽ đi về quá
khứ của người giao kèo và bắt đầu phá hủy dòng thời gian của người đó. Nogami
Ryutarou là 1 cậu thanh niên mang rất nhiều xiu xẻo, nhưng cậu lại là người được chọn
trở thành Den-O du hành thời gian chống lại bọn Imagin.
+Henshin:
Den-O có 1 vật dụng để Henshin gọi là thẻ thông hành (Rider Pass), dùng Rider Pass để
scan qua Belt là có thể Henshin. Den-O có 8 Form:
-Plat Form: là form mặc định, cũng không hẳn là mặc đình vì form này chỉ xuất hiện 1 2
lần trong suốt series, là form yếu nhất.
-Sword Form: khi Momotaros nhập vảo Ryutarou và dùng Rider Pass scan (phải bấm nút
màu đỏ) thì sẽ trở thành Sword Form, đây mới là form mặc định của Den-O, Sword Form
có màu đỏ, sử dụng kiếm, câu cửa miệng của Momotaros sau khi Henshin là: "ta đã đến
đây"
-Rod Form: khi Urataros nhập vào Ryutarou và dùng Rider Pass scan (phải bấm nút màu
xanh) thì sẽ trở thành Rod Form, form có màu xanh và sử dụng vũ khí là gậy, câu cửa
miệng của Urataros sau khi Henshi là: "để ta câu ngươi nhé"
-Axe Form: sau khi Kintaros nhập vào Ryutaros và dùng Rider Pass scan (bấm nút màu
vàng) thì sẽ trở thành Axe Form, form có màu vàng, sử dụng rìu làm vũ khí, câu cửa
miệng của Kintaros sau khi Henshin là: "sức mạnh của ta sẽ làm ngươi khóc"
-Gun Form: sau khi Ryutaros nhập vào Ryutarou và dùng Rider Pass scan (bấm nút màu
tím) thì sẽ trở thành Gun Form, form có màu tím và dùng súng làm vũ khí, câu cửa miệng
của Ryutaros sau khi henshin là: "ta tiêu diệt ngươi được chứ? ta không nghe câu trả lời"
-Wing Form: sau khi Seig nhập vào Ryutarou và dùng Rider Pass scan (Seig có hẳn belt
riêng) thì sẽ trở thành Wing Form, form có màu vàng, vũ khí của Wing Form là 1 cây rìu
nhỏ và 1 cây boomerang, Wing form cũng xuất hiện rất ít, nếu AD nhớ không nhầm thì là
1 lần trong Series và 1 lần trong Movie.
-Climax Form: ở quá khứ, để chiến đấu với Gaoh, Yuuto đã đưa Ryutarou về quá khứ từ
các thời điểm khác nhau, ngoại trừ Momotaros , 3 Taros còn lại đã nhập vô Ryutarou lúc
cậu đang vô thức nên cậu đã vô tình quên cả 3 nên cả 3 đang dần biến mất, sau khi cả 3
biến mất, Ryutarou dùng những hạt cát của họ để tạo ra K-Taros Phone, Ryutarou dùng
nó để gọi cả 3 lại cùng với Momotaros hòa làm 1 vào 1 form Climax và cuối cùng, cả 3
cũng đã trở lại. Climax yêu cầu cả 4 người phải cùng nhau hợp tác chiến đấu. ngoài
CLimax còn 1 form là Super Climax Form, kết hợp thêm Sieg.
-Liner Form: là Final Form thứ 2 của Den-O, sau khi nhóm Taros tạo ra DenKamen
Sword, Ryutarou dùng nó để trở thành Liner Form, khác với Climax, Liner là sức mạnh
của riêng Ryutarou chứ không nhờ vào Taros nào nhập cả, cậu chỉ mượn sức mạnh của
các Taros để chiến đấu thông qua DenKamen Sword.
Có thể nói nếu CLimax là Final Form của các Taros thì Liner là Final Form của
Ryotarou.
+Liner Form :
Các Imagin của Ryutarou tạo ra "DenKamen Sword" sau khi thấy Climax khó có thể tập
trung khi tất cả cùng nhập vào Ryutarou và tạo sức ép lên cậu ta (bình thường mà 4 5 đứa
nhập qua nhập lại rồi đánh nhau cũng đuối gần chết rồi :v) . Để Henshin thành Liner
Form , Ryutarou phải đưa Rider Pass vào "DenKamen Sword" và đặt "K-Taros" lên Belt ,
trong Liner Form , Ryutaro giao tiếp với các Imagin của mình bằng "DenKamen Sword" ,
Ryutarou sử dụng các đòn đánh đặc trưng của Imagin đó khi xoay để chọn DenKamen
của Imagin đó trên "DenKamen Sword" và điều đặc biệt ở Form này là Ryutarou tự điều
khiển bản thân , anh chỉ đơn thuần sử dụng sức mạnh chiến đấu và phong cách của họ
thôi :3 . Hissatsu của Liner Form là "Densha Giri"
*Có thể bạn chưa biết: Kàzama Daisuke xuất hiện rất ít trong TV show vì thời điểm
phim bấm máy, nam diễn viên Kato Kazuki đang là 1 ca sĩ nổi tiếng, lịch trình của anh
khá dày đặc nên anh ít khi có mặt ở phim trường.
Năm 2019, Heuer của Time Jacker đã gặp được Ryuga, đưa cho hắn Another
Ridewatch để biến hắn thành Another Ryuga.. Theo thông tin của Kadoya Tsukasa
(Decade) thì dù bị tiêu diệt bao nhiêu lần thì chỉ cần Kido Shinji còn sống thì Ryuga sẽ
tiếp tục hồi sinh. Heuer Khi Geiz tìm tới White Woz để hỏi cách đánh bại hắn thì White
Woz đã tấn công Shinji thật, việc này làm cho Ryuga phải đứng ra bảo vệ anh. Sau 1 trận
chiến khó khăn, Zi-O II đã đánh bại hắn, sau đó hắn tự bỏ đi mà không ai biết hắn đi đâu.
, cô đã bị tên chủ tịch của Trister Promotion giải phẫu khuôn mặt cho giống Chiharu
Tổng công ty Smart Brain, công ty mạnh nhất trên thế giới, đang lợi dụng những sinh
vật được gọi là Orphnoch. Các Orphnoch được gọi là "sự tiến hóa tiếp theo của loài
người. Chúng hằng ngày đi tìm kiếm con người và hút lấy trái tim (sự sống) của họ và
biến họ thành những Orphenoch. Để che giấu điều này, công ty Smart Brain đã tạo ra 3
thắt lưng được gọi là Rider Gear: Faiz, Kaixa và Delta) để tìm kiếm và bảo vệ cho vua
của loài Orphenoch. Rider Gear đã bị đánh cắp bởi Hanagata - chủ tịch của công ty Smart
Brain, Goat Orphnoch và tổng giám đốc tiền nhiệm công ty Smart Brain. Ông gửi cho
con nuôi của mình (được gọi là "Ryuseji") sau khi họ tham dự lễ tốt nghiệp với hy vọng
có thể phá vỡ kế hoạch của các Orphenoch. Tuy nhiên, công ty Smart Brain đã rất khôn
khéo khi chế tạo 3 Rider Gear. Không có một con người bình thường nào có thể sử dụng
được nó, chỉ có những người mang trong mình ADN của Orphenoch mới có thể sử dụng.
Vào đêm mà các Ryuseji tham dự lễ tốt nghiệp, khi họ đang vui chơi thì nhìn thấy 1
Orphenoch (sau này được xác định là 1 thành viên của Lucky Clover) và các Orphenoch
khác mai phục và tiêu diệt. Trước khi chết, một người trong đó còn thấy rõ một Orphnoch
cố gắng cứu lấy Ryuseji. Một chàng trai trẻ lang thang, Takumi Inui, vô tình bị lôi vào
cuộc xung đột giữa con người và Orphenoch khi anh cố gắng cứu lấy Sonoda Mari (một
trong những "Ryuseji"), khi cô bị một Orphenoch tấn công. Takumi trở thành Kamen
Rider Faiz để tiêu diệt con Orphnoch đó. Công ty Smart Brain bắt đầu nhắm vào Takumi
trong nỗ lực lấy lại Faiz Gear. Tuy nhiên, một số Orphenoch không muốn giết con người.
Họ mong muốn được sống chung, gần gũi với con người. Để đảm bảo điều đó, họ đã tiêu
diệt những Orphnoch muốn săn lùng, gây hại cho con người và bắt đầu chống lại công ty
Smart Brain. Hầu hết các Orphenoch đó đều bị tiêu diệt, giữ lại, trung lập hoặc đứng theo
bên các Ryuseji để chống lại Smart Brain. Khi cảnh sát Tokyo khám phá ra được đằng
sau những Orphenoch đó là những vụ giết người bí ẩn, họ bắt đầu nghi ngờ, giết chết
những con Orphenoch đó, và giữ lại để nghiên cứu vũ khí có thể hạ được, mặc dù không
cho ra kết quả như mong đợi. Vua Orphenoch đã được đánh thức bên trong người của
một cậu bé có tên Teruo Suzuki, người mà Naoya Kaido và Keitaro Kikuchi đã kết bạn.
Các Rider phải liên kết với nhau để tiêu diệt nhằm đảm bảo sự sống còn cho nhân loại
+SB-000S Orga Stlanzer: vũ khí chính của Orga, lúc đầu nó là 1 con dao nhưng sau
khi lắp Orga Mission Memory vào thì biến thành 1 thanh kiếm. Có 2 Exceed Charge:
Orga Stlash: tụ năng lượng vào lưỡi kiếm tạo thành 1 lưỡi kiếm lớn rồi chém kẻ địch.
Nói cách khác, chính Kusaka đã gián tiếp tạo ra 2 chiếc thắt lưng Psyga và Orga.
(ONORE KUSAKA!!!)
Có lẽ là một trong những Rider chịu nhiều đau đớn hơn ai cả. Sinh ra là 1 công tử giàu
nhưng anh luôn mang trong mình một nỗi hận sâu nặng với lũ quái vật Worm bỡi trong
ký ức của anh, chúng chính là kẻ sát hại chị anh - người chị mà anh vô cùng yêu quý.
Anh đã lập lời thề rằng sẽ tìm được kẻ giất chị mình và cũng sẽ tiêu diệt tất cả worm, đó
chính là mục tiêu cả đời của anh.Nhưng số phận cũng quá nghịch lý khi lời thề của anh
lại chính là nguyên nhân gây ra một bi kịch mà sau này mỗi khi coi lại tôi đều không cầm
được nước mắt vì quá thương cảm cho anh.... Và rồi cả gia tộc anh phá sản, cuộc sống
hoàn hảo dần dần biến mất đi. Và trong khi hiện tại mịt mờ ấy bao phủ tất cả, bỗng có
một tia sáng lóe lên, đó là: Misaki (1 thành viên đội ZECT) xuất hiện trong đời anh.
Trong cô phảng phất 1 chút gì đó hình ảnh của người chi anh yêu thương,rồi anh đem
lòng yêu cô. Tình yêu dần nảy sinh trong họ,sau nhiều lần anh hi sinh bản thân vì bảo vệ
cô ấy,và sau những trò ngốc trước cô ấy, con tim của người con gái cũng tan chảy,1 thế
giới màu hồng lại đc mở ra trong anh, họ bắt đầu hẹn hò..........Ngay lúc đó thì tai họa ập
xuống. Sự thật đã bị phơi bày,anh chính là Worm, con Worm đã giết đi người chị yêu dấu
của mình,và giết cả bản thân mình.Mọi thứ trong anh tan nát một lần nữa. Anh đã lập 1
giao ước với Tendou ( Kamen Rider Kabuto) ,anh muốn thực hiện lời hứa của bản thân
mình "tiêu diệt hết tất cả các Worm" và cả bản thân anh cũng là Worm.kabuto đã dùng
chính cây kiếm của mình để tiêu diệt Sasword,anh đã ngập ngừng khi xuống tay,vì trước
anh vẫn là 1 Tsurugi mà anh thân thiết,thế rồi đễ giữ nguyên lời ước hẹn, anh đã ra tay,
một đòn chí tử từ Hyper Form. Ngày ấy, cũng là ngày tình yêu của anh chớm nở,trước
đó,anh đã ước ao có 1 đêm giáng sinh thật hạnh phúc bên Misaki. Và cô ấy cũng thế,cô
đã mua tặng anh chiếc vòng tay,khi anh gục xuống,chiếc vòng ấy rơi ra, cô gái ấy chạy
đến trong tuyệt vọng,cầm chiếc vòng lên,tim cô như tan nát, cô vẫn luôn biết "anh vẫn là
Tsurugi như ngày nào"..... Trong phút cuối đời ấy, anh đã trở về bên người quản gia trung
thành, một người cha thứ 2 - Jiiya. Ông quan gia già tiến lại.quỳ phục xuống kế bên
anh,như 1 ng cha già bên cạnh đứa con yêu thương lúc cuối đời. Tsurugi thốt lên một câu
nói trước khi ra đi, vô cùng thấm thía:
Kìm nén nỗi đau vô bờ, người cha ấy vẫn mỉm cười : " Tất nhiên rồi thưa cậu chủ", đưa
tiễn cậu về cõi vĩnh hằng
-------------
Tình yêu đơn giản là thế đó, lúc còn được gặp họ sẽ không cảm nhận được gì, chỉ khi xa
cách, cận kề cái chết, họ mới nhận ra được tình cảm cho nhau. Hãy biết trân trọng :)
*Elite*
Ngay trước khi thiên thạch mang trứng Worm rơi xuống Shibuya, anh đã gặp lại 2
Native đã giết cha mẹ anh cùng 1 bé gái. Sau khi thiên thạch rơi xuống, 2 tên Native bị đá
đè không thể làm gì được nữa, tên Native đã copy cha anh đã đưa Rider Belt cho anh, sau
đó anh định giết chúng để trả thù thì tiếng gọi của bé gái vang lên, anh nhận ra ngay đứa
bé đó chính là bào thai trong bụng mẹ anh khi bị Native copy (tên Native đã copy luôn
bào thai trong bụng bà), anh đưa tay ra cứu cô bé vì anh biết đó là em gái mình. Còn 2 tên
Native kia bị những tảng đá do chấn động rơi xuống đè chết.
Vì 1 lý do nào đó mà anh và em gái lại bị chia cắt. Trong khoảng thời gian 7 năm đó,
anh đã tập luyện không ngừng để có thể đạt được Kabuto Zecter.
Tendou là 1 người khá bí ẩn, trầm tính, có ý thức mạnh mẽ về công lý và đạo đức, luôn
giúp đỡ người khác theo cách riêng của mình. Anh có thói quen hay chỉ tay lên trời khi tự
giới thiệu về mình, sau khi đánh bại Worm hoặc khi anh trích dẫn lời dạy của bà Tendou.
Anh rất yêu thương gia đình mình, đặc biệt là em gái, đôi khi anh cũng phản ứng thái quá
(có lần anh tưởng Juka có bạn trai nên làm ầm lên).
Anh là 1 người đa tài, từ làm tóc, make up, đến cả thể thao, anh nói được nhiều ngôn
ngữ như tiếng Anh và tiếng Pháp, nhưng thứ anh giỏi nhất là nấu ăn. Anh cũng rất xem
trọng những người giỏi nấu ăn và học hỏi từ họ (như Jiiya). Tuy nhiên cũng vì tài năng
của mình mà Tendou lại vô cùng tự phụ và kiêu ngạo, hay tự gọi mình là ‘báu vật của thế
giới’ , đây là lý do khiến anh bị không ít người ghét và ít có bạn bè. Anh cũng nói rằng
anh không cần bạn bè nhưng qua thời gian cùng nhau sát cánh chiến đấu thì anh đã xem
Kagami là người bạn đáng tin cậy nhất của mình.
Khi ZECT yêu cầu anh gia nhập thì anh chỉ gia nhập 1 thời gian ngắn. Anh thường chỉ
chiến đấu 1 mình nhưng đôi lúc cũng liên minh với người khác và là 1 lãnh đạo có tài.
Anh có mối quan tâm đặc biệt với Hiyori, đồng nghiệp của Kagami tại quán Bistro La
Selle, chính nhờ cô mà Tendou trở nên điềm đạm hơn, và cũng chính nhờ Tendou mà
Hiyori đã trở nên cởi mở hơn.
Ban đầu quan hệ giữa anh và Hiyori có thể nói là ‘yêu từ cái nhìn đầu tiên’ , nhưng sau
này anh vô tình phát hiện ra cha mẹ Hiyori giống hệt cha mẹ anh thông qua bức ảnh gia
đình cô, cộng với việc chứng kiến Hiyori biến thành Native (lúc này anh nghĩ là Worm),
anh đã cứu cô không bị săn đuổi, tiết lộ quá khứ của mình và nhận ra rằng Hiyori chính là
em gái mình (về mặt kỹ thuật).
Vì cho rằng Hiyori là Worm nên Tendou quyết định thu hồi các Zecter để không 1 ai
săn đuổi Hiyori. Sau khi biết được Hiyori bị văng ra rìa của không / thời gian, anh quyết
định trao đổi tất cả các Zecter mình có với Mishima để đổi lấy Hyper Zecter nhưng thất
bại, buộc anh phải cướp lấy nó bằng vũ lực. Dù Hyper Zecter đã bị Mishima phá hủy
bằng bom nhưng vì nó đã chọn anh từ trước nên chỉ cần anh gọi thì nó sẽ xuất hiện.
Sau này nhờ Riku gợi ý, anh mới nhận ra rằng kẻ đã giết cha mẹ mình năm xưa là
Native, và Hiyori là Native.
Sau này nhờ sử dụng Hyper Zecter mà anh đã đến được rìa của không / thời gian, tìm
thấy Hiyori và 1 người trông giống hệt anh. Hiyori quyết định sẽ ở lại đây vì nó khiến cô
hạnh phúc, nhưng Tendou đã thuyết phục Hiyori trở về với mình.
Tuy không thích Yaguruma nhưng anh và Yaguruma lại có 1 điểm chung là ra tay vô
cùng tàn bạo với Worm, nhưng trong 1 số trường hợp thì anh lại không muốn ra tay, như
trường hợp của Hiyori (lúc này anh chưa biết cô là Native), đặc biệt là trường hợp của
Tsurugi khi Tendou biết Tsurugi là Worm, anh vẫn xem Tsurugi là bạn, vì thế khi
Tsurugi/Scorpio Worm muốn anh tiêu diệt mình, dù không muốn vì anh biết đó vẫn là
Tsurugi mà anh và mọi người yêu mến, nhưng vì anh và Tsurugi đã thoả thuận với nhau
là sẽ tiêu diệt tất cả Worm nên cuối cùng anh đã xuống, tuy nhiên anh vẫn nương tay để
Tsurugi sống thêm 1 lúc để được gặp Jiiya lần cuối.
Khi Mishima phân phối dây chuyền nhận diện Worm, anh đã được Riku cho biết trước
nên đã phá hủy chúng, việc này khiến cho anh bị dân chúng ghê sợ và bị ZECT truy đuổi,
nhưng khi Kagami hiểu ra được bản chất thực sự của những sợi dây đó, Kagami và
Tendou đã cùng nhau chặn đứng âm mưu của Mishima và Negishi. Tendou và Kagami đã
dùng truyền thông cho cả thế giới biết bản chất thực sự của ZECT cùng những sợi dây
chuyền và thuyết phục thế giới rằng con người và Native có thể chung sống cùng nhau,
sau đó họ cùng nhau tiêu diệt Mishima và Negishi, đồng thời phá hủy hoàn toàn ZECT.
1 năm sau khi ZECT tan rã, Tendou sang Paris để hoàn thiện kỹ năng nấu ăn của mình.
Hiện nay anh đã được cả thế giới biết đến.
Trong movie God Speed Love, Tendou làm việc như 1 lính đánh thuê, đánh bại tất cả
các Rider nhằm dụ cho Caucasus xuất hiện và đoạt lấy Hyper Zecter. Anh luôn âm thầm
quan sát Hiyori, em gái mình. Khi Hiyori sắp lìa đời, anh đứng ra làm chủ hôn lễ của
Hiyori và Kagami. Anh và Kagami đã cùng nhau ngăn chặn âm mưu của ZECT, sử dụng
Hyper Form dịch chuyển tảng thiên thạch trở về quá khứ 7 năm trước (thời điểm thiên
thạch rơi xuống), cho nó va chạm với thiên thạch trước đó và phá hủy cả 2 thiên thạch, dù
biết làm vậy đồng nghĩa với việc xóa bỏ dòng thời gian của mình. Sau khi đưa Rider Belt
cho bản thân mình ở quá khứ thì anh cũng tan biến vì dòng thời gian của anh đã không
còn tồn tại.
Tendou sở hữu 1 khả năng đặc biệt kỳ lạ là có thể thấy được đâu là Worm giả dạng mà
không cần đến 1 thiết bị hỗ trợ nào, tuy nhiên anh chỉ nhận biết được Worm chứ không
nhận biết được Native và không phải lúc nào khả năng này cũng phát huy tác dụng (như
trong trường hợp của Tsurugi, Tendou hoàn toàn không biết Tsurugi là Worm cho đến
khi được Kagami cho biết, có thể là do phần con người của Tsurugi quá mạnh đã áp chế
phần Worm nên anh không nhận biết được).
_____________________________________________________________________
https://www.google.com.vn/?gfe_rd=cr&dcr=0&ei=ZF6AWoOVBdeDrAH2_aa4BQ
https://www.youtube.com/
https://www.wattpad.com/user/LeonHoang9
https://www.wattpad.com/newsfeed
https://www.wattpad.com/notifications
https://www.pixiv.net/search.php?s_mode=s_tag&word=%E7%89%B9%E6%92%AE
%E7%94%B7%E5%A5%B3%E3%82%AB%E3%83%97
https://au.vtcgame.vn/sukienau
http://www.poke-mega.org/forum/showthread.php?64572-Spirit
https://www.wattpad.com/list/554165175-samurai-sentai
https://www.pixiv.net/en/tags/%E7%89%B9%E6%92%AE
%E7%94%B7%E5%A5%B3%E3%82%AB%E3%83%97/artworks
https://au.vtcgame.vn/?
utm_source=wvs&utm_medium=qc&utm_term=Gamer&utm_content=p&utm_campaign
=Qc-
Vipshop&gclid=Cj0KCQiAhrbTBRCFARIsACY7MW3M_beEI8iAYjnouxGMtBoqc_w
S0A8ioUmv_rGRK67NuwfN3lDHqdUaAgb_EALw_wcB
https://au.vtcgame.vn/su-kien-7
https://au.vtcgame.vn/aushop?
utm_source=cg&utm_medium=hd&utm_term=km&utm_content=f&utm_campaign=cg
https://twitter.com/search?f=images&q=%E5%BF%AB%E7%9B
%97%E6%88%A6%E9%9A%8A%E3%83%AB%E3%83%91%E3%83%B3%E3%83%AC
%E3%83%B3%E3%82%B8%E3%83%A3%E3%83%BC%20VS%20%E8%AD%A6%E5%AF%9F
%E6%88%A6%E9%9A%8A%E3%83%91%E3%83%88%E3%83%AC
%E3%83%B3%E3%82%B8%E3%83%A3%E3%83%BC&src=typd
http://motomimost88.blogspot.com/
https://www.facebook.com/Le0.Hoang.9
https://www.facebook.com/Le0.Hoang.9/media_set?
set=a.268451386506735.73557.100000256274092&type=3
https://www.facebook.com/Le0.Hoang.9/media_set?
set=a.1705088012843058.1073741841.100000256274092&type=3
http://itvui.123.st/t865-topic
http://mybest.forumvi.com/t1209-topic
https://twitter.com/gomegome_star
http://mybest.forumvi.com/t341-topic
http://vnsharing.forumotion.net/t161-trans-fic-tan-gau-cung-facebook
http://vnsharing.site/forum/forumdisplay.php?f=399
http://vnsharing.site/forum/showthread.php?
t=65920&s=a9b4b2ae1f9110e538f7ab153f2fc6ae
http://cheattingalive.blogspot.com/2011/08/pokemon.html
http://bakuganfc.forumvi.com/t608-topic
https://www.deviantart.com/ronbwl/art/Audition-s-KP-Chapter-9-P24-199552846
https://convert-video-online.com/vi/
https://online-video-cutter.com/vi/
https://trinity-storm.livejournal.com/tag/wataru/mio
https://trinity-storm.livejournal.com/tag/tsukasa/natsumi
https://www.wattpad.com/user/Rockerfanfics
https://www.wattpad.com/user/ThachAnhXanh
https://www.wattpad.com/story/60608934-fairy-tail-fanfic-chung-c%C6%B0-t
%C3%ACnh-y%C3%AAu
https://www.wattpad.com/story/61912717-fairy-tail-tr%C3%B2-ch%C6%A1i-s
%E1%BB%B1-th%E1%BA%ADt-th%C3%A1ch-th%E1%BB%A9c
https://www.wattpad.com/story/56906154-truth-or-dare-fairy-tail
https://www.wattpad.com/281755362-t%E1%BB%95ng-h%E1%BB%A3p-oneshot-
nalu-s%E1%BB%B1-th%E1%BA%ADt-hay-th%E1%BB%AD-th%C3%A1ch
https://www.wattpad.com/story/153553873-fairy-tail-couples-con-
%C4%91%C6%B0%E1%BB%9Dng-d%E1%BA%ABn-%C4%91%E1%BA%BFn-h
%E1%BA%A1nh-ph%C3%BAc
https://www.wattpad.com/173128769-fairy-tail-l%E1%BA%A1c-v%C3%A0o-qu
%C3%A1-kh%E1%BB%A9-gi%E1%BB%9Bi-thi%E1%BB%87u
https://www.wattpad.com/275346107-fairy-tail-couple-fanfic-nh%E1%BB%AFng-m
%E1%BA%A9u-chuy%E1%BB%87n-h%C3%A0ng
https://www.wattpad.com/list/578135657-nalu2648s-reading-list
https://www.wattpad.com/list/306592056-zervis
https://www.wattpad.com/276342009-fairy-tail-fanfiction-nalu-gruvia-jerza-gale
https://www.wattpad.com/story/141316236-fanfic-fairy-tail-c%E1%BA%A3m-h
%C3%B3a-c%C3%A1c-%C4%91%E1%BA%A1i-thi%E1%BA%BFu-gia
https://www.wattpad.com/story/155025946-fairy-tail-couples-n%E1%BA%BFu-ph
%E1%BA%A3i-chia-ly-t%C3%B4i-ch%E1%BA%AFc-ch%E1%BA%AFn
https://www.wattpad.com/story/73247247-full-fairy-tail-l%C3%A0-s%E1%BB%91-m
%E1%BB%99t
https://www.wattpad.com/story/109258536-doujinshi-fairy-tail
https://www.wattpad.com/story/101059900-nalu-fairy-tail-t%E1%BB%9B-y
%C3%AAu-c%E1%BA%ADu
https://www.wattpad.com/story/129242051-fairy-tail-t%C3%B4i-y%C3%AAu-em-
jerza-miraxus-nalu-gruvia
https://www.wattpad.com/story/111006136-fairy-tail-%C4%91%E1%BA%A1i-v
%C6%B0%C6%A1ng-qu%E1%BB%91c-fiore
https://www.wattpad.com/user/hiroxi
https://www.wattpad.com/295258057-nali-anh-y%C3%AAu-em-lisanna-gi%E1%BB
%9Bi-thi%E1%BB%87u
https://www.wattpad.com/241198410-fairy-tail-%C4%91%C3%AAm-halloween-c
%C3%B9ng-fiore-l%E1%BB%85-h%E1%BB%99i-h%C3%B3a
https://www.wattpad.com/story/117403830-super-sentai-short-stories-one-shot
https://www.wattpad.com/story/94377216-fairy-tail-couples-nh%E1%BB%AFng-m
%E1%BA%A9u-chuy%E1%BB%87n-h%C3%A0i-h%C6%B0%E1%BB%9Bc
https://www.wattpad.com/317307627-th%C3%A1ch-th%E1%BB%A9c-hay-s
%E1%BB%B1-th%E1%BA%ADt-chap-2
https://www.wattpad.com/story/76938629-fairy-tail-t%C3%ACnh-y%C3%AAu-c
%E1%BB%A7a-nh%E1%BB%AFng-ng%C6%B0%E1%BB%9Di-n%E1%BB%95i-ti
%E1%BA%BFng
https://www.wattpad.com/269042663-miraxus-chap-1-s%E1%BB%B1-kh%E1%BB
%9Fi-%C4%91%E1%BA%A7u
https://www.wattpad.com/512903044-gruvia-nalu-ch%C3%A0ng-trai-l%E1%BA
%A1nh-l%C3%B9ng-c%E1%BB%A7a-em-gi%E1%BB%9Bi
https://www.wattpad.com/214836431-jerza-fanfiction-c%C3%A2u-chuy%E1%BB
%87n-v%E1%BB%81-h%E1%BB%8Dc-vi%E1%BB%87n-ph%C3%A9p
https://www.wattpad.com/451339101-em-l%C3%A0-c%E1%BB%A7a-anh-gruvia-
full-chap-1-y%C3%AAu-anh-t%E1%BB%AB-c%C3%A1i
https://www.wattpad.com/204591131-fairy-tail-fanfic-jellal-x-erza-cu%E1%BB%99c-
chi%E1%BA%BFn-tr%C6%B0%E1%BB%9Dng
https://www.wattpad.com/story/78192384-fairy-tail-faction-n%E1%BB%97i-oan-
%C4%91%C6%B0%E1%BB%A3c-gi%E1%BA%A3i-_g%E1%BA%AFn-k%E1%BA
%BFt-anh/parts
https://www.wattpad.com/story/139960296-y%C3%AAu-m%E1%BB%99t-n
%C3%A0ng-tr%E1%BB%99m-ng%E1%BB%91c-%E2%9D%A3%EF%B8%8F/parts
https://www.wattpad.com/story/111414668-high-school-fairy-tail-h%E1%BB%8Dc-vi
%E1%BB%87n-si%C3%AAu-sao-%E2%AD%90%EF%B8%8F%E2%AD%90%EF
%B8%8F
https://www.wattpad.com/story/89854454-super-sentai-~-one-shots-~-love-friendships
https://www.wattpad.com/19154841-oneshot-coffee-house-seosic-ll
https://twitter.com/gomegome_star
https://www.wattpad.com/405588690-gruvia-full-em-mong-
%C4%91%C6%B0%E1%BB%A3c-h%E1%BA%A1nh-ph%C3%BAc-m%E1%BB
%99t-l%E1%BA%A7n-n%E1%BB%AFa
https://www.wattpad.com/story/148114803-fairy-tail-couple-c%C3%A2u-chuy
%E1%BB%87n-d%E1%BB%9Di-%C4%91%C3%A1nh
https://www.wattpad.com/638682262-fairytail-highschool-love-story-chap-2
https://www.wattpad.com/447519720-chuy%E1%BB%87n-fairy-tail-_-ti%E1%BB
%83u-b%E1%BA%A1ch-jerza-5000-con-ha%CC%A3c
https://www.wattpad.com/167798851-fanfic-fairytail-oneshot-twoshot-t%E1%BB
%95ng-h%E1%BB%A3p-oneshot
https://www.wattpad.com/478161388-nalu-c%E1%BA%A3m-h%C3%B3a-ho
%C3%A0ng-t%E1%BB%AD-h%E1%BA%AFc-%C3%A1m-chap-56-ngo%E1%BA
%A1i-truy%E1%BB%87n
https://www.wattpad.com/story/50354012-fairy-tail-story/parts
https://www.wattpad.com/story/52568491-fairy-tail-fanfic-%C4%91%E1%BB
%A9ng-l%E1%BA%A1i-coi-m%E1%BA%A5y-n%C3%A0ng-ti%E1%BB%83u-qu
%E1%BB%B7
https://www.wattpad.com/story/141518005-fairy-tail-high-school-chung-m%E1%BB
%99t-m%C3%A1i-tr%C6%B0%E1%BB%9Dng
https://www.wattpad.com/137181837-h%E1%BB%8Dc-vi%E1%BB%87n-ph
%C3%A1p-thu%E1%BA%ADt-fiore-ch%C6%B0%C6%A1ng-xiii-m%C3%B3n-qu
%C3%A0-t%E1%BB%AB
https://www.wattpad.com/story/47547546-tr%C6%B0%E1%BB%9Dng-h%E1%BB
%8Dc-fairy-tail-fairy-tail-fanfic-drop
https://www.wattpad.com/194428064-gale-em-l%C3%A0-c%E1%BB%A7a-t%C3%B4i-
t%C3%AD-hon-%C3%A0-chapter6-p2-m%E1%BB%9F-ti%E1%BB%87c/page/3
http://truyen.vnsharing.site/index/read/261/9135/Hayate_no_gotoku_-_Chap_568?
fbclid=IwAR0H6mvMaJYAinFk5hDXYQldidSJKW324ef7H9KAwAA-
0Ib8f65ZR7hrmsU
http://khaothi.hcmunre.edu.vn/donvi/trang-chu/index/?
fbclid=IwAR3fZNIOZPx1Rx6mjS64PK_XWNsi3fFdXlHqHt4sro8Fkeyngz5R883wMZE&Aspx
AutoDetectCookieSupport=1
http://pdt.hcmunre.edu.vn/chitiet/phong-dao-tao/thoi-khoa-bieu-hoc-ky-ii-nam-hoc-
2018-2019
https://www.wattpad.com/stories/nali
https://www.wattpad.com/stories/lisanna
http://iluvfairytail.tumblr.com/tagged/mest+x+wendy/page/2?
fbclid=IwAR1ZYHUhi111sh9gBy6lCM2GQCktVgtuaL44P-
qYocL3SuGpkj8eyUvLcdM
http://itvui.123.st/t865-topic
https://au.vtcgame.vn/vongquayau
https://motomimost88.blogspot.com/
https://www.wattpad.com/list/554165175-samurai-sentai?
fbclid=IwAR33hMDqxUeLNoNkRqv_1_mvynxg_-
UyrjeZRFZ4J53aCsH7y8yXF5K6Hqs
https://www.wattpad.com/list/782799843-siu-nhan?
fbclid=IwAR2ObwDC4BzZK1HtmS6UXacXkvdfjhCSF2uBD45n8k92YpnOYOaSJKhs
https://mangadex.org/chapter/79211/2?fbclid=IwAR3-Z-
TobczmD2DidYkB3M4EdiN17D3UBqRLnd4Pc92exr73MPYU62lXIOAcNK_nbSw
http://truyen.vnsharing.site/index/read/261/9135/Hayate_no_gotoku_-_Chap_568?
fbclid=IwAR0evV6oogpFVUpZj4LwPAolLvSrqbXTly58NLV4WLah_x2H2IfQSMarov
U
https://fr.spankbang.com/s/soe-586+sora+aoi+busty+secret+investigator/
https://www.javwhores.com/video/38178/sora-aoi-masochist-big-tits-private-
investigator-soe
ý kiến cá nhân
1/vì sao Carla lại tạo ra H.A.O.S mà không bắn tên lửa mang khí gas độc: như chúng ta
đã biết, mục đích của Carla không phải là để hủy diệt thế giới mà là muốn trả thù
Simmons và gieo tai tiếng cho Ada. H.A.O.S và tên lửa đều có thể hủy diệt thế giới mà
Simmons đang cố gắng xây dựng (trả thù Simmons), nhưng giữa việc bắn 1 quả tên lửa
phát tán khí gas độc và tạo ra 1 con BOW khổng lồ có khả năng phát tán khí gas độc thì
cái nào mang lại tai tiếng cho Ada nhiều hơn? Kế hoạch này dù thành công hay thất bại
cũng để lại tai tiếng lớn cho Ada nên Carla không ngần ngại nói cho Chris và Piers biết.
2/kế hoạch trốn thoát của Jake và Sherry: đây hoàn toàn là kế hoạch tự phát của Jake vì
Sherry đã vô cùng bất ngờ khi thấy đèn tắt. Jake là con trai của Albert Wesker nên Jake
có thể được di truyền gien thông minh của Wesker, vì thế Jake hoàn toàn có thể nghĩ ra
kế hoạch trốn thoát, cộng thêm kinh nghiệm chiến trường bao nhiêu năm. Còn Sherry là
đặc vụ của chính phủ đã qua huấn luyện bài bản nên cô có thể tùy cơ ứng biến.
3/vì sao DSO chỉ cử mình Sherry đi gặp Jake mà không cử cả 1 đội đặc nhiệm: có thể
biên kịch game muốn cho đời con chuộc lại những lỗi làm mà đời cha đã gây nên
(William Birkin gây nên các thảm họa ở Raccoon, Albert Wesker âm mưu hủy diệt thế
giới) và muốn tập trung khai thác Jake và Sherry cũng như phát triển mối quan hệ giữa 2
người nên không cho những NPC như đội BSAA vào.
4/vì sao Leon và Helena không bị ảnh hưởng bởi khí gas độc: theo mình thì phải hít 1
lượng khí gas nhất định nào đó thì người đó mới biến thành zombie. Trong sự kiện tại
trường đại học Ivy, có thể Leon, Helena và người đàn ông đi tìm con gái không nằm
trong vùng trung tâm phân tán của khí gas nên họ không hít nhiều và không bị biến đổi.
Trong cuộc chiến trên máy bay, khi Leon và Helena tìm đường xuống khoang giảm áp
của máy bay thì có lẽ con quái vật Lepotica đã xuất hiện ở khoang hành khách và phát tán
khí gas làm những người trên máy bay bị biến đổi. Khi Leon và Helena mở cửa khoang
giảm áp của máy bay đã xả bớt 1 lượng lớn khí gas độc trên máy bay nên khí gas trên
máy bay đã loãng hơn, không đủ làm họ biến đổi.
5/cái kết của Piers: đúng là Chris đã nghĩ rằng nếu cùng thoát khỏi cơ sở nghiên cứu
thì có thể dùng máu của Jake để chữa cho Piers, nhưng Chris lại không biết (biên kịch và
đạo diễn thì biết) rằng mẫu C-Virus mà Piers tiêm vào người là mẫu C-Virus đã cải tiến
sau khi kết hợp thêm máu của Jake (có tổng cộng 3 ống Virus dạng này: 1 cái Carla cho
J’avo tiêm cho Simmon, 1 cái Carla tự tiêm vào mình sau khi bị bắn, ống còn lại là cái
Piers sử dụng), điều này có nghĩa là nếu như dùng máu của Jake thì giống như đổ thêm
dầu vào lửa, không những không thể cứu được Piers mà còn thúc đẩy đột biến, biến anh
ta thành 1 con BOW khác còn nguy hiểm hơn, có thể giống như H.A.O.S . Chúng ta đều
biết rằng Chris không thể bắn đồng đội nên biên kịch game đã cho Piers ở lại.
6/vì sao Jake có thể đánh tay đôi với Ustanak: khi còn nhỏ, Albert Wesker (sinh năm
1960) đã bị Oswell E. Spencer (1 trong 3 đồng sáng lập Umbrella) tiêm 1 chủng
Progenitor virus đột biến vào người, nhưng do cơ thể Albert miễn nhiễm nên không bị
biến đổi mà nó còn hòa hợp với cơ thể Albert và cho hắn 1 sức mạnh siêu phàm (bị
Tyrant T-002 đâm xuyên người vẫn không chết). Jake có thể cũng được thừa hưởng phần
gien mang Progenitor Virus đột biến này, đó có thể là lý do Jake có thể trạng mạnh hơn
và khả năng hồi phục nhanh hơn so với những người bạn đồng trang lứa, và có thể cũng
có sức mạnh siêu phàm như Wesker, chỉ là chưa bộc lộ ra thôi.
7/sự kiện ở Tall Oaks: Simmons đã lên kế hoạch dùng vũ khí sinh học để ám sát Tổng
Thống Adam Benford sau đó đổ lỗi kẻ đã dùng vũ khí sinh học là Neo-Umbrella, thông
tin này được Carla nhắc đến khi liên lạc với Ada dưới vỏ bọc của Simmons. Khi
Hunnigan thông báo cho Leon và Helena rằng Neo-Umbrella đã lên tiếng khẳng định
cuộc tấn công sinh học vào Tall Oaks là của bọn chúng, rất có thể là do Simmons đã cho
người giả dạng và nói vậy để đánh lạc hướng. Vì sao Simmons biết về Neo-Umbrella thì
đó là do BSAA. BSAA được thành lập do yêu cầu của Liên Hợp Quốc nên BSAA cũng
phải có trách nhiệm báo cáo lại với Liên Hợp Quốc. Sau trận chiến ở Edonia, BSAA đã
viết báo cáo về C-Virus, J’avo cũng như Neo-Umbrella cho Liên Hợp Quốc. Là cố vấn
An Ninh Quốc Gia thì Simmons cũng được đọc báo cáo đó và biết được sự tồn tại của
Neo-Umbrella (nhưng không biết nó là của Carla).
8/Phòng thí nghiệm của Simmons: thực ra thì cái phòng thí nghiệm của Simmons chỉ
nằm cách mặt đất có vài bước cầu thang thôi. Trong quá trình chơi phần chiến dịch của
Leon và Helena, ta có thể thấy rằng Leon và Helena chủ yếu đi qua các ngõ ngách chứ
không đi sâu xuống lòng đất nhiều (nơi Deborah nằm là khu tàn tích cổ không liên quan
gì đến phòng thí nghiệm). Phòng thí nghiệm bao gồm 2 tầng: tầng 1 là khu phòng ở cho
các nhân viên và phòng thí nghiệm, tầng 2 là nhà kho chứa vật dụng, lồng nhốt các mẫu
thí nghiệm, cống ngầm nơi lắp đặt các đường dẫn điện, nước và xả rác sinh hoạt, còn lại
bên dưới là khu tàn tích cổ của The Family, những cơ quan trong nhà thờ và khu tàn tích
đều là do The Family làm từ nhiều đời trước, Simmons chỉ trưng dụng lại. Vì chỉ có 2
tầng nên xét về chiều cao thì phòng thí nghiệm chỉ cao có khoảng từ 15 đến 20 mét
(chiều cao chuẩn của 1 căn phòng khoảng từ 3 đến 5 mét, thêm các lồng nhốt những mẫu
vật khổng lồ và cống ngầm nữa), lại gần ngay sát mặt đất, vì thế khi bị đánh bom thì
phòng thí nghiệm cũng bị ảnh hưởng. Với lại có lẽ mọt đã quên cái căn cứ NEST to tổ bố
nằm sâu bên dưới lòng thành phố Raccoon cũng bị 1 quả bom nhiệt hạch xóa sổ không
còn dấu vết (chưa tính thêm việc bị con Mr X vô tình kích hoạt hệ thống tự hủy thì phòng
thí nghiệm của Simmons cũng bị Ada cho đặt bom nổ tan tành).
Move Codes
Example: Say I have a wurmple that I want to teach Karate Chop to. I use the code at
the main screen and teach it a TM that it can be taught. Then if you go to Wurmple's
summary, and go to it's moves, it will have Karate Chop instead of that TM. It's funny
because I taught my Torchic Volt Tackle, Leaf Blade, Hydro Cannon and Blast Burn.
E2BC1763 648CC639 Karate Chop
5F64C2FC F93FF70F Pound
B8D96B39 0C28AA2E Doubleslap
EB4762C1 887567C2 Comet Punch
2A774274 EB02B9A8 Mega Punch
1EB46328 4DC6416B Pay Day
9D5AF334 76BC943B Fire Punch
5DE45BF2 ACA6FE50 Ice Punch
8F3E875F 8C14BC62 Thunderpunch
68B1E26D 2557D200 Scratch
D8ACA69D 65FB12BA ViceGrip
2BF1BA61 8AA2DEBD Guillotine
AA14CB14 AFFBB3CC Razor Wind
E0055F60 4E2BCAD0 Swords Dance
FDC0B14B 6ACA538D Cut
5DF7CC0E 4B4F7A09 Gust
3B28F3E6 BC56D67C Wing Attack
77F824D8 64E6663E Whirlwind
88DC338F 5E3660DB Fly
0F9F8B1A E81CCA8D Bind
21619235 8FDF644D Slam
B9235CF7 202FDD5A Vine Whip
809F9D49 FE0A0152 Stomp
65BD8856 C2D50B67 Double Kick
F9E7D893 8BD405C1 Mega Kick
A10B0C34 B7A5B362 Jump Kick
8DF6B5D8 D10B1E3D Rolling Kick
A686DDB1 2DFE9ED8 Sand-Attack
83130885 003B7B09 Headbutt
5C599878 30CCB105 Horn Attack
1DA6A312 3B284D5F Fury Attack
C9B90D4C C13E39F7 Horn Drill
DB62EA41 9BA7DBDA Tackle
5993D767 E329A7AB Body Slam
5FD8BB3A 9ED41BBE Wrap
704DA159 39D7528D Take Down
CC13E112 0B52DA77 Thrash
8B20ECBF 13AD953D Double-Edge
4848A40B 1D30877B Tail Whip
1C5A8FEA 6F5624C0 Poison Sting
74627454 9EFBBBF4 Twineedle
23E3B81C 99DBCE09 Pin Missile
C19F1E20 9784F1EA Leer
28F42546 10E9A73A Bite
BBFB93DC 0BD998C0 Growl
8FDF8127 2DC213E6 Roar
B7FE9AA3 1CC06C59 Sing
08BD1D9B 5A31A0A2 Supersonic
BB7F5726 CDA80309 Sonicboom
F1854AC6 BC4804D4 Disable
EA45F61F 2EC751CE Acid
67554D68 7CA139EC Ember
F05B8B15 3F01B487 Flamethrower
1F2CE7B4 42C16F35 Mist
AAAA7BA5 1EAF713E Water Gun
0A1C95E6 C12AF0EC Hydro Pump
C2A1D7AF 0A81337B Surf
4EC5D6E1 07E39C06 Ice Beam
FAEBA6E6 B5AA79DD Blizzard
609C0F0E 51C4B281 Psybeam
AAFE5BC8 3CBBD947 Bubblebeam
07C5A823 728113C5 Aurora Beam
0373E193 B8655356 Hyper Beam
7FB1C675 19BAE41D Peck
6F58BE03 804630C4 Drill Peck
3E77B867 6C9F130D Submission
7E130A74 119F6B68 Low Kick
3B06D81A 945F72DA Counter
97432470 C8F4C433 Seismic Toss
8FE6FE85 B7FDB677 Strength
927CE584 D483DAE1 Absorb
A82B72C8 6859E851 Mega Drain
045D9321 EB8BD66A Leech Seed
18DAD274 3716058F Growth
669DA897 4D3D25F5 Razor Leaf
A336383C 998276B4 Solarbeam
A8CC4981 44F861A7 Poisonpowder
1D3C13CA C28E478C Stun Spore
7EFE3D12 4426F25F Sleep Powder
FEF67195 3C3494E5 Petal Dance
26E0CACE 108BD780 String Shot
37C02937 868217D2 Dragon Rage
C7E5C404 910CDB43 Fire Spin
9B798944 E11DE03E Thundershock
DCA74ACE 747456EA Thunderbolt
D379C6C1 32EDFA1A Thunder Wave
47E4C497 1D976868 Thunder
94B88EE5 CADFBA47 Rock Throw
A5CEC545 003099D2 Earthquake
DD8E12A3 78CEA773 Fissure
8D5CBF07 8D5A1382 Dig
56E12107 CCF74348 Toxic
C6C1F2E1 ED18AA95 Confusion
E1BBEB00 856CA740 Psychic
121629B5 8F496CD1 Hypnosis
14989500 1CF49078 Meditate
971AD97C 79893EEA Agility
2885E227 70CDD10E Quick Attack
BD0FAD2D D1204A3A Rage
02569D98 EF6A49B1 Teleport
83E63AEC BED18F03 Night Shade
D4E555DA F19FBF39 Mimic
F69779E2 183E1C03 Screech
591D9074 54BF1390 Double Team
5DF9DCCB F86375FA Recover
1A2B7A42 16A8E1CF Harden
86329388 F7B76842 Minimize
098A28AD E23D90E5 Smokescreen
9A521E08 0E2EB66B Confuse Ray
98179C80 A24A8D3A Withdraw
7BCF927D B4C116A1 Defense Curl
AA01C67B A995E270 Barrier
E0719910 B031D511 Light Screen
E1A86697 4B340BDB Haze
0CE82688 8DA8B656 Reflect
E82927DD 3BD10FEF Focus Energy
07F42838 8DE9A392 Bide
788A0625 BBC98EAB Metronome
99ACCB3C BC30585A Mirror Move
F2933D49 21C910A8 Selfdestruct
C7A91003 2C186312 Egg Bomb
BA1905B8 185BADC6 Lick
F92FA348 0241EF63 Smog
AAC4AC11 243C73BC Sludge
A4A84D9C D2C46896 Bone Club
FA493970 528BC4CF Fire Blast
95CDE7E7 CC525D1C Waterfall
11DAF9EA D81D425C Clamp
9482997E ACF94B36 Swift
34C1118E 0228FD61 Skull Bash
0BB391B8 D4B6E56D Spike Cannon
C1AF637C 0E626C25 Constrict
E39A638D 3E54A113 Amnesia
96176CF0 14A57B24 Kinesis
81356143 2D4BCFA2 Softboiled
330379D9 D1FF202F Hi Jump Kick
D40CCA32 100D83EF Glare
09ED2522 83B62106 Dream Eater
7DF9794B A1E48326 Poison Gas
79176A2A E8B8E066 Barrage
C9462FB1 5E11A39B Leech Life
921FB442 EA7192C6 Lovely Kiss
E4F7FDBC 863A068F Sky Attack
0AF02143 643E7628 Transform
71AC461C 7CF7C712 Bubble
9B419D87 D69A16D1 Dizzy Punch
C3C167A5 C6E4240D Spore
977C3FF7 A1C89193 Flash
8E6809CE 4B43933F Psywave
BF3A19CA 6F8E2933 Splash
8A1C552F 748E1B3D Acid Armor
3B4CC401 2A4E9F69 Crabhammer
484A742A C3B63031 Explosion
7536901D C4DDF1DC Fury Swipes
7077A8FA D497DA94 Bonemerang
BA394E35 44958A70 Rest
C94D545E 22EFF550 Rock Slide
F7663EEA 71DDA8B5 Hyper Fang
36F80475 3029FDD8 Sharpen
035C0071 CB852CFC Conversion
AEB58409 FDBF8D86 Tri Attack
2CC20595 64338EB9 Super Fang
774F5D08 A4D47EAD Slash
60E23B3F 8A074318 Substitute
2272FDE4 B02F5F7A Struggle
4A8BFF3A F1CD78A4 Sketch
814E5BD2 DC313FC0 Triple Kick
6AF5FD59 E9BFA2A7 Thief
0D0ADCC7 BD818B3E Spider Web
EBBF26CC 5C05A281 Mind Reader
6F6706EE 80895673 Nightmare
814A13DC 59EDCCDC Flame Wheel
2CDB002C 0930121E Snore
BC6103B0 E353547B Curse
090849EC 337F1769 Flail
DA1B6337 C1041147 Conversion 2
D10FD861 DC8BB5FE Aeroblast
04FEAA1C 34FD786E Cotton Spore
4689BD59 ED0A532B Reversal
6F225E98 4E21490C Spite
2C9D361C 47D1CC0B Powder Snow
FE769429 1723AAFC Protect
AEE36D72 F2DDB019 Mach Punch
C3B63133 764C5DBF Scary Face
5EB73DB1 C28D98B8 Faint Attack
688D96DD 54FD77FE Sweet Kiss
E0AE472A 4B484AB2 Belly Drum
6FF2B3E9 C9CD435B Sludge Bomb
4D999C54 ED991569 Mud-Slap
09BBE08B 41E5F97C Octazooka
A0E82E9A 1BCADEE6 Spikes
080103CD 7791896F Zap Cannon
0ACBD440 A3F8CD5E Foresight
AC8A209E 013BC921 Destiny Bond
4CA28EB8 35F2D3CA Perish Song
6213B05F CA6D4FFC Icy Wind
4B214118 C060E920 Detect
1AEF8D7F FE4E8A2A Bone Rush
6A948ABC 0FEF2C4D Lock-On
97928543 29268E06 Outrage
82834486 FAFF0138 Sandstorm
1D84217F D9F86A5D Giga Drain
2C2A0511 2444F68B Endure
12156D10 D80B1363 Charm
8BBE3A24 AFF13690 Rollout
69FA5E3E FEC1AC5D False Swipe
F44D6C1E 9DBAD5FB Swagger
5FF3CDC0 DCE1B8C5 Milk Drink
5C06FF9D 31B27B5B Spark
CB700BB1 E73E6F74 Fury Cutter
2D1AE694 32AEB4A2 Steel Wing
4A21CB0D EADB7BD6 Mean Look
A7DC797E F583E692 Attract
69149332 1433701F Sleep Talk
44A7E0CE D09B5A9E Heal Bell
51698D72 9E67BAE9 Return
9E0EACEA E3A4078D Present
713A08D1 F3B86655 Frustration
F2A3BCBD 965A09D0 Safeguard
0F421DC5 6FF16410 Pain Split
5B8A3B4A 24B5A392 Sacred Fire
791F2EAA D2B54AC3 Magnitude
9240B521 27D09393 Dynamicpunch
DE965B18 F4F9C83D Megahorn
3E6A174E 24A1DD38 Dragonbreath
895664B2 B32A6A17 Baton Pass
DDDBF0D5 51E141F8 Encore
7367280C B5754F65 Pursuit
4DF88D9C 5F60BD16 Rapid Spin
A8AD6A19 A2B7F41A Sweet Scent
97EC6629 ABEE27F5 Iron Tail
E9B13003 FD1EE8DE Metal Claw
85CB688E 7509ADE6 Vital Throw
8DB54D5F 1A3B269E Morning Sun
CBBC8351 0D422AE5 Synthesis
CB947F6F 1F857F73 Moonlight
7E92A69F B6657098 Hidden Power
5A684DF1 9C062928 Cross Chop
9FDD30C9 479CB465 Twister
CB4108A3 2586EB32 Rain Dance
B216A404 CD096B4C Sunny Day
6BDA01A8 CDCBFD12 Crunch
63F07DAA 6279E6DC Mirror Coat
7F0D4BBE 5C4A83A9 Psych Up
BA838670 FDA1C5E2 Extremespeed
5EFEE716 9E8BF626 Ancientpower
A37CDD9A 7F3FCA96 Shadow Ball
92ED68B4 36F85C38 Future Sight
F60EAB7A 3183327A Rock Smash
172E2AFE 7A0C6A39 Whirlpool
AE744003 FE547635 Beat Up
A19E74DE E469AF89 Fake Out
54826198 AF0BD828 Uproar
CF72D18C CEB1D001 Stockpile
044E57DE D0BDDCC8 Spit Up
C95F8987 AB52AB0C Swallow
44D4946F 7104A996 Heat Wave
89695EB7 0C08C1BB Hail
D1004CE5 1616BE29 Tornment
93063E25 374752EF Flatters
94860925 6035894A Will-O-Wisp
59F76DA1 8EAF40AE Memento
C20E0ACE 9CA697DA Facade
3DC5031F 705F339F Focus Punch
EA363F12 7E2914E0 Smellingsalt
43E25BF5 1E6E3788 Follow Me
F5574866 74DE6C50 Nature Power
2A9EA758 86986974 Charge
D050F42B 3359C589 Taunt
73AC39BE 976A46B7 Helping Hand
B84CB4C8 8EDE1566 Trick
1592454B 7E5A12E3 Role Play
3C41F9BA B6E5C8F0 Wish
73F1024C 2D642EEF Assist
421EBAF1 4E404CF6 Ingrain
0819B3E2 45E0231D Superpower
29ED0790 AF6BCD3D Magic Coat
61BA4BC0 27197BBC Recycle
E4050F11 4A1B1B68 Revenge
9F74BAAC 742D1D26 Brick Break
56AAE9A1 A6C1FE6D Yawn
AAA5E202 12DB57B9 Knowk Off
10ECCD43 B70D645A Endeavor
58A56C9E 6E7F4B48 Eruption
B2297BF6 6C5D1F3C Skill Swap
272DCBB4 61B50C7F Imprison
13A7F831 8A14B288 Refresh
6A89F33F AF3B49FB Grudge
CA77CFE4 5CFE7C09 Snatch
DA5107FA 1E94926E Secret Power
3AA0A631 6496EB20 Dive
76F29F32 DA97736E Arm Thrust
F99AECB9 2DF9184C Camouflage
A0F0B4EF 038C6887 Tail Glow
3862B360 D175A6E7 Luster Purge
B5E2B0DD 8CD620B6 Mist Ball
9BBFB1E5 27D21306 Featherdance
72F6A51E 27264646 Teeter Dance
29D29AB5 443E2D05 Blaze Kick
B550D33D 2AB331A0 Mud Sport
B310FA72 42584E42 Ice Ball
CA7070C1 52C5BF6D Needle Arm
30CF8593 AEFA12AB Slack Off
1865E0ED 89C601D2 Hyper Voice
953E95D2 30CB8EF4 Poison Fang
EF1B87EC 93768FC2 Crush Claw
59A00D1A 4F34EAD2 Blast Burn
814F725D 224C35EB Hydro Cannon
68E58F3B B7209271 Meteor Mash
1BB6F485 0D41D65E Astonish
929ABCB9 581308E6 Weather Ball
C6C239A8 BAD193B4 Aromatherapy
E27D5743 8C269A76 Fake Tears
07ECEEFC BBA38BAB Air Cutter
93AA9E8B D8AB21FF Overheat
4C7E5969 C6655912 Odor Sleuth
384240B6 9E3C194A Rock Tomb
47D1DAF6 2978FDA5 Silver Wind
34EB0422 E6829DAD Metal Sound
34AD09A1 EFA0017E Grasswhistle
402EC737 700A0E70 Tickle
BA72D984 19FF3D63 Cosmic Power
CD1C3D0A 589C161A Water Spout
FCD49BAD F3B24B86 Signal Beam
CFCF6FDB B62FD1A4 Shadow Punch
3447014D CB5553F4 Extrasensory
43568537 CE93CBA3 Sky Uppercut
EFF2C3B3 C694E4C1 Sand Tomb
3A21258C 2DFB30E0 Sheer Cold
19C24E48 80DA6265 Muddy Water
540661D7 0F2E8A00 Bullet Seed
05DE4441 618E22FA Aerial Ace
F07D3A9D 968E2A05 Icicle Spear
0E248CCA 92C65637 Iron Defense
D9334FA8 A52B2E58 Block
EDFE64D9 98802D16 Howl
64C6018C 2FC18F68 Dragon Claw
294867E9 5B76BEDB Frenzy Plant
982BCB79 50CC83B3 Bulk Up
86F5F70C 96BB401D Bounce
6AB80868 4983B2D8 Mud Shot
1067F784 8F88C49E Poison Tail
2151A220 678F0744 Covet
9AEB6EDC 3985D716 Volt Tackle
6CAEA608 A1302261 Magical Leaf
4BF1FF12 B93E2AB2 Water Sport
FDCF0D92 E69FA810 Calm Mind
81489265 C1DC8B3F Leaf Blade
BBFBCDC6 BF6F03C4 Dragon Dance
C36C6999 2CE252E4 Rock Blast
2A968CA9 92F14E6A Shock Wave
F84774D2 D71A1AA5 Water Pulse
9F033E8E 79D8024C Doom Desire
F0EF6ADB 63585C5C Psycho Boost