You are on page 1of 3

Scooter Braun

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia

Scooter Braun

Braun vào năm 2020.

Sinh Scott Samuel Braun


18 tháng 6, 1981 (40 tuổi)
Thành phố New York, Hoa Kỳ

Học vị Emory University

Nghề nghiệp  Doanh nhân


 giám đốc âm nhạc
 nhà đầu tư
[1][2]

Năm hoạt động 2003–nay


Tổ chức SB Projects, Ithaca Holdings, TQ
Ventures, 100 Thieves[3][4]
Chức vị Chủ tịch của Ithaca Holdings
Người sáng lập School Boy Records
và đồng sáng lập Raymond-Braun
Media Group (RBMG)
Phối ngẫu Yael Cohen (cưới 2014)
Con cái 3
Cha mẹ  Ervin Braun (cha)
 Susan Braun (mẹ)
Trang web scooterbraun.com

Scott Samuel "Scooter" Braun (sinh ngày 18 tháng 6 năm 1981) là một doanh


nhân, giám đốc âm nhạc và nhà đầu tư người Mỹ.[5][6][7][8] Được biết đến nhiều nhất với tư
cách là nhà quản lý nghệ sĩ cho Ariana Grande, Justin Bieber, J Balvin, Demi Lovato và
các nghệ sĩ khác, anh là chủ tịch của Ithaca Holdings, người đồng sáng lập TQ
Ventures, đồng sáng lập Mythos Studios và đồng sở hữu của đội tuyển thể thao điện tử
100 Thieves.[3][4][9][10]

Tiểu sử[sửa | sửa mã nguồn]


Braun sinh ra ở thành phố New York và có cha mẹ là người Do Thái giáo bảo thủ, [11] ông
Ervin và bà Susan (nhũ danh Schlussel) Braun. Cha mẹ của Braun "thoát khỏi" cuộc
thảm sát Holocaust và sinh sống ở Hungary cho đến năm 1956, trước khi Liên Xô can
thiệp đàn áp cuộc cách mạng Hungary, họ di tản tới Hoa Kỳ. Ông Ervin lớn lên ở khu
phố Queens và trở thành một nha sĩ; Susan Schlussel Braun là bác sĩ chỉnh nha. Sau
khi kết hôn, đôi vợ chồng định cư ở Cos Cob, Connecticut. [12][13]
Braun có 4 anh chị em, Liza, Cornelio, Sam và Adam Braun. [14] Adam Braun là người
sáng lập Pencils of Promise, một tổ chức từ thiện chú trọng đến xây dựng các trường
học tại các quốc gia đang phát triển.[12][15]
Braun lớn lên ở Cos Cob, Connecticut và theo học tại trường Greenwich High School
nơi anh được bầu chọn là lớp trưởng.[16] Anh chơi bóng rổ từ năm 13 đến 18 tuổi trong
đội Amateur Athletic Union với Connecticut Flame.[12][14] Khi Braun 17 tuổi, cha mẹ anh
nhận nuôi Sam Mahanga và Cornelio Giubunda, các cựu thành viên của đội tuyển quốc
gia thiếu niên Mozambique. Vì khi đó không có một đội do chương trình thể thao bóng
rổ hoạt động khó khăn, Ervin Braun đã tuyển họ cho một giải đấu All-Star. Mahanga và
Giubunda trở thành các ngôi sao trong đội bóng rổ Greenwich High mặc dù bị những
người hâm mộ la ó — một trải nghiệm ảnh hưởng rất nhiều đến gia đình Brauns.
[17]
 Trong thời gian học tại Greenwich High School, Braun tham gia một cuộc thi video tư
liệu cho ngày tôn vinh lịch sử toàn quốc với một đoạn phim dài 10 phút có tên "Xung đột
của người Hungary" về những người Do Thái ở Hungary trước, trong và sau cuộc thảm
sát Holocaust. Bộ phim giành chiến thắng trong các cuộc thi cấp khu vực và tiểu bang
và sau đó giành hạng ba chung cuộc.[12] Một thành viên của gia đình Braun gửi bộ phim
tới cho văn phòng của đạo diễn Steven Spielberg, người sau đó đã trao nộp cuốn video
của Braun cho bảo tàng tưởng niệm cuộc thảm sát Holocaust ở Hoa Kỳ. Braun nói rằng
sự xác nhận của Spielberg là một trong những thời khắc truyền cảm hứng nhất trong
cuộc đời của anh.[12]
Braun học đại học tại Emory University ở Atlanta nơi anh cũng chơi bóng rổ đại học cho
đến năm cuối đại học.[12] Sau khi Dupri đề nghị anh trở thành trưởng nhóm tiếp thị tại
công ty So So Def của ông ta, Braun bỏ dở chương trình đại học khi chưa có bằng tốt
nghiệp.[17][18][19]

Sự nghiệp[sửa | sửa mã nguồn]
Braun khởi nghiệp với công việc tổ chức các buổi tiệc trong thời gian học tại Emory
University ở Atlanta. Vào năm 2002, Braun được thuê tổ chức các buổi tiệc hậu trường
ở từng thành phố trong số 5 thành phố của chuyến lưu diễn Anger Management Tour,
với sự góp mặt của Ludacris và Eminem.[16] Sự kiện bước chân vào thế giới hip hop này
đã đưa Braun đến với nhà sản xuất Jermaine Dupri, giám đốc của So So Def Records.
Braun mới 19 tuổi khi Dupri đề nghị anh gia nhập So So Def ở vị trí tiếp thị và 20 tuổi
khi Dupri bổ nhiệm anh làm giám đốc điều hành tiếp thị của So So Def. [20] Trong khi vẫn
còn đang học năm cuối tại Emory, Braun làm việc tại So So Def và điều hành doanh
nghiệp quảng bá tiệc của mình. Một số sự kiện quy mô lớn mà anh đã từng tổ chức bao
gồm các buổi tiệc cho 2003 NBA All-Star Game và các bữa tiệc hậu trường cho chuyến
lưu diễn Onyx Hotel Tour của Britney Spears.[16] Braun rời So So Def để bắt đầu thành
lập doanh nghiệp tư nhân bao gồm cả lĩnh vực tiếp thị, thu âm nhạc và đại diện cho
nghệ sĩ.[17] Anh bắt đầu hoạt động tiếp thị riêng bằng cách môi giới một thương vụ chiến
dịch quảng cáo trị giá 12 triệu USD giữa Ludacris và Pontiac; video âm nhạc cho Two
Miles an Hour của Ludacris, sẽ có sự xuất hiện của một chiếc Pontiac trong khi các
đoạn quảng cáo thương mại của Pontiac sẽ sử dụng bài hát. [16]
Braun lần đầu tiên gặp Justin Bieber khi anh xem video của cậu bé Bieber năm 12 tuổi
trên YouTube, biểu diễn một bài hát của Ne-Yo. Braun đã liên lạc với mẹ của Bieber,
Pattie Mallette, người đồng ý đưa con trai mình đến Atlanta trong thời gian thử nghiệm
không ràng buộc. Cuối cùng, Braun đã thuyết phục họ chuyển từ Canada đến Hoa Kỳ.
Sau những thành công tiếp theo trên mạng trực tuyến, Braun rời bỏ Bieber để đến với
hai nghệ sĩ thành công là Usher và Justin Timberlake; cả hai đều thể hiện sự quan tâm.
Cuối cùng, quản lý của Usher, giám đốc âm nhạc L. A. Reid, đã giúp Bieber ký một
thương vụ hợp tác với Island Def Jam, Raymond-Braun Media Group. [21]

You might also like