Professional Documents
Culture Documents
BÀI CUỐI KỲ
BỘ MÔN KINH TẾ CHÍNH TRỊ MÁC – LÊNIN
MSSV : 31211022358
- Quá trình hội nhập quốc tế và quá trình đổi mới trong nước, nhất là đổi mới hoàn
thiện thể chế, đặc biệt là hệ thống pháp luật, cơ chế, chính sách cần được thực hiện
một cách đồng bộ, gắn kết chặt chẽ với quá trình nâng cao năng lực cạnh tranh của
nền kinh tế, bảo đảm quốc phòng, an ninh, bảo vệ an ninh chính trị, trật tự, an toàn
xã hội, môi trường sinh thái, giữ gìn và phát huy hiệu quả bản sắc văn hóa dân tộc.
- Hội nhập quốc tế phải trên cơ sở khai thác và phát huy tối đa các nguồn nội lực. Gắn
kết chặt chẽ và thúc đẩy mạnh mẽ quá trình hoàn thiện thể chế, luật pháp cho tương
thích với thông lệ quốc tế, đảm bảo lợi ích quốc gia; phát triển và nâng cao toàn diện
chất lượng nguồn nhân lực; đẩy nhanh hiện đại hóa kết cấu hạ tầng; nâng cao sức
mạnh tổng hợp và phối hợp chặt chẽ, hiệu quả trong các lĩnh vực hội nhập với năng
lực cạnh tranh quốc gia; tăng cường mức độ liên kết giữa các vùng, miền, khu vực
trong cả nước.
- Hội nhập kinh tế là trọng tâm của hội nhập quốc tế; hội nhập trong các lĩnh vực khác
phải tạo thuận lợi cho hội nhập kinh tế và góp phần tích cực vào phát triển kinh tế.
Hội nhập kinh tế quốc tế không tách rời việc củng cố quốc phòng, bảo đảm an ninh
quốc gia, phát huy bản sắc văn hóa dân tộc, giữ gìn môi trường sinh thái. Hội nhập
trên các lĩnh vực phải được thực hiện đồng bộ trong một chiến lược hội nhập quốc
tế tổng thể theo lộ trình, bước đi phù hợp với điều kiện thực tế và năng lực của đất
nước.
- Hội nhập quốc tế là sự nghiệp của toàn dân và của cả hệ thống chính trị dưới sự lãnh
đạo của Đảng và sự quản lý của Nhà nước. Vì thế, mọi chủ trương, cơ chế, chính
sách phải phát huy được tính chủ động, tích cực và khả năng sáng tạo của tất cả các
tổ chức, cá nhân, khai thác hiệu quả tiềm năng của toàn xã hội, các tầng lớp nhân
dân, bao gồm cả cộng đồng người Việt Nam đang sinh sống và làm việc ở nước
ngoài vào quá trình hội nhập, hợp tác quốc tế phục vụ cho công cuộc xây dựng và
bảo vệ Tổ quốc.
- Cần nắm chắc phương châm hội nhập quốc tế là quá trình vừa hợp tác vừa đấu tranh;
kiên định lợi ích quốc gia, dân tộc; chủ động dự báo, xử lý linh hoạt mọi tình huống,
không để rơi vào thế bị động, đối đầu; không tham gia vào các lực lượng, các liên
minh của bên này chống bên kia.
- Nâng tầm hội nhập quốc tế trên các tầng nấc, cơ chế liên kết theo hướng đẩy mạnh
chủ động đóng góp, tiếp cận đa ngành, đa phương, nhất là trong các khuôn khổ đa
phương và trong các vấn đề mà Việt Nam quan tâm, có lợi ích như đối tác phát triển,
giảm nghèo, an ninh nguồn nước, an ninh lương thực, biến đổi khí hậu, an ninh hàng
hải, bảo vệ môi trường... Đẩy mạnh nỗ lực tạo đột phá trong vận động các đối tác,
nhất là các đối tác lớn sớm công nhận quy chế thị trường của Việt Nam trước thời
hạn năm 2018 (thời điểm kinh tế nước ta được công nhận là nền kinh tế thị trường
theo thỏa thuận gia nhập WTO). Xử lý khéo léo, hiệu quả các tranh chấp, vướng
mắc trong kinh tế, thương mại nhằm bảo đảm lợi ích quốc gia, lợi ích của các địa
phương, doanh nghiệp và người lao động.
- Khác với các giai đoạn trước, hội nhập quốc tế giai đoạn hiện nay đòi hỏi đổi mới
tư duy, chuyển từ “mở rộng quan hệ, gia nhập và tham gia hợp tác quốc tế” sang
“chủ động đóng góp, tích cực khởi xướng và tham gia định hình các cơ chế hợp tác”.
Với mức độ và quy mô hội nhập hiện nay, các mối quan hệ quốc tế, nhất là quan hệ
kinh tế quốc tế của Việt Nam không đơn thuần là “hội nhập” mà ở tầm “liên kết”.
- Nghiêm chỉnh tuân thủ các cam kết quốc tế mà Việt Nam tham gia đi đôi với chủ
động tích cực tham gia xây dựng và tận dụng hiệu quả các quy tắc, luật lệ quốc tế và
tham gia đầy đủ, trách nhiệm các hoạt động của cộng đồng khu vực, châu lục và toàn
cầu; chủ động đề xuất các sáng kiến, cơ chế hợp tác trên nguyên tắc bình đẳng, cùng
có lợi; củng cố và nâng cao vai trò, vị thế của Việt Nam trong cộng đồng khu vực
và thế giới, góp phần tích cực vào cuộc đấu tranh chung vì một thế giới hòa bình,
độc lập dân tộc, dân chủ, tiến bộ xã hội và phát triển.