You are on page 1of 2

Họ và tên: Lê Phương Thảo

Lớp: 7B2

Quyển sách: "Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh"

Bài làm:

“Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh” – Đây là cuốn truyện lần đầu tiên tôi đọc,
dài nhất mà tôi đã từng biết của chú Nguyễn Nhật Ánh. Một quyển truyện kể về
những giai đoạn mà đời người ai cũng từng trải qua nhưng đôi khi bộn bề với
cuộc sống, cơm áo gạo tiền và những nỗi lo không đặt hết tên chúng ta quên mất
đi sự tồn tại của nó. Nó là “tuổi thơ”.

Câu chuyện xoay quanh nhân vật Thiều - một học sinh lớp 7 sống ở vùng
quê nghèo cùng với người em trai tên Tường, là một cậu bé dễ thương, hiền
lành, rất yêu mến anh trai và rất thích chơi đùa cùng các loài động vật, lại say
mê những câu chuyện cổ tích, đặc biệt là Cóc Tía. Thiều lại là một người hướng
ngoại, tinh quái, nhiều lần khiến em mình chịu những tai họa nhưng lại rất
thương em. Về gần cuối câu chuyện Thiều thích một cô gái cùng lớp nhưng lại
lớn hơn mình một tuổi tên là Mận. Mận xinh xắn lại ngây thơ nhưng lại học
không được tốt do phải chăm sóc người cha mắc bệnh phong bị mẹ giam trên
gác nhà. Lại một nhân vật khác tên Đàn, chú Đàn là em trai của ba Thiều, bị
mất một cánh tay do tai nạn nhưng vẫn yêu đời và thường kể chuyện cho hai
anh em Thiều, Tường nghe. Nỗi muộn phiền duy nhất do ở chuyện tình trắc trở
do cánh tay cụt gây ra. Chú đang yêu chị Vinh – một cô gái cùng xóm, lại là con
gái thầy chủ nhiệm lớp Thiều, người thầy mà lúc nào Thiều cũng sợ chết khiếp.
Nhiều chuyện liên tiếp xảy ra. Phải kể đến chính là khi căn gác nhà Mận bị bốc
cháy. Mận suy sụp hoàn toàn bởi chịu cú sốc lớn gia đình Thiều đã giúp đỡ Mận
trong lúc khó khăn nhất và đưa cô bé về ở chung với mình. Về sau, và sau khi
chú Đàn và chị Vinh cùng dắt nhau bỏ trốn vì không nhận được sự chấp thuận
của hai gia đình cùng với những tai họa khác nhau mà Thiều đã gây ra cho
Tường. Mận lại được mẹ đón đi tìm cha và Thiều lại tận tình chăm sóc cho
Tường sau những rủi ro mà chính Thiều gây ra cho em. Một hôm, Thiều mừng
rỡ khi hay tin em mình tỉnh dậy, và được nghe em kể chuyện về nàng công
chúa. Nàng công chúa ấy là Nhi – con một người mổ lợn trong làng. Người làng
lầm tưởng Nhi đã chết sau vụ tai nạn ba năm trước nhưng đã có vấn đề về thần
kinh. Sự nôn nóng muốn gặp Nhi càng làm cho Tường quyết tâm tập đi lại. Một
ngày nọ hai anh em nhìn thấy Nhi đang bị đám trẻ trong làng bắt nạt, Tường đã
dùng hết sức bằng chính đôi chân mình để bảo vệ Nhi. Kì diệu thay, nghĩa cử
này lại giúp cô bé nhớ ra mọi chuyện và trở lại bình thường. Ngoài ra câu
chuyện còn xuất hiện các nhân vật khác như ba của Thiều, thầy chủ nhiệm,
thằng Sơn, bạn Xin, Sơn... Họ đều giúp ta mở ra chân trời mới và biết yêu
thương nhau, biết trân trọng tuổi thơ của mình nhiều hơn.
Tôi thấy mình của ngày hôm qua trong từng trang sách. Tôi thấy cánh diều
nhỏ bay giữa trời, thấy mình ngỗ ngịch, hơn thua với anh trai, tôi thèm viết một
bức thư tay ngày ấy, thèm một buổi chiều hóng gió sau bãi đất đầy hoa vàng,
đỏ, xanh,...tôi thấy sự nhọc nhằn của ba, thấy lo toan của mẹ, con người trên đất
nước này đã được bước qua khổ đau như thế nào,...tuổi thơ mình đẹp biết bao
sau khi khép lại quyển sách thấy lòng mình nhẹ tênh, thấy yêu thương mình,
biết nhường nhịn và cả những tuổi thơ đầy màu sắc.

Có thể xem quyển sách “Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh” là một chiếc máy
bay về tuổi thơ, mỗi một mẩu chuyện nhỏ là một toa tàu, mỗi một toa tàu là
những màu sắc thú vị khác nhau, có người sẽ bật cười, có người sẽ rưng lệ. Với
người trẻ có thể đó là hình bóng của mình, nhưng với người lớn, câu chuyện
cũng có thể là nỗi ăn năn về tuổi thơ, những hoài bão cao đẹp. Chú Nguyễn
Nhật Ánh đã dùng sự chiêm nghiệm cả cuộc đời để viết nên quyển truyện dài
tuyệt vời đến thế, còn bạn? Liệu bạn có muốn viết cho mình một cuốn sách về
cuộc đời đầy màu sắc ấy không?

Chú Nguyễn Nhật Ánh đã nói: “Mỗi dân tộc đều có treo một quả chuông
trước của sổ tâm hồn của mình. Nhà văn có sứ mệnh phải rung nói bằng văn
chương. Và thế, tôi thấy mình ở trên cỏ xanh”, đúng thế, chú Nguyễn Nhật Ánh
đã rung lên chạm đếm tuổi thơ đầy màu sắc của độc giả, để khi con tàu Nguyễn
Nhật Ánh về tuổi thơ một lòng, người ta khó lòng bỏ qua một tấm vé cùng ông
lên chuyến tàu. Các bạn hãy tìm đọc cuốn sách ý nghĩa này nhé!

You might also like