You are on page 1of 2

Thứ Hai, 09/07/2007 - 10:20 AM

Em bé và những rủi ro của ái tình

Không kinh nghiệm nào trong cuộc đời có thể so


sánh với việc sinh ra một đứa con. Khoảnh khắc đó
thay đổi cuộc sống của mọi cặp vợ chồng.

Vợ chồng Minh Tiến - Ngọc Mai rất tự tin khi quyết


định có con sau một năm cưới nhau. Nhưng chỉ bảy
tháng sau khi sinh con đầu lòng, Mai gọi điện cho cô
bạn thân, khóc nức nở và gọi cuộc sống là địa ngục.

Trước đây, Mai cũng có nghĩ thoáng qua những khó khăn khi chăm sóc con nhưng rồi
cô gạt đi ngay với suy nghĩ: “Chuyện gì người ta làm được thì mình sẽ làm được”.

Bà ngoại vào phụ chăm cháu được một tháng lại phải về quê để chăm ông. Nhà có hai
vợ chồng nhưng Tiến không muốn có người lạ trong nhà nên không đồng ý thuê người
giúp việc. Mai phải nghỉ việc để ở nhà trông con.

6 giờ sáng dậy nấu bột, cho con ăn. Con bé sinh non nên khó ăn uống, Mai phải làm
một lúc 2 chén bột rồi đút cho con từng muỗng, vì con ăn một lát sẽ ọc ra ngay, hai ba
lượt như vậy chén bột bé xíu mới chịu ở yên trong bụng. Mai ru con ngủ rồi tranh thủ
chạy ra chợ xép đầu hẻm mua thức ăn, dọn dẹp, nấu cơm. Xong lại nấu bột, cho con ăn,
tắm con, ru con ngủ rồi loay hoay giặt giũ, lại nấu cơm chiều, cho con ăn…

Buổi tối mới thê thảm, vì con bé chỉ chuyên uống sữa ban đêm, nhưng mỗi lần uống rất
ít. Mai phải để đồng hồ báo thức 2 tiếng một lần để dậy pha sữa, thay tã cho con. Giấc
ngủ bị băm nát và cô phờ phạc như tờ giấy.

Hai vợ chồng nhiều khi cả tuần không nhìn mặt nhau được một lần, đừng nói là trò
chuyện. Vì hễ người này ôm con là người kia tranh thủ lăn ra ngủ. Ngày này qua ngày
khác, dần dần Mai đâm ra hận chồng khi thấy Tiến ngày nào cũng được… đi làm, tối
mịt mới về tới nhà. Giam mình suốt trong nhà, cô trở nên cáu bẳn, cau có…

Chỉ khi tâm sự với bạn, Mai mới nhận ra rằng không chỉ cuộc sống của cô bị đảo lộn.
Nhiều cặp vợ chồng khác khi có đứa con đầu lòng cũng đối mặt với những khủng
hoảng tương tự.

Thu Thảo, giảng viên một trường đại học, thì ở chung với ba mẹ chồng, nhà có người
giúp việc, nhưng Thảo vẫn stress nặng do vừa đi làm, vừa làm luận án vừa ráng cho con
bú sữa mẹ.

Mỗi lần phải đi công tác hay đi lấy tài liệu cho luận án ở tỉnh khác là cô phát khóc, vì
vừa phải chịu đựng những lời nhiếc móc của mẹ chồng, vừa chịu khổ vì căng sữa, nhớ
con…
Khi con trai Thảo được sáu tháng, vì bận rộn nên cô buộc phải dứt sữa, bắt đầu cho con
uống sữa ngoài, từ đó thằng bé bị tiêu chảy và viêm họng liên tục. Mà con bệnh thì
Thảo không học hành làm việc gì nổi, cứ mỗi lần con sụt cân nửa ký thì mẹ sụt luôn hai
ký. Riết rồi cô bị trầm cảm nặng, phải bỏ dở luôn luận án.

Tâm Anh, 35 tuổi mới có đứa con trai 8 tháng tuổi thì nói: “Mình hầu như không hình
dung ra thực tế lại kinh khủng như vậy. Tệ nhất là chuyện mất ngủ. Trước đó không ai
nói với mình rằng điều đầu tiên khi trở thành cha mẹ là phải học tính kiên nhẫn.

Mình chỉ ngủ được khi con đã ngủ, mà nhóc nhà mình thì ngủ rất ít, nó khóc thay cho
ngủ. Nhiều khi dỗ con không được mình điên đến mức muốn đập đầu vô tường luôn.
Từ khi có con, hai vợ chồng không bao giờ cùng nhau đi đâu hay làm gì được. Thậm
chí người này ăn tối thì người kia phải chơi với con”.

Có nhiều người tin rằng đứa con ra đời sẽ là sợi dây kết nối hai vợ chồng lại gần nhau
hơn, nhưng trong thực tế nếu không biết cách sắp xếp và chia sẻ cuộc sống thì đứa con
hầu như chỉ là điều kiện để đẩy hai vợ chồng ra xa nhau.

Theo Lam Yên


SGTT

You might also like