You are on page 1of 2

Bán lợn

Phân vai:
Ng đi chợ: Việt Anh

Dẫn chuyện: Uyên

Chú lính lệ: Duy

Viên quan: Trang

Sư thầy: Phương

Chú tiểu: M Tiến

Mọi người: Trang, Ngọc Anh

Dẫn chuyện: Một người đi chợ, mua được con lợn. Dọc đường về, trời nắng, đang định vào quán bên
đường uống nước thì gặp một chú lính lệ.

Chú lính lệ: Anh kia, con lợn giá bao nhiêu?

Ng đi chợ: (suy nghĩ): Tính ra thì quan cũng đang chú ý đến mình và con lợn… Hừm… xem nào! Hay là
mình bán quách đi cho rồi! Quan giàu, phải đòi giá cao!

Ng đi chợ: Dạ, hơn quan đấy ạ! (tức là hơn 1 quan tiền í cm)

Lính (vả ng đi chợ): Mày láo! Dám nói lợn hơn quan à? (ô này hiểu lầm 1 quan tiền là đag nói vị quan kia
nhé)

Ng đi chợ: Dạ, tôi lỡ lời!

Ng đi chợ (quỳ xuống van xin lính): Hãy tha cho tôi, nhà tôi còn mẹ già con thơ huhuhuhu

Lính: ừ! Tha cho m đấy. Cẩn thận cái mồm vào! Bán lợn mà còn láo toét cơ à.

Dẫn chuyện: Ng lính và và quan rời đi, một lúc sau, có một vị khách đi tới

Vị khách: Bao tiền con lợn này! Tôi muốn mua 1 con

Ng đi chợ: Mới bị một vố trắng răng ra rồi, tôi không nói.

Dẫn chuyện: Cho là anh ta hỗn xược, vị khách đánh cho một gậy

Vị khách: Mày lại chế nhạo ta trắng răng à? (vì thời đó ngta chuộng răng đen nha cm)

Dẫn chuyện: Anh ta bỏ chạy thục mạng, cho rằng nếu cứ dây dưa với vị khách chỉ sớm hại thân

(Ng đi chợ bỏ chạy)

Dẫn chuyện: Về gần đến đầu làng, anh ta gặp hai ông sư và một chú tiểu đang từ chùa đi ra
Chú tiểu: Con lợn này anh bán giá bao nhiêu?

Ng đi chợ: Trọc này là ba trọc rồi, tôi không nói nữa. (trọc có nghĩa là lượt, 3 trọc là 3 lượt nhé)

Chú tiểu: sao a dám cười nhạo sư thầy? phải cho một trận mới đc! (đấm ng đi chợ)

(mọi ng ra can ngăn)

Ng đi chợ cãi: "Chứ không ba trọc à?" (rồi đi thẳng vào làng.)

Bài học: Hãy cân nhắc trước khi nói ra. Vô tình những câu nói của bạn sẽ khiến người khác hiểu lầm và
đánh giá không hay về bạn. Mỗi lời nói cần phải suy nghĩ trước sau kẻo không may sẽ rước họa vào thân.

You might also like