Professional Documents
Culture Documents
ÔN TẬP VHPG
ÔN TẬP VHPG
Phiền não bồ-đề bỗng mất tiêu BÀI 14 : SƠN PHÒNG MẠN HỨNG
Địa ngục thiên đường tự khô kiệt ( TRẦN NHÂN TÔNG )
Chảo dầu lò lửa chợt mát liền I.
Núi kiếm rừng đao chốc gãy hết. Thùy phược cánh tương cầu giải thoát
Bất phàm hà tất mích thần tiên
Thanh văn ngồi thiền ta không ngồi Viên nhàn mã quyện nhân ưng lão
Bồ tát nói pháp ta nói thiệt Y cựu vân trang nhất tháp thiền.
Sanh dối sanh chết dối chết II.
Bốn đại vốn không nương đâu đây. Thị phi niệm tục triêu hoa lạc
Danh lợi tâm tùy dạ vũ hàn
Chớ như hươu khát đuổi bóng nắng Hoa tận vũ tình sơn tịch tịch
Nắm đông bắt tây không ngớt chạy Nhất thanh đề điểu hựu xuân tàn.
Pháp thân không lại cũng không qua Dịch :
Chân tánh chẳng phải cũng chẳng quấy. PHÒNG NÚI KHỞI HỨNG
I.
Đến nhà thôi chớ hỏi đường chi Ái trói lại mong cầu giải thoát
Thấy nguyệt tìm gì ngón tay ấy Chẳng phàm nào phải kiếm thần tiên
Kẻ ngu sống chết mãi lo âu Vượn nhàn, ngựa mỏi, người đã lão
Người trí rõ không nhàn thôi vậy. Như cũ vân trang một chõng thiền.
II.
Phải quấy niệm rơi hoa buổi sớm
Lợi danh tâm lạnh với mưa đêm
Mưa tạnh, hoa trơ, non vắng lặng
Chim kêu một tiếng lại xuân tàn.
BÀI 15 : BÀI KỆ ĐỀ Ở CHÙA LÀNG CỔ BÀI 18 : TĂNG SĨ ĐỒ TỬ ĐỆ
CHÂU. ( HUYỀN QUANG )
( TRẦN NHÂN TÔNG ) Phú quý phù vân trì vị đáo
Quang âm lưu thủy cấp tương thôi
Thế số nhất tức mặc Hà như tiểu ẩn lâm tuyền hạ
Thời tình lưỡng hải ngân Nhất tháp tùng phong, trà nhất bôi.
Ma cung hồn quản thậm DỊCH:
Phật quốc bất thắng xuân . TẶNG CON EM LÀM QUAN
DỊCH : Giàu sang mây nổi đến dần dà
Số đời một hơi thở Ngày tháng trôi nhanh chẳng đợi mà
Lòng người hai biển vàng Chi bằng tiểu ẩn nơi rừng suối
Cung ma dồn quá lắm Một giường gió mát, một chung trà.
Cõi Phật vui nào hơn.
BÀI 19 : CÚC HOA (1)
BÀI 16 : CƯ TRẦN LẠC ĐẠO PHÚ ( HUYỀN QUANG )
( TRẦN NHÂN TÔNG ) Hoa tại trung đình nhân tại lâu
Hội thứ nhất : Phần hương độc tọa tự vong ưu
Mình ngồi thành thị; Nết dùng sơn lâm. Chủ nhân dữ vật hồn vô cạnh
Muôn nghiệp lặng an nhàn Thể tánh; Nửa ngày rồi tự tại Hoa hướng quần phương xuất nhất đầu.
thân tâm. DỊCH :
Tham ái nguồn dừng, chẳng còn nhớ châu yêu ngọc quí, Người ở trên lầu hoa dưới sân
Thị phi tiếng lặng, được dầu nghe yến thốt oanh ngâm. Vô ưu ngồi ngắm khói trầm xông
Hồn nhiên người với hoa vô biệt
Chơi nước biếc, ẩn non xanh, nhân gian có nhiều người Một đoá hoa vàng chợt nở tung.
đắc ý;
Biết đào hồng, hay liễu lục, thiên hạ năng mấy chủ tri âm. BÀI 20 : CÚC HOA (2 )
… ( HUYỀN QUANG )
Sách dễ xem chơi, yêu tánh sáng hơn yêu châu báu, Vong thân, vong thế, dĩ đô vong
Kinh nhàn đọc dấu, trọng lòng rồi trọng nữa hoàng kim. Tọa cửu tiêu nhiên nhất tháp lương
Tuế vãn sơn trung vô lịch nhật
BÀI 17 : THẠCH THẤT Cúc hoa khai xứ tức trùng dương.
( HUYỀN QUANG ) DỊCH :
Bán gian thạch thất hòa vân trụ Bẵng quên thân thế chẳng hề vương,
Nhất lĩnh thuế y kinh tuế hàn Lặng lẽ ngồi lâu lạnh thấu giường.
Tăng tại thiền sàng kinh tại án Năm hết trong non không sẵn lịch,
Lô tàn cốt đột nhật tam can. Nhìn xem cúc nở tiết trùng dương.
Dịch :
Nửa gian cốc đá lẫn trong mây
Một mảnh áo lông trải tháng ngày
Tăng ở trên giường thiền, kinh tại án
Lò hương tàn lụn mặt trời lên.
BÀI 21 : THỊ TỊCH
( PHÁP LOA)
Vạn duyên tài đoạn nhất thân nhàn
Tứ thập dư niên mộng huyễn gian
Trân trọng chư nhơn hưu tá vấn
Na biên phong nguyệt cánh man khoan .
DỊCH :
Muôn duyên đoạn dứt một thân nhàn
Hơn bốn mươi năm giấc mộng tràng
Nhắn bảo mọi người thôi chớ hỏi
Bên kia trăng gió rộng thênh thang.