You are on page 1of 11

Chương 1055: Xử lý lần lượt

“Giết chết hắn!”

Ô Đạt Ba tầm nhìn khóa chặt vào Phương Hằng, gào lên một tiếng.

Cho dù hắn bị phép thuật ảnh hưởng, Man tộc và bầy man thú phía sau hắn cũng có thể xé xác hoàn toàn
cái tên pháp sư vong linh trước mặt này.

Nhưng Ô Đạt Ba vẫn thấy vô cùng lo lắng trong lòng.

Hắn cảm giác Phương Hằng thực sự không hề hoảng loạn tí nào.

Ơ? Kia là…

Ô Đạt Ba bỗng nhiên cau mày.

Hắn nhìn thấy một thần điện màu sắc đen sẫm không biết từ lúc nào đã thình lình xuất hiện trước mặt
Phương Hằng.

Luồng uy áp khổng lồ tỏa ra từ trên đỉnh cao.

Đó là gì vậy?!

Ô Đạt Ba ngẩng đầu quan sát lần nữa, hắn thấy cái bóng đỏ hiện lên sau lưng Phương Hằng.

“Uỳnh!”

Hỗn hợp khí tức tử linh hòa với khí huyết màu đỏ đột nhiên bùng nổ!
Những gợn sóng khí màu đó có thể nhìn thấy bằng mắt thường ồ ập tập kích Ô Đạt Ba đứng đầu sóng
ngọn gió.

Không ổn!

Trực giác Ô Đạt Ba cảm nhận được sức mạnh ẩn chứa trong đợt sóng khí, hai tay hắn vô thức thủ thế
chắn trước cơ thể.

“Ầm ầm!”

Sóng khí đánh vào người Ô Đạt Ba, thân thể hắn trở nên trì trệ vì bị nó tấn công. (气劲撞在乌达巴身上,
他前冲向前的身形为之一滞)

Bầy man thú bên cạnh hắn thì cũng không thể trụ được, bị làn sóng khí tức huyết sắc (血色波纹气息) hất
bay ngược ra đằng sau.

Đến khi Ô Đạt Ba vừa mới hạ hai tay che chắn xuống, con ngươi hắn bỗng chốc co lại.

“Vù vù!”

Hắn nhìn thấy ảo ảnh màu đỏ đằng sau Phương Hằng siết chặt tay thành nắm đấm. Một quyền nhắm vào
hắn, giáng ầm ầm xuống ngay chính diện.

Toang rồi!

Một cảm giác cực kỳ bức bách trực tiếp dồn thẳng đến đây.

Ô Đạt Ba tiến vào trạng thái ứng phó công kích, gai tam giác nhọn màu đen nhanh chóng mọc lên chi chít
trên cơ thể, hai tay che chở đằng trước, toàn bộ phòng ngự được thiết lập tuyệt đối.

“Ầm ầm!”
Khí huyết màu đỏ ngưng tụ nắm đấm đánh thẳng vào người Ô Đạt Ba, khiến cho gai tam giác nhọn màu
đen trên người hắn tức thì bị đập cho vỡ nát.

“Bịch!”

Khí huyết bùng nổ dữ đội lần thứ hai thổi bay ầm ầm Ô Đạt Ba và một bộ phận lớn bầy man thú ở phía
sau.

Dưới uy lực của cú đánh, địa phận xung quanh vị trí Phương Hằng đứng liền bị dọn dẹp thành một mảnh
mênh mông, trống trải, sạch sẽ.

Cả chiến trường đều chìm trong một thoáng yên lặng.

“Ô Đạt Ba!”

Tourle gọi to.

Nội tâm hắn dao động mãnh liệt, gắt gao theo dõi từ cách đó không xa.

Sức mạnh khủng khiếp từ khí huyết giải phóng dữ dội ở xa nhưng hắn vẫn cảm nhận được sự de dọa rất
lớn.

Tourle mắt thấy Ô Đạt Ba bị một quyền của ảo ảnh màu đỏ đánh trúng thẳng mặt, ngã ào xuống mặt đất,
không rõ sống chết.

“Lão Mạc, trông vào ngươi đấy.”

Phương Hằng nhỏ giọng tự lẩm bẩm một mình, hắn phất tay thu hồi Cốt Thần Điện về, tầm nhìn lần theo
nơi Ô Đạt Ba bị đánh bay rớt xuống.

Ô Đạt Ba bị thương nặng, nằm bất động trên mặt đất, lớp sừng màu den trên cơ thể hắn xuất hiện những
vết nứt nhỏ, máu tươi không ngừng trào ra từ những vết nứt.
Hắn cho rằng trước nay bản thân chưa bao giờ chịu thương tích trầm trọng như này, cơ thể chìm trong
cảm giác đau đớn, tạm thời chỉ có thể duy trì được ý thức.

Ngay lập tức có Man tộc xông lên muốn cứu viện, bầy Licker cũng nhanh chóng tiến đến chỗ Ô Đạt Ba
tiếp lấy hắn.

Song phương lại lần nữa đâm vào nhau, cùng rơi vào hỗn chiến.

Mạc Gia Vĩ đã âm thầm ẩn nấp từ trước đó đang cấp tốc xông lên, lách mình đi đến bên cạnh Ô Đạt Ba,
rút ra một ống tiêm màu bạc đâm vào cổ hắn.

Tiếng hít khí lạnh vang lên. ("嗤! chỗ này mình không hiểu lắm :<)

Bản thân Ô Đạt Ba cũng đã mất đi năng lực phản kháng, sau khi bị kim chích một cái, đồng tử hắn trong
nháy mắt mở rộng gấp mấy trăm lần.

Hắn cảm thấy toàn thân cực kỳ lạnh lẽo, sau đó là cực kỳ kiệt sức. Hắn ý thức được thân thể mình giống
như bị đông cứng lại, không cách nào điều khiển, ngay cả mí mắt cũng không thể tiếp tục mở ra.

Kiên trì chưa quá nửa giây, khung cảnh trước mắt chìm vào trong bóng tối.

“Haha! Đã xong!”

Mạc Gia Vĩ lướt qua nhắc nhở của trò chơi xác nhận thuốc có hiệu quả, dựng ngón tay cái với Phương
Hằng từ xa.

Phương Hằng thở phào nhẹ nhõm, giải quyết xong một tên Man tộc cấp hai, cuối cùng thừa lại một tên thì
thuận tiện xử lý hơn nhiều.

Bao vây, dồn chết.

照葫芦画瓢通过尸球将它彻底'封印' 就是!
Ngay lập tức, thể Tyrant được dung hợp trong người Phương Hằng bước về phía
trước dưới sự kiểm soát của hắn,một tay xách Ô Đạt Ba trong trạng thái hôn mê lên, sử dụng
dây leo mọc ra từ cơ thể, quấn quanh hắn cố định chặt chẽ rồi vác trên vai, vòng vèo quay về thôn.

Phương Hằng và Mạc Gia Vĩ nhìn nhau.

Nguy hiểm được loại bỏ!

“Đi thôi.”

Thí luyện của trò chơi đã giúp đỡ bọn họ vô cùng.

Nhắc nhở trò chơi đã nói rõ, chỉ có ba nhánh quân đội Man tộc sẽ tấn công thôn làng. Như vậy, ít nhất thì
Man tộc sẽ không có thêm viện quân tiếp tục tham gia chiến trường trong khoảng thời gian ngắn sau đó.

Đám man thú và Man tộc còn lại hoàn toàn không có uy hiếp gì.

Giết sạch toàn bộ! Xem chúng như chất dinh dưỡng cho huyết trì!

Ở lại đây cũng không có tác dụng gì, hai người dứt khoát rút lui, để lại bầy Licker tiếp tục xâm chiếm ăn
tươi nuốt sống nhóm man thú từng chút một.

Bên trên tháp canh, xem Phương Hằng giải quyết sạch sẽ gọn gàng hết thảy đám Man tộc bị ma hóa, đám
người lặng thinh trong chốc lát.

Trước đó, tất cả mọi người nghĩ rằng Phương Hằng chỉ là một tên vong linh pháp sư tinh thông triệu hoán
thây ma học, không ngờ Phương Hằng lại làm cho bọn họ khiếp sợ.

Một vong linh pháp sư kinh khủng!


Lần đầu tiên nhìn thấy Phương Hằng sử dụng kỹ năng hệ vong linh, đám người Đế quốc đều không khỏi
chấn động.

Phép thuật hệ vong linh trước đây lấy sức mạnh xưng danh, nhưng không ngờ một cú đánh có thể đánh
tan tác Man tộc cấp hai trong tình trạng ma hóa.

Harper nhìn Áo Thương vẫn chưa bình tĩnh lại bên cạnh, hỏi: “Có phải chúng ta thắng rồi không?”

Áo Thương bị hỏi, nhưng lại ngơ ngẩn, cúi đầu nhìn chiến trường bên dưới.

Hai tên tiểu đội trưởng Man tộc có một người chết, người còn lại bị nhốt.

Đám Man tộc và bầy man thú sót lại ở bên dưới mất đi chỉ huy, bị những sinh vật vong linh cắn nuốt từng
chút một, đã hoàn toàn không có năng lực đe dọa đến tường thành.

Nói vậy là…

Thôn của bọn họ lại có thể giữ vững được dưới sự phối hợp tấn công của ba nhánh quân đội Man tộc ư?!

Harper tiếp tục hỏi: “Thời gian để đám Man tộc tập kết công kích thành Harney có phải sắp đến rồi không
?”

Tất cả binh lính Đế quốc xung quanh cũng dồn dập lia mắt dò hỏi nhìn Áo Thương, trong mắt lộ ra một
tia mong đợi.

“Ừ, đúng vậy.”

Cách thời gian Man tộc tập hợp định công kích thành Harney chỉ còn chưa đến một tiếng đồng hồ.

Tầm nhìn cũng không còn quan sát thấy dấu hiệu của rất nhiều Man tộc tiến công.

Không có Man tộc tiếp tục đến đây!


Trên tháp canh tức thì phát ra từng tiếng nhỏ giọng reo hò.

Bọn họ thật sự đã bảo vệ thôn làng thành công dưới thế công kích của Man tộc.

“Chớ vui mừng quá sớm, kẻ địch vẫn chưa bị đẩy lui hoàn toàn, tiếp tục phòng thủ thôn!”

Sĩ khí của chúng binh lính Đế quốc dâng cao, đồng loạt chắp tay nói: “Vâng!”

Nhìn thấy hai người Phương Hằng đi lên trên tháp canh gác, Áo Thương chắp tay cảm tạ, “Cảm ơn hai
người đã hỗ trợ Đế quốc, vất vả rồi.”

Phương Hằng xua tay, tỏ ý chút chuyện nhỏ này vốn chẳng đáng nhắc đến, “Không cần khách khí, chúng
ta đều là người Đế quốc, nên là, lần này có thể thuận lợi như vậy, cũng là may mắn phe chúng ta.”

Mã Hiểu Uyên nghe Phương Hằng nói, giữ im lặng ở một bên.

May mắn ư?

Thật sự đã kết thúc rồi à?

Nàng luôn cảm thấy sự việc không chỉ đơn giản như vậy.

Nếu mình là .

Nàng không khỏi toát mồ hôi hột thay cho thành Harney.

Mắt thấy đợt tấn công của Man tộc đã đặt dấu chấm hết, Phương Hằng cười nói đối phó vài câu, để cho
người ta mở cửa thành ra, hắn tiếp tục điều khiển nhóm phân thân zoombie vận chuyển thi thể đến tế đàn
màu ở bên trong thành.
Cuộc chiến vẫn chưa kết thúc, này là bắt đầu thu thập thi thể tiến hành nghi thức tà ác?

You might also like