Professional Documents
Culture Documents
Jorge Luis Borges - Emma Zuns (El Aleph)
Jorge Luis Borges - Emma Zuns (El Aleph)
vi con tem và phong bi; sau đó, cô thấy bất an bôi nét
chữla. Chín hay muoi dông nhòe nhoęt tim cách láp đày
trang giay; Emma đoc răng ông Maier dä làm lăn tiêu hóa
một lièu mạnh thuốc ngü veronal và đã qua đoi ngày 3
tháng này trong một bệnh viện ở Bagé. Ký tèn duói mâu
tin là mot nguoi hàng xóm cùng nhà tro của cha cô, một
ong Fein hay Fain nào đó, ở Rio Grande, không cách nào
biét duoc minh dang viết cho côcon gái nguoi quá có.
ALEPH 65
tiep đó, là cô muón già đa là ngày hôm sau. Lién sau do
cô hiéu ràng ý muốn này là vô dung bới vi cái chết cúa
cha co là dièu duy nhất dâ tùmg xáy ra trên thế giói, và sa
tiep tuc xåy ra không bao gio kết thúc. Cô nhät lai månh
giay và di vê phòng. Lén lút, co giáu nó vào ngän kéo, nhu
thế bàng cách nào đó cô da biết nhümg việc sáp tói day.
Co dã bát đàu lò mờ nhin thấy chúng rôi, có lë; co đa là
Trong bóng toi đậm dân, Emma cho tói hết ngày hôm
dó khóc thuong vu tu sát của Manuel Maier, mà trong
cùng Elsa di dén câu lac bộ phu nữ, có phông thé chất
và bé boi. Ho ghi danh; cô phải nhác lại và đánh vàn tên
ho minh; co phải tán thuong những câu đủa thô tuc tiù
nguoi khám súc khôe. Cùng Elsa và cô út nhà Kronfuss
co bàn xem chiều Chủ nhật đi rap chiếu bóng nào. Ké đó,
ho nói chuyện về bạn trai và không ai trông đoi Emma
góp chuyen. Tháng Tu này cô së lên muoi chín, nhung
dàn ông, tói tân gio, vän gây trong cô một nði so gân nhu
benh lý... Khi về nhà, cô náu cháo bột săn bó ít rau, cô
ăn sóm, đi nàm và buộc minh ngů. Cú thế, khó nhọc và
ít mot, co di qua thú Sáu ngày muoi läm, ngày lien truóc.
ALEPH - 67
bàn voi Elsa và Perla Kronfuss các chi tiết ve cuộc đi choi
Chù nhat. Co di nàm sau bứa trua và, nhám mát, diém
lai kế hoạch mà cô đã vạch ra. Cô nghi răng buóc cuối së
ft ghê ron hon buóc dâu, và không nghi ngờ gi së cho có
nem vj chien thắng và công lý. Bông hoảng hốt, cô vùng
dây chay ra chó tù đâu giurong. Co mo ra; durói tám ånh
Milton Sills, noi cô để nó lại đêm qua, là lá thu của Fain.
Chura thé có ai nhin thấy nó; cô bát đàu đoc rôi xé nó đi.
trong căn nhà Lanús) và rôi tới một hành lang và roi tói
mot cánh cừa đã đóng lại. Những su việc tråm trong luôn
o ngoài thoi gian, hoặc vi trong chúng quá khú vừa mói
dó da nhu bị cătlia khói tuong lai, hoãc vi những phân
ghép nên chúng duong nhu không liên lac.
Trong cái thời gian ö ngoài thời gian đó, trong cái vô
trât tu những cảm giác roi rac và tàn độc đó, Emma Zunz
có nghi một lân nào den nguoi chết là nguyên nhân của
hy sinh này không? Tôi cho ràng cô có nghï mot làn và
trong giày phút đó muc đích tuyệt vong của cô đã bị de
doa. Cô nghí (cô không thể không nghī) răng cha có đã
làm vói mę co cái việc kinh khúng đang làm vói cô ngay
lúc này dây. Cô nghí thé vói nõi süng sót lo mờ và lập túc
phai tron vào con chóng mat. Nguoi kia, quê Thuy Ðien
hay Phàn Lan, không nói tiếng Tây Ban Nha; anh ta là
cong cu của Emma chááng khác gì cô là công cu của anh
ta, nhung anh ta dùng cô cho huöng thụ còn cô dùng anh
ta cho cong lý.
ALEPH 69
cua co thé cô,
trong nõi ghê tom của cô. Nõi ghê tôm và
noi buôn xièng cô lai, nhung Emma châm chap đúng
day roi mậc đó. Trong phông không con lại một màu sác
song; ánh nhập nhoang cuói ngày đang sâm dân. Emma
có thé ra ngoài mà không ai nhận thấy; ở góc phố có lên
mot toa Lacroze, đi về phía Tây. Cô chọn ghế trên cùng,
theo kế hoạach, dé không bị nhin thấy mât. Có thé có đa
duoc an úi khi xác nhận, nhờ cành nhộn nhịp vô vị trên
duong phố, răng diều vùa xáy ra chua ô nhiëm vào su
vật. Cô di qua những khu nhà nhó dân và mờ đuc, tháy
o
chúng và quên di ngay túc khác, và xuóngxe một trong
các ngo o Warnes. Nghich lý thay, su mệt mói của cô đä
bien thành súc manh, böi nó buộc cô phäi tâp trung vào
timg chi tiết của cuộc phieu luu và che khuát khói co cái
nen cánh và đoạn kết.
tên nào dó, án chi vài tên khác rôi bôling nhu thétrong
noi so thinh linh. Cô cũng khiến duoc Loewenthal di
ALEPH 71
rot mot cóc nuóc. Khi nguroi này, không tin vào nhúng
màn roi rít kia nhung cûng chiêu ý cô, tù phòng ăn quay
lai, Emma da lấy từ ngăn kéo ra khấu súng lyc nang. Co
kéo co hai lân. Cái tấm thân to lóm đó sâm xuóng nhu
thétieng nố và làn khói đã đâp nát nó, cốc nuócvữ tan,
guong mät nhin có kinh ngac và túc giân, cái miệng trên
mat đó chúi rủa cô bàng tiếng Tây Ban Nha và Yiddish.
Nhung
lituc tīu không nging tuôn ra; Emma buộc phäi
khai hoa thêm lân nữa. Ngoài sân, con chó bịxích sủa åm
lên, và một dong máu thinh linh ộc khoi căp môi thô tue
làm váy bán bộ râu cùng quân áo. Emma bát đàu loi buộc
tội đã chuan bị sän ("Tao làm vây đe báo thù cho cha tao
và tao không thế bị trùmg phat..."), nhung cô không nói
het, vi ông Loewenthal đã chết rôi. Co không bao giờ biết
lieu ông ta có hiếu hay không.
Tieng súa dai dăng nhăc cô nhớ räng có không dugc,
chua duoc nghi. Cô xáo trôn cái đi văng, coi nút áo cái
xác, tháo căp kính müi võ tan đélên nóc tủ hô so. Sau đó
cô nhac dieên thoại và nhăc lại điều cô rôi së bao nhiêu làn
nhac lai, bàng những loi này và lời khác: Viua xáy ra một
viec khong thế tin noi.. Öng Loewenthal båo tôi đén láy
có cuộc dinh cong... Ong ta cuong biúc toi, tôi giétông ta...
Mot câu chuyện không thếtin duoc, thật thế, nhung
nó thuyět phục moi nguòi, bôi vè co bản là nó đúng. là
thuc, cái giong điệu của Emma Zunz; là thục, nôi hố then
của co; là thyc, lòng cäm ghét. Cūng thuc luôn su si nhuc
co dã phái chịu đụng; chi sai có hoàn cảnh, giò giác và