You are on page 1of 22

Thứ hai ngày 24 tháng 4 năm 2023

Tập đọc
Khởi động
- Bài:
Con chuồn chuồn nước
Khám phá
Vương quốc vắng nụ cười
Ngày xửa ngày xưa, có một vương quốc buồn chán kinh khủng chỉ vì cư dân ở đó không ai biết
cười. Nói chính xác là chỉ có rất ít trẻ con cười được, còn người lớn thì hoàn toàn không. Buổi sáng,
mặt trời không muốn dậy, chim không muốn hót, hoa trong vườn chưa nở đã tàn. Ra đường gặp
toàn những gương mặt rầu rĩ, héo hon. Ngay kinh đô là nơi nhộn nhịp cũng chỉ nghe thấy tiếng
ngựa hí, tiếng sỏi đá lạo xạo dưới bánh xe, tiếng gió thở dài trên những mái nhà... Nhà vua, may
sao, vẫn còn tỉnh táo để nhận ra mối nguy cơ đó. Ngài họp triều đình và cử ngay một viên đại thần
đi du học, chuyên về môn cười.
Một năm trôi qua, thời hạn học tập đã hết, nhà vua thân hành dẫn các quan ra tận cửa ải đón
vị đại thần du học trở về. Ai cũng hồi hộp mong nhìn thấy nụ cười mầu nhiệm của ông ta. Nhưng
họ đã thất vọng. Vị đại thần vừa xuất hiện đã vội rập đầu, tâu lạy:
- Muôn tâu Bệ hạ, thần xin chịu tội. Thần đã cố gắng hết sức nhưng học không vào.
Các quan nghe vậy ỉu xìu, còn nhà vua thì thở dài sườn sượt. Không khí của triều đình thật là
ảo não. Đúng lúc đó, một viên thị vệ hớt hải chạy vào:
- Tâu Bệ hạ! Thần vừa tóm được một kẻ đang cười sằng sặc ngoài đường.
- Dẫn nó vào! - Nhà vua phấn khởi ra lệnh.
(còn nữa)
Theo TRẦN ĐỨC TIẾN
3 đoạn.
Bài này được chia làm …

Đoạn 1: Từ đầu đến … về môn cười.

Đoạn 2: Tiếp theo đến … học không vào.

Đoạn 3: Phần còn lại.


Vương quốc vắng nụ cười
Ngày xửa ngày xưa, có một vương quốc buồn chán kinh khủng chỉ vì cư dân ở đó không ai biết
cười. Nói chính xác là chỉ có rất ít trẻ con cười được, còn người lớn thì hoàn toàn không. Buổi sáng,
mặt trời không muốn dậy, chim không muốn hót, hoa trong vườn chưa nở đã tàn. Ra đường gặp
toàn những gương mặt rầu rĩ, héo hon. Ngay kinh đô là nơi nhộn nhịp cũng chỉ nghe thấy tiếng
ngựa hí, tiếng sỏi đá lạo xạo dưới bánh xe, tiếng gió thở dài trên những mái nhà... Nhà vua, may
sao, vẫn còn tỉnh táo để nhận ra mối nguy cơ đó. Ngài họp triều đình và cử ngay một viên đại thần
đi du học, chuyên về môn cười.
Một năm trôi qua, thời hạn học tập đã hết, nhà vua thân hành dẫn các quan ra tận cửa ải đón
vị đại thần du học trở về. Ai cũng hồi hộp mong nhìn thấy nụ cười mầu nhiệm của ông ta. Nhưng
họ đã thất vọng. Vị đại thần vừa xuất hiện đã vội rập đầu, tâu lạy:
- Muôn tâu Bệ hạ, thần xin chịu tội. Thần đã cố gắng hết sức nhưng học không vào.
Các quan nghe vậy ỉu xìu, còn nhà vua thì thở dài sườn sượt. Không khí của triều đình thật là
ảo não. Đúng lúc đó, một viên thị vệ hớt hải chạy vào:
- Tâu Bệ hạ! Thần vừa tóm được một kẻ đang cười sằng sặc ngoài đường.
- Dẫn nó vào! - Nhà vua phấn khởi ra lệnh.
(còn nữa)
Theo TRẦN ĐỨC TIẾN
Luyện đọc từ
- người lớn, tâu lạy
- ảo não, một năm
- mặt trời, triều đình
- sằng sặc,…
Vương quốc vắng nụ cười
Ngày xửa ngày xưa, có một vương quốc buồn chán kinh khủng chỉ vì cư dân ở đó không ai biết
cười. Nói chính xác là chỉ có rất ít trẻ con cười được, còn người lớn thì hoàn toàn không. Buổi sáng,
mặt trời không muốn dậy, chim không muốn hót, hoa trong vườn chưa nở đã tàn. Ra đường gặp
toàn những gương mặt rầu rĩ, héo hon. Ngay kinh đô là nơi nhộn nhịp cũng chỉ nghe thấy tiếng
ngựa hí, tiếng sỏi đá lạo xạo dưới bánh xe, tiếng gió thở dài trên những mái nhà... Nhà vua, may
sao, vẫn còn tỉnh táo để nhận ra mối nguy cơ đó. Ngài họp triều đình và cử ngay một viên đại thần
đi du học, chuyên về môn cười.
Một năm trôi qua, thời hạn học tập đã hết, nhà vua thân hành dẫn các quan ra tận cửa ải đón
vị đại thần du học trở về. Ai cũng hồi hộp mong nhìn thấy nụ cười mầu nhiệm của ông ta. Nhưng
họ đã thất vọng. Vị đại thần vừa xuất hiện đã vội rập đầu, tâu lạy:
- Muôn tâu Bệ hạ, thần xin chịu tội. Thần đã cố gắng hết sức nhưng học không vào.
Các quan nghe vậy ỉu xìu, còn nhà vua thì thở dài sườn sượt. Không khí của triều đình thật là
ảo não. Đúng lúc đó, một viên thị vệ hớt hải chạy vào:
- Tâu Bệ hạ! Thần vừa tóm được một kẻ đang cười sằng sặc ngoài đường.
- Dẫn nó vào! - Nhà vua phấn khởi ra lệnh.
(còn nữa)
Theo TRẦN ĐỨC TIẾN
Giải nghĩa từ
- Nguy cơ: điều có thể gây ra tai họa lớn.
- Thân hành: tự mình làm, không để người khác làm
thay.
- Du học: đi học xa (thường là ở nước ngoài).
Luyện đọc
Ngày xửa ngày xưa, có một vương quốc buồn
chán kinh khủng chỉ vì cư dân ở đó không ai biết
cười.
Đọc nhóm đôi
Vương quốc vắng nụ cười
Ngày xửa ngày xưa, có một vương quốc buồn chán kinh khủng chỉ vì cư dân ở đó không ai biết
cười. Nói chính xác là chỉ có rất ít trẻ con cười được, còn người lớn thì hoàn toàn không. Buổi sáng,
mặt trời không muốn dậy, chim không muốn hót, hoa trong vườn chưa nở đã tàn. Ra đường gặp
toàn những gương mặt rầu rĩ, héo hon. Ngay kinh đô là nơi nhộn nhịp cũng chỉ nghe thấy tiếng
ngựa hí, tiếng sỏi đá lạo xạo dưới bánh xe, tiếng gió thở dài trên những mái nhà... Nhà vua, may
sao, vẫn còn tỉnh táo để nhận ra mối nguy cơ đó. Ngài họp triều đình và cử ngay một viên đại thần
đi du học, chuyên về môn cười.
Một năm trôi qua, thời hạn học tập đã hết, nhà vua thân hành dẫn các quan ra tận cửa ải đón
vị đại thần du học trở về. Ai cũng hồi hộp mong nhìn thấy nụ cười mầu nhiệm của ông ta. Nhưng
họ đã thất vọng. Vị đại thần vừa xuất hiện đã vội rập đầu, tâu lạy:
- Muôn tâu Bệ hạ, thần xin chịu tội. Thần đã cố gắng hết sức nhưng học không vào.
Các quan nghe vậy ỉu xìu, còn nhà vua thì thở dài sườn sượt. Không khí của triều đình thật là
ảo não. Đúng lúc đó, một viên thị vệ hớt hải chạy vào:
- Tâu Bệ hạ! Thần vừa tóm được một kẻ đang cười sằng sặc ngoài đường.
- Dẫn nó vào! - Nhà vua phấn khởi ra lệnh.
(còn nữa)
Theo TRẦN ĐỨC TIẾN
Tìm hiểu bài
Câu 1. Tìm những chi tiết cho thấy cuộc sống ở vương quốc nọ
rất buồn.
- Mặt trời không muốn dậy, chim không muốn hót, hoa trong
vườn chưa nở đã tàn, gương mặt mọi người rầu rĩ, héo hon, ngay
tại kinh đô cũng chỉ nghe thấy tiếng ngựa hí, tiếng sỏi đá lạo xạo
dưới bánh xe, tiếng gió thở dài trên những mái nhà.

Câu 2. Vì sao cuộc sống ở vương quốc ấy buồn chán như vậy ?
- Vì cư dân ở đó không ai biết cười.
Câu 3. Nhà vua đã làm gì để thay đổi tình hình?
- Nhà vua cử một vị đại thần đi du học nước ngoài, chuyên về
môn cười.

* Kết quả khi vị đại thần đi du học thế nào?


- Sau một năm, vị đại thần trở về, xin chịu tội vì đã gắng hết
sức nhưng học không vào.
Câu 4. Kết quả việc nhà vua làm ra sao?
- Kết quả là nhà vua và mọi vị quan đều thất vọng: vị đại
thần đã trở về nhưng vẫn chưa học được môn cười, các quan ỉu
xìu, nhà vua thì thở dài. Không khí triều đình ảo não.

* Điều gì bất ngờ xảy ra ở phần cuối của bài ?


- Thị vệ bắt được một kẻ đang cười sằng sặc ngoài đường.
* Thái độ của nhà vua thế nào khi nghe tin đó?
- Nhà vua phấn khởi ra lệnh dẫn người đó vào.

* Đoạn văn cho chúng ta biết điều gì?


Nội dung:

Đoạn văn cho biết cuộc sống thiếu tiếng cười


sẽ vô cùng tẻ nhạt, buồn chán.
Luyện đọc diễn cảm
Vương quốc vắng nụ cười

… Vị đại thần vừa xuất hiện đã vội rập đầu, tâu lạy :
- Muôn tâu Bệ hạ, thần xin chịu tội. Thần đã cố gắng hết sức
nhưng học không vào.
Các quan nghe vậy ỉu xìu, còn nhà vua thì thở dài sườn sượt.
Không khí của triều đình thật là ảo não. Đúng lúc đó, một viên thị
vệ hớt hải chạy vào :
- Tâu Bệ hạ ! Thần vừa tóm được một kẻ đang cười sằng sặc
ngoài đường.
- Dẫn nó vào ! – Nhà vua phấn khởi ra lệnh.
Vương quốc vắng nụ cười

… Vị đại thần vừa xuất hiện đã vội rập đầu, tâu lạy :
- Muôn tâu Bệ hạ, thần xin chịu tội. Thần đã cố gắng hết sức
nhưng học không vào.
Các quan nghe vậy ỉu xìu, còn nhà vua thì thở dài sườn sượt.
Không khí của triều đình thật là ảo não. Đúng lúc đó, một viên thị
vệ hớt hải chạy vào :
- Tâu Bệ hạ ! Thần vừa tóm được một kẻ đang cười sằng sặc
ngoài đường.
- Dẫn nó vào ! – Nhà vua phấn khởi ra lệnh.
Giáo viên: Trần Công Hiến

Tạm biệt các em,


hẹn gặp lại!

You might also like