You are on page 1of 12

CHÂN QUÊ

Nguyễn Bính
I. TÌM HIỂU CHUNG
1.Tác giả
•Nguyễn Bính (1918 - 1966), tên khai sinh là
Nguyễn Trọng Bính.
•Quê quán: Làng Thiện Vịnh, xã Đồng Đội, Vụ Bản,
Nam Định.
•Gia đình: nhà Nho nghèo, mồ côi cha mẹ sớm.
•Nguyễn Bính là một người thông minh, nhạy cảm
với thời đại đầy biến động, luôn muốn bảo tồn và
duy trì những giá trị truyền thống của dân tộc.
2.Tác phẩm
Chân quê nằm trong tập Tâm hồn tôi ( 1937), được
nhiều nhà phê bình đánh giá là bài thơ tiêu biểu về
hồn quê của Nguyễn Bính. Bài thơ chất chứa niềm lo
âu, day dứt, dự cảm của tác giả về những đổi thay
nhanh chóng, làm mất đi sắc quê hương.
II KHÁM PHÁ TÁC PHẨM
.
1.Cảm xúc nhân vật tôi

-Tâm trạng lo lắng, bồn chồn mong đợi người yêu đi


tỉnh về. Cụm từ “đợi mãi” và không gian “ con đê
Hôm qua em đi tỉnh về, đầu làng ”đã cho thấy sự bồn chồn, sốt ruột, đứng
ngồi không yên của nhân vật “tôi” khi chờ người yêu
Đợi em ở mãi con đê đầu làng
từ tỉnh về.
1.Cảm xúc của nhân vật tôi
Khăn nhung, quần lĩnh rộn ràng.
Áo cài khuy bấm, em làm khổ tôi! -Đầu tiên là sự ngạc nhiên, ngỡ ngàng đến đau khổ
Nào đâu cái yếm lụa sồi? của nhân vật tôi với những trang phục thành thị của
Cái dây lưng đũi nhuộm hồi sang xuân? nhân vật em.
Nào đâu cái áo tứ thân? -Tiếp đến là nỗi buồn tha thiết, mong mỏi, hụt hẫng,
Cái khăn mỏ quạ, cái quần nái đen?
trách móc khi nhân vật em thay đổi.
•Hình ảnh “khăn nhung, quần lĩnh”, “áo cài khuy bấm” -> trang phục của người thành
thị, đối lập với sự mộc mạc , giản dị, chân chất của người thôn quê
•Từ “rộn ràng” -> sự thay đổi trong thái độ, cử chỉ của cô gái. Cô đang vui sướng, hớn
hở, thích thú với bộ trang phục mới.
-Biện pháp điệp ngữ “nào đâu”, câu hỏi tu từ, câu cảm thán cùng với hình ảnh liệt kê
quen thuộc, mang đặc trưng của thôn quê như “yếm lụa sồi”, “dây lưng đũi”, “áo tứ
thân”, “khăn mỏ quạ”, “quần nái đen”: nhấn mạnh, xoáy sâu vào tâm trạng đầy trách
móc, xót xa và có cả phần tiếc nuối, hụt hẫng của “tôi” trước sự thay đổi của cô gái.
1.Cảm xúc của nhân vật tôi
Nói ra sợ mất lòng em,
Van em! Em hãy giữ nguyên quê mùa.
Như hôm em đi lễ chùa,
Cứ ăn mặc thế cho vừa lòng anh.
Hoa chanh nở giữa vườn chanh,
Thầy u mình với chúng mình chân quê.
Hôm qua em đi tỉnh về,
Hương đồng gió nội bay đi ít nhiều
-Sự thay đổi trong cách xưng hô : “tôi” ở khổ 1 -> “anh” ở khổ 3 và 4.
-Cách nói “van em” -> chàng trai đã thấu hiểu tấm lòng của cô gái nhưng mong cô gái
hãy suy nghĩ lại.
-Hình ảnh ẩn dụ “hoa chanh nở giữa vườn chanh” (mình là người thôn quê thì ở giữa xóm
làng, quê hương càng nên giữ gìn, trân trọng những nét “quê mùa”, dân dã, mộc mạc vốn
có ấy)
-“Hôm qua” dùng để nhấn mạnh chuyện đổi thay của cô gái đã là chuyện quá khứ, nhưng
quá khứ ấy chưa xa chỉ diễn ra trong một lần đi tỉnh về càng làm chàng trai chua xót, đau
khổ.“Hương đồng gió nội” là hình ảnh ẩn dụ thể hiện cái tình quê, hồn quê khá sắc nét, là
một cảm xúc tiêu biểu trong hồn thơ Nguyễn Bính.
->Chàng trai khẩn khoản, tha thiết, chân thành van xin và khuyên nhủ cô gái hãy cố gắng
giữ lấy nét “chân quê”
2. Hình ảnh em trong cảm nhận của nhân vật tôi
-Hình ảnh “e m” hiện lên trong cảm nhận của nhân vật “tôi” rất lạ lẫm, bất ngờ vì có sự thay đổi
lớn về cách ăn mặc bên ngoài và cả cử chỉ, thái độ; từ đ ó, đưa đến những dự cảm trong lòng nhân
vật “tôi” về những thay đổi trong tình cảm mà “em” dành cho “tôi”.
-Hình ảnh “em” hiện lên đẹp nhất, “vừa lòng anh” nhất là khi “em” giữ nguyên vẻ “quê mùa” chân
chất, giản dị, mộc mạc vốn có trong trang phục truyền thống của quê hương.
THÔNG ĐIỆP
-Phải biết giữ gìn, trân trọng những giá trị hóa truyền
thống.
-Đừng chạy theo những cái mới, cái lạ mà đánh mất bản
chất, vẻ đẹp của mình.
-Luôn biết gìn giữ vẻ đẹp qua thời gian.
THANK
YOU
TỔ 1
Võ Duy Nhân
Nguyễn Trương Thiên Phúc
Phạm Thị Thúy Linh
Huỳnh Thị Mỹ Quyên
Nguyễn Quế Anh
Nguyễn Vũ Khánh Linh
Bùi Quang Huy

You might also like