You are on page 1of 1

Review truyện “Cây chuối non đi giày xanh” của Nguyễn Nhật Ánh

Tuổi thơ nhẹ nhàng và trong lành như một cơn mưa. Ở đó bạn bắt gặp một ánh mắt thân quen của một
người bạn, sự đồng cảm tự nhiên và những suy nghĩ trẻ con, đơn thuần về cuộc sống. Đọc truyện
Nguyễn Nhật Ánh, bạn cảm như cả thế giới ấy chợt ùa về. Giá như chúng ta đừng lớn, vì “khi người ta
lớn, niềm vui và nỗi buồn cũng lớn lên theo” thì hay biết mấy. Ký ức tuổi thơ thật là đẹp biết bao. Câu
chuyện chỉ diễn ra tại một làng quê nhỏ, xoay quanh chuyện cậu bé Đăng với tình cảm dễ thương dành
cho cô bạn ấu thơ của mình- Thắm cùng những người bạn của Đăng là chú tiểu Khôi, Phan, Trí, Định,
Biểu, Ngọc,…cùng chuyện tình yêu của anh chàng phải giả điên để cưới được cô giáo Sa và cả những mối
quan hệ xoay quanh đám trẻ, ấy thế mà diễn ra thật đời thường. Người đọc có thể cảm nhận được sự
biến chuyển tình cảm sâu sắc của Đăng, từ một cậu bé học lớp năm ham chơi và cúp học đến hiệu sách
đọc những cuốn truyện trinh thám, truyện kiếm hiệp, cậu bé ấy dần trưởng thành hơn qua từng tháng
ngày. Cô bé Thắm hôm nào cũng vậy, cô bé ngây thơ nằng nặc đòi mẹ mua cho chiếc nón xanh lá, đôi
giày xanh lá mới chỉ vì cậu bạn cô yêu quý thích màu xanh lá, rồi khi lớn lên, cô bé đi dọc suối xóm Trong
đến nỗi bị rắn cắn để tìm lại ký ức ngày xưa cùng với Đăng. Bất giác đọc truyện, tôi như tìm thấy mình.
Những rung động đầu đời chớm nở rồi giận hờn vô cớ vì những mối quan hệ phức tạp của người lớn,
thế nhưng tất cả vẫn trong veo và thuần khiết như cái tên gọi của câu chuyện. “Câu chuyện non đi giày
xanh” với cách nhìn nhận rất đời, rất thực mà lột tả hết cuộc sống thôn quê tuy bình dị mà ấm áp tình
người. Vẫn lối viết xưa cũ, Nguyễn Nhật Ánh đã một lần nữa thổi mát vào tâm hồn chúng ta những tâm
tư của tuổi mới lớn và cả những cảm xúc nhẹ nhàng mà sâu sắc bất kể bạn có trưởng thành và lớn lên
thì nó vẫn đọng lại trong bạn những dư vị của thời thanh xuân tươi đẹp.

Nguyễn Gia Bảo Hiếu

You might also like