You are on page 1of 124

Tác phẩ m: Animorphs

Tâ ̣p 2: Người Khách La ̣
Nguyên tác: Animorphs #2: The Visitor
Tác giả: K. A. Applegate
Dicḥ giả: Hoàng Hưng
Nhà xuấ t bản: Trẻ, 2001
Khổ sách: 11 x 18 cm
Số trang: 143*2
Giá sách: 5.000*2 vnđ
Thực hiê ̣n ebook: ANIMORPHS Team
Scan bổ sung: nguoimedocsach
Đánh máy: http://xitrum.net, Nerissa, teszine
Sửa chı́nh tả: nguoimedocsach, mytho, 4DHN, santseiya
Thiế t kế bı̀a: teszine
Chuyể n sang ebook: santseiya
Ebook BB: Cent
Ngày hoàn thành: 13/04/2009
Nơi hoàn thành: Hà Nô ̣i
ooO TVE Ooo

MỤC LỤC
TÓ M TẮ T NỘ I DUNG TẬ P 1
CHƯƠNG 1
CHƯƠNG 2
CHƯƠNG 3
CHƯƠNG 4
CHƯƠNG 5
CHƯƠNG 6
CHƯƠNG 7
CHƯƠNG 8
CHƯƠNG 9
CHƯƠNG 10
CHƯƠNG 11
CHƯƠNG 12
CHƯƠNG 13
CHƯƠNG 14
CHƯƠNG 15
CHƯƠNG 16
CHƯƠNG 17
CHƯƠNG 18
CHƯƠNG 19
CHƯƠNG 20
CHƯƠNG 21
CHƯƠNG 22
CHƯƠNG 23
TÓ M TẮ T NỘ I DUNG TẬP 1

TẬP 1: CUỘC XÂM LĂNG


Người kể chuyê ̣n:
Jake
Nô ̣i dung:
Năm ba ̣n trẻ Jake, Marco, Rachel, Cassie, Tobias đươ ̣c hoàng thân
Elgangor - người Andalite - trao quyề n năng biế n hıǹ h để chố ng la ̣i bo ̣n
Yeerk - giố ng loài có dã tâm thôn tın ́ h Trái Đấ t, mà kẻ cầ m đầ u là
Visser Ba. Ho ̣ có thể biế n hıǹ h thành bấ t cứ con vâ ̣t nào khi cha ̣m tay
vào chúng. Yeerk là mô ̣t da ̣ng sinh vâ ̣t số ng ký sinh, nhıǹ giố ng như
mô ̣t con sên không vỏ. Trong cuô ̣c chiế n ta ̣i vun ̃ g Yeerk nhằ m giải
thoát Tom - anh trai của Jake, Tobias đã trở thành mô ̣t chú Diề u hâu
đuôi đỏ do ở trong lố t hıǹ h biế n đó quá hai giờ. Vı ̀ phải ưu tiên cứu
Cassie nên cuô ̣c giải thoát Tom bấ t thành.
Nhân vâ ̣t quan tro ̣ng:
Hô ̣i Người hoá thú: Jake, Marco, Rachel, Cassie, Tobias
Hoàng thân Elgangor
Tom - anh trai Jake
Visser Ba
Chapman
Những loài thú mới đươc̣ thu na ̣p:
Jake: Chó (Homer), Co ̣p Siberi, thằ n lằ n xanh
Marco: Khı̉ đô ̣t (Big Jim)
Rachel: Voi châu Phi
Cassie: Ngựa
Tobias: Mè o (Dude), Diề u hâu đuôi đỏ.
Những lố t hı̀nh đươc̣ sử du ̣ng:
Jake: Chó (Homer), Co ̣p Siberi, thằ n lằ n xanh
Marco: Khı̉ đô ̣t (Big Jim)
Rachel: Voi châu Phi
Cassie: Ngựa
Tobias: Mè o (Dude), Diề u hâu đuôi đỏ.
BẪY SẬP
CHƯƠNG 1

Tôi tên là Rachel. Tôi sẽ chẳ ng nói ra ho ̣ của mı̀nh đâu. Sẽ không mô ̣t
ai trong bo ̣n tôi tiế t lô ̣ ho ̣ của mı̀nh. Nế u tôi có xài mô ̣t cái ho ̣ nào đó, thı̀
đó là ho ̣ giả đấ y. Rấ t tiế c, nhưng đành phải vâ ̣y thôi. Chúng tôi cuñ g sẽ
không cho các ba ̣n biế t tên thi ̣ trấ n chúng tôi ở, trường chúng tôi ho ̣c và
ngay cả tiể u bang chúng tôi đang số ng. Nế u tôi nói ra ho ̣ của mı̀nh, bo ̣n
Yeerk sẽ có cơ hô ̣i lầ n ra tôi và các ba ̣n tôi. Và như thế là xong mo ̣i
chuyê ̣n.
Chúng sẽ giế t chúng tôi. Hay còn tê ̣ hơn thế nữa.
Vâng, thực sự có những điề u còn tê ̣ hơn cả cái chế t. Tôi đã thấ y tâ ̣n
mắ t. Tôi đã nghe tiế ng kêu thét tuyê ̣t vo ̣ng của những kẻ khố n khổ bi ̣ phán
quyế t phải trở thành nô lê ̣ của bo ̣n Yeerk. Tôi đã nhı̀n thấ y những con sên
đô ̣c điạ màu xám vă ̣n ve ̣o rúc vào lỗ tai và nắ m lấ y quyề n kiể m soát bản
thể của mô ̣t con người tự do như thế nào.
Chúng tôi có năm đứa. Chı̉ năm đứa thôi: Jake, Cassie, Marco,
Tobias và tôi. Marco đã nghı ̃ ra mô ̣t biê ̣t danh để chı̉ cái tı̀nh tra ̣ng hiê ̣n
thời của bo ̣n tôi. Câ ̣u ra go ̣i cả bo ̣n là những Animorphs - “Người hóa
thú”. Tôi nghı ̃ rằ ng đó là cái tên hơp̣ nhấ t với tı̀nh tra ̣ng của bo ̣n tôi bây
giờ. Các ba ̣n biế t không, tôi hầ u như cảm thấ y mı̀nh vẫn là mô ̣t con nhóc
bı̀nh thường. Nhưng những nhóc con bı̀nh thường đâu có biế n thành voi hay
đa ̣i bàng. Và những nhóc con bı̀nh thường đâu có bỏ thời gian rảnh rỗi của
chúng để lo cứu thế giới này khỏi cơn ác mô ̣ng có tên là Yeerk.
Ngày hôm đó mă ̣t trời rực rỡ sưởi ấ m Trái Đấ t bên dưới chúng tôi.
Không khı́ ấ m dâng lên trong mô ̣t cái bong bóng vô hı̀nh, đó là luồ ng khı́
nóng quı́ giá. Khı́ nóng nâng cánh bo ̣n tôi, cả bo ̣n lươṇ vòng lên cao, lên
cao, lên cao maĩ , cho đế n khi hầ u như cha ̣m tới tầ ng không gian vũ tru ̣.
Đâu đó trên cao, trong tầ ng không gian la ̣nh, tı́t trên quỹ đa ̣o, là con
tàu me ̣ của bo ̣n Yeerk. Không chừng nó ở ngay phı́a trên đầ u chúng tôi thôi.
Bo ̣n Yeerk là giố ng ký sinh. Ở tra ̣ng thái tự nhiên chúng chı̉ là những
con sên to số ng trong mô ̣t cái ao dơ dáy go ̣i là “vuñ g Yeerk”. Nhưng chúng
có năng lực kiể m soát những cơ thể khác. Chúng đã biế n nhiề u nòi giố ng
trong khắ p thiên hà thành nô lê ̣ - người Taxxon, người Hork-Bajir, và
những nòi giố ng khác nữa. Và bây giờ chúng đã tới Trái Đấ t, tı̀m thêm cơ
thể để kiể m soát.
Có ai thử ngăn chă ̣n chúng chưa? Có đấ y, trên không gian tı́t tắ p, có
nòi giố ng Andalite. Nhưng người Andalite ở xa lắ m, ho ̣ phải mấ t bô ̣n thời
gian mới đế n đươc̣ Trái Đấ t để cứu loài người.
Trên Trái Đấ t thı̀ chẳ ng ai biế t gı̀ về bo ̣n Yeerk. Chẳ ng có ai ngoài
năm đứa nhóc chúng tôi đang trong lố t chim vui đùa và cưỡi trên các luồ ng
khı́ nóng.
Tôi đưa mắ t nhı̀n các ba ̣n mı̀nh. Đứa thı̀ bay dưới tôi chút xı́u, đứa thı̀
bay cao hơn mô ̣t te ̣o. Anh Jake vỗ cánh gấ p hơn cả bo ̣n. Anh ấ y đã cho ̣n
biế n thành chim ưng Peregrine. Mà chim ưng vút lên cao đâu có le ̣ bằ ng
diề u hâu hay đa ̣i bàng.
Tobias bay ngon lành nhấ t. Mô ̣t phầ n vı̀ diề u hâu đuôi đỏ là những tay
nhào lô ̣n trời sinh. Phầ n nữa vı̀ Tobias đã có nhiề u giờ bay hơn tấ t cả bo ̣n
tôi.
Quá trời nhiề u nữa là khác.
<Tobias, bồ nói vâ ̣y mà đúng. Đây là chỗ la ̣nh nhấ t thế giới,> tôi nói.
<Thử nhào xuố ng không? Kinh di ̣lắ m đó nha.> Tobias rủ.
Tôi không chắ c là mı̀nh khoái nhào xuố ng mô ̣t cái, nhưng biế t nói gı̀
đây? Tôi không quen từ chố i mô ̣t lời thách thức. Thế là tôi đáp. <Thử liề n
chứ sơ ̣ gı̀.>
<Vâ ̣y thı̀ theo mı̀nh nè.>
Tobias cu ̣p cánh la ̣i và rơi veo véo xuố ng mă ̣t đấ t in hê ̣t mô ̣t viên đa ̣n.
Tôi gâ ̣p cánh và chúi theo câ ̣u ta.
Mă ̣t đấ t lao vùn vu ̣t về phı́a tôi.
Tôi đang rơi đây! Rơi mà không có gı̀ cản nổ i mı̀nh rớt cái đô ̣p xuố ng
đấ t!
Thâ ̣t giố ng như mô ̣t cơn ác mô ̣ng.
Chúng tôi rơi với tố c đô ̣ mô ̣t trăm cây số giờ, le ̣ như mô ̣t chiế c xe hơi
cha ̣y hế t ga.
Mô ̣t trăm cây số giờ, lao thẳ ng xuố ng mă ̣t đấ t.
Dễ sơ ̣ thâ ̣t, nhưng sảng khoái ghê hồ n.
Quên lướt sóng đi. Quên pa-te đi. Quên cả trươṭ tuyế t đi. Ba ̣n sẽ
chẳ ng biế t thế nào là rùng rơṇ đâu nế u chưa đươc̣ cưỡi luồ ng khı́ nóng lên
cao hàng kilômét trên không rồ i nhào thẳ ng xuố ng hế t tố c đô ̣.
Không khı́ vút qua y như khi ba ̣n mở cửa kı́nh xe hơi trong lúc phóng
xe cực nhanh. Hoă ̣c như khi ba ̣n đang ở giữa mô ̣t trâ ̣n cuồ ng phong vâ ̣y.
Mép trước hai cánh của tôi rung bầ n bâ ̣t. Tôi cảm thấ y cái đuôi của mı̀nh
thực hiê ̣n viê ̣c hiê ̣u chı̉nh từng tý mô ̣t, xoay từng cái lông sang hướng này
hay hướng khác để giữ cho tôi bay thẳ ng. Chı̉ mô ̣t chuyể n đô ̣ng sai là tôi
có thể lô ̣n cổ và xong đời. Với tố c đô ̣ này, nế u tôi bấ t ngờ bi ̣ lô ̣n cổ e rằ ng
gaỹ cánh như chơi. Ở đô ̣ cao như thế này mà gaỹ cánh thı̀ chẳ ng khác chi bi ̣
tuyên án tử.
<Tobias nè, mı̀nh vừa nhâ ̣n ra mô ̣t điề u.>
<Gı̀ vâ ̣y?>
<Chuyê ̣n này chẳ ng giố ng như khi mı̀nh làm voi chút nào. Nế u trong
lúc làm voi mà gă ̣p tru ̣c tră ̣c thı̀ mı̀nh có thể biế n trở la ̣i thành người.
Nhưng bây giờ mı̀nh đang ở tuố t trên cao. Nế u mà hoàn hı̀nh thı̀ …> tôi
không nói hế t câu. Nhưng bỗng nhiên tôi như nhı̀n thấ y mı̀nh, cái thật sự là
mı̀nh, con nhỏ Rachel, đang rớt như mô ̣t hòn đá xuố ng mă ̣t đấ t rắ n đanh
phı́a dưới.

Tôi đoán Tobias có thể cảm nhâ ̣n đươc̣ nỗi sơ ̣ đang dơṇ lên trong tôi.
<Haỹ để con đa ̣i bàng lo viê ̣c bay>, Tobias khuyên. <Cứ thoải mái đi
và để cho trı́ khôn của đa ̣i bàng làm viê ̣c. Nó biế t nó phải làm gı̀ mà.>
<Đứa nào trong tu ̣i mı̀nh làm đươc̣ như thế thı̀ đã mừng> tôi đáp mô ̣t
cách căng thẳ ng. Lúc ba ̣n mang lố t thú thı̀ la ̣ lắ m kia. Ba ̣n có bô ̣ óc của loài
vâ ̣t ấ y, nhưng không phải lúc nào cuñ g vâ ̣y đâu. Và đôi khi ba ̣n phải ho ̣c
cách để mă ̣c cho con vâ ̣t ấ y lañ h quyề n điề u khiể n.
Tôi thả lỏng. Ngay lâ ̣p tức các cơn rung giảm bớt. Tôi cảm thấ y ổ n
đinh
̣ hơn. Con đa ̣i bàng đã lañ h lấ y quyề n điề u khiể n và Tobias có lý: đa ̣i
bàng biế t phải bay như thế nào.
Thế rồ i, tôi nga ̣c nhiên khi thấ y cái gı̀ đó bay sa ̣t qua mı̀nh, le ̣ hơn cả
tôi hay Tobias. Đó là anh Jake. Că ̣p cánh hơi nhỏ của chim ưng Peregrine
khiế n anh ấ y hơi khó bồ ng bề nh trên những luồ ng khı́ nóng, nhưng la ̣i giúp
anh ấ y bổ nhào nhanh đế n khó tin. Cứ y như thể Tobias và tôi đang đứng
im mô ̣t chỗ vâ ̣y.
<Yaaaaa ha ha!> anh Jake hét lên trong đầ u chúng tôi.
Nế u có miê ̣ng chắ c tôi đã nhoẻn ra cười. Anh Jake cuñ g giố ng tôi.
Anh ấ y khoái những trò phiêu lưu, ma ̣o hiể m và hơi điên điên. Có lẽ vı̀ là
anh em ho ̣ nên hai chúng tôi từa tựa nhau.
Cả hai chúng tôi cùng có chút máu tranh đua, tôi nghı ̃ vâ ̣y. Tôi thấ y
khó chiụ khi anh ấ y lao xuố ng le ̣ hơn mı̀nh. Hẳ n là anh ấ y cuñ g chẳ ng thı́ch
gı̀ khi tôi vo ̣t lên cao cừ hơn. Chuyê ̣n này nghe thâ ̣t dở hơi, nhı̉?
Chiı́ı́ı́ı́uuu!

Cái gı̀ đó bay xe ̣t qua đầ u tôi.


<Bồ nghe gı̀ không?> Tobias hỏi.
<Còn phải hỏi,> tôi nói. <Cái gı̀ vâ ̣y ta?>
<Mı̀nh biế t đâu đấ y.>
Theo bản năng, tôi gươṇ g khỏi đà lao xuố ng, căng từng cơ bắ p của
đôi cánh đang cố xòe ra, và cảm nhâ ̣n đươc̣ sự va đâ ̣p của luồ ng gió đang
cưỡng la ̣i. Y như lúc mở dù vâ ̣y.
Cả bo ̣n làm theo tôi. Chúng tôi vẫn còn ở đô ̣ cao cả ngàn mét nhưng
đã gầ n mă ̣t đấ t hơn trước nhiề u.
Chı́iiı́ı́ı́ı́iuu!

Tôi cảm thấ y cái gı̀ đó sơṭ qua túm lông đuôi của mı̀nh.
<Nè, dưới kia có người đang nhắ m bắ n tu ̣i mı̀nh!> tôi la lên.
<Mı̀nh thấ y chúng rồ i,> Cassie đáp. Nhỏ và Marco đã bắ t kip̣ bo ̣n tôi.
Cả hai đề u biế n thành ó biể n. Khó mà phân biê ̣t đươc̣ hai đứa nó bởi vı̀
ba ̣n thâ ̣t sự không thể biế t câu nói thầ m trong óc từ đâu truyề n tới. <Có hai
gã trong rừng kı̀a. Chúng có mô ̣t khẩ u súng>
<Thâ ̣t không thể tin nổ i!> tôi thâ ̣t sự phát khùng. <Tớ là đa ̣i bàng đầ u
tro ̣c - mô ̣t giố ng có nguy cơ tuyê ̣t chủng! Bo ̣n khố n kiế p đó mắ c chứng gı̀
vâ ̣y hả?>
<Hắ n la ̣i chuẩ n bi ̣ bắ n nữa đó,> Marco thông báo. <Tớ thấ y hắ n đang
nhắ m kı̀a!>
<Hễ súng nháng lửa là ngoă ̣t phải liề n nha!> tôi la lên.
Mô ̣t con đa ̣i bàng hoă ̣c diề u hâu hay chim ưng thông thường chắ c
không tı́nh đươc̣ như thế . Nhưng chúng tôi còn có trı́ khôn của loài người
nữa mà. Đôi khi để cho con vâ ̣t nắ m quyề n kiể m soát, nhưng cuñ g có lúc
phải để trı́ khôn cao cấ p của con người vào cuô ̣c chứ.
<Kı̀a! Chúng nổ súng kı̀a!> anh Jake la lên.
Ngay lâ ̣p tức, tôi ngoă ̣t sang phải. Viên đa ̣n xé gió sát bên ca ̣nh nhưng
tôi không hề hấ n gı̀.
<Bồ biế t sao hông? Mı̀nh nghı ̃ là mı̀nh không ưa nổ i mấ y thằ ng đó.>
Tobias nói.
Tobias có những lý do đă ̣c biê ̣t để không ưa bấ t cứ kẻ nào bắ n vào
mô ̣t con chim.
<Tớ cuñ g vâ ̣y,> tôi tán thành. <Tớ có mô ̣t ý này.>
Tôi giải thı́ch ý mı̀nh và thế là năm đứa chúng tôi bay ra ngoài tầ m
bắ n của bo ̣n có súng. Khi thấ y đã đủ xa, chúng tôi lao xuố ng rõ sâu, xuố ng,
xuố ng, le ̣ hơn, le ̣ hơn nữa về phı́a rừng cây.
Tôi đã nghı ̃ rằ ng mı̀nh chı̉ sơ ̣ phát khiế p khi lao từ trên cây xuố ng.
Giờ thı̀ tôi đang lao xuố ng từ mô ̣t tầ m thấ p hơn, nhắ m thẳ ng hướng rừng
cây. Hóa ra đây la ̣i là mô ̣t tầ m haĩ hùng hoàn toàn mới. Với đôi mắ t đa ̣i
bàng, tôi có thể thấ y đươc̣ cả lớp vỏ cây, cả những con kiế n bò trên vỏ cây
nữa. Y như thể những cái cây ở ngay trước muĩ chúng tôi.
Tôi hy vo ̣ng con đa ̣i bàng biế t đươc̣ lúc nào thı̀ phải ngưng lao xuố ng.
Bởi nế u tôi đâm sầ m vào mô ̣t trong những cái cây kia với tố c đô ̣ mô ̣t trăm
kilomet giờ thı̀ tôi sẽ nát nhừ như món thiṭ hô ̣p Spam.
Thế rồ i, đúng vào tı́ch tắ c quyế t đinh
̣ giố ng như mô ̣t phi đô ̣i phản lực
cơ chiế n đấ u laõ luyê ̣n, chúng tôi xòe cánh và đâm vào rừng cây.
Không thể tin nổ i!
<A haaaaa!> tôi nghe Marco hét lên. <Tớ không biế t là thú vi ̣ hay
điên rồ đây!>
Y như mô ̣t cơn ác mô ̣ng trong video game. Vẫn giữ tố c đô ̣ nhanh gầ n
như khi lao xuố ng, giờ đây chúng tôi bay vù vù xuyên qua rừng cây le ̣ đế n
mức những thân cây chı̉ còn là mô ̣t đám mờ mờ màu nâu khắ p xung quanh
cả bo ̣n.
Cây! Lạng trái.
Cây! Lạng phải.
Cây! Hàng chu ̣c cái lông thực hiê ̣n những hiê ̣u chı̉nh cực kỳ tinh tế .
Các cơ cánh của tôi khép dầ n góc tấ n công từng milimet mô ̣t.
Cây! Cây! Cây cây cây cây cây!
<Yaaaaaaaaaa!> Tôi hét lên, nửa vı̀ khiế p haĩ , nửa do sự kı́ch đô ̣ng
hoàn toàn không kiể m soát nổ i.
Vào, ra, bo ̣c quanh, xuyên giữa. Vùù. VÙU!
Thı̀nh lı̀nh, bo ̣n chúng kı̀a, ngay phı́a trước mă ̣t, trên mô ̣t khoảng đấ t
trố ng. Hai tên nhóc tı̀ khố n kiế p đang ngự trên thùng mô ̣t chiế c xe tải nhỏ.
Mô ̣t tên có mái tóc đuôi ngựa vàng hoe. Tên kia đô ̣i mô ̣t cái nón bóng
chày. Cách chúng cả trăm mét - như thể chúng đang ở tâ ̣n đầ u kia của mô ̣t
sân banh, vâ ̣y mà đôi mắ t đa ̣i bàng của tôi tinh đế n mức tôi có thể đế m
đươc̣ từng sơị lông mi của chúng.
Tên tóc đuôi ngựa cầ m khẩ u súng. Tên kia đang uố ng mô ̣t lon bia.
Chúng vẫn còn đang rà soát khắ p bầ u trời tı̀m kiế m chúng tôi.
Muố n gı̀ hả mấ y thằ ng khờ? Tôi nghı ̃ trong lúc bo ̣n tôi lao tới chúng.
Chúng tao không còn ở trên ấ y nữa đâu. Chúng tao đang ở ngay đây nè.
Ngay…

MẶT

Bo ̣n mi!
CHƯƠNG 2

Chúng thâ ̣m chı́ chưa kip̣ nga ̣c nhiên thı̀ bo ̣n tôi đã tấ n công.
Là đa ̣i bàng đầ u tro ̣c, tôi bự con nhấ t trong năm đứa, nên lañ h phầ n
viê ̣c nă ̣ng nhấ t.
Tôi lia bô ̣ vuố t về phı́a trước và giương rô ̣ng hế t cỡ.
“Keeeéeecccc!”

Cái mỏ diề u hâu của Tobias buô ̣t ra mô ̣t tiế ng thét đe doa ̣.
Bô ̣ vuố t của tôi cha ̣m trúng cái nòng súng và bấ u chă ̣t lấ y nó.
Tobias quào vào đầ u thằ ng tóc đuôi ngựa. Vừa đau vừa bấ t ngờ, Tóc
Đuôi Ngựa la lên và để lỏng tay súng.
“Oái!” thằ ng thứ hai kêu toáng lên.
Vùu! Tôi đã bay khỏi đó với khẩ u súng quă ̣p trong bô ̣ vuố t.
Đeo thêm tro ̣ng lươṇ g của khẩ u súng, tôi phải gắ ng gươṇ g để bay lên
cao từng chút mô ̣t…
“Con chim kia quắ p mấ t súng của mày rồ i, Chester! Còn con này
chôm lon bia của tao!”
Tôi liế c nhı̀n lên và thấ y Marco. Ít ra thı̀ tôi cuñ g nghı ̃ đó là Marco.
Bô ̣ vuố t của câ ̣u ta quắ p cái lon bia be ̣p dúm.
<Mới tı́ tuổ i đầ u mà cuñ g bày đă ̣t bia rươụ .> Marco nói gio ̣ng rấ t là
cha chú.
Tôi nghe thằ ng tóc đuôi ngựa la lố i ở bên dưới. “Không thể như vâ ̣y
đươc̣ . Mô ̣t con chim không thể nào lấ y khẩ u súng của tao như vâ ̣y đươc̣ .”
Nương theo mô ̣t làn gió nhe ̣, tôi lên cao đươc̣ bên trên ngo ̣n cây.
Nhưng quả là trầ y trâ ̣t. Hai cánh của tôi phải chố ng la ̣i lớp không khı́ chế t
lă ̣ng của rừng cây, chúng không có đươc̣ bao nhiêu lực nâng. Tôi quê ̣t phải
ngo ̣n mô ̣t cây thông cao và rồ i thoát khỏi khu rừng. Đâ ̣p cánh mô ̣t cách khó
nho ̣c vı̀ sức nă ̣ng của khẩ u súng, tôi gắ ng sức bay về phı́a baĩ biể n, bên
trên những vách đá thấ p ở sát ngay mép nước.
Ở đằ ng ấ y, ơn Trời, có các luồ ng khı́ nóng. Chúng nâng tôi lên, lên
maĩ và ra xa trên mă ̣t nước. Tôi thả lòng, mă ̣c cho ngo ̣n gió ấ m đưa mı̀nh
lên cao.
Ra đế n đa ̣i dương, xa bờ khoảng mô ̣t dă ̣m thı̀ tôi buông rơi khẩ u súng.
Tôi cho rằ ng bấ t cứ mô ̣t thằ ng ngố c nào đã bắ n vào mô ̣t con đa ̣i bàng đầ u
tro ̣c thı̀ chẳ ng nên có súng làm gı̀. Marco đã thả cái lon bia mô ̣t cách chı́nh
xác đế n bàng hoàng vào mô ̣t thùng rác. Trông câ ̣u ta hớn hở như thể vừa
mới ném đươc̣ trái bóng quyế t đinh ̣ trong giải vô đich ̣ bóng rổ quố c gia
vâ ̣y.
<Gầ n hai tiế ng rồ i đấ y,” Cassie cảnh báo khi chúng tôi lười biế ng
buông mı̀nh lươṇ trở la ̣i bờ.
Hai tiế ng là hế t thời gian cho phép. Nế u ba ̣n mang lố t thú quá hai
tiế ng, ba ̣n sẽ không thoát ra đươc̣ nữa.
Maĩ maĩ không thoát ra đươc̣ .
Không xa baĩ biể n có mô ̣t ngôi nhà thờ cũ nát không còn ai lui tới. Ở
đó có mô ̣t tháp chuông, mă ̣c dù quả chuông thı̀ đã đi đằ ng nào rồ i. Chúng
tôi bay tới đó. Đó cuñ g là nơi chúng tôi đã khởi hành. Quầ n áo giày dép
của chúng tôi vẫn còn chấ t đố ng ở đó.
Bố n đôi giày cho năm đứa.
Cassie vẫn trong lố t ó biể n, ngó xuố ng cái đồ ng hồ của nó nằ m trên
sàn. <Tuyê ̣t. Mô ̣t tiế ng rưỡi. Tu ̣i mı̀nh nên ráng làm sao đừng bao giờ biế n
hı̀nh quá mô ̣t tiế ng rưỡi.>

Chúng tôi bắ t đầ u hoàn hı̀nh.


Khi biế n hı̀nh thı̀ phải tâ ̣p trung. Biế n từ người sang thú thı̀ mê ̣t hơn,
ba ̣n phải thực sự tâ ̣p trung. Còn trở la ̣i làm người thı̀ dễ hơn.
Tôi tâ ̣p trung vào cái bản thể người của mı̀nh. Tôi vẽ ra trong đầ u bức
hoa ̣ về chı́nh mı̀nh - cao, mảnh dẻ, với mái tóc vàng chấ m ngang vai. Tôi
đă ̣c biê ̣t tâ ̣p trung vào mái tóc, vı̀ tôi không ưng lầ n cắ t tóc mới rồ i. Phầ n
đuôi tóc bi ̣so le. Thâ ̣t ra cuñ g chẳ ng sao. Tôi chı̉ ước mı̀nh có thể thay đổ i
gı̀ đó ở mái tóc lúc biế n hı̀nh thôi.
Tiế c thay biế n hı̀nh la ̣i không có tác du ̣ng kiể u ấ y.
Sự biế n đổ i trở nên mau le ̣. Những chiế c lông phủ trên mı̀nh tôi bắ t
đầ u tan ra. Chúng đồ ng loa ̣t chảy ra y như sáp bi ̣ đun nóng vâ ̣y. Khi da tôi
hiê ̣n trở la ̣i từng chỗ, có lẽ nó còn mang vế t lông chim trong vài tı́ch tắ c.
Cái mỏ màu vàng của tôi tu ̣t vào trong miê ̣ng để trở thành hai hàm
răng trắ ng. Chỗ ấ y ngứa ran lên làm cho tôi mấ y lầ n muố n nghiế n răng ken
két.
Hai môi tôi mo ̣c ra xung quanh hàm răng. Hai con mắ t từ màu vàng
kim nha ̣t trở la ̣i màu xanh lơ của nó lúc bı̀nh thường. Chân tôi mo ̣c dài ra
rấ t le ̣, từ mô ̣t tấ c trở về kı́ch thước bı̀nh thường.
Tôi chăm chú nhı̀n anh Jake và thấ y những điề u tương tự đang xảy ra
với anh ấ y. Phải nói rằ ng xem mô ̣t ai đó biế n hı̀nh thı̀ chẳ ng thấ y đe ̣p đẽ gı̀
cả. Nế u ba ̣n không biế t rằ ng viê ̣c ấ y sắ p đươc̣ hoàn tấ t suôn sẻ ngay sau đó
thı̀ đảm bảo đêm nằ m ngủ ba ̣n sẽ thét lên vı̀ những cơn ác mô ̣ng.
Khi Cassie biế n hı̀nh, nó bao giờ cuñ g làm mô ̣t cách rấ t là nghê ̣ thuâ ̣t.
Như lúc biế n thành ngựa chẳ ng ha ̣n, nó biế t cách làm để nhı̀n không thấ y
gớm ghiế c lắ m - nó có tài năng bẩ m sinh về biế n hı̀nh, nế u như trên đời có
cái go ̣i là tài năng ấ y.
Những đứa khác trong bo ̣n thı̀ cứ để mă ̣c cho mo ̣i sự ra sao thı̀ ra. Mà
như vâ ̣y thı̀ kế t quả có thể khiế n ta bố i rố i.
Tôi tı̀nh cờ ngó qua Marco lúc hai cẳ ng chân con trai đầ y lông lá của
câ ̣u ra mo ̣c ra từ cái mı̀nh chim nhỏ xı́u, tôi liề n ré lên: “Eo ơi! Ghê quá!”
“È , ằ ng ấ y uñ g ẳ ng ơn gı̀ đâu, Rachel!” Trong lúc câ ̣u ta nói, cái
miê ̣ng vẫn đang biế n hı̀nh. Vâ ̣y nên những tiế ng đầ u lúng ba lúng búng còn
những tiế ng sau mới trở la ̣i bı̀nh thường. Tôi nghı ̃ là câ ̣u ta muố n nói: “Nè,
đằ ng ấ y cuñ g chẳ ng hơn gı̀ đâu, Rachel.” Có thể câ ̣u ta nói đúng. Tôi lấ y
làm vui mừng vı̀ mı̀nh đã không đem theo mô ̣t cái gương soi.
Cái lưỡi của tôi dày lên trong miê ̣ng. Ánh mắ t mờ đi. Trı́ óc đa ̣i bàng
tan biế n, trong đầ u tôi chı̉ còn la ̣i mı̀nh tôi. Hai cánh bay trở thành hai cánh
tay. Những chiế c vuố t trở thành các móng chân. Hai cái cẳ ng đa ̣i bàng màu
vàng đầ y vảy trở thành hai chân của chı́nh tôi, chı̉ có điề u thoa ̣t tiên thı̀
chúng vẫn còn đầ y vảy.
“Cẳ ng gà trông đe ̣p đấ y nhı̉, “ Marco trêu. “Liê ̣u có giòn quá không
đấ y?”
Tôi bâ ̣t cười. “Câ ̣u chưa đủ tư cách để nói thế đâu, Marco.” Tôi chı̉
tay xuố ng sàn. Nhı̀n kı̀a, hai cẳ ng chân của câ ̣u ta đã thành hı̀nh, nhưng vẫn
còn bô ̣ vuố t to đùng của ó biể n thay vı̀ là bàn chân.
Khi lớp da của tôi xuấ t hiê ̣n thı̀ trang phu ̣c cuñ g đồ ng thời hiê ̣n ra.
May mắ n là sau vài lầ n thử biế n hı̀nh, chúng tôi đã ho ̣c đươc̣ cách làm biế n
đổ i luôn mô ̣t bô ̣ trang phu ̣c thâ ̣t go ̣n gàng. Thường thı̀ đó chı̉ là bô ̣ đồ thể
thao bó sát mı̀nh hoă ̣c đồ niṭ để chúng tôi không đế n nỗi chế t vı̀ ngươṇ g khi
hoàn hı̀nh trước mă ̣t nhau.

Tôi kiể m tra các ba ̣n mı̀nh. Ho ̣ hầ u như đã trở la ̣i bı̀nh thường, chı̉ còn
vài dấ u hiê ̣u chứng tỏ trước đó mô ̣t phút ho ̣ từng là chim.
Anh Jake khá bự con, trông khỏe khoắ n, với mái tóc vàng, mắ t đen và
nghiêm trang - mă ̣c dù lúc này thı̀ mắ t anh ấ y đang sáng lên vı̀ khoái chı́.
Đôi khi viê ̣c trở thành mô ̣t con vâ ̣t chı̉ làm cho ba ̣n hoàn toàn thấ t vo ̣ng. Có
mô ̣t lầ n anh Jake biế n thành thằ n lằ n, và đế n giờ anh ấ y vẫn không sao
thoát khỏi nỗi ám ảnh vı̀ đã xơi tái cả mô ̣t con nhê ̣n còn số ng. Nhưng tôi
đoán là anh ấ y rấ t khoái làm chim ưng, bởi vı̀ anh ấ y cứ nói hoài rằ ng viê ̣c
ấ y mới vı ̃ đa ̣i làm sao.
“Đúng là tuyê ̣t cú mèo!” anh Jake nói. “Như bây giờ nè, khi trở la ̣i
thành người, tớ cứ cảm thấ y như mı̀nh bi ̣ khuyế t tâ ̣t hay gı̀ đó. Tớ cảm thấ y
như mı̀nh bi ̣dı́nh chă ̣t xuố ng đấ t vâ ̣y.”
“Và mù nữa chứ,” Cassie tán đồ ng. “Mắ t người quá kém, làm sao nhı̀n
thấ y đươc̣ những thứ ở đằ ng xa.”
Cassie cười toe toét và dang rô ̣ng đôi cánh chim. Nó đã tı̀m cách giữ
la ̣i đôi cánh cho đế n tâ ̣n phút chót. Bây giờ trông nó giố ng thiên thầ n kı̀ la ̣.
La ̣ mô ̣t cái là trông như thế la ̣i hơp̣ với nó. Đôi cánh ó biể n màu xám pha
trắ ng dài mô ̣t mét rưỡi trông xiṇ không chiụ đươc̣ .
“Bồ nghı ̃ là bồ vẫn bay đươc̣ chứ?” anh Jake hỏi Cassie. Trông anh
ấ y có vẻ sững sờ.
Cassie bâ ̣t cười: “Không đâu, Jake. Cái thân thể này nă ̣ng tới 40kg,
mà că ̣p cánh này đâu có đươc̣ ta ̣o ra để chở mô ̣t tro ̣ng lươṇ g cỡ ấ y.”
Nó biế n hai cánh chim thành hai cánh tay trong khoảng ba giây và
cười sung sướng.
Marco lắ c đầ u. “Tuyê ̣t. Khi tu ̣i này biế n hı̀nh trông cứ như là mấ y sản
phẩ m thử nghiê ̣m biế n đổ i gien điên rồ , còn Cassie la ̣i giố ng y mô ̣t thiên
thầ n.”
Cassie và tôi là chỗ ba ̣n bè thân thiế t từ lâu, mă ̣c dù nhı̀n bề ngoài thı̀
chẳ ng ai ngờ chúng tôi có thể chơi chung với nhau. Cassie thı̀ cực kỳ tùy
hứng. Nhỏ chẳ ng thèm để ý đế n quầ n áo hay mố t miế c gı̀ cả. Tôi thề là nhỏ
có thể đánh nguyên mô ̣t bô ̣ đồ bảo hô ̣ lao đô ̣ng mà đi dự tiê ̣c cưới nế u như
không có ai ngăn cản.
Cassie số ng ở mô ̣t trang tra ̣i, cả nhà nhỏ gắ n bó với loài vâ ̣t. Ba nhỏ
biế n kho thóc nhà mı̀nh thành Dưỡng đường Hồ i sức Thú hoang, đó là mô ̣t
kiể u bê ̣nh viê ̣n chuyên chữa tri ̣ cho các con vâ ̣t bi ̣ thương. Lúc nào ở đó
cuñ g đầ y nhóc chim chóc, chồ n hôi, thú có túi và chó sói, tấ t tầ n tâ ̣t các
loa ̣i thú mà ba ̣n có thể nghı ̃ đế n.
Me ̣ của Cassie cuñ g là bác sı ̃ thú y. Cô ấ y làm viê ̣c ở khu Lâm Viên,
mô ̣t công viên nuôi thú và giải trı́ khổ ng lồ . Có thể vı̀ vâ ̣y mà khi sinh ra
Cassie đã có cái bản năng hiể u đươc̣ muông thú. Song tôi chı̉ biế t mô ̣t điề u
là bao giờ Cassie cuñ g biế n hı̀nh xong xuôi hoàn toàn trong khi cả bo ̣n
chúng tôi vẫn còn như những con quái vâ ̣t gớm ghiế c nửa người nửa thú.
Còn về phầ n tôi, thı̀ đấ y, chẳ ng phải vı̀ mı̀nh là Hoa Hâ ̣u Thời Trang
hay gı̀ gı̀ hế t, nhưng tôi rấ t thı́ch ăn mă ̣c đe ̣p. Tôi đoán rằ ng điề u ấ y, cô ̣ng
với vẻ ngoài của tôi, làm cho nhiề u người coi tôi là điê ̣u bô ̣ hay đa ̣i loa ̣i là
thế . Người ta cho là tôi xinh đe ̣p. Nhưng ba ̣n biế t không, đố i với tôi điề u
ấ y chı̉ là mô ̣t tai na ̣n. Bề ngoài đâu phải là cái quan tro ̣ng. Đáng kể là cái
ba ̣n có trong đầ u kia, và đó mới chı́nh là cái mà tôi quan tâm.
Tấ t nhiên đó cuñ g là lıñ h vực mà giữa Cassie và tôi có mô ̣t chút khác
biê ̣t. Tôi đoán chắ c là nhỏ sẽ nói: “Không, cái ở trong lòng ba ̣n mới là
đáng kể .” Nhỏ là mô ̣t nhà hòa giải trời sinh. Cứ có chuyê ̣n caĩ co ̣ trong nô ̣i
bô ̣ nhóm, mà thường là do tôi và Marco gây ra, thı̀ Cassie luôn là người
làm cho chúng tôi diụ đi.
“Riêng tớ là thấ y vui sướng khi trở la ̣i thân thể thường ngày của mı̀nh”
Marco nói.
“Bay lươṇ thı̀ hay đấ y, nhưng có khả năng nhı̀n thâ ̣t rõ thı̀ chẳ ng thú
lắ m đâu.”
“Vı̀ sao chứ?” anh Jake hỏi.
“Thı̀ đấ y, Jake, đã bao nhiêu lầ n câ ̣u đi vòng vòng trong khu thương
xá hoă ̣c đâu đó, và câ ̣u nhı̀n thấ y mô ̣t cô nàng ngó xa xa thı̀ có vẻ đươc̣
lắ m, nhưng đế n lúc la ̣i gầ n hóa ra nàng ấ y gầ y trơ xương. Ý tớ muố n nói,
nế u như lúc nào câ ̣u cuñ g nhı̀n thấ y mo ̣i vâ ̣t rõ mồ n mô ̣t thı̀…”
“Câ ̣u nói gı̀ vâ ̣y hả?” tôi ngắ t ngang. “Mı̀nh không nghe lầ m đấ y chứ?”
“Tớ đâu có ý phân biê ̣t nam nữ” Marco chố ng chế . “Cả hai giới đề u
thế cả. Nhı̀n xem, trông xa xa tớ chả cao hơn thực là gı̀.” Marco hơi tự ti
về chiề u cao. Câ ̣u ta có mái tóc nâu dài, nước da ngăm và phầ n lớn bo ̣n
con gái cho rằ ng câ ̣u ta rấ t bảnh trai, thế nhưng câ ̣u ta vẫn phiề n lòng vı̀ lẽ
mı̀nh nhỏ con.
“Vấ n đề của câ ̣u không phải ở chỗ người ta nhı̀n thấ y câ ̣u quá rõ,” tôi
nói. “Mà là người ta nghe quá rõ câ ̣u nói gı̀. Trông thı̀ có vẻ là mô ̣t anh
chàng thông minh đấ y, nhưng khi câ ̣u mở miê ̣ng thı̀…”
Marco chı̉ toe toét cười. Câ ̣u ta sinh ra là để phá phách mo ̣i người
mà. Thâ ̣t ra thı̀ câ ̣u ta rấ t thông minh và trong thâm sâu là người có bản
chấ t tố t. Chı̉ có điề u câ ̣u chàng có tâ ̣t khoái trêu cho ̣c mo ̣i người.
Marco chơi rấ t thân với anh Jake. Trong khi anh Jake nghiêm túc và
sâu sắ c, luôn cố gắ ng làm những điề u đúng đắ n, thı̀ Marco la ̣i hay châm
cho ̣c và tı́nh khı́ thấ t thường, câ ̣u ta cuñ g là kẻ chuyên tri ̣ bàn ra trong hô ̣i
Animorphs. Marco vẫn cho rằ ng cả bo ̣n nên từ bỏ cuô ̣c chiế n đấ u chố ng
la ̣i bo ̣n Yeerk và ráng làm sao để số ng sót, nhưng ba ̣n chẳ ng bao giờ biế t
đươc̣ câ ̣u ta có thực tı̀nh tin như vâ ̣y không, hay là miê ̣ng nói mô ̣t đằ ng mà
bu ̣ng nghı ̃ mô ̣t nẻo.
“Thôi, tu ̣i mı̀nh ra khỏi chỗ này đi,” anh Jake đề nghi.̣ “Tớ còn phải
làm bài tâ ̣p ở nhà nữa.”
“Tớ cuñ g vâ ̣y” tôi nói. “Tớ có giờ thể du ̣c chiề u nay mà chưa chuẩ n
bi ̣gı̀ hế t.”
Cassie thở dài. “Chán chế t đi đươc̣ . Nào là bài tâ ̣p ở nhà, nào là
những viê ̣c linh tinh, tấ t cả kéo đế n ùn ùn ngay khi mı̀nh vừa trở la ̣i kiế p
người buồ n tẻ.”
Vừa nói dứt lời, Cassie lâ ̣p tức cảm thấ y hố i. Nó liế c nhı̀n Tobias
mô ̣t cách ân hâ ̣n.
Coi kı̀a, cả bo ̣n đã hoàn hı̀nh trở la ̣i, riêng Tobias thı̀ không. Câ ̣u ấ y
vẫn là mô ̣t chú diề u hâu. Tobias vố n có mái tóc vàng ngang ngươc̣ và đôi
mắ t có vẻ như khiêu khı́ch nhưng liề n sau đấ y la ̣i trở nên diụ dàng và đầ y
hy vo ̣ng.
Tobias đã bi ̣ ke ̣t trong lúc tı̀m cách thoát ra khỏi cơn ác mô ̣ng kinh
hoàng ở vuñ g Yeerk. Câ ̣y ấ y đã mang cái lố t kia quá hai tiế ng đồ ng hồ .
Tấ t cả chúng tôi đã trở la ̣i hı̀nh da ̣ng người, nhưng Tobias vẫn là mô ̣t
chú diề u hâu.
Câ ̣u ấ y sẽ maĩ maĩ là diề u hâu.
CHƯƠNG 3

Cả bo ̣n đi cùng nhau gầ n hế t con đường trở về nhà, đứa nào cuñ g cảm
thấ y rã rời. Bay trên trời cuñ g mê ̣t lắ m chứ. Và viê ̣c biế n hı̀nh bao giờ cuñ g
làm ba ̣n mấ t nhiề u sức lực.
Tobias bay cao phı́a trên đầ u chúng tôi. Câ ̣u ấ y không thâ ̣t sự tham gia
trò chuyê ̣n. Với câ ̣u ấ y chuyê ̣n trò là mô ̣t viê ̣c rấ t vấ t vả. Này nhé, câ ̣u ấ y
có thể nói trong óc với chúng tôi và chúng tôi nghe đươc̣ , nhưng khi mang
hı̀nh da ̣ng người thı̀ chúng tôi chı̉ có thể nói chuyê ̣n theo cách thông thường.
Câ ̣u ấ y chı̉ nghe đươc̣ chúng tôi nói mô ̣t khi câ ̣u ấ y ở rấ t gầ n, mà làm sao
có thể vừa ở gầ n vừa bay đươc̣ cơ chứ.
“Viê ̣c biế n hı̀nh này thâ ̣t là tuyê ̣t nế u như có chẳ ng liên quan gı̀ đế n
bo ̣n Yeerk.” Marco đang thao thao. “Ý tớ là, nế u đây chı̉ là chuyê ̣n bı̀nh
thường thı̀ tu ̣i mı̀nh tha hồ mà sử du ̣ng những năng lực ấ y.”
“Để làm gı̀? Chố ng tô ̣i pha ̣m á?” anh Jake hỏi.
Marco nhı̀n anh ấ y với vẻ vừa thương ha ̣i vừa khôi hài. “Chố ng tô ̣i
pha ̣m? Câ ̣u là ai chứ, Người Nhê ̣n chắ c? Tớ đang nói về viê ̣c kinh doanh
biể u diễn, hiể u chưa?
Điê ̣n ảnh! Truyề n hı̀nh! Tớ có thể tiế p tu ̣c chương trı̀nh Letterman. Tớ
có thể tự mı̀nh làm cả mô ̣t kỳ truyề n hı̀nh: Những Mánh lới ngu ngố c của
loài vâ ̣t.”
“Câ ̣u nói chı́ ly,́ ” tôi vừa nói vừa nháy mắ t cho câ ̣u ta biế t là mı̀nh
đang đùa, “câ ̣u đã viế t ra mô ̣t đoa ̣n kich ̣ ngu ngố c rồ i đấ y”
“Tu ̣i mı̀nh sẽ nổ i tiế ng trong các bô ̣ phim kinh di,”̣ Cassie hào hứng.
“Còn làm diễn viên đóng thế thı̀ sao nhı̉?” anh Jake gơị y.́ “Đứa nào
đó trong tu ̣i mı̀nh sẽ nhảy từ trên tòa nhà cao nhấ t xuố ng, nhảy thâ ̣t ấ y. Chı̉
cầ n lúc đang rớt thı̀ mı̀nh biế n thành chim và bay đi”
“Giờ thı̀ tớ thực sự phát điên lên với bo ̣n Yeerk rồ i đó,” Marco nói.
“Chúng nó cản trở cái nghề kinh doanh biể u diễn của tớ. Tớ có thể trở
thành triê ̣u phú. Tớ có thể trao đổ i những bức thư thú vi ̣ với Dave. Và vây
quanh tớ là những siêu người mẫu xinh đe ̣p của Hollywood.”
“À há,” tôi vừa nói vừa nháy mắ t với Cassie. “Có nhiề u phu ̣ nữ yêu
thú vâ ̣t. Nhưng sớm muô ̣n gı̀ thı̀ câ ̣u cuñ g phải hoàn hı̀nh thôi, Marco a ̣. Lúc
ấ y thı̀, bùm, ho ̣ sẽ bỏ đi ráo tro ̣i.”
Chúng tôi đi do ̣c theo đa ̣i lô ̣ cha ̣y sát bên công trường xây dựng. Đó
là mô ̣t khu đấ t rấ t rô ̣ng có những tòa nhà đang xây cấ t dở dang, những máy
xúc rı̉ sét và cầ n tru ̣c, máy đào đấ t rải rác khắ p nơi. Tôi đoán chừng thoa ̣t
đầ u người ta đinh ̣ xây dựng mô ̣t trung tâm mua bán ở đây nhưng rồ i vı̀ mô ̣t
lý do gı̀ đó mà ho ̣ đã bỏ dở giữa chừng.
Chúng tôi không đi tắ t qua công trường như hồ i trước chúng tôi vẫn
làm. Thı̀ đó, chı́nh ta ̣i công trường xây dựng này chúng tôi đã nhı̀n thấ y
chiế c chiế n đấ u cơ bi ̣ hư ha ̣i của ông hoàng Andalite đã ha ̣ cánh xuố ng đấ t.
Chı́nh ở nơi này ông hoàng Andalite đã cảnh báo chúng tôi về âm mưu của
bo ̣n Yeerk và truyề n cho chúng tôi những năng lực đă ̣c biê ̣t.
Cuñ g nơi đây, chúng tôi đã trông thấ y Visser Ba, tên đầ u lıñ h của bo ̣n
Yeerk, giế t ha ̣i ông hoàng Andalite. Visser Ba là tên Yeerk duy nhấ t có
năng lực biế n hı̀nh y như chúng tôi. Hắ n là mô ̣t tên Mươṇ xác Andalite, có
nghıã là hắ n có mô ̣t thân xác của người Andalite. Mô ̣t tên Mươṇ xác
Người là mô ̣t tên Yeerk có thân xác của con người. Mô ̣t tên Mươṇ xác
Taxxon là mô ̣t tên Yeerk có thân xác của người Taxxon. Nói thế chắ c ba ̣n
hiể u đươc̣ rồ i.
Visser Ba là tên Yeerk duy nhấ t từng chiế m đươc̣ mô ̣t thân xác người
Andalite duy nhấ t có khả năng biế n hı̀nh.
Cái đêm hôm ấ y ta ̣i công trường xây dựng, hắ n biế n thành mô ̣t sinh
vâ ̣t kı̀ di ̣ số ng trên mô ̣t hành tinh xa vời nào đó, mô ̣t quái vâ ̣t khổ ng lồ gớm
ghiế c. Và rồ i hắ n tóm lấ y ông hoàng Andalite và…
Ba ̣n biế t không? Tôi thực sự không muố n nói về chuyê ̣n đó… Ba ̣n haỹ
hỏi anh Jake ấ y.
Cả bo ̣n nı́n thinh khi đi qua sát khu công trường. Bỗng tôi để ý thấ y
Cassie ngưng bước và đứng sững la ̣i ở đằ ng sau. Tôi quay la ̣i chỗ nhỏ và
nhâ ̣n ra rằ ng nhỏ đang khóc.

“Bồ không sao chứ?” tôi hỏi.


Nó lắ c đầ u: “Không. Còn bồ ?”
Tôi thở dài. Bay vòng vòng trên trời là mô ̣t cách giải khuây kı̀ diê ̣u.
Nhưng đầ u tôi vẫn chứa đầ y những ký ức haĩ hùng. “Mı̀nh nghı ̃ là không,”
tôi thừa nhâ ̣n. “Đêm hôm qua mı̀nh có mô ̣t cơn ác mô ̣ng về vuñ g Yeerk.
Mı̀nh trở la ̣i chỗ ấ y. Ở dưới đó có mô ̣t cái hang lô ̣ thiên lớn. Và mı̀nh nghe
thấ y những tiế ng la hét khóc lóc của những người bi ̣kéo xuố ng vuñ g.”
Cassie gâ ̣t đầ u. “Bồ có biế t điề u gı̀ còn tê ̣ hơn cả những tiế ng la hét
không? Đó là cái cách những con người ấ y ngưng kêu la mô ̣t khi bo ̣n
Yeerk đã chui vào nằ m trong đầ u ho ̣. Mô ̣t khi ho ̣ đã là những kẻ Bi ̣ mươṇ
xác. Thế là câ ̣u biế t rằ ng ho ̣ đã trở thành nô lê ̣. Mấ t hế t!”
“Như anh Tom vâ ̣y.”
Cả hai chúng tôi ngoảnh đầ u la ̣i. Đó là anh Jake. Anh ấ y và Marco đã
nhı̀n thấ y chúng tôi dừng bước nên quay la ̣i.
Tom là anh của anh Jake. Anh là mô ̣t con người - Bi ̣ mươṇ xác - mô ̣t
con người bi ̣ biế n thành nô lê ̣ cho Yeerk ở trong đầ u anh ta. Chúng tôi đã
tı̀m ra vuñ g Yeerk và mò xuố ng cái điạ ngu ̣c ấ y để cứu Tom. Nhưng chúng
tôi đã thấ t ba ̣i và chı̉ có thể cha ̣y thoát thân mang theo ma ̣ng số ng của chı́nh
mı̀nh.
Cassie choàng tay qua anh Jake. “Rồ i có ngày tu ̣i mı̀nh sẽ cứu đươc̣
anh Tom,” nó nói.

Anh Jake làm cử chı̉ như muố n xoa đầ u Cassie. Tôi đoán chừng anh ấ y
bỗng thấ y bố i rố i, vı̀ anh ấ y vô ̣i vàng ru ̣t tay la ̣i. Cassie không để tâm. Nó
biế t cách bo ̣n con trai biể u lô ̣ tı̀nh cảm thực như thế nào.
Tôi nhı̀n qua khu công trường và trông thấ y Tobias đang vỗ cánh từ
trên trời bay xuố ng. Tôi không thể thấ y đươc̣ chỗ câ ̣u ấ y đâ ̣u xuố ng, vı̀
quañ g đó bi ̣ che khuấ t khỏi tầ m nhı̀n từ phı́a ngoài đường, nhưng tôi biế t
chắ c câ ̣u ấ y đang ở đâu - chı́nh là ở chỗ ông hoàng Andalite đã chế t.
Không hiể u sao, trong cái thời điể m ngắ n ngủi mà ông hoàng Andalite ở
bên chúng tôi, Tobias đã trở nên đă ̣c biê ̣t gắ n bó với ông ấ y mô ̣t cách đă ̣c
biê ̣t.
Chúng tôi la ̣i lầ m luĩ đi.
“Bo ̣n mı̀nh phải tı̀m ra mô ̣t con đường khác để tới chỗ chúng nó,” tôi
tức giâ ̣n nói. Tôi không cầ m lòng đươc̣ khi hı̀nh dung Tobias trở la ̣i cái nơi
hỗn đô ̣n đó, giữa những tòa nhà chẳ ng bao giờ xây xong để than khóc cho
ông hoàng Andalite.
“Tới chỗ bo ̣n nào?” Marco hỏi, vẻ nghi hoă ̣c.
“Bo ̣n Tây, Marco à,” tôi nói với gio ̣ng châm cho ̣c. “Thế câ ̣u tưởng là
bo ̣n nào? Bo ̣n Yeerk chứ còn ai vào đây nữa.”
“Thôi đi! Thôi đi!” Marco kêu lên. “Tu ̣i mı̀nh đã dò theo bo ̣n chúng
tới tâ ̣n vuñ g Yeerk và đươc̣ ăn mấ y cú đá vào mông. Yeerk ghi mười bàn,
còn Người thı̀ zê rô.”
“Vâ ̣y là câ ̣u cho rằ ng câ ̣u nên bỏ cuô ̣c chứ gı̀?” tôi hỏi.
“Chúng ta mới thua mô ̣t trâ ̣n,” anh Jake lên tiế ng. “Không lẽ câ ̣u từ bỏ
thể thao chı̉ vı̀ mô ̣t trâ ̣n thua?”
“Tùy trâ ̣n,” Marco nói gio ̣ng cay đắ ng. “Tùy môn thể thao.”
“Dù sao chúng ta cuñ g đâu có thua,” tôi nói. Cả bo ̣n nhı̀n tôi như thể
tôi đã phát khùng. “Này nhé,” tôi giải thı́ch, “ tớ biế t rằ ng tu ̣i mı̀nh đã
không cứu đươc̣ anh Tom, và tấ t nhiên, chưa ngăn chă ̣n đươc̣ Bo ̣n Yeerk.
Nhưng ı́t ra tu ̣i mı̀nh cuñ g đã khiế n chúng cảm thấ y sơ ̣ haĩ .”
“Phải rồ i, bo ̣n chúng sơ ̣ tu ̣i mı̀nh đế n mấ t mâ ̣t. Visser Ba có lẽ đang lo
ngay ngáy về chuyê ̣n năm đứa nhóc đế n nỗi mấ t ăn mấ t ngủ đấ y,” Marco
mı̉a mai. “Nghı ̃ kỹ đi, Visser Ba chẳ ng coi tu ̣i mı̀nh ra cái thá gı̀ đâu. Hắ n
nghı ̃ tu ̣i mı̀nh là bữa trưa của hắ n thı̀ có.”
“Nhưng hắ n đâu có biế t tu ̣i mı̀nh là ai hay là cái giố ng gı̀,” tôi lưu y.́
“Lũ Yeerk ấ y tin rằ ng tu ̣i mı̀nh là các chiế n binh Andalite vı̀ chúng biế t tu ̣i
mı̀nh có khả năng biế n hı̀nh. Chúng còn biế t rằ ng tu ̣i mı̀nh đã tı̀m ra vuñ g
Yeerk, đã xâm nhâ ̣p vào đó, và tiêu diê ̣t đươc̣ vài tên Taxxon với Hork-
Bajir. Không lẽ những chuyê ̣n đó không làm chúng lo lắ ng chút nào sao?”
Anh Jake gâ ̣t đầ u. “Rachel nói đúng, nhưng dù có như vâ ̣y tớ cuñ g
không nghı ̃ rằ ng chúng ta nên thử tı̀m cách trở la ̣i vuñ g Yeerk. Với la ̣i…
cái cửa đã biế n mấ t tiêu rồ i.”
Cả bo ̣n dừng bước và nhı̀n xói vào anh ấ y.
Anh Jake nhún vai. “Coi kı̀a, tớ chı̉ muố n xem xem cái cửa còn hoa ̣t
đô ̣ng không, đươc̣ chứ hả? Chı̉ phòng hờ thôi. Nhưng nó đã không còn ở
đấ y nữa.”
Cái cửa dẫn xuố ng vuñ g Yeerk đươc̣ giấ u kı́n trong phòng lao công
của trường chúng tôi. Rải rác khắ p thành phố có chừng mô ̣t tá cửa dẫn
xuố ng vuñ g Yeerk dưới lòng đấ t, nhưng đó là cái cửa đô ̣c nhấ t mà chúng
tôi biế t.
“Vâ ̣y thı̀ tu ̣i mı̀nh phải tı̀m mô ̣t lố i khác để tới chỗ bo ̣n chúng,” tôi nói.
“Tu ̣i mı̀nh có thể la ̣i bám theo gót anh Tom, khi thằ ng Yeerk mươṇ xác anh
ấ y đế n lúc phải trở về vuñ g Yeerk.” Cứ ba ngày mô ̣t lầ n bo ̣n Yeerk phải về
vuñ g. Chúng chui ra khỏi đầ u xác mươṇ để hấ p thu ̣ tia Kandrona.
“Không. Chúng ta haỹ ga ̣t anh Tom ra khỏi chuyê ̣n này,” anh Jake quả
quyế t nói. “Nế u ta làm cho anh ấ y bi ̣ để y,́ bo ̣n Yeerk có thể kế t luâ ̣n ảnh là
đầ u mố i gây rắ c rố i cho chúng, và chúng có thể giế t ảnh.”
Marco ban cho tôi mô ̣t cái nhı̀n gay gắ t. “Đó là viê ̣c mà câ ̣u muố n làm
tiế p đó sao? Đem liề u ma ̣ng số ng của tu ̣i mı̀nh và ma ̣ng số ng của tấ t cả
những người mà tu ̣i mı̀nh quen biế t sao? Vı̀ cái gı̀ kia chứ?”
“Vı̀ tự do,” Cassie nói mô ̣t cách giản di.̣
Marco không đáp la ̣i đươc̣ câu nào.
“Vẫn còn laõ Chapman đấ y thôi,” anh Jake nói.
Chapman là ông thầ y hiê ̣u phó của trường chúng tôi. Ổng còn là mô ̣t
trong những tên Mươṇ xác Người có vai trò quan tro ̣ng bâ ̣c nhấ t. Ổng điề u
hành câu la ̣c bô ̣ Chia Sẻ, cái câu la ̣c bô ̣ giúp tuyể n mô ̣ những đứa nhóc cả
tin để biế n chúng thành cái xác mươṇ cho bo ̣n Yeerk.
“Nế u như có cách nào giúp chúng ta tiế p câ ̣n laõ Chapman thı… ̀ ” anh
Jake bỏ lửng câu nói. Anh ấ y tránh không nhı̀n tôi. Nhưng tôi biế t anh ấ y
muố n nói gı̀. Rõ ràng naỹ giờ anh ấ y đang nghı ̃ về chuyê ̣n này.
“Melissa phải không?” tôi hỏi.
Anh Jake gâ ̣t đầ u. “Có thể là như vâ ̣y?”
Xem nào, Melissa Chapman, là mô ̣t trong những đứa ba ̣n thân nhấ t
của tôi. Hay ı́t ra thı̀ cuñ g đã từng là như thế . Vâ ̣y mà mấ y tháng la ̣i đây,
nhỏ cư xử với tôi rấ t kỳ quă ̣c. Giố ng như chẳ ng quan tâm gı̀ đế n tôi nữa.
Hai đứa chúng tôi cùng ho ̣c môn thể du ̣c với nhau. Đúng ra thı̀ chúng tôi có
chung giờ ho ̣c ta ̣i phòng tâ ̣p. Ba ̣n biế t đấ y - có những cái người ta vẫn làm
chung với nhau.
“Mı̀nh không muố n sử du ̣ng ba ̣n bè kiể u ấ y,” tôi nói.
“Ồ, thı̀nh lı̀nh nàng Rachel hùng ma ̣nh la ̣i lẩ n tránh nè,” Marco quang
quác. “Câ ̣u không muố n sử du ̣ng ba ̣n bè mı̀nh kia đấ y! Thế mà câ ̣u đã gầ n
như sẵn sàng đem thı́ ma ̣ng số ng của tớ.”
“Hẳ n rồ i, Marco, nhưng ai bảo rằ ng câ ̣u là ba ̣n của tớ hả?”
“Ngô ̣ thâ ̣t đó nha,” Marco nói. Nhưng cùng lúc ấ y câ ̣u ta có vẻ hơi bi ̣
tổ n thương.
“Đùa tı́ mà, Marco,” tôi nói. “Chı̉ là đùa thôi. Tấ t nhiên câ ̣u là ba ̣n
của tớ. Nhưng câ ̣u là mô ̣t Animorph mà. Còn Melissa chı̉ là mô ̣t kẻ ngoài
cuô ̣c vô tô ̣i.”

“Ước gı̀ mı̀nh chưa từng nghı ̃ ra cái tên quái quı̉ đó,” Marco thố t lên.
“Animorph. Cho tớ xả hơi mô ̣t chút có đươc̣ không.”
“Rachel à, ba của Melissa là mô ̣t trong những tên Mươṇ xác chủ
chố t,” anh Jake nhe ̣ nhàng nói với tôi, coi như không có Marco. “Muố n hay
không thı̀ nhỏ cuñ g đã bi ̣mắ c vào chuyê ̣n này rồ i.”
Tôi cảm thấ y miê ̣ng mı̀nh đắ ng nghét. Anh Jake có ly,́ dı ̃ nhiên rồ i.
Theo đúng logic thı̀ Chapman là đố i tươṇ g để theo dõi. Và Melissa là con
đường tố t nhấ t để chúng tôi tiế p câ ̣n ổ ng. Hơp̣ lý lắ m chứ. Phản bô ̣i mô ̣t
người ba ̣n cũ như thế cuñ g đành.
Nhưng điề u ấ y cuñ g làm tôi cảm thấ y mı̀nh dơ dáy.
CHƯƠNG 4

Ngày hôm sau, tan trường là tôi đi ho ̣c thể du ̣c ở tru ̣ sở Hô ̣i đoàn
Thanh niên Thiên chúa giáo nằ m ngay phı́a đố i diê ̣n với khu thương xá. Ở
đó có mô ̣t bể bơi lớn trong nhà, vı̀ thế mà cả tòa nhà lúc nào cuñ g să ̣c mùi
clo. Ngoa ̣i trừ phòng tâ ̣p ta ̣ thı̀ toàn mùi mồ hôi.
Phòng tâ ̣p của lớp tôi là mô ̣t căn phòng nhỏ có sàn phủ thảm màu xanh
lơ. Ở đó có những chiế c cầ u thăng bằ ng, xà lê ̣ch, ngựa gỗ và ván bâ ̣t.
Tôi chơi khá tố t hai môn nhảy ngựa và xà lê ̣ch, còn môn cầ u thăng
bằ ng thı̀ tê ̣ lắ m. Thú thâ ̣t với các ba ̣n là môn ấ y hầ u như làm tôi khiế p haĩ .
Nó đòi hỏi sự tâ ̣p trung cao đô ̣.
Đây không phải là lớp ho ̣c thể du ̣c vào loa ̣i thực sự nghiêm chı̉nh. Tôi
muố n nói là cả lớp chúng tôi chẳ ng ai tới đây với ý đồ đi dự Thế vâ ̣n hô ̣i
Olympic. Lúc mới tâ ̣p thı̀ tôi cuñ g mơ mô ̣ng trở thành mô ̣t Shannon Miller
thứ hai đấ y. Nhưng rồ i tôi bắ t đầ u lớn. Bây giờ thı̀ tôi khá cao so với tuổ i
của mı̀nh. Mo ̣i người nhı̀n tôi và bảo: “Ồ, câ ̣u sắ p thành người mẫu rồ i
đấ y,” chẳ ng ai nói: “Ồ, câ ̣u có thể trở thành mô ̣t vâ ̣n đô ̣ng viên đấ y.”
Lớp chúng tôi hầ u hế t là những người quá cao hoă ̣c quá nă ̣ng, khó mà
là những vâ ̣n đô ̣ng viên thể du ̣c du ̣ng cu ̣ thực sự đươc̣ . Ho ̣ chı̉ tâ ̣p cố t cho
vui và khỏe. Riêng tôi đi tâ ̣p vı̀ cho rằ ng mı̀nh là mô ̣t con bé vu ̣ng về . Me ̣
tôi bảo tôi đâu có vu ̣ng về , nhưng dù sao tôi cuñ g vẫn cảm thấ y như vâ ̣y.
Với la ̣i, thâ ̣t sảng khoái khi dâ ̣m vào ván bâ ̣t và tung mı̀nh lên không
trung, nhảy qua con ngựa gỗ rồ i dı́nh cứng xuố ng sàn. Có thể là không
sướng bằ ng lúc bay trên trời, nhưng cuñ g thı́ch thú y như thế .
Lúc tôi tới thı̀ Melissa đang ở trong phòng thay đồ , nhỏ đang thay mô ̣t
bô ̣ đồ nit.̣ Nhỏ là trường hơp̣ ngoa ̣i lê ̣ trong lớp. Nhỏ trông y như mô ̣t vâ ̣n
đô ̣ng viên thứ thiê ̣t. Melissa nhỏ nhắ n và mảnh dẻ, dẫu nhỏ không hề nhiṇ
ăn như mấ y kẻ điên khùng muố n nổ i danh trong làng thể du ̣c du ̣ng cu ̣. Nhỏ
có đôi mắ t màu xám nha ̣t, mái tóc màu vàng nha ̣t và nước da tai tái. Nhỏ
trông giố ng mô ̣t nàng tiên bé xı́u trong truyê ̣n của Tolkien. Thoa ̣t trông nhỏ
có vẻ yế u ớt, nhı̀n kỹ mới thấ y trong con người ấ y là cả mô ̣t sức ma ̣nh.
Melissa mı̉m cười với tôi nhưng không đằ m thắ m lắ m, da ̣o gầ n đây
nhỏ vẫn thường như thế đố i với tôi. Như thể nhỏ đañ g trı́, hay đang nghı ̃ về
viê ̣c gı̀ đó quan tro ̣ng hơn.
“Chào Melissa,” tôi nói. “Khỏe chứ?”
“Khỏe, còn ba ̣n?”
“Ồ, vẫn thế thôi.” Dı ̃ nhiên là tôi xa ̣o. Nhưng biế t nói gı̀ cơ chứ? Ờ,
vẫn thế thôi, Melissa a ̣. Hóa thú và chiế n đấ u chố ng la ̣i bo ̣n người ngoài
hành tinh. Ba ̣n biế t đó, lúc nào cuñ g vâ ̣y cả.
Melissa chẳ ng nói thêm chuyê ̣n gı̀ khác. Nhỏ chı̉nh la ̣i bô ̣ đồ niṭ và
bắ t đầ u làm vài đô ̣ng tác duỗi chân tay. Vẫn như cu.̃ Chúng tôi nói: chào,
và không thêm gı̀ nữa. Trước đây hai đứa đã rấ t thân nhau. Nhỏ là người
ba ̣n tố t nhấ t của tôi sau Cassie.

“Melissa, mı̀nh đang nghı… ̃ sau buổ i tâ ̣p bồ có thı́ch đi với mı̀nh tới
khu thương xá không? Mı̀nh phải mua mô ̣t đôi giày vải mới.”
“Khu thương xá hả?” nhỏ hơi lắ p bắ p rồ i bỗng đỏ mă ̣t. “Bồ muố n nói
là đi shopping phải không?”
“Ừ. Bồ biế t mà… đi lòng vòng, xem các món đồ , ngắ m các anh chàng
bảnh trai và quan sát những cô nàng điê ̣u bô ̣ trong các gian hàng mỹ phẩ m
đó.”
Tôi cố nói gio ̣ng bâng quơ, như thể chẳ ng có chuyê ̣n gı̀ quan tro ̣ng.
Như trước đây thı̀ đúng là chẳ ng có gı̀ thâ ̣t. Còn bây giờ Melissa trông
giố ng như mô ̣t con thú đã sa bẫy.
Không biế t từ khi nào tôi với Melissa đã trở nên xa la ̣ với nhau đế n
thế ?

“Mı̀nh, ừm, mı̀nh mắ c bâ ̣n mô ̣t chút.” Melissa nói.


“Ồ, cuñ g không sao. Mı̀nh hiể u mà.”
Nhưng kỳ thực là tôi không hiể u. Không hiể u chút gı̀. Nhỏ dơm ̣ bỏ đi.
Tôi sắ p sửa để cho nhỏ đi, thı̀ bỗng nhớ ra. Đây đâu phải chı̉ là chuyê ̣n
mô ̣t nhỏ ba ̣n xa lánh mı̀nh, mà là về ba của nhỏ, mô ̣t trong số các đầ u lıñ h
của bo ̣n Mươṇ xác. Mô ̣t trong số những kẻ thù nguy hiể m nhấ t của chúng
tôi.
Tôi nı́u lấ y cánh tay nhỏ. “Melissa nè… Mı̀nh cảm thấ y hı̀nh như hai
đứa mı̀nh mỗi đứa đi mô ̣t đường sao đó. Bồ có cảm thấ y như vâ ̣y không?
Mà mı̀nh thı̀ nhớ bồ lắ m.”
Nhỏ nhún vai. “Đươc̣ rồ i, có lẽ lúc nào đó tu ̣i mı̀nh sẽ đi với nhau.
“Không phải là lúc nào đó, Melissa à, như vâ ̣y chı̉ là cách bồ xua
mı̀nh đi. Có chuyê ̣n gı̀ xảy ra với bồ vâ ̣y?”

“Có chuyê ̣n gı̀ với mı̀nh ư?” nhỏ lă ̣p la ̣i. Trong mô ̣t thoáng tôi thấ y
mô ̣t nỗi buồ n kỳ la ̣ phủ trên đôi mắ t của nhỏ và lan xuố ng tâ ̣n hai khóe
miê ̣ng. “Chẳ ng có gı̀ xảy ra cho mı̀nh đâu,” nhỏ nói. “Tố t nhấ t là tu ̣i mı̀nh
ra sàn tâ ̣p, không có thầ y Ellway điên tiế t lên bây giờ.”
Nhỏ giằ ng tay ra.
Tôi chı̉ còn biế t nhı̀n nhỏ bỏ đi. Tôi cảm thấ y mı̀nh thâ ̣t ngu ngố c, ngu
ngố c cực ky.̀ Có chuyê ̣n gı̀ đó đã xảy ra với Melissa, thế mà tôi chẳ ng để y.́
Nhỏ là ba ̣n của tôi, có cái gı̀ đó trong nhỏ đã thay đổ i, thế mà tôi chẳ ng
nhâ ̣n ra. Tôi chı̉ biế t đi con đường riêng của mı̀nh.
Và bây giờ tôi xử sự như với mô ̣t người quen sơ. Kỳ thực thı̀ tôi chı̉
chú ý đế n ba ̣n bè vı̀ những lý do cá nhân.
Tôi không làm sao tâ ̣p trung đươc̣ vào bài ho ̣c. Làm các đô ̣ng tác thể
du ̣c mà không tâ ̣p trung thı̀ rấ t dễ bi ̣ đau. Tôi trươṭ chân trên cầ u thăng
bằ ng, đầ u gố i vấ p mô ̣t cái đau điế ng khiế n tôi la toáng lên.
Melissa là người đầ u tiên cha ̣y ào tới. Trong vòng mười giây nhỏ la ̣i
là Melissa thuở nào. Nhưng khi tôi đứng la ̣i đươc̣ bı̀nh thường thı̀ nhỏ đã ở
tâ ̣n đầ u bên kia phòng tâ ̣p, la ̣i chı̀m đắ m trong thế giới riêng của nhỏ.
Đúng lúc ấ y mố i ngờ vực khủng khiế p trỗi dâ ̣y.
Melissa đã xử sự rấ t kỳ quă ̣c. Ba của nhỏ la ̣i là mô ̣t kẻ Bi ̣mươṇ xác.
Tôi nhı̀n nhỏ qua khoảng cách cả phòng tâ ̣p và cảm thấ y ớn la ̣nh.
Nhỏ cuñ g là mô ̣t kẻ như thế sao? Melissa, người ba ̣n lâu năm của tôi
la ̣i là mô ̣t kẻ Bi ̣mươṇ xác sao?
Sau giờ tâ ̣p tôi không đi mua đồ . Thực sự tôi chẳ ng còn thı́ch thú gı̀
chuyê ̣n mua sắ m nữa. Đôi mắ t của Melissa, cái cách nhỏ nhı̀n tôi đã làm
tôi mấ t hứng rồ i.
Tôi đã dự đinh ̣ đi thẳ ng đế n khu thương xá, rồ i khi xong viê ̣c sẽ go ̣i
điê ̣n cho me ̣ tới đón. Kế hoa ̣ch là thế . Nhưng bởi không còn muố n la cà
nơi đó nữa nên tôi la ̣i đi về nhà. Chı̉ có mô ̣t mı̀nh. Mà trời thı̀ đang tố i sầ m
la ̣i vı̀ những đám mây chở mưa kéo tới.
Thực sự là ngu ngố c và bấ t cẩ n. Nhưng có lẽ là vı̀ tôi đang mải nghı ̃
đế n những chuyê ̣n khác. Tuy vâ ̣y ı́t ra tôi cuñ g còn minh mẫn để tránh xa
khu công trường xây dựng.
Tôi đang bước đi trên lề đường do ̣c theo đa ̣i lô ̣ thı̀ chơṭ nhâ ̣n thấ y có
mô ̣t chiế c xe hơi vừa đâ ̣u la ̣i phı́a trước mı̀nh mô ̣t quañ g ngắ n. Mô ̣t anh
chàng bước ra. Trông hắ n giố ng như mô ̣t ho ̣c sinh trung ho ̣c hay thâ ̣m chı́ là
đa ̣i ho ̣c. Hắ n trông có vẻ hắ c ám.
Lẽ ra tôi phải quay la ̣i ngay và cha ̣y trở về khu thương xá. Nhưng đôi
khi tôi hành đô ̣ng theo cảm tı́nh và phải hố i hâ ̣n vı̀ mı̀nh đã làm những viê ̣c
chẳ ng khôn ngoan gı̀. Đây là mô ̣t trong những lầ n như thế .
“Ê này, bé,” hắ n nói. “Đi chơi mô ̣t chút không?”
Tôi lắ c đầ u và ôm chă ̣t cái túi đựng đồ thể du ̣c. Sao mà bấ t cẩ n đế n
ngu ngố c như thế chứ!
“Thôi, đừng làm bô ̣ nữa, cưng à,” hắ n nói. “Anh nghı ̃ cưng lên xe thı̀
tố t hơn đấ y.”

Cái cách hắ n nói nghe không giố ng mô ̣t lời mời chút nào. Mà nghe như
mô ̣t mê ̣nh lê ̣nh. Bây giờ thı̀ tôi thực sự cảm thấ y sơ ̣ haĩ .
Tôi ôm chă ̣t túi đồ khi vươṭ qua hắ n.
“Chớ có lờ anh đi như thế ,” hắ n huýt sáo.
Rồ i hắ n chu ̣p lấ y tôi nhưng hu ̣t. Tôi rảo bước. Hắ n theo sát sau lưng.
Tôi vu ̣t cha ̣y.
Hắ n cha ̣y theo.
“Này, này, ê kı̀a! Trở la ̣i đây đi.”
Tôi thâ ̣t ngu khi đã đi mô ̣t mı̀nh. Nhưng may thay, không giố ng như
phầ n lớn mo ̣i người, tôi đâu phải là không tự lo liê ̣u đươc̣ .
Trong lúc cha ̣y, tôi tâ ̣p trung vào mô ̣t điề u hoàn toàn khác. Tôi tâ ̣p
trung vào mô ̣t hı̀nh ảnh ở trong đầ u mı̀nh.
Thế rồ i tôi cảm thấ y sự biế n đổ i bắ t đầ u. Hai chân tôi dày lên. Hai
cánh tay tôi to ra, to maĩ ra. Tôi cảm thấ y đươc̣ cơ thể mı̀nh đang lớn lên.
Lớn và chắ c nich.̣ Và tôi cảm thấ y đươc̣ hai tai mı̀nh trở nên mỏng và mề m
oă ̣t.
Nhưng nế u chı̉ có vẻ ngoài ghê sơ ̣ thôi thı̀ chưa đủ. Thằ ng cha này đã
làm tôi phát điên. Tôi muố n cho hắ n sơ ̣ gầ n chế t mới thôi.
Muĩ tôi đô ̣t nhiên mo ̣c dài ra. Rồ i từ miê ̣ng tôi, giố ng như hai muĩ
giáo khổ ng lồ , hai cái ngà bắ t đầ u xuấ t hiê ̣n.
Tôi hı̀nh dung thế là đủ lắ m rồ i. Tôi ngưng tâ ̣p trung, tức là ngưng
biế n hı̀nh.
Tôi ngưng mô ̣t cách đô ̣t ngô ̣t. Thằ ng cha khố n kiế p đâm sầ m vào tôi.
Hắ n sẽ chẳ ng thı́ch đươc̣ cái điề u mà hắ n sắ p trông thấ y đâu.
CHƯƠNG 5

Tôi muố n bảo thằ ng ngố c đó haỹ cút đi. Nguyên văn lời tôi muố n nói
với hắ n là:
“Sao, mi vẫn còn muố n rủ ta đi chơi chứ?”
Nhưng trong thực tế tôi la ̣i rố ng lên: ”HhhhohhhHEEEERRRR!”
Thằ ng chả đứng sững như trời trồ ng. Hắ n chı̉ biế t trố mắ t mà nhı̀n.
Cái mà hắ n nhı̀n thấ y là tôi, tôi đang biế n hı̀nh nửa chừng thành mô ̣t
con voi Phi châu. Tôi đã có mô ̣t phầ n ba cái vòi và phầ n lớn hai cái tai
voi giố ng như hai cái qua ̣t khổ ng lồ . Chân tôi bự như gố c cây, còn tay thı̀
hê ̣t tay của Arnold Schwarzenegger, chı̉ có điề u là màu xám. Và că ̣p ngà
thòi ra khỏi miê ̣ng chừng ba tấ c. Với chủ đı́ch làm cho mo ̣i thứ quái di ̣ hế t
mức, tôi giữ la ̣i mái tóc và đôi mắ t bı̀nh thường của mı̀nh.
Thố t nhiên thằ ng chả hế t muố n quấ y rầ y tôi.
”AAAAHHHH!”
Hắ n quay ngoắ t la ̣i và ú té cha ̣y. Trong phút chố c hắ n quên béng là
hắ n có mô ̣t chiế c xe hơi. Thế rồ i hắ n cha ̣y ngươc̣ trở la ̣i và nhào vô xe qua
mô ̣t cái cửa mở.
Hắ n rồ máy cha ̣y mấ t.
Dứt khoát là hắ n vươṭ quá giới ha ̣n tố c đô ̣ cho phép trong lúc cuố ng
cuồ ng cha ̣y thoát thân.
Tôi la ̣i tâ ̣p trung để đảo ngươc̣ quá trı̀nh biế n hı̀nh, trở la ̣i hı̀nh da ̣ng
người. Tôi đã vâ ̣n mô ̣t bô ̣ đồ len thun hơi rô ̣ng, loa ̣i hàng tố t, giờ dañ hế t
cả ra. Nhưng đôi giày của tôi thı̀ bi ̣nức toác vı̀ că ̣p chân voi đã mo ̣c ra đô ̣t
ngô ̣t.
Trời bắ t đầ u đổ mưa, hành trı̀nh về nhà chẳ ng hứa he ̣n điề u gı̀ thú vi.̣
“Tuyê ̣t chưa!” tôi lẩ m bẩ m. “Lầ n sau có biế n thành voi nhớ quẳ ng giày
trước đa.̃ ”
Đúng lúc đó, mô ̣t chiế c xe hơi trờ tới và thắ ng la ̣i. Cửa kı́nh xe ha ̣
xuố ng.
“Kı̀a, Rachel.” Đó là Melissa. Tôi nhâ ̣n ra gio ̣ng nhỏ. “Bồ có muố n
lên xe về nhà không?” Nhỏ nói mà không có vẻ hào hứng lắ m. Tôi ngó qua
cửa xe, nhı̀n phı́a sau nhỏ.
Laõ Chapman ngồ i sau tay lái.
Mô ̣t làn sóng sơ ̣ haĩ quét khắ p người tôi. Liê ̣u laõ ta có thấ y những
chuyê ̣n tôi vừa làm không nhı̉? Nế u có thı̀ tôi chế t mấ t. Các ba ̣n của tôi
chế t mấ t.
“Mı̀nh… Mı̀nh không sao đâu,” tôi nói. “Mı̀nh muố n đi bô ̣ để luyê ̣n
tâ ̣p.”
“Đừng vớ vẩ n, tiể u thư,” laõ Chapman nói, nghe vẫn như chı́nh con
người hiê ̣u phó bı̀nh thường của laõ nói.
“Trời bắ t đầ u mưa to đấ y. Lên xe đi.”
Tôi biế t làm gı̀ bây giờ? Tôi gươṇ g mı̉m cười. Điề u đó thâ ̣t chẳ ng dễ
chút nào.
“Em cảm ơn thầ y a ̣,” tôi nói lı́ nhı́.
Melissa ngồ i đằ ng trước với ba của nhỏ. Tôi ngồ i ở băng ghế sau. Tôi
cố gắ ng để đừng có run lên. Tôi ráng không nhı̀n thẳ ng vào gáy laõ
Chapman. Ngồ i ngay ca ̣nh mô ̣t tên Mươṇ xác là thế đó. Ba ̣n biế t rằ ng con
sên đô ̣c điạ kia đang ở ngay trong đầ u kẻ Bi ̣ mươṇ xác, nó bám chă ̣t vào
tấ t cả các đầ u dây thầ n kinh của kẻ kia, kiể m soát bô ̣ óc Người. Khố ng chế
bô ̣ óc ấ y.
Khi ba ̣n nghı ̃ đế n cái thứ đang vă ̣n ve ̣o bên trong hô ̣p so ̣ kia thı̀ thâ ̣t
khó mà đưa mắ t đi chỗ khác đươc̣ .
“Lúc cha con mı̀nh ngưng xe ở va ̣ch đèn đỏ hı̀nh như có anh chàng nào
đang quấ y rầ y bồ thı̀ phải,” Melissa nói. “Thế rồ i hắ n cha ̣y mấ t. Hắ n quấ y
rầ y bồ phải không?”

“Hơ… không,” tôi chố i. “Hắ n chı̉ nhă ̣t cái đồ gı̀ đó hắ n đánh rớt ở bên
đường thôi.”
Naõ lòng chưa! Tôi chı̉ là mô ̣t tay nói xa ̣o ha ̣ng bét.
Tôi thấ y ánh mắ t laõ Chapman quan sát tôi trong tấ m kı́nh chiế u hâ ̣u.
Trông laõ ta chẳ ng khác gı̀ thầ y Chapman bı̀nh thường ngày trước. Đó
chı́nh là vấ n đề nan giải khi đố i đầ u với bo ̣n Mươṇ xác. Chẳ ng có dấ u hiê ̣u
gı̀ bên ngoài. Trông chúng quá bı̀nh thường.
“Hắ n cha ̣y như có đàn chó ngao của Diêm Vương đuổ i sau lưng vâ ̣y,”
laõ Chapman nói.
“Thế a ̣?” tôi nói gio ̣ng e é. “Em cuñ g chẳ ng để y.́ Em nghı ̃ chắ c ta ̣i
trời mưa nên hắ n ta mới cha ̣y thế . Chỗ kia a ̣. Thầ y có thể que ̣o trái chỗ kia
đươc̣ đấ y a ̣.”
“Thầ y biế t nhà em mà,” laõ Chapman nói.
Xém nữa thı̀ tôi nuố t cả lưỡi. Đấ y là mô ̣t lời đe doa ̣ chăng? Laõ ta
nghi ngờ rồ i chăng? Hay laõ ta chı̉ đoán? Laõ ta có nhı̀n mı̀nh mô ̣t cách
khác thường không nhı̉?

Hay chı̉ ta ̣i mı̀nh hoang tưởng?


Laõ Chapman dừng xe trước nhà tôi. Tim tôi đâ ̣p thı̀nh thı̀nh, nhưng
tôi quyế t làm mă ̣t tı̉nh. “Cảm ơn thầ y cho quá giang, thưa thầ y Chapman,”
tôi nói. “Melissa nè, mı̀nh nói hoàn toàn nghiêm túc về chuyê ̣n đi chơi
chung đó nha!”
Nhỏ gâ ̣t đầ u. “Chắ c chắ n rồ i, Rachel. Dứt khoát thế .”
Tôi đóng cửa xe la ̣i. Mı̀nh thoát rồ i. Mı̀nh còn số ng. Có thể mı̀nh chı̉
tưởng tươṇ g ra thôi.
Lúc ấ y tôi nghe tiế ng Melissa go ̣i: “Nè, giày của bồ làm sao vâ ̣y?”
Tôi nhı̀n xuố ng. Đôi giày của tôi rách tả tơi, đó là kế t quả của viê ̣c
chân tôi từ số sáu hóa thành số ba trăm chı̉ trong vòng đúng năm giây đồ ng
hồ .
“Gı̀ kia?” tôi nói, diụ gio ̣ng đế n hế t mức có thể . “Mı̀nh đã bảo với bồ
là mı̀nh cầ n đi mua giày mà.”
Melissa thoáng vẻ băn khoăn. Cha của nhỏ thı̀ nhı̀n tôi chằ m chằ m với
mô ̣t vẻ như không thể nào hiể u nổ i.
Bước vào trong nhà rồ i mà tôi vẫn còn run rẩ y như chiế c lá. Tôi đi
thẳ ng lên lầ u, vào phòng mı̀nh và quẳ ng đôi giày rách vô giỏ rác. Rồ i tôi
mới xuố ng dưới nhà chào me ̣. Me ̣ tôi đang ngồ i ở bàn nhà bế p, nửa người
bà bi ̣ chồ ng sách màu da bò che lấ p. Me ̣ tôi là mô ̣t luâ ̣t gia, bà đem nhiề u
viê ̣c về nhà làm để có thể quanh quẩ n bên tôi và hai đứa em gái của tôi. Ba
me ̣ tôi đã ly hôn. Tôi chı̉ đươc̣ gă ̣p ba mỗi tuầ n có vài ngày, vı̀ thế me ̣ cảm
thấ y có lỗi nế u không ở nhà chăm sóc các con.
“Chào cưng,” me ̣ nói. Rồ i bà lâ ̣p tức nhı̀n tôi với ánh mắ t nghi hoă ̣c
của mô ̣t bà me ̣. “Con về nhà bằ ng cách nào vâ ̣y? Con không đi bô ̣ về phải
không? Con đinh ̣ kêu me ̣ đón về kia mà.”
“Melissa với ba của nhỏ cho con quá giang,” tôi đáp. Phải, đó là sự
thâ ̣t mà. Hầ u như là thâ ̣t.
Me ̣ tôi thở phào và đánh dấ u để gấ p sách la ̣i. “Me ̣ xin lỗi, con biế t là
me ̣ lo cho con mà.”
“Jordan với Sara đâu rồ i me ̣?”
“Hai đứa ở trong phòng khách, đang coi mô ̣t bô ̣ phim kinh di.̣ Thế nào
rồ i đêm nay Jordan cuñ g sẽ để đèn ngủ suố t đêm, còn Sara thı̀ cuố i cùng sẽ
mò vào giường me ̣ cho coi. Me ̣ không hiể u ta ̣i sao chúng nó cứ thı́ch những
gı̀ làm chúng nó sơ.̣ Con thı̀ chẳ ng bao giờ như thế cả…”
Câu nói của me ̣ khiế n tôi suýt bâ ̣t cười. Tôi muố n nói: phải, me ̣ ơi,
con không viê ̣c gı̀ phải coi những thứ kinh di,̣ chı́nh con đã kinh di ̣ rồ i.
Giá mà me ̣ thấ y con hồ i naỹ với că ̣p ngà thòi ra khỏi miê ̣ng và mô ̣t cái muĩ
dài gầ n cả thước.
Nghı ̃ thı̀ nghı ̃ vâ ̣y nhưng tôi la ̣i hỏi: “Me ̣ à, tố i nay mı̀nh ăn món gı̀
vâ ̣y?”
Me ̣ tôi nhăn nhó. “Pizza hả? Hay món Tàu? Còn gı̀ khác nữa con có
thể đă ̣t qua điê ̣n thoa ̣i nhı̉? Me ̣ xin lỗi, vı̀ me ̣ nhâ ̣n vu ̣ kiê ̣n này mà sáng mai
la ̣i có phiên tòa rồ i.”
“Me ̣ ơi,” tôi nói với me ̣ có lẽ lầ n này là lầ n thứ mô ̣t ngàn, “Pizza cuñ g
đươc̣ mà. Xin lỗi me ̣ nhưng vı̀ me ̣ hổ ng phải là nhân tài làm bế p, cho nên
đă ̣t món pizza cuñ g đâu có sao.”
“Đươc̣ rồ i, ı́t ra cuñ g cho vài thứ rau lên trên,” me ̣ nói.
Sau bữa ăn tôi go ̣i cho anh Jake.
“Anh ghé nhà em nhé?” tôi đề nghi.̣ “Em có đıã CD mới đấ y, muố n
nghe thı̀ tới nha.
Tấ t nhiên là chả có đıã CD nào hế t. Chı̉ có điề u là lúc nào chúng tôi
cuñ g phải thâ ̣n tro ̣ng. Như tôi đã nói đấ y, Tom, anh của anh Jake là mô ̣t tên
Mươṇ xác. Hắ n có thể nghe lén qua máy phu ̣. Thế rồ i tôi kêu Cassie và
Marco, cuñ g với cái cớ ấ y.
Khi cả bo ̣n tới, tôi kể la ̣i chuyê ̣n Melissa, rồ i kể về cuô ̣c va cha ̣m nho
nhỏ của mı̀nh với tên khố n kiế p kia. Nhưng tôi không hề đả đô ̣ng đế n viê ̣c
laõ Chapman đã đưa tôi về nhà. Không biế t vı̀ sao tôi la ̣i làm thế . Và khi
nhı̀n thấ y cái điê ̣u Marco nổ i xung lên, thı̀ tôi lấ y làm mừng vı̀ đã không kể
cho tu ̣i nó nghe toàn bô ̣ câu chuyê ̣n.

“Ôi, thâ ̣t ngu ngố c! Ngu quá! NGU HẾ T BIẾ T!” Marco hét lên. “Nế u
thằ ng chả là mô ̣t tên Mươṇ xác thı̀ sao hả?”
“Hắ n không phải là mô ̣t tên Mươṇ xác,” tôi nói mô ̣t cách khinh bı̉.
“Ta ̣i sao bo ̣n Yeerk la ̣i cầ n mươṇ xác mô ̣t thằ ng du đañ g chứ? Chúng cầ n
những người có điạ vi ̣kia.”
“Chưa chắ c đâu,” anh Jake nói. “Anh Tom đâu có điạ vi ̣gı̀.”
“Thế còn những người cha ̣y xe ngang qua đó, hay những người ở trong
nhà, ho ̣ nhı̀n thấ y qua cửa sổ thı̀ sao?” Marco chấ t vấ n. “Rồ i nế u như thằ ng
chả cha ̣y đi kể lể với ai đó về mô ̣t con nhỏ đô ̣t nhiên mo ̣c ra mô ̣t cái vòi và
đôi ngà thı̀ sao hả?”
“Chẳ ng ai la ̣i đi tin mô ̣t thằ ng khố n như thế ,” tôi nói.
“Ba ̣n bè nó không tin nó,” Marco nói mô ̣t cách cay đô ̣c, “nhưng mô ̣t
tên Mươṇ xác sẽ tin. Mô ̣t tên Mươṇ xác sẽ biế t thế có nghıã là thế nào.”
Phải. Mô ̣t tên Mươṇ xác sẽ đoán biế t đươc̣ . Mô ̣t tên Mươṇ xác giố ng
như laõ Chapman. Hay thâ ̣m chı́ Melissa, nế u như nhỏ là mô ̣t trong những
tên ấ y.
Tôi cảm thấ y muố n bê ̣nh. Cứ như thể cả đời tôi chẳ ng có gı̀ khác hơn
những chuyê ̣n dố i trá. Dố i trá với Melissa. Dố i trá với me ̣. Và bây giờ tôi
cuñ g đang dố i trá vı̀ không kể cho đám ba ̣n của tôi nghe toàn bô ̣ sự thâ ̣t.
“Đươc̣ rồ i, tớ đã xử sự tầ m bâ ̣y,” tôi xuố ng nước.
“Còn gı̀ nữa!” Marco quang quác. “Câ ̣u đã bâ ̣y đế n mức…”
“Marco, thôi bỏ đi,” anh Jake nói. “Rachel biế t là nó sai rồ i. Ai mà
chẳ ng có lúc pha ̣m sai lầ m.”
Marco đảo mắ t nhı̀n quanh.
Cassie nở mô ̣t nu ̣ cười đô ̣ng viên. “Rachel à, bồ thâ ̣t ngố c nghế ch khi
để bản thân rơi vào tı̀nh thế ấ y. Bồ cầ n cẩ n thâ ̣n hơn. Nhưng mà này, mı̀nh
sẵn sàng mấ t mười tháng tiề n tiêu vă ̣t sắ p tới để đươc̣ nhı̀n thấ y bô ̣ mă ̣t hố t
hoảng của thằ ng chả.”
“Vâ ̣y là khả năng sử du ̣ng Melissa để tiế p câ ̣n laõ Chapman nghe ra
không xong.”
Anh Jake nói. “Không xong nế u như chı́nh nhỏ ấ y là mô ̣t tên Mươṇ
xác. Cuñ g không xong nế u như nhỏ ấ y cứ tiế p tu ̣c cư xử kỳ quă ̣c với
Rachel.”
“Tớ nghı ̃ rằ ng tu ̣i mı̀nh phải tı̀m mô ̣t con đường khác,” tôi nói nhanh.
“Ý tớ muố n nói, tu ̣i mı̀nh biế t văn phòng laõ Chapman ở đâu. Tu ̣i mı̀nh
cuñ g biế t nhà laõ ở đâu. Có lẽ tu ̣i mı̀nh có thể biế n thành những con vâ ̣t
nhỏ bé và ẩ n nấ p ở đâu đó.”
“Con vâ ̣t nhỏ bé như con gı̀?” Marco hỏi. “Khi Jake biế n thành thằ n
lằ n câ ̣u ấ y đã bi ̣ người ta xéo lên, mấ t đứt cái đuôi. Mà này, câ ̣u sẽ biế n
thành con gı̀? Mô ̣t con gián chắ c?”
Cả bo ̣n rùng mı̀nh khi nghı ̃ đế n điề u ấ y. Con vâ ̣t nhỏ nhấ t, la ̣ nhấ t trong
bo ̣n đã từng biế n ra chı́nh là con thằ n lằ n, anh Jake đã làm viê ̣c này. Và
chuyê ̣n đó đã khiế n anh ấ y ghê rơṇ suố t mô ̣t thời gian dài. Biế n thành gián
chắ c còn tê ̣ hơn.
“Vấ n đề sẽ rắ c rố i với viê ̣c biế n thành gián,” tôi nói. “Không kể viê ̣c
ấ y quá ghê tởm, còn có mô ̣t thực tế là các giác quan của loài gián có thể
không ı́ch lơị gı̀ cho tu ̣i mı̀nh. Liê ̣u mô ̣t con gián có thể ‘nghe’ theo cách
nào đó giúp tu ̣i mı̀nh hiể u đươc̣ là đang nghe thấ y cái gı̀ không?”
Cả bo ̣n nhı̀n Cassie. Nhỏ là chuyên gia về đô ̣ng vâ ̣t của bo ̣n tôi.
Cassie giơ hai tay lên. “Ồ, xin thua. Gián nhı̀n và nghe như thế nào
á? Dưỡng đường nhà tớ đâu có chăm sóc gián.”
Cả bo ̣n ngồ i rầ u rı ̃ mấ t vài phút. Nhưng tôi sẽ không bỏ qua chuyê ̣n
này đâu. Nó còn quan tro ̣ng hơn cả viê ̣c đánh mô ̣t đòn vào bo ̣n Yeerk. Tôi
phải khám phá ra liê ̣u laõ Chapman có nghi ngờ mı̀nh hay không. Nế u như
có, tấ t cả chúng tôi sẽ lâm vào cảnh cực kỳ nguy hiể m.
Tı̀nh cờ tôi liế c nhı̀n bàn ho ̣c của mı̀nh. Trên ấ y có bài tâ ̣p toán ở nhà
mà tôi chưa làm. Điề u ấ y chẳ ng khiế n tôi thấ y thoải mái hơn chút nào. Rồ i
tôi nhı̀n những tấ m hı̀nh mà tôi đã dán vào cái khung hı̀nh lớn có sáu chỗ.
Mô ̣t trong những hı̀nh ấ y chu ̣p tôi cùng với me ̣ và ba trong mô ̣t chuyế n đi
chơi bè trên sông. Mô ̣t tấ m chu ̣p tôi tới thăm ba ở nơi làm viê ̣c của ông -
ba tôi là người dự báo thời tiế t trên tivi. Hai cha con đang cười toe toét
trước mô ̣t tấ m bản đồ các cơn baõ . Mô ̣t tấ m khác chu ̣p Cassie và tôi cưỡi
ngựa sóng đôi bên nhau. Cassie, như thường lê ̣, trông như thể đã số ng cả
đời trên lưng ngựa, còn tôi thı̀ giố ng hê ̣t mô ̣t con ngố c.
Nhưng tấ m hı̀nh thu hút sự chú ý của tôi la ̣i là tấ m tôi chu ̣p hı̀nh với
Melissa cách đây vài năm.
Tôi đứng dâ ̣y đi tới lấ y cái khung hı̀nh. Tôi nhı̀n trân trân vào tấ m
hı̀nh.
“Sao vâ ̣y?” anh Jake hỏi. “Có chuyê ̣n gı̀ à?”
“Đây là tớ với Melissa,” tôi nói. “Hı̀nh như là sinh nhâ ̣t thứ mười hai
của Melissa, bo ̣n tớ đã chơi ở ngoài baĩ cỏ với món quà mà ba của nhỏ
tă ̣ng.”
“Thế nó là cái gı̀?” Marco hỏi.
“Là…” tôi đưa cho câ ̣u ta tấ m hı̀nh. Trong hı̀nh là tôi và Melissa vâ ̣n
quầ n soo ̣c. Và ở giữa hai đứa là mô ̣t chú miu nhỏ xı́u lông đen pha trắ ng.
“Món quà ấ y là mô ̣t con mèo.”
CHƯƠNG 6

“Coi kı̀a! Mô ̣t cái lỗ mèo chui!” anh Jake chı̉ tay.
“Đâu? Ở đâu?” Marco hỏi.
“Thấ y những vê ̣t sáng không? Dưới chân cửa ra vào ấ y!”
“Ờ, ờ,” Marco nói. “Ước gı̀ có trăng nhı̉. Tớ chẳ ng nhı̀n thấ y cái quái
gı̀ hế t.”
Bố n đứa chúng tôi đang lom khom đằ ng sau cái hàng rào sát baĩ cỏ
nhà laõ Chapman. Gia đı̀nh laõ số ng trong mô ̣t ngôi nhà ngoa ̣i ô trông khá
bı̀nh thường. Ba ̣n biế t rồ i đấ y: hai tầ ng, mô ̣t nhà để xe, mô ̣t baĩ cỏ. Chẳ ng
có gı̀ khiế n ba ̣n nghı ̃ đươc̣ rằ ng con người đang số ng trong nhà này la ̣i là
mô ̣t phầ n trong cái âm mưu to lớn nhằ m thôn tı́nh Trái Đấ t của những kẻ
ngoài hành tinh.
“Cho tớ hỏi mô ̣t điề u thôi nhá,” Marco thı̀ thào. “Vı̀ sao la ̣i cứ phải là
laõ Chapman nhı̉? Ngay cả khi chưa phát hiê ̣n ra ổ ng là mô ̣t tên Mươṇ xác
thı̀ tớ đã sơ ̣ ổ ng hế t vı́a rồ i.”
“Câ ̣u vẫn chưa hế t ấ m ức vı̀ bi ̣ ổ ng pha ̣t cấ m túc chứ gı̀?” tôi hỏi.
“Nè, nế u đã lén giấ u ear-phone dưới tóc để nghe đıã CD trong giờ toán,
thı̀ phải nhớ là đừng hát theo chớ.”
“Ờ, kể ra làm thế cuñ g hơi ngu đấ y, Marco a ̣.” Anh Jake tán thành.
“Tớ vẫn cứ nói rằ ng nế u laõ Chapman hoàn toàn có tı́nh người thı̀ laõ
đã chẳ ng pha ̣t cấ m túc tớ suố t mô ̣t tuầ n lễ như vâ ̣y.”
“Tớ có mô ̣t câu hỏi,” Cassie lên tiế ng. “Làm sao tu ̣i mı̀nh lừa đươc̣
con mèo của Melissa ra ngoài bây giờ?”
Cả bo ̣n nhı̀n nó.
“Câu hỏi hay đấ y,” tôi thừa nhâ ̣n.
“Ý tớ muố n nói, tu ̣i mı̀nh có thể núp trong bu ̣i cây này mô ̣t hồ i lâu,
nhưng sớm muô ̣n gı̀ những người hàng xóm cuñ g sẽ để ý thôi.”
<Con mèo ấ y trông ra sao?>
Tobias đang đâ ̣u vắ t vẻo trên mô ̣t cành cây gầ n đấ y. Câ ̣u ấ y ở khá gầ n,
đủ để nghe đươc̣ chúng tôi nói.
Tôi cố vắ t óc. “Tên nó là Fluffer, mı̀nh nhớ có vâ ̣y. Fluffer McKitty.”
“Câ ̣u la ̣i đùa rồ i.” Câu ấ y dı ̃ nhiên là của Marco.
Tôi ráng nhớ la ̣i cái hồ i mı̀nh hay că ̣p kè với Melissa. “Nó là con
mèo đố m. Các câ ̣u biế t chứ, đen đố m trắ ng.”
<Tớ sẽ ngó quanh coi sao. Có lẽ nó đã ra ngoài rồ i.>
Tobias dang hai cánh, lă ̣ng lẽ sà xuố ng trên đầ u chúng tôi rồ i vỗ cánh
bay đi trong đêm tố i.
“Các câ ̣u biế t bo ̣n mı̀nh cầ n gı̀ không?” tôi nói. “Bo ̣n mı̀nh cầ n có mô ̣t
con mèo khác để du ̣ con Fluffer ra ngoài. Lẽ ra bo ̣n mı̀nh phải nghı ̃ đế n
viê ̣c này từ trước mới phải.”

Marco quay sang nhı̀n xói vào tôi. “Mèo no ̣, mèo kia, mèo tới chơi với
mèo, hả?”
“Tobias đã biế n thành mèo từ hồ i đầ u, phải không nào?” tôi hỏi.
“Phải rồ i,” anh Jake đáp. “Đó là lầ n biế n hı̀nh đầ u tiên của câ ̣u ấ y,
cuñ g là lầ n biế n hı̀nh đầ u tiên của mô ̣t đứa trong bo ̣n mı̀nh.”
“Rachel, bồ cầ n nhớ rằ ng nế u như bồ vô trỏng đêm nay thı̀ bồ phải
giữ cho đúng tı́nh cách của loài mèo đấ y,” Cassie nói. “Thấ y mô ̣t con mèo
xử sự khác thường, phầ n lớn mo ̣i người chı̉ nghı ̃ bu ̣ng: sao kỳ quá ta; nhưng
laõ Chapman có thể đoán đươc̣ chuyê ̣n gı̀ đang xảy ra nế u con Fluffer đô ̣t
ngô ̣t xử sự chẳ ng ra kiể u mèo chút nào.”
“Vâ ̣y là bồ bảo mı̀nh không nên thử dùng nıã trong lúc ăn hoă ̣c nên thử
bấ m nút chuyể n kênh tivi chứ gı̀?”
Tấ t cả cùng cười - tiế ng cười lă ̣ng lẽ và căng thẳ ng, nhưng dẫu sao
cuñ g vẫn là tiế ng cười.
Thı̀nh lı̀nh Tobias từ trên trời nhào xuố ng, liê ̣ng trên đầ u chúng tôi
mô ̣t vòng lười biế ng và kêu xuố ng <Thấ y nó rồ i.>
Tobias đâ ̣u la ̣i trên cành cây. Câ ̣u ấ y đúng là mô ̣t con vâ ̣t đáng kinh
nga ̣c, nế u như ba ̣n xem câ ̣u ấ y như mô ̣t con chim chứ không phải mô ̣t chú
bé bi ̣ giam ham ̃ trong lố t chim. Ý tôi muố n nói, ánh mắ t của mô ̣t con diề u
hâu khi nó nhı̀n thẳ ng vào ba ̣n là ánh mắ t đầ y đe doa ̣. Anh chàng Tobias
nhã nhă ̣n giờ đây la ̣i có mô ̣t vẻ hoàn toàn dữ tơṇ .
“Câ ̣u đùa đấ y à? Câ ̣u tı̀m thấ y con Fluffer rồ i sao?” tôi hỏi.
<Dễ ơṭ . Phát hiê ̣n con mồ i là nghề của tớ mà. Hay nói cho đúng là
nghề của loài diề u hâu. Thực ra có sáu bảy con mèo đang cha ̣y lung tung
trong khu này. Còn có ba con chó và cả mô ̣t đố ng phát khiế p chuô ̣t cố ng
với chuô ̣t nhắ t nữa.>
“Chuô ̣t cố ng á?” Điề u này thu hút sự chú ý của Marco. “Chuô ̣t cố ng?
Ở đây sao?
Đây là vùng ngoa ̣i ô mà. Ý tớ muố n nói, đây là khu vực ngon lành hơn
chỗ tớ ở nhiề u. Vâ ̣y mà cuñ g có chuô ̣t cố ng à?”
<Chỗ nào mà chả có chuô ̣t cố ng,> Tobias nói. <Chuô ̣t cố ng, chuô ̣t
nhắ t và mo ̣i loài múp mı́p, ngo ̣t thit…>
̣ câ ̣u ta bỗng im bă ̣t, vẻ bố i rố i.
“Cố kiề m chế nha, Tobias” Marco nói. “Chớ có bắ t đầ u đi xơi chuô ̣t
cố ng đấ y. Tớ không biế t mı̀nh có nên kế t ba ̣n với mô ̣t kẻ ăn thiṭ chuô ̣t cố ng
không nữa.”
Đôi khi Marco rấ t tiế u lâm, nhưng cuñ g có lúc quá trớn. Lầ n này thı̀
đúng là như thế . “Im miê ̣ng đi Marco,” tôi cằ n nhằ n.
“Tớ đã xơi tái mô ̣t chú nhê ̣n còn số ng,” anh Jake sừng sô ̣. “Như vâ ̣y
có nghıã là câ ̣u và tớ không thể làm ba ̣n với nhau chứ gı̀?” Nghe gio ̣ng nói
của anh ấ y có thể cam đoan là anh ấ y cuñ g đang tức giâ ̣n.
Chẳ ng ai trong bo ̣n chúng tôi biế t đươc̣ Tobias đã phải trải qua những
gı̀. Chẳ ng ai trong bo ̣n chúng tôi từng biế n hı̀nh quá hai tiế ng đồ ng hồ . Mà
Tobias thı̀ đã thành diề u hâu đế n hơn mô ̣t tuầ n lễ rồ i.
Marco nhâ ̣n ra rằ ng mı̀nh đã đi quá đà. “Thôi thôi, các câ ̣u có ly,́ ” câ ̣u
ta lẩ m bẩ m. “Với la ̣i, các câ ̣u cuñ g biế t là tớ đã từng xơi cà tı́m. Lẽ ra tớ
không nên phê phán người khác.”
Đó là mô ̣t lời xin lỗi, hay là gầ n với cái mà Marco có thể coi là mô ̣t
lời xin lỗi thực sự.
<Con mèo mà tu ̣i mı̀nh kiế m đang ở cách đây nửa daỹ nhà> Tobias
nói. <Theo tớ nè.>
Câ ̣u ta là đà bay đi. Chúng tôi theo sát phı́a sau. Dù Tobias chı̉ bay
với tố c đô ̣ tố i thiể u, nhưng cuñ g vẫn là quá nhanh khiế n chúng tôi không
sao đuổ i kip, ̣ vı̀ thế câ ̣u ấ y phải bay vòng trở la ̣i vài lầ n. Chúng tôi thâ ̣t vấ t
vả mới không để mấ t hút câ ̣u ấ y.
“Kể ra cuñ g chưa đế n nỗi quá kỳ quă ̣c đâu nhı̉,” Cassie hài hước.
“Coi kı̀a, bố n đứa tu ̣i mı̀nh vừa cha ̣y do ̣c phố vừa nghể nh cổ lên trời.”
<Kia kı̀a,> Tobias go ̣i với xuố ng. <Thấ y cái sân có hai cái cây kia
chứ?>
“Thấ y. Ngay phı́a trái tu ̣i mı̀nh phải không?”
<Đúng rồ i đấ y. Con mèo mà các câ ̣u tı̀m đang rı̀nh mô ̣t con chuô ̣t,
ngay đằ ng sau thân cây gầ n nhấ t.>
“Đươc̣ rồ i, tu ̣i mı̀nh không thể kéo cả lũ vô sân nhà người ta,>”tôi lưu
y.́ “Để tớ với Cassie đi thôi.”
Marco giơ cái lồ ng mèo mà chúng tôi đã mang theo. “Các câ ̣u không
cầ n đế n cái này sao?”
“Chưa đâu. Tớ sẽ tóm lấ y Fluffer và đem nó về đây. Hai câ ̣u cứ đứng
đây đề phòng bấ t trắ c.”
Cassie và tôi rón rén từng bước trên baĩ cỏ. Ngôi nhà tố i om. Có lẽ
không có ai ở nhà. Như vâ ̣y càng tố t.
“Sang trái,” tôi gơị ý với Cassie. Hai đứa đi vòng ra sau cái cây.
“Fluffer nè,” tôi lấ y cái gio ̣ng eo éo nựng thú cưng. “La ̣i đây, meo
meo. Mày có nhớ tao không?”
“Nó đây này.”
“Mı̀nh thấ y nó rồ i.” Tôi ngồ i xuố ng và đưa bàn tay về phı́a con mèo.
“Fluffer, Fluffer nè. Chi ̣đây, Rachel đây mà.”
Fluffer cu ̣p tai ép sát hai bên đầ u. Nó hế t nhı̀n tôi la ̣i nhı̀n Cassie.
“Nào nào, Fluffer, chi ̣đây mà. Nào, câ ̣u bé.”
“Nó là mèo đực hả?” Cassie nói.
“Ờ, mı̀nh nghı ̃ là thế .”
“Chế t mồ ,” Cassie rên rı̉. “Làm ơn nói rằ ng nó đã đươc̣ thiế n rồ i đấ y
chứ.”
“Mày đã bi ̣ thiế n chưa hả Fluffer McKitty?” tôi thı̀ thầ m. “Ta ̣i sao
phải quan tâm đế n chuyê ̣n ấ y?” tôi hỏi Cassie.
“Bởi vı̀ chắ c chắ n con mèo đực là mô ̣t trong những con vâ ̣t nhỏ dữ
nhấ t, nguy hiể m nhấ t ở quanh chúng ta.”
“Ai kia, Fluffer ấ y hả? Ba ̣n miu nhỏ Fluffer của tớ ấ y hả?”
“Dù cho nó đã đươc̣ thiế n chăng nữa, thı̀ mô ̣t con mèo đực đang lồ ng
đi săn mồ i ban đêm thế này…” Cassie lắ c đầ u. “Lẽ ra mı̀nh phải mang
găng tay.”
“Thôi đi nào. Nó là mô ̣t con mèo đực dễ thương lắ m.” Để chứng tỏ
Fluffer dễ thương đế n thế nào, tôi chı̀a mô ̣t bàn tay ra cho nó.
“Xxxı̀ı̀iiiiiii!”

Nhanh đế n mức mắ t người không thể thấ y, Fluffer vung chân quào. Ba vế t
quào rớm máu xuấ t hiê ̣n trên mu bàn tay tôi và Fluffer tót ngay lên cây.
“Ui da!” Tôi đưa vô ̣i bàn tay bi ̣thương lên miê ̣ng.
“Găng tay dứt khoát là mô ̣t ý hay đấ y,” Cassie nói.
“Làm ăn ra sao rồ i?” anh Jake thı̀ thầ m đủ cho tôi nghe.
“Tuyê ̣t lắ m,” tôi nói qua kẽ răng. “Em bi ̣ thương còn con Fluffer thı̀ ở
trên cây.”
Tôi nghe tiế ng Marco cười khúc khı́ch. Tôi đoán thế . Nhưng rồ i tôi
cuñ g nghe thấ y tiế ng anh Jake cười nữa.
Tôi nhı̀n lên và thấ y trong bóng tố i của cái cây lóe lên hai con mắ t
màu xanh vàng từ trên cao nhı̀n xuố ng.
“Viê ̣c dễ nhấ t mà còn thế này đây,” tôi nói. “Thế mà tớ cứ nghı ̃ lấ y
mẫu ADN của con Fluffer xong rồ i mới bắ t đầ u công đoa ̣n gay go.”

“Tu ̣i mı̀nh có mô ̣t con mèo trên cây,” Cassie nói gio ̣ng sầ u thảm.
“Các câ ̣u có biế t du ̣ mô ̣t con mèo trên cây xuố ng đấ t khó khăn thế nào
không?”
“Tớ có mô ̣t kế hoa ̣ch,” tôi nói. “Tobias, câ ̣u ở ngay trên ấ y hả?”
<Ngay phı́a trên câ ̣u. Nhưng tớ không sẵn sàng tı̀m cách vồ mô ̣t con
mèo đực đang tức giâ ̣n ở trên cây đem xuố ng dưới ấ y đâu.>
“Tớ không yêu cầ u câ ̣u làm viê ̣c đó,” tôi nói và hı́t mô ̣t hơi thâ ̣t sâu.
Cái đêm hôm nay mới nhanh chóng trở nên kỳ quă ̣c làm sao. “Cái tớ cầ n là
mô ̣t con chuô ̣t nhắ t.”
CHƯƠNG 7

<K iế m đồ chơi cho câ ̣u. Mô ̣t con chuô ̣t nhắ t. Mô ̣t con chuô ̣t nhắ t
kinh tởm. Nó vẫn luôn tı̀m cách cắ n tớ đấ y.>
Tobias lươṇ mô ̣t vòng thấ p và he ̣p phı́a trên đầ u bo ̣n tôi, biế n mấ t sau
những nhành cây, rồ i xuấ t hiê ̣n trở la ̣i. <Câ ̣u đã sẵn sàng chưa?>
Tôi hı́t mô ̣t hơi thâ ̣t sâu rồ i vẫy tay cho Tobias. Chắ c chắ n là tôi đã
sẵn sàng. Ta ̣i sao tôi la ̣i không sẵn sàng chờ mô ̣t con diề u hâu trao cho
mı̀nh mô ̣t con chuô ̣t nhắ t nhı̉? Chı̉ là chuyê ̣n nhỏ thôi mà.
Tobias bay là là xuố ng. Tôi khum hai tay la ̣i và chı̀a ra. Chı́nh xác
mô ̣t cách kỳ la ̣ và thâ ̣t đúng lúc, câ ̣u ấ y đă ̣t con chuô ̣t vào giữa hai tay tôi.
“Đừng để nó cắ n!” Cassie cảnh báo. “Bê ̣nh da ̣i đấ y!”
“Tuyê ̣t,” tôi làu bàu. “La ̣i thêm mô ̣t chuyê ̣n tức cười trong đêm nay.”
Thực tı̀nh thı̀ tôi vui mừng vı̀ lời cảnh báo ấ y. Con chuô ̣t đang quằ n qua ̣i vı̀
khiế p đảm, tı̀m cách thoát thân. Tôi cảm thấ y đươc̣ những cái chân nhỏ xı́u
của nó ga ̣i ga ̣i vào lòng bàn tay tôi.
“Lẽ ra tấ t cả các câ ̣u phải đi chı́ch ngừa bê ̣nh da ̣i,” Cassie nói. “Tớ
nói nghiêm túc đấ y. Tớ đã chı́ch rồ i. Nhưng dù có chı́ch ngừa đi nữa thı̀
mô ̣t khi sắ p sửa tiế p xúc với thú hoang, mı̀nh vẫn phải cẩ n thâ ̣n tránh xa
hàm răng của nó ra.”
“Tớ không có ý đinh ̣ mời nó xơi ngón tay của tớ đâu,” tôi nói.
“Ơ nè, chờ chút.” Cassie mở ngửa hai bàn tay tôi ra để nhı̀n cho rõ.
“Không phải chuô ̣t nhắ t. Đây là mô ̣t con chuô ̣t chù. Thấ y đôi mắ t của nó
không? Nhỏ tı́ hin à. Và cái đuôi thı̀ ve ̣o. Đây không phải là mô ̣t con chuô ̣t
nhắ t, Tobias à, đây là mô ̣t con chuô ̣t chù đã hoàn toàn trưởng thành rồ i
đó.”
<Xin lỗi nha. Vâ ̣y không đươc̣ hả?>
Cassie nhún vai. “Tớ không biế t nữa. Tớ chı̉ biế t nó không phải là
chuô ̣t nhắ t.”
“Chờ chút,” Marco nói, câ ̣u ta bắ t đầ u cười nhăn nhở. “Rachel sắ p trở
thành mô ̣t con chuột chù hả? Làm sao tu ̣i mı̀nh biế t đươc̣ câ ̣u ấ y biế n đổ i
từ lúc nào ta? Làm sao câ ̣u có thể biế n thành cái mà câ ̣u đã là hả Rachel?”
Mo ̣i người đề u quá lo lắ ng nên chẳ ng ai thấ y câu đùa ấ y thú vi.̣ Cả
bo ̣n cảm thấ y thâ ̣t ngớ ngẩ n khi đứng quanh quẩ n trên baĩ cỏ nhà người ta
mà chơi với lũ gă ̣m nhấ m. Ý tôi muố n nói, có những khi toàn bô ̣ câu
chuyê ̣n này có vẻ thâ ̣t là điên.
“Thôi nào, tớ phải tâ ̣p trung vào viê ̣c thu na ̣p đây, xin yên lă ̣ng giùm
cho.” Tôi nói.
Thu na ̣p là từ chúng tôi dùng để go ̣i viê ̣c hấ p thu ̣ mô ̣t mẫu ADN của
đô ̣ng vâ ̣t. ADN là thành phầ n nằ m bên trong tế bào có tác du ̣ng gầ n như
mô ̣t cuố n sách giáo khoa da ̣y kỹ năng ta ̣o ra con vâ ̣t.
Khi ba ̣n thu na ̣p ADN, ba ̣n phải nghı ̃ thâ ̣t nhiề u về con vâ ̣t, tâ ̣p trung
vào nó và chă ̣n la ̣i mo ̣i ý nghı ̃ khác. Khi ấ y con vâ ̣t bỗng lê lế t như mấ t
hồ n. Tı̀nh tra ̣ng này kéo dài cỡ mô ̣t phút.
Cuñ g dễ tâ ̣p trung vào con chuô ̣t chù, con vâ ̣t đang kêu choe chóe vá
giaỹ giu ̣a tı̀m cách thoát khỏi bàn tay tôi. Nhưng trông nó thâ ̣t gớm ghiế c,
cực kỳ gớm ghiế c. Vẫn biế t là chuô ̣t chù chẳ ng có gı̀ thâ ̣t sự đáng kinh sơ,̣
nhưng chúng vẫn làm tôi ơn ớn.
Thu na ̣p xong, tôi mở mắ t ra. “Tố t rồ i, chú chuô ̣t chù nhỏ bé, cảm ơn
chú đã giúp ta. Giờ thı̀ chú đươc̣ tự do.”
“Tớ không chắ c đó là mô ̣t ý hay,” anh Jake nói vẻ hoài nghi.
“Thực hả?” Marco mı̉a mai. “Theo câ ̣u, để Rachel biế n thành chuô ̣t
chù nhằ m du ̣ con mèo trên cây xuố ng, rồ i la ̣i biế n thành con mèo ấ y mà
chui vô nhà ông hiê ̣u phó, chẳ ng phải là mô ̣t ý kiế n tuyê ̣t vời chứ gı̀? Có gı̀
phải băn khoăn về kế hoa ̣ch ấ y nhı̉?”
Cassie cuñ g có vẻ lo lắ ng. “Bồ biế t rồ i đấ y, Rachel. Thường thı̀ mèo
khoái vờn chuô ̣t mô ̣t chút, nhưng không phải lúc nào cuñ g vâ ̣y. Đôi khi
chúng nhảy xổ vào cắ n cổ liề n. Con chuô ̣t - chuô ̣t nhắ t hay chuô ̣t chù gı̀
cuñ g thế - lâ ̣p tức chế t lăn quay.”
<Cẩ n thâ ̣n nha, Rachel,> Tobias nói. <Mı̀nh sẽ canh chừng, nhưng bồ
đừng có chủ quan nha. Mı̀nh không muố n bấ t cứ chuyê ̣n gı̀ xảy ra cho bồ
đâu.>
Câ ̣u ấ y “nói” chı̉ để cho mı̀nh tôi nghe đươc̣ . Tôi có thể nói thế , vı̀
chẳ ng thấ y ai phản ứng gı̀ hế t.
Tôi ngước nhı̀n Tobias và nháy mắ t. Tôi biế t câ ̣u ấ y sẽ thấ y. Tôi xoa
hai bàn tay vào nhau. “Đươc̣ rồ i, vào viê ̣c thôi.”
Tôi tâ ̣p trung mô ̣t lầ n nữa vào con chuô ̣t. Bây giờ nó là mô ̣t phầ n của
tôi rồ i. Tôi không biế t viê ̣c đó vâ ̣n hành thế nào, thế nhưng là rõ ràng nó
đang vâ ̣n hành. Không hiể u bằ ng cách nào, nhờ công nghê ̣ của người
Andalite mà ADN của con chuô ̣t kia đươc̣ chuyể n sang người tôi và đươc̣
trữ la ̣i trong đó. Giố ng như có mô ̣t tấ m bản đồ hướng dẫn tôi khi tôi biế n
đổ i. Nhưng tôi không biế t đươc̣ làm thế nào mà tôi có thể thực hiê ̣n viê ̣c
ấ y.
Cảm giác đầ u tiên là co rút la ̣i. Đó là mô ̣t sự trươṭ dài, rấ t dài, từ
chiề u cao mô ̣t mét rưỡi xuố ng còn dưới 3 centimet. Giố ng như là rớt xuố ng
vâ ̣y. Chı̉ khác là mı̀nh có thể cảm thấ y mă ̣t đấ t lúc nào cuñ g vẫn ở dưới
chân.
Phút trước tôi đang nhı̀n vào mă ̣t anh Jake, Marco và Cassie. Phút
sau những khuôn mă ̣t của ho ̣ đã như bi ̣kéo tuố t lên cao. Tôi đang rớt xuố ng
do ̣c theo người ho ̣.
Giố ng như ho ̣ là những tòa nhà cho ̣c trời còn tôi thı̀ rớt từ trên nóc
xuố ng hay đa ̣i loa ̣i thế .
Quầ n áo ngoài của tôi rớt xung quanh thân mı̀nh y như mô ̣t cái lề u bự
của ra ̣p xiế c đổ su ̣p xuố ng.
Có mô ̣t tiế ng ken két rấ t nhe ̣ khi số ng lưng của tôi su ̣p chı̉ còn ngắ n
hơn ngón tay út. Đó là cái cảm giác khó chiụ thường có ở mô ̣t số cuô ̣c biế n
hı̀nh, nhưng không hoàn toàn là đau đớn.
Tôi cảm thấ y đươc̣ cái đuôi đang thò ra từ đố t xương cùng của mı̀nh.
Mô ̣t cái đuôi dài, nhẵn nhu ̣i. Chẳ ng hấ p dẫn chút nào.
Chân tôi gầ n như biế n mấ t, chúng nhỏ quá đi. Tôi là mô ̣t trái banh
lông tròn xoe, nhỏ xı́u, không dài quá năm centimet với bố n bàn chân bé tı́
ni.̣
Thế rồ i nỗi sơ ̣ quẫy lên trong tôi. Nỗi sơ ̣ của loài chuô ̣t.
Nó tác đô ̣ng ma ̣nh đế n nỗi tôi bắ t đầ u rùng mı̀nh. Tôi run lên vı̀ khiế p
haĩ . Tôi lẩ y bẩ y vı̀ khiế p haĩ .
Tôi bi ̣ bao vây rồ i! Chỗ nào cuñ g có những con thú săn mồ i! Tôi ngửi
đươc̣ mùi của chúng. Tôi nhı̀n thấ y chúng - những sinh vâ ̣t to lớn, lờ mờ,
cử đô ̣ng châ ̣m cha ̣p đang sừng sững bên trên tôi.
“Rachel? Ở dưới ấ y bồ ổ n chứ?” Đó là Cassie. Nhỏ nhấ c đố ng quầ n
áo rớt từ người tôi ra.
Tôi nghe thấ y tiế ng người nói và hầ u như hiể u đươc̣ , nhưng nó giố ng
tiế ng sấ m xa nhiề u hơn. Nó không thực sự có nghıã gı̀ cả. Ít ra là không có
nghıã đố i với mô ̣t con chuô ̣t.

Con chuô ̣t đang tı̀m mô ̣t lố i thoát. Bô ̣ óc của nó có thể đã loa ̣n lên vı̀
khiế p sơ,̣ nhưng vẫn tinh ranh la ̣ lùng. Nó đang cân nhắ c từng con đường
có thể thoát thân. Nó đang đo khoảng cách giữa ba că ̣p chân. Có mô ̣t că ̣p
di chuyể n nhè nhe ̣.
Tôi vo ̣t ra như tên bắ n.
Chạy! Chạy! Những phiế n lá có thể dài tới hai mét. Những cành con
giố ng như những thân cây đổ mà tôi phải leo qua. Bố n cái chân bé xı́u của
tôi di chuyể n với mô ̣t tố c đô ̣ không thể tin nổ i. Tôi phóng qua mô ̣t con bo ̣
mà tôi thấ y to như mô ̣t con chó.

“Rachel, bồ phải làm chủ mı̀nh chứ!”


Tôi biế t các ba ̣n tôi đúng. Thâ ̣m chı́ tôi gầ n như hiể u đươc̣ ho ̣ muố n
nói gı̀. Nhưng nỗi khủng khiế p quá ma ̣nh. Sự hố i thúc phải số ng sót thâ ̣t là
mañ h liê ̣t.
Và cùng lúc ấ y la ̣i có thêm mô ̣t cảm giác khác. Đói. Tôi ngửi thấ y mùi
quả hồ đào. Tôi ngửi thấ y mùi thiṭ thố i. Thâ ̣m chı́ cả mùi những con giòi
đang quằ n qua ̣i trên miế ng thiṭ thố i.
Và tôi thèm. Tôi biế t là ghê tởm thâ ̣t, nhưng tôi vẫn thèm ăn những con
giòi ấ y.
Có những bước chân nă ̣ng nề thı̀nh thich ̣ đằ ng sau tôi! Tôi quay ngoắ t
và rúc vào dưới mô ̣t bu ̣i cây. Những bước chân lao sâ ̣p tới trước khi
ngừng la ̣i và quay về phı́a tôi.
Chúng nhanh hơn tôi nhưng không linh hoa ̣t bằ ng. Tôi có thể cha ̣y
thoát. Tôi có thể cha ̣y thoát và tı̀m ra cái mùi chế t chóc kia rồ i to ̣ng cho
đầ y ho ̣ng!
<Rachel, Tobias nè. Con chuô ̣t đang kiể m soát bồ . Bồ phải trở la ̣i là
mı̀nh đi chứ! Haỹ bảo nó ngừng cha ̣y.>
Sợ! Đói!
<Rachel, nghe nè. Bồ đã cha ̣y xa khỏi bo ̣n mı̀nh rồ i. Bồ phải nắ m lấ y
quyề n chı̉ huy của bồ đi chứ.>
Sợ! Đói! Chạy!
Cỏ, cành cây và những thứ dơ bẩ n. Những cành cây thấ p cào trên đầ u
tôi. Mùi thức ăn. Mùi mô ̣t con chó đái trên bu ̣i cây.
Có thêm nhiề u bước chân nă ̣ng nề và những tiế ng la hét ầ m ào xa xôi.
Ho ̣ muố n tı̀m cách chô ̣p lấ y tôi. Nhưng tôi le ̣ lắ m! Tôi thông minh lắ m!
Nhưng vẫn chưa đủ thông minh. Tôi cha ̣y ra khỏi bu ̣i cây.
Giố ng như mô ̣t cái bóng bên trong mô ̣t cái bóng, tôi cảm thấ y nó ha ̣
xuố ng trên người tôi. Nỗi khủng khiế p không giố ng bấ t cứ cái gı̀ tôi từng
cảm thấ y trước đó cha ̣y khắ p người tôi. Có cái gı̀ đó ở sâu, sâu bên trong
bô ̣ óc chuô ̣t của tôi thét lên.
Đó là nỗi sơ ̣ cuố i cùng! Nỗi khủng khiế p cuố i cùng! Đó là kẻ thù mà
tôi không thể chố ng cự!
Và nó đang đế n kiế m tôi!
CHƯƠNG 8

Tôi né, nhưng quá châ ̣m. Những cái vuố t to tướng đã quă ̣p la ̣i xung
quanh mı̀nh tôi và đô ̣t nhiên bố n cái chân nhỏ xı́u của tôi bơi bơi trong
không trung.
<Tố t rồ i, Rachel. Tố t rồ i. Tớ đây mà. Tớ đang giữ câ ̣u đây mà.>
Tiế ng nói ở trong đầ u tôi. Tôi hiể u đươc̣ những lời ấ y. Cuố i cùng nó
đã xuyên thủng nỗi kinh hoàng. Tôi nı́u chă ̣t lấ y tiế ng nói ấ y.

<Đừng giaỹ nữa, Rachel.>


Tôi nhı̀n xuố ng và con mắ t chuô ̣t của tôi chı̉ thấ y những cái bóng cha ̣y
qua ở bên dưới.
<Tớ giữ câ ̣u rồ i nè, Rachel. Bı̀nh tıñ h la ̣i đi. Nghı ̃ tới cái gı̀ đó của
con người. Nghı ̃ về trường ho ̣c chẳ ng ha ̣n. Còn nhớ trường ho ̣c chứ?>
Trường ho ̣c hả? Nhớ chứ sao không. Tôi nhớ tới trường ho ̣c.
Rấ t đô ̣t ngô ̣t trı́ óc của chuô ̣t mấ t quyề n kiể m soát. Giố ng như mô ̣t cái
công tắ c đươc̣ bâ ̣t nhe ̣. Tôi biế t mı̀nh là cái gı̀. Tôi biế t mı̀nh là ai.
<Ổn rồ i, Tobias,> tôi nói. <Bồ có thể đă ̣t mı̀nh xuố ng đươc̣ rồ i đấ y.>
Tobias lươṇ vòng và đâ ̣u xuố ng hế t sức êm ái.
<Vuố t nho ̣n của mı̀nh có làm bồ đau không?>
<Không đâu. Mı̀nh không thấ y đau. Mı̀nh rấ t khỏe.>
“Em ổ n rồ i chứ, Rachel?” gio ̣ng anh Jake.
<Ổn. Mà nè, nó thâ ̣t khác với óc voi hay đa ̣i bàng. Hai thứ kia bı̀nh
tıñ h và chı́n chắ c hơn so với cái óc này.>
“Giố ng như con thằ n lằ n của Jake ấ y mà,” Cassie liên tưởng. “Câ ̣u ấ y
chả đã hố t hoảng là gı̀. Những con vâ ̣t khác mà chúng mı̀nh biế n ra đề u là
loài thú lớn, chuyên thố ng tri ̣ như khı̉ đô ̣t, hổ … Còn con ngựa của tớ la ̣i
bấ t kham.”
<Nè, tu ̣i mı̀nh mau làm cho xong rồ i chấ m dứt chuyê ̣n này đi nha!> tôi
nói. <Mı̀nh không thú cái kinh nghiê ̣m làm chuô ̣t.> Chẳ ng có gı̀ khó hiể u.
Tôi vẫn còn ngửi thấ y cái mùi chế t chóc và nghe đươc̣ tiế ng hàng ngàn con
giòi đang tiê ̣c tùng. Và những cái đó đố i với tôi vẫn có nghıã là bữa ăn tố i.
Tôi đói thắ t cả ruô ̣t.
“Bồ có chắ c là sẽ giữ đươc̣ bı̀nh tıñ h không?” Marco hỏi. Tôi thấ y
câ ̣u ta đang nhòm xuố ng tôi như từ trên cao hàng triê ̣u dă ̣m. “Trông bồ vẫn
còn hơi căng thẳ ng. Đuôi bồ đang co giâ ̣t và muĩ thı̀ cứ khiṭ khiṭ như điên.”
<Ừa, mı̀nh biế t. Mı̀nh vẫn còn căng thẳ ng. Nhưng phải vào viê ̣c thôi.
Bồ đem mı̀nh trở la ̣i chỗ cái cây mà con Fluffer đang núp nhé. Mı̀nh không
biế t nó ở hướng nào nữa.>
Tôi chưa kip̣ phản ứng thı̀ Marco đã cúi xuố ng và vố c tôi vào lòng
bàn tay. Câ ̣u ta giơ tôi lên cao và nhı̀n vào mắ t tôi. “Mı̀nh chưa bao giờ
thấ y bồ đáng yêu như lúc này, Rachel a ̣. Người mẫu trang bı̀a đấ y.”
Chúng tôi đi bô ̣ do ̣c theo daỹ nhà. Marco đă ̣t tôi xuố ng dưới gố c cái
cây mà con Fluffer vẫn đang núp trên mô ̣t cành cao.
<Các câ ̣u lùi la ̣i mô ̣t chút thı̀ hơn,> tôi nói.
“Không quá xa,” anh Jake nói. “Bo ̣n anh phải sẵn sàng để nhảy le ̣ vào
giữa em và con Fluffer chứ.”
<Ồ, em có thể đá vào mông con Fluffer đươc̣ mà.> Tôi nói giỡn. Tôi
hơi quê vu ̣ ban naỹ đã để con chuô ̣t nắ m quyề n kiể m soát mı̀nh.
“Ơ hơ,” Marco nói tı̉nh queo. “Mèo đấ u chuô ̣t. Các câ ̣u bắ t bên nào?”
“Câ ̣u chưa coi Tom và Jerry hả?” Cassie hỏi. “Dứt khoát là chuô ̣t rồ i.
Với la ̣i, Rachel đâu phải là chuô ̣t.”
Để tôi nói các ba ̣n nghe điề u này nha: Chẳ ng thı́ch thú gı̀ khi đô ̣i cái
lố t bé tı́ ni ̣ của con chuô ̣t chù, ngồ i đơị xem liê ̣u mô ̣t con mèo to cô ̣ có
quyế t đinh ̣ trèo xuố ng và giế t chế t mı̀nh hay không. Đó là mô ̣t trong những
viê ̣c kém vui nhấ t mà tôi đã từng làm. Tôi đã đă ̣t bô ̣ óc chuô ̣t dưới quyề n
kiể m soát của mı̀nh, nhưng điề u đó không thay đổ i đươc̣ mô ̣t thực tế : con
chuô ̣t - tôi sắ p sửa khiế p haĩ đúng như mô ̣t con chuô ̣t. Hế t bi ̣ diề u hâu vồ
bây giờ la ̣i ngồ i đơị coi liê ̣u mô ̣t kẻ tử thù khác có chuẩ n bi ̣ tấ n công mı̀nh
không… Ý tôi muố n nói, con chuô ̣t - tôi dứt khoát đang ở trong tı̀nh tra ̣ng
sơ ̣ đế n phát khùng.
Nó đúng là mô ̣t con chuô ̣t kém may mắ n.
Tôi bâ ̣n tâm về cơn đói của con chuô ̣t đế n nỗi quên cả cái gı̀ xảy ra
tiế p đó. Thâ ̣m chı́ tôi không để ý cho đế n khi nghe thấ y tiế ng rào ra ̣o của
vỏ cây rớt chı̉ cách đầ u mı̀nh có vài centimet. Fluffer đang rơi xuố ng ngay
phı́a trên đầ u tôi!
Tôi la ̣nh cứng người!
Anh Jake và Marco thı̀ không thế .
Marco chô ̣p lấ y con Fluffer ngay giữa lưng chừng trời. Nó thưởng
cho câ ̣u ta mô ̣t phát quào đau điế ng. Marco ré lên và suýt buông con mèo.
Anh Jake chô ̣p đúng vào gáy con Fluffer và Cassie cha ̣y đế n với cái lồ ng
mèo.
Cả ba đứa xoay sở nhét con Fluffre đang tru tréo cào xé vào trong
lồ ng và đóng cửa lồ ng la ̣i.
Tôi biế n khỏi lố t chuô ̣t nhanh hế t sức mı̀nh.
“Mı̀nh bi ̣chảy máu!” Marco la lên.
“Cả mấ y bồ đề u bi ̣ chảy máu,” Cassie nói như đó là chuyê ̣n hiể n
nhiên. “Mı̀nh đã bảo rồ i: lũ mèo rấ t là nguy hiể m khi mấ y bồ làm chúng
nổ i khùng mà.”
Tôi cao vo ̣t lên từ mă ̣t đấ t, lấ y la ̣i thân thể bı̀nh thường của mı̀nh.
“Khiế p! Mı̀nh sẽ chẳ ng bao giờ biế n hı̀nh thế này nữa,” tôi nói ngay
khi vừa có la ̣i lưỡi và môi bı̀nh thường. Tôi ngoái la ̣i đằ ng sau để chắ c
chắ n là mı̀nh không còn cái đuôi ghê tởm ấ y nữa. Biế n hế t rồ i. Tôi đã trở
la ̣i là tôi. Tôi đã ở la ̣i trong bô ̣ trang phu ̣c biế n hı̀nh của mı̀nh, chân không
giày, nhưng tôi đã trở la ̣i là người.
Tôi chơṭ rùng mı̀nh. Hồ i ức về bô ̣ óc chuô ̣t chù với nỗi sơ ̣ và cơn đói
của nó khiế n tôi ớn la ̣nh. Cố lắ m tôi mới không nôn thố c tháo hế t cả. Tôi
cảm thấ y phát bê ̣nh ngay trong cái đầ u mı̀nh.
Anh Jake nhı̀n tôi lắ c đầ u. “Lẽ ra anh phải làm viê ̣c ấ y. Anh phải biế n
thành thằ n lằ n để du ̣ con mèo trên cây xuố ng.”
Đế n lươṭ tôi lắ c đầ u. “Không, viê ̣c ấ y sẽ làm anh phát rồ lên mấ t.”
“Còn bây giờ thı̀ em là kẻ phát rồ ,” anh Jake nói. “Nhưng đừng lo, sẽ
hế t thôi mà. Ít nhấ t thı̀ em cuñ g chưa xơi mô ̣t con nhê ̣n số ng như anh.”
“Ừa. Coi nè, mı̀nh chı̉ mê ̣t mô ̣t chút thôi, đúng không? Để mı̀nh thu
na ̣p cái con mèo mắ c dich ̣ này và biế n thành nó.”
“Bồ vẫn quyế t đinh ̣ như thế hả?” Cassie nói. “Hai lầ n biế n hı̀nh trong
mô ̣t đêm?”
“Lẽ ra anh không nên để em biế n thành chuô ̣t, chuô ̣t nhắ t, chuô ̣t chù,
chuô ̣t gı̀ cuñ g vâ ̣y,” anh Jake nói. Trông anh ấ y vẫn bứt rứt như kẻ có lỗi.
“Coi nào, đó là ý của em mà, đúng không? Với la ̣i, anh tự cho mı̀nh
cái quyề n bảo em làm viê ̣c này viê ̣c no ̣ từ khi nào vâ ̣y hả? Anh là ai vâ ̣y,
ông chủ chắ c? Em không nghı ̃ thế đâu. Quên đi nhé.” Tôi kênh vai và mı̉m
cười ra bô ̣ can đảm. “Để xem con Fluffer còn khoái mı̀nh nữa không khi
bây giờ mı̀nh bự con hơn nữa.”
Tôi đoán con Fluffer đã mê ̣t lử vı̀ gây gổ . Cu câ ̣u đang ngủ khı̀ trong
cái lồ ng mèo. Ngủ như không có chuyê ̣n gı̀ xảy ra. Mô ̣t chú mèo điể n hı̀nh.
Thâ ̣m chı́ nó còn kêu rừ rừ trong khi tôi thu na ̣p ADN của nó.
Khi tôi đã xong viê ̣c, tôi để ý thấ y Cassie đang mı̉m cười với tôi.
“Gı̀ vâ ̣y hả?” tôi hỏi nhỏ.
“Mı̀nh chı̉ nghı ̃ làm thế nào mà bồ trông vẫn giố ng cô nàng Rachel
xưa kia, trong khi bây giờ bồ còn có mô ̣t con voi, mô ̣t con chuô ̣t chù, mô ̣t
con đa ̣i bàng và mô ̣t con mèo trong người. Bố n mẫu biế n hı̀nh. Nhiề u hơn
bấ t cứ đứa nào trong bo ̣n.” Trông nhỏ có vẻ suy tư. “Tu ̣i mı̀nh vẫn chưa
thực sự biế t nhiề u lắ m về chuyê ̣n biế n hı̀nh này. Mı̀nh tự hỏi liê ̣u có mô ̣t
giới ha ̣n cho số lươṇ g con vâ ̣t mà bo ̣n mı̀nh có thể biế n hı̀nh không nhı̉.”
“Mı̀nh nghı ̃ là cả bo ̣n sẽ tı̀m ra thôi,” Marco nói gio ̣ng u tố i. “Có lẽ
vào cái lúc xấ u nhấ t.”
Tôi tự hỏi không biế t hai đứa nó nói có đúng không. Thực là mô ̣t cảm
giác kỳ la ̣, mañ h liê ̣t, khi biế t rằ ng mı̀nh có thể trở thành bố n con vâ ̣t khác
nhau. Kỳ la ̣, mañ h liê ̣t và khó chiu.̣ Bên trong mı̀nh có những con vâ ̣t ăn thiṭ
lẫn nhau. Đó chẳ ng phải là mô ̣t hı̀nh ảnh đe ̣p.
Đô ̣t nhiên tôi cảm thấ y kiê ̣t sức. “Nè mấ y bồ … Mı̀nh đã thu na ̣p con
Fluffer xong rồ i. Nhưng có lẽ tu ̣i mı̀nh nên làm nố t viê ̣c này vào tố i mai.
Mı̀nh… Mı̀nh không biế t ngay bây giờ mı̀nh có thâ ̣t khỏe không nữa.”
“Để đêm khác đi,” anh Jake tán thành. Anh ấ y trông đã bớt căng
thẳ ng. Tôi nghı ̃ là anh ấ y đã lo lắ ng cho tôi dữ lắ m. Cái kiể u của anh Jake
là thế đấ y.
“Mı̀nh nghı ̃ là nên thả con Fluffer ra thôi,” Cassie nói. Nhỏ mở cái
lồ ng và con mèo leo ra mô ̣t cách thâ ̣n tro ̣ng.
Tôi quan sát nó cha ̣y vào trong bóng đêm.
“Có lẽ nó cha ̣y đi để giế t con chuô ̣t chù của câ ̣u.” Marco suy đoán.
Ý tưởng ấ y la ̣i khiế n tôi nổ i da gà khắ p cả người.
CHƯƠNG 9

Aaaaaahh! Aaaaahh! Aaaahhhh!


“Dâ ̣y đi! Chi ̣ Rachel, dâ ̣y đi!”
“Aaaah! Ô. Ô. Ô.” Tôi ngồ i dâ ̣y. Tôi thấ y ngô ̣p thở. Tố i mù, nhưng tôi
lờ mờ nhâ ̣n ra khuôn mă ̣t của Jordan. Nó đang lay tôi tı̉nh dâ ̣y.

Tôi cảm nhâ ̣n đươc̣ mă ̣t mı̀nh. Đôi môi. Đôi mắ t. Cái muĩ .
Tôi tự vỗ vào mı̀nh mô ̣t cách điên cuồ ng. Người. Tôi là người. Không
có lông. Không có đuôi. Là người.
Những chi tiế t của giấ c mơ ào ào kéo về .
“Ôi, không,” tôi rên rı̉. Tôi ném cái chăn ra sau và vướng chân suýt
nga.̃ Tôi loa ̣ng choa ̣ng đi về phı́a phòng tắ m. Phòng tắ m nố i phòng tôi với
phòng chung của Jordan và Sara. Tôi tı̀m cách bâ ̣t đèn lên nhưng quên mấ t
công tắ c. Tôi ngã khuyụ xuố ng trước cái bồ n cầ u và nôn mửa.
Jordan cuố ng quýt: “Chi ̣ không sao chứ chi ̣ Rachel? Chi ̣ không sao
đấ y chứ? Để em kêu me ̣…”
“Đừng!” Tôi nói ngay khi có thể nói đươc̣ . “Đừng, chi ̣ khỏe mà.
Đừng có đánh thức me ̣ dâ ̣y.” May mắ n là Sara bé bỏng có thể ngủ bấ t kể
trời đấ t.
Tôi đánh răng và uố ng mô ̣t chút nước. Tôi ngường ngươṇ g nhı̀n
Jordan. Nó trông không giố ng tôi chút nào. Tôi nghı ̃ rằ ng mı̀nh giố ng ba
hơn, còn Jordan thı̀ như mô ̣t bản sao của me ̣, với tóc và mắ t đen. Nó đang
có vẻ khá sơ ̣ haĩ .
“Chi ̣không sao đâu,” tôi la ̣i nói. “Chı̉ là mô ̣t ác mô ̣ng. Chắ c là nó làm
cho chi ̣hơi mê ̣t, có thế thôi. Nhưng bây giờ thı̀ chi ̣khỏe rồ i.”
Jordan bớt lo lắ ng chút xı́u. “Chắ c chi ̣mơ thấ y cái gı̀ khiế p lắ m.”

“Chi ̣đoán thế . Bây giờ chi ̣thâ ̣m chı́ chẳ ng nhớ gı̀ hế t. Em biế t rồ i đó.
Những giấ c mơ tan biế n đi khiế n mı̀nh chẳ ng nhớ đươc̣ gı̀ cả.”
“Em không tin chi ̣ có thể quên ngay mô ̣t giấ c mơ đã khiế n chi ̣ thét và
rú lên như vâ ̣y.”
Tôi nhún vai. “Chi ̣ chưa bao giờ tha ̣o cái viê ̣c nhớ la ̣i những giấ c
mơ. Tố t hơn là em nên đi ngủ la ̣i.”
Jordan nhı̀n tôi mô ̣t cách nghiêm nghi.̣ “Em biế t em nhỏ thua chi ̣ hai
tuổ i, nhưng nế u có chuyê ̣n gı̀ không hay xảy ra cho chi,̣ thı̀ chi ̣ có thể nói
với em, đúng không? Ý em là, em sẽ không nói la ̣i với me ̣ hay bấ t kỳ ai
đâu. Chi ̣có thể tin ở em.”

Tôi mı̉m cười và ôm ghı̀ nó vào lòng. “Chi ̣ biế t là chi ̣ có thể tin ở em.
Nế u có chuyê ̣n gı̀ không hay xảy ra chi ̣ sẽ kể với em ngay.” Đó là mô ̣t lời
nói dố i, dı ̃ nhiên rồ i, và sự dố i trá khiế n tôi càng cảm thấ y mê ̣t mỏi hơn.
Tôi tin bé Jordan. Từ trong lòng mı̀nh tôi biế t nó không phải là mô ̣t tên
Mươṇ xác.
Dı ̃ nhiên, nhưng đó cuñ g là điề u mà anh Jake đã nói về anh Tom.
Tôi ôm đứa em gái của mı̀nh chă ̣t hơn. Tôi ghét cái lố i mà sự ngờ vực
đã bò vào mo ̣i ngóc ngách của tâm trı́ mı̀nh. Tôi ghét cái lố i mı̀nh không
chắ c chắ n, không thực sự, không hoàn toàn chắ c chắ n rằ ng mı̀nh có thể tin
con bé.
“Đi ngủ đi em,” tôi nói. “Cảm ơn em đã cứu chi ̣ ra khỏi cơn ác
mô ̣ng.”
Nó dơm ̣ bước đi, nhưng rồ i quay ngoắ t la ̣i, người nó đươc̣ chiế u sáng
từ phı́a sau bởi ánh đèn phòng tắ m. “Trước lúc bắ t đầ u hét lên, chi ̣ đã nói
đế n mô ̣t cái gı̀ đó.”
“Cái gı̀ kia?” tôi hỏi mà sơ ̣ phải nghe câu trả lời.
Nó có vẻ bố i rố i. “Hı̀nh như là ‘giòi’, hay đa ̣i loa ̣i thế .”
Tôi gươṇ g mı̉m cười. “Ngủ ngon nha, Jordan.”
Tôi trườn trở vào giường mı̀nh. Cái gố i đã đẫm mồ hôi. Khăn trải
giường thı̀ nhơm nhớp.
Những con giòi. Những con giòi nhỏ quằ n qua ̣i, lúc nhúc, bâ ̣n rô ̣n trên
mô ̣t miế ng thiṭ thố i có lông. Trong giấ c mơ của tôi đó là mô ̣t con mèo chế t.
Mô ̣t con mèo chế t phủ đầ y lũ giòi đang ăn thiṭ thố i.
Mô ̣t con chuô ̣t chù đang rúc vào bữa tiê ̣c, ăn thiṭ thố i và những con
giòi còn số ng với mô ̣t sự ngon lành như nhau.
Trong mơ tôi biế t: tôi là con chuô ̣t chù ấ y.
“Trông em mê ̣t mỏi lắ m,” sáng hôm sau anh Jake bảo tôi. Chúng tôi đi
chung mô ̣t chuyế n xe bus tới trường.
“Cảm ơn,” tôi nói mô ̣t cách cô ̣c cằ n.
“Đêm qua em ngủ không đủ giấ c hả?”
“Chắ c là không, nế u em trông thảm ha ̣i như anh nói.”
“Anh không bảo em trông thảm ha ̣i, anh chı̉ nói trông em có vẻ mê ̣t
mỏi thôi mà.”
Anh ấ y ngâ ̣p ngừng và ngoái la ̣i phı́a sau xem có ai nghe thấ y không.
May mắ n là trên xe bus rấ t ồ n. Anh Jake ha ̣ gio ̣ng và ghé sát tai tôi. “Em
chưa hế t ghê sơ ̣ vı̀ con chuô ̣t chù, phải không?”
“Sao? Chı̉ vı̀ em là con gái nên anh nghı ̃ rằ ng con chuô ̣t ám ảnh em
hơn là đố i với anh hay Marco sao?”
“Không, hoàn toàn không phải vâ ̣y,” anh Jake nói vẻ nghiêm túc. “Chı̉
là… nghe này, sau khi biế n thành thằ n lằ n, anh đã bi ̣ ám ảnh. Anh có những
cơn ác mô ̣ng…”
“Ác mô ̣ng?” tôi chơṭ nói lớn. Rồ i liề n ha ̣ gio ̣ng xuố ng thành mô ̣t tiế ng
thı̀ thầ m.
“Ác mô ̣ng hả?”
“Ồ, phải. Chı́nh xác. Sau khi biế n thành hổ anh có mơ nhưng không
phải là ác mô ̣ng.”
“Mơ thế nào?”
Anh Jake mı̉m cười. “Khá tuyê ̣t vời, thâ ̣t đấ y. Hùng duñ g băng qua
mô ̣t khu rừng tố i lúc ban đêm. Anh đang săn đuổ i cái gı̀ đó. Có vẻ như anh
muố n vồ đươc̣ nó, nhưng đồ ng thời cuñ g có vẻ như nế u không vồ đươc̣
cuñ g chẳ ng sao. Bởi vı̀ chı̉ cầ n cha ̣y rồ i thu mı̀nh rón rén rồ i la ̣i cha ̣y băng
qua rừng cuñ g đủ là viê ̣c tuyê ̣t vời nhấ t trên đời rồ i.”
Tôi gâ ̣t đầ u. “Em cuñ g cảm thấ y y như vâ ̣y sau khi biế n thành voi. Đó
là cái cảm giác la ̣ lùng thấ y mı̀nh khổ ng lồ và vô đich. ̣ Như thể mı̀nh chưa
bao giờ phải sơ ̣ haĩ mô ̣t cái gı̀.”
“Nhưng với chuô ̣t chù thı̀ khác phải không? Chắ c giố ng như anh với
con thằ n lằ n vâ ̣y.”
“Em nghı ̃ đó là những tı́nh cách khác nhau của loài vâ ̣t. Có lẽ mô ̣t số con
thı́ch hơp̣ với trı́ óc con người. Số khác thı̀ không.” Tôi nhı̀n ra ngoài cửa
xe mô ̣t lúc. Rồ i tôi nói. “Anh có biế t cái gı̀ làm em sơ ̣ không?”
Tôi thấ y bấ t ngờ khi anh Jake gâ ̣t đầ u. “Biế t. Em sơ ̣ rằ ng có ngày
chúng ta buô ̣c phải biế n thành con rê ̣p.”
Tôi rùng mı̀nh. “Em không nghı ̃ rằ ng em sẵn lòng làm viê ̣c ấ y đâu. Em
nghı ̃ rằ ng như vâ ̣y thâ ̣t quá đáng.”
“Đươc̣ rồ i, sắ p tới nhiê ̣m vu ̣ của em là biế n thành mèo. Tobias đã làm
mèo. Câ ̣u ấ y bảo là tuyê ̣t không thể tả. Câ ̣u ấ y khoái lắ m. Cuñ g như anh
thực sự thı́ch thú khi biế n thành mô ̣t con chó vâ ̣y. Đôi khi cảm thấ y xuố ng
tinh thầ n, anh thực sự chı̉ ước sao mı̀nh có thể biế n hı̀nh. Lũ chó biế t làm
thế nào để đươc̣ vui vẻ.”
Xe bus đâ ̣u la ̣i trước cổ ng trường. “La ̣i mô ̣t ngày ho ̣c mới. Cuô ̣c số ng
thường ngày.” Tôi nhı̀n những đám nhóc đang đi quanh quẩ n trên baĩ cỏ và
trên các bâ ̣c thề m. Tôi nhâ ̣n ra Melissa.
“Gă ̣p la ̣i anh sau nha, Jake.” Tôi nói. “Cảm ơn nha.”
“Không có chi. Chúng ta cùng cảnh mà.”
Tôi lách xuố ng xe và cha ̣y để bắ t kip̣ Melissa. Nhưng khi đế n gầ n tôi
thấ y hai mắ t của nhỏ sưng đỏ lên. Chắ c nhỏ đã khóc.

Tôi không biế t phải làm gı̀. Nế u như trước kia thı̀ tôi đã cha ̣y ngay tới
và hỏi nhỏ có chuyê ̣n gı̀ vâ ̣y.
“Chào Melissa, mo ̣i chuyê ̣n ra sao rồ i?”
Nhỏ nhı̀n tôi lúng túng. “Gı̀ kia?”
“Mı̀nh hỏi mo ̣i chuyê ̣n ra sao rồ i?”
Nhỏ lắ c đầ u mô ̣t cách châ ̣m cha ̣p, như thể nhỏ không thể tin là tôi la ̣i
chuyê ̣n trò với nhỏ. “Câ ̣u lo cái gı̀ vâ ̣y?”
“Melissa. Dı ̃ nhiên là mı̀nh lo cho câ ̣u. Có chuyê ̣n gı̀ không ổ n phải
không?”
Mắ t nhỏ chơṭ như vô hồ n. Nhỏ như không nhı̀n vào cái gı̀ hế t ngoài
khoảng không ngay trước mă ̣t. “Chuyê ̣n gı̀ không ổ n ư? Mo ̣i thứ đề u không
ổ n. Và chẳ ng có gı̀ là không ổ n. Nhưng cuñ g như vâ ̣y, mo ̣i thứ đề u không
ổ n.”
“Melissa, bồ đang nói về chuyê ̣n gı̀ vâ ̣y?”
“Quên đi,” nhỏ nói và dơm ̣ bước đi.
Tôi nı́u lấ y cánh tay nhỏ. “Coi kı̀a, bồ có thể nói với mı̀nh mà. Mı̀nh
vẫn là ba ̣n của bồ . Chẳ ng có gı̀ thay đổ i hế t.”

“Haỹ để cho mı̀nh yên,” nhỏ nói gio ̣ng quyế t liê ̣t. “Mo ̣i thứ đã thay
đổ i. Mo ̣i người đề u thay đổ i. Câ ̣u hế t là ba ̣n của mı̀nh. Và ba với me ̣
mı̀nh…”
“Cái gı̀ kia?” tôi hỏi dồ n.
Tiế ng chuông reng lanh lảnh.
“Mı̀nh phải đi đây.” Nhỏ giâ ̣t tay ra và bỏ đi.
Tôi có thể làm gı̀ đươc̣ đây? Tôi để cho nhỏ đi. Tôi tự hỏi nhỏ sắ p
sửa nói gı̀ về cha của nhỏ nhı̉. Nhỏ đã khám phá ra cha mı̀nh là ai, cha của
nhỏ đã trở thành cái gı̀ chăng?

Tôi bước lên những bâ ̣c thề m của trường ho ̣c, đầ u nă ̣ng trıũ suy tư. Lúc
mở cổ ng trường, tôi đâm sầ m vào ai đó.
“Kı̀a, kı̀a, nhı̀n xem cô đang đi đâu đấ y, tiể u thư.”
“Thầ y Chapman!” tôi sơ ̣ haĩ lùi la ̣i.
Coi nào, ba ̣n phải nhâ ̣n thức đươc̣ rằ ng đó là kẻ đã có lầ n ra lê ̣nh cho
mô ̣t tên Hork-Bajir giế t hế t bo ̣n tôi nế u như bắ t đươc̣ . Giế t và chı̉ giữ la ̣i
cái đầ u để nhâ ̣n da ̣ng.
Loa ̣i chuyê ̣n như thế bám rấ t chắ c vào tâm trı́ tôi.
Laõ ta ngó vào mă ̣t tôi. “Có chuyê ̣n gı̀ vâ ̣y Rachel? Sáng nay có hơi
bồ n chồ n hả?”
Tôi gâ ̣t đầ u. “Vâng thưa thầ y. Em nghı ̃ đó là vı̀ em ngủ không đươc̣
ngon giấ c.”
“Ác mô ̣ng hả?” laõ hỏi.
Miê ̣ng tôi khô khố c. “Có lẽ là thế thưa thầ y.”
Laõ mı̉m cười. Mô ̣t nu ̣ cười bı̀nh thường, nu ̣ cười của con người.
Thâ ̣m chı́ mắ t laõ còn nheo lên mô ̣t chút khi mở miê ̣ng cười với tôi. “Vâ ̣y
thı̀ haỹ xua nó đi con a ̣. Con biế t mà, ác mô ̣ng đâu phải là sự thâ ̣t.”
“Ít nhấ t thı̀ không phải lúc nào cuñ g vâ ̣y,” tôi nhủ thầ m.
CHƯƠNG 10

Chúng tôi không đế n nhà laõ Chapman vào tố i hôm sau vı̀ Marco và
tôi đề u có bài luâ ̣n phải viế t. Còn tố i sau nữa la ̣i là ngày sinh nhâ ̣t của ba
Cassie.
Nhưng rồ i cuố i cùng chúng tôi la ̣i có mă ̣t trên con phố gầ n nhà laõ
Chapman. Lúc ấ y còn chút xı́u là đúng tám giờ.
Con Fluffer đã ra ngoài nhà, lúc này nó đang hı́t ngửi mô ̣t cái co ̣c rào
ở cách đó bố n daỹ nhà, mô ̣t con mèo khác đã để la ̣i mùi của nó ở đấ y. Ít ra
thı̀ đó cuñ g là điề u mà Tobias báo cáo.
“Em đã sẵn sàng chưa?” anh Jake hỏi tôi.
Tôi gâ ̣t đầ u.
“Chắ c chứ?” đế n lươṭ Cassie hỏi. “Bồ có thể hoañ la ̣i mà. Tu ̣i mı̀nh
đâu bắ t buô ̣c phải làm vào tố i nay.”
“Càng sớm càng tố t chứ,” tôi nói. “Tấ t cả tu ̣i mı̀nh đề u biế t rằ ng trong
cái nhà này có điề u gı̀ đó không ổ n. Melissa vẫn là ba ̣n của mı̀nh. May ra
mı̀nh có thể giúp nhỏ cách nào chăng.”
“Viê ̣c của bồ đâu phải là giúp Melissa Chapman,” Marco nhảy nhổ m.
“Bồ tı́nh do thám laõ Chapman kia mà. Bồ tı́nh kiế m đường cho tu ̣i mı̀nh
tới chỗ bo ̣n Yeerk để rồ i cả tu ̣i mı̀nh biế n thành thú hoang và tự sát quách
đi kia mà.”
“Mı̀nh biế t vı̀ sao mı̀nh làm chuyê ̣n này mà, Marco.” Tôi trả lời.
Câ ̣u ta gâ ̣t đầ u. “Đươc̣ rồ i. Vâ ̣y thı̀ vô trỏng bồ haỹ tự lo lấ y thân nha.
Nhớ là bồ đang đố i đầ u với mô ̣t ông hiê ̣u phó đấ y. Laõ mà phát hiê ̣n ra câ ̣u
biế n thành con mèo rı̀nh mò quanh nhà laõ , thı̀ câ ̣u sẽ xơi mô ̣t quả cấ m túc
sau giờ ho ̣c cả năm trời đấ y.”
Cả bo ̣n cười rân. Cứ làm như cấ m túc mới là chuyê ̣n tôi phải sơ.̣
Marco đôi khi rấ t đáng ghét, nhưng mă ̣t khác câ ̣u ấ y la ̣i có khả năng cho ̣c
cho ba ̣n cười lúc ba ̣n thâ ̣t sự cầ n đươc̣ cười.
“Tớ sẵn sàng rồ i.” Tôi tuyên bố . Tôi đưa cánh tay lên trời vẫy vẫy,
Tobias lao xuố ng, dang hai cánh để ham ̃ tố c đô ̣ la ̣i và đâ ̣u trên cái hàng rào
bên ca ̣nh chúng tôi.
“Tı̀nh hı̀nh đằ ng đó ra sao, Tobias?” anh Jake hỏi.
<Ổn cả. Con mèo không lảng vảng gầ n nhà. Không có ai đi quanh
quẩ n ngoài đường, ngoa ̣i trừ ở phı́a xa, trên phố Loughlin. Có vài chiế c xe
hơi, nhưng không cha ̣y về phı́a các câ ̣u.>
“Câ ̣u biế t không, câ ̣u có cả mô ̣t tương lai trong nghề trô ̣m da ̣o đấ y,”
Marco nói với Tobias. “Câ ̣u và tớ có thể trèo tường khoét vách, còn Jake
sẽ là Người Nhê ̣n chô ̣p hai đứa.”

“Đươc̣ rồ i, mı̀nh đã sẵn sàng để hành đô ̣ng,” tôi thông báo. “Cuñ g đã
sẵn sàng để vô trỏng đây.”
Tobias gửi riêng cho tôi mô ̣t lời nhắ n. <Rachel bè, nế u bồ gă ̣p bấ t cứ
rắ c rố i nào, bồ chı̉ cầ n tı̀m cách ra đươc̣ bên ngoài. Mı̀nh có thể đưa bồ
thoát khỏi bấ t cứ nguy hiể m nào.>
Tôi chuẩ n bi ̣ biế n hı̀nh. Tôi tâ ̣p trung vào con Fluffer. Làm viê ̣c ấ y
thâ ̣t dễ. Tôi đã có trong đầ u mô ̣t hı̀nh ảnh rấ t rõ ràng của con Fluffer đang
từ trên cây nhào xuố ng chực giế t tôi lúc tôi là mô ̣t con chuô ̣t chù.
Bên trong cơ thể tôi, ADN của Fluffer đã đươc̣ lưu trữ, sẵn sàng để
sử du ̣ng. Tấ t cả viê ̣c tôi phải làm là tâ ̣p trung… tâ ̣p trung…
Mỗi lầ n biế n hı̀nh mỗi khác. Đă ̣c biê ̣t trong lầ n đầ u tiên thı̀ ba ̣n không
thể nghı ̃ đươc̣ đế n cả viê ̣c xem xem sự biế n đổ i diễn ra như thế nào. Ngay
cả Cassie cuñ g không kiể m soát đươc̣ cuô ̣c biế n hı̀nh đầ u tiên của nhỏ.
Trong trường hơp̣ con Fluffer, mo ̣i thứ bắ t đầ u từ bô ̣ lông. Lông đen
mo ̣c trước, rồ i đế n lông trắ ng. Tôi hầ u như là người trong khi lông đã mo ̣c
gầ n như đầ y đủ. Tôi có bô ̣ lông thâ ̣t lô ̣ng lẫy trên hai cánh tay. Trên hai
chân. Trên mă ̣t. Lông và râu mép, cùng với mo ̣i thứ khác.
“Ôi! Tuyê ̣t vời!” Cassie reo lên. Nhỏ nhı̀n tôi chằ m chằ m và toét
miê ̣ng cười đế n tâ ̣n mang tai. “Tuyê ̣t quá trời tuyê ̣t. Trông bồ xiṇ không
chiụ nổ i…”
Marco và anh Jake gâ ̣t đầ u tán thành.
“Khá kỳ cu ̣c nhưng cuñ g khá đe ̣p,” Marco nhâ ̣n xét. “Mı̀nh nghı ̃ bồ có
thể làm nghề kinh doanh thức ăn mèo. Bồ hát mô ̣t bài hát ngắ n, có thể nhảy
mô ̣t chút. Quên chú mèo Morris đi nha. Bồ sẽ là thố ng soái.”
Tôi bắ t đầ u co la ̣i. Song thâ ̣t la ̣, khi tôi co la ̣i và quầ n áo ngoài của tôi
tuô ̣t ra, tôi không cảm thấ y mı̀nh đã nhỏ la ̣i, mà cảm thấ y mı̀nh có vẻ trở
nên ma ̣nh mẽ hơn.
Giố ng như tôi đang rũ bỏ hế t những thứ không cầ n thiế t, đôi chân dài
vu ̣ng về này, hai cánh tay yế u ớt lố bich ̣ này. Tôi có cảm giác mı̀nh đã
đươc̣ thu go ̣n la ̣i chı̉ còn những gı̀ thiế t yế u nhấ t của bản thân. Thâ ̣m chı́
như đươc̣ ta ̣o nên không phải từ những thiṭ xương tầ m thường cu.̃
Tôi cảm thấ y mı̀nh như thép lỏng.
Tôi không cảm thấ y nỗi sơ ̣ của chuô ̣t chù, hay sự tự tin hoàn toàn của
voi hoă ̣c đa ̣i bàng.

Khác hẳ n. Hẳ n là có sự sơ ̣ haĩ . Nhưng bên dưới nỗi sơ ̣ là sự tự tin. Con
mèo biế t rằ ng có những kẻ thù ở đâu đó, nhưng nó cuñ g biế t rằ ng nó có thể
đương đầ u.
Tôi cảm thấ y mı̀nh… cứng cỏi. Đúng là như vâ ̣y - cứng cỏi.
Thế rồ i các giác quan của mèo bắ t đầ u gửi những thông điê ̣p lên naõ
tôi.

<Ôi chao!> tôi kêu lên vı̀ bấ t ngờ. <Đô ̣t nhiên không còn là đêm tố i nữa!
Tớ muố n nói, ôi chao, đây chı́nh là năng lực nhı̀n ban đêm!>
“Khả năng nhı̀n trong đêm tố i của mèo ma ̣nh gấ p tám lầ n của người.”
Cassie nói.
“Tám lầ n hả?” Marco nhắ c la ̣i. “Không phải bảy hay chı́n sao? Làm
sao người ta đo đươc̣ ?”
Nhưng không chı̉ la ̣ lùng ở chỗ tôi nhı̀n thấ y rõ như thế nào mà còn là
tôi có thể ghi nhâ ̣n đươc̣ cái gı̀.
Mô ̣t con người sẽ ghi nhâ ̣n màu sắ c chẳ ng ha ̣n. Mô ̣t con mèo cuñ g
nhâ ̣n biế t đươc̣ màu ngang ngửa như người. Chı̉ có điề u nó không thı́ch thú
gı̀ lắ m với màu sắ c. Này nhé, thı́ du ̣ như vâ ̣t này màu đỏ, nhưng là mèo thı̀
cầ n gı̀ điề u đó?
Điề u mà những con mèo thực sự lưu ý là sự chuyể n đô ̣ng. Bấ t cứ cái
gı̀ chuyể n đô ̣ng, dù chı̉ là nhúc nhı́ch chút đı̉nh là mèo thấ y liề n. Tôi đang
đứng đây trên cỏ, nhı̀n khắ p xung quanh với că ̣p mắ t mèo to tướng, và tôi
không nhı̀n thấ y gı̀ ngoài những chuyể n đô ̣ng.
Tôi thấ y từng lá cỏ đu đưa trong gió nhe ̣. Tôi thấ y từng con bo ̣ bò qua
những lá cỏ ấ y. Tôi thấ y từng con chim trên mỗi cái cây khi nó giũ cánh.
Và, ui chao, tôi còn thấ y cả chuô ̣t nhắ t, sóc với chuô ̣t cố ng nữa.
Có mô ̣t con chuô ̣t nhắ t ở cách tôi không đầ y sáu mét. Tôi có thể nhı̀n
thấ y từng sơị ria trên mõm nó khi những sơị ria ấ y giâ ̣t giâ ̣t. Những vâ ̣t
không chuyể n đô ̣ng với tôi chán òm. Nế u con chuô ̣t nhắ t mà chı̉ đứng bấ t
đô ̣ng, tôi sẽ quên phứt là nó đang ở đó.
“Em thế nào rồ i?” anh Jake hỏi tôi.
Tôi nghe anh ấ y chẳ ng chút khó khăn. Nhưng nó lañ g nhách. Nó không
có nghıã gı̀ hế t. Con chuô ̣t nhắ t đang phát ra mô ̣t tiế ng chı́t chı́t rấ t nhỏ
trong khi nó cà hàm răng bé tı́ của nó quanh mô ̣t trái hồ đào, tı̀m cách khui
trái ra.
Tôi quan tâm đế n tiế ng đô ̣ng ấ y. Tôi quan tâm rấ t nhiề u đế n tiế ng đô ̣ng
ấ y.
“Rachel, bồ có nghe đươc̣ tu ̣i này không? Mı̀nh đây, Cassie đây.”
<Đươc̣ mà, mı̀nh nghe rõ mà. Có điề u hı̀nh như mı̀nh không đươc̣ tâ ̣p
trung lắ m vào mấ y bồ . Có nhiề u thứ khác để nghe, nhı̀n và ngửi lắ m.>
“Tố t thôi, ı́t ra thı̀ bồ cuñ g không cha ̣y lung tung ngoài vòng kiể m
soát,” Marco nói.

Đô ̣t nhiên tôi cảm thấ y có cái gı̀ bên trên đầ u mı̀nh, mô ̣t hı̀nh thù, mô ̣t cái
bóng, mô ̣t dáng vẻ. Nhanh như chớp tôi quay đầ u la ̣i. Hai tai tôi cu ̣p ra
sau, sát đầ u. Lông trên lưng dựng lên và cái đuôi xù lên to gấ p ba lầ n bı̀nh
thường. Những cái vuố t vươn ra. Tôi chun miê ̣ng la ̣i và chı̀a răng ra.
Tấ t cả diễn ra trong tı́ch tắ c. Tôi đã sẵn sàng chiế n đấ u.
Và bấ t kể cái gı̀ tấ n công tôi, tôi muố n nó biế t rằ ng nó sẽ phải hố i hâ ̣n
vı̀ đã gây sự với Fluffer McKitty.

VẬT CHỦ NỔ I LOẠN


CHƯƠNG 11

“Xı̀ı̀ı̀ı̀ı̀ı̀ı̀ı̀ı̀ı̀!”

Tôi đã sẵn sàng chiế n đấ u. Tôi đã bi ̣ bơm căng. Hoă ̣c ra tay trước hoă ̣c
bi ̣giế t chế t.
Thâ ̣t đã khi ba ̣n cảm thấ y những cái vuố t bén như lưỡi lam trươṭ nhe ̣ ra
từ những bàn chân đỏ hồ ng của mı̀nh.
“Rachel, bı̀nh tıñ h nào, cô nương, đó là Tobias mà, ” Cassie vỗ về .
“Tobias! Mı̀nh nghı ̃ có lẽ bồ tránh xa ra thı̀ tố t hơn,” nhỏ go ̣i lên trời.
“Loài mèo vố n sơ ̣ những giố ng chim to mà.”
Nhỏ nói đúng. Cái bóng của Tobias làm tôi khá sơ ̣ haĩ . Kể cuñ g la ̣. Bởi
vı̀ đó là nỗi sơ ̣ mà tôi chia sẻ với con chuô ̣t chù.
Nhưng đó là mô ̣t kiể u sơ ̣ khác. Nó giố ng sự tức giâ ̣n nhiề u hơn, nhưng
cuñ g không hẳ n thế . Tôi cho rằ ng đó không hề là mô ̣t cảm xúc thâ ̣t. Về cơ
bản, khi tôi kêu xı̀ xı̀ tôi chı̉ muố n tı̀m cách gửi gắ m thông điê ̣p này: “Chớ
gây với tao. Mày có thể bự hơn tao, có thể làm tao sơ,̣ có thể khiế n tao
phải bỏ cha ̣y, nhưng nế u cầ n, tao sẵn sàng chiế n đấ u.”
Đó là toàn bô ̣ cái thông điê ̣p mà con mèo - tôi gửi cho thế giới: Đừng
gây với tôi. Đừng cản đường tôi đi, đừng tı̀m cách đô ̣ng vào tôi nế u tôi
không muố n, đừng tı̀m cách ngăn tôi đoa ̣t lấ y những gı̀ tôi muố n.
Tôi đô ̣c lâ ̣p. Tôi hoàn hảo. Tôi không cầ n gı̀ hế t ngoài bản thân tôi.
<Tớ ổ n mà,> tôi nói. <Tớ nghı ̃ tớ kiể m soát mı̀nh vững lắ m.>
“Cảm giác ấ y nó như thế nào hả?” Cassie hỏi.
<Giố ng như… Bồ có nhớ những phim cao bồ i ngày xưa có Clint
Eastwood đóng không? Ổng là mô ̣t tay súng cừ khôi, mỗi khi ổ ng bước vô
mô ̣t quán rươụ là mo ̣i người da ̣t ra hế t. Ổng không kiế m chuyê ̣n với ai
nhưng tố t nhấ t là chớ có làm ổ ng nổ i khùng. Nó cuñ g giố ng vâ ̣y đó. Như
thể tớ là Clint Eastwood vâ ̣y.>
“Em có nghı ̃ là em làm đươc̣ viê ̣c ấ y không?” anh Jake hỏi tôi.
<Đươc̣ , đươc̣ mà. Em có thể làm bấ t cứ cái gı̀.>
“Chớ để tı́nh phách lố i của loài mèo làm câ ̣u bi ̣ rắ c rố i,” Marco răn đe.
“Giữ la ̣i chút ı́t nỗi sơ ̣ của con người thı̀ hay hơn.” Câ ̣u ta ngưng mô ̣t chút.
“Ồ, tớ quên phứt. Nàng Rachel hùng duñ g đâu có sơ ̣ haĩ như mô ̣t con
người. Vâ ̣y thı̀ câ ̣u haỹ làm thế này: mươṇ mô ̣t ı́t sơ ̣ của tớ đi. Tớ có đầ y ta
đây nè.”

“Marco nói đúng đó, Rachel,” Cassie tán thành. “Haỹ tâ ̣p trung. Giữa
thái đô ̣ tự nhiên của câ ̣u với thái đô ̣ của con mèo, hı̀nh như có chút ngông
nghênh đó.”

Tôi nhı̀n thâ ̣t le ̣ về phı́a con chuô ̣t. Cuố i cùng thı̀ nó đã rúc vào trái hồ
đào. Tôi có thể giế t nó. Tôi chắ c chắ n như vâ ̣y. Nó là mô ̣t con chuô ̣t nhỏ
múp mı́p và tôi có thể vồ đươc̣ nó mô ̣t cách dễ dàng. Nhưng tôi không thấ y
đói. Vı̀ vâ ̣y nó sẽ còn đươc̣ số ng thêm mô ̣t lúc nữa.
<Không sao đâu,> tôi nói.
“Nế u câ ̣u gă ̣p lô ̣n xô ̣n thı̀ đã có tu ̣i này ở đây, nhớ nha.” Cassie trấ n an
tôi mô ̣t lầ n nữa.
<Tớ sẽ meo lên nế u cầ n giúp đỡ. Đừng lo. Bây giờ tớ làm chủ đươc̣
rồ i. Sẽ tố t cả thôi.>
Nhưng thâ ̣t sự thı̀ tôi đã xa ̣o chút đı̉nh. Tôi chưa hoàn toàn làm chủ
đươc̣ con mèo. Hı̀nh như tôi thı́ch tı́nh tı̀nh vênh váo của nó. Cái đó làm
tôi cảm thấ y tự tin hơn vào chı́nh mı̀nh. Và mă ̣c ai nghı ̃ gı̀ thı̀ nghı,̃ tôi cầ n
có đươc̣ sự tự tin hoàn toàn.
“Thời gian biế n hı̀nh bắ t đầ u đươc̣ tı́nh,” Cassie nhắ c nhở. “Bây giờ là
tám giờ thiế u mười lăm phút. Bồ nhớ kỹ nha.”
Tôi nhe ̣ nhàng cha ̣y xuôi theo lề đường dẫn tới nhà laõ Chapman. Ngay
lúc bắ t đầ u chuyế n đi tôi đã nghı:̃ Tı́a ơi, giá như mı̀nh có thể giữ la ̣i chút
xı́u cái khả năng này cho giờ thể du ̣c sắ p tới nhı̉.
Đó là sự duyên dáng vươṭ trên mo ̣i thứ duyên dáng mà ba ̣n có thể tưởng
tươṇ g ở mô ̣t con người. Tôi cha ̣y qua hàng rào gỗ, bên trên có tấ m chắ n
bằ ng sắ t cao cả mét. Tôi ngước nhı̀n và rồ i, chưa kip̣ nghı ̃ gı̀ thı̀ tôi đã nhảy
vo ̣t lên. Hai chân sau ma ̣nh mẽ của tôi cuô ̣n lên rồ i thả lỏng.
Tôi lướt trong không trung. Đô ̣ cao cả mét, trong khi tôi - mô ̣t con vâ ̣t
chı̉ cao chưa tới ba mươi centimet. Chuyê ̣n này như thể mô ̣t người tung
mı̀nh lên nóc mô ̣t tòa nhà hai tầ ng vâ ̣y.
Mà la ̣i nhe ̣ như không. Chı̉ là mô ̣t đô ̣ng tác tự nhiên. Tôi muố n nhảy, thế
là tôi nhảy. Tôi muố n ha ̣ xuố ng đúng vào mô ̣t thanh sắ t he ̣p, bề rô ̣ng có năm
centimet, và chuyê ̣n đó đâu có gı̀ là khó.
So với mèo thı̀ vâ ̣n đô ̣ng viên thể du ̣c du ̣ng cu ̣ xiṇ nhấ t chı̉ như mô ̣t nàng
bò cái u ̣c ich
̣ đi loa ̣ng choa ̣ng hay đa ̣i loa ̣i thế .
“Hừm, Rachel, chı́nh xác là em đang làm gı̀ vâ ̣y?” anh Jake hỏi.
Cả bo ̣n đang đứng đấ y nhı̀n tôi. Tôi đã quên phứt là bo ̣n ho ̣ vẫn đang
quanh quẩ n đó.
<Chı̉ thực hành chút thôi,> tôi nói và nhảy trở la ̣i xuố ng cỏ. Thôi, phải
đă ̣t nhiê ̣m vu ̣ trước hế t, tôi tự ha ̣ lê ̣nh cho mı̀nh mô ̣t cách nghiêm khắ c. Sau
đó muố n lo gı̀ cho Thế vâ ̣n hô ̣i Mèo thı̀ tha hồ mà lo.
Tôi la ̣i khởi sự cha ̣y về hướng ngôi nhà, nhưng lầ n này có cái gı̀ đó
buô ̣c tôi dừng la ̣i. Đó là mô ̣t cô ̣t dây điê ̣n thoa ̣i. Cái mùi tỏa ra từ chỗ ấ y
có sức ma ̣nh không cưỡng nổ i. Tôi cha ̣y tới đó. Tôi nhăn muĩ hı́t lấ y hı́t để .
Không khı́ đươc̣ giữ trong mô ̣t loa ̣t túi rỗng bên trên vòm miê ̣ng tôi. Nó sẽ
giữ la ̣i ở đó ngay cả khi tôi tiế p tu ̣c thở. Bằ ng cách ấ y tôi có thể thu lươm ̣
mo ̣i thông tin nhỏ nhấ t từ cái mùi kia.
Đó dứt khoát là mô ̣t mùi mèo đực. Mô ̣t con mèo đực đã đánh dấ u cái
cô ̣t này bằ ng cách tiể u vào đấ y. Nó là mô ̣t con mèo thố ng tri.̣ Mùi của nó
khiế n tôi lo lắ ng. Không phải tôi sơ,̣ mà chı̉ bớt vênh váo chút xı́u. Nế u
con mèo này xuấ t hiê ̣n, tôi sẽ phải thầ n phu ̣c. Tôi sẽ chấ p nhâ ̣n thu mı̀nh
la ̣i, khiêm nhường hơn và chấ p nhâ ̣n sự thố ng tri ̣của nó.
Hoă ̣c là đánh la ̣i nó và ăn vài cú đá đı́t.
Mo ̣i viê ̣c sẽ diễn ra đúng như vâ ̣y. Tấ t cả ở đấ y, trong cái mùi nước tiể u
của nó, cái thông điê ̣p mà bấ t cứ con mèo nào cuñ g đo ̣c đươc̣ .
Tôi la ̣i tiế p tu ̣c cha ̣y về phı́a nhà laõ Chapman.
<Rachel, bồ có chắ c là bồ kiể m soát đươc̣ không đó?> tiế ng Tobias ở
trong đầ u tôi. <Ta ̣i sao bồ ngưng la ̣i để đánh hơi cái cô ̣t ấ y?>
<Mı̀nh nghı ̃ phải làm cho giố ng mô ̣t con mèo thứ thiê ̣t,> tôi trả lời.
<Mı̀nh đang đóng vai mà.>
<Nế u vâ ̣y,> Tobias nói gio ̣ng hoài nghi. <Bồ haỹ nhớ: làm mô ̣t con vâ ̣t
trong mô ̣t lúc thôi thı̀ thú vi,̣ chứ làm maĩ maĩ thı̀ chẳ ng vui đâu. Hai tiế ng
đồ ng hồ của bồ đang trôi đi. Tı́ch tắ c, tı́ch tắ c.>
Câu đó khiế n tôi chú y.́ Giố ng mô ̣t gáo nước la ̣nh dô ̣i vào mă ̣t. Tôi tâ ̣p
trung trı́ óc người để áp đảo trı́ óc mèo. Nhưng đâu có dễ. Đế n cái khái
niê ̣m vâng lời, trı́ óc mèo cuñ g không hiể u nổ i.
Vâ ̣y rồ i tôi sử du ̣ng mô ̣t thứ có thể tác đô ̣ng đế n con mèo. Đó là ký ức
về mùi của con mèo đực thố ng tri.̣ Nó kı́ch thı́ch sự phu ̣c tùng của con mèo
này. Tôi cảm thấ y phầ n người của mı̀nh trong cái trı́ óc tâ ̣p thể kia tăng lên.
<Bồ tới nơi rồ i đó,> Tobias báo. <Đúng cái sân này rồ i.>
<Ờ, mı̀nh biế t mà. Chỗ nào cuñ g có mùi của mı̀nh. Toàn bô ̣ khu này sực
nức mùi của mı̀nh. Nhà mı̀nh đây rồ i. Tấ t cả thuô ̣c về mı̀nh mà.>
<Rachel a ̣, tấ t cả nơi này thuô ̣c về laõ Chapman. Mà laõ ta thuô ̣c về
Visser Ba. Bồ đừng quên điề u ấ y.>
Tôi cha ̣y tới cái lỗ mèo chui. Chapman. Visser Ba. Chuyê ̣n hê ̣ tro ̣ng
đây. Tôi là mô ̣t sự kế t hơp̣ giữa Rachel và Fluffer. Sơ ̣ gı̀ laõ Chapman và
Visser Ba kia chứ?
Bên trong nhà, đèn rấ t sáng. Mắ t tôi lâ ̣p tức điề u chı̉nh. Muĩ tôi cha ̣m
vào mùi thức ăn cho mèo, nó khô khố c và cũ mèm nên chả đáng quan tâm.
Tôi cuñ g ngửi thấ y mùi người: Melissa, laõ Chapman và bà vơ.̣ Đừng có
hỏi làm sao tôi biế t đó là mùi của ba người ấ y. Tôi biế t, thế thôi.
Tôi phát hiê ̣n ra mô ̣t con gián trong bóng tố i đầ y bu ̣i đằ ng sau tủ la ̣nh.
Chẳ ng có gı̀ thú vi.̣ Lũ gián đôi khi phát ra những tiế ng xè xè ngồ ngô ̣ và
nhı̀n chúng cha ̣y thı̀ cuñ g vui. Nhưng chúng hôi quá, la ̣i chẳ ng ăn đươc̣ .
Bỗng tôi thấ y những đô ̣ng tác mau le ̣.
Những bàn chân. Những bàn chân người. Chẳ ng thèm ngẩ ng lên tôi cuñ g
biế t đó là bà Chapman.
Những tiế ng rùng rùng từ đô ̣ng cơ tủ la ̣nh. Ồn quá. Cuñ g có những tiế ng
chim bên ngoài vo ̣ng vào từ mô ̣t tổ chim ở bên dưới mái nhà.
Rồ i là tiế ng của Melissa.
Nhỏ ở đâu vâ ̣y nhı̉? Tôi chẳ ng nhı̀n thấ y nhỏ đâu. Tiế ng Melissa nghèn
nghe ̣t.
Tôi ráng tâ ̣p trung nghe. Tai tôi ngo ̣ nguâ ̣y để hướng về phı́a tiế ng đô ̣ng.
Nó vo ̣ng đế n từ phı́a trên đầ u tôi. Trên cao và rấ t xa.
Nhỏ đang trong phòng ngủ, đúng chỗ ấ y rồ i. Tôi không nghe rõ lời nhỏ,
nhưng tôi biế t nhỏ đang lầ m rầ m nói với chı́nh mı̀nh.
Tôi cha ̣y qua phòng bế p. Tôi biế t - với tư cách là con nhỏ Rachel - tôi
biế t là mı̀nh sẽ sơ ̣ haĩ . Nhưng không có gı̀ phải sơ.̣ Tấ t cả mo ̣i thứ ở đây
đề u có mùi của tôi. Các tuyế n mùi của tôi đã ghi dấ u trên khắ p mo ̣i nơi -
trên cái cửa ra vào, trên cái tủ ly, trên chiế c ghế kia. Điề u ấ y làm tôi yên
lòng.
Ở đây không có mùi của con mèo đực thố ng tri.̣ Không, chẳ ng có con
mèo nào khác ở đây hế t. Chı̉ có những mùi người, và những mùi ấ y chẳ ng
quan tro ̣ng lắ m.
Tôi rời phòng bế p và ngưng la ̣i chỗ góc giữa hành lang với phòng sinh
hoa ̣t. Laõ Chapman đang ở đó, trong phòng sinh hoa ̣t. Tôi ngửi thấ y mùi
của laõ ta. Laõ đang ngồ i trên cái ghế nê ̣m. Tôi nhı̀n laõ thâ ̣t nhanh và lững
thững đi tới.
Nhưng rồ i tôi dừng la ̣i. Trı́ óc người của tôi cảm thấ y cảnh tươṇ g này
có cái gı̀ đó không ổ n. Laõ Chapman ngồ i chơ vơ trên ghế . Không tivi.
Không âm nha ̣c. Không đo ̣c sách báo. Chı̉ ngồ i đấ y.
Tôi quay trở la ̣i phòng bế p. Tôi ngước nhı̀n bà Chapman. Bà đang làm
gı̀ đó ở bồ n nước, có lẽ là rửa chén. Không, bà đang xắ t rau. Nhưng cuñ g
la ̣i không tivi, không âm nha ̣c. Bà không tự lầ m bầ m với mı̀nh. Bà không
nói chuyê ̣n mô ̣t mı̀nh theo cái cách me ̣ tôi hay làm mỗi khi làm viê ̣c trong
bế p.
Không ổ n rồ i. Có cái gı̀ đó không ổ n với từng người trong gia đı̀nh
Chapman.
Tôi trở la ̣i hành lang. Ở đó có cầ u thang dẫn lên các phòng ngủ. Từ
hành lang tôi có thể nghe tiế ng Melissa rõ hơn. Tôi cố tâ ̣p trung, ráng lơ đi
những âm thanh mê hoă ̣c của lũ chim dưới mái nhà. Tôi tâ ̣p trung vào
những âm thanh Melissa phát ra.
“… chia cho căn bâ ̣c hai… không, chờ đa.̃ Không, căn bâ ̣c hai nhân
với… Đúng không đây?”
Nhỏ đang làm bài tâ ̣p ở nhà. Bài tâ ̣p toán, hẳ n rồ i.
Lẽ ra mı̀nh cuñ g đang làm như thế . Tôi nghı.̃ Tôi bỗng thấ y day dứt.
Thay vı̀ làm bài tâ ̣p ở nhà, mı̀nh la ̣i lẻn vào nhà ba ̣n để do thám ba ̣n và ba
má của ba ̣n.
Tôi ráng tı̀m mô ̣t cái đồ ng hồ . Tôi phải xem giờ. Đế n chı́n giờ bố n
mươi lăm là hế t hai tiế ng của tôi. Tôi muố n hoàn hı̀nh sớm hơn giờ ấ y
nhiề u. May ra thı̀ tôi có thể trở về nhà và làm bài tâ ̣p, ı́t ra thı̀ cuñ g đo ̣c
mô ̣t chút để chuẩ n bi ̣cho giờ khoa ho ̣c xã hô ̣i.
Tôi phát hiê ̣n ra mô ̣t cái đồ ng hồ . Nó ở trên lò sưởi, giữa hı̀nh ông bà
Chapman và hı̀nh Melissa. Đồ ng hồ chı̉ tám giờ thiế u ba phút. Còn ố i thời
gian mà.
Có cái gı̀ chuyể n đô ̣ng!
Ồ, hóa ra laõ Chapman đứng lên.
Phầ n mèo trong tôi chẳ ng mấ y quan tâm đế n laõ Chapman nhưng tôi tự
ép mı̀nh phải để y.́ Quan sát laõ là viê ̣c quan tro ̣ng. Chı́nh vı̀ viê ̣c ấ y mà tôi
ở đây.
Laõ có phải là con mồ i không nhı̉? Bô ̣ óc mèo dường như đang hỏi.
Phải. Phải. Tôi đang trả lời nó.
Laõ Chapman là con mồ i của chúng ta.
CHƯƠNG 12

Tôi theo sau laõ Chapman khi laõ đi do ̣c hành lang. Laõ không nhâ ̣n ra
tôi, hoă ̣c là không quan tâm đế n.
Laõ mở mô ̣t cái cửa làm xô ̣c ra mô ̣t luồ ng đủ các mùi. Ẩm ướt. Mố c
meo. Bo ̣ rê ̣p.
<Rachel? Bồ làm ăn sao rồ i?>
Tôi giâ ̣t bắ n mı̀nh. Mô ̣t đô ̣ng tác rấ t không - mèo.
Đó là Tobias. Chắ c câ ̣u ta ở khá gầ n nên tôi mới nghe đươc̣ tiế ng nói
trong đầ u câ ̣u ấ y. Hẳ n là trên nóc nhà hay trên mô ̣t cành cây gầ n đó. Tôi
căng hế t thı́nh giác cực nha ̣y của loài mèo ra. Lũ chim dưới mái nhà đã im
lă ̣ng. Chúng nó sơ ̣ con diề u hâu to tổ chảng.
<Ổn mà,> tôi trả lời. <Nhưng bồ làm mı̀nh sơ ̣ gầ n chế t đấ y!>
<Xin lỗi nha. Mı̀nh lo quá mà.>
<Đừng lo. Mı̀nh theo laõ Chapman xuố ng tầ ng hầ m đây.>
<Sao phải xuố ng?>
<Bởi vı̀ laõ ta xuố ng đấ y chứ sao nữa.> Tôi trả lời. Tuy nhiên những
lời của Tobias làm tôi thấ y khó chiu.̣ Câ ̣u ta muố n tôi để ý đế n câ ̣u ta, mà
viê ̣c ấ y thâ ̣t là khó. Con mèo không quan tâm đế n những lời câ ̣u ta nói. Nó
chı̉ muố n đi xuố ng nhı̀n khắ p tầ ng hầ m. May sao đó cuñ g là điề u tôi muố n.
Tôi theo laõ Chapman xuố ng những bâ ̣c thang bằ ng gỗ thô. Cuñ g la ̣ thâ ̣t
đấ y. Xuố ng cầ u thang theo kiể u mèo, tôi cảm thấ y chóng mă ̣t sao ấ y. Ý tôi
muố n nói, tôi xuố ng mà đầ u lao đi trước. La ̣ lắ m chứ.
<Tobias, mı̀nh biế t ơn bồ đã đi kiế m mı̀nh, nhưng bây giờ thı̀ mı̀nh bâ ̣n
lắ m.>
<Mı̀nh hiể u. Nhưng mà mı̀nh nghe tiế ng bồ không rõ lắ m. Bồ đã ở xa
rồ i phải không?>
<Ờ, mı̀nh đang đi xuố ng hầ m.> Tôi đơị nhưng không nghe tiế ng Tobias.
<Tobias, bồ ở đâu?> Tôi go ̣i nhưng không có tiế ng trả lời. Chúng tôi vẫn
còn đang ho ̣c cách nói trong đầ u. Chúng tôi biế t có những giới ha ̣n cho
khoảng cách “nghe” đươc̣ tiế ng nói ấ y nhưng không biế t chắ c là bao xa.
Tầ ng hầ m đươc̣ lót ván toàn bô ̣. Trầ n bằ ng gỗ không sơn và đầ y nhóc
nhê ̣n với nhiề u thứ thú vi ̣ khác. Không có chuô ̣t, không có con gı̀ có thể coi
là con mồ i thực sự, nhưng rấ t nhiề u con có thể săn đuổ i cho vui.
Laõ Chapman là con mồ i, tôi tự nhắ c nhở mı̀nh. Chúng ta đang săn laõ
Chapman.
Đó là mô ̣t kiể u phòng tivi, trong đó có mô ̣t bàn bi-da, vài cái ghế tựa cũ
kỹ và mô ̣t chiế c ghế nê ̣m. Nhưng rõ ràng đã lâu không ai sử du ̣ng phòng
này. Không có mùi người trên những đồ đa ̣c ấ y. Chỗ nào cuñ g đầ y bu ̣i và
tôi nghe thấ y cả tiế ng những con nhê ̣n bên trong cái tivi.
Cả tầ ng hầ m chı̉ có mô ̣t lố i băng qua suố t tầ ng là có vẻ đươc̣ sử du ̣ng
tới. Tôi ngửi thấ y những mùi mà đôi giày của laõ Chapman để la ̣i ở đấ y.
Laõ đi theo lố i băng qua tầ ng hầ m đế n mô ̣t cái cửa. Đó là mô ̣t cái cửa
giản di ̣ sơn màu trắ ng. Laõ rút trong túi ra mô ̣t chùm chı̀a khóa và mở khóa
cửa.

Laõ mở cửa và bước qua. Đi tiế p khoảng mô ̣t mét rưỡi la ̣i có mô ̣t cái
cửa thứ hai. Cửa này làm bằ ng thép sáng loáng. Trông giố ng như cửa hầ m
bảo mâ ̣t ở nhà băng. Bên ca ̣nh cửa thép có mô ̣t bảng đèn nhỏ hı̀nh vuông
màu trắ ng. Laõ Chapman áp bàn tay lên đấ y.
Cửa thép mở ra. Nó cha ̣y vào trong tường giố ng như những cái cửa của
con tàu Star Trek.
Tôi biế t mı̀nh phải đi theo laõ . Nhưng trı́ óc người của tôi thı̀ sơ,̣ còn trı́
óc mèo la ̣i chẳ ng thấ y có gı̀ cầ n phải bước vào cái chỗ tố i om ấ y. Với cả
hai chúng tôi, nó có mùi vi ̣ của mô ̣t cái bẫy. Mô ̣t nơi mà vào đó rồ i thı̀
chúng tôi sẽ không có đường ra.
Nhưng tôi phải vào. Tôi phải vào đó. Đó là điể m mấ u chố t của chuyế n
do thám này mà.
Và laõ Chapman là con mồ i của tôi.
Vào giây cuố i cùng, đúng lúc cái cửa rı́t lên để đóng la ̣i, tôi nhảy vo ̣t
vào trong phòng.
Thoa ̣t tiên thı̀ tố i mò, nhưng tôi đâu có ngán bóng tố i. Rồ i laõ Chapman
bâ ̣t mô ̣t ngo ̣n đèn mờ mờ. La ̣ thay, tôi thấ y trong tố i mı̀nh la ̣i nhı̀n rõ hơn
trong ánh đèn mờ.
Có mô ̣t cái bàn viế t kiể u gắ n sâu vào trong tường. Nó làm bằ ng thép
màu xám và trông rấ t la ̣ mắ t. Có những bảng đèn nhỏ hơn với nhiề u màu
sắ c vui mắ t. Và thứ gı̀ đó trông giố ng như mô ̣t cái đèn ro ̣i, nhỏ nhưng phức
ta ̣p, treo trên trầ n. Đằ ng trước bàn là mô ̣t chiế c ghế tựa. Mô ̣t chiế c ghế tựa
kiể u văn phòng hoàn toàn thông thường. Laõ Chapman ngồ i vào đó.
Laõ lướt tay trên mô ̣t cái bảng màu xanh lơ. Rồ i xem đồ ng hồ . Laõ ngồ i
đó, kiên nhẫn chờ đơị .
Khoảng mô ̣t phút trôi qua, chẳ ng có gı̀ xảy ra hế t. Tôi cố tỏ ra vẻ uể oải
như thể chı̉ tı̀nh cờ đi vơ vẩ n vào đó. Nhưng đồ ng thời tôi vẫn cẩ n thâ ̣n
đứng sau lưng laõ Chapman để laõ không nhı̀n thấ y tôi.
Tôi nhớ la ̣i lời cảnh báo của anh Jake. Người nào khác thı̀ chı̉ coi tôi là
mô ̣t con mèo già tầ m thường, nhưng laõ Chapman biế t về chuyê ̣n biế n hı̀nh
của người Andalite. Vâ ̣y nên, nế u như laõ Chapman hay bấ t kỳ mô ̣t tên
Mươṇ xác nào nhı̀n thấ y mô ̣t con vâ ̣t xử sự không đúng kiể u, chúng sẽ nghi
ngờ liề n.
Đô ̣t nhiên ánh sáng rực rỡ bừng lên.
Đôi mắ t mèo của tôi điề u chı̉nh lâ ̣p tức, nhưng ngay cả như thế , ánh
sáng cuñ g vẫn làm mắ t tôi nhức nhố i. Ánh sáng ấ y phát ra từ chiế c đèn ro ̣i.
Laõ Chapman xoay người trên ghế để mă ̣t hướng thẳ ng vào chỗ ánh sáng.
Ánh sáng bắ t đầ u biế n đổ i. Nó trở nên có hı̀nh da ̣ng. Nó trở nên nhiề u
màu sắ c. Bố n cái móng guố c hiê ̣n ra. Bô ̣ lông màu xanh nha ̣t. Những bàn
tay nhiề u ngón. Cái mă ̣t de ̣t thông minh không có miê ̣ng và chı̉ có những
đường rañ h thay cho muĩ . Những con mắ t chı́nh sắ c sảo có hı̀nh trái mơ.
Rồ i những con mắ t phu ̣ kỳ la ̣ ở đầ u những cái vòi đảo qua đảo la ̣i nhı̀n
khắ p quanh phòng. Cuố i cùng là cái đuôi nguy hiể m, cong veo, y như đuôi
bò ca ̣p.
Mô ̣t người Andalite. Giố ng ông hoàng Andalite đã truyề n năng lực đă ̣c
biê ̣t cho chúng tôi.
Đó không phải là người Andalite thực. Đó là cái thể xác Andalite duy
nhấ t từng bi ̣ bo ̣n Yeerk bắ t đươc̣ và kiể m soát. Người Andalite - Bi ̣ mươṇ
xác duy nhấ t trong toàn cõi thiên hà.
Đó là Visser Ba, tên đầ u lıñ h của bo ̣n Yeerk. Sinh vâ ̣t hiể m ác có thể
biế n hı̀nh thành các quái vâ ̣t mà nó “thu na ̣p” đươc̣ từ khắ p nơi trong thiên
hà.
Đó là Visser Ba, kẻ đã giế t ha ̣i ông hoàng Andalite trong lúc chúng tôi
rúm người vı̀ khiế p haĩ .
Đó là Visser Ba, kẻ đã xém giế t đươc̣ tấ t cả chúng tôi trong vuñ g Yeerk
điạ ngu ̣c.
“Kı́nh chào ngài Visser,” laõ Chapman nói bằ ng mô ̣t gio ̣ng khúm núm.
“Iniss 226 của vuñ g Sulp Niaar xin tuân phu ̣c ngài. Cầ u cho tia Kandrona
chiế u sáng và ban sức ma ̣nh cho ngài.”
“Và cho ngươi nữa, Iniss 226.” Visser Ba phán.
Tôi bi ̣ số c khi nghe gio ̣ng nói của Visser. Trong cái thân xác Andalite,
hắ n ta không có mồ m. Người Andalite liên la ̣c với nhau bằ ng thầ n giao
cách cảm, đúng như cách tôi làm khi biế n hı̀nh.
Cú số c thứ hai là do cái tên chúng go ̣i nhau. “Iniss 226.” Đó chắ c là tên
của con sên Yeerk đã kiể m soát laõ Chapman.
Phầ n mèo trong naõ tôi bâ ̣n biụ với mô ̣t câu hỏi khác. Kẻ vừa xuấ t hiê ̣n
kia có thực hay không? Không. Nó không có mùi. Chẳ ng có mùi gı̀ hế t. Chı̉
có ánh sáng và những cái bóng.
Tôi biế t đó là mô ̣t hı̀nh ảnh toàn ky.́ Nhưng đó là mô ̣t hı̀nh ảnh toàn ký
đầ y thuyế t phu ̣c. Visser Ba trông gầ n như là thâ ̣t. Hắ n nhı̀n quanh làm như
có thể nhı̀n thấ y bằ ng đôi mắ t từ trong tấ m hı̀nh toàn ký của hắ n.
Tôi vái trời cho hắ n không nhı̀n vào mı̀nh.

“Báo cáo đi, Iniss.”


“Vâng, thưa ngài.”
Phầ n người trong tôi chı̉ muố n bỏ cha ̣y. Ngay tấ m hı̀nh toàn ký của
Visser Ba cuñ g làm ba ̣n nổ i da gà. Nhưng khi hiể u đươc̣ rằ ng nó không có
thâ ̣t, phầ n mèo trong tôi la ̣i chı̉ thấ y ngán ngẩ m.
Tôi nhâ ̣n ra vı̀ sao mı̀nh có thể nghe đươc̣ lời Visser Ba - cái máy chiế u
hı̀nh toàn ký chắ c không có khả năng chuyể n đi những lời nói trong óc, nên
nó đã dich ̣ ra lời nói thông thường.
“Có tiế n triể n gı̀ trong viê ̣c tı̀m kiế m bo ̣n cướp Andalite không?”
“Không, thưa ngài Visser. Chưa có gı̀ hế t a ̣.”
Tôi biế t hắ n muố n nhắ m ai khi dùng từ “bo ̣n cướp Andalite”. Đó là
chúng tôi, những Animorph.
“Ta muố n chúng đươc̣ tı̀m ra. Ta muố n chúng đươc̣ tı̀m ra NGAY BÂY
GIỜ!”
Laõ Chapman nhảy lui la ̣i vı̀ bấ t ngờ trước chı̉ thi ̣ của Visser. Tôi ngửi
thấ y sự sơ ̣ haĩ trong người laõ .
Lấ y la ̣i gio ̣ng điề m tıñ h, Visser Ba tiế p tu ̣c. “Không thể tiế p diễn như
thế , Iniss 226, không thể đươc̣ . Viê ̣c sẽ đế n tai Hô ̣i đồ ng Thâ ̣p tam tru ̣.
Các vi ̣ ấ y sẽ tự hỏi do đâu mà ta đã báo cáo rằ ng toàn bô ̣ tàu của bo ̣n
Andalite có mă ̣t ở gầ n hành tinh này đã bi ̣ tiêu diê ̣t và tấ t cả bo ̣n Andalite
đã bi ̣ giế t hế t. Các vi ̣ ấ y sẽ nghi ngờ, sẽ nổ i giâ ̣n. Và khi Hô ̣i đồ ng Thâ ̣p
tam tru ̣ nổ i giâ ̣n với ta, thı̀ ta nổ i giâ ̣n với ngươi.”
Laõ Chapman run như cầ y sấ y. Tôi ngửi thấ y mùi mồ hôi người. Và cả
mô ̣t mùi khác nữa. Mô ̣t mùi không hoàn toàn là mùi người. Nó rấ t mơ hồ …
phải chăng tôi đã đánh hơi thấ y đı́ch thân tên Yeerk? Con sên Yeerk nằ m
trong đầ u laõ Chapman?
Có vẻ như không thể thế đươc̣ . Nhưng có mùi gı̀ là la ̣. Mùi gı… ̀ mùi
gı̀… tôi tâ ̣p trung toàn bô ̣ trı́ naõ mèo của mı̀nh để phân tı́ch cái mùi ấ y.
“Cái gı̀ kia?”
Laõ Chapman nhảy nhổ m lên trên ghế .
Tôi nhı̀n và la ̣nh cứng người. Laõ Chapman đang nhı̀n tôi trừng trừng.
Tê ̣ hơn nữa, thâ ̣t là thâ ̣m tê ̣, những con mắ t ở đầ u vòi của Visser Ba cuñ g
tâ ̣p trung hế t vào tôi.
“Da ̣, đó là con mèo,” laõ Chapman nói, gio ̣ng đầ y lo lắ ng. “Mô ̣t giố ng
vâ ̣t của Trái Đấ t đươc̣ nuôi làm kiể ng. Bo ̣n người cho chúng ở gầ n bên
mı̀nh và thấ y dễ chiụ vı̀ sự có mă ̣t của chúng.”
“Ta ̣i sao nó vào đây?”
“Nó thuô ̣c về đứa con gái… của tôi… con gái vâ ̣t chủ của tôi.”
“Ta biế t,” Visser Ba nói. “Đươc̣ rồ i, haỹ giế t nó đi. Giế t nó ngay lâ ̣p
tức.”
CHƯƠNG 13

Giế t nó đi. Giế t nó ngay lâ ̣p tức.


Tôi muố n bỏ cha ̣y. Tôi muố n điên lên vı̀ sơ.̣
Nhưng mô ̣t sự kế t hơp̣ la ̣ lùng nào đó giữa sự tinh ranh của loài mèo với
trı́ thông minh của chı́nh tôi đã cứu tôi.
Tôi không đô ̣ng đâ ̣y mô ̣t sơị râu. Nế u không, có thể tôi sẽ toi ma ̣ng. Tôi
biế t thế vı̀ mô ̣t thực tế : nế u tôi phản ứng như là mı̀nh đã hiể u, chúng sẽ biế t
chắ c rằ ng tôi không phải là mô ̣t con mèo bı̀nh thường.
Cái hı̀nh ảo của Visser Ba quan sát tôi rấ t ky.̃ Bây giờ cả bố n con mắ t
Andalite của hắ n tâ ̣p trung vào tôi. Và đằ ng sau cái biể u hiê ̣n nhã nhă ̣n kiể u
Andalite ấ y, tôi cảm nhâ ̣n đươc̣ sự tâ ̣p trung bén như lưỡi dao ca ̣o của tên
Yeerk hiể m ác và đầ y sức ma ̣nh.
Laõ Chapman cuñ g đang nhı̀n tôi trừng trừng. Cái nhı̀n giố ng như khi
laõ túm đươc̣ đứa ho ̣c trò nào đó đang tı̀m cách chuồ n khỏi trường.
Tôi khiế p đảm. Hay ı́t ra là phầ n Rachel trong tôi khiế p đảm. Con
Fluffer cuñ g cảm thấ y sự lo sơ ̣ của tôi nhưng bản thân nó thı̀ chẳ ng có gı̀ để
lo cả. Không có con chim săn mồ i nào ở đây. Không có mùi của những con
mèo thố ng tri.̣ Chı̉ có mô ̣t kiể u hı̀nh ba chiề u không có mùi gı̀. Và laõ
Chapman. Laõ có thể là con mồ i, cuñ g có thể không phải, nhưng chắ c chắ n
laõ không phải là mố i đe doa ̣.
“Nó có thể là mô ̣t tên Andalite,” Visser Ba nói. “Haỹ tiêu diê ̣t nó.”
Đáp la ̣i, tôi kêu : “Mieo”
Visser Ba nhı̀n xói vào tôi. “Cái gı̀ vâ ̣y?”
“Đó là… đó là… âm thanh do con mèo phát ra, thưa ngài Visser. Ch…
ch… ắ c là nó đòi ăn.”
XOAAAAAẠTTTT!
Đô ̣t nhiên, không hề báo trước, Visser Ba quâ ̣t đuôi vào tôi. Mô ̣t cái
đuôi nguy hiể m dài ba tấ c, hı̀nh lưỡi hái, phóng mô ̣t luồ ng lửa điê ̣n về phı́a
tôi nhanh đế n mức không mô ̣t con người nào có hy vo ̣ng thoát nổ i.
Nhưng tôi không chı̉ là mô ̣t con người.
Trong vòng mô ̣t phầ n mười cái chớp mắ t, tôi đã nhı̀n thấ y đô ̣ng tác đô ̣t
ngô ̣t ấ y và kip̣ nằ m phu ̣c xuố ng, tai cu ̣p la ̣i, răng nhe ra. Bàn chân tôi, với
những cái vuố t giương hế t ra, vu ̣t vào cái đuôi ấ y, đâ ̣p xuyên thẳ ng qua tấ m
hı̀nh toàn ky.́ Và cái đuôi quê ̣t ngang người tôi, nhưng chẳ ng có gı̀ hế t ngoài
mô ̣t ảo ảnh.
“Ha, ha, ha.”
Mấ y mô ̣t giây tôi mới hiể u ra âm thanh ấ y là gı̀. Đó là tiế ng cười của
Visser Ba.
Laõ Chapman cuñ g có vẻ kinh nga ̣c. Như thể laõ chưa bao giờ nghe
Visser cười, thâ ̣m chı́ như khó có thể hı̀nh dung Visser mà la ̣i cười.
“Ôn con hung dữ,” Visser Ba gâ ̣t gù. “Sao nó không lùi la ̣i hay là bỏ
cha ̣y nhı̉? Ta lớn hơn nó gấ p bao nhiêu lầ n, vâ ̣y mà nó dám tấ n công ta.
Tiế c rằ ng loài này quá nhỏ không dùng làm vâ ̣t chủ đươc̣ .”
“Vâng, thâ ̣t tiế c a ̣,” laõ Chapman thâ ̣n tro ̣ng nói theo.
“Giế t nó đi,” Visser Ba ha ̣ lê ̣nh. “Còn có hı̀nh da ̣ng nào tố t hơn cho bo ̣n
Andalite sử du ̣ng kia chứ? Tố t nhấ t là giế t quách đi cho an toàn.”
“Vâng, thưa ngài,” laõ Chapman nói. “Ch-ch- chı̉ có điề u…”
“Điề u gı̀?” Visser hỏi gắ t.
“Nó thuô ̣c về đứa con gái. Nế u tôi giế t con vâ ̣t, con bé sẽ tức giâ ̣n và
có thể để y.́ Giế t mèo bi ̣ coi là mô ̣t hành đô ̣ng tồ i tê ̣. Viê ̣c ấ y sẽ có ha ̣i cho
lớp vỏ bo ̣c của tôi, thưa ngài.”
Visser Ba có vẻ không thı́ch bi ̣ bấ t tuân. Nhưng hắ n không phải là kẻ có
những quyế t đinh ̣ bố c đồ ng. Hắ n cân nhắ c mô ̣t lúc, trong khoảng thời gian
ấ y số phâ ̣n của tôi bi ̣treo lơ lửng, bấ p bênh giữa số ng và chế t.
“Đừng có làm ảnh hưởng đế n vỏ bo ̣c của ngươi hay gây sự chú ý của
mo ̣i người,” cuố i cùng Visser phán.
Tôi hiể u rằ ng đây là lúc mı̀nh cầ n làm cái gı̀ đó để tự vê ̣. Tôi bước ra
và co ̣ sườn vào chân laõ Chapman.
“Nó làm cái quái gı̀ vâ ̣y?” Visser Ba hỏi.
“Nó ra hiê ̣u là nó muố n đươc̣ cho ăn.”
“Hay lắ m. Vuố t sắ c, răng nho ̣n, tı́nh hung dữ cô ̣ng với khả năng điề u
khiể n mô ̣t cách tinh vi những sinh vâ ̣t to lớn hơn mı̀nh. Mô ̣t sinh vâ ̣t đáng
giá đấ y. Đươc̣ rồ i, lúc này thı̀ cứ để nó số ng cái đa.̃ Cho nó số ng đế n khi
nào chúng ta giải quyế t xong vấ n đề của đứa con gái.”
Mă ̣t laõ Chapman co rúm la ̣i. Đó là xúc đô ̣ng duy nhấ t mà laõ thể hiê ̣n
ngoài sự sơ ̣ haĩ ra. “Đứa con gái ấ y a ̣? Nhưng… thưa ngài Visser… sự
thỏa thuâ ̣n với thằ ng người Chapman…”
Visser nhế ch mép cười. “Thỏa thuâ ̣n ư? Đừng có mà ngớ ngẩ n. Chúng
ta bày ra thỏa thuâ ̣n cố t để tuyể n mô ̣ những kẻ tı̀nh nguyê ̣n làm vâ ̣t chủ. Mo ̣i
thỏa thuâ ̣n đề u là công cu ̣. Cuñ g như ngươi là công cu ̣ của ta. Nế u ngươi đã
nô ̣p cho ta bo ̣n cướp Andalite thı̀ ta đâu cầ n bâ ̣n tâm đế n mô ̣t con mèo hay
mô ̣t đứa con gái.”
Laõ Chapman cúi đầ u. “Tôi sẽ nô ̣p chúng cho ngài.”
“Làm đi,” Visser Ba la ̣nh lùng nói. Thế rồ i cái hı̀nh ảnh nổ i bắ t đầ u
biế n đổ i. Cái thân xác Andalite mề m ma ̣i tan đi, ở chỗ ấ y mo ̣c lên mô ̣t
quái vâ ̣t chưa từng thấ y trên Trái Đấ t. Nó có hı̀nh mô ̣t cái ố ng dày và dài.
Đầ u ố ng có mô ̣t cái lỗ trông như cái mồ m gớm ghiế c. Con vâ ̣t màu đỏ tı́a,
và trong suố t. Ba ̣n có thể gầ n như nhı̀n xuyên qua nó, tôi cuñ g không chắ c
bởi nó là mô ̣t hı̀nh toàn ky,́ thực hư chẳ ng rõ thế nào.
Hı̀nh toàn ký của tên Visser ha ̣ cái mồ m - ố ng hướng về phı́a đầ u laõ
Chapman. Cái mồ m mở ra, để lô ̣ hàng răng, có thể là hàng vòi hút nhỏ xı́u,
từng cái vòi nhễu đầ y nhớt raĩ .
Cứ y như thể cái mồ m - ố ng đã gắ n chă ̣t vào đầ u laõ Chapman.
Laõ Chapman rùng mı̀nh run rẩ y vı̀ khiế p sơ.̣
Cái gio ̣ng ảo của Visser Ba cảnh cáo. “Iniss 226, ngươi chớ quên rằ ng
ta ban cho ngươi cái thân xác Chapman này. Ta đă ̣t ngươi vào trong đầ u nó
là bởi ta tin ngươi làm phu ̣ tá số mô ̣t của ta. Nhưng ta có thể hút ngươi ra
la ̣i nế u ngươi làm ta thấ t vo ̣ng. Ngươi có muố n nhı̀n xem điề u gı̀ đã xảy ra
cho kẻ ngu ngố c mới nhấ t đã làm ta thấ t vo ̣ng không?”
Đô ̣t nhiên những hı̀nh ảnh hiê ̣n ra trong không trung, giố ng như trong mô ̣t
bô ̣ phim ngắ n. Đó là mô ̣t hı̀nh toàn ký thứ hai. Nó cho thấ y mô ̣t người đàn
bà đang la hét, quằ n qua ̣i vı̀ đau đớn, và mô ̣t con vâ ̣t màu đỏ tı́a đang bám
trên đầ u bà ta mà hút.
Laõ Chapman bắ t đầ u rên rı̉: “Ôi, ôi, không, thưa ngài Visser. Tôi van
ngài.”
Trong bô ̣ phim ngắ n, con vâ ̣t đỏ tı́a trong suố t bỗng co thắ t la ̣i. Từ lỗ tai
của người đàn bà, mô ̣t con sên tuô ̣t ra. Nó bi ̣ hút ra khỏi đầ u bà ta, thân
mı̀nh màu xám của nó nhễu đầ y nhớt raĩ .
Con vâ ̣t màu đỏ tı́a nuố t chửng con sên Yeerk.
Đế n đây bô ̣ phim chấ m dứt.
“Mô ̣t bức tranh không mấ y thú vi,̣ phải không Iniss 226?”
Laõ Chapman chı̉ lắ c lắ c cái đầ u. Hai mắ t laõ vẫn nhı̀n trừng trừng vào
khoảng không trố ng rỗng nơi hı̀nh ảnh kia vừa mới hiê ̣n ra.
Visser Ba bắ t đầ u lấ y la ̣i hı̀nh da ̣ng Andalite.
“Đừng có làm ta thấ t vo ̣ng.” Hắ n kế t luâ ̣n.
CHƯƠNG 14

Đô ̣t nhiên Visser Ba biế n mấ t. Căn phòng tố i trở la ̣i. Laõ Chapman chúi
mı̀nh trên bàn, hai tay ôm lấ y đầ u. Mô ̣t lát sau laõ mở cửa và cả hai chúng
tôi la ̣i trèo thang lên nhà trên.
Bà Chapman đang đơị ở trên ấ y. “Visser ra lê ̣nh gı̀ thế ?” bà thı̀ thào
hỏi.
Laõ Chapman nhı̀n bà như thể vừa thấ y mô ̣t hồ n ma. “Hắ n muố n ta nô ̣p
những tên cướp Andalite. Hắ n biế n thành mô ̣t con Vanarx. Mô ̣t đa ̣i hoa ̣
của loài Yeerk.”
Laõ cuñ g giữ cho gio ̣ng mı̀nh thâ ̣t nhỏ và liế c nhanh về phı́a cầ u thang.
Tôi đoán là laõ kiể m tra xem Melissa có quanh quẩ n ở đấ y không.
Bà Chapman nhún vai: “Tôi có nghe nói hắ n thu na ̣p đươc̣ mô ̣t con
Vanarx. Tôi cứ ngỡ đó chı̉ là mô ̣t trong những chuyê ̣n hắ n đă ̣t ra để doa ̣
những kẻ dưới quyề n.”
“Thı̀ hắ n cho tôi thấ y… hắ n cho tôi thấ y hắ n đã tiêu diê ̣t Iniss 174 như
thế nào mà.”
Bà Chapman có vẻ số c: “Hắ n sử du ̣ng mô ̣t con Vanarx để tiêu diê ̣t mô ̣t
Iniss thuô ̣c thế kỷ hai sao?”
“Cái đồ că ̣n bã Mươṇ xác Andalite ấ y,” laõ Chapman rı́t lên mô ̣t cách
hằ n ho ̣c. “Ước gı̀ Hô ̣i đồ ng Thâ ̣p tam tru ̣ sẽ phát hiê ̣n ra là hắ n đã gây ra
cảnh hỗn đô ̣n như thế nào trên hành tinh này. Mong sao các vi ̣ấ y sẽ tước đi
cái thân xác Andalite của hắ n và ném hắ n về mô ̣t cái vuñ g xa tı́t ở thế giới
quê nhà.”
“Đừng có mơ,” bà Chapman nghiêm nghi.̣ “Visser Ba có khố i thời gian
để tiêu diê ̣t ông vı̀ cái tô ̣i làm hắ n thấ t vo ̣ng trước khi hắ n mấ t hế t quyề n
lực đó.”
Đôi tai mèo của tôi nhâ ̣n ra tiế ng đô ̣ng trước cả laõ Chapman lẫn bà vơ.̣
Có sự di chuyể n. Tiế ng chân người. Tôi dỏng tai về phı́a cầ u thang.
“Má? Ba? Ai giúp con giải bài toán này đươc̣ không a ̣?”
Đó là Melissa. Nhỏ đã xuố ng đế n lưng chừng cầ u thang. Nhỏ dừng la ̣i
và liế c về phı́a ba má mı̀nh - hay ı́t ra là những người từng là ba má mı̀nh -
với con mắ t đầ y hy vo ̣ng.
“Bây giờ ba má đang mắ c bâ ̣n, Melissa.” Laõ Chapman gắ t gỏng.
“Với la ̣i, con nên tự làm lấ y bài vở của mı̀nh, con yêu. Ho ̣c hành là phải
như vâ ̣y.” Bà Chapman nói. “Nế u sau đó con vẫn không giải đươc̣ thı̀ ba sẽ
giúp con.”
Mă ̣t Melissa xiụ xuố ng. Nhỏ gươṇ g mı̉m cười, nu ̣ cười không chút vui
vẻ. “Má nói thı̀ đúng rồ i. Chı̉ là cái thứ căn bâ ̣c hai quỷ sứ này thôi mà.”
Nhỏ lưỡng lự như thể còn hy vo ̣ng ba má đổ i ý và lên lầ u với mı̀nh.
Bà Chapman mı̉m cười. Đó là nu ̣ cười vô hồ n chẳ ng khác gı̀ nu ̣ cười
của Melissa. “Căn bâ ̣c hai khó hén? Nhưng má biế t là con làm đươc̣ mà.”
“Ba sẽ lên và kiể m tra la ̣i cho con trước khi con đi ngủ, cưng a ̣.” Laõ
Chapman hứa.
Đó là những lời nói khá thông thường. Tôi đoán là ba hay me ̣ tôi cuñ g
sẽ nói với tôi đúng như vâ ̣y. Cuñ g “con yêu”, cuñ g “cưng”, nhưng cái cách
nói thı̀… Ở đây thiế u mô ̣t cái gı̀ đó. Tı́nh người. Tı̀nh yêu thương. Ba ̣n
muố n go ̣i nó là gı̀ thı̀ tùy. Những từ ho ̣ dùng thı̀ đúng đấ y, nhưng nghe thı̀
không ổ n chút nào.
Thâ ̣t là khủng khiế p. Khủng khiế p theo cách hoàn toàn khác với những
quái vâ ̣t mà chúng tôi đã chố ng la ̣i ở vuñ g Yeerk. Cái loa ̣i khủng khiế p này
làm người ta phát khóc thay vı̀ thét lên.
Và đô ̣t nhiên tôi thấ y mı̀nh cha ̣y theo sau Melissa khi nhỏ leo trở lên
lầ u. Khi đã về tới phòng mı̀nh, Melissa ngồ i phich ̣ xuố ng giường và bắ t
đầ u thổ n thức.
<Rachel, bồ có nghe thấ y mı̀nh không?>
<Có, Tobias. Mı̀nh đã lên khỏi tầ ng hầ m. Mı̀nh đang ở trên lầ u, trong
phòng Melissa.>
<Ơn Chúa! Mı̀nh đã ráng bám sát bồ từng phút mô ̣t. Mı̀nh cứ lo bồ bi ̣
ke ̣t ở dưới hầ m nhà.>
<Đâu có, mı̀nh đã ra khỏi đó rồ i.>
<Tố t lắ m. Bồ còn hơn mô ̣t tiế ng nữa, nhưng con Fluffer đang tı̀m cách
trở về nhà. Cassie, Jake và Marco đang cố gắ ng bắ t nó la ̣i lầ n nữa. Nhưng
chắ c bồ biế t hơn ai hế t con mèo đó tinh ranh thế nào.>
Melissa gu ̣c mă ̣t xuố ng giường. Nhỏ kéo mô ̣t cái gố i châ ̣n lên đầ u mı̀nh
và cứ thế mà khóc.
<Mı̀nh không thể bỏ đi lúc này,> tôi nói.
<Rachel, nế u như con Fluffer thâ ̣t vô nhà trong lúc bồ vẫn đang ở đây
thı̀…>
<Ờ, mı̀nh biế t. Nhưng mı̀nh không thể bỏ đi ngay lúc này. Mı̀nh có chút
viê ̣c phải làm.>

Tôi đi tới chỗ chiế c giường. So với kı́ch thước nhỏ bé của tôi, thành
giường hê ̣t bức tường của tòa nhà hai tầ ng. Tôi ngồ i bê ̣t xuố ng, tâ ̣p trung
hế t lực vào những bắ p cơ chân. Rồ i tôi vo ̣t lên mô ̣t cách nhe ̣ nhàng và đáp
xuố ng giường với mô ̣t sự duyên dáng tuyê ̣t vời.
Tôi bước tới chỗ Melissa và hı́t hı́t làn tóc của nhỏ thò ra khỏi gố i. Tôi
nghe thấ y mô ̣t âm thanh từ đâu đó vo ̣ng đế n. Nó khiế n tôi nhớ đế n me ̣.
Nó khiế n tôi nhớ cả hai bà me ̣, bà me ̣ người, và bà me ̣ mèo đã liế m láp
bô ̣ lông của tôi và ngâ ̣m tôi trong miê ̣ng mà tha đi loanh quanh.
Tôi nhâ ̣n ra âm thanh ấ y. Đó là tiế ng grừ grừ.
Tôi đang kêu grừ grừ.
Melissa vòng tay ôm lấ y tôi và kéo tôi la ̣i gầ n. Sự tiế p xúc thân thể
khiế n tôi hơi lo âu. Nó làm cho con mèo trong tôi muố n bỏ đi. Nhưng rồ i
nhỏ bắ t đầ u gaĩ gaĩ vào gáy và phı́a sau hai tai tôi. Tôi grừ grừ lớn hơn và
quyế t đinḥ ở la ̣i thêm mô ̣t lúc nữa.
“Mı̀nh không biế t mı̀nh đã làm gı̀ nữa,” Melissa nói.
Tôi chơṭ hiể u ra rằ ng nhỏ đang nói chuyê ̣n với tôi. Nhỏ đoán biế t đươc̣
sự thâ ̣t rồ i chăng? Nhỏ biế t tôi là người sao?
Không. Nhỏ chı̉ là mô ̣t cô gái đang nói chuyê ̣n với con mèo của mı̀nh.
“Mı̀nh không biế t mı̀nh đã làm gı̀,” Melissa nhắ c la ̣i. “Fluffer McKitty,
em nói cho chi ̣biế t đi. Chi ̣đã làm gı̀ nhı̉?”
<Rachel, bồ đang làm gı̀ ở đó vâ ̣y?>
<Tobias, mı̀nh còn ố i thời gian mà.>
<Bồ còn không đầ y mô ̣t tiế ng nữa thôi, đừng có liề u lıñ h. Jake đang nổ i
đóa lên ở ngoài kia đấ y. Câ ̣u ấ y bảo mı̀nh nói bồ ra ngoài đi.>
<Chưa đươc̣ . Melissa đang cầ n mı̀nh.>
Tôi đã ngừng kêu grừ grừ. Có thể vı̀ tôi bâ ̣n tranh caĩ với Tobias. Rồ i
tôi la ̣i bắ t đầ u grừ grừ trở la ̣i. Tôi cảm thấ y Melissa cầ n tôi kêu grừ grừ.
Nhỏ vẫn còn đang khóc và vẫn gaĩ gaĩ châ ̣m raĩ đằ ng sau hai tai tôi.
“Chi ̣ đã làm gı̀ hả Fluffer?” nhỏ la ̣i hỏi. “Ta ̣i sao ba má không còn yêu
chi ̣nữa?”
Tôi cảm thấ y như thể ngay lúc ấ y tim mı̀nh vỡ ra. Bây giờ tôi đã biế t ta ̣i
sao Melissa ngưng că ̣p kè với tôi. Tôi biế t ta ̣i sao nhỏ đã trở nên lañ h
đa ̣m. Và tôi biế t nhỏ chả có đươc̣ bao lăm hy vo ̣ng.
Lòng tôi quă ̣n lên vı̀ xót xa.
Nế u lầ n tới Marco có hỏi vı̀ sao tôi chố ng la ̣i bo ̣n Yeerk, tôi biế t tôi sẽ
có câu trả lời hoàn toàn mới. Đó là vı̀ chúng hủy hoa ̣i tı̀nh yêu của cha me ̣
đố i với con. Vı̀ chúng đã làm cho Melissa Chapman khóc trên giường mà
chẳ ng có ai dỗ dành ngoài mô ̣t con mèo.
Tôi nghı ̃ đó là mô ̣t câu trả lời nhỏ nhă ̣t. Ý tôi muố n nói đó không phải là
mô ̣t câu trả lời đao to búa lớn gı̀ về toàn bô ̣ loài người. Đó chı̉ là về cô
gái này. Cô gái ấ y là ba ̣n tôi, trái tim của nhỏ đã tan nát vı̀ cha me ̣ nhỏ
không còn như xưa nữa.
<Coi nào Rachel, mı̀nh đã lă ̣p la ̣i với Jake những gı̀ bồ nói. Câ ̣u ấ y bảo
mı̀nh nhắ c bồ rằ ng bồ có mă ̣t ở đây để làm nhiê ̣m vu ̣, chứ không phải
để …>
<Bảo Jake im mồ m đi, Tobias,> tôi tức giâ ̣n. <Mı̀nh sẽ ra. Mı̀nh sẽ ra
mà. Chı̉ có điề u bây giờ thı̀ chưa đươc̣ .>
Tôi grừ grừ to hế t sức. Melissa khóc. Và giố ng như mô ̣t ảo ảnh, tôi nhı̀n
thấ y: tấ t cả những đứa trẻ đề u có cha me ̣ Bi ̣ mươṇ xác ở khắ p mo ̣i nơi, và
những cha me ̣ có con cái bi ̣ bắ t đi khỏi đời ho ̣ để rồ i chúng biế n thành
những kẻ Bi ̣ mươṇ xác. Thâ ̣t là mô ̣t hı̀nh ảnh khủng khiế p. Tôi tự hỏi ba ̣n
sẽ cảm thấ y ra sao khi thấ y cha me ̣ hế t yêu thương mı̀nh.
Mô ̣t lúc sau Melissa thiế p đi. Tôi trỗi dâ ̣y và bước nhè nhe ̣ xuố ng cầ u
thang, đi về phı́a cái lỗ mèo chui.
Bên ngoài trời la ̣nh leõ , tấ t cả các ba ̣n tôi đang đơị . Ho ̣ hơi nổ i khùng
với tôi vı̀ tôi đã để ho ̣ phải chờ đơị và lo lắ ng.
“Em chı̉ còn có mười phút nữa thôi, Rachel,” anh Jake nói. “Anh hy
vo ̣ng rằ ng thành công của em cuñ g xứng với viê ̣c bo ̣n anh đươc̣ mô ̣t mẻ sơ ̣
gầ n chế t. Cuố i cùng thı̀ em có khám phá đươc̣ điề u gı̀ ı́ch lơị không?”
<Có chứ. Em đã khám phá ra khố i viê ̣c. Laõ Chapman có mô ̣t cách liên
la ̣c trực tiế p với Visser Ba. Tên Visser Ba nóng lòng muố n tóm tu ̣i mı̀nh
mă ̣c dù hắ n vẫn nghı ̃ tu ̣i mı̀nh là người Andalite. Và em cuñ g đã quyế t đinh
̣
mô ̣t điề u.>
“Điề u gı̀ vâ ̣y?” Cassie hỏi tôi.
<Mı̀nh quyế t đinh ̣ rằ ng, không cầ n biế t mı̀nh phải mấ t những gı̀ hay phải
trải qua bao nhiêu gian nguy. Mı̀nh căm ghét bo ̣n Yeerk đó. Mı̀nh căm
ghét. Mı̀nh thù chúng nó đế n tâ ̣n xương tủy. Và mı̀nh sẽ tı̀m ra cách để ngăn
châ ̣n chúng.>
CHƯƠNG 15

Tố i hôm ấ y và sáng hôm sau tôi không làm đươc̣ bài tâ ̣p ở nhà nào hế t,
và hâ ̣u quả là giờ toán hôm đó tôi xơi mô ̣t con “ngỗng” đầ u tiên sau mô ̣t
thời gian dài không gă ̣p nó. Điể m số của tôi bắ t đầ u tu ̣t dố c thảm ha ̣i vı̀ tôi
mải lo cứu thế giới. Hay ı́t ra là cứu nhỏ ba ̣n cũ của mı̀nh.
Giờ thı̀ tôi đã biế t đươc̣ chuyê ̣n gı̀ xảy ra. Biế t đươc̣ vı̀ sao Melissa và
tôi không còn là ba ̣n của nhau nữa, ı́t ra cuñ g không còn là ba ̣n thân nữa.
Cuô ̣c số ng của nhỏ đã trở nên tê ̣ ha ̣i khủng khiế p. Ba má nhỏ đã không còn
yêu thương nhỏ nữa. Ho ̣ vẫn làm ra vẻ như yêu thương, nhưng Melissa biế t
đó hoàn toàn là giả dố i.
Cứ mỗi lầ n nghı ̃ đế n chuyê ̣n ấ y, tôi la ̣i cảm thấ y ruô ̣t gan mı̀nh sôi lên vı̀
tức giâ ̣n. Tôi biế t rằ ng mı̀nh chı̉ hiể u đươc̣ chút ı́t những gı̀ nhỏ cảm thấ y.
Khi ba me ̣ tôi ly hôn, tôi đã lo rằ ng đó là dấ u hiê ̣u ba me ̣ không còn yêu
thương tôi nữa.
Tôi đã lầ m. Ba me ̣ vẫn yêu thương tôi. Tôi không gă ̣p đươc̣ ba nhiề u
như tôi mong muố n, nhưng ba vẫn thương tôi. Me ̣ vẫn thương tôi. Cả các
em tôi cuñ g thương tôi. Tı̀nh yêu thương quan tro ̣ng biế t bao. Nó giố ng bô ̣
áo giáp giúp chúng ta thêm ma ̣nh me.̃
Tôi đang từ lớp ho ̣c toán bước ra thı̀ anh Jake lướt tới gầ n. “Lát nữa
gă ̣p, hén!”
“Ờ. Ở đâu?”
“Tháp chuông nhà thờ, chỗ bữa trước đó.”
“Đươc̣ . Nhưng đi bô ̣ cuñ g xa đấ y.”
Anh Jake quay người la ̣i đố i mă ̣t với tôi, vừa đi giâ ̣t lùi la ̣i vừa toét
miê ̣ng cười. “Vâ ̣y thı̀ đừng có đi bô ̣”, anh nói rồ i vẫy tay và đi xuôi hành
lang.
Hai giờ sau tôi đã ở giữa không trung. Tôi phải nói với các ba ̣n mô ̣t
điề u: đưa tấ m thân đa ̣i bàng bự con này lên khỏi mă ̣t đấ t chẳ ng phải chuyê ̣n
dễ đâu. Phải lao đô ̣ng thâ ̣t sự đó. Tôi tự hỏi liê ̣u sự luyê ̣n tâ ̣p này có lơị gı̀
cho cơ thể của mı̀nh không nhı̉?
Mô ̣t khi đã lên khỏi mă ̣t đấ t, tôi có thể bắ t đươc̣ vài cơn gió giâ ̣t nho
nhỏ để lên cao hơn. Nhưng đế n khi vươṭ khỏi ngo ̣n cây và các tòa nhà của
trường ho ̣c thı̀ tôi mới đươc̣ mô ̣t cơn gió tố t lành nâng bổ ng lên.
Lúc đã lên đủ cao, tôi nhâ ̣n ra Tobias. Túm lông đuôi màu đỏ của câ ̣u
ấ y giố ng như mô ̣t ngo ̣n lửa.
<Mèng ơi, căng thẳ ng quá đi,> tôi kêu khi tới gầ n Tobias.
<Haỹ theo tớ. Khu thương xá là nơi có nhiề u luồ ng khı́ nóng tuyê ̣t vời.>
<Khu thương xá hả? Ta ̣i sao?>
<Chỗ baĩ đâ ̣u xe ấ y. Này nhé, bê tông gă ̣p nắ ng thı̀ nóng lên. Bê tông nè,
xe hơi nè, rồ i bản thân các tòa nhà nữa, tấ t cả đề u nóng. Cho nên hầ u như
lúc nào cuñ g có mô ̣t luồ ng khı́ ấ m bố c lên.>
<Bay lươṇ là trò đã nhấ t trên đời,> tôi mơ màng.
<Đúng vâ ̣y,> Tobias tán thành. <Mô ̣t trong những viê ̣c thú vi ̣ nhấ t đấ y.
Nhưng cuñ g có những thứ bồ bi ̣ mấ t. Thı́ du ̣ như ngồ i trên ghế nê ̣m, với
mô ̣t hô ̣p bắ p nổ , mô ̣t gói khoai tây chiên và ngày hôm sau không có giờ
ho ̣c, tivi thı̀ có chương trı̀nh hay. Đó cuñ g là mô ̣t cảm giác tuyê ̣t vời đấ y.>
Câ ̣u ta không có vẻ cảm thấ y tiế c cho bản thân, mà chı̉ như tı̀nh cờ nêu
ra mô ̣t sự thâ ̣t mà thôi.
<Tháp chuông kia rồ i. Mı̀nh thấ y mô ̣t con chim khác đang bay về hướng
đó. Và hı̀nh như Cassie đang hoàn hı̀nh từ lố t chim kı̀a.>
<Mı̀nh ha ̣ cánh đi,> Tobias nói.
Mười phút sau đó tôi đã biế n hı̀nh trở la ̣i thành người.
“Các câ ̣u có biế t tu ̣i mı̀nh cầ n gı̀ không?” Marco hỏ i. “Tu ̣i mı̀nh cầ n
phố i hơp̣ các bô ̣ đồ biế n hı̀nh cho hài hòa với nhau. Ý tớ là: Cassie thı̀ vâ ̣n
quầ n thun bó màu xanh lu ̣c kẻ hoa và mô ̣t cái áo thun màu đỏ tı́a, Jake thı̀
đánh bô ̣ soo ̣c chuyên dành để đi xe đa ̣p thấ y mà ghê, còn Rachel bao giờ
cuñ g đúng điê ̣u trong bô ̣ đồ niṭ màu đen. Gom tấ t cả la ̣i với nhau, trông tu ̣i
mı̀nh thâ ̣t là nham nhở.”
“Vâ ̣y câ ̣u muố n gı̀ hả?” anh Jake chấ t vấ n. “Muố n cả bo ̣n vâ ̣n đồ ng phu ̣c
màu xanh lam với số bố n to đùng trên ngực hay sao? Và trở thành Tứ
Quái?”
<Tứ Quái cô ̣ng thêm Người Chim kỳ la ̣.> Tobias thêm vào.
“Không đời nào,” Marco vô ̣i nói. “Không phải Tứ Quái, tớ nghı ̃ nhiề u
hơn đế n mô ̣t kiể u X-Men. Không phải đồ ng phu ̣c, mà chı̉ theo mô ̣t phong
cách nào đó. Cứ như bây giờ, nế u có ai trông thấ y tu ̣i mı̀nh, ho ̣ sẽ chẳ ng
nghı :̃ ‘Ôi tuyê ̣t quá, các siêu anh hùng,’ mà nghı ̃ là ‘Mèng ơi, mấ y người
này không biế t cách ăn mă ̣c gı̀ hế t.’”
“Marco này,” tôi nói, “mı̀nh nghı ̃ rằ ng đã đế n lúc chấ m dứt ý tưởng
ngông nghênh của bồ đươc̣ rồ i đấ y. Chúng mı̀nh không phải là những siêu
anh hùng, đây không phải là mô ̣t cuố n truyê ̣n tranh.”
“Phải, nhưng tớ thực sự, thực sự muố n nó là mô ̣t cuố n truyê ̣n tranh. Này
nhé, trong truyê ̣n tranh các nhân vâ ̣t anh hùng đâu có bi ̣ giế t. Ý tớ là, ừ thı̀
có lúc Siêu nhân bi ̣giế t, nhưng sau đó ổ ng số ng la ̣i ngay mà.”
“Trở la ̣i thực tế đươc̣ chưa?” anh Jake hỏi. “Tu ̣i mı̀nh có viê ̣c phải bàn
ba ̣c đây nè.”

“Xanh lu ̣c đi với đỏ tı́a thı̀ có vấ n đề gı̀ nào?” Cassie chấ t vấ n Marco.
“Đó là điề u tố i ki ̣trong ăn mă ̣c,” Marco trả lời.
“La ̣i đo ̣c Vogue nữa hả, Marco?” tôi trêu.
Anh Jake lấ y tay che miê ̣ng Marco la ̣i. “Thôi thôi, tu ̣i mı̀nh cầ n phải
quyế t đinḥ sẽ làm cái gı̀ tiế p theo chứ.”
Marco câ ̣y tay anh Jake ra. “Tớ muố n quyế t đinh ̣ rằ ng chúng ta không
làm gı̀ nữa. Tớ cầ n nhiề u thı̀ giờ lo cho ba tớ hơn. Các câ ̣u biế t đấ y, ổ ng
vẫn còn chưa la ̣i hồ i vı̀ chuyê ̣n me ̣ tớ…”
Gio ̣ng Marco bao giờ cuñ g vỡ ra mỗi khi câ ̣u ta nhắ c đế n me ̣. Bắ t đầ u
nói thı̀ cứng cỏi lắ m, nhưng cuố i cùng thı̀ bao giờ gio ̣ng câ ̣u ấ y cuñ g hơi vỡ
ra, run rẩ y. Me ̣ câ ̣u ấ y mấ t tı́ch đã hai năm nay rồ i. Người ta nói cô ấ y chế t
đuố i, tuy chẳ ng bao giờ tı̀m thấ y xác cả. Ba câ ̣u ấ y đã tan nát cả cõi lòng.
Đó là lý do chı́nh khiế n Marco miễn cưỡng trong viê ̣c trở thành mô ̣t
Animorph. Câ ̣u ấ y sơ ̣ rằ ng nế u có chuyê ̣n gı̀ xảy ra cho mı̀nh, thı̀ ông bố sẽ
hoàn toàn suy su ̣p.
Tôi cảm thấ y anh Jake có vẻ nôn nóng muố n nói điề u gı̀ đấ y. Và tôi cuñ g
cảm thấ y thế , cứ như là Marco chı̉ muố n chấ p nhâ ̣n thực tế mà thôi.
Nhưng Cassie đã nắ m lấ y tay Marco. “Câ ̣u đừng để viê ̣c này cản trở
viê ̣c câ ̣u lo cho ba,” nhỏ nói mô ̣t cách chân thành. “Ba câ ̣u cầ n câ ̣u. Tu ̣i
mı̀nh cuñ g cầ n câ ̣u, Marco a ̣, nhưng ba câ ̣u là ưu tiên trước nhấ t.” Nhỏ nhı̀n
anh Jake rồ i nhı̀n tôi. “Viê ̣c này sẽ chẳ ng có mấ y ý nghıã nế u như ta quên
mấ t vı̀ sao ta làm.”

Tôi nghı ̃ đế n Melissa. Tôi nghı ̃ đế n ba me ̣ tôi và thấ y tuyê ̣t vời làm sao
khi mı̀nh có ba me ̣, kể cả khi hai người có làm tôi chẳ ng vui đi nữa.
“Cassie nói đúng. Khi nào Marco về nhà, câ ̣u nhớ nói với ba câ ̣u rằ ng
câ ̣u yêu ông lắ m, Marco a ̣.” Tôi chơṭ thố t ra câu ấ y mà không hề nghı ̃ ngơị .
Đó không phải là kiể u ăn nói thường ngày của tôi.
“Cảm ơn, Bác sı ̃ Rachel.” Marco đáp.
Gio ̣ng Marco có vẻ cà khia,̣ nhưng tôi cảm thấ y câ ̣u ấ y biế t tôi muố n
nói gı̀. Thế rồ i đô ̣t nhiên Marco tấ t bâ ̣t hẳ n. Câ ̣u ấ y xoa hai bàn tay vào
nhau. “Đươc̣ rồ i, bây giờ tu ̣i mı̀nh haỹ nghiêm túc nha. Tu ̣i mı̀nh chuẩ n bi ̣
chui đầ u vào chỗ chế t theo cách nào đây? Biế n thành ruồ i trong mô ̣t cuô ̣c
hô ̣i nghi ̣của ế ch? Hay thành gà tây trong lễ Ta ̣ ơn?”
“Mı̀nh muố n quay trở la ̣i,” tôi nói. “Quay la ̣i nhà laõ Chapman.”

“Vı̀ sao chứ?” anh Jake chấ t vấ n. “Tu ̣i mı̀nh đã biế t khố i thứ rồ i. Tu ̣i
mı̀nh…”
“Haỹ còn chưa biế t nguồ n phát ra tia Kandrona,” tôi va ̣ch rõ. “Đó là
điề u sớm muô ̣n gı̀ tu ̣i mı̀nh cuñ g cầ n phải biế t. Ông hoàng Andalite nói khá
rõ với Tobias rằ ng tia Kandrona là điể m yế u của bo ̣n Yeerk. Nguồ n
Kandrona phát ra những tia tâ ̣p trung ở vuñ g Yeerk. Nế u như ta tiêu hủy
nó, bo ̣n Yeerk sẽ khố n đố n.”
Marco nhướng mày vẻ hoài nghi. “Thứ lỗi cho tớ, Rachel, nhưng
Kandrona là cái quái gı̀? Ý tớ là, mı̀nh biế t nó tác đô ̣ng ra sao, nhưng mà
trông nó như thế nào? Nó lớn từng nào? Theo tấ t cả những gı̀ ta biế t, thı̀
Kandrona có thể chı̉ bằ ng mô ̣t hô ̣p que ̣t và nằ m trong túi của Visser Ba,
vâ ̣y đó.”

<Đó không phải là điề u tớ cảm nhâ ̣n đươc̣ từ ông hoàng Andalite,>
Tobias nói.
“Bấ t kể ra sao,” Marco tỏ ra số t ruô ̣t. “Vấ n đề ở chỗ: làm sao tu ̣i mı̀nh
tiêu hủy đươc̣ mô ̣t vâ ̣t trong khi thâ ̣m chı́ không biế t nó là cái gı̀ cơ chứ?”
“Chı́nh vı̀ thế mà mı̀nh phải theo dõi cái đầ u mố i mı̀nh đã có,” tôi nói.
“Đó là laõ Chapman. Laõ Chapman liên la ̣c với Visser Ba. Cả hai đề u
biế t nguồ n Kandrona ở đâu. Nế u như tớ do thám đươc̣ chúng, may ra tớ
phát hiê ̣n ra.”
Cả bo ̣n nhı̀n tôi chằ m chằ m. Marco ngó tôi như thể tôi bi ̣ mấ t trı́. Anh
Jake có vẻ trầ m ngâm. Cassie nom băn khoăn như thể nhỏ không chắ c lắ m
vào những gı̀ tôi nói.
Tobias quay sang nhı̀n tôi bằ ng ánh mắ t đe doa ̣ của loài diề u hâu. <Bồ
có chắ c là bồ trở la ̣i chı̉ để do thám laõ Chapman không?> Câ ̣u ấ y hỏi
riêng tôi.
“Anh cho rằ ng em không nên đơn thương đô ̣c mã trở la ̣i đấ y.” Anh Jake
nói.
“Làm sao mà ai khác có thể đi cùng với em đươc̣ ?” tôi hỏi. “Không thể
có hai con mèo cha ̣y lung tung ở đó. Ý em là, chı̉ trong vai con Fluffer em
mới có thể vào bấ t cứ xó xı̉nh nào mà không bi ̣ bấ t cứ ai trong nhà ho ̣ nghi
ngờ.”
Tấ t nhiên… tôi đã không cho cả bo ̣n biế t tı́ gı̀ về chuyê ̣n Visser Ba ra
lê ̣nh cho laõ Chapman giế t tôi. Tôi biế t, giữ những bı́ mâ ̣t như thế với
nhóm là sai, nhưng nế u tôi nói ra thı̀ các ba ̣n ấ y sẽ không bao giờ để cho
tôi trở la ̣i đó.
Không may là, mă ̣c dù tôi qua mă ̣t đươc̣ anh Jake nhưng Cassie thı̀
không.

“Bồ có chắ c là không có chuyê ̣n gı̀ xấ u xảy ra trong lúc bồ ở trỏng không,
Rachel?” Cassie hỏi. Nhỏ nhı̀n xéo tôi theo cái cách nhỏ hay làm khi muố n
dò xét ai đó.
“Mı̀nh cuñ g sơ ̣ lắ m chứ, nhưng đâu có gı̀ xảy ra.” Đó không hẳ n là mô ̣t
lời nói dố i. Gầ n như nói dố i, nhưng không hẳ n là thế .
Cassie suy nghı ̃ mô ̣t lúc. Hai mắ t nhỏ trở nên vô hồ n. Đô ̣t nhiên tôi biế t
chuyê ̣n gı̀ đang diễn ra: Tobias đang nói riêng với nhỏ điề u gı̀ đó. Nhỏ gâ ̣t
đầ u như thể tán thành.
Tobias không biế t chuyê ̣n gı̀ xảy ra với Visser Ba. Nhưng câ ̣u ta biế t là
tôi hơi khiế p vı́a khi lên khỏi tầ ng hầ m.
“Mı̀nh nghı ̃ nên tı̀m cách để cho mô ̣t đứa trong nhóm mı̀nh đi cùng với
Rachel,” Cassie đề nghi.̣
“Bồ sẽ làm gı̀ nào, biế n thành mô ̣t con bo ̣ chét bám trên lưng mı̀nh
chắ c?” tôi hỏi kháy.
Nhỏ mı̉m cười và khẽ nhún vai. “Mı̀nh chı̉ nói là chúng ta nên nghı ̃ đế n
chuyê ̣n ấ y thôi mà.”
“Thôi đươc̣ ,” anh Jake kế t luâ ̣n. “Rachel sẽ đi mô ̣t lầ n nữa. Biế t đâu
chúng ta sẽ gă ̣p may.”
“Chúng ta đã không gă ̣p may chút nào kể từ lúc cả bo ̣n đi qua cái công
trường xây dựng dở hơi ấ y và gă ̣p người ngoài hành tinh đầ u tiên.” Marco
chua chát.
“Có thể sự viê ̣c sẽ biế n chuyể n tố t,” tôi an ủi. “Mı̀nh sẽ vào trỏng và
tı̀m ra cách tấ n công bo ̣n khố n ấ y.”
<Đó chẳ ng phải lý do đô ̣c nhấ t khiế n bồ trở vô trỏng,> Tobias nói trong
đầ u tôi.
<Bồ làm viê ̣c ấ y không chı̉ nhằ m tấ n công bo ̣n Yeerk, mà còn vı̀ bồ
muố n giúp Melissa.”
“Cuñ g vâ ̣y cả thôi,” tôi nói. Tôi đoán là mấ y đứa kia đang tự hỏi không
biế t tôi đang nói chuyê ̣n với ai.
CHƯƠNG 16

Mô ̣t đêm tố i tăm và giông baõ .


“Anh Jake đâu?” tôi hỏi khi cả bo ̣n đã tu ̣ tâ ̣p ở quañ g phố gầ n nhà laõ
Chapman. Những đứa khác đề u có mă ̣t. Cassie và Marco choàng áo mưa
mă ̣c dù trời chưa bắ t đầ u đổ mưa. Tobias thı̀ ở phı́a trên đầ u chúng tôi,
ráng sức bám vào mô ̣t cành cây trong khi gió cố hấ t câ ̣u ấ y ra.
“Jake phải ở nhà,” Marco nói. “Chẳ ng biế t có chuyê ̣n gı̀ mà nó bi ̣ ba nó
cấ m cung.”
“Sao la ̣i cấ m cung?”
“Tớ biế t đâu đấ y?” Marco có vẻ sưng sı̉a.
“Bồ biế t các bâ ̣c cha me ̣ là thế nào mà. Đừng yêu cầ u tớ giải thı́ch
nữa.”
Tôi cắ n môi. Không biế t sao tôi cảm thấ y căng thẳ ng hơn vı̀ sự vắ ng mă ̣t
của anh Jake. Tiế ng gió rı́t điên cuồ ng qua những cành cây càng làm tôi
thiế u tự tin hơn.
<Tớ đã thấ y con Fluffer,> Tobias nói cho cả bo ̣n nghe thấ y. <Nó đang
tra tấ n mô ̣t con chuô ̣t nhỏ, ı́t ra thı̀ không phải là chuô ̣t chù.>
“Coi kia, tớ không phải là fan của chuô ̣t chù chı̉ vı̀ đã từng biế n thành
chuô ̣t chù đâu nha.” Tôi hı́t mô ̣t hơi dài. “Thôi đươc̣ , tớ nghı ̃ không thể lúc
nào cuñ g trông mong cả bo ̣n tu ̣ tâ ̣p đầ y đủ đươc̣ . Đi thôi, đừng đơị anh Jake
nữa.”
Tôi liế c nhı̀n Cassie. Nhỏ cười rấ t la ̣. Có điề u gı̀ đó đang diễn ra nơi
nhỏ, nhưng tôi không còn thı̀ giờ để tı̀m hiể u.
<Tớ sẽ đi thám thı́nh điạ bàn,> Tobias tı̀nh nguyê ̣n. Câ ̣y ấ y hơi dang
cánh ra mô ̣t chút và lâ ̣p tức bi ̣ gió thổ i bắ n ra khỏi cành cây. Tôi quan sát
câ ̣u ấ y cưỡi gió mô ̣t cách thiê ̣n nghê ̣, vút le ̣ lên không trung vươṭ quá tầ m
nhı̀n kém cỏi của mắ t người.
Mô ̣t lúc sau, chúng tôi trông thấ y cái gı̀ đó bay vùn vu ̣t trên đầ u cả bo ̣n
với vâ ̣n tố c cỡ tám mươi kilômét/giờ, <Không có gı̀ đáng nga ̣i,> Tobias
kêu xuố ng lúc vút qua.
Tôi cảm thấ y la ̣ lùng. Hơi nôn nao. Hơi sờ sơ.̣ Đêm hôm nay cái gı̀ cuñ g
có vẻ la ̣ lùng. Điề u kỳ quă ̣c là, tôi biế t mı̀nh sẽ thoải mái hơn ngay sau khi
biế n bı̀nh.
Tôi tâ ̣p trung tâm trı́. Ngay lúc tôi cảm thấ y cái đuôi mo ̣c ra phı́a sau
người mı̀nh thı̀ gio ̣t mưa đầ u tiên rơi. Đế n lúc tôi rớt xuố ng mă ̣t đấ t, ở giữa
đố ng quầ n áo trông như mô ̣t cái lề u, thı̀ trời đổ mưa thực sự.
“Ôi, thâ ̣t hoàn hảo,” Marco thố t lên. “Chuyê ̣n này mỗi người mô ̣t ngô ̣
hơn đấ y.”
<Ít ra thı̀ bồ cuñ g có áo mưa,> tôi nói. <Mı̀nh chẳ ng có gı̀ ngoài bô ̣
lông. Và mưa thế này thı̀ làm sao đánh hơi thấ y cái gı̀ kia chứ.>
Cassie ngồ i chồ m hổ m ca ̣nh tôi. Nhỏ chı̉ là mô ̣t cô gái tầ m thước, nhưng
khi ba ̣n là mô ̣t con mèo nă ̣ng năm kilô thı̀ bấ t kỳ người nào trông cuñ g
giố ng như quái vâ ̣t Godzilla.
“Cẩ n thâ ̣n nhe, Rachel,” Cassie căn dă ̣n. Rồ i nhỏ vuố t ve lưng tôi. Tôi
nhoài mı̀nh đi, nhưng tay nhỏ giữ chă ̣t lưng tôi trong vài giây. Rồ i, mı̉m
cười mô ̣t cách bı́ mâ ̣t, nhỏ đứng lên.
Tôi chẳ ng để tâm mấ y đế n thái đô ̣ của Cassie. Thực ra, mèo chẳ ng hứng
thú gı̀ nhiề u với loài người, trừ khi dı́nh vào chuyê ̣n ăn uố ng.
<Tớ đi đây,> tôi nói và cha ̣y đi với tố c đô ̣ vừa phải. Mèo không ưa trời
mưa. Tôi có thể cảm nhâ ̣n đươc̣ sự chán ghét trong bô ̣ óc mèo. Tôi vẫn
nghı ̃ rằ ng loài mèo không ưa nước, nhưng đó không phải là thái đô ̣ của
Fluffer. Đố i với nó tấ t cả chı̉ là mùi và âm thanh. Mà mưa la ̣i tẩ y sa ̣ch mo ̣i
thứ mùi, không có mùi thı̀ mô ̣t con mèo sẽ cảm thấ y mấ t tı́n hiê ̣u hoàn toàn
và la ̣c lõng.
Cùng gầ n tê ̣ bằ ng chuyê ̣n mấ t mùi là viê ̣c mưa rơi ròa ròa khắ p xung
quanh làm cho ta khó mà nghe đươc̣ những tiế ng đô ̣ng quan tro ̣ng, từ những
tiế ng rı́t rấ t nhỏ đế n những tiế ng sô ̣t soa ̣t khe khẽ vu ̣ng trô ̣m.
Mưa đố i với loài mèo cuñ g như bóng tố i với loài người. Nó chı̉ làm
cho cả thế giới lâm vào cảnh buồ n tẻ.
Vâ ̣y là tôi cha ̣y về phı́a cái lỗ mèo chui, chú tâm đi tı̀m những mùi và
tiế ng đô ̣ng thân thiế t của mái ấ m gia đı̀nh. Ít ra cuñ g là con Flutter đang
nghı ̃ vâ ̣y. Tôi vẫn còn tự hỏi ta ̣i sao anh Jake không tới, và liê ̣u đó có phải
là mô ̣t điề m xấ u hay không. Có mô ̣t cảm giác không lành bao trùm lên lầ n
ra quân này.
Tôi biế t đường đi lố i la ̣i trong nhà laõ Chapman, ở cả hai tư cách mèo
và người. Và tôi yên chı́ là mı̀nh nắ m đươc̣ thông lê ̣ ở đây. Lầ n trước
Visser Ba đã có cuô ̣c tiế p xúc đúng vào tám giờ. Nế u tố i nào hắ n cuñ g liên
la ̣c với laõ Chapman vào giờ ấ y, thı̀ tôi tới thâ ̣t đúng lúc.
Laõ Chapman đang ngồ i trên ghế nê ̣m, y như lầ n trước. Và đúng như tôi
hy vo ̣ng, lúc tám giờ thiế u ba phút laõ đứng dâ ̣y đi xuố ng tầ ng hầ m.
Toàn bô ̣ kế hoa ̣ch của tôi là theo laõ xuố ng đấ y. Tôi nhớ la ̣i cách bố trı́
trong căn phòng bı́ mâ ̣t. Tôi nhớ la ̣i cái bàn viế t. Tôi biế t rằ ng nế u như
mı̀nh có thể làm sao để đi theo laõ mà laõ không nhı̀n thấ y, rồ i chui ngay
xuố ng dưới gầ m bàn, thı̀ tôi sẽ là kẻ tàng hı̀nh đố i với laõ và cả tấ m hı̀nh
toàn ký của Visser Ba.
Vấ n đề là toàn bô ̣ kế hoa ̣ch này trông câ ̣y vào viê ̣c laõ Chapman không
để ý tới tôi.
Laõ đi tới cái cửa tầ ng hầ m. Tôi bám sát gót laõ . Làm sao chı̉ cách laõ
cỡ mươi centimet thôi thı̀ laõ khó mà nhı̀n thấ y. Nhưng đồ ng thời phải quan
sát rấ t kỹ chân laõ . Nế u laõ ngâ ̣p ngừng là tôi có thể đâm sầ m vào ngay. Và
đó sẽ là mô ̣t đô ̣ng tác không mèo chút nào.
Laõ bước đi. Tôi giữ mô ̣t khoảng cách hoàn hảo, ngay phı́a sau.
Laõ đi xuố ng cầ u thang. Tôi hı̀nh dung đoa ̣n này sẽ dễ dàng hơn. Khi đi
xuố ng cầ u thang, người ta thường nhı̀n xem mı̀nh đi tới đâu, chứ không
quay la ̣i nhı̀n phı́a sau lưng.
Nhưng chı̉ mô ̣t tiế ng đô ̣ng, chı̉ mô ̣t cử đô ̣ng vu ̣ng về , là kể như xong đời.
Chúng tôi đã xuố ng đế n chân cầ u thang. Đô ̣t nhiên laõ Chapman đứng
sững la ̣i,…
Tôi nhảy vo ̣t ra sau cái ghế nê ̣m.
Laõ nhı̀n quanh, như thể vừa nghe mô ̣t tiế ng đô ̣ng. Hay có thể laõ chı̉
cảm thấ y điề u gı̀ đó.
Tôi cứng người la ̣i, không đô ̣ng đâ ̣y mô ̣t thớ thit.̣
Laõ bắ t đầ u đi về phı́a cái cửa. Tôi la ̣i bám sát gót laõ .
<Nè, có chuyê ̣n gı̀ vâ ̣y?>
Tôi muố n đứng tim.
Đuôi tôi xù lên. Lông trên lưng dựng đứng. Tôi gầ n như lồ ng lên.
Laõ Chapman dừng la ̣i, xém chút nữa thı̀ tôi ke ̣t giữa hai chân laõ . Chân
trái của laõ di chuyể n. Tôi né laõ lui la ̣i mô ̣t chút. Tôi uố n mı̀nh tránh.
<Anh Jake đây. Có chuyê ̣n gı̀ thế , Rachel?>
Anh Jake?
Laõ Chapman mở cửa căn phòng bı́ mâ ̣t. Laõ bước qua. Tôi ở ngay
giữa hai bàn chân khổ ng lồ của laõ . Laõ mà tı̀nh cờ ngó xuố ng mô ̣t cái
thı̀…
Nhưng laõ không ngó xuố ng. Và khi laõ quay la ̣i để đóng cánh cửa phı́a
sau lưng, tôi nhảy ngay tới chỗ bàn viế t. Tôi nép mı̀nh nằ m chế t dı́ ở góc
trong cùng tố i tăm nhấ t.
Tôi chı̉ vừa kip̣ hành đô ̣ng. Tôi vẫn số ng sót… trong gang tấ c.
<Rachel, có nghe thấ y anh không?>
<Anh Jake hả? Anh ở đâu thế ? Anh làm em sơ ̣ gầ n chế t.>
<Hai anh em mı̀nh ổ n cả chứ?> anh Jake nói vẻ rấ t quan tâm.
Tôi ấ y à, tôi thı̀ chı̉ thấ y tức điên lên.
<HAI ANH EM MÌ NH ổ n cả chứ là NGHĨA làm sao?> tôi hét lên
trong thinh lă ̣ng. <Anh đang ở đâu?>
<Ờ… gầ n như đang ở trên lưng em.>
<Trên lưng em? Anh Jake, đây không phải lúc đùa giỡn đâu nha.>
Laõ Chapman ngồ i xuố ng bên bàn. Laõ đút hai chân vào dưới gầ m bàn,
xém chút nữa thı̀ đu ̣ng phải tôi nhưng may mà tôi né kip. ̣
<Xin lỗi nha. Anh không nhı̀n rõ gı̀ hế t.>
Tôi dán mắ t vào hai chân laõ Chapman.
Loài mèo có những năng lực tâ ̣p trung khó tin nổ i. Tôi tâ ̣p trung hế t sức
vào hai cái chân bự ấ y, mỗi cái to gầ n bằ ng cả người tôi. Tôi phải làm sao
nằ m ngoài luồ ng di chuyể n của chúng. Đó là chı̀a khóa của sự số ng còn.
<Anh Jake, bây giờ chúng ta đang ở trong mô ̣t tı̀nh thế gay go. Nói vắ n
tắ t đi, anh đang ở đâu?>
<Anh đã biế n hı̀nh,> anh Jake trả lời, <thành mô ̣t con bo ̣ chét.>
CHƯƠNG 17

<Anh nói sao?> Nế u tôi không đang sơ ̣ chế t khiế p thı̀ viê ̣c này nghe hài
hước quá thể . <Anh nói là anh đã biế n thành mô ̣t con bo ̣ chét? Mô ̣t con bo ̣
chét?>
<Chứ sao. Anh đang bám trên lưng em, hay là đang ở trên đầ u đấ y, thâ ̣t
sự anh cuñ g không phân biê ̣t đươc̣ . Thâ ̣t ra anh không có mắ t. Ít ra thı̀ cuñ g
không có những con mắ t nhı̀n đươc̣ những gı̀ mà anh có thể hiể u. Ý anh là,
tấ t cả những gı̀ anh biế t chı̉ là ấ m hay không ấ m. Anh… Anh nghı ̃ rằ ng anh
cảm nhâ ̣n đươc̣ mùi máu và sự chuyể n đô ̣ng. Thı́ du ̣ như khi lông của em
dựng lên, anh biế t rằ ng có chuyê ̣n gı̀ đó đang xảy ra xung quanh anh.>
<Ớn quá, còn hơn cả ớn nữa. Anh làm sao vâ ̣y, Jake? Mô ̣t con bo ̣ chét?
Anh mấ t trı́ hay sao hả? Mới biế n thành thằ n lằ n mà anh đã thấ y ớn. Cái
này còn tê ̣ hơn nhiề u.>
<Thâ ̣t sự thı̀ cuñ g ta ̣m đươc̣ ,> anh Jake nói. <Anh cuñ g không biế t phải
giải thı́ch làm sao, nhưng trı́ óc của loài bo ̣ chét quá bé nhỏ nên kiể m soát
nó chẳ ng khó khăn gı̀. Tấ t cả những gı̀ nó biế t là di chuyể n về phı́a mùi
máu ấ m và hút. Giố ng như… Anh không biế t nữa, như thể thâ ̣m chı́ anh
cuñ g chưa là con bo ̣ chét thâ ̣t sự, vı̀ anh không thể hiể u nhiề u hay cảm nhâ ̣n
đươc̣ nhiề u. Anh đoán viê ̣c này sẽ gớm ghiế c lắ m, nhưng khi Cassie và
Marco cùng thử với anh thı̀…>
<Hai đứa ấ y cuñ g tham gia vào viê ̣c này với anh á?> Ra là vâ ̣y! Hèn gı̀
Cassie đã vuố t ve đầ u mı̀nh lâu thế . Thı̀ ra lúc ấ y nhỏ đang bỏ anh Jake lên
đầ u mı̀nh.
<Cả bo ̣n lo lắ ng cho em mà, Rachael. Bo ̣n anh nghı ̃ nên có ai đó đi theo
em. Tobias nói rằ ng…>
<Ủa, cả Tobias cuñ g tham gia viê ̣c này nữa hả?>
<Tobias nói rằ ng em không kể hế t chuyê ̣n cho mo ̣i người nghe. Câ ̣u ấ y
không rõ vı̀ sao em không kể cuñ g như em đã không kể cái gı̀.>
Tôi âm thầ m thở dài. Đươc̣ ba ̣n bè quan tâm thı̀ thı́ch thâ ̣t đấ y, nhưng
mă ̣t khác, anh Jake đã xém làm tôi đâm bổ vào laõ Chapman. Với la ̣i, cái ý
tưởng để anh Jake biế n thành bo ̣ chét và bò quanh quẩ n trong bô ̣ lông của
tôi chı̉ đem đế n cho tôi những cảm giác ghê rơṇ tê ̣ ha ̣i nhấ t mà ba ̣n có thể
tưởng tươṇ g ra đươc̣ .
Đô ̣t nhiên ánh sáng rực rỡ bùng lên. Visser Ba hiê ̣n lên trong phòng.
<Anh Jake. Tên Visser nè, trong tấ m hı̀nh toàn ký ấ y. Anh đừng làm em
rố i trı́, nha? Chúng ta đang nấ p ở dưới bàn viế t, chı̉ cách bàn chân của laõ
Chapman có mấ y centimet thôi đấ y.>
<Úi chà. Nhưng mà nế u laõ có trông thấ y em thı̀ cuñ g chẳ ng sao, đúng
không? Ý anh là, laõ sẽ chı̉ nhı̀n em như mô ̣t con mèo. Chẳ ng có gı̀ ghê
gớm. Vâ ̣y thı̀ em đừng hành đô ̣ng để cho laõ nghi ngờ.>
Tôi ngâ ̣p ngừng. Ồ, sớm muô ̣n gı̀ rồ i mı̀nh cuñ g phải nói ra thôi. <Hừm,
anh Jake nè. Cái viê ̣c mà em chưa nói… đó là lầ n trước, Visser Ba đã
trông thấ y em. Hắ n bảo laõ Chapman là hắ n đã thấ y nên… anh biế t chứ…
giế t quách em đi. Hắ n lo rằ ng em có thể là mô ̣t người Andalite biế n hı̀nh.>
Jake nı́n thinh mô ̣t lúc. Tôi có cảm giác anh ấ y đang ráng tự kiề m chế để
khỏi hét lên với tôi. Và anh ấ y đã không kiề m chế đươc̣ .
<Em ĐIÊN rồ i hả, Rachel? Em trở la ̣i chỗ này sau mô ̣t chuyê ̣n như thế
à? Em MẤT TRÍ hả?>
Nhưng đúng lúc ấ y laõ Chapman bắ t đầ u nói. “Kı́nh chào ngài Visser.
Iniss 226 của vuñ g Sulp Niaar xin tuân phu ̣c ngài. Cầ u cho tia Kandrona
chiế u sáng và ban sức ma ̣nh cho ngài.”
“Và cho ngươi, Visser Ba nói cô ̣c lố c. “Báo cáo đi.”
“Tôi có thêm bố n vâ ̣t chủ tı̀nh nguyê ̣n, thưa ngài,” laõ Chapman báo
cáo. “Hai đứa là trẻ con tuyể n mô ̣t qua nhóm Chim Sẻ. Còn hai người lớn
thı̀ mô ̣t người là nhân viên FBI, đó là mô ̣t loa ̣i cảnh sát. Hắ n có thể rấ t…”
“ĐỒ NGỐC!” Cái gio ̣ng nói của Visser Ba đề u đề u nhưng vẫn nă ̣ng
trıũ vı̀ tức giâ ̣n. “Ta quan tâm gı̀ đế n mô ̣t nhúm vâ ̣t chủ kia chứ? Nhà ngươi
đã biế t đươc̣ những gı̀ về bo ̣n cướp Andalite hả?”
“Thưa Visser, tôi biế t làm gı̀ đươc̣ … trừ khi chúng nó tự lô ̣ mı̀nh ra a ̣?”
“Chúng nó sử du ̣ng những con vâ ̣t của Trái Đấ t trong lúc tấ n công vào
vuñ g,” Visser Ba nhấ n ma ̣nh. “Chúng nó sử du ̣ng những con vâ ̣t ma ̣nh mẽ
và nguy hiể m của Trái Đấ t. Haỹ tı̀m hiể u xem chúng làm cách nào biế n
hı̀nh đươc̣ thành những con vâ ̣t ấ y. Các chuyên gia của ta ở đây báo cáo
rằ ng những loài vâ ̣t ấ y rấ t hiế m có trong khu vực này của hành tinh.”
“Vâng, thưa Visser. Tôi sẽ làm…”
“Phải, ngươi se.̃ Và chúng ta còn vấ n đề khác nữa. Chúng ta cầ n thêm
sáu tên Mươṇ xác người, thı́ch hơp̣ để làm cảnh vê ̣. Chúng sẽ đươc̣ sử
du ̣ng để tăng cường bảo vê ̣ nguồ n Kandrona.”
<Có chuyê ̣n gı̀ vâ ̣y?> anh Jake hỏi.
<Laõ Chapman đang bi ̣ Visser Ba giuã mô ̣t trâ ̣n.>
<Dở quá, không có Marco ở đây. Nó sẽ khoái lắ m khi đươc̣ xem laõ
Chapman bi ̣chửi te tua.>
<Tên Visser muố n bắ t chúng ta.> Tôi nói. <Hay ı́t ra hắ n muố n bắ t
những người Andalite mà hắ n nghı ̃ là chúng ta. Hắ n muố n đă ̣t thêm cảnh vê ̣
xung quanh nguồ n Kandrona. Những tên Mươṇ xác Người.>
<Thú vi ̣thâ ̣t, có thể hắ n se…
̃ >
Bàn chân di chuyể n quá nhanh. Muĩ giày húc ngay vào sườn tôi.
“Miaaooo!”
Laõ Chapman nhảy bắ n ra sau chiế c bàn và chui ngay vào cài hı̀nh toàn
ký của Visser Ba. Trong mô ̣t giây tôi thấ y chúng nhâ ̣p làm mô ̣t, như thể
chúng là mô ̣t sinh vâ ̣t gớm ghiế c.
“Có chuyê ̣n gı̀ vâ ̣y?” Visser Ba hỏi.
Laõ Chapman nhı̀n tôi trừng trừng, trong mắ t laõ đầ y sự khiế p haĩ lẫn
giâ ̣n dữ.
Tôi cu ̣p hai tai ra phı́a sau ép sát vào đầ u. Vuố t giương và răng nhe ra.
“Đó là con vâ ̣t, thưa ngài Visser. Con mèo.” Gio ̣ng laõ Chapman đầ y
ghê gớm và sơ ̣ haĩ .
Visser Ba dường như phát ra mô ̣t tiế ng đô ̣ng sôi su ̣c và rı́t lên.
“Lẽ ra nhà ngươi phải giế t nó ngay khi ta ra lê ̣nh, Iniss 226.”
“Nhưng, thưa ngài Visser…” laõ Chapman chố ng chế .
“Nhưng xét ra thı̀ viê ̣c này cuñ g có lơị cho ta,” Visser Ba gâ ̣t gù, “Bây
giờ thı̀ ta không còn nghi ngờ gı̀ nữa, con mèo này chı́nh là mô ̣t tên trong
bo ̣n cướp Andalite.”
<Anh Jake, tu ̣i mı̀nh tiêu tùng rồ i,> tôi nói. <Tiêu tùng thâ ̣t rồ i.>
“Chúng ta không cầ n phải đi tı̀m bo ̣n Andalite nữa,” Visser Ba hı́ hửng.
“Chúng ta đã có mô ̣t đứa ngay trong tay rồ i.”
“Tôi sẽ giế t nó chứ?” laõ Chapman hỏi.
“Không. Đừng giế t nó. Tóm nó la ̣i. Tóm nó la ̣i ngay bây giờ, trước khi
nó kip̣ hoàn la ̣i thân hı̀nh Andalite. Vào lúc ta kế t thúc số phâ ̣n của tên này,
ta sẽ tóm đươc̣ tấ t cả bo ̣n chúng! Đã lâu lắ m rồ i kể từ khi ta tra tấ n mô ̣t
chiế n binh Andalite kiêu hañ h. Nhưng ta biế t cách bẻ gaỹ chúng. Tóm lấ y
nó rồ i đem đế n cho ta!”
Laõ Chapman hiể u rằ ng tố t nhấ t là không nên tranh caĩ .
CHƯƠNG 18

Laõ Chapman nhào xuố ng. Hai tay laõ xòe rô ̣ng để vồ lấ y tôi.
Tôi đã bi ̣ sa bẫy! Không có lố i thoát. Không có cách nào để mở cánh
cửa đó và thoát thân.
Sa bẫy!
Không còn lựa cho ̣n nào khác ngoài đầ u hàng.
Nhưng con mèo và tôi nhấ t trı́ với nhau về điể m này: Không bao giờ
đầ u hàng.
Tôi cảm thấ y những cái vuố t của mı̀nh giương ra. Hai tròng mắ t căng hế t
cỡ, sẵn sàng đón bắ t từng cử đô ̣ng nhỏ nhấ t. Hai tai ép sát đầ u. Những cái
răng nho ̣n hoắ t nhe ra trắ ng nhởn. Những bắ p cơ như thép lỏng cuô ̣n lên.
Bàn tay laõ Chapman dường như châ ̣m la ̣i. Như thể laõ đang cử đô ̣ng
trong cuố n phim quay châ ̣m. Đố i với các giác quan cực nha ̣y của mèo, mo ̣i
thứ đề u như diễn ra châ ̣m hơn. Chı̉ có tôi là vâ ̣n đô ̣ng với tố c đô ̣ bı̀nh
thường.
Chân tôi vu ̣t ra, những cái vuố t phâ ̣p vào thit.̣ Tôi thấ y ba vế t đỏ tươi
trên mu bàn tay laõ Chapman.
Tôi ngửi thấ y mùi, máu chảy.
“Aaaa!” laõ Chapman rú lên và lui la ̣i.
“Tóm lấ y nó!” Visser Ba quát.
<Chuyê ̣n gı̀ đang xảy ra thế ?> anh Jake thắ c mắ c. <Anh cảm thấ y như
thể tu ̣i mı̀nh đang nảy tưng tưng loa ̣n xa ̣ cả lên.>
Mă ̣t laõ Chapman lô ̣ vẻ dứt khoát. Laõ xông tới tôi mô ̣t lầ n nữa. Tôi bi ̣
dồ n vào góc. Không lố i thoát.
Tôi la ̣i vu ̣t mô ̣t cái. Laõ la lên.
Những cái vuố t của tôi cào cấ u laõ , xé những đường rách toa ̣c trên cánh
tay và bàn tay laõ .
Laõ túm chă ̣t vào giữa mı̀nh tôi. Mèo rấ t ghét bi ̣túm kiể u ấ y.
Ghét cay ghét đắ ng.
Tôi sử du ̣ng đế n răng. Tôi là mô ̣t mớ vuố t và răng nhanh như chớp, nă ̣ng
năm kı́. Hai bàn tay laõ Chapman giờ giố ng như miế ng thiṭ bằ m.
“Mô ̣t con vâ ̣t phi thường!” Visser Ba bı̀nh luâ ṇ . “Vă ̣n ngươc̣ nó la ̣i.
Ke ̣p chă ̣t nó bằ ng cánh tay. Phải rồ i.”
Tôi đã gây nhiề u tổ n thấ t cho đố i phương. Tin tôi đi, laõ Chapman đã bi ̣
đau ra trò.
Nhưng cuố i cùng, dẫu có ngoan cường đế n đâu chăng nữa, tôi cuñ g chı̉
là tay sát thủ nă ̣ng năm kilo. Laõ Chapman bự hơn tôi gấ p mười tám lầ n.
Laõ quă ̣p tay ôm chă ̣t ngực tôi vào ngực laõ . Hai chân trước của tôi bi ̣
ke ̣p cứng. Với cánh tay kia laõ tı̀m cách túm lấ y hai chân sau của tôi.
Tấ t cả những gı̀ tôi có thể làm là cắ n.
Tôi cắ n, cắ n và cắ n. Nhưng dù tôi có thể làm laõ đau đớn, tôi cuñ g
không thể nào giế t đươc̣ laõ . Không thể nào chă ̣n laõ la ̣i. Nỗi sơ ̣ Visser Ba
của laõ còn lớn hơn sự đau đớn tôi do gây ra.
“Đem nó đế n cho ta.” Visser Ba nói mô ̣t cách phấ n chấ n. “Đem nó đế n
cho ta. Ta sẽ gom nó ta ̣i điể m ha ̣ cánh gầ n nhấ t.”
“Thưa ngài, nế u như nó… Ốố ố ố i!… Nế u như nó hoàn hı̀nh thành mô ̣t
tên Andalite thı̀ sao a ̣?”
“Ngươi có vũ khı́ đấ y thôi. Nế u nó tı̀m cách hoàn hı̀nh, thı̀ giế t nó đi.”
“Da ̣… Aaáá!... Con ôn vâ ̣t thố i tha! Vâng, thưa Visser. Tôi sẽ đi ngay.”
“Chúng ta sẽ nói chuyê ̣n với tên kẻ cướp Andalite ấ y. Và cuñ g đem luôn
đứa con gái tới, nghe chưa?”
“Đứa con gái… Melissa ấ y a ̣?” laõ Chapman hỏi vẻ ngớ ngẩ n.
“Ta đã khoan dung quá lâu rồ i. Tên do thám Andalite này đã thâm nhâ ̣p
vào nhà của ngươi. Đó là vı̀ đứa con gái. Ta đã cho ̣n tên Yeerk cho con
nhóc rồ i. Haỹ vâng lời ta, Iniss 226. Hoă ̣c là chuẩ n bi ̣ đố i mă ̣t với
Vanarx.”
HÌnh ảnh của Visser Ba biế n mấ t. Laõ Chapman đô ̣t ngô ̣t ném tôi sang
phı́a bên kia căn phòng. Tôi vă ̣n mı̀nh trên không và thu chân la ̣i chuẩ n bi ̣
ha ̣ xuố ng đấ t. Tôi cha ̣m vào nề n nhà và trươṭ đi.
Lúc tôi đứng dâ ̣y, laõ Chapman đã tới bàn viế t và mở mô ̣t ngăn kéo.
Bàn tay đẫm máu của laõ rút ra mô ̣t vâ ̣t nhỏ giố ng như khẩ u súng ngắ n mà
tôi đã từng trông thấ y trước đây. Đó là mô ̣t vũ khı́ bắ n tia Nghiê ̣t.
Laõ Chapman chıã khẩ u súng vào tôi. Laõ đang run bầ n bâ ̣t. Mă ̣t laõ
như thể đang co giâ ̣t. Mỗi cái giâ ̣t la ̣i làm cho khẩ u súng nảy lên mô ̣t ty.́
Nhưng tôi biế t rằ ng laõ vẫn sẽ tóm đươc̣ tôi nế u tôi tı̀m cách cha ̣y.
<Em có đinh ̣ nói cho anh nghe chuyê ̣n gı̀ vừa xảy ra không đấ y?> anh
Jake hỏi. <Vài giây trước, anh cảm thấ y có mô ̣t thân thể ấ m áp khác ở sát
mı̀nh, và anh cảm thấ y có mùi máu.>
<Anh em mı̀nh gă ̣p rắ c rố i to rồ i,> tôi đáp.
<Rắ c rố i thế nào kia?>
<Laõ Chapman đang chıã mô ̣t khẩ u súng bắ n tia Nghiê ̣t vào em. Laõ
biế t em không thâ ̣t sự là mèo, và cho rằ ng em là mô ̣t người Andalite. Laõ
đang tı̀m cách bắ t em cho Visser Ba.>
<Ôi, tê ̣ quá đi mấ t.>
<Còn tê ̣ hơn nữa kia. Visser Ba muố n bắ t cả Melissa.>
Laõ Chapman mở cửa cái rầ m. “Xuố ng đây nào! Nhanh lên!” laõ quát
lên phı́a nhà trên.
Tôi đoán là laõ thấ y tôi liế c về phı́a cửa. Laõ cười mô ̣t các hung hañ ,
đô ̣c đia.̣ “Cứ thử đi, tên Andalite kia. Tới đi, thử đi nào. Ta khoái có đươc̣
lý do chı́nh đáng để thiêu cháy mi.”
Tôi quyế t đinh ̣ không tiế n về phı́a cửa.
“Ngươi đã làm cho cuô ̣c số ng của ta khố n khổ khố n na ̣n,” laõ Chapman
nói, “Cực kỳ khố n khổ . Nế u như ta buô ̣c phải để cho Visser Ba đem đứa
con gái đi, thı̀ vâ ̣t chủ của ta sẽ quâ ̣y tanh bành lên. Mi có biế t rằ ng khi vâ ̣t
chủ bấ t hơp̣ tác thı̀ mê ̣t mỏi thế nào không? Không, dı ̃ nhiên là mi không
biế t. Nhưng haỹ tin ta đi, tên Andalite kia: ta sẽ vui thı́ch đươc̣ giế t mi.”
Bà Chapman xuấ t hiê ̣n ở cửa. “Chuyê ̣n gı̀ vâ ̣y?”
“Con mèo này là mô ̣t trong số những tên cướp Andalite biế n bı̀nh.
Visser Ba muố n bắ t nó. Bà đưa cho tôi cái lồ ng mà chúng ta vẫn thường
nhố t nó để đem đế n tra ̣m thú y.”
Bà Chapman gâ ̣t đầ u và biế n mấ t.
<Bây giờ thı̀ chuyê ̣n thı̀ đang xảy ra vâ ̣y?> anh Jake hỏi.
<Bà Chapman đi lấ y cái lồ ng,> tôi trả lời. Tôi cảm thấ y hoàn toàn rã
rời. Vı̀ mı̀nh mà bo ̣n Yeerk sắ p cướp mấ t Melissa. Tôi đã thấ t ba ̣i. Tôi đã
làm cho mo ̣i viê ̣c rố i tinh rố i mù.
Bà Chapman đem cái lồ ng tới. Bà mở cái cửa lồ ng có chấ n song.
“Vào,” laõ Chapman gắ t.
Tôi không nhúc nhı́ch.
“Vào”, laõ nói gio ̣ng thı̀ thầ m mô ̣t cách đô ̣c ác. “Vào đi, không thı̀ ta kế t
liễu mi ngay ta ̣i đây.”
Trông laõ có vẻ như muố n làm thế thâ ̣t. Tôi bước vào trong lồ ng. Bà
Chapman đóng lồ ng la ̣i và kiể m tra để yên chı́ rằ ng lồ ng đã đươc̣ chố t ky.̃
Laõ Chapman nhấ c lồ ng lên và đem tôi lên cầ u thang. “Bây giờ,” laõ
gắ t lên với bà vơ ̣ “đi bắ t… hự!”
Ghé mắ t qua các song ở mă ̣t bên của chiế c lồ ng, tôi thấ y laõ lảo đảo.
Mă ̣t laõ co giâ ̣t như mô ̣t người điên. Dường như laõ phải mấ t mô ̣t lúc gay
go mới kiể m soát đươc̣ miê ̣ng mı̀nh. “Đi… bắ t… đứa… con gái,” laõ nói
qua kẽ hở giữa hàm răng nghiế n chă ̣t.
Bà Chapman toan vâng lê ̣nh, nhưng lúc đó laõ Chapman bỗng la lên.
“Ôi! Hự! laõ ngã khuyụ xuố ng. “Hắ n… hự…hắ n… chố ng la ̣i tôi…”
“Vâ ̣t chủ nổ i loa ̣n”, bà Chapman lẩ m bẩ m trong hơi thở. Ngay lâ ̣p tức
bà có vẻ haĩ hùng và bi ̣ mê hoă ̣c. Rồ i đô ̣t ngô ̣t bàn tay trái của bà tự vả
vào mă ̣t.
“Aaaaaa! Vâ ̣t chủ của tôi… của tôi… cuñ g thế .”
“Thôi ngay đi, Chapman,” laõ Chapman ra lê ̣nh, “Thôi ngay, không thı̀
ta sẽ đâ ̣p tan tành ngươi ra! Ngươi sẽ chı̉ còn là mô ̣t cái xác! Ngươi không
thể thắ ng đươc̣ ta. Không có vâ ̣t chủ nào từng nổ i loa ̣n mà thành công hế t!”
Nhưng ông Chapman-vâ ̣t chủ không bỏ cuô ̣c.
Thâ ̣t là khủng khiế p. Khủng khiế p nhưng la ̣i khiế n cho ba ̣n không thể rời
mắ t. Người nào khác chứng khiế n cảnh này có thể nghı ̃ rằ ng ông hiê ̣u phó
trường chúng tôi và bà vơ ̣ là những kẻ điên rồ . Laõ Chapman tự nói với
mı̀nh, người thı̀ co giâ ̣t và vă ̣n ve ̣o, lảo đảo đứng không vững.
<Hai vâ ̣t chủ đang chố ng la ̣i bo ̣n Yeerk!> tôi thông báo với anh Jake.
<Bô ̣ óc người kháng cự, Thầ y Chapman cố thoát khỏi sự kiể m soát. Bà
Chapman đang ra sức tự đánh mı̀nh bằ ng tay mı̀nh. Tên Yeerk thı̀ đang ráng
kiể m soát trở la ̣i. Thâ ̣t không tin nổ i.”
<Không thể tin đươc̣ ! Anh không thể tin là vâ ̣t chủ la ̣i chố ng đố i dữ như
vâ ̣y.>
<Đó là vı̀ Melissa. Ho ̣ chiế n đấ u vı̀ con gái ho ̣.>
“Aaaaă ̣c… ă ̣c… ă ̣c! laõ Chapman hét lên. Đô ̣t nhiên laõ loa ̣ng choa ̣ng.
“Ta sẽ thắ ng, Chapman. Ngươi không thể kháng cự!”
Và đúng là như vâ ̣y. Ông Chapman vâ ̣t chủ đã thua. Iniss 226 đang lâ ̣p
la ̣i sự kiể m soát.
Với bà Chapman cuñ g vâ ̣y. Tên Yeerk trong đầ u bà buô ̣c bàn tay nổ i
loa ̣n buông cổ ho ̣ng bà ra.
Nhưng trông cả hai vơ ̣ chồ ng Chapman đề u tơi tả.
<Chúng đã kiê ̣t sức,> tôi thuâ ̣t la ̣i cho anh Jake. <Chúng đã kiể m soát
trở la ̣i nhưng cả hai tên đề u tơi bời. Mồ hôi nhễ nha ̣i. Nhơṭ nha ̣t. Chúng
vẫn còn run rẩ y và co giâ ̣t.>
Laõ Chapman nhı̀n bà vơ.̣ Hay ı́t ra con sên Yeerk trong đầ u ông
Chapman ra lê ̣nh cho hai mắ t ông nhı̀n về phı́a cái thân xác bà vơ ̣ đang bi ̣
mô ̣t tên Yeerk khác kiể m soát.
Bây giờ thı̀ khó mà tin rằ ng laõ Chapman chı̉ là ông hiê ̣u phó Chapman.
Tôi đã trông thấ y trước mắ t mı̀nh có hai sinh vâ ̣t cùng tồ n ta ̣i bên trong ông
ấ y.
Tôi cuñ g đã biế t như vâ ̣y là thế nào rồ i. Trong đầ u tôi cuñ g có hai sinh
vâ ̣y. Tôi cuñ g đã vâ ̣t lô ̣n để kiể m soát con chuô ̣t chù, đúng như tên Yeerk
Mươṇ xác Chapman vâ ̣t lô ̣n để kiể m soát bô ̣ óc của ông Chapman.
Laõ Chapman nói: “Tôi đã kiể m soát trở la ̣i.”
Bà Chapman gâ ̣t đầ u: “Phải. Nhưng chı̉ ta ̣m thời thôi. Những con người
này la ̣ thâ ̣t, chúng chiế n đấ u dữ dằ n vı̀ con cái chúng.”
“Và chúng sẽ không ngừng chiế n đấ u. Tôi không thể duy trı̀ vỏ bo ̣c của
mı̀nh với tên vâ ̣t chủ cứ rı̀nh mo ̣i thời cơ để tấ n công. Tôi phải có mă ̣t ở
trường hàng ngày. Tên vâ ̣t chủ bi ̣ đánh gu ̣c và kiê ̣t sức lúc này, nhưng vài
bữa nó sẽ tấ n công la ̣i.” Gio ̣ng laõ Chapman đầ y tức tố i và chán nản. “Nó
đâu phải thằ ng khờ. Nó biế t rằ ng nó không thể thắ ng… nó biế t rằ ng mỗi
trâ ̣n đấ u la ̣i làm nó yế u hơn và cuố i cùng ta sẽ thắ ng kia mà.”
Bà Chapman đá cái lồ ng, như thể viê ̣c này hoàn toàn do lỗi của tôi gây
ra. “Nó không mong chiế n thắ ng. Tấ t cả viê ̣c nó phải làm là đơị ngày ông
có cuô ̣c ho ̣p với phu ̣ huynh ho ̣c sinh hay ban giám hiê ̣u nhà trường, lúc đó
nó mới tấ n công. Mo ̣i người sẽ nghı ̃ rằ ng laõ Chapman này mấ t trı́ rồ i.”
Laõ Chapman trông như bi ̣ ma ám. Laõ xem đồ ng hồ : “Tôi sẽ nô ̣p tên
Andalite này cho Visser Ba. Có thể … có thể tôi nói cho ông hiể u đươc̣ .”
“Đi mau lên,” bà Chapman giu ̣c.
Laõ Chapman nhấ c chiế c lồ ng nhố t tôi lên. Laõ lao qua cửa, dúi cả tôi
vào khung cửa gỗ.
“Ba! Ba! Ba làm gı̀ vâ ̣y?”
Đó là Melissa. Nhỏ đi qua phòng khách. Tôi đã không nhı̀n thấ y nhỏ đi
tới. Không biế t nhỏ đã ở đâu? Tôi chı̉ có thể cầ u cho nhỏ đừng nghe thấ y gı̀
hế t. Nế u nhỏ mà nghe thấ y, thı̀ nhỏ chẳ ng còn hy vo ̣ng nào nữa.
Laõ Chapman vẫn bước đi. Laõ đi vào màn đêm ẩ m ướt.
“Ba! Ba đem con Fluffer đi theo hả?”
<Đó là Melissa,> tôi bảo anh Jake, <Nế u nhỏ không quay la ̣i, chúng
buô ̣c lòng phải bắ t nhỏ thôi!”
“Ba!” Bây giờ gio ̣ng Melissa đầ y sơ ̣ haĩ . Nhỏ cha ̣y tới. Laõ Chapman
bước đi le ̣ hơn. Ông Chapman thâ ̣t đang hành đô ̣ng. Ông biế t rằ ng nế u như
con gái ông cứ cố xen vào chuyê ̣n này thı̀ chı̉ làm cho mo ̣i sự hỏng thêm
mà thôi.
“Fluffer!” Melissa gào lên.
Chı̉ còn mô ̣t hy vo ̣ng, <Tobias!> tôi ráng la lớn hế t sức bằ ng gio ̣ng nói
trong óc. <Tobias, bồ nghe thấ y mı̀nh không?>
Có tiế ng trả lời xa xăm nhưng đúng là tiế ng Tobias: <Nghe, Rachel.>
<Con Fluffer thâ ̣t! Chúng ta cầ n đế n nó. Cầ n đế n nó ngay bây giờ!>
<Rachel, có chuyê ̣n gı̀ ngoài đó vâ ̣y?> anh Jake hỏi.
“Fluffer! Sao ba la ̣i đem Fluffer đi? Dừng la ̣i đi ba!”
CHƯƠNG 19

Chúng tôi ra khỏi cửa trước. Đi vào màn đêm. Melissa khóc thổ n thức
thâ ̣t thương tâm. Anh Jake cứ đòi biế t chuyê ̣n gı̀ đang xảy ra. Còn laõ
Chapman thı̀ ráng sức đi thâ ̣t nhanh.
Melissa nı́u tay ba mı̀nh. Cái lồ ng lắ c lư mô ̣t cách điên cuồ ng.
“Ba ơi, ba không đươc̣ đem Fluffer đi. Ba đừng đem nó đi! Ba đang
làm cái gı̀ vâ ̣y?”
Chiế c xe hơi. Tôi có thể thấ y nó trên lố i xe cha ̣y trong sân nhà. Chúng
tôi đã sắ p ra tới đấ y.
Đô ̣t nhiên tôi nghe mô ̣t tiế ng ngoao ngoao, rề n rı,̃ the thé, bắ t đầ u là
tiế ng xı̀ xı̀ rồ i kế t thúc bằ ng tiế ng gào.
Giố ng như mô ̣t viên đa ̣n, nó đế n, cha ̣y băng qua baĩ cỏ.
Con Fluffer thâ ̣t.
Nó cha ̣y như thể tấ t cả quái vâ ̣t trên đời đang đuổ i sau lưng.
Trong bóng tố i, không ai có thể nhı̀n thấ y cái gı̀ làm con Fluffer sơ ̣ chế t
khiế p đế n như vâ ̣y. Nhưng với că ̣p mắ t mèo, tôi có thể nhı̀n rõ mô ̣t cách
hoàn hảo. Cách mă ̣t đấ t khoảng mô ̣t mét, giố ng như mô ̣t cái bóng của tử
thầ n, Tobias đang lao tới.
Chắ c là con Fluffer đã nhâ ̣n ra cái lồ ng của nó. Chắ c nó cho là chı̉ cầ n
chui đươc̣ vào trỏng thı̀ nó sẽ đươc̣ bảo vê ̣ an toàn khỏi móng vuố t của con
chim săn mồ i đang đuổ i theo mı̀nh.
Con Fluffer nhảy chồ m về phı́a cái lồ ng. Nó bấ u chă ̣t lấ y cái lồ ng và
ráng sức cắ m sâu những cái vuố t vào thành nhựa.
Trong mô ̣t khoảnh khắ c chế t lă ̣ng, Fluffer McKitty trông thấ y mô ̣t thứ nó
chưa từng chờ đơị . Fluffer nhı̀n thấ y chı́nh mı̀nh.
Cuñ g khá là kı̀ quă ̣c đố i với tôi. Con mèo trong đầ u tôi hoàn toàn bố i
rố i. Con mèo mới này có mùi đúng hê ̣t như mùi của nó. Điề u này vô lý hế t
sức. Không có nghıã gı̀ hế t. Phầ n người trong tôi thı̀ nhâ ̣n ra mô ̣t vế t cắ t
trên đầ u con Fluffer. Tobias đã cho nó mô ̣t nhát ra trò để khiế n nó cha ̣y
đúng hướng.
“Fluffer đó hả?” Melissa thố t lên. “Nhưng…” Nhỏ ráng ghé mắ t nhı̀n
vào trong lồ ng.
Laõ Chapman có vẻ bố i rố i. “Ba… ba không để ý thấ y con.”
Melissa lui la ̣i như thế nhỏ vừa bi ̣ mô ̣t cái tát tai. “Nhưng ba ơi, con đã
khóc quá trời mà.”
“Ba xin lỗi.” Laõ Chapman nhún vai. Laõ nhét cái lồ ng vào băng ghế
sau.
Xe lăn bánh. Tôi thở phào nhe ̣ nhõm. Tôi biế t Melissa chưa phải đã an
toàn, nhưng ı́t ra nhỏ cuñ g đươc̣ an toàn trong lúc này.
<Giỏi lắ m, Tobias,> tôi nói. Nhưng tôi không nghı ̃ là câ ̣u ấ y nghe đươc̣
lời mı̀nh. Và tôi không thể nhı̀n ra cửa sổ , nên không biế t liê ̣u Tobias,
Macro hay Cassie có ở gầ n đó không.
<Anh Jake, anh vẫn còn ở đó hả?>
<Ờ. Em có thể giành mô ̣t phút cho anh biế t tin tức có đươc̣ không? Cái
kiế p bo ̣ chét này chı̉ để ẩ n náu là tố t, chứ anh chẳ ng thể biế t đươc̣ chuyê ̣n
gı̀ đang xảy ra.>
<Em đang ở trong mô ̣t cái lồ ng mèo. Laõ Chapman ngồ i ở ghế trước.
Laõ quan sát em qua gương chiế u hâ ̣u. Laõ vẫn mang theo khẩ u súng bắ n
tia Nghiê ̣t. Em nghı ̃ có lẽ em gă ̣p rắ c rố i to đấ y.>
<Chưa thua đâu,> anh Jake an ủi.
<Anh Jake, chẳ ng còn nhiề u thı̀ giờ đâu. Đã mấ t ı́t ra là mô ̣t tiế ng rồ i.
Anh chắ c đã biế n hı̀nh trước em. Anh cầ n phải thoát ra và hoàn hı̀nh
ngay.>
<Chúng ta vẫn còn thời gian mà,> Jake nói.
<Anh có đeo đồ ng hồ đấ y hả, Jake?> tôi hỏi. <Em không tin vâ ̣y đâu.
Anh là cái gı̀ kia chứ? Chı̉ to bằ ng hai dấ u chấ m trên trang sách. Anh
không thể liề u lıñ h để bi ̣ ke ̣t cứng trong thân hı̀nh mô ̣t con bo ̣ chét. Với la ̣i,
anh chẳ ng làm gı̀ đươc̣ đâu.>
Chúng tôi chưa cha ̣y đươc̣ xa lắ m thı̀ xe đã bắ t đầ u nảy tưng và kêu la ̣o
xa ̣o trên con đường xấ u.
<Ngay lúc chúng ta ra ngoài, anh cầ n phải nhảy ra xa, nghe Jake.> Tôi
nói. <Chı̉ cầ n tự mı̀nh nhảy ra xa khỏi hơi ấ m và mùi máu. Anh có thể làm
đươc̣ viê ̣c ấ y mà.>
Chiế c xe đỗ xicḥ la ̣i.
<Rachel, anh không thể bỏ em la ̣i mô ̣t mı̀nh đâu.>
Tôi biế t là anh ấ y ráng tỏ ra can đảm, nhưng anh ấ y làm tôi phát khùng.
<Anh Jake, chúng ta sa bẫy rồ i. Laõ ta có mô ̣t khẩ u súng bắ n tia Nghiê ̣t
còn em thı̀ đang ở trong mô ̣t cái lồ ng. Visser Ba sắ p tới bắ t em. Em không
thể hoàn hı̀nh vı̀ như vâ ̣y chúng sẽ biế t em là Người. Laõ Chapman sẽ nhâ ̣n
ra em. Anh cho là bao lâu thı̀ chúng sẽ phát hiê ̣n ra những đứa còn la ̣i? Đó
sẽ là sự kế t liễu của cả bo ̣n. Kế t liễu các Animorph. Kế t liễu mố i hy vo ̣ng
duy nhấ t chă ̣n chúng la ̣i. Nào, anh Jake, anh biế t đó là sự thâ ̣t mà.>
<Nhưng chúng ta đâu đã thua hẳ n,> anh Jake nhắ c la ̣i mô ̣t cách bướng
bı̉nh.
<Mố i hy vo ̣ng duy nhấ t là em cứ ở yên trong lố t mèo thế này,> tôi nói.
<Chúng có thể … anh biế t đấ y… nhưng ı́t ra chúng cuñ g sẽ không bao giờ
phát hiê ̣n ra bo ̣n anh. Bây giờ anh nhảy ra khỏi đầ u em đi.>
Laõ Chapman ra khỏi xe. Laõ đi vòng la ̣i để mở cửa sau xe.
“Đã đế n lúc gă ̣p ngài Visser rồ i, tên Andalite kia. Ông ta sẽ đươc̣ vui
chơi thỏa thı́ch với người.”
Laõ Chapman nhấ c tôi ra khỏi ghế . Tôi ngó qua những song lồ ng.
<Chúng ta đang ở công trường xây dựng.> tôi nói với anh Jake. <Bây
giờ anh nhảy đi.>
<Anh không…>
Tôi không thể tranh luâ ̣n với anh Jake đươc̣ nữa. Bây giờ thı̀ tôi sơ.̣ Tôi
sơ.̣ Tôi có thể hı̀nh dung đươc̣ Visser Ba sẽ làm gı̀ mı̀nh.
<Xin lỗi anh Jake, nhưng giờ em là chủ,> tôi nói. Tôi vươn chân sau lên
và bắ t đầ u gaĩ lia liạ theo đúng kiể u mèo.
<Cái gı̀… em đang làm cái gı̀ vâ ̣y?>
<Em đang gaĩ . Em muố n hấ t anh ra.>
<Đươc̣ rồ i, đươc̣ rồ i,> anh Jake nói. <Ngưng la ̣i đi. Ở đây giố ng như
có đô ̣ng đấ t vâ ̣y. Đươc̣ rồ i, Rachel. Em nói đúng. Chúng ta đã thua keo
này.>
Laõ Chapman xách cái lồ ng đi vào công trường xây dựng. Tôi thấ y mă ̣t
đấ t di chuyể n bên dưới mı̀nh. Qua các song lồ ng tôi nhı̀n thấ y các toà nhà
bằ ng bê tông trô ̣n xı̉ xây dở dang. Tôi nhı̀n thấ y cái nơi năm đứa tu ̣i tôi đã
co rúm vı̀ sơ ̣ haĩ khi Visser Ba biế n hı̀nh thành mô ̣t con quái vâ ̣t và nuố t
chửng ông hoàng Andalite.
Tiế ng thét tuyê ̣t vo ̣ng của ông hoàng Andalite dô ̣i la ̣i trong tôi. Ổng đã
thua đằ ng ổ ng. Bây giờ mı̀nh thua đằ ng mı̀nh.
Có lẽ không còn hy vo ̣ng nào nữa. Có lẽ chúng tôi là những kẻ ngu ngố c
khi tı̀m cách chố ng la ̣i bo ̣n Yeerk.
<Ra khỏi đây đi, anh Jake,> tôi số t ruô ̣t giu ̣c.
<Đươc̣ rồ i, Rachel. Anh đi đây. Nào… ma ̣nh mẽ lên, Rachel.>
<Ờ, Jake. Anh cuñ g vâ ̣y nha.>
<Anh nhảy đây…>
Vài giây sau, laõ Chapman đă ̣t tôi xuố ng đấ t. Laõ đơị bên ca ̣nh chiế c
lồ ng. Cả laõ và tôi đề u nhı̀n săm soi vào bóng tố i.
Tôi quyế t đinḥ kiể m tra để yên chı́ rằ ng anh Jake đã đi khỏi. <Anh Jake!
Jake ơi!>
Không ai trả lời.
<Jake, haỹ trả lời em. Em đã đổ i y.́ Em muố n anh ở la ̣i với em.> Nế u
như anh Jake nói dố i tôi, thı̀ bây giờ anh ấ y sẽ trả lời. <Anh Jake ơi, em đã
đổ i y.́ Em cầ n anh.>
Không có tiế ng trả lời. Anh ấ y đã đi thâ ̣t rồ i. Sự thâ ̣t ấ y khiế n tôi thỏa
mañ mô ̣t cách miễn cưỡng. Nế u anh Jake và những ba ̣n khác số ng sót, thı̀
vẫn còn hy vo ̣ng.
Nhưng cái cảm giác đơn đô ̣c thâ ̣t là đáng sơ.̣
Thế rồ i tôi nghe thấ y tiế ng vâ ̣t gı̀ to lớn chuyể n đô ̣ng rấ t nhanh trong
không trung. Tôi iṇ đầ u vào cửa lồ ng và nhı̀n lên. Ba chiế c phi thuyề n đang
ha ̣ xuố ng công trường xây dựng.
Hai trong số đó nhỏ hơn, chı̉ cỡ xe cắ m tra ̣i hay lớn hơn chút đı̉nh.
Trông chúng giố ng mô ̣t loa ̣i côn trùng có mu.̃ Chúng có hı̀nh dáng như
những con bo ̣ cánh cứng, hai bên có hai muĩ giáo dài lởm chởm răng cưa
chıã ra đằ ng trước. Ông hoàng Andalite đã go ̣i nó là chiế c đấ u cơ Con
Rê ̣p.
Phi thuyề n thứ ba lớn hơn nhiề u, có hı̀nh dáng mô ̣t chiế c rı̀u chiế n gồ
ghề . Nó có màu đen kiṭ hắ c ám, sắ c nho ̣n, và đầ y vẻ chế t chóc. Lúc nó
chầ m châ ̣m ha ̣ xuố ng phı́a chúng tôi, tôi cảm thấ y nỗi sơ ̣ haĩ dâng lên.
Không phải con mèo sơ ̣ mà là tôi-con người sơ.̣ Con mèo không biế t
phi thuyề n kia là cái gı̀. Nhưng tôi biế t. Trước đây tôi đã trông thấ y nó.
Ông hoàng Andalite đã go ̣i nó là tàu Lưỡi Rı̀u (vâng, đúng là lưỡi Rı̀u chứ
không phải Lưỡi Dao như anh Jake đã có lầ n miêu tả).
Đó là con tàu riêng của Visser Ba. Và sự khủng khiế p dường như từ nó
tuôn ra. Tôi có thể ngửi thấ y mùi mồ hôi la ̣nh trên người laõ Chapman.
Hı̀nh như tôi cảm thấ y vui mừng khi thấ y laõ cuñ g sơ ̣ haĩ . Có lẽ Visser
Ba sẽ biế n thành Vanarx và mút tên Yeerk Mươṇ xác Chapman khỏi cái
đầ u của ông Chapman. Có lẽ ông Chapman thâ ̣t sẽ đươc̣ trải qua vài giây
tự do trước khi bi ̣ giế t. Có lẽ tên Yeerk Mươṇ xác Chapman sẽ phải đau
đớn trước khi Visser Ba kế t liễu nó.
Có le.̃
Nỗi sơ ̣ giố ng như con sâu bên trong ba ̣n. Nó ngấ u nghiế n ba ̣n. Nó nhai
ruô ̣t gan ba ̣n. Nó đào lỗ trong tim ba ̣n. Nó làm cho ba ̣n cảm thấ y rỗng ra.
Trố ng rỗng. Đơn đô ̣c.
Nỗi sơ.̣
Con tàu Lưỡi Rı̀u đâ ̣u xuố ng giữa hai toà nhà xây dở dang. Hai chiế n
đấ u cơ Con Rê ̣p đâ ̣u ở hai bên nó. Trông chúng thâ ̣t la ̣ lùng giữa những
chiế c xe ủi đấ t và những chiế c máy san nề n sơn màu vàng trên công trường
xây dựng.
Những chiế c xe ủi trông như các món đồ chơi. Những phi thuyề n ngoài
hành tinh trông như những vũ khı́ tử thầ n.
Tôi sơ.̣ Tôi cố mươṇ của con mèo lòng can đảm, sự lañ h đa ̣m. Nhưng
rồ i cái cửa của con tàu Lưỡi Rı̀u mở ra. Tôi không còn chút can đảm nào.
Chı̉ có sự sơ ̣ haĩ .
CHƯƠNG 20

Visser Ba bằ ng xương bằ ng thiṭ còn kinh haĩ hơn Visser Ba trong tấ m
hı̀nh toàn ky.́ Trông thı̀ chẳ ng có gı̀ ghê sơ ̣ cả, ı́t ra là khi hắ n mang hı̀nh
da ̣ng Andalite như thường lê ̣. Người Andalite trông la ̣ mắ t, chắ c chắ n là
như vâ ̣y. Nhưng ho ̣ không khiế n người ta sơ.̣
Nhưng tôi đã gă ̣p mô ̣t người Andalite thứ thiê ̣t. Ba ̣n có thể cảm thấ y sự
khác biê ̣t giữa mô ̣t người Andalite thứ thiê ̣t với con vâ ̣t đô ̣c điạ là Visser
Ba. Như thể hắ n cháy lên bằ ng mô ̣t thứ ánh sáng tố i tăm. Thứ ánh sáng ấ y
liê ̣ng bóng tố i lên tâm trı́ ba ̣n.
Visser Ba. Ngay cả laõ Chapman cuñ g khiế p sơ ̣ hắ n.
Quanh tên Visser Ba, hai tên cảnh vê ̣ Hork-Bajir đã vào vi ̣ trı́ chiế n
đấ u. Mỗi tên cầ m mô ̣t chùm tia Nghiê ̣t, dù trông bo ̣n Hork-Bajir có vẻ
chẳ ng cầ n đế n vũ khı́, vı̀ chı́nh bản thân chúng đã là vũ khı́. Marco đã go ̣i
chúng là Máy Xắ t Rau di đô ̣ng. Chúng là những lưỡi dao ca ̣o số ng. Những
lưỡi dao ca ̣o cong cong ác hiể m từ trán chúng lia ra phı́a trước. Thêm
những lưỡi khác ở khuỷu tay và cổ tay. Bàn chân chúng giông giố ng bô ̣
vuố t của Tobias, chı̉ có điề u là lớn hơn, giố ng như chân của loài khủng
long Ba ̣o chúa.
Chúng cao khoảng hai mét, có thể nhı̉nh hơn mô ̣t chút, với mô ̣t cái đuôi
nho ̣n hoắ t. Ông hoàng Andalite bảo chúng tôi rằ ng Hork-Bajir là mô ̣t giố ng
dân tố t, ho ̣ bi ̣ bo ̣n Yeerk biế n thành nô lê ̣ theo cùng mô ̣t cách chúng làm
với con người. Nhưng nhı̀n mô ̣t tên Hok-Bajir thı̀ khó mà nghı ̃ chúng từng
là cái gı̀ khác hơn những cỗ máy giế t chóc.
Sau bo ̣n Hork-Bajir, bố n tên Taxxon tiế n đế n.
Haỹ hı̀nh dung mô ̣t con rế t. Rồ i tưởng tươṇ g con rế t đó to đúng bằ ng
người ta nhưng dài gấ p hai lầ n. Haỹ tưởng tươṇ g con rế t dựng đứng mô ̣t
phầ n ba thân mı̀nh của nó lên. Haỹ tưởng tươṇ g những cái chân nho ̣n hoắ t
giố ng như những cái đinh thép ở phı́a dưới, và những cái chân nhỏ hơn với
những chiế c vuố t nhỏ ở gầ n phı́a trên đầ u. Nó không có mô ̣t cái đầ u thực
sự. Có bố n quả cầ u trông giố ng như những quả tha ̣ch màu đỏ bi ̣ xẻ đôi, đó
là những con mắ t. Và trên chót đı̉nh là mô ̣t cái mồ m. Cái mồ m tròn vo đầ y
những chiế c răng nhỏ nho ̣n hoắ t xế p hế t hàng no ̣ đế n hàng kia.
Ông hoàng Andalite bảo chúng tôi rằ ng bo ̣n Taxxon là những vâ ̣t chủ
tı̀nh nguyê ̣n. Chúng là đồ ng minh của bo ̣n Yeerk.
Và đây, cuñ g ghê hồ n như lũ Hork-Bajir và Taxxon, là tên Visser Ba,
kẻ làm cho ba ̣n nổ i da gà.
Không có máy liên la ̣c qua hı̀nh toàn ky,́ tên Visser sử du ̣ng phương
pháp quen thuô ̣c là nói trong óc, giố ng như chúng tôi vẫn làm khi biế n hı̀nh.
<Tên cướp Andalite đó hả?> Hắ n hỏi laõ Chapman.
“Vâng, thưa ngài Visser.”
Visser Ba tiế n về phı́a tôi, gầ n như ỏng e ̣o trên đôi chân thanh mảnh
của người Andalite, trông như mô ̣t sự lai ta ̣p giữa hươu, người và bò ca ̣p.
Hắ n chıã đôi mắ t chı́nh vào tôi, trong khi những mắ t vòi của hắ n thı̀ rà soát
điạ bàn, luôn luôn cảnh giác. Hắ n ghé sát mă ̣t vào cái lồ ng.
Tôi nhı̀n trừng trừng vào mă ̣t hắ n. Tôi có thể nhı̀n thấ y khe muĩ mở ra
và khép la ̣i khi hắ n thở. Tôi có thể nhı̀n thấ y những con mắ t to hı̀nh trái mơ
nheo la ̣i khi hắ n nghı́a vào bên trong để nhı̀n tôi cho rõ hơn.
Hắ n chı̉ cách tôi có mươi centimet. Lẽ ra tôi nên tı̀m cách thò chân qua
song để ı́t ra cuñ g làm cho hắ n phải tóe máu chút đı̉nh.
Nhưng nỗi sơ ̣ đã bao phủ khắ p người tôi. Tôi phát bê ̣nh vı̀ khiế p haĩ .
Tôi không xấ u hổ khi phải thừa nhâ ̣n điề u ấ y. Tôi không thể chiụ đựng
đươc̣ đôi mắ t hắ n quan sát tôi. Tôi quay đi, không dám nhı̀n.
<Bây giờ thı̀ ngươi không can đảm lắ m, phải không anh ba ̣n Andalite
của ta?> Visser Ba hỏi.
Đây là lầ n đầ u tiên có mô ̣t người trong bo ̣n chúng tôi trực tiế p nghe tên
Visser Ba nói. Gio ̣ng của hắ n ở trong đầ u tôi, đe do ̣a, tàn ác và ghê tởm
vươṭ ra ngoài mo ̣i sự miêu tả. Đó là mô ̣t gio ̣ng nói đầ y quyề n lực và sự
căm ghét. Khi hắ n go ̣i tôi là mô ̣t tên Andalite, tôi gầ n như nổ i khùng:
Không, không, tên Visser kia, ta không phải là Andalite. Mà là mô ̣t con
người. Mô ̣t con người!
Tôi dường như cảm nhâ ̣n đươc̣ sức ma ̣nh ý chı́ khủng khiế p của hắ n đâ ̣p
vào mı̀nh. Trong thoáng chố c tôi biế t rằ ng tôi sẽ không qua khỏi sự tra hỏi
của hắ n. Tôi sẽ khai hế t với hắ n. Quyề n lực của hắ n ma ̣nh gấ p triê ̣u lầ n của
tôi. Ý chı́ của hắ n là mô ̣t cái gı̀ đó quá to lớn, không thể kháng cự đươc̣ .
Còn tôi là gı̀? Chı̉ là mô ̣t con bé ngớ ngẩ n nào đó. Mô ̣t con bé ngớ ngẩ n.
Ngơ ngáo.
Vâ ̣y mà ngay trong khi tôi cảm thấ y tâm trı́ của chı́nh mı̀nh run lên
trước sự khủng khiế p hắ c ám của Visser Ba, thı̀ mô ̣t tâm trı́ khác vẫn nổ i
lên.
Tôi không cô đô ̣c. Có mô ̣t kẻ khác trong đầ u tôi ở cùng tôi. Mô ̣t kẻ mà
ký ức giố ng nòi của nó không chứa đựng những hı̀nh ảnh của Visser Ba.
Fluffer. Tâm trı́ của Fluffer chứa đựng những nỗi sơ,̣ nhưng khác với
những nỗi sơ ̣ của tôi. Fluffe sơ ̣ các loài chim lớn săn mồ i. Fluffe sơ ̣ những
con chó lớn hung hăng. Fluffer sơ ̣ những con mèo đực thố ng tri.̣
Nhưng Fluffer không có chút ấ n tươṇ g nào về Visser Ba.
Trên bờ vực của sự hoảng loa ̣n tô ̣t cùng, tôi để con mèo trong tâm trı́
mı̀nh nắ m lấ y quyề n. Tôi lắ ng xuố ng, ẩ n náu đằ ng sau tâm trı́ bı̀nh thản của
con mèo.
Visser Ba giâ ̣t chiế c lồ ng từ tay laõ Chapman. Hắ n nâng cái lồ ng lên
để có thể nhı̀n bên trong rõ hơn.
Tôi làm gı̀ bây giờ? Con Fluffer làm gı̀ bây giờ? Nó dı́ cái muĩ màu
hồ ng vào giữa những song lồ ng và hı́t hı́t vào không khı́.
Con Fluffer muố n khám phá xem cái sinh vâ ̣t kia là gı̀, và thế có nghıã
là phải đánh hơi hắ n ta thâ ̣t ky.̃
<Trông nó tương tự như con vâ ̣t màu da cam vằ n đen đã xâm lăng vuñ g
Yeerk.> Visser Ba nhâ ̣n xét.
Tôi phải mấ t mô ̣t giây để lầ n theo chuyê ̣n này. Rồ i tôi hiể u ra: Hắ n
muố n nói đế n anh Jake. Anh Jake đã biế n hı̀nh thành hổ lúc chúng tôi đánh
nhau ở vuñ g Yeerk.
“Da ̣ thưa ngài, đúng vâ ̣y.” Laõ Chapman nói. “Chúng cùng mô ̣t ho ̣ đấ y
a ̣. Ho ̣ mèo. Đây là loài nhỏ nhấ t.”
<Ta thấ y ngươi đã gây thiê ̣t ha ̣i cho tên thuô ̣c ha ̣ Iniss 226 của ta đấ y,
tên Andalite kia.> Visser Ba nói với tôi. <Chưa có ai từng lên án bo ̣n
Andalite các ngươi là thiế u duñ g cảm. Các ngươi là mô ̣t nòi giố ng điên
khùng nhưng can đảm.>
Liê ̣u tôi biế t nói gı̀ đây? Cảm ơn hắ n chăng?
<Ta ̣i sao không trả lời ta, tên Andalite kia? Ta biế t là ngươi nghe đươc̣
lời ta nói. Trò đánh đố này không đúng chỗ. Ta biế t ngươi là ai.>
Tôi chẳ ng nói gı̀ hế t. Tôi ráng sức không nghı ̃ gı̀ hế t. Tôi sơ ̣ rằ ng nế u
mı̀nh nói gı̀ đó thı̀ hắ n sẽ lâ ̣p tức biế t ngay rằ ng tôi không phải là mô ̣t
người Andalite. Và nế u hắ n nhâ ̣n ra tôi là con người thı̀… những người
khác sẽ không bao giờ an toàn.
Tôi phải ở la ̣i trong thân hı̀nh này.
Tôi phải chế t trong thân hı̀nh này và mang theo bı́ mâ ̣t của mı̀nh.
Visser Ba đă ̣t chiế c lồ ng xuố ng đấ t. <Nào… Đứa con gái đâu rồ i? Ta
đã hứa đem nó cho Iniss 455. Ta tin rằ ng tay này là mô ̣t đồ ng ba ̣n rấ t ăn ý
của các ngươi. Chúng ta sẽ thực hiê ̣n viê ̣c ký sinh trên con tàu me ̣, và ta sẽ
cho đứa con gái trở về vào ngày mai. Nó đâu rồ i?>
“Thưa Visser tôi…” Laõ Chapman ấ p úng.
Cái mă ̣t na ̣ lich
̣ thiê ̣p của Visser Ba rớt mấ t tiêu chı̉ trong mô ̣t phầ n
triê ̣u giây. Ngay cả đôi mắ t mèo của tôi cuñ g chı̉ thoáng theo kip̣ những cử
đô ̣ng quá le ̣ của hắ n. Visser Ba tóm chă ̣t lấ y cổ laõ Chapman. Cái đuôi
Andalite của hắ n uố n về phı́a trước. Ở ngay mă ̣t laõ Chapman là cái chót
đuôi nho ̣n hoắ t và sắ c như dao.
<Ngươi thách thức ta hả?> Nghe như mô ̣t tiế ng rı́t. Tiế ng rı́t của mô ̣t
con rắ n.
“Kh… kh… kh… không, không phải đâu a ̣, thưa ngài.” Laõ Chapman
run rẩ y như chiế c lá. “Tôi nào dám thách thức ngài. Chı̉ là bởi… vâ ̣t chủ.
Tên Chapman. Hắ n và cả vơ ̣ hắ n đã nổ i loa ̣n.”
<Ngươi không đủ khả năng kiể m soát vâ ̣t chủ của mı̀nh hả?> Visser Ba
nhế ch mép. <Ngươi cho rằ ng trı́ óc Andalite vẫn số ng trong cái thân xác
này không bao giờ kháng cự la ̣i ta sao? Ngươi tưởng rằ ng thằ ng người vâ ̣t
chủ của ngươi ma ̣nh hơn tên Andalite vâ ̣t chủ của ta sao?>
Sự viê ̣c diễn biế n không hay ho gı̀ cho laõ Chapman. Cả Chapman
người thâ ̣t lẫn tên Mươṇ -xác tự go ̣i mı̀nh là Chapman.
“Thưa ngài Visser, tôi… tôi chı̉ báo cáo với ngài sự viê ̣c có thâ ̣t. V…
v… vâ ̣t chủ của tôi vẫn ở trong sự tự kiể m soát. Nhưng tôi thường xuyên
phải giao tiế p với con người. Tôi giữ mô ̣t cương vi ̣ có trách nhiê ̣m trong
xã hô ̣i của ho ̣. Tôi không thể để vâ ̣t chủ của mı̀nh khiế n cho mı̀nh co giâ ̣t và
run rẩ y. Con người coi đó là những dấ u hiê ̣u của bê ̣nh tâm thầ n. Tôi sẽ
đánh mấ t vi ̣ trı́ của mı̀nh. Và như vâ ̣y ngài sẽ không còn sử du ̣ng đươc̣ tôi
vào viê ̣c gı̀ nữa.”
<Bây giờ thı̀ ngươi cuñ g chẳ ng còn ı́ch lơị bao nhiêu cho ta.> Visser
Ba cười nhế ch mép.
“Thưa ngài Visser, vâ ̣t chủ của tôi xin đươc̣ nói chuyê ̣n trực tiế p với
ngài”. Laõ Chapman nói.
Visser Ba ngâ ̣p ngừng. Tôi thấ y những con mắ t vòi của hắ n rà soát
khắ p xung quanh, kiể m tra xem có chút dấ u hiê ̣u đe do ̣a nào không. Theo
bản năng, tôi cuñ g nhı̀n quanh. Tôi không có cách nào biế t đươc̣ những con
mắ t mà Visser Ba mươṇ của người Andalite có thể nhı̀n ra sao trong bóng
tố i. Nhưng đố i với tôi, bóng tố i không phải là rào cản.
Tôi nhı̀n. Thâ ̣m chı́ tôi cuñ g không biế t là mı̀nh tı̀m kiế m cái gı̀ nữa.
Nhưng tấ t cả những gı̀ tôi thấ y là bo ̣n Hork-Bajir và Taxxon, những con tàu
của bo ̣n Yeerk, tấ t cả đề u im lă ̣ng và tố i tăm, và những tòa nhà cùng với
các thiế t bi ̣xây dựng bi ̣bỏ la ̣i của công trường.
Thế rồ i tôi bắ t đươc̣ mô ̣t thoáng chuyể n đô ̣ng trong khu rừng ở sát công
trường xây dựng. Mô ̣t chuyể n đô ̣ng cha ̣y qua cha ̣y la ̣i vèo vèo, đúng kiể u
chuyể n đô ̣ng mà mắ t mèo nhı̀n rõ nhấ t. Nhưng khi tôi giương mắ t nhı̀n kỹ
hơn thı̀ la ̣i không thấ y có chuyể n đô ̣ng tiế p. Có lẽ đó chı̉ là mô ̣t tên Hork-
Bajir khác đang đi tuầ n tra.
<Ta cho phép tên vâ ̣t chủ nói với ta.> Visser Ba tuyên bố .
Tôi ngỏng đầ u lên cao hế t mức để quan sát. Lúc đầ u không thấ y có gı̀
thay đổ i. Rồ i đô ̣t nhiên laõ Chapman võng người xuố ng. Như thể laõ là
mô ̣t con rố i bi ̣ ai đó cắ t mấ t dây. Laõ đổ su ̣p xuố ng. Bên dưới thân hı̀nh
laõ là hai cái chân vă ̣n ve ̣o.
Laõ ráng sức đứng lên. Nhưng giố ng như laõ không biế t làm thế nào để
khiế n cho đôi chân hoa ̣t đô ̣ng. Hai chân giâ ̣t giâ ̣t và đô ̣t nhiên đá mô ̣t cái
nhưng laõ vẫn không thể đứng dâ ̣y đươc̣ . Cuố i cùng laõ bỏ cuô ̣c.
“Ngài Fisher”. Laõ lúng búng. “Fisher Va. X… in… tôi… xin lỗi.
Ngài Fisher. Visser. Visser Ba.”
Chapman thâ ̣t đã mấ t quyề n kiể m soát chı́nh thân thể mı̀nh quá lâu nên
không còn nhớ đươc̣ cả cách cử đô ̣ng hay nói năng.
“Visser Ba.” Gio ̣ng ông ta lắ p bắ p và la ̣ lẫm.
<Nói đi thằ ng ngố c kia.> Visser Ba gắ t gỏng. <Ngươi nghı ̃ là ta có thể
đứng đây maĩ sao?>
“Thưa ông Visser Ba. Ông… Chúng ta đã có sự thương lươṇ g. Ông
biế t rằ ng tôi không bao giờ muố n nhâ ̣p bo ̣n với các ông. Vơ ̣ tôi muố n
nhưng tôi bảo không. Nhưng… nhưng rồ i vơ ̣ tôi… lúc đó đã không còn là
vơ ̣ tôi nữa, dı ̃ nhiên rồ i…” Đô ̣t nhiên ông ta bâ ̣t khóc. Tôi có thể nhı̀n thấ y
rấ t rõ những gio ̣t nước mắ t của ông. “Vơ ̣ tôi không còn là vơ ̣ tôi nữa… vơ ̣
tôi đã thành mô ̣t sinh vâ ̣t do các ông ta ̣o ra… mu ̣ ấ y đe do ̣a… đe do ̣a đem
dâng cho ông đứa con gái của tôi.”
Ông Chapman cố gắ ng đưa mô ̣t bàn tay vu ̣ng về lên mắ t. “Tôi đã tha
thứ cho mu ̣ ấ y. Mu ̣ ấ y nhu nhươc̣ lắ m. Và ông thı̀ chuyên đánh vào những kẻ
nhu nhươc̣ .”
<Phải, phải, đi vào vấ n đề đi.> Visser Ba số t ruô ̣t.
Mô ̣t tên Hork-Bajir di chuyể n la ̣i gầ n. Nó thı̀ thầ m gı̀ đó với tên Visser
rồ i la ̣i di chuyể n ra xa. Tôi không nghe đươc̣ hay hiể u đươc̣ là tên Hork-
Bajir nói gı̀, nhưng có vẻ như nó nhắ c Visser Ba rằ ng chúng không thể
dề nh dàng ở đây quá lâu.
“Vấ n đề là,” ông Chapman nói, “tôi đã đồ ng ý làm vâ ̣t chủ. Tôi đồ ng ý
làm… làm…”. Trông như ông ta sắ p muố n ói mửa. “Tôi đồ ng ý từ bỏ tự
do của mı̀nh để trở thành kẻ Bi-mươ ̣ ṇ -xác. Đồ ng ý nhâ ̣n cái vâ ̣t dơ dáy này
vào trong đầ u mı̀nh. Chiụ sự kiể m soát của các ông. Tôi đồ ng ý… nhưng
chı̉ với điề u kiê ̣n là ông tha cho con gái tôi.”
Tôi cảm thấ y tim mı̀nh như ngừng đâ ̣p. Ông Chapman đã trở thành mô ̣t
kẻ Bi-mươ ̣ ṇ -xác là để cứu Melissa sao? Ông đã cho đi nhiề u hơn cả cuô ̣c
số ng của mı̀nh là để cứu con gái sao?
<Tı̀nh thế đã thay đổ i.> Visser Ba tuyên bố . <Nhân vâ ̣t Chapman là
mô ̣t phầ n quan tro ̣ng trong công viê ̣c của chúng ta. Chúng ta không thể để
hắ n gă ̣p nguy hiể m vı̀ mô ̣t đứa con gái không thể kiể m soát nổ i.>
“Đứa con gái - Melissa - không phải là mố i đe do ̣a. Nhưng…” Ông
Chapman vâ ̣t vã để tự nâng mı̀nh lên mô ̣t lầ n nữa bằ ng đôi chân vu ̣ng về và
đôi tay lóng ngóng. Ông quỳ lên đươc̣ rồ i từ từ, từ từ đứng dâ ̣y. Ông lắ c lư,
nghiên nga,̃ nhưng rố t cuô ̣c cuñ g đứng đươc̣ .
“Đứa con gái không phải là mố i đe do ̣a.” Ông nhắ c la ̣i bằ ng mô ̣t gio ̣ng
ma ̣nh mẽ hơn, tự tin hơn. “Nhưng tôi thı̀ là mố i đe do ̣a.”
CHƯƠNG 21

<Ngươi mà là mô ̣t sự đe do ̣a ư?> Visser Ba cười phá lên. Hắ n với tay
xô nhe ̣ vào ngực ông Chapman. Ông té ngửa, sóng xoài trên đấ t bẩ n. Đầ u
ông chı̉ cách cái cửa lồ ng của tôi có mươi centimet. Những gio ̣t nước mắ t
chảy xuố ng thành dòng bên má ông.
“Nế u ông làm ha ̣i con gái tôi thı̀ tôi sẽ chố ng la ̣i ông. Tôi sẽ chố ng la ̣i
ông maĩ maĩ . Ông haỹ hỏi tên Yeerk của mı̀nh xem hắ n có tin lời tôi nói
không. Hắ n biế t rõ tôi hơn bấ t kỳ ai. Haỹ hỏi Iniss 226 xem tôi có chiế n
đấ u cho con gái tôi hay không.”
Ông Chapman nhắ m mắ t la ̣i. Nước mắ t ông ngưng chảy, rồ i mắ t ông la ̣i
mở ra. Ông tự vùng đứng lên rấ t le ̣ và đứng sững trước mă ̣t Visser Ba. Con
sên Yeerk la ̣i nắ m lấ y quyề n lực. Mô ̣t lầ n nữa hắ n la ̣i là tên Mươṇ xác.
Trước khi hắ n đứng dâ ̣y, tôi đã nhı̀n thấ y mô ̣t thứ khiế n toàn thân tôi la ̣i
run lên vı̀ sơ.̣ Đó là cái đồ ng hồ đeo tay của laõ Chapman. Bây giờ là chı́n
giờ hai mươi tám phút. Tôi còn khoảng mười bảy phút trước cái ha ̣n hai
tiế ng đồ ng hồ !
<Thằ ng vâ ̣t chủ sẽ cố gắ ng phá phách ngươi ư?>
“Vâng, thưa ngài! Cả mu ̣ đàn bà cuñ g vâ ̣y. Mu ̣ ta không ma ̣nh bằ ng laõ
kia, nhưng mu ̣ có khả năng giành đươc̣ quyề n kiể m soát mô ̣t bàn tay. Có lẽ
mu ̣ có những sức lực ngấ m ngầ m ma ̣nh hơn chúng ta tưởng.” Hắ n ngâ ̣p
ngừng trước khi tiế p tu ̣c. Tôi ngửi thấ y mùi sơ ̣ haĩ trên người hắ n. “Mô ̣t vâ ̣t
chủ thu ̣ đô ̣ng, tự nguyê ̣n hữu du ̣ng hơn cho tôi. Nhưng tôi là công cu ̣ của
ngài, thưa ngài Visser. Tôi sẽ làm theo lê ̣nh ngài"
<Phải chắ c chắ n ngươi sẽ làm theo lê ̣nh ta> Visser Ba nói <Nhưng vı̀
ngươi đã nô ̣p cho ta tên cướp Andalite.> Hắ n gâ ̣t đầ u về phı́a tôi. <Và ta
sẽ phải mấ t mô ̣t ı́t thời gian với tên này. Vâ ̣y thı̀ lúc này haỹ để mă ̣c đứa
con gái. Bây giờ thı̀ xéo di. Ngươi làm ta hế t kiên nhẫn nổ i rồ i đấ y.>
Laõ Chapman không cầ n đế n mô ̣t câu mời thứ hai. Laõ nhảy phóc lên xe
và cuố n gói.
Melissa đã đươc̣ an toàn. Sự an toàn như nhỏ đã từng có bên người cha
Chapman của mı̀nh. Đó là mô ̣t điề u đáng kể , không nhiề u lắ m nhưng đáng
kể .
<Rút quân,> Viser Ba quát lên. Tôi thấ y bo ̣n Hork-Bajir lâ ̣p tức tuân
lê ̣nh hắ n. Tên đứng gầ n tôi nhấ t chô ̣p lấ y cái lồ ng và đô ̣t nhiên cho chúng
tôi di chuyể n rấ t nhanh về phı́a con tàu Lưỡi Rı̀u.
Chı̉ còn vài giây nữa là tấ t cả vào hế t. Tôi sẽ ở trên con tàu của Visser.
Tôi sẽ rời bỏ Trái Đấ t. Tương lai của tôi chı̉ còn la ̣i đau buồ n. Có lẽ tôi
sẽ chế t trước khi phản bô ̣i ba ̣n bè mı̀nh. Mô ̣t hy vo ̣ng thâ ̣t naõ nề .
<Nè. Bây giờ thı̀ chuyê ̣n gı̀ đang xảy ra vâ ̣y?>
“Mieooooo!"tôi nhảy bâ ̣t lên và xoay tròn trong cái lồ ng. <Jake? Anh
đó hả?>
<Còn ai vào đây nữa? Ai có thể là mô ̣t con bo ̣ chét biế t nói ngự trên
lưng em nhı̉?>
<Jake, em tưởng anh đã đi khỏi đây và đươc̣ an toàn rồ i chứ?>
<Ờ phải rồ i. Làm như anh có thể bỏ rơi em không bằ ng. Nghe này, anh
có thể nghe đươc̣ tiế ng nói trong óc gã Visser Ba, nhưng anh không biế t
hiê ̣n chúng mı̀nh đang ở đâu.>
<Chı̉ còn vài mét nữa là chúng ta bi ̣ lôi lên con tàu của Visser Ba. Và
em chı̉ còn mười lăm phút trước khi bi ̣ ke ̣t cứng trong cái hı̀nh da ̣ng mèo
này.>
<Mười lăm phút hả? Tuyê ̣t, nế u em còn mười lăm thı̀ anh chı̉ còn có
mười. Nhớ là anh biế n hı̀nh trước em mà.>
<Jake, anh haỹ ra khỏi đây ngay! Anh không thể để bi ̣biế n thành bo ̣ chét
maĩ !>
Cửa con tàu Lưỡi Rı̀u lă ̣ng lẽ mở ra. Tôi có thể trông thấ y ánh sáng màu
đỏ tăm tố i bên trong tàu. Có thể trông thấ y mô ̣t nhúm Taxxon dường như
đang đứng bên những bảng điề u khiể n đủ loa ̣i. Những tên Hork-Bajir thı̀
đứng cảnh giới.
<Anh không ra khỏi đây đâu,> anh Jake nói <Không ai trong chúng ta ra
khỏi.>
<Không ai... Anh muố n nói mấ y đứa kia cuñ g biế n thành bo ̣ chét hả?>
<Đâu có, tu ̣i nó ở quanh quẩ n đâu đây thôi. Tobias có nhiê ̣m vu ̣ theo
dõi chúng ta và dẫn đường cho mấ y đứa đế n bấ t kỳ nơi nào chúng ta đế n.>
<Tu ̣i nó chẳ ng làm gı̀ đươc̣ hế t.>
< Thâ ̣t hả, anh dám cá là tu ̣i nó sẽ tı̀m ra cách.>
Đúng lúc đó tôi nghe mô ̣t tiế ng đô ̣ng la ̣. Bô ̣ óc loài mèo của tôi không
nhâ ̣n ra, nhưng bô ̣ óc người thı̀ có. Đó là mô ̣t cỗ máy. Mô ̣t cỗ máy lớn.
Giố ng như mô ̣t chiế c xe tải cỡ đa ̣i. Hay có lẽ mô ̣t chiế c máy kéo. Hay…
Mô ̣t chiế c xe ủi đấ t.
Tên Hork-Bajir đang giữ tôi cuñ g nhı̀n thấ y cái xe ủi. Nó cha ̣y vào
trong con tàu Lưỡi Rı̀u và quăng tôi xuố ng. Rồ i nó cha ̣y trở la ̣i chỗ tên
Visser Ba đang đơị ở khuôn cửa.
<Em nghı ̃ là tu ̣i nó đã khởi đô ̣ng cái xe ủi đấ t.> Tôi bảo anh Jake.
<Vâ ̣y thı̀ anh cho rằ ng đã đế n lúc anh vào cuô ̣c, > anh Jake nói. <Anh sẽ
ráng biế n hı̀nh hai lầ n liên tiế p thâ ̣t nhanh. Hy vo ̣ng sẽ đươc̣ . Sẽ không có
gı̀ xảy ra hế t. Yeeeehaaa!>
Đô ̣t nhiên qua khung cửa mở của con tàu Lưỡi Rı̀u, tôi nhı̀n thấ y cái xe
ủi. Nó bò ı̀ a ̣ch với mô ̣t tố c đô ̣ châ ̣m mô ̣t cách naõ nề . Nhưng nó bò thẳ ng
về phı́a con tàu Lưỡi Rı̀u.
<Cấ t cánh lâ ̣p tức!> Visser Ba hô to.
Tên Taxxon đứng gầ n nhấ t nói gı̀ đó bằ ng cái gio ̣ng rı́t lên của rắ n.
Nghe như là “Sssrii suay snerp snerrrrap sriit.”
<Mấ t hai phút để cấ t cánh? Quá lâu!>
Visser tức giâ ̣n. Đuôi hắ n quâ ̣t về phı́a trước. Tôi thấ y thiṭ mô ̣t tên
Taxxon toét ra mô ̣t vế t thương dài sâu hoắ m. Mô ̣t chấ t nhờn màu vàng xanh
tuôn ra.
Tấ t cả những tên Taxxon khác đề u có vẻ khá kı́ch đô ̣ng. Chúng vẫy vẫy
các chi trên cùng và bâ ̣t tanh tách những chiế c vuố t nhỏ.
<Thằ ng này với thằ ng này.> Visser Ba chı̉ vào hai tên Taxxon. <Đưa
chúng ta lên khỏi mă ̣t đấ t! Những đứa còn la ̣i có thể xơi tái thằ ng ngu kia.>
Tên Taxxon bi ̣ thương phát ra tiế ng kêu rề n rı ̃ và trơn trớt. Ba tên
Taxxon khác xông vào nó. Những cái mồ m hı̀nh tròn gắ n chă ̣t vào thân thể
quằ n qua ̣i của kẻ đồ ng bo ̣n và bắ t đầ u nhai, xé. Âm thanh của cỗ máy
diesel nghe to hơn. Visser Ba gắ t gỏng ra các mê ̣nh lê ̣nh. Những tên Hork-
Baijr cha ̣y qua cửa con tàu và trở ra bên ngoài.
Rồ i tôi thấ y có cái gı̀ đó diễn ra trong góc tố i của cabin, ở phı́a sau cái
cảnh tươṇ g tên Taxxon bi ̣ cắ n xé điên cuồ ng và khủng khiế p. Mô ̣t cái gı̀
đang lớn lên. Mô ̣t con người đang lớn lên từ chỗ trố ng không.
<Jake!>
<Đừng nói! Đừng làm anh đañ g trı́!>
Visser Ba đang cuồ ng nô ̣. Ba ̣n có thể cảm nhâ ̣n đươc̣ những làn sóng
giâ ̣n dữ của hắ n tỏa ra khắ p khoảng không gian nhỏ he ̣p.
<Tiêu hủy cái máy đó!> Hắ n ra lê ̣nh.
Ở bên ngoài, hai tên Hork-Bajir nhắ m vào cái khố i thép năm tấ n đang di
chuyể n châ ̣m cha ̣p.
Jake vẫn còn chúi trong góc. Nhưng anh ấ y đã bắ t đầ u biế n đổ i lầ n thứ
hai. Trong bóng tố i đôi mắ t mèo của tôi nhı̀n thấ y những đường vằ n bắ t đầ u
hiê ̣n ra. Đen và da cam. Những đường vằ n của mô ̣t con hổ .
Đã tới lúc tôi thực hiê ̣n phầ n mı̀nh. Tôi tâ ̣p trung trung tâm trı́ và cảm
thấ y sự biế n đổ i bắ t đầ u. Chiế c lồ ng trở nên nhỏ he ̣p xung quanh tôi.
Rầ m rầ m rầ m. Cái xe ủi đấ t tới gầ n.
Tên Taxxon hấ p hố i thét lên khi đồ ng bo ̣n ăn tươi nuố t số ng nó.
Đô ̣t nhiên tôi thấ y mô ̣t ánh sáng màu đỏ rực rỡ. Mô ̣t tiế ng xèo xèo. Tôi
thấ y cái máy ủi tan ra.̃ Tim tôi thót lên tâ ̣n ho ̣ng. Marco! Cassie! Các ba ̣n
đã kip̣ thoát ra chưa?
Tôi phải tâ ̣p trung tâm trı́. Tôi phải phớt lờ những tiế ng la hét của tên
Taxxon. Tôi phải ngưng tự hỏi không biế t Cassie và Marco có ở trên cái
xe ủi khi nó bi ̣ bắ n trúng không? Tôi phải kiể m soát viê ̣c biế n hı̀nh của
mı̀nh. Đừng đi quá xa Rachel. Đừng nhiề u quá. Tôi không thể trở thành
người. Không đươc̣ thành người hoàn toàn. Tôi nhı̀n xuố ng chân mı̀nh.
Những ngón tay ngắ n và mâ ̣p đã hiê ̣n ra. Tôi thò những ngón tay nửa
mèo nửa người qua song lồ ng và tı̀m thấ y cái chố t.
Mô ̣t trong những tên Taxxon đang ăn bỗng rời con mồ i nhı̀n lên.
“Yersss ren ssseere!” Nó vẫy các chi ghê tởm về phı́a tôi.
Visser Ba gắ t toáng lên và trừng trừng nhı̀n tôi với sự căm giâ ̣n hung
dữ.
Tôi đã mở cửa lồ ng.
“Gââầ ầmm!” anh Jake nhẩ y vo ̣t qua không trung, những chiế c vuố t
khổ ng lồ giương hế t ra.
Tôi bay ra khỏi lồ ng, như mô ̣t tảng lông với da nham nhở, mô ̣t sinh vâ ̣t
nửa mèo nửa người.
Jake vồ trúng ca ̣nh sườn Visser Ba <Lầ n này thı̀ mày thuô ̣c về tao, thằ ng
ngu!>
Visser Ba té nhào, vướng vào con hổ . Cái đuôi chế t người của hắ n quấ t
mô ̣t cái nhưng hu ̣t. Jake xé thiṭ Visser bằ ng những chiế c vuố t lớn hơn nhiề u
so với của tôi.
<Aaaaaaa!>
Thâ ̣t là đã khi nghe Visser Ba la hét như vâ ̣y. Nhưng tôi còn có những
chuyê ̣n khác phải lo lắ ng.
Tôi không thể di chuyể n đươc̣ trong hı̀nh da ̣ng biế n đổ i nửa vời. Tôi tâ ̣p
trung trı́ lấ y la ̣i da ̣ng mèo. Tôi chı̉ còn năm phút trước khi hế t ha ̣n hai tiế ng
đồ ng hồ .
Jake lăn ra khỏi Visser Ba đúng vào lúc mô ̣t lũ Hork-Bajir ào tới để
bảo vê ̣ tên này.
<Cha ̣y đi!> Anh Jake hét lên.
<Cha ̣y!> Tôi tán thành.
Chúng tôi cha ̣y. Tôi đã trở la ̣i hoàn toàn là con Fluffer. Tôi có thể cha ̣y
ba mươi dă ̣m mô ̣t giờ, nhanh bằ ng người cha ̣y nhanh nhấ t thế giới. Không
may bo ̣n Hork-Bajir la ̣i nhanh hơn.
Nhưng anh Jake vẫn nhanh hơn mô ̣t quañ g. Đủ nhanh để lướt qua lũ
Hork-Bajir đang bám sát chúng tôi. Nhưng anh ấ y không chiụ bỏ tôi la ̣i
đằ ng sau.
Anh Jake quay la ̣i và lao vào tên Hork-Bajir gầ n nhấ t.
Tôi trông thấ y anh ấ y vo ̣t qua đầ u mı̀nh. Mô ̣t con thú lớn màu da cam
vằ n đen. Tên Hork-Bajir té lăn chiêng. <Thoát khỏi đây mau, Rachel! Em
bé nhỏ tı́ xı́u làm sao đánh la ̣i lũ này?>
Nhưng vẫn còn mô ̣t tên Hork-Bajir ngay sau đuôi tôi. Nó nhanh hơn tôi.
Quá nhanh!
Tôi né sang trái. Tên Hork-Bajir nhảy ra đàng trước đón đầ u. Tôi quay
ngoắ t la ̣i, bàn chân nhỏ xı́u quờ qua ̣ng trong đấ t bẩ n. Tên Hork-Bajir vồ
lấ y tôi nhưng trươṭ .
Mô ̣t vâ ̣t gı̀ khác đang chuyể n đô ̣ng. Mô ̣t vâ ̣t to lớn. Mă ̣t đấ t gầ m lên…
Mô ̣t chiế c xe ủi đấ t thứ hai đang rùng rùng tiế n lên trên hai bánh xı́ch.
Macro và Cassie đã khởi đô ̣ng mô ̣t chiế c xe ủi thứ hai. Tôi cha ̣y hế t sức
về phı́a tòa nhà xây dở dang gầ n nhấ t. Tôi phải hoàn hı̀nh. Thı̀ giờ đã hế t.
Vài giây nữa là tôi bi ̣ke ̣t cứng!
Tôi nhı̀n thấ y mô ̣t cái lỗ tố i tăm. Chı̉ mô ̣t cú nhẩ y vo ̣t tôi đã bay về phı́a
ấ y. Cái lỗ chui qua mô ̣t bức tường. Rồ i mở vào mô ̣t tầ ng hầ m nông. Bên
trên đầ u tôi khoảng sáu mươi centimet có mô ̣t cái sàn bê tông. Tôi an toàn
rồ i! An toàn trong mô ̣t nơi đủ rô ̣ng để hoàn hı̀nh người.
Tôi ráng sức tâ ̣p trung tâm trı́. Tôi nghe thấ y những tiế ng gầ m gừ và gào
thét của lũ sinh vâ ̣t ngoài hành tinh ở bên ngoài cái hầ m trú ẩ n nhỏ nhoi
bằ ng bê tông của mı̀nh.
Tôi nghı ̃ là mı̀nh nghe thấ y tiế ng xèo xèo của chùm tia Nghiê ̣t.
Thành người, tôi tự nhủ. Chı̉ còn vài giây nữa thôi!
Rồ i tôi cảm thấ y tiế ng mô ̣t cái gı̀ vỡ vu ̣n. Rồ i mô ̣t tiế ng nữa. Mô ̣t tiế ng
nữa. Giố ng như có mô ̣t gã khổ ng lồ đang dâ ̣m chân quanh đây.
Những bước chân khổ ng lồ dừng la ̣i. Tôi la ̣nh cứng người, đế n nghı ̃
cuñ g không đươc̣ , nói gı̀ đế n biế n hı̀nh.
Rắ ắ ắ c!
Khắ p nơi xung quanh tôi là những cô ̣t thiṭ cứng như đá và đầ y vảy, cái
nào cái nấ y to bằ ng thân cây, xuyên thủng vào bê tông.
Roa ̣t!
Bê tông đươc̣ dỡ ra khỏi mı̀nh tôi và bi ̣xé toa ̣c như là giấ y.
Toàn thân tôi trơ khấ c. Tôi đã bi ̣ sa bẫy. Và đứng bên trên tôi, tay cầ m
cả cái sàn bê tông tan nát là mô ̣t con thú trông như làm bằ ng tảng đá số ng.
< Mày không thoát dễ dàng thế đâu,>
Visser Ba cười gằ n.
CHƯƠNG 22

Thế là hế t. Tôi biế t rằ ng mı̀nh đã xong đời. Không gı̀ trên thế giới này
có thể chă ̣n đứng con thú mà Visser Ba đã biế n thành.
Nó cao tới sáu mét. Cao như mô ̣t cây cô ̣t điê ̣n thoa ̣i. Nó đứng trên ba
cái chân to bành, mỗi cái to bằ ng cây xı́ch bá[1]. Nó có mô ̣t cái đầ u nhỏ
xı́u, không lớn hơn đầ u người. Có thể trông nó rấ t ngô ̣ nghıñ h, nhưng những
viê ̣c nó làm thı̀ chả có gı̀ ngô ̣ nghıñ h cả.
Hai cánh tay dày, ma ̣nh mẽ của nó xé bửa các tảng bê tông. Cắ m phâ ̣p
ngón tay vào xi măng, nó tước khố i xi măng thành tảng và ném ra đằ ng sau.
Mô ̣t trong những tảng ấ y tơi trúng mô ̣t tên Hork-Bajir làm tên này bi ̣ đè
nát. Tôi không nghı ̃ là Visser Ba thèm để ý đế n viê ̣c ấ y.
Tôi cha ̣y.
Roa ̣t! Mô ̣t bàn tay khác giố ng như tảng đá số ng cắ m phâ ̣p trước mă ̣t tôi.
Ngay cả con mèo trong tôi cuñ g biế t - không còn hy vo ̣ng gı̀ nữa.
Visser Ba nhı̀n xuố ng tôi trừng trừng bằ ng đôi mắ t sáng rỡ trên cái đầ u
nhỏ mô ̣t cách kỳ quă ̣c kia. Nó vồ lấ y tôi bằ ng cả hai bàn tay chu ̣m la ̣i làm
thành mô ̣t bức tường xung quanh tôi.
R-R-R-Ă-Ă-Ă-ĂC!
Visser Ba ngâ ̣p ngừng.
B-U-U-M!
Tôi lồ ng lên.
Tôi nhảy vút lên mô ̣t bờ tường. Mô ̣t mét tám mươi cao thẳ ng tắ p, haỹ tin
tôi đi, trong cơn sơ ̣ haĩ tô ̣t đô ̣ tôi có thể nhảy cao hơn ấ y chứ.
Từ khóe mắ t tôi thấ y điề u gı̀ đã xảy ra. Cái xe ủi đã tiế n tới và đâm sầ m
vào mô ̣t trong những chiế n đấ u cơ Con Rê ̣p. Con Rê ̣p nổ tung.
<AAAAA!> Visser Ba gầ m lên điên da ̣i. Tôi không hề muố n như lũ
Hork-Bajir và Taxxon đã để cho chiế c xe ủi kia đâm vào.
Tôi cha ̣y theo bờ tường. Nó làm bằ ng bê tông trô ̣n xı̉, đầ y những lỗ và
chı̉ dày khoảng mươi phân. Gay hơn nhiề u so với khi đi trên cầ u thăng
bằ ng trong giờ thể du ̣c. Nhưng tôi cha ̣y nhanh hơn mô ̣t con mèo đang sơ ̣ haĩ
có thể cha ̣y.
<Tao sẽ giế t HẾ T CHÚNG MÀY! LŨ NGU NGỐC!> Visser Ba hét
lên.
Tôi hy vo ̣ng rằ ng nó quên mấ t tôi. Nhưng rồ i tôi nghe thấ y bước chân đi
như sấ m của nó. Chı̉ hai bước nữa là nó tóm đươc̣ tôi.
Bàn tay khổ ng lồ của nó lia về phı́a tôi.
Tôi ở cách mă ̣t đấ t gầ n hai mét và mă ̣t đấ t thı̀ đầ y sắ t rı̉ cong queo.
Không còn sự cho ̣n lựa nào. Tôi nhảy.
Đố ng sắ t nho ̣n sắ t lao vào tôi. Bày tay của Visser Ba lia về phı́a tôi.
Bỗng có cái gı̀ sắ c bén cấ u vào lưng tôi.
Mă ̣t đấ t không còn lao vào tôi nữa. Thay vı̀ thế , tôi la ̣i vút lên không
trung.
<Rachael nè, lầ n sau bồ có muố n thành mèo thı̀ cho ̣n con nào ăn in ı́t
thôi nhá!>
Tobias!
<Mı̀nh đem đươc̣ bồ vào rừng cây là hế t đấ t,> Tobias nói.
<Mı̀nh phải hoàn hı̀nh đây,> tôi bảo. <Thı̀ giờ của mı̀nh hế t rồ i!>
Chúng tôi bay về phı́a rừng cây. Tobias gồ ng mı̀nh lên để giữ cho cả hai
không rớt xuố ng. Tôi biế t câ ̣u ấ y đã chiụ đựng hế t mức rồ i.
<Giờ thı̀ buông ra nào!>
Chúng tôi đã ở giữa rừng. Tobias buông tôi xuố ng. Tôi rơi qua không
trung. Nhưng cái đuôi của tôi quay để giữ cho tôi thăng bằ ng mô ̣t cách
hoàn hảo.
Mô ̣t cành cây! Phâ ̣p! Những chiế c vuố t của tôi cắ m vào vỏ cây.
Tôi đã hoàn hı̀nh trở la ̣i trong khi rơi xuố ng mă ̣t đấ t và ha ̣ xuố ng chiế c
nê ̣m lá thông êm ái.
Qua rừng cây tôi trông thấ y con thú khổ ng lồ Visser Ba đang lồ ng lô ̣n
trong cơn điên da ̣i. Vài tên Hork-Baijr còn la ̣i bi ̣ nó ném lung tung như
những món đồ chơi. Những tên Taxxon thı̀ bi ̣đa ̣p răng rắ c dưới chân nó.
<Anh nghı ̃ là hắ n phát điên vı̀ chúng mı̀nh cha ̣y thoát,> Tobias nói.
“Anh Jake đâu? Mấ y đứa kia đâu? Tôi hỏi. “Tu ̣i nói có thoát không?”
<Tu ̣i nó ổ n cả. Jake đã kip̣ hoàn hı̀nh người trước khi biế n thành hổ , cho
nên câ ̣u ấ y không có vấ n đề gı̀ về thời gian. Marco thı̀ có sém mô ̣t chút
lông, những cuñ g ổ n. Cassie cuñ g vâ ̣y.>
Tôi đổ su ̣p xuố ng mă ̣t đấ t. Tôi đã thoát. Tôi đã số ng sót. Tôi biế t rằ ng
tôi phải mừng mới phải. Nhưng tấ t cả những gı̀ tôi cảm thấ y chı̉ là sự mê ̣t
mỏi rã rời.
CHƯƠNG 23

Melissa đang ở trong lớp thể du ̣c của chúng tôi. Nhỏ vẫn số ng. Vẫn tự
do.
Tôi cử đô ̣ng uể oải khi thay bô ̣ đồ niṭ và dang tay duỗi chân. Nhưng tôi
để ý quan sát khi nhỏ mở ngăn quầ n áo của nhỏ và rút ra cái bao thư.
Nhỏ mở bao thư và đo ̣c những dòng chữ tôi đã viế t:
“Melissa, ba của bạn thương bạn nhiề u hơn là bạn biế t. Và nhiề u
hơn ông có thể thể hiê ̣n cho bạn thấ y. Ký tên, một người biế t chuyê ̣n.”
Tôi đã in những chữ ấ y bằ ng máy vi tı́nh của mı̀nh, dı ̃ nhiên rồ i, để nhỏ
không nhâ ̣n ra tuồ ng chữ viế t tay của tôi.
Có lẽ chı̉ là do tôi tưởng tươṇ g, nhưng hôm ấ y nhỏ có vẻ tâ ̣p tành hăng
hái hơn.
Sau khi me ̣ tôi đón và lái xe chở tôi về nhà, tôi tu ̣ tâ ̣p với cả bo ̣n. Đã
mấ y ngày nay rồ i tu ̣i tôi không gă ̣p nhau kể từ trâ ̣n đánh ở công trường xây
dựng. Tôi cảm thấ y mı̀nh có vẻ trầ m ngâm hẳ n.
“Melissa sao rồ i?” Cassie hỏi.
Tôi nhún vai. “Mı̀nh đã để la ̣i cho nhỏ mô ̣t mẩ u giấ y.” Tôi kể cho cả
bo ̣n nghe mı̀nh đã viế t gı̀ trong đó. “Em biế t thế là không an toàn anh Jake
a ̣. Và Marco nè, tớ biế t thề là hơi ướt át đấ y. Nhưng tớ cóc cầ n. Ông
Chapman đã vứt bỏ mo ̣i thứ để cứu con gái mı̀nh khỏi bi ̣ biế n thành vâ ̣t
chủ. Tớ phải làm mô ̣t cái gı̀ chứ.”
Jake gâ ̣t đầ u: “Phải rồ i. Có lẽ viê ̣c ấ y sẽ có ı́ch cho Melissa.”
Cassie mı̉m cười với tôi, nhỏ nói rằ ng nhỏ tự hào về viê ̣c tôi làm.
Marco đảo mắ t nhưng lă ̣ng thinh.
“Tố t lắ m, tu ̣i mı̀nh đã tiêu hủy mô ̣t chiế n đấ u cơ Con Rê ̣p. Đã làm cho
Visser Ba phát khùng. Và…”
“… và đã số ng sót ra về ,” Marco kế t luâ ̣n.
“Ờ, cả điề u ấ y nữa,”anh Jake toét miê ̣ng cười tán đồ ng, “Đó là mô ̣t viê ̣c
rấ t chi là quan tro ̣ng.”
“Lầ n tới chúng ta se… ̃ ” tôi bắ t đầ u nói.
“… lầ n tới hả?” Marco la lên làm bô ̣ haĩ hùng.
<Sẽ có lầ n tới,> Tobias nói. <Sẽ có lầ n tới, cho đế n khi những người
Andalite quay trở la ̣i.>
HẾ T TẬP 2

[1] Loa ̣i cây lớn màu đỏ thuô ̣c ho ̣ bách, ở Bắ c My.̃

You might also like