You are on page 1of 4

Sự xóa bỏ của Cái tôi và kinh nghiệm của sự thức tỉnh

Thức tỉnh là một sự mất mát bất tận của những gì bạn nghĩ rằng mình biết, giống như một cơn sóng
tàn phá chẳng để lại gì – ngoài sự thật – Unmani
Thức tỉnh không phải là một con đường cho những trái tim yếu đuối. Bạn sẽ rất tầm thường, sẽ quỵ
gối rất nhiều, rất nhiều lần.
Những gì bạn nghĩ là mình biết đôi lúc sẽ tan biến, không còn gì hết. Những hiểu biết sâu sắc nhất
của bạn, những kinh nghiệm kinh ngạc nhất, sự nghiệp của bạn, đều có thể sụp đổ, tan vỡ. Thỉnh
thoảng, không một lời cảnh báo.
Bạn sẽ phải bắt đầu lại, một lần nữa, lần nữa và lại một lần nữa. (Tôi đã nói rồi, đây không phải là
con đường cho những trái tim yếu đuối).
Bạn sẽ được nếm trải phúc lạc và niềm vui của cuộc sống, chắc chắn là như vậy. Một ngày nào đó,
chắc chắn bạn sẽ cười với sự đơn giản của cuộc sống, chắc chắn là như thế.
Nhưng bạn cũng sẽ phải đầu hàng những nỗi sợ sâu thẳm nhất, phải đối diện với bóng tối ở bên
trong. Bạn sẽ bước vào tận cùng của những khổ đau mà bạn chưa từng biết đến. Bạn sẽ khóc sông
khóc biển cho đứa trẻ đáng thương bị bỏ rơi ở bên trong mình.
Bạn sẽ phẫn nộ lên đến tận mây xanh, giận bố mẹ, tất cả những người thầy đã làm bạn thất vọng,
những lời nói dối, căm thù tất cả những ai không có ở bên bạn khi bạn cần họ nhất. Có những ngày
bạn sẽ run rẩy vì sợ hãi. Có những ngày dường như mặt đất nuốt sẽ chửng bạn vào và rồi lại nhổ toẹt
ra.
Đôi lúc bạn nghĩ mình đã sắp đi đến cuối con đường để rồi lại thấy mình ở vạch xuất phát chiết tiệt.
Đôi lúc bạn sẽ cảm thấy như muốn bỏ cuộc. Đôi lúc bạn cảm giác như mình không tiến bộ một chút
nào. Đôi lúc bạn sẽ nguyền rủa cái ngày bạn bước chân vào con đường này.
Cái chết là một từ mà con người chúng ta thường gắn với những giá trị như bóng tối, sự đau buồn, sự
suy tàn, phân rã và những sự sợ hãi, rùng mình nói chung. Chúng ta dành cả cuộc đời mình để chạy
trốn, né tránh và phủ nhận thực tế rằng một ngày nào đó chúng ta…đều sẽ chết.
Tuy nhiên, cái chết mà tôi nói đến trong bài viết này không phải là cái chết điển hình mà chúng ta
thường sợ hãi. Cái chết mà tôi sẽ đề cập đến là một trải nghiệm đẹp đẽ, quý giá, mang lại cảm hứng,
sự mở rộng, giác ngộ và mang đến cho bạn một trải nghiệm chưa từng có về sự gãy đổ của mọi
khuôn mẫu bạn từng biết đến. Kinh nghiệm này được gọi là Sự chết của Bản ngã và đối với những
người tìm kiếm tâm linh nghiêm túc, đó là một quá trình quan trọng để đi qua.
Bản ngã là gì?
Để hiểu về “Cái chết của Bản ngã” trước tiên chúng ta phải hiểu “Bản ngã” rốt cuộc là gì.
Như đã được giới thiệu trong bài viết “Bản ngã là gì?” – Bản ngã về cơ bản là ý thức về bản thân
hoặc bản sắc của chúng ta. Bản ngả là một một công cụ tinh thần và sinh học đã được tạo và và được
bảo vệ vởi niềm tin rằng “tất cả chúng ta đều là những thực thể riêng biệt”.
Do kết quả của việc tin rằng chúng ta đang tách biệt và cô lập trong cuộc sống này, chúng ta phải
chịu đựng rất nhiều. Cái tôi nhận thức cuộc sống qua lăng kính của tính nhị phân/nhị nguyên. Tính
nhị nguyên là sự đối lập với thực tế, là sự phân chia cuộc sống thành những lực lượng đối lập như
“yêu/ghét”, “thiện/ác”, “đúng/sai”, “thánh thiện/tội lỗi”.
Khi chúng ta phân chia cuộc sống, chúng ta đau khổ. Kết quả của cái tôi nhị nguyên là sự phán xét,
hận thù, kết tội và xa lánh, bất hòa. Mặc dù chúng ta vẫn chấp nhận một số điều, nhưng chúng ta lại
chối từ những thứ khác. Trong khi chúng ta yêu một số người, chúng ta lại ghét vô số những người
khác. Thay vì chấp nhận một cách vô điều kiện cuộc sống trong sự trọn vẹn của nó, chúng ta tách nó
thành những trải nghiệm, những con người, những niềm tin, suy nghĩ và cảm xúc “chấp nhận được”
và “không thể chấp nhận được”. Và bởi thế chúng ta đau khổ.
Nhờ sự tách biệt nhận thức của chúng ta khỏi Tinh thần, thấu kính nhị nguyên mà chúng ta đang
dùng để nhìn vào cuộc sống đẩy chúng ta đến đoạn từ chối chính bản thân mình. Bất kỳ suy nghĩ,
cảm giác, cảm thụ, kinh nghiệm hay niềm tin nào của chúng ra đều bị đánh giá là “xấu xa”, “không
thể chấp nhận”, hoặc “sai” – và chúng ta bắt đầu đàn áp, lẩn tránh và phủ nhận. Do hậu quả của sự
đàn áp này, chúng ta cung cấp cho “Vùng tối của bản thân ” một lượng lớn những đống bùi nhùi,
giận dữ, trụy lạc hư hỏng và càng như vậy, chúng ta lại càng muốn khóa chặt và giấu kín chúng đi.
Sản phẩm của cuộc sống thông qua cái tôi có thể quan sát thấy trong thế giới của chúng ta rất rõ ràng.
Trầm cảm, lo lắng, bệnh tâm thần, giết người, hận thù, tham lam, nghèo đói, chiến tranh và hủy diệt
môi trường mà chúng ta đang phải đối mặt là những phản ánh chính xác nhất về những khổ đau nội
tại của chúng ta. Nỗi khổ nội tâm của chúng ta chỉ đơn giản là sản phẩm của bản ngã và niềm tin rằng
nó tách biệt khỏi những người khác và tách biệt khỏi chính cuộc sống này.
Cái chết của Bản ngã là gì?
Tôi sử dụng cụm từ “Cái chết của Bản ngã/cái tôi” trong bài viết này bởi đây là cụm từ phổ biến nhất
được sử dụng cho trải nghiệm đó, tuy nhiên, sự thực là “bản ngã” không bao giờ có thể “chết”; thay
vào đó, nó có thể bị vượt qua và chúng ta trở nên có ý thức, không để bản ngã thay chúng ta điều
khiển cuộc đời mình.
Vậy làm sao chúng ta có thể định nghĩa được “Cái chết của Bản ngã”?
Cái chết của Bản ngã là kinh nghiệm vượt qua cái tôi, bản ngã hay bản sắc. Kinh nghiệm này là sự
trải nghiệm những ảnh hưởng mạnh mẽ đến tâm trí, tỉnh thức, đầy cảm hứng, yên bình và yêu thương
vô điều kiện nhất mà bạn có thể trải qua. Sự chết của Cái tôi thực chất là một trải nghiệm thể hiện
đúng nhất Tự nhiên của bạn (hoặc “Quay trở lại với con người thật của bạn), tạm thời.
Tuy nhiên, trong khi trải nghiệm Sự chết của bản ngã là đẹp đẽ khó diễn tả, nó cũng có thể là một
điều khá kinh khủng đối với những người không nhận thức được con đường tinh thần hoặc những
người kháng cự lại những trải nghiệm thực tế.
Những người nói rằng họ trải nghiệm “Sự chết của bản ngã” thường rơi vào hai nhóm: Những người
tìm thấy những trải nghiệm về sự khai sáng và những người cảm thấy những trải nghiệm đau khổ.
Tôi đã trải nghiệm cả hai “trạng thái ngây ngất thuần khiết” và điều kinh khủng thuần khiết.
Nếu bạn đã quen thuộc với cộng cộng đồng psychonaut (một nhóm những người sử dụng các chất
gây ảo giác để tiếp cận các trạng thái cao hơn), bạn có thể cũng đã từng nghe nhiều về những trải
nghiệm về “cái chết của Bản ngã”. Điều này là bới những loại cây tâm linh như ayahuasca, DMT, và
nấm Psilocybin chính là cánh cổng quyền lực để trải nghiệm những sự Thiêng liêng. Các nhà thám
hiểm tinh thần như Dennis và Terence McKenna thường nhắc đến những trạng thái tinh thần hưng
phấn cực độ cũng như sợ hãi cực đại khi đối mặt với Sự chết của cái tôi. Tuy nhiên, như Terence
McKenna đã từng nói “Vực thẳm phải được tiếp cận bằng sự dũng cảm, bởi chỉ khi đó bạn mới có
thể phát hiện ra rằng nỗi sợ hãi chỉ là ảo tưởng”.
Tự nhiên yêu sự can đảm. Bản thực hiện đúng những cam kết và tự nhiên sẽ đáp ứng sự cam kết đó
của bạn bằng cách loại bỏ những chướng ngại vật tưởng chừng không thể. Mơ những giấc mơ không
thể thực hiện và thế giới sẽ không lật úp bạn xuống dưới, thay vào đó, nó nâng bạn lên. Đây là nước
bài (trick). Đây là những gì mà tất cả những người thầy hay các triết gia thực sự quan tâm đến, những
người thực sự chạm vào lớp vàng của thuật giả kim, đây là những gì họ hiểu. Đây là điệu nhảy nhảy
shamanic ở nơi thác nước, là cách phép thuật được thực hiện, bằng cách quăng mình vào vực thẳm và
khám phá ra một chiếc giường được tạo ra bởi những sợi lông vũ.
Sự chết của Bản ngã cũng có thể gây nên sự sợ hãi bởi nó chính là mối đe doa cuối cùng đối với Bản
ngã – sự mất đi hoàn toàn của “cái tôi" dù chỉ sau 1 phút. Như một cơ chế bảo vệ, Bản ngã tạo ra một
“sự sợ hãi dữ dội”. Tuy nhiên, để tiến lên trên con đường tinh thần của chính mình, chúng ta cần hiểu
được vai trò của nỗi sợ hãi này, chú ý đến nó và không cho phép nó hạn chế chúng ta.
7 giai đoạn cái chết của bản ngã
Sự chết của Bản ngã xảy ra theo từng giai đoạn và nếu bạn đi theo nó bằng sự dung cảm, nó sẽ dẫn
bạn đến những trải nghiệm của Niết bàn , đấng Duy nhất hay Giác ngộ
Trong khi Sự chết của Bản ngã không phải là một công thức hoặc cần sự tiên đoán, nó có khuynh
hướng đi theo một đường dẫn như sau.
Giai đoạn 1 – Sự thức tỉnh tâm linh
Trong giai đoạn đầu tiên của Cái chết của bản ngã, chúng ta bắt đầu “thức dậy” với cuộc sống. Qúa
trình thức tình về tinh thần của chúng ta cũng có thể được gây ra bởi một cuộc khủng hoảng trong
cuộc sống, bi kịch, bệnh tật hoặc đơn giản là quá trình tự nhiên của sự trưởng thành trong tâm hồn.
Khi chúng ta trải nghiệm sự “thức tỉnh tâm linh, tinh thần”, chúng ta bắt đầu tìm kiếm sâu hơn trong
cuộc sống. Thường thì chúng ta sẽ đặt ra những câu hỏi lớn như “Mục đích của tôi là gì?”, “Ý nghĩa
cuộc sống là gì?” và “Điều gì xảy ra sau khi chết?”. Sự thức tỉnh tâm linh được kích hoạt bởi cảm
giác sâu sắc rằng có điều gì đó đang bị thiếu hụt, mất mát trong cuộc sống và nó thường đi kèm với
những cảm giác lo lắng hay trầm cảm.
Giai đoạn 2 – Đêm đen của tâm hồn
Đêm đen của tâm hồn không thể tách rời khỏi quá trình Thức tỉnh tâm linh. Khi chúng ta trải nghiệm
Đêm đen của tâm hồn, chúng ta trở nên cực kì ý thức về sự tách biệt của chúng ta với chính mình,
với những người khác và với Sự thiêng liêng (Divine). Đêm đen của tâm hồn là một khoảng thời gian
mà chúng ta cảm thấy lạc lõng một cách hoàn toàn, cô đơn và cô lập khỏi những người khác. Đó là
sự tích lũy đỉnh cao của những đau khổ bên trong chúng ta. Ở sâu thằm, chúng ta biết điều gì đó cần
phải thay đổi mạnh mẽ trong cuộc sống của mình nhưng lại không biết làm gì và từ đâu. Bạn có thể
đọc thêm về Đêm đen của tâm hồn tại ĐÂY
https://www.facebook.com/groups/588176015223141/posts/875217439852329/
Giai đoạn 3 – Người tìm kiếm tâm linh
Cuối cùng, sau khi trải qua Sự thức tỉnh tâm linh và Đêm đen của Tâm hồn, chúng ta bắt đầu bước
vào địa hạt của tâm linh. Chúng ta bắt đầu thử nghiệm với nhiều hình thái thực hành tâm linh khác
nhau và một số giúp giảm bớt những sự đau khổ trong ta. Chúng ta bị ám ảnh bởi việc cần phải khiến
cho những đau khổ mà ta đang mang được giảm bớt và khám phá ra nhiều hình thái khác nhau như
Năng lượng hàn gắn, zen, yoga, chiêm tinh học, chủ nghĩa thần bí …
Giai đoạn 4 – Sự giác ngộ tạm thời
Sự giác ngộ tạm thời là một cái nhìn thoáng qua về Tự Tánh của bạn, hay chính là Thức; một khoảnh
khắc khi bản ngã của bạn hoàn toàn đổ vỡ. Đối với một số người, kinh nghiệm này thật đáng sợ, và
sự tăng trưởng tâm linh dường như bị đình trệ, đối với những người khác, đó là sự thay đổi sâu sắc
trong đời sống và sự tăng trưởng về mặt tinh thần.
Giai đoạn 5 – Linh hồn cao niên
Sau một thời gian nhất định, chúng ta bắt đầu phát triển sự nhận thức tâm linh rõ rệt, sáng suốt.
Chúng ta bắt đầu khám phá ra những mánh lưới, những hình thức đi tắt tâm linh – những điều khiến
chúng ta bị mắc kẹt trong chu kỳ của đau đớn, sợ hãi, chia rẽ và học hỏi những phương pháp thực
hành giúp chúng ta tiến gần hơi với sự thiêng liêng. Khi chúng ta trải nghiệm nhiều hơn nhựng sự
trưởng thành, chúng ta học thêm được về đức tính kỷ luật, kiên nhẫn và tập trung.
Giai đoạn 6 – Sự phân rã và giải tỏa kết cấu .
Trong giai đoạn này, chúng ta bắt đầu đầu hàng tất cả những gì chúng ta không có. Giai đoạn này
không chỉ đơn giản là định vị những giới hạn, sự phá hoại của những niềm tin và các hình mẫu hành
vi mà còn thực sự hiểu rằng việc để chúng đi là điều cần thiết cho việc mời gọi ánh sáng bước vào.
Sự thanh nhã, kỷ luật, sự tin tưởng, can đảm, không bám chấp và tình yêu là tất cả những yếu tố đóng
vai trò quan trọng trong quá trình này.
Giai đoạn 7 – Kết thúc tìm kiếm
Cuối cùng, chúng ta dừng lại. Chúng ta nhận ra rằng tất cả những gì chúng ta là, tất cả những gì
chúng ta cần đều có thể tìm thấy ngay bây giờ. Việc tìm kiếm để trở thành một cái gì đó, để mất một
cái gì đó, để tìm thấy một điều gì đó và đạt được điều gì đó đều trở nên vô nghĩa. Chúng ta nhìn thấu
xuyên qua những ảo tưởng về sự tìm kiếm sự thật, niềm vui, hòa bình và tình yêu từ bất cứ nơi nào
bên ngoài. Chúng ta nhìn thấy sự thật rằng chúng ta chính là sự phản ánh trong tất cả mọi người và
vạn vật. Trong khi bản Ngã vẫn còn tồn tại, chúng ta nhận thức được rằng bản ngã giống như một
công cụ, không phải Chân lý của chúng ta. Vượt qua sự Nhị nguyên và sự kìm kẹp của cái tôi, chúng
ta phát triển một tình yêu vô điều kiện và chấp nhận mọi thứ. Đây là trạng thái của hòa bình, tự do và
những gì người ta gọi là “giác ngộ”, nhưng những người từng trải nghiệm điều này biết rằng không
có bất cứ chiếc nhãn hay cấu trúc tinh thần này có thể gói gọn hay diễn tả được thứ trải nghiệm này.
Sự chết của Bản ngã là một trải nghiệm nghiêm túc, một sự thanh lọc, sâu sắc và gây choáng váng.
Nó quá sâu và vượt qua mọi thứ chúng ta từng trải nghiệm trong cuộc đời này, nó làm thay đổi nhận
thức của bạn về sự tồn tại chỉ trong một khoảnh khắc.
Tôi hy vọng những “giai đoạn” này có thể giúp bạn hiểu nó tốt hơn.
Cuối cùng, tôi muốn để lại cho câu nói rất đẹp đẽ nhằm suy ngẫm về bản chất của Cái chết:
Cái chết là một sự tước bỏ tất cả những gì không phải là bạn. Bí mật của cuộc sống là hãy chết trước
khi cái chết tìm đến bạn – và thấy rằng chẳng có cái chết nào cả – Eckhart Tolle (Sức mạnh của hiện
tại)
Hãy suy ngẫm về những điều này và chia sẻ với chúng tôi điều bạn nghĩ.
Aletheia Luna.
 Nếu thấy bài viết hữu ích bạn hãy cmt và lan tỏa bài viết cho mọi người.
 Cảm ơn sự chung tay đóng góp của bạn vào tài khoản Bình Trần để giúp nhóm phát triển và có
nhiều bài chất lượng hơn:   0721000535796 Tran Cong Binh Vietcombank CN Ky Dong 
 Nhóm 'Chữa lành để vào trái đất mới' chúc bạn nhận thật nhiều điều hữu ích và an lạc 

You might also like