You are on page 1of 5

MỞ BÀI BẰNG LÍ LUẬN VĂN HỌC HAY

1. Mối quan hệ giữa văn học và hiện thực cuộc sống


Mở bài 1 Có ai yêu một loài hoa không sắc không hương? Có ai quyến luyến
những vần thơ khô khan không cảm xúc? Văn chương phản ánh hiện thực nhưng nó
không phải là một tấm hình khô cứng và vô hồn, mà đó là tiếng lòng thổn thức từ
những câu chuyện của cuộc đời – câu chuyện được ngân vang trên ngọn đồi tuyết
phủ trắng trời, thấp thoáng những đóa sơn trà e ấp trong làn sương giăng mờ ảo.
Chính hiện thực cuộc sống luôn là cảm hứng cho sáng tác văn học, là cội nguồn gọi
thức con chữ, là cầu nối tâm hồn đồng điệu của người nghệ sĩ với độc giả. Chính vì
vậy, … đã khẳng định: …
Mở bài 2 “Anh đi qua trái đất để lại chừng thơ ấy Hãy thương anh! Anh nào có chi
nhiều Một chút nắng tàn, một dòng nước chảy Trái tim nghèo, nhưng cũng đã tin
yêu”. Nếu hội họa dùng đường nét và màu sắc để phác họa nên bức tranh cuộc
sống, âm nhạc dùng ca từ và giai điệu để tạo nên những tiếng ca thì văn học dùng
ngôn ngữ và hình ảnh để làm chất liệu cho sáng tác. Hiện thực đời sống luôn là
nguồn cảm hứng vô tận sáng tạo nên văn chương, người nghệ sĩ phải đứng vững
trên mảnh đất đời sống, lấy đó làm điểm tựa, điểm xuất phát thì mới mong tạo ra
được thứ gì đó để đời. Nói như …:
2. Chức năng giáo dục của văn học
Mở bài 1 Như bông cúc nhỏ sinh ra để luôn tự hát về vùng đất mênh mang nắng
gió; như ánh mặt trời sinh ra để thiêu đốt đi cái lạnh giá vĩnh cửu của mùa đông, văn
học sinh ra để làm công việc giống như kẻ nâng giấc cho những con người bị đẩy
vào cùng đường, bị cái ác hoặc số phận đen đủi dồn đến chân tường. Nói như …:
Mở bài 2 Sáng tác văn học được ví như công việc của một người chèo thuyền
trên sông. Nước chảy thuyền trôi … Con thuyền đi qua mọi bến bờ của thời gian,
không gian và ở một nơi xa nào đó trên bờ hoang vắng đầy cỏ dại, nó đã cập bến,
mang theo những khuôn hàng để trao tay đến độc giả những bài học, những cảm
xúc và suy nghĩ của nhà văn trong suốt chặng đường lênh đênh sóng nước. Một tác
phẩm chân chính phải có chức năng hàng đầu là giáo dục và hướng con người đến
những giá trị tốt đẹp của cuộc sống. Nói như …
3. Giá trị thẩm mĩ của văn học
Mở bài 1 Ta say đắm trước áng mây hồng của buổi sớm mai bình minh hay áng
mây buồn khi chiều tàn khuất lối? Ta rung động trước đóa hoa đẹp lung linh dưới
ánh mặt trời hay những cánh đồng đã úa tàn không còn sinh khí? Cuộc đời là hành
trình đi tìm cái đẹp và luôn vì cái đẹp mà tồn tại. Xuất phát từ đặc trưng của văn học,
đã là văn chương thì phải đẹp, đẹp là chức năng hàng đầu, cũng là đạo đức của văn
chương. Chính vì vậy, … đã khẳng định
Mở bài 2 Nếu phải chọn một loài hoa đẹp nhất, tôi sẽ chọn lấy một cành hồng
còn e ấp trong sương đêm. Nếu phải chọn một thanh âm cao nhất, tôi sẽ chọn lấy
tiếng hót thiết tha của loài chim họa mi. Nếu phải chọn một bản nhạc hay nhất, có lẽ
tôi sẽ chọn văn chương. Tiếng ca từ văn chương bao giờ cũng vui tươi và rạo rực,
giai điệu của văn chương bao giờ cũng đằm thắm và ngọt ngào. Khi những cung bậc
cảm xúc ấy được cất lên, chúng giống như một nốt nhạc du dương va chạm với tâm
hồn người đọc. Từ đó, văn chương sẽ giúp con người có những nhận thức mới mẻ và
cảm nhận sâu sắc hơn về cái đẹp của cuộc đời, cái đẹp trong từng trang thơ. Nói như

4. Tính sáng tạo của người nghệ sĩ
Mở bài 1 Ai đó đã nó rằng hoa hồng ở lại giữa đời nhờ hương thơm say đắm,
không nồng nàn như hoa cúc hay ngọt ngào như ngọc lan. Loài chim sơn ca ở lại
giữa đời bởi tiếng hót thiết tha vút lên giữa dàn đồng ca của núi rừng. Câu chuyện ấy
gợi nhắc chúng ta nỗi băn khoăn: Có phải điều còn lại với mỗi nhà văn chính là
giọng điệu riêng của mình?
Mở bài 2 Có ai đó đã từng ví, mỗi nhà văn như một loài hoa, một thứ chim
trong cánh rừng đại ngàn văn học. Mỗi loài hoa tỏa một hương thơm riêng cũng
như mỗi thứ chim cất lên một giọng hót riêng. Mỗi nhà văn sẽ chỉ sống được trong
lịch sử văn học, trong tâm hồn người đọc khi anh ta tạo ra một giọng hát, một
hương thơm của riêng mình. Nói như …:
Mở bài 3 Đã bao lần tôi băn khoăn tự hỏi: Điều gì khiến mỗi tác phẩm mang
hình hài một chiếc lá, thả mình theo dòng chảy miên viễn của thời gian? Một cốt
truyện li kì hấp dẫn? Một vần thơ sâu thẳm tự tâm hồn? Văn học bật ra từ những cơn
mê tỉnh của người nghệ sĩ, từ cõi lòng tinh tế đến nhạy cảm mong manh, để rồi nhìn
thấu nỗi đau thực tại, để rồi một đời trăn trở, một đời băn khoăn. Văn học vốn dĩ
nặng nợ thế gian, cũng như nỗi niềm muôn đời của người nghệ sĩ đối với văn
chương, để rồi từ đó anh cất lên những vấn thơ, những câu chữ say đắm lòng người.
Nói như…
Một số mở bài khác:
1.Giữa muôn vàn mảnh đất phồn hoa đô hội, ta chỉ chọn một nơi để trở về, để
nương náu và tìm chút hương bình yên cho tâm hồn mình, ấy là quê hương. Giữa
ngàn vạn đóa hoa rạng rỡ đua mình trong bình minh ban sớm, ta chỉ yêu một loài
hoa đẹp nhất mà thôi. Cuộc sống luôn buộc con người phải chọn đích đến cuối cùng
cũng như văn chương luôn cần chắt lọc để hướng tới cái đích duy nhất đó là hướng
con người đến cõi Thiện. Thấu hiểu điều đó.. đã từng cho rằng "..."
2. "Văn học đối với tôi là một hiện tượng đẹp đẽ nhất trên thế giới" (Pautopxky).
Kỳ diệu làm sao khi cảm xúc được ngân lên thành thơ, thành nhạc, khi tiếng lòng ta
được xuôi bóng trong những mảnh hồn thơ ca. Văn học sinh ra để cho đời thêm hoa
thơm trái ngọt, cho sự sống vút cao trên mỗi trang văn, trang thơ. Từ văn học dân
gian tới văn học viết, từ truyện ngắn tới thơ.. Tất cả đều đóng đinh vào thời gian một
giá trị vĩnh cửu: Hướng con tới cõi Thiện..
3. Văn học nghệ thuật là chất nhụy của cuộc sống. Bước vào thế giới của văn
chương mỗi người luôn tìm thấy ở đó những chân lý, quy luật của cuộc đời. Nếu thơ
ca giao tiếp với người đọc bằng nhạc điệu, hình ảnh, cảm hứng thì truyện ngắn lại
dẫn người đọc vào thế giới riêng của nó bằng hình tượng, chi tiết, tình huống và nội
tâm nhân vật. Bằng đặc trưng nghệ thuật thể hiện, truyện ngắn đã khám phá được
những gì sâu sắc nhất, bản chất nhất của cuộc sống. Vậy nên khi bàn về truyện ngắn
có ai đó đã từng nói "một tác phẩm để lại ấn tượng sâu đậm trong lòng người đọc
chính là xây dựng thành công tình huống truyện và miêu tả nội tâm nhân vật".
Truyện ngắn.. của.. chính là một tác phẩm như vậy.
4. "Văn học là nhân học" câu nói ấy của Gorki qua thời gian dường như đã trở
thành lời định nghĩa chân chính của văn chương nghệ thuật. Văn chương hướng về
những điều tốt đẹp, trong sáng, hướng về những cái cao cả để làm ngời rạng cuộc
sống và con người quanh ta. Từ những câu thơ ngọt ngào, êm đềm thoảng nhẹ như
hương hoa của đồng nội, như làn gió mùa thu, những thiên tiểu thuyết bộn bề hiện
thực cuộc sống phức tạp nhiều mối lo âu.. đến những trang truyện ngắn súc tích và
lắng sâu.. mỗi nhà thơ nhà văn đều muốn gửi lại trong mỗi chúng ta dư vị đằm sâu,
mặn mà, âm vang từ cuộc sống này..
5. Còn gì đẹp hơn khi nhà văn viết về cuộc sống để ca ngợi con người? Văn
chương thật lớn lao và đầy ý nghĩa khi đi sâu và khám phá từng cảm giác, suy nghĩ,
chiều sâu nội tâm để từ đó ta yêu quý, trân trọng những con người bình dị nhất, để
ta phải giật mình, sửng sốt khi nhận ra vẻ đẹp lấp lánh ẩn chứa bên trong những
hình hài tưởng như gàn dở xấu xa. Đó là lúc nhà văn lý giải cuộc sống theo cách của
riêng mình. Vậy nên, trong sáng tác văn chương "nhà văn có thể viết về bóng tối
nhưng từ bóng tối phải hướng đến ánh sáng". Phải chăng, cũng vì lẽ đó mà.. đã viết
lên.. để gửi gắm vào cuộc sống những giá trị nhân văn cao cả.
6. Thế giới thiên nhiên đẹp và quyến rũ lòng người bởi những thung lũng đầy
ánh sáng và cây cỏ, bởi những làn sóng biển rì rầm suốt ngày đêm, những dãy núi
cao hùng vĩ cũng giống như điểm nhấn của tạo hóa giữa thiên nhiên tươi đẹp. Nó
thử thách ý chí, nghị lực của người muốn chinh phục. Văn học cũng vậy, nó đi vào
thượng tầng kiến trúc của cuộc đời như một xương sống vô cùng quan trọng. Bởi
"văn học chẳng những giúp ta nhận ra cái thiện cái ác cái đúng và cái sai ở đời mà
còn khơi dậy ở ta những tình cảm thẩm mỹ phong phú và đa dạng"..
7.Giáo sư Nguyễn Đăng mạnh đã từng nhận xét: "Ở truyện ngắn mỗi chi tiết
đều có vị trí quan trọng như mỗi chữ trong bài thơ tứ tuyệt. Trong đó có những chi
tiết đóng vai trò đặc biệt như những nhãn tự trong thơ vậy. Đúng thế, văn chương là
một loại hình nghệ thuật buộc người nghệ sĩ phải sàng lọc chắt chiu từng hạt bụi
quý giữa cuộc sống bộn bề ngoài kia để lúc lên những bông hồng vàng văn chương
đưa vào trang viết. Những chi tiết ấy phải thật cô đọng, dồn nén và có sức khái quát
cao. Như ai đó đã từng quan niệm..
8." Không có câu chuyện cổ tích nào đẹp bằng câu chuyện cổ tích do chính
cuộc sống viết ra ". (Andecxen). Vậy là thế giới huyền diệu lung linh của cổ tích mà
bao lần tuổi thơ đã hằng mơ ước được tìm đến lại chính là cuộc sống gần gũi quanh
đây. Cuộc sống với những âm thanh muôn sắc, với những hình ảnh muôn màu lại
chính là chiếc nôi nâng giấc cho những trang truyện, trang thơ. Văn học bắt nguồn
từ cuộc đời giống như những hạt nảy mầm trên đất mẹ rồi tỏa hương tô sắc cho
cuộc sống thêm xinh tươi. Đó dường như đã trở thành quy luật bất diệt của văn
chương, nghệ thuật..
9. Những vần thơ của anđecxen, những vần thơ ngân vang từ thung lũng
odenzo- nơi có những hẻm núi sương giăng mờ ảo và những vòm hoa thạch thảo
tim tím nên thơ đã từng gieo đậu vào tâm hồn nhà văn Pautopxky niềm cảm xúc
mãnh liệt. Thơ ca -hai chữ diệu kỳ mà muôn đời vẫn chưa tìm ra một định nghĩa vẹn
tròn, hoàn chỉnh. Thơ là gì? Thơ bắt nguồn từ đâu? Thơ có mãnh lực gì khiến cung
đàn của triệu triệu con người trên trái đất này không ngừng lay động xuyến xao. Phải
chăng, thơ là"... "
10. Thơ ca khơi dậy trong lòng tay lớp lớp những đợt sóng cuốn trào của muôn
vàn cung bậc tình cảm: Yêu đương, căm giận, xót xa, nghẹn ngào, xao xuyến, bâng
khuâng. Thơ không phải là một thứ tôn giáo cao siêu, huyền bí cũng không phải là
những ghi chép tủn mủn, vặt vãnh vô giá trị về cuộc đời, về con người quanh ta. Thi
sĩ không thể làm nên thơ nếu cửa lòng thép kín, nếu không mở hồn ra đón lấy tất cả
những vang động của đời. Bởi" nghệ thuật chỉ làm nên câu thơ, trái tim mới làm nên
thi sĩ "..
11. Văn học phải chăng cũng tựa bản nhạc mà nhạc sĩ Edua Grio viết tặng nàng
Panhi-điệu nhạc du dương, rạo rực, phập phồng hơi thở của thời đại, neo đậu mãi
nơi bến tâm hồn người đọc. Để làm được điều ấy, để vượt qua sự băng hoại của thời
gian, văn học nhất thiết phải được hun đúc nên từ chính nguồn cảm xúc dạt dào của
người nghệ sĩ..
12. Nhà thơ puskin từng viết" Linh hồn là ấn tượng của một tác phẩm ". Cây cỏ
sống được là nhờ ánh sáng, chim muông sống được là nhờ tiếng ca. Một tác phẩm
sống được là nhờ tiếng lòng của người cầm bút. Và nhà văn.. đã để tiếng lòng mình
cất lên, để linh hồn tác phẩm.. bay lên qua hình tượng nhân vật..
13. Này là gió thổi khúc tình ca khẽ lay động những bông cúc dại đang nằm ủ
rũ bên vệ đường vươn mình đón cái vuốt ve ngọt ngào của gió. Này là bầu trời nhẹ
nhàng lững lờ để lộ những đám mây ánh hồng trong ánh nắng hoàng hôn. Này là
những giọt nước mắt thoát ra từ trong sách vào cuộc đời để gột rửa bao cằn cỗi sỏi
đá để làm mát lòng nhân thế, để những điều hồn khẽ trở mình như những bong
bóng mưa len lỏi trên khắp lôsi về. Có phải vậy không mà hàng ngàn năm nay văn
chương cuộn mình trong cái dòng máu nóng hổi của tình yêu, tình người nồng
thắm. Bao quan niệm độc đáo về văn chương nghệ thuật được đưa ra. Từ biêlinxki
đến Sêchxpia, Victo Huygo.. và giờ đây.. đã góp thêm một tiếng nói để hình thành
những mảnh ghép độc đáo về nghệ thuật.
14. Nhà thơ như chàng Samet đi nhặt những hạt bụi quý trong cuộc đời mênh
mông vô tận để làm nên những bông hồng vàng giá trị Bông Hồng vàng đem lại
niềm vui, cái đẹp cho tâm hồn người đọc thơ. Cái đẹp trong văn học là" cái đẹp ở
chỗ không ai ngờ tới, cái đẹp kín đáo và che lấp của sự vật "(Thạch Lam). Từ chính
hiện thực cuộc sống, nó phải đi qua một tâm hồn và trí tuệ, người làm thơ để cho
người đọc một bài học" thông nhìn và thưởng thức". Và, khi đọc những vần thơ của..
ta cảm thấy cuộc sống tràn đầy trong trái tim mình.
15. Ta say đắm trước áng mây hồng của sớm mai bình minh hơn ráng mây
buồn khi chiều tàn khuất lối. Ta rung động trước đóa hoa đẹp lung linh dưới ánh mặt
trời hơn những cánh hồng đã úa tàn không còn sinh khí. Cuộc đời con người là hành
trình đi tìm cái đẹp và luôn vì cái đẹp mà tồn tại. Văn chương cũng không ngoại lệ.
Bởi thế mà khi bàn về văn chương.. cho rằng..

You might also like