Professional Documents
Culture Documents
Tìm Hiểu 13 Phương Gia Giảm
Tìm Hiểu 13 Phương Gia Giảm
Trong bài viết trên CTQ số 31 (tr.19), tôi có ghi nhận rằng mình rất tâm
đắc với phần Thập tam phương gia giảm (TTPGG), đánh giá đây một tuyển
tập phương thang không tiền khoáng hậu trong Đông y cổ kim, bởi tính chất
cực kỳ tinh giản trong việc dùng 13 phương thang với phép gia giảm linh hoạt
có thể đối trị hầu hết các loại tạp bệnh nội thương ngoại cảm thường gặp của
dân ta.
Trong lúc cao đàm khoát luận, tôi đã hạ bút viết tiếp một câu: “Hẹn có
dịp sẽ đi sâu phân tích tìm hiểu tác phẩm này”. Đến khi báo in ra, đọc lại mới
giật mình thấy mình hớ hênh liều lĩnh quá. Thú thật, vì câu đó mà nửa năm
nay tôi luôn cảm thấy ray rứt không yên. Không viết thì lỗi hẹn với bạn đọc,
mà viết ra thì với một chút sở đắc ít ỏi của mình chẳng thể gọi là đi sâu phân
tích tìm hiểu tác phẩm được.
Thôi thì, theo lời các cụ ngày xưa “biết đủ là đủ, đợi đủ đến bao giờ cho
đủ”, đành cố gắng biết đến đâu nói đến đó, còn những chỗ thiếu sót và không
hiểu xin nhờ quý bạn đọc cao minh chỉ chính thêm cho.
Điều đầu tiên chúng ta có thể khẳng định TTPGG là một tác phẩm y học
rất độc đáo. Tính độc đáo trước hết thể hiện ở hình thức. Toàn văn tác phẩm là
một bản thơ Nôm lục bát dài 1190 câu. (Xin mở ngoặc nói thêm ở bản in
Hồng Nghĩa Giác Tư Y Thư của Nxb Yhọc, Hà Nội, 1978 đã bỏ sót một câu
lục thứ 745, không rõ do lỗi nhà in hay lỗi phiên âm, biên tập, vì chúng tôi chỉ
có duy nhất bản sách này có in toàn văn tác phẩm, nên chưa tìm đâu bổ sung
cho đủ, mong quý bạn đọc nào có bản văn khác có câu đó, xin chia xẻ cho
chúng tôi cùng biết với).
Ngoài phần mở đầu (42 câu) và kết luận (30 câu), còn lại 1112 câu tập
trung giới thiệu 13 phương thuốc với toàn bộ nội dung chủ trị, thành phần, liều
lượng, bào chế và đặc biệt trình bày rất kỹ lưỡng cách gia giảm linh hoạt tuỳ
theo triệu chứng bệnh lý. Bài viết này không đi vào chi tiết, xin chỉ lướt qua
trong một cái nhìn bao quát và dừng lại ở một vài điểm nhấn quan trọng theo
nhãn quan tác giả.
Dưới đây là chú thích thành phần của 13 phương thuốc của chúng tôi,
cũng viết theo thể văn vần giúp dễ nhớ:
(1)Bất hoán…chính Bình vị phương
Gia thêm Bán hạ, Hoắc hương mà thành.
(2)Nhị trần táo thấp hoá đàm
Phục linh, Bán hạ, Trần (bì), Cam (thảo) hợp cùng.
(3)Sâm tô (Cát) Căn, (Kiết) Cánh, Tiền hồ,
Mộc hương, Chỉ xác thêm vô Nhị trần.
(4)(13) Tứ vật: Địa, Thược, Quy, Khung;
Sâm, Linh, Truật, Thảo tương phùng Tứ quân.
(5)Ngũ linh Trư - Xích lưỡng Linh,
Bạch truật, Trạch tả lại trình Quế tâm.
(6)Huyền vũ lợi thấp ôn dương
Tam Bạch (B.Truật, B.Linh, B.Thược), Phụ tử, Can khương phối cùng.
(7)Hương tô Hương phụ, Tử tô,
Trần bì, Cam thảo gia vô ít Gừng.
(8)Tiểu sài… hoà giải chủ phương
Sài, Cầm, Sâm, Hạ, Táo, Khương, Thảo hoà.
(Sài hồ, Hoàng cầm, Nhân sâm, Bán hạ, Đại táo, Cam thảo)
(9)Bình vị ôn thấp vận tỳ
Thương truật, Hậu phác, Trần bì, (Cam)Thảo chung.
(10)Thập thần Xích thược, Xuyên khung,
Ma (hoàng), Thăng(ma), (Cát) Căn, (Bạch) Chỉ hợp cùng Hương tô.
(11)Ô dược thuận khí Ma (hoàng), (Xuyên)Khung,
(Chỉ)Xác, (Cương)Tàm, (Kiết)Cánh, (Bạch)Chỉ, Can khương,
(Cam)Thảo, Trần (bì).
(12)Ngũ tích = Bình vị + Nhị trần +
Khung, Quy, Thược, K.Cánh, Chỉ (Bạch chỉ, Chỉ xác), Càn(khương),
Quế(chi) , Ma(hoàng).
Cần lưu ý bài Ngũ tích tán theo sách TTPGG có thêm 2 vị Nhân sâm và
Bạch truật, đây là điều khác biệt so với các sách phương thang cổ điển khác
mà chúng tôi đã tham khảo viết thành câu ca trên. Thú thật chúng tôi chưa lý
giải được điều khác biệt này, mong được lắng nghe ý kiến của quý bạn đọc
khác.
Cũng xin nói thêm trong 13 phương thuốc chính trên đây, chúng tôi thống
kê thành phần chỉ gồm 35 vị thuốc. Một con số hết sức khiêm tốn!
Đó là: Thương truật, Hậu phác, Trần bì, Cam thảo, Bán hạ, Hoắc hương,
Bạch linh, Nhân sâm, Cát căn, Kiết cánh, Tiền hồ, Mộc hương, Chỉ xác, Thục
địa, Đương quy, Xuyên khung, Bạch thược, Bạch truật, Trư linh, Xích linh,
Trạch tả, Quế, Phụ tử, Can khương, Hương phụ, Tử tô, sàI hồ, Hoàng cầm,
ĐạI táo, Sinh khương, Xích thược, Ma hoàng, Thăng ma, Bạch chỉ và Cương
tàm.
Trừ một vài vị như Nhân sâm, Thục địa, còn đa số đều là thuốc nam
thuốc bắc rẻ tiền và thông dụng. Phải chăng đây là một chủ trương của trường
phái Tuệ Tĩnh trong việc tinh tuyển các phương thang kinh điển vẫn ưu tiên
trọng dụng các nguồn thuốc thông dụng rẻ tiền để ứng cứu mọi lúc mọi nơi,
ngay người nghèo vẫn có khả năng sử dụng?
Dưới đây là bài ca toát yếu về cách phân loại của chúng tôi (Phương
loại):
Cần lưu ý sự phân loại trên đây có tính tương đối theo chủ quan của
chúng tôi. Một phương thuốc cũng như một vị thuốc thường có nhiều công
năng tác dụng, nếu căn cứ từng công năng khác nhau thì có thể xếp vào các
nhóm bài thuốc khác.
Bước đầu tìm hiểu TTPGG, chúng tôi thấy số lượng bài thuốc, vị thuốc,
cũng như cách phân nhóm bệnh, nhóm bài thuốc mà trường phái Tuệ Tĩnh sử
dụng có thể nói là cực kỳ tinh giản. Tất nhiên, để đối phó với hàng trăm bệnh
chứng khác nhau, người thầy thuốc cần nắm vững phép gia giảm thêm bớt số
vị thuốc, liều lượng thuốc một cách linh hoạt khi sử dụng 13 phương này. Đó
cũng là một nội dung độc đáo mà loạt bài tìm hiểu TTPGG đầu tiên này đành
gác lại, hẹn sẽ bàn tiếp trong một dịp khác. Để kết thúc loạt bài này, xin cống
hiến quý bạn đọc một bản sơ đồ có thể giúp nắm được toát yếu của 13 phương
trong lòng bàn tay như sau: (xem file 13PHUONG_LUOCDO.DOC)
(CTQ số 46-47-48)
Hồng Nghĩa Giác Tư Y Thư là một bộ sách y học cổ truyền của Việt
Nam, hiện còn lưu giữ được các bản khắc in vào các năm 1717, 1723. Năm
1978, Nhà xuất bản Y học, Hà Nội đã xuất bản lần đầu bộ sách này theo bản
dịch của Phòng Tu thư Huấn luyện Viện Đông y. TTPGG là một phần của bộ
sách vốn viết bằng thơ Nôm lục bát, đã được phiên âm sang chữ quốc ngữ.
Như lời nhà xuất bản đã viết: “Văn từ sách này là loại văn từ cổ. Văn
thường dùng chữ Hán như ôn ôn nhi phục (đợi nước thuốc âm ấm mà uống);
tịnh khử bất nghi (đều bỏ đi không nên dùng); mạt, cai (gốc, ngọn); giai tô
(đều tỉnh, đều khỏi). Từ thì cũng nhiều từ cổ như mựa (chớ), xưng (khỏi), miễn
(với, và), úi (sốt rét cơn)”.
Vì vậy ngoài phần phiên dịch nguyên văn, nhà xuất bản và các dịch giả
đã phải đưa vào rất nhiều chú thích. Như phần TTPGG có 1190 câu thơ mà có
đến 321 chú thích. Phải nói rằng đây là một việc làm thận trọng, tỉ mỉ, công
kỹ, khoa học và đầy tinh thần trách nhiệm của ban biên dịch, hiệu đính và nhà
xuất bản, giúp người đọc ngày nay tiếp cận với nguyên bản nội dung sách cổ .
Tuy nhiên do văn từ cổ rườm rà khó đọc, lại phải xem quá nhiều chú
thích mới hiểu được, nên có nơi in lại sách thuốc TTPGG của Tuệ Tĩnh đã chủ
trương gạt bỏ nguyên phần văn vần cũ kỹ, thay vào đó là những tóm lược
ngắn gọn bằng văn xuôi hiện đại. Chủ trương này thoạt nhìn có vẻ thực dụng,
nhưng thật ra có nhiều bất tiện. Truyền thống đông y thường bắt buộc người
học phải thuộc lòng các kiến thức y học, nên cần giữ lại hình thức văn thể lục
bát.
Vì vậy chúng tôi đề xuất nên biên soạn THẬP TAM PHƯƠNG GIA
GIẢM LƯỢC BIÊN trên mấy nguyên tắc căn bản là cố gắng giữ lại
những câu văn trong sáng của nguyên bản, tóm lược những đoạn rườm rà
nhưng vẫn trung thành với nội dung chính xác (nhất là phần gia giảm theo
chứng bệnh) và hình thức thể văn lục bát uyển chuyển, khiến người đọc
ngày nay dễ hiểu, dễ nhớ, dễ thuộc. Bài thuốc đầu tiên (BẤT HOÁN KIM
CHÍNH KHÍ TÁN) nguyên văn 98 câu, được biên soạn rút gọn lại còn 42 câu
ở dưới đây là một ví dụ.
L.Y PHAN CÔNG TUẤN