You are on page 1of 20

BÀI TẬP CHUẨN ĐỘ

Bài 1. Hoà tan hết 0,6600 gam một đơn axit hữu cơ (viết tắt là HA) vào nước đến mức 50,00 mL,
được dung dịch A. Tiến hành chuẩn độ dung dịch A bằng dung dịch chuẩn NaOH 0,1250 M. Biết
rằng: khi thêm 25,00 mL dung dịch NaOH vào dung dịch A thì pH của dung dịch thu được bằng
4,68; khi thêm 60,00 mL dung dịch NaOH vào dung dịch A thì đạt tới điểm tương đương.
a. Tính khối lượng mol của axit HA.
b. Tính hằng số axit Ka của HA.
c. Tính pH của dung dịch tại điểm tương đương trong phép chuẩn độ trên

………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………

………………………………………………………………………………………………………
Bài 2. Amoni sunfua ((NH4)2S) là một chất được sử dụng rất rộng rãi trong phân tích định lượng.
Để điều chế tác nhân này thì người ta sục khí hydro sunfua qua dung dịch amoniac 4-5 mol/dm3,
rồi sau đó thêm vào một ít nước. Dung dịch được chuẩn bị từ phương pháp này hầu như không
tinh khiết.. Nó có thể chứa amoniac hay lượng dư amoni hydro sunfua khi thể tích khí hấp thụ cao
hơn hay thấp hơn so với hệ số tỉ lượng khí bị hấp thụ.
• 10.00 cm3 amoni sunfua được pha loãng đến 1.000 dm3. Lấy 10.00 cm3 dung dịch thu được
này chuyển vào bình cất rồi thêm vào đó ~40 cm3 nước. Sau đó lấy 25.00 cm3 dung dịch
cadimi nitrat 0.1 mol/dm3 được thêm vào bình hứng (nơi mà các phần cất ra được ngưng tụ
lại). Thêm vào đó người ta cho 20.00 cm3 dung dịch axit sunfuric 0.02498 mol/dm3 vào bình
cất.
• Gần một nửa dung dịch trong bình cất được ngưng tụ lại ở bình hứng (Trong bình hứng thì
ta có thể dễ dàng nhận thấy sự tạo thành kết tủa vàng)
• Phần còn lại trong bình cất được chuyển hoàn toàn vào bình nón để chuẩn độ. Sau khi thêm
vào đó vài giọt metyl đỏ thì tiến hành chuẩn độ nó bằng dung dịch NaOH 0.05002 mol/dm3
NaOH. Thể tích chất chuẩn cần để đạt đến điểm tương đương là 10.97 cm3.
• Dung dịch nước brom được thêm vào bình hứng (kết tủa tan ra) và lượng dư brom bị loại đi
bằng cách đun sôi dung dịch trong vòng 15 phút. Brom có khả năng oxy hóa các hợp chất
chứa anion sunfua thành sunfat. Trung hòa hết lượng ion hydro sinh ra từ phản ứng xảy ra
trong bình hứng thấy tốn hết 14.01 cm3 dung dịch NaOH 0.1012 mol/dm3.
Tính thành phần chínhh xác của dung dịch amoni sunfua đã điều chế được
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………

………………………………………………………………………………………………………
Bài 3. Khảo sát pH trong tiến trình chuẩn độ 50 mL dung dịch axit benzoic 0.1 M bằng dung dịch
NaOH 0.1M ở 25°C. Đường cong chuẩn độ được cho dưới đây, trên đó đánh dấu các điểm
A, B, C…… F .

14.0
Chuẩn độ axit benzoic bằng NaOH

12.0

E F
10.0

• •
8.0
pH
•D
6.0

B C
4.0 •
A • •
2.0

0.0
0.0 10.0 20.0 30.0 40.0 50.0 60.0

Thể tích NaOH (mL)


1. a) Điểm nào thể hiện nồng độ dung dịch axit benzoic xấp xỉ 0.07 M
b) Ở điểm nào pH dung dịch thay đổi lớn?
c) Điểm nào chỉ ra nồng độ [H+] bé nhất?
2. pH ở điểm mà lúc đó lượng axit đã mất đi một nửa có thể được xác định để khảo sát
trị pKa của một axit yếu. Từ đồ thị trên hãy ước lượng pKa của axit này.
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………

3. Để chuẩn độ chính xác axit benzoic bằng NaOH thì cần phải có một chỉ thị thích hợp.
Từ kết quả của câu 2 hãy chọn một chỉ thị phù hợp từ bảng danh sách các chất chỉ thị
cho ở dưới đây.

Chỉ thị Vùng pH Sự đổi màu


Metyl vàng 2.9 - 4.0 Đỏ-Vàng
Metyl da cam 3.1 – 4.4 Đỏ-Cam
Phenolphthalein 8.0 - 9.8 Không màu-Đỏ
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………

………………………………………………………………………………………………………
Phần B
Phần trăm của NaHCO3 và Na2CO3 trong một mẫu có thể được xác định dựa vào sự thay
đổi pH khi tiến hành chuẩn độ mẫu bằng HCl. Trong một thí nghiệm điển hình,0.500 g
mẫu được hòa tan trong nước cất để tạo thành 50.0 mL dung dịch. Dung dịch này được
chuẩn bằng HCl 0.115 M. Đường cong chuẩn độ cho thấy có hai bước nhảy ở pH = 9.0 and
pH = 5.0.
4. Viết và cân bằng các phản ứng xảy ra ứng với các bước nhảy này.
5. Tính tổng số mol axit đã dùng khi
a) đạt đến điểm tương đương ở pH = 9.0 thì cần 9.6 mL axit.
b) đạt đến điểm tương đương ở pH = 5.0 thì cần 34.3 mL.
6. Xác định khối lượng của Na2CO3 vàNaHCO3 trong mẫu và phần trăm khối lượng của
chúng trong hỗn hợp.
7. 30 mL dung dịch Na2CO3 0.1 M được chuẩn độ bằng dung dịch HCl 0.1 M HCl. (pH
đầu của dung dịch Na2CO3 được xác định là 11.8). Hãy vẽ đường cong chuẩn độ thể
hiện sự phụ thuộc pH với VHCl cho quá trình này.
14.0

12.0

10.0

8.0
pH
6.0

4.0

2.0

0.0
0.0 10.0 20.0 30.0 40.0 50.0 60.0

Thể tích HCl (mL)


8. Chọn ý đúng khi nói về đường cong chuẩn độ thể hiện sự phụ thuộc giữa pH và VHCl
đối với việc chuẩn độ Na2CO3 đã được các em vẽ ở câu 7.7

i) Tổng thể tích dung dịch HCl cần để đạt đến điểm tương đương thứ hai
gấp đôi so với điểm tương đương thứ nhất
ii) Số mol CO32− bằng số mol của HCO3 – ở một số điểm trên đường cong chuẩn độ

iii) Số mol HCO3− gấp đôi số mol CO32- ở một số điểm trên
đường cong chuẩn độ
iv) Tổng thể tích dung dịch HCl cần để đạt đến điểm cuối của bước nhảy thứ hai
chỉ bằng một nửa so với bước nhảy thứ nhất
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………

………………………………………………………………………………………………………
Bài 4. Dung dịch A gồm FeSO4 0,020 M; Fe2(SO4)3 và H2SO4.
Lấy chính xác 25,00 ml dung dịch A, khử Fe3+ thành Fe2+; chuẩn độ Fe2+ trong hỗn hợp (ở điều
kiện thích hợp) hết 11,78 ml K2Cr2O7 0,0180 M. Hãy viết phương trình ion của phản ứng chuẩn
độ. Tính nồng độ M của Fe2(SO4)3 trong dung dịch A

………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………

………………………………………………………………………………………………………

Bài 5. Định lượng nước bằng phương pháp Fischer cổ điển bao gồm việc chuẩn độ một mẫu (hay
huyền phù) trong metanol bằng dung dịch iot trong metanol có chứa một lượng dư SO2 và pyridin
(C5H5N, Py) – còn gọi là tác nhân Fischer. Trong quá trình chuẩn xảy ra các phản ứng:
SO2 + CH3OH + H2O + I2 = 2HI + CH3OSO3H
Py + HI = PyH+I-
Py + CH3OSO3H = PyH+CH3OSO3-
Lượng iot thường được biểu thị bằng số mg nước phản ứng với 1 mL dung dịch chuẩn (ký hiệu T,
mg/mL), nó tương đương với khối lượng nước (mg) phản ứng với 1.00 mL dung dịch iot. T được
xác đinh từ thực nghiệm bằng cách chuẩn độ mẫu với một lượng nước đã biết. Mẫu được sử dụng
có thể là hydrat của một chất nào đó hay là dung dịch chuẩn của nước trong metanol. Ở trường
hợp sau hãy lưu ý rằng ngay bản thân metanol đã chứa một lượng nước nhất định.
Trong tất cả các tính toán yêu cầu dùng khối lượng nguyên tử chính xác đến 2 chữ số thập phân.
a. Đôi khi việc chuẩn độ nước được tiến hành trong môi trường pyridin không có metanol. Phản
ứng giữa I2 với SO2 và H2O có thể xảy ra như thế nào trong trường hợp này? Viết và cân bằng
phản ứng xảy ra.
Tính giá trị T của dung dịch iot trong các trường hợp sau:
b. 12.20 mL dung dịch chứa tác nhân Fischer được sử dụng để chuẩn độ 1.352 g natri tartrate
dihydrat Na2C4H4O6.2H2O.
c. Một lượng nước xác định (21.537 g) được đưa vào bình định mức 1.000 L và sau đó metanol
được thêm vào đến vạch mức. Để chuẩn 10.00 mL dung dịch này thì tốn hết 22.70 mL dung
dịch chứa tác nhân Fischer, trong khi đó cần dùng hết 2.20 mL iot để chuẩn độ 25.00 mL
metanol.

d. 5.624 g nước được pha loãng bằng metanol đến thể tích 1.000 L (dung dịch A); 22.45 mL
dung dịch này được sử dụng để chuẩn độ 15.00 mL dung dịch tác nhân Fischer (dung dịch B).
Sau đó lấy 25.00 mL metanol (cùng loại với metanol được dùng để chuẩn bị dung dịch A) trộn với
10.00 mL dung dịch B, và để chuẩn độ hỗn hợp này thì tốn hết 10.79 mL dung dịch A.
e. Một nhà hóa phân tích non kinh nghiệm cố gắng xác định hàm lượng nước có trong CaO dựa
vào phương pháp Fischer. Viết và cân bằng các phản ứng là nguyên nhân dẫn đến sai số.
Để chuẩn độ 0.6387 g một hydrat có công thức Fe2(SO4)3·xH2O thì cần hết 10.59 mL dung dịch
iot (T = 15.46 mg/mL).
f. Ngoài những phản ứng đã đề cập trong bài thì còn có phản ứng nào khã xảy ra trong quá trình
chuẩn độ? Viết và cân bằng hai phản ứng như thế..
g. Viết phản ứng chung giữa muối Fe2(SO4)3·xH2O với tác nhân Fischer.
h. Xác định công thức của hydrat Fe2(SO4)3·xH2O (x = số nguyên).
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………

………………………………………………………………………………………………………
Bài 6. Sắt là một nguyên tố rất cần thiết cho cơ thể. Việc thiếu sắt dễ gây nên bệnh thiếu máu,
bệnh này có thể chữa lành bằng cách bổ sung thêm Fe(II). Hiệu quả chữa bệnh của Fe(III) thì ít
được đề cập hơn.
Fe(II) là một tác nhân khử mạnh, bản thân nó có thể bị oxy hóa lên Fe(III). Do đó rất cần những
phương pháp xác định riêng rẽ cả Fe(II) và Fe(III) cũng như tổng lượng sắt để kiểm tra chất lượng
thuốc. Trong bài này chúng ta sẽ khảo sát điều đó.
1. Trước khi xác định tổng hàm lượng sắt thì thường sắt được chuyển hoàn toàn về một trong hai
dạng Fe(II) hoặc Fe(III). Sử dụng các thế chuẩn cho dưới đây hãy xác định xem chất oxy hóa nào
có thể oxy hóa được Fe(II) về Fe(III) ở điều kiện chuẩn. Viết phản ứng ion xảy ra.
Dạng oxy hóa Dạng khử E, V
Fe3+ Fe2+ +0.77
HNO3 NO (+H2O) +0.96
H2O2 (+H+) H2O +1.77
I2 I– +0.54
Br2 Br– +1.09
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
2. Sau khi toàn bộ lượng sắt bị oxy hóa hoàn toàn về Fe(III) thì tổng hàm lượng sắt có thể được
xác định bằng cách chuyển về kết tủa Fe(OH)3 rồi nung kết tủa để chuyển thành Fe2O3 rồi đem
cân.
a) Xác định pH của dung dịch nước FeCl3 0,010M. Cho rằng cation Fe(OH2)63+ là axit một
nấc với hằng số phân ly Ka = 6.3.10–3.
b) Tính giá trị pH mà ở đó Fe(OH)3 bắt đầu kết tủa từ dung dịch trên. Biết tích số tan của
Fe(OH)3 là Ksp = 6.3.10–38.
c) Ở giá trị pH nào thì sự kết tủa Fe(OH)3 từ 100.0 mL dung dịch 0.010 M FeCl3 0,010M xảy
ra hoàn toàn? Cho rằng sự kết tủa là hoàn toàn khi hàm lượng Fe còn lại trong dung dịch
không quá 0,2 mg.
Chú ý. Tất cả các giá trị pH đều phải lấy chính xác đến 0.1 đơn vị. Bỏ qua ảnh hưởng lực ion.
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………

………………………………………………………………………………………………………
3. Fe(II) có thể được xác định ngay cả khi có sự hiện của Fe(III) bằng cách chuẩn độ với KMnO4
trong môi trường axit. Do dung dịch nước của KMnO4 phân hủy theo thời gian nên nồng độ chính
xác của KMnO4 cần được xác định lại trước khi định phân Fe(II). Việc này có thể thực hiện được
nếu như chuẩn hóa KMnO4 bằng dung dịch chất chuẩn gốc là một chất tinh khiết đã biết trước
thành phần. Dung dịch chất chuẩn gốc có thể được chuẩn bị bằng cách hòa tan chính xác một
lượng chất chuẩn gốc vào nước rồi định mức đến thể tích xác định.
Để chuản độ 10.00 mL dung dịch chất chuẩn gốc thu được khi hòa tan 0.2483 g As2O3 trong 100.0
mL nước thì tốn hết 12.79 mL KMnO4. Lấy dung dịch KMnO4 này chuẩn độ 15.00 mL dung dịch
muối sắt có hàm lượng sắt là 2.505 g/L thấy tốn hết 11.80 mL. Xác định phần sắt trong dung dịch
hiện diện ở dạng Fe(II)?
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………

………………………………………………………………………………………………………

Bài 7. Các hợp chất của lưu huỳnh với số oxy hóa thấp thường có mặt rất nhiều trong nước thải
(ngành luyện kim, sản xuất giấy và hóa chất) đều rất độc với môi trường sống. Các dạng oxy hóa
thấp thường gặp của lưu huỳnh trong dung dịch là các ion S2–, SO32– và S2O32–. Hàm lượng của nó
có thể được xác định bằng phép chuẩn độ oxy hóa – khử trong những điều kiện khác nhau.
1. Thêm vào 20.00 mL dung dịch mẫu chứa S2–, SO32– và S2O32– một lượng dư huyền phù ZnCO3
trong nước. Sau khi phản ứng hoàn toàn thì dung dịch qua lọc được đưa vào bình định mức 50.00
mL rồi định mức đến vạch. Thêm lượng dư dung dịch fomandehit vào 20.00 mL dịch lọc này rồi
axit hóa dịch lọc bằng axit axetic. Chuẩn độ hỗn hợp này tốn hết 5.20 mL dung dịch chuẩn iot
0.01000 M.
a) Viết các phản ứng xảy ra trong quá trình phân tích dưới dạng ion.
b) Phương pháp này giúp xác định được ion nào: S2–, SO32– or S2O32–?
c) Tính nồng độ của ion này trong dung dịch đầu (ppm).
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………

………………………………………………………………………………………………………
2. Axit hóa 20.00 mL dung dịch iot 0.01000 M bằng axit axetic rồi thêm vào dung dịch này 15.00
mL dịch lọc ở câu trên. Chuẩn độ hỗn hợp này bằng dung dịch chuấn natri thiosunfat 0,0100M
thấy tốn hết 6.43 mL.
a) Viết các phản ứng xảy ra trong quá trình phân tích dưới dạng ion.
b) Phương pháp này giúp xác định được ion nào: S2–, SO32– or S2O32–? Lưu ý đến kết quả thí
nghiệm trước
c) Tính nồng độ của ion này trong dung dịch đầu (ppm).
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………

………………………………………………………………………………………………………
3. Axit hóa 10.00 mL dung dịch iot 0.05000 M bằng axit axetic rồi thêm vào đó 10.00 mL dung
dịch đầu có chứa S2–, SO32– và S2O32– . Chuẩn độ hỗn hợp này bằng dung dịch chuẩn natri
thiosunfat 0,05000M thấy tốn hết 4.12 mL
a) Viết các phản ứng xảy ra trong quá trình phân tích dưới dạng ion.
b) Phương pháp này giúp xác định được ion nào: S2–, SO32– or S2O32–? Lưu ý đến kết quả hai
thí nghiệm trước
c) Tính nồng độ của ion này trong dung dịch đầu (ppm).
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………

………………………………………………………………………………………………………

Bài 8. Lựơng sắt chứa trong hematit (oxit sắt (III) trong quặng) có thể được xác định bằng phương
pháp chuẩn độ oxy hóa khử. Để phân tích 4.00 g bột quặng hematit thì quặng được xử lý với axit
clohydric đặc. Lọc bỏ phần không tan, phần dung dịch cho tác dụng với chất khử và dung dịch sau
phản ứng được rửa kỹ để cho tất cả ion sắt trong dịch lọc đã bị khử xuống ion sắt (II). Dung dịch
sau phản ứng (pH = 0) được chuẩn độ với chất chuẩn dicromat (c = 0.100 mol/L). Thể tích tiêu
tốn hết 33.74 mL.
1. Viết và cân bằng phản ứng giữa oxit sắt với axit clohydric.
2. Chọn tác nhân phù hợp trong số các tác nhân sau để khử xuống Fe(II): bromua, nitrit, sunfit,
kẽm (tác nhân khử Jones), dung dịch muối thiếc (II).
3. Viết và cân bằng phản ứng chuẩn độ oxy hóa khử.
4. Tính phần trăm khối lượng oxit sắt (III) trong mẫu.
5. Tính hằng số cân bằng của phản ứng chuẩn độ.
6. Tính thế khử ở điểm tương đương của phản ứng chuẩn độ ở các điều kiện đã cho.
7. Chất chỉ thị oxy hóa khử nào sau đây là phù hợp để xác định điểm tương đương ? Giải thích
lý do của sự lựa chọn đó. Sắt phenanthroline ( xanh nhạt / đỏ – E° = 1.14V), ferroin (xanh da
trởi / đỏ cam – E° = 1.06V), indigocarmin (xanh da trời/vàng – E° = 0.29V), methylen xanh
(xanh/không màu – E° = 0.53V), nilblue sunfat (tím/không màu – E° = 0.41V)
8. Ion clorua có thể bị oxy hóa trong quá trình chuẩn độ này không ? Giải thích
Một quá trình khả thi khác để xác định lượng sắt (II) trong dung dịch là chuẩn độ với dung dịch
kali permanganet. Để tránh sự nhiễu gây ra bởi ion clo thì người ta thêm vào 10,0 mL tác nhân
Reinhardt-Zimmermann. Đây là dung dịch gồm mangan(II) sunfat trong hỗn hợp axit sunfuric và
axit photphoric nồng độ cao.

9. Tính giá trị pH bé nhất mà ở đó clorua có thể gây nhiễu đến sự chuẩn độ bằng permanganat
(Tất cả các ion khác gây ảnh hưởng đến thế chuẩn đều có hoạt độ a = 1).
10. Khi thêm mangan(II) sunfat vào thì thế khử của tiểu phân mangan có số oxy hóa cao sẽ biến
đổi như thế nào ?
Axit photphoric có ảnh hưởng gì ?
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………

………………………………………………………………………………………………………
Bài 9.
1. Hòa tan 2,526g mẫu quặng đồng vào axit mạnh rồi định mức dung dịch thu được đến 250,0 mL.
Phân tích 50,0 mL dung dịch này bằng cách thêm vào 1g KI và sau đó chuẩn độ bằng dung dịch
chuẩn Na2S2O3 0,04670M thấy tốn hết 43,58 mL mới đạt đến điểm cuối chuẩn độ bằng hồ tinh bột
a) Viết và cân bằng các phản ứng ion xảy ra trong quá trình chuẩn độ., tức là phản ứng giữa
Cu2+ với I- và sản phẩm giữa phản ứng này phản ứng chuẩn độ với S2O32-
b) Giải thích cách làm việc của chỉ thị hồ tinh bột
c) Tính % Cu trong mẫu quặng (MCu = 63,55)
2. Xây dựng đường cong chuẩn độ 25,00 mL dung dịch axit yếu 0,20M (Ka1 = 1,0.10-2 ; Ka2 =
6,0.10-7) bằng dung dịch NaOH 0,20M
NaOH 0,0 10,0 24,9 25 30 49,9 50,0 60,0
(mL)
pH
3. Xây dựng đường cong chuẩn độ pBa theo thể tích EDTA khi chuẩn độ 50,00 mL dung dịch Ba2+
0,06M bằng dung dịch EDTA 0,10M trong dung dịch đệm có pH = 5.
pH Giá trị D 4 Hằng số tạo thành của một số phức
với EDTA
1,0 1,10E - 04 7,52E – 18
Cation Kphức logKphức
2,0 2,24E - 08 3,71E – 14
3,0 3,30E - 11 2,51E – 11 Ag+ 2,1.107 7,32

4,0 2,30E - 13 3,61E – 09 Mg2+ 4,9.108 8,69

5,0 2,34E - 15 3,54E – 07 Ca2+ 5,0.1010 10,70


6,0 3,69E - 17 2,25E – 05 Sr2+ 4,3.108 8,63
7,0 1,73E - 18 4,80E – 04
Ba2+ 5,8.107 7,76
8,0 1,54E - 19 5,39E – 03
Mn2+ 6,2.1013 13,79
9,0 1,60E - 20 5,21E – 02
Fe2+ 2,1.1014 14,33
10,0 2,34E – 21 0,35
11,0 9,82E – 22 0,35 Co2+ 2,0.1016 16,31

12,0 8,46E - 22 0,35 Ni2+ 4,2.10+18 18,62

EDTA 0 10 20 29,9 30 50 60 70
(mL)
pBa

………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………

………………………………………………………………………………………………………

………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………

You might also like