Professional Documents
Culture Documents
Câu 2: “Co ro, tả tơi, ngây thơ, hăm hở” từ nào không phải là từ láy?
- Từ “ngây thơ” không phải là từ láy.
Câu 4: Hành động cho bạn áo là hành động như thế nào?
- Hành động cho bạn áo: Hành động tốt bụng, giàu lòng yêu thương (nhân hậu).
Câu 6: Câu văn nào cho thấy mẹ Sơn không trách phạt hai đứa con mình?
- Câu văn: “ Mẹ Sơn vẫy hai con lại gần rồi âu yếm ôm vào lòng mà bảo: “Hai con
tôi quý quá, dám tự do lấy áo đem cho người ta không sợ mẹ mắng ư?”
Câu 7: Vì sao mẹ Sơn lại không cho Hiên áo cũ của em Duyên mà lại cho mẹ Hiên
vay tiền?
- Vì thể hiện sự tôn trọng của mẹ Sơn dành cho mẹ Hiên, không phân biệt giàu nghèo
bởi em Duyên đã mất nên mẹ Sơn muốn giữ lại chiếc áo làm kỉ vật cho mình.
2. Thân bài.
- Giới thiệu khái quát: Đoạn trích kể về hai chị em Lan và Sơn lấy chiếc áo bông cũ
của cô bạn nghèo tên là Hiên mà chưa hỏi ý kiến của mẹ. Chuyện đến tai mẹ, Lan và
Sơn vô cùng lo lắng, cùng nhau đi tìm Hiên nhưng tìm mãi mà chưa gặp. Về nhà hai
chị em thấy mẹ Hiên đang trả ảo và mẹ Sơn cho mẹ Hiên vay tiền mua áo. Đoạn trích
khép lại bằng lời trách yêu và cái ôm âu yếm của mẹ với hai chị em Sơn.
- Phân tích:
+ Nhà văn giới thiệu hoàn cảnh đói rét của Hiên và hành động của chị em Lan. Đây
là những đứa trẻ có tâm hồn đẹp, giàu lòng trắc ẩn và tình yêu thương.
+ Hành động đáng quý của hai bà mẹ: Mẹ Hiên dù nghèo nhưng ngay thằng và tự
trọng, còn mẹ Sơn tốt bụng nhưng cũng rất khéo léo và tinh tế.
→ Qua hành động cho áo của hai chị em Sơn và cách ứng xử của hai người mẹ. Đoạn
trích là bài ca nhẹ nhàng, thấm thía về lòng tốt, về tình yêu thương, về chia sẻ của con
người dù họ có sự khác biệt về hoàn cảnh và gia thế.
- Nghệ thuật:
+ Xây dựng tình huống truyện độc đáo, không gay cấn, kịch tính mà sâu sắc cảm
động, giọng văn nhẹ nhàng, tinh tế, ngôn ngữ đối thoại sinh động, ngôi kể thứ ba tạo
sự hấp dẫn cho cốt truyện.
3. Kết bài
+ Đoạn trích gửi gắm thông điệp cần có sự yêu thương, sự chia sẻ trong cuộc sống
con người.
+Qua đoạn trích ta thấy được tấm lòng nhân đạo và tâm ổn nhạy cảm, tinh tế của nhà
văn.
4. Kết bài.
- Khẳng định được giá trị của nhà văn.
Câu 3: Chỉ ra những nhân vật xuất hiện trong đoạn trích?
- Bà lão, chồng bà lão, con dâu bà lão (mẹ cái đĩ), con trai bà lão, lũ con gái, con nuôi,
con ở, bà phó thụ.
Câu 4: Tình cảnh người nông dân trước Cách mạng tháng 8?
- Đói khổ.
Câu 5: Nguyên nhân sâu xa nào dẫn đến cái chết của bà lão?
Câu 6: Tìm câu văn cho thấy bà lão đã chấp nhận cả danh dự để có một bữa no?
- Câu văn: “Đã ăn rình thì ăn ít cũng là ăn. Đằng nào cũng mang tiếng rồi thì dại gì mà
chịu đói.”
- Hoàn cảnh của bà lão: Chồng chết, con trai chết, con dâu bỏ đi lấy chồng, đứa cháu
gái bán cho nhà giàu, bản thân bà thì già yếu, cùng đường sắp chết đói.
→ Làm câu văn sinh động, giúp người đọc hình dung ra tình cảnh đáng thương, xấu hổ,
ngượng ngùng vì bà của cái đĩ. Từ đó thấy được thái độ cảm thương sâu sắc của tác giả.
Câu 10: Từ cái chết của bà lão, tác giả Nam Cao đã thể hiện thái độ, tỉnh cảm như thế
nào?
- Phơi bày hiện thực cay đắng, xót xa, khốn khổ, tủi nhục của người lao động nghèo
trước Cách mạng tháng 8.
- Lên án, tố cáo giai cấp thống trị đã đẩy người nông dân vào tình cảnh khốn cùng.
- Thái độ đồng cảm và xót thương của tác giả với những người nghèo trước cách mạng.
1. Mở bài.
+ Là nhà văn hiện thực lớn, một nhà nhân đạo chủ nghĩa lớn.
+ Là một trong những tác giả tiêu biểu trong phong trào văn học hiện thực phê phán.
+ Sáng tác của Văn Cao tập trung vào hai đề tài chính: người tri thức nghèo và người
nông dân nghèo .
+ Trong văn xuôi Việt Nam hiện đại, Nam Cao là nhà văn có phong cách độc đáo.
+ Là nhà văn có giọng điệu riêng: buồn thương chua chát, dưng dửng lạnh lùng mà
đầy thương cảm, đằm thắm yêu thương.
- Tác phẩm:
+ Sáng tác năm 1943 – thời điểm trước cách mạng, đất nước còn gặp nhiều khó khăn,
không ngừng chịu sự hoành hành của giặc ngoại xâm mà còn phải chịu nạn giặc đói
và giặc dốt.
+ Tác phẩm là bức tranh phản ánh nỗi khổ cùng cực, cuộc sống của nông dân trước
Cách mạng tháng 8.
+ Qua truyện ngắn, người đọc có ấn tượng sâu sắc với nhân vật bà lão.
2. Thân bài.
- Hoàn cảnh:
+ Là một bà mẹ già nua, ốm yếu, không nơi nương tựa. Chống bà chết, con trai chết,
con dâu sắp đi lấy chồng, đứa cháu gái bán cho nhà giàu, bản thân bà thì già yếu,
cùng đường sắp chết đói.
+ Là người nông dân tội nghiệp, đáng thương, là nạn nhân của cái đói, bị cái đói đẩy
đến bước đường cùng, bà phải bán rẻ danh dự để được một bữa no
+ Cái chết của bà lão trong truyện ngắn Một bữa no cũng là một kiểu chết do đói quá.
Là một bản án tố cáo tội ác của bọn phát xít đã đẩy nhân dân ta vào hoàn cảnh thảm
thương, khốn cùng.
3. Kết bài
- Nội dung:
+ Nhà văn Nam Cao đã thể hiện sâu sắc nỗi ám ảnh, thống khổ của người dân trước
Cách mạng tháng 8, từ đó lên án, tố cáo giai cấp thống trị lúc bấy giờ.
+ Tác giả thể hiện sự đồng cảm, xót thương đối với số phận bi thảm của người nông
dân.
-Nghệ thuật:
+ Xây dựng hình tượng nhân vật điển hình cho số phận người nông dân trước Cách
mạng tháng 8.
+ Giọng điệu chua chát, lạnh lùng nhưng đằng sau đó là tình cảm xót thương của
nhân vật.
I. Mở bài: Giới thiệu tác giả, tác phẩm, đoạn văn.
+ Trước 1945, thơ ông mang vẻ đẹp đằm thắm, tình cảm êm dịu, phong cách lãng mạn rõ
+ Sau 1945, ông thường viết bài văn ngắn có tính chất tự sự, đề cập đến vấn đề thời sự hoặc xã
hội.
- Tác phẩm:
+ Kể lại những kỉ niệm và cảm xúc của nhân vật tôi trong buổi tựu trường.
2. Thân bài
* Giới thiệu khái quát : “Tôi đi học” bố cục theo dòng hồi tưởng của nhân vật tôi với những kỉ
niệm về buổi tựu trường đó làm cảm giác náo nức, hồi hộp, ngỡ ngàng với con đường, bộ quần
áo, quyển vở mới, sân trường...
* Phân tích:
+ Là ngoài đường rụng nhiều, trên không có những đám mây bàng bạc.
+ Mấy em nhỏ rụt rè núp dưới nón mẹ lần đầu tiên đi đến trường.
+ Mấy cậu học trò trạc bằng tuổi quần áo tươm tất, nhí nhảnh gọi tên nhau hay trao sách vở
cho nhau.
+ Mấy cậu học trò bỡ ngỡ đứng nép bên người thân, chỉ dám nhìn một nửa hay dám đi từng
bước nhẹ.
+ Những cảm giác trong sáng nảy nở trong lòng nhân vật tôi như mấy cành hoa tươi mỉm cười
giữa bầu trời quang đãng.
+ Mỗi lần thấy những em nhỏ rụt rè núp bên mẹ, nhân vật tôi lại cảm thấy trong lòng từng
bừng rộn rã.
+ Con đường dù đã đi lại lắm lần nhưng nhân vật tôi vẫn thấy cảnh vật chung quanh đều thay
đổi, vì chính trong lòng nhân vật tôi cũng đang có sự thay đổi lớn: “Hôm nay tôi đi học.”
+ Cảm thấy mình trang trọng và đứng đắn trong bộ trang phục.
+ Nhìn sân trường rộng, ngôi trường cao hơn trong những buổi trưa hè đầy vắng lặng, trong
lòng nhân vật tôi đâm ra lo sợ vẩn vơ.