Professional Documents
Culture Documents
một
người thấy thế liền hỏi:
-Ông không thấy đường đâu mà cần phải cầm theo chiếc đèn lồng làm gì ?
Người mù liền mỉm cười:
-Tôi cầm theo chiếc đèn này là để người khác không đâm vào tôi.Làm vậy có thể giữ
an toàn cho bản thân mình.
Bài làm
Cuộc đời mỗi người giống như một trang sách vậy, nếu bạn sống buông thả, vô nghĩa thì cuộc đời
của bạn sẽ chỉ là những trang sách mỏng, đọc xong chỉ muốn gấp lại nhanh chóng. Nhưng nếu
bạn biết làm dày những trang sách của mình bằng cách sống chủ động, sống một cuộc đời có ý
nghĩa thì nó sẽ rất sâu sắc, người đọc có thể vừa ngẫm vừa chiêm nghiệm. Để hiểu hơn về vấn đề
này, câu chuyện “Ngọn đèn của người mù” sau đây sẽ gửi gắm tới chúng ta bài học nhân sinh sâu
sắc.
Chuyện kể rằng có một người mù đi trên đường tối, trên tay cầm theo một chiếc đèn lồng, có một
người nhìn thấy vậy và hỏi: “Ông có thấy đường đâu mà cần phải cầm theo chiếc đèn lồng làm
gì?” Người mù mỉm cười trả lời: “Tôi cầm theo chiếc đèn này là để người khác không đâm sầm
vào tôi. Làm vậy có thể giữ an toàn cho bản thân mình”. Câu chuyện này được trích trong “Bài
học lớn từ những câu chuyện nhỏ”, chỉ với cốt truyện đơn giản, vài chi tiết ngắn gọn nhưng cũng
đủ để khiến chúng ta chiêm nghiệm về bài học triết lí nhân sinh sâu sắc. Trong câu chuyện, người
mù đã nhận thức được sự bất tiện trong việc đi lại của mình nên ông đã chủ động trang bị cho
mình một chiếc đèn để soi sáng trong đêm. Chắc hẳn khi mới chỉ đọc đến đây ta cũng cảm thấy
khó hiểu bởi một người mù không thể nhìn thấy ánh sáng nhưng lại cầm một chiếc đèn, chính
điều này đã tạo ra một nghịch lí cho đến khi biết được lí do: “Tôi cầm theo chiếc đèn này là để
người khác không đâm sầm vào tôi. Làm vậy có thể giữ an toàn cho bản thân mình” thì mọi khúc
mắc đã được sáng tỏ. Rõ ràng người mù lường trước được rằng khi di chuyển vào ban đêm sẽ có
rất nhiều rủi ro nên ông đã trang bị, phòng bị cho mình bằng cách mang đèn lồng. Ông không tìm
cách để tránh những người đi đường bởi chính ông biết điểm yếu của bản thân nên đã tìm ra cách
để người khác tránh mình. Như vậy, người mù trong câu chuyện đã biết cách chủ động trang bị
cho mình những yếu tố phù hợp với hoàn cảnh, thích hợp với điều kiện của mình và chính thái độ
ấy đã giúp ông di chuyển một cách thuận lợi. Câu chuyện người mù gửi đến chúng ta một bài học
nhẹ nhàng mà thấm thía về sự chủ động trong cuộc sống. Không để đến khi sự việc xảy ra mới
hành động, để tránh được những rủi ro không đáng có, con người cần có những chuẩn bị cần thiết.
Đó là yếu tố quan trọng con người có thể sống tốt trong mọi điều kiện, mọi hoàn cảnh.
Như vậy, sự chủ động phòng tránh rủi ro là gì? Tại sao nó lại quan trọng như vậy trong cuộc sống.
Có thể hiểu rằng, sự chủ động là biết nhìn vào điều kiện hoàn cảnh, biết tính trước những điều có
thể xảy ra và đưa ra những phương pháp phù hợp, chủ động lường trước rủi ro có thể hiểu là tìm
cách để phòng tránh những điều tiêu cực đến với mình, biết chuẩn bị trước cho mọi hoàn cảnh. Vì
sao cuộc sống này con người cần phải có kĩ năng đó, bởi lẽ không ai biết trước sẽ xảy ra chuyện
gì, cuộc sống sẽ luôn tiềm tàng những khó khăn, nguy hiểm bất ngờ có thể ập đến và những tình
huống đó phải có sự chuẩn bị trước. Không phải cá nhân nào cũng có khả năng giải quyết mọi vấn
đề, mọi tình huống, không những vậy con người sinh ra trong cuộc sống không ai là hoàn hảo cả,
mỗi người sẽ có một điểm mạnh và hạn chế riêng nên chúng ta cần phải hiểu đâu là điểm yếu của
mình để mà khắc phục, luyện tập những kĩ năng cần thiết.
Khi sở hữu cho mình kĩ năng biết chủ động lường trước những điều rủi ro, bạn sẽ trở nên tích cực
hơn, tự tin hơn trong chính cuộc sống của mình và sẽ có cho mình khả năng xử lí tình huống một
cách rõ ràng. Cuộc sống đưa đẩy chúng ta qua nhiều tình huống bất ngờ và không dễ giải thích. Vì
vậy, chúng ta cần luôn ở trong tâm thế chủ động và sẵn sàng đối mặt với chúng. Việc giải quyết
nhiều vấn đề sẽ làm chúng ta trở nên nhạy bén và nhanh nhẹn hơn. Ví dụ ngay trong vấn đề học
tập, nếu không học bài và chuẩn bị bài trước khi đến lớp thì tâm trạng của các bạn sẽ rất lo lắng và
hồi hộp còn khi có sự chuẩn bị, sự hồi hộp chắc chắn sẽ giảm bớt thậm chí là không còn nữa.
Cuộc sống không thể dự đoán trước, những việc chuẩn bị trước tình huống xấu là cách để chúng
ta có kiểm soát. Điều này giúp chúng ta đối phó mạnh mẽ, không bị lúng túng và tìm ra giải pháp
thích hợp. Hãy luôn chuẩn bị để có cơ hội đón nhận thành công trong cuộc sống.
Hiểu được tầm quan trọng của việc chủ động lường trước những khó khăn trong cuộc sống, chúng
ta phải biết cách rèn luyện cho mình những kĩ năng để chủ động phòng tránh những điều tiêu cực
có thể xảy đến. Trước hết, con người cần phải có nhận định đúng đắn về bản thân, hiểu rõ điểm
mạnh điểm yếu của mình để lường trước những khó khăn, có như vậy con người mới có thể tồn
tại được trong một thế giới vốn tồn tại nhiều bất trắc, hiểm nguy. Từ đó chúng ta cần phải biết
quan sát cuộc sống xung quanh, biết rút sai lầm từ những lỗi lầm mình mắc phải để tự điều chỉnh
những hành vi và có cho mình sự trang bị và chủ động phù hợp. Một trong những ví dụ điển hình
tiêu biểu cho việc chủ động tránh xa những khó khăn chính là đất nước Việt Nam chúng ta trong
thời gian đầu dịch bệnh Covid-19 bùng nổ. Nhận thấy tình hình căng thẳng của dịch bệnh, Đảng
và chính phủ đã ra chỉ đạo phòng dịch hơn chống dịch, xử lí nghiêm ngặt từng ca nhiễm, từng khu
vực, trong vòng một năm sau khi đại dịch bùng phát ở Việt Nam chỉ có 324 người mắc, 0 ca tử
vong và được thế giới nhắc đến như một điều kỳ diệu trong chống đại dịch. Dù một thời gian sau
dịch bệnh diễn biến phức tạp, chúng ta không thể tránh khỏi các ca nhiễm tiếp theo và những ca tử
vong nhưng Việt Nam vẫn đứng thứ hai trên bảng xếp hạng các quốc gia chống dịch tốt nhất và
kinh tế vẫn tăng trưởng ở mức dương so với các nước khác.
Chúng ta cần phải biết rằng, mỗi người chính là một mảnh ghép để khiến cuộc sống này trở nên
đa dạng và đầy màu sắc hơn. Với tư cách là một mảnh ghép, tôi cũng đang cố gắng nỗ lực từng
ngày để tích cực, chủ động để tránh những điều rủi ro trong cuộc sống. Tuy nhiên nhiều lúc tôi
vẫn cảm thấy bản thân mình vẫn còn chủ quan, thụ động và nhiều tình huống bất ngờ xảy đến tôi
vẫn chưa xử lí được và tôi thấy rằng trong cuộc sống cũng vẫn còn không ít bộ phận như vậy, họ
vẫn chưa thực sự chủ động trong cuộc sống và ngoài ra chúng ta không được nhầm lẫn giữa chủ
động phòng tránh những rủi ro với nhụt chí, sợ hãi. Đôi lúc chúng ta cứ sợ khó khăn, không dám
thực hiện và nghĩ bản thân mình không thực hiện được, đây cũng chính là mầm mống của sự thất
bại.
Marcus Aurelius Antonius đã từng nói rằng: “Hạnh phúc trong cuộc sống phụ thuộc vào những
suy nghĩ và tầm nhìn của bạn” – câu nói ấy cho ta thấy được rằng hạnh phúc từ đâu mà có đều
phụ thuộc vào chính chúng ta và để có cho mình hạnh phúc thì mỗi người hãy rèn luyện cho mình
kĩ năng chủ động lường trước những điều tiêu cực có thể xảy đến trong cuộc sống. Như vậy sự
chủ động giống như chiếc áo giáp sắt bảo vệ chúng ta giữa cuộc đời giông bão, hãy cố gắng vượt
qua tất cả để phòng tránh những điều xui rủi, không may.
Người xưa có câu: "Hữu xạ tự nhiên hương". Quan điểm trên gợi cho anh/chị suy
nghĩ gì về việc xây dựng hình ảnh bản thân trong cuộc sống hiện nay.
Như chấ t xạ mang trong mình hương thơm đặ c biệt thì ắ t sẽ tự lan tỏ a và thu
hút xung quanh; mỗ i ngườ i nếu mang trong mình giá trị riêng, tư chấ t riêng thì
ắ t sẽ đượ c công nhậ n, mộ t cách tự nhiên không gượ ng ép.
Nikola Tesla chưa từ ng phả i tự nhậ n mình là "cha đẻ củ a công nghệ thờ i hiện
đạ i", nhưng cả thế giớ i đều mệnh danh nhà bác họ c này như thế vì nhữ ng phát
minh đi trướ c thờ i đạ i củ a ông. William Shakespeare có thể sẽ chỉ mãi là mộ t
chân nhắ c tuồ ng hoặ c mộ t diễn viên vô danh trong nhà hát, nếu không tài tình
sáng tác nên nhữ ng tác phẩ m vừ a kịch tính, vừ a sâu sắ c phả n ánh đượ c khủ ng
hoả ng củ a thờ i đạ i, để trở thành mộ t nhà soạ n kịch danh tiếng. Dù trong bấ t kì
lĩnh vự c nào, khi mỗ i chúng ta hoàn thành đượ c trách nhiệm và bổ n phậ n củ a
bả n thân, đó đã là điều quý giá vô cùng. Khi ấ y, ta đã vô hình trung kiến tạ o nên
mộ t giá trị nhấ t định. Mà đã là giá trị, tự nhiên sẽ tỏ a sáng mà chẳ ng cầ n bấ t kì
ánh đèn sân khấ u nào.
Tậ p trung vào việc phát triển bả n thân, tự khắ c cái "tôi" củ a ngày hôm nay sẽ
khác vớ i cái "tôi" củ a ngày hôm qua, có thể trưở ng thành hơn, nhiều trả i
nghiệm hơn. Cũ ng giố ng như mỗ i ngày bướ c lên mộ t nấ c thang mớ i, bạ n sẽ bướ c
đến mộ t đỉnh cao mà không cầ n phả i giớ i thiệu, ngườ i ta cũ ng biết bạ n là ai. Còn
khi sự tậ p trung củ a chúng ta bị phân tán vào việc "làm sao để đượ c nhiều ngườ i
biết đến hơn?", "làm sao để trở nên nổ i tiếng?", để rồ i bấ t chấ p tấ t cả mà đánh đổ i
sự nổ i lên nhấ t thờ i củ a mình bằ ng nhữ ng tai tiếng còn lạ i mãi về sau. Thì khi
ấ y, giá trị ở đâu ta đã kiến tạ o? Trướ c khi đặ t ra câu hỏ i trách móc rằ ng sao cuộ c
đờ i bạ c bẽo quá, không cho mình nổ i mộ t sự công nhậ n, thì hãy tự hỏ i lạ i chính
mình đã làm đượ c nhữ ng gì để đòi hỏ i mộ t sự ghi công?
Quả thự c, vậ t đổ i sao dờ i, thờ i thế thay đổ i đã là quy luậ t tấ t yếu. Nhưng thờ i thế
không phả i là cái cớ cho việc gồ ng mình xây dự ng hình ả nh cá nhân mộ t cách
giả tạ o, rồ i tự an ủ i rằ ng ngày nay phả i làm thế cho hợ p thờ i.
Đừ ng vộ i vin vào câu chuyện củ a Picasso để ngụ y biện rằ ng, không tự quả ng bá
mình thì sẽ chẳ ng ai biết đến. Vì trướ c khi nghĩ đến chuyện tự truyền thông,
Picasso cũ ng phả i vẽ nhữ ng bứ c họ a, dấ n thân vào nghệ thuậ t sáng tạ o, cũ ng
phả i có mộ t giá trị nào đó để đem đến cho ngườ i. Và mọ i sự ghi nhậ n, nể phụ c
đều trên nền tả ng củ a cái chấ t rấ t riêng mà chúng ta có, chứ không phả i qua
việc "gióng trố ng khua chiêng" cho mộ t bả n sao nhạ t nhòa hoặ c phô trương cho
sự dị biệt lố lă ng.
Xây dự ng hình ả nh bả n thân trong cuộ c số ng hôm nay là cầ n thiết. Nhưng linh
hồ n củ a việc tạ o dự ng hình ả nh ấ y là cái chấ t bên trong, cái giá trị mà chúng ta
có, chứ chẳ ng phả i mộ t cái vỏ rỗ ng tuếch. "Hữ u xạ tự nhiên hương" vẫ n đúng, vì
bứ c thông điệp quan trọ ng nhấ t trong quan niệm này củ a ngườ i xưa là hướ ng
mỗ i con ngườ i đến sự phát triển và hoàn thiện bả n thân mình, tậ p trung nâng
tầ m giá trị mình bằ ng chính cách mình số ng và cách mình ứ ng xử . Và "tự nhiên
hương" giố ng như quả ngọ t cho quá trình đi tìm phiên bả n hoàn hả o nhấ t củ a
chính mình, cũ ng là mộ t sự lự a chọ n. Chúng ta có thể chọ n "tự nhiên hương",
cũ ng có thể chọ n chủ độ ng truyền thông thương hiệu cá nhân, chỉ cầ n có điều
cố t lõi là "hữ u xạ " thì mọ i con đườ ng đều là đáng quý.
Nhìn lạ i lờ i nhậ n xét củ a Einstein dành cho vua hề Charlot: "Ngài chỉ diễn câm
thế mà mọ i ngườ i trên thế giớ i đều hiểu. Ngài chắ c chắ n sẽ trở thành mộ t nhân
vậ t vĩ đạ i". Phả i chă ng, cũ ng vì thế chúng ta càng có thể có niềm tin rằ ng: Chỉ cầ n
mình thự c sự là ánh sáng, thì mình ắ t sẽ tỏ a sáng…"
P/s: Từ ng là họ c sinh thi HSG Quố c gia, nhưng nhìn thấ y đề thi vẫ n muố n nói
mộ t cái gì đó. Bài viết này chỉ mang tính đưa ra suy nghĩ cá nhân, có thể nhiều
chỗ khiến mọ i ngườ i hoài nghi hay tranh cãi, nhưng rấ t mong nơi này giố ng
như bứ c "Trườ ng họ c Athens" củ a Raffaello, là nơi để tranh biện, luậ n bàn kiếm
tìm chân lý, chứ không phả i so sánh hơn thua đúng sai trái phả i!".