You are on page 1of 6

LỚP: SEM.

12DN
MÔN: NGHIÊN CỨU VÀ THỐNG KÊ TRONG
KINH DOANH

BÀI TẬP CÁ NHÂN

Họ và Tên GV giảng dạy: TS. Trịnh Thị Thu


Họ và Tên: Đoàn Thị Ngọc Nga
Mã số học viên: 23SEM33300

Đà Nẵng, tháng 3 năm 2024


Câu 2:
a. Có 9 phần tử trong tập dữ liệu.
b. Có 4 biến trong tập dữ liệu.
c.
- Biến định tính: Quốc gia
- Biến định lượng: Giá phòng, số lượng phòng, điểm đánh giá chung.
d. Thang đo của Quốc gia là “định tính Phân loại" còn lại là “định lượng Tỷ lệ".

Câu 3:
a. Số phòng trung bình là 90.
b. Điểm đánh giá chung toàn bộ là 81.3.
c. Phần trăm khách sạn nằm ở nước Anh là 22,2(2)%.
d. Phần trăm khách sạn có giá phòng ở mức $$ là 44,4(4)%.

Câu 4:
a. Tập dữ liệu này chứa 10 phần tử
b. Tổng thể này là: tất cả mini systems bao gồm đài AM/FM, một đầu hát băng
cassette, một đầu CD nhiều đĩa với hai loa riêng biệt.
c. Giá trung bình của mẫu: 314 USD.
d. Ước lượng giá trung bình của tổng thể là: 314 USD.

Câu 6:
a. Dữ liệu định lượng
b. Dữ liệu định tính
c. Dữ liệu định lượng
d. Dữ liệu định lượng
e. Dữ liệu định tính

Câu 8:
a. Cỡ mẫu của khảo sát này là 1.005 người.
b. Dữ liệu này là định tính.
c. Vì dữ liệu này là định tính, nên việc sử dụng tỷ lệ % sẽ có ý nghĩa hơn để
tóm tắt dữ liệu. Trung bình không thích hợp vì không thể tính trung bình
cho dữ liệu định tính.
d. Số người là: 29% x 1,005 = 291 người.

Câu 10:

Số câu Dữ liệu Thang đo

a Định lượng Tỷ lệ

b Phân loại Định danh

c Phân loại Thứ tự

d Định lượng Tỷ lệ

e Phân loại Định danh

Câu 12:
a. Tổng thể nghiên cứu trong trường hợp này là tất cả hành khách bay đến
Hawaii trong tháng Sáu năm 2003.
b. Việc sử dụng bảng câu hỏi là một cách tốt để tiếp cận với tổng thể hành
khách bay đến. Nó cho phép thu thập dữ liệu một cách có hệ thống và có thể
so sánh được từ một nhóm lớn người.
c. “Chuyến đi này của tôi đến Hawaii là lần thứ: 1, 2, 3, 4, V.V…”
- Dữ liệu định lượng với thang đo tỷ lệ.
“Lý do chính cho chuyến đi này là: (10 loại bao gồm kỳ nghỉ, hội nghị,
tuần trăng mật …)”
- Dữ liệu phân loại với thang đo định danh.
“Kế hoạch nghỉ ở đâu: (11 loại bao gồm khách sạn, căn hộ, người thân,
cắm trại …)”
- Dữ liệu phân loại với thang đo định danh.
“Tổng số ngày ở Hawaii”
- Dữ liệu định lượng với thang đo tỷ lệ.

Câu 13:
a. Dữ liệu là định tính
b. Dữ liệu là chuỗi thời gian
c. Biến quan tâm là “Lợi nhuận (Tỷ USD)”
d. Dựa vào biểu đồ, nhận thấy sự giảm doanh thu của Volkswagen sau năm 2001
không rõ ràng. Mặc dù năm đó là thời điểm thu nhập cao nhất, nhưng sau đó, sự
giảm không đồng đều và không đủ lớn để đạt được mục tiêu lợi nhuận 600 triệu
USD vào năm 2006.
e. Trong giai đoạn từ 1997 đến 1999, lợi nhuận của họ tương đối ổn định. Tuy
nhiên, vào năm 2000, lợi nhuận tăng mạnh, gần gấp đôi so với năm 1999. Dữ liệu
dự kiến cho năm 2001 cũng cao hơn, cho thấy triển vọng tích cực. Do đó, việc đầu
tư vào năm 2001 được kỳ vọng sẽ mang lại lợi nhuận lớn. Tuy nhiên, thực tế là lợi
nhuận của Volkswagen đã đạt đỉnh vào năm 2001 và sau đó giảm dần. Điều này có
thể cho thấy rằng chất lượng sản phẩm có thể đã không được duy trì, dẫn đến sự
suy giảm trong sự quan tâm của khách hàng và đầu tư từ phía họ.
f. Tóm lại, tương lai thu nhập của Volkswagen có vẻ không ổn định. Để cải thiện,
họ cần phải sáng tạo hoặc tìm kiếm chiến lược bán hàng mới để đảm bảo mức lợi
nhuận cao hơn trong tương lai.

Câu 16:

a. Nghiên cứu thị trường: Đây là thông tin về kích thước và xu hướng của thị trường
mục tiêu, bao gồm cả thông tin về đối thủ cạnh tranh.

Phản hồi của khách hàng: Đánh giá sơ bộ về sản phẩm từ khách hàng mục tiêu.
Điều này có thể được thu thập thông qua các cuộc khảo sát hoặc thử nghiệm sản
phẩm.

Dự báo tài chính: Dự đoán về doanh thu, lợi nhuận và chi phí liên quan đến việc sản
xuất và tiếp thị sản phẩm mới.

Phân tích SWOT: Đánh giá về Sức mạnh, Yếu điểm, Cơ hội và Đe dọa liên quan đến
sản phẩm mới.

b. Nghiên cứu thị trường: Có thể thuê một công ty nghiên cứu thị trường hoặc sử dụng
dữ liệu công cộng từ các nguồn như Bộ Thương mại và Hiệp hội Ngành công nghiệp.

Phản hồi của khách hàng: Có thể thực hiện các cuộc khảo sát trực tuyến hoặc trực
tiếp, hoặc thử nghiệm sản phẩm trong một nhóm nhỏ của thị trường mục tiêu.

Dự báo tài chính: Có thể sử dụng các mô hình dự báo tài chính dựa trên dữ liệu lịch
sử và dự đoán về thị trường.
Phân tích SWOT: Có thể thực hiện bên trong công ty với sự tham gia của các chuyên
gia từ các bộ phận khác nhau như tiếp thị, tài chính, sản xuất và phân phối.

Câu 18:

a. 155/430 = 36%
b. 0.44 x 430 = 189 du khách
c. Dữ liệu định tính

Câu 20:

a. Hai thống kê mô tả từ cuộc khảo sát là:


- 43% các nhà quản lý đầu tư tự phân loại mình là lạc quan hay rất lạc quan về
thị trường chứng khoán.
- Lợi nhuận trên vốn trung bình dự kiến trong 12 tháng tới là 11,2%.
b. Lợi nhuận trên vốn trung bình dự kiến trong 12 tháng tới của tổng thể các nhà quản lý
đầu tư là 11,2%. Tuy nhiên, điều này chỉ là một ước lượng và thực tế có thể khác biệt
tùy thuộc vào nhiều yếu tố khác nhau như biến động của thị trường, các sự kiện kinh
tế vĩ mô, và chiến lược đầu tư cụ thể của từng nhà quản lý.
c. Họ ước tính mất khoảng 2,5 năm để cổ phiếu công nghệ và viễn thông trở lại tăng
trưởng bền vững. Tuy nhiên, điều này cũng chỉ là một ước lượng và thực tế có thể
khác biệt tùy thuộc vào nhiều yếu tố khác nhau như tình hình kinh tế toàn cầu, đổi
mới công nghệ, và quy định của chính phủ.

Câu 22:

a. Tổng thể của cuộc điều tra này là tất cả các cử tri đã đăng ký ở bang California vào
mùa thu năm 2003.
b. Mẫu của cuộc điều tra này là nhóm cụ thể của cử tri đã đăng ký mà Viện chính sách
California đã khảo sát.
c. Một mẫu được sử dụng trong tình huống này vì nó không thực tế hoặc hiệu quả để
khảo sát toàn bộ tổng thể. Trong trường hợp này, tất cả cử tri đã đăng ký ở California.
Việc chọn một mẫu đại diện cho phép chúng ta thu thập thông tin một cách nhanh
chóng và chi phí thấp hơn, trong khi vẫn cung cấp kết quả đáng tin cậy về ý kiến và
hành vi của tổng thể.
Câu 24:

a. Đúng. Điểm trung bình của mẫu năm sinh viên là 77 (tính bằng cách cộng tất cả các
điểm và chia cho số lượng sinh viên, tức là (72 + 65 + 82 + 90 + 76) / 5 = 77).
b. Quá chung. Chúng ta không thể suy ra điều này chỉ từ mẫu của năm sinh viên.
c. Đúng. Điểm trung bình của mẫu có thể được sử dụng để ước lượng điểm trung bình
của tổng thể.
d. Quá chung. Chúng ta không thể suy ra điều này chỉ từ mẫu của năm sinh viên.
e. Quá chung. Chúng ta không thể suy ra điều này chỉ từ mẫu của năm sinh viên. Mỗi
sinh viên có thể có điểm số khác nhau và không nhất thiết phải nằm trong khoảng từ
65 đến 90.

You might also like