Professional Documents
Culture Documents
VNBD-123 Tháng 7.2023
VNBD-123 Tháng 7.2023
TRONG SỐ NÀY
Thời đàm
DƯƠNG HIẾU * Đua theo đường đua F1 3
Bút ký
BÙI TẤN PHƯỚC * Trạm phẫu tiền phương còn một cái tên 5
Thơ
Số 123
Tháng 7.2023 LÊ VĂN HIẾU, NGUYỄN NGỌC HƯNG, DUY HOÀN, HOÀNG BẢO LINH, VÕ
NGỌC THỌ, BÙI MINH VŨ, VĂN CÔNG HÙNG, HUỲNH DŨNG NHÂN, HUỲNH
DUY HIẾU, QUỐC SINH, HỒ THẾ SINH
O Tổng Biên tập:
TRẦN QUANG KHANH
Truyện ngắn
O Ban biên tập: TRẦN QUANG LỘC * Về một thời đã cũ 31
MAI THÌN LÊ PHA LÊ * Ranh giới 38
PHẠM KIM SƠN NGUYỄN CHÍ NGOAN * Đời minh mẫn 45
O Tòa soạn:
103 Phan Bội Châu Nghiên cứu - Phê bình
TP. Quy Nhơn - Bình Định PHẠM ANH PHƯƠNG * Nghệ thuật múa với giá trị Chân - Thiện - Mỹ
O ĐT: (0256) 3822167 vì mục tiêu xây dựng con người Việt Nam hiện đại 52
(0256) 3822187 LÊ TRỌNG NGHĨA * Đôi điều về thẩm mỹ trong nghệ thuật múa 56
O Email:
vannghebinhdinhtc@gmail.com Chân dung văn nghệ sĩ
O Tạp chí điện tử: VÂN PHI * Nghêu ngao một gã du ca 60
https://vannghebinhdinh.vn
Email: vannghebinhdinhdientu@gmail.com
Đọc sách
LÊ QUANG TRANG * Suy ngẫm và giải đáp về nhân nghĩa 65
Văn học nước ngoài
SAID ALKAFRAWI (Ai Cập) * Ngọn đồi của dân Gypxi * TRẦN NGỌC HỒ TRƯỜNG (dịch) 69
Văn trẻ
THANH LY * Không lấy chồng 76
Thơ TRẦN QUỐC TOÀN 80
Văn học thiếu nhi
Thơ LAM KHUÊ, PHẠM TUẤN VŨ, NGUYỄN THỦY 84
Bình Định mến yêu
HOÀNG VIỆT * Vang danh hát Bội Nhơn Hòa 88
Tản văn
DƯƠNG THẮNG * Hãy tự mình trồng một cái cây, từ tâm... 91
Mỹ thuật - Âm nhạc - Nhiếp ảnh
NGUYỄN CHƠN HIỀN, NGÔ THIÊN THẠCH, NGUYỄN XUÂN DUẪN - THẾ TUYÊN, QUANG HIỂN, VŨ
THÀNH - NGUYỄN XUÂN TUYẾN, PHAN ĐÌNH TRUNG, NGUYỄN AN KHANH, LÊ THANH HẢI, ĐỖ
VĂN ĐÔNG, ĐẶNG VĂN HẢI
Giấy phép hoạt động tạp chí in và tạp chí điện tử số 17/GP-BTTTT
của Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 13.01.2023
In 500 quyển, khổ 16x24cm, 108 trang tại Công ty In Nhân Dân Bình Định,
339-341 Trần Hưng Đạo. ĐT: 02563822810
In xong và nộp lưu chiểu tháng 7.2023
Giá bán: 20.000 đồng
Thời đàm
Trung tuần tháng Bảy, sự kiện thể thao chuyên nghiệp, tầm cỡ quốc tế lần đầu
tiên được tổ chức tại Việt Nam được tỉnh Bình Định hút về đã họp báo công bố Giải
Đua thuyền máy Nhà nghề Quốc tế Grand Prix of Binh Dinh 2024. Đây là giải đua
được đăng cai tổ chức bởi Liên đoàn đua thuyền máy Quốc tế (UIM), gồm hai giải:
đua thuyền máy UIM- F1H2O và mô tô nước UIM-ABP Aquabike! Cả hai giải đua đều
ở hàng cao cấp nhất thế giới. UIM là tên viết tắt của Liên đoàn Thể thao mạo hiểm
Quốc tế được thành lập năm 1922 từng tổ chức nhiều giải đua vô địch thế giới. Trong
đó, nội dung UIM-F1H20 từ năm 1981, còn UIM-ABP Aquabike từ năm 1992.
Giải đua thuyền máy Nhà nghề UIM-F1H20 là một trong những giải đua tốc độ
cao và mạo hiểm với các pha điều khiển đẳng cấp, đầy kịch tính như vượt qua những
khúc cua gấp với tốc độ trên 145 km/h và đạt tốc độ tối đa 226 km/h trên những đoạn
thẳng. Tốc độ kỷ lục thế giới của bộ môn này là 261 km/h!
Trong 38 năm (1984 - 2021), môn thể thao này đã tổ chức 297 giải đua lớn tại 33
quốc gia trên năm châu bao gồm: Châu Âu: Ý, Nga, Pháp, Đức, Bồ Đào Nha; Trung
Đông: Qatar, UAE, Kuwait; Châu Phi: Ai Cập; Châu Á: Trung Quốc, Hàn Quốc, Nhật
Bản, Malaysia, Ấn Độ, Sri Lanka. Và tháng Ba năm 2024 sự kiện sẽ diễn ra tại Bình
Định, Việt Nam.
Giải mô tô nước UIM-ABP Aquabike được coi là một trong những giải đua hấp
dẫn bậc nhất trên thế giới. UIM-ABP Aquabike gồm nhiều loại thể thức và các chặng
đua khác nhau. Giải đấu gồm ba thể thức: Runabout GP1; Ski GP1 cho nam, nữ và thể
thức Freestyle. Trong đó thể thức Freestyle được coi là hạng mục ngoạn mục và phổ
biến nhất, nơi các tay đua thể hiện kỹ năng, sự sáng tạo và khả năng biểu diễn nghệ
thuật với các màn nhào lộn và kỹ xảo trên không bao gồm các độ xoay 180, 360 và
540 độ. Thể thức Ski GP1 nhanh và kịch tính, trong đó các tay đua sẽ đua trên các xe
đua Ski, một loại mô tô có tốc độ nhanh và được điều khiển khi đứng. Thể thức này
bao gồm nhiều chặng đua ngắn, và các tay đua sẽ phải vượt qua các rào cản và thử
thách khác nhau để đạt được thời gian tốt nhất. Thể thức Runabout GP1 được xem là
hạng mục quan trọng nhất của giải đấu. Runabout GP1 sử dụng các loại thuyền máy
Khi cuộc kháng chiến chống Mỹ bước vào giai đoạn ác liệt nhất, dưới tán
rừng Dông Dài trong dãy núi Chóp Chài thuộc địa phận thôn Xuân Vinh, xã Hoài
Mỹ, huyện Hoài Nhơn (nay là TX Hoài Nhơn) có một trạm phẫu tiền phương
mọc lên, tiếp nhận và chữa trị cho hàng trăm lượt chiến sĩ giải phóng bị thương
ở các mặt trận phía Đông Quốc lộ 1A chạy qua địa bàn huyện. Lúc cao điểm,
trạm có 28 cán bộ chiến sĩ là y sĩ, y tá, điều dưỡng, nuôi quân và bảo vệ. Trạm đã
trải qua hai trận càn liên tiếp, kinh hoàng của địch quân, tưởng chừng bị chôn
vùi tất cả nhưng những điều kỳ diệu đã xảy ra…
Và giờ đây trên bản đồ di tích lịch sử cấp tỉnh có một cái tên: Trạm phẫu núi
Chóp Chài.
Hiển nhiên
Ban mai đang đến gần
Rọi mặt tôi.
Quy Nhơn
Có một buổi sáng Quy Nhơn
Từ điển không thể nào định nghĩa
Ví dụ như màu xanh biển cả
Nước không thể nào xanh hơn
Con còng chạy, chân không chạm cát vàng
Quạt gió quay hiền lành như bạn tôi từ tốn
Đầm Thị Nại vút lên một dáng cầu.
(*) Boja là tên một quán cà phê, bar, hầm rượu ở trung tâm thị xã Ninh Hòa, tỉnh Khánh Hòa.
Tôi và mùa hạ và em
tháng năm phượng vỹ buông rèm tóc xanh
tình trong file nén lưu dành
nổ full ổ cứng chép thành bản sao
Đất lề quê thói. Con gái làng tôi có thời tuổi thơ hồn nhiên, trong trẻo như
chút ít nhan sắc vừa đến tuổi trưởng giọt sương buổi sớm.
thành ra đi lấy chồng, không ít trường Nhà chị Lựu cách nhà ngoại tôi một
hợp còn vi phạm luật hôn nhân. Đến bờ rào thưa, bờ rào chỉ là ranh giới
thế hệ của tôi, vẫn chưa có người đẹp tượng trưng giữa hai nhà.
nào trong làng học hành đỗ đạt, làm Thời thơ ấu, chúng tôi rất hồn
nên danh phận. nhiên, vô tư. Những trưa hè thanh
Chị Lựu cũng vậy. Đang ở tuổi đẹp vắng, chị Lựu chui qua lỗ rào rủ tôi
nhất của đời người, tràn đầy khát vọng, vào vườn nhà ngoại nhặt quả rơi chơi
chị lên xe hoa khi vừa mới tốt nghiệp trò buôn bán đồ hàng, hoặc hái hoa
Trung học phổ thông! Nghe nói cha xuyến chi, hoa tầm xuân, hoa loa kèn
mẹ chị Lựu tham giàu. Ngày họ hàng kết thành từng chuỗi dài đeo trước
đưa dâu, tôi đứng từ xa nhìn chị Lựu ngực giả làm cô dâu chú rể. Vườn nhà
đẹp mảnh mai, quý phái trong bộ váy ngoại rộng lắm, toàn cây ăn quả như:
cưới màu thiên thanh với tâm trạng vui ổi, mận, khế, xoài, có cả loại cây mang
buồn đan xen. Mừng chị đã có bến đỗ tên chị. Mùa nào quả nấy. Thi thoảng
dù chưa biết trước đục - trong; buồn rủ nhau đi lang thang trên dãy đồi sau
vì từ nay tôi đã vĩnh viễn mất đi một lưng nhà ngoại hái trái chim chim, dủ
người bạn mà cũng là người chị họ xa dẻ và ngắm cảnh làng quê bàng bạc
đã cùng tôi gắn bó cả một thời thơ trẻ dưới ánh hoàng hôn. Lúc ra về, hái vài
nhiều kỷ niệm. ba hoa dủ dẻ cho vào túi áo, mùi hoa
Đêm tân hôn của chị Lựu, tôi cứ dại ngan ngát ngay cả trong mơ.
trăn trở, thao thức và hoài niệm về một Bà ngoại và ba má tôi xem Lựu như
Mùa mưa Nam Trung bộ rất đáng nước hết phân nửa chỉ còn lại lõi hạt
sợ, cứ triền miên hết ngày này đến ngày gạo. Nếu tiếc không dám vò mạnh thì
khác. Dòng nước hung hăng gầm gào nấu lên cơm nhẩn như trộn thuốc kí
xóa bay các con đường vận chuyển. Xe ninh. Sắn bắp độn cũng một màu xám
từ Bắc vào phải ngụy trang ẩn dưới các xịt hôi hám, ngâm cả tiếng đồng hồ
hốc đá, không thể di chuyển để mang dưới suối dùng đá cuội chà xát mạnh
lương thực vũ khí vào chiến trường. cũng chỉ đỡ được phần nào. Được cái
Thời điểm này chiếc gậy Trường Sơn nhờ mưa nhiều nên các chiến sĩ bớt
huyền thoại được phát huy tác dụng bị ảnh hưởng chất độc từ “thuốc khai
triệt để. Mấy ai biết được đó là chiếc gậy quang” mà địch rải xuống dày đặc.
bằng tre từ tấm lòng người dân làng Chiến tranh, sự ác liệt nỗi gian nguy
Hòa Xá (Hà Tây) gởi theo đường hành tàn khốc bị đẩy lên đến tận cùng!
quân của bộ đội. Chiến tranh, ý chí sắt đá, khí phách
Các đơn vị đóng quân ở đây phải hạ anh hùng của người chiến sĩ dâng cao độ.
khẩu phần ăn xuống để cầm cự, mỗi Gà gáy lần ba, Hai Đơn è ạch vác cái rọ
ngày người chỉ được một vắt cơm và bằng mây đựng nhu yếu phẩm và một
chút ruốc thịt mà dân Trung gọi là chà số đồ cần thiết lên cứ. Cái rọ mây được
bông. Gạo trong hang đá ẩm ướt nên ông Tư Trung tỉ mẩn chẻ lạt tre đan kín,
mốc xì, mỗi lần xúc ra chỉ có mùi hăng để con gái một mình quãng đường xa
hắc. Chiến sĩ đi lĩnh về gùi gạo trên lưng xôi đầy rẫy biệt kích rình rập:
bị mọt bám kín người. - Tới nơi nhớ tranh thủ rút liền nghe
Nấu cơm đãi dưới suối, vo kỹ thì gạo con! Bay đi giờ nào cha má ruột gan lửa
bị mọt nát thành bột trôi theo dòng đốt giờ đó. Tụi nó càn miết vầy, mà mấy
Nhưn quan ngậm dầu trong miệng phất mùi khai ngai ngái. Những tiếng
phun vào cây đuốc đang rực cháy người chồng lấn va vào nhau không
trên tay. Lửa cao gần tới nóc nhà, cỏ mỏi, họ kể cho nhau nghe những
cây quanh nhà héo lả đi vì bị lửa táp. mảnh kí ức rời về bà già sống âm
Đám trẻ con trong xóm đứng nép vào thầm, ra đi cũng trong âm thầm.
người lớn, hé mắt nhìn nhưn quan ***
“biểu diễn”. Mấy động tác bỏ bộ y hệt
ông Tề Thiên chiếu trên truyền hình Con Lủng với thằng Củi đứng lùi lại
làm đám con nít thấy mắc cười nhiều phía sau nhưng mắt vẫn rời khỏi cây
hơn là mắc khóc. Nghĩ, vẻ bặm trợn đèn cầy ở chính giữa nắp hàng. Ban
của nhưn quan còn không dọa được chiều hai đứa nó đã phải canh bà thợ
đám con nít trong xóm huống hồ chi nấu lột tỏi, để vơ vét bằng hết từng
bọn ma quỷ. Gánh đạo tì múa may vỏ tỏi được bóc ra. Hai đứa con nít
quay cuồng, miệng phát ra những đứng chống nạnh cự nhau xon xỏn
thứ âm thanh kinh dị nghe lạnh cả làm bà thợ nấu muốn bỏ nghề. Thứ
sống lưng. Đoàn người đưa tang tưởng chừng bỏ đi lại trở thành mồi
đứng dạt ra hai bên chờ giây phút lửa nhen nhóm một cuộc tranh giành.
gánh đạo tì khiêng quan tài đi. Thằng Trước bữa chôn bà Tư Tại, con Lủng
Ba Khơi bưng thúng vàng mã (thứ với thằng Củi đã được giao phải lấy
chẳng ai tranh giành) đứng chờ sẵn cho bằng được cây đèn cầy ở chính
trước cuộc rời đi không hẹn ngày gặp giữa đầu hàng, để dành cho đứa em
lại. Mảnh sân trước nhà sau cơn mưa còn ở trong bụng. Chỉ có cây đó mới
đã nhầy nhụa bùn sình trộn lẫn phân linh, ban đêm đốt lên kiểu gì em bé
heo, nước đọng vũng đục mò phảng cũng hết khóc tang. Mớ vỏ tỏi tanh
Ngày nay, khi xã hội ngày càng phát triển dẫn đến nhu cầu hướng tới cái đẹp
của con người càng tăng. Vẻ đẹp được thể hiện trên nhiều phương diện của
đời sống tinh thần và vật chất, từ cái cảm, cái nghĩ, cách ăn mặc cho tới hành
động..., như đại văn hào Nga (Tsêkhôp) có viết: “…cả khuôn mặt, cả quần áo và
cả tư tưởng… “. Theo đó, con người cảm nhận, thẩm thấu vẻ đẹp bồi đắp thêm
những giá trị thẩm mỹ mới với nhiều hình thức khác nhau. Từ đời sống thực tiễn
cho thấy, con người Việt Nam hôm nay có sự thay đổi rõ nét, họ năng động, cởi
mở, tích cực phát huy tính bản thể cá nhân trên mọi phương diện, lĩnh vực trong
cuộc sống, về lối sống, nhân cách, lời ăn tiếng nói đến ý thức, tư tưởng, tâm lý,
tình cảm và hành động… Sự nhận diện vẻ đẹp ngày càng được nâng cao trong
tư duy và hành động của mỗi con người. Do vậy, việc tạo nên hệ giá trị thẩm mỹ
cho cuộc sống con người luôn là mối liên quan và sự tác động trực tiếp đến vai
trò phát triển văn học nghệ thuật nói chung và nghệ thuật múa nói riêng, bởi đó
cũng chính là chức năng của văn hóa và nghệ thuật phải đảm trách.
Làm thế nào để nghệ thuật và cuộc sống luôn đồng hành trong mối quan hệ
gắn kết mà nghệ thuật là sự phản ánh, mang tính dự báo, định hướng xã hội và
con người. Theo đó, nhiệm vụ của văn học nghệ thuật luôn phải tự đổi mới, cập
nhật phương thức biểu hiện mới ẩn chứa những giá trị dân tộc truyền thống và
hơi thở thời đại, tôn vinh vẻ đẹp, phê phán cái xấu và mang đậm tinh thần nhân
văn sâu sắc trong từng sản phẩm nghệ thuật để không ngừng vươn lên xứng
tầm với sự phát triển của dân tộc và đất nước.
Sáng tạo nghệ thuật nói chung là hành trình khám phá cái đẹp. Giá trị nghệ
thuật của một tác phẩm ngoài những ý nghĩa lớn lao thì cái trực tiếp tác động đến
người thưởng thức trước tiên phải là những yếu tố thẩm mỹ mà ngôn ngữ loại hình
nghệ thuật đó mang lại. Tính mỹ cảm bộc lộ từ hình thức - thủ pháp kỹ thuật hay
ẩn sâu trong nội dung là điều cần thiết để “dẫn ru” con người tìm đến, yêu thích
mê đắm với tác phẩm. Một tác phẩm nghệ thuật dù có bày biện hoành tráng công
phu thế nào, dù có chuyên chở thông điệp, triết lý cao sâu thế nào nhưng dấu ấn
thẩm mỹ không đọng lại những cảm xúc mới lạ - sáng tạo, những yếu tố ngôn ngữ
kết hợp không được tinh tế, phản cảm, hụt hẫng tâm lí, không gợi sự liên tưởng
giáo dục đạo đức, không khơi gợi những ý nghĩa cao đẹp lẽ sống thì không thể coi
là tác phẩm có giá trị.
Những đặc trưng thẩm mỹ trong tác phẩm được xem như linh hồn lôi cuốn
người thưởng thức. Nó có thể toát ra từ hình thức, cũng có thể ẩn chứa từ sâu ngầm
trong ý nghĩa nội dung.
Nghệ thuật múa cũng vậy. Tính thẩm mỹ nghệ thuật múa tất nhiên phải được
xem xét từ thủ pháp nghệ thuật cũng như các yếu tố kỹ thuật và tùy vào thể loại:
Thẩm mỹ tạo hình không gian động (ngôn ngữ ước lệ biểu cảm trực tiếp), hay cấu
trúc động tác trừu tượng tạo hình tượng (chú trọng cảm xúc thẩm mỹ), hoặc loại
hình nghệ thuật không gian - thời gian, nghe nhìn tổng hợp.
Với đặc trưng ngôn ngữ khai thác sử dụng hình thể. Cái đẹp của nghệ thuật
múa trước tiên phải được xem xét dưới góc độ tạo hình, mà cụ thể là tạo dáng, tạo
sự chuyển động duyên dáng hình thể. Không phải tự nhiên mà ta thấy các nghệ sĩ
múa đều có hình thể đẹp, dẻo dai. Yếu tố khách quan - cái đẹp tỉ lệ hình thể là điều
kiện không thể bỏ qua để người biên đạo khai thác tạo mỹ cảm cho người thưởng
thức. Sự linh hoạt, biến đổi sáng tạo ra nhiều kiểu dáng mới lạ sẽ góp phần tạo nên
sự sinh động cái đẹp.
Ấn tượng cái đẹp có thể có được từ hoạt động tạo hình, tạo dáng riêng lẻ, hay từ
hay các hình thức đương đại khác ra đời thách thức những quan niệm cũ, thách
thức những rào cản về văn hóa. Giữa sự phản cảm và mỹ cảm đôi khi chỉ là quan
niệm, trình độ hiểu biết nghệ thuật, cách nhìn - quan điểm thẩm mỹ cá nhân. Sự
phân định đẹp hay không đẹp, ủng hộ hay phản bác những sáng tạo đột phá mới?
Và đâu là lý lẽ đúng?
Nói như vậy không có nghĩa vấn đề thẩm mỹ không có tính khách quan khoa
học. Có thể nói giá trị thẩm mỹ là thành quả của quá trình thách thức giới hạn của
óc sáng tạo. Chính vì thế, công việc của những nhà nghiên cứu nghệ thuật là cần
thiết hơn bao giờ hết. Bởi vì khi chúng ta thưởng thức một tác phẩm nghệ thuật,
cảm nhận của chúng ta không chỉ đơn thuần dừng ở nó đẹp hay không đẹp, mà
chúng ta còn cần hiểu tại sao nó lại đẹp và lại không đẹp. Những hiểu biết về giá
trị nghệ thuật giúp tăng khả năng cảm nhận thẩm mỹ và nuôi dưỡng tâm hồn
chúng ta. Những yếu tố sáng tạo mới lạ hình thức luôn mang lại sự kích thích tò
mò, sự hưng phấn, khoái cảm khi thưởng lãm. Tuy nhiên đánh giá yếu tố thẩm
mỹ trong một tác phẩm bao giờ cũng gặp phải những khó khăn vì nhiều lẽ. Đó
là những hình tượng mang các giá trị thẩm mỹ đa dạng như cái đẹp, cái cao cả,
cái hài, cái bi... Các giá trị ấy có thể cảm nhận trước hết bằng giác quan, trực cảm
làm thỏa mãn tình cảm yêu cái đẹp của con người. Trong nghệ thuật múa, giá trị
thẩm mỹ chính là sự hấp dẫn, lôi cuốn của những nhịp điệu chuyển động hình thể,
những thủ pháp mới lạ, sự gợi cảm, sự trẻ trung, cái hoành tráng, cái dung dị, cái
bất ngờ được tạo nên bằng các phương tiện của ngôn ngữ.
Những tác phẩm có giá trị nghệ thuật bao giờ cũng được nghệ sĩ sáng tạo trên
nền tảng lý thuyết thẩm mỹ. Bởi vậy việc nghiên cứu hệ thống lí thuyết thẩm mỹ
trong nghệ thuật múa là rất cần thiết.
L.T.N
1. Niềm đam mê âm nhạc của Diệp Chí Huy được nuôi cấy từ gia đình.
Bởi cha là một nghệ sĩ chơi đàn guitar và violon khá nổi tiếng lúc bấy
giờ của vùng đất An Nhơn. Nhưng tinh thần tự học, sự say mê đọc và khám
phá đã tạo nên một Diệp Chí Huy rất riêng. Gã có khiếu viết nhạc. Ngay từ niên
thiếu, với bút danh Duy Hiệp, gã đã viết ca khúc đầu tiên để tặng một người
bạn, phổ thơ của Nguyễn Thái Dương, bài hát Thương nhớ Bình Định.
Năm 1982, gã rời An Nhơn, học kỹ sư kinh tế thủy sản tại Nha Trang. Tốt
nghiệp đại học năm 1987, gã chọn Đà Nẵng là vùng đất sống. Diệp Chí Huy
là người ưa xê dịch. Năm 2004, gã lên đường bắt đầu cuộc mưu sinh phiêu
dạt ở một số nước châu Phi như Togo, Benin, Ghana, Nigieria... Thời gian ở
Togo, những hôm la cà quán bia vỉa hè, gã bị chú ý khi nghe những người
2. Diệp Chí Huy có nhiều ca khúc hay thể hiện những câu chuyện của
đời sống. Gã gọi vui, có lẽ đó là “âm nhạc thế sự”. Nhưng đó không
phải là âm nhạc của tính thời sự mang tính giai đoạn nhất thời, mà nó lắng sâu
hơn, ám ảnh hơn vào lòng người. Nhạc của Diệp Chí Huy là để cảm, để ngẫm,
để đau và biết thương hơn đồng loại mình. Những năm đất nước oằn mình
trước đại dịch Covid, gã đã viết chùm ba ca khúc: Corona, Rồi sẽ qua, Cách ly.
Những thao thức về đời sống được gã gửi gắm qua ca từ, giai điệu một cách
Nhạc sĩ Diệp Chí Huy trình diễn trống djembe. Ảnh: V.P
3. Từ lúc lang bạt bên châu Phi năm 2004, thế giới của trống đã mở ra
cho Diệp Chí Huy những biên độ tiếp nhận mới về âm nhạc. Đặc biệt
khi ca khúc I’m your của Jason Mraz, phiên bản hát với guitar mộc và djembe
năm 2007 đã cuốn hút sự chú ý của những người yêu nhạc khắp nơi trên thế
giới với djembe. Trống djembe là một loại trống chơi bằng bàn tay, người ta
hay gọi là handdrum. Loại trống này được làm thủ công từ một thân cây gỗ
cắt ra, được khoét rỗng ruột, mặt trống được làm từ da sơn dương trên núi và
thân trống được chạm khắc những hoa văn độc đáo của văn hóa châu Phi. Bởi
thế, djembe vừa là một nhạc cụ vừa là một tác phẩm nghệ thuật về chạm trổ
trên gỗ. Djembe có khả năng tạo ra muôn vàn nhịp điệu diệu kỳ. Mê hoặc bởi
tiếng trống đầy chất hoang dại châu Phi này nên gã quyết tâm đem nó về Việt
Nam. Dần dà, không chỉ ở ở Đà Nẵng, mà một số nơi khác cũng dần chú ý đến
loại djembe này.
Đầu tháng 6.2023, tôi gặp lại Diệp Chí Huy khi gã trở về quê nhà An Nhơn,
giới thiệu và hướng dẫn cho các đoàn viên, thanh niên, học sinh ở chính quê
nhà về trống djembe. Gã đã kết hợp nhịp điệu trống djembe với âm nhạc Việt
Nam, cụ thể là với ngay một ca khúc Ngày ta xa nhau do chính gã sáng tác.
Nhìn những đôi mắt dõi theo say sưa của các bạn trẻ, tôi hình dung về hiệu
ứng xúc cảm của trống và ca khúc của Diệp Chí Huy mang lại. Khi ngồi cùng
gã tại một quán cà phê, câu chuyện của chúng tôi về âm nhạc như không có
điểm dừng. Trái ngược với vẻ ngoài bặm trợn, tóc tai dài ngoằng khi bó cột
lúc để mặc cho gió rối mù, gã có vẻ lành trong nụ cười hiền và phong cách
nói chuyện nhẹ nhàng, lịch thiệp. Thoáng bắt gặp hình xăm trên tay gã, tôi
gợi chuyện: “Ký hiệu của trống djembe hả anh?”. Gã gật đầu, bảo: “Hình xăm
trên tay anh là logo trống djembe Châu Phi được làm tại Việt Nam với tên
djembe D.FOLA. Thương hiệu này đã được Nhà nước cấp quyền sở hữu trí
tuệ. Trống do mình xử lý lại gỗ, da và hình khắc. Logo djembe D.FOLA có 06
nhánh, 03 nhánh tượng trưng cho 03 âm cơ bản: Bass, Tone, Slap và 03 nhánh
khác tượng trưng 03 kỹ thuật cơ bản: mute, flam, paradiddle. Hết thảy được
bao quanh bằng vòng tròn như thái cực đồ, biểu tượng cho sự tổ hợp giữa
văn hóa châu Phi và văn hóa phương Đông”.
Chơi trống theo nhóm không yêu cầu người tham gia phải có trải nghiệm
âm nhạc trước đó, vì yếu tố của nhịp điệu từ trống đã bắt một nhịp cầu cho
người thích trình hiện nhạc cụ đến gần hơn với âm nhạc. Diệp Chí Huy nhấn
mạnh về nhịp điệu. Nhịp điệu là ngôn ngữ vượt trội so với lời nói, nó có khả
năng xóa đi rào cản ngôn ngữ và mọi sự cách biệt. Gã nói: “Bạn lắng nghe
những gì người khác đang chơi và tham gia vì nhịp điệu là một loại ngôn ngữ
nằm sẵn bên trong mỗi người, nó vượt qua giao tiếp yêu cầu cú pháp văn
phạm hay từ vựng hoàn hảo như lời nói, bạn đánh trống theo cảm nhận mà
bạn thấy là tốt nhất đối với bạn. Không ngại ngần chi cả. Không có đúng sai,
hay dở, bạn là một thành viên như mọi thành viên của dàn nhạc trong vòng
tròn trống này để cùng nhau tạo ra âm nhạc và bạn không còn ngồi yên hay
tách rời để thưởng thức một cách thụ động nữa. Chơi trống theo nhóm giúp
bạn hòa đồng trong giao tiếp, ngay cả với những người còn nhút nhát, rụt rè,
thiếu tự tin ngại tiếp xúc với chung quanh. Tham gia chơi trống theo nhóm sẽ
truyền cảm hứng để người ta biết tự chủ, lĩnh hội cách làm việc theo nhóm,
tinh thần đồng đội”.
Tôi thích thú khi gã chia sẻ về vấn đề tiếp cận âm nhạc hiện nay ở trẻ em.
Và gã nói nhiều về nhịp điệu như một tâm huyết phát hiện. Theo gã, nhiều
trẻ em muốn chơi một nhạc cụ giống như những nghệ sĩ hay thần tượng mà
mình yêu thích nhưng đại đa số khi tiếp cận học hỏi một thời gian ngắn đã
nản chí và từ bỏ ý định ngay tức khắc, không còn muốn đeo đuổi niềm đam
mê ấy nữa do gặp phải nhiều khó khăn trong việc trình tấu nhạc cụ khi thực
hành. Và việc sử dụng djembe đã góp phần cải thiện tình trạng học ngược
này. “Nhịp điệu trước, đàn hát sau, nghe nói trước, đọc viết sau. Đó là nguyên
lý cơ bản để người học nhạc khỏi… quay lưng với âm nhạc theo như cách
“học ngược” hiện nay ở Việt Nam”, gã phân tích.
Ở Diệp Chí Huy, không thuần chỉ là nhịp điệu, là âm nhạc của sự ngẫu
hứng, của chắt nhặt qua bao trở trăn, mà ở gã có sự tri nhận, tự trọng nghệ sĩ.
Và tôi tin rằng, khi nào gã còn giữ những phẩm tính ấy, sáng tác của gã vẫn
còn khiến nhiều người say đắm và bất ngờ xúc động…
V.P
Suy ngẫm
và giải đáp về nhân nghĩa
(Đọc tập thơ “Mùa đông thương nhớ” của Bùi Thị Xuân Mai)
LÊ QUANG TRANG
“Ở vậy cũng được, con cứ coi mà ngả. Người ta đã phải biết trước kết cục
làm”. tan vỡ ấy, như biết trước trách nhiệm
Cha nói bằng cái giọng bình thản, làm mẹ sẽ không làm đôi vai chị thấy
phủi tay không đụng tới. Giống như nặng mảy may. Một người đa tình như
chuyện Bích ở vậy sẽ không ảnh hưởng thế thì nuôi được ai, sẽ làm vợ thế nào.
gì đến cha, không làm ai lo lắng. Bích Nỗ lực thay đời đổi vận cho con của
sống đời Bích, cha yên chuyện cha. người bác già giờ công cốc. Chị sẽ đi,
Bích nghe cha nói vậy giữa một mang theo một sinh mạng nữa lông
chiều vàng, mùa hè sắp hết. Nàng đang bông giữa gió trời lồng lộng, như ruột
quỳ gối nhổ tóc ngứa cho mẹ. Những của trái gòn già chùng chình bay.
sợi tóc bạc con con của mẹ nhiều như Bích thì ngược lại. Cha mẹ đã thả Bích
cỏ dại trên đồng lúa, lớp này lớp khác, bay như chim trời từ ngày Bích mười
Bích nhìn mà váng mắt. Mẹ bỗng dưng tám. Một con chim đã thuần người, bay
bảo chị họ Bích vừa ra tòa tháng trước, đi đâu cũng biết đường mà quay trở lại.
giờ đang ở nhà bác. Bích tặc lưỡi ngắt Cha mẹ tin tưởng Bích bằng cái niềm
quãng giữa những lời dài dòng của mẹ, tin mà người ta chỉ dành cho một thứ
chẳng biết có nghe hay không. tài sản vĩnh viễn không bao giờ bị đánh
Bích không quan tâm chuyện chị mất, không bao giờ rớt giá. Có lẽ niềm
họ lắm. Ai cũng nói chị họ đua đòi, phù tin ấy sinh ra từ cái nết già dặn, thấu
phiếm. Lên cấp ba chị nuốt chữ không đáo mà bướng bỉnh, chuyện gì cũng có
nổi nhưng đã có mười mối tình. Năm suy nghĩ và quyết định riêng mình của
ngoái chị cưới chạy bầu. Về nhà chồng Bích.
sáu tháng thì chị sinh. Đến nay đứa nhỏ Cha nói chỉ cần Bích sống vui sướng,
biết đi, cuộc tình cũng đôi đường đôi Bích đi đâu làm gì cũng được.
Áo sơ mi của Dũng phủ đầy ánh sáng, tìm người khác. Bích không thấy Dũng
ngoài đường cũng sáng, xe cộ cũng sai, nàng hiểu rõ ràng rằng mẹ Dũng đã
sáng, xe cà rem cũng sáng như vừa yếu lắm, bà muốn được thấy Dũng cưới
được chà lau, thả những tiếng chuông vợ sinh con. Dũng - một người con - có
rơi vào ngay bậc cửa. Nhưng trước khi nghĩa vụ phải hoàn thành cái nguyện
tiếng chuông rơi vào nhà, cánh cửa đã vọng duy nhất của người đàn bà mà
đóng sầm lại, Dũng bước vào thế giới anh thương yêu và kính trọng nhất đời.
khác, chỉ để lại bóng đêm, cô đơn, tĩnh Nhưng Bích vẫn khóc. Không ai
lặng cùng bầu bạn với nàng. sai mà Bích vẫn tủi thân quá. Càng tủi
“Cứ như thế có ngày nó lấy con khác thân thêm nữa khi Dũng cứ xin lỗi hoài.
mất thôi. Quen lâu rồi thì cứ cưới đi!”. Đừng xin nữa, Bích không có đâu mà
“Tao chưa bao giờ nghĩ tới… Tao cho. Bích đã để Dũng đi rồi đấy, không
không muốn làm vợ!”. trách móc một chút gì, anh an tâm mà
Chị em bạn gái của Bích đều lắc đầu lấy vợ đi.
hết cách. Tuy vậy, Dũng không đi. Anh lấy vợ
Trước hôm Dũng cưới, Bích đã ngủ rồi mà vẫn về ngủ với Bích hằng đêm,
cùng Dũng trên một chiếc giường. Anh trong căn phòng tràn ngập kỷ niệm của
ôm Bích thật chặt trong khi liên tục hai đứa. Khi Bích đã yên giấc, Dũng sẽ
thì thầm lời xin lỗi. Nhưng Bích không nhẹ nhàng đẩy cửa vào, chỉ để ôm nàng
hiểu, có gì phải xin lỗi đâu. Dũng cần cái trong phút chốc, để lau nước mắt nàng
mà nàng không thể cho, anh có quyền cho khỏi ướt gối đầu.
Từ trong huyền sử
Sinh ra từ sự tích mẹ trăm con
lịch sử là máu và nước mắt
không thôi mơ ước về bình yên no ấm
câu chuyện nước Việt nghìn đời
chảy trong huyết quản mỗi con dân.
(*) Chợ Đề ở Hoài Nhơn, Bình Định. Vào ngày 28.02.1950, thực dân Pháp ném
bom chùm xuống chợ, giết chết 51 người và hàng trăm người khác bị thương,
hầu hết là phụ nữ và trẻ em.
Chiếc bóng
LAM KHUÊ
Gà mẹ lục tục
Gọi cả đàn con
Vươn cánh tí hon
Nhịp nhàng chiếp chiếp.
Vang danh
làng hát Bội Nhơn Hòa
HOÀNG VIỆT
L.T.S: Phường Nhơn Hòa ở cực Nam thị xã An Nhơn, tỉnh Bình Định, nằm dọc
theo Quốc lộ 19. Trước khi các ngành công nghiệp xâm nhập, người dân Nhơn Hòa
ngoài nghề nông là chính còn có những làng nghề: làm bún gạo, đan sõng tre, làm
bánh tráng…, nhưng đặc biệt nhất là làng hát Bội. Phường Nhơn Hòa có 9 khu phố
thì có 3 khu phố: Hòa Nghi, An Lộc, Nghiễm Hòa, từ xưa đã có trường tổ và có gánh
hát Bội. Với một lực lượng nghệ sĩ tài danh, tâm huyết thuộc nhiều thế hệ, có thể nói
Nhơn Hòa là chiếc nôi hát Bội của Bình Định. VNBĐ số này giới thiệu bài về làng hát
Bội Nhơn Hòa của nghệ sĩ Hoàng Việt, cháu ngoại danh ca Thập Có - người học trò
giỏi của danh nhân Đào Tấn.
Chưa xác định rõ nghệ thuật hát Bội thịnh hành ở Nhơn Hòa vào thời gian
nào, nhưng những năm đầu thế kỷ 20 đã có nghệ nhân Chánh ca May ở Hòa Nghi
thành lập gánh hát, mở trường dạy nghề hát và lập nhà thờ tổ hát Bội. Cụ Chánh
ca May tên thật là Huỳnh Họa, là một trong các học trò nổi danh của cụ Đào Tấn,
được triều đình Huế phong chức Chánh ca vào năm Duy Tân thứ 5 (1911), sắc
phong còn lưu giữ tại trường tổ hát Bội khu phố Hòa Nghi, phường Nhơn Hòa.
Hầu hết nghệ sĩ xuất phát từ lò hát Bội cụ Chánh ca May đều nổi tiếng như: Thập
Khương, Nhưng Năm kèn, Nhưng Bôn, Bầu Giác, Tri sự Ghế… đều có sở trường
riêng, hát hay, múa đẹp, diễn giỏi.
Sau cụ Chánh ca May, trong số học trò giỏi của cụ Đào Tấn là cụ Thập Có (còn
gọi là Thập Tám, cha của nữ danh ca Hồng Thu). Thập Có tên thật là Hà Quang,
theo học cụ Đào Tấn ở Học Bộ Đình Huế (1894) và theo thầy ra Học Bộ Đình An
Tịnh (1898). Khi cụ Đào về hưu lập Học Bộ Đình ở làng Vinh Thạnh (Tuy Phước),
Thập Có là diễn viên trụ cột chuyên các vai lão văn, đến khi cụ Đào mất, cụ Thập
Có để tang thầy 3 năm rồi về lại quê Nghiễm Hòa phối hợp cùng cụ Đại Hào ở
thôn An Lộc mở trường dạy nghề hát. Cùng thời điểm này, An Lộc có gánh hát
của ông Phó ca Chưu (còn gọi là bầu Chưu) rất nổi tiếng. Về sau lực lượng nghệ sĩ
Một đêm biểu diễn của đoàn Ánh Dương tại Nhơn Hòa. Ảnh: H.V
Hãy tự mình
trồng một cái cây, từ tâm…
DƯƠNG THẮNG
Tôi chạy đi tìm bầu trời xanh trong, dịu mát trên đôi tay của cha, của mẹ. Đôi tay
vun xới, chăm bẵm màu xanh hy vọng trong tôi. Trồng một cái cây để nghe hơi thở của
đất. Trồng nhiều cái cây để nghe nỗi đời giăng mắc khát vọng nhân sinh. Lời ru mạch
nguồn sự sống thấm vào da, vào thịt. Cây lớn lên là lúc tôi núp vào tán lá, nghe lá thủ
thỉ, tâm tình.
Cái cây trong tôi vẫn luôn thầm nhắc về những hoài niệm xưa cũ. Ngày tôi được
sinh ra, cánh đồng đã có tự bao giờ. Mẹ tôi vốc những mầm hạt thả vào tháng năm.
Mẹ tôi giặt áo trên khúc sông ru lời nguồn cội. Tôi tắm mát bao buổi trưa hè. Cánh diều
đón tôi, chở tôi đến với khoảng trời xanh mà sau này lúc nhiều nắng gió, bão dông
tôi mới hiểu: càng bay cao, bay xa càng cần bước chân lội bùn níu dây kéo lại, ghì giữ.
Tôi đi trên khắc khoải cỏ úa, rạ nâu. Tôi bện dãi dầu vào trong tóc cháy. Mỗi khi thấy
khói đồng, khói bãi tôi vịn thơ tôi lội dọc triền đê. Hăm hở trở về, níu gọi giấc mê thân
cò đồng xa, quãng vắng. Và tôi dẫu nắng trong mắt mẹ cũng chưa trả hết ngược xuôi
bao mùa bão lũ. Tôi lại tự mình ấp ủ, trồng thêm, thêm nữa xanh thắm mùa cây. Để rồi
mong mỏi tháng năm trả cho tôi trái ngọt sau này.
Cái cây trong tôi cũng giống như bao cái cây mọc lên sự sống khác. Bắt đầu bằng
hai mắt lá khẽ chụm vào nhau như đôi bàn tay. Mẹ tôi áp lời thì thầm lên đó, cha tôi
quệt vội những vết chai lên đó. Cuối cùng, sau mỗi gân lá, sau đốm loang vàng lá tôi
thấy đâu là đồi mồi, rạn mỏi chân chim. Những chiếc lá cứ thế nhân bản, thêm nhiều,
thêm nhiều nữa cho đến khi cây đủ tầm với, cây đủ sinh sôi. Chiều cao, tán rộng của
thân cây tương ứng với độ bao phủ, ăn sâu của rễ. Rễ bám mạch ngầm, rễ trẩy phù sa.
Cứ âm thầm như thế rễ chắt lọc tinh túy nuôi cây lớn dần, lớn dần theo năm tháng.
Tôi mang theo cái cây đó đi xa. Cái cây vẫn khỏa bóng cho tôi dịu mát tâm hồn. Biết
là chẳng có nơi nào máu thịt hơn quê. Đất thị thành cằn cỗi, lời thị thành nắng dội,
mưa tuôn. Tôi cất giấu cái cây nhỏ bé vào thật sâu đáy nhớ. Đã có lúc nhịp tim hồi hộp,
Ta sinh vèn lµ chiÕc l¸ xanh hÕt m×nh cho tÊt
£
c¶ th¸ng n¨m xanh Lóc tµn óa - ta biÕt r»ng kh«ng thÓ
kh¸c - dßng nhùa c¹n kh« vµ ta sÏ l×a cµnh!
ChiÕc l¸ mét ngµy kia r¬i xuèng ®Êt bao n¾ng ma ñ
£
môc díi ch©n ngêi Ta thanh th¶n lÉn vµo cïng v¹n
vËt d©ng chót mì mµu cho søc sèng sinh s«i
ChiÕc l¸, chiÕc l¸... mét ngµy kia r¬i xuèng ®Êt bao n¾ng
2.
1.
£
ma ñ môc díi ch©n ngêi,. (Ta...) Ta thanh
th¶n lÉn vµo cïng v¹n vËt d©ng chót mì
Rall... s©u l¾ng
mµu cho søc sèng sinh s«i.
Hµ Néi, th¸ng 7/2019
Göûi cho ngöôøi chuùt naéng Buoåi giao muøa Xuaân sang
hoang Thaám chieàu Heø oi aû Ta xaùc xô thaân laù Ngöôøi cöù töôi cuoäc
ñôøi Ta gom caû ñaát trôøi Vaøo maét Thu ñaém ñuoái
1.
tình Caây baøng khoâ truïi laù Tím tình ta vaát vaû
2.
Ta gom caû ñaát... Göûi cho ngöôøi taát caû Ta xanh xao boán muøa
Muøa Ñoâng sang voäi vaõ Ñöøng traùch chi tình ôi
Mong manh
pha ñöøng buoàn Coõi ngöôøi naéng doäi möa tuoân Mong manh haïnh phuùc caùnh chuoàn mong
voâ Caûm ôn naéng bieån traêng hoà Ñaãm vaøng moät quaûng ñöôøng thô cuoái
ngaøy Naém baøn tay naém baøn tay Keõo roài nhö
Coda
truï ngaãm ñau phaän mình Vaãn hoaøng hoân Vaãn bình
minh ñöøng buoàn moät kieáp phuø sinh ñöøng buoàn
Thuận tiếp tục biểu diễn nghệ thuật với 09 tiết mục chính: 01 tiết mục hòa tấu nhạc
cụ Chăm (trống Ghinăng, kèn Saranai, trống Paranưng); 05 tiết mục múa Chăm; 03 tiết
mục đơn ca dân ca Chăm. Ngoài ra, còn có phần trình diễn nghệ thuật làm gốm, dệt
thổ cẩm truyền thống của người Chăm. Không dàn dựng sân khấu, chương trình tạo
một không gian gần gũi, hài hòa, phù hợp với truyền thống văn hóa của dân tộc Chăm.
Chương trình Giao lưu, biểu diễn nghệ thuật dân gian Chăm hướng đến bảo vệ và
phát huy giá trị nghệ thuật dân gian Chăm; bảo vệ và phát huy giá trị các di tích; quảng
bá di tích đến Nhân dân và du khách trong và ngoài nước, thu hút du khách tham
quan, góp phần phát triển du lịch trên địa bàn tỉnh.
* Tác phẩm Mùa mây An Toàn của tác giả Nguyễn Phan Dũng Nhân và Sắc màu
Đồng Mít của tác giả Nguyễn Minh Quang cùng đồng giải Nhì (không có Nhất) tại Cuộc
thi ảnh nghệ thuật thời sự huyện An Lão lần thứ IV, năm 2023 do UBND huyện An Lão
tổ chức.
Với chủ đề “An Lão - nét đẹp ngày mới”, cuộc thi đã nhận được 283 tác phẩm của
27 tác giả tham gia dự thi. Ban Tổ chức đã chấm, chọn 77 tác phẩm triển lãm, trong đó
có 14 tác phẩm xuất sắc trao giải, gồm: 02 giải Nhì, 04 giải Ba và 08 giải Khuyến khích.
Lễ trao giải và khai mạc triển lãm diễn ra tại Lễ hội Du lịch hè năm 2023 của An Lão.
* Tác giả Bùi Thanh Hương (TP. Hà Nội)
đã giành giải Nhất cuộc thi biểu trưng (logo)
thị xã An Nhơn do UBND thị xã An Nhơn
tổ chức. Qua 9 tháng phát động (7.2022 -
3.2023), BTC đã nhận được 351 tác phẩm
của 3 tổ chức, 189 tác giả, 5 nhóm tác giả
tham gia dự thi. Qua các vòng chấm, Ban Tổ
chức chọn 10 tác phẩm qua vòng sơ khảo
và 04 tác phẩm vào vòng chung khảo. Kết
quả, tác phẩm của tác giả Bùi Thanh Hương
(ảnh) đã được chọn làm biểu trưng thị xã An
Nhơn và trao thưởng 200 triệu đồng.
P.V
HỘP THƯ
Trong thời gian qua (21.6.2023 - 20.7.2023), Tòa soạn tạp chí Văn nghệ Bình Định đã
nhận được tác phẩm văn học, nghệ thuật của các bạn gửi cộng tác:
Lê Hứa Huyền Trân, Đinh Hà Triều, Trương Thị Mai Hương, Lê Bá Duy, Nguyễn Văn Toàn, Trần
Quang Lộc, Phạm Văn Phương, Trần Quốc Toàn, Hoàng Bảo Linh, Võ Ngọc Thọ, Hồ Thế Sinh, Trần
Duy Đức (Bình Định); Nguyễn Thị Bích Nhàn, Lê Pha Lê, Huỳnh Duy Hiếu (Phú Yên); Nguyễn Trường
Thanh, Chu Giang Phong (Gia Lai); Phạm Thị Hiền (Đắc Lắc); Hoàng Bích Hà, Võ Hoàng Nam, Duy
Hoàn, Quốc Sinh (Khánh Hòa); Hồng Nguyễn (Ninh Thuận); Lê Thanh Hùng (Bình Thuận); Đỗ Ngọc
Hanh, Lê Văn Hiếu (Lâm Đồng); Tịnh Bình (Tây Ninh); Nguyễn Minh Thuận, Phan Duy, Thùy Như (Bạc
Liêu); Ngô Trọng Nghĩa (Trà Vinh); Trần Thái Học (Bến Tre); Nguyễn Thị Như Ý (Cần Thơ); Nguyễn Chí
Ngoan, Huỳnh Thị Kim Cương, Huỳnh Thị Mộng Tuyền (Kiên Giang); Huỳnh Thị Quỳnh Nga, Huỳnh
Trang (Tiền Giang); Trần Thị Thùy Linh (Sóc Trăng); Lê Thị Ngọc Nữ, Nguyễn Lê Ái Ngọc, Nguyễn Ngọc
Minh Anh, Thạch Ngọc Bích, Thanh Trắc Nguyễn Văn, Hoàng Ngọc Thanh, Đặng Trung Thành, Nguyễn
Thanh Vũ, Nguyễn Hoàng Duy, Kha Ly Chàm, Thanh Ly, Nguyễn Long, Lê Nguyễn I Pha, La Thị Ánh
Hường, Nguyễn Thị Minh Hồng, An Hải, Trần Đức Tín, Hoàng Long (TPHCM); Nguyễn Đức Bá, Nguyễn
Hồ Nghĩa, Hải Điểu, Nguyễn Trọng Lĩnh, Nguyễn Thanh Tuấn (Quảng Nam); Nguyễn Ngọc Hưng, Hà
Huy Hoàng (Quảng Ngãi ); Tăng Tấn Tài, Nguyễn Thu Hiền (Đà Nẵng); Đức Anh (Huế); Hồ Ngọc Diệp
(Quảng Bình); Đoàn Trung Phong, Nguyễn Thủy, Đinh Hạ, Lê Nguyệt (Nghệ An); Lê Nhi, Dương Thắng,
Nguyễn Thành Vân (Hải Phòng); Lê Gia Hoài (Vĩnh Phúc); Trung Du, Mai Hoàng Hanh (Bắc Ninh); Lê
Khánh Nhâm (Hà Nam); Vũ Thị Huyền Trang (Phú Thọ); Vũ Thị Thu Hòa (Hải Dương); Cao Văn Quyền,
Tăng Hoàng Phi, Nguyễn Văn Chiến, Cao Thơm, Lê Thị Kết, Phạm Hồng Anh, Lê Đình Thực, Bùi Ngọc
Phúc (Hà Nội)…
Tòa soạn tạp chí Văn nghệ Bình Định xin chân thành cảm ơn sự cộng tác của các bạn. Nếu tác
phẩm được chọn đăng trên tạp chí, biên tập viên từng chuyên mục sẽ liên lạc trực tiếp với các bạn
qua địa chỉ email hoặc điện thoại.
Rất mong sự cộng tác tích cực của các bạn.