Professional Documents
Culture Documents
Kiến Thức Trọng Tâm Tác Phẩm Tây Tiến
Kiến Thức Trọng Tâm Tác Phẩm Tây Tiến
1. “Quang Dũng đứng riêng một ốc đảo, đặc biệt với bài thơ Tây Tiến, ông không có điểm gì chung với
những nhà thơ khác, ông đứng biệt lập như mộtVũ Quầnhòn đảoPhươnggiữa các nhà thơkháng chiến”
Tây Tiến
2,MâyNhàQuangthơ Quang Dũng như "b óng mây qua đỉ nh Vi ệt " và là
Dũng bay đến đâu, hoa lá cỏ câyNhàvàtnúihơ VânsôngLongnhư có hồntheo đến đấy.một áng mây bay qua sông núi nước Việt.
3.4. TâyTây TiTiếến-n- tsưựợngthăngđàihoabấtcủatử vềmộtngườitâmlíhồnnh vôlãngdanhmạn- Vũ- ĐiThunh Hương
Minh Hằng
5.MâyNhàQuangthơ Quang Dũng như "b óng mây qua đỉ nh Vi ệt " và là một
Dũng bay đến đâu, hoa lá cỏ câyNhàvàthnúiơ VânsôngLongnhư có hồn theo đến đấy. áng mây bay qua sông núi nước Việt.
Công th ức mở bài th am khảo
Khi tuổi trẻ qua đi, điều còn lại là gì? Liệu chăng đó chính là những kí ức nhiệt huyết mà chúng ta đã
strốẻngvớihếtnhữngmìnhývớinghĩnó,vừanhữngphóngthángkhoángngàyvừamàhoangta cùngdạibạn,. Vàcùngnhữngvớicậunhữnghọc tngườirò nơithHàânThành yêu còntroởngthờithờisonkì
kháng chi ế n chống Pháp cũng như vậy, họ đã có một tuổi trẻ th ật kiêu hãnh, dù rằ ng cái chết sẽ hiện
hữu,thời vàngdù rằsngonscủaẽ gácdânlạitmọiộc. Kíướcứcmơấy nơikhônggiảngchỉđườnglưu giữhoamãimộng,tronghọtâmvẫnkhảmra đicủa, manghọ màtheocònhàotrokhíng tcủaim củamột
dânđã lànhânm nênViđấtệt Namnước”.“HọChíđãnhsốvìngvậyvà màchếtTây/ GiTiảnếndịcủavà bìQuangnh tâm/DũngKhông- tượngai nhớđàimặtbất tđặtử củatên/ngườiNhưnglínhhọvô
danhquan,vẫnbi lụcòny màsốlngà bimãihùng,, bàibithtơrámangng. Đặclại mộtbiệt nỗiquani[ ềkhổm đặcthơ bi],ệQuang
t, mangDũngcái biđãnhưngkhắc họakhông[ nộiphảidungbi của
khổ thơ đó ].
Về Tây Ti ế n
Tây Tiến là một đơn vị quân đội thành lập đầu năm 1947 có nhiệm vụ phối hợp với bộ đội Lào, bảo vệ
biViêệnt Namgiới Việt Lào và đánh tiêu hao lực lượng quân đội Pháp ở Thượng Lào cũng như miền tây Bắc Bộ
–
Nộithốn, tvềrongvậtđóchấtcó,nhibệnhều họcsốt rséitnhoành
h, sinhhànhviên chidữ ếdộin đấu. Tuytrvậy,ong những
họ
cảm. Đoàn quân Tây Tiến, sau một thời gian hoạt động ở Lào, trở về Hòa Bình thành lập trung đoàn 52. sốnghoàn
rấ t lạ
Tây Tiến
ĐịHòaa bànBình,đóngmiềquânn tâyvàThanhhoạtHóađộngvàcủacảđoànSầm Nưaquân(LTâyào).TiChiếnếkhán sĩrTâyộng,Tibaoến phầngồm cácđôngtỉnlàh tSơnhanhLa,niLaiên HàChâu,
cảnh
c rấ
quan t gi
vàa n
chikhổ,
ến vô
đấu cùng
r ấ t t
dũnghiếu
Hoàn1947:cảnhQuangsángDũngtácrbàia nhậpTây biTinếhn đoàn Tây Tiến từng giữ chức vụ đại đội trưởng.
1948:
1948: Sau
Tham đó 1
gia khoảng
Đại hội tht ời
h i gi
đua anởkhông
Phù l
Lưu âu đi ề
Chanh, u chuyển
bao sa
nhi ng
êu đơn
nỗi vị
nhớ khác.
về những người đồng chí , đồng đội
của mình đã thúc giục Quang Dũng viết bài thơ Tây Tiến.
Từ1. QuangkhóaDũngclàầmộtn cngườió khinghệgisĩ đaớitàit.hiệu tác giả
2. Phong cách thơ: hồn hậu, phóng khoáng, lãng mạn và tài hoa.
3. Ông là một trong những nhà thơ tiêu biểu trong thời kì kháng chiến chống thực dân Pháp.
4. Đề tài: Người lính và quê hương.
5. Tính cách: khiêm tốn, sống đạm bạc và không thích khoa trương hoặc nói về mình.
Thơ Quang Dũng
EmTôi tởừtchihànhnhSơnchiếchạyn cũnggiặrcavềđi
Mắt người Sơn Tây
CáchChiềubixanhệt baokhôngngàythquêấy bóngBất BạtBa Vì
TừĐiêđộu tàthnuthvềôihoanglại nốibóngđiêugitàặnc
ĐấtEm cóđábaoonggikhôờ lệnhichứaều ngấnchanlệ
VừngMắt emtrádìn uemdịuvươngbuồntTâyrời quêPhươnghương MẹNhữngtôi emxáccógiàgặpnuađâungậpkhôngcánh đồng
TôiEm nhớcó baoxứ Đoàigiờ emmâynhớtrtắhngương?lắm TôiBaonhớnhiêmộtu rồithxácằngtrconẻ trbéôi snhỏông
ĐôiU uẩnmắtchingườiều lưuSơnlạcTây
BuồnTôi gửiviniễnềmxứnhớkhônthkhuâyương
EmNgàymangtrở lạgiiùquêm tôhươngi nhé
BaoVề núigiờSàitrởSơnlại đồngngó lúBươnga vàngCấn
SôngSáo diĐáyều khuyachậmkhoắtnguồnthquaổi đêmPhủtQuốcrăng
Tây Tiến
Khúc hoàn ca rớm lệ BaoChắcgiđãờ tôthi anhgặp bìemnhlầrnộnnữatiếng ca
ĐãEmhếtcó baosắc gimùaờ emchinhớnh chita?ến cũ
Quang
kháng Dũng
chi ế n tvi
ê ế
n tlàbài th
Nhật ơ, này
cô vào
còn cónămmỹ 1949
danh đểkháctặ ng
l à cho
Aki m“người
i. Theotì nh
hồi th
ký ơ” của
của ông,
Phạm một
Duy, kỹ nữ
“Khi trư
cùng ớc
tđìrunngh. Trđoànên đường
Tây Tiếvền đónglàng Phùng,
quân ởanhHoàđãBìntạh,t quanhànơithơcóQuangtên làDũngkinhcóĐàođượcở gầnnghỉchợphépĐại,đểthvềămthngườiăm gia
tvùngình cũcáchtênmạnglà Nhậtmà. Ngườiông thtườngình này,hay cònghé cóuống.mộtNàngmỹ danhchínhnữalà ngườilà Akimđẹpi, nàngSơn Tây,có hàngnguồncàcảmphê thứngrong
dạtcô gáidàotêchon Nhậtanh(viAkiếtmbàii) đãthơthĐôieo mẹmắtvềngườithànhSơnvàTâytới nămnổi ti1954,ếng”. tVàohì dithcười vàođiểmNam,chiếnsốtngranhở SàilanGòn,rộng,
khoắt sô ng bờ
LửaLínhhồngmấy quánchàngtảvấtn cưvả vắng
Lính râu ria
một thời là kiều nữ của nhà hàng Tự Do, đến 1975 thì sang Mỹ định cư.
Khuya CôMắtbénoncườinhìchúmn nhưchísamo
ĐôiMá hồngmắt nhìnhưn tnhưrái mậnsao
KhiChị anhdọn vềhàngđãđixangủ
ChépChị buồnmiệngchitkhông
rong hơirõchăn
Tìm sống một đêm thơ Mùa đang độ ngọt ngào!
MộtMột ngườianh gọikêuthuốccà-plhêá BànBộ râtuayhơnnhưbànrễ câychải Khuya khoắt sô ng bờ vắng
TiLínếngh mấysúngchàngrền xaphanhxa ngực
Một- Chịngườiơi! Lynhìrượun sanhỏ!u trước.. AnhAnh ômôm conghì nóngườimãita Hát nhẹ lên bài ca..
RượuMột lynhỏchomộtđỏ mặtly thôi Kênh đào, cuối thu đông 1948
Cho lên hương cuộc đời CôTuổibéanhnămvừathbaángmươitrời
-RồiChịanhơi!bếCháuconngủchịđâu VợAnhanhmỉmgiờcườinàyrđâu?ười rượi
Anh lim dim cúi đầu
Bố- 14ccâuụcthơtáđầu:c phẩm
đường hành quân
Tây
gia
Ti
n
ế n
Hình ảnh người lính Tây Tiến gắn liền với thiên nhiên miền Tây và những chặng
khổ.
Tây Tiến
-mang,8 câumờthơảo.tiếp: Kỷ niệm về đêm liên hoan văn nghệ đốt lửa trại và buổi chiều sông nước Tây Bắc mênh
-- 84 câucâu tthhơơ tcuốiiếp:: HìKhúcnh tvĩượngthanhngườicủalínỗinh TâynhớTiến hào hùng, hào hoa, lãng mạn và bi tráng.
Ngoài r a , c húng t a cũ ng c ó t hể
Bố- Nhớcụcthbàiiênthnhiơ: êxuyênn miềsnuTâyốt bàivàtnhữngch ia bài Tây Tiến theo cách sau
hơ là nỗicuộcnhớhành quân của đoàn quân Tây Tiến
-CảmNhớhứngnhữngchkỉủniđạoệmctủìnahbàiquânthơnhân và cảnh sông nước miền Tây
-- CảmCảm hứnghứng lbiãngtrámạngng
14 Câu đầu Hìđườngnh ảnhhànhdòngquân,sônggắnMãvới- Connhữngsôngkỷgắnniệmvớicủcahặng
2 câu đầu binh đoàn Tây Tiến
Sông Mã xa rồi Tây Tiến ơi!
Nhớ về rừng núi, nhớ chơi vơi Hìđếnnhcủảnha nỗisônhớng Mã và Tây Tiến là nơi về và là nơi
=>là điNhậnểm rơriathtấấpt cnhấtả đã “cxủaarcồâi"u, tchhơ,ỉ cgợiòn trraongmộtkỷkhoảng
niệm. Từhụt“xhẫng.a rồi”
Nỗithiênnhớnhiđượcên Tâyđề cBắcập đến: “nhớ về rừng núi" - nhớ
Nỗisâu nhớlắng,"cchhơiênhvơivênh" là nỗivừanhớhaivừabờ vựcmênhgiữmanga hư vàvừaảo
=> Điệp từ, từ láy "nhớ", "ơi" tạo nên nỗi nhớ da diết, cồn cào
luôn thổn thức trong tim người đi
2 câu tiếp
SàiMườngKhaoLátsươnghoalấvềp tđoànrong quânđêm hơimỏi.,
Haikhôngđịagidanhan địaSàilýKhao,
nay
Tây Tiến
t r Mường
ở thành
lbiịcnhh.sử, in dấu những kỷ niệm của một thời chiến
Lát
mốcvốn
th l
ờià mốc
gian
-+HìSàinhKhao:ảnh ngườiHình lảnhính đoànTây Tibiếnn:h mỏi mệt đi giữa
mộtmờ phủbiểnlấspương
+vớiMườnghươngLátthơm: Xóa tan đi sự mệt mỏi, cân bằng lại
c+ủDùnga hoatrừừngngữnởrấvềt tđêm.inh tế: “hoa về”, “đêm hơi”
=> Tác giả đã lãng mạn hóa "hoa về, đem hơi" không chỉ là
hoa, sương mà còn mang hình dáng của con người
4 câ u ti
DốcHeo lhútên khúccồn mây,khuỷusúdốcng ngửithămtrờthi.ẳm,ếp
Từđộ claáoy:thkhúceo hướngkhuỷu,nhìtnhămlên.tKhổhẳm,thheoơ làhútmộtđềubằngmiêcuhứngtả NgànNhà aithPhaướcLuônglên cao,mưangànxa khơithước xuống,
vềkhúc"thkhuỷu,
i trung chữuànghọa"lên c=>ao cgợiàngtảdựngmặt đứngdốc nhấphunnhô,hút
CồnTiếnmâyđangheohànhhútquân- Hìnquah ảnh:nhữngnhữngđồi người núi c hlí
ậpn hchTây
ùng,
núi cao tới nỗi súng có thể chạm vào mây.
Vềxuống"nhịpvớiđiệcu:ácchângắtu "ngànnhịtph4/ước3 khilênếcnacohngàno câutthhướcơ dường
như bị "bẻ đôi" một cách đột ngột.
- Đối: lên, xuống ; ngàn thước: khoảng cách lớn
=>chóngHiểmặtm tr”ở => Người đọc giống như đang “chơi 1 trò bập bênh
-bảnNơilàđèong cao, dốc đứng, người lính đưa tầm mắt nhìn về những
++ HìGợinhraảnhsự bìnhữngnh yênnếptronhàng cPhahínhLuông
cả nh ẩn
vật hi
và ệtn
r ot ro
ngng
cảlà
tânmmưa
hồn
người l ín h.
=> Quang Dũng kéo người đọc trở về với sự cân bằng.
+chNhững người lín h
Tây Tiến
-nghĩHìnah: ảnh người lính Tây Tiến hiện lên với 2 lớp
mỏi mệt , nghỉ ngơi trê n
2 câu tiếp ặng đường hành quân
=>cùngHìđẹpnh ảnhđẽ. rất đỗi giản dị, gần gũi nhưng lại vô
AnhGụcbạnlêndãisúngdầumũkhôngbỏ quênbướcđờinữa,!
+=>SựTưhythsiếnchoicủcáainhững
ch ết “ nngười
hẹ t ựalín
lôh
ngTây Ti
hồng" ến
=>thuật“Knóihônggiảbướcm nóinữa"tránhsử dụng biện pháp nghệ
2 câu tiếp
ChiĐêmềđêmu chiMường
ều oai lHịinhchthcọpác gầmtrêutngườihét,
- Sự đe dọa nơi “rừng thiêng, nước độc"
+ Thác gầm thét => Thiên nhiên rất dữ dội, hung bạo
+=> BiệnCọppháptrtêuutừngườinhân hóa=>=>SựSựđenguydọahicểmủanơithrúừngdữnúi
2 câu cuối Tây Bắc mà trực tiếp những người lính Tây Tiến phải đối mặt.
NhớMai Châuôi TâymùaTiếemn cơmthơmlênnếpkhóixôi, . =>thậtKéomềmlạimạisự c,ânhẹn bằngnhàngcho người đọc với những hình ảnh
“xúcNhớ- Nỗiôi Tâynhớ:TiếNhớn”: Trvềựnhữngc tiếp tbảnhể hilàệngn cảtrmong MaithanhChâu:thoátĐị, nhẹa danhnhàngvới đitênkèmgọi vớigợi hìranshự
khóiđẹp, rbếpất bìbannh cyên,hiều.rấ=>t tìMộtnh (thììnnhhcảnhảm crủấat ảnhxúc bì“tnhhơmyênnếptroxôing"ttâạmo rhồna nhữngngườidưđọcvị. cảm
người chiến sĩ với đồng bào). + “Mùa em” - Mùa của sự đủ đầy, “mùa con ong đi lấy mật, con voi
xuống
nhau, sô
mùa ng uống
trao nước
yêu t h, mùa
ương, em
vương đi phát
lu yếnrẫ y
nhớ làmđể nương”
xa r ồi smùa
ẽ t
mãi a gặp
không
quên. => Một mùa thật lạ, thật đẹp, thật tình.
8 Câu tiếp
4Kỷ nicệâmuvềđầuđêm liên hoan văn nghệ đốt lửa trại
-nhữngDoanhngườitrại:lNơiính sinh hoạt và chiến đấu của
-nhữngDoanhngườitrại:lNơiính sinh hoạt và chiến đấu của
Tây Tiến
DoanhKìatemrại xibừngêm áolêntựhộibaođuốcgiờ.hoa, -hộiCụm từ “hội đuốc hoa” gợi ra không khí của lễ
Khèn lê n man đi ệu nàng e ấp,
Nhạc về Viên Chăn xây hồn thơ. -ngờTiếkhing rnhìeo nvuith“ấykìanhữngem” thcôể gáihiệndânniềtmộcvuixúng, sựxíbấtnh
- Có những vũ điệu của quân và dân trong bộ xiêm ý lộng lẫy
-tâÁnhm hồnsáng,ngườiâmlínhạcnh tr,ởtìvềnhmingườiền đấtđãlđưaạ -dìĐêmu - âmliêtnhhoananh củvăna tinghệếng khèntrong tiếng nhạc dập
và xây nên những hồn thơ
4Buổicâchuiềucsuôngốinước Tây Bắc mênh mang, mờ ảo
NgườiCó đithấyChâuhồnMộclau nẻochiềbếnu sươngbờ? ấy, - Không gian: sông nước Châu Mộc
CóTrônhới dòngdángnướcngườilũ hoatrênđongđộc đưa?mộc, - Thời gian: Chiều sương
- Người đi: Chiến binh Tây Tiến
-đongHìnhđưa”ảnh: Hìđốinhlậảnhp “dòngcánhnướchoaltũrô-ihoatrên -- Người ở lại: đồng bào Tây Bắc
dòngnhìn lnướcãng mạnlũ thcậtủathngườiơ mộng,chiếthnểbihinệhnthgócủa coCâun ngườihỏi tnơiu từđây: cóhaythấy,không?có nhớ thiên nhiên nơi đây và
ấy
Bútléo đãphápquyệnlãnghoàmạnvớihàonỗihoa,nhớ cphéphưa baonhângihoáờ nguôithầnngoaitình,trcoángch sdùngâu thđiẳmệpttâừmvàtrcíânhàu hỏithtơuvềtừđồngkhéo
độimột, đồngngườibàochiếvàn sthĩ itêhniếnhit thêanvớimiềTâyn TâyTiếTổn, vớiquốcquê, tấhương.
t cả tạo nên điểm sáng lấp lánh của tâm hồn
4 câu cuối
“Rải rá c biê n cương
ChiếÁon tbàorườngthayđi chẳng tmồ
iế c vi ễ
đời n xứ
xanh.
Tây Tiến
-trSửọngdụngcho chầuâu thhếtơ vàtừgiHánảm bớtViệtsựtăbingtshựươngtrangtrước
bao mất mát, hy sinh của người lính Tây Tiến
chi ế
Sông Mã gầm lên khúc độc hành”u anh về đất +tiế“cbitêhnương,cương”không: nơi khíxa xôinhư, hoangchùngvu,xuống,tạo cảxótm gixa.ác
-đau“vềthđấtương”: nóivàgicũảngm, lnóià sựtrngợiánh đểca,gitrảâmn bớt +vắng“mồhoangviễn xứ”lạnh.là những nấm mồ ở những nơi xa
thươngrọng dànhđất nướccho .người anh hùng của quê +ki“ệánocbào”hiến: tChiranhếc áo lính các anh đang mặc. Điều
-tr“êrnảimộtrác”khu: số lvựcượngmàítlỏià,rkhông
ừ ng s â t
uậ p
bi t
êrnung
gi ới khắcbọc thnghii thểệtngười, thiếulínthhốnđãđếnhi skhông
inh. có cả ch i ếu để
íhương
t có ngườikhóiqua. lại, không có điều kiện =>thanhNgườixuân.lính ra đi không hẹn ngày về, hy sinh cả tuổi trẻ cả
-tà“ng,chẳngngạotiếnghễc đời vàxanh”đầy: tcựácthinnói, hingang
ên ngang, =>củaKhông t rốn tránh hi ện th ực, tá c giả đã khắc họa sự hi s inh
không ngại ngần hy s in h, gi an
-nghi“SôngêngMãmìngầmh tiễlnênđưakhúcđầyđộcthhành”ành
khó.
kí l
nàh sự
với xúc độngngườilòlíngnhngườimột c,álcahytđộnghanhtthhiêản,n nhithầmên. lặng và cao cả, gây
các anh trong khúc hùng ca sông Mã.
4 Câu cuối
câu đầu -ướcNgườihẹn đingàykhôngvề, thẹninh ướcthần=>hiRasinđih vìchinướcến đấu, xảkhôngthân vì
Tây Tiến người đi không hẹn ước, dân tộc, vì lý tưởng vĩ đại trong tim.
-ngàyNgườivề đilạiởđơnđâyvịlàctũá.cTrgioảng: Táckhigiđoànả đã biranđih hàngkhôngquânhẹn
ccààngng vềmongphímanh.
a Tây cTràngongxakhoảng cách, hicávọngch khôngngày gilặapnlạdịi u
vợimông., nỗi nhớ đồng đội của nhà thơ càng tỏa ra mênh
4 câu cuối - Đường l ê n t h ăm
Đường lên thăm thẳm một chia phôi. clàhngânmờhànhsươngquânlùđii lạlêin,phídốca sđèoau. Hoànvà nhữngcảnhbảnchiếnth ẳm
Tây Tiến
một ch ia phôi : Mỗi bước
đấuthốnrnênất khắchànhnghitrìnệth, ccóhibaoến đấunhiêlàu những gian khổ,hy tshiniếhu
+cuDoộc kháng
hoàn cảchnhiếnlịcchhốngsử quáPhápngặtgianghèo, i đoạn t iế p nối , c à ng khó c ó hi vọng t r ở về.
đầuđòi hỏichẳngphảikháclấy tnàoính lmạngấy trứđểngđổichọiđộcđá,lập =>làmÝnổithơbậtlộtphẩmtả lí tưcởnghất yêuchiếnướcn đấuanhcaohùngcả củacủanha họ.bộ đội cụ Hồ,
trựa do.chiếBaon trưthờngế hệvớithtanhinh nithêầnn c“ầqmuyếtsúngtử
cho Tổ quốc quyết sinh”.
2 câu cuối
AiHồnlêvền SầmTây TiNứaến mùachẳngxuânvề xuôiấy, .
-biMùanh đoànxuânTâynămTiếấy:n Thời điểm thành lập -bởiVềlẽphícóabaotácnhigiảê:uNỗikỉ ninhớệmtrcàhoiếlnênđấutrongvớilđoànòng daquândiếtkể
-thDoànhtinlậhptđoànhần biquântrángtrởấythmàànhmùamộtxuânmốc lịch thồnlạừimùanơivẫnSầmxuângầnNứagũiấy,.tdoNhàrênđókitngười đi xa mà t âm
haơ, ởvẫnnơigắnnàybómàvớitâđoànm hồnquân.đã gợi
sngườiử ghianhnhậnhùngcôngbỏlamìo tnohlớvìn cnướcủa những . con Sựđộiphânthắmtthhâniếtấycủachnhào thấythơ.tình đồng chí, đồng
-SầmNhữngNứa,trtáaintivàom vàvớilinnúih hồnsôngấy còn ở lại với =>tkihêểuCáchihùngệnh cnóihnênấtchlãẳngtnginhtvềửthầnxuôihithsiểnhih mangện tháivẻđộđẹpbấtlãcngần,mạn.khinh bạc,
nên sẽ bất tử với thời gian. => Cảm hứng “lã ng mạn, anh hùng” t rong những vần t hơ Quang
-TâySầmTiếNứa:n đãĐịgiảaidanhphónglịcthhànhsử, nơicôngđoàncó trbiậnnh Dũng
đánh vang dội tại đây.
Bai viet ham khao
“SángNhữngchớmphốlạdàinhxaotrongxáclòngheoHàmayNội
NgườiSau lưrnga đithđầuềm nắngkhônglángoảnh
Đất nước Nguyễn Đì rơ
n i
h đầy”
Thi
lạ i
tđầyrai HàgiNếuanthtnhưànhruân,ởthđoạnvấtì ở bàivảthđótơhtơcủarê“Tâyn họ.NguyễnTiMàến”,chỉĐìQuangngọih ThiQuangDũngviết Dũngvềsẽ khoảnh
là ngườilà nhàkhắctáthi ơhiltêệhnnôiđường
trtựhcì chưatiếchip chặngếđủ,n đấubởiđườngcủaôngnhững
hành chàng
quân
–
cađã màmạnhlữ mẽkháchchiếtốnnđấubaođếnnhiêchừngu tâmnào.tư đểNỗimờinhớgọicàng, hãyđượcvào khắcđây, hãyhọa nhìcụ tnhểđồngở haiđộicâuthtânhơyêusau”của tôi đi, họ
“SàiMườngKhaoLátsưhoaơngvềlấptrđoànong đêmquânhơimỏi”.
Táchoanggiảvu,liệtbíkêẩncáccủađịvùnga danhđất“Sàilạ, tKhao”, h ấy được “Mường
những Lát
khó” để người
khăn, th đọc
ử t h gần
ách xa
chờ ít nhi
chực, ềuý t hấy
chí được
người vẻ
lín heo
h ra hút
sa ,
o.
Hìchịnuh, họảnhhànhtả thquânực “stưrơngonglsấưp”ơngvàmù“đoànlạnhquângiá, smỏiương” chogiăngtachethấylấbaop cảvấtđoànvả nhưmà đoànphủ lêquânn nhữngTây tTiâmếnhồnđã phảimỏi
mệtsự. Cũngmột lbởiớp chănvì mộtmềmchữmại“mỏi, chỉ” màlà baosao khắccuộc nghitranhệtlquá,uận xảymộtrachữgiữ“mỏia những” màngườikhiếncầmbài tbúthơ nhưgiànhcólạhồni giátâtmrị
chânbiết bao.chínCóh chongườitácnóiphẩm.“hoa”Khắcở đâynghilàệhươngt là thếhoanhưngrừng“hoacon vương
về trongvấn,đêmcó hơingười” lạliạliàchomộtrằhìngnhtáảnhc giảlãvíngngườimạn
ltíhnơ,h llàà ánhbôngsáhoang chậpthơmchờn,dịu, tiphậpnh khiphồngết kia,củakì tngọnhực cóđuốcmộtthchútì thựckhôngsự khihợp.ến hìNhưngnh ảnhnếuthơnóitrở“hoa”nên đẹptrongđẽbàivô
cùng.trong đêmĐoànvượtquânmàntrongsươngđêmnởtốirộ“đỏvậy.đuốcMộttừcâung đoàn”thơ màđivừađếnbiđâutrátng,an svừaươnglãđếnng mạn,đó, nhưchỉnhững có th ể bông
l à con hoatr iđỏ
ện
rVậyiênglàcủaở bốnQuangcâuDũngthơ đầu,mà tvớihôi.âm điệu thơ sâu lắng, Quang Dũng đã kết hợp hài hòa chất hiện thực và
ltãhngơ Quang
mạn, càngDũngchonhưta t“bónghấy đượcmâyngòiquabútđỉntàhi Vihoa,ệt”phóngvà là khoáng một ángcủamâyông.bayNóiquanhưsốnhàng núithơnướcVân LongViệt.“NhàMây
Quang Dũng bay đến đâu, hoa
ngòiNhữngbútcâuQuangthơ tDũngiếp theocũngđượctrởQuang lá cỏ cây và núi s ô ng như có hồn th eo đến đấy”. Con
nên cóDũnghồn nhưtậnvậydụngđấy.tất cả sự đa tài của mình để khắc họa địa hình hiểm s ông chi ế n trậ n qua
trở của núi rừng Tây Bắc: “Dốc lên khúc khuỷu dốc thăm thẳm
Heo hút cồn mây s úng ngửi tr ờ i
NgànNhàthaiướcPhalênLuôngcao, ngànmưa txahướckhơixuống”.
Đâyrừng lhùngà đoạnvĩ tchíhơnđượch là ttiánchgithảầnmiquảêu tảcảmrấtcủathựcnhữngvề conngườiđườnglínhhànhTâyquânTiến.đầyĐiệpgiatừn “dốc”khổ. Ngangkết hợptầmvớivớitừ núiláy
“khúc
tghềnh. khuỷu”, “thăm t h ẳm” diễ n t ả s ự quanh co, hiể m tr ở của đị a hì n h Tây Bắc. Câu th ơ bảy chữ mà
ận nămThậmchữ đượcchí chỉgiecầno thđọcanhcâutrắcthtơạolêâmn đãđihìệunhtrdungúc trắhìc,ngọih ảnhchongườingườilínđọch vấtmộtvả,thtừếngnúihơicheothở lgấpeo, gápgập đến
gicảmữa gisưáờnc bínúiẩn,chôngdườngchênh.như taTừcólátyhể“heocảmhútnhận” ởâmđầuvangcâu núithơ rtừhngứ haitừ bàichoththơấy“Nhớsự hoangrừng”scủaơ, vắngThế vẻLữ.cùngĐảo
ngữđến mộtmứccáchngậpkhéovào những
léo đãcồngiúpmâychotnúirắngTâynhưBắcngọnđượcđuốcvẽ rhiaêvớin ngangkhungphícảnha sađậmu tànchấtsươnghùngmàvĩchi, đỉếnnhđấunúivậy.cao
Tácthấygiđượcả sử độdụngcaohìchótnh ảnhvót,nhânvời vợihóacủa“súngọnng ngửinúitmàrời”cùnggóp phầnvừa thtạấyo đượcthêm ssựự ttihnúh vịnghịchoch,bàidítdỏmhơ, vừađặccótrưthngể
của Quang Dũng một người lính“Ngànlạc quan,thướchàilêhước.n cao, ngàn thước xuống
Nhà ai Pha Luông mưa xa khơi”.
–
Bai viet ham khao
Đivếệtpiểngữu đối“ngàntrongthcâuước”thơcũngđã vẽlà hoánra mộtdụsưướcờn núiđoándốcphỏngdựngchừngđứng,đãlêngợitậsnựcaovô cùng,vót vàvôđổtậxuốngn của trhấết snúiâu,. Haibao
nhisườnêunúilà,nguy“nhàhiaiểm,PhabaoLuôngnhiêmưau làxagiakhơin khó.”, câuThếthnúiơ trđangải dài“khúctoàn tkhuỷu” h anh là
bằng th ế,
mở vậy
r a mà
một nhì
không
rthộng.oángTưởngnhữngchừngngôi nhưnhà đangsàn. Cảnhđứng tởưởngmột phútváchchốcnúi đưalại mắttrở nênvề phílãnga xa,mạntrobingếtmànbao,sđâuươngcònlại những
n lư ng
gia n chừng
xa
ẩn hiệnkhungthấp và
cảnhcủa Quangtrần trDũng.ụi tàn khốc nữa. Đây cũng là một trong những bằng chứng thi trung hữu họa vô cùng đắt giá
Nhưnhữngvậy,ngườibốnlíncâuh. Cáchthơ phốigieohợpthanhhàibằnghòa đãtrắcvẽvàrasắmộtp xếpbứcgamtranhmàusinnóngh độnglạnhvềđãcongợiđườngra nhữnghànhnétquânvẽ gâncủa
guốc,khốc màmềmlà lmạiấy cáixennhìkẽ.n lạKhổc quan,thơ tnhờâm hồnvậy phimàêđượcu lãngxoacủadịđờiu, đâytrai tkhôngrẻ để thẳniến rlaàchicheếngitấrậun.đi hiện thực tàn
Thế nhưng, dẫu có lạc quan đến mấy“Lúccũngnàokhôngtôi tcũnghể nàonghĩphủmộtnhậnngàymột sự thật tàn khốc của chiến tranh:
TìÔmBỏmthhốtsậtúngđầyhếtvềttrômhêịnt những
xương
những
gốc câyloại
đồng
cánh t a y”
Tr o ng đêm mưa t iề n đồn Nguyên Dương Quang
Là“trừnhữngng mắtmất” nhìmátn về, hiphísinah,trưlàớc.nhữngVà Quanglần chiDũnga ly âmđã dànhdươngnhữngchẳngcảmdámxúchẹn,chânnướcthànhmắtnhấtchựcđểrơivinhưngết: phải
–
Tài liệu được dẫn từ nhiều nguồn khác nhau, mang tính chất tham khảo