Professional Documents
Culture Documents
I, Người cha nói với con về cội nguồn sinh dưỡng của con (khổ 1)
* 4 câu đầu:
“Chân phải bước tới cha
Chân trái bước tới mẹ
Một bước chạm tiếng nói
Hai bước tới tiếng cười”
Bằng những câu thơ giản dị như lời tâm sự của cha với con, nhịp thơ ⅔, cấu trúc câu thơ đối
xứng, biện pháp điệp từ “chân, bước” và thủ pháp liệt kê “cha, mẹ, nói, cười”, YP đã vẽ ra trước
mắt người đọc một khung cảnh gia đình đầm ấm, hạnh phúc. Nhân vật trung tâm của bức tranh
này là một em bé đang tuổi học nói học đi. Những hình ảnh thơ giàu giá trị tạo hình “chân phải,
chân trái, một bước, hai bước” đã vẽ lên những bước chân trẻ thơ chập chững, non nớt. Đó chính
là hình ảnh của con với những bước đi đầu đời, và đón đợi con đã có mẹ, có cha, với ánh mắt
chăm chú, trìu mến dõi theo, khích lệ, với vòng tay yêu thương để sẵn sàng nâng đỡ, chở che.
- Nói với con về thời thơ ấu, về khung cảnh gia đình ấm áp tràn đầy tiếng nói tiếng cười là người
cha muốn nói với con về cội nguồn sinh thành và nuôi dưỡng con, về cái nôi cho con những yêu
thương ấm áp đầu đời. Con được sinh ra và lớn lên trong tình yêu thương, trong sự bao bọc của
cha mẹ. Từng bước đi, giọng nói tiếng cười của con được cha mẹ chăm chút, nâng niu, chờ đón,
mong đợi. Tình cảm gia đình ấy là một hành trang quý báu đối với cuộc đời và với tâm hồn con.
Đó cũng là những yếu tố đầu tiên để hình thành nên vẻ đẹp tâm hồn của con.
- Đoạn thơ còn mang một ý nghĩa khái quát trong lời nhắn nhủ của người cha. Đó là con phải
học đi, học nói để khôn lớn trưởng thành. Trên hành trình ấy, sự vững vàng của con, sự hiểu biết
của con, cả niềm vui có được trước hết đều do công sinh thành dưỡng dục của cha mẹ. Vì thế
con ko đc phép lãng quên.
* 8 câu sau:
“Người đồng mình yêu lắm con ơi
Đan lờ cài nan hoa
Vách nhà ken câu hát
Rừng cho hoa
Con đường cho những tấm lòng
Cha mẹ mãi nhớ về ngày cưới
Ngày đầu tiên đẹp nhất trên đời.”
* Cùng với gia đình, quê hương cũng là nguồn mạch không thể thiếu để nuôi dưỡng con khôn
lớn trưởng thành. Câu thơ “người đồng mình yêu lắm con ơi” cùng những hình ảnh thơ mộc mạc
giản dị của người miền cao đã gợi lên cuộc sống lao động, nếp sinh hoạt hằng ngày, những phẩm
chất đẹp đẽ của con người trên quê hương và cả không gian sống là những cánh rừng và những
con đường về nhà về bản.
- Những hình ảnh thơ được sử dụng vừa chân thực, vừa giàu sức gợi. Hình ảnh “nan hoa” một
mặt dùng để tả thực những vật dụng lao động của người đồng mình, những vật dụng được trang
trí một cách khéo léo, đẹp đẽ. Mặt khác, hình ảnh nan hoa cũng gợi lên trong lòng người đọc
những đôi bàn tay cần cù, chịu thương chịu khó nhưng cũng rất đỗi tài hoa, sáng tạo, khéo léo
của người đồng mình. Còn hình ảnh “vách nhà ken câu hát” lại gợi lên lối sinh hoạt văn hóa của
người đồng mình, đó là hình ảnh người con trai ngoài vách, người con gái trong vách hát cho
nhau nghe. Những câu hát ấy khiến vách nhà như được ken bằng những lời hát say sưa tình tứ.
Lời thơ đã gợi lên tâm hồn tinh tế, phong phú, tràn đầy lạc quan của người đồng mình. Những
phẩm chất ấy là nguồn mạch để nuôi dưỡng tâm hồn con.
- Đặc biệt, con còn lớn lên trong sự bao bọc, chở che của quê hương xứ sở. Biện pháp tu từ nhân
hóa “cho” đã giúp tác giả tái hiện cụ thể tấm lòng và tình cảm của quê hương. “Rừng cho hoa”
vừa là vẻ đẹp của thiên nhiên vừa là niềm vui, niềm hạnh phúc của núi rừng thiên nhiên ban tặng
cho con người. “Rừng” còn là hoán dụ cho quê hương, “rừng cho hoa” là lời ngợi ca sự giàu có,
hào phóng của quê hương. Rừng cho con người bao nhiêu sản vật, rừng bao bọc chở che con
người như tấm lòng người mẹ. Còn hình ảnh “con đường cho những tấm lòng” lại gợi tình cảm
gắn bó keo sơn thắm thiết của người đồng mình với căn nhà, với bản làng, với quê hương, và chỉ
có những tấm lòng, những bàn chân biết về nhà, về bản mới tạo nên được những con đường ấy…
Và khi con nhớ lối quay về là con có được những tấm lòng dành cho gia đình, cho quê hương
- Từ những hình ảnh thơ giàu sức gợi, người cha muốn nói với đứa con bé bỏng rằng chính vẻ
đẹp tâm hồn, truyền thống văn hóa và nghĩa tình của quê hương đã nuôi dưỡng con khôn lớn
trưởng thành.
- Trong ký ức của người cha, ngày cưới là ngày đầu tiên đẹp nhất bởi đó là ngày ghi dẫu cho tình
yêu và hạnh phúc. Chính tình yêu và hạnh phúc của cha mẹ là nền tảng bền chắc thiêng liêng để
tạo dựng một gia đình đầm ấm, để con được sinh ra và lớn lên trong những điều đẹp đẽ nhất, kì
diệu nhất của cuộc đời. Con chính là quả ngọt của tình yêu cha mẹ, của hạnh phúc gia đình.
=> Nói với con những điều đó, người cha muốn dạy con có tình cảm cội nguồn bằng chính tình
yêu và lòng tự hào về quê hương gia đình.
II, Người cha nói với con về những phẩm chất cao quý của người đồng mình và những
phong tục tập quán tốt đẹp của quê hương (khổ 2)