You are on page 1of 5

I. Câu hỏi lý thuyết.

Câu 1.
Nhận định là đúng. Bởi vì tính thanh khoản của tài sản chỉ tốc độ cũng như mức độ dễ
dàng khi chuyển đổi tài sản đó thành tiền mặt. Tài sản ngắn hạn là taì sản có tính
thanh khoản cao nhất, bao gồm tiền mặt và những tài sản mà sẽ chuyển thành tiền
trong vòng 1 năm kể từ ngày lập bảng cân đối kế toán. Tài sản cố định là tài sản vô
hình là hai khoản mục có tính thanh khoản thấp nhất, chúng khó và sẽ mất một
khoảng thời gian khá dài để có thể chuyển đổi được thành tiền.
Câu 2.
Theo cơ sở dồn tích trong quy trình kế toán: “ Mọi nghiệp vụ kinh tế phát sinh liên
quan đến tài sản , nợ phải trả, nguồn vốn chủ sở hữu, doanh thu, chi phí phải được ghi
sổ kế toán vào thời điểm phát sinh, không căn cứ vào thời điểm thcuwj thu, thực chi
tiền hoặc tương đương tiền”. Do đó, sẽ có những nghiệp vụ kinh tế phát sinh tạo ra
một khảon doanh thu, chi phí và được ghi nhận vào cột doanh thu, chi phí trên báo
cáo thu nhập, nhưng trên thực tế công ty có thể chưa thu hoặc chi tiền. Vì vậy con số
doanh thu và chi phí thể hiện trên báo cáo thu nhập tiêu chuẩn không thể hiện dòng
tiền vào và dòng tiền ra thực sự xảy ra trong một kỳ.
Câu 3:
Dưới góc độ kế toán, con số ở dòng cuối cùng giải thích cho sự thay đổi về tiền và
tương đương tiền, nhưng nó không có ý nghĩa khi phân tích 1 công ty.
Câu 4:
Sự khác biệt cơ bản giữa dòng tiền dưới góc độ tài chính và dòng tiền dưới góc độ kế
toán là chi phí lãi vay. Dưới góc độ tài chính thì chi phí lãi vay là dòng tiền thuộc hoạt
động tài chính. Dưới dóc độ kế toán thì chi phí lãi vay là dòng tiền hoạt động. Trong
phân tích công ty, dòng tiền dưới góc độ tài chính có ý nghĩa hơn vì nó phản ánh thực
dòng tiền liên quan đến hoạt động kinh doanh.
II. Câu hỏi và bài tập.

You might also like