You are on page 1of 15

TỐNG ANH DUY

TRẦN ĐỨC NGỌC


Mục lục

1. Thế nào là tôn sư trọng đạo


2. Hình ảnh minh họa
3. Câu chuyện về “ Tôn sư trọng đạo”
4. Sưu tầm
5. Góc biếm họa
Thế nào là tôn sư trọng đạo?
Thế nào là tôn sư trọng đạo?
Tôn sư trọng đạo

Định nghĩa Biểu hiện Ý nghĩa


 Tôn trọng,kính yêu và biết ơn  Có thái độ, tình cảm, hành động  Là truyền thống quý báu của dân
những người làm thầy giáo, làm vui lòng thầy, cô giáo tộc ta
cô giáo ở mọi lúc, mọi nơi

 Có hành động đền ơn đáp nghĩa,  Là nét đẹp trong tâm hồn mỗi
 Coi trọng những điều thầy
làm những điều tốt đẹp để đền đáp người, giúp con ngừoi sống có nhân
dạy, coi trọng và làm theo đạo xứng đáng với công lao dạy dỗ của nghĩa, thủy chung, thể hiện đạo lí
lí mà thầy dạy mình các thầy cô làm người
Hình ảnh
Câu chuyện về một người thầy vĩ đại

Năm đó tôi rời khỏi làng quê ra thành phố Hội An để tiếp tục việc học.
Ở lứa tuổi mười bốn, trình độ văn hoá lớp chín, nhờ sự giới thiệu của một người bạn
học, tôi được vào “dạy kèm” cho một gia đình giàu có. Hằng ngày ngoài việc dạy
kèm cho bốn cô cậu ấm học từ lớp một cho đến lớp bảy, tôi còn phải vác gạo,
khiêng muối, ghi hoá đơn, tính sổ.
Những lúc quá nhớ nhà, quá tủi thân, tôi lại tìm đến căn phòng trọ của thầy
tôi. Ở đấy, tôi có thể ngồi hằng giờ bên thầy, có thể tìm đọc những sách báo tôi rất
mê mà không có tiền để mua, chỉ những lúc đó, tôi mới tìm lại được một chút
không khí gia đình, một chút tình thương, một chút an ủi mà tôi sớm bị đánh mất.
Tôi còn nhớ có một buổi chiều trời se lạnh, sau khi đã mệt mỏi với
những trang sách vô tư, thầy trò tôi bèn rủ nhau đi dạo phố. Không
khí tưng bừng của phố xá những ngày cuối năm chuẩn bị đón Noel
làm cho thầy trò tôi cảm thấy cô đơn thêm, vì thế, thầy bèn dẫn tôi
vào Khổng miếu để chơi.
Sau khi ngồi dưới chân tượng Khổng Tử, hai thầy trò tôi đều im lặng
theo đuổi những ý nghĩa riêng tư. Bỗng thầy tôi đưa tay vào túi áo
rút tờ giấy bạc hai trăm nghìn đồng còn mới nguyên, chưa có nếp
gấp, nhẹ nhàng bỏ vào túi áo của tôi. Tôi thấy thầy đưa tay chặn nắp
túi lo tôi như thầm bảo: “Hãy đừng nói gì cả”. Trên môi thầy nở nụ
cười hiền lành với một chiếc răng khểnh rất dễ thương. Còn tôi
không sao ngăn được hai giọt nước mắt cứ lăn dài xuống má.
Cuộc đời trớ trêu dẫn tôi vào trường sư phạm để rồi trở thành
một thầy giáo. Mỗi lần trời trở rét, mỗi lần lĩnh lương có những tờ
giấy bạc mới tôi lại nhớ đến thầy, nhớ nụ cười thật hiền với chiếc
răng khểnh dễ thương của thầy tôi vào một buổi chiều xa lơ xa lắc
trong quá khứ mù sương của tôi!
Nhận xét
Qua câu chuyện, ta thấy được tình
cảm thầy trò thật giản đơn và ấm
áp. Nó không chỉ thể hiện qua
hình thức quà cáp bên ngoài, càng
không phải là những món quà đắt
tiền dành cho nhau.
Chính tình cảm đối với người thầy
giáo là lí do của nụ cười thầy giáo
trong câu chuyện trên, gợi lên
trong lòng người học sinh những
cảm xúc khó quên được.
SƯU TẦM
Ca dao tục ngữ về tôn sư trọng đạo

 Uống nước nhớ nguồn


 Ăn quả nhớ kẻ trồng cây
 Nhất tự vi sư, bán tự vi sư
 Qua sông phải bác cầu Kiều
Muốn con hay chữ phải yêu lấy thầy
 Dốt nát tìm thầy, bóng bảy tìm chợ
 Trâu kén cỏ trâu gầy, trò kén thầy trò dốt
GÓC BIẾM HỌA

You might also like