Mái trường THPT Thị Xã Quảng Trị - Ngôi nhà thứ hai luôn là nơi lưu lại những dấu ấn đáng nhớ nhất cuộc đời mỗi con người. Ở nơi đó, thầy cô là cha mẹ, bạn bè là anh em gắn bó với nhau như ruột thịt và cùng nhau tạo nên những kỉ niệm khó phai. Suốt những năm tháng cắp sách đến trường, chắc hẳn ai cũng có ấn tượng với một thầy cô giáo nào đó. Những người để lại cho ta kinh nghiệm suốt đời hay vực ta đứng dậy từng những nơi tối tăm, hay đơn giản là cách giảng bài sâu sắc mà không sao quên được. Tôi cũng vậy, suốt ba năm phổ thông thầy Ngôn chủ nhiệm là người tôi nhớ nhất. "Thầy là gương đời hy vọng Soi đường cho chúng con đi Rọi xa ấm ngàn tia nắng Lung linh tỏa sáng diệu kỳ" Thầy như một đoá hoa rạng rỡ và sáng tươi nhất. Thầy còn rất trẻ nhưng ở thầy có một tình yêu mảnh liệt với nghề, luôn dành một tình cảm đặc biệt với học trò của mình.Thầy có vóc người cao, đôi mắt hiền từ cùng nụ cười đầy ấm áp của thầy luôn khiến mình cảm thấy vô cùng gần gũi. Giọng nói của thầy thật truyền cảm, những lần thầy giảng bài luôn thu hút và hấp dẫn chúng tôi, giọng nói ấy có lẽ là điều ấm áp từ thầy mà tôi chẳng thể nào quên. Mỗi ngày đến lớp, thầy luôn gọn gàng trong những chiếc sơ mi sáng màu cùng quần âu lịch sự. Chúng tôi hay bảo nhau rằng, thầy là con trai mà có gu thẫm mỹ rất tốt, chọn bộ đồ nào cũng rất đẹp, giản dị mà đứng đắn. Thầy hiền và tốt với chúng tôi lắm. Có những lần học sinh bị ốm, thầy đều hỏi han tận tình, giảng lại bài cho chúng tôi. Trong lớp, nếu có ai học kém hoặc có hoàn cảnh gia đình đặc biệt, thầy đều cố gắng giúp đỡ như động viên các bạn cố gắng học tập, giúp đỡ các bạn cả về vật chất lẫn tinh thần. Và đặc biệt lắm, tôi học thêm 3 năm nhưng thầy không lấy tiền mà còn động viên tôi cố gắng học thật tốt để có thể sau này phụ giúp ba mẹ. Tôi vô cùng biết ơn tình cảm thầy đối với tôi trong suốt khoảng thời gian học cấp ba. Thầy là người cha thầm lặng, luôn có mặt lúc nào chúng tôi cần. Không chỉ vậy thầy luôn được các bậc phụ huynh, đồng nghiệp và mọi người yêu mến, đó là bởi thầy không chỉ tốt bụng, nhiệt huyết mà còn hăng hái tham gia vào mọi hoạt động của trường. Tôi thầm cảm ơn rằng tôi quá may mắn khi gặp được người thầy vĩ đại này. Ơn thầy soi lối mở đường Cho con vững bước chặng đường tương lai Cỗ máy thời gian cứ thế chạy và không quay trở lại, giờ nhớ lại những kỷ niệm giữa thầy và trò sao mà lúc đó vui thế. Dẫu thời gian có chạy xa thì thầy vẫn mãi là người mà tôi kính mến, mai sau lớn lên em hứa với thầy là một công dân tốt có ích cho xã hội, chăm sóc và phụng dưỡng ông bà và cha mẹ. Dù thời gian có trôi đi, dù sau này có không được gặp thầy thì trong trái tim tôi mãi hiện về hình ảnh của thầy. Làm sao tôi có thể quên được sự ân cần chỉ bảo cùng những bài học định hướng một nhân cách cao đẹp của thầy dành cho chúng tôi? Thầy chính là một hình tượng mà tôi luôn khát khao muốn vươn tới. "Chúng con mai dù khôn lớn Với thầy như vẫn trẻ thơ Không quên những lần lầm lỗi Khắc ghi bao phút dại khờ" Thầy ơi, mai này dẫu có sao đi nữa, dẫu khoảng cách có xa xôi chừng nào thì em vẫn luôn nhớ về thầy. Người thầy năm xưa đã dìu dắt em qua những bước khó khăn trong cuộc đời. Cảm ơn thầy đã xuất hiện trong cuộc đời em, làm ngọn duốc soi đường dẫn lối cho em đi qua những lúc khó khăn. Cảm ơn, cảm ơn thầy rất nhiều!