Professional Documents
Culture Documents
Huong Dan Abaqus Tap 1
Huong Dan Abaqus Tap 1
MỤC LỤC
MỤC LỤC ....................................................................................................................................... 2
LỜI NÓI ĐẦU............................................................................................................................... 13
NỘI DUNG SÁCH ........................................................................................................................ 14
THUẬT NGỮ VIẾT TẮT ............................................................................................................ 15
TÀI LIỆU THAM KHẢO............................................................................................................ 16
1 GIỚI THIỆU PHẦN MỀM ABAQUS .............................................................................. 18
1.1 Giao diện phần mềm Abaqus ..................................................................................... 18
1.2 Tính năng phần mềm Abaqus ..................................................................................... 19
1.3 Trợ giúp của Abaqus .................................................................................................. 20
1.3.1 Abaqus/CAE User's Manual .......................................................................... 21
1.3.2 Abaqus Analysis User's Manual .................................................................... 21
1.3.3 Abaqus Example Problems Manual ............................................................... 21
1.3.4 Getting Started with Abaqus: Interactive Edition .......................................... 22
1.4 Các bước của một mô hình phân tích FEA ................................................................ 23
1.5 Hệ đơn vị trong Abaqus ............................................................................................. 24
1.6 Một số loại phần tử trong Abaqus .............................................................................. 26
1.6.1 Phần tử thanh (Truss) ..................................................................................... 26
1.6.2 Phần tử dầm (Beam) ...................................................................................... 26
1.6.3 Phần tử Shell (2D hoặc 3D) ........................................................................... 26
1.6.4 Phần tử Solid (khối đặc) 2D........................................................................... 27
1.6.5 Phần tử Solid 3D ............................................................................................ 28
1.7 Cách định nghĩa một chi tiết (part) ............................................................................. 29
1.7.1 Không gian ba chiều (3D) .............................................................................. 29
1.7.2 Không gian 2D phẳng .................................................................................... 29
1.7.3 Đối xứng trục (Axisymmetric)....................................................................... 29
1.8 Kiểu chi tiết ................................................................................................................ 30
1.8.1 Biến dạng được (deformable) ........................................................................ 30
1.8.2 Dicrete rigid (chi tiết cứng tuyệt đối có hình dạng bất kỳ) ............................ 30
1.8.3 Analytical rigid (chi tiết cứng tuyệt đối có hình dạng trơn) .......................... 30
2.6.5 Tạo bước phân tích và yêu cầu xuất kết quả .................................................. 94
2.6.6 Đặt điều kiện biên và tải trọng ....................................................................... 95
2.6.7 Chia lưới cho chi tiết ...................................................................................... 98
2.6.8 Tạo, kiểm tra và chạy một tác vụ ................................................................. 100
2.6.9 Quan sát kết quả ........................................................................................... 101
2.6.10 Lưu kết quả phân tích .................................................................................. 110
2.6.11 Lưu mô hình phân tích ................................................................................. 111
3 PHÂN TÍCH TRUYỀN NHIỆT BÌNH ỔN CƠ BẢN CHO HỆ KHÔNG CÓ TIẾP
XÚC (CONTACT) ............................................................................................................ 112
3.1 Sơ lược về truyền nhiệt ............................................................................................ 112
3.1.1 Một số kiểu truyền nhiệt .............................................................................. 112
3.1.2 Một số thông số trong truyền nhiệt .............................................................. 112
3.1.3 Giới hạn nội dung ........................................................................................ 113
3.2 Phân tích ảnh hưởng của nhiệt lên hệ thanh không chịu tải trọng ........................... 113
3.2.1 Tạo chi tiết ................................................................................................... 114
3.2.2 Phân vùng (Partition) cho chi tiết ................................................................ 114
3.2.3 Định vật liệu và tính chất mặt cắt ................................................................ 114
3.2.4 Tạo bộ lắp .................................................................................................... 114
3.2.5 Tạo bước phân tích và yêu cầu xuất kết quả ................................................ 114
3.2.6 Đặt điều kiện biên và tải trọng ..................................................................... 115
3.2.7 Chia lưới cho chi tiết .................................................................................... 118
3.2.8 Tạo tương tác trao đổi nhiệt bức xạ và trao đổi nhiệt đối lưu ...................... 119
3.2.9 Hiệu chỉnh thuộc tính mô hình .................................................................... 121
3.2.10 Tạo, kiểm tra và chạy một tác vụ ................................................................. 122
3.2.11 Quan sát kết quả ........................................................................................... 122
3.2.12 Lưu mô hình phân tích ................................................................................. 124
3.3 Phân tích ứng suất và chuyển vị của thanh chịu đồng thời nhiệt và tải trọng .......... 124
3.3.1 Tạo chi tiết ................................................................................................... 124
3.3.2 Phân vùng (Partition) cho chi tiết ................................................................ 125
3.3.3 Định vật liệu và tính chất mặt cắt ................................................................ 125
3.3.4 Tạo bộ lắp .................................................................................................... 125
3.3.5 Tạo bước phân tích và yêu cầu xuất kết quả ................................................ 125
4.1.2 Phân vùng cho cạnh bằng cách tham số hóa cạnh cần phân vùng ............... 144
4.1.3 Phân vùng cho cạnh bằng cách chọn điểm chính giữa cạnh ........................ 145
4.1.4 Sử dụng mặt phẳng để phân vùng cạnh ....................................................... 145
4.2 Phân vùng cho mặt ................................................................................................... 146
4.2.1 Sử dụng phương pháp vẽ Sketch để phân vùng cho mặt ............................. 146
4.2.2 Sử dụng phương pháp đường dẫn ngắn nhất ............................................... 149
4.2.3 Sử dụng mặt phẳng làm việc (Datum Plane) để phân vùng bề mặt ............. 150
4.2.4 Sử dụng đường dẫn cong để phân vùng bề mặt ........................................... 150
4.2.5 Sử dụng bề mặt kéo dài để phân vùng bề mặt ............................................. 151
4.2.6 Sử dụng sự giao nhau để phân vùng bề mặt ................................................ 152
4.2.7 Dùng phương pháp chiếu các cạnh để phân vùng bề mặt ............................ 153
4.3 Phân vùng cho cells (cắt khối) ................................................................................. 154
4.3.1 Sử dụng mặt phẳng cắt để cắt khối .............................................................. 154
4.3.2 Dùng mặt phẳng làm việc (datum plane) để cắt khối .................................. 155
4.3.3 Sử dụng bề mặt kéo dài để cắt khối ............................................................. 156
4.3.4 Sử dụng extrude/sweep để cắt khối ............................................................. 157
4.3.5 Dùng phương pháp N-sided patch để phân vùng cell (cắt khối) ................. 158
4.3.6 Phân vùng cell bằng cách sử dụng Sketch được dựng trong mặt phẳng...... 160
4.3.7 Đánh giá lưới ............................................................................................... 161
4.4 Phân tích tấm có nhiều lỗ chịu tải ............................................................................ 163
4.4.1 Tạo chi tiết ................................................................................................... 163
4.4.2 Phân vùng (cắt) để chia lưới cho vật thể ...................................................... 164
4.4.3 Chia lưới cho tấm ......................................................................................... 169
4.4.4 Định vật liệu và tính chất mặt cắt ................................................................ 172
4.4.5 Tạo bộ lắp .................................................................................................... 173
4.4.6 Tạo bước phân tích và yêu cầu xuất kết quả ................................................ 173
4.4.7 Đặt điều kiện biên và tải trọng ..................................................................... 174
4.4.8 Tạo, kiểm tra và chạy một tác vụ ................................................................. 175
4.4.9 Quan sát kết quả ........................................................................................... 176
4.4.10 Lưu mô hình phân tích ................................................................................. 179
4.5 Phân tích các khối plate dùng mối ghép bulong ....................................................... 179
4.5.1 Xuất mô hình lắp ghép từ phần mềm Creo 2.0 ............................................ 179
4.5.2 Định vật liệu và tính chất mặt cắt ................................................................ 180
4.5.3 Phân vùng (Partition) cho chi tiết ................................................................ 182
4.5.4 Tạo bước phân tích và yêu cầu xuất kết quả ................................................ 193
4.5.5 Đặt điều kiện biên và tải trọng ..................................................................... 195
4.5.6 Chia lưới cho chi tiết .................................................................................... 204
4.5.7 Tạo Contact .................................................................................................. 209
4.5.8 Tạo, kiểm tra và chạy một tác vụ ................................................................. 216
4.5.9 Quan sát kết quả ........................................................................................... 216
4.5.10 Lưu mô hình phân tích ................................................................................. 220
4.6 Phân tích mối ghép weldneck flange ........................................................................ 220
4.6.1 Xuất mô hình lắp ghép từ phần mềm Creo 2.0 ............................................ 220
4.6.2 Định vật liệu và tính chất mặt cắt ................................................................ 221
4.6.3 Phân vùng (partition) cho chi tiết ................................................................ 226
4.6.4 Tạo bước phân tích và yêu cầu xuất kết quả ................................................ 246
4.6.5 Đặt điều kiện biên và tải trọng ..................................................................... 249
4.6.6 Chia lưới cho chi tiết .................................................................................... 256
4.6.7 Tạo Contact .................................................................................................. 259
4.6.8 Tạo, kiểm tra và chạy một tác vụ ................................................................. 268
4.6.9 Quan sát kết quả ........................................................................................... 268
4.6.10 Lưu mô hình phân tích ................................................................................. 272
4.7 Phân tích hệ có Contact cho Shell ............................................................................ 272
4.7.1 Tạo chi tiết ................................................................................................... 272
4.7.2 Phân vùng (Partition) cho chi tiết ................................................................ 276
4.7.3 Định vật liệu và tính chất mặt cắt ................................................................ 278
4.7.4 Tạo bộ lắp .................................................................................................... 280
4.7.5 Tạo bước phân tích và yêu cầu xuất kết quả ................................................ 281
4.7.6 Đặt điều kiện biên và tải trọng ..................................................................... 281
4.7.7 Chia lưới cho chi tiết .................................................................................... 284
4.7.8 Tạo Contact .................................................................................................. 286
4.7.9 Tạo, kiểm tra và chạy một tác vụ ................................................................. 290
4.7.10 Quan sát kết quả ........................................................................................... 290
4.7.11 Lưu mô hình phân tích ................................................................................. 293
6.2 Phân tích truyền nhiệt của hệ gồm nhiều chi tiết lắp ghép lại với nhau ................... 323
6.3 Phân tích ứng suất và chuyển vị của mối ghép Plate_Bolts chịu đồng thời nhiệt và tải
trọng.......................................................................................................................... 323
6.3.1 Tạo chi tiết ................................................................................................... 323
6.3.2 Phân vùng (Partition) cho chi tiết ................................................................ 324
6.3.3 Định vật liệu và tính chất mặt cắt ................................................................ 324
6.3.4 Tạo bộ lắp .................................................................................................... 324
6.3.5 Tạo bước phân tích và yêu cầu xuất kết quả ................................................ 324
6.3.6 Chia lưới cho chi tiết .................................................................................... 325
6.3.7 Đặt điều kiện biên và tải trọng ..................................................................... 325
6.3.8 Tạo, kiểm tra và chạy một tác vụ ................................................................. 326
6.3.9 Quan sát kết quả ........................................................................................... 327
6.3.10 Lưu mô hình phân tích ................................................................................. 330
7 CHI TIẾT CỨNG TUYỆT ĐỐI (RIGID PART)........................................................... 331
7.1 Chi tiết cứng tuyệt đối (rigid part)............................................................................ 331
7.1.1 Discrete rigid part ........................................................................................ 332
7.1.2 Analytical rigid part ..................................................................................... 332
7.1.3 Sự khác nhau giữa rigid part và ràng buộc rigid body ................................. 333
7.2 Chi tiết hiển thị (display body) ................................................................................. 334
7.3 Tạo hình cho máng ................................................................................................... 334
7.3.1 Tạo chi tiết ................................................................................................... 335
7.3.2 Phân vùng (cắt) để chia lưới cho vật thể ...................................................... 337
7.3.3 Định vật liệu và tính chất mặt cắt ................................................................ 337
7.3.4 Tạo bộ lắp .................................................................................................... 339
7.3.5 Tạo bước phân tích và yêu cầu xuất kết quả ................................................ 343
7.3.6 Đặt điều kiện biên và tải trọng ..................................................................... 344
7.3.7 Chia lưới cho chi tiết .................................................................................... 349
7.3.8 Tạo Contact .................................................................................................. 350
7.3.9 Tạo, kiểm tra và chạy một tác vụ ................................................................. 355
7.3.10 Lưu mô hình phân tích ................................................................................. 355
7.3.11 Quan sát kết quả ........................................................................................... 356
7.3.12 Tài liệu tham khảo ....................................................................................... 359
7.4 Tạo hình bằng phương pháp đùn ép (Extrusion) ...................................................... 359
7.4.1 Tạo chi tiết ................................................................................................... 359
7.4.2 Phân vùng (cắt) để chia lưới cho vật thể ...................................................... 361
7.4.3 Định vật liệu và tính chất mặt cắt ................................................................ 362
7.4.4 Tạo bộ lắp .................................................................................................... 365
7.4.5 Tạo bước phân tích và yêu cầu xuất kết quả ................................................ 367
7.4.6 Đặt điều kiện biên và tải trọng ..................................................................... 369
7.4.7 Chia lưới cho chi tiết .................................................................................... 379
7.4.8 Tạo Contact .................................................................................................. 380
7.4.9 Tạo, kiểm tra và chạy một tác vụ ................................................................. 386
7.4.10 Lưu mô hình phân tích ................................................................................. 386
7.4.11 Quan sát kết quả ........................................................................................... 386
7.4.12 Tài liệu tham khảo ....................................................................................... 389
8 ĐIỂM TÍCH PHÂN ĐẦY ĐỦ, ĐIỂM TÍCH PHÂN SUY GIẢM VÀ PHẦN TỬ KIỂU
KHÔNG TƯƠNG THÍCH .............................................................................................. 390
8.1 Điểm tích phân (integration point) ........................................................................... 390
8.1.1 Định nghĩa.................................................................................................... 390
8.1.2 Ký hiệu ......................................................................................................... 390
8.2 Lựa chọn kiểu điểm lấy tích phân ............................................................................ 390
8.2.1 Điểm tích phân đầy đủ (full integration point) ............................................ 390
8.2.2 Điểm tích phân suy giảm (reduced integration) ........................................... 391
8.3 Phần tử kiểu không tương thích (incompatible mode) ............................................. 391
8.4 Tài liệu tham khảo .................................................................................................... 392
PHỤ LỤC 1 ................................................................................................................................. 393
SƠ LƯỢC VỀ BIẾN DẠNG TUYẾN TÍNH VÀ PHI TUYẾN ........................................ 393
TÍNH DẺO CỦA VẬT LIỆU DẺO ................................................................................... 394
XỬ LÝ ỨNG SUẤT – BIẾN DẠNG TƯƠNG ĐỐI TRONG THÍ NGHIỆM KÉO......... 395
MỘT SỐ DẠNG ĐƯỜNG CONG ỨNG SUẤT – BIẾN DẠNG THỰC TRONG FEA .. 398
PHỤ LỤC 2 ................................................................................................................................. 404
ĐẶC TÍNH CỦA VẬT LIỆU THÉP THAY ĐỔI THEO NHIỆT ĐỘ.............................. 404
SỰ GIẢM SỨC BỀN CHẢY VÀ SỨC BỀN KÉO THEO NHIỆT ĐỘ ........................... 405
SỰ GIẢM MÔĐUN ĐÀN HỒI THEO NHIỆT ĐỘ .......................................................... 406
[22] Getting Start with Abaqus: Interative Edition, Section 4.1 Element
Formulation and Integration.
Hình 1-1: Tính năng của Abaqus lúc mới khởi động chương trình
Cửa sổ chính ABAQUS/CAE như Hình 1-2, bao gồm các thành phần sau đây:
(1) Thanh tiêu đề (Title bar): Thông báo phiên bản ABAQUS/CAE đang sử
dụng và tên kho số liệu mô hình hiện hành.
(2) Thanh menu (Menu bar): Chứa toàn bộ các chức năng của ABAQUS/CAE.
(3) Thanh công cụ (Tool bar): Chứa một số chức năng thường dùng trong Menu.
(4) Thanh môi trường (Context bar): Chứa các Module chức năng của
ABAQUS/CAE, cho phép người sử dụng lựa chọn module hiện hành.
(5) Cây mô hình (Model tree): Hiển thị trực quan đặc tính các phương diện của
mô hình. Sử dụng cây mô hình có thể dễ dàng trao đổi giữa các Module chức
năng, có thể thực hiện hầu hết các chức năng của thanh menu và thanh công
cụ.
(6) Vùng đồ họa (Viewport): Hiển thị mô hình hình học và có thể thực hiện các
thao tác lệnh trên đó.
(7) Vùng công cụ (Toolbox area): Chứa các chức năng tương ứng với mỗi một
Module được chọn, thuận tiện cho người sử dụng.
(8) Vùng thông báo (Prompt area): Thông báo cho người sử dụng bước tiếp
theo nên làm việc gì để dễ dàng đưa ra quyết định cho bước tiếp theo.
(9) Vùng thông tin (Message area): Hiển thị thông tin trạng thái và thông tin
cảnh báo hiện hành.
(10) Cửa sổ tiếp nhận mệnh lệnh (Command line interface): Sử dụng ngôn ngữ
Python có trong ABAQUS/CAE, có thể sử dụng cửa sổ tiếp nhận bằng cách
nhập mệnh lệnh Python và biểu đạt cách thức tính toán số học.
Abaqus có thư viện phần tử rộng lớn, bao gồm một số phần tử như vật rắn đàn hồi,
vật liệu dẫn nhiệt, vật liệu dẫn điện, vật liệu xốp, vật liệu rời, bê tông, đất, …
Đó là một số tính năng nổi bật của Abaqus, tất cả đều dựa trên nền tảng lý thuyết
mạnh mẽ và tài liệu lý thuyết được hỗ trợ rất tốt (Documentation). Vì lý do này mà
Abaqus được dùng nhiều trong các ngành công nghiệp, cụ thể như công nghiệp
máy bay, ô tô, các công ty dầu khí, sản xuất linh kiện vi điện tử,…
Sau đây sẽ giới thiệu một số trang trong gói Documentation của Abaqus.
được trình bày chi tiết từ bước tạo hình cho đến khi hoàn thành mô hình phân tích,
một số bài tập được làm sẵn và lưu dưới dạng file_name.py.
Ví dụ: Cách nhập file_name.py trợ giúp việc học.
1. Trên trang Getting Started with Abaqus: Interactive Edition > Sổ đường dẫn
A Example Files > Bên dưới A.6 Nonlinear skew plate ta thấy
gsi_nlskewplate_caemodel.py > Bôi đen chọn toàn bộ các dòng text bên dưới
gsi_nlskewplate_caemodel.py > Dán vào Notepad và đổi đuôi file thành
gsi_nlskewplate_caemodel.py.
2. Tạo một Folder để chứa file phân tích. Ví dụ: D:\HUONG DAN
FEA\MODEL ABAQUS\1.3.4 Gsi_nlskewplate_caemodel.
3. Start > All Programs > Abaqus 6.12-1 > Abaqus CAE để khởi động chương
trình Abaqus > Trong Create Model Database chọn With Standard/ Explicit
Model.
4. Từ Menu, chọn File > Set Work Directory > Chọn đường dẫn tới Folder vừa
tạo D:\HUONG DAN FEA\MODEL ABAQUS\1.3.4
Gsi_nlskewplate_caemodel.
5. File > Run Script, xuất hiện hộp thoại Import Model > Chọn Chọn file mang
tên gsi_nlskewplate_caemodel.py > OK.
6. Chi tiết đã được import xong. Bây giờ chúng ta lưu lại file_name.cae bằng cách:
File > Save (hoặc bấm lên biểu tượng ).
Sau đó chúng ta tiếp tục tìm hiểu các hướng dẫn để thực hành các bài tập trong
trang này.
Bước 4: Chia lưới cho chi tiết hoặc cụm chi tiết.
Bước 5: Tạo cụm lắp ráp trong môi trường Abaqus.
Bước 6: Xác định các bước phân tích. Bước phân tích mô tả trình tự tải trọng
tác dụng theo thời gian. Bước phân tích phải được thiết lập trước
bước đặt tải trọng (Bước 7). Bài toán có ý nghĩa hay không chính là
nhờ việc thiết lập đúng các bước phân tích.
Bước 7: Xác định điều kiện biên và đặt tải trọng. Mô tả điều kiện biên và tải
trọng theo bước phân tích.
Bước 8: Chạy mô phỏng.
Bước 9: Quan sát kết quả.
Bước 10: Xuất kết quả và xử lý kết quả.
Việc chia lưới (Bước 4) có thể chia riêng cho một Part hoặc cho cả Assembly đều
được. Thứ tự của việc chia lưới chỉ cần thực hiện trước Bước 8 và sau Bước 2 ở
trên là được.
US Unit
Quantity SI (m) SI (mm) US Unit (ft)
(inch)
Energy J (N × m) mJ (10−3 J) ft lbf in lbf
Density kg/m3 tonne/mm3 slug/ft3 lbf s2/in4
Hình 1-6: Phần tử dầm bậc 1 Hình 1-7: Phần tử dầm bậc 2
dày rất mỏng (tỉ số chiều cao/ chiều rộng của mặt cắt rất nhỏ) và dùng phân tích
cho ống có tỉ số đường kính ngoài cùng/ chiều dày đường ống ≥ 20.
Hình 1-8: Phần tử tứ giác bậc 1 Hình 1-9: Phần tử tứ giác bậc 2
Hình 1-10: Phần tử tam giá bậc 1 Hình 1-11: Phần tử tam giác bậc
2
Sử dụng phần tử Plane Strain khi biến dạng của vật thể chịu tải trọng là một hàm
của hệ tọa độ phẳng. Các biến dạng trượt hoặc biến dạng vuông góc với mặt phẳng
đang mô hình là bằng 0 (Bài tập 2.5).
Phần tử Plane Strain phải được mô hình trên mặt phẳng X-Y, tất cả các tải trọng và
biến dạng cũng chỉ được đặt trong mặt phẳng này. Phương pháp mô hình này
thường được áp dụng cho các vật thể khá dày so với các kích thước ngang. Do đó
biến dạng được giả sử bằng 0 theo phương chiều dày (Bài tập 7.3).
Hình 1-12: Phần tử lục diện bậc Hình 1-13: Phần tử luc diện bậc 2
1
Hình 1-14: Phần tử ngũ diện bậc Hình 1-15: Phần tử ngũ diện bậc
1 2
Hình 1-16: Phần tử tứ diện bậc Hình 1-17: Phần tử tứ diện bậc 2
1
Khi chia lưới, đối với những chi tiết có hình dạng mà sau khi phân vùng (Partition)
có thể chia lưới bằng phần tử 6 mặt thì ưu tiên việc chia phần tử 6 mặt trước. Nếu
không thể chia lưới bằng phần tử 6 mặt được mới chia lưới sử dụng phần tử 4 mặt.
1.8.2 Dicrete rigid (chi tiết cứng tuyệt đối có hình dạng bất kỳ)
Một discrete rigid part tương tự như deformable part là có thể có hình dạng bất kỳ.
Tuy nhiên, discrete part được giả sử là cứng tuyệt đối và được sử dụng trong phân
tích có tiếp xúc để mô hình hóa các vật thể không thể biến dạng hoặc biến dạng rất
ít.
1.8.3 Analytical rigid (chi tiết cứng tuyệt đối có hình dạng trơn)
Analytical rigid part thì tương tự như discrete rigid part trong việc sử dụng để đại
diện cho bề mặt trong phân tích tiếp xúc. Tuy nhiên, hình học của analytical rigid
part là không được tùy ý và bắt buộc phải được tạo hình từ những đường thẳng,
đường cong trơn, cung hoặc đường bậc hai.
Y
U2
UR2
U1
UR3
O UR1 X
U3
Độ võng lớn và góc xoay lớn được cho là có ảnh hưởng quan trọng lên cách kết cấu
mang tải trọng. Tuy nhiên, chuyển vị không nhất thiết phải tương đối lớn so với
kích thước của kết cấu mới ảnh hưởng đến tính phi tuyến. Xem xét sự oằn ngược
của tấm chịu áp lực như Hình 1-22.
2.2 Phân tích tĩnh cho hệ thanh chịu tải trọng tĩnh
Phần tử thanh (truss) trong Abaqus được mô hình bằng một tiết diện hình tròn.
Thanh chỉ chịu kéo hoặc nén, vì vậy khi hiển thị kết quả ứng suất tương đương
trong thanh. Ta thấy với những mặt cắt bằng nhau của cùng một thanh mã màu sẽ
giống nhau.
Bài toán: Một hệ thanh như hình vẽ, đường kính mỗi thanh là 5 cm. Vật liệu thép:
E = 207×109 Pa, ν = 0.3, khối lượng riêng là 7850 kg/m3 . Hãy tìm phân bố ứng
suất, chuyển vị trên thanh.
1m
1m 1m 1m 1m
1m 1m
10,000 N
8. Bấm lên biểu tượng để vẽ đoạn thẳng đi qua 2 điểm, vẽ một Sketch sao cho
ba đỉnh dưới của TrussFrame nằm trên đường thẳng định hướng như Hình 2-2.
Nếu trong quá trình vẽ thao tác bị sai thì có thể sử dụng các công cụ như để
xóa đối tượng cần xóa, để cắt phần thừa đối tượng và để kéo dài
đối tượng.
9. Bấm lên biểu tượng để gán kích thước cho TrussFrame. Kích thước thẳng
có được bằng cách bấm chuột trái vô đoạn thẳng cần đo > Rê chuột tới một vị
trí thích hợp rồi bấm chuột trái, đường ghi kích thước sẽ được đặt tại đó, lúc này
tại ô New dimension nhập giá trị 1.
10. Làm tương tự bước 9 cho các đoạn thẳng còn lại.
11. Kích thước góc có được bằng cách bấm chuột trái lần lượt lên hai đường hình
thành nên góc ở giữa > Rê chuột tới một vị trí thích hợp rồi bấm chuột trái,
đường ghi kích thước sẽ được đặt tại đó, lúc này tại ô New dimension nhập giá
trị 60.
12. Bấm lên biểu tượng > Chọn ràng buộc Horizontal > Bấm chuột lên đoạn
thẳng nằm ngang trên cùng > Done để thi hành lệnh.
tượng > Nhấn giữ chuột trái và kéo đường ghi kích thước tới một vị trí đẹp
hơn > Bấm chuột trái khi đường ghi kích thước tới một vị trí mong muốn.
13. Nhấn chuột giữa hai lần (hoặc chuột giữa 1 lần > Done).
Chúng ta đã hoàn thành việc vẽ TrussFrame bằng mô hình khung dây.
14. Chi tiết đã được mô hình xong. Bây giờ chúng ta lưu lại bằng cách:
2. Chọn Section là TrussFrame do chỉ có một Section nên mặc định sẽ tự chọn.
Nếu không sẽ trải bảng liệt kê Section (list box) để chọn section tương ứng.
a. Bấm OK .
b. Bấm chuột giữa để kết thúc việc gán mặt cắt.
2.2.5 Tạo bước phân tích và yêu cầu xuất kết quả
Trong bài này, chỉ có lực tập trung tác dụng lên dầm, nên chỉ cần một bước phân
tích là có thể mô tả đầy đủ trạng thái và thứ tự của tải.
Tạo bước phân tích
1. Trong Model Tree bấm chuột kép (hoặc bấm chuột phải > Create) lên Steps,
hộp thoại Create Step xuất hiện.
a. Ô Name đặt tên bước là Step1-Concentrated_Force, chấp nhận Procedure
Type là General.
b. Bên dưới Procedure Type chọn Static, General > Bấm OK xuất hiện hộp
thoại Edit Step.
2. Thẻ Basic mở mặc định > Nhập thông tin trong ô Description là: Apply Load
of 10000 N at middle of bottom edge, chấp nhận giá trị mặc định còn lại trong
thẻ Basic.
3. Chuyển qua thẻ Incrementation, trong thẻ này chọn số bước lớn nhất Maximum
number of Increment là 1000.
a. Trong Increment Type, Initial nhập 0.1.
b. Minimum nhập 1E-5.
c. Maximum nhập 0.1
4. Bấm OK để hoàn tất việc hiệu chỉnh Step.
Tạo yêu cầu xuất kết quả
1. Trải dấu cộng ngay bên trái của Field Output Requests > Bấm kép chuột (hoặc
chuột phải > Edit) lên F-Ouput-1 xuất hiện hộp thoại Edit Field Output
Request.
a. Trong hộp thoại Edit Field Output Request, chấp nhận mặc định.
b. Bỏ chọn ô Contact.
Chúng ta có thể trải những dấu tam giác vào những ô đã chọn để quan sát bên
trong có những lựa chọn nào cho phần yêu cầu xuất kết quả.
f. Rê chuột vào vùng đồ họa và chọn đỉnh ngoài bên phải dưới cùng. Khi
thấy đỉnh đó có màu đỏ ta biết nó đã được chọn.
4. Nhấn Done (hoặc chuột giữa) xuất hiện hộp thoại Edit Boundary Condition.
a. Chọn U2 để hạn chế dịch chuyển đỉnh này theo phương Y.
b. Bấm OK để đóng hộp thoại Edit Boundary Condition.
Đặt tải trọng
1. Trong Model Tree, bấm chuột phải lên Loads và chọn Manager, hộp thoại
Load Manager xuất hiện.
2. Dưới cuối của hộp thoại Load Manager, bấm Create. Hộp thoại Create Load
xuất hiện.
3. Trong hộp thoại Create Load:
a. Đặt tên cho tải là Concentrated_Force.
b. Trong Step chọn Step1-Concentrated_Force.
c. Trong Category chấp nhận Mechanical như mặc định.
d. Trong Types for Selected Step, chọn Concentrated Force.
e. Bấm Continue.
f. Trong màn hình đồ họa chọn đỉnh dưới cùng nằm chính giữa TrussFrame
để đặt tải.
4. Bấm Done để kết thúc việc chọn điểm đặt tải, xuất hiện hộp thoại Edit Load.
5. Trong hộp thoại Edit Load:
a. Nhập -10000.0 vào ô CF2. Dấu trừ vì lực đặt ngược với chiều dương trục Y.
b. Bấm OK để tạo tải và đóng hộp thoại Edit Load.
ABAQUS/CAE hiển thị mũi tên hướng xuống phía dưới đỉnh để chỉ ra rằng tải đã
được tác dụng theo hướng âm của trục Y (Component 2).
6. Kiểm tra Load Manager và chắc rằng tải trọng mới được tạo trong bước phân
tích Step1-Concentrated_Force.
7. Bấm Dissmiss để đóng Load Manager.
8. Bấm kép chuột (hoặc chuột phải > Create) lên Loads trong Model Tree, hộp
thọai Create Load xuất hiện.
a. Trong ô Name đặt tên là Gravity.
b. Trong ô Step chọn Step1-Concentrated_Force,
c. Category chọn Mechanical,
b. Dưới Idealizations đánh dấu chọn lên Render beam profiles và Render
shell thickness.
c. Bấm Apply để xem trước.
d. Bấm OK để đóng hộ thoại Part Display Options.
4. Lăn chuột giữa để phóng to thu nhỏ TrussFrame và quan sát.
5. Để xem mô hình biến dạng như thế nào bạn lần lượt bấm vào các biểu tượng
a. Từ thanh Menu, chọn Options > Common (hoặc bấm lên biểu tượng ).
Hộp thoại Common Plot Options xuất hiện.
b. Chọn thẻ Labels.
c. Bật Show node labels.
d. Bấm Apply.
8. Để hiển thị chữ số của element:
a. Trong thẻ Labels bật Show element labels.
b. Bấm OK.
9. Để thay đổi hệ số phóng to hay thu nhỏ, làm theo trình tự sau:
a. Từ thanh Menu, chọn Options > Common.
b. Trong thẻ Basic, bên dưới Deformable Scale Factor bật Uniform, nhập
vào con số tùy ý và quan sát màn hình đồ họa.
10. Để hiển thị điều kiện biên, làm theo trình tự sau đây:
a. Từ thanh Menu, chọn View > ODB Display Options, xuất hiện hộp thoại
ODB Display Options.
b. Trong thẻ Entity Display đánh dấu chọn vào Show boundary conditions.
Tập 1: Phân tích tĩnh và truyền nhiệt bình ổn Trang 45/407
PHÂN TÍCH PHẦN TỬ HỮU HẠN BẰNG PHẦN MỀM ABAQUS
c. Bấm Apply.
11. Muốn xem mô hình hiển thị với đường kính ngoài ta làm như sau:
a. Hộp thoại ODB Display Options vẫn chưa đóng > Vào thẻ General.
b. Bên dưới Idealizations đánh dấu chọn vào Render beam profiles.
c. Bấm OK.
12. Để xem kết quả ứng suất hoặc chuyển vị ta lựa chọn S hoặc U như Hình 2-5.
2.3 Phân tích tĩnh cho dầm định hình (Beam) chịu tải trọng tĩnh
6. Bấm giữ chuột lên tam giác nhỏ màu đen góc phải dưới cùng biểu tượng
một lúc, và chọn biểu tượng . Chỉ con trỏ đến một điểm bên dưới đường
nằm ngang trong khung lưới một đoạn tương đối và bấm chuột trái để đặt
đường thẳng này tại đó (đường thẳng nét đứt màu vàng).
7. Bấm vào biểu tượng > Chọn ràng buộc Fixed > Bấm chuột lên đường
định hướng nằm ngang > Done để thi hành lệnh cố định đường thẳng định
hướng này lại.
8. Bấm lên biểu tượng để vẽ đoạn thẳng đi qua 2 điểm, vẽ một Sketch sao cho
ba đỉnh dưới của BeamFrame nằm trên đường thẳng định hướng như Hình 2-8.
Nếu trong quá trình vẽ, thao tác bị sai thì có thể sử dụng các công cụ như
để xóa đối tượng, để cắt bỏ (trim) đối tượng và để kéo dài đối
tượng.
9. Bấm lên biểu tượng để gán kích thước cho BeamFrame. Kích thước thẳng
có được bằng cách bấm chuột trái vô đoạn thẳng cần đo > Rê chuột tới một vị
trí thích hợp rồi bấm chuột trái, đường ghi kích thước sẽ được đặt tại đó, lúc này
tại ô New dimension nhập giá trị 1. Làm tương tự cho các đường thẳng còn lại.
10. Kích thước góc có được bằng cách bấm chuột trái lần lượt lên hai đường hình
thành nên góc ở giữa > Rê chuột tới một vị trí thích hợp rồi bấm chuột trái,
đường ghi kích thước sẽ được đặt tại đó, lúc này tại ô New dimension nhập giá
trị 60.
11. Bấm vào biểu tượng > Chọn ràng buộc Horizontal > Bấm chuột lên đoạn
thẳng nằm ngang trên cùng > Done để thi hành lệnh.
tượng > Nhấn giữ chuột trái và kéo đường ghi kích thước tới một vị trí
đẹp hơn > Bấm chuột trái khi đường ghi kích thước tới một vị trí mong muốn.
12. Nhấn chuột giữa một lần (hoặc chuột giữa 1 lần > Done).
13. Bấm lên biểu tượng Create Datum Plane: Offset from Principle Plane .
a. Bấm lên XY Plane.
b. Nhập 1 vào ô Offset.
c. Bấm chuột giữa một lần. Mặt phẳng Datum Plane-1 được tạo ra.
15. Bấm lên biểu tượng Project Edge để tạo hình chiếu các cạnh của Sketch
đã tạo lên mặt phẳng đã tạo ra ở bước 13.
a. Chọn 1 cạnh bất kỳ trên Sketch đã tạo trước đó và bấm Done.
b. Chọn và bấm Done lần lượt cho tất cả các cạnh còn lại.
16. Bấm lên biểu tượng để nhìn được thuận lợi hơn.
Hình 2-10: Tạo cách cạnh mới bằng phương pháp chiếu
17. Bấm lên biểu tượng Create Datum Plane: 3 Points . Chọn 3 điểm như
Hình 2-11.
20. Bấm lên biểu tượng Create Datum Plane: 3 Points . Chọn 3 điểm như
Hình 2-12.
c. Bên phải Profile Name bấm lên biểu tượng để tạo profile cho dầm. Xuất
hiện hộp thoại Create Profile.
d. Trong ô Name của hộp thoại Create Profile đặt tên là I Shape.
e. Bên dưới Shape chọn I.
f. Bấm Continue. Xuất hiện hộp thoại Edit Profile.
g. Trong hộp thoại Edit Feature. Nhập các thông số như hình sau:
.
a. Quét chọn toàn bộ BeamFrame.
b. Bấm Done.
c. Nhập 1,0,-1 vào ô Enter an appropriate n1 direction (tangent vector are
shown).
d. Bấm chuột giữa.
e. Bấm OK.
Hình 2-15: Định hướng mặt cắt khi chưa chỉnh sửa
Quan sát BeamFrame ta thấy rằng các dầm chéo có định hướng mắt cắt chưa đẹp và
chưa đúng. Do đó ta làm như sau:
4. Từ Menu chọn Assign > Beam Section Orientation hoặc bấm lên biểu tượng
.
a. Nhấn giữ phím Shift, bấm chọn toàn bộ các dầm chéo.
b. Bấm Done.
c. Nhập 0,0,-1 vào ô Enter an appropriate n1 direction (tangent vector are
shown).
d. Bấm chuột giữa.
5. Bấm OK.
Quan sát BeamFrame ta thấy rằng mặt cắt của BeamFrame bây giờ đã đúng và đẹp.
Như vậy ta đã định hướng mắt cắt xong.
2.3.5 Tạo bước phân tích và yêu cầu xuất kết quả
Trong bài này, chỉ có lực tập trung tác dụng lên dầm, nên chỉ cần một bước phân
tích là có thể mô tả đầy đủ trạng thái và thứ tự của tải.
Tạo bước phân tích
1. Trong Model Tree, bấm chuột kép (hoặc bấm chuột phải > Create) lên Steps,
hộp thoại Create Step xuất hiện.
a. Ô Name đặt tên bước là Step1-Line_Load, chấp nhận Procedure Type là
General.
b. Bên dưới Procedure Type chọn Static, General > Bấm OK xuất hiện hộp
thoại Edit Step.
2. Thẻ Basic mở mặc định > Nhập thông tin trong ô Description là: Apply Load
of 10000 N per m at middle of bottom edge, chấp nhận giá trị mặc định còn
lại trong thẻ Basic.
3. Chuyển qua thẻ Incrementation, trong thẻ này nhập số bước lớn nhất
Maximum number of Increment là 1000. Trong Increment Type, Initial
nhập 0.1, Minimum nhập 1E-5 và Maximum nhập 0.1.
4. Bấm OK để hoàn tất việc hiệu chỉnh Step.
Tạo yêu cầu xuất kết quả
1. Trải dấu cộng ngay bên trái của Field Output Requests > Bấm kép chuột
(hoặc chuột phải > Edit) lên F-Ouput-1 xuất hiện hộp thoại Edit Field Output
Request.
2. Trong hộp thoại Edit Field Output Request, chọn tất cả như mặc định ngoại
trừ bỏ chọn ô Contact.
Chúng ta có thể trải những dấu tam giác nhỏ màu đen của những ô đã chọn để
quan sát bên trong có những lựa chọn nào cho phần yêu cầu xuất kết quả.
b. Ô Step bên dưới Name chọn bước là Initial hoặc Step1-Line_Load cũng
như nhau vì tác dụng của các bước trong bài toán này không ảnh hưởng đến
điều kiện biên.
c. Trong Category, chọn Mechanical.
d. Trong Types for Selected Step, chọn Displacement/Rotation.
3. Bấm Continue để chuyển sang chế độ chọn vùng gán điều kiện biên.
4. Rê chuột vào vùng đồ họa và chọn hai đỉnh bên trái dưới cùng. Khi thấy hai
đỉnh đó có màu đỏ ta biết chúng đã được chọn.
5. Nhấn Done (hoặc chuột giữa) xuất hiện hộp thoại Edit Boundary Condition.
a. Chọn U1 và U2 để hạn chế dịch chuyển đỉnh này theo 2 phương X và Y.
b. Bấm OK để đóng hộp thoại Edit Boundary Condition.
6. Trong Model Tree, bấm chuột kép lên BCs, hộp thoại Create Boundary
Condition xuất hiện.
a. Trong ô Name đặt tên là Fix_Y-the_right_ends.
b. Ô Step bên dưới Name chọn bước là Initial hoặc Step1-Line_Load cũng
như nhau vì tác dụng của các bước trong bài toán này không ảnh hưởng điều
kiện biên và thứ tự tải.
c. Trong Category, chọn Mechanical.
d. Trong Types for Selected Step, chọn Displacement/Rotation.
7. Bấm Continue để sang chế độ chọn vùng gán điều kiện biên.
8. Rê chuột vào vùng đồ họa và chọn hai đỉnh bên phải dưới cùng. Khi thấy hai
đỉnh đó có màu đỏ ta biết chúng đã được chọn.
a. Nhấn Done (hoặc chuột giữa) xuất hiện hộp thoại Edit Boundary
Condition.
b. Chọn U2 để hạn chế dịch chuyển đỉnh này theo phương Y.
c. Bấm OK để đóng hộp thoại Edit Boundary Condition.
Đặt tải trọng
1. Trong Model Tree, bấm chuột phải lên Loads và chọn Manager, Load
Manager xuất hiện.
2. Cuối hộp thoại Load Manager, bấm Create. Hộp thoại Create Load xuất hiện.
3. Trong hộp thoại Create Load:
a. Đặt tên cho tải là Line_Load.
1. Trong Model Tree, trải tất cả các nhánh con của BeamFrame bằng cách bấm
lên dấu “+” ngay bên trái của Parts > bấm lên dấu “+” bên trái của
BeamFrame > Bấm kép chuột lên Mesh (Empty).
2. Từ thanh Menu, chọn Mesh > Element Type. Xuất hiện một thông báo phải
chuyển chi tiết sang trạng thái Independent > Bấm Dismiss.
3. Trong Model Tree, trải dấu cộng bên trái Asembly.
a. Trải dấu cộng bên trái Instances (1).
b. Bấm chuột phải lên BeamFrame-1 > Make Independent.
4. Bấm kép chuột lên Mesh (Empty).
a. Từ thanh Menu, chọn Mesh > Element Type.
b. Trong màn hình đồ họa, nhấn giữ chuột trái và quét toàn bộ BeamFrame >
Bấm Done, hộp thoại Element Type xuất hiện.
5. Trong hộp thoại Element Type, chọn như sau:
a. Trong Element Library chọn Standard (mặc định).
b. Trong Geometric Order chọn Linear (mặc định).
c. Trong Family chọn phần tử Beam.
Ở góc dưới bên trái Element Controls xuất hiện B31: A 2-node linear beam.
6. Bấm OK để đóng hộp thoại Element Type.
Tạo hạt hỗ trợ chia lưới
1. Từ thanh Menu chọn Seed > Part. Hộp thoại Global Seeds xuất hiện.
a. Trong hộp thoại Global Seeds chọn approximate global element size =0.1.
b. Bấm OK > Done để đóng hộp thoại Global Seeds.
2. Từ thanh Menu Mesh > Part > Bấm Yes để chọn chi tiết tạo lưới. Chi tiết
được tạo lưới sẽ có màu xanh sơn.
Muốn xem hình dạng thực của BeamFrame ta làm như sau:
1. Từ thanh Menu chọn View > Part Display Options, xuất hiện hộp thoại Part
Display Options.
a. Dưới Idealizations đánh dấu chọn lên Render beam profiles và Render
shell thickness.
b. Bấm Apply để xem trước.
c. Bấm OK để đóng hộ thoại Part Display Options.
d. Lăn chuột giữa để phóng to hoặc thu nhỏ BeamFrame và quan sát.
a. Từ thanh Menu, chọn Options > Common (hoặc bấm lên biểu tượng .
Hộp thoại Common Plot Options xuất hiện.
b. Chọn thẻ Labels.
c. Bật Show node labels.
d. Bấm Apply.
8. Để hiển thị chữ số của element:
a. Trong thẻ Labels bật Show element labels.
b. Bấm OK.
9. Để thay đổi hệ số phóng to, thu nhỏ theo trình tự sau:
a. Từ thanh Menu, chọn Options > Common.
b. Trong thẻ Basic, bên dưới Deformable Scale Factor bật Uniform, nhập
vào con số tùy ý và quan sát màn hình đồ họa.
10. Để hiển thị điều kiện biên, làm theo trình tự sau đây:
a. Từ thanh Menu, chọn View > ODB Display Options, xuất hiện hộp thoại
ODB Display Options.
b. Trong thẻ Entity Display đánh dấu chọn vào Show boundary conditions.
c. Bấm Apply.
11. Muốn xem hiển thị hình dạng mặt cắt của dầm ta làm như sau:
a. Hộp thoại ODB Display Options vẫn chưa đóng > Vào thẻ General.
b. Bên dưới Idealizations đánh dấu chọn vào Render beam profiles.
c. Bấm OK.
12. Để xem kết quả chỉ có mã màu mà không có ô lưới
a. Từ thanh Menu, chọn Options > Common, xuất hiện hộp thoại Common
Options.
b. Trong thẻ Basic, bên dưới Visible Edges bấm chọn No edges.
13. Để xem kết quả ứng suất hoặc chuyển vị ta lựa chọn S hoặc U như Hình 2-17.
2.4 Phân tích tĩnh cho hệ vỏ (Shell) chịu tải trọng tĩnh
Bài toán: Một ống có đường kính ngoài 406.4mm, chiều dày thành ống 15.4mm,
ống dài 3000mm. Vật liệu thép: E = 207×109 Pa=2.07E5MPa, ν = 0.3. Ống được
giữ một đầu (không được dịch chuyển dọc trục) và một đầu chịu một lực kéo 30kN,
áp suất tác dụng lên bề mặt phía trong ống là 30bar. Bỏ qua trọng lượng ống trong
phân tích này. Hãy tìm phân bố ứng suất, chuyển vị trên ống.
Nhận xét: Bài toán này cho biết kích thước đầu vào và đặc tính vật liệu theo hệ SI
(mm). Vì vậy chúng ta sẽ sử dụng sự thống nhất đơn vị SI (mm) theo Bảng 1-6.
a. Nhấn giữ chuột trái lên dấu tam giác nhỏ phía dưới góc phải vào biểu
tượng một lúc rồi thả và chọn biểu tượng > Bấm
vào điểm đầu tiên đường thẳng đi qua > Bấm vào điểm thứ 2 đường thẳng
sẽ đi qua để vẽ đường thẳng đứng.
b. Nhấn giữ chuột trái lên dấu tam giác nhỏ phía dưới góc phải vào biểu
tượng một lúc rồi thả và chọn biểu tượng > Bấm
vào điểm đầu tiên đường thẳng đi qua > Bấm vào điểm thứ 2 đường thẳng
sẽ đi qua để vẽ đường thẳng nằm ngang.
c. Bấm vào biểu tượng > Chọn ràng buộc Fixed > Bấm chuột lên đường
định hướng thẳng đứng > Nhấn giữ phím Shift và bấm chuột lên đường
định hướng nằm ngang để chọn cả hai đường > Done để thi hành lệnh cố
định hai đường định hướng này lại.
8. Bấm lên biểu tượng để gán kích thước cho đường tròn vừa tạo.
a. Bấm chuột trái lên đường tròn.
b. Rê chuột tới một vị trí thích hợp rồi bấm chuột trái, đường ghi kích thước sẽ
được đặt tại đó, lúc này tại ô New dimension nhập giá trị bán kính = (406.4-
19.1)/2.
Tập 1: Phân tích tĩnh và truyền nhiệt bình ổn Trang 66/407
PHÂN TÍCH PHẦN TỬ HỮU HẠN BẰNG PHẦN MỀM ABAQUS
9. Nhấn chuột giữa hai lần (hoặc chuột giữa 1 lần > Done). Xuất hiện hộp thoại
Edit Base Extrusion.
a. Trong hộp thoại Edit Base Extrusion, ô Depth nhập 3000.
b. Bấm Apply.
c. Bấm OK để thi hành lệnh và thoát khỏi hộp thoại Edit Base Extrusion.
10. Chi tiết đã được mô hình xong. Bây giờ chúng ta lưu lại bằng cách:
1. Bấm lên biểu tượng để thuận lợi hơn cho hướng nhìn.
2. Bấm lên biểu tượng Partition Face: Use Shortest Path Between Two Points
d. Bấm lên biểu tượng để xoay mô hình theo ý muốn. Xoay mô hình sao
điểm dưới cùng bên trái của bước a, b và điểm dưới cùng bên phải của bước
a, b trở thành hai điểm trên cùng.
e. Bấm chuột giữa hoặc bấm lên biểu tượng để kết thúc lệnh xoay.
f. Chọn điểm thứ 1 là điểm trên cùng phía bên trái.
g. Chọn điểm thứ 2 là điểm trên cùng phía bên phải.
h. Bấm Create Partition.
3. Chọn 1 trong 2 bề mặt vừa được tạo ra.
a. Bấm Done, lúc này mặt vừa chọn ta thấy hình thành nên 2 điểm ở giữa của
cung tròn ở hai đầu.
b. Chọn điểm giữa bên trái.
c. Chọn điểm giữa bên phải
d. Bấm Create Partition. Ta thấy bề mặt được chọn trong bước 2 được chia
thành 2 bề mặt bằng nhau.
4. Bấm lên biểu tượng để xoay và chọn bề mặt còn lại tạo ra trong bước 2.
a. Bấm Done, lúc này mặt vừa chọn ta thấy hình thành nên 2 điểm ở chính
giữa của cung tròn ở hai đầu.
b. Chọn điểm giữa bên trái.
c. Chọn điểm giữa bên phải
d. Bấm Create Partition. Ta thấy bề mặt được chọn được chia thành 2 bề mặt
bằng nhau.
e. Bấm Done (hoặc chuột giữa) để kết thúc việc phân vùng chi tiết.
Chúng ta vừa hoàn thành xong việc phân vùng cho chi tiết.
2.4.5 Tạo bước phân tích và yêu cầu xuất kết quả
Trong bài này, lực dọc trục và áp lực bên trong ống tác dụng đồng thời trong một
bước hay hai bước đều không ảnh hưởng đến kết quả, nên chỉ cần một bước phân
tích là có thể mô tả đầy đủ trạng thái và thứ tự của tải.
Tạo bước phân tích
1. Trong Model Tree bấm chuột kép (hoặc bấm chuột phải > Create) lên Steps,
hộp thoại Create Step xuất hiện.
a. Ô Name đặt tên bước là Step1-Apply_Load, chấp nhận Procedure Type là
General.
b. Bên dưới Procedure Type chọn Static, General > Bấm OK xuất hiện hộp
thoại Edit Step.
2. Thẻ Basic mở mặc định > Nhập thông tin trong ô Description là: Apply
Internal Pressure and Axial Force, chấp nhận giá trị mặc định còn lại trong
thẻ Basic.
3. Chuyển qua thẻ Incrementation, trong thẻ này chọn số bước lớn nhất
Maximum number of Increment là 1000. Trong Increment Type, Initial
nhập 0.1, Minimum nhập 1E-5 và Maximum nhập 0.1.
4. Bấm OK để hoàn tất việc hiệu chỉnh Step.
Tạo yêu cầu xuất kết quả
1. Trải dấu cộng ngay bên trái của Field Output Requests > Bấm kép chuột
(hoặc chuột phải > Edit) lên F-Ouput-1 xuất hiện hộp thoại Edit Field Output
Request.
2. Trong hộp thoại Edit Field Output Request, chọn tất cả như mặc định ngoại
trừ bỏ chọn ô Contact.
Chúng ta có thể trải những dấu tam giác vào những ô đã chọn để quan sát bên
trong có những lựa chọn nào cho phần yêu cầu xuất kết quả.
Ở góc dưới Element Controls bên trái xuất hiện T2D2, cho biết phần tử S4R: A
4-node được tạo ra.
5. Bấm OK để đóng hộp thoại Element Type.
Tạo hạt hỗ trợ chia lưới
1. Từ thanh Menu chọn Seed > Part. Hộp thoại Global Seeds xuất hiện.
a. Trong hộp thoại Global Seeds chọn approximate global element size = 10
b. Bấm OK > Done để đóng hộp thoại Global Seeds.
2. Từ thanh Menu, Mesh > Part > Bấm Yes để chọn chi tiết tạo lưới.
a. Từ thanh Menu, chọn View > ODB Display Options, xuất hiện hộp thoại
ODB Display Options.
b. Trong thẻ Entity Display đánh dấu chọn vào Show boundary conditions.
c. Bấm Apply.
11. Để xem kết quả chỉ có mã màu mà không có ô lưới.
a. Từ thanh Menu, chọn Options > Common, xuất hiện hộp thoại Common
Options.
b. Trong thẻ Basic, bên dưới Visible Edges bấm chọn No edges.
12. Để xem kết quả ứng suất hoặc chuyển vị ta lựa chọn S hoặc U như Hình 2-25.
2.5 Phân tích ứng suất phẳng cho khối đặc (Solid 2D)
Như đã đề cập ở mục 1.6.4. Khi một chi tiết có hình học đối xứng (đối xứng qua
một mặt phẳng) và chịu tải đối xứng. Không nhất thiết phải phân tích hết cả mô
hình, chỉ cần phân tích một lát mỏng của mô hình nhưng vẫn đại diện được cho
toàn bộ chi tiết. Tùy từng bài toán ta có thể đơn giản mô hình nhiều hay ít. Do đó
số phần tử cần phân tích sẽ ít hơn và phân tích sẽ nhanh hơn. Nhưng cần lưu ý khi
đặt điều kiện biên cho phương pháp mô hình này.
Bài toán: Một chi tiết hình hộp chữ nhật có kích thước dài × rộng × cao (10m × bất
kỳ × 4m). Ỡ chính giữa có khoét một lỗ có đường kính 1m.
Vật liệu thép: E = 207×109 Pa, ν = 0.3, bỏ qua trọng lương bản thân. Hãy tìm phân
bố ứng suất, chuyển vị trên chi tiết trên.
10m
4m
P= 10 kPa
Ø=1m
2m
P= 10 kPa
R=0.5m
5. Bấm lên Create lines connected để vẽ. Nhập liên tiếp các điểm để tạo các
đường vào ô đường có tọa độ như sau:
a. Pick a starting point for the line -- or enter X,Y: Nhập (1,0)
b. Pick an end point for the line -- or enter X,Y: Nhập 5,0 > Bấm chuột giữa >
Nhập 5,2 > Bấm chuột giữa > Nhập 0,2 > Bấm chuột giữa > Nhập 0,1.
1. Để gán vật liệu, nhắp đúp chuột lên Material (hoặc nhắp chuột phải lên
Material > Create) trong cây Model-1.
a. Trong hộp thoại Edit Material, Ô Name ta đặt tên cho vật liệu là Steel. Giả
sử rằng mô hình phân tích này là tuyến tính và vật liệu là tuyến tính.
b. Mechanical > Elasticity > Elastic > Trong ô Young’s Modulus nhập
2.07E11, ô Poisson’s Ratio nhập 0.3.
2. Bấm OK để hoàn thành việc định nghĩa vật liệu.
Định tính chất mặt cắt
1. Từ Model Tree, bấm kép chuột lên Sections (hoặc chuột phải > Create). Hộp
thoại Create Section xuất hiện
a. Trong hộp thoại Create Section, ô Name đặt tên là Plate.
b. Trong Category chọn Solid.
c. Trong Type chọn Homogeneous
d. Bấm Continue. Xuất hiện hộp thoại Edit Section.
2. Trong hộp thoại Edit Section:
a. Chấp nhận mặc định chọn Steel cho Material do bài này chỉ có một vật liệu.
Nếu có nhiều vật liệu tà phải trải hộp bên phải Material để chọn vật liệu
thích hợp.
b. Đánh dấu tích bên trái của Plane stress/strain thickness, nhập giá trị chiều
dày là 0.01.
c. Bấm OK.
Gán mặt cắt cho chi tiết
1. Trong Model Tree, trải tất cả các nhánh con của Plate bằng cách bấm lên dấu
“+” ngay bên trái của Parts > bấm lên dấu “+” bên trái của Plate.
a. Bấm kép chuột lên Section Assignments (hoặc chuột phải > Create), vùng
nhắc nhắc bạn chọn vùng.
b. Bấm lên Plate.
c. Bấm Done (hoặc chuột giữa), xuất hiện hộp thoại Edit Section Assignment.
d. Chọn Section là Plate do chỉ có một Section nên mặc định sẽ tự chọn. Nếu
không sẽ trải bảng liệt kê Section để chọn section tương ứng.
2. Bấm OK > Bấm chuột giữa để kết thúc việc gán mặt cắt.
2.5.5 Tạo bước phân tích và yêu cầu xuất kết quả
Trong bài này, chỉ có áp lực tác dụng lên chi tiết, nên chỉ cần một bước phân tích là
có thể mô tả đầy đủ trạng thái và thứ tự của tải.
Tạo bước phân tích
1. Trong Model Tree bấm chuột kép (hoặc bấm chuột phải > Create) lên Steps,
hộp thoại Create Step xuất hiện.
a. Ô Name đặt tên bước là Step1-Pressure, chấp nhận Procedure Type là
General.
b. Bên dưới Procedure Type chọn Static, General > Bấm OK xuất hiện hộp
thoại Edit Step.
2. Thẻ Basic mở mặc định > Nhập thông tin trong ô Description là: Apply
Pressure of 10000 N at end face, chấp nhận giá trị mặc định còn lại trong thẻ
Basic.
3. Chuyển qua thẻ Incrementation.
a. Trong thẻ này chọn số bước lớn nhất Maximum number of Increment là
1000.
b. Trong Increment Type, Initial nhập 0.1.
c. Minimum nhập 1E-5.
d. Maximum nhập 0.1.
4. Bấm OK để hoàn tất việc hiệu chỉnh Step.
Tạo yêu cầu xuất kết quả
1. Trải dấu cộng ngay bên trái của Field Output Requests > Bấm kép chuột
(hoặc chuột phải > Edit) lên F-Ouput-1 xuất hiện hộp thoại Edit Field Output
Request.
a. Trong hộp thoại Edit Field Output Request, chọn tất cả như mặc định.
b. Bỏ chọn ô Contact.
Chúng ta có thể trải những dấu tam giác vào những ô đã chọn để quan sát bên
trong có những lựa chọn nào cho phần yêu cầu xuất kết quả.
c. Algorithm chọn Advancing front, đánh dấu tích vào Use mapped meshing
where appropriate.
d. Bấm OK.
3. Từ thanh Menu, chọn Mesh > Element Type.
a. Trong màn hình đồ họa, bấm lên chi tiết Plate
b. Bấm Done, hộp thoại Element Type xuất hiện.
4. Trong hộp thoại Element Type, chọn như sau:
a. Trong Element Library chọn Standard (mặc định).
b. Trong Geometric Order chọn Linear (mặc định).
c. Trong Family chọn phần tử Plane Stress.
Ở góc dưới Element Controls bên trái xuất hiện CPS4R: A 4-node…
5. Bấm OK để đóng hộp thoại Element Type.
Tạo hạt hỗ trợ chia lưới
1. Từ thanh Menu chọn Seed > Part. Hộp thoại Global Seeds xuất hiện.
a. Trong hộp thoại Global Seeds chọn Approximate global element size
=0.05.
b. Bấm OK > Done để đóng hộp thoại Global Seeds.
2. Từ thanh Menu Mesh > Part > Bấm Yes để chọn chi tiết tạo lưới. Chi tiết được
tạo lưới sẽ có màu xanh sơn.
4. Chuột phải lên Plate > Monitor để theo dõi quá trình phân tích.
a. Từ thanh Menu, chọn Options > Common (hoặc bấm lên biểu tượng .
Hộp thoại Comon Plot Options xuất hiện.
Tập 1: Phân tích tĩnh và truyền nhiệt bình ổn Trang 85/407
PHÂN TÍCH PHẦN TỬ HỮU HẠN BẰNG PHẦN MỀM ABAQUS
2.6 Phân tích tĩnh cho khối đặc 3D (solid) chịu tải trọng tĩnh
Bài toán: Một dầm công xôn nằm ngang có chiều dài 1.5m, mặt cắt ngang kích
thước 10cm x 5cm. Đầu tự do đặt một lực phân bố 1000 N/m2 theo phương thẳng
đứng chiều từ trên xuống dưới.
Vật liệu thép: E = 207×109 Pa, ν = 0.3, 7850 kg/m3 . Hãy tìm phân bố ứng suất,
chuyển vị trên dầm.
Nhận xét: Bài toán này cho biết kích thước đầu vào và đặc tính vật liệu là hệ SI
(m). Vì vậy chúng ta sẽ sử dụng sự thống nhất đơn vị SI (m) theo Bảng 1-6. Lực
phân bố trong bài toán này chỉ có tác dụng minh họa cho cách đặt lực surface
traction vì lực phân bố 1000 N/m2 ×5cm×10cm×10-4=5N là rất nhỏ so với trọng
lượng bản thân của dầm.
7. Nhấn giữ chuột trái lên dấu tam giác nhỏ phía dưới góc phải vào biểu tượng
8. Bấm vào biểu tượng , xuất hiện hộp thoại Add Constraints.
a. Chọn ràng buộc Fixed.
b. Bấm chuột lên đường định hướng thẳng đứng.
c. Nhấn giữ phím Shift và bấm chuột lên đường định hướng nằm ngang để
chọn cả hai đường.
d. Done để thi hành lệnh cố định hai đường định hướng này lại.
Hình 2-34: Tạo hai đường định hướng và chọn ràng buộc
Hai đường thẳng định hướng đã được cố định để khi gắn kích thước ta sẽ dựa
vào các đường này, Sketch sẽ đẹp và nhìn chuyên nghiệp hơn.
10. Bấm lên biểu tượng để tiến hành gán kích thước cho Sketch.
a. Bấm chuột lên đường thẳng đứng bên trái.
b. Bấm chuột lên đường định hướng thẳng đứng.
c. Di chuyển chuột tới một vị trí thuận lợi rồi bấm chuột trái, đường ghi kích
thước sẽ được đặt ở đó.
d. Ngay dưới góc trái màn hình đồ họa chúng ta nhập 0.05 vào ô New
dimension.
e. Bấm chuột giữa một lần để hoàn thành việc ghi kích thước này.
11. Biểu tượng ghi kích thước vẫn còn sáng, tiếp tục bấm chuột vào đường thẳng
đứng bên trái và đường thẳng đứng bên phải của Sketch.
a. Sau đó di chuyển chuột tới một vị trí thuận lợi rồi bấm chuột trái, đường
ghi kích thước sẽ được đặt ở đó.
b. Ngay dưới góc trái màn hình đồ họa chúng ta nhập 0.1 vào ô New
dimension.
c. Bấm chuột giữa một lần để hoàn thành việc ghi kích thước này.
12. Biểu tượng ghi kích thước vẫn còn sáng, tiếp tục bấm chuột vào đường thẳng
nằm ngang phía trên và đường định hướng nằm ngang của Sketch.
a. Di chuyển chuột tới một vị trí thuận lợi rồi bấm chuột trái, đường ghi kích
thước sẽ được đặt ở đó.
b. Ngay dưới góc trái màn hình đồ họa chúng ta nhập giá trị 0.05/2 vào ô New
dimension.
c. Bấm chuột giữa một lần để hoàn thành việc ghi kích thước này.
13. Biểu tượng ghi kích thước vẫn còn sáng, tiếp tục bấm chuột vào đường thẳng
nằm ngang phía trên và đường thẳng nằm ngang bên dưới của Sketch.
a. Di chuyển chuột tới một vị trí thuận lợi rồi bấm chuột trái, đường ghi kích
thước sẽ được đặt ở đó.
b. Ngay dưới góc trái màn hình đồ họa chúng ta nhập 0.05 vào ô New
dimension.
c. Bấm chuột giữa một lần để hoàn thành việc ghi kích thước này.
14. Nếu như các vị trí đặt đường kích thước nhìn chưa đẹp, bấm chuột vào biểu
tượng .
a. Nhấn giữ chuột trái và kéo đường ghi kích thước tới một vị trí đẹp hơn.
b. Bấm chuột trái khi đường ghi kích thước tới một vị trí mong muốn. Kích
thước sau khi được ghi như Hình 2-36 sau đây:
c. Trong Type chọn Homogeneous (Chọn vật liệu đặc đồng nhất).
2. Bấm Continue, xuất hiện hộp thoại Edit Section.
a. Trải mũi tên bên phải của Material chọn Steel.
b. Bấm OK để hoàn thành việc tạo Section.
Gán mặt cắt cho khối đặc
1. Trải Part (1) trên Model-1 như Hình 2-38.
Lưu ý rằng trong Abaqus, bấm Apply để xem trước kết quả của lệnh và bấm OK
để thi hành lệnh.
2.6.5 Tạo bước phân tích và yêu cầu xuất kết quả
Trong bài này, chỉ có lực tập trung tác dụng lên dầm, nên chỉ cần một bước phân
tích là có thể mô tả đầy đủ trạng thái và thứ tự của tải.
Tạo bước phân tích
1. Trong Model Tree bấm chuột kép (hoặc bấm chuột phải > Create) lên Steps,
hộp thoại Create Step xuất hiện.
a. Ô Name đặt tên bước là Step1-Concentrated_Force.
b. Procedure Type là General.
c. Bên dưới Procedure Type chọn Static, General.
2. Bấm OK xuất hiện hộp thoại Edit Step.
a. Thẻ Basic mở mặc định > Nhập thông tin trong ô Description là: Apply
Load of 500 N at Free End.
b. Chấp nhận các mặc định còn lại trong thẻ Basic.
c. Chuyển qua thẻ Incrementation.
d. Maximum number of Increment nhập 1000.
e. Trong Increment size, Initial nhập 0.1.
f. Minimum nhập 1E-5.
g. Maximum nhập 0.2.
h. Bấm OK để hoàn tất việc hiệu chỉnh Step.
Tạo yêu cầu xuất kết quả
1. Trải dấu cộng ngay bên trái của Field Output Requests.
a. Bấm kép chuột (hoặc chuột phải > Edit) lên F-Ouput-1 xuất hiện hộp
thoại Edit Field Output Request.
b. Chọn tất cả như mặc định.
c. Bỏ chọn ô Contact.
d. Bấm OK.
Chúng ta có thể trải những dấu tam giác để quan sát bên trong có những lựa
chọn nào cho phần yêu cầu xuất kết quả.
YSYMM (U2=UR1=UR3=0): Đối xứng qua mặt Y (mặt phẳng XOZ), bề mặt
không được dịch chuyển theo hướng trục Y, không được quay quanh trục X và
không được quay quanh trục Z.
ZSYMM (U3=UR1=UR2=0): Đối xứng qua mặt Z (mặt phẳng XOY), bề mặt
không được dịch chuyển theo hướng trục Z, không được quay quanh trục X và
không được quay quanh trục Y.
PINNED (U1=U2=U3=0): Có tác dụng như khớp cầu.
ENCASTRE (U1=U2=U3=UR1=UR2=UR3=0): Ngàm một bề mặt lại.
Đặt tải
Do tiết diện mặt cắt của vật thể là lớn, nên phải tính cả trọng lượng bản thân của chi
tiết.
1. Bấm kép chuột (hoặc chuột phải > Create) lên Loads trong Model Tree, hộp
thọai Create Load xuất hiện.
a. Trong ô Name đặt tên là Gravity.
b. Trong ô Step chọn Step1-Concentrated_Force.
c. Category chọn Mechanical.
d. Types for Selected Step chọn Gravity.
2. Bấm Continue, hộp thoại Edit Load xuất hiện. Abaqus mặc định chọn toàn bộ
Model để gán trọng lực. Quan sát trên màn hình đồ họa ta thấy cần gán trọng
lực theo chiều âm của trục Y (Component 2).
a. Component 2 nhập -9.81.
b. Bấm OK để thi hành lệnh. Trên màn hình đồ họa xuất hiện mũi tên màu
vàng hướng theo hướng âm của trục Y chứng tỏ việc gán trọng lực đã có tác
dụng.
3. Bấm chuột kép (hoặc chuột phải > Create) lên Loads trong Model Tree, hộp
thọai Create Load xuất hiện.
a. Trong ô Name đặt tên là Surface Traction.
b. Trong ô Step chọn Step1-Concentrated_Force.
c. Category chọn Mechanical.
d. Types for Selected Step chọn Surface traction.
4. Bấm Continue, xuất hiện dòng nhắc chọn bề mặt để đặt tải. Chọn bề mặt như
Hình 2-41.
a. Do mặt cần chọn lúc này đang ở vị trí khuất nên ta bấm vào biểu tượng
để có thể xoay mô hình được.
b. Nhấn giữ chuột trái và rê chuột để xoay bề mặt cần thiết hướng ra như
Hình 2-41.
c. Bấm chuột giữa hoặc bấm lên lại biểu tượng để bỏ lệnh xoay và chọn
bề mặt như Hình 2-41.
5. Bấm Done hoặc chuột giữa để thực thi lệnh chọn bề mặt. Hộp thoại Edit Load
xuất hiện.
Hình 2-42: Chọn hai điểm làm vec tơ chỉ hướng của lực
d. Bấm Done (hoặc chuột giữa) để kết thúc việc chọn hướng của lực.
e. Bấm OK để hoàn thành việc đặt tải.
a. Bấm lên biểu tượng Seed Part Instance > Xuất hiện thông báo như
Hình 2-44.
Hình 2-44: Thông báo chuyển chi tiết sang Make Independent
b. Khi gặp vấn đề này bấm Dismiss.
c. Bấm chuột phải lên CantiliverBeam-1 rồi chọn như Hình 2-45 sau đây.
d. Bấm lên biểu tượng Seed Part Instance , xuất hiện hộp thoại Global
Seed.
e. Approximate global size: nhập 0.01.
Giải thích approximate global size. Ví dụ: chiều dài thanh là 1.5 m, nếu chọn
Approximate global size là 0.01 thì toàn bộ chiều dài thanh chia làm 150
phần, mỗi phần là 1cm. Nếu chọn là 0.05 thì sẽ được 30 phần mỗi phần là
5cm.
f. Bấm Apply để xem trước kết quả nếu tạo hạt.
g. Bấm OK để hoàn tất tạo hạt cho chi tiết.
4. Bấm OK để đóng hộp thoại Select Font > Bấm OK để đóng hộp thoại
Viewport Annotation Options.
5. Để xem kết quả mô phỏng động bấm lần lượt vào ba nút có biểu tượng Animate
rồi quan sát kết quả
a. Từ thanh Menu, chọn Options > Common (hoặc bấm lên biểu tượng .
Hộp thoại Common Plot Options xuất hiện.
b. Chọn thẻ Labels.
c. Bật Show node labels.
d. Bấm Apply.
7. Để hiển thị chữ số của element.
a. Trong thẻ Labels bật Show element labels.
b. Bấm OK.
8. Để hiển thị điều kiện biên.
a. Từ thanh Menu, chọn View > ODB Display Options, xuất hiện hộp thoại
ODB Display Options.
b. Trong thẻ Entity Display đánh dấu chọn vào Show boundary conditions.
c. Bấm Apply.
9. Để kết quả mô phỏng chỉ hiện lên vân màu không có mắt lưới.
a. Từ thanh Menu, chọn Options > Common. Xuất hiện hộp thoại Common
Options.
b. Trong thẻ Basic, bên dưới Visible Edges, chọn No Edges.
10. Để xem kết quả ứng suất hoặc biến dạng ta lựa chọn S hoặc U như Hình 2-50.
Hình 2-53: Xem kết quả lúc biến dạng và chưa biến dạng
12. Để thay đổi hệ số phóng to, thu nhỏ biến dạng, ta theo trình tự sau:
a. Bấm lên biểu tượng hoặc từ thanh Menu, chọn Options > Common.
b. Trong thẻ Basic, bên dưới Deformable Scale Factor bật Uniform, nhập lần
lượt 50, 100, và 200 và quan sát màn hình đồ họa.
c. Nhấn Apply để xem trước kết quả > Nhấn OK để thi hành lệnh.
Với Value = 200, ta có kết quả như Hình 2-54. Chúng ta thấy các cạnh hình
thành mắt lưới đã biến mất, chỉ còn lại mã màu (Color Code).
a. Bấm vào biểu tượng (hoặc Tools > XY data > Create), xuất hiện hộp
thoại Create XY data > Trong Source bạn chọn ODB field output.
b. Bấm Continue, xuất hiện hộp thoại XY Data from ODB Field Output >
Trong thẻ Variables bạn chỉ chọn một thông số như Hình 2-55:
tượng .
e. Bấm Edit Selection, dòng nhắc nhắc bạn chọn node > Bạn chỉ chọn một
node trên mành hình đồ họa như Hình 2-57 (node này cần thiết cho việc xem
xét quạn hệ chuyển vị, ứng suất của dầm) > Bấm Done.
14. Bấm lên biểu tượng , xuất hiện hộp thoại Create Data.
a. Chọn Operate on XY Data, xuất hiện hộp thoại Chọn Operate on XY Data .
b. Trong Operators (các phép toán), ở phía bên phải của hộp thoại bấm
combine (X,X).
c. Chỉ con trỏ vào dấu ngoặc đơn của combine ( ).
d. Bấm chuột lên S:Mises (Avg: 75%) PI: CANTILIVERBEAM-1 N: 5442.
e. Bên dưới hộp thoại Operate on XY Data bấm Add to Expression.
f. Con trỏ đang nhấp nháy màu đỏ bạn đánh dấu phẩy (không có khoảng
trắng).
g. Bấm chuột lên U: Magnitude PI: CANTILIVERBEAM-1 N: 5436.
h. Bên dưới hộp thoại Operate on XY Data bấm Add to Expression.
15. Trên hộp thoại Create Data, bấm Save As, xuất hiện hộp thoại Save XY Data
As.
a. Trong ô Name đặt tên là Stress-Disp.
b. Bấm OK để kết thúc việc tạo bộ dữ liệu ứng suất – chuyển vị như Hình
2-63.
Results Tree lúc này như Hình 2-62.
Từ Results Tree bấm kép chuột lên S:Mises (Avg: 75%) PI:
CANTILIVERBEAM-1 N: 5442 > Quan sát kết quả trên màn hình.
18. Xem mối quan hệ giữa chuyển vị với bước thời gian giải
Từ Results Tree bấm kép chuột lên U:Magnitude PI: CANTILIVERBEAM-1
N: 5436 > Quan sát kết quả trên màn hình.
Nói tóm lại, muốn phân tích mối quan hệ giữa một thông số này với một thông số
khác. Đầu tiên ta cần tạo ra bộ dữ liệu. Từ bộ dữ liệu này ta vẽ đồ thị và từ đồ thị
đánh giá kết quả.
19. Để hiệu chỉnh đồ thị chúng ta có các công cụ như hình sau:
1. Từ Menu chọn Tools > Query (hoặc bấm vào biểu tượng , hộp thoại Query
xuất hiện.
a. Bên dưới Visualization Module Queries bấm chọn Probe values, xuất hiện
hộp thoại Probe Values.
b. Trong hộp thoại Probe Values chọn như Hình 2-66:
c. Bạn rê chuột tới một node bất kỳ nào trên mô hình, sẽ nhận được giá trị ứng
suất tương tương (hoặc chuyển vị) tại node đó.
d. Bấm chuột tại node đó sẽ thu được giá trị hiển thị như Hình 2-66.
2. Chọn các node mong muốn và nhấn chuột trái tại mỗi node đó. Giá trị ứng suất
(hoặc kết quả khác) sẽ được hiển thị trên hộp thoại Probe Values.
3. Bấm Write to File, xuất hiện hộp thoại Report Probe Values.
a. Trong ô Name đặt tên file mong muốn.
b. Bấm Select chọn nơi lưu file kết quả có đuôi tên_file.prt.
c. Dưới Data Values tùy từng trường hợp đánh hoặc không đánh dấu chọn vào
2 lựa chọn bên dưới.
d. Bấm OK, file kết quả đã được lưu.
e. Bấm Cancel.
Hình 2-66: Giá trị ứng suất tại một node được chọn
4. Bấm OK để thoát khỏi hộp thoại Probe Values.
Như vậy, bài toán phân tích mô hình vật thể khối đặc đơn giản đã được xem xét.
Nhiệt độ bề mặt trao đổi nhiệt đối lưu, đơn vị (oC). Dùng trong truyền nhiệt đối lưu.
Emissivity
Hệ số bức xạ nhiệt (lớn hơn 0, nhỏ hơn 1), không có đơn vị. Dùng khi truyền nhiệt
bằng bức xạ nhiệt.
Thermal conductivity
Hệ số dẫn nhiệt, đơn vị W/(m.oC). Dùng trong truyền nhiệt do dẫn nhiệt.
Heat flux
Mật độ dòng nhiệt, đơn vị W/m2. Dùng trong truyền nhiệt do dẫn nhiệt.
Heat flow (rate)
Nhiệt lượng truyền đi, đơn vị W.
Thermal contact conductance (Thermal conductance)
Hệ số dẫn nhiệt do tiếp xúc, đơn vị W/(m2.oC). Dùng trong truyền nhiệt do tiếp xúc
giữa các bề mặt với nhau. Hệ số dẫn nhiệt tiếp xúc là độ dẫn nhiệt qua khe hở của
hai bề mặt tiếp xúc, được xác định nhờ thực nghiệm. Khi phân tích truyền nhiệt qua
nhiều tấm ghép chặt lại với nhau, chúng ta giả sử rằng khe hở giữa hai bề mặt là rất
nhỏ (gần như không có). Nên ta nhập giá trị của Thermal Conductance thật lớn
(theo kinh nghiệm nếu như mối ghép không có khe hở ≥ 50,000,000), [6].
3.2 Phân tích ảnh hưởng của nhiệt lên hệ thanh không chịu tải trọng
Bài toán: Một dầm công xôn nằm ngang có chiều dài 1.5m, mặt cắt ngang kích
thước 10cm x 5cm. Đầu tự do đặt trong môi trường có nhiệt độ 60oC và chịu một
lực 1000N theo phương thẳng đứng chiều từ trên xuống dưới. Các bề mặt trao đổi
nhiệt bức xạ có hệ số bức xạ nhiệt giả sử là 0.55, nhiệt độ môi trường chung quanh
là 173oC. Bề mặt trao đổi nhiệt đối lưu, hệ số trao đổi nhiệt đối lưu giả sử là 50
W/(m2.oC), bề mặt này có nhiệt độ 250oC. Bề mặt chịu mật độ dòng nhiệt 2000
W/m2.
Vật liệu thép: E = 207×109 Pa, ν = 0.3, 7850 kg/m3 , nhiệt dung riêng 460
J/kg/°C, hệ số dẫn nhiệt 54 W/(m.oC), hệ số giãn nở nhiệt 1.17×10-5 m/(m K). Hãy:
a. Tìm phân bố nhiệt độ trên dầm.
b. Tìm phân bố ứng suất, chuyển vị trên dầm.
Nhận xét: Bài toán này cho biết kích thước đầu vào và đặc tính vật liệu là hệ SI
(m). Vì vậy chúng ta sẽ sử dụng sự thống nhất đơn vị SI (m) theo Bảng 1-6.
Trong bài toán 3.2 chúng ta chỉ phân tích nhiệt trên dầm và giải quyết câu hỏi a.
Bài toán 3.3 sẽ giải quyết câu hỏi b.
3.2.5 Tạo bước phân tích và yêu cầu xuất kết quả
Tạo bước phân tích
Phần này trình bày phân tích nhiệt, mục đích là thu được kết quả phân bố nhiệt độ
trên các node để nhập vào mô hình phân tích tĩnh.
1. Trong Model Tree, trải dấu “+” bên trái Steps (2) > Nhắp chuột phải lên Step1-
Concentrated_Force, chọn Delete.
3. Trong Model Tree bấm chuột kép (hoặc bấm chuột phải > Create) lên Steps,
hộp thoại Create Step xuất hiện.
a. Ô Name đặt tên bước là Step1-Heat Transfer.
b. Procedure Type là General.
c. Bên dưới Procedure Type chọn Heat Transfer.
4. Bấm OK xuất hiện hộp thoại Edit Step.
a. Thẻ Basic mở mặc định > Nhập thông tin trong ô Description là: Apply
Temperature hoặc để trống ô Description.
b. Response chọn Steady-state.
c. Chuyển qua thẻ Incrementation.
d. Maximum number of Increment nhập 1000.
e. Trong Increment size, Initial nhập 0.1.
f. Minimum nhập 1E-5.
g. Maximum nhập 0.2.
h. Maximum allowable emissivity change per increment nhập 0.1.
i. Bấm OK để hoàn tất việc hiệu chỉnh Step.
Tạo yêu cầu xuất kết quả
1. Trải dấu cộng ngay bên trái của Field Output Requests.
a. Bấm kép chuột (hoặc chuột phải > Edit) lên F-Ouput-1 xuất hiện hộp
thoại Edit Field Output Request.
b. Chọn ô NT, Nodal temperature.
2. Bấm OK.
Chúng ta có thể trải những dấu tam giác để quan sát bên trong có những lựa
chọn nào cho phần yêu cầu xuất kết quả.
Ở góc dưới Element Controls bên trái xuất hiện DC3D8: An 8-node linear heat
transfer brick.
3. Bấm OK để đóng hộp thoại Element Type.
3.2.8 Tạo tương tác trao đổi nhiệt bức xạ và trao đổi nhiệt đối lưu
Tạo nhóm bề mặt bằng tên gọi
1. Từ Module trên thanh công cụ chọn Interaction như Hình 3-4.
d. Bấm Continue.
e. Chọn bề mặt bằng cách bấm lên Surfaces bên dưới góc phải màn hình đồ
họa. Xuất hiện hộp thoại Region Selection.
f. Bên dưới Name chọn Convective_Surfaces.
g. Bấm Continue. Xuất hiện hộp thoại Edit Interaction.
h. Film coeficient nhập 50.
i. Sink temperature nhập 250.
2. Bấm OK. Chúng ta đã tạo xong tương tác truyền nhiệt đối lưu.
Tạo trao đổi nhiệt bức xạ
1. Bấm chuột kép (hoặc chuột phải > Create) lên Interaction trong Model Tree,
xuất hiện hộp thoại Create Interaction.
a. Ô Name đặt tên là Radiation.
b. Step chọn Step1-Heat Transfer.
c. Bên dưới Type for Selected Step chọn Surface radiation.
d. Bấm Continue.
e. Chọn bề mặt bằng cách bấm lên Surfaces bên dưới góc phải màn hình đồ
họa. Xuất hiện hộp thoại Region Selection.
f. Bên dưới Name chọn Radiation_Surface.
g. Bấm Continue. Xuất hiện hộp thoại Edit Interaction.
h. Emissivity nhập 0.55.
i. Ambient temperature nhập 173.
2. Bấm OK. Chúng ta đã tạo xong tương tác truyền nhiệt đối lưu.
a. Từ thanh Menu, chọn Options > Common (hoặc bấm lên biểu tượng .
Hộp thoại Common Plot Options xuất hiện.
b. Chọn thẻ Labels.
c. Bật Show node labels.
d. Bấm Apply.
8. Để hiển thị chữ số của element.
a. Trong thẻ Labels bật Show element labels.
b. Bấm OK.
9. Để hiển thị điều kiện biên.
a. Từ thanh Menu, chọn View > ODB Display Options, xuất hiện hộp thoại
ODB Display Options.
b. Trong thẻ Entity Display đánh dấu chọn vào Show boundary conditions.
c. Bấm Apply.
10. Để kết quả mô phỏng chỉ hiện lên vân màu không có mắt lưới.
a. Từ thanh Menu, chọn Options > Common. Xuất hiện hộp thoại Common
Options.
b. Trong thẻ Basic, bên dưới Visible Edges, chọn No Edges.
11. Để xem kết quả phân bố nhiệt độ, chọn như Hình 3-9.
3.3 Phân tích ứng suất và chuyển vị của thanh chịu đồng thời nhiệt và tải trọng
Trong bài toán này. Chúng ta sẽ sử dụng nhiệt độ xuất ra tại mỗi node từ bài toán
3.2 và nhập vào mô hình tĩnh để xem xét ảnh hưởng của bài toán khi chịu ảnh
hưởng của nhiệt độ và khi không chịu ảnh hưởng của nhiệt độ.
3. Từ Menu, chọn File > Set Work Directory > Chọn đường dẫn tới Folder
vừa tạo D:\HUONG DAN FEA\MODEL ABAQUS\ 3.3 StressBeam.
3.3.5 Tạo bước phân tích và yêu cầu xuất kết quả
Tạo bước phân tích
Vẫn giữ như 2.6.
Tạo yêu cầu xuất kết quả
Yêu cầu xuất kết quả chúng ta cần thêm vào.
1. Trải dấu cộng ngay bên trái của Field Output Requests.
a. Bấm kép chuột (hoặc chuột phải > Edit) lên F-Ouput-1 xuất hiện hộp
thoại Edit Field Output Request.
b. Trải Thermal > Chọn NT, Nodal temperature.
Chúng ta có thể trải những dấu tam giác để quan sát bên trong có những lựa
chọn nào cho phần yêu cầu xuất kết quả.
2. Bấm OK.
i. Bên phải File name bấm lên biểu tượng Select > Chọn đường dẫn tới kết
quả phân tích nhiệt của 3.2 HeatTransferBeam. Ví dụ: D:\HUONG DAN
FEA\MODEL ABAQUS\3.2 HeatTransferBeam\Heat_Transfer.odb.
j. Bấm OK.
k. Begin Step nhập 1. Vì là kết quả phân tích nhiệt của bước 1 trong
Heat_Transfer.odb.
l. Begin Increment nhập 7. Chúng ta chỉ lấy kết quả của bước gia tải thứ 7 của
bước 1 trong Heat_Transfer.odb.
m. End Step nhập 1. Vì là kết quả phân tích nhiệt của bước 1 trong
Heat_Transfer.odb.
n. End Increment nhập 7. Chúng ta chỉ lấy kết quả của bước gia tải thứ 7 của
bước 1 trong Heat_Transfer.odb.
Lưu ý: Muốn biết các thông số về Begin Step, Begin Increment, End Step và
End Increment xem 3.2.11.
2. Bấm OK. Chúng ta đã nhập xong nhiệt độ vào từng node của mô hình.
Đặt tải trọng
Giữ như 2.6.
a. Từ thanh Menu, chọn Options > Common (hoặc bấm lên biểu tượng .
Hộp thoại Common Plot Options xuất hiện.
b. Chọn thẻ Labels.
c. Bật Show node labels.
d. Bấm Apply.
9. Để hiển thị chữ số của element.
a. Trong thẻ Labels bật Show element labels.
b. Bấm OK.
10. Để hiển thị điều kiện biên.
a. Từ thanh Menu, chọn View > ODB Display Options, xuất hiện hộp thoại
ODB Display Options.
b. Trong thẻ Entity Display đánh dấu chọn vào Show boundary conditions.
c. Bấm Apply.
11. Để kết quả mô phỏng chỉ hiện lên vân màu không có mắt lưới.
a. Từ thanh Menu, chọn Options > Common. Xuất hiện hộp thoại Common
Options.
b. Trong thẻ Basic, bên dưới Visible Edges, chọn No Edges.
12. Để xem kết quả phân bố nhiệt độ, chọn như Hình 3-12.
3.4 Phân tích truyền nhiệt trên chi tiết dạng tấm
3.4.5 Tạo bước phân tích và yêu cầu xuất kết quả
Tạo bước phân tích
Phần này trình bày phân tích nhiệt, để có kết quả phân bố nhiệt độ trên các node để
nhập vào mô hình phân tích tĩnh.
1. Trong Model Tree, trải dấu “+” bên trái Steps (2) > Nhắp chuột phải lên
Step1-Edge Force, chọn Delete.
2. Trong Model Tree bấm chuột kép (hoặc bấm chuột phải > Create) lên Steps,
hộp thoại Create Step xuất hiện.
a. Ô Name đặt tên bước là Step1-Heat Transfer.
b. Procedure Type là General.
c. Bên dưới Procedure Type chọn Heat Transfer.
a. Bên dưới góc phải dưới cùng màn hình đồ họa bấm Sets. Xuất hiện hộp
thoại Region Selection.
b. Bên dưới Name chọn Bottm_Edge.
c. Bấm Continue. Xuất hiện hộp thoại Edit Boundary Condition.
d. Trong hộp thoại Edit Boundary Condition, Magnitude nhâp 100.
e. Bấm OK để thoát hộp thoại Edit Boundary Condition.
6. Trong Model Tree, bấm chuột kép lên BCs, hộp thoại Create Boundary
Condition xuất hiện.
a. Trong ô Name đặt tên là Temperature_top.
b. Ô Step bên dưới Name chọn bước là Step1-Heat Transfer.
c. Category chọn Other.
d. Trong Types for Selected Step, chọn Temperature.
7. Bấm Continue để sang chế độ chọn vùng gán điều kiện biên.
a. Bên dưới góc phải dưới cùng màn hình đồ họa bấm Sets. Xuất hiện hộp
thoại Region Selection.
b. Bên dưới Name chọn Top_Edge.
c. Bấm Continue. Xuất hiện hộp thoại Edit Boundary Condition.
d. Trong hộp thoại Edit Boundary Condition, Magnitude nhâp 150.
e. Bấm OK để thoát hộp thoại Edit Boundary Condition.
8. Trong Model Tree, bấm chuột kép lên Predefined Field, hộp thoại Create
Predefined Field xuất hiện.
a. Trong ô Name đặt tên là Ambient temperature.
b. Ô Step bên dưới Name chọn bước là Initial.
c. Category chọn Other.
d. Trong Types for Selected Step, chọn Temperature.
e. Bấm Continue. Xuất hiện hộp thoại Edit Region Selection.
f. Bấm Dismiss.
g. Quét chọn chi tiết.
h. Bấm Done. Xuất hiện hộp thoại Edit Predefined Field.
i. Ô Magnitude nhập 30.
j. Bấm OK. Chúng ta đã tạo xong nhiệt độ môi trường.
Hình 3-19: Chọn bề mặt tiếp xúc của Pipe với Belt
f. Bấm Done.
g. Chọn Brown.
3. Bấm chuột kép (hoặc chuột phải > Create) lên Loads trong Model Tree, hộp
thọai Create Load xuất hiện.
a. Trong ô Name đặt tên là Surface heat flux.
b. Trong ô Step chọn Step1-Heat Transfer.
c. Category chọn Thermal.
d. Types for Selected Step chọn Surface heat flux.
4. Bấm Continue, xuất hiện dòng nhắc chọn bề mặt để đặt tải.
a. Bấm Continue. Xuất hiện hộp thoại Edit Region Selection.
b. Bên dưới Name chọn Front_Surfaces.
c. Bấm Continue. Xuất hiện hộp thoại Edit Load.
5. Chuột phải lên Heat_Transfer > Monitor để theo dõi quá trình phân tích.
a. Từ thanh Menu, chọn Options > Common (hoặc bấm lên biểu tượng .
Hộp thoại Common Plot Options xuất hiện.
b. Chọn thẻ Labels.
3.5 Phân tích ứng suất và chuyển vị của chi tiết dạng tấm chịu đồng thời nhiệt và
tải trọng
Trong bài toán này. Chúng ta sẽ sử dụng nhiệt độ xuất ra tại mỗi node từ bài toán
3.4 để nhập vào mô hình tĩnh để xem xét ảnh hưởng của bài toán khi chịu ảnh
hưởng của nhiệt độ và khi không chịu ảnh hưởng của nhiệt độ.
3.5.5 Tạo bước phân tích và yêu cầu xuất kết quả
Tạo bước phân tích
Vẫn giữ như 4.4.
Tạo yêu cầu xuất kết quả
i. Bên phải File name bấm lên biểu tượng Select > Chọn đường dẫn tới kết
quả phân tích nhiệt của 3.2 HeatTransferBeam. Ví dụ: D:\HUONG DAN
FEA\MODEL ABAQUS\3.4 HeatTransferShell\Heat_Transfer.odb.
j. Bấm OK.
k. Begin Step nhập 1. Vì là kết quả phân tích nhiệt của bước 1 trong
Heat_Transfer.odb.
l. Begin Increment nhập 10. Chúng ta chỉ lấy kết quả của bước gia tải thứ 10
của bước 1 trong Heat_Transfer.odb.
m. End Step nhập 1. Vì là kết quả phân tích nhiệt của bước 1 trong
Heat_Transfer.odb.
n. End Increment nhập 10. Chúng ta chỉ lấy kết quả của bước gia tải thứ 8 của
bước 1 trong Heat_Transfer.odb.
Lưu ý: Muốn biết các thông số về Begin Step, Begin Increment, End Step và
End Increment xem 4.4.9.
2. Bấm OK. Chúng ta đã tạo xong nhiệt độ môi trường.
Đặt tải trọng
Giữ như 4.4.
a. Từ thanh Menu, chọn Options > Common (hoặc bấm lên biểu tượng .
Hộp thoại Common Plot Options xuất hiện.
b. Chọn thẻ Labels.
c. Bật Show node labels.
d. Bấm Apply.
9. Để hiển thị chữ số của element.
a. Trong thẻ Labels bật Show element labels.
b. Bấm OK.
10. Để hiển thị điều kiện biên.
a. Từ thanh Menu, chọn View > ODB Display Options, xuất hiện hộp thoại
ODB Display Options.
b. Trong thẻ Entity Display đánh dấu chọn vào Show boundary conditions.
c. Bấm Apply.
11. Để kết quả mô phỏng chỉ hiện lên vân màu không có mắt lưới.
a. Từ thanh Menu, chọn Options > Common. Xuất hiện hộp thoại Common
Options.
b. Trong thẻ Basic, bên dưới Visible Edges, chọn No Edges.
12. Để xem kết quả phân bố nhiệt độ, chọn như Hình 3-25.
4.1.1 Phân vùng cho cạnh bằng cách chỉ định vị trí
Bạn có thể phân vùng cho cạnh được chọn dọc theo chiều dài của nó bằng cách
bấm chuột lên bất kỳ vị trí nào của cạnh đó. Abaqus/CAE chuyển đổi vị trí được
chọn đó thành một thông số. Kết quả là, bạn có thể hiệu chỉnh thủ công vị trí phân
vùng.
Phương pháp:
1. Từ thanh Menu, chọn Tools > Partition. Hộp thoại Create Partition xuất hiện.
2. Bên dưới Type chọn Edge.
3. Bên dưới Method chọn Specify parameter by location.
4. Bấm chuột lên cạnh cần phân vùng.
5. Bấm lên vị trí mà cạnh sẽ được phân ra làm hai tại điểm đó.
6. Bấm Create Partition.
4.1.2 Phân vùng cho cạnh bằng cách tham số hóa cạnh cần phân vùng
Bạn có thể phân vùng cho cạnh được tại bất cứ vị trí nào dọc theo chiều dài bằng
cách nhập vào một thông số đại diện cho tỉ lệ chiều dài của cạnh. Một mũi tên
hướng học theo cạnh được chọn sẽ chỉ hướng của tỉ lệ. Cạnh sẽ được chia từ điểm
gốc tính đi theo chiều mũi tên cho tới điểm được chỉ định tham số tỉ lệ chiều dài
như trong hình sau:
4.1.3 Phân vùng cho cạnh bằng cách chọn điểm chính giữa cạnh
Có thể phân vùng bằng cách chọn điểm chính giữa cạnh, Abaqus sẽ hỗ trợ bắt điểm
chính giữa khi sử dụng công cụ này.
biên của các bề mặt được chọn, nhưng vùng được phân sẽ không vượt qua cạnh
biên của bề mặt. Hình sau đây sẽ minh họa một phân vùng được vẽ Sketch trên một
mặt phẳng.
1. Từ thanh Menu, chọn Tools > Partition. Hoặc bấm lên biểu tượng . Xuất
hiện hộp thoại Create Partition.
2. Bên dưới Type, chọn Face.
3. Bên dưới Method chọn Sketch.
4. Chọn bề mặt cần phân vùng (chọn được nhiều bề mặt bằng cách nhấn giữ phím
Shift + bấm lên các bề mặt).
5. Lựa chọn mặt phẳng hay mặt phẳng làm việc (Datum plane). Bề mặt được chọn
sẽ có màu nổi.
6. Bấm Done.
7. Bấm chọn lên 1 cung tròn hoặc một đường thẳng để làm cạnh đứng trong mặt
phẳng vẽ Sketch.
8. Dùng các công cụ để vẽ Sketch như phân vùng mong muốn.
9. Bấm chuột giữa ba lần.
Phương pháp dành cho bề mặt cần phần vùng là bề mặt cong
1. Từ thanh Menu, chọn Tools > Partition. Hoặc bấm lên biểu tượng . Xuất
hiện hộp thoại Create Partition.
2. Bên dưới Type, chọn Face.
3. Bên dưới Method chọn Sketch.
4. Chọn bề mặt cần phân vùng (chọn được nhiều bề mặt bằng cách nhấn giữ phím
Shift + bấm lên các bề mặt).
5. Lựa chọn mặt phẳng hay mặt phẳng làm việc (Datum plane) để vẽ Sketch. Bề
mặt được chọn sẽ có màu nổi.
6. Chọn phương pháp định khoảng cách chiếu. Có ba lựa chọn như hình sau:
50
b. Nhập khoảng cách chiếu. Tính từ mặt phẳng vẽ sketch theo hướng mũi tên.
c. Bấm chọn lên 1 cung tròn hoặc một đường thẳng để làm cạnh đứng trong
mặt phẳng vẽ Sketch.
d. Dùng các công cụ để vẽ Sketch như phân vùng mong muốn.
e. Bấm chuột giữa ba lần.
7. Nếu chọn phương pháp là Enter Value.
a. Chọn điểm sẽ được chiếu tới.
b. Bấm chọn lên 1 cung tròn hoặc một đường thẳng để làm cạnh đứng trong
mặt phẳng vẽ Sketch.
c. Dùng các công cụ để vẽ Sketch để phân vùng như mong muốn.
d. Bấm chuột giữa ba lần.
1. Từ thanh Menu, chọn Tools > Partition. Hoặc bấm lên biểu tượng . Xuất
hiện hộp thoại Create Partition.
2. Bên dưới Type, chọn Face.
3. Bên dưới Method chọn Shortest path between 2 points.
4. Chọn bề mặt cần phân vùng (chọn nhiều bề mặt bằng cách nhấn giữ phím Shift
+ bấm lên các bề mặt).
5. Chọn các đỉnh, các điểm giữa, các tâm cung tròn hoặc các điểm làm việc để
định nghĩa điểm bắt đầu và kết thúc cua đường dẫn.
6. Bấm Create Partition.
4.2.3 Sử dụng mặt phẳng làm việc (Datum Plane) để phân vùng bề mặt
Bạn có thể phân vùng cho các bề mặt được chọn bằng cách cắt chúng nhờ datum
plane. Minh họa như hình sau:
1. Từ thanh Menu, chọn Tools > Partition. Hoặc bấm lên biểu tượng . Xuất
hiện hộp thoại Create Partition.
2. Bên dưới Type, chọn Face.
3. Bên dưới Method chọn Use datum plane.
4. Chọn bề mặt cần phân vùng (chọn được nhiều bề mặt bằng cách nhấn giữ phím
Shift + bấm lên các bề mặt).
5. Chọn các đỉnh mặt phẳng làm việc (datum plane).
6. Bấm Create Partition.
1. Từ thanh Menu, chọn Tools > Partition. Hoặc bấm lên biểu tượng . Xuất
hiện hộp thoại Create Partition.
2. Bên dưới Type, chọn Face.
3. Bên dưới Curved path, chọn normal to 2 edges.
4. Chọn bề mặt cần phân vùng.
5. Từ vùng nhắc, bạn chọn 1 trong hai phương pháp sau:
Enter Parameter.
Pick.
6. Chọn bất kỳ một cạnh nào bao quanh bề mặt.
7. Bạn chọn một trong hai cách như sau:
a. Nếu ở bước 5 bạn dùng Enter Parameter. Nhập giá trị chia độ dài cạnh.
Hướng của mũi tên sẽ là hướng tăng giá trị nhập vào.
b. Nếu ở bước 5 dùng phương pháp Pick. Bấm lên điểm chính giữa hoặc 1
điểm làm việc dọc theo cạnh được chọn.
8. Chọn cạnh còn lại và làm lại như bước 7. Lưu ý là góc hợp bởi hai cạnh được
chọn nhỏ hơn 180 độ.
9. Bấm Create Partition.
1. Từ thanh Menu, chọn Tools > Partition. Hoặc bấm lên biểu tượng . Xuất
hiện hộp thoại Create Partition.
2. Bên dưới Type, chọn Face.
3. Bên dưới Method chọn Extend another face.
4. Chọn bề mặt cần phân vùng (chọn được nhiều bề mặt bằng cách nhấn giữ phím
Shift + bấm lên các bề mặt).
5. Chọn bề mặt sẽ được kéo dài để tạo ra các phân vùng yêu cầu.
6. Bấm Create Partition.
1. Từ thanh Menu, chọn Tools > Partition. Hoặc bấm lên biểu tượng . Xuất
hiện hộp thoại Create Partition.
2. Bên dưới Type, chọn Face.
3. Bên dưới Method chọn Intersect by other faces.
4. Chọn bề mặt cần phân vùng (chọn được nhiều bề mặt bằng cách nhấn giữ phím
Shift + bấm lên các bề mặt).
5. Chọn bề mặt nối hoặc giao nhau.
6. Bấm Create Partition.
4.2.7 Dùng phương pháp chiếu các cạnh để phân vùng bề mặt
Bạn có thể phân vùng một bề mặt được chọn bằng cách lấy giao của hình chiếu của
một cạnh lên trên bề mặt đó với bề mặt đó. Minh họa như sau:
1. Từ thanh Menu, chọn Tools > Partition. Hoặc bấm lên biểu tượng . Xuất
hiện hộp thoại Create Partition.
1. Từ thanh Menu, chọn Tools > Partition. Hoặc bấm lên biểu tượng . Xuất
hiện hộp thoại Create Partition.
2. Bên dưới Type, chọn Cell.
3. Bên dưới Method chọn Define cutting plane.
4. Chọn cell cần phân vùng. Nếu trong môi trường Part hoặc Assembly có chứa
nhiều hơn một cell (chọn được nhiều cell bằng cách nhấn giữ phím Shift + bấm
lên các cell).
5. Bấm lên một trong 3 phương pháp sau đây để định nghĩa mặt phẳng cắt:
Dùng Point & normal
a. Chọn điểm mà mặt phẳng cắt sẽ đi qua.
b. Chọn một cạnh làm pháp tuyến của mặt phẳng cắt.
4.3.2 Dùng mặt phẳng làm việc (datum plane) để cắt khối
Bạn có thể cắt các khối được chọn bằng cách cắt chúng bằng một datum plane.
Minh họa như hình sau.
Phương pháp:
1. Từ thanh Menu, chọn Tools > Partition. Hoặc bấm lên biểu tượng . Xuất
hiện hộp thoại Create Partition.
2. Bên dưới Type, chọn Cell.
3. Bên dưới Method chọn Use datum plane.
4. Chọn cell cần phân vùng. Nếu trong môi trường Part hoặc Assembly có chứa
nhiều hơn một cell (chọn được nhiều cell bằng cách nhấn giữ phím Shift + bấm
lên các cell).
5. Chọn mặt phẳng cắt đã dựng trước đó.
6. Bấm Create Partition.
1. Từ thanh Menu, chọn Tools > Partition. Hoặc bấm lên biểu tượng . Xuất
hiện hộp thoại Create Partition.
2. Bên dưới Type, chọn Cell.
3. Bên dưới Method chọn Extend face.
4. Chọn cell cần phân vùng. Nếu trong môi trường Part hoặc Assembly có chứa
nhiều hơn một cell (chọn nhiều cell bằng cách nhấn giữ phím Shift + bấm lên
các cell).
5. Chọn bề mặt cần kéo dài để cắt các khối.
6. Bấm Create Partition.
1. Từ thanh Menu, chọn Tools > Partition. Hoặc bấm lên biểu tượng . Xuất
hiện hộp thoại Create Partition.
2. Bên dưới Type, chọn Cell.
3. Bên dưới Method chọn Extrude/sweep edges.
4. Chọn cell cần phân vùng. Nếu trong môi trường Part hoặc Assembly có chứa
nhiều hơn một cell (chọn nhiều cell bằng cách nhấn giữ phím Shift + bấm lên
các cell).
5. Chọn cạnh cắt (chọn nhiều cạnh cắt bằng cách nhấn giữ phím Shift + bấm lên
các cạnh cắt) sẽ chạy dọc theo đường dẫn.
6. Chọn một trong hai phương pháp định nghĩa đường dẫn:
Extrude along direction: Chọn đường dẫn vuông góc với cạnh cắt. Minh họa
như hình sau:
4.3.5 Dùng phương pháp N-sided patch để phân vùng cell (cắt khối)
Bạn có thể cắt khối bằng cách tạo ra một miếng vá để chia cell ra thành các vùng.
Bạn có thể định nghĩa miếng vá bằng cách sử dụng các cạnh hoặc các điểm ở góc.
Nếu bạn chọn một cạnh, Abaqus/CAE sẽ tìm kiếm ra một vòng kín của các cạnh
nối nhau liên tục. Nếu bạn chọn các điểm ở góc, bạn có thể chọn 3, 4 hoặc 5 điểm
để định nghĩa phân vùng. Lưu ý là kết quả phân vùng từ N-sided patch không mở
rộng ra khỏi miếng vá. Như vậy, phương pháp N-sided patch hữu ích trong việc tạo
ra phân vùng riêng biệt mà không mở rộng ra phần còn lại của khối.
Nếu bạn chọn một cạnh cong hoặc nếu bạn chọn hai điểm kết nối với nhau bằng
một cạnh cong, cạnh tương ứng của mặt vá N-sided patch sẽ theo biên dạng của
cạnh. Tuy nhiên, nếu bạn chọn các điểm mà không kết nối bởi một cạnh, thì miếng
vá sẽ kết nối các điểm lại, miếng vá sẽ không theo biên dạng của cell, và phân vùng
này là chưa hoàn thiện.
Phương pháp:
1. Từ thanh Menu, chọn Tools > Partition. Hoặc bấm lên biểu tượng . Xuất
hiện hộp thoại Create Partition.
2. Bên dưới Type, chọn Cell.
3. Bên dưới Method chọn N-sided patch.
4. Chọn cell cần phân vùng (chỉ một cell).
5. Chọn phương pháp để định nghĩa miếng vá N-sided patch:
Select Edges: phân vùng cell bằng cách định nghĩa một mặt vá theo một thứ tự
các cạnh được chọn.
a. Loop: Chọn một cạnh đơn, Abaqus/CAE tìm kiếm một vòng kín các cạnh
kết nối liên tục để cắt khối.
4.3.6 Phân vùng cell bằng cách sử dụng Sketch được dựng trong mặt phẳng
Bạn có thể phân vùng một cell được chọn bằng cách vẽ hình học của Sketch trên
một mặt phẳng nhờ sử dụng công cụ vẽ Sketch. Bạn dùng công cụ vẽ Sketch khi
bạn muốn tạo ra phân vùng mà hình dạng của chúng không thể đạt được bằng
phương pháp phân vùng khác. Phương pháp phân vùng này hữu ích trong việc tạo
ra bề mặt nứt được sử dụng trong phân tích cơ học nứt gãy.
Bạn phải chọn một bề mặt phẳng. Hầu hết các trường hợp bạn sẽ tạo một Sketch
phân vùng trên một datum plane, mà datum plane đó giao cắt với cell được chọn.
Hình sau đây sẽ minh họa cho phương pháp này.
1. Từ thanh Menu, chọn Tools > Partition. Hoặc bấm lên biểu tượng . Xuất
hiện hộp thoại Create Partition.
2. Bên dưới Type, chọn Cell.
3. Bên dưới Method, chọn Sketch planar partition.
4. Chọn cell cần phân vùng (chỉ một cell) > Bấm chuột giữa.
5. Chọn datum plane để vẽ Sketch.
6. Chọn một cạnh để định hướng cạnh cho lưới của mặt vẽ Sketch. Cạnh này
không được vuông góc với mặt phẳng vẽ Sketch.
7. Dùng các công cụ vẽ Sketch để vẽ Sketch trên datum plane > Bấm Done để
hoàn thành việc vẽ Sketch.
8. Bấm Create Partition.
Đối với phần tử tứ diện hệ số hình dáng chuẩn hóa là thể tích
của hình tứ diện có cùng hình cầu ngoại tiếp tứ diện (hình cầu
đi qua 4 đỉnh của tứ diện).
Góc nhỏ hơn tạo bởi hai cạnh của một phần tử (Small face corner angle)
Abaqus/CAE làm nổi bật lên các phần tử mà hai cạnh giao nhau một góc
nhỏ hơn giá trị chỉ định.
Góc lớn hơn tạo bởi hai cạnh của một phần tử (Large face corner angle)
Abaqus/CAE làm nổi bật lên các phần tử mà hai cạnh giao nhau một góc lớn
hơn giá trị chỉ định.
Tỉ số cạnh (Aspect ratio)
Abaqus/CAE làm nổi bật lên các phần tử mà tỉ số cạnh của nó lớn hơn một
giá trị chỉ định. Tỉ số cạnh là tỉ số giữa cạnh dài nhất và cạnh ngắn nhất của
một phần tử.
b. Chuyển sang thẻ Size Metrics, chúng ta sẽ quan tâm đến các tiêu chí sau
đây:
Hệ số độ lệch hình học (Geometric deviation factor)
Abaqus/CAE làm nổi bật lên các phần tử có hệ số độ lệch hình học lớn hơn
giá trị chỉ định. Hệ số độ lệch hình học là một phép đo cạnh của một phần tử
chênh lệch bao nhiêu so với hình học gốc. Và Abaqus/CAE tính toán giá trị
này bằng cách chia khe hở lớn nhất (tạo bởi một cạnh của phần tử với cạnh
có hình học sinh ra cạnh của phần tử đó) cho chiều dài cạnh của phần tử.
Abaqus/CAE mặc định làm nổi bật lên các phần tử có độ lệch hình học lớn
hơn 0.2.
Abaqus/CAE chỉ tính toán hệ số độ lệch hình học cho lưới tạo ra trong
Abaqus (không tính toán lưới được tạo từ các phần mềm khác). Nếu bạn
chọn một part không có hình học của nó, Abaqus/CAE không cho phép có
lựa chọn này trong hộp thoại Verify Mesh. Nếu bạn chọn cả lưới chia trong
Abaqus và lưới chia từ phần mềm khác thì Abaqus/CAE chỉ xem xét cho
lưới chia trong Abaqus để tính hệ số độ lệch hình học.
Cạnh ngắn (Short edge)
Abaqus/CAE làm nổi bật lên các phần tử có cạnh ngắn hơn giá trị chỉ định.
Cạnh dài (Long edge)
Abaqus/CAE làm nổi bật lên các phần tử có cạnh dài hơn giá trị chỉ định.
c. Chuyển sang thẻ Analysis Checks, đánh dấu chọn vào Errors và/hoặc
Warnings. Abaqus sẽ kiểm tra giúp bạn phần tử nào có chất lượng xấu, và
phần tử nào có nguy cơ bị méo dạng khi tiến hành phân tích.
5. Bấm Highlight.
Chúng ta đã được trang bị lý thuyết các phương pháp phân vùng để hỗ trợ cho việc
chia lưới. Một số bài toán cụ thể bên dưới sẽ minh họa cho một số phương pháp
phân vùng đó.
1. Bấm chuột lên biểu tượng để tạo hướng nhìn thuận lợi.
2. Trong Model Tree, trải tất cả các nhánh con của Shell bằng cách bấm lên dấu
“+” ngay bên trái của Parts > bấm lên dấu “+” bên trái của Shell > Bấm kép
chuột lên Mesh (Empty).
3. Từ thanh Menu, chọn Tools > Partition. Hoặc bấm lên biểu tượng . Xuất
hiện hộp thoại Create Partition.
a. Bên dưới Type, chọn Face.
b. Bên dưới Method chọn Shortest path between 2 points.
c. Chọn bề mặt của Shell.
d. Chọn điểm chính giữa của cạnh đứng bên trái.
e. Chọn điểm chính giữa của cạnh đứng bên phải.
f. Bấm Create Partition.
Ta thấy bề mặt của Shell lúc này được chia thành hai phần.
4. Từ thanh Menu, chọn Tools > Partition. Hoặc bấm lên biểu tượng . Xuất
hiện hộp thoại Create Partition.
a. Bên dưới Type, chọn Face.
b. Bên dưới Method chọn Sketch.
c. Chọn hai bề mặt bằng cách nhấn giữ phím Shift + bấm lên hai bề mặt.
d. Bấm Done.
e. Chọn một trong hai cạnh đứng bên phải để làm cạnh định hướng khung lưới.
Xuất hiện màn hình đồ họa để vẽ Sketch.
i. Bấm lên biểu tượng để kéo dài đoạn thẳng vừa dựng được trong bước
h.
j. Chọn đoạn thẳng cần kéo dài > Rê chuột tới đoạn thẳng bên trái phía trên.
k. Bấm chuột trái tại đó.
l. Chọn đoạn thẳng cần kéo dài > Rê chuột tới đoạn thẳng bên phải phía trên.
m. Bấm chuột trái tại đó.
q. Bấm lên biểu tượng để kéo dài đoạn thẳng vừa dựng được trong bước
p.
r. Chọn đoạn thẳng cần kéo dài > Rê chuột tới đoạn thẳng bên phải phía dưới.
s. Bấm chuột trái tại đó.
t. Bấm chuột giữa hai lần.
Ta thấy bề mặt Shell lúc này được chia thành 4 vùng.
5. Từ thanh Menu, chọn Tools > Partition. Hoặc bấm lên biểu tượng . Xuất
hiện hộp thoại Create Partition.
a. Bên dưới Type, chọn Face.
b. Bên dưới Method chọn Sketch.
c. Chọn bốn bề mặt bằng cách nhấn giữ phím Shift + bấm lên bốn bề mặt.
d. Bấm Done.
e. Chọn một trong bốn cạnh đứng bên phải để làm cạnh định hướng khung
lưới. Xuất hiện màn hình đồ họa để vẽ Sketch.
p. Bấm lên biểu tượng để kéo dài các đoạn thẳng vừa dựng được.
q. Chọn đoạn thẳng tạo được trong bước i > Rê chuột tới đoạn thẳng dưới
cùng.
r. Bấm chuột trái tại đó.
s. Chọn đoạn thẳng tạo được trong bước i > Rê chuột tới đoạn thẳng dưới
cùng.
t. Bấm chuột trái tại đó.
u. Chọn đoạn thẳng tạo được trong bước o > Rê chuột tới đoạn thẳng dưới
cùng.
v. Bấm chuột trái tại đó.
w. Bấm chuột giữa ba lần.
6. Từ thanh Menu, chọn Tools > Partition. Hoặc bấm lên biểu tượng . Xuất
hiện hộp thoại Create Partition.
a. Bên dưới Type, chọn Face.
b. Bên dưới Method chọn Sketch.
c. Chọn 12 bề mặt bằng cách nhấn giữ phím Shift + bấm lên 12 bề mặt như
Hình 4-25.
d. Bấm Done.
e. Chọn một trong bốn cạnh đứng bên phải để làm cạnh định hướng đứng cho
khung lưới. Xuất hiện màn hình đồ họa để vẽ Sketch.
Combine Edges .
a. Nhấn giữ phím Shift + chọn 2 cung bị ngắt tại vị trí không mong muốn của
đường tròn bên trái như Hình 4-26.
1. Từ thanh Menu chọn Seed > Edges (hoặc biểu tượng . Hộp thoại Local
Seeds xuất hiện.
a. Nhấn giữ phím Shift + Các cạnh như Hình 4-27:
b. Bấm Done. Xuất hiện hộp thoại Local Seeds.
2. Trong thẻ Basic, Method chọn By Number.
a. Number of elements: Nhập 2. Mỗi cạnh được chọn sẽ được phân ra thành 2
phần.
3. Từ thanh Menu, chọn Seed > Part (hoặc biểu tượng ). Hộp thoại Global
Seeds xuất hiện.
a. Trong hộp thoại Global Seeds chọn approximate global element size =
0.02.
1. Từ thanh Menu Mesh > Part (hoặc biểu tượng ) > Bấm Yes để chọn chi
tiết tạo lưới. Chi tiết được tạo lưới sẽ có màu xanh sơn (Hình 4-28).
Như vậy chúng ta đã hoàn thành việc chia lưới cho tấm có nhiều lỗ.
g. Bấm Highlight. Quan sát trên màn hình đồ họa ta thấy các phần tử có góc
lớn hơn 90o được tô màu hồng.
4. Chuyển sang thẻ Size Metrics.
a. Geometric deviation factor greater than: Nhập 0.02
b. Bấm Highlight. Quan sát trên màn hình đồ họa ta thấy các phần tử có hệ số
độ lệch hình học lớn hơn 0.02 được tô màu hồng.
c. Edge shorter than: Nhập 0.01
Abaqus/CAE làm nổi bật lên các phần tử có cạnh ngắn hơn 0.01.
d. Edge longer than: Nhập 0.02
Abaqus/CAE làm nổi bật lên các phần tử có cạnh dài hơn 0.02.
5. Chuyển sang thẻ Analysis Checks, đánh dấu chọn vào Errors và/hoặc
Warnings. Abaqus sẽ kiểm tra giúp bạn phần tử nào có chất lượng xấu, và phần
tử nào có nguy cơ bị méo dạng khi tiến hành phân tích.
6. Bấm Highlight. Do các phần từ được chia lưới có chất lượng tốt nên Abaqus
không tô màu vàng và không có lời cảnh báo nào. Lưới chia có chất lượng tốt.
4.4.6 Tạo bước phân tích và yêu cầu xuất kết quả
Trong bài này, chỉ có áp lực tác dụng lên chi tiết, nên chỉ cần một bước phân tích là
có thể mô tả đầy đủ trạng thái và thứ tự của tải.
Tạo bước phân tích
1. Trong Model Tree bấm chuột kép (hoặc bấm chuột phải > Create) lên Steps,
hộp thoại Create Step xuất hiện.
a. Ô Name đặt tên bước là Step1-Edge Force, chấp nhận Procedure Type là
General.
b. Bên dưới Procedure Type chọn Static, General > Bấm OK xuất hiện hộp
thoại Edit Step.
2. Thẻ Basic mở mặc định > Nhập thông tin trong ô Description là: Apply Force
of 1000 N at end, chấp nhận giá trị mặc định còn lại trong thẻ Basic.
3. Chuyển qua thẻ Incrementation.
a. Trong thẻ này chọn số bước lớn nhất Maximum number of Increment là
1000.
b. Trong Increment Type, Initial nhập 0.1.
c. Minimum nhập 1E-5.
d. Maximum nhập 0.1.
4. Bấm OK để hoàn tất việc hiệu chỉnh Step.
Tạo yêu cầu xuất kết quả
1. Trải dấu cộng ngay bên trái của Field Output Requests > Bấm kép chuột
(hoặc chuột phải > Edit) lên F-Ouput-1 xuất hiện hộp thoại Edit Field Output
Request.
a. Trong hộp thoại Edit Field Output Request, chọn tất cả như mặc định.
b. Bỏ chọn ô Contact.
Chúng ta có thể trải những dấu tam giác vào những ô đã chọn để quan sát bên
trong có những lựa chọn nào cho phần yêu cầu xuất kết quả.
2. Nhấn Done (hoặc chuột giữa) xuất hiện hộp thoại Edit Boundary Condition.
a. Chọn U1 để hạn chế dịch chuyển đỉnh này theo 2 phương X.
b. Bấm OK để đóng hộp thoại Edit Boundary Condition.
Đặt tải trọng
1. Trong Model Tree, bấm chuột phải lên Loads và chọn Manager, Load
Manager xuất hiện.
2. Dưới cuối của hộp thoại Load Manager, bấm Create. Hộp thoại Create Load
xuất hiện.
3. Trong hộp thoại Create Load:
a. Đặt tên cho tải là Shell Edge Load.
b. Trong Step chọn Step1-Edge Force.
c. Trong Category chấp nhận Mechanical như mặc định.
d. Trong Types for Selected Step, chọn Shell Edge Load.
e. Bấm Continue.
f. Nhấn giữ phím Shift+chọn các cạnh bên phải ngoài cùng để đặt tải.
4. Bấm Done để kết thúc việc chọn điểm đặt tải, xuất hiện hộp thoại Edit Load.
5. Trong hộp thoại Edit Load:
c. Nhập -200 vào ô Magnitude.
d. Click OK để gắn tải và đóng hộp thoại Edit Load.
ABAQUS/CAE hiển thị mũi tên hướng xuống phía dưới đỉnh để chỉ ra rằng tải
đã được tác dụng theo hướng âm của trục Y (Component 2).
6. Kiểm tra Load Manager và chắc rằng tải trọng mới được tạo trong bước phân
tích Step1-Edge Force.
7. Bấm Dissmiss để đóng Load Manager.
a. Từ thanh Menu, chọn Options > Common (hoặc bấm lên biểu tượng .
Hộp thoại Comon Plot Options xuất hiện.
b. Chọn thẻ Labels.
c. Bật Show node labels.
d. Bấm Apply.
8. Để hiển thị chữ số của element
a. Trong thẻ Labels chọn Show element labels.
b. Bấm OK.
9. Để thay đổi hệ số phóng to, thu nhỏ.
a. Từ thanh Menu, chọn Options > Common.
b. Trong thẻ Basic, bên dưới Deformable Scale Factor bật Uniform, nhập vào
con số tùy ý và quan sát màn hình đồ họa.
10. Để hiển thị điều kiện biên.
a. Từ thanh Menu, chọn View > ODB Display Options, xuất hiện hộp thoại
ODB Display Options.
b. Trong thẻ Entity Display đánh dấu chọn Show boundary conditions.
c. Bấm Apply.
11. Để kết quả mô phỏng chỉ hiện lên vân màu không có mắt lưới.
a. Từ thanh Menu, chọn Options > Common. Xuất hiện hộp thoại Common
Options.
b. Trong thẻ Basic, bên dưới Visible Edges, chon No Edges.
12. Để xem kết quả ứng suất hoặc chuyển vị ta lựa chọn S hoặc U như Hình 4-30.
4.5 Phân tích các khối plate dùng mối ghép bulong
15. Bấm OK. Như vậy mô hình lắp ráp đã được nhập vào trong môi trường
Assembly của Abaqus/CAE.
16. Trải Assembly trong Model Tree > Trải dấu cộng Instances, ta thấy có 6 chi tiết
đã xuất hiện trong môi trường lắp ráp.
17. Chi tiết đã được mô hình xong. Bây giờ chúng ta lưu lại bằng cách:
3. Bấm kép chuột lên Sections, hộp thoại Create Sections xuất hiện.
a. Ô Name đặt tên là Bolt
b. Trong Category chọn Solid.
c. Trong Type chọn Homogeneous (Chọn vật liệu đặc đồng nhất).
4. Bấm Continue, xuất hiện hộp thoại Edit Section.
a. Trải mũi tên bên phải của Material chọn SteelBolt.
b. Bấm OK để hoàn thành việc tạo Section cho plate.
Gán mặt cắt cho chi tiết
1. Trong Model Tree, trải tất cả các nhánh con của Plate bằng cách bấm lên dấu
“+” ngay bên trái của Parts (6) > bấm lên dấu “+” bên trái của BOLT.
a. Bấm kép chuột lên Section Assignments (hoặc chuột phải > Create), vùng
nhắc nhắc bạn chọn vùng.
b. Bấm lên BOLT.
c. Bấm Done (hoặc chuột giữa), xuất hiện hộp thoại Edit Section Assignment.
d. Chọn Section là Bolt.
e. Bấm OK > Bấm chuột giữa để kết thúc việc gán mặt cắt cho chi tiết BOLT.
2. Trong Model Tree, trải tất cả các nhánh con của Plate bằng cách bấm lên dấu
“+” ngay bên trái của Parts (6) > bấm lên dấu “+” bên trái của BOLT_1.
a. Bấm kép chuột lên Section Assignments (hoặc chuột phải > Create), vùng
nhắc nhắc bạn chọn vùng.
b. Bấm lên BOLT_1.
c. Bấm Done (hoặc chuột giữa), xuất hiện hộp thoại Edit Section Assignment.
d. Chọn Section là Bolt.
e. Bấm OK > Bấm chuột giữa để kết thúc việc gán mặt cắt cho chi tiết
BOLT_1.
3. Trong Model Tree, trải tất cả các nhánh con của Plate bằng cách bấm lên dấu
“+” ngay bên trái của Parts (6) > bấm lên dấu “+” bên trái của BOLT_2.
a. Bấm kép chuột lên Section Assignments (hoặc chuột phải > Create), vùng
nhắc nhắc bạn chọn vùng.
b. Bấm lên BOLT_2.
c. Bấm Done (hoặc chuột giữa), xuất hiện hộp thoại Edit Section Assignment.
d. Chọn Section là Bolt.
e. Bấm OK > Bấm chuột giữa để kết thúc việc gán mặt cắt cho chi tiết
BOLT_2.
4. Trong Model Tree, trải tất cả các nhánh con của Plate bằng cách bấm lên dấu
“+” ngay bên trái của Parts (6) > bấm lên dấu “+” bên trái của BOLT_3.
a. Bấm kép chuột lên Section Assignments (hoặc chuột phải > Create), vùng
nhắc nhắc bạn chọn vùng.
b. Bấm lên BOLT_3.
c. Bấm Done (hoặc chuột giữa), xuất hiện hộp thoại Edit Section Assignment.
d. Chọn Section là Bolt.
e. Bấm OK > Bấm chuột giữa để kết thúc việc gán mặt cắt cho chi tiết
BOLT_3.
5. Trong Model Tree, trải tất cả các nhánh con của Plate bằng cách bấm lên dấu
“+” ngay bên trái của Parts (6) > bấm lên dấu “+” bên trái của PLATE.
a. Bấm kép chuột lên Section Assignments (hoặc chuột phải > Create), vùng
nhắc nhắc bạn chọn vùng.
b. Bấm lên PLATE.
c. Bấm Done (hoặc chuột giữa), xuất hiện hộp thoại Edit Section Assignment.
d. Chọn Section là Plate.
e. Bấm OK > Bấm chuột giữa để kết thúc việc gán mặt cắt cho chi tiết
PLATE.
6. Trong Model Tree, trải tất cả các nhánh con của Plate bằng cách bấm lên dấu
“+” ngay bên trái của Parts (6) > bấm lên dấu “+” bên trái của PLATE_4.
a. Bấm kép chuột lên Section Assignments (hoặc chuột phải > Create), vùng
nhắc nhắc bạn chọn vùng.
b. Bấm lên PLATE_4.
c. Bấm Done (hoặc chuột giữa), xuất hiện hộp thoại Edit Section Assignment.
d. Chọn Section là Plate.
e. Bấm OK > Bấm chuột giữa để kết thúc việc gán mặt cắt cho chi tiết
PLATE_4.
1. Sổ List Box bên phải Module chọn Part và chọn như Hình 4-33.
2. Từ thanh Menu, chọn Tools > Partition. Hoặc bấm lên biểu tượng . Xuất
hiện hộp thoại Create Partition.
a. Bên dưới Type, chọn Cell.
b. Bên dưới Method chọn Extrude/sweep edges.
c. Bấm lên chi tiết. Vì chi tiết lúc này chưa phân vùng nên chỉ có 1 cell.
d. Nhấn giữ phím Shift + chọn hai cạnh như Hình 4-34.
4. Từ thanh Menu, chọn Tools > Partition. Hoặc bấm lên biểu tượng . Xuất
hiện hộp thoại Create Partition.
a. Bên dưới Type, chọn Cell.
b. Bên dưới Method chọn Define cutting plane.
c. Dùng cửa sổ quét chọn toàn bộ các cell.
d. Bấm Done.
e. Chọn 3 Points.
f. Chọn 3 điểm không thẳng mà mặt phẳng cắt sẽ đi qua như Hình 4-39.
Hình 4-45: Chọn Module Mesh để xem chi tiết sau khi phân vùng
Hình 4-46: Bulong sau khi được phân vùng có màu xanh lá cây
Phân vùng cho chi tiết BOLT_1, BOLT_2, BOLT_3 tiến hành tương tự như phân
vùng cho chi tiết BOLT.
Phân vùng cho PLATE
1. Sổ List Box bên phải Module chọn Part và chọn như Hình 4-47.
2. Bấm chuột lên biểu tượng để tạo hướng nhìn thuận lợi.
3. Từ thanh Menu, chọn Tools > Partition. Hoặc bấm lên biểu tượng . Xuất
hiện hộp thoại Create Partition.
a. Bên dưới Type, chọn Face.
b. Bên dưới Method chọn Sketch.
c. Chọn bề mặt hướng ra ngoài màn hình.
d. Bấm Done.
e. Chọn cạnh đứng bên phải để làm cạnh định hướng khung lưới. Xuất hiện
màn hình đồ họa để vẽ Sketch.
b. Chọn 3 Points.
c. Chọn 2 điểm nằm trên trục của đường tròn dưới cùng bên trái và một điểm
nằm trên trục của đường tròn bên phải.
d. Bấm Create Partition.
9. Thực hiện lại bước 8 cho tới khi giống như Hình 4-52.
d. Sử dụng công cụ và vẽ một Sketch như Hình 4-55. Lưu ý các cạnh
nằm ngang đi qua các điểm vừa tạo ra trong bước 2.
e. Bấm chuột giữa.
4. Dùng công cụ để phân vùng cho chi tiết giống như Hình 4-56.
4.5.4 Tạo bước phân tích và yêu cầu xuất kết quả
Trong bài này, do có bulong và có tải trọng tác dụng, nên cần chia ra thành các
bước để mô tả trình tự tác dụng của tải.
Tạo bước phân tích
1. Trong Model Tree bấm chuột kép (hoặc bấm chuột phải > Create) lên Steps,
hộp thoại Create Step xuất hiện.
a. Ô Name đặt tên bước là Step-1_Bolt Load.
b. Procedure Type là General.
c. Bên dưới Procedure Type chọn Static, General.
2. Bấm OK, xuất hiện hộp thoại Edit Step.
a. Thẻ Basic mở mặc định > Nhập thông tin trong ô Description là: Apply Bolt
Pretenstion of 1250 N at each Bolt.
b. Chấp nhận các mặc định còn lại trong thẻ Basic.
c. Chuyển qua thẻ Incrementation.
d. Maximum number of Increment nhập 1000.
e. Trong Increment size, Initial nhập 0.1.
f. Minimum nhập 1E-5.
g. Maximum nhập 0.2.
h. Bấm OK để hoàn tất việc hiệu chỉnh Step.
3. Trong Model Tree bấm chuột kép (hoặc bấm chuột phải > Create) lên Steps,
hộp thoại Create Step xuất hiện.
a. Do mặt cần chọn lúc này đang ở vị trí khuất nên ta bấm vào biểu tượng
để có thể xoay mô hình được.
b. Chọn mặt trái ngoài cùng của mô hình như Hình 4-57. Khi thấy mặt bên
trái có màu đỏ ta biết nó đã được chọn.
3. Nhấn Done (hoặc chuột giữa), xuất hiện hộp thoại Edit Boundary Condition.
3. Bấm lên biểu tượng để chuyển mô hình sang dạng khung dây.
4. Các chọn bề mặt để đặt lực Bolt Pretension như sau:
a. Do mặt cần chọn lúc này đang ở vị trí khuất nên ta bấm vào biểu tượng
để có thể xoay mô hình được.
b. Nhấn giữ chuột trái và rê chuột để xoay bề mặt đến vị trí như mong muốn
c. Bấm chuột giữa hoặc bấm lên lại biểu tượng để bỏ lệnh xoay và chọn
bề mặt như Hình 4-58.
d. Bấm Done.
e. Bấm Purple.
f. Chọn trục Y màu vàng để làm trục của bulong. Hộp thoại Edit Load xuất
hiện.
a. Do mặt cần chọn lúc này đang ở vị trí khuất nên ta bấm vào biểu tượng
để có thể xoay mô hình được.
b. Nhấn giữ chuột trái và rê chuột để xoay bề mặt đến vị trí như mong muốn.
c. Bấm chuột giữa hoặc bấm lên lại biểu tượng để bỏ lệnh xoay và chọn
bề mặt như Hình 4-60.
d. Bấm Done.
e. Bấm Purple.
f. Chọn trục Y màu vàng để làm trục của bulong. Hộp thoại Edit Load xuất
hiện.
a. Do mặt cần chọn lúc này đang ở vị trí khuất nên ta bấm vào biểu tượng
để có thể xoay mô hình được.
b. Nhấn giữ chuột trái và rê chuột để xoay bề mặt đến vị trí như mong muốn.
c. Bấm chuột giữa hoặc bấm lên lại biểu tượng để bỏ lệnh xoay và chọn
bề mặt như Hình 4-62.
d. Bấm Done.
e. Bấm Purple.
f. Chọn trục Y màu vàng để làm trục của bulong. Hộp thoại Edit Load xuất
hiện.
a. Do mặt cần chọn lúc này đang ở vị trí khuất nên ta bấm vào biểu tượng
để có thể xoay mô hình được.
b. Nhấn giữ chuột trái và rê chuột để xoay bề mặt đến vị trí như mong muốn.
c. Bấm chuột giữa hoặc bấm lên lại biểu tượng để bỏ lệnh xoay và chọn
bề mặt nhưHình 4-64.
d. Bấm Done.
e. Bấm Purple.
f. Chọn trục Y màu vàng để làm trục của bulong. Hộp thoại Edit Load xuất
hiện.
10. Bấm lên biểu tượng để chuyển mô hình sang dạng Solid.
Bây giờ ta đi tạo một Reference Point. Dùng Coupling để liên kết Reference
Point này với bề mặt cần thiết (bề mặt cần đặt mômen).
11. Từ Module > Chọn Load.
Bây giờ ta sẽ đi lấy tọa độ của hai điềm. Từ hai điểm này ta tính tọa độ trung
điểm của nó. Dịch chuyển toạn độ của trung điểm này theo chiều dương trục X
một khoảng 10mm sẽ là tọa độ của Reference Point.
12. Từ thanh Menu chọn Tools > Query.
13. General Queries chọn Point/Node.
22. Bấm Continue, xuất hiện dòng nhắc chọn điểm để đặt tải.
a. Chọn Reference Point RP-1 đã tạo.
b. Bấm Done hoặc chuột giữa. Hộp thoại Edit Load xuất hiện.
23. Quan sát hệ trục tọa độ trong Abaqus/CAE. Mômen cần đặt quay quanh trục Y
nên:
a. Trong hộp thoại Edit Load, nhập 2E6 (2kN.m=2000000N.mm) vào ô CM2.
b. Bấm OK. Xuất hiện ký hiệu mômen màu tím tại RP-1.
24. Bấm chuột kép (hoặc chuột phải > Create) lên Loads trong Model Tree, hộp
thọai Create Load xuất hiện.
a. Trong ô Name đặt tên là Force.
b. Trong ô Step chọn Step-2-Force_Moment.
c. Category chọn Mechanical.
d. Types for Selected Step chọn Concentrated Force.
25. Bấm Continue, xuất hiện dòng nhắc chọn điểm để đặt tải.
a. Chọn Reference Point RP-1 đã tạo.
b. Bấm Done hoặc chuột giữa. Hộp thoại Edit Load xuất hiện.
26. Quan sát hệ trục tọa độ trong Abaqus/CAE. Mômen cần đặt quay quanh trục Y
nên:
a. Trong hộp thoại Edit Load, nhập 1E4 vào ô CF1.
b. Bấm OK. Xuất hiện ký hiệu mômen màu vàng tại RP-1.
a. Bấm lên biểu tượng Seed Part Instance , xuất hiện hộp thoại Global
Seed.
b. Approximate global size: nhập 4.
2. Từ thanh Menu chọn Seed > Edges (hoặc biểu tượng . Hộp thoại Local
Seeds xuất hiện.
a. Nhấn giữ phím Shift + các cạnh như Hình 4-71:
b. Bấm Done. Xuất hiện hộp thoại Local Seeds.
3. Trong thẻ Basic, Method chọn By Number.
a. Number of elements: Nhập 3. Mỗi cạnh được chọn sẽ được phân ra thành 2
phần.
a. Bấm lên biểu tượng Seed Part Instance , xuất hiện hộp thoại Global
Seed.
b. Approximate global size: nhập 8.
c. Bấm Apply để xem trước kết quả nếu tạo hạt.
d. Bấm OK để hoàn tất tạo hạt cho chi tiết.
Ở góc dưới Element Controls bên trái xuất hiện C3D8: An 8-node linear
brick…
7. Bấm OK để đóng hộp thoại Element Type.
8. Bấm Done để thi hành lệnh.
a. Bấm lên biểu tượng Seed Part Instance , xuất hiện hộp thoại Global
Seed.
b. Approximate global size: nhập 6.
c. Bấm Apply để xem trước kết quả nếu tạo hạt.
d. Bấm OK để hoàn tất tạo hạt cho chi tiết.
b. Bấm Highlight. Quan sát trên màn hình đồ họa ta thấy các phần tử có góc
nhỏ hơn 50o được tô màu hồng.
c. Face corner angle greater than: Nhập 120.
d. Bấm Highlight. Quan sát trên màn hình đồ họa ta thấy các phần tử có góc
lớn hơn 120o được tô màu hồng.
e. Aspect ratio greater than: Nhập 1.5.
f. Bấm Highlight. Quan sát trên màn hình đồ họa ta thấy các phần tử tỉ số cạnh
lớn hơn 1.5 được tô màu hồng.
3. Chuyển sang thẻ Size Metrics.
a. Geometric deviation factor greater than: Nhập 0.02
b. Bấm Highlight. Quan sát trên màn hình đồ họa ta thấy các phần tử có hệ số
độ lệch hình học lớn hơn 0.02 được tô màu hồng.
c. Edge shorter than: Nhập 3.
Abaqus/CAE làm nổi bật lên các phần tử có cạnh ngắn hơn 3.
d. Edge longer than: Nhập 9.
Abaqus/CAE làm nổi bật lên các phần tử có cạnh dài hơn 9.
4. Chuyển sang thẻ Analysis Checks, đánh dấu chọn vào Errors và/hoặc
Warnings. Abaqus sẽ kiểm tra giúp bạn phần tử nào có chất lượng xấu, và phần
tử nào có nguy cơ bị méo dạng khi tiến hành phân tích.
5. Bấm Highlight. Do một số phần từ được chia lưới có chất lượng chưa tốt lắm
nên Abaqus tô màu vàng một số phần tử.
6. Bấm Dismiss.
Hình 4-77: Chọn bề mặt tiếp xúc của bulong với PLATE
e. Bấm Done.
4. Từ thanh Menu chọn Tools > Surface > Create. Xuất hiện hộp thoại Create
Surface.
a. Trong ô Name đặt tên bề mặt là Plate_Plate4.
b. Type chọn Geometry.
c. Bấm Continue.
d. Nhấn giữ phím Shift + Chọn các bề mặt như Hình 4-78.
Hình 4-78: Chọn bề mặt tiếp xúc của PLATE với PLATE_4
e. Bấm Done.
5. Từ Model Tree, trải dấu “+” bên trái Assembly.
a. Trải dấu “+” bên trái Instances (6).
b. Nhấn giữ phím Shift + Chọn BOLT, BOLT_1, BOLT_2, BOLT_3.
c. Bấm chuột phải lên BOLT, BOLT_1, BOLT_2, BOLT_3 > Chọn Hide. Bốn
bulong bị ẩn đi.
6. Từ thanh Menu chọn Tools > Surface > Create. Xuất hiện hộp thoại Create
Surface.
a. Trong ô Name đặt tên bề mặt là Plate_Bolt.
b. Type chọn Geometry.
c. Bấm Continue.
d. Nhấn giữ phím Shift + Chọn các bề mặt như Hình 4-79.
Hình 4-79: Chọn bề mặt tiếp xúc của PLATE với bulong
7. Từ Model Tree, trải dấu “+” bên trái Assembly.
a. Trải dấu “+” bên trái Instances (6).
b. Chọn PLATE_4.
c. Bấm chuột phải lên PLATE_4 > Chọn Show. Chi tiết PLATE_4 được hiện
lên.
d. Chọn PLATE.
e. Bấm chuột phải lên PLATE > Chọn Hide. Chi tiết PLATE bị ẩn đi.
f. Nhấn giữ phím Shift + Chọn BOLT, BOLT_1, BOLT_2, BOLT_3.
g. Bấm chuột phải lên BOLT, BOLT_1, BOLT_2, BOLT_3 > Chọn Show.
Bốn bulong được hiện lên.
8. Từ thanh Menu chọn Tools > Surface > Create. Xuất hiện hộp thoại Create
Surface.
a. Trong ô Name đặt tên bề mặt là Bolt_Plate.
b. Type chọn Geometry.
c. Bấm Continue.
d. Nhấn giữ phím Shift + Chọn các bề mặt như Hình 4-80.
Hình 4-80: Chọn bề mặt tiếp xúc của bulong với PLATE
e. Bấm Done.
9. Từ thanh Menu chọn Tools > Surface > Create. Xuất hiện hộp thoại Create
Surface.
a. Trong ô Name đặt tên bề mặt là Plate4_Plate.
b. Type chọn Geometry.
c. Bấm Continue.
d. Nhấn giữ phím Shift + Chọn các bề mặt như Hình 4-81.
Hình 4-81: Chọn bề mặt tiếp xúc của PLATE_4 với PLATE
e. Bấm Done.
10. Từ Model Tree, trải dấu “+” bên trái Assembly.
a. Trải dấu “+” bên trái Instances (6).
b. Nhấn giữ phím Shift + Chọn BOLT, BOLT_1, BOLT_2, BOLT_3.
c. Bấm chuột phải lên BOLT, BOLT_1, BOLT_2, BOLT_3 > Chọn Hide. Bốn
bulong bị ẩn đi.
11. Từ thanh Menu chọn Tools > Surface > Create. Xuất hiện hộp thoại Create
Surface.
a. Trong ô Name đặt tên bề mặt là Plate4_Bolt.
b. Type chọn Geometry.
c. Bấm Continue.
d. Nhấn giữ phím Shift + Chọn các bề mặt như Hình 4-82.
Hình 4-82: Chọn bề mặt tiếp xúc của PLATE_4 với bulong
e. Bấm Done.
12. Từ Model Tree, trải dấu “+” bên trái Assembly.
a. Trải dấu “+” bên trái Instances (6).
b. Chọn PLATE.
c. Bấm chuột phải lên PLATE > Chọn Show. Chi tiết PLATE được hiện lên.
d. Nhấn giữ phím Shift + Chọn BOLT, BOLT_1, BOLT_2, BOLT_3.
e. Bấm chuột phải lên BOLT, BOLT_1, BOLT_2, BOLT_3 > Chọn Show.
Bốn bulong được hiện lên.
13. Bấm chuột kép (hoặc chuột phải > Create) lên Interaction Properties trong
Model Tree, xuất hiện hộp thoại Create Interaction Properties.
a. Ô Name đặt tên là Bolt_Plate.
b. Bên dưới Type chọn Contact.
c. Bấm Continue, hộp thoại Edit Contact Property xuất hiện.
d. Mechanical > Tangent Behavior.
e. Friction formulation chọn Penalty.
f. Friction Coeff nhập 0.2.
g. Mechanical > Normal Behavior. Chấp nhận mặc định.
h. Bấm OK.
14. Bấm chuột kép (hoặc chuột phải > Create) lên Interaction Properties trong
Model Tree, xuất hiện hộp thoại Create Interaction Properties.
a. Ô Name đặt tên là Plate_Plate.
b. Bên dưới Type chọn Contact.
c. Bấm Continue, hộp thoại Edit Contact Property xuất hiện.
d. Mechanical > Tangent Behavior.
e. Friction formulation chọn Penalty.
f. Friction Coeff nhập 0.25.
g. Mechanical > Normal Behavior. Chấp nhận mặc định.
h. Bấm OK.
15. Bấm chuột kép (hoặc chuột phải > Create) lên Interaction trong Model Tree,
xuất hiện hộp thoại Create Interaction.
a. Ô Name đặt tên là Plate_Plate.
b. Step chọn Initial.
c. Bên dưới Type for Selected Step chọn Surface to Surface Contact
(Standard).
d. Bấm Continue.
e. Chọn mặt master surface bằng cách bấm lên Surfaces bên dưới góc phải
màn hình đồ họa. Xuất hiện hộp thoại Region Selection.
f. Bên dưới Name chọn Plate4_Plate.
g. Bấm Continue.
h. Chọn mặt Slave Surface bằng cách bấm lên Surface. Xuất hiện hộp thoại
Region Selection.
i. Bên dưới Name chọn Plate_Plate4.
j. Bấm Continue. Xuất hiện hộp thoại Edit Interaction.
k. Trên Contact Interaction Property chọn Plate-Plate.
l. Bấm OK. Chúng ta đã tạo xong tương tác của hai khối Plate với nhau.
16. Bấm chuột kép (hoặc chuột phải > Create) lên Interaction trong Model Tree,
xuất hiện hộp thoại Create Interaction.
a. Ô Name đặt tên là Bolt_Plate.
b. Step chọn Initial.
c. Bên dưới Type for Selected Step chọn Surface to Surface Contact
(Standard).
d. Bấm Continue.
e. Chọn mặt master surface bằng cách bấm lên Surfaces bên dưới góc phải
màn hình đồ họa. Xuất hiện hộp thoại Region Selection.
f. Bên dưới Name chọn Bolt_Plate.
g. Bấm Continue.
h. Chọn mặt Slave Surface bằng cách bấm lên Surface. Xuất hiện hộp thoại
Region Selection.
i. Bên dưới Name chọn Plate_Bolt.
j. Bấm Continue. Xuất hiện hộp thoại Edit Interaction.
k. Trên Contact Interaction Property chọn Bolt-Plate.
l. Bấm OK. Chúng ta đã tạo xong tương tác của Bolt với khối Plate.
17. Bấm chuột kép (hoặc chuột phải > Create) lên Interaction trong Model Tree,
xuất hiện hộp thoại Create Interaction.
a. Ô Name đặt tên là Bolt_Plate4.
b. Step chọn Initial.
c. Bên dưới Type for Selected Step chọn Surface to Surface Contact
(Standard).
d. Bấm Continue.
e. Chọn mặt master surface bằng cách bấm lên Surfaces bên dưới góc phải
màn hình đồ họa. Xuất hiện hộp thoại Region Selection.
f. Bên dưới Name chọn Bolt_Plate4.
g. Bấm Continue.
h. Chọn mặt Slave Surface bằng cách bấm lên Surface. Xuất hiện hộp thoại
Region Selection.
i. Bên dưới Name chọn Plate4_Bolt.
j. Bấm Continue. Xuất hiện hộp thoại Edit Interaction.
k. Trên Contact Interaction Property chọn Bolt_Plate.
l. Bấm OK. Chúng ta đã tạo xong tương tác của Bolt với khối Plate.
2. Viewport > Viewport Annotation Option, xuất hiện hộp thoại Viewport
Annotation Options > Bấm vào Set Font xuất hiện hộp thoại Select Font.
3. Trong hộp thoại Select Font, chọn như sau:
a. Chọn Size = 12.
b. Đánh dấu chọn Triad.
c. Đánh dấu chọn Title block.
d. Đánh dấu chọn State block.
4. Bấm OK để đóng hộp thoại Select Font > Bấm OK để đóng hộp thoại
Viewport Annotation Options.
5. Để xem kết quả mô phỏng động bấm lần lượt vào ba nút có biểu tượng Animate
rồi quan sát kết quả.
a. Từ thanh Menu, chọn Options > Common (hoặc bấm lên biểu tượng .
Hộp thoại Common Plot Options xuất hiện.
b. Chọn thẻ Labels.
c. Bật Show node labels.
d. Bấm Apply.
8. Để hiển thị chữ số của element.
a. Trong thẻ Labels bật Show element labels.
Tập 1: Phân tích tĩnh và truyền nhiệt bình ổn Trang 217/407
PHÂN TÍCH PHẦN TỬ HỮU HẠN BẰNG PHẦN MỀM ABAQUS
b. Bấm OK.
9. Để hiển thị điều kiện biên.
a. Từ thanh Menu, chọn View > ODB Display Options, xuất hiện hộp thoại
ODB Display Options.
b. Trong thẻ Entity Display đánh dấu chọn vào Show boundary conditions.
c. Bấm Apply.
10. Để kết quả mô phỏng chỉ hiện lên vân màu không có mắt lưới.
a. Từ thanh Menu, chọn Options > Common. Xuất hiện hộp thoại Common
Options.
b. Trong thẻ Basic, bên dưới Visible Edges, chọn No Edges.
11. Để xem kết quả ứng suất hoặc chuyển vị ta lựa chọn S hoặc U như Hình 4-84.
13. Bấm OK. Chờ một lúc, hộp thoại Assembly/Parts to Import xuất hiện.
14. Chọn dấu tích lên weldneck (1).
15. Bấm OK. Như vậy mô hình lắp ráp đã được nhập vào trong môi trường
Assembly của Abaqus/CAE.
16. Trải Assembly trong Model Tree > Trải dấu cộng Instances, ta thấy có 14 chi
tiết đã xuất hiện trong môi trường lắp ráp.
17. Chi tiết đã được mô hình xong. Bây giờ chúng ta lưu lại bằng cách:
c. Bấm OK để hoàn thành việc định nghĩa vật liệu cho gasket.
Định tính chất mặt cắt
1. Bấm kép chuột lên Sections, hộp thoại Create Sections xuất hiện.
a. Ô Name đặt tên là Weldneck.
b. Trong Category chọn Solid.
c. Trong Type chọn Homogeneous (Chọn vật liệu đặc đồng nhất).
2. Bấm Continue, xuất hiện hộp thoại Edit Section.
a. Trải mũi tên bên phải của Material chọn Weldneck.
b. Bấm OK để hoàn thành việc tạo Section cho weldneck.
3. Bấm kép chuột lên Sections, hộp thoại Create Sections xuất hiện.
a. Ô Name đặt tên là Bolt.
b. Trong Category chọn Solid.
c. Trong Type chọn Homogeneous (Chọn vật liệu đặc đồng nhất).
4. Bấm Continue, xuất hiện hộp thoại Edit Section.
a. Trải mũi tên bên phải của Material chọn Bolt.
b. Bấm OK để hoàn thành việc tạo Section cho bulong.
5. Bấm kép chuột lên Sections, hộp thoại Create Sections xuất hiện.
a. Ô Name đặt tên là Gasket.
b. Trong Category chọn Solid.
c. Trong Type chọn Homogeneous (Chọn vật liệu đặc đồng nhất).
6. Bấm Continue, xuất hiện hộp thoại Edit Section.
a. Trải mũi tên bên phải của Material chọn Gasket.
b. Bấm OK để hoàn thành việc tạo Section cho gasket.
Gán mặt cắt cho chi tiết
1. Trong Model Tree, trải tất cả các nhánh con bằng cách bấm lên dấu “+” ngay
bên trái của Parts (14) > bấm lên dấu “+” bên trái của BOLT_FULL.
a. Bấm kép chuột lên Section Assignments (hoặc chuột phải > Create), vùng
nhắc nhắc bạn chọn vùng.
b. Bấm lên BOLT_FULL.
c. Bấm Done (hoặc chuột giữa), xuất hiện hộp thoại Edit Section Assignment.
d. Chọn Section là Bolt.
Tập 1: Phân tích tĩnh và truyền nhiệt bình ổn Trang 222/407
PHÂN TÍCH PHẦN TỬ HỮU HẠN BẰNG PHẦN MỀM ABAQUS
e. Bấm OK > Bấm chuột giữa để kết thúc việc gán mặt cắt cho chi tiết
BOLT_FULL.
2. Trong Model Tree, bấm lên dấu “+” bên trái của BOLT_FULL_1.
a. Bấm kép chuột lên Section Assignments (hoặc chuột phải > Create), vùng
nhắc nhắc bạn chọn vùng.
b. Bấm lên BOLT_FULL_1.
c. Bấm Done (hoặc chuột giữa), xuất hiện hộp thoại Edit Section Assignment.
d. Chọn Section là Bolt.
e. Bấm OK > Bấm chuột giữa để kết thúc việc gán mặt cắt cho chi tiết
BOLT_FULL_1.
3. Trong Model Tree, bấm lên dấu “+” bên trái của BOLT_FULL_2.
a. Bấm kép chuột lên Section Assignments (hoặc chuột phải > Create), vùng
nhắc nhắc bạn chọn vùng.
b. Bấm lên BOLT_FULL_2.
c. Bấm Done (hoặc chuột giữa), xuất hiện hộp thoại Edit Section Assignment.
d. Chọn Section là Bolt.
e. Bấm OK > Bấm chuột giữa để kết thúc việc gán mặt cắt cho chi tiết
BOLT_FULL_2.
4. Trong Model Tree, bấm lên dấu “+” bên trái của BOLT_FULL_3.
a. Bấm kép chuột lên Section Assignments (hoặc chuột phải > Create), vùng
nhắc nhắc bạn chọn vùng.
b. Bấm lên BOLT_FULL_3.
c. Bấm Done (hoặc chuột giữa), xuất hiện hộp thoại Edit Section Assignment.
d. Chọn Section là Bolt.
e. Bấm OK > Bấm chuột giữa để kết thúc việc gán mặt cắt cho chi tiết
BOLT_FULL_3.
5. Trong Model Tree, bấm lên dấu “+” bên trái của BOLT_FULL_4.
a. Bấm kép chuột lên Section Assignments (hoặc chuột phải > Create), vùng
nhắc nhắc bạn chọn vùng.
b. Bấm lên BOLT_FULL_4.
c. Bấm Done (hoặc chuột giữa), xuất hiện hộp thoại Edit Section Assignment.
d. Chọn Section là Bolt.
e. Bấm OK > Bấm chuột giữa để kết thúc việc gán mặt cắt cho chi tiết
BOLT_FULL_4.
6. Trong Model Tree, bấm lên dấu “+” bên trái của BOLT_FULL_5.
a. Bấm kép chuột lên Section Assignments (hoặc chuột phải > Create), vùng
nhắc nhắc bạn chọn vùng.
b. Bấm lên BOLT_FULL_5.
c. Bấm Done (hoặc chuột giữa), xuất hiện hộp thoại Edit Section Assignment.
d. Chọn Section là Bolt.
e. Bấm OK > Bấm chuột giữa để kết thúc việc gán mặt cắt cho chi tiết
BOLT_FULL_5.
7. Trong Model Tree, bấm lên dấu “+” bên trái của BOLT_FULL_6.
a. Bấm kép chuột lên Section Assignments (hoặc chuột phải > Create), vùng
nhắc nhắc bạn chọn vùng.
b. Bấm lên BOLT_FULL_6.
c. Bấm Done (hoặc chuột giữa), xuất hiện hộp thoại Edit Section Assignment.
d. Chọn Section là Bolt.
e. Bấm OK > Bấm chuột giữa để kết thúc việc gán mặt cắt cho chi tiết
BOLT_FULL_6.
8. Trong Model Tree, bấm lên dấu “+” bên trái của BOLT_FULL_7.
a. Bấm kép chuột lên Section Assignments (hoặc chuột phải > Create), vùng
nhắc nhắc bạn chọn vùng.
b. Bấm lên BOLT_FULL_7.
c. Bấm Done (hoặc chuột giữa), xuất hiện hộp thoại Edit Section Assignment.
d. Chọn Section là Bolt.
e. Bấm OK > Bấm chuột giữa để kết thúc việc gán mặt cắt cho chi tiết
BOLT_FULL_7.
9. Trong Model Tree, bấm lên dấu “+” bên trái của BOLT_FULL_8.
a. Bấm kép chuột lên Section Assignments (hoặc chuột phải > Create), vùng
nhắc nhắc bạn chọn vùng.
b. Bấm lên BOLT_FULL_8.
c. Bấm Done (hoặc chuột giữa), xuất hiện hộp thoại Edit Section Assignment.
d. Chọn Section là Bolt.
e. Bấm OK > Bấm chuột giữa để kết thúc việc gán mặt cắt cho chi tiết
BOLT_FULL_8.
10. Trong Model Tree, bấm lên dấu “+” bên trái của BOLT_HAFT_1.
a. Bấm kép chuột lên Section Assignments (hoặc chuột phải > Create), vùng
nhắc nhắc bạn chọn vùng.
b. Bấm lên BOLT_HAFT_1.
c. Bấm Done (hoặc chuột giữa), xuất hiện hộp thoại Edit Section Assignment.
d. Chọn Section là Bolt.
e. Bấm OK > Bấm chuột giữa để kết thúc việc gán mặt cắt cho chi tiết
BOLT_HAFT_1.
11. Trong Model Tree, bấm lên dấu “+” bên trái của BOLT_HAFT_1_9.
a. Bấm kép chuột lên Section Assignments (hoặc chuột phải > Create), vùng
nhắc nhắc bạn chọn vùng.
b. Bấm lên BOLT_HAFT_1_9.
c. Bấm Done (hoặc chuột giữa), xuất hiện hộp thoại Edit Section Assignment.
d. Chọn Section là Bolt.
e. Bấm OK > Bấm chuột giữa để kết thúc việc gán mặt cắt cho chi tiết
BOLT_HAFT_1_9.
12. Trong Model Tree, bấm lên dấu “+” bên trái của WELDNECK.
a. Bấm kép chuột lên Section Assignments (hoặc chuột phải > Create), vùng
nhắc nhắc bạn chọn vùng.
b. Bấm lên WELDNECK.
c. Bấm Done (hoặc chuột giữa), xuất hiện hộp thoại Edit Section Assignment.
d. Chọn Section là Weldneck.
e. Bấm OK > Bấm chuột giữa để kết thúc việc gán mặt cắt cho chi tiết
WELDNECK.
13. Trong Model Tree, bấm lên dấu “+” bên trái của WELDNECK_10.
a. Bấm kép chuột lên Section Assignments (hoặc chuột phải > Create), vùng
nhắc nhắc bạn chọn vùng.
b. Bấm lên WELDNECK_10.
c. Bấm Done (hoặc chuột giữa), xuất hiện hộp thoại Edit Section Assignment.
d. Chọn Section là Weldneck.
e. Bấm OK > Bấm chuột giữa để kết thúc việc gán mặt cắt cho chi tiết
WELDNECK_10.
a. Bấm Done.
b. Chọn 3 Points
c. Chọn 3 điểm không thẳng mà mặt phẳng cắt sẽ đi qua như Hình 4-95.
b. Bấm Done.
c. Bấm Sweep Along Edge.
d. Chọn đường dẫn như Hình 4-104.
Hình 4-112: Chọn cạnh cắt (cạnh được chọn có màu tím)
c. Bấm Done.
d. Bấm Extrude along Direction.
e. Chọn đường dẫn bất kỳ nào vuông góc với mặt phẳng chứa cạnh cắt như
Hình 4-113. Hướng cắt được chọn đúng, vì thế không cần đổi hướng (bằng
cách bấm lên Flip).
Hình 4-114: Chọn cạnh cắt (cạnh được chọn có màu tím)
c. Bấm Done.
Hình 4-116: Chọn cạnh cắt (cạnh được chọn có màu tím)
c. Bấm Done.
d. Bấm Extrude along Direction.
e. Chọn đường dẫn bất kỳ nào vuông góc với mặt phẳng chứa cạnh cắt như
Hình 4-117. Hướng cắt được chọn đúng, vì thế không cần đổi hướng (bằng
cách bấm lên Flip).
Hình 4-118: Chọn cạnh cắt (cạnh được chọn có màu tím)
c. Bấm Done.
d. Bấm Extrude along Direction.
e. Chọn đường dẫn bất kỳ nào vuông góc với mặt phẳng chứa cạnh cắt như
Hình 4-119. Hướng cắt được chọn đúng, vì thế không cần đổi hướng (bằng
cách bấm lên Flip).
b. Bấm Done.
c. Chọn 3 Points
d. Chọn 3 điểm không thẳng mà mặt phẳng cắt sẽ đi qua như Hình 4-121.
18. Gần góc bên trái dưới cùng của vùng công cụ. Bấm lên Virtual Topology:
Combine Edges . Rê chuột lên các cung tròn và kiểm tra xem các cạnh có
bị ngắt tại các vị trí không mong muốn không. Nếu bị ngắt tại vị trí không mong
muốn. Ta tiến hành như sau:
a. Nhấn giữ phím Shift + Chọn 2 cung bị ngắt tại vị trí không mong muốn của
đường tròn bên trái như Hình 4-123.
4.6.4 Tạo bước phân tích và yêu cầu xuất kết quả
Trong bài này, do có bulong và có tải trọng tác dụng, nên cần chia ra thành ba bước
để mô tả trình tự tác dụng của tải.
Tạo bước phân tích
1. Trong Model Tree bấm chuột kép (hoặc bấm chuột phải > Create) lên Steps,
hộp thoại Create Step xuất hiện.
a. Ô Name đặt tên bước là Step-1_Bolt Load.
b. Procedure Type là General.
c. Bên dưới Procedure Type chọn Static, General.
2. Bấm OK xuất hiện hộp thoại Edit Step.
a. Thẻ Basic mở mặc định > Nhập thông tin trong ô Description là: Apply Bolt
Pretenstion of 100,000 N at each Bolt.
b. Chấp nhận các mặc định còn lại trong thẻ Basic.
c. Chuyển qua thẻ Incrementation.
d. Maximum number of Increment nhập 1000.
e. Trong Increment size, Initial nhập 0.1.
f. Minimum nhập 1E-5.
g. Maximum nhập 0.1.
a. Do mặt cần chọn lúc này đang ở vị trí khuất nên ta bấm vào biểu tượng
để có thể xoay mô hình được.
b. Nhấn giữ phím Shift + Chọn các bề mặt như Hình 4-127. Khi thấy mặt bên
trái có màu đỏ ta biết nó đã được chọn.
3. Nhấn Done (hoặc chuột giữa), xuất hiện hộp thoại Edit Boundary Condition.
3. Bấm lên biểu tượng để chuyển mô hình sang dạng khung dây.
4. Các chọn bề mặt để đặt lực Bolt Pretension như sau:
a. Do mặt cần chọn lúc này đang ở vị trí khuất nên ta bấm vào biểu tượng
để có thể xoay mô hình được.
b. Nhấn giữ chuột trái và rê chuột để xoay bề mặt đến vị trí như mong muốn
c. Bấm chuột giữa hoặc bấm lên lại biểu tượng để bỏ lệnh xoay và chọn
bề mặt như Hình 4-128.
d. Bấm Done.
e. Bấm Purple.
f. Chọn trục Z màu vàng để làm hướng của trục bulong. Hộp thoại Edit Load
xuất hiện.
a. Do mặt cần chọn lúc này đang ở vị trí khuất nên ta bấm vào biểu tượng
để có thể xoay mô hình được.
b. Nhấn giữ chuột trái và rê chuột để xoay bề mặt đến vị trí như mong muốn.
c. Bấm chuột giữa hoặc bấm lên lại biểu tượng để bỏ lệnh xoay và chọn
bề mặt như Hình 4-130.
d. Bấm Done.
e. Bấm Purple.
f. Chọn trục Z màu vàng để làm trục của bulong. Hộp thoại Edit Load xuất
hiện.
11. Bấm lên biểu tượng để chuyển mô hình sang dạng Solid.
Bây giờ ta đi tạo một Reference Point. Dùng Coupling để liên kết Reference
Point này với bề mặt cần thiết (bề mặt cần đặt mômen).
12. Từ Model Tree, dưới Instances (14) trong Assembly.
a. Nhấn giữ phím Shift + chọn WELD_NECK và WELD_NECK_10.
b. Bấm chuột phải > Chọn Show. Hai chi tiết WELD_NECK và
WELD_NECK_10 được hiển thị.
Coupling được tạo ra như Hình 4-135. Tác dụng của Coupling trong bài toán này là
để gắn lực và mômen lên điểm Reference Point do không thể gắp trực tiếp mômen
lên bề mặt gắn Coupling.
22. Bấm lên biểu tượng Load Manager , xuất hiện hộp thoại Load Manager.
a. Chọn như Hình 4-136.
2. Tạo hạt giống để chia lứới Abaqus cung cấp công cụ tạo hạt (Seed) để làm cơ
sở chia lưới, ta làm như sau:
a. Bấm lên biểu tượng Seed Part Instance , xuất hiện hộp thoại Global
Seed.
b. Approximate global size: nhập 6.
c. Bấm Apply để xem trước kết quả nếu tạo hạt.
d. Bấm OK để hoàn tất tạo hạt cho chi tiết.
2. Từ thanh Menu chọn Seed > Edges (hoặc biểu tượng . Hộp thoại Local
Seeds xuất hiện.
a. Nhấn giữ phím Shift + các cạnh như Hình 4-140.
b. Bấm Done. Xuất hiện hộp thoại Local Seeds.
3. Trong thẻ Basic, Method chọn By Number.
a. Number of elements: Nhập 3. Mỗi cạnh được chọn sẽ được phân ra thành 3
phần.
a. Bấm lên biểu tượng Seed Part Instance , xuất hiện hộp thoại Global
Seed.
b. Approximate global size: nhập 6.
c. Bấm Apply để xem trước kết quả nếu tạo hạt.
Hình 4-143: Chọn bề mặt tiếp xúc của bulong với WELD_NECK
e. Bấm Done.
4. Từ thanh Menu chọn Tools > Surface > Create. Xuất hiện hộp thoại Create
Surface.
a. Trong ô Name đặt tên bề mặt là Gasket_Weldneck.
b. Type chọn Geometry.
c. Bấm Continue.
d. Nhấn giữ phím Shift + Chọn các bề mặt như Hình 4-144.
Hình 4-144: Chọn bề mặt tiếp xúc của GASKET với WELD_NECK
e. Bấm Done.
5. Từ Model Tree, trong Instances (14) bên dưới Assembly.
a. Chọn GASKET.
b. Bấm chuột phải lên GASKET > Chọn Hide. Chi tiết GASKET bị ẩn đi.
6. Từ thanh Menu chọn Tools > Surface > Create. Xuất hiện hộp thoại Create
Surface.
a. Trong ô Name đặt tên bề mặt là Weldneck10_Gasket.
b. Type chọn Geometry.
c. Bấm Continue.
d. Nhấn giữ phím Shift + Chọn các bề mặt tiếp xúc với gasket (trừ mặt đáy)
như Hình 4-145.
Hình 4-145: Chọn bề mặt tiếp xúc của WELD_NECK10 với GASKET
Hình 4-146: Chọn bề mặt tiếp xúc của WELD_NECK10 với bulong
9. Từ Model Tree, trong Instances (14) bên dưới Assembly.
a. Bấm phím Shift + Chọn BOLT_FULL, BOLT_FULL_1, BOLT_FULL_2,
BOLT_FULL_3, BOLT_FULL_4, BOLT_FULL_5, BOLT_FULL_6,
BOLT_FULL_7, BOLT_FULL_8, BOLT_HAFT_1, BOLT_HAFT_1_9,
GASKET và WELD_NECK.
b. Bấm chuột phải > Chọn Show. BOLT_FULL, BOLT_FULL_1,
BOLT_FULL_2, BOLT_FULL_3, BOLT_FULL_4, BOLT_FULL_5,
BOLT_FULL_6, BOLT_FULL_7, BOLT_FULL_8, BOLT_HAFT_1,
BOLT_HAFT_1_9, GASKET và WELD_NECK được hiện lên.
10. Từ Model Tree, trong Instances (14) bên dưới Assembly.
a. Chọn WELD_NECK_10.
b. Bấm chuột phải lên WELD_NECK_10 > Chọn Hide. Chi tiết
WELD_NECK_10 bị ẩn đi.
11. Từ thanh Menu chọn Tools > Surface > Create. Xuất hiện hộp thoại Create
Surface.
a. Trong ô Name đặt tên bề mặt là Bolt_Weldneck10.
b. Type chọn Geometry.
c. Bấm Continue.
d. Nhấn giữ phím Shift + Chọn các bề mặt như Hình 4-147.
Hình 4-147: Chọn bề mặt tiếp xúc của bulong với WELD_NECK_10
e. Bấm Done.
12. Từ thanh Menu chọn Tools > Surface > Create. Xuất hiện hộp thoại Create
Surface.
a. Trong ô Name đặt tên bề mặt là Gasket_Weldneck10.
b. Type chọn Geometry.
c. Bấm Continue.
d. Nhấn giữ phím Shift + Chọn các bề mặt như Hình 4-148.
Hình 4-148: Chọn bề mặt tiếp xúc của GASKET với WELD_NECK_10
e. Bấm Done.
13. Từ Model Tree, trong Instances (14) bên dưới Assembly.
a. Chọn GASKET.
b. Bấm chuột phải lên GASKET > Chọn Hide. Chi tiết GASKET bị ẩn đi.
14. Từ thanh Menu chọn Tools > Surface > Create. Xuất hiện hộp thoại Create
Surface.
a. Trong ô Name đặt tên bề mặt là Weldneck_Gasket.
b. Type chọn Geometry.
c. Bấm Continue.
d. Nhấn giữ phím Shift + Chọn các bề mặt tiếp xúc với gasket (trừ mặt đáy)
như Hình 4-145.
Hình 4-149: Chọn bề mặt tiếp xúc của WELD_NECK với GASKET
15. Từ Model Tree, trong Instances (14) bên dưới Assembly.
Hình 4-150: Chọn bề mặt tiếp xúc của WELD_NECK với bulong
17. Từ Model Tree, trong Instances (14) bên dưới Assembly.
a. Bấm phím Shift + Chọn BOLT_FULL, BOLT_FULL_1, BOLT_FULL_2,
BOLT_FULL_3, BOLT_FULL_4, BOLT_FULL_5, BOLT_FULL_6,
BOLT_FULL_7, BOLT_FULL_8, BOLT_HAFT_1, BOLT_HAFT_1_9,
GASKET và WELD_NECK.
b. Bấm chuột phải > Chọn Show. BOLT_FULL, BOLT_FULL_1,
BOLT_FULL_2, BOLT_FULL_3, BOLT_FULL_4, BOLT_FULL_5,
BOLT_FULL_6, BOLT_FULL_7, BOLT_FULL_8, BOLT_HAFT_1,
BOLT_HAFT_1_9, GASKET và WELD_NECK được hiện lên.
18. Bấm chuột kép (hoặc chuột phải > Create) lên Interaction Properties trong
Model Tree, xuất hiện hộp thoại Create Interaction Properties.
a. Ô Name đặt tên là Gasket_Welneck.
b. Bên dưới Type chọn Contact.
g. Chọn mặt Slave Surface bằng cách bấm lên Surface. Xuất hiện hộp thoại
Region Selection.
h. Bên dưới Name chọn Weldneck10_Bolt.
i. Bấm Continue. Xuất hiện hộp thoại Edit Constraint.
j. Bấm OK. Chúng ta đã tạo xong tương tác của Bolt với WELD_NECK_10.
4. Bấm OK để đóng hộp thoại Select Font > Bấm OK để đóng hộp thoại
Viewport Annotation Options.
5. Để xem kết quả mô phỏng động bấm lần lượt vào ba nút có biểu tượng Animate
rồi quan sát kết quả.
a. Từ thanh Menu, chọn Options > Common (hoặc bấm lên biểu tượng .
Hộp thoại Common Plot Options xuất hiện.
b. Chọn thẻ Labels.
c. Bật Show node labels.
d. Bấm Apply.
8. Để hiển thị chữ số của element.
a. Trong thẻ Labels bật Show element labels.
b. Bấm OK.
9. Để hiển thị điều kiện biên.
a. Từ thanh Menu, chọn View > ODB Display Options, xuất hiện hộp thoại
ODB Display Options.
b. Trong thẻ Entity Display đánh dấu chọn vào Show boundary conditions.
c. Bấm Apply.
10. Để kết quả mô phỏng chỉ hiện lên vân màu không có mắt lưới.
Tập 1: Phân tích tĩnh và truyền nhiệt bình ổn Trang 269/407
PHÂN TÍCH PHẦN TỬ HỮU HẠN BẰNG PHẦN MỀM ABAQUS
a. Từ thanh Menu, chọn Options > Common. Xuất hiện hộp thoại Common
Options.
b. Trong thẻ Basic, bên dưới Visible Edges, chọn No Edges.
11. Để xem kết quả ứng suất hoặc chuyển vị ta lựa chọn S hoặc U như Hình 4-153,
Hình 4-154.
5. Bấm Continue để ra khỏi hộp thoại Create Part, xuất hiện màn hình đồ họa vẽ
Sketch.
6. Để vẽ một mặt cắt đối xứng nhìn cân đối ta sẽ dựng một đường thẳng đối xứng
trước:
a. Nhấn giữ chuột trái lên dấu tam giác nhỏ phía dưới góc phải vào biểu
8. Bấm lên biểu tượng để gán kích thước cho đường tròn vừa tạo.
a. Bấm chuột trái lên đường tròn.
b. Rê chuột tới một vị trí thích hợp rồi bấm chuột trái, đường ghi kích thước sẽ
được đặt tại đó.
Tập 1: Phân tích tĩnh và truyền nhiệt bình ổn Trang 273/407
PHÂN TÍCH PHẦN TỬ HỮU HẠN BẰNG PHẦN MỀM ABAQUS
3. Bấm lên biểu tượng Partition Face: Use Shortest Path Between Two Points
a. Chọn điểm thứ 1 là điểm trên cùng phía bên trái.
b. Chọn điểm thứ 2 là điểm trên cùng phía bên phải.
c. Bấm Create Partition.
d. Bấm lên biểu tượng để xoay mô hình theo ý muốn. Xoay mô hình sao
điểm dưới cùng bên trái của bước a, b và điểm dưới cùng bên phải của bước
a, b trở thành hai điểm trên cùng.
e. Bấm chuột giữa hoặc bấm lên biểu tượng để kết thúc lệnh xoay.
f. Chọn điểm thứ 1 là điểm trên cùng phía bên trái.
g. Chọn điểm thứ 2 là điểm trên cùng phía bên phải.
h. Bấm Create Partition.
i. Chọn 1 trong 2 bề mặt vừa được tạo ra.
j. Bấm Done, lúc này mặt vừa chọn ta thấy hình thành nên 2 điểm ở giữa của
cung tròn ở hai đầu.
k. Chọn điểm giữa bên trái.
l. Chọn điểm giữa bên phải
m. Bấm Create Partition. Ta thấy bề mặt được chọn trong bước i được chia
thành 2 bề mặt bằng nhau.
n. Bấm lên biểu tượng để xoay và chọn bề mặt còn lại tạo ra trong bước
h.
o. Bấm Done, lúc này mặt vừa chọn ta thấy hình thành nên 2 điểm ở chính
giữa của cung tròn ở hai đầu.
p. Chọn điểm giữa bên trái.
q. Chọn điểm giữa bên phải
r. Bấm Create Partition. Ta thấy bề mặt được chọn trong bước n được chia
thành 2 bề mặt bằng nhau.
s. Bấm Done (hoặc chuột giữa) để phân vùng chi tiết.
5. Hoặc bấm lên biểu tượng Create Datum Plane: 3 Points > Lần lượt bấm lên
3 điểm đồng phẳng bất kỳ nằm chính giữa ống.
6. Từ thanh Menu, chọn Tools > Partition. Hoặc bấm lên biểu tượng . Xuất
hiện hộp thoại Create Partition.
a. Bên dưới Type, chọn Face.
c. Bấm Done (hoặc chuột giữa), xuất hiện hộp thoại Edit Section Assignment.
d. Chọn Section là Belt.
e. Trong Definition chọn Middle surface.
f. Bấm OK > Bấm chuột giữa để kết thúc việc gán mặt cắt.
2. Bấm lên biểu tượng Translate Instance để tịnh tiến chi tiết.
a. Bấm chọn chi tiết Belt.
b. Trong hàng Select start point… or enter X, Y, Z, nhập 0,0,0.
c. Bấm chuột giữa.
d. Trong hàng Select end point… or enter X, Y, Z, nhập 0,0,-0.5.
e. Bấm chuột giữa.
f. Bấm OK.
4.7.5 Tạo bước phân tích và yêu cầu xuất kết quả
Trong bài này, chỉ có trọng lượng bản thân, nên chỉ cần một bước phân tích là có
thể mô tả đầy đủ trạng thái và thứ tự của tải.
Tạo bước phân tích
1. Trong Model Tree bấm chuột kép (hoặc bấm chuột phải > Create) lên Steps,
hộp thoại Create Step xuất hiện.
a. Ô Name đặt tên bước là Step-1-Gravity.
b. Procedure Type là General.
c. Bên dưới Procedure Type chọn Static, General.
2. Bấm OK xuất hiện hộp thoại Edit Step.
a. Thẻ Basic mở mặc định > Nhập thông tin trong ô Description là: Apply
Gravity.
b. Chấp nhận các mặc định còn lại trong thẻ Basic.
c. Chuyển qua thẻ Incrementation.
d. Maximum number of Increment nhập 1000.
e. Trong Increment size, Initial nhập 0.1.
f. Minimum nhập 1E-5.
g. Maximum nhập 0.1.
h. Bấm OK để hoàn tất việc hiệu chỉnh Step.
Tạo yêu cầu xuất kết quả
1. Trải dấu cộng ngay bên trái của Field Output Requests > Bấm kép chuột
(hoặc chuột phải > Edit) lên F-Ouput-1 xuất hiện hộp thoại Edit Field Output
Request.
2. Trong hộp thoại Edit Field Output Request. Chấp nhận mặc định. Bấm OK.
Chúng ta có thể trải những dấu tam giác vào những ô đã chọn để quan sát bên
trong có những lựa chọn nào cho phần yêu cầu xuất kết quả.
b. Ô Step bên dưới Name chọn bước là Initial hoặc Step-1-Gravity cũng như
nhau vì tác dụng của các bước trong bài toán này không ảnh hưởng điều kiện
biên và thứ tự tải.
c. Trong Category, chọn Mechanical.
d. Trong Types for Selected Step, chọn Displacement/Rotation.
e. Bấm Continue để sang chế độ chọn vùng gán điều kiện biên.
f. Rê chuột vào vùng đồ họa và chọn tất cả các đầu cuối của Belt. Khi thấy
các cạnh được chọn có màu đỏ ta biết chúng đã được chọn (Hình 4-164).
f. Rê chuột vào vùng đồ họa và chọn tất cả các cạnh đối xứng qua trục X
của Pipe. Khi thấy các cạnh được chọn có màu đỏ ta biết chúng đã được
chọn (Hình 4-165).
2. Tạo hạt giống để chia lứới Abaqus cung cấp công cụ tạo hạt (Seed) để làm cơ
sở chia lưới, ta làm như sau:
a. Bấm lên biểu tượng Seed Part Instance , xuất hiện hộp thoại Global
Seed.
b. Approximate global size: nhập 0.2.
c. Bấm Apply để xem trước kết quả nếu tạo hạt.
d. Bấm OK để hoàn tất tạo hạt cho chi tiết.
a. Bấm lên biểu tượng Seed Part Instance , xuất hiện hộp thoại Global
Seed.
b. Approximate global size: nhập 0.2.
c. Bấm Apply để xem trước kết quả nếu tạo hạt.
d. Bấm OK để hoàn tất tạo hạt cho chi tiết.
Hình 4-170: Chọn bề mặt tiếp xúc của Belt_Pattern với Pipe
a. Bấm Done.
b. Lăn chuột để phóng to bề mặt của các Belt_Pattern để quan sát. Ta thấy mặt
trong của Belt_Pattern tiếp xúc với mặt ngoài của Pipe có màu nâu (Brown).
Chọn Brown.
c. Bấm Done.
4. Từ thanh Menu chọn Tools > Surface > Create. Xuất hiện hộp thoại Create
Surface.
a. Trong ô Name đặt tên bề mặt là Belt_Original.
b. Type chọn Geometry.
c. Bấm Continue.
d. Shell là phần tử đặc biệt. Chọn toàn bộ các Belt như Hình 4-171. Các Belt
này được tạo thành do lệnh tạo mảng Linear Pattern.
Hình 4-171: Chọn bề mặt tiếp xúc của Belt_Original với Pipe
e. Bấm Done.
f. Lăn chuột để phóng to bề mặt của các Belt_Original để quan sát. Ta thấy
mặt trong của Belt_Original tiếp xúc với mặt ngoài của Pipe có màu nâu
(Brown). Chọn Brown.
g. Bấm Done.
5. Từ Model Tree, trong Assembly bên dưới Instances (6).
a. Chọn Pipe-1.
b. Bấm chuột phải lên Pipe-1 > Chọn Show. Chi tiết Pipe-1 được hiện lên.
6. Từ thanh Menu chọn Tools > Surface > Create. Xuất hiện hộp thoại Create
Surface.
a. Trong ô Name đặt tên bề mặt là Pipe.
b. Type chọn Geometry.
c. Bấm Continue.
d. Nhấn giữ phím Shift + Chọn các bề mặt như Hình 4-172.
Hình 4-172: Chọn bề mặt tiếp xúc của Pipe với Belt
e. Bấm Done.
f. Chọn Brown.
g. Bấm Done.
7. Bấm chuột kép (hoặc chuột phải > Create) lên Interaction Properties trong
Model Tree, xuất hiện hộp thoại Create Interaction Properties.
a. Ô Name đặt tên là Pipe_Belt.
b. Bên dưới Type chọn Contact.
c. Bấm Continue, hộp thoại Edit Contact Property xuất hiện.
d. Mechanical > Tangent Behavior.
Tập 1: Phân tích tĩnh và truyền nhiệt bình ổn Trang 288/407
PHÂN TÍCH PHẦN TỬ HỮU HẠN BẰNG PHẦN MỀM ABAQUS
h. Chọn mặt Slave Surface bằng cách bấm lên Surface. Xuất hiện hộp thoại
Region Selection.
i. Bên dưới Name chọn Pipe_Original.
j. Bấm Continue. Xuất hiện hộp thoại Edit Interaction.
k. Trên Contact Interaction Property chọn Pipe_Belt.
l. Bấm OK. Chúng ta đã tạo xong tương tác của Pipe_Original và Pipe.
4. Bấm OK để đóng hộp thoại Select Font > Bấm OK để đóng hộp thoại
Viewport Annotation Options.
5. Để xem mô hình biến dạng như thế nào bạn lần lượt bấm vào các biểu tượng
b. Trong thẻ Entity Display đánh dấu chọn vào Show boundary conditions.
c. Bấm Apply.
11. Để xem kết quả chỉ có mã màu mà không có ô lưới.
a. Từ thanh Menu, chọn Options > Common, xuất hiện hộp thoại Common
Options.
b. Trong thẻ Basic, bên dưới Visible Edges bấm chọn No edges.
12. Để xem kết quả ứng suất hoặc chuyển vị ta lựa chọn S hoặc U như Hình 2-25.
5.1.2 Khi nào sử dụng dependent part instance và independent part instance
Khi lắp ráp trong Abaqus, xuất hiện hộp thoại Create Instance, Abaqus mặc định
Instance Type là Dependent (dependent part instance).
Kiểu Dependent tức là Part Instance đó sẽ giữ nguyên hình học của chi tiết gốc, sẽ
không thể phân vùng (partition) cho Part Instance này, không thể dùng Virtual
Topology để tạo hình học ảo. Đặc biệt là nếu chi tiết gốc (part) được sử dụng để tạo
ra nhiều Instance, thì chỉ cần gán tính chất mặt cắt và chia lưới cho chi tiết gốc đó,
các Part Instance còn lại sẽ tự động được liên kết với chi tiết (part) gốc và sẽ có đầy
đủ tính chất mặt cắt (vật liệu) và lưới giống như chi tiết gốc.
Kiểu Independent tức là Part Instance đó có hình học giống như chi tiết gốc, có thể
phân vùng (partition) cho Part Instance này, và sử dụng Virtual Topology để tạo
(hình học ảo). Đặc biệt là nếu chi tiết gốc (part) được sử dụng để tạo ra nhiều
Instance, thì chỉ cần gán tính chất mặt cắt, các Part Instance còn lại sẽ tự động được
liên kết với chi tiết (part) gốc và sẽ có đầy đủ tính chất mặt cắt (vật liệu) giống như
chi tiết gốc. Nhưng chúng ta phải tiến hành chia lưới cho từng Part Instance.
Trong một mô hình lắp ráp trong Abaqus, tất cả các Part Instance giống nhau chỉ có
thể chọn Instance Type cùng là Dependent hết hoặc cùng là Independent hết.
5.2 Phân tích truyền nhiệt cho ba tấm tiếp xúc nhau
Ba tấm có kích thước như nhau được ghép với nhau có chiều dài (0.2m), rộng
(0.1m), dày 0.5cm.
Tấm thứ nhất có hệ số dẫn nhiệt 54 W/(m.oC). Bề mặt ngoài cùng không tiếp
xúc với tấm thứ 2 chịu nhiệt độ 200 oC.
Tấm thứ hai (tấm chính giữa) có hệ số dẫn nhiệt 54 W/(m.oC).
Tấm thứ ba có hệ số dẫn nhiệt 54 W/(m.oC). Bề mặt ngoài cùng không tiếp xúc
với tấm thứ 2 chịu nhiệt độ 60 oC, hệ số trao đổi nhiệt đối lưu là 2 W/m2.
Cho biết nhiệt độ môi trường là 60oC.
Tìm phân bố nhiệt nhiệt trên 3 tấm.
1. Trải Assembly trong Model Tree > Bấm chuột kép (hoặc chuột phải > Create)
lên Instances, xuất hiện hộp thoại Create Instance.
a. Trong hộp thoại Create Instance, chọn Parts là Plate.
b. Instance Type chọn Dependent.
c. Bấm OK để thi hành lệnh tạo cụm lắp.
2. Bấm chuột kép (hoặc chuột phải > Create) lên Instances, xuất hiện hộp thoại
Create Instance.
a. Trong hộp thoại Create Instance, chọn Parts là Plate.
b. Instance Type chọn Dependent.
c. Đánh dấu chọn vào ô Auto-offset form other instances.
d. Bấm OK để thi hành lệnh tạo cụm lắp.
3. Bấm chuột kép (hoặc chuột phải > Create) lên Instances, xuất hiện hộp thoại
Create Instance.
a. Trong hộp thoại Create Instance, chọn Parts là Plate.
b. Instance Type chọn Dependent.
c. Đánh dấu chọn vào ô Auto-offset form other instances.
d. Bấm OK để thi hành lệnh tạo cụm lắp.
4. Sử dụng các công cụ trong module lắp ráp để có mô hình như Hình 5-3:
5.2.5 Tạo bước phân tích và yêu cầu xuất kết quả
Tạo bước phân tích
1. Trong Model Tree bấm chuột kép (hoặc bấm chuột phải > Create) lên Steps,
hộp thoại Create Step xuất hiện.
Tập 1: Phân tích tĩnh và truyền nhiệt bình ổn Trang 299/407
PHÂN TÍCH PHẦN TỬ HỮU HẠN BẰNG PHẦN MỀM ABAQUS
2. Từ thanh Menu chọn Seed > Edges (hoặc biểu tượng . Hộp thoại Local
Seeds xuất hiện.
a. Nhấn giữ phím Shift + các cạnh như Hình 5-6.
b. Bấm Done. Xuất hiện hộp thoại Local Seeds.
3. Trong thẻ Basic, Method chọn By Number.
a. Number of elements: Nhập 5. Mỗi cạnh được chọn sẽ được phân ra thành 3
phần.
a. Bấm lên biểu tượng Seed Part Instance , xuất hiện hộp thoại Global
Seed.
b. Approximate global size: nhập 0.01.
c. Bấm Apply để xem trước kết quả nếu tạo hạt.
d. Bấm OK để hoàn tất tạo hạt cho chi tiết.
4. Từ thanh Menu, chọn Mesh > Element Type.
a. Trong màn hình đồ họa, kéo cửa sổ chọn toàn bộ chi tiết.
b. Bấm Done, hộp thoại Element Type xuất hiện.
5. Trong hộp thoại Element Type, chọn như sau:
a. Trong Element Library chọn Standard (mặc định).
b. Trong Geometric Order chọn Linear (mặc định).
c. Trong Family chọn phần tử Heat transfer.
Ở góc dưới Element Controls bên trái xuất hiện DC3D8: An 8-node linear heat
transfer brick.
6. Bấm OK để đóng hộp thoại Element Type.
7. Từ Module trên thanh công cụ chọn Mesh như Hình 5-7.
3. Từ thanh Menu chọn Tools > Surface > Create. Xuất hiện hộp thoại Create
Surface.
a. Trong ô Name đặt tên bề mặt là Plate-1-2.
b. Type chọn Geometry.
c. Bấm Continue.
d. Chọn bề mặt như Hình 5-9.
Hình 5-13: Bề mặt trao đổi nhiệt đối lưu của Plate-3-2
Tạo tương tác tiếp xúc nhiệt (Interaction Properties)
1. Bấm chuột kép (hoặc chuột phải > Create) lên Interaction Properties trong
Model Tree, xuất hiện hộp thoại Create Interaction Properties.
a. Ô Name đặt tên là Thermal Conductance.
b. Bên dưới Type chọn Contact.
c. Bấm Continue, hộp thoại Edit Contact Property xuất hiện.
d. Thermal > Thermal Conductance.
e. Nhập như Hình 5-14 sau đây:
g. Bấm Continue.
h. Chọn mặt Slave Surface bằng cách bấm lên Surface. Xuất hiện hộp thoại
Region Selection.
i. Bên dưới Name chọn Plate-2-1.
j. Bấm Continue. Xuất hiện hộp thoại Edit Interaction.
k. Trên Contact Interaction Property chọn Thermal Conductance.
l. Bấm OK. Chúng ta đã tạo xong tương tác tiếp xúc nhiệt của Plate-1-2 và
Plate-2-1.
2. Bấm chuột kép (hoặc chuột phải > Create) lên Interaction trong Model Tree,
xuất hiện hộp thoại Create Interaction.
a. Ô Name đặt tên là Contact 2-3.
b. Step chọn Step1-Heat Transfer.
c. Bên dưới Type for Selected Step chọn Surface to Surface Contact
(Standard).
d. Bấm Continue.
e. Chọn mặt master surface bằng cách bấm lên Surfaces bên dưới góc phải
màn hình đồ họa. Xuất hiện hộp thoại Region Selection.
f. Bên dưới Name chọn Plate-2-2.
g. Bấm Continue.
h. Chọn mặt Slave Surface bằng cách bấm lên Surface. Xuất hiện hộp thoại
Region Selection.
i. Bên dưới Name chọn Plate-3-1.
j. Bấm Continue. Xuất hiện hộp thoại Edit Interaction.
k. Trên Contact Interaction Property chọn Thermal Conductance.
l. Bấm OK. Chúng ta đã tạo xong tương tác tiếp xúc nhiệt của Plate-2-2 và
Plate-3-1.
Tạo trao đổi nhiệt đối lưu
1. Bấm chuột kép (hoặc chuột phải > Create) lên Interaction trong Model Tree,
xuất hiện hộp thoại Create Interaction.
a. Ô Name đặt tên là Convection 3-2.
b. Step chọn Step1-Heat Transfer.
c. Bên dưới Type for Selected Step chọn Surface film condition.
d. Bấm Continue.
e. Chọn bề mặt bằng cách bấm lên Surfaces bên dưới góc phải màn hình đồ
họa. Xuất hiện hộp thoại Region Selection.
f. Bên dưới Name chọn Plate 3-2.
g. Bấm Continue. Xuất hiện hộp thoại Edit Interaction.
h. Film coeficient nhập 2.
i. Sink temperature nhập 60.
2. Bấm OK. Chúng ta đã tạo xong tương tác truyền nhiệt đối lưu.
a. Từ thanh Menu, chọn Options > Common (hoặc bấm lên biểu tượng .
Hộp thoại Common Plot Options xuất hiện.
b. Chọn thẻ Labels.
c. Bật Show node labels.
d. Bấm Apply.
8. Để hiển thị chữ số của element.
a. Trong thẻ Labels bật Show element labels.
b. Bấm OK.
9. Để hiển thị điều kiện biên.
a. Từ thanh Menu, chọn View > ODB Display Options, xuất hiện hộp thoại
ODB Display Options.
b. Trong thẻ Entity Display đánh dấu chọn vào Show boundary conditions.
c. Bấm Apply.
10. Để kết quả mô phỏng chỉ hiện lên vân màu không có mắt lưới.
a. Từ thanh Menu, chọn Options > Common. Xuất hiện hộp thoại Common
Options.
b. Trong thẻ Basic, bên dưới Visible Edges, chọn No Edges.
11. Để xem kết quả phân bố nhiệt độ, chọn như Hình 5-16.
2. Start > All Programs > Abaqus 6.12-1 > Abaqus CAE để khởi động chương
trình Abaqus > Trong Create Model Database chọn With Standard/ Explicit
Model.
3. Từ Menu, chọn File > Set Work Directory > Chọn đường dẫn tới Folder
vừa tạo D:\HUONG DAN FEA\MODEL ABAQUS\ 5.2 HeatTransfer-
PlateBolts.
5.3.5 Tạo bước phân tích và yêu cầu xuất kết quả
Tạo bước phân tích
Phần này trình bày phân tích nhiệt, trước khi có kết quả phân bố nhiệt độ trên các
node để nhập vào mô hình phân tích tĩnh.
1. Trong Model Tree, trải dấu “+” bên trái Steps (2) > Nhấn giữ phím Shift+chọn
Step1-Bolt load và Step2-Force_Moment > Nhắp chuột phải lên Step2-
Force_Moment, chọn Delete.
2. Trong Model Tree bấm chuột kép (hoặc bấm chuột phải > Create) lên Steps,
hộp thoại Create Step xuất hiện.
a. Ô Name đặt tên bước là Step1-Heat Transfer.
b. Procedure Type là General.
c. Bên dưới Procedure Type chọn Heat Transfer.
3. Bấm OK xuất hiện hộp thoại Edit Step.
a. Thẻ Basic mở mặc định > Nhập thông tin trong ô Description là: Apply
Temperature. Hoặc bỏ trống.
b. Response chọn Steady-state.
c. Chuyển qua thẻ Incrementation.
d. Maximum number of Increment nhập 1000.
e. Trong Increment size, Initial nhập 0.1.
f. Minimum nhập 1E-5.
g. Maximum nhập 0.2.
h. Maximum allowable emissivity change per increment nhập 0.1.
i. Bấm OK để hoàn tất việc hiệu chỉnh Step.
Tạo yêu cầu xuất kết quả
1. Trải dấu cộng ngay bên trái của Field Output Requests.
a. Bấm kép chuột (hoặc chuột phải > Edit) lên F-Ouput-1 xuất hiện hộp
thoại Edit Field Output Request.
b. Chọn ô NT, Nodal temperature.
2. Bấm OK.
Chúng ta có thể trải những dấu tam giác để quan sát bên trong có những lựa
chọn nào cho phần yêu cầu xuất kết quả.
1. Từ Model Tree, bên trải dấu “+” bên dưới BCs (1), nhắp chuột phải lên
Fix_the_left_end > Delete.
2. Từ thanh Menu chọn Tools > Set > Create. Xuất hiện hộp thoại Create Set.
a. Trong ô Name đặt tên bề mặt là Top_Surface.
b. Type chọn Geometry.
c. Bấm Continue.
d. Nhấn giữ phím Shift + Chọn các bề mặt như Hình 5-18.
4. Trong Model Tree, bấm chuột kép lên BCs, hộp thoại Create Boundary
Condition xuất hiện.
a. Trong ô Name đặt tên là Top Temperature.
b. Ô Step bên dưới Name chọn bước là Step1-Heat Transfer.
c. Category chọn Other.
d. Trong Types for Selected Step, chọn Temperature.
5. Bấm Continue để sang chế độ chọn vùng gán điều kiện biên.
a. Bên dưới góc phải dưới cùng màn hình đồ họa bấm Sets. Xuất hiện hộp
thoại Region Selection.
b. Bên dưới Name chọn Top_Surface.
c. Bấm Continue. Xuất hiện hộp thoại Edit Boundary Condition.
d. Trong hộp thoại Edit Boundary Condition, Magnitude nhâp 80.
e. Bấm OK để thoát hộp thoại Edit Boundary Condition.
6. Trong Model Tree, bấm chuột kép lên BCs, hộp thoại Create Boundary
Condition xuất hiện.
a. Trong ô Name đặt tên là Bottom Temperature.
b. Ô Step bên dưới Name chọn bước là Step1-Heat Transfer.
c. Category chọn Other.
d. Trong Types for Selected Step, chọn Temperature.
7. Bấm Continue để sang chế độ chọn vùng gán điều kiện biên.
a. Bên dưới góc phải dưới cùng màn hình đồ họa bấm Sets. Xuất hiện hộp
thoại Region Selection.
b. Bên dưới Name chọn Bottom_Surface.
c. Bấm Continue. Xuất hiện hộp thoại Edit Boundary Condition.
d. Trong hộp thoại Edit Boundary Condition, Magnitude nhâp 25.
e. Bấm OK để thoát hộp thoại Edit Boundary Condition.
8. Trong Model Tree, bấm chuột kép lên Predefined Field, hộp thoại Create
Predefined Field xuất hiện.
a. Trong ô Name đặt tên là Ambient temperature.
b. Ô Step bên dưới Name chọn bước là Initial.
c. Category chọn Other.
c. Bên dưới Type for Selected Step chọn Surface to Surface Contact
(Standard).
d. Bấm Continue.
e. Chọn mặt Master surface bằng cách bấm lên Surfaces bên dưới góc phải
màn hình đồ họa. Xuất hiện hộp thoại Region Selection.
f. Bên dưới Name chọn Bolt_Plate4.
g. Bấm Continue.
h. Chọn mặt Slave Surface bằng cách bấm lên Surface. Xuất hiện hộp thoại
Region Selection.
i. Bên dưới Name chọn Plate4_Bolt.
j. Bấm Continue. Xuất hiện hộp thoại Edit Interaction.
k. Trên Contact Interaction Property chọn Thermal Conductance.
l. Bấm OK. Chúng ta đã tạo xong tương tác tiếp xúc nhiệt của Bolt_Plate4 và
Plate4_Bolt.
3. Bấm chuột kép (hoặc chuột phải > Create) lên Interaction trong Model Tree,
xuất hiện hộp thoại Create Interaction.
a. Ô Name đặt tên là Contact Plate4_Plate.
b. Step chọn Step1-Heat Transfer.
c. Bên dưới Type for Selected Step chọn Surface to Surface Contact
(Standard).
d. Bấm Continue.
e. Chọn mặt Master surface bằng cách bấm lên Surfaces bên dưới góc phải
màn hình đồ họa. Xuất hiện hộp thoại Region Selection.
f. Bên dưới Name chọn Plate4_Plate.
g. Bấm Continue.
h. Chọn mặt Slave Surface bằng cách bấm lên Surface. Xuất hiện hộp thoại
Region Selection.
i. Bên dưới Name chọn Plate_Plate4.
j. Bấm Continue. Xuất hiện hộp thoại Edit Interaction.
k. Trên Contact Interaction Property chọn Thermal Conductance.
l. Bấm OK. Chúng ta đã tạo xong tương tác tiếp xúc nhiệt của Plate4_Plate
và Plate_Plate4.
4. Bấm chuột kép (hoặc chuột phải > Create) lên Interaction trong Model Tree,
xuất hiện hộp thoại Create Interaction.
a. Ô Name đặt tên là Contact Bolt_Plate.
b. Step chọn Step1-Heat Transfer.
c. Bên dưới Type for Selected Step chọn Surface to Surface Contact
(Standard).
d. Bấm Continue.
e. Chọn mặt Master surface bằng cách bấm lên Surfaces bên dưới góc phải
màn hình đồ họa. Xuất hiện hộp thoại Region Selection.
f. Bên dưới Name chọn Bolt_Plate.
g. Bấm Continue.
h. Chọn mặt Slave Surface bằng cách bấm lên Surface. Xuất hiện hộp thoại
Region Selection.
i. Bên dưới Name chọn Plate_Bolt.
j. Bấm Continue. Xuất hiện hộp thoại Edit Interaction.
k. Trên Contact Interaction Property chọn Thermal Conductance.
l. Bấm OK. Chúng ta đã tạo xong tương tác tiếp xúc nhiệt của Bolt_Plate và
Plate_Bolt.
5. Trải dấu “+” bên trái Constraints (1) > Bấm chuột phải lên Constraints-1 >
Delete.
a. Từ thanh Menu, chọn Options > Common (hoặc bấm lên biểu tượng .
Hộp thoại Common Plot Options xuất hiện.
b. Chọn thẻ Labels.
c. Bật Show node labels.
d. Bấm Apply.
8. Để hiển thị chữ số của element.
a. Trong thẻ Labels bật Show element labels.
b. Bấm OK.
9. Để hiển thị điều kiện biên.
a. Từ thanh Menu, chọn View > ODB Display Options, xuất hiện hộp thoại
ODB Display Options.
b. Trong thẻ Entity Display đánh dấu chọn vào Show boundary conditions.
c. Bấm Apply.
10. Để kết quả mô phỏng chỉ hiện lên vân màu không có mắt lưới.
a. Từ thanh Menu, chọn Options > Common. Xuất hiện hộp thoại Common
Options.
b. Trong thẻ Basic, bên dưới Visible Edges, chọn No Edges.
11. Để xem kết quả phân bố nhiệt độ, chọn như Hình 5-24.
a. Từ thanh Menu, chọn Results > Step/Frame. Chúng ta thấy bài toán có một
bước giải là Step1-Heat_Transfer.
b. Bên dưới Index chúng ta thấy có 7 Increment.
6.2 Phân tích truyền nhiệt của hệ gồm nhiều chi tiết lắp ghép lại với nhau
Trước khi tiến hành phân tích tĩnh (Static Analysis), chúng ta phân tích truyền nhiệt
trước để lấy kết quả phân bố nhiệt độ trên các node. Nhiệt độ trên từng node của
phân tích truyền nhiệt sẽ được nhập vào trong phân tích tĩnh. Do đó, lưới của mô
hình phân tích trong phân tích truyền nhiệt và phân tích tĩnh phải giống nhau. Phân
tích tĩnh cuối cùng sẽ tính cả ảnh hưởng của nhiệt độ và ảnh hưởng của tải trọng
tĩnh.
6.3 Phân tích ứng suất và chuyển vị của mối ghép Plate_Bolts chịu đồng thời nhiệt
và tải trọng
Trong bài toán này. Chúng ta sẽ sử dụng nhiệt độ xuất ra tại mỗi node từ bài toán
trong 5.3 để nhập vào mô hình tĩnh để xem xét ảnh hưởng của bài toán khi chịu ảnh
hưởng của nhiệt độ và khi không chịu ảnh hưởng của nhiệt độ.
2. Start > All Programs > Abaqus 6.12-1 > Abaqus CAE để khởi động chương
trình Abaqus > Trong Create Model Database chọn With Standard/ Explicit
Model.
3. Từ Menu, chọn File > Set Work Directory > Chọn đường dẫn tới Folder
vừa tạo D:\HUONG DAN FEA\MODEL ABAQUS\ 6.3 StressPlateBolts.
6.3.5 Tạo bước phân tích và yêu cầu xuất kết quả
Tạo bước phân tích
Vẫn giữ như 4.5. Tạo thêm một bước phân tích nữa do nhiệt.
1. Trong Model Tree bấm chuột kép (hoặc bấm chuột phải > Create) lên Steps,
hộp thoại Create Step xuất hiện.
a. Ô Name đặt tên bước là Step-3-Temperature.
b. Procedure Type là General.
c. Bên dưới Procedure Type chọn Static, General.
2. Bấm OK xuất hiện hộp thoại Edit Step.
a. Thẻ Basic mở mặc định > Nhập thông tin trong ô Description là: Apply
Temperature.
b. Chấp nhận các mặc định còn lại trong thẻ Basic.
c. Chuyển qua thẻ Incrementation.
d. Maximum number of Increment nhập 1000.
e. Trong Increment size, Initial nhập 0.1.
f. Minimum nhập 1E-5.
g. Maximum nhập 0.2.
h. Bấm OK để hoàn tất việc hiệu chỉnh Step.
Tạo yêu cầu xuất kết quả
Yêu cầu xuất kết quả chúng ta cần thêm vào.
1. Trải dấu cộng ngay bên trái của Field Output Requests.
a. Bấm kép chuột (hoặc chuột phải > Edit) lên F-Ouput-1 xuất hiện hộp
thoại Edit Field Output Request.
b. Trải Thermal > Chọn NT, Nodal temperature.
Chúng ta có thể trải những dấu tam giác để quan sát bên trong có những lựa
chọn nào cho phần yêu cầu xuất kết quả.
2. Bấm OK.
3. Trải dấu cộng ngay bên trái của Field Output Requests.
a. Bấm kép chuột (hoặc chuột phải > Edit) lên F-Ouput-2 xuất hiện hộp
thoại Edit Field Output Request.
b. Trải Thermal > Chọn NT, Nodal temperature.
Chúng ta có thể trải những dấu tam giác để quan sát bên trong có những lựa
chọn nào cho phần yêu cầu xuất kết quả.
4. Bấm OK.
1. Trong Model Tree, bấm chuột kép lên Predefined Field, hộp thoại Create
Predefined Field xuất hiện.
a. Trong ô Name đặt tên là Temperature.
b. Ô Step bên dưới Name chọn bước là Step-3-Temperature.
c. Category chọn Other.
d. Trong Types for Selected Step, chọn Temperature.
e. Bấm Continue. Xuất hiện hộp thoại Edit Region Selection.
f. Quét chọn chi tiết, không chon reference point RP-1.
g. Bấm Done. Xuất hiện hộp thoại Edit Predefined Field.
h. Từ list box bên phải Distribution chọn From results or output database
file.
i. Bên phải File name bấm lên biểu tượng Select > Chọn đường dẫn tới kết
quả phân tích nhiệt của 5.2 HeatTransferPlateBolts.
Ví dụ: D:\HUONG DAN FEA\MODEL ABAQUS\ 5.2
HeatTransferPlateBolts\ Heat_Transfer.odb.
j. Bấm OK.
k. Begin Step nhập 1. Vì là kết quả phân tích nhiệt của bước 1 trong
Heat_Transfer.odb.
l. Begin Increment nhập 7. Chúng ta chỉ lấy kết quả của bước gia tải thứ 8 của
bước 1 trong Heat_Transfer.odb.
m. End Step nhập 1. Vì là kết quả phân tích nhiệt của bước 1 trong
Heat_Transfer.odb.
n. End Increment nhập 7. Chúng ta chỉ lấy kết quả của bước gia tải thứ 7 của
bước 1 trong Heat_Transfer.odb.
Lưu ý: Muốn biết các thông số về Begin Step, Begin Increment, End Step và
End Increment xem 5.3.10.
2. Bấm OK. Chúng ta đã tạo xong nhiệt độ môi trường.
Đặt tải trọng
Giữ như 4.5.
a. Từ thanh Menu, chọn Options > Common (hoặc bấm lên biểu tượng .
Hộp thoại Common Plot Options xuất hiện.
b. Chọn thẻ Labels.
c. Bật Show node labels.
d. Bấm Apply.
9. Để hiển thị chữ số của element.
a. Trong thẻ Labels bật Show element labels.
b. Bấm OK.
10. Để hiển thị điều kiện biên.
a. Từ thanh Menu, chọn View > ODB Display Options, xuất hiện hộp thoại
ODB Display Options.
b. Trong thẻ Entity Display đánh dấu chọn vào Show boundary conditions.
c. Bấm Apply.
11. Để kết quả mô phỏng chỉ hiện lên vân màu không có mắt lưới.
a. Từ thanh Menu, chọn Options > Common. Xuất hiện hộp thoại Common
Options.
b. Trong thẻ Basic, bên dưới Visible Edges, chọn No Edges.
12. Để xem kết quả phân bố nhiệt độ, chọn như Hình 3-12.
Hình 7-1: Chi tiết cứng tuyệt đối và chi tiết biến dạng
Trong ví dụ này cối được ràng buộc không có chuyển động. Chày di chuyển dọc
theo một đường dẫn trong suốt quá trình dập. Bạn có thể điều khiển chuyển động
của chi tiết cứng tuyệt đối bằng cách chọn điểm tham khảo của chi tiết cứng tuyệt
đối và ràng buộc hoặc mô tả chuyển động của nó.
Hiệu suất tính toán là ưu điểm chính của chi tiết cứng tuyệt đối tương tác với chi
tiết biến dạng. Trong phân tích, phần tử của chi tiết cứng tuyệt đối không được tính
toán mặc dù có một số tính toán được yêu cầu để cập nhật chuyển động của chi tiết
cứng tuyệt đối. Để áp đặt tải trọng phân bố và tải trọng tập trung, chuyển động của
vật thể cứng tuyệt đối được xác định hoàn toàn bởi điểm tham chiếu. Để thay đổi
kiểu biến dạng từ deformable sang rigid hoặc ngược lại, bấm chuột phải lên chi tiết
bên dưới Model Tree và chọn Edit từ menu hiện ra.
Có hai kiểu chi tiết cứng tuyệt đối, đó là:
7.1.3 Sự khác nhau giữa rigid part và ràng buộc rigid body
Bạn có thể tạo một rigid part trong module Part bằng cách tạo một part và khai báo
part này là discrete rigid part hay analytical rigid part. Bạn có thể tạo một điểm
tham chiếu và gắn điểm tham chiếu này (reference point) với rigid body. Chuyển
động hoặc ràng buộc mà bạn áp dụng cho reference point sau đó sẽ được áp dụng
cho toàn bộ rigid part.
Tương tự như vậy, bạn có thể tạo ra ràng buộc vật thể cứng tuyệt đối (rigid body
constraint) trong module Interaction. Ràng buộc này cho phép các vùng ràng buộc
của Assembly chuyển động giống như chuyển động của một điểm tham chiếu
(Reference point). Vị trí tương đối của các vùng thuộc rigid body là hằng số trong
suốt quá trình phân tích.
Bạn không cần phải tạo ra điểm tham chiếu cho part, mặc cho chi tiết là discrete
hay analytical rigid part. Thí dụ, bạn có thể định nghĩa một part là rigid part, mọi
instance part trong môi trường assembly đều là rigid. Ngược lại, nếu bạn định nghĩa
part là deformable (có thể biến dạng), bạn có thể dùng ràng buộc vật thể cứng tuyệt
đối (rigid part constraint) để biến một số part instance là rigid. Nếu bạn không tạo
ra một điểm tham chiếu trong module Part, bạn không thể tạo ra một rigid part bằng
cách tạo ra một điểm tham chiếu gắn với rigid part trong module Assembly. Tuy
nhiên, bạn có thể biến 1 instance part thành 1 rigid part bằng ràng buộc vật thể
cứng tuyệt đối và một điểm tham chiếu tạo trong module Assembly.
Nếu bạn định nghĩa một chi tiết là rigid, bạn có thể sử dụng Model Tree để thay đổi
kiểu chi tiết từ rigid sang deformable. Để kiểm tra model là đúng hay sai, bạn có
thể chạy phân tích nhanh bằng cách định nghĩa chi tiết là rigid, sau đó chuyển kiểu
chi tiết thành deformable. Tương tự, bạn có thể định nghĩa một chi tiết là
deformable và áp dụng ràng buộc vật thể cứng tuyệt đối cho part instance trong môi
trường Assembly, bạn có thể gỡ bỏ dễ dàng ràng buộc này và chạy phân tích đầy đủ
cho part instance hoạt động giống như một vật thể có thể biến dạng (deformable
body part). Hai cách tiếp cận trên là như nhau.
b. Mechanical > Elasticity > Elastic > Trong ô Young’s Modulus nhập
2.07E5, ô Poisson’s Ratio nhập 0.3.
c. Mechanical > Plasticity > Plastic > Bên dưới data nhập như Bảng 7-1.
Bảng 7-1: Thông số ứng suất thực-biến dạng thực
0.06
0.001 0.06
R0.005 R0.005
0.001
0.001 R0.005
0.051 0.06
0.1 0.001
3. Bấm lên biểu tượng Translate Instance để tịnh tiến chi tiết.
a. Bấm chọn chi tiết Blank, Blank sẽ được tịnh tiến còn Punch sẽ đứng yên.
b. Bấm Done.
c. Trong hàng Select start point… or enter X, Y, chọn đỉnh bên trái trên cùng
của Blank.
d. Bấm chuột giữa.
e. Trong hàng Select end point… or enter X, Y, chọn điểm bên trái cùng của
Punch.
f. Bấm chuột giữa.
g. Bấm OK.
5. Bấm lên biểu tượng Translate Instance để tịnh tiến chi tiết.
a. Bấm chọn chi tiết Blank.
b. Bấm Done.
c. Trong hàng Select start point… or enter X, Y, nhập -18.75E-03,37.75E-03.
d. Bấm chuột giữa.
e. Trong hàng Select end point… or enter X, Y, nhập -8.75E-03,37.75E-03.
f. Bấm chuột giữa.
g. Bấm OK.
6. Bấm kép chuột (hoặc chuột phải > Create) lên Instances xuất hiện hộp thoại
Create Instance.
a. Trong hộp thoại Create Instance. Bên dưới Parts, chọn Holder.
b. Chọn Instance Type là Dependent.
c. Đánh dấu chọn vào ô Auto-offset from other instances dưới cùng hộp thoại
Create Instance.
d. Bấm OK để thi hành lệnh tạo cụm lắp.
7. Từ Menu chọn Instance > Rotate.
a. Bấm chọn Holder.
b. Bấm Done.
c. Trong hàng Select a point for the center of rotation… or enter X, Y, chọn
điểm tham chiếu (reference point) của Holder.
d. Angle of rotation nhập 270.
e. Bấm chuột giữa.
f. Bấm OK.
8. Bấm lên biểu tượng Translate Instance để tịnh tiến chi tiết.
a. Bấm chọn chi tiết Holder, Holder sẽ được tịnh tiến còn Punch và Blank sẽ
đứng yên.
b. Bấm Done.
c. Trong hàng Select start point… or enter X, Y, chọn đỉnh bên trái cùng của
holder.
d. Bấm chuột giữa.
e. Trong hàng Select end point… or enter X, Y, chọn điểm bên trái trên cùng
của Blank.
f. Bấm chuột giữa.
g. Bấm OK.
9. Từ thanh Menu chọn Tools > Query.
a. General Queries chọn Point/Node.
10. Bấm lên biểu tượng Translate Instance để tịnh tiến chi tiết.
a. Bấm chọn chi tiết Holder.
b. Bấm Done.
c. Trong hàng Select start point… or enter X, Y, nhập 33.25E-03,98.75E-03.
d. Bấm chuột giữa.
e. Trong hàng Select end point… or enter X, Y, nhập 44.25E-03,98.75E-03.
f. Bấm chuột giữa.
g. Bấm OK. Lúc này Punch và Holder cách nhau 0.001m. Xem Hình 7-11.
c. Bấm OK.
Lúc này tất cả các chi tiết đã được lắp ráp. Mô hình lắp ráp được thể hiện trên Hình
7-12.
7.3.5 Tạo bước phân tích và yêu cầu xuất kết quả
Trong bài này, trước tiên phôi cần được kẹp bằng một lực kẹp 440 kN. Sau đó chày
mới đi xuống để tạo hình. Do đó bài này cần 2 bước để mô tả đúng trình tự tải
trọng. Bước 1 tác dụng lực kẹp, bước 2 gắn chuyển vị cho chày đi xuống tạo hình.
Tạo bước phân tích
1. Trong Model Tree bấm chuột kép (hoặc bấm chuột phải > Create) lên Steps,
hộp thoại Create Step xuất hiện.
a. Ô Name đặt tên bước là Step 1-Holder Force.
b. Procedure Type là General.
c. Bên dưới Procedure Type chọn Static, General.
2. Bấm OK xuất hiện hộp thoại Edit Step.
a. Thẻ Basic mở mặc định > Nhập thông tin trong ô Description là: Apply
Holder Force.
b. Nlgeom chọn On.
c. Chuyển qua thẻ Incrementation.
Hình 7-13: Chọn RefDie để gắn điều kiện biên cho Die
2. Trong Model Tree, bấm chuột kép lên BCs, hộp thoại Create Boundary
Condition xuất hiện.
a. Trong ô Name đặt tên là Fix RefHolder Except U2.
b. Ô Step bên dưới Name chọn bước là Step 1-Holder Force cũng như nhau
vì tác dụng của các bước trong bài toán này không ảnh hưởng điều kiện biên
và thứ tự tải.
c. Trong Category, chọn Mechanical.
d. Trong Types for Selected Step, chọn Displacement/Rotation.
e. Bấm Continue để sang chế độ chọn vùng gán điều kiện biên.
f. Bên dưới ô Name của hộp thoại Region Selection chọn RefHolder.
g. Bấm Continue. Xuất hiên hộp thoại Edit Boundary Condition.
h. Đánh dấu tích vào U1 và UR3.
i. Bấm OK. Như vậy Holder đã được gắn điều kiện biên cho bước 1.
Hình 7-14: Chọn RefHolder để gắn điều kiện biên cho Holder
3. Từ Menu, chọn BC > Manager, xuất hiện hộp thoại Boundary Condition
Manager.
a. Chọn như Hình 7-15 > Bấm Edit. Xuất hiện hộp thoại Edit Boundary
Condition.
c. Bấm OK.
d. Bấm Dismiss để thoát khỏi hộp thoại Boundary Condition Manager.
4. Trong Model Tree, bấm chuột kép lên BCs, hộp thoại Create Boundary
Condition xuất hiện.
a. Trong ô Name đặt tên là Symmetry.
b. Ô Step bên dưới Name chọn bước là Step 2-Move Punch.
c. Trong Category, chọn Mechanical.
d. Trong Types for Selected Step, chọn Symmetry/Antisymmetry/Encastre.
e. Bấm Continue để sang chế độ chọn vùng gán điều kiện biên.
f. Bên dưới ô Name của hộp thoại Region Selection chọn Center.
g. Bấm Continue. Xuất hiên hộp thoại Edit Boundary Condition.
h. Đánh dấu tích vào XSYSYMM (U1=UR2=UR3=0).
i. Bấm OK. Như vậy tâm của Blank sẽ không bị dịch chuyển theo phương trục
X, không bị xoay quanh trục Y và trục Z.
Hình 7-16: Chọn cạnh đứng bên trái để gắn điều kiện biên cho Blank
Đặt tải trọng
1. Bấm chuột kép (hoặc chuột phải > Create) lên Loads trong Model Tree, hộp
thọai Create Load xuất hiện.
a. Trong ô Name đặt tên là Holder Force.
b. Trong ô Step chọn Step 1-Holder Force.
c. Category chọn Mechanical.
a. Bấm lên biểu tượng Seed Part Instance , xuất hiện hộp thoại Global
Seed.
b. Approximate global size: nhập 0.0002.
c. Bấm OK để hoàn tất tạo hạt cho chi tiết.
c. Bấm Apply.
8. Để hiển thị chữ số của element.
a. Trong thẻ Labels, bật Show element labels.
b. Bấm OK.
9. Để thay đổi hệ số phóng to, thu nhỏ.
a. Từ thanh Menu, chọn Options > Common.
b. Trong thẻ Basic, bên dưới Deformable Scale Factor bật Uniform, nhập 10
và quan sát màn hình đồ họa.
10. Để hiển thị điều kiện biên, làm theo trình tự sau đây:
a. Từ thanh Menu, chọn View > ODB Display Options, xuất hiện hộp thoại
ODB Display Options.
b. Trong thẻ Entity Display đánh dấu chọn vào Show boundary conditions.
c. Bấm Apply.
11. Để xem kết quả chỉ có mã màu mà không có ô lưới.
a. Từ thanh Menu, chọn Options > Common, xuất hiện hộp thoại Common
Options.
b. Trong thẻ Basic, bên dưới Visible Edges bấm chọn No edges.
12. Để xem kết quả ứng suất hoặc chuyển vị ta lựa chọn S hoặc U như Hình 7-22.
7. Trong Model Tree, nhắp đúp chuột vào mục Part (hoặc chuột phải lên Part >
Create) trong Model, hộp thoại Create Part xuất hiện.
a. Trong ô Name đặt tên chi tiết cần vẽ là Metal.
b. Dưới Modeling Space chọn Axisymmetric.
c. Type bên dưới Axisymmetric chọn Deformable.
d. Base Feature chọn Shell.
e. Trong Approximate Size nhập giá trị 0.5.
f. Bấm Continue để ra khỏi hộp thoại Create Part, xuất hiện màn hình đồ họa
vẽ Sketch.
2. Từ thanh Menu, chọn Tools > Partition. Hoặc bấm lên biểu tượng . Xuất
hiện hộp thoại Create Partition.
a. Bên dưới Type, chọn Face.
b. Bên dưới Method chọn Sketch.
c. Bấm Done.
d. Chọn một trong hai cạnh đứng bên phải để làm cạnh định hướng khung lưới.
Xuất hiện màn hình đồ họa để vẽ Sketch.
c. Mechanical > Elasticity > Elastic > Trong ô Young’s Modulus nhập
269E9, ô Poisson’s Ratio nhập 0.33.
d. Mechanical > Expansion > Trong ô Expansion Coeff alpha nhập 8.42E-5.
e. Thermal > Conductivity. Bên dưới Conductivity, đánh dấu tích vào Use
temperature-dependent data và nhập như Hình 7-29.
b. Bấm OK.
3. Từ Model Tree, bấm kép chuột lên Sections (hoặc chuột phải > Create). Hộp
thoại Create Section xuất hiện
a. Trong hộp thoại Create Section, ô Name đặt tên là MetalSection.
b. Trong Category chọn Solid.
c. Trong Type chọn Homogeneous.
d. Bấm Continue. Xuất hiện hộp thoại Edit Section.
4. Trong hộp thoại Edit Section:
a. Trải list box bên phải Material chọn vật liệu Metal.
b. Bấm OK.
Gán mặt cắt cho chi tiết
1. Trong Model Tree, trải tất cả các nhánh con của Die bằng cách bấm lên dấu
“+” ngay bên trái của Parts > bấm lên dấu “+” bên trái của Die.
a. Bấm kép chuột lên Section Assignments (hoặc chuột phải > Create), vùng
nhắc nhắc bạn chọn vùng để gắn mặt cắt.
b. Dùng cửa số quét chọn toàn bộ Die.
c. Bấm Done (hoặc chuột giữa), xuất hiện hộp thoại Edit Section Assignment.
d. Trải list box bên phải Section để chọn section DieSection.
e. Bấm OK.
2. Trong Model Tree, trải tất cả các nhánh con của Metal bằng cách bấm lên dấu
“+” ngay bên trái của Parts > bấm lên dấu “+” bên trái của Metal.
a. Bấm kép chuột lên Section Assignments (hoặc chuột phải > Create), vùng
nhắc nhắc bạn chọn vùng để gắn mặt cắt.
b. Dùng cửa số quét chọn toàn bộ Metal.
c. Bấm Done (hoặc chuột giữa), xuất hiện hộp thoại Edit Section Assignment.
d. Trải list box bên phải Section để chọn section MetalSection.
e. Bấm OK.
7.4.5 Tạo bước phân tích và yêu cầu xuất kết quả
Trong tạo hình bằng ép phun, đầu tiên phôi di chuyển tới vị trí bắt đầu hình thành
tiếp xúc và bắt dầu trượt lên khuôn, tiếp theo phôi được đùn ép để tạo hình và cuối
cùng chi tiết được lấy ra khỏi phôi và cuối cùng làm nguội chi tiết. Các bước phân
tích được trình bảy như sau:
Tạo bước phân tích
1. Trong Model Tree bấm chuột kép (hoặc bấm chuột phải > Create) lên Steps,
hộp thoại Create Step xuất hiện.
a. Ô Name đặt tên bước là Step 1-Stabilize Workpiece inside Die.
b. Procedure Type là General.
c. Bên dưới Procedure Type chọn Coupled temp-displacement.
2. Bấm Continue xuất hiện hộp thoại Edit Step.
a. Thẻ Basic mở mặc định, dòng Time period nhập 1.
b. Chọn Include creep/swelling/viscoelastic behavior.
c. Nlgeom chọn On.
d. Chuyển qua thẻ Incrementation.
e. Maximum number of Increment nhập 100.
f. Trong Increment size, Initial nhập 0.1.
g. Minimum nhập 1E-5.
h. Maximum nhập 1.
i. Tại ô bên phải Max. allowable temperature change per increment: nhập
100.
j. Chuyển qua thẻ Other.
k. Bên dưới Default load variation with time chọn Ramp linearl over step.
l. Bấm OK để hoàn tất việc định nghĩa Step.
3. Trong Model Tree bấm chuột kép (hoặc bấm chuột phải > Create) lên Steps,
hộp thoại Create Step xuất hiện.
a. Ô Name đặt tên bước là Step 2-Extrusion.
b. Bên dưới Insert new step after chọn Step 1-Stabilize Workpiece inside Die.
c. Procedure Type là General.
d. Bên dưới Procedure Type chọn Coupled temp-displacement.
4. Bấm Continue xuất hiện hộp thoại Edit Step.
Tập 1: Phân tích tĩnh và truyền nhiệt bình ổn Trang 367/407
PHÂN TÍCH PHẦN TỬ HỮU HẠN BẰNG PHẦN MỀM ABAQUS
7. Trong Model Tree bấm chuột kép (hoặc bấm chuột phải > Create) lên Steps,
hộp thoại Create Step xuất hiện.
a. Ô Name đặt tên bước là Step 4-Let Workpiece Cool Down.
b. Bên dưới Insert new step after chọn Step 3-Remove Contact Pair.
c. Procedure Type là General.
d. Bên dưới Procedure Type chọn Coupled temp-displacement.
8. Bấm Continue xuất hiện hộp thoại Edit Step.
a. Thẻ Basic mở mặc định, dòng Time period nhập 1000.
b. Chọn Include creep/swelling/viscoelastic behavior.
c. Chuyển qua thẻ Incrementation.
d. Maximum number of Increment nhập 200.
e. Trong Increment size, Initial nhập 100.
f. Minimum nhập 0.01.
g. Maximum nhập 1000.
h. Tại ô bên phải Max. allowable temperature change per increment: nhập
100.
i. Chuyển qua thẻ Other.
j. Bên dưới Default load variation with time chọn Ramp linear over step.
k. Bấm OK để hoàn tất việc định nghĩa Step.
Hình 7-32: Chọn NREF để gắn điều kiện biên cho Die
2. Trong Model Tree, bấm chuột kép lên BCs, hộp thoại Create Boundary
Condition xuất hiện.
a. Trong ô Name đặt tên là BC 2-Fix Axis Metal in X.
b. Ô Step bên dưới Name chọn bước là Step 1-Stabilize Workpiece inside
Die.
c. Trong Category, chọn Mechanical.
d. Trong Types for Selected Step, chọn Displacement/Rotation.
e. Bấm Continue để sang chế độ chọn vùng gán điều kiện biên.
f. Bên dưới ô Name của hộp thoại Region Selection chọn Axis_Metal.
g. Bấm Continue. Xuất hiên hộp thoại Edit Boundary Condition.
h. Đánh dấu tích vào U1.
i. Bấm OK. Như vậy Axis_Metal đã bị ngăn dich chuyển theo phương X.
Hình 7-33: Chọn Axis_Metal để gắn điều kiện biên cho Metal
3. Từ thanh Menu chọn Tools > Query.
a. General Queries chọn Distance.
b. Chọn hai điểm như Hình 7-34.
c. Bấm Done. Bạn quan sát vùng thông tin, ta thu được khoảng cách giữa 2
điểm này là 1-03.
4. Trong Model Tree, bấm chuột kép lên BCs, hộp thoại Create Boundary
Condition xuất hiện.
a. Trong ô Name đặt tên là BC 3-Move Top_Metal in Y.
b. Ô Step bên dưới Name chọn bước là Step 1-Stabilize Workpiece inside
Die.
c. Trong Category, chọn Mechanical.
d. Trong Types for Selected Step, chọn Displacement/Rotation.
e. Bấm Continue để sang chế độ chọn vùng gán điều kiện biên.
f. Bên dưới ô Name của hộp thoại Region Selection chọn Top_Metal.
g. Bấm Continue. Xuất hiên hộp thoại Edit Boundary Condition.
h. Đánh dấu tích vào U2, nhập -1E-03.
i. Bấm OK. Như vậy Top_Metal sẽ dich chuyển theo chiều âm trục Y một
đoạn 5.338E-03 m.
a. Bấm lên biểu tượng Seed Part Instance , xuất hiện hộp thoại Global
Seed.
b. Approximate global size: nhập 0.02.
c. Bấm OK để hoàn tất tạo hạt cho chi tiết.
Ở góc dưới Element Controls bên trái xuất hiện CAX4T: A 4-node
axisymmetric thermally coupled quadrilateral …
d. Bấm Done để thi hành lệnh.
a. Bấm lên biểu tượng Seed Part Instance , xuất hiện hộp thoại Global
Seed.
b. Approximate global size: nhập 0.01.
c. Bấm OK để hoàn tất tạo hạt cho chi tiết.
6. Từ thanh Menu chọn Tools > Surface > Create. Xuất hiện hộp thoại Create
Surface.
a. Trong ô Name đặt tên bề mặt là Metal Surface.
b. Type chọn Geometry.
c. Bấm Continue.
d. Nhấn giữ phím Shift + Chọn cạnh nằm ngang dưới cùng và cành đứng bên
phải của Metal.
e. Bấm Done.
7. Từ Model Tree.
a. Trong Model Tree, bấm lên Die-1.
b. Bấm chuột phải > Chọn Show. Chi tiết Die được hiển thị.
8. Từ Model Tree.
a. Trong Model Tree, bấm lên Metal-1.
b. Bấm chuột phải > Chọn Hide. Chi tiết Metal bị ẩn đi.
9. Từ thanh Menu chọn Tools > Surface > Create. Xuất hiện hộp thoại Create
Surface.
a. Trong ô Name đặt tên bề mặt là Die Surface.
b. Type chọn Geometry.
c. Bấm Continue.
d. Nhấn giữ phím Shift + Chọn tất cả các cạnh nằm bên trái của Die như Hình
7-44.
10. Từ Model Tree.
a. Trong Model Tree, bấm lên Metal-1.
b. Bấm chuột phải > Chọn Show. Chi tiết Metal được hiển thị.
Hình 7-44: Chọn tất cả các cạnh phía bên trái của Die
Tạo đặc tính tương tác (Interaction Properties)
1. Bấm chuột kép (hoặc chuột phải > Create) lên Interaction Properties trong
Model Tree, xuất hiện hộp thoại Create Interaction Properties.
a. Ô Name đặt tên là Friction.
b. Bên dưới Type chọn Contact.
2. Bấm Continue, hộp thoại Edit Contact Property xuất hiện.
a. Mechanical > Tangent Behavior.
b. Friction formulation chọn Penalty.
c. Friction Coeff nhập 0.1.
d. Thermal > Heat Generation. Chấp nhận mặc định.
Bấm OK. Chúng ta đã tạo xong đặc tính tương tác có ma sát và sinh nhiệt.
Tạo tương tác (Interaction)
1. Bấm chuột kép (hoặc chuột phải > Create) lên Interaction trong Model Tree,
xuất hiện hộp thoại Create Interaction.
a. Ô Name đặt tên là Metal_Die.
b. Step chọn Initial.
c. Bên dưới Type for Selected Step chọn Surface to Surface Contact
(Standard).
d. Bấm Continue.
e. Chọn mặt master surface bằng cách bấm lên Surfaces bên dưới góc phải
màn hình đồ họa. Xuất hiện hộp thoại Region Selection.
f. Bên dưới Name chọn Die Surface.
Tập 1: Phân tích tĩnh và truyền nhiệt bình ổn Trang 383/407
PHÂN TÍCH PHẦN TỬ HỮU HẠN BẰNG PHẦN MỀM ABAQUS
g. Bấm Continue.
h. Chọn mặt Slave Surface bằng cách bấm lên Surface. Xuất hiện hộp thoại
Region Selection.
i. Bên dưới Name chọn Metal Surface.
j. Bấm Continue. Xuất hiện hộp thoại Edit Interaction.
k. List box bên phải Discretization method chọn Node to surface.
l. Trên Contact Interaction Property chọn Friction.
m. Bấm OK. Chúng ta đã tạo xong tương tác của Die và Metal.
2. Từ Menu, chọn Interaction > Manager. Xuất hiện hộp thoại Interaction
Manager.
a. Chọn như Hình 7-45.
d. Bấm Continue.
e. Chọn bề mặt bằng cách bấm lên Surfaces bên dưới góc phải màn hình đồ
họa. Xuất hiện hộp thoại Region Selection.
f. Bên dưới Name chọn Bottom Film.
g. Bấm Continue. Xuất hiện hộp thoại Edit Interaction.
h. Film coeficient nhập 10.
i. Sink temperature nhập 20.
j. Bấm OK. Chúng ta đã tạo xong tương tác truyền nhiệt đối lưu.
2. Bấm chuột kép (hoặc chuột phải > Create) lên Interaction trong Model Tree,
xuất hiện hộp thoại Create Interaction.
a. Ô Name đặt tên là Surface Film Top.
b. Step chọn Step 4-Let Workpiece Cool Down.
c. Bên dưới Type for Selected Step chọn Surface film condition.
d. Bấm Continue.
e. Chọn bề mặt bằng cách bấm lên Surfaces bên dưới góc phải màn hình đồ
họa. Xuất hiện hộp thoại Region Selection.
f. Bên dưới Name chọn Top Film.
g. Bấm Continue. Xuất hiện hộp thoại Edit Interaction.
h. Film coeficient nhập 10.
i. Sink temperature nhập 20.
j. Bấm OK. Chúng ta đã tạo xong tương tác truyền nhiệt đối lưu.
3. Bấm chuột kép (hoặc chuột phải > Create) lên Interaction trong Model Tree,
xuất hiện hộp thoại Create Interaction.
a. Ô Name đặt tên là Surface Film Side.
b. Step chọn Step 4-Let Workpiece Cool Down.
c. Bên dưới Type for Selected Step chọn Surface film condition.
d. Bấm Continue.
e. Chọn bề mặt bằng cách bấm lên Surfaces bên dưới góc phải màn hình đồ
họa. Xuất hiện hộp thoại Region Selection.
f. Bên dưới Name chọn Side Film.
g. Bấm Continue. Xuất hiện hộp thoại Edit Interaction.
4. Bấm OK để đóng hộp thoại Select Font > Bấm OK để đóng hộp thoại
Viewport Annotation Options.
5. Để xem mô hình biến dạng như thế nào bạn lần lượt bấm vào các biểu tượng
b. Trong thẻ Entity Display đánh dấu chọn vào Show boundary conditions.
c. Bấm Apply.
11. Để xem kết quả chỉ có mã màu mà không có ô lưới.
a. Từ thanh Menu, chọn Options > Common, xuất hiện hộp thoại Common
Options.
b. Trong thẻ Basic, bên dưới Visible Edges bấm chọn No edges.
12. Để xem kết quả ứng suất hoặc chuyển vị ta lựa chọn S hoặc U như Hình 7-22.
8.1.2 Ký hiệu
Abaqus sử dụng ký tự “R” ở cuối tên của phần tử để phân biệt các phần tử có điểm
tích phân suy giảm (Reduced Integration) hay điểm tích phân đầy đủ (Full
Integration).
Ví dụ: Phần tử CAX4 là phần tử khối đặc tuyến tính có 4 node, sử dụng điểm tích
phân đầy đủ (full integration) và phần tử CAX4R là phần tử khối đặc tuyến tính 4
node, điểm tích phân suy giảm (reduced integration).
Hình 8-2: Phần tử tứ giác sử dụng điểm tích phân suy giảm
Việc sử dụng điểm tích phân suy giảm của phần tử tuyến tính sẽ cho kết quả tiến
gần đến phạm vi cho phép hơn nếu sử dụng lưới mịn hợp lý nhưng sử dụng lưới
càng mịn sẽ làm tăng mức độ méo lưới.
Việc sử dụng điểm tích phân suy giảm của phần tử bậc 2 sẽ cho kết quả càng chính
xác nếu lưới càng mịn và cũng hiếm khi lưới bị méo. Do đó nó là lựa chọn tốt nhất
cho hầu hết các mô phỏng ứng suất-chuyển vị.
kiểm incompatible mode dễ nhạy với méo dạng phần tử và sẽ gặp khó khăn trong
việc chia lưới có hình học phức tạp.
PHỤ LỤC 1
Hình A-1: Ứng xử ứng suất-biến dạng của vật liệu đàn hồi tuyến tính (thép)
Ở ứng suất (và biến dạng) cao hơn, kim loại bắt đầu có ứng xử không tuyến tính
(phi tuyến), hiện tượng này gọi là hiện tượng chảy dẻo.
Hình A-2: Ứng xử ứng suất-biến dạng của vật liệu đàn-dẻo trong thí nghiệm kéo
l3 l2 l l
3 ; n n n1
l2 ln1
Sau mỗi lần gia tải biến dạng tương đối lại tích lũy thêm một lượng là i , với i=0
tới n được gọi là biến dạng tương đối thực, ký hiệu là trueo o , true1 o 1 ,
true true 2 , true true 3 , true true n .
2 1 3 2 n n 1
Bảng A-1: Bảng tóm tắt biến dạng tương đối thực khi gia tải
Độ thay đổi biến Biến dạng tương đối
Tải trọng kéo Bước gia tải
dạng tương đối thực
Fo 0 o true o
o
F2 F1 F F 2 true true 2
2 1
F3 F2 F F 3 true true 3
3 2
Biến dạng tương đối thông thường được định nghĩa như sau:
li lo
nom
i
lo
Giữa biến dạng tương đối thông thường và chiều dài có mối quan hệ:
l l l
nomi i o li lo 1 nomi i 1 nomi
lo lo
Gọi biến dạng tương đối thực là true
Tập 1: Phân tích tĩnh và truyền nhiệt bình ổn Trang 395/407
PHÂN TÍCH PHẦN TỬ HỮU HẠN BẰNG PHẦN MỀM ABAQUS
Theo lý thuyết:
l
n l
i
dl l
true i ln i ln 1 nomi
i o li l lo
i
lo
Vậy:
true ln 1 nom
Mối quan hệ giữa ứng suất thực và biến dạng tương đối thông thường
Ứng suất kéo thông thường được tính theo công thức sau:
F F
nom nomi i
Ao Ao
Giả sử vật liệu không có tính nén (thể tích vật liệu không đổi hay khối lượng riêng
không đổi). Do đó ta có mối quan hệ sau:
lo Ao li Ai
Nên,
lo Ao
Ai
li
Thay A vào định nghĩa công thức tính ứng suất kéo.
Fi Fi li l
true nomi i
i
Ai Ao lo lo
Vậy:
Những công thức trên được áp dụng khi vật liệu chưa đạt tới trạng thái thắt cổ chai
(chuẩn bị đứt).
Mối quan hệ giữa biến dạng dẻo với biến dạng tương đối thực và ứng suất
thực
Hình A-3: Phân ứng suất thực thành các thành phần đàn hồi và dẻo
true
pl t el t
E
Trong đó,
Đường cong ứng suất thực – biến dạng thực gồm các cặp điểm ( pl , true ).
Hình A-4: Đường cong ứng suất – biến dạng thực tuyến tính
Bài toán vật liệu phi tuyến và biến dạng phi tuyến
Có nhiều dạng đường cong ứng suất – biến dạng tương đối thường hay được sử
dụng trong phân tích FEA. Sau đây xin giới thiệu một dạng đường cong ứng suất –
biến dạng tương đối thường gặp.
Đường cong song tuyến tính (Bilinear) giản hóa
Hình A-5: Đường cong song tuyến tính ứng suất – biến dạng
Để xác định được đường cong gần đúng nhất là một vấn đề khá phức tạp, để đơn
giản hóa cho người sử dụng, trong tài liệu này ta cần xác định hai điểm:
Điểm 1 có tọa độ (biến dạng tương đối vùng đàn hồi, giới hạn chảy).
Ký hiệu tọa độ cho điểm 1: Y , SMYS
Trong đó,
Y gọi là biến dạng tương đối vùng đàn hồi
SMYS
Y
E
SMYS gọi là giới hạn chảy của vật liệu
E gọi là môđun đàn hồi của vật liệu
Điểm 2 có tọa độ (biến dạng tương đối vùng dẻo, giới hạn kéo).
Ký hiệu tọa độ cho điểm 2: T , SMTS
Trong đó,
T gọi là giới hạn biến dạng tương đối vùng dẻo
T E
Trong đó,
biến dạng tương đối thực tại ứng suất thực
ứng suất tương thực ứng với biến dạng tương đối thực
E môđun đàn hồi của vật liệu
r hệ số tùy thuộc vào vật liệu
Y gọi là giới hạn kéo của vật liệu đã tính ảnh hưởng của nhiệt độ,
(xem Phụ Lục 2 để biết cách tính)
Tập 1: Phân tích tĩnh và truyền nhiệt bình ổn Trang 399/407
PHÂN TÍCH PHẦN TỬ HỮU HẠN BẰNG PHẦN MỀM ABAQUS
SMYS
n số mũ tùy thuộc vào vật liệu
Tìm hệ số r và số mũ n cho đường cong ứng suất biến dạng theo Ramber-
Osgood
Đầu tiên ta phải chọn hai thông số biến dạng tương đối ở hai trạng thái tới hạn:
trạng thái chảy và chảy dẻo cuối cùng. Ký hiệu lần lượt là Y và T .
Trong đó,
Y gọi là biến dạng tương đối vùng đàn hồi, đối với thép thường
0.4% ≤ Y ≤0.6%. Thường chọn Y 0.5%
T gọi là giới hạn biến dạng tương đối vùng dẻo tới hạn
(elongation limit), thường T E =18%÷22%, thông thường
chọn T 20%
Tại trạng thái ứng suất Y (SMYS), vật liệu có biến dạng tương đối Y , thay vào
công thức Ramber-Osgood, ta có:
Y Y
Y r
E E
Y E
r 1
Y
Tại trạng thái ứng suất T (SMTS), vật liệu có biến dạng tương đối T , thay vào
công thức Ramber-Osgood, ta có:
n
T
T r Y T
E E Y
n
T E T
T Y 1 Y
E Y E Y
n
T E
T Y 1 Y T
E Y E Y
n
T
T Y Y T
E E Y
T
T n
E T
Y Y Y
E
T
T E
ln
Y Y
n E
ln T
Y
Ứng dụng
Nếu yêu cầu chính xác đường cong ứng suất thực – biến dạng thực thì ta sẽ sử dụng
đường cong Ramber-Osgood.
Hình A-6: Đường cong ứng suất – biến dạng theo Ramber-Osgood
Đường cong ứng suất – biến dạng theo ASME VIII – Section 2 [12]
Thông số đầu vào
Môđun đàn hồi Ey
Hệ số poisson
Sức bền chảy đã trừ đi lượng suy giảm do nhiệt ys
Hệ số hiệu chỉnh đường cong ứng suất – biến dạng tương đối p (tra Bảng
3.D.1, [12])
Ứng suất thực khi chịu biến dạng thực được đánh giá t
ys
R
uts
Thông số vật liệu cho mô hình đường cong ứng suất – biến dạng.
m1
ln R p ys
ln 1 p
ln
ln 1 ys
Hằng số hiệu chỉnh cho vùng đàn hồi của đường cong ứng suất – biến dạng tương
đối.
ys 1 p
A1
m1
ln 1 ys
Biến dạng dẻo thực trong vùng biến dạng micro của đường cong ứng suất – biến
dạng tương đối.
1
m1
1 t
A1
Số mũ điều chỉnh đường cong cho đường cong ứng suất – biến dạng tương đối
bằng với biến dạng tương đối thực tại sức bền kéo thực (Bảng 3.D.1, [12]).
m2 0.6 1 R
Thông số hiệu chỉnh đường cong ứng suất – biến dạng tương đối.
H 2
t ys K uts ys
K uts ys
Biến dạng thực trong vùng biến dạng tương đối micro của đường cong ứng suất –
biến dạng tương đối.
1
1
2
1 tanh H
Hằng số hiệu chỉnh cho vùng dẻo của đường cong ứng suất – biến dạng tương đối.
ts em2
A2
m2m2
Biến dạng dẻo thực trong vùng biến dạng macro của đường cong ứng suất – biến
dạng tương đối.
1
t 2
m
2
A2
Biến dạng thực trong vùng biến dạng tương đối macro của đường cong ứng suất –
biến dạng tương đối.
2
1
2
1 tanh H
Biến dạng tương đối thực tổng.
t
t 1 2
Ey
Ứng suất kéo thực tại biến dạng tương đối thực.
Đường cong ứng suất, biến dạng được xác định nhờ các cặp điểm:
t
Điểm 1 , t , điểm 2 t , uts t
Ey
Hình A- 7: Đường cong ứng suất – biến dạng theo ASME VIII – Section 2
PHỤ LỤC 2
Hình A-8: Giá trị giảm sức bền chảy và sức bền kéo của thép C-Mn và DSS
Đường nét đứt trong Hình A-8 thường được sử dụng để tính lượng giảm sức bền
theo nhiệt độ của thép (C-Mn).
Từ đường nét đứt, ta có công thức tính giá trị sức bền bị giảm:
0 khi t 50o C
t-50
f de-rating = ×30 khi 50o C t 100o C
100-50
t-100
30+ 200-100 ×40 khi 100 C t 200 C
o o
Trong đó,
fde-rating gọi là giá trị sức bền bị giảm theo nhiệt độ.
Công thức trên dùng để tính lượng giảm sức bền cho cả sức bền chảy và sức bền
kéo.
Trong đó,
E 20 là môđun đàn hồi của vật liệu ở 20oC
Ứng dụng
Nhiều bài toán đòi hỏi phải nhập giá trị của môđun đàn hồi thay đổi theo nhiệt độ.
1.17×10-5 if 20o C t
-6
-5 1×10
α t = 1.17×10 + if 20oC t 100oC
t-20
-5 1×10
-6
1.27×10 + if 100o C t 150o C
t-100
Trong đó,
αt là hệ số giãn nở nhiệt của vật liệu ở 20oC